1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Truyện hay, ủng hộ b edit nha
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 4: Chuyện định thân



      Cũng khó trách tại sao Ly Nam Khê lại kinh ngạc như vậy, vị Vệ Quốc Công này quá mức nổi danh.


      Lúc Vệ Quốc Công mười tuổi, phụ thân của y là Bình Ninh Hầu qua đời, thân là thế tử, y tiếp nhận tước vị. Mười ba tuổi theo Lương đại tướng quân ra chiến trường, hai năm sau, y lập quân công đầu tiên. Mười năm ra trận, chiến công hiển hách, từng bước thăng tiến đến chức vị Tướng Quân. Năm ngoái, y thắng trận hồi kinh, được hoàng thượng thân phong làm Vệ Quốc Côn, ban cho Vệ Quốc Công phủ làm phủ đệ.


      Đây chính là vinh dự lớn lao ai có được.


      Đối với Ly Nam Khê, những chuyện này phải là trọng yếu. Chuyện nàng để tâm chính là tính tình của vị Vệ Quốc Công này. Nghe người này tính tình cực kỳ lãnh đạm, ngay cả vị Hoàng Hậu của y cũng từng con người y tính cách lương bạc.


      Vừa nghĩ tới khả năng tỷ tỷ phải gả cho người như vậy, Ly Nam Khê liền lo lắng rồi. Có điều trong lòng nàng cũng tồn tại chút lòng mong chờ vào vận may.


      "Ta nghe Quốc Công phủ chỉ có Vệ Quốc Công là chưa thành thân?" Ở Giang Nam nhiều năm, nàng đối với chuyện Vệ Quốc Công phủ cũng tính là hiểu , nhịn được , "Có thể người cùng Ly gia kết thân phải là Vệ Quốc Công?"


      Nếu là người khác, hôn này cũng coi như thỏa đáng.


      Trang thị đối với việc hôn này sớm nhịn bụng đầy tâm , mà bà lại thể cùng đại nữ nhi trò chuyện. Da mặt nàng mỏng, hai câu liền mắc cỡ muốn trốn. Cố tình phu quân của bà lại thích nghe chuyện gia vụn vặt, bà lại càng thể nào đem chuyện bày với hai nhi tử.


      Trang thị bụng đầy tâm có cách nào kể ra, bây giờ nhìn thấy tiểu nữ nhi liền có chút nhịn được, mấy câu, "Chính là Vệ Quốc Công a."


      Tâm Ly Nam Khê khỏi trầm xuống, nắm lấy cánh tay mẫu thân : "Nương, Vệ Quốc Công làm người như thế nào nương cũng biết, làm sao còn để tỷ tỷ gả cho người như vậy đây?" ( à, làm người thế nào mà để vợ mình mình thậm tệ thế hở?!)


      Trang thị nghe xong lời này, lại nghĩ đến lời đồn đãi bên ngoài, có chút hiểu , cười , "Ngươi cũng nên nghe lời bên ngoài. Nương sớm qua hỏi thăm cữu cữu ngươi a."


      Ly Nam Khê lúc này mới nhớ đến nhà cữu cữu cùng Vệ Quốc Công phủ cũng coi như có điểm dính líu. Trong kinh nhiều nhà quyền quý thông gia với nhau, nhiều năm nay nhà ai cũng có chút thân thích với nhau.


      "Vậy cữu cữu thế nào?" Ly Nam Khê vội hỏi.


      Trang thị nhìn tiểu nữ nhi sốt ruột, liền vỗ vỗ tay nàng, ra hiệu cho nàng ngồi xuống, lúc này mới : "Vệ Quốc Công làm người có được hay , ta . Có điều, cữu cữu ngươi cũng là có thể gả, ta nghĩ việc hôn nhân này cũng có vấn đề gì quá nghiêm trọng."


      Ly Nam Khê cũng biết lời đồn thể tin tưởng toàn bộ. Nhưng nếu như trăm người mà có đến chín mươi chín người đều người kia được, chỉ mình cữu cữu được, mặc dù là trưởng bối mình kính trọng, rốt cục là nên tin hay tin mới tốt đây?


      Ly Nam Khê mang theo bụng lo lắng trở về phòng.


      Dù sao cũng mấy ngày đường liêp tiếp, tuy vẫn chưa cảm thấy mệt mỏi, thế nhưng vừa dính lên gối liền ngủ say, lúc thức dậy là hai canh giờ sau. Nàng để Kim Trản chải búi tóc song kế, vẫn chưa mang thêm châu hoa liền hướng về phía phòng của mẫu thân bước .


      Vừa mới tới của liền nghe bên trong truyền đến tiếng bàn luận.


      "Ngày mai ta lên Trang Tử viên coi chút, ngươi ở nhà trông coi..."


      Tiểu nha hoàn bên ngoài vén mành lên, Ly Nam Khê vừa bước vào nhà liền hỏi, "Nương ngày mai muốn ra ngoài?"


      Vừa nãy khi Ly Nam Khê vừa thức dậy, Quách ma ma cho người đến báo cho Trang thị cùng Ly Trúc Khê. Nhìn thấy tiểu nữ nhi, Trang thị cũng mấy bất ngờ, lại cười : "Trời vào đông, nương muốn xem thử xem đất ruộng Trang Tử viên như thế nào. Nếu thời gian nữa trời lạnh hơn, liền được nữa."


      Bà cũng mấy năm hồi kinh. Tuy rằng đất ruộng Trang Tử viên đều có người trông giữ, ngày thường ca ca tẩu tẩu cũng hỗ trợ coi chừng, nhưng bây giờ bà vừa về kinh, thế nào cùng phải tự mình nhìn cái mới yên tâm.


      Nam Khê có chút lo lắng.


      Đồ cưới của Trang thị phong phú, chỉ riêng thôn trang cũng có tới bảy tám cái. Nếu nhìn từng cái , ước chừng phải tốn khoảng bốn, năm ngày. Nếu như giữa đường gặp tuyết rơi, vậy phải làm sao? Nàng liền với Trang thị.


      Trang thị cùng Ly Trúc Khê cũng nghĩ chuyện này có gì to tát. Mặc dù năm vừa rồi kinh thành vừa vào đông liền chuyển lạnh, nhưng bây giờ cách tháng mười còn có mấy ngày, sao có thể có tuyết?


      Nhìn mẫu thân, Nam Khê liền biết bà quyết tâm muốn điền trang, nàng : " bằng ta thay người chuyến."


      Ly Trúc Khê cười , "Làm sao, lúc ở nhà chạy loạn khắp nơi còn chưa đủ, về đây mà vẫn như vậy a? cho muội biết, lần này tỷ bồi muội nữa đâu."


      Lúc còn ở Giang Nam, mỗi khi Trang thị muốn nơi nào kiểm tra, Ly Nam Khê đều quấn quít muốn theo. Đến khi nàng mười tuổi, chỉ cần Trang thị có chuyện bận, nàng thay mẫu thân mình kiểm tra, nhưng phải có huynh trưởng hoặc tỷ tỷ ở bên cạnh mới được.


      Ly Nam Khê chỉ nghĩ nếu nàng , tốt xấu gì cũng chuẩn bị chu đáo cho chuyện phòng tránh tuyết, để đến lúc đó lại trở tay kịp.


      Bất quá nghe xong lời trêu ghẹo của tỷ tỷ, Ly Nam Khê lập tức cười tủm tỉm : “Muội tự nhiên phiền toái tỷ theo muội. Tỷ cùng mẫu thân ở nhà, chẳng phải còn có đại phải làm sao.”


      Dứt lời, nàng còn bỡn cợt chớp chớp mắt.


      Ly Trúc Khê cũng hiểu được ý tứ của muội muội, gương mặt nhất thời hồng thấu, hướng Trang thị dỗi: “Nương, sao cái gì người cũng với Tây Tây a.”


      Ly Nam Khê đợi Trang thị mở miệng, vội vàng : “Nương, bằng người bồi tỷ tỷ ở nhà . Dù sao cũng là đại , có ngài ở bên, tỷ tỷ cũng có người thân cận để tin tưởng.”


      Lời này của Nam Khê ràng đả động đến Trang thị.

      ----------


      Chuyện đính thân này, nhiều năm tước Ly Lão phu nhân từng qua.


      Chuyện là nhiều năm về trước, Ly Lão thái gia từng lần cứu mạng phụ thân của Bình Ninh Hầu quá cố, tổ phụ Vệ Quốc Công tại.


      Trọng Lão thái gia vì muốn đáp tạ Ly Lão thái gia nên thời điểm Ly Lão thái gia nhập kinh làm quan, ra rất nhiều sức lực. Trọng Lão thái gia thỉnh thoảng nhắc tới ân cứu mạng năm đó, rồi liền nghĩ đến việc để cho hai nhà kết thân.


      Ai biết hai người sinh mấy hài tử đều là nam. Hai vị Lão thái gia còn cách nào khác, liền nhận lời kết thành thông gia cho tôn bối (cháu chắt). Hơn nữa Trọng Lão thái gia còn là muốn cháu Ly gia gả qua Trọng gia.


      Thời điểm Ly Lão phu nhân nhắc đến chuyện này là sau khi Bình Ninh Hầu vừa mới qua đời, Trọng gia lúc đó loạn thành đoàn. Tuy thế tử hầu phủ là Trọng Đình Xuyên tập tước, nhưng ai xem trọng . Bởi vì Trọng Đình Xuyên nguyên bản là con vợ lẽ, bất quá, cũng chỉ là được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Trọng Đại phu nhân Lương thị. Thế nhưng ngay lúc đó, vị Đại phu nhân Lương thị lại được thái y chẩn ra hỉ mạch.


      Mặc dù năm đó Bình Ninh Hầu từng ám chỉ là nữ nhi Ly gia gả cho Trọng Đình Xuyên, nhưng tin tức này lại chưa từng được công bố ra bên ngoài. Ly Lão thái gia cảm thấy tính tình Trọng Đình Xuyên quá mức trầm, nên muốn chờ xem thử Đại phu nhân Lương thị sinh hạ nam hay nữ. Vậy nên, Ly gia mấy mặn mà chuyện Trọng Đình Xuyên kế thừa tước vị, cũng chưa từng ra tay tương trợ cho Trọng Đình Xuyên.


      Ai biết Trọng Đình Xuyên thủ đoạn lợi hại, Trọng gia dù loạn cũng xảy ra chuyện gì quá to tát. Sau khi kết thúc ba năm hiếu kỳ, Trọng Đình Xuyên liền nhập binh doanh, đường tấn chức, thẳng đến khi được thụ phong Vệ Quốc Công……


      Ly gia cũng biết hành động năm đó của mình đúng, liền đem ước định năm xưa đè ở trong lòng, ai dám ôm hi vọng.


      Nào nghĩ đến, Trọng Lão phu nhân cư nhiên nhắc tới chuyện này? Mặc kệ Trọng Lão phu nhân ôm suy nghĩ như thế nào, đối với Ly gia mà , đây chính là chuyện tốt.


      Nhưng, Ly Lão phu nhân , nữ nhi gả đến Vệ Quốc Công phủ phải được cẩn thận chọn lựa. Chớ để thông gia kết lại kết thù.

      -----------

      Từ đến lớn, Trang thị thập phần tín nhiệm huynh trưởng. Mặc dù tẩu tẩu Vệ Quốc Công tính tình tốt, nhưng ca ca lại Trọng Đình Xuyên là người có thể gả, Trang thị liền cảm thấy đứa này tất nhiên tồi. Chỉ cần hai vợ chồng bọn đồng tâm hiệp lực, cuộc sống gia đình sau này, cũng tệ ?


      Bất quá, Trang thị có chút khó xử chính là, quan hệ của Vệ Quốc Công cùng mẹ cả Lương thị vẫn luôn tốt. Tẩu tẩu tiểu Lương thị cũng vì vậy mà có thành kiến với Vệ Quốc Công. Nếu hai người kia cùng nhau cản trở, dù huynh trưởng Trang thị lang của bà có ra tay tương trợ, chỉ sợ chuyện kết thân của nữ nhi cũng thể thành.


      Trang thị nhìn khuôn mặt hồng hào của đại nữ nhi, lại nhìn nhìn ánh mắt kiên định trong suốt của tiểu nữ nhi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.


      “Kia, Tây Tây liền giúp nương chuyến.” Nhưng bà cũng yên tâm Ly Nam Khê mình trước, , “Đến lúc đó nương tìm Lục ca ca hoặc là Thất ca ca của ngươi theo cùng.”


      Ly gia Lục thiếu gia cùng Thất thiếu gia đều là người của tam phòng.


      Ly Tứ lão gia cùng Ly Tam lão gia là huynh đệ song sinh, cảm tình từ rất tốt. Tam phòng lại có nữ nhi, nên các thiếu gia Tam phòng coi các nương Tứ phòng như thân tỷ muội.


      “Nương lại hồ đồ a.” Ly Trúc Khê dỗi : “Lục đệ, Thất đệ còn phải đọc sách, Thanh Xa thư viện cũng tùy ý cho học sinh xin nghỉ, làm sao thoát thân theo bồi Tây Tây a?”


      Trang thị lúc này mới nhớ tới việc này, ngược lại cùng Ly Nam Khê : “Vậy để Minh Dự bồi ngươi .” Trang thị , rồi ra lệnh cho người lấy giấy bút tới, “Ta viết phong thư cho cữu cữu ngươi, ngày mai để cho Minh Dự lại đây chuyến.”


      Trang Minh Dự là nhi tử của Trang thị lang, biểu ca của Ly Nam Khê. tại ở trong nhà đọc sách chuẩn bị cho kỳ thi mùa thu năm sau.


      Kỳ Trang thị để cho Trang Minh Dự lại đây còn có nguyên do khác.


      Trang Minh Dự cùng Vệ Quốc Công xem như có quen biết. Có số việc, có thể giáp mặt để hỏi thăm.


      Mẹ con ba người thương nghị xong, Hải Đường Uyển bên kia liền phái người tới, là các thiếu gia đều tan học, Lão phu nhân ở trong sân bày mấy bàn để cho tứ phu nhân cùng các nương đón gió tẩy trần.


      Trang thị cùng nữ nhi liền thu thập rồi hướng Hải Đường Uyển qua.


      Đến cửa viện, liền gặp thiếu niên chạy từ trong phòng ra, uớc chừng mười ba bốn tuổi, mặc áo xanh mang ngọc quan, tươi cười hớn hở.


      hô to: “Tứ thẩm, tứ tỷ tỷ, Tây Tây hảo!”


      Ly Trúc Khê : “Thất đệ, ngươi chạy chậm chút, chớ có để ngã.”


      Ly Nam Khê lại nhấp miệng cười, “Lục ca ca, huynh lại giả trang Thất ca ca.”


      Trang thị cùng Ly Trúc Khê đều kinh ngạc nhìn phía Ly Nam Khê, “Ngươi nhớ các ca ca sao?”


      Ly Nam Khê vẫn thập phần chắc chắn, : “Chính là Lục ca ca a, sai.”


      Ly Lục thiếu nghe xong lời này là bất đắc dĩ, thu lại bộ dáng vui cười giả bộ, khẽ mỉm cười hỏi Ly Nam Khê: “Tây Tây là như thế nào nhận ra là ta?” Lúc này, ngữ điệu cùng thần thái của rất ôn hòa, cùng vừa rồi cứ như hai người khác nhau.


      Ly Lục thiếu cùng Ly Thất thiếu là song sinh tử, thân người cao xấp xỉ, ngũ quan cực kỳ giống nhau. Nếu hai người cố tình làm giả điệu bộ của đối phương, đừng là người lâu thấy như Ly Trúc Khê, ngay cả mẫu thân của bọn họ là Tam phu nhân, cũng có đôi khi nhẫm lẫn.


      Nghe xong lời của Ly Lục thiếu, Ly Nam Khê mỉm cười, chỉ chỉ đôi mắt, “Ánh mắt giống nhau, hơn nữa, ngọc quan của Lục ca ca rất chỉnh tề.”


      Chỗ cửa phòng truyền đến trận cười sang sảng, thiếu niên khác tùy tiện bước nhanh ra, “Tây Tây chính là nhắc nhở chúng ta. Lần sau, lúc cải trang, phải cẩn thận hơn nữa mới được.” Đây đúng là Ly Thất thiếu.


      Ly Lục thiếu cùng Ly Trúc Khê, Trang thị cùng nhìn ngọc quan của Ly Thất thiếu, quả nhiên, có chút tóc rơi ra.


      Mấy người nhìn nhau cười, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.


      Ly Lục thiếu với đệ đệ: “Cũng phải. Lần sau nhất định phải chú ý hơn mới được.”


      Ly Thất thiếu quàng tay qua vai ca ca, hất cằm về phía Ly Nam Khê, “, cả nhà vừa mới đến đông đủ, còn chờ mọi người đấy.”


      Ly Lục thiếu đem tay gạt xuống, lôi kéo hành lễ với Trang thị, lại thỉnh Trang thị trước. Hai em lúc này mới cùng Ly Nam Khê, Ly Trúc Khê theo phía sau, hi hi ha ha vào phòng.


      Bởi vì là Lão phu nhân lên tiếng, cả nhà phải tụ họp đầy đủ để làm tiệc đón gió tẩy trần cho Tứ phòng, cho nên phu nhân thiếu gia cùng các nương của Đại phòng Nhị phòng Tam phòng đều tới, bất quá các Lão gia người cũng chưa tới.


      Ly Đại Lão gia qua đời nhiều năm, Nhị Lão gia cùng Tam Lão gia đêm nay đều có việc nên bữa tối về. Người trước là được đồng liêu ở Lễ Bộ mời, người sau là bởi vì cửa hàng Ly gia xảy ra chút chuyện nên về được.


      Bởi vì nhiều năm thấy, Ly Nam Khê cũng quá quen thuộc cùng các nương của Đại phòng, Nhị phòng. Nhưng cố tình, sáng sớm nay lúc tỷ thí hoa nghệ, Ly Trúc Khê lại thắng Ngũ nương cùng Lục nương, cho nên các nương của hai phòng kia liền có chút bài xích các nàng.


      Chỉ có Bát nương vẫn là như cũ, cùng các nàng thân cận.


      “Tây Tây ngươi xem, đây là đôi khuyên tai mới của ta a. Thế nào, tồi ? Là hàng của Phỉ Thúy Lâu đó.”


      Tuy rằng theo vai vế Bát nương hơn so với Ly Nam Khê, nhưng hai người lại sinh cùng năm, chỉ cách mấy tháng, Bát nương liền thích thân cận cùng Ly Nam Khê, vẫn luôn kêu nàng là Tây Tây.


      Ly Nam Khê cũng thích vị đường muội thiên chân hoạt bát này, tuy rằng hợp với Nhị phòng, nhưng quan hệ với Bát nương lại rất tốt.


      Nghe Bát nương như vậy, Ly Nam Khê liền cẩn thận nhìn qua , thấy là đôi hoa tai bằng ngọc thạch, được chạm trổ tinh xảo, mang lên thực rất đẹp, liền gật đầu khen: “ tồi a.”


      Bát nương liền cười tươi rói, lôi kéo tay Ly Nam Khê thấp giọng chuyện.


      Ly Nam Khê sợ tỷ tỷ vắng vẻ, liền kêu lên tỷ tỷ cùng đàm luận với các nàng. bao lâu, cơm tối được dọn lên, mọi người đều phân bàn ngồi. Ba người các nàng ba cùng tề tụ lại chỗ, náo nhiệt thôi.


      Ly Lão phu nhân bất động thanh sắc nhìn lúc lâu, cuối cùng tầm mắt dừng người Ly Nam Khê, lúc lâu sau, trầm ngâm .


      Hôm nay bởi vì cao hứng, cả nhả cùng nhau dùng bữa lúc lâu.

      -----------

      Ly tứ Lão gia thương con út, chưa bao giờ cho người kêu Ly Nam Khê dậy sớm vào buổi sáng. Ly Nam Khê ở nhà có thói quen ngủ đến khi nào tỉnh thôi, sau khi về Ly phủ, nhất thời khó sửa. Khi nàng mở mắt ra, mặt trời cũng lên cao.


      Ánh dương vàng rực rỡ chiếu vào trong phòng. Ly Nam Khê ngẩn ra trong chốc lát mới phản ứng lại, vội vàng kêu Thu tiến vào, bên mặc xiêm y, lại hỏi: “Các tỷ tỷ thỉnh an tổ mẫu rồi sao? Các ngươi như thế nào lại kêu ta!”


      Nàng gấp đến độ chóp mũi rịn ra tầng mồ hôi mỏng.


      Kim Trản đem nước ấm đổ vào bồn đồng trong góc phòng, cười : “ nương cần sốt ruột. Lão phu nhân có dặn, lúc trước Tứ Lão gia viết thư , nương thân thể yếu đuối, thích hợp dậy sớm. Cho nên Lão phu nhân hạ lệnh là được kêu nương dậy.”


      Nghe xong lời này, Ly Nam Khê nghẹn họng trân trối, động tác đứng dậy cũng dừng lại. Nàng thân thể yếu đuối? Nàng thế nào lại biết a……


      Quách ma ma vừa vặn vào phòng, nghe được liền cười : “Lão gia đúng là thương nương.”


      Ly tứ Lão gia với Lão phu nhân như vậy, chính là trực tiếp cho tiểu nữ nhi mật cái đặc xá lệnh.


      Mũi của Ly Nam Khê có chút ê ẩm, cũng có chút nhớ vị phụ thân nghiêm túc, cứng nhắc nhà mình. Vội vàng rũ mắt giấu suy nghĩ, để nha hoàn tiếp tục hầu hạ.


      Rửa mặt chải đầu xong, Ly Nam Khê hỏi mẫu thân cùng tỷ tỷ đâu.


      Quách ma ma : “Phu nhân mang theo Tứ nương Mặc Lan uyển, sợ là chút nữa cũng chưa về.”


      Mặc Lan uyển là chỗ ở của Tam phòng. Chắc là mẫu thân mang theo tỷ tỷ tìm Tam bá mẫu.


      Rời kinh thành nhiều năm, rất nhiều chuyện của Ly gia đều thay đổi.


      Ly Nam Khê trong lòng hiểu , liền Hải Đường Uyển bồi Lão phu nhân chuyện lát. Tổ tôn hai người cùng dùng đồ ăn sáng, Lão phu nhân mới cho Ly Nam Khê trở về.


      Về đến Huệ Lan uyển, bọn nha hoàn vui sướng bẩm lại với Ly Nam Khê là biểu thiếu gia tới rồi, cùng phu nhân ở thư phòng chuyện. Ly Nam Khê cũng nghĩ nhiều, liền hướng thư phòng .


      thanh trong trẻo của thiếu niên từ trong phòng truyền ra.


      “…… Dựa vào ý tứ của Hoàng Hậu nương nương, là muốn cho sau này ở lại kinh thành……”


      Hoàng Hậu là ruột của Vệ Quốc Công. Người có thể để cho Hoàng Hậu tự mình hỏi đến, cũng chỉ có mỗi mình Vệ Quốc Công.


      Ly Nam Khê chỉ nghe hơn phân nửa câu liền biết bọn họ về ai, vội vàng lùi lại, ngăn ma ma canh cửa muốn thông truyền, vẫy vẫy tay áo ý bảo chính mình vội vào, ngược lại tới tới vườn hoa bên trong viện nghỉ ngơi.


      bao lâu, cửa bị người từ mở ra.


      Ly Nam Khê quay đầu lại xem, liền thấy thiếu niên mặc cẩm y màu tím, bên hông đeo ngọc đái, khoan thai ra.


      Dung nhan tuấn mỹ, dáng người cao gầy, vừa vừa phe phẩy cây quạt tay, quả nhiên là phong độ nhàng, tư dung xuất chúng.


      Ly Nam Khê kéo kéo khóe miệng, quay đầu với Quách ma ma bên người: “Trời lạnh còn dùng quạt, sợ lạnh đến đông lại sao?!”


      Nào biết thanh như vậy cũng bị đối phương nghe được.


      Trang Minh Dự xoát cái, thu lại quạt. Mắt đào hoa khẽ nheo lại, bước về phía Ly Nam Khê.


      “Cái gì mà lạnh hay ? Đây là phong lưu phóng khoáng! Tiểu nha đầu muội hiểu chuyện cũng đừng bậy.
      Last edited: 27/7/18

    3. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 5: Thiếu niên tuấn tú



      Ly Nam Khê nghe xong lời này cảm thấy có chút buồn cười.


      Nào có phong lưu nhân sĩ thực thụ nào lại cố tình làm ra bộ dáng như vậy?


      Còn Trang Minh Dự, tuy rằng vóc dáng cao hơn nàng, tuổi cũng lớn hơn nàng, nhưng nàng lại thấy như hài tử tùy hứng. Cho nên Ly Nam Khê mỉm cười : “Được được được, biểu ca chính là đệ nhất phong lưu, đệ nhất lỗi lạc. Khắp thiên hạ ai tìm ra người thứ hai áo mũ chỉnh tề như huynh.”


      Trang Minh Dự cũng nghe ra nàng cho có Ly, tay nắm quạt xếp liền giơ lên chuẩn bị gõ, lại bị Ly Nam Khê nhàng lách người né .


      Lúc Trang thị ra khỏi phòng vừa vặn nhìn thấy màn này, giương giọng hỏi: “Minh Dự, ngươi đây là làm cái gì? a”


      Trang Minh Dự biết mẫu cùng dượng thương nhất là tiểu biểu muội này, thu cây quạt, cười : “Cùng tiểu biểu muội đùa chút thôi ạ.”


      Ly Nam Khê nhân cơ hội cáo trạng: “Nương, đánh ta.”


      Trang Minh Dự quay đầu giận trừng nàng, tiếng động khiển trách.


      Ly Nam Khê căn bản để ý tới , đường chạy tới nắm lấy tay áo mẫu thân.


      Trang Minh Dự ho cái, có chút ngượng ngùng, nhìn chung quanh : “ biết Trúc muội muội đâu rồi?”


      Trang thị : “Tứ tỷ nhi ở chỗ Tam phu nhân còn chưa có trở về.”


      Ly Nam Khê nghe xong, trong lòng liền lộp bộp tiếng, hỏng rồi! Nàng như thế nào lại quên. Năm đó, khi nàng và các ca ca tỷ tỷ đều còn , mợ từng qua chuyện hai nhà kết thân, còn muốn mẫu thân đem tỷ tỷ gả cho biểu ca. Cẩn thận ngẫm lại, Trang Minh Dự mỗi lần Giang Nam thăm các nàng, đều thường xuyên muốn gặp tỷ tỷ.


      Tuy rằng những lời này ra lúc bọn họ còn , nhưng cũng biết có để trong lòng hay . Nếu là như vậy, vậy tính toán mẫu thân cùng tỷ tỷ chẳng phải là……


      “Này? Lại suy nghĩ cái gì đâý?”


      Bỗng nhiên có tiếng bên tai làm Ly Nam Khê chợt hoàn hồn.


      Nàng vừa rồi nghĩ ngợi tới chuyện của Trang Minh Dự, đột nhiên thấy khuôn mặt phóng đại ngay trước mặt, có chút chột dạ, vội vàng lui hai bước, trong mắt mang theo chút kinh nghi bất định.


      Trang Minh Dự thấy dọa được nàng, cảm thấy thập phần mỹ mãn, lại rút ra quạt xếp chậm rãi phe phẩy, còn nhướng mày khiêu khích Ly Nam Khê.


      Trang thị nhìn Ly Nam Khê chuẩn bị đáp trả, vội vàng duỗi tay ngăn cản. Nhìn hai đứa oan gia vừa thấy mặt liền khắc khẩu, Trang thị cũng có chút bất đắc dĩ. Cũng may là đúng lúc này Ly Trúc Khê trở lại, cùng chuyện với Trang Minh Dự, Ly Nam Khê cùng Trang Minh Dự mới tiếp tục cãi nhau.


      Ly Lão phu nhân nghe Ly Nam Khê muốn ra ngoài, cố ý cho người tới hỏi.


      Lúc dùng điểm tâm sáng, bởi vì Trang Minh Dự còn chưa tới nên Ly Nam Khê quên nhắc tới chuyện ra ngài cùng Lão phu nhân. giờ nàng liền hướng Hải Đường Uyển , tự mình đem tình cho tổ mẫu.


      Ly Lão phu nhân biết được Ly Nam Khê chỉ là lên thôn trang nhìn cái, liền yên tâm, bảo Cố ma ma làm làm thêm chút điểm tâm cho Ly Nam Khê mang theo, lại cẩn thận dặn dò phen mới cho nàng trở về.


      Trong Huệ Lan Uyển, Trang thị cùng Ly Trúc Khê cũng giúp Ly Nam Khê chuẩn bị tốt.

      Ly Nam Khê nghe La ma ma bên người mẫu thân báo lại từng đồ vật mang theo, lại phân phó Kim Trản thấy thêm vài thứ.


      Nhìn bọn nha hoàn ôm lò sưởi tay, áo choàng, guốc gỗ, từng cái từng cái đem ra xe, Ly Trúc Khê có chút dở khóc dở cười, với Ly Nam Khê: “Tây Tây cảm thấy có tuyết ? Mang theo nhiều đồ vật thế này.”

      Trang thị cũng có chút chần chờ.


      Ly Nam Khê biết mình có thế nào mẫu thân tỷ tỷ cũng tin. Hơn nữa tỷ tỷ cũng chỉ là quan tâm nàng, dù sao đây là kinh thành, quen thuộc như Giang Nam.


      “Muội chỉ đề phòng chút thôi.” Ly Nam Khê cũng giải thích nhiều, cười với Ly Trúc Khê.


      Ba người chuyện xong, Ly Nam Khê mới cảm thấy có nơi nào đúng lắm. Cẩn thận nhìn lên mới phát , Trang Minh Dự cư nhiên chưa từng phản bác, cũng rên tiếng mà chỉ chuyên tâm giúp nàng sắp xếp đồ.


      Ly Nam Khê thấy lạ lạ. Bất quá nếu hảo tâm ở hỗ trợ, nàng liền tranh cãi cùng , quay đầu đa tạ.


      Trang Minh Dự giúp Ly Nam Khê đem hộp thức ăn Lão phu nhân đưa qua xếp vào trong xe, nghe nàng đa tạ liền cười : “Muội cũng chớ có cảm tạ ta. Sau này nếu ta có việc tìm muội hỗ trợ, muội đừng có từ chối là được.”


      Ly Nam Khê gật gật đầu.


      Trang Minh Dự thấy nàng phản bác, cảm giác thú vị, nhìn xem trong xe thu thập sai biệt lắm, liền tự mình dắt ngựa.


      Vừa ra đến trước cửa, Cố ma ma tới, cố ý : “Lão phu nhân Thất nương lúc trước đáp ứng cắm cho Lão phu nhân bình hoa, liền chờ nương trở về thực a.”


      Ly Nam Khê biết tổ mẫu đây là lo lắng an toàn của nàng, cười : “Ma ma thay ta tạ ơn tổ mẫu quan tâm. Ta tất nhiên cẩn thận, mau chóng trở về.”


      Cố ma ma biết Ly Nam Khê hiểu ý tứ của Lão phu nhân, gật gật đầu. Trở lại Hải Đường Uyển, đem lời của Ly Nam Khê từ đầu tới cuối lại cho Lão phu nhân.


      Ly Nam Khê lên xe liền ló đầu ra nhìn bên ngoài, vừa lúc nhìn thấy Trang Minh Dự cùng tỷ tỷ Ly Trúc Khê chuyện.


      Trang Minh Dự hiển nhiên vẫn luôn chú ý phía bên này, thấy nàng nhìn qua liền hướng nàng gật gật đầu. đợi Ly Nam Khê mở miệng, Trang Minh Dự cùng Ly Trúc Khê tiếng rồi hướng bên này tới.


      Sau khi lên đường, nghe tiếng bánh xe va chạm với mặt đường, Ly Nam Khê có chút phiền lòng. Đợi đến khi ra khỏi kinh thành, bốn phía có người ngoài, nàng liền xốc mành cửa sổ lên. Thấy Trang Minh Dự phía trước liền hô tiếng, “Biểu ca”.


      Trang Minh Dự giục ngựa tới bên cạnh nàng, cong môi hỏi: “Tiểu biểu muội có gì sai bảo?”


      Ly Nam Khê làm thế nào cũng ra được suy nghĩ trong lòng, chỉ có thể hỏi: “Ta cảm thấy, đời này tỷ tỷ chính là người xinh đẹp nhất, tính tình cũng ôn nhu nhất. Biểu ca ngươi phải ?”


      “Đó là đương nhiên.” Trang Minh Dự chút nghĩ ngợi liền : “Đặc biệt là so với ngươi, Trúc muội muội càng xinh đẹp, càng ôn nhu.”


      Trong lòng Ly Nam Khê có chút hiểu được, nhàng lên tiếng, quay vào trong xe.


      Nghĩ đến đủ loại biểu của Trang Minh Dự, nàng biết chính mình có phải đoán đúng rồi hay . Nếu là đúng, kia, rốt cuộc lời năm đó là ý tứ của mợ hay là của biểu ca đây?


      Sau khi cân nhắc, nàng ngượng ngùng cười cười, lại cảm thấy chính mình suy nghĩ quá nhiều.


      Dù sao đó cũng là ý tứ của người lớn, cũng phải là chuyện mà nương chưa lấy chồng như nàng có thể quản.


      Trang Minh Dự nhìn mành xe, lại nhớ đến thái độ vữa nãy của Ly Nam Khê, sắc mặt trầm bất định. lát sau lại lắc đầu bật cười.


      Tới thôn trang liền thấy quản vội vàng ra đón.


      Mấy năm nay, Trang Minh Dự ít lần chạy sang đây hỗ trợ Trang thị trông coi điền trang. chào hỏi với quản thôn trang xong liền cưỡi ngựa dẫn bọn xa phu vào.

      Đợi cho xa, quản nhìn Ly Nam Khê muốn lại thôi, xoa xoa tay, có chút biết làm sao. Mấy lời sắp ra đây tiện trước mặt nhiều người a.


      Ly Nam Khê sau vào phòng liền đuổi bọn nha hoàn ra ngoài, chỉ chừa lại Quách ma ma, lúc này mới hỏi quản : “Ngươi có chuyện gì cứ thẳng.”


      Quản đầu tiên là hướng nàng hành lễ, lúc này mới có chút khó xử : “Trương thị vệ gặp chút phiền toái, cần xin chỉ thị của nương.”


      Quản như ông là người quản chuyện làm ăn của thôn trang, còn Trương thị vệ là người phụ trách an toàn cùng vụ lớn trong thôn trang.


      Ly Nam Khê trước khi ra cửa nghe mẫu thân qua, thôn trang có Trương thị vệ phụ trách chăm sóc bảo vệ, nhưng vừa nãy khi nàng đến lại thấy người này, vốn nghi hoặc, giờ biết rồi.


      “Ngươi trước đừng vội.” Ly Nam Khê liền hỏi: “Trương thị vệ có chuyện gì?”


      Quản liền đem tình cho Ly Nam Khê , “Có người trộm đồ trong trang, Trương thị vệ muốn đền bạc, chịu, liền náo loạn lên.”


      Theo lý thuyết những việc này vốn nên kinh động đến chủ tử. Dù sao cũng chỉ là trộm vặt mà thôi, nếu là tổn thất liền đánh trận rồi đuổi , nếu là tổn thất lớn giao quan phủ. Nhưng nếu hôm nay quản ra, chuyện này hẳn là đơn giản như vậy. Ly Nam Khê liền hỏi nguyên do.


      Quản giọng : “Tiểu nhân thấy y phục người tên trộm kia tầm thường, cử chỉ cùng giọng điệu đều bất phàm, sợ là thiếu gia nhà hào môn nào đó lạc, nên có chút lưỡng lự, muốn nhìn xem ý tứ ngài thế nào.”


      Ly Nam Khê nghe trịnh trọng, liền bảo dẫn đường. đến sân viện có khoảng bảy tám gian phòng ngói. Cửa sổ của gian ngoài cùng bên trái đóng chặt, thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng tranh chấp.


      Quản nhìn Quách ma ma bên người Ly Nam Khê. Quách ma ma hiểu ý, với Ly Nam Khê. Ly Nam Khê gật đầu, Quách ma ma liền chủ động thối lui đến cạnh cửa, cũng nhìn vào trong.


      Quản đẩy cửa ra, hướng bên trong vẫy tay. Trương thị vệ liền ra.


      Trương thị vệ là nam tử to lớn, lưng hùm vai gấu, mày rậm mắt to, giọng vang như chuông đồng. Vừa rồi Ly Nam Khê lắng tai nghe thanh cãi vã, cơ bản đều là thanh của vị Trương thị vệ này. thanh của người con lại tương đối , nàng nghe .


      Trương thị vệ đem tình lại đại khái cho Ly Nam Khê rồi ra, biết đứng nơi nào liền thấy Quách ma ma, đơn giản liền đứng bên cạnh Quách ma ma.


      Quản thỉnh Ly Nam Khê vào.


      Vì cửa sổ trong phòng đóng chặt nên có chút tối tăm. bàn có chiếc đèn, bên cạnh là thiếu niên. Lúc mở cửa, gió lọt vào, thổi ánh lửa lập loè.


      Thiếu niên vốn ngồi ngẩn người bỗng nhiên giật mình, lúc này mới phát giác trong phòng có chút lạnh lẽo, liền nhìn theo hướng gió lùa vào.


      Ngũ quan của thanh tú, làn da trắng nõn, ánh mắt có chút hoảng loạn. Nhìn thấy Ly Nam Khê, sắc mặt càng thêm trắng vài phần.


      người tuấn tú a. Lúc còn ở Giang Nam, Ly Nam Khê cũng thấy nhiều người có tướng mạo xuất chúng, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng của người này, cũng nhịn được mà khen ngợi.


      Thiếu niên chậm rãi đứng dậy, ấp úng : “Ta, ta phải cố ý trộm ——”


      Ly Nam Khê giơ tay ra hiệu đừng chuyện, quay đầu lại nhìn quản .


      Quản hiểu ý ra ngoài, đem cửa phòng khép lại. Ông cũng dám đứng quá xa, nếu Ly Nam Khê gặp phải chuyện gì, ông có thể lập tức xông vào.


      Ly Nam Khê đứng ở cửa, cũng tiến lên, hướng thiếu niên gật đầu, : “Ngươi ngồi .”


      Thiếu niên quay đầu , vẫn đứng thẳng tắp như cũ.


      Ly Nam Khê tinh tế đánh giá .


      Đúng như lời quản , y phục của người này tầm thường, toàn bộ đều là tơ lụa thượng hạng, giá trị xa xỉ. Bất quá, Ly Nam Khê lại để ý đến cách năng cùng cử chỉ của .


      Ôn tồn lễ độ, kiêu ngạo cũng xu nịnh. Mặc dù là lấy trộm đồ bị người phát , nhưng cách chuyện vẫn nhanh chậm, là người được giáo dưỡng.


      Có lẽ là bị Ly Nam Khê nhìn chăm chú, thiếu niên có chút chịu nổi, cuối cùng làm ra động tác phù hợp quy củ, dùng tay áo quạt quạt lên mặt.


      Trong nháy mắt, Ly Nam Khê phát chuyện bình thường. Lớp áo kép bên trong của người này, vậy mà được làm từ vải Vân Cẩm.


      nay thời tiết rét lạnh, rất nhiều người mặc lớp áo kép bên trong để giữ ấm. Chỉ là lớp y phục bên trong mà lại dùng đến loại vải quý như Vân Cẩm.


      Trong lòng nàng trầm xuống, thân phận của người này, sợ là đơn giản. Nghĩ nghĩ, nàng móc ra ít bạc vụn trong túi tiền bên hông để lên bàn, “Bạc này cho ngươi. Ngươi đến thôn bên cạnh mướn chiếc xe rồi . Nếu ngươi muốn trả bạc, đến Bát Bảo Trai, giao cho chưởng quầy là được.”


      Bát bảo trai là cửa hàng điểm tâm dưới danh nghĩa Trang thị.


      Thân phận người này tầm thường, về sau chắc chắn biết thôn trang là của ai. Nếu sai trước, số bạc này cũng thể đưa cho , dù sao cũng phải để trả lại mới tốt. Về sau còn qua hệ gì nữa.


      Thiếu niên hiển nhiên ngờ tới là nàng dễ dàng buông tha cho , cũng ngờ tới nàng như vậy. ngạc nhiên liếc nhìn nàng hồi, rồi lại cúi đầu xem số bạc vụn bàn, sững sờ nửa ngày chuyện.


      Ly Nam Khê sợ nghe thấy, liền lặp lại lần nữa.


      Người thiếu niên mở miệng, thanh có chút khô khốc, “Ngươi vì sao muốn giúp ta?”


      Ly Nam Khê cũng thể thẳng ra là vì mình muốn tránh phiền toái, chỉ cầu trời khấn phật để cho vị này nhanh khỏi đây, cười nhạt : “Ta nghe là ngươi phải cố ý ăn cắp, chỉ là có chút đói bụng cho nên lấy vài thứ để ăn. là như thế, ngươi liền . Cũng đừng làm chuyện như vậy nữa”


      Thiếu niên chần chờ, vẫn chưa giải thích liền hỏi lại: “Vì sao để ta mượn xe của các ngươi?”


      Ly Nam Khê cố kỵ thân phận của , nhưng giờ khắc này cũng bị chọc tức, tức giận cười : “Ngươi trộm đồ của ta, còn muốn ta cung kính tiễn ngươi ?”


      Thấy nàng tức giận, thiếu niên ngược lại có chút thoải mái.


      chậm rãi đưa tay ra lấy bạc. Sau đó như nhớ tới cái gì, lại đưa tay vào trong lồng ngực vuốt ve.


      “Đây là, ta……”


      Thiếu niên lẩm bẩm sau lúc lâu, cuối cùng hạ quyết tâm, đem khăn gấm nắm chặt trong tay tới trước mặt Ly Nam Khê, “Đa tạ ngươi. Sau này nếu ngươi gặp chuyện, liền cầm nó đến Hằng Thông tiền trang. Ta cầu ca ca nghĩ biện pháp giúp ngươi.”


      Ly Nam Khê cũng cầm, chỉ nhìn chỗ lồi lên bên dưới khăn tay, liền biết bên trong là đồ vật đại loại như ngọc bội hoặc là ngọc bài.


      Gặp chuyện? Nàng từ trước đên nay luôn sống tiêu dao tự tại, khi nào cần đến người bên ngoài giúp đỡ?! Đừng có rủa nảng chứ.

      Huống chi, người này lúc trước bị người trong trang vu là trộm cũng đem vật này lấy ra, có thể thấy được vật này rất trân quý. Cho dù bây giờ chịu đem đồ vật cho nàng, nàng cũng thể nhận. lai lịch , ai biết “ca ca” của đến tột cùng là người phương nào a?!


      Ly Nam Khê muốn cùng đối phương có bất cứ liên quan gì, liền lui về sau bước.


      “Chính ngươi cầm .” Ly Nam Khê : “Ta cần đâu.” Nàng nhắc nhở chính mình được lời quá tuyệt tình, sau này lỡ có gặp nhau, cũng biết xảy ra chuyện gì, liền : “Chỉ là chút chuyện thôi, đáng nhắc đến.”


      Thiếu niên nhéo nhéo cái khăn trong tay, rũ mắt xuống . Cuối cùng thở ra, gật gật đầu, “Được. Ta nhớ kỹ. Sau này tất đáp tạ ân cứu giúp của ngươi.”


      Dứt lời, khom người hướng nàng thi lễ. Tư thái văn nhã khiêm tốn.


      Ly Nam Khê càng thêm khẳng định xuất thân bất phàm, vội vàng nghiêng người tránh .


      Thiếu niên quay đầu, ra khỏi phòng.


      Trương thị vệ nhìn , rồi lại nhìn sang Ly Nam Khê. Nàng hơi hơi gật đầu ý bảo để , lại thấp giọng dặn dò quản : “Dẫn từ cửa sau.”


      Quản hiểu ý, chạy chậm đuổi theo, đến gần người thiếu niên vài câu. Thiếu niên quay đầu lại nhìn Ly Nam Khê cái, liền theo quản rời .


      Ly Nam Khê thầm thở ra, với Trương thị cùng Quách ma ma: “ được đề cập chuyện này với bất cứ ai, ngay cả biểu thiếu gia cũng được. Hiểu chưa?”


      Bọn họ đều là người theo Trang thị hoặc Ly Nam Khê nhiều năm, biết chuyện này quan trọng, nghe chủ tử vậy, liền nghiêm túc đáp dạ.


      Ly Nam Khê vừa mới quay lại phía trước, liền thấy Trang Minh Dự nôn nóng vòng quanh cây ngô đồng. Ngày thường cà lơ phất phơ như , bây giờ lại gấp gấp gáp gáp, thỉnh thoảng còn ngoái ra sau nhìn, còn có chút nóng nảy.


      Ly Nam Khê xem nhìn chung quanh nhưng nửa điểm cũng nhìn về phía nàng bên này, liền nhịn được cười, giương giọng gọi tiếng.


      Nghe thanh của Ly Nam Khê, bước chân Trang Minh Dự dừng chút, rồi đột nhiên ngừng lại. Mắt sáng lên, bước nhanh lại, “Muội nơi nào? Làm ta tìm nãy giờ a.”


      Bên môi Ly Nam Khê vẫn mang theo ý cười, “Vừa rồi ngồi xe ngựa lâu, chân có chút tê, liền dạo chút.”


      Trang Minh Dự thấy nàng tâm tình sung sướng, tia uất nghẹn trong lòng liền biến mất thấy, chỉ phương hướng xa xa : “Ta mới phát được thứ tốt, mang muội xem.” xong liền bước chân khi trước.
      Last edited: 27/7/18

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Chính thức lọt hố nàng, chúc nàng đông khách mong lấp hố
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ta nghi thiếu niên bị nghi là trộm này là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Vệ quốc công nha
      khi nào nam 9 mới lên sàn, khi nào nam 9 nữ 9 mới gặp được nhau
      hóng hóng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :