1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      lại lạnh lùng à, ánh mắt giấu đao dọa Tây Tây sợ rồi
      muốn tác giả ngược nam 9 sớm sớm, nhiều nhiều chút cho hả dạ
      :yoyo62:
      levuong, Tĩnh Tĩnh Yên YênChris thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      cứ dọa vợ sợ đến khi muốn đuổi theo có chạy cong đít cũng ko kịp, mất vợ cấm khóc nghe chưa
      Tĩnh Tĩnh Yên YênAChu thích bài này.

    3. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 14: Ngươi giúp ta lần


      Vừa lúc đó, tiếng khóc của bé trai đột nhiên ngừng lại chút rồi tiếp tục khóc thét ngừng.


      chút gián đoạn ngắn ngủi này làm Ly Nam Khê tỉnh táo lại. Nàng vội vàng cúi đầu nhìn dưới đất.


      Tuy biết người này là ai, nhưng khoảng khắc tầm mắt của nàng và chạm nhau, mơ hồ có thể kết luận, người này là võ tướng danh môn. Hơn nữa, là người có địa vị cao, chinh chiến sa trường nhiều năm, chém giết vô số.


      cùng nam tử đối diện làm khẩn trương trong lòng giảm chút ít. Ly Nam Khê nỗ lực ổn định tâm thần : “Trẻ con hiểu chuyện, va chạm đại nhân, mong ngài lượng thứ tha cho nó lần này.”


      Giọng mềm mại của nàng xen lẫn trong tiếng khóc của trẻ con lại có vẻ bình thản nhu thuận, bị tiếng khóc khó chịu kia ảnh hưởng chút nào, chậm rãi từ trung truyền đến.


      Trọng Đình Xuyên thấy nàng xong cũng thêm gì nữa, mày kiếm nhíu lại, môi mỏng nhếch lên, chậm rãi thay đổi tầm mắt nhìn về phía Thường Phúc.


      Thường Phúc sợ Trọng Đình Xuyên lập tức đem người đuổi ra ra ngoài, vội vàng khom người, mực cung kính : “Gia, đây là Ly thất nương. Chính là người lúc trước tương trợ cho Cửu gia.”


      chờ lúc lâu nghe Trọng Đình Xuyên hạ lệnh đuổi người, thầm thở ra, lần nữa mở miệng liền trôi chảy hơn rất nhiều, “Tiểu tử này là người của Khánh Dương Hầu phủ, Ly Thất nương chẳng qua chỉ là hỗ trợ trông nom thôi ạ.”


      Trọng Đình Xuyên nâng tay gõ gõ tay vịn, hồi lâu mới nhàn nhạt “Ừ” tiếng.


      Tuy rằng chỉ thuận miệng ứng tiếng thôi, nhưng tiết ngắn ngủn này nghe vào trong tai Ly Nam Khê lại giống như sét đánh.


      Ly Nam Khê còn nhớ , nàng từng nghe qua thanh như vậy lâu trước đây.


      Giọng trầm thấp thuần hậu, là dễ nghe. Tuy chỉ vẻn vẹn hai chữ thôi lại lưu lại cho nàng ấn tượng sâu sắc.


      Ly Nam Khê có cách nào che giấu kinh ngạc, đột nhiên ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn về phía nam tử cao lớn, năng lộn xộn: “Ngài, ngài, ngài là……”


      Trong lúc nàng còn ngạc nhiên, cửa phòng sau lưng nam tử kêu lên tiếng rồi mở ra. nam tử trung niên với dáng người trung đẳng ra, “Gia, giấy bút chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu rồi.”


      được nửa đường thấy Ly Nam Khê nhìn sang, lập tức kinh ngạc mở to mắt, “Ly Thất nương?”


      Ly Nam Khê cố gắng điều chỉnh tâm tư, đem tất cả kinh ngạc áp xuống, nỗ lực nặn ra nụ cười chào hỏi: “Vạn quản .”


      Vạn Toàn nhìn Ly Nam Khê, lại nhìn Trọng Đình Xuyên, hàn huyên vài câu với Ly Nam Khê liền lui xuống bên người Trọng Đình Xuyên.


      Thường Phúc biết Ly Nam Khê lại quen biết với Vạn Toàn, ánh mắt chuyển qua chuyển lại giữa hai người, nhưng cố kỵ Trọng Đình Xuyên còn ở đây nên dám đặt câu hỏi.


      Trọng Đình Xuyên chậm rãi đứng dậy.


      Dáng người cực kỳ cường tráng; cao lớn hơn nhiều so với tưởng tượng vừa rồi của Ly Nam Khê. Lúc ngồi cũng quá ràng, giờ khoảng cách của hai người tương đối gần, nàng lập tức cảm nhận được khác biệt to lớn làm cho người ta cảm thấy ngột ngạt. Hơn nữa, quanh thân còn lộ ra cỗ uy áp……


      Ly Nam Khê có chút biết làm sao mới tốt, chuyện Thẩm Vĩ còn chưa xong a. Mắt thấy có ý định về phòng, nàng chỉ có thể lấy hết dũng khí giương giọng gọi , “Đại nhân.”


      Trọng Đình Xuyên nghiêng đầu nhìn nàng.


      Ly Nam Khê siết chặt hai tay, nỗ lực vẫn duy trì thần sắc bình tĩnh, nhìn về phía nam tử đứng cách đó xa, “Thẩm gia tiểu thiếu gia chịu phạt cũng lâu, ắt hẳn là biết sai rồi. biết đại nhân có thể châm chước chút, cho phép ta đem về.”


      Quần áo của nam tử có chút nếp gấp, nhưng vì vừa nãy ngồi nên thấy quá . Bây giờ đứng lên, trang phục liền dính sát người , đem hình dáng thon chắc cùng cơ bắp của phác hoạ sót cái gì.


      Ly Nam Khê biết làm sao bỗng nhiên nhớ tới lúc trước mình từng thấy qua xương quai xanh cùng vòm ngực cảu nam nhân trước mặt. Nàng vội vàng cúi đầu, dám nhìn vào mắt .


      Trọng Đình Xuyên nhìn bộ dáng thẹn thùng của tiểu nương, tầm mắt đảo vành tai tinh xảo hồng hồng, ngữ khí nặng nề : “Chờ đứng đủ canh giờ lại .”


      Ly Nam Khê thầm kêu tốt. Người này biết đối phương là Khánh Dương Hầu phủ nhưng vẫn chịu lùi bước, ắt hẳn hề sợ hầu phủ.


      Nhưng nếu như vậy, chẳng phải tỷ tỷ nàng liền đắc tội người Thẩm gia sao?


      Ly Nam Khê vội vàng lên, mau chóng đuổi theo, bị ánh mắt lạnh lẽo nam tử buộc dừng bước, “Đại nhân, tuổi còn , nếu……”


      “Nếu ngươi còn tiếp tục xin cho , chi bằng sửa thành hai canh giờ?” Trọng Đình Xuyên lạnh lùng : “Tuổi còn mà hành lỗ mãng, thập phần vô lễ, chỉ phạt đứng canh giờ thực còn quá .”


      Thanh của trầm tĩnh lại hữu lực, mặc dù Thẩm Vĩ ra sức khóc lớn, tiếng của vẫn truyền vào tai nàng cách ràng.


      đợi Ly Nam Khê mở miệng, Thẩm Vĩ là ở bên kia hét lên: “Ngươi là người xấu! Dám khi dễ ta? Cha ta tha cho ngươi đâu! Ông nội của ta cũng tha cho ngươi! Ngươi chờ đó mà xem!”



      Trọng Đình Xuyên sắc mặt trầm xuống liếc mắt nhìn qua, trong mắt càng thêm phần lạnh lẽo, rồi sau đó nhìn phía Ly Nam Khê, khóe môi gợi lên nụ cười nhàn nhạt, “Ngươi , đây là biết sai rồi?”


      Ly Nam Khê cũng đoán được tên tiểu tử kia vậy mà còn chưa biết hối cải, trong lúc nhất thời biết nên trả lời như thế nào.


      Vạn Toàn thấy sắc mặt Trọng Đình Xuyên tốt, ở bên muốn lại thôi: “Gia ——”


      Trọng Đình Xuyên nhàn nhạt quét mắt nhìn Vạn Toàn cái. Vạn Toàn vội vàng cúi đầu, nửa chữ cũng dám thốt ra.


      Trọng Đình Xuyên bước hai bước tới gần Ly Nam Khê.


      “Lời hay giả dối chẳng qua chỉ khác nhau vài chữ mà thôi.” rũ mắt nhìn tiểu nương trước mặt, chậm rãi từng chữ từng chữ: “Nhưng kết quả của lời đó như thế nào, còn phải xem lựa chọn của ngươi là gì.”


      Dáng người của vốn rất cao, lại còn đứng gần như vậy, cỗ áp bách toát ra từ người lại càng thêm mãnh liệt.


      Ly Nam Khê nhịn được lui nửa bước. Gót chân đụng phải bồn hoa phía sau, thể ngừng lại. Ai ngờ lại bước thêm bước, áp sát vào nàng.


      Ly Nam Khê lui cũng được, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn nam tử trước mặt.


      Hai người cách nhau rất gần. Gần đến nỗi nàng có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của .


      Đôi mắt của rất đen, đen đến thâm trầm, dường như có thể đâm thủng trấn tĩnh của đối phương, nhìn thấu bên trong, làm cho tâm tư của đối phương bị phơi bày triệt để, có cách nào che giấu.



      xác làm sai.” Mặt của Ly Nam Khê có chút nóng, tầm mắt dời , lựa chọn ăn ngay , “Chỉ là nếu khỏi đây, ta cùng tỷ tỷ bị người oán trách. Đối phương là Hầu phủ, chúng ta nào dám đắc tội, làm liên lụy đến người trong nhà. Mong đại nhân mở con đường, giúp tỷ muội chúng ta.”


      Trọng Đình Xuyên có mở miệng.


      Ly Nam Khê tự nhận lời của mình nửa điểm cũng lừa gạt, thản nhiên nhìn nam tử trước mặt.


      Sau lúc lâu, nàng rốt cuộc chờ được đối phương trả lời.


      bằng ngươi giúp ta lần.” Trọng Đình Xuyên chậm rãi : “Ngươi giúp ta lần, chuyện lần này ta liền truy cứu.”


      Ly Nam Khê có chút ngoài ý muốn. Nàng biết thế nhưng có chuyện cần mình giúp. muốn hỏi cho ra nhẽ nhưng đối phương căn bản chờ nàng trả lời vào phòng.


      Vạn Toàn nhìn qua cửa sổ, thấy Trọng Đình Xuyên dừng trước trang giấy được trải ra thư án, liền hiểu.


      ——loại giấy này giống loại giấy mà ngày thường Trọng Đình Xuyên luyện chữ hay vẽ tranh. Đây là giấy mà lúc trước hoàng đế cố ý ban cho. Mỗi ngày đều đem ra vẽ vô số lần, sáng sớm liền bắt đầu vẽ, đến buổi tối mới xem như xong. Mấy ngày liền đều như vậy nhưng kết quả lại như ý.


      Bây giờ Ly thất nương tới, tình có lẽ có chút thay đổi.


      Vạn Toàn trong lòng đại hỉ, thời điểm nhìn về phía Ly Nam Khê cũng giống như lần trước. cung kính mời Ly Nam Khê vào trong, rồi tự tay khép cửa lại.


      Thường Phúc lúc trước nghẹn bụng nghi vấn, bây giờ thấy Vạn Toàn hành xử cung kính như vậy, nghi vấn trong lòng càng nhiều thêm, vội vàng kéo Vạn Toàn đến bên hỏi chuyện.


      Trong nháy mắt cửa phòng đóng lại, Ly Nam Khê nhìn thấy Vạn Toàn bị Thường Phúc lôi .


      Ly Nam Khê trong lòng biết bọn họ phải là người xấu, nếu Trang Minh Dự căn bản yên tâm để nàng đơn độc ở lại trong trạch viện của bọn họ. Nhưng bây giờ nàng lại đơn độc ở chung phòng với nam tử xa lạ, nàng rất tự nhiên.


      “Tỷ tỷ của ta còn chờ ở ngoài.” Ly Nam Khê xoay người lại nhìn nam tử phía sau, “ biết đại nhân có thể cho phép tỷ ấy vào đây hay ?”


      thể.” Trọng Đình Xuyên lưu loát dứt khoát cự tuyệt đề nghị của nàng, “Phòng của ta, người khác được vào.”


      “Nhưng ta……”


      “Rất nhanh tốt.”


      Trọng Đình Xuyên , nhấc ngón tay mơn trớn mặt giấy, lại nhìn giá bút phía trước, có chút lưỡng lự họa.Vẽ tiểu nương kiều mềm mại như vậy, nên dùng loại bút nào đây?!


      Nữ nhân. Từ trước đến nay chưa từng vẽ qua.


      Cố tình đây lại là mệnh lệnh của Hoàng đế, thể làm trái.


      Ly Nam Khê nhìn nam tử bận làm chuyện của , rảnh phản ứng đến nàng, liền tự mình đánh giá gian phòng này.


      Căn phòng này cũng giống như những căn phòng bình thường dành cho khách hành hương khác. Chỉ có điều ở đây rộng rãi hơn, cũng phải gấp hai lần căn phòng của nàng ở, nhưng nhìn kỹ lại có chút trống vắng. Cũng may cửa sổ có thêm tấm mành tơ vàng cùng bàn trà bằng gỗ lim, làm nơi này tăng thêm chút lịch tao nhã.


      Bất quá, đồ vật bàn trà kia có chút quen mắt……


      Ly Nam Khê nhìn chằm chằm cái chén bạch ngọc kia, cho đến qua cầm nó tay, vẫn có chút dám tin.


      “Ngài thế nhưng lại mang nó đến?” Nàng kinh ngạc hỏi nam tử đứng trước thư án.


      Chén này đúng là cái chén mà mấy ngày trước, khi tuyết rơi, nàng cắm hoa khô rồi sai người đem tới tòa trạch viện kia.


      Hoa trong chén cùng hoa lúc trước cũng sai biệt lắm, chỉ là chút tuyết đó còn nữa, mà cây cỏ kia, lúc này héo gục xuống. Nhưng hoa khô đó lại bảo tồn rất tốt. Phải biết là hoa tươi khi được làm khô, cành lá trở nên thập phần yếu ớt, chỉ cần dùng sức chút là gãy.


      Hoa khô trong chén ngọc trước mắt cùng hoa khô lúc trước nàng cắm giống nhau như đúc, có thể thấy được, chủ nhân mới của chúng nó tốn ít tâm tư.


      Ly Nam Khê mỉm cười nhìn về phía Trọng Đình Xuyên.


      Trọng Đình Xuyên lại chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cái chén kia cái, cũng trả lời nàng, mà chỉ chiếc ghế cách đó xa; “Ngồi.”

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Lạnh lùng gớm nhỉ. Lạnh lùng càng lắm sau này cứ việc đội vợ lên đầu sủng ái vô độ cho xem
      Khủng LongTĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      nhờ người ta làm mẫu vẽ mỹ nhân mà cứ lạnh như kem vậy đó
      hừ, sau này phải ngược dọc ngược xuôi nam 9 mới hả dạ được
      :yoyo50::yoyo50:
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :