1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng em không tốt sao - Hận Điệp (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 50: Giải phẫu thanh công & hồi ức

      Phòng họp bệnh viện, bên trong mười bác sĩ có uy tín nhất khoa não ngồi. Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ngồi ghế salon bên cạnh, nghe các bác sĩ thảo luận kịch liệt phương án giải phẫu cho mẹ Chỉ Ngưng, Chỉ Ngưng bất an nắm lấy tay Hoàng Phủ Thần Phong.


      Trải qua hơn giờ thảo luận, rốt cục tìm ra phương án. Bác sĩ trưởng lấy phim chụp phần đầu của mẹ Chỉ Ngưng, cặn kẽ giải thích với Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng: “Phong thiếu, Hàn tiểu thư, chúng tôi chuẩn bị phương án giải phẫu cho Hàn phu nhân, bởi vì khối u đè lên dây thần kinh não cho nên, trong quá trình giải phẫu vẫn có thể có nguy cơ rủi ro. Hai giờ sau tiến hành giải phẫu, dự tính thời gian giải phẫu là sáu giờ. Xin hỏi, hai người còn nghi vấn gì ?”


      Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng, hỏi : “Ngưng Nhi, em có vấn đề gì cần hỏi bác sĩ ?”


      Chỉ Ngưng gì, chỉ là từ từ lắc đầu.


      có vấn đề gì rồi, nhưng các người vô luận như thế nào, nhất định phải làm cho mẹ của Ngưng Nhi bình an trở ra.” Hoàng Phủ Thần Phong mặt chút thay đổi nhìn bác sĩ, thanh lớn nhưng hoàn toàn giống như mệnh lệnh thể kháng cự.


      “Chúng tôi nhất định cố gắng hết sức, thỉnh hai vị yên tâm.”


      “Tốt nhất là như vậy.”


      “Trước khi giải phẫu, xin ký vào đơn tự nguyện giải phẫu.” Bác sĩ gọi y tá đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong tờ đơn.


      Hoàng Phủ Thần Phong nhận lấy đưa cho Chỉ Ngưng xem, “Ngưng Nhi, em xem qua , có vấn đề gì kí tên vào!”


      Chỉ Ngưng cẩn thận xem xét đơn tự nguyện giải phẫu, sau đó, thận trọng ký tên của mình xuống. Hôm nay Chỉ Ngưng ký ba chữ 【 Hàn Chỉ Ngưng】này, tuyệt đối là ba chữ có áp lực nhất.


      -------------LOVE------------


      Bên ngoài phòng giải phẫu, Chỉ Ngưng nôn nóng ngồi ghế, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ treo tường. Càng gần đến thời gian kết thúc giải phẫu, Chỉ Ngưng lại càng lo lắng.


      “Ngưng Nhi, uống chút sữa ! nghĩ, lúc bá mẫu tỉnh lại, chắc chắn nguyện ý thấy con của mình tiều tụy như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong biết Chỉ Ngưng cự tuyệt, cho nên, dứt khoát lấy mẹ ra để khuyên .


      “Đúng, em còn phải chăm sóc mẹ!” Chỉ Ngưng nhận lấy sữa, từng chút từng chút uống vào. “Phong, mẹ tỉnh, có phải


      “Đúng, bá mẫu tỉnh, đợi bà bình phục, liền đón bá mẫu về. Ba chúng ta ở cùng chỗ, Ngưng Nhi cần lo lắng.”


      vậy sao? Phong, tốt quá.” Chỉ Ngưng kích động ôm Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Đương nhiên, khi nào gạt em chưa? Bất quá, trước đó, em nhất định phải giữ gìn sức khỏe.” Hoàng Phủ Thần Phong vẫn quên vấn đề sức khỏe của Chỉ Ngưng.


      em đều đáp ứng.”


      “Ha ha, vậy mới ngoan!”



      Lại giờ trôi qua, bác sĩ đều ra, Hoàng Phủ Thần Phong lập tức giúp Chỉ Ngưng đứng lên hỏi bác sĩ tình hình giải phẫu, “Bác sĩ, mẹ tôi thế nào?”


      “Giải phẫu phi thường thành công, tại Hàn phu nhân được đưa đến phòng hồi sức, sau bốn mươi hai tiếng sau, chúng tôi kiểm tra lại não bộ lần nữa. Nếu như tất cả đều bình thường, có thể chuyển đến phòng bệnh bình thường.” Bác sĩ trưởng tháo khẩu trang, thở dài hơi, tất cả bác sĩ thoạt nhìn đều rất mệt mỏi.


      tốt quá, bác sĩ, cám ơn ông, vô cùng cảm ơn ông.” Chỉ Ngưng kích động ngừng lời cảm ơn với bác sĩ, bên còn chui vào trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong ra sức khóc, “Ô ô ô” Phong, mẹ em có thể tỉnh lại rồi, ô ô ô”


      Nghe bác sĩ giải phẫu thành công, Hoàng Phủ Thần Phong cũng thở dài hơi, cười với bác sĩ: “Bác sĩ khổ cực rồi, tôi nhất định hậu tạ.”


      “Hoàng Phủ tổng tài khách khí, đây là việc chúng tôi phải làm.”


      “Tóm lại, cám ơn nhiều.”


      Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng theo bác sĩ đến phòng hồi sức. Hoàng Phủ Thần Phong an bài hai y tá chăm sóc mẹ Chỉ Ngưng và hai bảo vệ canh giữ ở cửa phòng hồi sức.


      Thấy Hoàng Phủ Thần Phong sắp xếp mọi chuyện chu đáo như vậy, Chỉ Ngưng rất yên tâm.


      “Ngưng Nhi, bá mẫu bên này có bác sĩ và y tá chăm sóc, còn có cả bảo vệ nữa, em yên tâm ! tại bá mẫu còn hôn mê, chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi trước! Em cũng mệt mỏi ngày rồi.”


      “Được, chờ mẹ tỉnh lại chúng ta lại đến.”


      -------------LOVE------------


      Hoàng Phủ Thần Phong trò truyện cùng mẹ :


      “Uy, con trai bảo bối! Mẹ đây, nghe con đến Mĩ phải ?”


      “Vâng, bây giờ con ở Washington.”


      “Tiểu tử thối, con tới Mĩ cũng về nhà thăm mẹ. Con có biết bao lâu chúng ta gặp mặt hay ? Cha của con kỳ cũng rất nhớ con, lúc trước, ông ấy đều là nhảm, nhiều năm như vậy rồi, con về nhà thăm mẹ chút a! Con trai.”


      “Mẹ, lời lúc trước của con tuyệt đối thay đổi, con cũng trở về nữa. tại con ở khách sạn Khải Duyệt. Con cho người đón mẹ được ?”


      “Được, trước hết cứ như vậy . Chúng ta gặp nhau rồi hảo hảo trò truyện. Bye bye!”


      Hoàng Phủ Thần Phong nghe xong lời của mẹ ..., chuyện mấy năm trước lại từ từ lên trong đầu .


      【 hồi ức của Hoàng Phủ Thần Phong 】


      “Cha, tại sao cha lại xé nát những bản thiết kế của con? Cha có biết hay , những bản thiết kế này con mất hơn hai tháng mới hoàn thành, ngày mai con phải đem dự thi.”


      “Bản thiết kế, bản thiết kế. Con ngoại trừ những thứ này còn có thể làm được gì? Con xem.”


      “Đúng, con ngoại trừ thiết kế trang sức, những thứ khác con cái gì cũng biết.”


      “Hỗn đản, cha xem con có hậu thuẫn của ‘tập đoàn Hoàng Phủ’, con có thể càn rỡ được nữa .”


      có ‘tập đoàn Hoảng Phủ’, con vẫn sống vô cùng tốt như thường, cần cha lo lắng.”


      “Ba!” Cha Hoàng Phủ Thần Phong hung hăng tát cho cái.


      Mà mẹ Hoàng Phủ Thần Phong đứng bên thấy đứa con độc nhất của mình bị đánh, bà đau lòng muốn chết. Vội nhanh ôm lấy mặt Hoàng Phủ Thần Phong, nghẹn ngào : “Con trai, rất đau sao? Mẹ gọi chị Lý bôi thuốc giúp con.”


      Hoàng Phủ Thần Phong miễn cưỡng cười với mẹ của , rồi với cha : “Từ hôm nay trở , con rời khỏi cái nhà này.” đem tất cả tài sản của mình lấy ra, “Cái này, là chìa khóa xe thể thao con vừa mới mua, cái này là thẻ vàng ngân hàng thời hạn, cái này là thẻ vàng ở quán bar, cái này là thẻ vàng VIP của khách sạn quốc tế, cái này là chìa khóa biệt thự, cái này là chìa khóa biệt thự con mua ở bên ngoài, cái này là điện thoại hôm qua con vừa mới mua. Những này, toàn bộ trả lại cho cha.” Hoàng Phủ Thần Phong giống như cặn kẽ cho cha nghe.


      “Con trai, cần như vậy, cần , có những thứ này con làm sao mà sống a?”


      “Mẹ, con , chờ con tìm được phòng ở rồi gọi điện cho mẹ, đừng lo lắng, con đây.” xong, Hoàng Phủ Thần Phong để ý mẹ của như thế nào gọi , cũng bước ra khỏi nhà, bao giờ quay lại nữa


      【 kết thúc hồi ức 】

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 51: Sinh con tốt rồi

      “Ding dong, ding dong”


      “Con trai, mẹ rất nhớ con a!”


      “Mẹ, vào trong rồi sau!” Hoàng Phủ Thần Phong mở cửa, đưa mẹ vào trong phòng.


      Từ lúc Hoàng Phủ Thần Phong cho người đón mẹ, kêu đầu bếp khách sạn chuẩn bị cơm Trung Quốc mà bà thích nhất. Hoàng Phủ Phần Phong đẩy xe thức ăn đến trước mặt mẹ của .


      “Mẹ, những điểm tâm này đều là mẹ thích ăn, đầu bếp Trung Quốc làm, ăn rất ngon, mẹ ăn chút !”


      “Được, mẹ ăn. Con trai, những năm này con sống như thế nào? Nhất định rất vất vả phải ?” Bà đau lòng vuốt má Hoàng Phủ Thần Phong, “Con trai, con gầy .”


      “Ngoại trừ mấy năm trước tương đối vất vả, còn tại rất tốt. Sau khi rời nhà nửa năm, kiếm được chút lời nhờ buôn bán đến Italy, sau đó con gặp đại sư thiết kế trang sức DavidLachapelle, ông ấy phát con rất có thiên phú, cho nên thu nhận con làm đồ đệ duy nhất của ông ấy. Sư phụ rất chiếu cố con, nếu như lúc trước có ông, tại con hẳn vẫn còn làm công!”


      “Con trai, con rốt cục trưởng thành rồi, mẹ cao hứng.”


      “Đúng rồi, mẹ, làm sao mẹ biết con đến Mĩ?”


      “Ha ha, chị Lý cho mẹ biết, nhiều năm như vậy, may mắn có chị Lý chăm sóc con!” Bà thần bí cười với Hoàng Phủ Thần Phong.


      Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thấy mẹ cười với mình như vậy, liền cảm thấy đúng, : “Mẹ, chị Lý hẳn là chỉ những lời này?”


      “Làm sao con biết?” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong kinh ngạc nhìn con trai bảo bối của mình.


      “Bằng sao mẹ lại cười như vậy.” Kỳ Hoàng Phủ Thần Phong cũng mơ hồ đoán được chị Lý những gì với mẹ .


      “Chị Lý còn , tại có bé ở cùng với con. Lần này con đến Mĩ cũng vì bệnh tình của mẹ nó. Có ?”


      “Vâng, ấy tên là Hàn Chỉ Ngưng, từ bắt đầu dựa vào làm công để hoàn thành việc học của mình. Tuy vậy nhưng thành tích của ấy vẫn rất tốt. Thời gian còn lại ấy tranh thủ học ngoại ngữ, ấy được năm thứ tiếng. Bây giờ ấy làm ở công ty của con, ấy là nhà thiết kế trang sức cũng rất được hoan nghênh. Hơn năm trước, mẹ của ấy bị tai nạn xe cộ, hôn mê hơn nửa năm, gần đây trong đầu còn có khối u.”


      thể tưởng được, tuổi còn trẻ phải trải qua nhiều khó khăn như vậy. Vậy bây giờ Chỉ Ngưng ở đâu? Ở bệnh viện sao?” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong nghe xong chuyện của Chỉ Ngưng, bà cảm thấy Chỉ Ngưng đơn giản, muốn được gặp Chỉ Ngưng.


      “Ngưng Nhi cảm thấy nhàm chán, bây giờ ở thư phòng thiết kế trang sức. Con gọi ấy tới.” Hoàng Phủ Thần Phong đứng lên, đến thư phòng gọi Chỉ Ngưng tới gặp mẹ của .


      -------------LOVE------------


      “Ngưng Nhi, còn bận sao?” Hoàng Phủ Thần Phong nhàng tới bên cạnh Chỉ Ngưng.


      có, Phong, em vừa mới nghe thấy chuông cửa, có người tới sao?” Chỉ Ngưng buông chiếc bút trong tay xuống, nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ừ, mẹ của đến đây, bây giờ ở phòng khách.”


      “Cái gì? Mẹ = đến đây? Vậy vào đây làm gì vậy? Để cho mẹ ở phòng khác mình sao.” Chỉ Ngưng kinh ngạc trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Mẹ muốn gặp em, bảo tới gọi em. thôi! gặp mẹ của .” Hoàng Phủ Thần Phong dắt tay Chỉ Ngưng muốn ra khỏi thư phòng.


      “Chờ chút, Phong, em rất hồi hộp! Làm sao bây giờ? Mẹ có phải rất nghiêm ?”


      “Yên tâm, Ngưng Nhi. Mẹ của rất dễ gần.” Hoàng Phủ Thần Phong an ủi ôm lấy Chỉ Ngưng, cổ vũ cần hồi hộp.


      vậy sao?”


      hay giả chờ em gặp bà biết.”


      Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng đến trước mặt mẹ của . Vừa thấy mẹ Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng biết Hoàng Phủ Thần Phong có gạt . Tuy mẹ Hoàng Phủ Thần Phong mặc trang phục đẹp đẽ, nhưng nhìn bà rất hiền lành, chút cũng có vẻ kiêu ngạo như những phu nhân khác.


      “Chào bá mẫu! Cháu là Hàn Chỉ Ngưng.” Chỉ Ngưng đơn giản tự giới thiệu.


      “Cháu chính là Chỉ Ngưng sao? Bộ dáng xinh đẹp, bá mẫu rất thích a!” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong cao hứng ôm lấy Chỉ Ngưng.


      Hoàng Phủ Thần Phong cũng cười, sớm biết mẹ của thích Chỉ Ngưng, quả nhiên.


      Chỉ Ngưng nghe mẹ Hoàng Phủ Thần Phong như vậy, mặt lập tức liền đỏ, ngượng ngùng : “Nào có a? Bá mẫu mới xinh đẹp! Nhìn qua rất trẻ a!”


      Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong nghe thấy Chỉ Ngưng khen mình trẻ tuổi càng cao hứng. “Ha ha! Cái miệng này của cháu, thực chính xác nha.”


      Trước ngày hôm nay, Chỉ Ngưng vẫn cho rằng những người trong xã hội thượng lưu bình thường đều rất khó gần, nghĩ tới mẹ Hoàng Phủ Thần Phong lại hòa nhã dễ gần như vậy.


      “Chỉ Ngưng, nghe Phong cháu làm ở công ty nó?” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong vừa thấy được Chỉ Ngưng, giống như quên mất con của mình rồi, kéo tay Chỉ Ngưng ngồi ghế salon.


      “Đúng vậy, bá mẫu. Cháu là nhà thiết kế trang sức ở công ty của Phong.”


      “Chỉ Ngưng, chuyện của cháu Phong với bác, cháu rất giỏi.”


      “Bá mẫu quá khen, đời người đều phải trải qua sóng gió mới có thể trưởng thành được.”


      Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong nghĩ tới Chỉ Ngưng có thể như vậy , chút cũng oán thán khó khăn và cực khổ của mình, bà càng thích Chỉ Ngưng hơn.


      “Chỉ Ngưng, nếu như từ nay về sau tiểu tử thối kia dám khi dễ cháu, cháu hãy cho bá mẫu, bá mẫu thay cháu làm chủ.” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong uy hiếp nhìn con trai mình.


      a! Bá mẫu, Phong rất cưng chiều cháu, ấy cho tới bây giờ cũng lớn tiếng chuyện với cháu.” Chỉ Ngưng len lén liếc Hoàng Phủ Thần Phong, trông thấy mực cười cười.


      “Tốt nhất là như vậy. Chỉ Ngưng, bá mẫu từ nay về sau cảm thấy nhàm chán, có thể tìm cháu chuyện phiếm phải ?”


      “Đương nhiên ạ! Bá mẫu bất cứ lúc nào cũng có thể tìm cháu chuyện phiếm.”


      Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục chịu được hai người đem trở thành người vô hình, kháng nghị : “Uy! Có phải hai người quên mất còn có con hay ?”


      “Con trai, tại mẹ rốt cuộc biết con thân thiết hơn so với con trai, lúc trước sinh con tốt rồi.”


      “Vậy sau này phải có Ngưng Nhi phụng bồi mẹ sao?”


      “Đúng a! Chỉ Ngưng, bá mẫu cho cháu biết, sau này cháu và Phong nhất định phải sinh con , con giống như cháu vậy.”


      Trời ạ! Mẹ Hoàng Phủ ràng cùng Chỉ Ngưng đến chuyện này, có thể tưởng tượng, lúc này mặt Chỉ Ngưng đỏ thành cái dạng gì.


      “Ôi! Bá mẫu, làm sao bác lại chuyện này a?”


      “Ha ha, được, . Con trai, con tuyệt đối được khi dễ Chỉ Ngưng, nghe chưa hả?”


      “Mẹ, cho dù mẹ , con cũng biết , con thương Ngưng Nhi còn hết! Làm sao có thể khi dễ ấy?” Hoàng Phủ Thần Phong ngồi xuống bên cạnh Chỉ Ngưng, ôm lấy .


      Chỉ Ngưng đến bây giờ xấu hổ lắm rồi, mực cúi đầu.


      “Được, mẹ gọi điện thoại hỏi chị Lý.” Mẹ Hoàng Phủ vẫn cảm thấy lo lắng, bởi vì bà biết con trai mình luôn luôn rất lăng nhăng, bà sợ Chỉ Ngưng bị thương tổn.


      “Mẹ, tại thời gian còn sớm, chúng ta ăn cơm !”


      “Được, chúng ta ăn cơm.” Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong mực nắm tay Chỉ Ngưng, mà Hoàng Phủ Phong lại ôm vai .


      Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng còn vì chuyện vừa rồi mà xấu hổ, liền giỡn: “Ngưng Nhi, vẫn còn xấu hổ sao? Nhưng cảm thấy sinh con trai tốt hơn.”


      “Hoàng Phủ Thần Phong, em để ý tới nữa!” xong, vẫn quên trừng mắt với Hoàng Phủ Thần Phong, cũng đem cánh tay ôm vai mình hất ra.


      Mẹ Hoàng Phủ cao hứng nở nụ cười, xem ra, sau này cuộc sống của mình nhàm chán rồi.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 52: mình

      "Con trai, sau khi các con trở về, con kêu chị Lý tẩm bổ cho Chỉ Ngưng, con bé quá gầy.” Mẹ Hoàng Phủ vừa gắp thức ăn cho Chỉ Ngưng vừa dặn dò Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Vâng, cần con mỗi ngày chị Lý cũng đều tẩm bổ cho Ngưng Nhi, thế nhưng ấy vẫn béo lên, con cũng có cách nào.” Hoàng Phủ Thần Phong bất đắc dĩ lắc đầu.


      “Tiểu tử thối có phải là ở công ty, con giao cho con bé quá nhiều công việc, rất nhiều áp lực nên dinh dưỡng hấp thu được?”


      có a! Bá mẫu, thời gian trước cháu tăng được 1kg.” Chỉ Ngưng thấy Hoàng Phủ Thần Phong mực bị mẹ tra hỏi như vậy, vội vàng sang chuyện khác “, bá mẫu, bác cũng ăn nhiều chút.”


      “Vẫn là Chỉ Ngưng tốt, còn gắp thức ăn cho bà già này, giống như những người khác!” Mẹ Hoàng Phủ vẫn quên trừng mắt liếc Hoàng Phủ Thần Phong cái.


      “Mẹ, mẹ có phải quan tâm đến con đứa trai này nữa hay ?”


      “Đúng thế cũng được, tại mẹ có Chỉ Ngưng là đủ rồi.”


      “Ngưng Nhi, chẳng lẽ em cũng cần sao?” Hoàng Phủ Thần Phong dời mục tiêu đến Chỉ Ngưng.


      “Hừ, tại em chuyện với .” Chỉ Ngưng còn chưa quên vừa mới rồi, bảo sinh con trai! Hại xấu hổ như vậy, tại, Chỉ Ngưng trừng phạt chút.


      “Vì sao? làm gì sai sao, vì sao em chuyện với ?” Hoàng Phủ Thần Phong lộ ra vẻ mặt rất vô tội.


      “Hừ, em muốn ăn cơm.” Chỉ Ngưng hừ tiếng. “Bá mẫu, tối nay bác có muốn ở lại chỗ chúng cháu ?”


      Hoàng Phủ Thần Phong hoàn toàn bị hai người coi là người vô hình rồi, bất quá quan hệ, Hoàng Phủ Thần Phong có biện pháp làm cho Chỉ Ngưng chuyện với .


      “Như vậy cũng tốt, Phong a! Lát nữa con lấy phòng cho mẹ, mẹ muốn ở đối diện với các con.”


      “Có việc mới nhớ đến con sao?”


      Mẹ Hoàng Phủ và Chỉ Ngưng nhìn nhau cười, thêm gì.


      -------------LOVE------------


      Mẹ Hoàng Phủ ăn xong cơm liền kéo Chỉ Ngưng đến phòng của mình, đêm nay bà muốn Chỉ Ngưng ngủ cùng mình, để Hoàng Phủ Thần Phong mình ở phòng của .


      Từ sau khi Chỉ Ngưng đến phòng của mẹ , trong lòng Hoàng Phủ Thần Phong liền buồn bực khó chịu, nhanh như vậy uống hết chai Whiskey.


      Hoàng Phủ Thần Phong chuẩn bị lên giường ngủ, nhưng có Chỉ Ngưng bên cạnh ngủ được. lật qua lật lại giường, như thế nào cũng cảm thấy thoải mái, cả người đều cảm thấy quen.


      nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định muốn đến phòng đối diện ‘đòi’ Chỉ Ngưng trở về.


      Hoàng Phủ Thần Phong chạy đến gõ cửa phòng đối diện, Hoàng Phủ Thần Phong thấy là Chỉ Ngưng ra mở cửa, hai lời liến đem Chỉ Ngưng kéo về phòng.


      “Phong, làm gì” Chỉ Ngưng còn chưa hết, bị Hoàng Phủ Thần Phong chặn miệng.


      , vì sao lúc dùng cơm chuyện với ?” Hoàng Phủ Thần Phong dường như trừng phạt Chỉ Ngưng, cắn lên vành tai .


      “A” đau quá!” Chỉ Ngưng đáng thương nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      , vì sao?” Hoàng Phủ Thần Phong còn dự định buông tha Chỉ Ngưng.


      “Nào có để ý tới a!”


      ?” Tay Hoàng Phủ Thần Phong ngừng vuốt ve người Chỉ Ngưng.


      Chỉ Ngưng chịu được tay Hoàng Phủ Thần Phong chạy loạn người mình, “A” em” em , em .”


      Nghe được Chỉ Ngưng muốn rồi, Hoàng Phủ Thần Phong liền ngừng tay lại, cười cười, “Ngoan, !”


      “Chính là vì sinh con trai tốt hơn a! Trước mặt mẹ mà còn chuyện như vậy.” Chỉ Ngưng cảm giác được mình bị Hoàng Phủ Thần Phong ôm đến giường, hơn nữa y phục cũng bị cởi ra rồi, “A” lại muốn làm gì!”


      “Trừng phạt tiểu bại hoại em! Hôm nay luôn luôn để mình.” Hoàng Phủ Thần Phong hôn lên cổ Chỉ Ngưng.


      có mà! Ách”


      Hoàng Phủ Thần Phong để cho Chỉ Ngưng cơ hội chuyện, trực tiếp tiến nhập vào trong thân thể .


      Trong phòng, cảnh xuân kéo dài.....
      dunggg thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 53: Ôm trong lòng

      “Hoàng Phủ Thần Phong, là tên hỗn đản, nhanh rời giường a! Đêm qua cứ như vậy kéo em qua đây, với bá mẫu.” Chỉ Ngưng ngừng đánh vào lưng Hoàng Phủ Thần Phong, lưng bị Chỉ Ngưng đánh đến hồng hồng.


      Hoàng Phủ Thần Phong phát bắt được tay Chỉ Ngưng, lần nữa đem đặt giường.


      “Phong, đừng làm rộn! Em mặc quần áo tử tế rồi.” Chỉ Ngưng dừng sức đẩy Hoàng Phong Thần Phong.


      “Bảo bối, em nằm đây ngủ cùng chút nữa.” Hoàng Phủ Thần Phong vùi đầu vào cổ Chỉ Ngưng.


      “Ngoan nào! Nhanh rời giường, hôm nay chúng ta có rất nhiều việc cần làm, vừa phải phụng bồi bá mẫu, vừa phải đến bệnh viện thăm mẹ em, hôm nay mẹ em tỉnh lại, đúng rồi, còn có chuyện rất quan trọng nữa. Chính là ngày hôm qua em đáp ứng giúp bá mẫu thiết kế bộ trang sức. Cho nên, mau dậy a.” Chỉ Ngưng đem đống việc cần làm cho Hoàng Phủ Thần Phong nghe, tuy nhiên lại thấy Hoàng Phủ Thần Phong có động tĩnh gì, nhịn được nổi giận, hô lớn: “Hoàng Phủ Thần Phong, em đếm tới ba, nếu như còn tỉnh dậy, em về Đài Bắc với nữa.”





      “Hai”


      cần đếm, lập tức liền rời giường.” Nghe được Chỉ Ngưng về Đài Bắc với mình, Hoàng Phủ Thần Phong lập tức bật dậy.


      Hoàng Phủ Thần Phong trần truồng chạy đến phòng tắm rửa. Chỉ Ngưng thấy Hoàng Phủ Thần Phong mặc đồ ngủ như vậy, mặt đỏ giống như cái mông khỉ, hung hăng trợn mắt liếc bóng lưng Hoàng Phủ Thần Phong. (Ta cũng muốn giống cái mông khỉ =D]])


      “Phong, em sang bên bá mẫu chờ .”


      “Được, em qua trước !”


      --------------LOVE-----------


      “Chỉ Ngưng, cháu rốt cuộc tới a! Bác vốn định qua gọi các cháu rời giường!” Mẹ Hoàng Phủ vừa thấy Chỉ Ngưng liền những lời khiến thẹn thùng.


      “Ách” cái kia, bá mẫu, bác muốn ăn điểm tâm chưa? Chúng ta gọi nhân viên phục vụ mang đến hay là chờ Phong cùng xuống dưới ăn?”


      “Gọi nhân viên mang lên , Chỉ Ngưng, cháu gọi cho quản lý riêng của Phong, kêu mang bữa sáng lên, bác muốn ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc.”


      Chỉ Ngưng đáp ứng, liền gọi điện cho quản lý riêng của bọn họ. chuyện điện thoại xong, mẹ Hoàng Phủ và Chỉ Ngưng lại ngồi xuống chuyện phiếm.


      “Chỉ Ngưng, tiểu tử thối kia sao còn chưa tới? Còn chưa chịu rời giường sao?” Mỗi sáng uống chén nước ấm thành thói quen mấy chục năm nay của mẹ Hoàng Phủ Thần Phong.


      có, ấy rời giường, khi cháu tới ấy cũng rửa mặt rồi, hẳn đến mau thôi.”


      Mẹ Hoàng Phủ cũng hỏi Chỉ Ngưng chuyện vì sao tối qua đột nhiên bị Hoàng Phủ Thần Phong ‘cướp’ , bởi vì, người sáng suốt đều biết.





      “Ding dong” ding dong”


      “Hẳn là Phong đến, bá mẫu, cháu mở cửa.”


      Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong ôn nhu cười với Chỉ Ngưng, bà rất thích Chỉ Ngưng... Cá tính kiên cương, ràng cuộc sống trôi qua rất vất vả, vẫn còn muốn giả bộ vui vẻ, cố gắng hết sức để cho người khác lo lắng. Hơn nữa, mẹ Hoàng Phủ cũng biết, Chỉ Ngưng làm ở công ty của Hoàng Phủ Thần Phong, tiền lương so với những nhà thiết khác cũng tệ lắm, ngoại trừ ở lại trong biệt thự của con trai mình, cũng dùng qua chút tiền nào của Hoàng Phủ Thần Phong trừ món quà Hoàng Phủ Thần Phong tặng sinh nhật , Mẹ Hoàng Phủ Thần Phong rất thưởng thức điểm này của Chỉ Ngưng.


      “Con trai, con đến rồi. Chỉ Ngưng vừa gọi bữa sáng, sau khi ăn xong chúng ta cùng đến bệnh viện thăm mẹ của Chỉ Ngưng nha!”


      “Bá mẫu, bác muốn đến bệnh viện thăm mẹ cháu sao?” Chỉ Ngưng có chút kích động nhìn mẹ Hoàng Phủ, hốc mắt cũng hơi có chút đỏ.


      Mà mẹ Hoàng Phủ thấy Chỉ Ngưng sắp khóc rồi, lập tức an ủi: “Đứa ngốc, đừng khóc, bá mẫu nên đến thăm mẹ của cháu mà. Cháu xem, cháu vừa khóc, tiểu tử thối kia liền đau lòng.”


      “Đúng a! Ngưng Nhi, đừng khóc, đừng quên, lát nữa chúng ta còn đến thăm mẹ em!” Hoàng Phủ Thần Phong cũng nhân cơ hội .


      “Vâng, bá mẫu, cám ơn bác.” Chỉ Ngưng ôm lấy mẹ Hoàng Phủ, mẹ Hoàng Phủ cũng gắt gao ôm lấy . Chỉ Ngưng lâu nay chưa cảm giác được được mẹ ôm vào lòng như vậy, hôm nay, rốt cục cũng cảm nhận được rồi, trong chốc lát nỡ rời khỏi cái ôm này.


      Hoàng Phủ Thần Phong thoải mái Chỉ Ngưng ôm bất luận người nào ngoại trừ , cho dù là mẹ cũng được, tiến lên đem mẹ Hoàng Phủ và Chỉ Ngưng kéo ra, “Đủ rồi, cần ôm nữa, bữa sáng đến, mau ăn thôi!”


      “Tiểu tử thối, con ghen tị, đúng ? Ha ha!” Mẹ Hoàng Phủ trêu ghẹo .


      Vừa vặn lúc này, quản gia đem bữa sáng đưa tới, giảm bớt ít xấu hổ của Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ Thần Phong kéo Chỉ Ngưng ngồi ghế salon. Mà tới cửa đẩy xe thức ăn đến trước mặt mẹ Hoàng Phủ và Chỉ Ngưng, ‘hầu hạ’ hai người ăn bữa sáng.


      “Con trai, lần này gặp con, phát con thay đổi rất nhiều so với trước kia, con lạnh nhạt, vô tình, rất khó nhìn thấy con tươi cười. Ngay cả mẹ cũng thấy được mấy lần nụ cười phát ra từ nội tâm con. tại con trở nên ôn nhu, biết chăm sóc người khác, quan trọng là, cười cũng nhiều. Cái này hẳn là công lao của Chỉ Ngưng đúng ?”


      “Con xin mẹ, nào có khoa trương như mẹ a?” Hoàng Phủ Thần Phong bị mẹ Hoàng Phủ nhìn chăm chú, được tự nhiên uống ngụm sữa.


      “Nhưng bá mẫu, Phong trước mặt người khác cũng nhiều, bảo ấy cười chút quả thực muốn mạng của ấy.”


      “Đó là bởi vì chỉ ôn nhu đối với em, hiểu ?”


      biết! Vậy thể cười với những phụ nữ khác a! Đương nhiên, có thể cười với bá mẫu. Nghe ?”


      “Ngưng Nhi, làm sao dám cười với người phụ nữ khác! Từ nay về sau, ngay cả cười với mẹ cũng .”


      được, thể cười với bá mẫu, bằng em để ý tới nữa.”


      “Được, nghe lời em.”


      “Ha ha.”






    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 54: Tỉnh lại & Mua sắm

      Thời điểm bọn họ đến bệnh viện, bác sĩ làm kiểm tra não bộ cho mẹ Chỉ Ngưng. Hoàng Phủ Thần Phong và mẹ Hoàng Phủ ngồi hai bên Chỉ Ngưng, ngừng an ủi , mẹ của nhất định có chuyện gì, tình huống này, Chỉ Ngưng thể gì hơn là gật gật đầu.


      giờ sau, mẹ Chỉ Ngưng được y tá đẩy ra, bác sĩ đến trước mặt Chỉ Ngưng : “Tình hình của Hàn phu nhân rất tốt, nếu như có gì bất ngờ xảy ra, bà ấy lập tức có thể tỉnh lại.”


      Nghe bác sĩ như thế, ba người bọn họ vô cùng vui mừng, liên tục lời cảm ơn với bác sĩ, sau đó bước đến phòng bệnh của mẹ Chỉ Ngưng đợi bà tỉnh lại.


      Bọn họ ngồi ghế sa lon, cao hứng trò chuyện. Mẹ Hoàng Phủ cùng Chỉ Ngưng rất nhiều chuyện thú vị hồi bé của Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ Thần Phong xấu hổ Chỉ Ngưng cần cười, cũng dám nặng lời với mẹ mình, cho nên đành phải đỏ mặt ngồi bên.


      Lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong vô tình nhìn thấy ngón tay của mẹ Chỉ Ngưng giật giật, lập tức kéo tay Chỉ Ngưng : “Ngưng Nhi, đừng cười nữa, mẹ em hình như tỉnh rồi, em mau xem.”


      “Cái cái gì? Mẹ em tỉnh?” Chỉ Ngưng lập tức ngừng cười, xoay người chạy đến bên giường mẹ của , kích động : “Mẹ, mẹ tỉnh lại rồi sao? Mẹ?” Chỉ Ngưng nắm chặt tay mẹ, nước mắt tí tách rơi tay bà.


      “Chỉ Ngưng, là con sao?” Bởi vì là tỉnh, cho nên, thanh mẹ Hàn nghe rất mệt mỏi.


      “Vâng, mẹ, con là Chỉ Ngưng, mẹ, mẹ rốt cục cũng tỉnh lại rồi, ô ô ô ô” Chí Ngưng ghé sát vào bên giường mẹ, vô cùng kích động, nước mắt tuôn như suối.


      Mẹ Hàn nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong và mẹ , tò mò hỏi Chỉ Ngưng: “Chỉ Ngưng, hai vị này là?”


      “A, ấy là Hoàng Phủ Thần Phong, bác ấy là mẹ của Phong, bọn họ đặc biệt tới thăm mẹ.” Chỉ Ngưng ngượng ngùng lau nước mắt, giới thiệu với mẹ .


      “Chào mọi người, phiền toái hai người tới thăm tôi.”


      “Chào bá mẫu ( mẹ Hàn)!” Hoàng Phủ Thần Phong và mẹ với mẹ Hàn.


      “Mẹ, lần này mẹ có thể đến Mĩ trị liệu đều là Phong giúp chiếu cố, nếu như có Phong..., con cũng biết nên làm thế nào bây giờ.” Chỉ Ngưng thoáng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong, vừa vặn cùng lúc Hoàng Phủ Thần Phong cũng nhìn .


      “Bây giờ mẹ ở Mĩ sao?” Mẹ Hàn vừa tỉnh lại, cũng có ai với bà nên bà biết mình ở Mĩ.


      “Đúng vậy, bá mẫu, thời điểm ở Trung Quốc, phát trong đầu của bác có khối u lớn, sau đó cháu liền đưa bác đến Mĩ trị liệu, tại làm giải phẫu xong.”


      “Như vậy sao? Hoàng Phủ tiên sinh, cám ơn cháu, cám ơn cháu giúp đỡ chúng tôi như vậy, Chỉ Ngưng mang đến cho cháu ít phiền toái phải ?” Mẹ Hàn cảm thấy rất áy náy.


      “Bá mẫu, nào có phiền toái. Trong khoảng thời gian bác hôn mê, mỗi ngày Ngưng Nhi đều lo lắng gần chết. Mỗi ngày đều mát xa và chuyện phiếm với bác.”



      Bên này, Hoàng Phủ Thần Phong ngừng cùng mẹ Hàn về chuyện sau khi bà hôn mê. Hoàng Phủ Thần Phong rất nhiều với mẹ Hàn. Bên kia, mẹ Hoàng Phủ và Chỉ Ngưng lại tiếp chuyện của Hoàng Phủ Thần Phong khi còn bé. Khi mẹ Hoàng Phủ đến chuyện bản thiết kế của Hoàng Phủ Thần Phong bị cha xé nát, Chỉ Ngưng liền khóc.


      Chờ mẹ Hàn mệt mỏi, Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng và mẹ Hàn ngày mai lại đến thăm bà. Sau đó bọn họ theo mẹ Hàn ăn cơm.


      “Chỉ Ngưng, lát nữa cháu và Phong theo bác shopping ở trung tâm thương mại Mazza Gallerie được ?”


      “Được chứ! Chỉ cần bá mẫu cao hứng, cháu có vấn đề gì, Phong, sao?”


      cũng có vấn đề gì, chỉ cần em cùng mẹ cao hứng là tốt rồi.”


      “Chỉ Ngưng, bá mẫu cho cháu biết a! Tiểu tử thúi kia thấy cháu theo bác , cho nên nó mới cùng, bằng theo giúp bác đâu.”


      Hoàng Phủ Thần Phong bị mẹ trúng tim đen, trừng mắt liếc nhìn bà, ý là bà nên nữa.


      Bởi vì hôm nay có mẹ Hoàng Phủ ở đây, nên Hoàng Phủ Thần Phong tự mình lái xe. gọi lái xe tới đưa bọn họ mua sắm, dĩ nhiên vẫn thiếu được nhân viên bảo vệ.


      Mẹ Hoàng Phủ quả thực chính là cuồng mua sắm, lúc giúp Chỉ Ngưng mua quần áo, mua giầy dép, lúc giúp Hoàng Phủ Thần Phong mua áo sơmi, mua cà vạt. Thế nhưng, mua đồ đều là Hoàng Phủ Thần Phong quẹt thẻ. Bảo vệ theo phía sau cầm túi lớn túi , thể làm gì hơn là mang đồ để lên xe rồi lại tiếp tục trở về xách đồ.


      Mẹ Hoàng Phủ giúp Chỉ Ngưng và Hoàng Phủ Thần Phong mua rất nhiều thứ, cơ hồ cái gì cũng có, thậm chí có cả nội y và đồ ngủ.


      Bọn họ dạo đến mệt mỏi mới an vị ngồi trong quán cà phê quán cùng uống cà phê.


      Đêm nay, mẹ Hoàng Phủ vẫn ở lại khách sạn, bởi vì bà nỡ chia tay Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng. Tuy bà và Chỉ Ngưng mới chỉ gặp nhau thời gian ngắn, nhưng tình cảm của hai người rất sâu sắc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :