1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Té hố nũa rùi :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 8: Cỏ se duyên~


      Lần này vận khí của Ly Nam Khê cũng tồi, trong lúc kinh hoảng nhìn đường mà cũng có thể chạy về được gian thư phòng lúc đầu. Chỉ là sau khi vào nhà ngồi lát nàng mới phát ra là nàng để quên cây dù trong sân bên kia rừng trúc rồi.


      Nàng trái lo phải nghĩ, rốt cuộc có nên trở về lấy đây. Hình vẽ cây dù kia là do nàng tự tay họa, bỏ cũng phải được, nhưng đó dù sao cũng là đồ riêng của nữ nhi, thể để rơi vào tay người khác. Chỉ là nếu lấy…… lại gặp phải người nọ, chẳng phải rất xấu hổ a.


      Ly Nam Khê nghĩ xem thử mình nên làm gì bây giờ, liền thấy Vạn Toàn vào sân.


      Lúc trước nàng đáp ứng là ở nơi đó đợi, kết quả nàng lại quên mà chạy trước. Có chút áy náy giải thích; “Lúc ấy xảy ra chút chuyện, nên ta rời có chút hấp tấp, thể chờ Vạn quản quay lại, thực có lỗi.”


      Bởi vì lúc ấy Vạn Toàn ở trong phòng, nên nàng tưởng rằng nhắc tới chút tình, ai ngờ Vạn Toàn cũng coi như hiểu, chỉ mỉm cười : “ nương cần khách khí.”


      Ly Nam Khê đột nhiên hiểu được, nam tử đứng ở cửa sổ mà vừa rồi nàng thấy hẳn là người có thân phận đơn giản. Mặc dù Vạn Toàn mang nàng đến cái sân kia, nhưng sau khi khi ra khỏi đó, cả người lẫn chuyện đều nên nhắc lại.


      Ly Nam Khê nghĩ nghĩ, nàng tuyệt đối thể đến chỗ kia lần nữa, về phần cây dù đành nhờ Vạn Toàn giúp nàng thu hồi.


      Dù sao đó cũng có bút pháp của nàng, đồ của nữ nhi gia lại rơi vào tay nam tử khác, bị người phát hay.


      Vừa lúc này Trang Minh Dự tới. Vì thể vào, Vạn Toàn liền bồi Ly Nam Khê, đưa nàng ra cửa. Ly Nam Khê cũng nhân lúc này nhắc đến cây dù với Vạn Toàn.


      Vạn Toàn cười : "Vạn mỗ vừa rồi có nhìn thấy. Nếu tìm được, nhất định giúp nương thu hồi. Sau này cho người mang về Ly phủ cho nương.”


      Ly Nam Khê cũng biết là đối phương hảo tâm cho mình tránh tuyết, nếu chỉ vì cây dù mà phiền toái người ta lưu tâm có chút thỏa đáng, liền giải thích: “ cây dù kia có bút pháp của ta, cho nên lần này phiền toái Vạn quản .”


      Vạn Toàn cười : “Ly nương cứ yên tâm. Vạn mỗ nhất định đảm bảo vật tới tay nương”


      Ly Nam Khê hướng hành lễ lời cảm tạ, Vạn Toàn nghiêng người tránh .


      “Kỹ thuật của xa phu nhà muội cũng tồi a,” Trang Minh Dự gấp quạt xếp, vừa thấy Ly Nam Khê đến liền vui rạo rực : “Bánh xe kia hỏng nặng như vậy, thế nhưng có thể mình giải quyết thuận lợi, thực lợi hại.”


      Quay đầu nhìn thấy Vạn Toàn ở bên cạnh, Trang Minh Dự nhất thời thu liễm rất nhiều, đem quạt thu vào, gật đầu cười : “Vạn quản .”


      Đợi hai người khách sáo hàn huyên vài câu, Ly Nam Khê lại hướng Vạn Toàn cảm tạ lần nữa liền từ biệt, lên ngựa cùng Trang Minh Dự.


      Vừa nghe tiếng Trang Minh Dự lải nhải, Ly Nam Khê vừa nghĩ đến chuyện vừa rồi. giờ ra khỏi tòa trạch viện kia, nàng chuyện cũng thả lỏng hơn.


      Kêu tiếng “Biểu ca”, Ly Nam Khê ôm phần vạn hy vọng, chờ đợi hỏi: “Chủ nhân của tòa trạch viện kia ở đó sao?”


      ở.” Trang Minh Dự thập phần khẳng định đáp, “Vạn quản có ở đó, chính là có.”


      Ly Nam Khê thầm thở ra.


      Chỉ là đợi nàng hoàn toàn yên lòng, lại nghe Trang Minh Dự : “Lại tiếp, Vạn Toàn xưa nay vẫn luôn theo chủ tử của , cũng mấy lần thấy tách rời khỏi chủ tử, mình ở lại đây.”


      Tâm tư của Ly Nam Khê lập tức có chút khẩn trương. Nam nhân kia quá mức chói mắt, trong thiên hạ này cũng có mấy người có thể tạo cho người khác cảm giác mãnh liệt như vậy.


      Ly Nam Khê nhịn được hướng Trang Minh Dự chứng thực: “Người đó cao bao nhiêu?”


      “Ai?” Trang Minh Dự sửng sốt chút mới phản ứng lại người Ly Nam Khê chính là chủ nhân của tòa trạch viện, lập tức chút nghĩ ngợi : “Rất cao.” rồi liền ước lượng: “So với ta còn cao hơn như vậy.”


      Trang Minh Dự xem như cao. So với còn muốn cao hơn đoạn như vậy ……


      Ly Nam Khê trong lòng có đáp án, mặt lúc đỏ lúc trắng, rất là đặc sắc~


      Trang Minh Dự lải nhải mình hồi lâu, nghe được Ly Nam Khê tiếp liền nhìn về phía nàng. Phát nàng sững sờ biết suy nghĩ cái gì, biểu tình nửa thống khổ nửa rối rắm, nhịn được hỏi: “Tây Tây, muội làm sao vậy?”


      có gì.” Ly Nam Khê than tiếng, “Chính là tự mình gây chuyện nên có chút chột dạ.”


      Trang Minh Dự truy hỏi xảy ra chuyện gì nhưng Ly Nam Khê thế nào cũng chịu . Cho đến khi trở lại xe ngựa, Ly Nam Khê có chủ ý.


      Nàng từ xe lấy ít hoa khô tự làm cùng cái chén bạch ngọc, rồi cúi người xuống gạt tuyết mặt ra, dùng cuốc mang theo cào lấy ít đất bỏ vào trong chén ngọc. Lại lấy cành hoa khô cẩn thận cắm trong chén đất. Hoa khô có chút buồn tẻ, diễm lệ quyến rũ như hoa tươi.


      Rồi sau đó nàng lại lấy ra mảnh vải lụa từ túi tiền bên hông. Mở vải lụa ra, bên trong là loại cỏ xanh mà nàng mới hái từ trạch viện. Đem cỏ xanh cẩn thận điểm xuyết với hoa khô, lại nhìn nhìn chung quanh, dùng ngón tay lấy chút tuyết, nhàng thả vào đất bên trong chén.


      Trang Minh Dự ngơ ngẩn nhìn màn này, lại lần nữa nhìn về phía Ly Nam Khê, trong mắt sâu thẳm , “Ta thế nhưng nghe muội có thể cắm hoa tốt như vậy.”


      Dùng hoa này cắm đan xen với hoa kia xem rất nhiều, nhưng dùng hoa khô để cắm, lại dùng cỏ dại để điểm xuyết, là mới lần đầu thấy.


      Chỉ là vài động tác đơn giản, nàng lại có thể tạo ra cảnh sắc thanh lệ như vậy, thực khó có được. Nếu thay hoa khô bằng hoa tươi tràn ngập sức sống, sợ là càng kinh diễm hơn bội phần.


      Nếu nhớ lầm, trong nhà thường xuyên đến mấy vị nương có hoa nghệ xuất chúng nhưng chưa bao giờ nghe qua tên tiểu biểu muội. giờ được chứng kiến trình độ của nàng, ràng là so với những cái tên biết đến còn cao hơn bậc.


      Ly Nam Khê lắm để ý cười cười, “Tất cả mọi người đều rất lợi hại, ta liền bêu xấu.”


      Thế nhân lấy cắm hoa làm tao nhã, danh môn quý nữ đều bị lấy hoa nghệ cao siêu mà tự hào. Nàng muốn lẫn vào tranh đấu bên trong đó, phàm là cuộc tỷ thí về hoa nghệ, nàng chưa bao giờ tham gia. Ngày thường nếu có hứng thú cũng chỉ đưa cho phụ mẫu còn có các huynh trưởng tỷ tỷ. Người ngoài nhìn thấy, tự nhiên biết.


      Ly Nam Khê đem chén bạch ngọc đến trước mặt Trang Minh Dự, “Còn phải phiền biểu ca đem nó giao cho Vạn quản gia, liền ——”


      Nàng châm chước, “Liền là lúc trước ta quấy rầy, lấy nó để bày tỏ lòng biết ơn.”


      Thần sắc Trang Minh Dự phức tạp thở dài, tiếp nhận chén ngọc trong tay Ly Nam Khê, thập phần thận trọng để trong lòng bàn tay.


      vừa muốn cất bước , đột nhiên nhớ tới chuyện, hồ nghi hỏi: “Có phải lúc muội ở đó làm sai chuyện gì hay ?” Nên mới muốn lấy hoa nghệ mà ngày thường nàng dễ dàng làm ra để tỏ vẻ lòng biết ơn?


      Ly Nam Khê vốn chột dạ, nghe Trang Minh Dự trong lòng liền run lên. Nàng đâu biết là người thoạt nhìn tùy tiện như Trang Minh Dự lại có lúc thận trọng sắc bén vậy chứ.


      Ly Nam Khê nỗ lực bình ổn ánh mắt cùng hơi thở, ngữ khí bình tĩnh : “ có gì. Chỉ là muốn biểu đạt chút cảm tạ thôi.”


      Trang Minh Dự ngẫm lại, nàng cái nương gia, lại dưới “trông giữ” Vạn Toàn có thể làm ra được chuyện gì to tát chứ? Có lẽ nghĩ nhiều rồi.


      Trang Minh Dự ha ha cười, vài bước vẫn có chút yên tâm, quay đầu lại nhìn tiểu nữ tử rồi chỉ chỉ vật trong tay, “Cái chén này——”


      Ly Nam Khê biết băn khoăn cái gì, mỉm cười : “Trước đó vài ngày, đường hồi kinh gặp được nên thuận tay mua. Cũng phải là thứ ngày thường ta hay sử dụng.”


      Trang Minh Dự lúc này mới hoàn toàn yên tâm, nhàng gật đầu.

      ----------------------------------


      Vạn Toàn tiễn xong hai ngươi Ly Nam Khê cùng Trang Minh Dự liền trở lại gian phòng phía sau rừng trúc, vỗ vỗ cho bông tuyết người rơi xuống bớt rồi mới vào.


      Vào trong phòng liền thấy bàn gỗ hoa lê cạnh tường có cây dù. Mặt ngoài của dù vẽ thu lan cùng lục mai, khác biệt so với những cây dù tầm thường được bày bán đường, rất là độc đáo.


      Vạn Toàn cầm lấy cây dù, đến thư án cạnh đó.


      Trước thu án là nam tử chăm chú viết. Dáng người của cao lớn, ngón tay thon dài hữu lực làm cho cán bút cầm trong tay cũng trở nên bé.


      Vạn Toàn liếc xem chữ mặt giấy, là hành thư, có thể thấy được tâm tình của vị gia này tồi, liền đem dù để bàn, “Đây là Ly Thất nương để quên ạ.”


      Trọng Đình Xuyên nhìn lướt qua cái dù kia, ngòi bút dưới tay cũng ngừng, “Chẳng phải trước đó ngươi đem nó nhặt lên sao.”


      Vạn Toàn hiểu ý. Vừa rồi khi qua tìm Ly Nam Khê, vốn là có thể mang dù theo qua nhưng lại làm như vậy.


      “Gia. Lão phu nhân , nhất định phải là Ly gia.” Vạn Toàn thấp giọng .


      Bang tiếng, đánh gãy lời của .


      Trọng Đình Xuyên đem bút vỗ vào bàn, đứng dậy, từ cao nhìn nhìn xuống Vạn Toàn, lạnh lùng : “Đem trả lại ngay.”


      Vạn Toàn thân mình cung kính, “Gia, người lúc trước giúp Cửu gia ở thôn trang cũng là LyThất nương.”


      “Lại là nàng?” Trọng Đình Xuyên nhíu mày. Cái này nằm ngoài dự kiến của .


      Vạn Toàn theo mười mấy năm, dù chưa mở miệng, Vạn Toàn cũng biết được ý tứ của là gì, “Thất nương vẫn luôn theo Ly Tứ lão gia ở Giang Nam, làm sao biết được Cửu gia? vậy, giúp Cửu gia cũng là xuất phát từ thiện tâm.”


      Trọng Đình Xuyên đáp câu, nhưng chỉ trong chớp mắt liền nặng nề : “Đem tả lại.”

      Ngữ khí rất nặng, điệu cũng lãnh lẽo.


      Lúc này Vạn Toàn liền biết, tình thể cứu vãn. Chỉ đành thở dài hơi, cầm cây dù kia giao cho thị vệ, để xem còn có thể đuổi kịp xe ngựa Ly gia .


      Ai ngờ thị vệ nhanh về cũng nhanh. Hơn nữa, trong tay còn cầm về cái chén bạch ngọc.

      Cụm hoa cắm bên trong thực chọc người thích. phải là chủng loại gì quý báu, còn là hoa khô, nhưng lại đan xen đứng thẳng bùn đất, có chút sinh động, rất thú vị.


      Phía đất còn lấm ta lấm tấm vệt nước. Vậy đó lúc trước hẳn là có tuyết? Chỉ biết là trời rơi xuống, hay là dùng tay thả xuống? Nhưng động lòng người nhất vẫn là gốc cây cỏ kia.


      Vạn Toàn nhìn cái chén bạch ngọc, có chút lưỡng lự. Cuối cùng đành thở dài, cẩn thận vào trong phòng, đem tình bẩm báo cùng Trọng Đình Xuyên.


      Trọng Đình Xuyên cũng ngẩng đầu lên, tay trái tùy ý nâng, chỉ sọt giấy bên cạnh.


      Sọt giấy kia là dùng để đựng đồ trang phế phẩm.


      Ý của ràng. Vạn Toàn nghĩ thầm khuyên, nhưng vừa cúi đầu bị Trọng Đình Xuyên giơ tay chặn lại. Vạn Toàn chỉ đành phải đến sọt giấy bên cạnh, đem chén ngọc thả vào.


      Ai ngờ, chén bạch ngọc chén còn chưa rơi xuống liền bị đoạt . Vạn Toàn ngẩng đầu nhìn thấy chén bạch ngọc tay Trọng Đình Xuyên.


      Trọng Đình Xuyên cũng để ý tới . Đứng dậy, đem chén bạch ngọc để trong lòng bàn tay. Ngón tay thon dài nâng lên khảy khảy gốc cỏ .


      Bởi vì lớn lên trái mùa nên gốc cỏ rất yếu ớt. Nhưng cũng bởi vì quá bé, quá non nớt, ngược lại tinh khiết mà đáng , giống những cây cỏ bình thường.


      “Đây là cỏ gì?” Trọng Đình Xuyên nhàn nhạt hỏi.


      Vạn Toàn khom người trả lời: “Gia, đây loại cỏ dại thường thấy.”


      “Cỏ dại.” Trọng Đình Xuyên cười tiếng đến nghe thấy, “Thời tiết lạnh lẽo như vậy, danh hoa còn sống được nhưng nó lại sống tốt. Đúng là thú vị.”


      xong, vung tay lên, tùy tiện đem chén bạch ngọc ném . trung xẹt qua đạo bạch quang, chén ngọc liền vững vàng nằm ở thư án.


      “Trước hết cứ giữ lại.”








      Editor: Năm đó Ly gia bỏ mặc tranh đấu, ra tay cứu giúp nên giờ ghét cũng phải. Mà thôi ơi, ghét cho lắm vợ cũng họ Ly, làm ra chuyện quá đáng là mồ côi vợ như chơi đó ~ :yoyo27:
      Last edited: 20/5/18

    3. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      @AChu Vì cái tính tình cùng danh tiếng 'lẫy lừng' đó mà suýt mất vợ đó bạn ni. Phải bám váy vợ lôi tới lôi lui. Tội lắm bạn ni ơi~ :yoyo36::yoyo36:

    4. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Mong nhanh đến đoạn phải bán váy vk :yoyo36::yoyo36:, thank edit <3<3<3<3
      Tĩnh Tĩnh Yên YênChris thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      tưởng quẳng luôn đồ vợ vô sọt rác chớ
      còn tinh mắt đấy
      bị đầy xuống làm nam phụ sao
      levuongTĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :