1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sớm Yêu Trễ Cưới - Hạ Mạt Thu (Full 52c+2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 45:

      Edit: KateChou

      sao lại ở đây?

      Nếu Lục Tranh xuất làm Thích Giai giật mình lời kế tiếp của làm phải mở tròn mắt.

      “Tôi đứa hai người bác của em đến, em xem thời điểm có thể sắp xếp để họ xét nghiệm.” Thần sắc Lục Tranh lạnh nhạt nhìn , dường như chuyện rất bình thường.

      “Bác tôi?” Thích Giai kinh ngạc trợn to mắt, năng lộn xộn, “ sao có thể… còn có các bà ấy như thế nào lại đồng ý?”

      Lục Tranh tiến lên hai bước, bình tĩnh đứng thẳng trước mặt , tầm mắt tỉ mỉ dừng mặt , lát sau , “Em gầy .”

      Lời đâu vào đâu khiến Thích Giai trố mắt, lát mới lấy lại tinh thàn, lại nghĩ tới vừa rồi mang đến tin tức quan trọng.

      “Ý của là họ đồng ý tới cứu ba tôi?” dám tin hỏi.

      Lục Tranh hơi kéo khoé miệng, “Ừ, họ đồng ý.”

      “Sao có thể, trước đây tôi cầu xin họ như vậy, họ cũng chịu…” Thích Giai phản bác, bỗng nhiên dừng lại câu chuyện. giương mắt nhìn chằm chằm Lục Tranh, do dự hỏi, “ phải đưa cho họ tiền chứ?”

      “Quá trình thế nào quan trọng, mấu chốt là kết quả.” Lục Tranh cười nhạt, đợi phản kháng lập tức chuyển đề tài, “Đúng rồi, tiện thể để tôi lên thăm ba em được ?”

      tận tình tránh nặng tìm ngược lại làm cho tim Thích Giai siết chặt hơn. Như thế nào lại quan trọng? Lúc trước phải chưa nghĩ tới đưa tiền cho hai bác, thậm chí đưa ra mức giá trăm vạn tiền phí dinh dưỡng cho ai có thể quyên tặng gan cho ba , nhưng hai người bác lại trả lời, “ trăm vạn, thấy có nhiều tiền là giỏi sao? ngàn vạn tôi cũng đáp ứng, việc quyên tặng gan này làm tốt có thể chết người đó, chúng tôi cũng muốn có tiền mà mất mạng.”

      Nếu đúng như lời bác, ngàn vạn cũng đáp ứng, vậy Lục Tranh đưa ra giá nhất định vượt xa con số này, mới có thể làm cho hai người luyến tiếc sinh mạng mà đồng ý mạo hiểm phen. Hậu lễ nặng như vậy, lấy gì để trả?

      Thấy vẫn còn cúi đầu trầm mặc , Lục Trang giả vờ cười thoải mái, “Ha ha, sao, tôi nghĩ cũng tiện, vẫn nên chờ em và bác sĩ bàn bạc xong lại liên lạc .” xong lại lẳng lặng nhìn , trầm ngâm lâu sau mới khó khăn lên tiếng, “Vậy… tôi trước.”

      nhẫn chịu đựng khiến tim Thích Giai siết càng chặt, động tác tay nhanh hơn miệng, phen kéo tay áo sơmi , sợ hãi đón nhận ánh mắt mang theo chút hi vọng kia.

      phải tiện.” Thích Giai buông tay áo ra, kéo theo khoé miệng, lộ ra chút cười, “Chỉ là ba tôi vừa làm hoá trị xong, tinh thần tốt lắm.”

      “Vậy hôm khác .” cười, mặt là bộ dáng nho nhã lịch lãm.

      Thích Giai bỗng nhiên bị hình ảnh Lục Tranh như vậy làm có chút tâm hoảng ý loạn. vẫn đối với Lục Tranh là duy trì ngăn chặn cảm xúc, ngay từ đầu là phiền chán vô duyên vô cớ theo đuổi, sau khi biết được chân tướng vừa đau vừa hận tò mò và hiểu đoạn quá khứ muốn nhớ lại kia, thậm chí đem những chuyện hay ho liên tiếp mấy ngày nay đều đổ lên người . Đêm ba nôn ra máu đó, ở trong lòng từng nguyền rủa, dồn sức mắng Lục Tranh, càng cố chấp cho rằng nếu phải xuất , mình mở ra chuyện cũ năm xưa, Lâm mẹ tìm , và Lâm Tiêu Mặc rơi vào hoàn cảnh tiền đồ xa vời, mà ba có lẽ cũng bị tái phát ung thư. hận , vào đêm mong manh nơi tựa vào, dường như nhất định phải tìm người để hận mới có thể khiến mình kiên cường hơn. Nhưng bây giờ người căm thù tận xương tuỷ vẫn đứng ở trước mặt, dùng phương thức và tình cảm của thay lo liệu những vấn đề nan giải, còn hạ mình xem sắc mặt của mới quyết định hay ở.

      Thích Giai ngẩng đầu, nhìn thẳng vào khuôn mặt mỉm cười của Lục Tranh. Đây là lần đầu tiên đánh giá cẩn trọng, khác với vẻ lạnh lùng tuấn nhã của Lâm Tiêu Mặc, người Lục Tranh có nét trưởng thành và ý vị, là loại lịch lãm nho nhã do rèn luyện trong khổ cực mà có được, khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc đại khái có thể mô tả con người .

      Nhìn hồi, Thích Giai đột nhiên bật cười. có tài đức gì mà có thể được người đàn ông vĩ đại như thế thích chứ? Chẳng lẽ đúng như lời Giang Thừa Vũ , có lực hấp dẫn mà bản thân nhận ra ư?

      “Cười gì vậy?” Lục Tranh hiểu chuyện gì nhìn Thích Giai, sau đó nâng khoé miệng, tự giễu, “Bộ dạng tôi làm em cười sao?”

      , .” Thích Giai vội khoát tay, lúng túng giải thích, “Tôi chỉ cảm thấy mình rất buồn cười.”

      “Sao?” Lục Tranh khẽ nâng cao giọng, “ ra nghe chút, để tôi xem có đáng để cười .”

      cố ý xây dựng bầu khí thoải mái, ngược lại dỡ xuống phòng tuyến của Thích Giai. Nhún vai, ra nghi hoặc trong lòng, “ vì sao thích tôi? Ngoại trừ muốn cảm ơn?”

      Khoé miệng Lục Tranh dần dần nâng thành đường thẳng tắp, mày cũng hơi nhướng lên, giống như nghiêm túc tự hỏi vấn đề của . Bất quá tự hỏi cũng quá lâu làm cho Thích Giai có chút lúng túng, “Uy, nghĩ gì mà lâu vậy? Hay là chính cũng ?”

      “Năng lực biểu đạt của tôi tốt.” Lục Tranh đầu đuôi ném ra câu.

      “Ân?” Thích Giai nhíu mày, tỏ vẻ hiểu.

      “Cho nên, tôi nghĩ lâu như vậy là sắp xếp lại ngôn từ, hy vọng có thể cố gắng hết sức biểu đạt suy nghĩ trong lòng tôi.” Lục Tranh giải thích.

      “Vậy bây giờ sắp xếp xong chưa?”

      Lục Tranh lắc đầu cười, “Chưa, bởi vì thích người là cảm giác chợt đến, nên lời là vì sao.” dừng chút, đắn đo , “Nếu phải là vì sao, vậy có thể là em thích hợp với sở thích của tôi, để cho tôi bảo vệ em, dốc sức vì cuộc sống của em, làm cho em hạnh phúc.”

      “Về phần em thích hợp với tôi?” Lục Tranh bất đắc dĩ nâng tay, chỉ chỉ vị trí trái tim, “Vậy phải hỏi nó, vì sao cố tình sinh ra rung động khác thường đối với em.”

      Thổ lộ tính là lãng mạn làm cho tâm Thích Giai đập sót nửa nhịp, hơi đỏ mặt, gật đầu đồng cảm, “Có lý, sức hút giữa người và người kỳ diệu, đây có thể gọi là duyên phận.”

      “Đáng tiếc, tôi với em có duyên phận.” Lục Tranh đơn .

      Thích Giai cúi đầu xuống, trong lòng dâng lên suy nghĩ áy náy, “Xin lỗi, là người tốt, nhưng…”

      “Nhưng thể là chồng em.” Lục Tranh tiếp, nâng mày nhìn về phía Thích Giai, qua lát lại chậm rãi , “Thích Giai, em cần phải áy náy, như , thích là loại cảm giác, em đối với tôi có cảm giác cưỡng cầu cũng đến, đúng ?”

      “Ngày đó điện thoại với em xong, tôi sắp xếp tốt mọi chuyện của công ty, ngày thứ ba tới quê em, ở trong bệnh viện nhìn thấy em và người đàn ông kia.” Lục Tranh ngừng lại, ánh mắt lướt qua bả vai Thích Giai, nhìn về đại thụ trong sân.

      Lục Tranh nghĩ mình đến sớm nhất rồi, nhưng khi thấy Lâm Tiêu Mặc bỗng nhiên có cảm giác thất bại hơn, mặt khác , chính là đàn ông thường hiếu thắng và tự trọng cao. vào, bởi vì thời khắc này Thích Giai hề cần , hay có thẻ ấy chưa từng cần qua mình.

      Lục Tranh quyết định lui về thế giới của mình, nhưng lúc gần vẫn kiềm được hỏi thăm y tá về tình huống của Thích ba. gay go, so với tưởng tưởng còn khó khăn hơn, uung thư giai đoạn cuối, sống cũng còn được bao lâu.

      Người y tá thứ hai có chút cảm khái tiếp, “Ai, nghe 8 năm trước từng ung thư gan, khống chế được, lần này chỉ sợ may mắn như vậy.”

      “Đúng vậy, ung thư tái phái, cơ bản là vô vọng. Con ông ta muốn chuyển đến Hoa Tây, nhưng tới nơi nào cũng như nhau a!” Người y tá kia thêm vào.

      8 năm? Lục Tranh bị con số này làm chấn động khẽ giật mình. Nếu nhớ lầm, chính là 8 năm trước gặp được Thích Giai ở câu lạc bộ đêm, như thế tính ra năm đó là vì ba bệnh nặng mới chịu khuất nhục làm ở câu lạc bộ đêm chăng? Khó trách cảm thấy vẻ mặt trong lúc đó lộ vẻ ưu sầu, khó trách với mình, thời khắc trước bình minh là màn đêm tối tăm, kiên trì tiếp tục mới có hy vọng…

      ra càng khát vọng nhìn đến ánh rạng đông hơn mình. Phút chốc, trái tim tựa như bị kim châm vô hình đâm sâu vào, đau lòng đến thở nổi, mỗi lần hô hấp đều có cảm giác đau khắp toàn thân.

      Suy nghĩ bảo vệ trong đầu lại đột nhiên nảy sinh. Đúng vậy, lòng có người sở hữu, cho dù dùng tất cả cũng thể đổi lấy tình cảm của , nhưng có quan hệ gì? người phải là nếu nhau dắt tay nhau đến bạc đầu, nếu như vô duyên che chở cho ấy hạnh phúc ư?

      có cơ hội trở thành “bạn trai tốt vô cùng” theo lời y tá, có cơ hội như Lâm Tiêu Mặc giúp canh giữ đêm, giúp ba đổ phân, càng có cơ hội ôm , giọng an ủi, “Đừng sợ, có ở đây.” Nhưng có thể dùng cách của mình để che chở cho , chứng minh điều mất chính là duyên phận, phải tình .

      Sau khi biết được muốn ba chuyển đến Hoa Tây, Lục Tranh lập tức vận dụng hết thảy mối quan hệ giúp tìm biện pháp. Bất quá Lâm Tiêu Mặc có bản lĩnh hơn so với dự đoán, lại nhanh hơn lo liệu làm thủ tục chuyển viện, còn để cho Thích ba được điều kiện chữa trị tốt nhất.

      Sau đó, nghe ông tổng gọi điện trêu chọc , “Chú em, cậu đúng là làm khó đây a? Sau khi đến Hoa Tây nghe ngóng, người ta ba của bạn cậu sớm có người lo liệu xong, lại là nhân vật số ở thành phố C.”

      “Làm phiền , em biết ấy còn nhờ người khác.” Lục Tranh tỏ vẻ thất lễ, “Hôm nào em mời ăn cơm.”

      sao sao, người bạn này của cậu cũng cứng, ngay cả lão đại của thành phố C cũng có thể ra mặt.”

      Lục Tranh cười theo, nhưng phải sao? Ở xã hội này, quyền lực trước sau vẫn lớn hơn hết thảy, ngay cả cơ hội bảo hộ cho cũng có. Có lẽ, đây chính là thời điểm rời

      Nhưng trở lại thành phố S chưa đến hai ngày liền nhận được điện thoại, biết được gan của Thích Giai và ba thích hợp, mà hai người bác của chịu quyên gan.

      ràng quyết định buông tay, lại ở trước cuộc họp thường kỳ đột ngột đứng lên, lưu lại đám người mờ mịt ở phía sau, sau đó mang theo trợ lý bay đến thành phố C, lại đặt chân đến huyện Y, sau phen “cố gắng”, hai bác của Thích Giai vui vẻ đồng ý quyên gan.

      Nghe qua loa xong mọi chuyện từ đầu đến cuối, Thích Giai mím môi, hỏi, “ cho họ rất nhiều tiền sao?”

      “Tàm tạm.” quan trọng, “Ở trong phạm vi năng lực của tôi.”

      “Rốt cuộc là nhiều hay ít, tôi còn…”

      “Thích Giai.” Lục Tranh ngắt lời , mặt giận tái , “Tôi có em có tôi ngày hôm nay, nếu em phải so đo…” dừng chút, dường như dùng hết khí lực ra lời còn lại, “Vậy cứ cho là tôi trả lại cho em, cám ơn cổ vũ của em năm đó ủng hộ và giúp đỡ.”

      Thích Giai nhìn vẻ mặt nghiêm túc của , yên lặng cúi đầu. Đừng số tiền này cả đời trả được, riêng tình cảm của Lục Tranh sợ phải đeo lưng cả đời. Đáng tiếc, như lời , tình cảm bất đồng, họ chỉ có thể hữu duyên vô phận. nghĩ được trả lời thế nào, thiên ngôn vạn ngữ chỉ có thể chứa trong hai chữ, “Cám ơn.”
      hamaxink, tart_trung, myuyen13 others thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Lục Tranh là tốt vs Thích Giai khổ nỗi là đến sau Lâm Tiêu Mặc nếu ko thể nào Thích Giai cũng iu Lục Tranh cho mà xem m bắt đầu thích nv phụ này rùi..thanks nàng nha
      A fang thích bài này.

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      vẫn là câu cũ ' rất tốt nhưng em rất tiếc '. tks nàng

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thanks nàng
      Tình của Lục Tranh cũng tuyệt đó, tiếc rằng trái tim Thích Giai còn chổ trống để chứa nó
      thuyanbhdn thích bài này.

    5. thuyanbhdn

      thuyanbhdn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      42
      tội nghiệp cho Lục Tranh quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :