1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      T cảm thấy em Tư Tĩnh với Mạnh Hán rất có tương lai các bạn ạ :yoyo53:
      heavydizzyMitNa Minh thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      phải người như a nghiên, mình mà tiêu đạc cũng đau lòng nản Chí thôi :-(
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      A, nếu k phải a Đạc bị phạt, vậy có phải a ý tự nguyện theo đuổi a Nghiên k, chậc.
      ra a Nghiên chết 8 đời đều liên quan đến Tiêu Đạc, nên tâm lý diễn biến cũng dễ hiểu thôi. ta nhớ mấy chương trc có đoạn a Nghiên nghĩ về tc mà mềm lòng nhưng k thể tiếp nhận.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 82 (tiếp)

      Ai ngờ lời vừa ra khỏi miệng, chợt nghe thấy tiểu mỹ nhân Tư Tĩnh tiến lên, dũng cảm ưỡn ngực : "Phu nhân, các nàng sợ, nhưng ta sợ."

      lần nữa trong mắt A Nghiên lóe lên hi vọng, quả thực muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi vị tiểu mỹ nhân này.

      Nàng vội bước tới, nắm tay Tư Tĩnh: " nương, ngươi có chí khí, nếu có thể trèo lên giường Trạm vương điện hạ, từ đây ngươi là tỷ muội ruột của ta !"

      Tư Tĩnh cắn răng: "Phu nhân yên tâm là được, ta nhất định khiến Trạm vương điện hạ thích ta."

      A Nghiên cũng hung hăng gật đầu, lập tức lôi kéo Tư Tĩnh vào phòng, kéo hộp trang sức của mình ra.

      "Như Ý, mau trang điểm cho Tư Tĩnh nương phen, lúc trước trong phủ chuẩn bị cho ta quần áo trang sức, chọn đồ đẹp mắt hết thảy đưa cho Tư Tĩnh nương."

      Nhất thời lại nghĩ tới cái gì: "Còn có lúc trước điện hạ sai người đưa tới son phấn hương lộ, cũng đều đưa cho Tư Tĩnh nương."

      Lập tức bọn thị nữ bận rộn phen, đem Tư Tĩnh ăn mặc trang điểm lên, A Nghiên theo bên cạnh tinh tế đánh giá, vừa thấy phát vị nương này phảng phất vài phần giống mình.

      Nàng khỏi mừng rỡ trong lòng, vỗ tay trầm trồ khen ngợi, cũng thầm nghĩ, nàng ấy bôi hương lộ của mình, lại dùng son phấn của mình, ngay cả hương vị cũng phảng phất như mình.

      Nếu Tiêu Đạc nửa tỉnh nửa mê tất nhiên là phân biệt , đến lúc đó thành chuyện tốt, chừng theo tính tình Tiêu Đạc, từ nay về sau thực tủy biết vị, lại thích đâu.

      Lập tức A Nghiên cân nhắc, với Tư Tĩnh nương: "Ngươi và ta phòng bếp, trước làm phần gà say rượu cho điện hạ ăn, đợi khi điện hạ ăn xong, ngươi liền vào phòng, vào trong phòng ôm lấy điện hạ buông, đến lúc đó việc tất nhiên có thể thành."

      Tư Tĩnh tuy rằng nghe thấy có chút hiểu, nhưng nàng nghĩ việc gì cũng phải thử lần, lập tức đồng ý.

      A Nghiên đến phòng bếp, chuẩn bị làm túy gà hoa tiêu.

      "Ngươi nếu muốn lấy lòng điện hạ chúng ta, cần phải biết làm đồ ăn ngon. Theo ta thấy thế nào, điện hạ trước cảm thấy hứng thú với đồ ăn cảu người, sau mới cảm thấy hứng thú với bản thân ngươi."

      Tư Tĩnh giật mình: "Ta hiểu , chính là ăn đồ trước, ăn người sau!" (PS: bé này cũng thông minh quá!)

      A Nghiên hơi giật mình, nhìn nhìn Tư Tĩnh bên cạnh, đến cùng vẫn gật đầu: " tệ, ngươi rất có ngộ tính."

      tiểu mỹ nhân có ngộ tính như vậy, nhất định có thể rất nhanh trèo được lên giường Tiêu Đạc ?

      Lập tức A Nghiên bắt đầu dạy Tư Tĩnh làm túy gà hoa tiêu: "Ngươi phải chú ý nhìn, trước dùng lửa lớn đun nóng nồi,lại bỏ muối vào sao ngừng, đợi đến lúc màu tối lại, cho thêm hoa tiêu, phải luôn luôn sao hoa tiêu như thế đến khi phát ra mùi thơm, chúng ta mới lấy ra, lượng tại chỗ. Sau đó đem chân gà rửa sạch , dùng muối hoa tiêu này sát vào chân gà, cuối cùng bắt đầu chế biến, trước tiên đổ nước vào trong nồi, đun sôi rồi cho chân gà vào, lại thêm chút rượu Thiệu Hưng lâu năm ngâm như vậy, ngâm ba bốn canh giờ, là có thể ăn."

      Tư Tĩnh nhìn đến chảy nước miếng: "ăn ngon sao?"

      A Nghiên gật đầu: "Đương nhiên, túy gà này dùng rượu Thiệu Hưng làm gia vị, có thể trừ tanh giải ngấy, còn có thể thêm hương nổi màu, làm ra rồi bảo đảm sắc hương vị câu toàn."

      Tư Tĩnh nhìn nồi đun kia, lại vẫn có chút : "Cửu gia ăn túy gà này, có thể say sao?"

      A Nghiên nghe thế, cúi đầu nghĩ nghĩ: "Nhớ ngày đó, Cửu gia đối với ta thập phần coi rẻ, căn bản để vào mắt, sau này thấy ta nấu ăn ngon, mới đối tốt với ta. Có ngày trong lúc vô ý uống ngụm rượu, say rồi ôm ta ngủ đêm."

      Nay ngẫm lại, đúng là từ đêm hôm đó, bỗng nhiên phát tình với mình.

      lại phải tiếp, tình tình ái ái này mạc danh kỳ diệu.

      A Nghiên thở dài, vỗ vỗ bả vai Tư Tĩnh, ý vị thâm trường : "Có được hay , phải thử lần, có lẽ ăn túy gà, ngươi hầu hạ đêm, từ nay về sau lòng cũng chỉ có ngươi."

      Đến lúc đó, đâu còn nhớ được ai là Cố A Nghiên, có lẽ ném mình ra sau đầu!

      Tư Tĩnh nghe như thế, bỗng nhiên ý thức được cái gì, khỏi nhìn A Nghiên thêm lần: "Nhưng phu nhân, nếu mà điện hạ trong lòng chỉ có ta, vậy còn ngươi?"

      Nàng chưa quên, A Nghiên cũng là nữ nhân của điện hạ!

      A Nghiên lắc đầu, càng thở dài: " sao, quên ta, ta —— "

      , bỗng nhiên liền cảm thấy ngực khó chịu, nàng theo bản năng đưa tay sờ sờ nơi bị đè nén đó, vẫn kiên trì ; "Đến lúc đó, ta rốt cục có thể thoát khỏi !"

      Tư Tĩnh kinh ngạc nhìn A Nghiên, nghĩ tình cảnh lúc trước A Nghiên bị Trạm vương điện hạ bóp cổ, nhất thời có chút đồng tình, lại có chút cảm khái: "Cố phu nhân, ngươi... ngươi cũng dễ dàng đâu."

      Vì chút vinh hoa phú quý ấy, là lấy mệnh đánh cược!

      Ước chừng sau nửa canh giờ, túy gà hoa tiêu làm xong.

      Lại ngửi mùi rượu nồng hậu, rượu lâu năm lên màu vàng tẩm vào thịt gà non mềm, trong đó lại có hương thơm hoa tiêu nhè , chỉ vừa ngửi, người người đều say ngã vào mùi hương này.

      Tư Tĩnh dám tin nhìn chằm chằm túy gà, cơ hồ muốn chảy nước miếng: "phu nhân, hóa ra ngươi làm đồ ăn giỏi như vậy!"

      A Nghiên chau chau mày, đắc ý : "Đúng vậy. Nếu điện hạ sao có thể có tình cảm thắm thiết với ta như vậy!"

      Tư Tĩnh nghe thấy liền hiểu được, nhìn túy gà kia làm cho người ta thèm dãi ba thước : "Hóa ra là thế."

      Nếu muốn bắt lấy tâm của người nam nhân, phải bắt được dạ dày trước!

      Nếu muốn trèo lên giường nam nhân, trước hết phải mở cái miệng của ra!

      A Nghiên cười cười, đặt mâm túy gà hoa tiêu tới trước mặt Tư Tĩnh: "Đây, cho ngươi."

      Tư Tĩnh cẩn thận nâng mâm túy gà hoa tiêu lên, cảm động nhìn A Nghiên: "Phu nhân, nếu ta có thể được điện hạ ưu ái, nhất định quên phu nhân đề bạt, tài bồi ta!"

      A Nghiên nhìn Tư Tĩnh, thấy thân hình nàng và mình cực kì giống nhau, khuôn mặt cũng có ba phần xấp xỉ, váy người là kiểu dáng, màu sắc xưa nay mình nhất, ngay cả trâm cài đầu cũng là Tiêu Đạc trước kia đưa cho mình.

      Nàng gật gật đầu: "Ngươi ."

      Tư Tĩnh bái tạ A Nghiên, nâng phần túy gà đến trước thư phòng Tiêu Đạc.

      A Nghiên nhìn Tư Tĩnh ra ngoài, nhất thời nhớ tới cái gì, vội gọi lại: "Này, cũng cần —— "

      Nàng được nửa, liền ngừng lại, cúi xuống, Tư Tĩnh tò mò quay đầu nhìn, thấy A Nghiên đặt tay lên ngực, khỏi buồn bực: "Phu nhân, còn chuyện gì sao?"

      Tay A Nghiên lúc này cầm hồ lô ngọc trước ngực, hồ lô ngọc kia chạm vào tay lành lạnh, như trong đêm khuya tay Tiêu Đạc mơn trớn gò má mình.

      Nàng cứng ngắc đứng tại chỗ hồi lâu, chung quy miễn cưỡng nở nụ cười: " có gì, ngươi ."

      Tư Tĩnh phát A Nghiên có chút khác thường, nhưng lúc này lòng nàng tràn đầy Tiêu Đạc, cũng nghĩ nhiều, lập tức gật gật đầu, cáo biệt A Nghiên, thẳng đến thư phòng.

      Còn A Nghiên nắm hồ lô ngọc mát lạnh, đó là Tiêu Đạc tự tay đưa cho mình, sau vài lần trắc trở vẫn bắt mình đeo cổ, vào ban đêm sau khi thân mật thoải mái Tiêu Đạc vuốt ve hồ lô ngọc.

      Nàng nhìn bóng lưng Tư Tĩnh thướt tha xa xa, nghĩ nữ tử này nâng túy gà vào phòng Tiêu Đạc, có lẽ Tiêu Đạc ăn, ăn xong có lẽ ôm nữ tử này làm chút chuyện. khi làm rồi, theo tính tình xưa nay, chừng từ đây thực tủy biết vị, mến...

      Đến lúc đó, sợ là bao giờ nhớ tới mình nữa.

      A Nghiên ngực lại bị đè nén phiền chán, thậm chí nỗi phiền muộn khôn kể tràn ngập trong lòng, khiến nàng thế nào thoải mái. Nàng ngơ ngác đứng tại chỗ, ôm ngực đau đớn như có như , suy nghĩ nửa ngày sau, rốt cục cắn răng, dậm chân, với chính mình: "Thôi, tình tình ái ái tính là gì, mạng quan trọng nhất!"

      Muốn nam nhân, lúc nào cũng có thể, ai cũng có thể, chỉ được!

      *************************

      Tư Tĩnh đường tới trước thư phòng, tới chính phòng, phía trước lại nhảy ra nam tử.

      Nàng nhìn chăm chú, đúng là Mạnh Hán.

      Lập tức nàng nhíu mày: "Ngươi vì sao ngăn đường ta?"

      Mạnh Hán hai mắt nhìn nàng nâng hộp thức ăn trong tay: "Ngươi đây là đưa thiện cho điện hạ sao?"

      Tư Tĩnh đảo cặp mắt nhìn trời, khinh bỉ : "Ta đưa thiện cho điện hạ, ngươi quản chuyện gì?"

      Mạnh Hán hừ lạnh tiếng: "Sao liên quan đến ta, ta là tổng thị vệ trưởng trong phủ, chuyện về đạo chích ta đều phải quản!"

      Tư Tĩnh nghe vậy, mất hứng nhìn Mạnh Hán: "Này, ngươi có ý tứ gì, cái gì gọi là chuyện về đạo chích?"

      Mạnh Hán tiến lên, mở hộp thức ăn ra: "Ta phải tận mắt nhìn xem, ngươi đến cùng đưa cho điện hạ cái gì."

      Tư Tĩnh thấy Mạnh Hán thế nhưng mở hộp thức ăn cảu mình, hết sức vui: "Ngươi xem ngươi vừa đen vừa xấu, làm người cũng thô lỗ, cẩn thận cần làm bẩn túy gà, đây chính là làm riêng cho điện hạ chúng ta !"

      Mạnh Hán nghe thấy ghét bỏ trong lời , cũng mất hứng, lập tức đậy nắp hộp thức ăn, lui ra phía sau vài bước: "Bất quá là tiểu mỹ nhân trong cung ban thưởng xuống thôi, ngươi cho rằng điện hạ chúng ta liếc mắt hìn ngươi hơn lần sao? Nếu điện hạ triệu ngươi thị tẩm, ngươi cùng với nha hoàn thông thường có gì khác nhau? Nay ta đại nhân chấp tiểu nhân, liền giúp ngươi tay."

      Tư Tĩnh nghe thấy xấu hổ thành giận: "Ta có Cố phu nhân giúp đỡ, ai muốn ngươi giúp, ta nhìn ngươi chồn chúc tế gà, có hảo tâm!"

      Mạnh Hán càng cười lạnh, lui về phía sau mấy bước, cũng để ý đến nàng, thẳng.

      Tư Tĩnh vội kiểm tra hộp thức ăn vừa rồi, thấy hết thảy đều ổn, mới nhàng thở ra, nàng vẫn nên nghĩ Mạnh đại nhân này cái gì mà bộ dạng vừa đen vừa xấu, vẫn nên nhanh gặp Trạm vương điện hạ thôi.

      *************************

      Lại Tiêu Đạc suýt nữa bóp chết A Nghiên, nhưng đương nhiên thể xuống tay, tức giận bỏ , nhốt mình trong thư phòng.

      tùy ý tìm mấy bản sách cổ lật xem, nhưng căn bản xem vào, lung tung tìm kiếm đồ vật giá, bỗng nhiên nhìn thấy quyển sách, và ít đồ vật.

      nhìn thấy cái đó, liền nghĩ tới đây là đồ lúc trước Cố thái y đưa cho mình.

      Nhìn thấy khó tránh khỏi càng thấp thỏm nôn nóng.

      A Nghiên ơi A Nghiên, cười lạnh, là hối hận vừa rồi sao trực tiếp bóp chết nàng tại chỗ.

      nghĩ tới đây, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng đập cửa, mũi khẽ nhúc nhích, cũng ngửi thấy cỗ mùi thơm quen thuộc, cùng với mùi túy gà làm cho người ta thèm dãi ba thước.

      Nhất thời trong mắt vốn lãnh lộ ra chút nhu ý, cảm thấy nữ nhân này cũng biết mình sai rồi, cố ý làm túy gà ma tiêu đến xin lỗi?

      Khóe miệng hơi nâng lên muốn cười, nhăng vẫn giữ vẻ lạnh lẽo đứng dậy, mở cửa ra nhìn.

      Vừa mở cửa, bên ngoài lại là nương xa lạ.

      "Điện hạ, đây là túy gà hoa tiêu, thiếp thân cố ý làm cho ngài." nương bên ngoài cúi đầu, xấu hổ .

      "Đây là ngươi làm ?" Tiêu Đạc lạnh giọng hỏi.

      "A?" Tư Tĩnh giật mình, thầm nghĩ điện hạ này sao nhìn thấy đồ ăn vẫn xa cách lạnh như băng vậy, bất quá nàng vẫn cố lấy dũng khí : "Vâng, thiếp thân tự mình làm cho điện hạ ngài, còn thỉnh điện hạ..."

      Tiêu Đạc yên lặng nhìn Tư Tĩnh, nhíu mày trầm mặc lát, vẫn : "Vào ."

      Tư Tĩnh trong lòng mừng rỡ, nghĩ biện pháp này của Cố phu nhân quả nhiên hiệu quả, lập tức vào phòng, đem đồ ăn bày lên bàn, lại lộ ra tươi cười mềm mại đáng , với Tiêu Đạc: "Điện hạ, thiếp thân ở trong này hầu hạ ngài, được ?"

      Tiêu Đạc thử miếng túy gà rồi, biết là đúng hơi nhíu mày, đến cùng vẫn nuốt xuống.

      Túy gà này bên trong sợ là thả gia vị đặc biệt gì, ngụm nuốt xuống, men say xuống theo, trong cơ thể cỗ nóng rực cũng xuất , cả người căng thẳng, hơi thở nặng nhóc, trong lòng dâng lên khát vọng có cách nào giải tỏa.

      Đúng lúc này, Tư Tĩnh lại mềm mại tới: "Điện hạ, thiếp thân hâm mộ điện hạ cả thể xác và tinh thần, nếu có thể hầu hạ điện hạ..."

      Tiêu Đạc nhíu mày cười lạnh, nâng tay hung hăng túm chặt cổ Tư Tĩnh.

      Tư Tĩnh cả kinh, sợ tới mức mở to hai mắt, đáng thương nhìn Tiêu Đạc: "Điện hạ... Khụ khụ khụ, điện hạ... gà..."

      Tiêu Đạc ghé sát vào, áp bức : " , túy gà này, có phải Cố Nghiên làm cho ngươi đưa tới hay ?"

      Tư Tĩnh nước mắt rơi xuống, gật đầu mạnh: "Vâng vâng vâng..."

      Tiêu Đạc nheo con ngươi hẹp dài ỏ, trong nhất thời sát khí bức người: "Là nàng dạy ngươi, ngươi mới dám tới, có phải ?"

      Tư Tĩnh nước mắt đổ rào rào: "Vâng vâng vâng!"

      Tiêu Đạc nghiến răng, xả môi trào phúng cười, rồi đột nhiên buông Tư Tĩnh ra, Tư Tĩnh nhất thời cả người mềm nhũn như bùn ngã quỵ xuống.

      "Chẳng lẽ Cố Nghiên dạy ngươi, nếu muốn trèo lên giường của ta, nữ nhân thối như ngươi là được."

      môi mỏng đẹp mắt phát ra thanh lạnh lẽo: " ra ngoài, tắm rửa cẩn thận, tắm ba ngày ba đêm trước."

      Ba, ngày, ba, đêm? !

      Tuyệt thế tiểu mỹ nhân Tư Tĩnh bỗng chốc hôn mê.

      ******************

      Lại A Nghiên, lúc nhìn theo Tư Tĩnh về phòng Tiêu Đạc, tuy rằng cũng thèm để ý, nhưng trong lòng cảm thấy tư vị tốt.

      thể chần chừ, nàng trước hết trở về phòng.

      Trở lại trong phòng, trước mắt đều lên thân ảnh Tiêu Đạc, Tiêu Đạc ôn nhu, Tiêu Đạc lãnh, Tiêu Đạc trẻ con, Tiêu Đạc khí phách, Tiêu Đạc bất mãn, cùng với Tiêu Đạc kia khi ôm mình làm, vẻ mặt lạnh lùng đòi lấy mặc cho mình đánh chửi...

      nghĩ cũng thôi, vừa nghĩ, đúng là đau nát gan liệt phế.

      Tiêu Đạc, Tiêu Đạc, vì sao mỗi đời đều gặp Tiêu Đạc!

      Nàng ngồi sững sờ ở đầu giường, túm lấy đệm chăn đỏ rực, trong đầu ra đủ loại dáng vẻ hai người giường, liều chết triền miên, mồ hôi ướt đẫm, trầm luân trong thống khổ và vui thích, nàng từng khóc kêu cầu xin, cũng từng đắm chìm trong đó, liên tục lùi bước, từng bá đạo đòi lấy, cũng từng mềm mại dỗ dành...

      "Tiêu Đạc, ngươi ——" nàng cắn răng, trong lòng có trăm ngàn từ ngữ cũng nên lời: "Ta thực..."

      Ai ngờ vừa thở dài xong, cửa mở.

      nam tử thân hình thon dài xuất trước cửa, từng bước tiến về phía A Nghiên.

      Bóng người ngược sáng, nàng nhìn , chỉ cảm thấy khuông mặt tuấn mỹ vô cùng lúc này đầy tối tăm, cả người mang theo sát khí lạnh như băng, dường như chung quanh hết thảy đều bị cắn nuốt vào trong bóng tối.

      Đợi đến gần, A Nghiên ngửa mặt cơ hồ tê liệt ngã xuống giường, cuối cùng thấy ràng.

      Đập vào mắt là hai tròng mắt sâu thẳm nóng rực, lúc này dường như nổi lên gió lốc đáng sợ.

      "A, ngươi ——”A Nghiên đầu tiên là vui vẻ, sau đó là ưu sầu.

      chẳng lẽ phải cùng Tư Tĩnh mây mưa sao?

      Tiêu Đạc thấy A Nghiên giường kinh ngạc nhìn chằm chằm mình, mím môi , chỉ bình tĩnh nâng tay, thong thả cởi đai ngọc bên hông. (Ahhhhhhhhh, chuẩn bị SM)

      PS: @nữ sinh 9x , nàng đoán toàn sai thôi.
      PS2: cảm ơn các bạn comment bằng FB.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      A Nghiên tiêu rồi. chắc ba ngày xuống giường nổi
      Meohoangngungocheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :