1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Hôn - Hân Hân Hướng Vinh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ☆, Chương 60

      Lúc Chu Tự Hoành trở lại, Hựu An nằm tựa vào giường vọc laptop. Chu Tự Hoành bước mấy bước qua, đóng laptop lại để lên tủ đầu giường, bất mãn : "Tại sao lại vọc laptop, mẹ tốt cho mắt."

      Hựu An cảm thấy ở cữ có khác gì với bình thường, nhưng mẹ và mẹ chồng luôn liên tục dán mắt vào , được tắm, càng được gội đầu; được mở máy điều hòa, càng được dùng máy sấy; được ăn lạnh, cũng được ăn mặn, tốt nhất là ngày 24 giờ đều ở giường nằm đắp chăn bông.

      Hựu An cảm thấy, toàn thân mình đều có mùi khó ngửi, càng đừng đến xem ti vi, vọc laptop. Hựu An từng cho là, nếu mình bị chính mình thối chết, nhàm chán mà chết.

      Con trai của căn bản cần lo, ở bệnh viện còn có thể ôm lát, về nhà, nguyệt tẩu, bảo mẫu, còn có dì giúp việc, cha mẹ chồng cộng thêm mẹ và Chú Giang, khối người muốn giành nhau ôm đứa bé. căn bản thể làm gì, sữa của cũng càng ngày càng ít, bác sĩ đề nghị ngưng sữa mẹ, nếu đứa bé ăn sữa bột, dễ dàng gây ra tình huống thiếu dinh dưỡng hoặc làm giảm miễn dịch.

      Về phần sữa bột, đều do Chu Tự Hàn sai người trực tiếp mua về từ nước ngoài, hơn ngàn đồng hộp sữa bột, mà thằng bé còn kén chọn. Vì vậy, ra viện xong, Hựu An cũng cho bé bú sữa nữa, sữa cũng nhanh chóng còn, có lỗi với con trai.

      bú sữa nữa, đứa bé càng cần gì đến . Hai vợ chồng ở lầu , Hựu An ở cữ trong căn phòng trước kia của Chu Tự Hoành, Chu Tự Hoành bị Chu phu nhân sắp xếp cho ở trong phòng khách bên cạnh. Chu phu nhân dặn dò nửa ngày, chỉ sợ khi con trai nhịn được, còn trẻ nên lo lắng, sau này mà bị bệnh phiền toái.

      ra Chu phu nhân lo lắng cũng bằng , Chu Tự Hoành thèm có thèm, nhưng liên quan đến thân thể của dâu , còn tỉ mỉ hơn bất kỳ ai. Chỉ là làm được chuyện này chuyện khác vẫn tránh khỏi.

      Chu Tự Hoành cúi đầu chui vào cổ dâu hôn mấy cái, Hựu An vội vàng đẩy ra, ngửi ngửi, cũng cảm thấy người mình tỏa ra mùi hôi, vậy mà người đàn ông này cũng ngại.

      Đẩy ra mới phát , mặt có chút thích hợp. Mở đèn lớn cẩn thận chu đáo nhìn kỹ mặt , gò má có dấu vết khối máu bầm sưng đỏ, giọng hỏi: "Hai người các lại đánh nhau?"

      Ánh mắt Chu Tự Hoành lóe lóe nhìn Hựu An: "Vợ à, có phải em có chuyện gì chưa với ông xã giao hay ?" Hựu An sửng sốt mấy giây: "Chuyện gì?" Chu Tự Hoành hừ tiếng: "Chuyện của em và Giang Đông, cậu ta thổ lộ với em?"

      Hựu An chợt nở nụ cười, duỗi ngón tay ra cốc đầu cái: " ngốc à! Loại dấm này mà cũng ăn, nếu em có gì với ấy, còn có thể ở đây sao?"

      Chu Tự Hoành níu cánh tay ôm dâu vào trong ngực, ôm chặt chặt: "Vợ à, Giang Đông nếu thời gian quay lại, chừng liên quan gì đến . nghe đặc biệt rất sợ hãi, sợ thời gian quay lại, biết đâu tìm vợ đây."

      Hựu An cúi đầu cười vài tiếng: "Giang Đông vậy?" Chu Tự Hoành buồn buồn ừ tiếng, miệng cắn lỗ tai của dâu cái: "Em còn cười, có phải cảm thấy rất hài lòng hay , có người đàn ông như Giang Đông nhớ mãi quên."

      Hựu An thở dài : "Cứ để ấy vậy ! Dù thời gian quay lại, em cũng thể theo ấy. Em cẩn thận suy nghĩ, khắc kia khi bọn em gặp nhau liền định là có kết cục này. Mẹ em gả cho cha ấy, em chỉ có thể là em kế của ấy, quan hệ này sớm quyết định bọn em là thể."

      Chu Tự Hoành : "Vợ à, nếu như Giang Đông phải là con trai của Chú Giang, có phải có chuyện của ?" Lần đầu tiên Hựu An cảm thấy người đàn ông này rất phiền, lăn qua lộn lại cũng chỉ những chuyện cũ ý nghĩa gì này, chỉ là cũng gián tiếp , đừng thấy bình thường ngoài miệng rất rộng lượng, ra chính là người đàn ông mọn.

      Hựu An đẩy ra, quan sát hồi lâu, chợt cười lên khanh khách. Cái mặt mo của Chu Tự Hoành hơi ửng hồng, biết mình hỏi cái này có chút nhen, rồi nảy ra chút 囧 cúi đầu hôn tóc dâu nhà cái, bỗng nhiên : "Vợ à, em thối......"

      Hựu An chu chu miệng: "Ghét bỏ em sao, hay là, em tắm vậy! Cả người rất khó chịu......" Chu Tự Hoành vội vàng lắc đầu: "Mẹ lúc ở cữ thể tắm."

      Hựu An trợn mắt cái: "Đó cũng là kinh nghiệm mấy trăm năm trước, em là bác sĩ, chuyện này còn biết sao, sau khi sinh tuần lễ là có thể tắm."

      Chu Tự Hoành đấu tranh trong lòng, dưới ánh mắt tội nghiệp của dâu nhà , cuối cùng Chu Tự Hoành cũng thỏa hiệp. Lại sợ lỡ như xảy ra điều may gì, cố ý lên mạng tra xét thông tin hồi, mới ôm dâu vào phòng tắm đặt ngồi ghế, tự mình tắm cho .

      Mặc dù cảm thấy người đàn ông này có ý muốn lấy việc công làm việc tư, nhưng rốt cuộc cũng có thể tắm, Hựu An vẫn ngoan ngoãn để hầu hạ. giống như phục vụ tổ tông, gội đầu xong liền quấn kín lại, dùng vòi sen nhanh chóng dội sạch thân thể, sau đó ôm về phòng nhét vào trong chăn, cầm mấy cái khăn lông khô lau tóc cho dâu , thể dùng máy sấy, chỉ có thể lau từng chút từng chút.

      Chờ lau khô tóc xong, nhìn lại thấy dâu nhắm mắt ngủ khò khò rồi, Chu Tự Hoành cúi đầu nhìn người em của mình sớm kích động, cười khổ tiếng, vỗ về: "Chịu đựng ! Chờ khi dâu tốt mới có thể ăn."

      Mặc dù chỉ có thể nhìn thể chạm, Chu Tự Hoành vẫn muốn qua phòng khác, lên giường ôm dâu mà ngủ. Ngày hôm sau Chu phu nhân lên thăm con dâu, vừa đẩy cửa ra liền thấy con trai ôm vợ, ngủ ngon lành.

      Chu phu nhân qua vỗ cái lên ót con trai, giọng : " phải với con, Hựu An ở cữ, bảo con qua phòng bên cạnh mà ngủ rồi sao, sao lại chạy qua đây?"

      Chu Tự Hoành cười ha ha, uất ức : "Mẹ à, ôm vợ, con ngủ được." Chu phu nhân khỏi buồn cười, thấy Hựu An còn ngủ, xoay người ra ngoài.

      Chờ Chu phu nhân khỏi, Chu Tự Hoành cúi đầu hôn dâu cái, cười : "Mẹ rồi, đừng giả bộ ngủ nữa." Hựu An mở con mắt ra nhìn lòng vòng hỏi: " rồi?" " rồi." Chu Tự Hoành xấu bụng cầm lấy tay bé của dâu đặt dưới thân mình, hô hấp có chút ổn: "Cái đó, vợ à, nhịn nổi rồi, em có thể giúp xuất ra, chữa nghẹn chút hay , chồng của em sắp bị phế rồi."

      Tay Hựu An vừa đụng phải cái gì đó cứng rắn như sắt, khuôn mặt nhắn khỏi căng lên đỏ bừng, xí tiếng, : "Quỷ háo sắc, thể có đam mê khác hay sao, cả ngày đều nghĩ đến mấy chuyện này."

      Chu Tự Hoành mặc kệ vợ gì, kéo bàn tay dâu của vào trong quần, để cầm lấy, tự mình siết tay dâu , di chuyển lên xuống. Cái loại cảm xúc mềm mại quen thuộc đó, thoải mái khiến Chu Tự Hoành rên hừ hừ. Miệng rộng với tới môi của dâu , vừa hôn vừa gặm, cái tay khác cũng với qua, bóp hai luồng mềm mại trước ngực vợ , tay bên dưới càng lúc càng nhanh, nhanh đến nổi Hựu An cảm giác tay mình cũng sắp rút gân, mới nghe gầm tiếng, bắn ra ngoài, bắn dính đầy tay .

      Ngoài cửa gõ hai cái, tiếng Chu phu nhân truyền đến: "Tự Hoành, cháo gà cho Hựu An nấu xong......" Chu Tự Hoành liền đáp tiếng: "Lập tức xuống ngay."

      Khuôn mặt nhắn của Hựu An vừa đỏ vừa nóng, đưa tay dùng sức đập Chú Chu hai cái: "Đều tại , để mẹ nghe thấy mắng đó." Chu Tự Hoành hôn mấy cái, xuống giường lấy khăn lông nóng lau tay cho dâu , dọn dẹp sạch , mới : "Sợ gì chứ, mẹ cũng từng là thanh niên, có thể hiểu được việc này." Hựu An liếc cái, da mặt ông chồng nhà dày khiến người ta giận sôi.

      Chu Tự Hoành dọn dẹp xong mở cửa ra ngoài, tới đầu cầu thang nhìn thấy mẹ có mấy phần được tự nhiên đứng ở đó. Thấy ra ngoài, tức giận trừng mắt liếc cái: "Chỉ chờ mấy ngày cũng chịu được, nhất định phải giày vò vậy sao."

      Chu Tự Hoành cười hắc hắc: "Mẹ à, mẹ yên tâm, con biết giữ chừng mực." "Biết chừng mực?" Chu phu nhân hừ tiếng: "Biết chừng mực mà lại tắm cho Hựu An, đừng cho là mẹ nhìn ra."

      Chu Tự Hoành : "Ở cữ thể tắm đều là tập tục xấu của xã hội cũ, chú ý giữ ấm và giữ vệ sinh mới là điều kiện quan trọng, tắm còn giúp cho sản phụ mau bình phục."

      Chu phu nhân tức giận: "Các con đều có lỹ lẽ, mẹ cũng quản được. Nhưng vẫn phải trước, sau khi Hựu An ở cữ xong, các con có dọn hay , cũng phải để bảo bối lại cho mẹ."

      Chu Tự Hoành còn ước gì được như vậy, bây giờ đúng dịp. Yến Tử do Giang gia chăm sóc, con trai do cha mẹ quản, chờ khi dâu ở cữ xong, hai người có thể tận hưởng thế giới của hai người, muốn giày vò thế nào liền giày vò, cần phải bận tâm đến con và con trai, rất thích thú sung sướng gật đầu chấp nhận.

      Lúc này Chu phu nhân mới thở phào nhõm. Hôm qua bạn già cũng chuyện với bà, nay vợ chồng son tự nguyện sống cùng cha mẹ chồng, cái này bọn họ cũng có thể hiểu. Nhưng bảo bối là cháu trai đầu tiên của bọn họ, hận cả ngày được ôm vào trong ngực, nếu theo vợ chồng son dọn , về sau hai người làm sao mà bồng cháu.

      Chu thủ trưởng bảo Chu phu nhân với con trai, con trai trưởng thành, muốn đâu , cháu trai phải ở lại. Chu phu nhân cũng có ý này, có đứa bé can thiệp vào cuộc sống của vợ chồng son, chỉ bằng nhiệt tình dính lấy nhau của hai người, đứa thứ hai chừng nhanh có. Chu phu nhân vừa nghĩ tới tương lai con cháu đầy đàn, miệng cười khép được.

      Thứ năm Giang Đông lên máy bay, tối thứ tư người hai nhà đều đến Chu gia, cùng nhau ăn bữa cơm, coi như là tiệc tiễn đưa! Ăn cơm xong, Chu Tự Hoành và Giang Đông lên phòng khách lầu đánh cờ, Hựu An ngồi bên châm trà cho hai người. Chu Tự Hoành lấy cớ nghe điện thoại xuống lầu, để gian lại cho hai người.

      Thấy Chu Tự Hoành ra ngoài, Giang Đông mới : "Tự Hoành ghen sao?" Hựu An khỏi cười: "Ghen chứ." Giang Đông cười tiếng: "Thằng nhóc này từ đều như vậy, ngoài miệng rộng lượng, ra rất nhen, phong độ gì đó đều là giả hết."

      Hựu An gật đầu cái: "Ừ, giỏi nhất là giả bộ, ra còn nhen hơn mũi kim." Giang Đông ngẩng đầu bình tĩnh nhìn lâu, mới : "Hứa Hựu An, đồng ý với , em vĩnh viễn hạnh phúc như vậy nhé."

      Hốc mắt Hựu An có chút ươn ướt, dừng hết sức gật đầu cái: "Ừ! Em đồng ý với , vĩnh viễn hạnh phúc như vậy." Giang Đông đứng lên mở rộng hai cánh tay: "Để trai ôm em cái nào."

      Hựu An nhào vào trong ngực , giọng : "Cám ơn , Giang Đông, đồng ý với em được ? cũng phải hạnh phúc......" Giang Đông lên tiếng, buông ra, xoay người xuống lầu.

      Rời khỏi Chu gia, quay đầu nhìn lại chút, trong lòng tuôn ra thanh: "Chỉ cần em hạnh phúc, liền hạnh phúc, nhóc của ạ."
      milktruyenky, tart_trung, Haruka.Me02 others thích bài này.

    2. jeremyJ

      jeremyJ Active Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      97
      Đại thúc và loli cách nhau nhiều tuổi quá, thích thể loại này cho lắm, cứ như kiểu trâu già ngặm cỏ non. Làm nhớ tới mấy bài báo các ông các bác chết với tù vì mấy cháu thiếu nhi, ác cảm.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :