1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sớm Yêu Trễ Cưới - Hạ Mạt Thu (Full 52c+2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      mình thấy LTM chỉ biết kêu ca phàn nàn này nọ nhưng trong những lúc TG gặp khó khăn chả thấy có tác dụng gì toàn là GTV giúp đỡ từ trước tới giờ.chả có tư cách j mà làm bạn trai cả.ghét:yoyo62::yoyo62::yoyo61::yoyo61::yoyo61::shiver::shiver::shiver:
      mừng nàng trở lại:yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Mừng nàng trở lại:yoyo55::yoyo55::yoyo55:

    3. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 40:

      Edit: KateChou

      Thích Giai thở cũng chưa hết lại chạy , đến cửa khu nhà thấy chiếc xe taxi vẫn chưa . Nghe thấy muốn đến bệnh viện, lại liên tưởng vừa rồi đường gặp xe cứu thương, lái xe hai lời giẫm chân ga, như bay đến bệnh viện.

      “Em , vào trong , tiền xe vừa rồi còn dư.” Tài xế dừng xe lại, hảo tâm thúc giục xuống.

      Thích Giai câu cám ơn, liền chạy như điên đến bàn khám và điều trị, thở gấp hỏi, “Ba tôi bị thổ huyết, xe cứu thương vừa rồi đưa đến đây, bây giờ ở đâu?”

      Y tá trực ban bị nắm lấy sinh đau, vẫn kiên nhẫn , “Tôi lắm, nếu chờ tôi gọi điện đến phòng cấp cứu hỏi chút.”

      “Vâng, đúng, là vừa đưa tới, nam.” Y tá xác nhận tin tức, “Ở lầu ba phòng giải phẫu sao? Được rồi, cám ơn.”

      “Ba tình huống rất nguy hiểm, bây giờ được cấp cứu ở phòng giải phẫu lầu ba, mau .” Y tá chỉ chỉ vào cầu thang bên tay phải, “Thang máy chậm, cầu thang nhanh hơn. Rẽ theo hướng này, lầu ba, phòng giải phẫu.”

      Thích Giai gật đầu, mang túi xách chạy vội lên lầu. Từ cửa cầu thang ra, vừa rẽ liền thấy mẹ chờ trước cửa phòng giải phẫu.

      “Mẹ.” gọi tiếng, chạy chậm qua.

      “Giai Giai, con tới.” Mẹ ôm cổ , khóc , “Ba con, ông ấy đột nhiên hộc máu, tại... được cấp cứu, ông ấy... có thể hay ...?”
      “Mẹ, có việc gì, mẹ đừng vội." Thích Giai ôm mẹ ngồi xuống, thân mình lại cầm lòng được mà run rẩy.
      “Ông ấy buổi chiều bụng bị trướng phình, mẹ bảo ông ấy đến bệnh viện kiểm tra, ông ấy là do ăn bánh, dạ dày tiêu.” Mẹ nghẹn ngào kể lại quá trình phát bệnh, “Buổi tối ông ấy cơm cũng chưa ăn ngủ, nửa đêm đột nhiên bị nôn, mẹ bật đèn lên xem, nôn ra tất cả đều là máu.”
      Thích mẹ nhớ tới tình huống lúc đó trong lòng vẫn còn sợ hãi, bà lau nước mắt, tiếp tục , “Vốn định thay quần áo xong đến bệnh viện, nhưng vừa mặc được áo sơmi, ông ấy liền... nôn ra máu đầy miệng, tất cả đều là máu.”
      “Giai Giai, ba con ông ấy có thể hay ...?”
      , ba sao đâu.” Thích Giai chắc như đinh đóng cột cắt ngang suy đoán của mẹ, dường như vì làm cho mẹ hay là để chính mình tin tưởng, lại bổ sung, “Ba tuyệt đối sao.”
      Phẫu thuật tiến hành rất lâu, toàn bộ quá trình Thích Giai đều nắm chặt tay mẹ, tựa hồ muốn từ cái nắm tay tìm được chút sức lực.
      Lúc trời tờ mờ sáng, đèn trong phòng giải phẫu cuối cùng cũng tắt, Thích Giai cùng mẹ vội vàng đứng lên, tiến đến cửa phòng giải phẫu. Nhưng đợi nửa ngày mới có bác sĩ từ bên trong ra, nhìn thấy bọn họ, tháo ống nghe xuống, “Các người là người nhà của bệnh nhân Thích Lê Minh sao?”
      “Đúng vậy, tôi là con ông ấy.” Thích Giai nắm tay, cố gắng làm cho thanh của mình phát run.
      “Bệnh nhân ngừng xuất huyết, bây giờ được đưa đến phòng săn sóc đặc biệt. Chẳng qua tình huống khả quan, chúng tôi phát ở gan của ông có khối u, lần này xuất huyết có thể là do nó.” Bác sĩ giải thích.
      “Đó là lành hay ác tính?” Thích Giai sốt ruột hỏi.
      tại phán đoán được, nhưng chúng tôi lấy mẫu thử làm xét nghiệm.”
      “Bác sĩ, ba tôi trước kia từng bị ung thư gan, lần này có phải tái phát hay ?” Thích Giai dò hỏi.
      Bác sĩ nghe vậy, gương mặt lộ vẻ khó xử, “Nếu như ông ấy trước đây bị ung thư, vậy lần này tỉ lệ tái phát khá lớn, hơn nữa...” Ông dừng chút, khéo léo , “Nếu như là ung thư gan, vậy dựa theo tình huống trước mắt, rất có khả năng tiến vào giai đoạn cuối.”
      “Sao có thể là giai đoạn cuối? Chúng tôi mỗi nửa năm đều kiểm tra sức khoẻ, vẫn tốt lắm, bác sĩ xác định sao?”
      Đối với nghi ngờ của ,bác sĩ lơ đễnh giải thích, “Tế bào ung thư khuếch tán và tái phát chính xác được, có người có thể hai mươi năm khuếch tán, cũng có trường hợp thời gian mấy tháng ngắn ngủi liền khuếch tán đến toàn bộ gan.”
      “Nhưng mà, mẫu thử vẫn chưa có kết quả, chúng tôi cũng có biện pháp chẩn đoán chính xác, nhưng xét thấy tình huống của bệnh nhân, tôi hy vọng mọi người có thể chuẩn bị tâm lí.”
      “Chúng tôi có thể vào thăm ông ấy ?” Thích mẹ nóng vội hỏi.
      “Bây giờ còn chưa được, bệnh viện có quy định, mỗi ngày ba giờ chiều mới được thăm hỏi.” Bác sĩ , “Mọi người trước tiên phải bổ sung thủ tục nằm viện.”
      Nhìn bóng dáng bác sĩ xa, Thích mẹ nhịn được bật khóc, “Giai đoạn cuối, nếu giai đoạn cuối phải làm sao bây giờ a?”
      “Mẹ, bác sĩ cũng chưa có kết quả, mẹ đừng tự dọa chính mình.” Thích Giai vỗ bả vai mẹ an ủi , “Chúng ta lo thủ tục trước, tối nay về nhà thu dọn đồ đạc vào bệnh viện.”

      “Ừ.” Mẹ gật đầu, theo con xuống dưới. Lúc tới dưới lầu, bà bỗng nhiên giữ chặt tay Thích Giai , “Giai Giai, tiền con có đủ hay , sổ tiết kiệm của mẹ chỉ còn hơn hai vạn.”
      “Chuyện tiền mẹ cần lo lắng.” Thích Giai vỗ về tay mẹ, “Điều mẹ tại cần phải làm là chăm sóc tốt cho bản thân, đừng khiến con lo lắng.”
      “Giai Giai...” Thích mẹ nhìn con kiên cường, miễn cưỡng ngăn dòng nước mắt.
      Thích Giai ở máy ATM bên cạnh bệnh viện rút ra hai vạn trả tiền thế chấp viện phí, sau đó bắt xe đưa mẹ về nhà, khi ngang qua cửa hàng bán bữa sáng, xuống xe mua hai phần cháo và bánh bao, lúc về nhà khuyên mẹ ăn, lại lấy lý do buổi tối cần chăm sóc ba ,ép mẹ ngủ.
      đêm chưa ngủ, Thích Giai mệt mỏi ngồi phịch sô pha, nhớ tới chuyện phát sinh mấy ngày nay, đột nhiên nghĩ đến từ —— tứ bề khốn đốn.
      nằm sô pha, cố gắng nhắm chặt mắt, nhưng vẫn thể vào giấc ngủ, cuối cùng đành phải ngồi dậy, nghiêng người dựa vào lưng ghế gửi tin nhắn cho Giang Thừa Vũ, “Sư huynh, tình huống của ba em tốt.”
      Sau khi gửi tin xem thời gian, mới 7 giờ, bỗng nhiên cảm thấy nên đánh thức . thầm hối hận, điện thoại đột nhiên rung lên, nhìn vào, là Giang Thừa Vũ.
      “Ngại quá, đánh thức .” nghe máy, áy náy .
      có, cũng tỉnh rồi.” Giang Thừa Vũ , “ tại tình huống của chú như thế nào, bác sĩ sao?”
      “Tối hôm qua nôn ra máu...” Thích Giai thuật lại đại khái bệnh tình của ba và suy đoán của bác sĩ, xong việc rốt cục nhịn được thấp giọng khóc thút thít, "Sư huynh, ba em ông ấy có thể hay ?”
      .” Giang Thừa Vũ cắt ngang lời của , “Thích Giai, em được suy nghĩ vớ vẩn, kết quả chưa có, có lẽ như em tưởng tượng. Hơn nữa, suy nghĩ cần quá bi quan, tại kỹ thuật trị liệu ung thư cũng tiên tiến rất nhiều so với hồi đó, em cần lo lắng.”
      “Bây giờ việc em cần phải làm nhất là chăm sóc tốt cho bản thân và mẹ em.” Giang Thừa Vũ dừng chút , “Em từ ngày hôm qua đến bây giờ cũng chợp mắt đúng ? ngủ giấc, tỉnh dậy lại đến bệnh viện.”
      “Em ngủ được.” . cũng biết tại phải thời điểm mình có thể buông thả, nhưng ngủ được.
      “Ngủ được nhắm mắt lại nằm chút. Thích Giai, và chú hoàn toàn dựa vào em, em thể gục ngã.”
      “Đúng, em thể gục ngã.” Thích Giai líu ríu lặp lại, quyết định nghe lời lên giường nằm trong chốc lát.

      Lúc mới bắt đầu vẫn như trước thể vào giấc ngủ, Thích Giai cố gắng làm cho đầu óc mình bảo trì trạng thái trống rỗng, cuối cùng, rốt cục cũng ngủ được. biết ngủ bao lâu, phút chốc cảm giác di động bên tai nhàng rung lên, sợ tới mức trở mình bật dậy. Cầm lên nhìn thấy là tin nhắn tài khoản ngân hàng. Thích Giai xác nhận vài lần mới khẳng định đó là tài khoản ngân hàng của mình, nhưng tin nhắn của thông báo vào di động của , như thế nào lại gửi đến di động của Giang Thừa Vũ?
      Suy nghĩ lại, khả năng duy nhất chính là Giang Thừa Vũ gửi tiền cho .
      “Sư huynh, tiền là gửi.” gửi tin ngắn.
      Đáp án quả nhiên, “Dùng trước, đủ cho biết.”

      Mười vạn, phải quá nhiều, nhưng chút cũng thiếu. Thích Giai nắm di động, hốc mắt nóng lên, ngoại trừ trả lời "Cám ơn." biết còn có thể dùng gì để biểu đạt lòng cảm kích.
      “Với cần khách khí, muốn cám ơn phải chăm sóc tốt cho bản thân.”

      “Được.”
      Gửi xong tin nhắn, xem thời gian cũng gần đến buổi trưa, liền rời giường thay quần áo, lúc ra khỏi phòng mới phát mẹ còn nằm trong phòng. Thích Giai liền vào phòng bếp nấu nồi cháo, từ tủ lạnh lấy ra mấy thứ đồ ăn, chiên xào đơn giản mới gọi mẹ dậy.
      Ngủ giấc, tâm tính của mẹ cũng từ thất kinh lúc ban đầu trở nên trấn định kiên cường, hai mẹ con cổ vũ cho nhau, đều ăn hai chén cháo , mới thu dọn vài thứ đến bệnh viện.
      Bởi vì còn chưa tới thời gian thăm hỏi ICU, họ chỉ có thể ngồi ở bậc thang gần cửa phòng bệnh. Vừa ngồi xuống lâu, dưới lầu liền có đám người chậm rãi lên, líu ríu, vừa khóc vừa gào, Thích Giai nghe họ , liền đoán đại khái, xem chừng cũng giống với mình, là người nhà ở phòng săn sóc đặc biệt.
      Thích mẹ nghe thấy họ kêu khóc nhịn được lại rơi nước mắt, kéo kéo cánh tay Thích Giai, “Nếu gọi điện thoại cho bác con.”
      Thích Giai chau mày, vui hỏi, “Gọi điện thoại để làm gì? Bọn họ biết ba con bị bệnh còn lẩn mất sao?”
      Mẹ thở dài, “ như thế nào bọn họ cũng là người thân, lỡ như ba con... cũng phải báo bọn họ biết.”
      Thích Giai tuy rằng ủng hộ cách của mẹ, nhưng vì khiến bà an tâm, vẫn nên gọi điện thoại cho hai bác, báo cho biết bệnh tình của ba , ở phòng săn sóc đặc biệt. Hai người nghe xong thân thiết vài câu, hỏi địa chỉ bệnh viện lập tức tới đây. Nhưng đợi đến thời gian cho thăm hỏi cũng thấy bóng người. Bất quá cũng tốt, bệnh viện chỉ có thể để hai người mặc áo sát trùng vào, hơn số người xuất tình huống như gia đình kia lúc nãy, đám người trông ngóng vào mặt kính cửa sổ, nhìn người nhà từ xa.
      Lúc Thích Giai tiến vào phòng bệnh, y tá liền với họ, “Các người vận khí tốt, bệnh nhân gần tỉnh.”
      Mẹ vừa đến bên giường, vừa gọi “Lão Thích” liền cầm được nước mắt, đành phải xoay người, dùng khăn tay liều mạng lau .
      giường bệnh ba nghe được tiếng gọi, nhàn nhã mở to mắt, con ngươi chuyển vòng, khi nhìn thấy Thích Giai liền lộ ra kinh sắc. Ông khẽ nâng cánh tay, bộ dáng như kéo con , Thích Giai vội vàng đưa tay đến, cầm lấy bàn tay tái nhợt còn huyết sắc kia.

      “Ba, con ở đây.”
      Thích ba trừng mắt nhìn, thấp giọng , “Con sao lại trở về? Có phải ba...”
      “Ba.” Thích Giai cắt ngang lời ông, “Ba đừng bừa, bác sĩ ba sao.”
      Thích ba nhàng nâng khóe miệng, cười cười, “Con ngoan, bệnh của mình ba hiểu được, mọi người cần gạt ba.”
      Ông xong lời này, ho khan hai tiếng, Thích Giai lo sợ, vỗ về ngực ông , “Ba đừng chuyện, nghỉ ngơi cho tốt.”
      Có lẽ do mệt mỏi, ba tranh cãi nữa, khẽ gật đầu, khép mắt lại.
      Thăm hỏi chấm dứt, bác sĩ điều trị chính cho ba tìm ra cửa chuyện, “Bệnh nhân xuất huyết đượckhống chế, tình huống cũng ổn định, buổi tối chuyển tới phòng bệnh thường.”
      “Vậy có phải là có việc gì ?” Thích mẹ nóng vội hỏi.
      Bác sĩ thông cảm lại bất đắc dĩ lắc đầu, “Mẫu thử cho kết quả là ác tính, nhưng còn phải chờ kết quả cuối cùng.”
      “Vậy là sao?” Mẹ bắt lấy tay bác sĩ, “Kết quả cuối cùng chưa có như thế nào lại là ác tính?”.
      Bác sĩ giật tay lại, mà đỡ bà ngồi xuống, giải thích, “Xét nghiệm mẫu thử là phương pháp khám nhanh nhưng so với xét nghiệm pa-ra-phin kết quả chẩn đoán sai dẫn cũng cao, cuối cùng chúng tôi phải chẩn đoán qua pa-ra-phin mới chuẩn xác.”
      “Bình thường xét nghiệm 15 phút có thể ra kết quả, nhưng bệnh viện chúng tôi thiết bị có giới hạn, sau khi cấp cứu kết thúc mới ra kết quả. Pa-ra-phin cần phải 3 ngày mới có kết quả chẩn đoán, nhưng mà...” Ông dừng chút tiếp tục , “Bình thường, xét nghiệm là ác tính, pa-ra-phin cơ bản cũng là ác tính.”
      Lời này thể nghi ngờ tựa như cái búa tạ, gõ vào tim mẹ con Thích Giai, Thích mẹ nước mắt lại rơi xuống, Thích Giai vỗ vỗ tay mẹ, ý bảo bà bình tĩnh lại, sau đó quay đầu hỏi, “Bác sĩ, tình huống của ba tôi có thể chuyển viện ?”
      “Chuyển viện?” Bác sĩ tò mò hỏi, “Mọi người muốn chuyển tới bệnh viện thành phố sao? Bệnh viện chúng tôi và bệnh viện thành phố có hợp tác, nếu cần, chuyên gia của bọn họ đến hội chẩn.”
      , tôi muốn chuyển tới tổng bệnh viện Vũ Cảnh.”
      “Vũ Cảnh tổng viện?” Bác sĩ càng ngạc nhiên, “Người Bắc Kinh sao?”
      Thấy Thích Giai gật đầu, bác sĩ khỏi đánh giá qua Thích Giai vài lần. Bắc Kinh Vũ Cảnh tổng viện thể nghi ngờ là uy tín nhất cả nước về bệnh gan, nhưng loại tây nam thị trấn như họ chạy đến Bắc Kinh, tiền trước hết nhắc đến, chỉ riêng đăng ký là vấn đề, huống chi còn muốn chuyển viện đến.
      “Nơi đó tốt tốt, nhưng có quan hệ vào được.” Bác sĩ hảo tâm nhắc nhở.
      “Tôi nghĩ cách.” Thích Giai kiên định trả lời, “Nhất định để ba tôi đến đó.”
      Bác sĩ nga tiếng, lại nhắc nhở, “Với tình huống tại của ba , khoảng cách lại xa như vậy, được hợp lý lắm. Hơn nữa chúng tôi chờ bệnh tình ông ấy ổn định lại, xác định bị nôn ra máu nữa mới để ông xuất viện.”

      “Kỳ thực...” Bác sĩ ngừng lại, đưa ra phương án khác, “ nhất định phải đến Vũ Cảnh tổng viện, nếu như điều kiện cho phép, mọi người có thể chuyển viện đến Hoa Tây, như vậy dùng ít sức chút.”
      “Chúng tôi thương lượng lại xem.” Thích Giai trả lời. Nhưng lúc ra liền lập tức gọi điện thoại cho Giang Thừa Vũ, “Sư huynh, ba em tình huống tốt, giúp em liên hệ với Vũ Cảnh tổng viện, xem có thể chuyển viện qua đó ?”
      Chấm dứt trò chuyện, lại gọi điện cho Tô Hà, “Chị Tô, ba em bệnh nặng, bây giờ còn ở phòng săn sóc đặc biệt, em muốn xin phép nghỉ dài hạn.” Tô Hà đơn giản hỏi vài câu, liền dặn dò cần quan tâm chuyện của công ty.
      Buông điện thoại, Thích Giai lại xuống lầu dưới đem giấy của bác sĩ đưa cho phòng kế toán, khi trở về liền nhận được tin nhắn từ dãy số xa lạ, mở ra, là Amy, “Giai Giai, ba chị có việc gì chứ? Cần hỗ trợ cứ tiếng.”
      “Cám ơn, mới từ ICU ra, nhưng lạc quan lắm, cụ thể còn phải chờ kết quả kiểm tra.”
      “Chị phải giữ sức khoẻ bản thân, có việc gì gọi điện thoại cho mọi người.”
      Thích Giai đáp lời cám ơn, lúc lên lầu thấy mẹ đâu, vừa hỏi mới biết được tình huống của ba bình thường nên được chuyển qua phòng điều trị. dựa theo chỉ dẫn của y tá vào, quả thực nhìn thấy ba được truyền nước biển nằm giường bệnh.
      “Mẹ, bác sĩ như thế nào?”
      “Bác sĩ hết nguy hiểm, buổi tối sau 7 giờ có thể để ông ấy ăn chút thức ăn lỏng.”
      “Con mua chút cháo.” Thích Giai .
      “Đừng, ba con thích ăn đồ bên ngoài, con ở lại đây, mẹ trở về làm cơm, dù sao chúng ta cũng phải ăn cơm.” Thích mẹ đứng lên khỏi ghế, lại cúi người bên lỗ tai Thích Lê Minh, “Lão Thích, ông có muốn ăn ?”
      Thích Lê Minh khẽ lắc đầu, lại chậm rãi nhắm mắt nghỉ ngơi.
      Mẹ rồi, ba vẫn còn trong trạng thái nửa mê man, biết nên làm gì, chỉ có thể nhìn túi nước biển ở đầu giường ngẩn người, từng giọt nước thuốc rơi vào ống truyền dịch, nhìn lại có chút thất thần.
      Zz, di động trong túi chấn động gợi lại chú ý của .
      Thích Giai cầm lấy di động, màn hình lại là dãy số xa lạ, chỉ cảm thấy dãy số rất quen thuộc, phút chốc nghĩ đến Lâm Tiêu Mặc, đúng, nhất định là Giang Thừa Vũ liên hệ với . Thích Giai tựa như đứa rơi xuống nước rốt cục gặp được phao cứu sống, hưng phấn đến muốn khóc. cầm di động chạy ra khỏi phòng bệnh, bấm nút nghe máy, đợi đối phương lên tiếng liền khóc, “ ở đâu, ba em bị ung thư tái phát, em rất sợ...”
      “Đừng sợ, cho tôi biết em ở đâu?”
      “Nhập viện ở bệnh viện huyện.”
      “Huyện nào?”
      “Y huyện a!” Thích Giai khóc thút thít trả lời xong, mới cảm thấy có gì đó đúng. Vừa rồi thanh có chút xa lạ, giống Lâm Tiêu Mặc. Hơn nữa, Lâm Tiêu Mặc biết nhà , sao lại hỏi ở huyện nào?
      là ai?” kinh ngạc hỏi.
      Microphone truyền đến đáp án khiến cả kinh mở to miệng, “Tôi là Lục Tranh!”
      tart_trung, Snow, lonkon9512 others thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      m* nó chứ.đọc chương này xong lại ghét LTM thêm .bao nhiêu ng đều biết mà hỏi thăm......mang tiếng là bạn trai lúc cần đên lại chẳng thấy đâu thế còn mở miệng oán trách này nọ chả hiểu sao Tg lại thich nữa:yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo50::yoyo50::yoyo50::yoyo28::yoyo28:
      ta hơi bức xúc nên xả tí....nàng thông cảm nha:yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      thank nàng

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      LTM sao lâu xuất vậy??? Kiểu này LTM mà xuất TG vừa đau lòng vừa buồn cho mà xem. Khổ thân TG qúa :yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      Quyen Tran thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :