1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sủng em không tốt sao - Hận Điệp (75 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 45: Họp báo

      Chỉ trong vòng hai ngày, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng hoàn thành hơn phân nửa tác phẩm, trong đó có bộ trang sức là hai bọn họ hợp tác hoàn thành.


      Ngày mai, chính là ngày họp báo công bố tác phẩm. Hoàng Phủ Thần Phong đem những tác phẩm hoàn thành đến bộ phận sản xuất. Bởi vì tại, Hoàng Phủ Thần Phong chưa xác định được nội gián trong công ty là ở bộ phận sản xuất hay bộ phận thiết kế, cho nên, trong lúc Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thiết kế tác phẩm, toàn bộ bộ phận sản xuất đều do nhân viên bảo vệ giám thị.


      “Phong, chiếc nhẫn cuối cùng em sửa xong rồi, mau đưa tới bộ phận sản xuất .” Đêm nay, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đều ngủ, 4h sáng, Chỉ Ngưng hoàn thành xong chiếc nhẫn cuối cùng.


      “Được, Ngưng Nhi, mấy ngày nay mệt chết em, bây giờ còn sớm, em lên ngủ lát !”
      cần, em muốn ở đây chờ .” Chỉ Ngưng ngồi trước bàn làm việc của Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Được rồi! gọi Tiểu Bân đem bản thiết kế của em qua.”


      “Vâng!”


      “Ngưng Nhi, qua thời gian này, em cùng đến thăm cha nuôi được ? Cha nuôi muốn gặp em.”


      “Được, em cũng muốn gặp bang chủ bang Mị Duyên chút!”


      “Bảo bối, cám ơn em.”


      “Cám ơn cái gì?” Chỉ Ngưng Hoàng Phủ Thần Phong muốn cảm ơn cái gì?


      “Chỉ là muốn cám ơn em.”


      “Em càng muốn cảm ơn hơn, cảm ơn vì tất cả”


      “Được rồi, chúng ta lên nghỉ ngơi chút!” Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng lên lầu.


      Bởi vì hai bọn họ lâu hảo hảo nghỉ ngơi, cho nên, bọn họ nằm ở giường, rất nhanh liền ngủ mất.


      Chín giờ sáng, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng hẹn mà cùng tỉnh dậy.


      “Ngưng Nhi, muốn đến bộ phận sản xuất xem chút.”


      “Em cùng . Đúng rồi, trang sức bên bộ phận thiết kế cũng hoàn thành sao? Mấy ngày nay đều qua kiểm tra.” Chỉ Ngưng cũng rời giường theo.


      “Mấy ngày trước có gọi Tiểu Bân giúp điều tra chuyện nội gián trong công ty. Giám đốc bộ phận thiết kế, bởi vì thích em, khó chịu khi em ở bên cạnh , cho nên đem bản thiết kế của công ty chuẩn bị công bố bán cho những công ty khác, để cho cùng với công ty mất danh dự trong giới trang sức. Ba ngày nay, cho người theo dõi Quách Tuấn Hạo hai mươi tư tiếng đồng hồ, đúng như nghĩ, vẫn đem bản thiết kế mới nhất bán cho những công ty khác. Nhưng biết cùng em tham gia thiết kế loạt trang sức lần này, cho nên chỉ có loạt trang sức của chúng ta công bố ở họp báo hôm nay.” Hoàng Phủ Thần Phong giải thích chuyện bí mật tiến hành mấy ngày nay cho Chỉ Ngưng nghe.


      “Phong, em biết chuyện này lại có liên quan gián tiếp đến em.” Chỉ Ngưng có chút tự trách mình, nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Đứa ngốc, chút liên quan gián tiếp cũng có. cần suy nghĩ nữa, trước tiên chúng ta đến bộ phận sản xuất xem chút, sau đó đến cuộc họp báo.” Hoàng Phủ Thần Phong hy vọng Chỉ Ngưng vì chuyện này mà vui.


      ————LOVE————


      Phòng họp


      Thư ký Trương đứng bên, lời mở đầu: “Hôm nay, công ty chúng ta công bố loạt trang sức sau bộ trang sức dành cho lễ tình nhân, chủ đề của loạt trang sức lần này là ‘bến cảng tình ’. Tiếp theo, xin mời Hoàng Phủ tổng tài giới thiệu.”


      Hoàng Phủ Thần Phong lên, cầm lấy điều khiển từ xa : “Loạt trang sức này là do tôi cùng nhà thiết kế của công ty Hàn Chỉ Ngưng tiểu thư thiết kế. Toàn bộ quá trình có người thứ 3.” Những lời này, Hoàng Phủ Thần Phong cố ý cho Quách Tuấn Hạo nghe, Hoàng Phủ Thần Phong muốn nhìn xem rốt cuộc có phản ứng như thế nào.


      Quả nhiên, lời vừa thốt ra làm cả phòng họp trận xôn xao, mà khuôn mặt Quách Tuấn Hạo trong chốc lát lúc trắng lúc xanh.


      “Phong thiếu, chẳng lẽ tham gia thiết kế loạt trang sức này chỉ có ngài cùng Hàn tiểu thư sao?” Phóng viên báo Quất Tử hỏi.


      “Phong thiếu, ngài có thể tại sao ?” Phóng viên báo Thương Nghiệp hỏi.


      “Xin hỏi Phong thiếu, nguyên nhân vì sao ngài chọn dùng tác phẩm của bộ phận thiết kế công ty ‘Earl’?” Phóng viên báo Thời Thượng hỏi.



      “Về câu hỏi của các vị, chúng tôi mở cuộc họp khác để trả lời, hôm nay là họp báo công bố tác phẩm.” Hoàng Phủ Thần Phong nhấn nút điều khiển, tiếp tục : “Mời các vị nhìn lên màn hình, bộ trang sức này tên gọi là ‘Tình đại dương’, là tôi cùng Ngưng Nhi hợp tác, bộ trang sức này ngoại trừ nhẫn, dây chuyền, vòng tay, bông tay cùng lắc chân còn có đồng hồ. Đây là bộ trang sức đầu tiên có đồng hồ đeo tay của công ty chúng tôi.”


      Tất cả phóng viên vội vàng dùng máy ảnh chụp lại những hình ảnh này.


      màn hình lớn lại xuất sợi dây chuyền, Hoàng Phủ Thần Phong tiếp: “Sợi dây chuyền này, mặt của nó là hình ngôi sao, cho nên, tên của nó gọi là ‘tinh ’, nó được chế tác từ ngọc bích Sri Lanka cao cấp.”


      Kết quả Hoàng Phủ Thần Phong muốn thấy, thấy được, hài lòng cười cười.


      Quách Tuấn Hạo kia, vẫn giữ nguyên tư thế cũ thay đổi, ngơ ngác nhìn trang sức màn hình.


      Hoàng Phủ Thần Phong tiếp: “Dây chuyền trong bộ trang sức này là tác phẩm chủ đạo, những thứ khác tôi giới thiệu. Mặt khác, sau khi họp báo kết thúc, tôi cùng Ngưng Nhi tham gia cắt băng khánh thành cửa hàng mới ở Tín Nghĩa, hoan nghênh các vị tham gia.” xong, Hoàng Phủ Thần Phong đến bên cạnh Chỉ Ngưng, dắt tay , dưới hộ tống của bảo vệ rời khỏi phòng họp, để cho phóng viên có cơ hội phỏng vấn.


      Sau khi bọn họ rời , những phóng viên kia cũng đều chạy đến Tín Nghĩa.
      dunggg thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 46: Cơm trưa

      "Ngưng Nhi, trước tiên chúng ta về nhà ăn cơm trưa, chị Lý chuẩn bị xong, sau đó nghỉ ngơi chút đến cửa hàng ở Tín Nghĩa. tại em có thể dựa vào trong ngực của được rồi, mấy ngày nay em nhất định mệt muốn chết.” Hoàng Phủ Thần Phong đau lòng hôn lên gò má Chỉ Ngưng, để cho Chỉ Ngưng thoải mái nằm trong ngực .


      “Vậy cũng mệt mỏi, phải an bài nhiều chuyện như vậy rất vất vả đúng ?” Vẻ mặt Chỉ Ngưng cũng đau lòng, vuốt ve khuôn mặt gầy gò của Hoàng Phủ Thần Phong, “Phong, gầy .”


      “Ngưng Nhi cần phải lo lắng, chỉ cần em ốm là tốt rồi.”


      Chỉ Ngưng gắt gao chôn đầu trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong, giờ phút này, cảm thấy mình rất may mắn, có thể gặp được người đàn ông tốt như Hoàng Phủ Thần Phong.


      Xe của Hoàng Phủ Thần Phong vừa vào đến biệt thự, chị Lý liền mang theo người hầu ra cửa tiếp đón, “Thiếu gia, hai người trở lại rồi sao? Cơm trưa chuẩn bị xong, hai người có thể dùng cơm.” Chị Lý tiếp nhận ví của Chỉ Ngưng và cặp tài liệu của Hoàng Phủ Thần Phong.


      bàn cơm, Chỉ Ngưng ngừng gắp thức ăn cho Hoàng Phủ Thần Phong. đến hai phút, bát cơm của Hoàng Phủ Thần Phong chất đầy những loại thức ăn khác nhau, “Phong, ăn nhiều chút, mấy ngày nay đều hảo hảo ăn cái gì.”


      Chị Lý cùng người hầu nhìn thấy Chỉ Ngưng ngừng gắp thức ăn cho Hoàng Phủ Thần Phong, đều mập mờ nở nụ cười, nhưng dám cười thành tiếng.


      “Ngưng Nhi, cần luôn luôn gắp thức ăn cho , chính em cũng cần ăn nhiều chút.” Hoàng Phủ Thần Phong gắp miếng thịt, muốn bỏ vào trong miệng Chỉ Ngưng, thế nhưng chịu há miệng ra.


      cần, miếng thịt này có thịt mỡ, em ăn, ăn !” Chỉ Ngưng đẩy chiếc đũa đến bên miệng Hoàng Phủ Thần Phong, nghĩ tới quá tay đem toàn bộ miếng thịt dính vào mặt Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ha ha” người hầu nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong chật vật như vậy nhịn được, cẩn thận bật cười.


      Hoàng Phủ Thần Phong lạnh lùng liếc nhìn đám người hầu, bọn họ lập tức ngừng cười.


      “Ha ha ha” Phong” ha ha” như vậy cũng rất đẹp! Ha ha ha” có muốn soi gương chút ? Ha ha ha” Chỉ Ngưng ôm bụng cười.


      “Hừ! Cũng là em gây ra. Được rồi! nên cười nữa, giúp lau .” Hoàng Phủ Thần Phong cầm khăn giấy đưa cho Chỉ Ngưng.


      “Được, cười.” Chỉ Ngưng nghe lời nhận lấy khăn giấy, giúp Hoàng Phủ Thần Phong lau mặt.


      “Đây, miếng này có mỡ.” Hoàng Phủ Thần Phong lại gắp miếng thịt khác cho Chỉ Ngưng. Lần này, ngoan ngoãn há miệng ra ăn.


      bữa cơm trưa, cứ như vậy trôi qua trong khí vui vẻ.


      -------------LOVE------------


      “Ngưng Nhi, có thể chưa?”


      “Được, có thể rồi.”


      Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng, lên xe, đến cửa hàng ở Tín Nghĩa.
      dunggg thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 47: Cắt băng khánh thành

      Bởi vì cuộc họp báo buổi sáng được truyền hình trực tiếp, mọi người đều nghe được tin Hoàng Phủ Thần Phong buổi chiều đến cửa hàng Tín Nghĩa cắt băng khánh thành cho nên đều vội và chạy đến trước cửa ra vào Tín Nghĩa đợi Hoàng Phủ Thần Phong.


      Biết Hoàng Phủ Thần Phong đến cắt băng khánh thành, từ rất sớm, quản lý và nhân viên phục vụ đều mỉm cười đứng ở cửa chờ Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng.


      Xe Rolls-Royce vững vàng dừng trước cửa ra vào, phóng viên muốn vây tới phỏng vấn, nhưng đều bị bảo vệ cản lại, Hoàng Phủ Thần Phong sau khi xuống xe giúp Chỉ Ngưng mở cửa xe, sau đó chống tay lên, ý bảo Chỉ Ngưng khoác vào tay . Chỉ Ngưng khoác tay Hoàng Phủ Thần Phong. Từ khoảnh khắc bọn họ xuống xe, vô luận là phóng viên hay là những người ái mộ Hoàng Phủ Thần Phong đều bấm máy ảnh lia lịa, giây cũng dừng lại.


      “Oa! Hoàng Phủ Thần Phong mê người a!” Đây là lời người đặc biệt đến xem Hoàng Phủ Thần Phong .


      “Làm sao bây giờ? nở nụ cười a! Tôi càng ngày càng thích ” người này khoa trương hơn, che lấy trái tim của mình.



      Cửa hàng trưởng hắng giọng cái : “Hoan nghênh các vị tới tham gia nghi thức cắt băng khánh thành cửa hàng của công ty trang sức ‘Earl, đây là trong hai mươi tám cửa hàng của công ty ở Đài Bắc.”


      Cừa hàng trưởng vừa dứt giọng ở cuối, mọi người đều vội vã vỗ tay.


      “Kế tiếp, chúng tôi xin mời Hoàng Phủ Thần Phong, tổng tài của ‘Earl’ cùng nhà thiết kế Hàn Chỉ Ngưng cắt băng khánh thành.”


      Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng, tiếp nhận kéo nhân viên phục vụ đưa tới. khắc kéo chạm vào dải băng, Chỉ Ngưng quay đầu giọng với Hoàng Phủ Thần Phong: “Phong, xin cười cái ! Mỗi lần ở bên ngoài đều cười. Ngoan, cười nào!”


      nhìn người khác cười được, nếu như Ngưng Nhi đứng dưới, cần cũng cười.”


      vậy sao? “ coi những người ở dưới là em là được mà.”


      “Được rồi! cười cái là được!”


      “Ưm.”


      Thời điểm kéo cắt vào dải băng đỏ, Hoàng Phủ Thần Phong thập phần keo kiệt cười cái, đến hai giây, hơn nữa, chỉ hơi chút nhếch miệng mà thôi.


      Cũng ngay lúc đó, pháo hoa từ bốn phương tám hướng chậm rãi rơi xuống.


      Sau khi cắt băng xong, nhân viên phục vụ cùng cửa hàng trưởng nghênh đón tất cả khách quý cùng người mua vào cửa hàng trang sức mới khai trương.


      Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng cũng tiến vào.


      Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng nhìn quầy bầy đủ loại trang sức muôn hình muôn vẻ, dĩ nhiên thể thiếu những tác phẩm của Chỉ Ngưng. Mà loạt trang sức mới được bày ở nơi bắt mắt nhất, đặc biệt là ‘tình đại dương’ hai bọn họ cùng thiết kế. Đại bộ phận mọi người đều dừng lại trước mặt quầy ‘tình đại dương’.


      “Phong, hôm nay em cao hứng a!”


      “Ách? Vì sao lại cao hứng?” Hoàng Phủ Thần Phong sủng nịnh vuốt tóc Chỉ Ngưng.


      “Bởi vì, em nhìn thấy nhiều người như vậy nhận thức trang sức em thiết kế, em cảm thấy rất thỏa mãn, lý tưởng lớn nhất của em chính là trở thành nhà thiết kế trang sức giỏi nhất thế giới, giống như và David Lachapelle đại sư vậy.” Chỉ Ngưng lần đầu tiên với Hoàng Phủ Thần Phong lý tưởng của mình.


      “Ngưng Nhi, em nhất định có thể, em phải nhớ kỹ câu: cố gắng nhất định thành công, nhưng bỏ qua chắc chắn thành công!” Những lời này, cũng là Hoàng Phủ Thần Phong dùng để khích lệ chính mình, dựa vào những lời này mới có thành tựu như ngày hôm nay. Hôm nay, đem những lời này chữ sót cho Chỉ Ngưng, cũng hi vọng Chỉ Ngưng bỏ qua lý tưởng của mình.


      “Cám ơn , Phong, em nhất định quên.”


      “Tốt lắm, chúng ta đến Mạt Lan Đóa ăn tối thôi! Ngưng Nhi khẳng định đói bụng rối!”


      “Ha ha! Phong, làm sao biết em đói bụng nha?”


      “Ngưng Nhi suy nghĩ gì đều biết. thôi!” Hoàng Phủ Thần Phong nắm bàn tay bé của Chỉ Ngưng, vẻ mặt tự tin .


      Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng rời giữa đám phụ nữ ghen ghét và hâm mộ.
      dunggg thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 48: Chuyển viện

      Từ sau khi công ty trang sức “Earl” khai trương cửa hàng mới đến nay, doanh thu của công ty lại tăng thêm 25%. Nửa tháng nay, toàn bộ công ty từ xuống dưới đều vô cùng bận rộn, cơ bản là mỗi tối đều tăng ca, cho nên, trong lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng thường xuyên ở lại phòng nghỉ công ty. Y phục cũng là do chị Lý hàng ngày mang đến.


      Ba giờ sáng, lúc Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng say sưa ngủ điện thoại của Hoàng Phủ Thần Phong vang lên, mơ mơ màng màng bắt máy.


      “Shit! Cậu có biết bây giờ là mấy giờ hả?” Hoàng Phủ gió sớm cố gắng hết sức hạ thấp giọng chuyện.


      “Cậu còn tâm tư ngủ? Mẹ của Chỉ Ngưng vừa lên cơn đau tim, bây giờ trong phòng cấp cứu, cậu mau tới đây.” Gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Thần Phong chính là Vân Thụy Toàn.


      “Cái gì? Được, chúng tôi lập tức tới.” Hoàng Phủ Thần Phong vội cúp điện thoại.


      biết sau khi Chỉ Ngưng nghe được tin này phản ứng như thế nào? biết có chịu đựng được ? loạt vấn đề xuất trong đầu Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Ngưng Nhi, em trước tiên tỉnh dậy, ngoan.” Hoàng Phủ Thần Phong nhàng bên tai Chỉ Ngưng.


      “Vâng” chuyện gì vậy?” Chỉ Ngưng dụi dụi mắt, ngồi dậy.


      “Ngưng Nhi ngoan, trước tiên hãy nghe .” Hoàng Phủ Thần Phong nhất định phải trấn an tốt Chỉ Ngưng trước.


      “Vâng, ! Em nghe.”


      “Ách” cái kia” bá mẫu vừa mới bị đưa vào phòng cấp cứu, bây giờ cấp cứu.”


      “Cái” cái gì? Tại sao lại như vậy? Ô ô ô” Chỉ Ngưng kiềm chế được khóc lớn lên, lập tức rời giường mặc quần áo.


      Hoàng Phủ Thần Phong cũng mặc quần áo xong, dìu Chỉ Ngưng thương tâm khóc chuẩn bị đến bệnh viện.


      đường , Hoàng Phủ Thần Phong vừa lái xe bằng tốc độ nhanh nhất, vừa chăm sóc tình hình của Chỉ Ngưng.


      Vừa đến bệnh viện, xe còn chưa dừng hẳn lại Chỉ Ngưng lao ra khỏi xe, cho nên bị té ngã, Hoàng Phủ Thần Phong biết nhảy xuống xe như vậy, thời điểm nhìn thấy té ngã cái gì cũng quan tâm nữa, cửa xe cũng chưa đóng, chìa khóa cũng chưa rút liền chạy đến bên Chỉ Ngưng.


      “Ngưng Nhi, em có sao ? xem chút.” Hoàng Phủ Thần Phong lo lắng kiểm tra xem có bị thương .


      cần, em sao, em muốn nhìn mẹ của em.” Chỉ Ngưng giãy dụa muốn đứng lên, “A” đau quá!”


      “Đáng chết! Ngưng Nhi, em bị trẹo chân rồi, em đừng cử động, ôm em lên.” Hoàng Phủ Thần Phong phen ôm lấy Chỉ Ngưng, cơ hồ là chạy, chạy hướng đến thang máy.


      Đến cửa phòng giải phẫu, liền nhìn thấy Vân Thụy Toàn ngồi ghế. Hoàng Phủ Thần Phong cẩn thận đặt Chỉ Ngưng ghế, sau đó mình cũng ngồi xuống bên cạnh .


      “Phong, Chỉ Ngưng, hai người tới rồi sao?”


      “Toàn, mẹ” mẹ em thế nào?”


      “Trước mắt còn chưa biết, hết thảy phải đợi bác sĩ ra mới có thể biết .”


      “Ừ, Toàn, cậu lập tức gọi bác sĩ tới, Ngưng Nhi bị trẹo chân rồi.”


      “Được.” Vân Thụy Toàn gọi điện cho bác sĩ. đến hai phút, bác sĩ cùng y tá tới.


      Bác sĩ ngồi xổm trước mặt Chỉ Ngưng, cởi giầy của , nâng cái chân bị thương lên.


      “A” Chỉ Ngưng thống khổ kêu.


      “Shit! tay chút.” Hoàng Phủ Thần Phong khó chịu mắng bác sĩ, đau lòng ôm Chỉ Ngưng : “Ngoan, lập tức sao.”


      “Phong thiếu, Hàn tiểu thư bị trẹo chân rất nặng.” Bị Hoàng Phủ Thần Phong mắng, bác sĩ dám chủ quan.


      “Vậy còn chờ cái gì?” Hoàng Phủ Thần Phong quả thực muốn vặn gãy cổ tên bác sĩ kia.


      “ “ Bác sĩ cẩn thận bôi thuốc lên chân cho Chỉ Ngưng, sau đó quấn băng vải lên, “Phong thiếu, sợ rằng chân của Hàn tiểu thư bị đau thời gian, hơn nữa thể đường được, lát nữa tôi kêu y tá mang thuốc giảm đau cho ngài, uống sau khi ăn, ngoài ra còn mang cho ngài chiếc xe lăn.”


      biết, nhanh mang tới !” Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng lau nước mắt.


      Lúc này, Chỉ Ngưng chỉ muốn nghĩ đến mẹ của , cái gì khác cũng cần biết, chỉ muốn mẹ của được an toàn ra.


      20’ sau, y tá mang thuốc và xe lăn tới, nhưng phòng cấp cứu vẫn sáng đèn.


      tiếng” hai tiếng” ba tiếng” ba tiếng trôi qua, cửa phòng cấp cứu vẫn chưa mở ra.


      Cuối cùng trải qua năm tiếng đồng hồ, đèn tắt, cửa mở. Hoàng Phủ Thần Phong lập tức bế Chỉ Ngưng ngồi vào xe lăn, đẩy đến trước mặt bác sĩ, Vân Thụy Toàn cũng rất khẩn trương.


      “Bác sĩ, mẹ tôi sao chứ?” Chỉ Ngưng rất sợ hãi, nắm chặt tay Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Hàn tiểu thư, nghe những lời của tôi, hi vọng ngài cần khẩn trương.” Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, chuẩn bị tình hình cho Chỉ Ngưng.


      “Ông” ông !”


      “Trong đầu mẹ ngài có khối u, khối u ảnh hưởng đến thần kinh não của bà ấy, tại, tuy rằng bà ấy tỉnh, nhưng khối u này làm cho bà ấy bị mù, cuối cùng, bà ấy có thể quên mất tất cả mọi chuyện. Nếu như tại làm phẫu thuật..., xác xuất thành công rất thấp.”


      Thời điểm bác sĩ những lời này, ai dám hô hấp, sợ nghe sót chữ.


      , “ Chỉ Ngưng lắc đầu như bị điên rồi.


      “Ngưng Nhi ngoan, có chuyện gì, trong nước được, vậy liền đem bá mẫu ra nước ngoài.” Hoàng Phủ Thần Phong ngồi xổm xuống, ôm lấy đầu Chỉ Ngưng, “Bác sĩ ở nước ngoài chữa trị, xác xuất thành công tương đối cao, đúng ?”


      “Đúng vậy, trước mắt, nước Mỹ có những bác sĩ thần kinh giỏi nhất thế giới.”


      “Được, vậy hãy mau đứa bá mẫu đến Mỹ đến.” bác sĩ ở Mỹ có thể chữa trị tốt hơn, vậy cũng yên tâm, “Ngưng Nhi, đừng khóc, chiều nay đưa bá mẫu đến Mỹ. Ngoan, có chuyện gì.”


      “Ô ô ô” Phong, cám ơn .”


      Hoàng Phủ Thần Phong lấy điện thoại ra, bấm số, “Tiểu Bân, lập tức chuẩn bị máy bay riêng của tôi, sau đó an bài bác sĩ giỏi nhất chuyên khoa não của Mỹ, sau khi đến Mỹ liền lập tức làm phẫu thuật, nhanh .” Sau đó, Hoàng Phủ Thần Phong gọi điện đến công ty để sắp xếp công việc, “Thư ký Trương, trong thời gian này, tôi cùng Ngưng nhi ở công ty, phỏng chừng trong thời gian ngắn trở về, lát nữa Toàn qua tiếp nhận công việc của tôi, tất cả mọi chuyện đều giao cho cậu ấy.”


      “Uy, Phong, tôi biết gì về trang sức a!” Vân Thụy Toàn bất đắc dĩ nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.


      “Yên tâm, công ty của tôi dễ dàng bị phá sản như vậy.”


      “OK! Coi như tôi sợ cậu.”


      “Có bất kỳ vấn đề gì gọi điện thoại cho tôi. Thời gian còn sớm, chúng tôi phải . Thời gian này làm phiền cậu.”


      “Bá mẫu giải phẫu thành công, gọi điện thoại cho tôi.”


      “Toàn, cám ơn .” Chỉ Ngưng nghẹn ngào .


      Tầng cao nhất của bệnh viện, đám bác sĩ y tá giúp đem mẹ của Chỉ Ngưng lên máy bay riêng của Hoàng Phủ Thần Phong, mặt khác còn có hai bảo vệ theo. Hoàng Phủ Thần Phong cũng ôm Chỉ Ngưng bị thương lên máy bay.


      Máy bay cất cánh, Chỉ Ngưng tựa vào trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong, lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong là người duy nhất có thể dựa vào.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 49: Bận rộn hai nơi

      Trải qua mười tiếng bay, máy bay riêng của Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục đáp xuống sân bay quốc tế Washington Mĩ. Ở sân bay, bác sĩ và ý tá bệnh viện trung tâm Washington sớm đứng đợi. Vừa thấy máy bay của Hoàng Phủ Thần Phong hạ xuống, liền lập tức mang cáng cứu thương đến. Bác sĩ đặt mẹ của Chỉ Ngưng cố định lên cáng cứu thương rồi mang lên xe cứu thương, chuẩn bị đến bệnh viện.


      Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng xuống máy bay, để Chưng Ngưng ngồi xe lăn mà trực tiếp bế đến xe đợi sẵn ở bên ngoài, xe lăn được bảo vệ mang giúp.


      “Ngưng Nhi, cần phải lo lắng, có chuyện gì, an bài tất cả bác sĩ ưu tú chuyên khoa não của Mĩ đến bệnh viện rồi, bọn họ mau chóng làm phẫu thuật cho bá mẫu.” đường , Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn an ủi Chỉ Ngưng, còn cẩn thận giúp xoa mắt cá chân bị thương.


      Nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong quan tâm cùng mẹ của như vậy, Chỉ Ngưng lần nữa nghẹn ngào, “Phong, cám ơn , nếu như , em biết phải làm gì bây giờ?”


      “Đứa ngốc, tại cái gì cũng cần . Lâu như vậy em nghỉ ngơi, chúng ta đến khách sạn nghỉ ngơi chút, sau đó đến bệnh viện xem bá mẫu, được ?”


      “Vâng, được.”


      Hoàng Phủ Thần Phong nhàng vỗ vỗ lưng Chỉ Ngưng, nước mắt Chỉ Ngưng ướt sạch quần áo Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng thương tâm, khổ sở và lo lắng như thế, cái gì cũng , chỉ yên lặng vỗ vỗ lưng .


      giờ sau, bọn họ đến hoa viên khách sạn Khải Viện Washington. Khách sạn sớm chuẩn bị quản lý riêng cho bọn họ. Thấy Hoàng Phủ Thần Phong đến, lập tức tiến lên nghênh đón, “Phong thiếu, rất vinh hạnh có thể trở thành quản lý riêng cho ngài. Chúng tôi dựa theo phân phó của ngài, chuẩn bị xong bữa tối, cũng thay ngài mời đầu bếp Trung Quốc, trong khoảng thời gian này, đầu bếp Trung Quốc chuẩn bị các bữa ăn cho ngài.


      “Được rồi, trước đưa chúng tôi lên phòng!” Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe cho Chỉ Ngưng, cũng muốn nghe tên quản lý này lải nhải nữa, sau , Chỉ Ngưng cũng mệt mỏi lắm rồi.


      Quản lý riêng mang bọn họ vào thang máy, rất nhanh, thang máy lên đến tầng cao nhất của khách sạn. Hoàng Phủ Thần Phong thích cảm giác ở nơi cao nhất.


      “Phong thiếu, đại khái mấy phút nữa, cơm của ngài được mang tới. Nếu như còn việc gì, tôi xin phép xuống trước.”


      !” Hoàng Phủ Thần Phong lạnh lùng .


      Chờ quản lý khỏi, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến ghế salon, lấy cái gối cho dựa vào. “Ngưng Nhi, chờ chút cơm được đưa lên, ăn xong em liền nghỉ ngơi chút .”


      “Vâng, cũng phải nghỉ ngơi, nên quá mệt mỏi, em đau lòng.” Chỉ Ngưng nắm chặt tay Hoàng Phủ Thần Phong


      “Ding dong” nhân viên phục vụ nhấn chuông cửa, nhất định là cơm đưa tới.


      mở cửa.” Hoàng Phủ Thần Phong rất nhanh chạy tới mở cửa, quả , nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đứng ở ngoài cửa. Hoàng Phủ Thần Phong chỉ tiếng cám ơn, liền đóng cửa lại.


      Hoàng Phủ Thần Phong đẩy xe thức ăn tới trước mặt Chỉ Ngưng : “Ngưng Nhi, bọn họ chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon! Em trước tiên uống chút hồ đào và cháo táo đỏ, Ngưng Nhi, mấy ngày nay sắc mặt em tốt lắm, cháo này có tác dụng bổ máu.”


      “Được, Phong, nên chỉ nhìn em, cũng ăn !” Chỉ Ngưng bị Hoàng Phủ Thần Phong nhìn đến mức xấu hổ ăn được gì.


      “Còn xấu hổ sao? Ha ha!”


      thèm nghe nữa, em muốn ăn.”


      Chỉ Ngưng cúi đầu, chuyện với nữa.


      Cơm nước xong, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng đến phòng ngủ nghỉ ngơi. Thời điểm Chỉ Ngưng còn chưa ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn ôm , bởi vì ở bên, ngủ được. Chờ Chỉ Ngưng ngủ say, Hoàng Phủ Thần Phong mới buông ra, muốn đến thư phòng làm việc.


      Hoàng Phủ Thần Phong bật Laptop, muốn cùng thư ký Trương chat webcam để xử lý công việc của công ty.


      “Thư ký Trương, đem báo cáo quý gửi qua đây.”


      “Dạ, tổng tài.”


      “Hôm nay công ty có chuyện gì quan trọng cần xử lý ?”


      “Hôm nay có gì chuyện quan trọng, hôm nay Vân thiếu gia tới công ty rồi, nhưng ấy hiểu tình hình lắm.” Thư ký có chút khó xử tiếp.


      “Ừ, tôi biết , đem công việc ngày mai cho tôi biết.” Kỳ , Hoàng Phủ Thần Phong sớm biết Vân Thụy Toàn được, ở công ty chỉ là lúc lắc bộ dáng mà thôi.


      “Mười giờ sáng mai, có loạt cuộc họp báo cáo tổng kết. giờ chiều, ngài vốn muốn xem xét cửa hàng. Ngoài ra, tối mai là kỷ niệm ngày tổng tài tập đoàn Y thị kết hôn, có gửi thiếp mời cho ngài. Còn có, thiên kim của bọn họ Y Uyển Lộ tiểu thư tổ chức tiệc kỷ niệm cho bộ phim mới, ấy muốn ngài tham gia cùng. Ngài xem?”


      Hừ! Y Uyển Lộ kia còn dám tới tìm cùng tham gia tiệc tùng gì đó, chẳng lẽ ta quên chuyện đánh Ngưng Nhi sao? Trong lòng Hoàng Phủ Thần Phong thầm nghĩ.


      “Từ nay về sau, tất cả việc có quan hệ đến Y thị đều thoái thác. Còn có, được nhận điện thoại của Y Uyển Lộ nối đến phòng làm việc của tôi. kêu bộ phận nhân thông báo nghỉ việc cho Quách Tuấn Hạo ở bộ phận thiết kế. Sau đó, bàn làm việc của tôi có chiếc túi, trong đó là bằng chừng Quách Tuấn Hạo đem bản thiết kế của công ty bán cho những công ty khác, đem giao cho bảo vệ Vương, ta phải làm gì.”


      “Dạ, tôi biết, tôi lập tức làm.”


      “Ừ, cuộc họp ngày mai chủ trì, cứ như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong tắt Laptop, thở dài hơi.


      Nhớ tới Chỉ Ngưng còn ngủ, tinh thần thoáng cái liền tỉnh táo, ra khỏi thư phòng. tại, chỉ muốn ôm Ngưng Nhi của hảo hảo ngủ giấc, những chuyện khác tạm thời để tâm đến.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :