1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sớm Yêu Trễ Cưới - Hạ Mạt Thu (Full 52c+2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      :yoyo52:lâu lắm r mới đc coi truyện
      yuna thích bài này.

    2. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      chắc hạnh phúc mĩ mãn sắp đến vs chị
      yunaxhdp thích bài này.

    3. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 46:

      Edit: KateChou

      Lục Tranh cất bước, Thích Giai suy nghĩ lâu vẫn là quyết định phải đem chuyện này cho Lâm Tiêu Mặc, giản lược kể lại quá trình quen biết Lục Tranh, cũng đem chuyện Lục Tranh theo đuổi cho nghe. Lâm Tiêu Mặc nghe xong lặng im, lát mới với , “Giúp chú quan trọng hơn, nợ ta, nghĩ cách trả.”

      Thích Giai vui vẻ nâng lên khoé môi, mỉm cười được. Tâm niệm: ra thứ gọi là cảm giác an toàn chính là vô luận gặp phải khó khăn gì người kia cũng với mình, “Đừng sợ, có .” Xem như trời có sập xuống cũng nâng giùm .

      Hai người bác có thể chủ động chấp nhận cấy ghép gan khiến ba mẹ trăm suy nghĩ vẫn giải được, hỏi đến nỗi Thích Giai phải ra chuyện Lục Tranh giúp đỡ, Thích Lê Minh hiểu tính nết chị em mình, nghiêm khắc với con , “Nợ tiền trả được, nợ tình khó trả, ba cũng muốn con vì ba mà cùng ta dây dưa làm chuyện có lỗi với Tiểu Lâm.”

      “Ba, ba đừng suy nghĩ lung tung, con và ta có gì.” Thích Giai nhíu chặt mày, nửa nửa giả với ba , “ ta giúp con bất quá là để trả ân tình, trước kia ta từng gặp khó khăn lớn, là con giúp ta thu xếp.”

      “Ba thấy đơn giản như vậy, ba con bị hỏng là gan chứ phải đầu óc.” Thích ba nhìn chằm chằm con , màu mắt thâm trầm, “Giai Giai, tâm nguyện lớn nhất của ba chính là hy vọng con được hạnh phúc. Tiểu Lâm là chàng trai tốt, đem con giao cho cậu ấy ba yên tâm. Đời người có thể gặp được người mình, hiểu mình là dễ dàng, con nhất định phải biết quý trọng.”

      “Ba, con biết rồi.” Thích Giai nắm chặt tay ba , nghiêm túc hứa hẹn, “Ba yên tâm, con nhất định quý trọng ấy.”

      “Vậy là tốt rồi.” Thích ba vỗ về tay con , cười thư thái.

      Trải qua giai đoạn kiểm tra độ tương xứng, trong hai chị em chỉ có gan của út mới thích hợp để cấy ghép, mà được “cám dỗ” lớn, thái độ hai người cũng thay đổi 180độ. chờ đợi ở trung tâm phê duyệt cấy ghép bộ phận, hai người cơ hồ đều dành toàn bộ thời gian canh giữ ở trước giường Thích Lê Minh, cùng ông ôn lại vài chuyện thú vị trước đây, tán gẫu về mấy bằng hữu quen thuộc… Tuy trong lòng hai bà hết thảy đều “nhìn về tiền” nhưng nhìn thấy bộ dáng ba vui vẻ, Thích Giai lại lần nữa cảm kích Lục Tranh giúp đỡ.

      Nhưng mà họ trăm lần nghĩ tới chính là hồ sơ bộ phận cấy ghép với thân thể Thích Lê Minh bị trung tâm phê duyệt trả lại, nguyên nhân là người quyên gan phù hợp tiêu chuẩn cấy ghép. ra dựa theo điều kiện cấy ghép, gan người quyên tặng phải đạt tới 1% tổng thể trọng mới có thể thực cấy ghép hiệu quả, mà trung tâm cho rằng thể trọng của út quá , sau khi quyên tặng vô cùng có khả năng xuất chứng tổng hợp tiểu gan, đối với sinh mệnh của bà có sức uy hiếp.

      “Bác sĩ, có biện pháp khác sao? Thí dụ như bác tôi tăng trọng hoặc là ba tôi giảm béo?” Thích Giai nắm lấy tay bác sĩ hỏi.

      Mã giáo sư vỗ vỗ cánh tay Thích Giai, “Tôi hiểu tâm trạng của , nhưng trung tâm cấy ghép đánh giá chỉ là lo lắng từ thể trọng, gan người quyên tặng thiên , mà gan của ba thiên về lớn, độ ăn khớp của hai người, hiệu quả giải phẫu, mức độ phiêu lưu đều cần phải suy xét.”

      “Hơn nữa, cho dù bác khẳng định chấp nhận mạo hiểm quyên tặng, người nhà của bà ấy có đồng ý ? Còn có ba có thể nhận ? Kỹ thuật phục hồi tâm lý cũng là điều chúng tôi phải lo lắng.” Mã giáo sư bình tĩnh phân tích.

      “Tôi biết, nhưng mà…” Nhưng thể chấp nhận được, hiểu sao ông trời ràng cho họ hy vọng, vì sao vừa cho muốn thu hồi lại, chẳng lẽ đúng như lời ba , số mạng được định trước?

      “Chờ thêm thời gian nữa, có lẽ xuất người quyên gan thích hợp.” Mã giáo sư an ủi.

      Chờ đợi? Đối với người bệnh ung thư mà hy vọng từ người lạ.

      Thích Giai đem kết quả thẩm định cho ba mẹ, ba bình tĩnh như dự kiến của , nhưng mẹ thần sắc lại thoải mái làm cho thấy khó hiểu, thừa dịp ba kiểm tra, hỏi, “Mẹ, mẹ chút cũng thất vọng sao?”

      Mẹ cười chua chát, “Có chút. Bất quá mẹ cảm thấy như vậy có lẽ rất tốt.”

      “Vì sao?”

      Bà quay đầu nhìn chằm chằm vào , ngón tay đáp gương mặt mịn màng của , “Giai Giai, con có biết các bà ấy vì cái gì dám liều chết đến quyên gan ?”

      “Lục Tranh cho họ có lợi.” .

      “Vậy con có biết, ta cho bao nhiêu ?” Thích mẹ lại hỏi.

      Thích Giai lắc đầu.

      “Lục Tranh cùng họ ký hiệp nghị, nếu có thể tự nguyện đến quyên gan, mặc kệ có thích hợp hay đều cho họ 10 vạn. Mà người được kiểm tra thích hợp, nhận được 2000 vạn tiền mặt, biệt thự ở thành phố C, 2 nhà kho, 4 gian cửa hàng, mặt khác còn giúp con cái của họ bố trí công việc ở thành phố C…”

      Thích Giai giật mình há miệng, sớm đoán được Lục Tranh nhất định mua chuộc rất lớn, nhưng nghĩ tới mồi câu này lại lớn như vậy, mấy thứ này tính giá trị hơn năm nghìn vạn, là người sao thể động tâm chứ? Khó trách út khi biết mình phù hợp điều kiện quyên tặng gào khóc, bác sĩ ở đây còn tưởng rằng bà ta rất thương trai, ra bà là vì chính mình mất cơ hội trở thành phú bà nên cực kỳ bi ai.

      Bất quá Thích Giai tò mò mẹ sao lại biết được ràng như vậy, dựa theo thủ pháp làm việc của Lục Tranh, hẳn là cầu hai bác giữ bí mật tuyệt đối, “Mẹ, mẹ làm thế nào biết được?”

      Thích mẹ cười cười, “Ngày đó trong lúc vô ý mẹ nghe được bác hai và út con ở hành lang chuyện phiếm.”

      “Em tốt rồi, lập tức biến thành phú ông.” Bác hai chua xót .

      “Chị hai, em đây chính là dùng mạng để đổi đó! Tuy bác sĩ hiến gan có ảnh hưởng gì, về sau còn có thể mọc lại, nhưng ai biết được có thể xuất cái gì ngoài ý muốn , chừng có di chứng, đến lúc đó kéo theo cơ thể bệnh tật, nửa đời sau liền chịu tội.”

      “Ai.” Bác hai thở dài, “Chị nếu điều kiện phù hợp, đừng di chứng, có chết bàn giải phẫu cũng sao cả, coi như là để phúc cho con cháu.”

      Bác hai xong, lại ca thán bản thân từ vận khí tốt, chuyện tốt như vậy cũng rơi người bà, bỗng nhiên liền đề cập đến Lục Tranh, “Em tư, em có nghĩ ông chủ Lục kia có ý tứ với Thích Giai ? Bằng sao lại đồng ý lấy nhiều tiền như vậy cứu ba nó.”

      “Đây còn phải đoán sao, khẳng định là đúng.” út đưa cho bác hai cái nhìn xem thường, “ chừng Thích Giai được ta bao.”

      phải đâu.” Bác hai lập tức phủ định, “Nếu họ có quan hệ, ông chủ Lục làm gì phải cho chúng ta với Thích Giai, cơ hội biểu tốt như vậy cũng cần, trừ phi đầu óc cậu ta có bệnh.”

      “Ai biết được a? chừng chính là đầu óc có bệnh.” út cười khinh bỉ, “Bất quá phải đầu óc cậu ta cũng rất thông minh, chị xem điều kiện cậu ta đề ra, tiền mặt, nơi ở, cửa hàng còn có công tác của mấy đứa , giống như lấy điện thoại xào thức ăn.”

      “Có thể phải sao.” Bác hai hùa theo, “ rể và hai đứa cháu em ngay từ đầu cũng đồng ý chị hiến tặng, kết quả sau khi nghe được điều kiện cậu ta đưa ra liền lập tức khuyên chị tới.”

      “2000 vạn là nhiều, bất quá miệng ăn núi lở cũng bao lâu ăn hết.” út cảm khái , “Nhưng biệt thự ở thành phố C, còn có bốn cửa hàng mặt tiền a, sau này còn có thể có thu nhập.”

      “Đúng vậy, cậu ta phải có thể đem người nhà của em đều an bài đến công ty bạn của cậu ta làm sao.” Bác hai xong, lại ca thán thời vận tốt, “Em được, còn chị có may mắn đó, chỉ lấy được 10 vạn.”

      “Ha ha, 10 vạn cũng tốt.” út kéo tay chị xuống, cũng ra vẻ nghĩa khí , “Nếu cần thiết sau này chị cứ tới buôn bán ở thành phố C, cùng lắm cửa hàng mặt tiền của em cho chị thuê rẻ chút…”

      Thích mẹ đứng ở cửa cầu thang nghe được thanh hai người càng ngày càng xa, tâm lại càng ngày càng nặng, bà tin tưởng Thích Giai tuyệt đối phải ngoại tình với Lục Tranh, nhưng Lục Tranh này có thể dùng nhiều tiền như vậy để giúp con , bà dám chắc chắn cậu ta có ý đồ đối với Thích Giai, nhưng ít ra có thể khẳng định cậu ta rất thích con bà. Bây giờ cậu ta cầu gì, nhưng giả sử về sau cậu ta đổi ý, hoặc dùng chuyện này để đòi hỏi gì đó, vậy bảo Thích Giai làm sao đáp trả ân tình này? Nhưng mà nghĩ đến người chồng dần dần khô héo giường bệnh, bà lại ích kỷ, quyết định đem chuyện này lắng xuống, giả vờ câm điếc biết gì.

      Nhưng mấy ngày này ba luôn trong trạng thái rối rắm dằn vặt, khi biết được gan của em chồng bà phù hợp điều kiện hiến tặng trái lại bà thở dài nhõm hơi, xem ra ông trời vẫn muốn bọn họ làm hỏng chuyện của con .

      “Giai Giai, mẹ nghĩ thông rồi, nếu ba con đợi được gan thích hợp đó là số mệnh của ông, chúng ta có thể làm chính là giúp ông giữ trạng thái thanh thản ổn định.” Thích mẹ lấy tay lau nước mắt mặt con bà, “Mẹ cũng như ba con, tâm nguyện duy nhất chính là con tìm được nơi tốt, nhìn thấy con và Tiểu Lâm lại bên nhau, chúng ta cũng yên tâm.”

      “Mẹ…” Thích Giai dán mặt vào lòng bàn tay mẹ, nghẹn ngào , “Con chỉ muốn ba con có thể sống lâu thêm vài năm, ít nhất đến khi thấy con kết hôn sinh con.”

      “Nha đầu ngốc, mẹ cũng muốn…” Thích mẹ đưa tay lau nước mắt, “Bất quá, hết thảy đều được định trước, cho dù đợi được, chỉ cần con hạnh phúc, ba con cũng an tâm.”

      tìm thấy lá gan thích hợp, hoá trị tiến vào giai đoạn thứ hai, thân thể Thích ba được hoá trị bị hoá chất tàn phá ngày càng kém, tóc dần rụng sạch, thời điểm tác dụng phụ lớn, ông đau đến cuộn mình lại, Thích Giai bất lực, chỉ có thể khoanh tay đứng bên nhìn ba đau đớn, thường khi ông kết thúc cơn đau, liền trốn trong phòng vệ sinh hoặc hành lang khóc lớn hồi.

      Làm cho người khác tuyệt vọng chính là cho dù gặp đau đớn quá mức như thế, bệnh tình của Thích Lê Minh vẫn chưa được khống chế, bác sĩ với họ hai kì hoá trị hiệu quả cũng lý tưởng, hơn nữa tế bào ung thư có dấu hiệu khuếch tán, ở bộ phận dạ dày cũng có bóng mờ. Thích ba sức khoẻ ngày càng gầy yếu, lượng cơm ăn được ngày càng ít, thời gian mỗi ngày hoạt động cũng ngắn lại, thân thể ông ngày càng dễ mỏi mệt, bình thường khi cùng họ chuyện, hồi liền ngủ mất.

      Thích Giai mỗi ngày đều điện thoại với Lâm Tiêu Mặc, báo về bệnh tình của ba, mà cũng càng chăm chỉ đến thành phố C, vốn là tháng lần biến thành nửa tháng lần, cuối cùng trở thành tuần lần, mỗi lần đều phải đợi chừng ba ngày mới bằng lòng rời .

      Nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của , Thích Giai đau lòng khuyên đừng bôn ba tới lui, Lâm Tiêu Mặc chỉ dịu dàng xoa tóc , “Đừng đuổi , muốn giúp em, cũng muốn giúp chú.”

      Giang Thừa Vũ và Lục Tranh cũng tới rất nhiều lần, ba mẹ ngay từ đầu có chút được tự nhiên, nhưng người ta có hảo tâm, dần dần họ cũng ngầm đồng ý, còn dặn dò Thích Giai phải chú ý đúng mực, đừng để hai người hiểu lầm.

      Cũng biết là ăn ý hay hai người cố ý kiêng dè, hai người đến đây nhiều lần như vậy nhưng lần cũng gặp qua Lâm Tiêu Mặc. Bất quá xác suất chuyện này là rất kỳ diệu, vốn cố định mỗi thứ sáu Lâm Tiêu Mặc tới nhưng bởi vì công tác ở Trùng Khánh nên cố ý vội tới đây, vừa vặn chạm mặt Lục Tranh trong phòng bệnh.

      Thích Giai và ba mẹ rất khó xử, nhưng hai người đàn ông chỉ ngẩn ra cái chớp mắt liền trở lại thần sắc bình thường, Lâm Tiêu Mặc thẳng vào, hướng Lục Tranh gật đầu, xem như chào hỏi.

      “Chú, hôm nay tinh thần hình như rất tốt.” Lâm Tiêu Mặc đưa áo khoác tay cho Thích Giai, động tác thành thạo tự nhiên, giống như vợ chồng lâu năm.

      “Tiểu Lâm đến rồi a, Giai Giai phải con thứ sáu mới đến sao? Ăn cơm chưa?” Thích ba thập phần nhiệt tình, cũng tuỳ ý phất tay với Lâm Tiêu Mặc, ý bảo đến ngồi bên cạnh. Thích Lê Minh trong lòng nghĩ đơn giản, đó chính là phải kiên quyết đứng bên Lâm Tiêu Mặc, hỗ trợ doạ lui “tình địch”.

      “Cháu ở Trùng Khánh công tác, liền tới đây sớm chút.” Lâm Tiêu Mặc thuận theo ngồi xuống, “Gần đây cảm thấy thế nào? Lần trước chú dạ dày thoải mái, bây giờ có tốt lên chút nào ?”

      “Mã giáo sư thay đổi hai loại thuốc, có qua dạ dày bị thương tổn chút.” Thích mẹ tự động tiếp lời.

      “Cháu lần này có mang theo chút dược thảo dưỡng dạ dày, là bác sĩ trung y của ông ngoại ở Hàng Châu đưa cho, tối nay hỏi thử Mã giáo sư xem có thể sử dụng ?”

      “Lại làm phiền ông ngoại cháu…”



      Thích Giai liếc mắt nhìn ba người nhiệt tình tán gẫu trước giường, hướng đến Lục Tranh bị vắng vẻ bên cười cười xin lỗi. Lục Tranh đáp lại nụ cười lơ đểnh, tầm mắt chuyển hướng Thích ba Thích mẹ, lễ phép , “Chú, dì, cháu còn có việc trước. Chú, lần sau cháu lại đến thăm chú.”

      “Ừ.” Thích ba gật đầu, có chút suy nghĩ , “Tôi sao, Lục tiên sinh cần phải chạy tới chạy lui, rất phiền toái.”

      Lục Tranh khách khí với Thích ba nữa, cười , “Được rồi, cháu trước.”

      “Tôi tiễn .” Thích Giai chủ động .

      Lục Tranh còn chưa kịp trả lời, Lâm Tiêu Mặc ở trước giường phút chốc đứng lên, nắm áo khoác về phía trước hai bước, ung dung thản nhiên đem Thích Giai che ở phía sau, chậm rãi , “Hay là để tôi tiễn.”

      Nhìn theo hai người trước sau rời , Thích Giai và ba mẹ nhìn nhau. Cuối cùng vẫn là Thích mẹ nhịn được hỏi, “ có việc gì chứ?”

      “Chắc là .” Thích Giai cũng dám khẳng định.

      “Nếu , con cũng xuống xem sao.” Thích mẹ đề nghị.

      Thích Giai suy nghĩ lát, lắc đầu. tin tưởng Lâm Tiêu Mặc, cũng tin tưởng Lục Tranh. Bất quá ràng tin tưởng của là quá sớm. Mắt thấy hai người xuống hơn nửa giờ, Lâm Tiêu Mặc còn chưa quay lại, Thích Giai vội vàng gọi điện cho , “ có việc gì chứ? Sao còn chưa lên?”

      “Bảo bối, có chút chuyện, buổi tối cần chờ ăn cơm.”

      Thích Giai vừa định hỏi vì sao, Lâm Tiêu Mặc liền cắt đứt điện thoại. lo lắng, vội vàng chạy đến dưới lầu tìm người, nhưng trong bệnh viện tìm cũng thấy bóng dáng hai người, chờ đến khi gọi điện thoại tiếp điện thoại Lâm Tiêu Mặc ai nghe máy, cả Lục Tranh cũng . gấp đến độ như kiến bò chảo nóng, cũng dám với ba mẹ, đành phải qua loa chuẩn bị hai phần cơm lưu lại cho mẹ trực đêm, bản thân quay về nhà thuê.

      Tắm rửa xong, thấp thỏm bất an nằm giường chờ Lâm Tiêu Mặc, trong đầu vừa tưởng tượng trường hợp và Lục Tranh đánh nhau, vừa thuyết phục chính mình, họ cũng phải người dễ xúc động, gây ra chuyện như vậy, suy nghĩ lung tung hồi lại mơ màng ngủ quên.

      Nghe tiếng đập cửa thùng thùng, Thích Giai bỗng dưng mở to mắt, ngay cả giày cũng chưa kịp mang liền chạy đến phòng khách, mở cửa, liền nhìn thấy Lâm Tiêu Mặc khoác áo khoác tay ở trước cửa, người mùi rượu nồng nặc.

      uống rượu?” đưa tay nhận lấy áo khoác của , lại bị nắm lấy, mạnh mẽ kéo vào trong ngực,bạc môi khêu gợi hề báo động trước mà dán lên, mềm mềm, lành lạnh, mang theo hương rượu đỏ và khí lạnh bên ngoài.

      Thích Giai trong nháy mắt ngây người, vừa muốn đẩy ra, đầu lưỡi linh hoạt kia liền khéo léo tiến vào miệng , tinh tế ngọt ngào đảo qua đầu lưỡi , mãi đến khi phát ra tiếng ưm mị hoặc, mới bám trụ môi dưới của , nhàng cắn chút, chưa có dự tính rút khỏi.

      Ngón tay nâng cằm lên, Lâm Tiêu Mặc khẽ liếm môi dưới, ngữ khí mờ ám , “Vị bạc hà.”

      Bạc hà? Thích Giai khẽ giật mình, phản ứng lại đề cập đến chính là mùi thơm của kem đánh răng trong miệng mình, mặt nhanh chóng đỏ hồng. e thẹn đẩy phen, mắng, “Lưu manh.”

      mặt Lâm Tiêc Mặc tươi cười càng tà ác, trong miệng tựa hồ còn lưu lại hương vị của , Thích Giai bị nhìn chằm chú mặt càng đỏ hơn, trong lòng dần nảy lên cảm giác khó nhịn, ngượng ngùng đến nỗi lập tức xoay người, tính quay về phòng để tỉnh táo lại.

      Phía sau truyền đến thanh của bị đóng. Thích Giai theo bản năng quay đầu lại, còn chưa thấy tình huống, bên hông căng thẳng, bàn tay nóng bỏng chặt chẽ bắt được , hơi thở ấm nóng dần dần áp sát, còn chưa hoàn hồn, bị ôm lại đặt cửa, nụ hôn cuồng nhiệt đánh úp lại. Mỗi lần đều giống nhau, nụ hôn lần này mang theo ý xâm lược, sau khi cướp đoạt môi lưỡi, lại bắt đầu gặm cắn cổ

      rất quen thuộc cơ thể , chỉ chọn những mẫn cảm nhất mà hạ, Thích Giai chống cự ngày càng yếu, cuối cùng chỉ có thể đưa tay bé run run, bất lực bám vào bả vai rộng lớn của , tuỳ ý khi sắp đặt, khi môi ngừng lại thở hổn hển, khi tiến vào lại chiều gọi tên , khi ra lệnh, chỉ cúi đầu nhìn lần lượt tiến vào, cuối cùng trong va chạm mãnh liệt gọi tên , lần lại lần , “Em .”
      tart_trung, Snow, lonkon9517 others thích bài này.

    4. thuyanbhdn

      thuyanbhdn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      42
      hóng mãi mới có cháp mới. thanks bạn nhiều
      :031:

    5. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      đúng là hóng mãi đó:yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      thank nàng iu
      yuna thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :