1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng em không tốt sao - Hận Điệp (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 30: Thăm hỏi cha nuôi

      Hoàng Phủ Thần Phong vẫn nhìn Chỉ Ngưng ngủ, thấy ngủ vô cùng an ổn cũng yên lòng. Có lẽ là do Hoàng Phủ Thần Phong ở bên nên mới có thể ngủ an ổn như vậy!


      Như vậy, kế tiếp, nên xử lý những kẻ làm thương tổn đến Chỉ Ngưng.


      Chỉ Ngưng ngủ hơn năm giờ rồi, mà trong năm giờ này, Hoàng Phủ Thần Phong luôn duy trì tư thế, sợ mình cử động chút làm tỉnh lại, tại sợ rằng cả người đều tê rồi.


      “Phong, bây giờ là buổi tối sao?” Chỉ Ngưng dụi dụi con mắt, ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ừ! tại tám giờ. Em tỉnh, chúng ta phải ăn cơm tối rồi!” Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục cũng được cử động thân thể rồi.


      còn chưa ăn tối sao?”


      muốn chờ em cùng ăn!” Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng từ giường, giúp dép, sau đó giúp choàng cái áo khoác, tại là trời đông giá rét, mặc áo khoác bị lạnh.


      “Phong, nhất định đói bụng, chúng ta mau xuống dưới ăn cơm.” Chỉ Ngưng nỡ để Hoàng Phủ Thần Phong đói bụng.


      “Ngưng Nhi, em phải ăn nhiều chút, mời đầu bếp của khách sạn năm sao về, sở trường của ấy là nấu cơm dinh dưỡng, đầu của em bị thương, hẳn là ảnh hưởng tới thân thể cho nên được qua loa đại khái.” Hoàng Phủ Thần Phong gắp rau cho Chỉ Ngưng.


      “Phong, cần phiền toái như vậy! Món ăn chị Lý làm cũng rất có dinh dưỡng! Em rất thích ăn.” Hoàng Phủ Thần Phong đối tốt với Chỉ Ngưng, rất cảm động.


      chỉ mời ấy giúp em làm cơm dinh dưỡng tháng, tháng sau, ấy lên danh sách những món ăn dinh dưỡng, chị Lý dựa theo đó nấu cơm cho em.” Hoàng Phủ Thần Phong kiên nhẫn giải thích.


      “Phong, tốt.” Chỉ Ngưng hít mũi cái, hai mắt lưng tròng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Bảo bối, đối tốt với em đối tốt với ai? Ngưng Nhi, ngày mai đến chỗ cha nuôi để xử lý mọi chuyện, em muốn cùng ?” Hoàng Phủ Thần Phong hỏi quyết định của Chỉ Ngưng.


      “Cha nuôi là ai?” Bởi vì lúc cứu Chỉ Ngưng, té xỉu rồi, cho nên, thấy được cha nuôi của Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Cha nuôi là người ngày đó cùng cứu em. Ông ấy là bang chủ bang Mị Duyên.” Hoàng Phủ Thần Phong muốn giấu diếm cha nuôi là bang chủ xã hội đen.


      “Cho nên, những người kia cũng ở chỗ cha nuôi ? phải xử lý chuyện kia?”


      “Ừ, đoán đúng!”


      “Có bọn họ, em liền .”


      “Cũng tốt, vẫn là tốt hơn, tránh cho em nhớ đến những chuyện kia. Chờ mấy ngày nữa, chúng ta lại đến thăm cha nuôi!”


      “Vâng. Cha nuôi có hung dữ hay ? Có nghiêm nghị ?” Chỉ Ngưng cho rằng người của xã hội đen bình thường đều rất khủng bố.


      , ông rất dễ hần. Em yên tâm, rất nhanh trở về.” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thấu tâm của Chỉ Ngưng.


      “Vâng. Ngày mai phải cẩn thận.”


      “Ừ. Biết rồi, còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi thôi!”


      Trong lòng Chỉ Ngưng có chủ ý, nghĩ, nếu như Phong ở nhà..., vậy nhất định bắt mình phải nghỉ ngơi, thừa dịp ngày mai Phong ở nhà, phải tranh thủ hoàn thành bản vẽ, sau đó còn đem gia công.


      ------------LOVE----------


      Buổi sáng, sau khi ôm hôn Chỉ Ngưng, Hoàng Phủ Thần Phong đến bang Mị Duyên còn Chỉ Ngưng lúc Hoàng Phủ Thần Phong ra khỏi cửa liền chạy đến thư phòng.


      Hoàng Phủ Thần Phong tiến vào bang Mị Duyên, đường bảo vệ đều cung kính chào hỏi Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Phong thiếu, bang chủ ở sân Golf chờ cậu.”


      Bang Mị Duyên của cha nuôi quả thực có thể trung tâm nghỉ ngơi loại , có rạp chiếu phim, quán bar, sân đánh Golf, sân tennis, nhà tắm hơi, quán cà phê...v...v.... Những nơi này cấp cho thủ hạ của ông ấy hưởng dụng.


      Hoàng Phủ Thần Phong vừa tới sân đánh Golf, liền nhìn thấy lão nhân chơi bóng, phía sau còn vài bảo vệ.


      “Cha nuôi, con tới.” Hoàng Phủ Thần Phong đến bên cạnh cha nuôi .


      “Phong, con đến rồi a? bé kia? tới sao?” Cha nuôi có ấn tượng tồi với Chỉ Ngưng cho nên, thấy Hoàng Phủ Thần Phong mang Chỉ Ngưng tới liền hỏi Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Vâng, Ngưng Nhi biết những người kia ở đây cho nên tới. Hơn nữa thân thể của ấy còn chưa khỏe, hôm khác, con nhất định mang Ngưng Nhi đến gặp cha nuôi.”


      “Được! Nha đầu Chỉ Ngưng này tồi, cha thích nó, xem ra, con rất quan tâm nó!” Cha nuôi liếc mắt cái liền nhìn thấu tâm Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ha ha! Cha nuôi, những người kia người xử lý như thế nào?” Hoàng Phủ Thần Phong ngượng ngùng cười gượng, nhanh chóng sang chuyện khác.


      “Cha nhốt bọn họ dưới tầng hầm, về phần người đàn bà kêu Giang Như Ngọc kia, cha cũng bắt ta đến đây, con nghĩ xử trí như thế nào. Cha gọi A Tề dẫn con xuống tầng hầm trước.”


      “Cám ơn cha nuôi, con trước.”


      Hoàng Phủ Thần Phong cùng A Tề xuống tầng hầm. Vừa đến tầng hầm, Hoàng Phủ Thần Phong chợt nghe thấy trận tiếng kêu mắng, mà người kia chính là Giang Như Ngọc. Tiếp đến nhìn thấy năm tên đàn ông bị thương té xỉu mặt đất, hiển nhiên, bị giáo huấn qua.


      Hoàng Phủ Thần Phong đến trước mặt Giang Như Ngọc, cho ta cái tát, vừa mới nghe thấy Giang Như Ngọc mắng Chỉ Ngưng, liền lửa giận ngút trời.


      tát này, trừng phạt vừa mới mắng Ngưng Nhi.” Ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong lúc này quả thực có thể giết chết người.


      “Vì sao? Vì sao? Dựa vào cái gì Hàn Chỉ Ngưng vừa mới vào công ty, liền sủng ái ta như vậy, gọi ta đến phòng của làm việc, thậm chí còn mang ta đến phòng nghỉ của . Hơn nữa, mỗi ngày ta ngoại trừ chuyện phiếm với , pha cà phê cho , ta còn làm được cái gì? Mà tôi sao? Tôi tới công ty hơn ba năm rồi, mỗi ngày đều ăn mặc xinh đẹp, chính là để liếc mắt nhìn tôi cái! Ngoại trừ công việc, ngay câu cũng chưa từng với tôi, cũng chưa từng nhìn tôi lần. Vì sao có thể lên giường cùng nhiều phụ nữ như vậy, chính là lại lên giường cùng tôi? có biết , tôi ! Tôi muốn gả cho . Nếu như có hồ ly tinh chết tiệt Hàn Chỉ Ngưng kia, chính là của tôi.”


      “Ba!” Hoàng Phủ Thần Phong nghe nổi nữa, hơn nữa lại nghe thấy Giang Như Ngọc mắng Chỉ Ngưng càng nổi giận. Lại là cái tát.


      câm miệng cho tôi! Con đàn bà chết tiệt, nghe đây, cho dù có Ngưng Nhi, tôi cũng để ý tới loại đàn bà ác độc như .” Hoàng Phủ Thần Phong giữ chặt cằm Giang Như Ngọc.


      “A Tề, đem mấy người này ném ra khỏi Đài Loan, đem ta ném tới Nam Cực , làm cho ta cả đời cũng thể bước chân về Đài Loan, đem những tên kia tới Châu Phi , vĩnh viễn đều ở lại đó.” xong, xoay người rời , vĩnh viễn cũng muốn gặp lại những người này.


      Trong nội tâm Hoàng Phủ Thần Phong, phàm là người muốn thương tổn Chỉ Ngưng đều có kết cục tốt.
      dunggg thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 31: Hoa chi đô

      Tuy trong nhà có đám người bảo vệ Chỉ Ngưng, nhưng Hoàng Phủ Thần Phong vẫn yên lòng, cho nên sau khi dặn dò hết mọi chuyện với A Tề liền chạy về nhà cùng Chỉ Ngưng.


      giờ sau, Hoàng Phủ Thần Phong về đến nhà, thời điểm vào phòng khách, nhìn thấy Chỉ Ngưng liền lập tức chạy lên lầu tìm , thế nhưng lúc ngang qua thư phòng thấy Chỉ Ngưng ngồi trước bàn đọc sách, Hoàng Phủ Thần Phong liền đẩy cửa tiến vào.


      “Ngưng Nhi, sao em nghỉ ngơi lại ở chỗ này đọc sách?” Hoàng Phủ Thần Phong ngồi xuống ghế salon.


      “Phong, trở lại a! Mỗi ngày em đều nằm giường, nếu hoạt động, em mau biến thành gỉ sét mất. Hơn nữa, chăm sóc em tốt như vậy, thân thể của em sớm tốt lắm.” Chỉ Ngưng nhìn sách tư liệu về trang sức, tìm nên dùng loại nguyên liệu nào để chế tác nhẫn cho Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Vậy cũng phải cẩn thận. Đúng rồi, cha nuôi rất thích em, còn bảo đưa em đến chuyện phiếm với ông.”


      “Ách” nếu như vậy, hôm nào chúng ta , dù sao em rất thích chuyện phiếm với lão nhân gia.” Chỉ Ngưng có chút ngượng ngùng.


      “Tốt! sắp xếp. Ngưng Nhi, ngày mai muốn tới công ty, em muốn ở nhà hay cùng đến công ty?” Hoàng Phủ Thần Phong trong khoảng thời gian này để lỡ rất nhiều công việc, cho nên muốn đến công ty để xử lý.


      “Em muốn ở bên cạnh .”


      “Ừ, ngày mai chúng ta tới công ty. Ngưng Nhi, hôm nay chúng ta cùng ăn cơm, em chuẩn bị chút.” Hoàng Phủ Thần Phong lâu mang Chỉ Ngưng ra ngoài nên hôm nay muốn đưa ra ngoài ăn cơm.


      “A, được.” Chỉ Ngưng gật đầu, sau đó liền trở về phòng ngủ.


      20’ sau, Chỉ Ngưng mặc bộ quần áo màu lam, từ cầu thang xuống, mỗi lần Chỉ Ngưng đổi trang phục mới, Hoàng Phủ Thần Phong đều say lòng vì .


      thôi!” Hoàng Phủ Thần Phong ôn nhu nắm tay ra ngoài. Tối nay mang theo bốn nhân viên bảo vệ. Hoàng Phủ Thần Phong tự mình lái xe, mà là ngồi xe Rolls-Royce có tài xế riêng, bốn nhân viên bảo vệ, người ngồi cùng xe với Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, ba người còn lại lái xe theo phía sau bọn họ.


      “Ngưng Nhi, hôm nay đưa em đến nhà hàng khác, em nhất định thích.” Hoàng Phủ Thần Phong ngồi ở đằng sau rất có lòng tin với Chỉ Ngưng.


      vậy sao? Em cũng muốn nhìn xem.”


      “Ha ha, Ngưng Nhi, em đáng .” Hoàng Phủ Thần Phong sủng nịch hôn cái lên gò má Chỉ Ngưng.


      Phía trước, bảo vệ, lái xe, nghe thấy Hoàng Phủ Thần Phong dùng ngữ khí như vậy chuyện liền nổi hết da gà, nghĩ tới Phong thiếu lãnh khốc trong nội tâm bọn họ cũng nhu tình như nước như vậy.


      Nửa giờ sau đến nơi, Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng mở cửa xe.


      “Phong, nhà hàng gọi ‘ Hoa chi đô’, là nhà hàng Nhật Bản sao?” Chỉ Ngưng ngẩng đầu nhìn tấm biển, sau đó hỏi Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Đúng, nhà hàng này rất nổi danh, là bạn của đầu tư. Chúng ta vào thôi!” Hoàng Phủ Thần Phong ôm eo tiến vào, bốn bảo vệ cũng theo đằng sau.


      Ông chủ của nhà hàng nay là hai em Thịnh Phong Cẩn, bởi vì mẹ của bọn họ là người Nhật Bản, bọn họ lại rất thích Nhật Bản, cho nên liền đầu tư vào nhà hàng Nhật Bản.


      Trong nhà hàng, nhân viên phục vụ đều mặc ki-mô-nô Nhật Bản, trang hoàng bên trong cũng theo phong cách Nhật, đầu bếp cũng mời từ Nhật Bản tới, có thể nhà hàng Nhật Bản điển hình.


      Lễ tân nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến liền lập tức lên nghênh đón.


      “Phong thiếu, ngài đặt hai phòng chúng tôi chuẩn bị xong, lập tức đưa ngài qua.” xong, lễ tân dẫn đường cho bọn họ.


      “Tiểu Bân, các người đến phòng bên cạnh ăn cơm !” Hoàng Phủ Thần Phong quay đầu với bảo vệ, xong cùng Chỉ Ngưng bước vào phòng.


      “Cám ơn Phong thiếu.” Bốn bảo vệ cùng lời cảm ơn với Hoàng Phủ Thần Phong, sau đó vào gian phòng bên cạnh.


      Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ngồi mặt đất, Hoàng Phủ Thần Phong gọi xong món ăn liền hỏi nhân viên phục vụ, “Cẩn có ở đây ?”


      “Phong thiếu, hôm nay ông chủ tới, hôm qua ngài ấy Nhật Bản khảo sát thực tế rồi, ông chủ nhà hàng chúng tôi có thêm vài món ăn.” Nhân viên phục vụ cung kính đáp trả câu hỏi của Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ừ, biết, các người ra ngoài trước!” Đối với người ngoài, Hoàng Phủ Thần Phong cho tới bây giờ chuyện đều là mặt biểu tình.


      “Nơi này đẹp! khác Nhật Bản là mấy.” Chỉ Ngưng vẫn nhìn phong cảnh phía ngoài, nhịn được thán phục.


      “Ngưng Nhi thích Nhật Bản sao?”


      “Đúng vậy! Đặc biệt là hoa đào Nhật Bản, rất đẹp.” Chỉ Ngưng chú ý đến trong mắt Hoàng Phủ Thần Phong đột nhiên lướt qua đạo ánh sáng.


      ?” Tuy câu của Hoàng Phủ Thần Phong ngắn ngủi chỉ có hai chữ, nhưng là lại có thể nghe ra trong lòng như có dự tính gì.


      chuyện vui vẻ nhân viên phục vụ gõ cửa.


      “Phong thiếu, món ăn của ngài đến, xin ngài từ từ thưởng thức.”


      “Uhm.” Hoàng Phủ Thần Phong với Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi, cá sống ở đây hương vị rất tuyệt, thử chút!”


      “Oa! rất ngon!” Chỉ Ngưng ăn miếng cá sống.


      “Em thích là được rồi.”


      Hoàng Phủ Thần Phong vẫn nhìn Chỉ Ngưng, trong lòng nghĩ: nếu như có thể cả đời ở bên Ngưng Nhi, là rất tốt!


      Chờ Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ăn cơm xong, bốn nhân viên bảo vệ đợi ở bên ngoài phòng. Hoàng Phủ Thần Phong thanh toán xong bước ra khỏi ‘ Hoa chi đô’.
      dunggg thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 32: Làm nũng

      Từ sau khi Chỉ Ngưng bị bắt cóc, bên cạnh liền có đám bảo vệ, tỷ như hôm nay đến công ty cũng vậy.


      “Phong, nhiều bảo vệ quá! xem, bọn họ đều nhìn em.” Chỉ Ngưng lại đưa ra kháng nghị với Hoàng Phủ Thần Phong.


      Đến công ty, hai người trong số đó canh giữ ở cửa chính, số còn lại cùng Hoàng Phủ Thần Phong vào. đường , cơ hồ có người nào chú ý tới Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, nguyên nhân chính là những bảo vệ mặc đồ đen kia.


      “Tuyệt đối được! Ngoại trừ cầu này, cái gì cũng có thể đáp ứng em. Bọn họ đều phải theo em. Nếu , em làm sao yên tâm đây?” Hoàng Phủ Thần Phong cần suy nghĩ liền cự tuyệt.


      “Nhưng như vậy quá nhiều! Em cảm thấy tự do. Phong, có được ? Giảm bớt vài người cũng được mà! Nhé?” Thấy Gặp Hoàng Phủ Thần Phong vẫn đáp ứng, Chỉ Ngưng liền lấy ra tuyệt chiêu -- làm nũng.


      “Ách” vậy giảm bớt hai người.” Cuối cùng, Hoàng Phủ Thần Phong thắng được công phu của Chỉ Ngưng đành phải nhượng bộ.


      “Hai người cũng tốt! Thưởng cho cái hôn.”


      Hành động này của Chỉ Ngưng làm cho những bảo vệ theo phía sau choáng váng, để ai nhìn thấy bộ dáng tại của đều động tâm.


      “Ai! Ngưng Nhi, thực có biện pháp với em.” Hoàng Phủ Thần Phong bất đắc dĩ lắc đầu.


      Ở công ty, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thân mật như vậy làm cho người khác muốn biết quan hệ của hai người bọn họ cũng được. Hơn nữa nhân viên công ty đều từng chứng kiến Hoàng Phủ Thần Phong vì Chỉ Ngưng nổi giận, còn khai trừ những người chuyện lớn tiếng và những người mắng Chỉ Ngưng, cho nên tại có người nào dám chọc đến Chỉ Ngưng, mặc dù có vài ả còn ấm ức phục.


      Thang máy đến tầng 29, lại có hai nhân viên bảo vệ canh giữ hai bên thang máy và bên ngoài văn phòng.


      Chỉ Ngưng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trước bàn làm việc, lập tức ngồi đối diện với , dự định thương lượng với .


      “Phong, em muốn xuống bộ phận sản xuất chút, em muốn xem xét tình hình sản xuất số trang sức trước kia em thiết kế.” Đương nhiên, đây là Chỉ Ngưng lừa Hoàng Phủ Thần Phong, thực tế, là vì quà tặng.


      “Được, vậy em nhớ kỹ, ngàn vạn lần được để cho mình mệt mỏi, mệt mỏi lập tức trở về nghỉ ngơi biết ?”


      biết, em đây! Bye bye”


      Chỉ Ngưng vừa , Hoàng Phủ Thần Phong liền gọi điện cho bảo vệ, kêu bọn họ theo sát , ngàn vạn lần đừng để bị thương. Sau đó, lại kêu thư kí mới gọi cho giám đốc bộ phận sản xuất, Chỉ Ngưng muốn đến bộ phận sản xuất. Hoàng Phủ Thần Phong suy nghĩ thực là chu đáo!


      Chỉ Ngưng đến bên ngoài, có bốn bảo vệ đợi , bọn họ giúp Chỉ Ngưng ấn thang máy.


      Chỉ Ngưng tới bộ phận sản xuất, nghĩ tới, giám đốc bộ phận sản xuất đứng bên ngoài chờ , biết chắc Hoàng Phủ Thần Phong .


      Giám đốc nhìn thấy Chỉ Ngưng từ trong thang máy bước ra, liền tiến lên dẫn đường cho Chỉ Ngưng, “Hàn tiểu thư, xin chào! Tôi là giám đốc bộ phận sản xuất, Vương Hạng. Có vấn đề gì mời đến phòng làm việc của tôi .”


      “Giám đốc Vương, xin chào, chúng ta đến văn phòng của rồi chuyện sau!”


      Nhân viên bộ phận sản xuất thấy bình thường Vương Hạng ỷ vào mình là giám đốc, sai bảo người khác làm việc, hôm nay, trước mặt Chỉ Ngưng lại cúi đầu khom lưng, đều giọng . Trùng hợp, những lời của bọn họ đều bị Chỉ Ngưng nghe thấy, người giám đốc trừng mắt liếc những nhân viên kia.


      “Hàn tiểu thư, mời ngồi.”


      Chỉ Ngưng ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc, sau đó, đem bản thiết kế đưa cho giám đốc Vương : “Giám đốc Vương, bản thiết kế này, phiền hoàn thành trong vòng ba ngày. Mọi thứ tôi đều ghi chú bản thiết kế.”


      “Được, tôi lập tức làm ngay.” Giám đốc Vương cẩn thận nhìn bản thiết kế của Chỉ Ngưng.


      “Cám ơn , giám đốc Vương. Mặt khác, xin giám đốc Vương cần chuyện tôi nhờ làm chiếc nhẫn cho tổng tài của , có thể chứ?”


      “Có thể.” tại nào dám !


      “Tốt quá, tôi trước, cám ơn . Chuyện chiếc nhẫn, ngàn vạn lần nên qua quýt.”


      Chỉ Ngưng cùng bảo vệ vừa , giám đốc Vương lập tức gọi thợ cả dày dặn kinh nghiệm tới, giao cho làm ngay chiếc nhẫn.


      Xong việc, Chỉ Ngưng liền đến văn phòng tổng tài ở tầng 29.


      tại, cảm thấy rất nhàng, bởi vì rốt cục cần lo lắng chuyện chiếc nhẫn nữa.


      Đến văn phòng, Chỉ Ngưng lại ngồi đối diện với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, tại em cũng có việc gì làm, rất nhàm chán. Em muốn thiết kế bản vẽ có được ? Dù sao, phải muốn chọn tác phẩm cho lễ tình nhân sao? Để cho em thử lần được ?” Mười ngón tay của Chỉ Ngưng đan chặt, khát vọng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      Hoàng Phủ Thần Phong chịu nổi loại ánh mắt này, liền gật đầu đáp ứng. Hoàng Phủ Thần Phong vừa đáp ứng, Chỉ Ngưng liền trở về bàn làm việc của mình bắt đầu thiết kế.
      dunggg thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 33: Tình duy nhất

      Đợi Chỉ Ngưng trở về bàn làm việc của mình, Hoàng Phủ Thần Phong cũng cầm bản thiết kế đến bộ phận sản xuất. Mục đích của hai người bọn họ đều giống nhau, chính là vì muốn cho nhau kinh hỉ, tại, bọn họ đều mong đợi lễ tình nhân đến.


      Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng, hai người trước sau đến bộ phận sản xuất khiến cho giám đốc Vương buồn bực chết rồi, vì sao bọn họ đều cầm bản thiết kế đến tìm , còn muốn dùng thời gian nhanh nhất làm xong. Tuy nhiên, Hoàng Phủ Thần Phong cầu tương đối nhiều, hơn nữa, cũng cũng tương đối phiền toái, mà Chỉ Ngưng chỉ cần có chiếc nhẫn.


      Bởi vì lễ tình nhân sắp đến rồi, cho nên, mấy ngày nay, Hoàng Phủ Thần Phong tương đối bận rộn. Chẳng những trang sức dành cho lễ tình nhân phải tung ra thị trường, còn phải mở cuộc họp báo. Buổi tối, công ty còn tổ chức vũ hội, quan trọng hơn là hôm đó còn là sinh nhật của hai người họ.


      Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng rốt cục đợi đến lễ tình nhân. Sáng sớm, trăm lẻ đóa hoa cơ Hà Lan màu lam Hoàng Phủ Thần Phong đặt cũng đưa tới. trăm lẻ đóa hoa cơ màu lam có nghĩa là: chỉ duy nhất em.


      “Ngưng Nhi, lát nữa công ty có mở cuộc họp báo về trang sức cho lễ tình nhân, em ở nhà chờ , lát về, sau đó đưa em chọn lễ phục chuẩn bị cho vũ hội tối nay, có được ?” Tối nay, Hoàng Phủ Thần Phong muốn Chỉ Ngưng là xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất.


      “Được, em ở nhà chờ , !”


      Hoàng Phủ Thần Phong hôn tạm biệt Chỉ Ngưng liền đến công ty. Sau khi Hoàng Phủ Thần Phong rời , Chỉ Ngưng lấy ra chiếc hộp tinh mỹ, bên trong là quà sinh nhật muốn tặng cho Hoàng Phủ Thần, mặt nhẫn có khắc chữ cái viết tắt tên tiếng của bọn họ A&C, A đại biểu cho Hoàng Phủ Thần Phong, C đại biểu cho Hàn Chỉ Ngưng.


      Cầm chiếc nhẫn tay, Chỉ Ngưng mỉm cười ngọt ngào, cười vô cùng xinh đẹp. Nhìn hồi lâu, mới đem nhẫn để lại trong hộp.


      Chỉ Ngưng nhàn rỗi nhàm chán, liền mở ra TV, vừa mở TV, liền nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong cầm số trang sức cho lễ tình nhân giải thích ý nghĩa: “Trong mắt những người nhau, năm 365 ngày, mỗi ngày đều là lễ tình nhân, nhưng có ngày đặc biệt, đó là ngày người ta phải lớn tiếng biểu đạt tình của mình. Vô luận chưa có người , sắp nhau hay là nhau, chi bằng ngày này hãy dũng cảm biểu -- tình vĩ đại nhất! Hôm nay là lễ tình nhân, công ty của chúng tôi đặc biệt giảm giá cho tất cả người mua.”


      Hoàng Phủ Thần Phong vừa xong phóng viên rối rít đặt câu hỏi cho : “Hoàng Phủ tổng tài, xin hỏi, vì sao năm nay ngài đặc biệt giảm giá cho người mua? Đối với ngài, năm nay có gì đặc biệt sao?”


      “Đúng, năm nay với tôi mà , xác thực rất đặc biệt.” Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm, Hoàng Phủ Thần Phong trả lời câu hỏi của phóng viên.


      “Phong thiếu, vũ hội năm nay có điều đặc biệt đó sao?”


      “Về phần vũ hội, xin mời mọi người chờ đến buổi tối.” Tuy vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong vẫn lạnh lùng nhưng trả lời hai câu hỏi rồi, “Họp báo tới đây là ngừng.” xong, Hoàng Phủ Thần Phong được bảo vệ vây quanh rời khỏi công ty.


      Chỉ Ngưng nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong rời khỏi công ty, nghĩ: Phong hẳn là trở lại a!


      ------------LOVE------------


      Nửa giờ sau, Hoàng Phủ Thần Phong quả nhiên trở lại. Việc đầu tiên khi trở lại là ôm Chỉ Ngưng ngồi lên đùi mình, sau đó nâng đầu của lên hôn. Hồi lâu, mới rời , nếu như phải thời cơ đúng, thực sợ muốn , tại, đành phải chờ đến tối. Chỉ Ngưng như con mèo rúc vào trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ngưng Nhi, còn sớm, chúng ta chuẩn bị lễ phục.”


      “Vâng.”


      Trong khoảng thời gian này, Hoàng Phủ Thần Phong đều tự mình lái xe, đều là cùng Chỉ Ngưng ngồi xe Rolls-Royce xe có mui. Xe Rolls-Royce dừng trước cửa ra vào trung tâm thẩm mỹ kéo đến ít ánh mắt. Chỉ cần có Hoàng Phủ Thần Phong xuất , vĩnh viễn đều có ánh mắt ái mộ.


      Vào đến bên trong, Hoàng Phủ Thần Phong liền với nhà thiết kế tạo hình quen thuộc: “Miss Lam, tối nay chúng tôi muốn tham gia vũ hội, phiền chị giúp Ngưng Nhi.”


      “Hảo, thỉnh Phong thiếu yên tâm, tôi cam đoan, Hàn tiểu thư nhất định là tiêu điểm tối nay.” Nếu như phải Hoàng Phủ Thần Phong, Miss Lam tùy tiện giúp tạo hình cho người khác.


      “Uhm!” Sau khi giao Chỉ Ngưng cho Miss Lam, Hoàng Phủ Thần Phong tự mình đến khu nam lựa chọn lễ phục dạ hội.


      Bên này Chỉ Ngưng được nhân viên phục vụ cầm đủ loại lễ phục đến cho thử.


      “Hàn tiểu thư, làn da ngài rất trắng, rất nhạy cảm, bây giờ lại là mùa đông, thời tiết tương đối lạnh cho nên ngài mặc lễ phục màu tối tương đối thích hợp. Tôi giúp ngài chọn bộ lễ phục màu đen, bên ngoài phối hợp với chiếc áo choàng màu rượu vang, như vậy cảm thấy lạnh, xin ngài thử trước.” Miss Lam đem lễ phục đưa cho Chỉ Ngưng.


      20’ sau, Chỉ Ngưng mặc xong lễ phục bước ra.


      “Hàn tiểu thư, bộ lễ phục này rất thích hợp với ngài, xin ngài hãy soi gương.”


      Chỉ Ngưng đứng trước gương, rất hài lòng, xoay người với Miss Lam: “Miss Lam, bộ y phụ này rất đẹp, rất thích hợp, cám ơn chị.”


      “Hàn tiểu thư cần khách khí. Xin ngài thay đôi giày cao gót này, giày có nơ hình con bướm bằng thủy tinh, toàn bộ Đài Loan chỉ có đôi.” Miss Lam vừa vừa đưa cho Chỉ Ngưng đôi giày cao gót.


      Chỉ Ngưng ngồi ghế salon thay giày. “Ha ha, giầy đẹp!”


      “Hàn tiểu thư thích là tốt rồi. Kế tiếp tôi trang điểm và làm tóc cho ngài, xin ngài vào bên trong phòng.” Miss Lam đưa Chỉ Ngưng vào phòng làm việc của mình.


      Mà lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong thay xong y phục, ngồi ghế sa lon uống cà phê xem tạp chí, kiên nhẫn chờ Chỉ Ngưng, kỳ Hoàng Phủ Thần Phong chờ lâu rồi. Nếu đổi lại là người phự nữ khác..., hẳn kiên nhẫn chờ người phụ nữ lâu như vậy, chỉ có Chỉ Ngưng mới có thể làm cho nguyện ý chờ.


      Chờ chờ, Chỉ Ngưng cuối cùng cũng xuất trước mắt . Hoàng Phủ Thần Phong buông tách cà phê đến bên cạnh Chỉ Ngưng, ánh mắt nhìn chằm chằm , “Ngưng Nhi, tối nay em xinh đẹp!”


      “Phong, cũng rất đẹp trai! Đến vũ hội, nhất định có rất nhiều người ái mộ .” Chỉ Ngưng cũng chằm chằm nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      Hoàng Phủ Thần Phong bên tai Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi, em ghen sao? Yên tâm, người của , lòng của , đời này đều thuộc về em, , chỉ đời này, còn có kiếp sau, kiếp sau sau nữa, đều thuộc về em.”


      là buồn nôn!” Mặc dù như vậy nhưng trong lòng Chỉ Ngưng lại rất ấm áp.


      Hoàng Phủ Thần Phong ôm eo Chỉ Ngưng, lấy ra chiếc thẻ màu vàng đưa cho Miss Lam, “Miss Lam, tối nay làm phiền chị, tấm thẻ này chị cầm !”


      “Cám ơn Phong thiếu, hoan nghênh lần sau quang lâm!” Miss Lam tiễn Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đến cửa, trong lòng vô cùng vui sướng, nguyên nhân chính là Hoàng Phủ Thần Phong hỏi giá cả liền đưa cho thẻ vàng.


      -------------LOVE------------


      Xe Rolls-Royce dừng trước cửa khách sạn quốc tế, thế nhưng Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng xuống xe ngay lập tức. Tối nay Chỉ Ngưng rất khẩn trương, dù sao, đây là lần đầu tiên bọn họ chính thức xuất trước đông đảo nhân viên công ty.


      Hoàng Phủ Thần Phong nhìn ra Chỉ Ngưng khẩn trương, cầm tay : “Ngưng Nhi, thả lỏng, cần khẩn trương, ở bên cạnh em.”


      “Vâng!” Có Hoàng Phủ Thần Phong cổ vũ, Chỉ Ngưng thả lỏng rất nhiều.


      Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng mở cửa xe, sau đó ôm lấy . Phóng viên vốn chờ Hoàng Phủ Thần Phong trước cửa khách sạn vừa thấy xe Hoàng Phủ Thần Phong tới liền chạy đến như ong vỡ tổ.


      Trong đó, có vài phóng viên nhận ra Chỉ Ngưng, giọng với người bên cạnh: “Ai, bên cạnh Phong thiếu phải là lần trước sao? Sao đến bây giờ vẫn chưa bị bỏ a?”


      Vừa nghe thấy những lời này có phóng viên hỏi: “Phong thiếu, ngài đối với tiểu thư bên cạnh là nghiêm túc sao? Ngài vì” phóng viên còn chưa xong bị bảo vể theo sau chặn lại, chỉ thấy sau khi nghe thấy bảo vệ câu gì đó, sắc mặt phóng viên kia lập tức thay đổi.


      Dưới giúp đỡ của bảo vệ, bọn họ thuận lợi tiến vào hội trường. vào hội trường, ánh mắt mọi người đều dời đến người Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng. Vũ hội tối nay, ngoại trừ nhân viên công ty, cũng thiếu người mang con của mình đến giới thiệu cho Hoàng Phủ Thần Phong.


      Người chủ trì vừa thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến liền bước lên đài: “Chào mọi người! Hôm nay là ngày lãng mạn -- lễ tình nhân, cũng là sinh nhật tổng tài công ty trang sức ‘Earl’, đầu tiên, xin chúc các các vị lễ tình nhân vui vẻ! Phía dưới, thỉnh Hoàng Phủ tồng tài công ty trang sức ‘Earl’ lên phát biểu. Thuận tiện, Hoàng Phủ tổng tài có thể chọn lựa bạn nhảy tối nay.”


      Nghe được người chủ trì mời Hoàng Phủ Thần Phong lên đài, còn muốn chọn lựa bạn nhảy, lập tức liền lên tinh thần, cả đám đều chen đến phía trước.


      Hoàng Phủ Thần Phon an bài hai bảo vệ bên cạnh Chỉ Ngưng, sau đó bước lên đài.


      Hoàng Phủ Thần Phong tiếp nhận microphone, nhưng ánh mắt của thủy chung rời khỏi Chỉ Ngưng, Chỉ Ngưng cũng chằm chằm nhìn .


      “Hôm nay là sinh nhật của tôi, nhưng đồng thời cũng là sinh nhật của người tôi .”


      Chỉ Ngưng nghe thấy Hoàng Phủ Thần Phong người , hơn nữa vẫn luôn luôn nhìn mình liền hiểu tới mình. Nguyên lai, sớm biết sinh nhật của mình.


      Hoàng Phủ Thần Phong tiếp tục : “Ngưng Nhi, sinh nhật vui vẻ!” Hoàng Phủ Thần Phong vừa dứt lời bảo vệ mang chiếc bánh sinh nhật ba tầng ra, đằng sau còn có người cầm theo bó hoa cơ màu lam cùng chiếc hộp trang sức. Hoàng Phủ Thần Phong nhận lấy hoa và hộp trang sức, đến bên người Chỉ Ngưng.


      Hoàng Phủ Thần Phong tặng hoa cho Chỉ Ngưng : “Ngưng Nhi, sinh nhật vui vẻ!” Sau đó, Hoàng Phủ Thần Phong mở hộp trang sức ra, tiếp: “Ngưng Nhi, bộ trang sức này là tự mình thiết kế.” giúp đeo dây chuyền vào.


      Trong tích tắc Hoàng Phủ Thần Phong mở cái hộp kia ra, tất cả phụ nữ ở đây đều hâm mộ đến đỏ con mắt, vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bộ trang sức kia, huống chi còn là Hoàng Phủ Thần Phong tự mình thiết kế.


      “Phong, cám ơn , em rất thích, còn có, chúc sinh nhật vui vẻ!” Chỉ Ngưng lấy ra chiếc hộp từ trong ví, “Phong, chiếc nhẫn này cũng do em tự thiết kế, mặt nhẫn còn có chữ cái viết tắt tên tiếng của em và . có thích ?” Chỉ Ngưng đem nhẫn đeo vào ngón trỏ tay trái của Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Rất thích rất thích. Ngưng Nhi, nguyên lai em sớm biết sinh nhật của rồi?” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong vui mừng, vui mừng nhất định hề kém Chỉ Ngưng.


      Chỉ Nưng trả lời Hoàng Phủ Thần Phong..., bởi vì, kìm được nước mắt, từ lúc Hoàng Phủ Thần Phong tặng bó hoa cơ màu lam, Chỉ Ngưng cảm động đến rối tinh rối mù.


      Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng. đài, người chủ trì phục hồi lại tinh thần, : “Vậy xin mời mọi người chúc Hoàng Phủ tổng tài và Hàn tiểu thư sinh nhật vui vẻ!”


      Nghe xong lời của người chủ trì..., tất cả mọi người cùng kêu lên: “Chúc Hoàng Phủ tổng tài cùng Hàn tiểu thư sinh nhật vui vẻ!”


      tại mọi người có thể khiêu vũ cùng bạn của mình.” Người chủ trì vừa dứt lời, nhạc cũng nổi lên.


      Hoàng Phủ Thần Phong đem tay hướng về Chỉ Ngưng, “Ngưng Nhi, có thể mời em khiêu vũ ?”


      “Ha ha! Đương nhiên.” Chỉ Ngưng đặt tay mình lên tay Hoàng Phủ Thần Phong.


      Trong sàn nhảy, ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đều nhìn lẫn nhau.


      “Ngưng Nhi, làm sao em biết sinh nhật của ?”


      “Bí mật, em cho biết!”


      “Hừ! , xem như thế nào xử phạt em.”


      “Xử phạt em? Vậy muốn xử phạt em như thế nào?”


      “Bí mật, cũng cho em.” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn biểu lộ của Chỉ Ngưng, tà tà cười.


      thôi.” Chỉ Ngưng cong miệng lên, giống như tức giận.


      Hoàng Phủ Thần Phong chỉ cần mỗi lần nhìn thấy biểu lộ này của Chỉ Ngưng thể khống chế nổi mình. Hoàng Phủ Thần Phong kéo Chỉ Ngưng ra khỏi sàn nhảy, chạy ra khỏi khách sạn. Bảo vệ nhìn thấy chủ nhân của mình rời cũng mau nhanh chóng theo.


      Chỉ Ngưng bị kéo chạy, thở hồng hộc hỏi: “Chậm chút a! muốn làm gì? Vũ hội còn chưa kết thúc!”


      “Thực xin lỗi, Ngưng Nhi, thể chậm trễ được nữa, tại, chúng ta lập tức về nhà, muốn xử phạt em.”


      Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng vào trong xe, phân phó lái xe lập tức lái xe.


      Chỉ Ngưng nghe thấy hai chữ ‘về nhà’, mặt của cũng liền hồng hồng.
      dunggg thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 34: Trừng phạt

      Trở lại biệt thự, Hoàng Phủ Thần Phong phen ôm lấy Chỉ Ngưng chạy lên lầu, chị Lý cùng nhiều bảo vệ đều quay đầu lại nhìn.


      Hoàng Phủ Thần Phong nhàng đặt Chỉ Ngưng lên giường, mình cũng thuận thế đè lên người .


      “A” Phong, muốn làm gì?” Chỉ Ngưng đẩy Hoàng Phủ Thần Phong xuống, chính là, vô dụng.


      Hoàng Phủ Thần Phong tà tà cười cười, nhàng cắn vào vành tai Chỉ Ngưng, “Ngưng Nhi, rồi, muốn xử phạt em.” Hoàng Phủ Thần Phong đem đôi môi khêu gợi của áp lên môi Chỉ Ngưng, cho câu nào.


      “Ưm” Chỉ Ngưng bị Hoàng Phủ Thần Phong hôn nhịn được phát ra tiếng rên , hai tay gắt gao vòng qua cổ Hoàng Phủ Thần Phong.


      Trong lúc đó, Hoàng Phủ Thần Phong cởi bỏ lễ phục của Chỉ Ngưng, sau đó nhanh chóng cởi y phục của mình. Bởi vì bây giờ là mùa đông, Hoàng Phủ Thần Phong nỡ để Chỉ Ngưng bị lạnh nên kéo chăn chùm lên người mình và Chỉ Ngưng.


      Thời điểm Hoàng Phủ Thần Phong bỏ vật che đậy cuối cùng cơ thể Chỉ Ngưng, rất nhanh tiến vào bên trong .


      Ánh trắng chiếu rọi, trong phòng mảnh ấm áp, mà tấm chăn nguyên bản che người bọn họ biết từ lúc nào bị bọn họ đá xuống giường. (Nhiệt tình quá :))))))))))))



      Kích tình qua , Chỉ Ngưng hoàn toàn còn khí lực, mềm nhũn dựa vào người Hoàng Phủ Thần Phong. Sau mỗi lần triền miên, Chỉ Ngưng đều dựa vào người Hoàng Phủ Thần Phong, mà lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong đùa nghịch tóc , cái này tựa hồ trở thành thói quen của bọn họ.


      “Ngưng Nhi, rốt cuộc vì sao em biết hôm nay là sinh nhật của ?” Hoàng Phủ Thần Phong khẳng định nhất định phải do mình cho biết.


      “Á, ngày đó em toilet, sau đó vô tình nghe được những người có hảo cảm với thảo luận về , còn vào ngày sinh nhật muốn trang điểm xinh đẹp, hi vọng được chọn làm bạn nhảy, còn biết nên tặng quà gì cho . Cứ như vậy, em biết sinh nhật của cùng ngày với em.” Ngay cả lúc chuyện, Chỉ Ngưng cũng khép hờ mắt.


      “Ách! Vậy lúc đó em phản ứng như thế nào?” Hoàng Phủ Thần Phong mong đợi câu trả lời của Chỉ Ngưng.


      có phản ứng gì!” Chỉ Ngưng cố ý sau khi dừng lại chút, mở mắt ra nhìn phản ứng của Hoàng Phủ Thần Phong. Quả nhiên, Hoàng Phủ Thần Phong nghe xong những lời này, sắc mặt liền nặng nề.


      Chỉ Ngưng giơ tay vuốt vuốt giữa lông mày Hoàng Phủ Thần Phong : “Làm sao tức giận nhanh như vậy? Em còn chưa xong! Đó là bởi vì em luôn nghĩ nên tặng quà sinh nhật gì cho . Em nghĩ lâu mới nghĩ ra muốn đích thân thiết kế chiếc nhẫn tặng , nhẫn này đặt tên là ‘Dạ Mị Nguyệt’.”


      “Ừ, xem ra, hai người chúng ta là vô cùng vô cùng ăn ý. Tối nay dây chuyền đeo cho em chỉ là trong số đó, bên trong còn có nhẫn, bông tai, lắc chân, vòng tay và đồng hồ. Bộ trang sức này đặt tên là ‘Vân Ảnh’, ngụ ý chính là: thoáng mây trôi, mây trôi về trời. Bởi vì hy vọng em lại nhớ đến cuộc sống độc trước kia.” Hoàng Phủ Thần Phong nhàng hôn lên trán Chỉ Ngưng, hôn lên mắt, lên mũi, lên tai, cuối cùng lên miệng. Hoàng Phủ Thần Phong hôn tới nước mắt Chỉ Ngưng sắp rơi xuống.


      Chỉ Ngưng rất dễ dàng bị cảm động, vừa nghe ngụ ý của bộ trang sức, hốc mắt liền đỏ.


      “Phong, tặng em nhiều như vậy, mà em chỉ tặng cho mỗi chiếc nhẫn.”


      “Đứa ngốc, chỉ cần là em tặng, cái gì cũng tốt. cần lại suy nghĩ lung tung.” Hoàng Phủ Thần Phong vuốt ve làn da trơn bóng non mịn sau lưng Chỉ Ngưng.


      Chỉ Ngưng nằm người Hoàng Phủ Thần Phong đương nhiên cảm thấy dục vọng của . “Ách” Phong, phải lại muốn lần nữa chứ!” Chỉ Ngưng hiểu được vì sao Hoàng Phủ Thần Phong có nhiều khí lực để làm chuyện này như vậy.


      Hoàng Phủ Thần Phong gì, mà trực tiếp dùng hành động để chứng dục vọng của mình.


      Trong phòng, lại mảnh cảnh xuân tươi đẹp.


      -------------LOVE----------


      Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào trong phòng, Chỉ Ngưng cảm thấy chói mặt, chôn đầu sâu trong ngực Hoàng Phủ Thần, còn Hoàng Phủ Thần Phong bị hành động này của đánh thức.


      Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong hạnh phúc nhìn Chỉ Ngưng say sưa ngủ, hôn lên má , sau đó lập tức ngừng lại, sợ mình lại lần nữa muốn . Đêm qua, làm rất mệt mỏi rồi.


      Bị Hoàng Phủ Thần Phong hôn, Chỉ Ngưng liền tỉnh, kỳ , cũng có nửa nguyên nhân là bị đói. dụi dụi con mắt, “Phong, em đói bụng.”


      “Ừ, chị Lý chuẩn bị xong, chúng ta rời giường là có thể ăn điểm tâm.” Bởi vì Chỉ Ngưng mặc quần áo, Hoàng Phủ Thần Phong đem áo ngủ choàng lên người .


      Hai người bọn họ đều tự thay quần áo và rửa mặt, sau đó cùng xuống lầu dùng điểm tâm.
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :