1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sớm Yêu Trễ Cưới - Hạ Mạt Thu (Full 52c+2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      mong ngóng bạn từng ngày:th_18:

    2. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      hóng truyện này lâu lắm r mà chưa có chương mới :-(

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      mong có chương mới từng ngày ,bạn ơi :yoyo26::yoyo26:

    4. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 38:

      Edit: katee

      cái tát này khiến Thích Giai tỉnh hơn phân nửa, ra sức thét chói tai, giãy dụa, nhưng hai chân lại bị hai người đàn ông còn lại gắt gao ngăn chặn, mà gã heo mập đó cũng bắt đầu động thủ xé quần áo của , bộ y phục ngắn che chắn trước ngực bị xé rách, lộ ra nội y màu đỏ bên trong.

      nhìn thân hình trắng bóng trước mặt, sắc dục xông tim, hạ lưu hề hề với đồng bọn, “Làn da mẹ nó quá đẹp…”

      Mắt thấy bắt đầu cởi dây lưng, Thích Giai hoảng sợ lắc đầu, , thể bị…, thà chết cũng để gã đàn ông này làm bẩn thân mình.

      Thấy thời cơ trong lúc cởi quần áo thả lỏng lực tay kìm hãm mình, Thích Giai kháng cự, từ bàn trà bắt lấy cái gạt tàn thuốc, hung hăng nện vào mắt .

      nghĩ tới việc bị hạ dược còn có lực công kích, mắt bị đập trúng, máu tươi nhất thời từ khóe mắt chảy ra, đau đến nỗi bưng mắt tru lên, “A, mắt của tôi, mù, mù mất thôi…”

      Hai người còn lại chặn Thích Giai thấy bạn mình máu tươi đầy mặt, sợ tới mức vội vàng tiến đến gần xem xét thương thế. Thích Giai thừa dịp bọn họ thả lỏng cảnh giác, đứng mạnh lên, chạy như bay đến cửa.

      Nhưng vừa mới ra khỏi cửa, thắt lưng bị người ở phía sau ôm lấy. Thích Giai vội vàng lấy tay vịn khung cửa, lớn tiếng kêu cứu, “Cứu mạng, cứu mạng a!” Bởi vì dùng lực quá mạnh, ngón tay bị kẹp chặt muốn gãy.

      Bảo vệ ở hành lang cách đó xa nghe tiếng kêu cứu, lập tức chạy nhanh đến, nhanh chóng chế ngự ba người đàn ông này, mà chủ quản cũng nghe tin liền chạy tới, cởi áo khoác bao lại, giọng trấn an, “Đừng sợ, có việc gì rồi.”

      Thích Giai ngồi xổm ngay cửa, gắt gao cắn chặt môi, trong đầu tất cả đều là những hình ảnh vừa rồi. Mọi người xung quanh lên án ba người kia, đối với khuyên can khẩn trương đều thành dõi mắt về khoảng , hẳn là nên lớn tiếng khóc, nhưng chút cũng khóc nổi.

      cứ ngơ ngác ngồi xổm dưới đất, mãi đến khi giọng gắt gao của chủ quản vang lên bên tai, “Các người có lầm hay , ba tên hỗn đản kia có ý đồ cưỡng hiếp ấy, ấy chỉ tự vệ thôi.”

      Cưỡng hiếp? Thích Giai hoảng sợ rùng mình cái, thần sắc khẩn trương ngẩng đầu, liền thấy hai người thân cảnh phục từ nhìn xuống mình, “Có người báo án, đánh bị thương ở mắt, là phải ?”

      Thích Giai gật gật đầu.

      ta tại thương tích rất nặng, được cấp cứu, mời theo tôi chuyến.”

      Cảnh sát xong tiến đến kéo tay , sợ tới mức lui lại, tay giữ chặt quần áo càng ngừng lắc đầu, “Cút ngay, cút ngay, đừng chạm vào tôi.”

      Chủ quản thấy thế, đau lòng ôm chặt , giọng dỗ, “Đừng sợ, đừng sợ.” Rồi sau đó lại hướng tới cảnh sát gầm lên giận dữ, “Tôi này đồng chí cảnh sát, các người thấy được ấy bị dọa thành cái dạng gì a? Các người hẳn là phải đem ba tên hỗn đản kia bắt lại, phán bọn họ tội cưỡng gian cũng chưa đủ thỏa mãn.”

      Vị cảnh sát kia tựa hồ cũng phát hỏa, lớn tiếng quát lại chủ quản, “Vụ án làm sao cần dạy, tình hình thế nào quay về cục sau, phải trách nhiệm của , chúng tôi làm bậy bắt người.”

      xong xoay người lại nhìn Thích Giai, nhíu mày, chỉ huy người bên cạnh, “Trước hết lấy quần áo cho ấy mặc vào, sau đó tìm người cùng ấy theo tôi về.”

      Chủ quản xung phong nhận việc dẫn đến đồn cảnh sát, kể lại toàn bộ tình, cũng đưa ra băng ghi hình theo dõi hành lang lúc đó, chứng minh ba người kia ỷ mạnh hiếp yếu bức Thích Giai ở lại, mà nữ cảnh sát sau khi kiểm tra thương tích của Thích Giai xong cũng đưa ra bằng chứng ba người dùng vũ lực với , cũng có ý đồ muốn xâm phạm.

      Ghi chép xong, người cảnh sát phụ trách phá án đem ly nước đưa tới trước mặt Thích Giai, “Dựa theo quy định, việc trước khi được điều tra ràng, đả thương người nghiêm trọng cần phải lưu lại sở vài ngày, nhưng tôi tin tưởng lời . Như vậy , gọi người đến nộp tiền bảo lãnh, để cho đảm bảo xong, chúng tôi để về.”

      Chủ quản bên nghe vậy, , “Bao nhiêu tiền, tôi bảo lãnh ấy.”

      “Xét thấy đối phương bị thương nghiêm trọng, trước nộp 5 vạn tiền bảo lãnh .”

      “5 vạn? Nhiều vậy sao?” Chủ quản tắc lưỡi.

      Cảnh sát liếc mắt nhìn chủ quản cái, , “Nhiều ư? Con mắt của người kia còn chưa biết có giữ lại được ? Hơn nữa là người nơi khác, nguyên tắc thể bảo lãnh cho ấy.”

      Lần này chủ quản hoàn toàn im lặng.

      Cảnh sát phá án xem xét thấy Thích Giai còn ở trạng thái hoảng sợ, thở dài, “ chắc vẫn còn là sinh viên , học trường nào?”

      Thích Giai ngẩng đầu, nhìn chằm chằm người cảnh sát, dùng sức lắc đầu, “ phải, tôi phải.”

      được, thể để cho trường học biết, nếu bị trường biết được ở câu lạc bộ đêm làm thêm, còn đả thương người khác, nhất định bị đuổi học. Nếu bị đuổi rồi, sao có thể kiếm việc làm, sao có thể nuôi gia đình?

      Cảnh sát thấy sợ đến nước mắt lưng tròng, vội trấn an , “Đừng lo, chúng tôi tìm trường học, tôi chỉ muốn hỏi , có bạn học tốt hay giáo sư nào đó, gọi họ tới đây bảo lãnh cho thôi.”

      Bạn học tốt? Lâm Tiêu Mặc? , , thể cho biết, tuyệt đối thể.

      Nhìn liều mạng lắc đầu, cảnh sát lại đề nghị, “Hay là, xem còn có người quen nào ?”

      Người quen? Thích Giai cắn môi suy nghĩ, trong đầu chợt lên người. Bất quá, chỉ dựa vào mối quan hệ bây giờ, ấy có giúp mình ? Thử lần .

      từ tay cảnh sát nhận lại di động của mình, bấm dãy số, điện thoại reo hai tiếng có người nhận máy.

      “Sư huynh, là em, em có việc muốn nhờ giúp đỡ…”

      Giang Thừa Vũ hẳn là ngủ rồi, trong giọng còn mang theo thanh khàn khàn vừa tỉnh, “Sao vậy?”

      “Em đả thương người khác, ở đồn cảnh sát, phải nộp năm vạn tiền bảo lãnh và có người đảm bảo, có thể tới đây ?”

      rất cảm kích Giang Thừa Vũ hỏi nguyên nhân vì sao thẳng thắn trả lời, “Được.”

      Ngắt điện thoại, Thích Giai nhìn thấy di động có tin nhắn chưa đọc, tất cả đều của Lâm Tiêu Mặc. Từ khi quyết định Nhật Bản, đây là lần đầu tiên liên hệ với , đáng tiếc giờ phút này chút cũng muốn nhận. Toàn bộ đều bỏ , vèo cái, hộp tin nhắn trống rỗng.

      Giang Thừa Vũ tới rất nhanh, thấy nhíu chặt mày, vỗ vỗ đầu của , liền về hướng cảnh sát bên kia.

      Thích Giai ngồi ôm đầu gối vùi đầu sâu vào. biết Giang Thừa Vũ sau khi biết được chân tướng còn có thể thay nộp tiền bảo lãnh , cũng biết có thể ghét mình hàng đêm làm công chúa ở câu lạc bộ đêm , chỉ cảm thấy mệt mỏi quá, chỉ muốn ngủ giấc, sau đó khi tỉnh lại liền phát tất cả đều chỉ là ác mộng của mà thôi.

      Nhưng cái đau bỏng rát mặt và quần áo bị tàn phá người luôn nhắc nhở hết thảy phải mộng, thiếu chút nữa bị cường bạo.

      dùng sức ôm chặt chính mình, thân mình nhịn được mà run rẩy, còn cắn chặt môi tiết ra thanh nào.

      Giang Thừa Vũ làm xong hết thủ tục ra thấy hình ảnh như vậy, đem áo rộng thùng thình của mình khoác lên cuộn mình lại, thân mình lạnh run như lá cây bàng trong gió. Nhớ tới miêu tả vừa rồi của cảnh sát, nắm chặt quyền, hận thể phanh thây ba tên kia thành tám khối.

      “Đừng sợ, có việc gì đâu.” nửa ngồi chồm hổm, vừa đưa tay đỡ , lại thấy mạnh mẽ lui về sau.

      Giang Thừa Vũ đau lòng thở dài, “Chúng ta về , có thể tự mình ?”

      Thích Giai nâng đầu lên từ đầu gối, kinh ngạc nhìn Giang Thừa Vũ, lại gật gật đầu.

      Sau khi hỏi ý kiến của , Giang Thừa Vũ mang trở về nhà.

      “Phòng tắm ở bên kia, em tắm trước .” Giang Thừa Vũ lấy ra cái khăn mặt đưa cho , nhìn vào, mới cầm di động, nhập vào dãy số, “Duy Duy, làm phiền giấc ngủ của em? muốn hỏi mượn em bộ quần áo…”

      Thích Giai đứng trong phòng tắm, tùy ý để nước lạnh như băng từ vòi sen chảy xuống, cọ rửa thân thể muốn đông lại. nhắm mắt, hình ảnh lại đến, tay người đàn ông mập mạp, cái miệng mang theo mùi tanh, còn quần áo bị xé rách… dùng sức xoa xoa mình, hy vọng có thể cọ sát ấn ký của họ để lại người, cũng cọ sát sỉ nhục này.

      Chỉ là, chà xát sao cũng sạch được, hai tay ôm ngực, chậm rãi ngồi xổm xuống, sợ hãi, chán ghét, sợ hãi mãnh liệt cứ tuần tự xuất , làm cho khó có thể nén xuống, cuối cùng phải cắn ngón tay, trong tiếng nước ào ào khóc thành tiếng.

      Khi tên Duy Duy kia đem quần áo đưa vào, lạnh đến co rút lại. Duy Duy cuống quýt tắt nước , xả khăn mặt lau khô thân mình và tóc, giúp mặc quần áo, mới gọi Giang Thừa Vũ vào, ôm vào phòng ngủ.

      “Có nặng lắm , ấy sao chứ?” Duy Duy lo lắng hỏi.

      Giang Thừa Vũ nhìn Thích Giai nằm cuộn tròn trong chăn, tim đau từng cơn. thở dài, “ sao, chỉ bị dọa thôi. Buổi tối cám ơn em, quần áo hôm nào đó trả lại.”

      Duy Duy hiểu được Giang Thừa Vũ muốn biết tình hình thực tế, cũng hỏi thêm, vẫy vẫy tay, chào tạm biệt, “Em về trước, có gì cần giúp đỡ, cứ gọi điện thoại cho em.” tới cửa, bỗng nhiên quay đầu, ý vị sâu xa , “ họ, hôm nay rất bình thường nha.”

      Giang Thừa Vũ hơi giật mình, cười cười, “Có lẽ.”

      Ngày hôm sau, xác định cảm xúc co vững vàng hơn, Giang Thừa Vũ mới đưa về trường học. Ở trước cửa kí túc xá nữ sinh, Thích Giai cúi đầu, sau lúc lâu mới , “Sư huynh, tối qua cám ơn , tiền em…”

      “Chuyện tiền em cần lo lắng, trở về nghỉ ngơi cho tốt, mặt khác…” Giang Thừa Vũ dừng chút rồi , “ cần làm ở nơi đó nữa, nếu em cần tìm việc, có thể giới thiệu cho em.”

      Thích Giai cắn môi, thiên ngôn vạn ngữ chỉ gom lại hai chữ, “Cám ơn.”

      Trở lại kí túc xá, lại tắm. Khi ra vừa lúc gặp được Hứa Đình Đình về.

      “Cậu tối qua đâu? Điện thoại cũng ai tiếp, Lâm Tiêu Mặc nhà cậu gần như muốn đem đập nát điện thoại phòng ngủ.”

      “Kiểm kê trong kho hàng, tín hiệu tốt.” tìm đại cái cớ.

      “Vậy cậu về rồi gọi điện cho ấy , buổi sáng ra ngoài nhìn thấy ấy ở dưới lầu chờ cậu, người này…” Hứa Đình Đình huyên thuyên cằn nhằn mà nén giận Thích Giai chuyện đâu, chú ý Thích Giai dùng khăn mặt che lại rơi lệ đầy mặt.

      Mãi đến khi nghe thấy tiếng khóc thút thít nhẫn, Hứa Đình Đình mới giật mình hoảng lên, bước nhanh lại vén khăn mặt đầu Thích Giai, kinh ngạc hỏi, “Sao lại khóc? xảy ra chuyện gì?”

      có gì, chỉ là cảm thấy khó chịu.”

      Hứa Đình Đình thấy tránh né, biết muốn , liền hỏi thêm nữa, nhưng vẫn nhịn được lắm điều, “Hai người hòa thuận sao? Gây gây, đừng chiến tranh lạnh, chiến tranh lạnh làm tổn thương tình cảm. ấy chắc chắn chịu đến dỗ dành cậu, chỉ là còn giận cậu thôi, cậu cũng nhịn chút là được, đừng cãi nhau nữa, khó khăn qua thôi mà?”

      Thích Giai ừ tiếng, đem khăn mặt tiếp tục chà lau tóc. Sau ngày đó, Lâm Tiêu Mặc tức giận đến nỗi nhiều ngày liên lạc với , tuy chưa , nhưng bọn chị em trong phòng ngủ có thể nhìn , đại khái có thể đoán được họ có mâu thuẫn. Tối hôm qua, gọi điện thoại và nhắn tin cho mình, tuy cái cũng chưa xem, nhưng có lẽ đoán được muốn dỗ dành .

      Thích Giai tự giễu cười cười, nhớ tới lời của Hứa Đình Đình, “Mình sao lại cảm thấy Lâm Tiêu Mặc người ta coi trọng tình cảm này hơn cậu a?”

      Người lớn sai, thử hỏi người làm tốt công tác chuẩn bị chia tay, như thế nào lại toàn tâm toàn ý nỗ lực đây? Trong trò chơi tình , vẫn lo ít mới có thể tiêu sái dứt ra, muốn tiêu sái, cho nên mới giữ lại.

      Thích Giai dùng khăn lau tóc, cái mũi hít thở sâu.

      Khi điện thoại vang lên, đưa mắt nhìn qua, màn hình là dãy số xa lạ, cũng phải Lâm Tiêu Mặc.

      nhận máy, microphone truyền đến giọng nữ trung niên, “Xin chào, cho hỏi có phải Thích Giai ?”

      “Đúng vậy, đây là?”

      “Tôi là mẹ của Lâm Tiêu Mặc.”
      hamaxink, tart_trung, Snow10 others thích bài này.

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      nàng ghê chờ lâu rùi hum nay mới có chương mới :yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      katee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :