1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng - Tử Túy Kim Mê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      phòng khách có sảnh luyện tên, nhưng có giai nhân trong lòng nha
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    2. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      @AChu chỉ được mỗi cái đúng thôi à~ :th_51:


      Chương 18.3:




      Trải qua kiện khuyên tai vừa rồi, trong lòng Thường An thoáng cảm giác được chuyện gì đó. Nhưng bây giờ Trọng Đình Xuyên cách đó xa, Thường An nào có can đảm giải thích tường tận cho Thường Thọ ngay lúc này, chỉ có thể qua loa chút: “Ai biết được.”


      Thường Thọ nghe ra được trong câu của hình như có chút ý, “Hắc” tiếng liền muốn kéo cánh tay phải của để hỏi cho . Nhưng thấy sắc mặt Thường An thích hợp, ý cười mặt thường ngày cũng biến đâu mất.


      Thường Thọ lúc này mới cảm thấy vấn đề lần này có chút nghiêm trọng, liền nhẫn nại tính tình, cũng thêm gì nữa, đường nhau theo sát ở phía sau Trọng Đình Xuyên.
      .


      Người luyện võ thính lực rất tốt. Lúc đến cửa hoa viên cửa, còn chưa vào sân nghe được trong phòng truyền đến tiếng chuyện nhàng của các nương Ly gia.


      Thường An tiếp tục theo phía sau Trọng Đình Xuyên, mà Thường Thọ lại lắc mình vào chỗ tối bên cạnh.


      Trọng Đình Xuyên nhấc chân vào trong sân, nhưng chỉ được hai bước liền ngừng lại, nghiêng tai lắng nghe.


      vốn chỉ muốn lắng nghe lát liền , thế nhưng lại nghe được tiếng của tiểu nha đầu kia kêu “tỷ tỷ”, thanh nghe có vẻ gấp gắp, biết là gặp phải phiền toái gì rồi.


      Trọng Đình Xuyên còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ, bước chân tự giác nhanh về phía bên trong.
      .


      Trong lòng Ly Nam Khê nôn nóng, mở miệng kêu mấy lần “tỷ tỷ” để trấn an Tứ nương. Thế nhưng Tứ nương vẫn luôn lắc đầu, vô thanh vô tức cắn cắn môi, căn bản nghe được nửa chữ nàng .


      Ly Nam Khê tức giận cực kỳ, nhìn quanh bốn phía, bực tức : “Đến tột cùng là ai làm?”


      Vừa rồi khi hoa được đưa lại đây, Ly Nam Khê nhanh mắt, lập tức liền chọn trúng gốc hoa phù dung.


      Hoa mân côi quá mức diễm lệ. Màu sắc của hoa lan Phúc Kiến lại mờ nhạt thích hợp làm chủ hoa. Mà nếu dùng hoa mẫu đơn lại sợ động chạm đến Lương thị, bởi vì đôi khuyên tai trân châu quấn tơ vàng Lương thị được khắc hình hoa mẫu đơn.


      Duy chỉ có hoa phù dung là thích hợp nhất, vừa thanh lệ vừa lịch tao nhã, lại còn có thể kết hợp tốt với những loại hoa khác.


      Ly Nam Khê chọn hoa phù dung cho Tứ nương. Sau đó Lục nương chọn mẫu đơn, còn Ngũ nương chọn hoa mân côi, Ly Nam Khê liền chọn hoa lan Phúc Kiến còn dư lại.


      Đến lúc chọn bình hoa, Hướng ma ma sai nha hoàn mang tới cũng những cái bình được làm từ sứ Thanh Hoa. Trong đó có ba cái được vẽ tùng - trúc - mai Tuế Hàn Tam Hữu, cái còn lại được vẽ xúc cúc đồ (hình vẽ đá cầu).


      Ly Nam Khê vốn có ý định dự thi, nên đợi cho mọi người lựa chọn xong, nàng liền dùng bình sứ Thanh Hoa được vẽ xúc cúc đồ.


      Đợi khi Hướng ma ma mang mấy giỏ hoa tới, Ly Nam Khê đứng bên cạnh Tứ nương nữa mà về vị trí của mình. Dù sao đây cũng phải là cuộc tỷ thí hoa nghệ đầu tiên của Tứ nương, nàng tin tưởng với năng lực của tỷ tỷ nhất định làm tốt.


      Ai ngờ, tỷ thí vừa mới bắt đầu bao lâu liền xảy ra vấn đề.


      Trong lúc Tứ nương phối hoa bị gốc linh sam có gai đâm vào tay làm nàng hô đau tiếng rồi buông ra.


      Ly Nam Khê đứng bên cạnh, nhìn thấy tỷ tỷ bị thương vội vàng gọi liên tiếp mấy tiếng “tỷ tỷ”, muốn tiến lên giúp đỡ.


      —— bởi vì là tỷ thí hoa nghệ nên tất cả nha hoàn đều bị đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ có duy nhất bốn người các nàng. Nếu bây giờ chờ bọn nha hoàn vào hỗ trợ rút gai, chi bằng tại nàng liền giúp tỷ tỷ lấy ra.


      Kiếp trước khi nàng chăm sóc hoa cỏ, bị hoa đâm bị thương biết bao nhiêu lần, nên nàng hiểu rất các loại phương thức xử lý vết thương do hoa gây ra. Lúc trước khi còn ở nhà, thời điểm Tứ nương bị gai đâm bị thương, Ly Nam Khê cũng từng giúp nàng trị liệu.


      Bởi vậy khi nghe muội muội muốn hỗ trợ, Tứ nương liền chút do dự đồng ý, nhưng đợi Ly Nam Khê qua nàng tới bên cạnh muội muội.


      “Ta bên này có cây hoa có gai, lỡ như muội qua bị gai đâm phải tốt.” Tứ nương cười , quơ quơ bàn tay bị gai đâm.


      Thủ pháp xử lý vết thương của Ly Nam Khê vừa nhanh vừa chuẩn. Khi rút gai ra, Tứ nương chỉ cảm thấy miệng vết thương đau đớn nhưng lại chảy máu. Hai chị em nhìn lúc, xác nhận miệng vết thương gì trở ngại mới nhàng thở ra.


      Tứ nương được băng bó xong trở về lại vị trí của mình. Còn chưa tới nơi nàng liền phát có cái gì đó thích hợp.


      Mộc phù dung của nàng bị xé rách đến tả tơi, cánh hoa cũng rơi xuống, huỷ hoại hoàn toàn. Tứ nương thấy vậy liền lập tức đỏ hốc mắt, ống tay phất lên đẩy đóa mộc phù dung bị xé nát xuống dưới đất, lạnh giọng chất vấn Ngũ nương cùng Lục nương.


      “Chuyện này là như thế nào?”


      Lục nương lành lạnh : “Cắm hoa được trách bản lĩnh chính mình có, chớ có lại đây năng lung tung, biết tự lượng sức.”


      Trong phòng lúc này chỉ có bốn người các nàng, nha hoàn bà tử của Quốc công phủ cũng đều bị đuổi ra đứng ở bên ngoài. Lục nương cũng vì vậy mà chuyện chút cố kỵ.


      Ly Nam Khê giận cực kỳ, vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ chất vấn Ngũ nương cùng Lục nương: “Đến tột cùng là người nào làm? Là ai!”


      Ngũ nương nhìn Ly Nam Khê, lại nhìn Lục nương, lên tiếng.


      Lục nương cười lạnh tiếng, nghiêng người xem Ngũ nương, “Làm gì vậy? Muốn đổ hết lên đầu bọn ta?”


      Ly Nam Khê giận đến mức ngực phập phồng chừng, nhìn kỹ Ngũ nương và Lục nương, chọn người, muốn tiến lên chất vấn.


      Mắt thấy muội muội cùng các nàng chuẩn bị xảy ra tranh cãi, Tứ nương sửa lại chủ ý. Nàng phen giữ chặt Ly Nam Khê, nhíu mày khuyên nhủ: “Tây Tây, muội đừng kích động. Chúng ta chọn lại cây hoa khác thôi. Cái này nếu được, muội lại giúp tỷ tìm cái khác, được ?”


      Ly Nam Khê còn muốn nữa, Tứ nương liền gắt gao giữ nàng lại, đẩy đẩy nàng ra hướng ngoài phòng, “, muội giúp ta hỏi thử xem. Hỏi xem các nàng có thể đem thêm cho chúng ta ít hoa nữa được .”


      Lúc trước, khi Hướng ma ma mang hoa lại đây, mỗi chủng loại chỉ có vài nhánh mà thôi. Hơn nữa Hướng ma ma cũng biết vị nương nào chọn loại hoa nào. giờ nếu mộc phù dung bị người phá hỏng, nàng chỉ có thể xin thêm cành nữa, bằng nàng còn chưa bắt đầu tỷ thí thua rồi.


      Ly Nam Khê biết lúc này mà chần chờ cũng chỉ thiệt cho tỷ tỷ của nàng, đành tạm gác chuyện này lại, đến hành lang gọi nha hoàn lại hỏi.

      .


      Vừa rồi Trọng Đình Xuyên tới từ hoa viên bên cạnh. Chỗ đứng là cửa sổ phía sau phòng. đứng ở ngoài góc tường nên từ vị trí cửa sổ nhìn nghiêng qua, ai nhìn thấy tồn tại của .


      Nhìn Ly Nam Khê cầm cành mộc phù dung tươi mới vào phòng, Trọng Đình Xuyên lúc này mới xoay người sang chỗ khác, định men theo đường cũ trở về. Ai ngờ khi vừa quay người lại thấy Hướng ma ma đứng ở phía đối diện nhìn sang, cũng biết nhìn bao lâu.


      Ngũ quan của Trọng Đình Xuyên động cũng động, tầm mắt nhàn nhạt liếc qua, men theo con đường cũ trở về.


      võ đường luyện bắn tên mà lại quay lại thư phòng.


      Lần này ngay cả Thường An cũng hiểu, nhịn được hỏi: “Gia, chúng ta luyện bắn tên ạ?”


      “Ừ.” Trọng Đình Xuyên ngắn gọn tiếng rồi thôi. Thường Thọ và Thường An động dám động, thấy chủ tử muốn nhiều lời cũng hỏi thêm gì nữa.


      Sau khi trở lại thư phòng, Trọng Đình Xuyên lấy ra tờ giấy rồi cầm bút tùy tiện viết mấy chữ, đến năm chữ liền phát ngòi bút thông thuận, lập tức đem trang giấy vò lại vứt vào trong sọt rác, lại lấy ra tờ khác để vẽ sơn thủy.


      Được khoảng chừng nén nhang trôi qua, bên ngoài bỗng vang lên tiếng người chuyện rất . bao lâu sau, cửa phòng liền vang lên giọng dò hỏi của Vạn Toàn: “Gia, Hướng ma ma mang theo người tới, là có chuyện cần xin ngài định đoạt. biết ý của gia thế nào ạ?”


      “Cho vào.” Trọng Đình Xuyên đem bút ném qua bên, vén áo choàng lên rồi ngồi xuống. Cũng nhìn Hướng ma ma vừa mới vào mà chỉ trầm giọng hỏi: “Chuyện gì?”


      Hướng ma ma cụp mi rũ mắt, cung kính : “Vừa rồi phu nhân làm chủ tổ chức cuộc tỷ thí hoa nghệ. Theo ý tứ của phu nhân kết quả của lần tỷ thí này nên để Quốc công gia định đoạt mới được ạ.”


      “Hửm?” Ánh mắt Trọng Đình Xuyên lạnh nhạt nhìn về phía cành liễu rũ trong sân viện, “Vì sao?”


      Hướng ma ma cười : “Đây là ý tứ của phu nhân, lão nô dám tùy ý phỏng đoán.”


      Trọng Đình Xuyên trầm thấp ừ tiếng, đứng dậy ra ngoài.


      Hướng ma ma kinh hãi, biết đây là phải muốn ở lại đánh giá kết quả của cuộc tỷ thí hoa nghệ, mà là trực tiếp bỏ chạy lấy người. Vì thế vội vàng lên trước vài bước chặng đón, giọng : “Gia, đây là ý tứ của phu nhân. Phu nhân , dù sao sau này cũng là người nhà, ngài nhìn xem trước cũng tốt.”


      Trọng Đình Xuyên hơi hơi nghiêng người, từ xuống dưới nhìn xuống Hướng ma ma.


      Hướng ma ma cũng dám thêm gì nữa, bình tĩnh khom người đứng chờ. Cuối cùng Trọng Đình Xuyên xoay người trở về, “ là ý tứ của mẫu thân, vậy đem lên .”


      Hướng ma ma trong lòng nhàng thở ra, vội vàng gọi bốn gã sai vặt trong viện mang bình hoa vào phòng.


      —— bà biết Quốc công gia thích thân cận cùng nữ tử, đặc biệt là những nữ tử trẻ tuổi, nên cho phếp bất cứ nha hoàn nào vào, chỉ chọn bốn gã sai vặt mang bình hoa lên.


      Trọng Đình Xuyên trầm mặc nhìn bốn cái bình hoa được đặt theo thứ tự bàn, hai tròng mắt đen càng thêm lãnh lệ.


      biết được màn đứng sau cửa sổ vừa rồi bị Hướng ma ma nhìn thấy. Trong lòng cũng biết, theo tính tình của Lương thị, nhất định để cho lấy được nương muốn.


      Khi Hoàng Hậu nương nương muốn cùng Ly gia kết thân, Lương thị sở dĩ đáp ứng sảng khoái như vậy chính là vì biết chán ghét người Ly gia, còn hoàng đế lại tán đồng chuyện có bất cứ liên quan gì với Ly gia.


      Có lẽ vừa rồi khi đứng ngoài cửa sổ cầm lòng đậu mà dừng lại trong chốc lát, làm Lương thị nổi lên nghi ngờ. Vậy nên cho dù biết bình nào là do tiểu nha đầu cắm, Trọng Đình Xuyên vẫn chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua chứ dừng lại, cưỡng bách chính mình nhìn qua mấy bình hoa khác, cuối cùng đem tầm mắt dừng lại cái bình.


      chăm chú nhìn bình hoa kia, nghĩ đến tiểu nha đầu nào đó đem hết tâm tư đặt vào đây, nhìn nhiều hơn chút liền nhàng gật đầu: “Liền nó .”


      Hướng ma ma hành lễ, xoay người ra lệnh cho mấy gã sai vặt bưng bốn bình cắm hoa trở về.


      Trọng Đình Xuyên lẳng lặng nhìn màn này, thần sắc cực kỳ đạm mạc. Chẳng qua là khi mấy gã sai vặt mang bình hoa ra ngoài, Trọng Đình Xuyên làm như lơ đãng lấy tay phất cái, mượn độ rộng của ống tay áo, ngắt lấy cành hoa biết tên từ trong bình sứ Thanh Hoa được vẽ xúc cúc đồ kia, lặng lẽ đem giấu ở trong ống tay áo.








      Mau mau ngậm vợ trong miệng tha về cho rồi ơi, ngày nào cũng làm toàn chuyện lén la lén lút, mắc mệt rồi nghen:010:

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      đúng là mắc mệt thiệt chớ
      phải có bản lĩnh của võ tướng chớ

      mà tác giả này cũng dong dài ghê
      làm ta hóng dài cổ luôn
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    4. Tĩnh Tĩnh Yên Yên

      Tĩnh Tĩnh Yên Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      1,341
      Chương 19.1:



      Lương thị lập tức thông báo kết quả cuộc tỷ thí hoa nghệ cho mấy vị nương Ly gia. Đợi đến khi Hướng ma ma mang theo người đem bốn bình hoa lấy về, Lương thị cho người bày mấy bàn tiệc ở trong sân viện, mời mấy vị nương Ly gia cùng dùng cơm trưa.


      Thời điểm Lương thị vào trong sân, người khác chú ý nhưng Ly Nam Khê lại là phát trang sức của Lương thị được thay đổi. Đôi khuyên tai lúc trước bà ta đeo biến mất thấy bóng dáng, khuyên tai tại được đổi thành đôi phỉ thúy lưu kim.


      Ly Nam Khê làm như biết, hướng Lương thị hành lễ như thường, làm xong mọi lễ nghi cần thiết bắt đầu cùng chúng tỷ muội dùng bữa.


      bữa cơm ăn đến vô vị, khí nặng nề vô cùng.


      Các nương là vì muốn bảo trì hình tượng cùng dáng vẻ tao nhã cho nên tư thế gắp luôn thong thả ung dung, từ đầu bữa ăn cho đến khi kết thúc đều chữ, cũng dám di chyuển đũa quá nhiều.


      Riêng Ly Nam Khê bởi vì hôm nay phát sinh nhiều chuyện liên tiếp làm tâm tình của nàng rất phiền muộn, hoàn toàn có cảm giác muốn ăn.


      Nhưng may mắn là thức ăn có vài món là món ăn Giang Nam. Nếu , chỉ sợ nàng ngay cả đũa cũng muốn động chứ đừng là ăn.


      Thời điểm mấy vị nương chuẩn bị rời , Lương thị có vẻ như thiên vị nương nào, đều tặng cho mỗi người cái vòng tay vàng ròng. Nhưng nếu như nhìn kỹ mấy cái vòng tay này đều có chút giống nhau.


      Tỷ như cái của Lục nương là vòng tay giảo ti, phân lượng nhất; mà cái của Ngũ nương lại được khảm viên hồng bảo thạch, nhìn qua tương đối quý trọng.


      Tứ nương thấy vậy có chút ảm đạm, chỉ là rất nhanh liền khôi phục như thường, chuyện đùa giỡn với Ly Nam Khê.


      Sắc mặt của Lục nương lại cực kỳ tái nhợt, lẳng lặng bên cạnh mấy người tỷ muội, lời.


      Biểu của Ngũ nương lại là vui mừng khôn xiết. Mặc dù tính tình thường ngày của nàng ta trầm tĩnh, lúc này cũng nhịn được lại nhiều lần, cảm thán : “Trọng đại phu nhân là người bình dị gần gũi, vừa hiền lành lại từ ái.”


      lần hai lần liền thôi , lui tới hơn mười như vậy ai cũng chịu đựng được.


      Ly Nam Khê cùng Tứ nương nghiêng đầu chuyện với nhau, chỉ có Lục nương đơn độc mình, tất nhiên là chịu nổi hỏa khí trong lòng, hừ lạnh tiếng cùng Ngũ nương: “Ai cũng biết là ngươi có đồ tốt, tội gì cứ phải khoe khoang? Làm như chưa từng thấy qua thứ tốt như vậy hay sao, đúng là tầm nhìn hạn hẹp.”


      Lúc này bốn người ra phía cổng chính, cách đó xa còn có nha hoàn Quốc công phủ dẫn đường, cho nên Lục nương cũng dám quá lớn làm người khác chú ý, thanh chỉ đủ để cho các nàng tỷ muội mấy người có thể nghe được.


      Ngũ nương nghe vậy ủy khuất đỏ hốc mắt, nước mắt lập tức rơi xuống, “Lục muội muội, muội đây là có ý gì chứ? Ta biết mọi thứ của ta đều bằng muội, nhưng cũng thể vì vòng tay của ta quý giá hơn so với muội mà cứ như vậy xem thường ta.”


      lượng của nàng ta lúc những lời này chút kiêng dè, chung quanh rất nhiều người đều nghe thấy được. Ngay cả mấy bà tử quét dọn lá rụng ở bên kia hành lang cũng ngẩng đầu về phía bên này nghe ngóng.


      Mặt Lục nương lúc đỏ lúc trắng, vừa xấu hổ vừa buồn bực, trong thâm tâm muốn bỏ chạy, nhưng lại cố chấp muốn để Ngũ nương chiếm thượng phong cách đơn giản như vậy, liền nở nụ cười, lớn tiếng cùng Ngũ nương:


      “Ta cũng chỉ là cái vòng tay Trọng bá mẫu đưa cho tỷ tỷ rất đẹp thôi, tỷ tỷ lại nghĩ đâu chứ? Chẳng lẽ ta chỉ hai câu như vậy, tỷ tỷ liền cho rằng ta đây là muốn chiếm đoạt vòng tay của tỷ hay sao? Đây chính là quá oan uổng ta a.”


      Ngũ nương vội vàng muốn giải thích. Lục nương lại đợi nàng mở miệng, thân mình uốn éo, chạy đến đằng trước kéo kéo cánh tay Ly Nam Khê.


      Ly Nam Khê vóc người nhắn mà Lục nương lại rất cao, cứ lôi kéo như vậy làm cánh tay Ly Nam Khê treo nửa ở trung, rất khó chịu.


      Tứ nương muốn giúp muội muội rút cánh tay ra, nghe Lục nương thấp giọng : “Nếu ta vừa rồi, hoa của ngươi là do nàng phá hư, ngươi có tin ?” rồi hất hất cằm về phía Ngũ nương.


      Tay Tứ nương dừng lại chút, rồi vẫn kiên định rút cánh tay của Ly Nam Khê từ trong lòng ngực Lục nương ra, nhàn nhạt : “Tin thế nào mà tin thế nào, dù sao như thế, bây giờ nhắc lại còn có tác dụng gì?”


      Lục nương có chút cam lòng, ngừng thúc đẩy: “Nếu nàng có bản lĩnh như vậy, chi bằng chúng ta liên thủ, trước đem nàng kéo xuống. Rồi ngươi với ta lại phân cao thấp sau.” xong liền muốn kéo cánh tay Tứ nương.


      Ly Nam Khê bỗng nhiên bị kẹp vào giữa ở Tứ nương cùng Lục nương, nghe vậy liền với Lục nương: “Tỷ tỷ là người có quy củ, xưa nay đối với mấy tỷ muội đều nhân ái, cùng là tỷ muội với nhau, cần gì phải tranh đoạt cao thấp?”


      xong, nàng nắm chặt tay Tứ nương, nửa điểm cũng nhượng bộ, hai tỷ muội cùng dắt tay nhau trước.


      Lục nương tuy bị hai tỷ muội các nàng cự tuyệt, nhưng lại tức giận, chỉ vì tính tình của Tứ phòng xưa nay đều như vậy, nàng sớm thành thói quen.


      Chán ghét quay đầu lại liếc Ngũ nương cái, Lục nương gắt gao theo bên cạnh tỷ muội Ly Nam Khê, tình nguyện chuyện cùng hai người Tứ phòng nàng chán ghét chứ muốn ở cùng chỗ với Ngũ nương.

      .


      Sau khi mấy vị nương về đến Ly phủ, tất cả đều mệt mỏi đến chịu nổi. Chẳng qua là về đến nhà phải thỉnh an Lão phu nhân trước, vậy nên cho dù có mệt đến mấy cũng phải gắng gượng Hải Đường Uyển.


      Nghiêm túc mà từ sáng sớm đến nay, tuy các nàng chưa từng phải làm chuyện gì lao khổ, nhưng lời cùng cử chỉ đều phải thận trọng từng li từng tí, dám làm ra dù chỉ nửa điểm sai lầm. Vậy nên, cả ngày nay cho dù là trò chuyện hay ăn cơm, cũng đều làm cho các nàng cảm thấy mệt mỏi.


      Chỉ có tinh thần của Ly Nam Khê là tạm được.


      Nàng thấy Tứ nương có chút uể oải, tinh thần sa sút, đường cũng có bao nhiêu sức lực, liền suy nghĩ biện pháp chọc cho Tứ nương cười. đến những chuyện thú vị khi hai người còn , hay khi hai người du ngoạn khắp Giang Nam.


      hồi, tinh thần Tứ nương cũng tớt hơn rất nhiều, cười : “Muội tới bất cứ nơi nào, cũng đều có thể bình chân như vại.”


      Lúc trước ở Quốc công phủ, tất cả các nàng đều giống như lâm đại địch, duy chỉ có Tây Tây là hành xử như thể mọi thứ đều bình thường.


      Ly Nam Khê liền : “ sở cầu, tự nhiên sợ hãi.”


      Hai người chuyện thấy Cố ma ma về hướng các nàng.


      Hạnh Mai vốn theo bên cạnh Ly Nam Khê, nhìn thấy Cố ma ma đến thi lễ cái, rồi ở phía sau Cố ma ma.


      Cố ma ma cùng Ngũ nương và Lục nương mấy câu xong, liền hành lễ cùng hai chị em Ly Nam Khê, rồi cùng nhau về phía Hải Đường Uyển.


      Ngũ nương cùng Lục nương tại nhìn nhau vừa mắt, tự nhiên cách nhau rất xa. Nhưng khổ nỗi là các nàng ai cũng chịu nhường ai, bước vội vàng, trước tỷ muội Ly Nam Khê cả đoạn đường dài.



      Ly Nam Khê nắm chắc rằng hai vị đường tỷ phía trước nghe được thanh chuyện bên này, liền hỏi Cố ma ma chuyện về cái tráp kia.


      Cố ma ma sớm được Lão phu nhân dặn dò, : “Lão phu nhân nghĩ các nương đều làm nữ hồng đưa cho Trọng Đại phu nhân, ngược lại nếu Thất nương có, chính là thất lễ rồi. Nên Lão phu nhân mới để Hạnh Mai mang cái tráp kia theo.”


      Tuy rằng vào thời điểm đó, chuyện này cũng tính là có gì quá nghiêm trọng. Cố ma ma lấy lý do như vậy, tuy rằng hơi miễn cưỡng nhưng cũng chấp nhận được.


      Ly Nam Khê cũng thêm gì về việc này nữa, ngược lại với Cố ma ma: “Còn nhờ ma ma bẩm báo tiếng với tổ mẫu. Lát nữa ta có lời muốn cùng tổ mẫu, muốn quấy rầy lát.”


      Cố ma ma thấy Ly Nam Khê vì có Tứ nương ở đây nên tiện đầu đuôi, cũng hỏi nhiều, chỉ đem lời chuyển cho Lão phu nhân, liền cáo tội tiếng, bước nhanh về Hải Đường Uyển.


      Hạnh Mai hiểu , nhìn thoáng qua Ly Nam Khê liền theo Cố ma ma trước.


      Tứ nương hỏi Ly Nam Khê có chuyện gì. Ly Nam Khê trả lời có chút mập mờ: “Ta chỉ hỏi mấy câu về chuyện cái tráp kia.”


      Tuy rằng vừa rồi Cố ma ma trả lời, nhưng ràng lắm, cẩn thận hỏi chút cũng tốt. Tứ nương nghe vậy cũng hỏi thêm gì nữa.


      Mấy vị phu nhân tới trước ở Hải Đường Uyển bồi Lão phu nhân chuyện. Nghe báo là các vị nương cũng tới rồi, nhưng các bà cũng thể lập tức bỏ mặc Lão phu nhân mà ra ngoài xem nữ nhi, chỉ đành phải bồi Lão phu nhân chuyện câu được câu , an tĩnh chờ mấy vị nương đến.


      Các nương theo thứ tự tiến vào. Chỉ riêng sắc mặt Ngũ nương là trông có chút vui mừng, nét mặt của Lục nương lại tức giận bất bình. Còn Tứ nương tuy cười, nhưng nụ cười cũng ảm đảm hơn mọi ngày.


      Mọi người xem ở trong mắt, trong lòng có đáp án. Thời điểm rời , Đại phu nhân khó có khi được ngẩng đầu ưỡn ngực. Nhị phu nhân Trịnh thị thoải mái, thường xuyên liếc mắt nhìn Lục nương, thực hiển nhiên là vừa lòng.


      Tam phu nhân cùng Trang thị còn tạm được. Tứ nương nếu vào được trong mắt người Quốc công phủ, kia liền rất tốt. Nhưng cho dù mọi chuyện diễn ra như vậy cung sao, sau này lại từ từ chọn cho nàng nhà môn đăng hộ đối để kết thân là được rồi.


      Bởi vì Ly Lão phu nhân lưu lại mình Ly Nam Khê để chuyện, Trang thị dặn dò nàng vài câu xong liền cùng Tứ nương tâm tình tốt lắm rời trước.


      Đợi đến khi trong phòng có người nào khác, Ly Lão phu nhân liền hỏi Ly Nam Khê chuyện đôi khuyên tai.


      Vừa rồi thời điểm các nương vừa mới trở về, nhân lúc thay quần áo bà liền kêu Hạnh Mai qua hầu hạ, thuận tiện hỏi tình xảy ra hôm nay. Hạnh Mai bẩm báo toàn bộ, cũng đem chuyện Ly Nam Khê mượn lời dối của nàng, cho Lão phu nhân nghe.


      Lúc ấy Cố ma ma ở đó nên lúc Ly Lão phu nhân giữ Ly Nam Khê ở lại, cũng lệnh cho Cố ma ma lui xuống.


      Ly Nam Khê biết chuyện này phải người là nàng có thể ứng phó được, dù sao nàng quen thuộc tình hình trong kinh, càng quen thuộc người trong Quốc công phủ. Là ai giúp nàng, dụng ý ở đâu, nàng hoàn toàn có manh mối.


      Nghe tổ mẫu đề cập đến chuyện này, Ly Nam Khê liền đem tình từ đầu tới cuối hết cho Lão phu nhân nghe. những vậy, nàng còn đem những chuyện nàng quan sát được bao gồm đôi khuyên tai của mình và Lục nương, hay cả thần sắc biến hóa của Lương thị.


      Lão phu nhân lẳng lặng nghe. Lúc bắt đầu, khuôn mặt bà vẫn còn mang cười, sau đó dần dần ngưng trọng. Rồi tới cuối cùng, Ly Nam Khê mang đôi khuyên tai dương chi bạch ngọc đến để bà nhìn kỹ lát.

      Lão phu nhân rũ mi mắt, bắt đầu nhàng khảy khảy chuỗi dây bồ đề trong tay.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Ly lão thái thái có đoán ra hay
      đoán ra tát thành cho 2 chị luôn
      :yoyo39:
      Tĩnh Tĩnh Yên Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :