1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      làm quốc công gia cũng dễ nha
      cưới vợ mà còn phải lén lút, mưu này nọ nữa
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 20.1:



      Trang thị có ý định mang hai nữ nhi Phỉ Thúy Lâu để né tránh tranh chấp của Đại phòng và Nhị phòng, nên ngày hôm sau thỉnh an Lão phu nhân ở Hải Đường Uyển như thường lệ, mà ở trong phòng lâu hơn chút.

      Bà còn dặn dò Tứ nương cùng Ly Nam Khê được qua Hải Đường Uyển đúng giờ để tránh chạm mặt với Đại phòng và Nhị phòng.

      Cảm thấy canh giờ thỉnh an qua, nếu đến trễ hơn nữa chỉ sợ là thất lễ, lúc này Trang thị mới mang theo Tứ nương cùng Ly Nam Khê tới viện của Ly Lão phu nhân.

      Ai ngờ lại gặp phải Đại phu nhân Vương thị cùng Ngũ nương khoan thai tới. Mà này hai mẹ con này, ngày thường luôn là người đến sớm nhất.

      Trang thị vừa thấy tự nhủ hỏng rồi.

      Hôm qua bị Ngũ nương đoạt nổi bật, Lục nương cùng Nhị phu nhân Trịnh thị tất nhiên chịu bỏ qua. giờ Đại phu nhân tới muộn, người Nhị phòng ắt hẳn vẫn còn chờ ở trong phòng.

      Trang thị vốn nghĩ tránh , nhưng lúc này tới viện cửa rồi, nếu bây giờ rời hay cho lắm, chỉ có thể cùng mấy người Đại phu nhân vào trong phòng.

      Mà làm cho người ta kinh ngạc hơn chính là, Đại phu nhân cùng Ngũ nương ngày thường đối đãi người Tứ phòng nóng lạnh, hôm nay lại đặc biệt nhiệt tình. Chẳng những khen từ đầu đến chân Ly Nam Khê, còn quan tâm tâng bốc Tứ nương vài câu.

      Từ khi các nương của ba phòng bắt đầu thi thố với nhau, chuyện như thế này là lần đầu liên xảy ra.

      bất đăng Tam Bảo điện*! Trang thị trao đổi ánh mắt với hai nữ nhi, để cho các nàng phòng bị chút. (*đại khái là đột nhiên ân cần niềm nở tất có chuyện muốn nhờ vả)

      Tứ nương và Ly Nam Khê cùng gật đầu.

      Đại phu nhân vừa xuất , tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn về phía bà.

      Nguyên nhân có gì khác, chính là trang phục cùng châu hoa của Đại phu nhân hôm nay ít hơn so với ngày thường rất nhiều.

      Lúc trước kia, Đại phu nhân luôn thích những trang phục mang sắc thái nặng nề, tuy rằng đoan trang, nhưng lại có vẻ già dặn, khô khan. Hơn nữa bà xưa nay trầm mặc ít lời, luôn tạo cho mấy chị em dâu cảm giác như tồn tại.

      Nhưng bà hôm nay, lại thực làm cho người khác phải mở to con mắt mà nhìn.

      Đại phu nhân ăn mặc y phục màu đỏ đậm thêu cẩm chướng, ngoại bào có màu mận chín được làm từ vải lụa, tóc búi kiểu phi vân, mang kim bộ diêu khắc hoa. chỉ vẽ lông mày mà còn dùng phấn thoa mặt cùng son môi. Cả tinh thần lẫn khí chất đều khác ngày thường.

      Ly Lão phu nhân thấy vậy liền khen: “Hôm nay thê tử lão Đại nhìn tồi.” Lại cười : “Phải nên như vậy mới tốt.”

      Vương thị lúc trước còn có chút khẩn trương, mắt thấy mọi người đều nhìn chằm chằm bà, liền co quắp cúi đầu. Khăn trong tay cũng xiết chặt, lúc vào cửa thậm chí còn có chút lảo đảo. giờ nghe Lão phu nhân như vậy, Vương thị mới thoáng thả lỏng, lại nhìn nữ nhi bên người.

      Ngũ nương kéo kéo cánh tay của bà, thấp giọng : “Ta mẫu thân ngài như vậy rất tốt. Ngài nghe ta sai a.”

      Vương thị thêm chút tự tin, bước chân cũng mạnh dạn hơn.

      Trịnh thị nhìn bộ dáng diễn xuất này của Vương thị, ngược lại cười nhạt, cho là đúng —— giả dạng tốt thế nào? Khí độ chính là phóng khoáng, cho dù mặc trang phục kiều diễm như thế nào nữa, cũng thể nào biến thành phượng hoàng được!

      Vương thị thấy ánh mắt khinh thường của Trịnh thị lại theo bản năng cúi thấp đầu.

      Nhưng lúc bà né tránh ánh mắt của Trịnh thị thấy được Lục nương ngồi bên người Trịnh thị.

      Đôi mắt Lục nương có chút đỏ, lại còn hơi sưng phù, hiển nhiên là đêm qua ngủ ngon, vậy lại còn khóc nữa.

      Vương thị ngẩn ra chút, lúc này mới sâu sắc cảm giác được lời nữ nhi quả nhiên chính xác.

      Nay khác xưa. Các nàng lại cần ăn khép nép như lúc trước nữa.

      Ngũ tỷ nhi được Trọng Đại phu nhân Quốc công phủ ưu ái, nếu bà cứ rụt rè như trước kia, quả là làm mất mặt nữ nhi. Chờ lát nữa, các bà còn có chuyện muốn , nhất định thể để Nhị phòng bắt nạt thêm nữa.

      Vương thị ngồi thẳng sống lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực cùng Ngũ nương tới bên người Lão phu nhân hành lễ vấn an.

      Sắc mặt Trịnh thị hơi thay đổi, cầm khăn che khuất nửa khuôn mặt, nặng hừ tiếng.

      Vương thị rảnh quan tâm đến phản ứng của Trịnh thị. Bà chính là nhìn chằm chằm cái vị trí bên người Ly Lão phu nhân.

      Ngày thường cái vị trí kia đều có người ngồi, chỉ từ sau khi Ly Nam Khê trở về, có đôi khi Lão phu nhân lôi kéo nàng ngồi ở đó.

      Nhưng tại lại giống như vậy.

      Ngũ tỷ nhi được Quốc công phủ nhìn trúng, chỗ đó nên để Ngũ tỷ nhi qua ngồi mới phải.

      Vương thị nghĩ như vậy, ánh mắt liền nóng lên nhìn chằm chằm vị trí kia. Nhưng chờ cho đến khi Ngũ nương hành lễ xong, Ly Lão phu nhân vẫn tỏ vẻ gì. Ngược lại, sau khi người của Tứ phòng hành xong, Lão phu nhân liền vẫy vẫy tay với Ly Nam Khê như cũ.

      “Tây Tây lại đây, bồi tổ mẫu trò chuyện.”

      Vương thị có chút bực mình, cảm thấy Ly Lão phu nhân đối xử công bằng.

      Ly Lão phu nhân nào biết suy nghĩ trong lòng Vương thị.

      Bà gọi Ly Nam Khê tới bên người, nắm tay cháu hỏi: “Tây Tây hôm qua ngủ có ngon giấc ?”

      Ly Nam Khê thường ngồi bên cạnh Lão phu nhân, giờ cũng cảm thấy có gì được tự nhiên, liền thuận miệng đáp: “Ngủ tồi ạ. Chỉ là nửa đêm tỉnh lần, uống thêm chén trà lại ngủ.”

      “Chỉ sợ là chưa quen khí hậu a.” Ly Lão phu nhân : “Giang Nam ướt át, kinh lại thành khô ráo. Tây Tây chắc hẳn còn lạ lẫm.”

      Ly Nam Khê sợ tổ mẫu lo lắng, cười : “Mặc dù quen, nhưng chỉ cần ở nhiều thêm mấy ngày nữa là tốt rồi.”

      Ly Lão phu nhân vỗ vỗ tay nàng, thấm thía : “Ngươi có ý nghĩ này là tốt. Bất cứ tới nơi nào, lúc đầu có thể quen, nhưng thời gian sau tốt thôi.”

      Lời này của Lão phu nhân có chút ý vị sâu xa. Nhưng Ly Nam Khê nghĩ như thế nào cũng nghĩ ra Lão phu nhân là có ý gì, liền tự nhủ có lẽ là mình suy nghĩ nhiều, nên cũng quan tâm nữa.

      Sau khi Trang thị ngồi xuống, liền với Lão phu nhân chuyện hôm nay muốn mang nữ nhi ra cửa,

      “……cửa hàng ở Giang Nam đều xem qua, chủng loại cũng có gì khác biệt. giờ kinh thành lại có nhiều hình thức mới mẻ, cho nên con dâu muốn mang bọn chọn mua vài thứ.”

      “Đúng là nên chọn vài thứ tốt cho bọn .” Ly Lão phu nhân , dặn dò Trang thị: “Mua cho Tây Tây nhiều thêm vài thứ, nếu đủ bạc cứ việc tới nơi này của ta lấy.”

      Trang thị bị lời của Lão phu nhân hù nhảy dựng, vội : “Đủ rồi ạ, cần Lão phu nhân bận tâm đâu ạ.”

      xong mới chợt nghĩ tới, Lão phu nhân sợ là đau Ly Nam Khê , liền : “Con dâu chuẩn bị Phỉ Thúy Lâu tìm thợ thủ công làm cho Tây Tây bộ đồ trang sức, đợi mai mốt tới dịp lễ Tết lấy ra đeo lên.”

      Trước kia bà nghĩ tiểu nữ nhi tuổi lớn, nên chuẩn bị cho nàng đồ trang sức trọn bộ, chỉ làm bộ kim nạm hồng bảo thạch cho Tứ tỷ nhi.

      Sau lại, Trang thị thấy chỉ Ngũ nương và Lục nương, ngay cả Bát nương tuổi còn hơn so với Ly Nam Khê cũng đều có bộ đồ trang sức hoàn chỉnh, lúc này bà mới nghĩ có lẽ là phong tục trong kinh thành là như thế.

      Bất luận tuổi lớn hay , mỗi khi có dịp lễ tiết gì quan trọng, mỗi nương đều phải sử dụng trang sức đồng bộ. Bấy giờ, bà mới suy xét việc chuẩn bị bộ cho tiểu nữ nhi.

      Ly Lão phu nhân lại nghĩ như vậy.

      Tuy rằng tay nghề của thợ thủ công ở Phỉ Thúy Lâu tốt nhất, nhưng nếu xuất đầu lộ diện đến đó, chẳng phải bị vị tân chủ nhân kia của Phỉ Thúy Lâu biết được.

      giờ hôn phối giữa Ly gia cùng Trọng gia vẫn chưa định xuống, vậy mà dám trắng trợn tặng khuyên tai cho Tây Tây, nếu lại đến nơi đó của làm đồ trang sức, biết còn nhúng tay vào như thế nào nữa đây.

      Chi bằng trực tiếp mua trang sức chế tạo sẵn, miễn cho trong quá trình làm trang sức lại xảy ra chuyện.

      Mặc dù……

      Mặc dù tâm tính của hài tử kia kiên nghị, thủ đoạn cao siêu, phải người thường có thể so sánh nổi. Nhưng nếu chuyện hôn phối này ngày nào còn chưa định xuống, vẫn nên để cho lợi dụng được sơ hở nào.

      Sau hồi cân nhắc, Ly Lão phu nhân dặn dò Trang thị: “Tây Tây tuổi còn , cần làm trang sức quá cầu kỳ, chi bằng mua đồ làm sẵn thôi. Trang sức ở Phỉ Thúy Lâu, cho dù là thành phẩm làm sẵn cũng tồi.”

      Trang thị có chút do dự.

      Nhưng nghĩ đến Ly Lão phu nhân xưa nay thích Ly Nam Khê, nhất định vì việc nhặt này mà làm khó dễ, hơn nữa bà cũng có suy tính riêng của mình. Trang thị liền cười đáp: “Hết thảy đều nghe mẫu thân.”

      Ly Lão phu nhân lúc này mới nhàng thở ra, quay sang dặn dò Ly Nam Khê ở lại bồi bà dùng đồ ăn sáng.

      .

      Vừa rồi lúc Lão phu nhân cùng người của Tứ phòng chuyện, các phu nhân cùng nương của Đại phòng và Nhị phòng cũng trong tối ngoài sáng mỉa mai lẫn nhau.

      Đại phu nhân nghe Trịnh thị bà mặc đồ đỏ khó coi, muốn phản bác đột nhiên nghe Lão phu nhân muốn Ly Nam Khê bồi bà dùng bữa sáng, bà ta liền nhớ tới lời ngày hôm qua cùng sáng nay Ngũ nương dặn dò, vội : “ bằng để cho Đan tỷ nhi cùng ở lại hầu hạ Lão phu nhân dùng bữa.”

      Ngày thường, Vương thị có múa tay múa chân thế nào nữa, Ly Lão phu nhân cũng đáp ứng để cho Ngũ nương ở lại bồi bà. Huống chi hôm nay bà còn có chuyện muốn cùng Tây Tây, để cho nàng lúc tới Phỉ Thúy Lâu, cần phải cẩn thận hơn. Vì bà có lời muốn dặn dò, nên cho phép người nào khác ở lại.

      “Bàn ăn nơi này này của ta , ba người ngồi sợ là vừa. Ngũ tỷ nhi nếu là có việc gì muốn , lát nữa lại tới tìm ta.”

      Nghe Lão phu nhân như vậy, Vương thị lại càng thêm hoảng. Bởi vì chuyện này, nữ nhi dặn dò bà cả ngàn vạn lần là phải làm cho tốt, nếu thành, nữ nhi chắc chắn oán bà.

      Hơn nữa, nữ nhi rồi, lúc dùng bữa với Lão phu nhân tìm cơ hội nhắc tới Giản ca nhi, nếu bà giúp được nữ nhi lần này, chuyện kia của Giản ca nhi chẳng phải cũng bị trì hoãn sao? (Đan tỷ nhi = Ngũ nương. Giản ca nhi = Đại thiếu gia, trai của Ngũ nương)

      Vương thị vốn phải là người giỏi quan sát, suy đoán tình hình, trong lòng sốt ruột, liền quên mất những lời lúc trước Ngũ nương dặn dò, vội : “Ngũ tỷ nhi nếu có chuyện muốn cùng Lão phu nhân, cũng quấy rầy Lão phu nhân dùng bữa. Nếu , để cho nàng đứng bên hầu hạ cũng được.”

      Ngũ nương nghe được lời này của mẫu thân, tức giận đến mức nước mắt cũng kìm lại được.

      Nàng giờ được Trọng Đại phu nhân nhìn với con mắt khác, thân phận dĩ nhiên giống như trước. Mẫu thân lại dùng lý do thoái thác như vậy, chẳng phải là hạ thấp nàng như cây cỏ ven đường?
      (Có nhiều người cứ thích nằm mơ đến nỗi phân biệt được đâu là mơ, đâu là tỉnh nữa. Thiện tai...)

      Ngũ nương rơi vào đường cùng, chỉ có thể đem chuyện muốn cầu Lão phu nhân ra.

      “…… Đại ca chăm chỉ cố gắn, lòng hy vọng có thể Quốc Tử Giám đọc sách, biết tổ mẫu có thể ra mặt giúp cho ca ca được ạ?”

      Nàng biết, phụ thân của mình phải là người có công danh, lại qua đời, ca ca lại là nên thân. Nàng tuy là trưởng nữ Đại phòng, nhưng lúc đứng cùng các đường muội, vị trí của nàng thấp hơn bọn họ rất nhiều.

      Ngũ nương sợ Trọng Đại phu nhân vì duyên cớ 'thân phận' mà chọn người khác, nên mới vội vàng muốn trợ giúp cho ca ca.

      Ly Lão phu nhân vừa nghe, liền biết các nàng đánh chủ ý chuyện 'mua chức', muốn dùng số bạc lớn, mạnh mẽ dứt khoát đưa Ly Đại thiếu gia vào Quốc Tử Giám. Hơn nữa, còn có ý để bà tự lấy bạc ra hỗ trợ.
      Last edited: 14/8/18

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      muốn "mua chức" còn muốn người khác bỏ bạc cho mình, mơ tưởng
      cho chút màu đòi mở phường nhuộm rồi
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    4. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 20.2:




      Trong lòng Ly Lão phu nhân trầm xuống, sắc mặt vẫn bình tĩnh : “ tại thích hợp.”


      Vương thị tối hôm qua cùng nữ nhi bàn bạc lúc lâu, cũng hiểu ra đôi chút. Dâu trưởng trong nhà là bà, gả cho đích trưởng tử, sinh đích trưởng tôn, nhưng ở trong nhà lại có chút địa vị nào.


      giờ nữ nhi có tiền đồ, nếu bà còn tranh, đợi đến nữ nhi gả đến nhà cao cửa rộng, chẳng phải bị nhà chồng xem thường?


      Vương thị liền : “Kỳ , để cho Giản ca nhi vào Quốc Tử Giám phải chỉ là vì bản thân . Nếu Giản ca nhi có tiền đồ, Ngũ tỷ nhi cũng có thể diện, sau này lúc cần giúp đỡ mẹ đẻ cũng dễ dàng hơn.”


      Nghe phen lời Đại phu nhân, trong mắt Ly Lão phu nhân chợt lóe lên tàn khốc.


      Bát tự còn chưa phết được nét, hai mẹ con Đại phòng liền đem vị phu nhân Quốc công trở thành của mình.


      Con dâu cả cảu bà tính tình đôn hậu, tuy có chút quá chất phác, nhưng những năm gần đây đều tận chức tận trách nuôi nấng nhi nữ. Sao bây giờ lại bỗng nhiên cố tình so đo như vậy? Tất nhiên là bị người khác xúi giục.


      Ly Lão phu nhân nhàn nhạt liếc Ngũ nương cái, cuối cùng, niệm tình con dâu cả những năm gần đây người chống phòng dễ dàng, giọng :


      “Chuyện dùng tiền mua chức quan phải năm nào cũng có. Mấy năm nay chưa từng nghe qua, chờ chút nữa .”


      Nhìn bộ dáng tha thiết chờ đợi của Vương thị, Ly Lão phu nhân khỏi nặng nề thở dài.


      Kỳ , đích trưởng tôn này của Ly gia có thiên phú đọc sách.


      Năm đó con trai cả cùng con trai thứ thích đọc sách, cho nên bà vẫn miễn cưỡng hai người, chỉ chú trọng bồi dưỡng việc học của con trai thứ hai và thứ tư. Hơn nữa, con trai cả thân mình quá kém, cho nên bà đành đem việc vặt trong nhà giao lại cho đứa con thứ ba có thiên phú kinh thương tới xử lý, để cho con trai cả ở nhà nghỉ ngơi.


      Giản ca nhi cũng giống như phụ thân, Đại lão gia Ly gia, có thiên phú đọc sách, cũng thích đọc sách. Chỉ là từ liền thấy Nhị thúc cùng Tứ thúc có khả năng, thi đậu khoa cử làm quan, cho nên cả ngày đều ồn ào muốn khảo thí công danh, ép buộc bản thân đọc sách.


      Nhưng hai mươi tuổi rồi mà đồng sinh (học trò ) cũng phải, cũng chưa từng tham gia qua cuộc thi Hương nào, gì vào đến Quốc Tử Giám?


      Còn cái gì mà mua chức…… mua chức nào có dễ dàng như vậy?


      Hai mẹ con này, tâm đủ lớn, nhưng tầm mắt lại quá thiển cận. (đúng gồi..đúng gồi..chắc bị cân thị hết gồi)


      Nhìn thấy Ngũ nương cùng Vương thị còn muốn nữa, Ly Lão phu nhân vẫy vẫy tay, có chút mỏi mệt : “Có số việc, chớ có cưỡng cầu. Cưỡng cầu cũng cầu được.” xong, cũng chịu nghe các nàng thêm gì nữa, liền bảo tất cả mọi người ra ngoài.


      Vương thị cùng Ngũ nương thấy Lão phu nhân có ý giúp đỡ chuyện Ly Đại thiếu gia vào Quốc Tử Giám, tuy tức giận bất bình, nhưng vẫn nhún người hành lễ lui xuống.


      Trịnh thị cùng Lục nương lại nghe ra ý tứ giống nhau, hai người trao đổi ánh mắt rồi mới ra ngoài. Vừa thấp giọng chuyện với nhau, vừa bước ra khỏi Hải Đường Uyển.


      Lúc này, khuôn mặt Lục nương bi thương như hồi nãy. Nàng cùng Trịnh thị cao giọng cười , nhìn qua hai mẹ con Đại phòng.


      Ly Nam Khê nhìn thấy lạ, thấp giọng hỏi Tứ nương: “Lục tỷ tỷ sao lại cao hứng hơn lúc nãy vậy?”


      “Chuyện này sợ là có đường xoay chuyển.” Lúc này trong mắt của Tứ nương cũng lấp lóe tia hưng phấn, cũng quản Ly Nam Khê gì, ngược lại với Trang thị:

      “Nương, chẳng lẽ tổ mẫu là có ý Trọng Đại phu nhân vẫn chưa quyết định chọn người nào?”


      Trang thị cũng cảm thấy có chút kỳ quái, nghĩ tới nghĩ lui, dường như Lão phu nhân có ý này, liền cùng Tứ nương: “Chờ lát nữa đến Phỉ Thúy Lâu, ta lại mua cho ngươi thêm mấy thứ tốt.”


      Ly Nam Khê nghe đến đây hoàn toàn hiểu , có chút lo lắng thấp giọng : “Kỳ Quốc công phủ cũng có gì tốt. Ta , còn bằng nhà của cậu mợ đâu.”


      Nàng là muốn nhắc nhở Trang thị, năm đó khi các nàng tuổi còn , người lớn các bà vẫn hay đùa. Nếu như mợ còn có ý định để Tứ tỷ tỷ làm con dâu, nhà của cậu chắc chắn tốt hơn Quốc công phủ rất nhiều.


      Trang thị nghe xong lời này của nàng, lại nghĩ tới ý tứ lúc trước Lương thị biểu lộ, khỏi mỉm cười. Nếu Tây Tây thích nhà bên đó, kia chẳng phải bà có thể cùng tẩu tẩu hảo hảo thương nghị chuyện đính hôn hay sao.

      Nếu có cơ hội, tốt nhất để lão gia tự mình khảo Minh Dự phen, thử xem trình độ của như thế nào. Nếu hài tử kia biết nỗ lực cũng tồi. (Sao hai mẹ con nhà này trống đánh xuôi, kèn thồi ngược zậy trời)


      Bất quá chuyện của đại nữ nhi bên này, nếu còn có hi vọng phải cố gắng nỗ lực nhiều hơn chút.


      “Đứa ngốc.” Trang thị cười cười với tiểu nữ nhi, : “Quan gia mặc dù lại tốt, nhưng cũng chỉ là bề tôi làm công cho người. giống như thế gia, càng thể so sánh với vệ Quốc công phủ tôn quý. Huống chi bản nhân Vệ quốc công cũng là người có năng lực.”


      Con cháu quan gia nếu biết cố gắng, có có người duy trì ngoài mặt lập tức rơi đài.


      Đây cũng là lý do tại sao phu quân của bà vẫn luôn thập phần nghiêm khắc dạy dỗ hai nhi tử. May mắn là bọn đều là người biết cố gắng, việc học tồi, sớm thi đậu tú tài.


      Ly Nam Khê biết được ý nghĩ của mình giống mẫu thân và tỷ tỷ nên cũng khuyên nhiều, ngược lại, cùng các nàng thương lượng lát nữa tới Phỉ Thúy lâu nên chọn mua loại trang sức nào.


      Ai ngờ mẹ con ba người mới vừa thời gian chén trà , còn cách Huệ Lan uyển của ba người khoảng xa, bị người ngăn cản nửa đường.


      Cản các nàng đúng là Vương thị cùng Ngũ nương.


      Lại vì chuyện mượn bạc.


      “Ta vẫn luôn muốn mua cho chức giám sinh, chỉ tiếc là bạc đủ.” Vương thị đuổi nha hoàn bên cạnh chỗ khác liền bắt đầu than thở, “Giản ca nhi cũng là đứa biết nỗ lực, chẳng qua mấy người tiên sinh dạy dỗ nó đủ tận tâm. Nghe mấy vị tiên sinh trong Quốc Tử Giám đều là người có năng lực.”


      Trang thị nghe xong lời bà ta , chỉ cảm thấy biết nên khóc hay nên cười.


      Công khóa học tốt lại muốn trách lên đầu mấy vị tiên sinh, chuyện như thế này bà là lần đầu nghe qua.


      Tình hình của Đại phòng bà cũng biết. Năm đó Lão phu nhân biết con trai cả của mình thể sống lâu, cho nên thời điểm chọn con dâu cả, chỉ cầu là nương còn trong sạch, gia thế của đối phương như thế nào cũng so đo.


      Lúc Vương thị gả tới, tám rương của hồi môn đều trống hơn phân nửa, chỉ thấy ở phía dưới đáy có lớp kim quang hư hư thực thực, làm sao có cửa hàng, điền trang hay tiền bạc gì đó được?


      Có điều, Lão phu nhân thương tiếc Vương thị, trừ bỏ tiền tiêu hàng tháng, còn trợ cấp cho bà ta ít. Sau khi Đại lão gia qua đời, những cửa hàng dưới danh nghĩa Đại lão gia liền chuyển sang cho Đại thiếu gia.


      Lão phu nhân thương tiếc Đại phòng có người tâm phúc, chi phí sinh hoạt hằng ngày của bọn họ trừ tiền chung trong nhà ra, chính bà cũng lấy tiền riêng của mình trợ cấp cho bọn họ ít. Nghiêm túc mà , Vương thị hẳn là có ít bạc tích cóp mới phải.


      Sao còn đến Tứ phòng của bà mượn bạc!


      Huống chi, tại sao các nàng lại cho rằng Quốc Tử Giám kia, chỉ cần có tiền là có thể vào?


      Tuy Trang thị tính tình nóng nảy, nhưng nhìn thấy Vương thị cùng Ngũ nương lo lắng cho tiền đồ của Đại thiếu gia như vậy, nên bà cũng động lòng trắc .


      Làm cha mẹ, ai lại hy vọng con cái mình tốt đâu?


      Tuy rằng hồi nãy Lão phu nhân qua, Trang thị vẫn nhẫn nại tính tình nhắc nhở lại: “Mấy năm nay Quốc Tử Giám vẫn chưa công bố chuyện mua chức giám sinh. Đại tẩu nếu chờ thêm mấy năm nữa .”


      Ai ngờ Vương thị lại chịu, “Giản ca nhi qua, có người có thể giúp , chỉ cần tiền bạc đầy đủ là được. Còn thỉnh Tứ đệ muội giúp đỡ. Sau này ta từ từ trả lại cho ngươi.”


      Trang thị còn muốn nữa. Ngũ nương bên cạnh đột nhiên hạ thấp thân mình hướng bà hành lễ, ánh mắt cùng ngữ khí đều thập phần bi thương : “Cầu Tứ thẩm thẩm giúp giúp chúng ta. Nếu sau này ta được thế ( nôm na là 'đời lên hương' ý), nhất định quên đại ân đại đức của thẩm thẩm.”


      Nàng ta mở miệng còn tốt, vừa mở miệng , biểu tình Trang thị lập tức thay đổi.


      Trang thị chịu nhẫn nại chuyện với Vương thị là bởi vì những năm gần đây, Đại tẩu chiếu cố con cái của Đại bá tận tâm tận lực, bà đều thấy ở trong mắt.


      Nhưng Ngũ nương giống vậy.


      Ngũ nương hôm qua vừa mới tính kế đại nữ nhi của bà, giờ lại còn dám can đảm đến cầu bà? Còn nữa, nghe cái ngữ khí kia , chẳng lẽ nàng ta chắc chắn vị trí phu nhân Quốc công là của nàng ta hay sao?


      Trang thị nóng tính, nhìn thấy bộ dáng Ngũ nương làm bộ làm tịch, ngay nửa điểm thể diện cũng cho nàng ta, trực tiếp xoay người . Bà cũng quên kêu Tứ nương cùng Ly Nam Khê, để cho hai nữ nhi sát bên cạnh mình. Phàm là Ngũ nương có ý định lại gần, bà liền trực tiếp lạnh lùng liếc mắt cái, ép nàng ta trở về.


      Vương thị nhìn được Ngũ nương chịu uất ức như vậy, lôi kéo cánh tay nàng ta rời .


      Nhưng Ngũ nương lại chịu.


      Nhị phòng thể nhờ cậy. Tam lão gia Tam phòng cũng chỉ là giúp đỡ xử lý chút công việc vặt trong nhà, tiền bạc từ trong tay ông đều đem cho Lão phu nhân xem qua, nên Tam phòng bên kia cũng thể nhờ cậy được.


      Chỉ có Tứ phòng.


      Ly Tứ lão gia làm quan ở Giang Nam, tiền bạc của Tứ phòng đều được bọn họ nắm chặt trong tay, mỗi năm chỉ phải đưa vài thứ tốt tới Ly phủ cho Lão phu nhân, nên tiền bạc bọn họ tích cóp được chắc chắn ít. Còn nữa, chỉ cần nhìn y phục của ba mẹ con Tứ phòng liền biết trong tay bọn họ có rất nhiều bạc.


      Hôm qua, Ngũ nương thương nghị qua với mẫu thân, nếu như Lão phu nhân chịu giúp phải xử lý thế nào. Lúc ấy các nàng liền ra quyết định xin Tứ phòng giúp đỡ. Cho nên vừa rồi khi tới thỉnh an Lão phu nhân mới thân thiện với ba mẹ con Tứ phòng như vậy.


      Ai ngờ đến Tứ phòng cũng tuyệt tình như vậy?


      Ngũ nương nhìn bóng dáng Trang thị và hai nữ nhi rời , thu hồi toàn bộ bộ dáng dịu dàng hoà thuận vừa nãy, nhàng cười lạnh tiếng. Thấy sắc mặt Vương thị ảm đạm, nàng thấp giọng với Vương thị:


      “Mẫu thân, phàm là người muốn làm đại , nhất định phải chịu được trắc trở, thể chỉ vì chút việc mà bỏ cuộc. Người muốn ca ca trở nên nổi bật? muốn ta trở thành đương gia phu nhân của Quốc công phủ?”


      Vương thị liền có chút do dự, “Nhưng các nàng ràng chịu……”


      “Chúng ta cầu lần được, cầu hai lần. Hai lần được, ba lần.” Ngũ nương : “Chẳng phải các nàng lát nữa muốn Phỉ Thúy Lâu sao? Ta đây liền Phỉ Thúy Lâu tìm các nàng. Ta cũng tin các nàng bận tâm thanh danh của Tứ thúc.”


      Nàng ta nhìn bóng dáng mấy người Ly Nam Khê, trong mắt dần dần ngưng tụ cổ hận ý, “Đến lúc đó trước mắt bao người, ta xem các nàng cự tuyệt thỉnh cầu của chúng ta như thế nào.”


      Vương thị muốn lại thôi, cuối cùng, trong ánh mắt kiên trì của Ngũ nương, bà nhàng gật gật đầu.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      mẹ con nhà đại phòng hoang tưởng nặng
      định làm xấu mặt tứ phòng, vậy mặt mũi Ly gia cũng xong luôn
      thế mà đòi làm quốc công phu nhân
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :