1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @nữ sinh 9x , @B.Cat và các nàng, ta ko phải làm ngành y nhá, ta là bác sỹ làm gì có thời gian buôn dưa lê ở đây 3:)3:)

      Chương 81

      ngờ Tiêu Đạc chờ trái chờ phải mãi, cũng thấy vị "Phu nhân" mới nhậm chức này của , chỉ chờ được bàn đồ ăn.

      bàn đồ ăn này khỏi quá mức phong phú.

      bên Như Ý tới, kiên trì : "Phu nhân , bàn đồ ăn này là đặc biệt chuẩn bị riêng cho điện hạ, còn thỉnh điện hạ xem qua."

      Tiêu Đạc nghe thế, có chút ngoài ý muốn, bất quá ngẫm lại, đây là nàng cố ý làm cho mình, trong lòng ấm áp, gật đầu.

      Như Ý lại : "Phu nhân còn , tên các đồ ăn đều đọc lần cho điện hạ nghe, bảo nô tì vạn vạn thể nhớ sai tên nào."

      Tiêu Đạc nhíu mày: "Hử?"

      Còn muốn đọc tên đồ ăn?

      Như Ý gật đầu, hít hơi sâu, đọc thuộc lòng: " bàn này bao gồm —— bánh cuộn có nhân, bánh hạt dẻ, bánh phủ mật mía, bánh nướng, thủy tinh tạo nhi, tía tô cao, lệ chi cao, tuyết hoa tô, còn có cá muối hoàng tước, cua nhưỡng rượu chanh, ốc hương sào kiểu miền nam, lươn chiên hai mặt, cá mù tạt, gỏi tôm thủy tinh...".

      Như Ý hơi đọc xong, suýt nữa nghẹn đỏ mặt, bất quá cũng may đọc sai, tất cả đều đọc xong.

      Tiêu Đạc nhíu mày, nghe tên đồ ăn lại cảm thấy giống như từng quen biết, hơi trầm ngâm, liền nghĩ ra, ngày đó cùng A Nghiên mới gặp, đùa A Nghiên, A Nghiên hoảng sợ liền mình biết nấu cơm, sau đó liên tục đọc ra rất nhiều tên đồ ăn, đúng là so với bàn đồ ăn hôm nay sai khác.

      Nghĩ như vậy, đột nhiên lĩnh ngộ được ý tứ của nàng, đúng là nhắc nhở việc xưa sao?

      Tiêu Đạc mặt biểu cảm, trầm mặc nửa ngày, rốt cục nâng đũa lên, bắt đầu dùng bữa.

      Như Ý yên, bất an theo hầu hạ.

      Nàng chỉ là tiểu thị nữ đáng thương a, nàng biết cái gì a. Nay nàng cũng , mình hầu hạ vị phu nhân kia cũng phải là chủ nhân dễ đối phó, đó là người ở Vĩnh Hòa điện trước mặt văn võ bá quan đối nghịch với Trạm vương điện hạ thế nào.

      Còn vị Trạm vương điện hạ này là Diêm La trầm, ngày xưa, chỉ mấy ngày nay, nghe vị Trạm vương điện hạ này ở trong cung biết lại khuấy lên tinh phong huyết vũ thế nào đâu, đá lát bên ngoài Thái Hòa Điện, biết phải dùng bao nhiêu thùng nước mới rửa hết máu tanh.

      hai vị này ràng mới viên phòng, vốn tưởng rằng bọn họ có thể hòa thuận mĩ mãn, nàng thị nữ cũng có thể qua vài ngày an phận, ai ngờ mới viên phòng ngày, xem ra lại nổi dậy.

      Như Ý trong lòng đau khổ.

      Tiêu Đạc vừa ăn xong, vẫn cảm thấy trong lòng vắng vẻ. Đầy bàn đồ ăn, mỗi món đều là A Nghiên tự tay làm, nay nhất nhất thử qua rồi, ràng mỗi món hương vị đều vô cùng tốt, nhưng lại vẫn biết no.

      chỗ sâu nơi đáy lòng vẫn cảm thấy thiếu cái gì, vẫn muốn ăn.

      nghĩ, A Nghiên thậ thụt vào, trước tiên ở ngoài mành xem xét, thấy mặt mặc dù cũng có sắc mặt vui mừng, nhưng cũng lạnh như băng giống như trước kia, cũng giống bộ dáng giận mình, liền vào.

      "Điện hạ." Nàng còn triều bái .

      Tiêu Đạc ngước mắt nhìn thấy bộ dáng nàng kia, bên môi nhất thời lên ý cười, đáng tiếc là A Nghiên cúi đầu, thấy điểm cười ấy.

      Tiêu Đạc ngồi nghiêm chỉnh: " nhiều ngày ở trong phủ thế nào?"

      A Nghiên gật đầu: "Cám ơn điện hạ quan tâm, hết thảy đều rất tốt."

      Tiêu Đạc nhíu mày, lại hỏi: "Còn đau ?"

      A Nghiên giật mình, suy nghĩ cẩn thận có ý tứ gì, rốt cục nhịn được, ngước mắt hung hăng liếc mắt trừng cái: " tốt."

      hỏi cái này, nàng cũng thể coi là quan tâm mình, ràng là nhìn cái xem tốt chưa, nếu tốt rồi, lại muốn bắt đầu làm chút việc.

      Tuy rằng ngày kia làm đủ loại hành vi, chính mình nay nghĩ lại cũng có vài phần vui thích, nhưng A Nghiên cũng thể quên thống khổ ban đầu, quả thực là giống như bị kiếm đâm, nhưng lại là kiếm có gai có ngạnh!

      Người nào có thể chịu được a!

      Tiêu Đạc nghe lời này, nhíu mi: "Cố thái y ràng , bôi lên hai ngày sau là có thể tốt, hai ngày sau lại có thể sinh hoạt vợ chồng lần nữa."

      Lúc này Như Ý nghe hai người chuyện như vậy, sợ tới mức lặng yên tiếng động lui ra, trong phòng chỉ còn A Nghiên.

      Dù là có người ngoài, A Nghiên nghe như thế vẫn xấu hổ và giận dữ chịu nổi, dám tin nhìn , run run ngón tay chỉ : "Ngươi ngươi ngươi ngươi... Ngươi thế nhưng chạy tới nhắc tới loại chuyện này với Cố thái y!"

      Cố thái y, đó là nàng cha ruột nàng đời trước a!

      Ngay cả đời này phải, nhưng loại chuyện này nhắc đến trước mặt cha ruột đời trước, nàng vẫn còn mặt mũi gặp người !

      Tiêu Đạc lại hồn nhiên vô tình nhíu mày, cũng ra lệnh cho A Nghiên: "Tới đây, ta nhìn xem."

      A Nghiên đề phòng nhìn : "Nhìn cái gì?"

      Tiêu Đạc mặt biểu cảm : "Nhìn thương thế của ngươi."

      A Nghiên lắc đầu mạnh: " cần!"

      Tiêu Đạc vui nhìn nàng: "Tới đây."

      A Nghiên bắt đầu lui về sau, chuẩn bị chạy.

      Tiêu Đạc trong mắt chuyển tối, đứng dậy bắt nàng.

      A Nghiên trốn tránh kịp, bị bắt lại, quyền đấm cước đá phen, nhưng vẫn bị giam cầm trong ngực.

      Trong hơi thở hỗn loạn, cúi đầu khàn khàn hỏi bên tai nàng: "Thực còn đau?"

      A Nghiên dùng đầu ngón tay chọc lưng , dùng sức chọc, cúi đầu cắn môi, giọng : " đau..."

      Nàng chỉ biết, người này đầy đầu sắc tâm, biết mình đau, khẳng định muốn rút kiếm, rút kiếm, múa kiếm, múa kiếm...

      Tiêu Đạc cúi đầu nhìn nàng nằm sấp trong lòng mình, má giống như mật đào chính mềm, bên trong hồng nhuận cơ hồ muốn tràn ra ngoài. Nàng thế này, như là nữ tử xấu hổ.

      cổ họng nóng lên, suy nghĩ trong lòng có gì rung chuyển ra vào, lúc cất tiếng, tiếng khàn khàn như gió thổi qua bãi cát.

      "Ta đói bụng..." giọng khàn khàn.

      "Đói bụng ăn, cho ta cũng vô dụng!”A Nghiên tức giận cắn môi.

      "Ăn, hữu hiệu." dùng đầu mũi nhàng cọ mà nàng ấu hoạt tinh tế, mang đến cảm giác mát rượi.

      Nàng muốn rời khỏi, xoay mặt : "Vậy chịu đói!"

      Tiêu Đạc ngón cái khẽ động, đặt cằm nàng, khiến nàng thể né tránh.

      "Ta muốn ăn ngươi."

      "Ta muốn cho ngươi ăn, có thể chứ?”A Nghiên cẩn thận hỏi.

      "Ngươi thích sao?" Tiêu Đạc nhíu mày nhìn nàng chằm chằm, trong mắt đầy ôn nhu.

      A Nghiên kiên định lắc đầu: "Đương nhiên thích!"

      Tiêu Đạc nghi hoặc: "Nhưng ngày đó ngươi ôm vai ta cũng buông ra, còn kêu rất lớn tiếng." (?!!)

      vòng eo nàng xoay như con rắn, kêu giống như oanh gáy, ủy khuất lại êm tai, là khiến lúc đó muốn ngừng mà được.

      theo trong sách Tiêu Đạc đọc, đây là thích.

      thích.

      A Nghiên nháy mắt mặt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Đạc, liều mạng phủ nhận: " có khả năng, thể nào! Ta nhớ !"

      Tiêu Đạc nhíu mày: "Được, chúng ta cùng nhớ lại ."

      ****************************

      Sài đại quản gia ở trong phòng mình, cầm bút vẽ gì đó tờ giấy vàng, trong giây lát nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, ngay sau đó Mạnh Hán xông vào, thở hổn hển : "Sài đại quản gia, tốt, kiếm của ta lại bắt đầu động ! Lần này so với trước kia càng mạnh, ta căn bản giữ được !"

      Sài đại quản gia vội xem, thấy kiếm kia luôn trong vỏ kiếm bị kích thích ngừng, rút ra lại tiến vào, phát ra tiếng động bang bang, kiếm kia lúc bắt đầu coi như trầm tĩnh, sau này biết tại sao, dường như càng mê muội, cũng bắt đầu động liên tục, ầm ầm ngừng bên tai.

      Tóm lại, thoạt nhìn kiếm và vỏ kiếm đều nhập ma.

      Sài đại quản gia nheo con ngươi, trầm giọng hỏi: "Điện hạ và Cố phu nhân ở đâu?"

      Mạnh Hán vội trả lời: " ở phòng ngủ nghỉ ngơi!"

      Sài đại quản gia gật đầu, tùy tay cầm lấy giấy vàng vẽ bùa bên cạnh, bước nhanh ra ngoài, vừa phân phó: "Mấy ngày trước đây lệnh cho ngươi tịch thu tất cả kiếm của mọi người trong phủ để vào khố phòng, có quên ?"

      Mạnh Hán trầm giọng : " dám quên, nay trừ thanh kiếm trong tay ta này, còn lại tất cả đều cho vào khố phòng khóa lại, khố phòng kia có thị vệ canh giữ, tạp dịch thể vào !"

      Sài đại quản gia: "Vậy là tốt rồi, theo ta đến khố phòng nhìn cái."

      Lập tức hai người bước nhanh tới khố phòng, khố phòng này ở hầm ngầm, vừa bước vào bậc thềm, xa xa nghe thấy bên trong có tiếng leng keng rung động, lúc Mạnh Hán mở khóa ra, mở cửa, thấy kiếm bên trong là biến hóa đủ kiểu, có thanh thoát khỏi vỏ, ở trung bay múa, cũng có thành cùng vỏ kiếm làm động tác ra vào, cũng có thanh thậm chí bay lên xuống giữa trung, thiên kì bách quái chỗ nào có.

      Mạnh Hán lúc này mồ hôi lạnh chảy ròng: "Này, Sài đại quản gia, phải làm như thế nào cho phải!"

      Sài đại quản gia xuất bùa trong tay ra, lại lấy cục đá lửa, châm lửa đốt bùa này, sau đó lại lệnh cho Mạnh Hán mang nước lạnh tới, trực tiếp hắt lên.

      tro tàn của bùa gặp nước lạnh, nhất thời hóa thành bụi, cùng lúc đó, kiếm múa trong trung dường như trong nháy mắt mất khí lực, đều rơi xuống, như vậy xem như dừng lại.

      Mạnh Hán thấy hết thảy bình ổn, cuối cùng hít hơi dài, khâm phục nhìn Sài đại quản gia: "Đại quản gia, chỉ ngươi mới có biện pháp, nghĩ tới ngươi còn có bản như vậy!"

      Sài đại quản gia nghe xong lời này, cũng bất đắc dĩ cười cái, lắc đầu : " biện pháp này, bất quá chỉ có thể khống chế nhất thời thôi, hiệu quả chỉ hai ba ngày, cũng thể ổn định giữ yên lâu dài."

      Mạnh Hán nghe thấy lời này, trừng mắt: "Vậy, vậy nên làm cái gì bây giờ đây? Còn hết thảy chuyện này, là có gì xảy ra? Tại sao kiếm trong phủ chúng ta thế nhưng đều thành tinh? Đây chính là có liên quan với điện hạ?"

      Mạnh Hán tuy là thô hán, nhưng cũng ngốc, cũng ý thức được chuyện này sợ là cùng điện hạ nhà mình có quan hệ !

      Sài đại quản gia nhíu mày, thở dài: "Chuyện này quả có can hệ với điện hạ. Nhưng người khác còn chưa hiểu được can hệ trong đó."

      Mạnh Hán cúi đầu nghĩ lại phen, nghĩ đến khả năng, khỏi khiếp sợ vạn phần, chính mình cũng thể tin được, nhưng rất nhanh nghĩ đến, cảnh tượng thanh kiếm múa loạn vừa rồi, cùng với ngày kia điện hạ từ yến hội trực tiếp ôm vị Cố nương kia tẩm điện, đây... hết thảy cũng phải quá mức trùng hợp !

      "Hay là, hay là kiếm đó tất cả đều là vì điện hạ chúng ta sinh hoạt vợ chồng, bọn chũng cũng làm theo —— "

      Mạnh Hán vẫn cảm thấy việc này là quá mức quỷ dị vớ vẩn, làm cho biết ra miệng thế nào!

      Sài đại quản gia nhìn Mạnh Hán cái, thần sắc trịnh trọng nghiêm nghị: "Chuyện này liên quan trọng đại, ngươi và ta biết là được, vạn vạn thể truyền ra."

      Thấy Sài đại quản gia phủ nhận, Mạnh Hán cơ hồ suýt ngã ngửa tại chỗ : "Này, này..."

      dám gì.

      Nếu chuyện này là , vạn nhất truyền ra, sợ là điện hạ nhà mình cần đến ngai vàng, ngay cả tánh mạng đều khó bảo toàn?

      ủ rũ ngồi tại chỗ nửa ngày, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, khiếp sợ ngẩng đầu: "Nhưng nếu đây là , về sau điện hạ chúng ta lại sinh hoạt vợ chồng, chẳng phải là mọi người đều biết, đàn kiếm loạn vũ?"

      Sài đại quản gia mày nhăn có thể kẹp chết muỗi, bất đắc dĩ gật đầu.

      Mạnh Hán muốn khóc: "Sài đại quản gia, ngươi liệu có biện pháp gì ổn định lâu dài? Như vậy mãi, phải chuyện hay a!"

      Sài đại quản gia vừa nghe lời này, lại là có chút hổn hển: "Việc tới bây giờ, ta có biện pháp gì! Lại tiếp, nếu phải tinh họa thủy kia, điện hạ làm sao có thể gặp loại tình này!"

      tinh họa thủy? Mạnh Hán nhất thời mở to hai mắt, hiểu nhìn Sài đại quản gia.

      Sài đại quản gia đành giải thích: "Điện hạ vốn là người vô dục vô cầu, tính tình lạnh như băng, ai tới gần, cũng có hưng trí với nữ nhân, người ngoài mới nghe đồn có bệnh được. Nay gặp Cố Nghiên như vậy, lại động tình nam nữ, có thế mới khiến có loại tình này!"

      Mạnh Hán cúi đầu, ngẫm lại cũng đúng: "Nếu phải vị Cố phu nhân này, điện hạ chúng ta sợ là đến bây giờ vẫn còn thân thanh bạch đâu."

      thân thanh bạch, cũng chọc đến loại tình này.

      Sài đại quản gia gật đầu: " sai! Nếu phải tinh kia, làm sao như thế! Ta nay nghĩ đến, cũng hối hận, sớm biết hôm nay, lúc trước bằng trực tiếp kết thúc nàng!"

      Sai sai luôn, chỉ ý sai lầm, muốn giữ tánh mạng nàng lần.

      Dù sao chủ gia nhà mình ở nhân gian luân hồi bảy đời, lại vẫn làm nên chuyện gì, cứ như vậy tiếp tục, Sài đại quản gia thực sợ Tiêu Đạc mãi trầm luân thế gian, triệt để quên mất chuyện cũ trước kia, mới nghĩ lấy độc trị độc, để lại tánh mạng cho Cố Nghiên.

      Mạnh Hán nghe thấy hết hồn, nghi hoặc nhìn Sài đại quản gia: "Sài đại quản gia, hay là ngươi đối với vị Cố phu nhân này từng..."

      Từng xuống tay?

      Mạnh Hán nhớ tới điện hạ nhà mình đối vị phu nhân này đau sủng, quả thực là thể tin được, Sài đại quản gia thế nhưng có lá gan lớn như vậy, xuống tay với vị phu nhân này!

      Sài đại quản gia và Mạnh Hán cùng nhau ngồi bậc thềm tầng hầm ngầm lãnh ẩm ướt, nhìn trường kiếm tán loạn, thở dài : "Dù là chuyện thương thiên hại lý gì, nếu có lợi với điện hạ chúng ta, ta cũng muốn làm. Nếu ta làm, còn ai có thể làm."

      Bao gồm sát hại tiểu nương đầu thai chuyển thế rồi rất là vô tội.

      Chỉ tiếc là, chính mình hại nàng bảy đời, khiến nàng đem toàn bộ oán hận đổ lên người chủ tử nhà mình, nhưng duyên phận nãy vẫn có cách nào ngăn cản được, nàng đến cùng vẫn ở cùng chủ tử nhà mình.

      Mạnh Hán nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn về phía Sài đại quản gia, thấy trong khố phòng u, khuôn mặt Sài đại quản gia kia lộ ra loại tối tăm, làm cho người ta chợt thấy rét mà run.

      Mạnh Hán cau mày, nghĩ lại phen: "Sài đại quản gia, ngươi nếu bây giờ lại xuống tay với vị Cố phu nhân này, sợ là chẳng những thành, còn làm cho điện hạ tức giận."

      Huống chi, hán tử như cũng có thể nhìn ra, điện hạ nhà mình đối vị Cố Nghiên này là tương tư khắc cốt.

      Ngày kia cứu từ dưới núi lên, câu đầu tiên hỏi là Cố Nghiên, nghe Cố Nghiên chạy thoát, lúc đó ngụm máu tươi phun ra, thương thế càng nặng thêm.

      Sau này thân thể tốt hơn chút, ra lệnh đào bới khắp thiên hạ, cũng phải đem Cố Nghiên tìm ra.

      Đợi lúc tìm ra rồi, ngược lại càng kỳ quái, nhốt Cố Nghiên trong phủ nuôi dưỡng, mình lại trốn vào trong cung dám gặp, cứ như vậy qua ba tháng.

      Mạnh Hán dám tưởng tượng, vị Cố Nghiên này có gì hay xảy ra, điện hạ nhà mình như thế nào, làm ra chuyện gì?

      Mạnh Hán dám gật bừa : "Sài đại quản gia, nếu ngươi hại Cố Nghiên, cũng hại tính mạng điện hạ chúng ta."

      Sài đại quản gia cúi đầu, nhíu mày : "Ngươi có điều biết."

      Chỉ là tánh mạng đời, có đáng là gì đâu...

      (còn tiếp)

    2. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Càng ngày càng tò mò chuyện trước của a cửu với nghiên
      heavydizzy thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ồ ồ, thế là nàng ko liên quan công việc ngành y à, mà nàng cũng bận cơ, toàn phải công tác suốt ý.
      Cơ mà trong truyện câu "chỉ là tánh mạng đời" của Sài quản gia là chấn động nha, vậy có nghĩa 1 là việc luân hồi này vẫn chưa kết thúc, nó tiếp tục, vậy là đến khi nào?! 2 là việc dừng chuyển kiếp chắc chắn có liên quan đến A Nghiên, 2 người này có khúc mặc đến bậc nào đây???! A a a a, ta hóng quá à
      A fangheavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ta chỉ buồn cười lúc Mạnh Hán bảo điện hạ sinh hoạt vc kiếm cũng làm :)) nghĩ cảnh kiếm rút ra rút vào vỏ kiếm, haha ta đen tối quá các nàng đừng học theo
      Tò mò chết mất vs chuyện của 2 ac

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng @nữ sinh 9x sao chú ý đúng mấy chi tiết hệt như ta cũng chú ý vậy, ta lấp liếm rồi mà nàng lại ra để ta cũng ko cầm lòng đc mà thổ lộ. Ha ha
      nữ sinh 9xheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :