1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sợ cưới - Tân Di Chỉ (chương 137)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 77 Khởi binh vấn tội ( Phần 1)


      Cốc Thư Tuyết có chút vui, nhưng cũng làm sao được, liền ngồi bên hờn dỗi, Lục Tử Minh tuy rằng nghiêm nghị ngăn lại Cốc Thư Tuyết, nhưng ở trước mặt bồ nhí mềm mại đáng , cũng vẫn đành lòng: “Đừng nóng giận, chờ ta tỉnh lại, ngả bài luôn, nhất định ly hôn cùng ta, cưới em.”


      Đến giờ, hứa hẹn của Lục Tử Minh vẫn luôn là liều thuốc hiệu quả, ngay lập tức có thể làm Cốc Thư Tuyết hết giận mở miệng cười: “Được rồi, em tin tưởng .”


      xong, Cốc Thư Tuyết đến bên cạnh Trình Mai Tây: “Chị Mai Tây, chị uống nước ? Em đút cho chị.”


      Lục Tử Minh muốn ngăn lại, Cốc Thư Tuyết lấy cả cốc nước lạnh đổ vào miệng Trình Mai Tây, ngay lập tức, nước theo miệng xuống cổ Trình Mai Tây chảy đầy cả người.


      Cốc Thư Tuyết sợ hãi, cao giọng : “ Chị Mai Tây chịu uống nước em đút, em có ý tốt chăm sóc chị ấy, sao chị ấy lại thế chứ?”


      Lục Tử Minh tới cầm khăn lau, nhưng nước thấm vào quần áo Trình Mai Tây, Lục Tử Minh cố gắng kìm chế tức giận: “Em thể im lặng lát được à? Em xem, em làm ta cả người là nước thế này, giờ phải làm sao?”


      Cốc Thư Tuyết hết sức ủy khuất: “Là em muốn giúp chăm sóc chị Mai Tây thôi mà, lần trước ở nhà chẳng phải chị Mai Tây còn chăm sóc em cẩn thận, còn làm đồ ăn ngon cho em à?”


      Lục Tử Minh vừa thấy bộ dáng bị ủy khuất của Cốc Thư Tuyết cũng có chút mềm lòng, đưa tay ôm Cốc Thư Tuyết vào lòng: “Tiểu Tuyết, em làm sao lại thiện lương như thế? Ở Thẩm Dương Mai Tây vừa đánh vừa cào em, em còn như thế chăm sóc chiếu cố ấy, thế nên mới em như vậy.”


      Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết quên lời của bác sĩ lên tận chín tầng mây, hề cố kỵ biểu diễn tiết mục ân ái, hoàn toàn quên bên cạnh còn có người xem thể chuyện thể hành động nhưng ý thức tỉnh táo.

      Trình Mai Tây giống như chết , vừa thể tự mình hành động ngôn ngữ, lại thể ảnh hưởng người và việc xung quanh mình, trong lòng đau khổ và kích thích từ bên ngoài, điều duy nhất có thể khống chế chỉ là ma sát mạnh mẽ hai hàm răng và dưới, dùng nó để thể bất mãn vô cùng.



      Lục Tử Minh đắm chìm trong hạnh phúc gắn bó cùng Cốc Thư Tuyết, đột nhiên nhớ ra hôm nay Trương Bác Tùng quay về, Lục Tử Minh tranh thủ thời gian mở miệng: “Trương Bác Tùng hôm nay về Thẩm Dương, em quay về cùng cậu ta , nếu cha mẹ ấy nghi ngờ.”


      “Em .” Cốc Thư Tuyết từ trong lòng Lục Tử Minh ngẩng đầu lên, từ chối chút suy nghĩ.

      Chương 77 Khởi binh vấn tội ( Phần 2)


      Trương Bác Tùng hôm nay , phải ở đây chăm sóc ấy, có ai chăm sóc em, rất lo.” Lục Tử Minh kiên nhẫn khuyên bảo.


      “Em cần người chăm sóc, em có thể tự chăm sóc mình.” Cốc Thư Tuyết hoàn toàn bị đánh động.


      “ Trời ơi, sao em bướng bỉnh thế? Em nghe , em về Thẩm Dương cùng cậu ấy, nếu , em tự về Hàng Châu trước , chờ xử lý xong chuyện ly hôn, tới đón em.” Lục Tử Minh nhanh trí nghĩ.


      nghĩ hay quá đấy, đồng ý với em là cùng về Thẩm Dương ăn tết, khi nào về lại thành phố T để em lại Thẩm Dương, giờ ngược lại, muốn tỉ mỉ chăm sóc chị ta, liền đuổi em về Thẩm Dương, còn muốn em thân mình về Hàng Châu, sao ác thế?”


      xong, Cốc Thư Tuyết liền vuốt bụng: “Con của mẹ, con với mẹ đều là người được hoan nghênh, ba con cũng cần con, mẹ có biện pháp, chính là con đừng đến với thế giới này, con đừng trách mẹ, có trách trách ba con .”


      Lục Tử Minh cầm lấy tay Cốc Thư Tuyết, ôm ta vào lòng an ủi: “ Được rồi, được rồi, đừng nóng giận nữa, sao nỡ để em và con rời xa cơ chứ? lo em ở đây có ai chăm sóc, cùng lắm em muốn nữa là được rồi, việc gì phải tức giận, thân thể tốt làm sao bây giờ?”


      Cốc Thư Tuyết chuyển giận thành vui, hỡn dỗi đánh Lục Tử Minh cái: “ cần phải lo em sức khỏe tốt. Là lo con của chứ gì?”



      “Đều lo lắng chứ, cả hai người đều là bảo bối của .” Lục Tử Minh ôm chặt Cốc Thư Tuyết, hôn lên thái dương ta.


      Trình Mai Tây ở bên cạnh muốn nghe từ lâu, đành phải cố chịu đựng ngậm chặt răng, bởi vì quá dùng lực, cả người đều hơi run run.


      Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Lục Tử Minh nhanh chóng đẩy Cốc Thư Tuyết đẩy ra khỏi lòng, vội vàng bước tới bên cạnh Trình Mai Tây, giả vờ bóp vai cho Trình Mai Tây.


      Ông bà Trình bước vào nhìn thấy đầu tiên là Lục Tử Minh cẩn thận chăm chú chăm sóc cho Trình Mai Tây, hai ông bà trong lòng thoải mái nhiều, bà Trình mang đồ ăn đóng hộp mang về để ở tủ đầu giường, vội tới tiếp tay cho Lục Tử Minh: “Tử Minh, con mệt rồi, mẹ đến mát-xa cho Mai Tây, con ăn gì .”


      Cốc Thư Tuyết nghe lời lấy suất đồ ăn: “, cám ơn . Cháu ở trong phòng bệnh lâu hơi bí, cháu ra ngoài ăn cơm ạ.”


      Bà Trình vẫy tay cho Cốc Thư Tuyết ra ngoài, lại với Lục Tử Minh: “Con cũng ra ngoài ăn , cha mẹ ở trong này suốt thấy gì, giờ vừa bước vào, cũng thấy khí khó chịu, con ra ngoài ăn , bên ngoài khí tốt hơn.”


      Lục Tử Minh như được đại xá, ngay lập tức ra ngoài, Cốc Thư Tuyết ngồi ghế chỗ khu vực cây xanh ở khu phòng bệnh, thấy Lục Tử Minh chậm chạp qua, cười mỉa : “ đến biểu diễn tiết mục con rể quý à? Nhìn ra, làm giáo sư khoa cơ điện đúng là đáng tiếc, phải học làm “giáo sư” điện ảnh.”


      Lục Tử Minh vội vàng cười: “Chẳng phải là vì muốn sinh à? Để cho ba mẹ vợ biết chẳng phải làm loạn long trời lở đất mất? Chúng ta chờ Mai Tây tỉnh lại rồi tính.”

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 77 Khởi binh vấn tội ( Phần 3)



      Cốc Thư Tuyết nghĩ lại cũng chẳng có biện pháp nào, đành cúi đầu tập trung ăn cơm. Lục Tử Minh gắp miếng sườn trong suất cơm của mình cho Cốc Thư Tuyết: “Em mang bầu cần nhiều dinh dưỡng, ăn nhiều chút, xem mạng, giờ em cần phải tẩm bổ đấy.”



      Cốc Thư Tuyết lắc đầu: “Em cần sao? Ăn thịt nhiều béo mất, em muốn thành heo mẹ béo, như thế thích em.”


      “Nhưng mà bây giờ em sắp làm mẹ rồi, em phải ăn nhiều chút, đứa bé mới có đủ dinh dưỡng chứ. Ngoan, nghe lời nào, ăn nhiều chút! Em có béo cũng thích, cứ thích em biến thành heo mập, mập mạp mới đáng mà.” Lục Tử Minh dỗ Cốc Thư Tuyết như dỗ trẻ con.



      “Em tin đâu. với em bây giờ còn có cảm giác mới mẻ, chờ sau này nhàm chán rồi, cũng tốt với em như bây giờ. Chị Mai Tây chẳng phải rồi à, ngày xưa với chị ấy cũng là trăm y ngàn thuận, cũng chị ấy chết sống lại còn gì, còn hứa hẹn cả đời đối tốt với chị ấy thôi? Giờ xem cách đối xử với chị ấy, chính là kết cục sau này của em rồi.” Cốc Thư Tuyết cố tình đem Trình Mai Tây ra làm bia đỡ đạn.



      “Sao em có thể so sánh mình với Trình Mai Tây cơ chứ? Lúc đó ta bị bạn trai cũ vứt bỏ tới mức thiết sống, tốt bụng chê bai, ai biết ta được lợi còn cam lòng, những biết ơn , còn hơi tí là cãi nhau với . nhịn đủ ta rồi! ta làm sao so được với em? Em thuần khiết, lương thiện, còn dịu dàng, biết chăm sóc, có thể gặp được em chính là phúc phận kiếp trước tu luyện.” Lục Tử Minh vì muốn làm Cốc Thư Tuyết vui, hạ thấp Trình Mai Tây giới hạn.



      Bà Trình thấy phích còn nước sôi, miệng càu nhàu Lục Tử Minh ngay cả nước sôi cũng xách, tay xách theo phích nước ra cửa phòng, ông Trình bảo để ông , bà xua tay: “ Cũng có nặng nhọc gì, tôi là được rồi!”



      Ra khỏi phòng bệnh, bà Trình theo bản năng nhìn về phía Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết, lại thấy Cốc Thư Tuyết gắp miếng sườn từ suất của mình bỏ vào suất của Lục Tử Minh, hai người thân mật chuyện gì đó, phát ra bà Trình nhìn chăm chăm.


      Bà Trình cũng chẳng quan tâm chuyện múc nước, quay về phòng gọi ông Trình, Trương Bác Tùng vội vàng sáp lại hỏi: “, có cần cháu giúp gì ạ?”



      Bà Trình liên tục xua tay: “ cần, cần. Tiểu Trương, cháu giúp trông Mai Tây chút, để ông lão này giúp là được.”



      Ông Trình có chút nghi hoặc, nhưng vẫn theo bà Trình ra cửa phòng bệnh, dùng ánh mắt hỏi bà Trình, bà Trình chuyện, mà đưa tay chỉ vào Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết ở phía xa xa, ông Trình có chút khó hiểu: “Hai chúng nó ăn cơm, ở bệnh viện ăn cơm ở đây ăn ở đâu? Có gì đáng xem?”



      Bà Trình chầm chậm lắc đầu: “Tôi vẫn cứ cảm thấy chúng nó sao sao ấy. Lúc ăn cơm Cốc Thư Tuyết cũng . Là em họ của Trương Bác Tùng, nhưng sao Lục Tử Minh lại quen thuộc như vậy? Có phải giữa bọn họ có mối quan hệ nào đó bình thường?”



      “Ý bà , nó là kẻ thứ 3 của Lục Tử Minh?” Nỗi ngờ vực vô căn cứ luôn dám tin tưởng này chẳng lẽ là ? Việc ra những từ ngữ chưa từng xuất trong cuộc đời người giáo sư già về hưu luôn thận trọng từ lời đến việc làm như ông Trình dường như cũng vô cùng gian nan.


      Bà Trình gật đầu: “Đúng thế, tôi vẫn luôn nghi ngờ quan hệ bọn nó đơn giản. Xem ra là , vừa rồi tôi tận mắt chứng kiến Cốc Thư Tuyết gắp miếng sườn từ bát mình sang bát của Lục Tử Minh.”


      Ông Trình nghe bà Trình , liền bước về phía Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết. Nhìn thấy ba vợ với vẻ mặt giận dữ, Lục Tử Minh có chút sợ hãi, lại cố gắng trấn định: “Ba, ba làm sao thế? Mai Tây có chuyện gì à?”


      “Là cậu có chuyện gì? Vừa rồi mẹ cậu nhìn thấy Cốc Thư Tuyết gắp miếng sườn vào bát cậu. Có ? Các ngươi có quan hệ gì?” Ông Trình hỏi tội.


      “Á, bác Trình, bác hiểu lầm rồi. Cháu ăn thịt mỡ, thế nên mới gắp cho Minh, có vấn đề gì ạ?” Cốc Thư Tuyết công lực giả bộ vô tội thâm hậu.


      Ông Trình quay sang đối mặt với Cốc Thư Tuyết: “Hai người các người nếu có quan hệ gì, vì sao có thể tùy tiện gắp đồ mình ăn dở vào bát nó, nó còn từ chối!”


      Cốc Thư Tuyết phì cười : “Vì chuyện này ạ? Nếu thế, cháu có quan hệ với nửa số sinh viên nam ở học viện mất thôi, lúc chúng cháu ăn cơm, thịt mỡ cháu ăn đều cho bọn họ ăn hết. Bác trai, bác đúng là kỳ lạ!”









      Chương 78: Lộ ra đầu mối ban đầu (Phần 1)

      Cốc Thư Tuyết nhanh mồm nhanh miệng đáp trả hoàn mỹ, đồng thời để cho ông Trình phản bác được, bên cũng làm cho Lục Tử Minh mở rộng tầm mắt, vốn là Cốc Thư Tuyết dịu ngoan khả ái thế nhưng cũng có mặt lợi hại như vậy, mắt thấy sẵn sàng đáp trả trong nháy mắt vô hình hóa giải tình hình, đồng thời Lục Tử Minh thở phào cái, khỏi nhìn Cốc Thư Tuyết cái, ra là nàng này đúng là đơn giản.

      Ông Trình nhất thời có chút ngượng ngùng, ê a tìm cho mình lối thoát: "A, đều là thần kinh bác của con quá nhạy cảm, các con tiếp tục ăn cơm !"

      Ông Trình kéo bà Trình , bà Trình còn muốn mở miệng, ông Trình dùng ánh mắt ý bảo bà Trình cùng ông, mặc dù bà Trình có chút tình nguyện, nhưng thể làm gì khác hơn là theo.

      "Bây giờ con bé chú ý những chi tiết này, ngộ nhỡ bọn họ thừa nhận, chúng ta cũng còn biện pháp!" Mặc dù ông Trình hết sức tức giận, nhưng đối mặt với ý nghĩ của bản thân khác hoàn toàn với thế hệ trẻ như Cốc Thư Tuyết như vậy, còn kế sách.

      "Tôi ràng nhìn thấy, ta được nhàng bâng quơ như vậy, tôi nuốt trôi giọng điệu này." Bà Trình từ đầu đến cuối tính khó dằn.

      "Đừng nghĩ tới nữa, bọn họ thừa nhận thừa nhận, tại chúng ta truy cứu những thứ này, trước mắt chờ Mai Tây tốt lên lại , coi như bọn họ làm cái gì, cũng chờ Mai Tây tỉnh lại tiếp tục trừng trị bọn họ muộn." Ông Trình khuyên bà Trình đừng quá để ý.

      Bà Trình oán hận nhìn Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết phía xa, thở dài, vào phòng bệnh, ông Trình theo sát phía sau cũng vào phòng.

      Trương Bác Tùng thấy hai người vào, chơi điện thoại di động bỏ vào túi, ngẩng đầu lên: "Bác trai bác , các người trở lại, bọn họ còn chưa ăn xong đâu?"

      "Còn chưa có đâu, ăn bữa cơm cũng xong." Bà Trình có chút tức giận trả lời.

      Ông Trình thấy bà Trình giọng điệu rất bực tức, ở bên bổ sung câu: "Đoán chừng sắp ăn xong rồi."

      "A, vậy con ra ngoài xem sao." xong Trương Bác Tùng liền ra phòng bệnh.

      Vừa thấy Lục Tử Minh, Trương Bác Tùng nhịn được mở miệng chất vấn: "Các người mới vừa rồi làm gì vậy hả? Tôi thấy bác vào cửa có chút vui!"

      "Bọn họ nhìn thấy Tiểu Tuyết gắp sườn vào trong bát cho tôi, liền khăng khăng hai chúng tôi có quan hệ đơn giản, Tiểu Tuyết thường gắp món mình thích ăn gắp cho bạn bè, tôi bị cha vợ trách móc vừa thông suốt, liền tức giận." Lục Tử Minh thở dài.

      "Hai người cũng vậy, muốn ân ái cũng nên lựa chọn thời điểm! Còn kể đến chị dâu còn nằm ở giường bệnh, hai người nhà họ Trình canh giữ ở nơi này, các người cho dù muốn thân thiết cũng nên tránh qua ánh mắt của bọn họ!" Trương Bác Tùng vừa thông suốt oán giận.

      "Lục Tử Minh chịu đựng bọn họ, tại sao tôi cũng phải bị khinh bỉ, bất kể bọn họ nghĩ tôi như thế nào !" Cốc Thư Tuyết đối với lời của Trương Bác Tùng có chút xem thường.

      Lục Tử Minh lên tiếng ngăn Cốc Thư Tuyết lại: "Bác Tùng đúng, tại chuyện của chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn, thể hành động theo cảm tính, chú ý chút là được, chờ Trình Mai Tây tỉnh lại chuyện gì cũng dễ ."

      Chương 78: Lộ ra đầu mối ban đầu (Phần 2)

      Cốc Thư Tuyết hết sức vui, cong miệng lên lấy điện thoại di động ra chơi game, tham dự đối thoại của hai người nữa.

      Trương Bác Tùng chợt nhíu mày, hướng cốc Thư Tuyết bĩu môi: " phải làm thế nào với tổ tông này đây?"

      Cốc Thư Tuyết hung hăng trợn mắt nhìn Trương Bác Tùng cái, Trương Bác Tùng cười xấu xa tiếng, nhìn về phía Lục Tử Minh, Lục Tử Minh thở dài: "Có thuốc lá ? Cho điếu!"

      Trương Bác Tùng ném điếu thuốc cho Lục Tử Minh, lại móc bật lửa ra châm cho Lục Tử Minh, Lục Tử Minh hít hơi sâu, chậm rãi nhả khói ra: " ấy chịu Thẩm Dương, cũng chịu về Hàng Châu, nhất định ở lại đây."

      " ấy mang thai vẫn ở với các người ở bệnh viện cũng phải là chuyện hay, mình ấy trong nhà, có ổn ?" Trương Bác Tùng dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Cốc Thư Tuyết.

      "Đúng là ấy mang thai mình ở nhà đúng là yên lòng, có người chăm sóc, à, Tử Khanh lúc nào có thể qua tới?" Lục Tử Minh thử hỏi dò.

      "A, vậy hôm nay em về ngày mai nhường cho Tử Khanh đến đây, ấy tới có thể giúp tay chăm sóc chị dâu, có chuyện gì cũng có người thương lượng!" đến câu thứ hai Trương Bác Tùng cười đểu vỗ vỗ bả vai Lục Tử Minh .

      Lục Tử Minh vô tâm cùng Trương Bác Tùng cười giỡn: " Ngày mai Tử Khanh tới đây thành vấn đề, Ngữ Hoan, Ngữ Nhạc làm thế nào?"

      " phải lo lắng, Ngữ Hoan, Ngữ Nhạc lớn như vậy, em cũng có thể chăm sóc hai đứa nó, với lại, phải còn có ông bà ngoại sao? Hai ngày nữa có bảo mẫu tới làm, vấn đề lớn" Trương Bác Tùng miệng đầy tự tin.

      Lục Tử Minh yên lòng: "Vậy tốt, cậu trở về thấy cha mẹ, Mai Tây rất tốt, rất nhanh khôi phục."

      Trương Bác Tùng đứng dậy: "Vậy em vào chào bác trai bác , liền lái xe trở về Thẩm Dương."

      Lục Tử Minh cũng đứng lên: " cùng cậu vào."

      Lục Tử Minh liếc mắt nhìn Cốc Thư Tuyết, vùi đầu chơi điện thoại, đối với hai người đứng dậy hoàn toàn có phản ứng.

      Trương Bác Tùng vào phòng bệnh: "Bác trai bác , hôm nay trước hết con trở về Thẩm Dương, chị dâu làm hai người vất vả, ngày mai Tử Khanh tới đây thăm chị dâu."

      Ông Trình từ chối: "Trong nhà còn có hai đứa bé nữa mà? Bằng với con bé đừng tới đây rồi, bác với bác thân thể cũng tốt vô cùng, phải còn có Tử Minh sao!"

      "Hai bác lớn tuổi rồi, cũng nên chú ý nghỉ ngơi, đừng để mệt mỏi quá hai bác bị bệnh, như vậy được!" Lời Trương Bác Tùng hết sức thỏa đáng. Bà Trình nghe mặt mày hớn hở: "Thằng bé này biết quan tâm người khác, lời làm cho người nghe đặc biệt thoải mái!"

      Trương Bác Tùng cáo biệt: "Vậy, bác trai bác , con trước!"

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 78: Lộ ra đầu mối ban đầu (Phần 3)

      "Em họ con đâu rồi, ấy với con trở về Thẩm Dương sao?" Bà Trình quên quan tâm Cốc Thư Tuyết hay ở.

      "Em ấy cùng con trở về Thẩm Dương, em ấy liền ở lại thành phố T." Trương Bác Tùng muốn dây dưa đề tài nhạy cảm, xong liền ra cửa.

      "Cha, mẹ, vậy con đưa tiễn Bác Tùng." Lục Tử Minh cùng ông bà Trình lên tiếng chào liền theo Trương Bác Tùng ra phòng bệnh .

      "Bác này, làm cảnh sát là đáng tiếc, truy đuổi đến tận cùng, là khiến người ta đứng ngồi yên, em đều bị bác ấy tra hỏi hai lần rồi." Trương Bác Tùng lắc đầu cười khổ.

      Lục Tử Minh cười khổ: "Bà ta biết cậu được mấy ngày, cậu với chị dâu của cậu gần gũi chút ít, bản lĩnh của bà ta là sóng sau đè sóng trước."

      Trương Bác Tùng may mắn: " chịu nổi, bản lĩnh bác này nổi tiếng rồi, chị dâu chỉ có phần hơn chứ thua kém, biết tới trình độ nào? ! May nhờ Tử Khanh như vậy, bằng em sớm điên rồi."

      Trương Bác Tùng tới trước mặt Cốc Thư Tuyết: " đây, em chắc chắn cùng trở về Thẩm Dương? !"

      "Em vô cùng xác định, Em cần cùng trở về Thẩm Dương !" Cốc Thư Tuyết cũng ngẩng đầu lên.

      "Được rồi, em tiếp tục ở lại , vậy tự mình!" Trương Bác Tùng xong hướng cửa chính tới.

      Lục Tử Minh tiễn Trương Bác Tùng ra, Trương Bác Tùng dừng bước: " trở về , em tự về được, cần tiễn."

      " ở trong phòng bệnh ngây ngô tâm trạng cũng buồn bực, bằng tiễn cậu ra ngoài, còn có thể hô hấp được khí mới mẻ." Lục Tử Minh chân bước ngừng, Trương Bác Tùng cũng miễn cưỡng, hai người trầm mặc về phía trước.

      "Vẫn còn những lời này, nên đề phòng Cốc Thư Tuyết, bé này xem ra ngoan dịu, ra rất có chủ ý, mặc dù lớn tuổi hơn ấy nhiều, nhưng vẫn là đàng hoàng, chớ bị ấy đùa bỡn." Trương Bác Tùng rốt cuộc vẫn nhịn được, trước khi lên xe còn mở miệng.

      " ấy có thể có chủ ý giở trò gì với , ấy phải là mang thai đứa bé của , muốn cùng kết hôn sao? Chờ Trình Mai Tây tỉnh lại hoàn thành thủ tục li hôn và kết hôn, liền cùng ây kết hôn được sao. Cậu đừng lung tung lo lắng!" Lục Tử Minh miễn cưỡng Trương Bác Tùng.

      Lục Tử Minh như cũ để ý lời khuyên mình, Trương Bác Tùng ấn chìa khóa, sau khi lên xe hạ kiếng xe xuống: "Em , hãy bảo trọng."

      Lục Tử Minh im lặng gật đầu cái, Trương Bác Tùng dễ phát gật đầu, lái xe bệnh viện thành phố T.

      Tiễn Trương Bác Tùng , Lục Tử Minh thối lui đến cửa hông vườn hoa bên, lại đốt điếu thuốc, vài hít sâu, liền hút điếu thuốc chỉ còn lại tàn thuốc, nhân đầu thuốc lá ở vách bồn hoa, ném vào thùng rác phía sau, Lục Tử Minh vào cửa chính bệnh viện.

      Cốc Thư Tuyết ngồi ở chỗ ghế chờ lo lắng nhìn quanh cửa bệnh viện, thấy Lục Tử Minh vào, vội vàng đứng dậy chào đón: "Tiễn người nửa ngày, hai người các đàn ông con trai to cái gì rồi hả ?"

      Chương 78: Lộ ra đầu mối ban đầu (Phần 4)

      "Có thể cái gì, phải giao phó đôi ba chuyện trong nhà sao? em lại hiểu!" Lục Tử Minh có chút phiền não, giọng liền tốt lắm.

      Cốc Thư Tuyết tức giận muốn hướng chạy ra ngoài, Lục Tử Minh vội vàng đuổi theo kéo Cốc Thư Tuyết: "Tiểu tổ tông của , em đừng náo loạn với được , Mai Tây còn nằm ở giường tỉnh lại, em còn cáu kỉnh với , em muốn hành hạ hành hạ chết đúng ?"

      Cốc Thư Tuyết nghe được thanh Lục Tử Minh mệt mỏi rã rời, dừng bước: "Tử Minh, là em tốt, em náo loạn với , lo lắng cho ."

      Hai người lấy được cân bằng giải hòa thành công, Cốc Thư Tuyết điều chỉnh tốt cảm xúc, theo Lục Tử Minh vào phòng bệnh, vừa tiến đến lợi dụng vẻ mặt vui vẻ gì sánh được nhìn ông Trình mỉm cười: "Bác trai, con thẳng thắng, nghĩ gì đó, bác có thể bỏ qua, tha thứ con ?"

      Trước kia Ông Trình chịu nổi nhất khi Mai Tây làm nũng, Cốc Thư Tuyết nũng nịu vừa mở miệng, ông cũng nghiêm mặt nữa, ho tiếng coi như là đón nhận lời xin lỗi của Cốc Thư Tuyết.

      Cốc Thư Tuyết ngồi xuống, lấy ra trong giỏ trái cây Trương Bác Tùng mang tới từ sáng sớm quả hồng: "Con rửa sạch bóc cho chị Mai Tây ăn!"

      Lục Tử Minh nhận lấy quả hồng: " tắm, em bóc cho ấy là được rồi!"

      "Cám ơn Tử Minh!" Cốc Thư Tuyết đem quả hồng đưa cho Lục Tử Ninh, ngây thơ lại lễ phép xin lỗi.

      Bà Trình ở bên quan sát hai người, Vốc Thư Tuyết giống như hề hay biết ánh mắt bà Trình, chuyên tâm thỏ thẻ cùng Trình Mai Tây: "Chị Mai, chị nấu cơm ăn ngon nhất, chị mau chóng khỏe lại, em còn muốn ăn cơm chị nấu!"

      Mặc dù Trình Mai Tây thốt nên lời, lại vô cùng kháng cự Cốc Thư Tuyết ở bên cạnh, có chút kiến thức y học thông thường ông Trình thấy điện tâm đồ của Trình Mai Tây có chút khác thường, theo lời dặn rung chuông gọi y tá tới: " xem, số liệu theo dõi có biến hóa, bác sĩ Phương nếu có tình huống này liền lập tức cho cậu ấy biết!"

      Y tá nhìn xuống số liệu, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho bác sĩ Phương: "Bác sĩ Phương, có thể ở lại xem phòng bệnh số 2 Trình Mai Tây số liệu điện tâm đồ theo dõi xuất ràng dao động, bây giờ có thể tới đây ?"

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 79: Tu hú chiếm tổ chim khách (Phần 1)

      Cúp điện thoại, y tá báo cho ông Trình và bà Trình, bác sĩ Phương tới ngay lập tức, mấy người liền đồng loạt ngồi xuống chờ đợ, Cốc Thư Tuyết ngồi ghế ở bên mép giường của Trình Mai Tây từ từ đứng lên, từ từ lui đến góc phòng bệnh.

      Bác sĩ Phương vừa vào cửa, quét mắt hết lượt tất cả mọi người trong phòng, thấy Cốc Thư Tuyết hơi chau mài xuống, xoay người đối mặt ông Trình: "Chú, nghe điện tâm đồ bệnh nhân xuất khác thường, cụ thể là chuyện gì xảy ra?"

      Ông Trình liếc nhìn Cốc Thư Tuyết: "Mới vừa rồi chính là ấy ở bên cạnh Mai Tây, điện tâm đồ của Mai Tây có chút bình thường, con có tình huống gì phải kịp thời cho con biết, chú liền lập tức thông báo y tá !"

      "Là ta sao? Vậy sau này để cho ta xuất bên cạnh bệnh nhân, tốt nhất là cũng cần phải vào phòng bệnh, để tránh bệnh nhân bị kích động, ảnh hưởng đến bệnh nhân bình phục." Bác sĩ Phương liếc nhìn Cốc Thư Tuyết phía sau, quay đầu sang hướng dặn dò ông Trình.

      "Được thôi, chúng tôi để cho ta tới nữa!" Ông Trình gật đầu nhận lời.

      "Các người chú ý chăm sóc bệnh nhân, nếu như có tình huống thế này hãy để cho y tá liên lạc con, con có ở đây để cho y tá gọi điện thoại cho con." Bác sĩ Phương sau khi dặn dò ra khỏi phòng bệnh.

      Sau khi đợi bác sĩ Phương ra khỏi cửa, ông Trình căm tức nhìn Lục Tử Minh: "Lục Tử Minh, anhhôm nay cho tôi, ta rốt cuộc có quan hệ gì, tại sao Mai Tây vừa thấy ta liền phản ứng mãnh liệt như vậy?"

      "Chúng con có quan hệ gì, ấy là em họ của Trương Bác Tùng, chúng con cũng chỉ là biết nhau mà thôi, nếu ba tin tưởng, chờ Mai Tây tỉnh hãy tự mình hỏi ấy !" Lục Tử Minh quyết định giữ vững chủ ý kéo dài được bao lâu tính bấy lâu, mực chắc chắn và Cốc Thư Tuyết có quan hệ.

      "Các người nếu có gì, tại sao Mai Tây thấy ta phản ứng mãnh liệt như vậy, có vẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thế nào cũng chịu đúng ?" Ông Trình tức giận nhìn Lục Tử Minh.

      Lục Tử Minh bất chấp ánh mắt của ông Trình, quả quyết thừa nhận có quan hệ bất thường cùng Cốc Thư Tuyết.

      Ông Trình chán nản phất tay cái: " có, tôi cũng muốn phải truy cứu, nhưng nếu như Mai Tây tỉnh lại các người có quan hệ mờ ám, hãy xem tôi trừng trị các người thế nào! Bác sĩ để ta ở lại phòng bệnh, xem nên làm sao tốt?"

      "Vậy con lập tức đưa ấy về quê!" Lục Tử Minh biết ý ông Trình, chủ động ra chủ ý của ông.

      "Được, vậy đem ta về, để cho ta về sau cũng đừng tới nữa !" ông Trình muốn nhìn Cốc Thư Tuyết thêm phút nào nữa.

      Lục Tử Minh kêu Cốc Thư Tuyết ra cửa, Cốc Thư Tuyết tỏ ra tội nghiệp nhìn về phía bà Trình cầu xin: "Bác , con muốn ở lại chỗ này chăm sóc chị Mai Tây, mới vừa rồi con còn muốn bóc hồng cho chị ăn, các ngươi chớ đuổi ta a, ta tới bên người nàng mà còn được sao?"

      Bà Trình có chút mềm lòng, liếc nhìn ông Trình, ông chút cử động, bà cũng thể làm gì khác hơn là thở dài, hướng về phía Cốc Thư Tuyết lắc đầu cái.

      Cốc Thư Tuyết theo Lục Tử Minh ra cửa phòng bệnh, vừa ra ngoài, liền đưa tay phải lên trước ngực vỗ “bụp” tiếng: "Ha ha, bác sĩ Phương này rất đẹp trai tài giỏi, rốt cuộc cũng có thể cùng ở đây với , hơn nữa phải chúng ta lén lén lút lút ở chung chỗ, là bọn họ buộc chúng ta chung với nhau!"









      Chương 79: Tu hú chiếm tổ chim khách (Phần 2)

      Nghe lời Lục Tử Minh, Cốc Thư Tuyết quay đầu, nhàng hôn lên mặt Lục Tử Minh cái: "Ừ, em biết rồi, chúng ta về nhà ăn Cốc Thư Tuyết đưa tay muốn khoác tay Lục Tử Minh, Lục Tử Minh hất tay Cốc Thư Tuyết ra, nhanh chóng nhìn xung quanh: "Em xem em kìa, chút cũng chú ý, ngộ nhỡ bị người nào thấy làm thế nào?"

      " lo lắng cái gì hả, bác trai bác cùng Trình Mai Tây đều ở trong phòng bệnh rồi, nơi này vừa có người nào biết ? là thần kinh quá nhạy cảm!" Cốc Thư Tuyết cười nhạo Lục Tử Minh quá cẩn thận.

      "Em biết cái gì hả, lần trước Trình Mai Tây bị thương chính là bác sĩ Phương này kiểm tra, sáng sớm còn cầu xin ta nên đem chuyện đó cho hai ông bà biết đây, ngộ nhỡ ta phát chúng ta lôi lôi kéo kéo, báo tình hình của chúng ta, ba ấy có thể đem ra ăn, mẹ ấy cào mặt của em thành hoa!" Lục Tử Minh nửa nửa giả hù dọa Cốc Thư Tuyết.

      Cốc Thư Tuyết le lưỡi: "Vậy em cách xa chút! theo ở chung chỗ!"

      Hai người ra bệnh viện, vẫy tay đón chiếc taxi, sau khi lên xe, Cốc Thư Tuyết đề nghị ăn cơm, bị Lục Tử Minh đồng ý: " đưa em trở về, nấu cơm ngon cho em, mua thức ăn đem đến bệnh viện cho ba người bọn họ. thể kéo thời gian quá dài, bọn họ hoài nghi."

      Cốc Thư Tuyết tức giận, xoay đầu hướng ngoài cửa sổ, Lục Tử Minh đưa tay ôm vai Cốc Thư Tuyết: "Tiểu Tuyết, tối qua bận bịu phải về muộn, sáng lại lên sớm, tại mệt mỏi lắm, chỉ muốn về đến nhà, nằm ở giường ngủ giấc ngon, em hãy hiểu cho , có được hay ?"

      Lục Tử Minh nghe vậy cười, nhắm mắt lại tựa lưng vào chỗ ngồi, tới hai phút liền ngủ say sưa, Cốc Thư Tuyết ngước mắt nhìn Lục Tử Minh, người đàn ông 36 tuổi này, mặt bắt đầu có nếp nhăn hằn theo dấu vết năm tháng, vẫn là ấy lo lắng và chăm sóc mình, giờ khắc này, Cốc Thư Tuyết đột nhiên nghĩ dùng chính bản thân mình chẳng ôm ấp hoài bão, tới tiếp nhận bảo vệ thể xác và tinh thần mệt mỏi của người đàn ông này.

      Xe đến nơi, Lục Tử Minh vẫn ngủ say bất tỉnh, Cốc Thư Tuyết nhàng lay động Lục Tử Minh, Lục Tử Minh mơ hồ tỉnh dậy: "Nhanh như vậy đến nhà rồi hả ?"

      "Đúng vậy, đến nhà rồi. Xuống xe ?" Cốc Thư Tuyết dịu dàng trả lời, giống như là cảnh tượng mình ảo tưởng vô số lần lúc bất chợt thực , và cùng người đàn ông mình , về nhà thuộc về mình.

      Nhưng chốc lát sau, Cốc Thư Tuyết từ giữa ảo mộng tỉnh lại, mình chỉ là tu hú chiếm tổ chim khách, trong cái khoảnh khắc này khi Trình Mai Tây ở bệnh viện, giống như chiếm đoạt thứ, chiếm dụng người đàn ông của và nhà , đợi ta tỉnh lại, liền trả tất cả toàn bộ cho .

      Nghĩ đến Trình Mai Tây, trong nháy mắt tâm tình Cốc Thư Tuyết trở nên suy sụp, mặc dù là đoạt thứ thuộc về Trình Mai Tây. Thế nhưng, Trình Mai Tây như quý trọng Lục Tử Minh, ở trong mắt , Lục Tử Minh cùng Trình Mai Tây ở chung chỗ, chính bản thân ấy cũng có giá trị, nhiều lắm cũng chỉ là người tài giỏi nhưng được trọng dụng.

      Mà mình như thế, Lục Tử Minh chính xác ràng là của riêng , là người Cốc Thư Tuyết dựa vào say đắm cùng cả đời, là cả thế giới là của , nếu như mất Lục Tử Minh, cuộc đời mất phương hướng.

      Đối với Lục Tử Minh mà , Cốc Thư Tuyết và Trình Mai Tây hoàn toàn thể cùng tồn tại, ở Trình Mai Tây được thương và tôn trọng ở Cốc Thư Tuyết có thể có được toàn bộ, chỉ có như thế, chỉ có ở trước mặt Cốc Thư Tuyết, mới cảm giác mình là người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
      Tất cả phụ nữ mơ ước, đơn giản là tìm được người đàn ông để mình thương , mà người đàn ông dùng hết cả đời truy tìm chính là ở trong mắt phụ nữ đầu đội trời chân đạp đất.

      Chương 79: Tu hú chiếm tổ chim khách (Phần 3)

      Xem theo ý nghĩa , Cốc Thư Tuyết và Lục Tử Minh mới là trời sinh đôi, mà Trình Mai Tây, bất quá cũng chỉ là mở đầu cuộc sống của Lục Tử Minh, là từng sai lầm khoảng thời gian ấy, muốn đoạt lấy và thay thế Trình Mai Tây, nhất định là lý lẽ chính đáng, là cứu rỗi Lục Tử Minh, vì vậy chỉ hề áy náy với Trình Mai Tây, ngược lại cho là Trình Mai Tây mới là chướng ngại vật cản trở và Lục Tử Minh lấy được hạnh phúc.

      Mà từ trong tay Trình Mai tây đoạt được thời gian, Cốc Thư Tuyết trở thành niềm hạnh phúc, khoảnh khắc khi bước vào cửa, Cốc Thư Tuyết hoàn toàn mang tâm tình trở lại.

      Vừa vào nhà, mong đợi lâu Cốc Thư Tuyết xoay người ôm lấy Lục Tử Minh, chủ động hôn lên môi Lục Tử Minh, Lục Tử Minh có chút ngờ: " phải mang thai nhu cầu giảm bớt sao? Em làm sao vậy…hả?"

      "Em có chút kìm chế được, cơ thể chính là nguyên nhân, cảm giác trong lòng cũng biến mất!" xong Cốc Thư Tuyết tay ôm Lục Tử Minh, thân dí sát vào ngực Lục Tử Minh.

      Cơ thể Lục Tử Minh cũng nhanh chóng phản ứng, nhưng có chút lực bất tòng tâm: " quá mệt mỏi, sợ thỏa mãn được em!"

      "Hôm nay để em chăm sóc cho , nên thả lỏng chút, em nhất định khiến vui vẻ vô cùng." Cốc Thư Tuyết lời khiến Lục Tử Minh nhất thời hào hứng tràn trề.

      Hai người vừa ôm vừa di chuyển, lúc tới cửa phòng khách Lục Tử Minh dừng bước, Cốc Thư Tuyết chủ động kéo Lục Tử Minh đến cửa phòng ngủ, Lục Tử Minh chút chần chờ liền mở cửa, cùng Cốc Thư Tuyết ngã xuống giường lớn thơm tho êm ái .

      Lục Tử Minh muốn xoay người, Cốc Thư Tuyết nắm lấy Lục Tử Minh, ôm lấy Lục Tử Minh đẩy ngã giường: "Chồng à, phải rồi sao? Hôm nay mệt mỏi, để em chăm sóc cho ."

      Lục Tử Minh hơi xấu hổ mỉm cười, cả người buông lỏng mà nằm ở giường, Cốc Thư Tuyết cởi nút áo Lục Tử Minh ra, dùng đầu lưỡi khẽ liếm lồng ngực rắn chắc của , dùng bờ môi mềm mại lướt lần lượt ngực Lục Tử Minh rồi tới thắt lưng, giữa đùi để lại dấu vết.

      Loại này trước nay chưa từng thể nghiệm làm cho cảm giác rất mới mẻ, nhưng lúc đến vùng cấm địa, thân thể Lục Tử Minh mong đợi kích thích mãnh liệt nhất, Cốc Thư Tuyết chỉ hôn bên cạnh chứ đụng tới nó.

      Lục Tử Minh gương mặt đỏ bừng, cấp bách hết sức kìm nén, đột nhiên, Cốc Thư Tuyết dùng miệng đào của hoàn toàn bao trọn phần cứng rắn của Lục Tử Minh, Lục Tử Minh kêu gào, hạnh phúc thể tả được bao lấy.

      Tóc dài của Cốc Thư Tuyết lất phất theo động tác phập phồng ở người Lục Tử Minh, Lục Tử Minh ức chế được kích động ngừng kêu hừ hừ, cho đến đột nhiên la to tiếng "A", Cốc Thư Tuyết dừng lại động tác, tiếng"Ực" nuốt xuống tinh hoa Lục Tử Minh.

      Sau đó, Cốc Thư Tuyết toàn thân rã rời ngủ gục ở trong ngực Lục Tử Minh, dùng môi kiều diễm ướt át khẽ hôn Lục Tử Minh, trạng thái mê say Lục Tử Minh đưa tay vuốt tóc mềm dính vào mặt Cốc Thư Tuyết: "Em nuốt mất?"

      Cốc Thư Tuyết dùng ánh mắt mờ mịch nhìn Lục Tử Minh, Lục Tử Minh ôm Cốc Thư Tuyết vào trong ngực, nếu như trước, Trình Mai Tây và Cốc Thư Tuyết vẫn là cân sức ngang tài mỗi người mỗi vẻ, lần này cách tinh quái này hoàn toàn chiếm được trái tim Lục Tử Minh.

      Giờ khắc này, Trình Mai Tây cho dù ở vị trí phía cao nhìn xuống hai người, bất quá cũng chỉ là cảnh nền có tác dụng, ở thời khắc như vậy, tất cả ảnh cưới vui mừng, đều trở thành loại tồn tại buồn cười, ban đầu dùng cái này làm nhân chứng hạnh phúc, sau này cũng chẳng qua khiến nó nhân chứng phản bội.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 80: Chuẩn bị kết hôn (Phần 1)

      Cốc Thư Tuyết nằm ở trong lòng Lục Tử Minh, khi bắt đầu giả thiết hai người kết hôn đột nhiên có loại ngọt ngào chạy thẳng vào trái tim, lẳng lặng hưởng thụ chỉ lát sau, lặng lẽ đứng dậy, kinh động Lục Tử Minh sắp chìm vào giấc ngủ: "Tiểu Tuyết, em đứng lên làm gì?"

      " mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi tốt , em rời giường nấu cơm cho !" Cốc Thư Tuyết mang vẻ thẹn thùng giống như dâu mới cưới, giống như người vợ hiền ôn nhu.

      "Tiểu Tuyết, em còn biết nấu cơm?" Lục Tử Minh giọng điệu ngạc nhiên, cõi lòng đầy vui sướng.

      "Em làm sao biết? Người ta chỉ là biết ít! biết đó thôi!" Lúc này Cốc Thư Tuyết, hận thể ở trước mặt Lục Tử Minh bày ra toàn bộ tốt đẹp của mình, tất nhiên là nóng lòng muốn thử.

      Lục Tử Minh bắt được tay Cốc Thư Tuyết hôn xuống, liền ôm hạnh phúc mỉm cười ngọt ngào ngủ thiếp.

      Cốc Thư Tuyết vào phòng bếp, trước quen thuộc vị trí ít đồ làm bếp, mở tủ lạnh ra kiểm tra chút nguyên liệu nấu ăn, nồi điện hầm canh nấm tuyết lê, quyết ý làm món cá dấm Tây Hồ mà Lục Tử Minh thích nhất, lại thêm món xào, món hầm măng mùa đông.

      Cốc Thư Tuyết bận rộn ngâm nga bài hát ở trong phòng bếp, giờ khắc này, người phụ nữ hạnh phúc ở trong nhà bếp rửa tay nấu canh này, cơ hồ quên mất ở trong nhà này, phải nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận, mà là người thứ ba bị người chán ghét.

      ra , lại có nào vừa bắt đầu liền muốn làm người thứ ba, cũng chỉ là, trùng hợp người đàn ông kết hôn mà thôi, vừa đúng lúc, người đàn ông kia đối với hôn nhân cũng chung thủy, nào có đơn phương tình nguyện làm người thứ ba, và buộc phải tiếp nhận người đàn ông.

      Tất cả chuyện ngoại tình, đều là trò chơi ăn nhịp với nhau, chỉ có người vợ bị lừa, luôn là người cuối cùng biết thực bị phản bội. Người đàn ông ngoài hôn thú, phút chốc bị vợ bắt được, luôn là lập tức tỏ mình là nhất thời hồ đồ, mà hình thức thổ lộ chung quy chính là lại được vợ chính tha thứ.

      Luôn có số phụ nữ chịu từ bỏ hy vọng, tin tưởng người đàn ông của mình chỉ mình, chỉ là bị người thứ ba dụ dỗ mà thôi, cho nên khi gian tình bại lộ người bị đánh luôn là kẻ thứ ba. Lúc đầu biết, cho dù đàn ông chung thủy đổi, ra cũng chỉ có lý do, đó chính là là kẻ bạc tình, hoặc là chức năng xuất có chút vấn đề.

      Bởi vì người đàn ông hiểu bản chất việc, vì vậy họ bao giờ tin rằng vợ mình bị cám dỗ bởi những người bị lừa dối, luôn chút do dự vứt bỏ phản bội vợ của mình , có thể lựa chọn tha thứ, luôn là vợ, đây phải bởi vì vợ ngốc, mà là người phụ nữ luôn nhing thấu bản chất vẫn tình nguyện nhắm mắt tin tưởng người đàn ông của mình.

      Bản chất của nam và nữ luôn như thế, chưa từng có người phụ nữ nào say mê niềm vui đơn thuần, tất cả tình , đến cuối cùng, cũng vì muốn sống yên ổn, chung sống hạnh phúc, giờ phút này Cốc Thư Tuyết, cũng chỉ là muốn người đàn ông mình đánh giá về bữa cơm, bộ quần áo thích.

      Động tác Cốc Thư Tuyết thành thạo mà tự nhiên, lúc này người ngoài nếu như nhìn thấy , nhất định cho là nấu nướng ở trong phòng bếp này trăm ngàn lần, nhưng thực tế là bởi vì những động tác này quen thuộc từ trong đáy lòng.

      Cốc Thư Tuyết trông giống như dòng dõi Nho giáo, ra sinh ra và lớn lên ở cái trấn thuộc ngoại ô Hàng Châu, có chiếc cầu bắc qua rất là nên thơ, nhưng gia đình Cốc Thư Tuyết bần hàn, cha là ông chủ của tiệm đậu hũ, ngày ngày mẹ gánh đậu hũ khắp phố rao hàng.

      Chương 80: Chuẩn bị kết hôn (Phần 2)

      Cốc Thư Tuyết từ cùng mẹ bán đậu hũ, từ do nổi bật hơn người nên Cốc Thư Tuyết bị người trong trấn gọi là "Đậu hũ Tây Thi", nhưng mà cách xưng hô này như khích lệ nỗi đau từ sâu đáy lòng của Cốc Thư Tuyết, quyết chí phải rời xa trấn , tuyệt đối phải làm công việc cao quý để được vẻ vang.

      Vậy mà, xinh đẹp có vẻ đặc biệt xuất chúng về phương diện học tập, Cốc Thư Tuyết cũng như thế, miễn cưỡng thi đậu vào trường Cao đẳng Khoa học và công nghệ, con đường thoát ra của dường như muốn bị giới hạn khi làm công nhân tại xưởng kỹ thuật cao cấp.

      Cốc Thư Tuyết tất nhiên cam lòng, khi bước vào trường Cao đẳng kỹ thuật Chấn Hoa thực tập, tình cờ biết được còn có khi có hướng dẫn viên ở lại liền thử cơ hội mà khát vọng này, Lục Tử Minh là thanh niên nồng cốt trong trường, lại là nhân vật có quyền thế mạnh có mối quan hệ với hiệu trưởng, hiển nhiên Cốc Thư Tuyết đối với hao hết tâm trí, ai ngờ thường xuyên qua lại, ở lại hay còn chưa xác định, hai người ngược lại trước xác định tình cảm? Quan hệ con người.

      Từ cha mẹ cũng bận việc kiếm sống, Cốc Thư Tuyết con lớn trong nhà, từ khi lên tám tuổi, là đầu bếp trong nhà, tài nấu nướng mặc dù thể tuyệt vời, cũng coi là thành thạo, cũng tự cho là người con dâu chuẩn mực trong thế hệ trẻ, trước mặt người khác cũng chịu thể bộ mặt của mình, may là Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết thẳng thắn với nhau về mặt cơ thể, Cốc Thư Tuyết kì thực cũng hoàn toàn hiểu .

      Hôm nay Cốc Thư Tuyết cho rằng bọn họ chuẩn bị kết hôn trong tương lai, dĩ nhiên là trong lòng bỏ xuống tất cả phòng bị, chút kiêng kỵ ở trước mặt Lục Tử Minh thể toàn bộ bản thân.

      Sau tiếng, mấy món ăn đặc sắc Hàng Châu mang lên bàn ăn, Cốc Thư Tuyết lúc này mới rón rén vào phòng ngủ, đánh thức Lục Tử Minh bằng nụ hôn, Lục Tử Minh từ trong mộng đẹp tỉnh lại, rồi lại như người rơi vào cảnh trong mơ.

      Trước mặt Cốc Thư Tuyết, tóc xõa giống bình thường, mà là được búi lên sau tai cách qua loa, người mặc tạp dề đầy hoa màu hồng nhạt, vui vẻ động lòng người mà nhìn Lục Tử Minh.

      Dáng vẻ Cốc Thư Tuyết lúc này, tựa như Lục Tử Minh từng vô số lần ảo tưởng hình dáng dịu dàng kia, Lục Tử Minh tìm kiếm cả đời, cũng chỉ là có người vợ dịu dàng, đứa con ngoan, mà ở Trình Mai Tây chưa bao giờ có được hạnh phúc, bên Cốc Thư Tuyết, nó nằm trong tầm tay.

      Lục Tử Minh xoa xoa mắt, dịu dàng lên tiếng đáp lại Cốc Thư Tuyết: "Thơm quá a, nuốt nước miếng rồi!"

      Lục Tử Minh vào phòng vệ sinh trước khi ra ngoài, sau khi ra ngoài ngồi vào trước bàn ăn, thấy Cốc Thư Tuyết chuẩn bị món thích nhất cá dấm chua Tây Hồ, chờ đợi gắp miếng to bỏ vào miệng, liền lập tức lên tiếng kinh ngạc: "Tiểu Tuyết, em còn có tay nghề tốt như vậy! Em làm món dấm cá Tây Hồ, so với Trình Mai Tây làm tốt hơn nhiều!"

      Hôm nay, Cốc Thư Tuyết lòng chuẩn bị như người mới kết hôn nghe lời Lục Tử Minh nét cười mặt ngưng đọng lại, Lục Tử Minh tự biết lỡ lời: " xin lỗi, Tiểu Tuyết, phải cố ý, nghĩ là khen ngợi em...em đừng để ý!"

      Cốc Thư Tuyết khoát khoát tay: " quan trọng, ta vốn là tồn tại, làm sao có thể bỏ qua ta đây?"

      Lục Tử Minh gắp lên miếng thịt bỏ vào trong chén Cốc Thư Tuyết: "Em cũng ăn , em mang thai phải ăn nhiều chút, ăn nhiều cá, con của chúng ta về sau thông minh khỏe mạnh."

      "Làm sao biết là con trai chứ? Em thích con , con thông minh xinh đẹp, ăn mặc thời trang." Cốc Thư Tuyết làm nũng.

      "Tốt tốt tốt, con giống em nhất định xinh đẹp, cũng thích con , chỉ cần là em sinh ra, đều thích." Lục Tử Minh dụ dỗ Cốc Thư Tuyết.

      Lục Tử Minh vừa ăn vừa nhìn đồng hồ: " sắp sáu giờ rồi, phải ăn nhanh chút, ăn xong rồi tiện đưa cơm cho bọn họ, sao em gọi sớm chút!"

      "Người ta phải muốn cho ngủ thêm chút nữa sao, quá mệt mỏi, em đành lòng." Cốc Thư Tuyết cúi đầu, đôi mắt cũng có chút đỏ.

      " biết em bị tổn thương, trách em. Cơm cho bọn họ em chuẩn bị xong chưa?" Lục Tử Minh hỏi thăm Cốc Thư Tuyết.

      "Đều chuẩn bị xong, phần của bác trai bác là hộp cơm giữ nhiệt, của chị Mai Tây là canh nấm tuyết Bách Hợp Tuyết Lê, đựng trong ấm giữ nhiệt." xong Cốc Thư Tuyết đứng dậy lấy đồ từ phòng bếp để bàn ăn .

      Lục Tử Minh rất thán phục: "Tiểu Tuyết, em tốt bụng dịu dàng, có thể tìm được em, là phúc phần của ."

      Cốc Thư Tuyết lẳng lặng mỉm cười nhìn Lục Tử Minh, từ trong ánh mắt người đàn ông này biết , từ nay về sau, bao giờ dao động ở giữa hai người nữa, trong lòng của hoàn toàn chỉ có , Cốc Thư Tuyết muốn nhảy dựng lên vui mừng, nhưng mà rốt cuộc vẫn là kiềm lại mình, mặc cho trong lòng mừng như điên phóng thích đóa hoa phẫn nộ.

      Lục Tử Minh giống như lao tới pháp trường: "Tiểu Tuyết, . mình em ở nhà, tự chăm sóc mình tốt."

      "Được rồi, yên lòng , em hiểu rồi." Cốc Thư Tuyết vẫn còn diễn kịch.

      Lục Tử Minh rất đành lòng đưa cơm, tới cửa, xoay người lại: "Buổi tối, để mẹ vợ trở về nghỉ ngơi, tránh người làm cho em sợ."

      Cốc Thư Tuyết rốt cuộc bị đánh thức từ trong mộng đẹp, cuối cùng ở nơi này chỉ là người ngoài, mà phải nữ chủ nhân chân chính, giữa và Lục Tử Minh, còn có các loại chướng ngại, nếu chuẩn bị kết hôn, cũng chỉ là mình sắm vai trong vở kịch.

      Tiễn Lục Tử Minh , nét cười mặt Cốc Thư Tuyết dần dần đọng lại, đóng sập cửa "Rầm", Lục Tử Minh chạy qua chạy lại ở giữa hai nữ nhân như vậy, hành động đó khó có thể chịu được, nếu như trước đó còn có điều cố kỵ, như vậy, xác định mình hoàn toàn chiếm cứ được lòng Lục Tử Minh sau này, bao giờ chịu chờ đợi cách thụ động, bây giờ là là thời điểm chủ động ra trận.

      Trở lại phòng ăn, thu dọn chén đũa vào phòng bếp, sau khi thu dọn xong, tới phòng khách tự rót ly trà hoa cho mình, bắt đầu bưng ly trà ở cẩn thận ngước nhìn thiết bị lắp đặt và cách trang trí bên trong nhà, từ chi tiết có thể nhìn ra được, Trình Mai Tây dồn tất cả tâm huyết cho cái nhà, căn phòng của hoàn toàn đơn giản và phong cách thanh lịch.

      Nếu như chỉ là thăm nhà của người khác có thể mặc kệ đếm xỉa đến, Cốc Thư Tuyết xem xét kỹ lưỡng như là cái nhà này là tài sản tương lai của mình, đối với kiểu cách trang trí gian phòng có chút bất mãn, nhìn vòng, bước đầu trong lòng xác định sau khi làm chủ phải thay đổi gì đó.

      Bận rộn hơn nửa ngày, Cốc Thư Tuyết cảm giác có chút mệt mỏi, liền vào phòng ngủ chính nghỉ ngơi, cố ý tránh ngẩng đầu, để thấy hình đám cưới tường của Lục Tử Minh và Trình Mai Tây. Rốt cuộc do mang thai thân thể suy yếu, nằm dài giường bao lâu, Cốc Thư Tuyết chìm vào giấc ngủ sâu.

      "Làm sao ngủ ở giường con tôi? Rốt cuộc và Lục Tử Minh có quan hệ như thế nào?" Cốc Thư Tuyết bị bà Trình xô đẩy tỉnh lại, giống như vẫn còn trong mơ.

      "Con ngủ trưa, làm sao bác trở về mình?" Cốc Thư Tuyết hoàn toàn biết làm sao.

      " đừng quan tâm tôi làm thế nào trở về mình? Tại sao ngủ ở đây? rốt cuộc là có liên hệ thế nào với Lục Tử Minh?" Bà Trình ép hỏi.

      "Bác cảm thấy con cùng ấy là quan hệ thế nào? Bác cảm thấy chúng con có thể là quan hệ thế nào?" Cốc Thư Tuyết nhíu mày hỏi ngược lại bà Trình.

      "Đồ tiện nhân, nhất định là quyến rũ con rể của tôi, mới đem con của tôi xem như khí như vậy!" Bà Trình tăng thêm lực xuống tay, Cốc Thư Tuyết la to tiếng liền bị kéo xuống giường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :