1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Sổ tay sử dụng đàn ông - Lam Bạch Sắc (75c)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. T3Sister

      T3Sister Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      13
      Chương 73

      Hành trình trăng mật lẽ ra phải được gọi là hành trình uất ức của Lộ tiên sinh...

      Lộ Tấn hầu như uất ức từ Nice đến tận Venice.

      Ngay cả thành phố khát vọng Amsterdam lừng lẫy đại danh cũng thể làm ta hào hứng.

      chuỗi ngày ngủ sớm dậy muộn lại khiến bà Lộ dưỡng đủ tinh thần, vừa đến Amsterdam, cả người tràn đầy sức sống, vừa ra khỏi khách sạn bắt đầu sắp xếp lịch trình buổi tối, còn hưng phấn hơn cả ông Lộ.

      “Từ Chiêu Đễ quán bar này có vũ nữ rất nổi tiếng, thứ sáu nào cũng biểu diễn tiết mục đặc biệt, hôm nay vừa đúng là thứ sáu, buổi tối chúng ta xem nhé!”

      Cố Thắng Nam vừa vừa quay đầu lại giơ điện thoại lên trước mặt Lộ Tấn, gợi ý Lộ Tấn đọc tin nhắn Từ Chiêu Đễ gởi tới đề cử quán bar này.

      Nghe như vậy, Lộ Tấn đằng sau hết sức ủ rũ lập tức hai mắt sáng ngời, bước dài lên trước mặt : “Hôm nay em còn mệt nữa à?”

      Cố Thắng Nam nhận ra câu hỏi này của ta có thâm ý gì, chỉ buột miệng đáp: “Em cũng biết thế nào, vừa đến Amsterdam em thấy tinh thần phấn chấn, còn mấy hôm vừa rồi lúc nào cũng mệt mỏi”.

      Lộ Tấn hơi nhíu mày suy ngẫm về tượng sinh lí lạ lùng này của , ta nhanh chóng tìm được lời giải thích hợp lí: Đứa con trong bụng vợ mình nhất định là thằng con trai háo sắc, đến đâu cũng thấy hứng thú, nhưng vừa đến “kinh đô tình dục” lập tức phấn chấn, nhờ thế tinh thần mẹ nó cũng sáng láng lên theo.

      Lần đầu tiên trong đời Lộ Tấn lòng biết ơn thằng con háo sắc của mình...

      Nhờ có nó, cuối cùng Lộ tiên sinh cũng nhìn thấy hi vọng được ăn mặn.

      “Được, buổi tối mình cùng ”. Lộ Tấn đồng ý rất quyết đoán.

      Cho dù Lộ tiên sinh lập tức nhận lời, buổi tối cũng giữ đúng lời hứa cùng đến con phố đèn đỏ nổi tiếng nhất Amsterdam, nhưng khi chương trình biểu diễn của vũ nữ nổi tiếng mà Cố Thắng Nam chờ mong vừa mở màn, Cố Thắng Nam lập tức trợn mắt nhìn suýt rơi con ngươi ra ngoài. Lộ Tấn ngồi ở vị trí quan sát tốt nhất lại tỏ ra hề hứng thú, Cố Thắng Nam thỉnh thoảng liếc nhìn Lộ Tấn, lại thấy Lộ Tấn sốt ruột nhìn đồng hồ.

      Cố Thắng Nam đưa tay qua nâng cằm ta lên: “Sao xem? Chúng ta mua vé vị trí tốt nhất cơ mà”.

      Lộ Tấn định trả lời “Chúng ta xem nữa, về khách sạn ”, nhưng suy nghĩ lát lại như vậy mà đột nhiên cau mày, đưa tay day thái dương, làm bộ cắn răng chịu đau: “ đau đầu...”

      ta diễn giống như , Cố Thắng Nam hoàn toàn nhìn ra sơ hở, vội áp đến gần nhìn mặt ta. Ánh đèn neon chiếu lên mặt khiến sắc mặt ta có vẻ hơi trắng bệch, dù vậy Cố Thắng Nam vẫn vô cùng khó hiểu: “Sao tự nhiên lại đau đầu? ràng vừa nãy còn bình thường mà”.

      “Màn nhảy múa này quá kích thích tuyến yên đàn ông, kích thích quá mức, chịu nổi nên đau đầu là đúng thôi”.

      Lời giải thích của ta nghe có vẻ rất khoa học, Cố Thắng Nam phân vân lựa chọn giữa màn biểu diễn càng ngày càng hấp dẫn và an nguy của chồng mình, cuối cùng lựa chọn điều thứ hai, vừa lưu luyến ngoái lại vừa theo Lộ Tấn ra về. lưu luyến đến mức nào? Cứ xem điệu bộ ba bước ngoái lại lần là đủ biết, mà đến lần thứ tư ngoái lại nhìn, Lộ Tấn quyết đoán đưa tay nắm cổ áo kéo .

      ta là đàn ông còn thấy hứng thú với màn người đàn ông này, là phụ nữ lại thích xem làm gì?

      Đương nhiên Lộ tiên sinh ra điều này, bởi vì...

      Tối nay ta còn có chuyện cần nhờ.

      có kinh nghiệm bị từ chối vô số lần, lần này Lộ Tấn ngoan hơn, giữ nguyên tư thế ôm đầu về đến khách sạn, biểu diễn rất giống, ngay cả lúc Cố Thắng Nam hỏi ta còn đau đầu để vặn nước tắm cho ta, Lộ Tấn vẫn yên lặng ngồi sofa, mệt mỏi nhắm mắt lại, gật đầu cái rồi lén liếc nhìn vào phòng tắm, có gắng nén kích động ném lên giường.

      Thấy vào phòng tắm, rốt cục Lộ Tấn cũng có thể hành động, treo biển đề nghị quấy rầy ra ngoài cửa, dùng tốc độ nhanh nhất trong lịch sử cởi sạch đồ người, đá đôi giầy ra khỏi chân, chân đất thấm thảm mềm mại vào phòng tắm.

      Lúc này trong phòng tắm mờ mịt hơi nước, trong tiếng nước róc rách, Cố Thắng Nam đứng nhìn mực nước bên cạnh bồn tắm.

      Lộ Tấn tiếng động khóa trái cửa phòng tắm, tiếng động đến gần .

      Đến lúc Cố Thắng Nam phát có người vào phòng tắm Lộ Tấn ôm chặt lấy .

      Cố Thắng Nam giật nảy, vô thức cúi đầu nhìn bàn tay ôm người mình, nhận ra chiếc nhãn cưới ngón tay, mới còn hoảng sợ mà chỉ nghi hoặc quay lại nhìn Lộ Tấn.

      Cố Thắng Nam quay lại vừa đúng tâm nguyện của Lộ Tấn, Lộ Tấn cúi đầu nhìn môi .

      ta gì, giây sau dịu dàng hôn lên môi .

      Đến lúc Lộ Tấn dùng răng mở hết cúc áo ra, môi ta cũng bắt đầu lướt làn da mịn màng của , Cố Thắng Nam mới đột nhiên nhớ ra chuyện, lập tức nhíu mày: “ đau đầu cơ mà?”

      “Đúng vậy, thế nên mới phải tắm uyên ương”.

      Đau đầu và tắm uyên ương có quan hệ nhân quả gì à? Cố Thắng Nam nhớ lại cảnh ta giả vờ đau đầu giống y như đúc, sau đó mới hiểu ra mình lấy ông chồng có trình độ diễn xuất ngang tầm Holywood.

      Nhưng tất cả quá muộn, bị ta lột sạch, trong nháy mắt bị bế lên đặt vào bồn tắm, sau đó ta cũng bước vào theo.

      “Dùng nước để giảm xóc, ý tưởng được chứ?” Hiển nhiên Lộ Tấn rất đắc ý với sáng kiến của mình, lúc này vẫn quên nhướng mày khoe khoang với .

      Thấy ta chống tay lên thành bồn tắm để khỏi đè lên người , lại nhìn mặt nước dập dờn gợn sóng, thầm nghĩ ta suy nghĩ quá chu đáo, lại phải nhẫn nhịn khổ cực như vậy, lập tức vòng tay ôm cổ ta, hào phóng cho ta hưởng phúc lợi lần đầu tiên từ khi bắt đầu chuyến trăng mật tới nay.

      Nhưng chịu chủ động mà Lộ Tấn vẫn dám buông lỏng cảnh giác - dù sao đứa bé rắc rối trong bụng mới là mầm họa lớn nhất của ta.

      Mấy lần trước ta bị từ chối đều là bởi vì ta chọc giận mầm họa trong bụng , chỉ cần nó làm Cố Thắng Nam cảm thấy sợi dây thần kinh nào đó trở nên khác thường là chịu để ta tiếp tục...

      Lần này có thể là Lộ Tấn có kinh nghiệm, ta luồn tay xuống dưới nách , nhàng nâng lên, nhờ vậy mực nước trong bồn tắm chỉ còn ngập đến nửa người . Còn ta cúi xuống hôn lên ngực , hình như ngực ... đầy đặn hơn chút, Lộ Tấn có thể cảm nhận được điều này.

      Tiếp theo...

      Hôn xuống đến bụng , Lộ Tấn tạm thời dừng lại, khẽ chạm vào bụng , thầm: “Nhóc con, phải ngoan ngoãn, được quấy mẹ, biết ? Nếu con ngoan sau này bố dẫn đến Amsterdam xem vũ nữ múa cột”.

      Bị ta làm tinh thần lâng lâng, Cố Thắng Nam nhịn được cúi đầu nhìn ta: “ thầm gì đấy?”

      Lộ Tấn lại dịch người lên, vuốt mái tóc ướt của , nhìn đôi mắt long lanh vì ham muốn của : “ có gì...”

      ta tuyệt đối với vợ mình là mình và đứa con háo sắc vừa đạt được thỏa thuận gì.

      Vì chuyến lữ hành Amsterdam ướt át mà Lộ Tấn cha hứa hẹn, rốt cục Lộ Tấn con cũng còn quấy rối bố nữa, để Lộ Tấn cha được ăn bữa mặn đầu tiên trong chuyến trăng mật này...

    2. T3Sister

      T3Sister Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      13
      Chương 74

      Lộ Tấn cho rằng đưa con trong bụng Cố Thắng Nam rất háo sắc, nhất định đứa con trai, nhưng sau khi ta sốt ruột qua lại tiếng bên ngoài phòng sinh, cuối cùng lại là...

      “Chúc mừng Lộ tiên sinh, là !”

      Y tá vừa từ phòng sinh ra lập tức bước tới chỗ ông bố vừa lên chức có vẻ mặt hết sức sốt ruột này để báo tin tốt.

      Thực ra ta quả thích có con hơn, nhưng tin tức này khỏi quá bất ngờ, vì vậy đầu óc Lộ Tấn lập tức trống rỗng, cứ thế đứng chết sững.

      Phải nhờ đến thúc giục của Mạnh Tân Kiệt, Lộ Tấn mới phục hồi lại tinh thần, vội vã đến chỗ giường bệnh vừa được y tá đẩy từ phòng sinh ra ngoài.

      Thuốc tê còn chưa tan, Cố Thắng Nam nằm ngủ giường bệnh, còn em bé hơi nhăn nheo quấn trong tã lót bên cạnh Cố Thắng Nam cũng nhắm mắt lại ngủ, thân thể hình như lớn hơn chai nước khoáng được bao nhiêu, Lộ Tấn nhìn cậu bé, à phải, bé, cảm thấy rất kì diệu, dường như trái tim mình thoáng cái bị hòa tan...

      Kể cả khuôn mặt bé vẫn nhăn nheo như bà già...

      Mạnh Tân Kiệt, Từ Chiêu Đễ, Vivian, bố mẹ Cố Thắng Nam, mẹ Lộ Tấn, toàn bộ mọi người đều vào phòng bệnh. Lộ Tấn ngồi bên cạnh giường Cố Thắng Nam nhìn rất lâu, vẫn chưa tỉnh lại, Lộ Tấn nhịn được cúi xuống hôn lên trán vợ.

      Trán lạnh buốt, cần cũng biết trong hơn tiếng vừa rồi phải chịu bao nhiêu đau đớn.

      “Cảm ơn bà xã...” Lộ Tấn thầm vào tai .

      Có lẽ phải là trùng hợp mà nghe thấy lời ta , chỉ thấy Lộ Tấn vừa dứt lời, lông mi Cố Thắng Nam rung rung, sau đó chậm rãi mở mắt ra.

      Câu đầu tiên của Cố Thắng Nam chính là: “Cho em xem mặt con”.

      Lộ Tấn định bế đứa bé nằm ngủ chiếc giường bên cạnh Cố Thắng Nam lên, nhưng tay còn chưa chạm vào tã lót, ta vội dừng lại.

      Đứa bé mềm nhũn xíu, ta rất sợ mình làm con bị đau, Lộ Tấn suy nghĩ rất lâu mà vẫn biết phải bế kiểu gì, cuối cùng dứt khoát ngẩng đầu nhìn mọi người đứng xung quanh cầu cứu.

      Tuy người đầu tiên nhận được tín hiệu cầu cứu của ta là mẹ ta, nhưng mẹ Cố Thắng Nam nhanh tay nhanh mắt giành trước bước, thành thạo bế đứa bé đến gần Cố Thắng Nam. Cố Thắng Nam nghiêng đầu nhìn thấy khuôn mặt nhắn xinh đẹp đó.

      Lúc này Cố Thắng Nam mới thở phào nhõm, chậm rãi nhắm mắt lại ngủ tiếp. Lộ Tấn được mẹ vợ chỉ bảo, ôm con đặt về giường riêng. Con vẫn còn nhắm mắt, da vẫn nhăn nheo vì mới sinh ra, Lộ Tấn cúi xuống định thơm lên má con theo bản năng, nhưng đúng lúc này bé đột nhiên mở mắt ra.

      Hai bố con nhìn nhau đủ ba giây, sau đó bé há miệng khóc lớn...

      Chẳng lẽ bé vẫn còn nhớ chán ghét của ông bố đối với mình khi vẫn còn trong bụng mẹ nên ta còn chưa thơm được khóc lớn từ chối? Nghe thấy tiếng khóc, mọi người đều chạy tới xem, Lộ Tấn bị bọn họ chen ra ngoài, chỉ có thể buồn bực tự an ủi: Con được hoan nghênh như vậy cũng là chuyện tốt.

      Trong tiếng khóc nỉ non của con , ông bố mới lên chức vội vã chào đón chức vụ mới tinh này.

      ***

      Nhưng Lộ Tấn nhanh chóng nhận ra con được hoan nghênh quá có lúc cũng chưa chắc là chuyện tốt - con ra đời lại gây ra chiến tranh giữa mẹ đẻ và mẹ vợ.

      bà ngoại, bà nội đều mới lên chức bắt đầu phân cao thấp từ chuyện đặt tên cho cháu là gì đến chuyện cháu phải bú sữa mẹ bao nhiêu, uống thêm bao nhiêu sữa ngoài...

      Như tối nay, Lộ tiên sinh vất vả lắm mới dỗ được con ngủ, vừa ôm vợ lên giường định tranh thủ thời gian âu yếm chút, ngờ ta còn chưa kịp đặt vợ lên giường tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.

      Lộ Tấn lập tức lại kích động muốn đập giường.

      Cắn răng nuốt cục tức trong lòng xuống, Lộ Tấn dứt khoát coi như nghe thấy tiếng chuông cửa càng lúc càng gấp gáp, đè lên người Cố Thắng Nam, cởi dây áo ngủ ra.

      Cố Thắng Nam lại vờ điếc được, buộc lại dây áo: “Em ra mở cửa đây”.

      “Chắc chắn là mẹ em và mẹ em lại thống nhất được chuyện gì đó nên đến tìm vợ chồng mình phân xử. Mặc kệ , cùng lắm là bấm chuông lúc nữa rồi hai bà thôi”.

      Vừa nghe thấy phải phân xử, Cố Thắng Nam cũng hơi nhíu mày, thôi ích kỉ hồi, đột nhiên nâng mặt Lộ Tấn lên hôn tới.

      Phải biết hai vợ chồng rất lâu được gần nhau vì phải chăm sóc con rồi, chẳng lẽ bà Lộ lại hề nhớ ông Lộ?

      Dây áo ngủ vừa buộc lại lần nữa bị Lộ Tấn cởi ra, ta luồn tay vào cổ áo , tay nhanh chóng cởi dây lưng ta.

      Hai vợ chồng ngờ hai bà đều cố chấp đến mức đáng sợ, ấn chuông cửa đủ ba phút, mà tiếng chuông cửa này làm quá trình khởi động của vợ chồng nhà họ Lộ trong phòng ít nhiều bị ảnh hưởng. Cuối cùng tiếng chuông dừng lại, Lộ Tấn hôn đến vết mổ của Cố Thắng Nam ngẩng đầu lên nhìn , Cố Thắng Nam cũng cúi đầu nhìn ta, cả hai mỉm cười thở phào nhõm.

      Nhưng trong lúc hai người tưởng có thể có thể hưởng thụ thế giới riêng mà bị quấy rầy...

      “Reng reng reng...” Điện thoại bàn trong phòng bất ngờ đổ chuông.

      Liên tiếp bị hai bà nội ngoại oanh tạc bằng chuông cửa và điện thoại, Lộ Tấn và Cố Thắng Nam triệt để thua trận, tất cả hứng thú đều biến mất, mặc quần áo vào mở cửa.

      Quả nhiên hai bà vừa vào cửa bắt đầu cãi cọ trước mặt Lộ Tấn và Cố Thắng Nam.

      Lần này nội dung tranh chấp của hai bà là vấn đề thực đơn cho em bé.

      Bà ngoại: “Bà xem tôi nuôi dạy con tôi rất tốt, từ Thắng Nam nhà tôi kén ăn, đâu như Lộ Tấn nhà bà ăn uống khắt khe như vậy, cái này ăn cái kia ăn? Cho nên chuyện ăn uống của Lộ Vô Song phải do tôi quyết, bà quyết được”.



      Bà nội: “Bà cũng biết nó họ Lộ à? Nó mang họ Lộ phải nghe lời bà nội, thực đơn của tôi là thuê người lập riêng, có lợi cho phát triển đầu óc và thân thể của cháu tôi”.

      Bà ngoại: “Thực đơn của bà là do chuyên gia dinh dưỡng nước ngoài định ra, cháu tôi cũng ăn giống như trẻ con nước ngoài được à? Mà thực đơn của tôi là từ bà nội tôi truyền lại, được kiểm nghiệm qua thời gian dài, phù hợp nhất với trẻ con Trung Quốc. Tôi nhượng bộ cho bà lấy cái tên Lộ Vô Song quê mùa đó rồi, chuyện thực đơn của nó tôi nhất định thỏa hiệp”.

      Bà nội: “Cái tên Lộ Vô Song hay thế còn gì! Thiên hạ vô song, vậy mà bà biết tán thưởng”.

      Bà ngoại: “Bà nghĩ là bà diễn tiểu thuyết Kim Dung à?”

      Lộ Tấn nhìn Cố Thắng Nam, dùng ánh mắt hỏi : có thể đánh ngất hai bà đưa ra ngoài ?

      Dù Cố Thắng Nam tự nhận là hết sức kính trọng bề , nhưng lúc này cũng thể chịu nổi nữa, lặng lẽ dùng ánh mắt trả lời chồng: Nếu làm được cứ làm , em có ý kiến...

    3. T3Sister

      T3Sister Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      13
      Chương 75

      Lúc con được nửa tuổi, Lộ Tấn chuyển công ty đến thành phố B.

      Con được tuổi rưỡi, Lộ Tấn nhờ phúc con được hưởng trọn năm áo đến đưa tay cơm đến há mồm cũng giữ được Cố Thắng Nam ở nhà nữa, phải để về Tử Kinh làm việc.

      thể giao con cho bà ngoại hoặc bà nội chăm sóc vì người được chăm sóc lên án mãnh liệt, Lộ Tấn chỉ có thể tự mình nuôi con.

      Cứ thế hai vợ chồng nuôi con đến lúc con học lớp mẫu giáo bé. Lúc con được nghỉ hè, Lộ Tấn mỗi lần tâm huyết dâng trào mang con đến công ty là Mạnh Tân Kiệt lại có khổ mà khó ra - cậu ta bị bé Vô Song này hành hạ thê thảm.

      “Chú Mạnh! Cháu muốn ăn bạch tuộc mẹ làm”. Cái gọi là bạch tuộc chẳng qua chỉ là khúc lạp xường dùng dao rạch ra rồi chiên dầu mà thôi, đây phải vấn đề, nhưng vấn đề nằm ở...

      “Mẹ cháu làm, chú mua bạch tuộc người khác làm được ?”

      Vô Song nương vui, miệng mếu máo, Mạnh Tân Kiệt dỗ dành thế nào cũng vô dụng, cuối cùng có cách nào khác, cậu ta chỉ có thể gọi điện thoại cầu cứu ông chủ Lộ Tấn ném con cho trợ lí trông, còn chính mình làm việc khác.

      Lộ Tấn quá quen ứng phó những chuyện thế này, lập tức nảy ra kế: “Cứ với nó nếu nó chịu nghe lời buổi tối được đến nhà Duệ Duệ ăn cơm”.

      Mạnh Tân Kiệt vội gật đầu nghe lời, chuẩn bị đặt điện thoại, đột nhiên cậu ta lại nghĩ đến chuyện, nhịn được tiếp tục hỏi: “Lộ tiên sinh, còn nữa, múa dây đeo là múa kiểu gì? Nó bắt tôi múa dây đeo cho nó xem”.

      Lộ Tấn bên kia điện thoại biết là liên tưởng đến hình ảnh gì, giọng bật cười sau đó mới nghiêm túc trở lại: “Chính là kiểu múa mặc áo có hai dây đeo vặn vẹo như rắn ấy. Cậu tự lên mạng xem ”.

      Mạnh Tân Kiệt choáng váng, biết tại sao bé con lại thích nữ sắc như vậy? Đó chẳng phải là điệu múa mấy gã háo sắc thích xem sao?

      “Có thể múa hay ?” Mạnh Tân Kiệt hỏi.

      được”. Lộ Tấn lại quả quyết từ chối: “Bây giờ chính là cơ hội để cậu thể tình thương của cha, Celine Từ của cậu đến giờ vẫn chịu nhận lời lấy cậu, để ấy thấy cậu thích trẻ con đến mức nào, chừng ấy động lòng nhận lời luôn đấy”.

      Mạnh Tân Kiệt gác điện thoại, khóc ra nước mắt.

      Biện pháp của Lộ Tấn quả hữu hiệu, vừa nghe thấy buổi tối được đến nhà Lê và Duệ Duệ ăn cơm, Vô Song nương lập tức cực kì ngoan ngoãn, ngay cả bạch tuộc mẹ làm cũng quên luôn, cầm iPad của Mạnh Tân Kiệt xem múa dây đeo hồi rồi ngẩng đầu lên: “Chú Mạnh! Còn bao lâu nữa đến tối?”

      Mạnh Tân Kiệt ngồi sau bàn làm việc gõ tổng kết công tác bận rộn ngẩng được đầu lên, chỉ thuận miệng trả lời: “Sắp rồi, sắp rồi”.

      Đại khái khoảng nửa phút sau, Mạnh Tân Kiệt đột nhiên phát có chuyện khác thường: m nhạc Vô Song nương xem tại sao lại dừng lại? Mạnh Tân Kiệt ngẩng đầu lên, giật mình.

      bé vốn ngồi xa xa biết tới trước mặt cậu ta từ khi nào, bởi vì tới chiều cao đến nên ra sức đưa tay bám lấy mép bàn, đôi mắt vừa đủ lộ ra khỏi mặt bàn, tròn mắt nhìn cậu ta: “Chú Mạnh, còn bao lâu nữa đến tối?”

      Mạnh Tân Kiệt cũng khỏi tò mò: “Vì sao cháu thích chơi với Duệ Duệ như vậy?”

      Nửa cái đầu lộ ra mặt bàn nghiêng đầu suy nghĩ lát rồi mỉm cười trả lời: “Bởi vì ấy xinh trai”.

      Đáp án đúng là thẳng thắn... Xem ra tiểu sắc nữ vừa thích nữ sắc lại vừa thích nam sắc.

      Đúng là đời biến đổi, năm đó Lê Mạn quấn lấy Lộ Tấn đến mức chỉ hận thể buộc mình vào dây lưng Lộ Tấn, bây giờ lại đến phiên Vô Song nương ngày ngày bám Duệ Duệ ca ca.

      Bao giờ cậu ta và Celine Từ cũng có thể phong hồi lộ chuyển, để Celine Từ cậu ta sóng chết lại, nhất quyết đòi cưới... Mạnh Tân Kiệt bắt đầu mơ mộng.

      ***

      Vì buổi tối Lộ tiên sinh còn phải họp nên Mạnh Tân Kiệt đành phải đưa Vô Song nương đến nhà Lê Mạn. Cuối cùng Mạnh Tân Kiệt cũng biết Vô Song nương thích Duệ Duệ đến mức nào...

      bé suốt ngày bám theo sau mông Duệ Duệ ca ca, lúc nào cũng cười toe toét.

      Duệ Duệ chỉ lớn hơn Vô Song mấy tháng, nhưng phong thái lại rất lạnh lùng, bé càng bám cậu bé càng phớt lờ, Mạnh Tân Kiệt chán nản lắc đầu: Hai đưa này lớn lên lắm chuyện lắm đây.

      Cơm tối xong, Lộ Tấn tới đón con , lúc chào Mạnh Tân Kiệt, con Lộ Tấn quên nhắc nhở cậu ta: “Lần sau chú phải múa bắp đùi cho cháu xem đấy”.

      Múa bắp đùi lại là múa kiểu gì?

      Mạnh Tân Kiệt còn chưa kịp hỏi nhìn thấy Vô Song nương lên xe, đóng cửa, sau đó Lộ Tấn lái xe nghênh ngang mà .

      Vô Song nương ngồi ghế trẻ em lắp bên cạnh chỗ ngồi của Lộ Tấn, nghịch đế giày của mình lát, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lộ Tấn lái xe: “Bố, con ở đâu ra vậy bố?”

      “Con...” Lộ Tấn suy nghĩ lát: “Bố đến hiệu sửa xe, thế là người ta tặng con cho bố”.

      bé lại nghiêng đầu ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lẩm bẩm: “Tại sao ai cũng được tặng hết vậy nhỉ?”

      Lời này có vẻ kì lạ, Lộ Tấn lập tức vặn hỏi: “Cái gì?”

      bé chớp đôi mắt to, ngẩng đầu nhìn Lộ Tấn rất tha thiết: “ Lê cũng với Duệ Duệ là người ta tặng ấy cho Lê lúc mua rượu”.

      Lộ Tấn lắc đầu ngán ngẩm: Gã Trình Tử Khiêm vô dụng kia lay chuyển được Lê Mạn, để con trai theo họ Lê Mạn , cũng quản được cái mồm Lê Mạn, để ta linh tinh với bọn trẻ con.

      Về đến nhà, Lộ Tấn vừa cởi giầy giúp Vô Song nương xong nghe thấy : “Bố ơi, con đói rồi”.

      Lộ Tấn vần ngồi thay dép lê cho con : “Con vừa mới ăn cơm mà, sao giờ đói rồi?”

      Vô Song nương tỏ vẻ rất thần bí, giọng ghé vào tai bố thầm: “ Lê nấu cơm rất khó ăn, nếu phải vì Duệ Duệ...”

      Lộ Tấn làm bộ vỡ lẽ, đứng dậy vỗ vỗ vai con bảo bé vào phòng khách trước, còn mình vào bếp: “Để bố xem trong tủ lạnh còn gì nào”.

      May mà Cố Thắng Nam biết ta kén ăn, lại thêm con cũng kén ăn kém nên để rất nhiều đồ ăn làm xong trong tủ lạnh. Nhưng Lộ Tấn mở tủ lạnh ra xem mới phát tất cả đồ dự trữ ăn hết, còn ta... Vợ vừa về nhà đòi hỏi có chừng mực... Thế là quên béng cả chuyện bổ sung đồ ăn...

      Lộ Tấn chỉ có thể cố gắng tự nấu ăn, nửa tiếng sau, món mì Ý xào tôm bóc vỏ mới làm xong. cần ta phải gọi, con kén ăn theo mùi thơm chạy tới, tự động ngồi xuống bên chiếc bàn ăn chuyên dụng của mình.

      Vô Song nương mới ăn được miếng cau mày, ngẩng đầu lên rất khó xử nhìn Lộ Tấn: “Bố...”

      Lộ Tấn ngồi bên bàn ăn lớn, sau khi nếm thử miếng mì mình tự nấu, vẻ mặt cũng giống y chang con rượu.

      Lộ Tấn đặt nĩa xuống, hỏi con : “Sao?”

      “Vì sao bố nấu khó ăn như vậy?”

      ***

      Mười giờ đêm, Cố Thắng Nam từ chỗ làm về nhà, vừa vào cửa phát hai đôi mắt đáng thương hết sức gắt gao nhìn mình chằm chằm.

      Đưa mắt nhìn lại, sofa phòng khách, hai bố con ngồi với tư thế giống nhau như đúc, uể oải tựa vào lưng sofa, hai tay khoanh trước ngực, hai chân duỗi thẳng đặt bàn uống nước trước mặt - đương nhiên, chân con còn quá ngắn nên chạm được đến bàn uống nước, chỉ thò được ra ngoài sofa chút.

      “Bà xã, đói rồi”.

      “Mẹ, bụng đói...”

      Hai bố con nhìn , bốn mắt phát sáng, vẻ mặt lại rất nghiêm túc. Cố Thắng Nam thở dài ngán ngẩm, còn chưa kịp cúi xuống cởi giày, vội vã hất giầy ra, kéo tay áo lên thẳng vào bếp: “Được! Mẹ nấu cơm cho hai bố con đây!”

      Trong nhà có hai cái tàu há mồm, biết những ngày tiếp theo còn phải vất vả thế nào...

      HẾT

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :