1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      A Nghiêu ủ mưu, nhân cơ hội A Đạc lập tức bỏ trốn.
      heavydizzy thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Lại sắp có màn bỏ trốn :-(
      heavydizzy thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Đả đảo mẹ kế, sao tra tấn con tim ta hoài.
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 92

      say nắm trong ngực A Nghiên, thanh khàn khàn mê loạn : “A Nghiên, ngươi và ta hôm nay uống rượu giao bôi, từ nay về sau là vợ chồng, được ?"

      A Nghiên ôm trong ngực, gật đầu: "Ừ, được."

      vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, mắt say lờ đờ mông lung nhìn A Nghiên, lại cảm thấy giống như thiếu cái gì. lâu sau, ngón cái nhàng cọ lên bờ môi mềm mại cảu nàng, khàn khàn : “A Nghiên, ta nay sắp phải đến Tây Bắc chinh chiến, chờ ta trở về, ngươi nhất định phải mạnh khỏe ở nhà chờ ta."

      A Nghiên cắn cắn môi, tiếp tục gật đầu: " Ừ, được."

      Tiêu Đạc gắt gao đặt A Nghiên trong ngực, nhưng vẫn cảm thấy đủ, muốn ngụm nuốt nàng vào, muốn giấu nàng ở trong lòng mình, để cằm mái tóc mềm mại, nhàng thở dài: "Chúng ta làm vợ chồng, phải đồng sinh cộng tử, vĩnh bất phân li, được ?" (cùng sống cùng chết, vĩnh viễn chia cách)

      Có gì ươn ướt bỗng trào ra, chảy xuống gò má A Nghiên, từ cằm xuống vai Tiêu Đạc.

      A Nghiên dùng thanh nghẹn ngào : "Được, đồng sinh cộng tử, vĩnh bất phân li."

      Tiêu Đạc quả nhiên say, vì say biết vai ướt, chỉ ôm nàng, lẩm bẩm: "Ta để ngươi làm tiểu thiếp, dám cho ngươi làm chính phi, là sợ ta có mệnh khắc thê, lo ngại cho ngươi, trong lòng ngươi có sợ ta?"

      A Nghiên nhắm chặt mắt, để nước mắt rơi xuống, run run thanh : "Ta sợ."

      Tiêu Đạc ôm ngang lấy A Nghiên.

      "Ta biết ngươi sợ chết, cho nên dám để ngươi làm chính phi, nhưng giờ ta hối hận, ta để ngươi trở thành phi tử của ta, trở thành nữ nhân duy nhất của ta, chúng ta kết tóc làm phu thê, đời đời kiếp kiếp vĩnh bất phân ly. Nếu có ngày ta khắc ngươi, ta nhất định để ngươi mình, ta cùng ngươi, theo ngươi tới cửu tuyền."

      A Nghiên mê mang nhìn Tiêu Đạc ra tâm tình, khan giọng : "Ừ, tốt..."

      Lúc ra miệng, nước mắt chảy xuống.

      Kỳ nàng minh bạch, chính mình lừa .

      đêm này, hồng loan trong trướng, tình thâm ý nùng, liều chết triền miên, phân phân hợp hợp, mãi vẫn ngừng.

      Ngoài trướng, bóng kiếm sáng từng trận, sáng lạnh bốn phía.

      Mãi đến sau nửa đêm, nam nhân sạp rốt cục ngừng lại, an ổn ngủ.

      Say rượu, ngủ ngọt sâu, mũi cao thẳng giống như dãy núi, khuôn mặt hẹp dài đúng như sơn thủy uốn lượn, tóc đen kềm chế được như từng trận gió lớn thổi trong núi đen nước bạc.

      Lúc nằm xuống, giống như bức họa múa bút vẩy mực mà thành, tinh xảo tuấn mỹ, xảo đoạt thiên công.

      đầu ngón tay A Nghiên từng chút mơn trớn khuôn mặt góc cạnh ràng, say đắm thôi vuốt ve khóe môi xinh đẹp của , nhớ lại từng lời tâm tình động lòng người người này vừa ra.

      Cuối cùng nàng nằm sấp xuống, nhàng hôn lên mũi , dựa trán vào .

      Kỳ nàng chuyện với Sài đại quản gia, chuyện với Ninh Phi, bọn họ và nàng đều tự chủ được lảng tránh vấn đề.

      Đó là, nếu nàng kết cục là chết thảm bày đời, vậy sao? sau này thế nào ?

      Hơi hơi nhắm mắt lại, cảm thụ được trán truyền đến mát lạnh của , lúc này trong lòng nàng lại hết sức ràng.

      Khi tình nồng, từng thề, nếu tổn thương mình nửa phần, nguyện chịu thống khổ vạn kiến cắn tim. Lúc đó nàng chỉ coi là chuyện cười, sao có thể vì mình chịu cực khổ như vậy.

      dường như nhớ từng những lời này, từng với mình.

      Nàng tin, cái gì tâm tình lãng mạn kiếp trước kiếp này, cũng chỉ là chuyện cười.

      tại nàng tin.

      Nàng nghĩ, có lẽ bọn họ qua nhiều đời sinh tử dây dưa như vậy, hẳn có đời, bọn họ nhau.

      thanh kiếm và gốc sen tàn, lúc đó dây dưa hận thế nào?

      Sau này là kiếm chặt đứt sen tàn, hay là sen tàn cuốn lấy kiếm?

      Nàng thể hiểu hết, nhưng cũng hiểu rằng có lẽ lúc trước từng vậy, vạn kiến cắn tim.

      Cho nên cuối cùng, khi nàng chết, sợ là cũng được chết tử tế.

      Bọn họ chính là đoạn nghiệt duyên bị nguyền rủa, gắt gao trồi lên, gặp nhau thể nhau, nhau thể gần nhau.

      Nếu gặp nhau nhau, gặp lại gắn bó, đó là thiên địa oanh động, vạn kiếm tề minh, sát khí xuất thế, tổn thương nàng cũng tổn thương , thậm chí khiến cho sinh linh đồ thán.

      Xuống sạp, A Nghiên nhặt thanh kiếm ầm ĩ hơn nửa đêm lên, cầm trong tay, yên tĩnh nhìn kỹ thanh kiếm này.

      Kỳ tuy rằng có được trí nhớ bảy đời, nàng luôn luôn cảm thấy mình bình thường, bình thường đến có gì tốt, là tiểu nhân vật bị vận mệnh trêu đùa.

      Đột nhiên có người cho mình, mình cùng với Tiêu Đạc kết hợp là hủy thiên diệt địa, nàng cảm thấy việc này thể tưởng tượng, nhưng mà thể tin.

      Kỳ nàng ích kỷ, chết bảy lần, nàng coi mạng mình là quan trọng hơn tất cả.

      Bây giờ lúc nàng ý thức được mình Tiêu Đạc, nàng mới phát , mạng này còn quan trọng như trước kia mình nghĩ.

      Nhớ tới tâm tình Tiêu Đạc tối qua, trong lòng nàng minh bạch, nàng ngay cả sợ chết, cũng nguyện ý đồng sinh cộng tử với Tiêu Đạc.

      Nhưng vậy thế nào.

      Nàng cùng với Tiêu Đạc, chung quy vẫn là thiên địa tha ?

      A Nghiên nhớ tới lời Sài đại quản gia và Ninh Phi, bọn họ đều nhắc tới từ, thiên ý.

      Thiên ý là cái gì đây?

      Thiên ý chính là nhau mà thể gần nhau sao?

      A Nghiên run run nắm chặt thanh kiếm, khẽ cắn môi, nước mắt lại trào ra.

      **********************

      Lúc Tiêu Đạc tỉnh lại, phát nữ tử mình âu yếm nhắm mắt nằm bên cạnh, ngủ say sưa.

      Đêm qua say, say, chỉ biết là mình và A Nghiên phen điên cuồng, lại quên hết chi tiết. Nay nằm nghiêng nhìn chằm chằm dung nhan nàng ngủ điềm tĩnh, khỏi nở nụ cười.

      vươn ngón tay dài mơn trớn hai gò má mềm mại, ôn thanh : “A Nghiên, chờ ta trở lại, ta quang minh chính đại cưới ngươi, cho ngươi trở thành nữ tử khiến thiên hạ này cúi đầu."

      Lúc xong lời này, nữ tử giường khẽ nháy lông mi, cho rằng nàng tỉnh, nhưng đợi lát, nàng nhìn vẫn như ngủ say sưa.

      Tiêu Đạc kỳ có chút thất lạc, bất quá nghĩ tối hôm qua mình ép buộc rất mạnh mẽ, nghĩ nhiều nữa, tĩnh tọa lát, nhìn trời còn sớm liền xuất phát.

      Đợi Tiêu Đạc ra ngoài lúc, A Nghiên mới mở to mắt, nâng tay lên sờ sờ, mặt còn sót lại chút mát lạnh, đó là chỗ ngón tay sờ vào.

      trời sinh thân thể lạnh.

      Trước kia như thế, kiếp này cũng như thế.

      Bởi vì thanh kiếm.

      A Nghiên kinh ngạc nằm tại chỗ, từng chút từng chút nhớ lại những chuyện qua cùng , cuối cùng thở dài.

      Ngươi đường dương quang, ta cầu độc mộc, chúng ta gặp lại lần, tám lần khúc mắc, cuối cùng vẫn như thế.

      Hôm đó A Nghiên nằm giường hơn nửa ngày, Như Ý từng tới hỏi muốn dùng bữa hay , nàng cũng có hứng thú. Nàng biết mình sớm muộn gì cũng phải rời khỏi nơi này. Nhưng Tiêu Đạc rồi, nàng cũng vội, nên trù tính cẩn thận phen.

      Ai ngờ đến trưa, Như Ý vội vàng tiến vào, hồi bẩm: "Quý phi nương nương tới, là nhận được uỷ thác cố ý đến thăm người, còn có Thập thất hoàng tử cùng !"

      Nàng vừa xong, A Nghiên nhất thời còn rã rời như trước, vội ngồi dậy.

      Dù nàng chuẩn bị chạy , nhưng đến giờ vẫn là tiểu thiếp của Trạm vương phủ.

      Thân là tiểu thiếp Trạm vương phủ, nàng vẫn là làm tốt vẻ ngoài, hiếu kính người có danh phận là bà bà (mẹ chồng) nàng.

      Vì thế nàng miễn cưỡng đứng dậy, được Như Ý giúp rời giường, rửa mặt, trang điểm.

      Vừa trang điểm được nửa, chợt nghe có nha hoàn đưa tin, là hồ quý phi đến cửa chính Thiên Trúc các.

      "Nhanh như vậy?" Nàng này còn kịp thu thập tốt tâm tình bi thương từ đây vĩnh biệt người mình âu yếm, mẹ kế của đuổi tới cửa chính?

      "Đúng vậy, quý phi , người nhà cần quá mức bày vẽ, bàn ít việc nhà là tốt rồi, chỉ cần tùy ý trò chuyện."

      Vừa dứt lời, chợt nghe thấy bên ngoài quý phi nương nương cười hề hề : “A Nghiên, nhìn xem trời sắp tối, ngươi còn chưa dậy?"

      A Nghiên nhất thời thể chậm trễ đứng lên.

      Vị quý phi nương nương này, nhiều năm sống trong cung đình, đến cùng làm thế nào lên được quý phi, sao hành xử giống quý phi, ngược lại giống mẹ chồng ở nông thôn?

      Dù trong lòng bất đắc dĩ, nàng cũng phải đứng dậy, đón bà bà và tiểu thúc.

      Quý phi nương nương hôm nay nhìn là bình dị gần gũi, thân áo hạnh hoa mềm mại, đầu cũng đơn giản, có nhiều châu báu đồ trang sức, quả nhiên là " ít việc nhà là tốt rồi" a!

      A Nghiên tiến lên bái kiến, muốn quỳ xuống, bị quý phi nương nương cản lại.

      "Đừng quỳ, nên nhiều quy củ như vậy!"

      Quý phi nương nương bình dị gần gũi, Tiểu Thập thất hoàng tử bên cạnh càng nghịch ngợm, nháy nháy mắt với A Nghiên: "Tiểu tẩu tử a, lâu chưa gặp, mấy ngày nay ta muốn tới thăm, ai ngờ mẫu phi cho ta đến, Cửu ca ca cũng cho ta đến!"

      Trong giọng điệu có chút ủy khuất.

      A Nghiên đành phải cười cười , lập tức thỉnh hai mẫu tử này vào phòng.

      Trong phòng loạn thất bát tao, vì tối hôm qua mình và Tiêu Đạc còn có thanh kiếm kia làm ầm ĩ đến nửa đêm, tuy rằng bọn nha hoàn thu thập, nhưng vẫn bừa bộn.

      A Nghiên thể tưởng được, vị hoàng quý phi này thế nhưng theo khuôn phép cũ, ở phòng khách chờ mình bái kiến, ngược lại đến nội thất của mình!

      Hồ quý phi để ý, nhìn nhìn trong phòng, cười cười, tự mình tìm ghế ngồi xuống.

      Nhìn chung quanh bốn phía, nàng cười khanh khách : "Tiểu cửu nhi vội vàng, yên lòng ngươi, là để ta rất chăm sóc ngươi. Cũng trùng hợp, nhiều ngày ta được khỏe, thỉnh chỉ với hoàng thượng, ra cung đến Trạm vương phủ này, thứ nhất là thăm ngươi, thứ hai là tĩnh dưỡng thân mình, đem việc vặt vãnh trong cung bàn giao cho những người khác người quản lý."

      A Nghiên nghe xong lời này, khỏi trong lòng trầm xuống.

      Ý tứ này là , mẫu tử hai người ngay?

      Vậy nàng còn trốn thế nào a!

      PS: @Anhdva đau lòng thế này, hay là drop nhé.

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      @heavydizzy nàng drop là cả đám đứt ruột luôn chứ ko đau lòng thôi đâu :-( qua ngược hết roiif phải ko heavy?
      A fangheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :