1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng em không tốt sao - Hận Điệp (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 15: Chỉ Ngưng sợ tiếng sấm

      Buổi tối, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng đến nơi bọn họ lần đầu tiên ăn cơm “Mạt Lan Đóa”. Hôm nay, vì chúc mừng thành công của Chỉ Ngưng, Hoàng Phủ Thần Phong bao cả nhà hàng, mời tất cả những nhà thiết kế tham dự cuộc thi tới. Chỉ Ngưng cũng mời hảo bằng hữu Tử Yên của mình cùng tới.


      “Chỉ Ngưng, cậu rất lợi hại a! Mới thời gian ngắn như vậy, trang sức cậu thiết kế bán thực tốt, chúc mừng cậu!” Tử Yên từ trong đáy lòng chúc mừng Chỉ Ngưng.


      “Cám ơn Tử Yên, cậu cũng phải cố gắng lên! Cậu nhất định có thể càng ngày càng giỏi.” Chỉ Ngưng kích động ôm lấy Tử Yên.


      “Đúng vậy, đúng vậy! Hàn tiểu thư, rất giỏi, vừa tới bộ phận thiết kế tôi liền nhìn ra rất có tiềm chất.” tại toàn bộ công ty từ xuống dưới đều biết Chỉ Ngưng cùng tổng tài bọn họ quan hệ rất tốt, cả đám đều đến chúc mừng Chỉ Ngưng.


      “Cám ơn mọi người, hôm nay tôi cao hứng, cám ơn.” Chỉ Ngưng cũng lễ phép .


      Mà Hoàng Phủ Thần Phong ở bên là vẻ mặt bất mãn, bởi vì cả đêm Chỉ Ngưng đều tiếp đón người khác, đem Hoàng Phủ Thần Phong vứt ở bên. Nửa giờ sau, Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục thể nhịn được nữa, kéo Chỉ Ngưng từ trong đám người ra.


      “Uy, Phong, làm gì thế? chậm chút!” Chỉ Ngưng bị hành động kia làm hoảng sợ kêu to.


      Hoàng Phủ Thần Phong để ý tới , trực tiếp đem Chỉ Ngưng nhét vào trong xe của sau đó mới : “Hừ! Còn hỏi làm sao? Cả buổi tối hôm nay em đều chú ý tới , hiển nhiên là quên mất , phải sao?”


      tức giận?” Chỉ Ngưng nhìn vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong, cẩn thận hỏi.


      “Em thử xem?” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thoáng qua biểu lộ của Chị Ngưng, sau đó trong lòng cười thầm.


      sao! Em giải thích với , thực xin lỗi, em phải cố ý để ý tới , em cam đoan lần sau , nên tức giận được ?” Chỉ Ngưng mở to mắt nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Được, em hôn cái liền tức giận.” Hoàng Phủ Thần Phong nhân cơ hội cầu.


      “A? ... đáng ghét a!” Lúc này mặt Chỉ Ngưng lại đỏ lên.


      “Quên , nhìn em ủy khuất như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong cố ý tức giận .


      Chỉ Ngưng sợ Hoàng Phủ Thần Phong tức giận, nhàng hôn lên môi cái, nhưng Hoàng Phủ Thần Phong đâu chịu bỏ qua như vậy, lấy tay giữ lấy gò má Chỉ Ngưng. Từ bị động biến thành chủ động, đem đầu lưỡi dò xét đôi môi Chỉ Ngưng, mà Chỉ Ngưng cũng gắt gao ôm cổ Hoàng Phủ Thần Phong hưởng thụ lấy nụ hôn này.


      Đến khi sợ mình kìm chế được, mới rời khỏi môi . Chỉ Ngưng xấu hổ cúi đầu, mỗi lần hôn , đều đỏ mặt. Hoàng Phủ Thần Phong thích nhìn nhất là Chỉ Ngưng lúc này.


      “Ngưng Nhi, chúng ta cũng hôn nhiều lần như vậy, sao em vẫn thẹn thùng a? Ha ha!” Hoàng Phủ Thần Phong trêu ghẹo .


      ... nhanh lái xe !” Chỉ Ngưng quay mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ.


      “Tuân mệnh!” xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền lái xe hướng về nhà, tay phải của còn cùng tay trái của Chỉ Ngưng mười ngón đan xen.


      Về đến nhà, Chỉ Ngưng tắm rửa xong liền lập tức lên giường ngủ, rất cần nghỉ ngơi. lâu sau liền ngủ mất.


      “Rầm rầm” Chỉ Ngưng ngủ say đột nhiên nghe được tiếng sấm, còn nhìn thấy tia chớp. trực tiếp nhảy xuống giường, hét chói tai chạy ra khỏi phòng.


      Chỉ Ngưng đẩy mạnh cửa phòng Hoàng Phủ Thần Phong ra, sau đó nhảy lên giường Hoàng Phủ Thần Phong, hai tay ôm lấy eo , chôn đầu trong ngực , thanh run rẩy: “Phong, em, em sợ, bên ngoài có sấm... em sợ.”


      Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng đột ngột xuất , hôn , nhàng vỗ phía sau lưng : “Ngoan, phải sợ, có ở đây sao. Ngủ ! ôm em.”


      “Vâng, vậy cần .”


      “Được, , ngủ !” Hoàng Phủ Thần Phong nghĩ tới Chỉ Ngưng lại sợ tiếng sấm như vậy, sợ đến nỗi chạy lên giường của .


      Chỉ Ngưng có phản ứng gì, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu nhìn chút. Nguyên lai ngủ, mặt còn có nước mắt chưa khô. Hoàng Phủ Thần Phong hôn hôn những giọt nước mắt rồi ôm Chỉ Ngưng cùng ngủ.


      Trời vừa sáng, Chỉ Ngưng liền tỉnh. nhớ đêm qua chính mình sợ tiếng sấm sau đó chú ý hết thảy chạy tới phòng Hoàng Phủ Thần Phong, nghĩ tới, Hoàng Phủ Thần Phong cả đêm đều ôm , chút di chuyển cũng . Chỉ Ngưng cho tới bây giờ đều chưa thấy qua Hoàng Phủ Thần Phong ngủ, nhịn được đưa tay vuốt ve mặt . Ha ha, nghĩ tới làn da của người đàn ông như lại tốt như vậy, hơn nữa mặt vết bẩn.


      “Ngưng Nhi thân ái, xin hỏi mặt của chơi rất vui vẻ sao? Sờ soạng lâu như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong từ lúc Chỉ Ngưng tỉnh lại cũng tỉnh, chỉ là mở mắt, cũng muốn nhìn chút Chỉ Ngưng muốn làm gì, nghĩ tới cư nhiên sờ sờ mặt .


      “Ách, Phong, da của làm sao bảo dưỡng thực tốt? trơn a! Cho nên em nhịn được sờ soạng chút!” Ai, khuôn mặt nhắn của Chỉ Ngưng lại đỏ.


      có bảo dưỡng, da của vốn là rất tốt, em ghen tị?” Hoàng Phủ Thần Phong luôn cùng Chỉ Ngưng giữ khoảng cách nhất định, từ khi Chỉ Ngưng xuất , lâu có đụng tới phụ nữ, hơn nữa đêm qua mực chịu đựng. (Ôi, nam nhân trẻ tinh lực dồi dào :))))))))))))))


      “Mới phải! Nhanh rời giường a! Tới công ty, hôm nay chúng ta sớm chút.” Chỉ Ngưng cũng cảm thấy Hoàng Phủ Thần Phong bất thường, xong liền đứng lên.


      “Được, em trở về phòng thay quần áo trước ! xuống ngay.”


      “Vâng, vậy nhanh lên nhé!”


      Chờ Chỉ Ngưng rời khỏi phòng, Hoàng Phủ Thần Phong liền lập tức vọt tới phòng tắm đem nước lạnh đè xuống dục hỏa của mình.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 16: Bữa sáng

      20’ sau, Hoàng Phủ Thần Phong mặc bộ tây trang LV màu lam nhạt, bên trong là áo sơ mi xanh đậm phối hợp cùng đôi giày da màu lam, chuẩn bị xuống lầu ăn điểm tâm. Bộ y phục này của có vài chục vạn tuyệt đối mua được. Hoàng Phủ Thần Phong từ trước đến nay đối với y phục rất chú ý, cái gì cũng đều phối hợp hoàn mỹ vô khuyết.


      Lúc Hoàng Phủ Thần Phong xuống, Chỉ Ngưng cũng trong bếp chuẩn bị bữa ăn sáng bởi mấy ngày qua người hầu trong nhà xin nghỉ.


      Nghe được có tiếng bước chân, Chỉ Ngưng biết là Hoàng Phủ Thần Phong liền : “Phong, người hầu xin nghỉ, cho nên em chuẩn bị bữa sáng. miễn cưỡng ăn chút !”


      “Làm sao có thể miễn cưỡng? Bất quá , lâu như vậy còn chưa từng nếm qua đồ ăn em làm. Nhân cơ hội này có thể thưởng thức rồi.” Hoàng Phủ Thần Phong nghe được Chỉ Ngưng ở trong phòng bếp, cho nên cũng tới phòng bếp.


      “Miệng đúng là ngọt. Bữa sáng nay em chuẩn bị trứng gà, chân giò hun khói, bánh mỳ cùng nước hoa quả. Em cảnh cáo nha! Từ nay về sau, cho phép uống cà phê vào bữa sáng, chỉ có thể uống nước hoa quả hoặc là sữa, biết ? Buổi sáng uống cà phê tốt cho dạ dày, trách được thường xuyên đau dạ dày.” Chỉ Ngưng quay lưng về phía Hoàng Phủ Thần Phong , vẫn tiếp tục chuẩn bị bữa sáng.


      “Ách, vậy được rồi! Nghe lời em.” Hoàng Phủ Thần Phong từ phía sau ôm eo Chỉ Ngưng.


      “Được rồi, có thể ăn rồi, đem trứng gà cùng bánh mỳ ra trước ! Chờ chút em đem nước hoa quả cùng chân giò hun khói ra.” Chỉ Ngưng đem trứng gà cùng bánh mỳ đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong. (Ô ô ô bị vợ sai :)))))))))))


      “Uhm!” nghe lời tiếp nhận chén đĩa ra ngoài.


      “Ăn ngon a! Ngưng Nhi, nghĩ tới tay nghề của em tốt như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong vừa ăn vừa ngừng khen Chỉ Ngưng.


      vậy sao? thích là tốt rồi. cho em biết thích ăn gì, tan làm em siêu thị mua về, sau đó làm cho ăn.”


      cần a! Chỉ cần là em làm đều thích ăn. Bằng cùng em siêu thị. A, đúng rồi, hôm nay là ngày nộp bản thảo, lát nữa đến công ty em hãy đem nộp bài dự thi trước .” Cùng Chỉ Ngưng siêu thị, rất thích!


      “Vâng, em biết rồi, hôm qua em chuẩn bị xong hết thảy.” đến cuộc thi, Chỉ Ngưng lại lộ ra vẻ khẩn trương.


      “Ngưng Nhi, cần phải lo lắng! Hết thảy thuận theo tự nhiên là được. Khẳng định có vấn đề gì, yên tâm !” Hoàng Phủ Thần Phong vội càng an ủi .


      khẩn trương là giả a! Dù sao đây là lần đầu tiên em tham gia cuộc thi có quy mô lớn như vậy. Được rồi, em ăn xong rồi, sao?” Chỉ Ngưng sợ càng càng khẩn trương.


      sớm ăn xong, em cũng ăn xong rồi, chúng ta tới công ty thôi!” Hoàng Phủ Thần Phong lau miệng .


      “Làm ơn đợi em 5’, em dọn dẹp chút.”


      “Tốt, chờ em.” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng dọn dẹp bàn ăn, nhất thời cảm thấy biệt thự này có hương vị gia đình.


      Rất nhanh, Chỉ Ngưng liền dọn dẹp xong.


      Đến công ty, Chỉ Ngưng đem tác phẩm đến D&L. Sau khi trở về, nhàm chán muốn chết, an vị ghế salon ngẩn người. Cũng có việc gì liền tìm Hoàng Phủ Thần Phong trò chuyện.


      “Phong, em rất buồn chán a! an bài chút việc cho em làm được ?”


      có việc gì có thể cho em làm a! Bằng em pha cà phê cho .” Nghe được thanh của Chỉ Ngưng, từ trong đống lớn văn kiện ngẩng đầu lên.


      “Mới cần! Lần trước chê cà phê em pha ngon, em bảo thư ký của pha cho tốt hơn. Em tin tưởng, ấy nhất định rất thích.” đến chuyện pha cà phê lần trước, Chỉ Ngưng tức giận.


      Hoàng Phủ Thần Phong cảm nhận được Chỉ Ngưng mất hứng, liền nhanh đến bên Chỉ Ngưng, sau đó ôm lấy , bên tai : “Ngưng Nhi, em còn tức giận giận? Lần trước là bởi vì em chuyện với , cho nên mới cố ý chê em pha cà phê ngon. Kỳ , cà phê em pha là ngon nhất!” ( sợ vợ, nịnh vợ :)))))))))


      “Hừ, vậy còn kêu em học thư ký Giang pha cà phê.” Chỉ Ngưng bỉu môi, kỳ sớm tức giận nữa, chỉ là Hoàng Phủ Thần Phong quá khẩn trương.


      “Đó cũng là cố ý, em biết sao, sau khi em vào phòng của mình còn mắng ta, với ta cà phê em pha là ngon nhất.” xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền hôn lên môi chỉ Ngưng, cho cơ hội biện giải.


      Ngay tại thời điểm bọn họ hôn đến nỡ tách ra, cửa phòng đột ngột bị mở.


      “Tổng” tổng tài, thực xin lỗi, tôi còn chưa kịp thông báo cho ngài, cửa bị Y tiểu thư đẩy ra, còn ấy là tổng tài phu nhân tương lai.”


      “Được rồi, ra ngoài.” Hoàng Phủ Thần Phong đặt Chỉ Ngưng ghế sa lon, xem ra, đành phải xử lý tốt chuyện trước mắt, sau đó giải thích với Ngưng Nhi, hi vọng ấy hiểu lầm.


      đợi Hoàng Phủ Thần Phong qua, Y Uyển Lộ chạy tới trước mặt Chỉ Ngưng, vung tay cho cái tát.


      Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng bị đánh nhanh chóng chạy đến bên Chỉ Ngưng, ôm vào trong ngực, vội vàng hỏi: “Ngưng Nhi, có đau ?” nhìn khuôn mặt nhắn của bị đánh tới sưng vù, trong mắt lộ ra đau lòng.


      “Y Uyển Lộ, nghĩ đây là đâu? Dựa vào cái gì đánh Ngưng Nhi?” Hoàng Phủ Thần Phong tuyệt đối đơn giản buông tha cho người đánh Chỉ Ngưng.


      “Hừ! Ai kêu hồ ly tinh này câu dẫn , đáng đời ta!” Y Uyển Lộ dùng ánh mắt khinh thường nhìn Chỉ Ngưng.


      “Ba!” Hoàng Phủ Thần Phong cho Y Uyển Lộ cái tát mạnh, “Tôi cho biết, mắng Ngưng Nhi kết cục chính là cái này. Đánh ấy kết cục tuyệt đối so với cái này nghiêm trọng hơn. Từ nay về sau, có bất kỳ thương hội nào tài trợ cho .” Dám đánh Ngưng Nhi của , là chán sống.


      xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền ôm Chỉ Ngưng lên tầng, lưu lại mình Y Uyển Lộ ngơ ngác. Y Uyển Lộ trong lòng nghĩ, trước kia, có nghe Hoàng Phủ Thần Phong có phòng nghỉ, bất quá, cho tới bây giờ có người lên qua. Hôm nay, ôm người phụ nữ lên lầu, bất quá, tuyệt đối buông tha, nhất định.


      Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng dùng nước đá chườm mặt, đợi ngủ rồi mới xuống lầu. Thấy Y Uyển Lộ còn chưa , liền thấp giọng : “Cút! Mau cút khỏi tầm mắt tôi, cút!


      Trong mắt Y Uyển Lộ nhiều hơn tia quỷ dị.
      dunggg thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 17: Lễ trao giải

      Y Uyển Lộ rồi, Hoàng Phủ Thần Phong lại tới phòng nghỉ, ngồi bên giường đau lòng vuốt ve khuôn mặt Chỉ Ngưng, “Ngưng Nhi, thực xin lỗi, hại em bị đánh. cam đoan, đây là lần cuối cùng. Từ nay về sau tuyệt đối có người thương tổn đến em.”


      Chỉ Ngưng nghe những lời Hoàng Phủ Thần Phong vừa nước mắt liền chảy xuống. Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng khóc, vội vàng sốt ruột hỏi: “Ngưng Nhi, em làm sao vậy? Vì sao lại khóc? Có phải mặt rất đau ? Em đợi chút lập tức gọi điện cho bác sĩ.”


      Chỉ Ngưng thấy Hoàng Phủ Thần Phong lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho bác sĩ riêng của liền kéo lấy tay : “ có, mặt đỡ rồi, cần phải lo lắng như vậy.”


      “Em đau là tốt rồi, nếu đau phải với . Ách” cái kia, Ngưng Nhi, cùng người phụ nữ kia là chuyện lâu rồi. tại sớm có quan hệ gì với ta, biết ta đến phòng làm việc của . Cho nên, em nên tức giận, được ?” Biết Chỉ Ngưng sao, Hoàng Phủ Thần Phong nhanh chóng giải thích chuyện của Y Uyển Lộ. muốn Chỉ Ngưng vì phong lưu sử của trước đây mà hiểu lầm.


      “Uhm, em tức giận, chỉ là rất kinh ngạc. Đây là lần thứ hai em bị đánh vì . Đều tại , ai kêu khiến cho phụ nữ mến như vậy.” Chỉ Ngưng liếc mắt nhìn .


      “Thực xin lỗi, cam đoan, đây là lần cuối cùng, từ nay về sau, để bất luận kẻ nào thương tổn em. Tin tưởng được ?”


      “Được, em tin tưởng .” Chỉ Ngưng vòng tay ôm lấy eo Hoàng Phủ Thần Phong. tại giống như ngày càng thể rời khỏi rồi, càng thêm ỷ lại .


      Hoàng Phủ gió sớm vì chủ động rất là đắc ý.


      Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay, chính là lễ trao giải cuộc thi. Từ sáng sớm, Chỉ Ngưng cứ tới lui, Hoàng Phủ Thần Phong bị làm cho hoa mắt cháng váng đầu.


      Kỳ , Hoàng Phủ Thần Phong đáp ứng chủ lễ trao giải tối nay bởi vì có liên quan đến Chỉ Ngưng. muốn cho Chỉ Ngưng kinh hỉ.


      “Ngưng Nhi, em lòng vòng suốt cả sáng rồi, nghỉ ngơi chút! Còn lâu mới tới lễ trao giải!” Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục nhịn được ôm Chỉ Ngưng vào trong ngực.


      “Phong, em” em rất hồi hộp! Em cho tới bây giờ đều chưa từng hồi hộp như vậy.” Chỉ Ngưng từ trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong ngẩng đầu lên nhìn .


      “Đừng lo lắng, có ở đây!Buổi tối cùng em đến lễ trao giải. tại, chúng ta đến Mạt Lan Đóa ăn cơm trưa, sau đó mua lễ phục chuẩn bị cho lễ trao giải, được ?” Hoàng Phủ Thần Phong nhàng vuốt ve lưng .


      “Vâng, có bên cạnh em lo lắng, cám ơn , cám ơn quan tâm đến em, cám ơn đợi Chỉ Ngưng xong, Hoàng Phủ Thần Phong lại hôn lên miệng của .


      “Ngưng Nhi, nhớ kỹ! Từ nay về sau cho phép hai chữ cảm ơn này. Nếu cũng đảm bảo trừng phạt em như thế nào đâu!” Từ lần Chỉ Ngưng sợ tiếng sấm, Hoàng Phủ Thần Phong kêu Chỉ Ngưng đến phòng của mình. Bọn họ mỗi tối đều ôm nhau ngủ, nhưng mỗi đêm ngoại trừ hôn môi, bọn họ cái gì cũng làm. Thế nhưng Hoàng Phủ Thần Phong luôn lúc Chỉ Ngưng ngủ say đến phòng tắm dội nước lạnh, sợ chính mình khống chế nổi muốn . muốn thương tổn đến .


      ... được rồi! là được. Em đói bụng, mau mau ăn cơm!” Chỉ Ngưng đại khái cũng đoán được “trừng phạt” của Hoàng Phủ Thần Phong là cái gì, cho nên nhanh chóng sang chuyện khác, mình đói bụng.


      “Được.”


      giờ sau, bọn họ cơm nước xong, liền tới trung tâm thời trang và thẩm mỹ.


      Chỉ Ngưng mặc thử dưới mười bộ quần áo cùng giầy dép, nhưng cùng Hoàng Phủ Thần Phong đều hài lòng.


      Ngay lúc Chỉ Ngưng mất kiên nhẫn, Hoàng Phủ Thần Phong cầm bộ âu phục màu đen pha đỏ xuất trước mặt Chỉ Ngưng. Lần đầu tiên nhìn thất bộ y phục này, Hoàng Phủ Thần Phong liền cảm thấy nó rất thích hợp với Chỉ Ngưng. “Ngưng Nhi, em thử bộ này , nếu như em vẫn thích chúng ta đến chỗ khác.”


      Chỉ Ngưng nhận lấy y phục bước vào phòng thử đồ. phút sau bước ra. Ánh mặt Hoàng Phủ Thần Phong đúng là tồi. Âu phục màu đỏ đen, đôi tất liền cùng găng tay màu đen tay chân Chỉ Ngưng càng thêm tinh tế. Mái tóc đen, dung mạo xinh đẹp cộng thêm trang phục như vậy, dù cho đêm nay Chỉ Ngưng đoạt giải cũng nhất định là điểm sáng nhất.


      “Phong, em rất thích bộ y phục này, ha ha! cảm thấy thế nào?”


      “Xác thực, vừa nhìn thấy nó liền thấy rất hợp với em, quả nhiên.” Ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong nỡ rời người Chỉ Ngưng, “ cũng phải về nhà đổi bộ phù hợp với y phục của em. thôi! Chúng ta về nhà trước.” xong liền kéo tay Chỉ Ngưng ra khỏi cửa hàng, từ lúc Chỉ Ngưng mặc bộ y phục này, trái tim Hoàng Phủ Thần Phong sớm loạn.


      Về đến nhà, Hoàng Phủ Thần Phong mở tủ quần áo, chọn lựa chiếc áo sơmi màu trắng cùng cái quần cũng màu trắng, trước áo sơmi còn có mảng hoa văn gợn sóng.


      Chỉ Ngưng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong như vậy, ánh mắt cũng dừng lại người .


      “Ngưng Nhi, nhìn đủ chưa? rất tuấn tú, có phải ?” Hoàng Phủ Thần Phong trêu ghẹo .


      “Em” em nào có! thực đáng ghét.” Bị đoán trúng tâm tư, ngượng ngùng liếc cái, sau đó cúi đầu.


      “Được rồi! giỡn thôi, mau chút kẻo kịp!” Thấy có chút ngượng ngùng, Hoàng Phủ Thần Phong liền thức thời ngừng lại.


      “Vâng. Bất quá em càng hồi hộp hơn so với buổi sáng.”


      “Yên tâm, hết thẩy đều có ở bên.” Hoàng Phủ Thần Phong nắm chặt tay Chỉ Ngưng, cảm thấy lòng bàn có chút mồ hôi lạnh.


      Lễ trao giải tối nay, gần như toàn bộ phóng viên Đài Bắc đều đến đây. Bọn họ vừa nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong liền vây quanh, hỏi liên tiếp dứt.


      “Phong thiếu, xin hỏi vị tiểu thư này là bạn mới của ngài sao?” Phóng viên A hỏi.


      “Phong thiếu, theo hiểu biết của chúng ta, năm nay ngài cũng tham gia cuộc thi này. Ngài tới tham gia cùng vị tiểu thư này sao?” Phóng viên B hỏi.


      “Phong thiếu, vị tiểu thư này là nhà thiết kế của công ty ngài sao?” Phóng viên C hỏi.


      “Phong thiếu, ngài phải có quan hệ với cấp dưới của mình sao? Vậy tại sao ngài muốn ở cùng chỗ với ấy?” Phóng viên D hỏi.



      Hoàng Phủ Thần Phong đều để ý tới những phóng viên này, bọn họ sớm được bảo vệ đưa vào bên trong. Hoàng Phủ Thần Phong với Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi, em đừng để ý lời những phóng viên kia .”


      , đa tâm! Em chỉ để ý kết quả đêm nay.” Kỳ , thèm để ý là giả.


      Sau khi xong, hai người bọn họ cũng gì thêm..., chỉ là bọn họ gắt gao nắm tay nhau. lâu sau, lễ trao giải bắt đầu.


      “Hoan nghênh các vị tới cuộc thi của công ty ‘D&L’. Hi vọng các vị dự thi có thể đoạt lấy giải thưởng lớn, thắng lợi trở về.” Đây là lời mở đầu của người chủ trì.


      “Phía dưới, xin mời mời người trao giải đêm nay, tổng tài công ty trang sức ‘Earl’.”


      “Phong, là người trao giải a? Vì sao cho em biết?” Biết Hoàng Phủ Thần Phong là người trao giải, Chỉ Ngưng rất kinh ngạc.


      “Tạo cho em kinh hỉ! Ngoan, chờ chút, chúng ta lập tức có thể gặp mặt, còn có kinh hỉ lớn hơn chờ em.” Hoàng Phủ Thần Phong hôn lên gò má Chỉ Ngưng, sau đó lên.


      Kỳ , nếu như phải vì Chỉ Ngưng, đêm nay hăn căn bản tới đây làm khách quý.


      “Chào mọi người, tôi là Hoàng Phủ Thần Phong. Sau đây, tôi trao giải “tác phẩm sáng tạo nhất” cùng “nhà thiết kế mới có tiềm lực nhất”. Hai hạng mục này, người đoạt giải là Hàn Chỉ Ngưng tiểu thư với tác phẩm “ấn ký hạnh phúc.” Từ lúc lên đài, ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong vẫn luôn dõi theo nhất cử nhất động của Chỉ Ngưng.


      Ngồi ở phía dưới, Chỉ Ngưng nghe thấy chính mình đoạt giải rồi, quả thực thể tin chính mình đoạt giải, thẳng đến khi người bên cạnh nhắc nhở, mới phản ứng, bước lên đài nhận thưởng.


      Lên đài, Chỉ Ngưng nhận chiếc cúp từ tay Hoàng Phủ Thần Phong, nhưng Hoàng Phủ Thần Phong lại ôm lấy , giọng bên tai : “Chúc mừng em Ngưng nhi.”


      “Hừ, thực , có phải sớm biết em đoạt giải hay ?”


      là oan uổng a! cũng là hôm nay mới biết được.”


      “Vậy hôm nay còn để cho em gấp gáp như vậy, có phải cố ýmhay ?”


      “Nào có a? Là muốn cho em kinh hỉ.” Hoàng Phủ Thần Phong lộ ra vẻ mặt vô tội.


      “Để cho em khẩn trương như vậy, đêm nay em với phân phòng ngủ. Còn có, trong vòng tháng, cho ôm em, lại càng cho phép hôn em.”


      “Ngưng Nhi, đợi Hoàng Phủ Thần Phong xong, Chỉ Ngưng liền tránh khỏi Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Cám ơn giám khảo trao cho tôi cơ hội này, cũng cám ơn công ty trang sức ‘Earl’, có bọn họ, có tôi ngày hôm nay, càng cám ơn người luôn bên cạnh ủng hộ tôi. Khi tôi độc ai giúp đỡ, luôn rộng mở vòng tay ấm áp, an ủi tôi, cổ vũ tôi, còn có, luôn có thể báo trước cho tôi kinh hỉ, cho nên tôi thực cám ơn !” Đại khái tất cả mọi người biết , trong lời của Chỉ Ngưng chính là Hoàng Phủ Thần Phong.


      Chỉ Ngưng xong, Hoàng Phủ Thần Phong tiếp nhận microphone, cam kết với mọi người: “Tác phẩm “ấn ký hạnh phúc” của Ngưng Nhi lần này đoạt giải thưởng, tôi quyết định sản xuất số lượng có hạn là 10 bộ, mặt khác, ngày mai, ‘ấn ký hạnh phúc xuất bìa “trang sức SD” làm nổi bật tâm tư của nhân vật, hi vọng đến lúc đó mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn.” xong, liền nắm tay Chỉ Ngưng rời .


      Từ lúc Hoàng Phủ Thần Phong những lời kia, mắt Chỉ Ngưng cũng đỏ lên rồi. Vừa nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, thần kinh Hoàng Phủ Thần Phong lập tức căng thẳng: “Ngưng Nhi, đừng khóc, em còn giận sao? Thực xin lỗi, ” lần này, Hoàng Phủ Thần Phong chưa xong, Chỉ Ngưng liền hôn lên môi .


      “Phong, từ nay về sau, cần phải xin lỗi với em được ? Em giận, chỉ là rất vui biết ? Đây là niềm vui lớn nhất em từng có.”


      sao?” Chỉ Ngưng chủ động, có điểm lâng lâng.


      “Đương nhiên!”


      Nhất cử nhất động của bọn họ, sớm bị phóng viên ghi lại. Tuyệt đối trở thành tin tức hàng đầu ngày hôm sau.
      dunggg thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 18: Ghen

      Quả nhiên ngày hôm sau, tất cả tạp chí trang đầu tin tức đều là về Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng. bìa tạp chí, phải ảnh hai người ôm nhau hôn nhau.


      Vì để tránh cho phóng viên bên ngoài biệt thự chờ bọn họ, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng căn bản về nhà mà trực tiếp ngủ ở phòng nghỉ công ty. Sáng sớm, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng ở tầng 30 nhìn xuống, lũ lượt phóng viên đều kéo đến dưới công ty, ít cũng phải có năm sáu chục người.


      “May là tối hôm qua chúng ta về nhà, bằng sáng nay liền phiền toái.” Chỉ Ngưng là lần đầu tiên thấy nhiều phóng viên như vậy!


      “Ngưng Nhi, hôm nay em được rảnh rỗi rồi, chừng còn có thể vừa vội vừa mệt!” Hoàng Phủ Thần Phong sủng nịch nhìn Chỉ Ngưng.


      , vội chút mới tốt. Bằng lại nhàm chán như mấy ngày trước.” Chỉ Ngưng cho là đúng .


      “Đây chính là em a! đói bụng, em làm bữa sáng cho được ?” Hoàng Phủ Thần Phong cũng ra vẻ nũng nịu.


      “Tốt! Vậy thả em ra trước, thế này em làm sao làm?”


      Khi Chỉ Ngưng làm bữa sáng, Hoàng Phủ Thần Phong nghe được có người gõ cửa liền với Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi, dưới tầng có việc, xuống trước. Lát nữa em mang bữa sáng xuống dưới chúng ta cùng ăn được ?”


      “Vâng, lát nữa em mang xuống.”


      Lúc này khẳng định là Giang Như Ngọc gõ cửa báo cáo hành trình hôm nay. nghĩ tới, hôm nay, Giang Như Ngọc phải báo cáo hành trình mà là cầm phần bữa sáng tới, kết quả là...


      “Tổng tài, đây là bữa sáng hôm nay, hi vọng ngài thích.” Tiến vào phòng tổng tài, Giang Như Ngọc trước tiên tìm kiếm thân ảnh Chỉ Ngưng, kết quả thấy ta nhàng cười.


      “Ai kêu tự đa tình mua bữa sáng cho tôi?” Hoàng Phủ Thần Phong ghét nhất phụ nữ tự mình đa tình.


      “Nhưng... ngài” Giang Như Ngọc còn muốn điều gì, lại bị Chỉ Ngưng cắt ngang.


      “Phong, mau tới giúp em, nhiều như vậy rơi xuống mất, đến lúc đó có gì để ăn.” Chỉ Ngưng cầm đống lớn gì đó, được nửa đường, kiên trì nổi nữa, nhanh chóng cầu cứu Hoàng Phủ Thần Phong.


      Vừa nghe đến Chỉ Ngưng gọi , Hoàng Phủ Thần Phong như trận gió chạy về hướng Chỉ Ngưng, mà Giang Như Ngọc ở bên mặt đen xuống giống như tính toán điều gì.


      “Trời ạ! Ngưng Nhi, em có việc gì ? Có nặng ? Nhanh nhanh xuống để xem nào.” Hoàng Phủ Thần Phong thấy bưng đống đồ càng hoảng sợ.


      có việc gì a! phải đói bụng sao? Nhanh xuống ! cần đứng ở đây nữa.”


      “Tuân mệnh, Ngưng Nhi bảo bối thân ái.” tiếng ‘tuân mệnh’ này làm Chỉ Ngưng cười ha hả.


      Tiếp tục như vậy nữa, Hoàng Phủ Thần Phong chẳng phải là muốn đem Chỉ Ngưng sủng lên trời sao.


      Chỉ Ngưng thấy bàn Hoàng Phủ Thần Phong có phần ăn sáng, hơn nữa Giang Như Ngọc còn trong văn phòng, đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra. “Thư ký Giang, muốn cùng chúng ta ăn điểm tâm ?” Chỉ Ngưng lễ phép hỏi Giảng Như Ngọc.


      “Tôi” vốn Giang Như Ngọc muốn nhưng lại bị Hoàng Phủ Thần Phong cắt ngang.


      cần, ấy ăn rồi. Đúng ? Thư ký Giang.” cũng muốn người ngoài ăn bữa sáng Chỉ Ngưng làm!


      “Đúng a! Tổng tài, tôi ra ngoài trước.” cảm thấy tình cảnh của mình rất xấu hổ, liền nhanh ra.


      “Phong, ấy mang bữa sáng đến cho phải ?” Chỉ Ngưng chính là biết còn cố hỏi.


      “Đúng vậy! Nhưng ta bị mắng, chính là ta vẫn chưa hết hy vọng.” Đối với Chỉ Ngưng, Hoàng Phủ Thần Phong giống như vĩnh viễn đều ôn nhu, hoàn toàn bất đồng cùng những truyền thuyết bên ngoài.


      “Vậy vì sao ăn? Người ta cũng là mảnh hảo tâm!” Chỉ Ngưng cố ý giả dạng làm bộ rất rộng rãi.


      “Em như vậy, đây cung kính bằng tuân mệnh! ăn bữa sáng ta mua tốt lắm.” Dứt lời, làm ra vẻ đứng dậy, giả như muốn ăn bữa sáng của Giang Như Ngọc. Kỳ thực, Hoàng Phủ Thần Phong muốn nhìn xem Chỉ Ngưng phản ứng như thế nào mà thôi, sao có thể thực ăn a!


      đáng ghét! Nếu như ăn, từ nay về sau, en liền nấu cơm cho .” Chỉ Ngưng vội vàng bắt lấy thân thể Hoàng Phủ Thần Phong chuẩn bị đứng dậy.


      “Được rồi! Đừng nóng giận, gạt em thôi! Ngưng Nhi, em ghen?” Hoàng Phủ Thần Phong giống như đột nhiên phát được cái gì đó kêu to.


      lớn tiếng như vậy làm gì? Lỗ tai đều bị kêu đau chết.” Chỉ Ngưng cũng trả lời có ghen hay ko.


      “Em có ghen hay ko?” Hoàng Phủ Thần Phong cam lòng, còn tiếp tục cái đề tài này, thế nhưng còn bên giúp Chỉ Ngưng xoa lỗ tai.


      “Ách! Mau mau ăn bằng nguội.” Chỉ Ngưng vội sang chuyện khác.


      Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng có điểm thẹn thùng tiếp tục nữa. Bất quá, trong lòng sớm biết đáp án của . Tuy bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, Chỉ Ngưng qua thích , thế nhưng sớm muộn ngày cũng nghe được câu này. vội.


      Hai người bọn họ ở bên nhau hơn 2 tháng? nhanh a!
      dunggg thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 19: Cố nén

      Mấy ngày nay, Chỉ Ngưng loay hoay đến đầu óc choáng váng. Vừa làm, thu thập tin tức, vừa phải ứng phó đám phóng viên bát quái theo đuôi bỏ. tại, Chỉ Ngưng ngồi salon của Hoàng Phủ Thần Phong, hưởng thụ mát xa độc nhất vô nhị của tổng tài công ty trang sức ‘Earl’.


      Tiến vào văn phòng, Chỉ Ngưng liền nũng nịu với Hoàng Phủ Thần Phong, nằm dài ghế sa lon bằng da , sau đó, hữu khí vô lực với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, em mệt mỏi quá a! giúp em mát xa được ?”


      “Xem ! Mấy hôm trước qua, thời gian này em nhất định rất vất vả, khi đó em còn cứng đầu cãi lại.” Vừa nghe Chỉ Ngưng kêu mệt, Hoàng Phủ Thần Phong hai lời liền xoa bóp giúp .


      “Nhưng em ngờ mệt mỏi như vậy! Bất quá, kỹ thuật mát xa của rất tốt. Có phải thường xuyên giúp người khác mát xa ?” Chỉ Ngưng lười biếng cười .


      “Ai! biết cái đầu của em mỗi ngày suy nghĩ cái gì? là lần đầu tiên mát xa cho người khác được ? Người khác còn chưa hưởng thụ qua đãi ngộ tốt như vậy đâu!” Nếu như có thể, Hoàng Phủ Thần Phong muốn mở đầu Chỉ Ngưng ra xem chút.


      Qua hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong thấy gì liền gọi: “Ngưng nhi?”


      Chỉ Ngưng vẫn chuyện, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu nhìn chút, Chỉ Ngưng, haha! Nguyên lai này ghé vào ghế sa lon ngủ mất rồi. Xem ra mệt chết . Nhìn mệt mỏi ngủ ghế salon, Hoàng Phủ Thần Phong liền ôm lên phòng nghỉ, lo Chỉ Ngưng ngủ ghế bị cảm, đến lúc đó thực phiền toái.


      Đặt Chỉ Ngưng giường, giúp đắp chăn xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền xuống. Kỳ thực gần đây cũng rất bận bởi vì ‘Pair of lovers’ tại Paris tham gia triển lãm trang sức. phải sắp xếp thời gian, vừa muốn xử lý chuyện của “ấn ký hạnh phúc”, cũng muốn mau chóng phát hành, từ ngày đăng tạp chí có vô số người đến đặt hàng. Nhưng phải ai cũng có thể mua được, dù sao chỉ cho phát hành 10 bộ. Bởi vậy “ấn ký hạnh phúc” càng có giá trị.


      “Đinh linh linh” điện thoại nội bộ reo.


      .” Đối mặt với người khác, Hoàng Phủ Thần Phong vĩnh viễn đều là lạnh như băng.


      “Tổng tài tập đoàn Vân Lâm tới tìm ngài.”


      “Mau mời vào.” biết Toàn đến công ty làm gì?


      Đối đãi với Hoàng Phủ Thần Phong, Vân Thụy Toàn vĩnh viễn đều khách khí như vậy.


      “Toàn, cậu đến rồi?”


      “Như thế nào? chào đón tôi?”


      “Làm sao có thể? Chỉ là cậu rất ít đến công ty của tôi, hôm nay chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Hoàng Phủ Thần Phong mỉm cười .


      “Ha ha! Cũng đúng. Ai! Chỉ là mấy ngày nay, tin tức của cậu cùng Chỉ Ngưng thực rất nhiều, tôi muốn biết cũng được! Hơn nữa, biết Chỉ Ngưng đoạt giải thưởng lớn, tôi thuận tiện đến chúc mừng ấy, Chỉ Ngưng ở đây sao?” Vân Thụy Toàn nhìn vòng qaunh văn phòng, nhưng thấy thân ảnh Chỉ Ngưng.


      “Ngưng Nhi mệt mỏi, ngủ ghế salon. Tôi sợ ấy bị cảm nên ôm ấy lên tầng nghỉ ngơi rồi.”


      “Theo như tôi biết, ấy là người đầu tiên lên đó? Như thế nào? Mấy ngày nay cậu làm ấy mệt chết sao?” Vân Thụy Toàn sao biết Hoàng Phủ Thần Phong mỗi tối nhịn được có bao nhiêu vất vả?


      “Tuy chúng tôi mỗi tối đều ngủ cùng chỗ, nhưng chúng ta cái gì cũng làm.” Đối với Vân Thụy Toàn, Hoàng Phủ Thần Phong liền .


      “OMG! Tôi nghe lầm chứ? Gần đây phong lưu Hoàng Phủ Thần Phong ràng cùng người phụ nữ nằm ở giường mà cái gì cũng làm?” Đừng là bạn bè Hoàng Phủ Thần Phong tin, chính là cả Đài Loan tin.


      “Đáng chết, lừa cậu làm gì! Ngưng Nhi đáp ứng, tôi tuyệt đối xằng bậy. Cho nên, có biện pháp, mỗi tối chờ Ngưng Nhi ngủ, tôi liền tắm nước lạnh.” Hoàng Phủ Thần Phong hung hăng trợn mắt liếc nhìn Vân Thụy Toàn.


      “Ha ha ha haKhông thể tưởng được Hoàng Phủ Thần Phong cậu cũng có ngày hôm nay.” Vân Thụy Toàn sợ chết phá lên cười.


      “Shit! có việc gì cậu có thể lăn !” Hoàng Phủ Thần Phong gầm .


      “OK! Đừng quên giúp tôi chúc mừng Chỉ Ngưng, mặt khác, cần phải đem mình nín nhịn đến sinh bệnh.” xong, liền mau chóng chạy mất. Lưu lại Hoàng Phủ Thần Phong mặt đen hơn phân nửa.


      Mà bọn họ chuyện, sớm bị Chỉ Ngưng nghe thấy. Khi Vân Thụy Toàn đến, sớm bị thanh của bọn họ đánh thức, cho nên tự nhiên nghe được bọn họ chuyện. nghĩ tới, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi đêm vì đè xuống dục hỏa, liền ủy khuất chính mình tắm nước lạnh! , khi nghe đến đây, trong lòng của rất cảm động.


      Tan việc, Hoàng Phủ Thần Phong liền lái xe cùng Chỉ Ngưng siêu thị mua thức ăn, chuẩn bị bữa tối nay. Từ khi người hầu xin nghỉ việc, bọn họ mỗi ngày đều như thế, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng mua thức ăn về nhà. Hoàng Phủ Thần Phong đứng bên lẳng lặng nhìn Chỉ Ngưng rửa rau, thái rau, xào rau. Nhưng Hoàng Phủ Thần Phong động chút lại đánh lén môi Chỉ Ngưng.


      “Ai u! hôn , tối nay cũng đừng nghĩ ăn cơm .” Đây là Hoàng Phủ Thần Phong ngắn ngủi trong nửa giờ hôn lén đến 10 lần, môi Chỉ Ngưng bị hôn có điểm sưng lên.


      “Được, đây là lần cuối cùng.” Hoàng Phủ Thần Phong cảm giác được Chỉ Ngưng có chút tức giận, liền ngoan ngoãn nghe lời.


      Khi bị người khác quấy rầy nữa, Chỉ Ngưng rất nhanh làm xong các món ăn.


      “Ngưng Nhi, món ăn em làm càng ngày càng ngon a.” Từ ngày ăn đồ ăn Chỉ Ngưng làm, Hoàng Phủ Thần Phong mỗi lần đều vui vẻ ăn hết sạch.


      “Ha ha! thích là tốt rồi, ăn nhiều chút.” Chỉ Ngưng gắp miếng cá tuyết rán giòn vào bát của Hoàng Phủ Thần Phong.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :