1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng hậu danh giá của cuồng đế - Nhất Bút Niên Hoa (103c-Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 49: Phấn mùi đàn hương.

      Edit: Thu Thủy

      Sáng sớm ngày thứ hai, Mộ Phi Chỉ lên triều sớm, chỉ còn lại Thẩm Hành Vu nằm giường, nàng muốn nhúc nhích, mở y phục ra chỉ thấy người toàn là dấu hôn xanh tím, nghĩ đến thô lỗ tối qua của Mộ Phi Chỉ, nàng khỏi mắng thầm, tên nam nhân này, càng ngày càng kiềm chế, biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

      Ăn sáng xong, Thẩm Hành Vu cố ý hòa nhã với Mộ Phi Chỉ, mang theo hai nha hoàn, cầm sách y tìm Đỗ Trọng. Từ khi Đỗ Trọng rời khỏi Ly Viên có tin tức gì, việc nào khác.

      "Trời ơi, đây là chỗ ở của quỷ y sao? Nghe trước kia là nơi ở của phi tần, ngờ lại cũ như vậy, nhưng dù sao cũng rất thú vị." Lúc [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 50: !

      Edit: Thu Thủy -

      đường trở về, Thẩm Hành Vu luôn nghĩ về câu người kia có mùi đàn hương của Đỗ Trọng, nàng thể nghĩ ra, phấn và đàn hương có liên quan gì đến [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 51: Tam Vương tẩu?

      Chuyện Đỗ Trọng bị ám sát vừa mới qua , Thẩm Hành Vu còn chưa tìm ra đáp án của mùi vị bí mật kia chuyện nữa lại tìm tới cửa.

      Sáng sớm hôm nay, Thẩm Hành Vu dùng xong bữa mang theo hai thị nữ dắt chó dạo, Mộ Phi Chỉ lại thấy nàng ở đây để cho Phúc Hải mang tấu chương tới Ngự thư phòng. Cuối cùng, còn chưa duyệt được vài cuốn Hắc Ưng ra, mang tin tức bất ngờ: “Chủ tử, Tứ điện hạ của Hoài Bắc ở cửa cung.”

      Mộ Phi Chỉ dừng bút lại, ngẩng đầu, mặc dù hơi kinh ngạc chút nhưng cũng hề bị rối loạn, hỏi: “Có mấy người.”

      “Hai người, còn thiếp thân thị vệ!” Hắc Ưng trả lời.

      “Ta biết rồi.” Mộ Phi Chỉ khẽ gật đầu.

      Quả nhiên, Hắc Ưng vừa lui lâu, Phúc Hải vội vàng từ ngoài vào: “Vương thượng, Tứ điện hạ Hoài Bắc muốn tiến cung, la hét ở cửa cung! Có vẻ như muốn đánh người.”

      “Cho vào , tới điện Thái Nguyên chờ ta, ta qua đó ngay.” Mộ Phi Chỉ ngẩng đầu .

      Phúc Hải lĩnh mệnh, nhanh chóng ra ngoài. Phúc Hải lâu Mộ Phi Chỉ lại gọi Hắc Ưng ra để theo.

      phút sau, Mộ Phi Chỉ mới tới trước điện Thái Nguyên, nghe thấy bên trong truyền tới tiếng la hét ấm ĩ, chỉ chốc lát sau thấy [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 52: Dẫn xà xuất động

      Thẩm Hành Vu dắt chó dạo vòng, đúng lúc tới trước điện Thái Nguyên, nàng đuổi Hoa Dung và Thạch Lưu thu dược liệu phơi nắng, nhưng mà ngờ lại đụng phải việc như vậy. Nàng càng lúc càng gần, làm sao có thể biết cái người đứng ở đó chính là Tứ vương gia thích đánh nhau của Hoài Bắc, đệ đệ của Tần Huyền Qua. Nhưng mà người đứng bên cạnh Tần Chinh Viễn sao lại quen mắt như thế? Đúng rồi, nàng nhớ thị vệ kia là ai, ánh mắt nhìn nghiêng qua nhìn Mộ Phi Chỉ hơi chau mày. Trong lòng Thẩm Hành Vu chậc chậc hai tiếng, nam nhân này dù cau mày cũng rất đẹp mắt, nhưng mà vẻ mặt này của tốt cho lắm. Nàng từ từ dạo bước đến trước mặt mấy người, đứng lại bên cạnh Mộ Phi Chỉ.

      “Các ngươi lui ra.” Mộ Phi Chỉ với Phúc Hải và nhóm thị vệ.

      Thẩm Hành Vu dừng lại bên cạnh Mộ Phi Chỉ, thuận tay giữ lấy tay , giọng ngọt ngào: “Phu quân, phải chàng duyệt tấu chương sao? Sao lại tới điện Thái Nguyên?”

      Hàng mi của Mộ Phi Chỉ khẽ giật giật, thầm nghĩ, nữ nhân này lại muốn đóng kịch! Nếu sao [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53: Bày lưới

      Phục Hải mang người an bài chỗ ở cho Tần Chinh Viễn và Lý Mông, sau đó với hai người “Tứ Vương gia nghỉ ngơi trong này, có gì phân phó cung nhân là được.”

      “Này, ngươi đừng .” Tần Chinh Viễn thấy Phúc Hải muốn ra ngoài lập tức giữ chặt , thấp giọng hỏi: “Vị tổng quản này, rốt cuộc Vương thượng của các ngươi có để cho ta gặp Quỷ y hay ? Đừng có nhốt chúng ta ở trong này rồi ngày mai lại đuổi chúng ta .”

      “Quyết định của Vương thượng, lão nô thể phỏng đoán.” Phúc Hải mang vẻ [​IMG]

      Chương 54: Nữ nhân khó nuôi.

      Editor: Quỳnh

      Cổ ngữ có câu, binh bất yếm trá (1), lời này đặt ở thân người là đúng, huống hồ người những người khác? Trời tối, ngay từ đầu Mộ Phi Chỉ và Thẩm hành Vu đều tính nghỉ sớm, sau khi dùng xong bữa tối hai người liền an vị ở nhuyễn tháp, sai người bày bàn cờ, bắt đầu chơi cờ.

      (1)Binh bất yếm trá: chiến tranh ngại việc lừa dối.

      Hứng thú chơi cờ của Thẩm Hành Vu lớn, bởi vì tài đánh cờ của Mộ Phi Chỉ quá lợi hại, căn bản có chỗ cho nàng nhảy vào, tay nàng chống đầu dựa vào bàn cờ, tay kia cầm quân cờ màu trắng trong suốt lóng lánh, bĩu môi hét lên với Mộ Phi Chỉ: " nhàm chán, chàng nhường ta chút sao?"

      Mộ Phi Chỉ cười tiếng, đưa tay qua nhé gương mặt nàng, rất là buồn cười trả lời: "Được, ta nhường nàng năm quân."

      Nhiều như vậy? Chàng cũng quá xem thường ta rồi! Thôi, ta tự mình ." Thẩm Hành Vu cảm thấy Mộ Phi Chỉ khinh thường nàng, lại bắt đầu vừa lòng, ồn ào nhất định phải tranh đoạt đến còn hơi thở.

      Mộ Phi Chỉ nhìn nàng cái này đồng ý, cái kia đồng ý, rất đau đầu nâng trán : " Cuối cùng ta cũng hiểu , vì sao trong sách duy chỉ có nữ nhân và tiểu nhân là khó nuôi, quả là khó nuôi!"

      "Chàng có ý kiến à? Có ý kiến trả lại, nếu chàng muốn nuôi, còn nhiều người nguyện ý nuôi ta!" Thẩm Hành Vu trợn trừng mắt với Mộ Phi Chỉ, tình nguyện .

      "Ta chỉ là khó nuôi, nuôi nổi." Mộ Phi Chỉ ném quân cờ xuống, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, sau đó vẫy tay với Thẩm Hành Vu.

      Thẩm Hành Vu vui sướng ném quân cờ xuống, cờ khẽ rơi bàn, sau đó liền đến trong lòng Mộ Phi Chỉ.

      "Trò chuyện , chỉ sợ chúng ta phải chờ lâu." Mộ Phi Chỉ ôm nàng vào trong ngực, đưa tay vuốt ve ngắm nghía mái tóc của nàng, dịu dàng .

      "Tứ Vương gia để tên đại nội tặc (2) ở bên người, còn đối với gì nghe nấy, cũng khó trách luôn đấu lại Tần Huyền Qua, trong ấn tượng của ta, nếu hai người đánh nhau, Tứ Vương gia liền thể thắng." Thẩm Hành Vu lười biếng ngắp cái, lại rúc sâu vào trong lòng Mộ Phi Chỉ, từ từ .

      "Nàng xác định là nàng từng gặp qua ?" Mộ Phi Chỉ hỏi.

      "Đúng vậy, khi đó tuy [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :