1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      A Cửu ngốc nghếch đáng thương a~
      Hãy về đây, về với team cuồng Cửu Ca và bỏ qua A Nghiên đê :p
      heavydizzy thích bài này.

    2. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      lần đầu tiên của A Nghiên thiệt xấu hổ quá, A Nghiên nay cũng có chút mở lòng rồi. Thanks nàng nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @B.Cat A Cửu nhà ta mới có 24 xuân xanh nhá, người ta cũng chỉ thích cỏ non 15 tuổi thôi.
      Chương 78 (tiếp)

      Ngày thứ hai tỉnh lại, nàng bị tiếng chim líu ríu đánh thức, mở mắt mông lung buồn ngủ, thấy Tiêu Đạc ngồi xếp bằng ở cửa động, đưa lưng về phía mình.

      Nàng muốn đứng lên, lại ngửi thấy mùi thịt nướng làm cho người ta thèm dãi ba thước.

      "Đây là chim sẻ nướng!”A Nghiên đói bụng, vừa ngửi biết là bắt sẻ núi để nướng.

      Tiêu Đạc đầu cũng quay lại, nâng tay lên, trực tiếp ném đến trước mặt nàng.

      Nàng nhặt lên, thấy sẻ nướng vàng ruộm bên ngòai, nhìn thấy chảy ra mỡ óng ánh, nàng lập tức chút do dự cắn ngụm, là ngoài giòn trong mềm, ăn ngon.

      "Hóa ra ngươi còn có thể làm cái này!”A Nghiên nghĩ tới Tiêu Đạc thế nhưng có thể tự lực cánh sinh, nàng luôn cho rằng rời khỏi nô bộc đói chết tại chỗ.

      " phải cho ngươi ăn ." Giọng Tiêu Đạc thanh lãnh chậm rãi truyền đến.

      "gì?” A Nghiên cũng đói bụng, chỉ lát, con sẻ nướng bị nàng nuốt vào.

      nghĩ tới còn có điều kiện?

      "Ngươi ra ngoài, tìm Sài Hỏa, cho chỗ ta rơi xuống."

      "Ta tìm Sài Hỏa?”A Nghiên nhíu mày: " thấy ta, nhất định hận thể đem ta băm thành thịt vụn, lại , dựa vào cái gì tin ta?"

      "Chỉ bằng cái này." Tiêu Đạc vung tay, trong tay cầm sợi tơ hồng, cuối sợi tơ hồng treo cái hồ lô ngọc.

      A Nghiên nhất thời mặt ửng đỏ, hồ lô ngọc này lúc trước là Tiêu Đạc cho nàng, sau này nàng bảo Sài Hỏa trả lại cho Tiêu Đạc, Tiêu Đạc lại bắt đưa nó ra.

      "Chẳng phải muốn tặng cho ngươi." Tiêu Đạc quay đầu nhìn, trong con ngươi sâu thẳm có chút cười nhạo: "Ngươi cần hiểu lầm, chẳng lẽ Tiêu Đạc ta đưa đồ ra bị trả lại, ta còn có thể vô liêm sỉ đưa lần thứ hai sao?"

      A Nghiên xấu hổ cúi đầu.

      "Ngươi cầm cái này tìm Sài Hỏa, nhìn thấy có thể hiểu, yên tâm, dám giết ngươi. Ngươi chỉ cần chỉ chỗ ta rơi xuống, tình kế tiếp làm tốt."

      A Nghiên nhàng đáp "Ân", đứng dậy đến bên cạnh Tiêu Đạc.

      "Ngươi nội thương rất nặng, đùi hình như cũng sung nhiều hơn, để ta nhìn xem ?" xong, nàng vươn tay, muốn bắt mạch.

      " cần." Tiêu Đạc lạnh nhạt cự tuyệt, kiên quyết đẩy tay nàng ra.

      Bất đắc dĩ, A Nghiên tiếp nhận hồ lô ngọc, để trong lòng bàn tay, thấy hồ lô ngọc vốn óng ánh trong suốt, lúc này lại ảm đạm ánh sáng.

      Nàng dùng ngón cái nhàng vuốt ve hồ lô ngọc kia, cười khẽ "Ta nhất định cầm nó giao cho Sài Hỏa."

      Nàng ngẩng lên, nghiêm cẩn nhìn : "Thực xin lỗi, trước kia trong lòng ta hận ngươi, thích ngươi, chỉ nghĩ hại ngươi, về sau thế nữa."

      Nàng lúc này nhận mệnh, gặp phải , nàng vô kế khả thi, trừ bỏ nhận mệnh, trừ bỏ trốn chạy, còn có thể thế nào đây?

      Nàng động vào , chính mình bị thương.

      Tiêu Đạc nghe thấy lời này, khuôn mặt vốn đóng băng có tia hồi phục, con ngươi sâu thẳm khó phân biệt cảm xúc, cứ như vậy thẳng tắp nhìn chằm chằm A Nghiên.

      lâu sau, đột nhiên quay đầu, cắn chặt răng, cười lạnh : "Ngươi ."

      A Nghiên gật đầu, nắm hồ lô ngọc kia, đứng dậy, rời .

      Nàng dẫm tuyết đọng, cầm hồ lô ngọc, từng bước dẫm lên tuyết đọng trong núi, đợi ra xa, nàng quay đầu trong giây lát, nhìn chỗ sơn động kia.

      Tiêu Đạc lúc này nhắm mắt lại, tựa vào tảng đá dưỡng thần, cũng có ý tứ nhìn về phía mình.

      Gió núi thổi bay tóc , tóc dài triền miên thổi qua khuôn mặt kiên cường, lúc này tiều tụy và mỏi mệt.

      Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm dáng vẻ xa lạ lại quen thuộc này, cắn cắn môi, nỗ lực với mình: Ta phải trốn, nhất định phải trốn.

      Ở lại bên cạnh ngươi, ta nhất định vì ngươi mà chết.

      **********************

      A Nghiên thuận lợi từ đáy cốc lên —— chịu đựng đủ loại khổ sở, cũng chỉ có mình nàng biết.

      Bất quá cũng tính là gì, có thể sống ra, so với cái gì đều quan trọng hơn.

      Lúc hai chân nàng lắc lư lảo đảo xuống núi, suýt nữa trước mặt bỗng tối sầm ngã quỵ tại chỗ, bất quá nàng vẫn chống đỡ được, nhặt cành khô làm gậy, tiếp tục xuống núi.

      Nàng cũng dám đàng hoàng đường lớn, sợ đám người muốn giết Tiêu Đạc nhìn thấy.

      Cũng là nàng may mắn, đến giữa sườn núi, lúc trán toát mồ hôi, hai chân phát run, cơ hồ kiên trì được, phía trước xuất đám người ngựa.

      "Cố nương!" Mạnh Hán hết sức khiếp sợ chạy về phía nàng.

      "Mạnh đại nhân? !”A Nghiên kinh hỉ nhìn Mạnh Hán, giờ khắc này có gì cao hứng hơn so với nhìn thấy Mạnh Hán.

      Mạnh Hán chạy vội tới trước mặt A Nghiên, rốt cục tới nơi dừng cước bộ: "Cố nương sao lại ở chỗ này?"

      A Nghiên mừng rỡ nhìn Mạnh Hán: "Cửu gia bị trọng thương, ở trong sơn cốc, ngươi nhanh cứu !"

      Mạnh Hán kinh ngạc : "Hóa ra ngươi và Cửu gia ở cùng nhau?"

      , Sài Hỏa cưỡi con lừa chạy tới.

      "Hóa ra là Cố nương." Sài Hỏa híp con ngươi đánh giá A Nghiên, xem ra cũng tin lời A Nghiên .

      Kỳ A Nghiên nhìn thấy Sài Hỏa liền cảm thấy vui, bất quá lúc này nghĩ cứu Tiêu Đạc quan trọng hơn, liền lấy hồ lô ngọc ra, ném cho Sài Hỏa.

      "Đây là Cửu gia nhà ngươi bảo ta giao cái này, là giao cho ngươi, ngươi minh bạch."

      thình lình A Nghiên ném tới khối ngọc, Sài Hỏa tiếp vào tay, nhìn chằm chằm nửa ngày, sắc mặt trầm trọng.

      "Thế nào, ngươi tin? Ngươi có thể tin, tùy ngươi.”A Nghiên tức giận .

      Mặt già của Sài Hỏa hết sức khó coi, nhìn chằm chằm hồ lô ngọc nửa ngày, cuối cùng ngẩng đầu nhìn vào mắt A Nghiên, khỏi cười khổ tiếng.

      Bắt đầu là cười khổ, sau lại ngửa cổ cười to, tiếng cười bi thương.

      A Nghiên hiểu nhìn nhìn Mạnh Hán, Mạnh Hán cũng vẻ mặt mơ hồ.

      "Vậy... Tùy các ngươi ."

      A Nghiên muốt giết Tiêu Đạc, còn vì báo tin, nàng coi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

      Về phần bọn họ tin hay , cùng với người điên như Sài Hỏa này, đến cùng muốn cứu Tiêu Đạc hay , là chuyện của bọn họ.

      Ai ngờ Sài Hỏa lại đột nhiên từ lừa xoay người nhảy xuống, cầm hồ lô ngọc đưa tới trước mặt A Nghiên.

      Đây... là có ý tứ gì?

      A Nghiên nhíu mày hiểu.

      Sài Hỏa thở dài tiếng: "Ngươi, chung quy là ngươi. Cửu điện hạ lại đưa nó đến tay ngươi, ngươi cầm ."

      A Nghiên lắc đầu: "Sài đại quản gia, ngươi hiểu lầm, hồ lô ngọc này, giao cho ta chỉ là vì để ta báo tin cho ngươi, phải muốn tặng ta."

      Sài Hỏa bày giải, trực tiếp đưa hồ lô ngọc cho nàng: "Đây vốn là của ngươi."

      A Nghiên nhíu mày: "Nhưng chỉ tạm thời đưa cho ta ..."

      Nàng muốn a, đồ quan trọng như vậy!

      Sài Hỏa thấy nàng như thế, cũng hết sức vui: "Ngươi chẳng lẽ còn , đưa , thu lại."

      Cho dù là bị người ném xuống đất giẫm lên, cũng thu về, cũng có cách thu về.

      A Nghiên nghe thấy lời này, hơi cúi xuống, nắm chặt hồ lô ngọc, trong lòng nghĩ đến lúc vừa mới rời , thân ảnh đơn.

      Nhất thời Sài Hỏa và Mạnh Hán dẫn dắt nhân mã tiến vào núi cứu người, bọn họ để lại cho A Nghiên con ngựa, cùng với vài thị vệ.

      A Nghiên cất hồ lô ngọc vào ngực, cười khổ, lại ngẩng đầu nhìn về phía vài thị vệ: "Cửu điện hạ của các ngươi gặp nạn, các ngươi sao có thể ở chỗ này? Hay các ngươi là hạng người rất sợ chết?"

      Nàng chất vấn bọn như vậy.

      Các vị thị vệ nhất thời sửng sốt, có người tiến lên, cung kính : "Chúng ta phụng mệnh bảo hộ Cố nương."

      A Nghiên nở nụ cười: "Cố nương cần ngươi bảo hộ, cần các ngươi cứu Cửu điện hạ. Bất quá các ngươi trung tâm như vậy, chúng ta đây cùng lùi chút, các ngươi lưu lại vị bảo hộ ta, cùng ta xuống núi tìm chỗ nghỉ ngơi, người còn lại vào núi tìm kiếm Cửu điện hạ. Cứ như vậy, các ngươi cũng có công cứu chủ, phải sao?"

      Nàng như vậy, các vị thị vệ có chút động tâm, nhất thời tất cả thương lượng, người ở tại chỗ này bảo hộ A Nghiên, còn lại vội cưỡi ngựa theo nhau vào sơn cốc.

      A Nghiên lập tức vừa lòng gật đầu, mang theo thị vệ đó tiếp tục về phía trước.

      "Cởi quần áo ra, đưa ngay cho ta dùng.”A Nghiên phân phó.

      "Gì?" Thị vệ này ngốc luôn.

      "Nhanh chút a.”A Nghiên cũng bất đắc dĩ, băng nguyệt nàng tự chế xem ra chống đỡ được.

      "Vâng." Thị vệ do dự cởi áo choàng quấn thành khối vải.

      A Nghiên tiến lên, tay duỗi ra, trực tiếp lấy phần vải bông mềm mại bên trong.

      Thị vệ bỗng chốc đỏ mặt.

      A Nghiên lại phân phó: "Ta là nữ hài nhi, có chút việc, cũng thuận tiện để ngươi theo, giờ ngươi nấp vào trong rừng, để ta dễ dàng làm việc."

      Thị vệ nghe, lại có chút khó xử: "Đây... tốt ?"

      A Nghiên hừ tiếng: "Thế nào là tốt? Chẳng lẽ ngươi phải nhìn ta như thế, phải xem ta đổi băng nguyệt ?"

      "A?" Thị vệ miệng há hốc.

      Đáng thương cho , họ Đồ tên Thành, cũng xuất thân từ danh môn Yến kinh, mới có tư cách ở bên Tiêu Đạc làm kim y vệ, ngày thường gia giáo rất nghiêm, theo khuôn phép cũ, đúng chưa từng làm cái gì khi dễ việc riêng của nương.

      "Sau tảng đá kia, ngươi nấp vào trong đó ?”A Nghiên đề nghị như vậy.

      Thị vệ do dự nhìn bốn phía, cũng có người, nghĩ cũng xảy ra chuyện gì, lập tức nghe lời nấp sau tảng đá.

      A Nghiên trước tự tìm chỗ yên lặng, nhanh nhẹn đổi băng nguyệt , lại đến bên cạnh hai con ngựa, đầu tiên là hung hăng dùng cành khô trọc mông con, con ngựa hoảng hốt hí vang, chạy như điên.

      Ngay sau đó A Nghiên nhanh chóng xoay người trèo lên con ngựa khác.

      Con ngựa này là của thị vệ đại nhân này, phía treo lương khô và nước, xem ra còn có chút tiền bạc.

      Có các thứ này, nàng có thể chạy rồi.

      Đáng thương vị thị vệ đại nhân kia nghe thấy tiếng ngựa hí, vội chạy về, thấy hai con ngựa đều mất hút.

      "Mau trở lại!" Thị vệ đại nhân dưới tình thế cấp bách, thi triển khinh công đuổi theo!

      PS: A Nghiên có chạy thoát nổi ? Of course not.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chạy đâu cho khỏi nắng hả chụy ơi mấy hôm k vào cung h vào đọc đấy chương liền hp tràn trề luôn, thank nàng @heavydizzy
      Khổ thân 2 ng. Ta thấy a Đạc bị ngược nhưng a Nghiên cũng khổ k kém, nội tâm mâu thuẫn bị giày vò giữa và hận, k dám cũng k hận nổi, chỉ vì sợ ở lại bên cạnh a Cửu k sớm muộn chết.
      KemmutMi Han Mo Yu thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haha. Nàng P/s rồi lại còn Of course làm gì thế :))
      Cơ mà ta cũng mới 15+x cái xuân xanh mà nàng @heavydizzy thế là đủ hốt A Cửu chứ. Hí hí hí (muahahaha)
      Mi Han Mo YuA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :