1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sổ tay ghi chép tuổi thanh xuân - Cố Phi Phi (21)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5: Thiếu niên xinh đẹp là thành viên trong nhóm

      Lạc Tử Tinh và với Thước Nguyệt chuyện hẹn ăn cơm trưa với Úy Trì An Minh, Thước Nguyệt đẩy đẩy bả vai Lạc Tử Tinh, ý bảo bắt lấy cơ hội, dù sao rất nhiều nữ sinh nhìn Úy Trì An Minh như hổ rình mồi. Lạc Tử Tinh bất đắc dĩ, Úy Trì An Minh chẳng phải mẫu người thích, thích người có ngũ quan tinh xảo, ngón tay thon dài trắng nõn, tâm địa thiện lương, người con trai giống như bước ra từ trong tranh.

      Giống như Diệp Hiên Nhiễm gặp được ngày hôm qua cũng sai biệt lắm, Lạc Tử Tinh cúi đầu nhìn nhìn vết thương đùi, vừa gặp mặt tóe lửa khắp nơi như vậy, chừng có kỳ duyên, mím môi cười bản thân quá nhộn nhạo.

      Úy Trì An Minh gọi điện thoại cho Lạc Tử Tinh, hẹn địa điểm, Lạc Tử Tinh đến sớm trước thời gian hẹn. Nhưng mà Úy Trì An Minh cũng để cho đợi quá lâu, rất nhanh cũng đến.

      Dáng người thon dài, bởi vì gầy mà có vẻ càng cao ngất, khôi ngô tuấn tú, ngũ quan nhu hòa, khi nhìn người khác, ánh mắt dịu dàng phảng phất vị ngọt ngào, khiến rất nhiều nữ sinh nảy sinh tình cảm chìm đắm vào trong hũ mật này.

      Lạc Tử Tinh cũng bị mê hoặc, cảm thấy nam sinh xuất chúng như vậy vô cùng chói mắt, nhưng mà rất nhanh điều chỉnh lại.

      Trước kia bọn họ cũng ăn cơm cùng nhau, nhưng đều là ăn cùng với mọi người, chưa bao giờ ở riêng với nhau, Lạc Tử Tinh muốn với chuyện mình làm trợ lý cho nhóm nhạc, bởi vì cũng có gì để giấu diếm, Úy Trì An Minh có tò mò hỏi là nhóm nhạc nào, Lạc Tử Tinh cho biết là nhóm TK- boys.

      Sau đó Lạc Tử Tinh nhìn thấy sắc mặt Úy Trì An Minh có chút đúng, khi muốn hỏi, chỉ thấy chậm rì rì : "A, ra trợ lý của bọn tớ là cậu."

      "Cái gì?" Lạc Tử Tinh nhất thời phản ứng kịp, ngược lại với tưởng tượng, kinh hô, "Cậu là thành viên của TK?"

      Úy Trì An Minh mỉm cười gật đầu.

      Sau khi Úy Trì An Minh trả lời câu hỏi của Lạc Tử Tinh, sảng khoái đồng ý đơn xin từ chức của , nhưng mà vẫn cầu xin hỗ trợ hoạt động ngày kỷ niệm thành lập trường lâu sau, Lạc Tử Tinh vui vẻ đồng ý.

      Lạc Tử Tinh ngâm nga làm việc nhà, đột nhiên vỗ vỗ đầu, quên hỏi Úy Trì An Minh tên hai thành viên khác rồi.

      Nhưng mà nghĩ rằng ngày mai có thể gặp mặt, Lạc Tử Tinh quấy rầy Úy Trì An Minh nữa, trong lòng có chút chờ mong nho , hi vọng rằng hai người khác cũng có thể dễ dàng ở chung.

      Sáng ngày hôm sau, Lạc Tử Tinh sớm trang điểm, chuẩn bị xong, chờ đợi dì Lâm Mộng tới đón nàng.

      Khi Lâm Mộng tới vẫn mua rất nhiều thứ này nọ như trước, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp mang theo nụ cười mỉm ấm áp: " rể, Tiểu Tinh."

      "Dì, dì tới rồi." Lạc Tử Tinh qua ôm ấp dì , sau đó tiếp lấy mấy thứ đồ kia để sang bên cạnh.

      Lạc Văn Viễn chuyển động xe lăn lại, có chút ngượng ngùng: "Mỗi lần em đều phải tốn kém như vậy, cảm ơn em tìm việc cho Tiểu Tinh."

      " rể cần khách khí."

      Tuy rằng mẹ và cha ly hôn, nhưng mà Lâm Mộng vẫn quen gọi ông là rể, dùng lời của dì để là dì vẫn cảm thấy Lạc Văn Viễn là rể của dì, mà Lạc Văn Viễn cũng quen với cách xưng hô này, hề cảm thấy châm chọc hay khác thường.

      "Tiểu Tinh, đều chuẩn bị xong rồi sao?" Lâm Mộng hỏi .

      "Xong rồi ạ." Lạc Tử Tinh gật gật đầu, "Dì, chúng ta thôi."

      ô-tô đến khách sạn hẹn trước, Lạc Tử Tinh lấy tư liệu và ảnh chụp của TK- boys ra xem. Khi lật đến tờ, Lạc Tử Tinh đột nhiên kinh hô tiếng.

      "Như thế nào?"

      "Người này, Diệp Hiên Nhiễm, cũng là thành viên trong nhóm sao?" Lạc Tử Tinh nhìn nhìn miệng vết thương, chỗ này vẫn còn đau đớn. vốn chưa quen thuộc với tên này lắm, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt xinh đẹp kia, bỗng chốc nhận ra được.

      "Là cậu ấy, học sinh trường trung học Thánh Du năm thứ ba, thế nào, có vấn đề gì sao?" Lâm Mộng vừa lái xe vừa hỏi .

      Lạc Tử Tinh lắc đầu: " có, chính là nghe... bạn học nhắc đến cậu ấy."

      "Ha ha, cậu ấy sao, quả là rất nổi danh, nhưng mà cậu ấy cũng rất nghịc ngợm, hơn nữa, nhất định thể cậu ấy xinh đẹp, nếu cậu ấy nổi bão." Lâm Mộng truyền thụ kinh nghiệm ở chung cho .

      Lạc Tử Tinh ở trong lòng le lưỡi, phạm phải điều đó rồi.

      Nhưng mà nghĩ đến việc được làm trợ lý cho cậu ấy, Lạc Tử Tinh vẫn vui vẻ.

      Xe rất nhanh tới khách sạn, là khách sạn nổi tiếng với đồ Tây, được trang hoàng vô cùng xa hoa, tiếng đàn piano nhàng, khắp nơi đều lộ ra khí tình cảm lãng mạn ấm áp. Lạc Tử Tinh theo sau Lâm Mộng, thẳng vào gian phòng.

      Vừa mở cửa ra, Lạc Tử Tinh còn có cảm giác xanh vàng rực rỡ, chỉ phong cách của nơi này, mà còn có phong cách của ba thiếu niên vô cùng tuấn tú xinh đẹp trước mặt nữa.
      Last edited: 4/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Tia lửa văng khắp nơi

      Diệp Hiên Nhiễm và Úy Trì An Minh gặp qua, Diệp Hiên Nhiễm vẫn xinh đẹp khéo léo như cũ, ngũ quan chỗ nào hoàn mỹ, khiến Lạc Tử Tinh thiếu chút nữa lại thốt ra từ xinh đẹp; Úy Trì An Minh thay bộ quần áo hợp thời, có khí chất lịch giống mình, hình thành loại hương vị độc đáo mê người; nhưng An Triệt đứng ở chính giữa lại có mái tóc màu vàng nhạt, khuôn mặt lộ vẻ đáng khiến cho cậu nhìn giống như thiên sứ

      Ba người này đứng chung chỗ, Lạc Tử Tinh dường như có thể tưởng tượng ra khi bọn họ ở sân khấu tỏa sáng đến mức nào.

      An Triệt nhìn Lạc Tử Tinh nở nụ cười thẹn thùng: "Nhĩ hảo, bạn là Lạc Tử Tinh, là trợ lý mới của chúng tớ sao?"

      Lạc Tử Tinh còn chưa kịp trả lời, nghe thấy Lâm Mộng tức giận mười phần : "An Triệt, thu hồi đuôi hồ li của cậu lại , tôi cho cậu biết, Tiểu Tinh là đứa bé ngoan, cậu đừng có bắt nạt nó, nếu , tôi cho cậu biết tay."

      An Triệt "A" tiếng, biểu cảm nhanh chóng thay đổi, phảng phất giống như khoảnh khắc thay đổi từ thiên sứ thành ác ma, khiến Lạc Tử Tinh hiểu , ra An Triệt chẳng phải loại dễ nghe lời giống như vẻ ngoài.

      Sau khi ngồi xuống, Lạc Tử Tinh vừa vặn ngồi bên cạnh Diệp Hiên Nhiễm. Bít tết và đồ ăn kết hợp được đưa lên, tư thế cậu ta cắt bít tết cực kỳ xinh đẹp, khiến Lạc Tử Tinh có chút tán thưởng : " xinh đẹp."

      Diệp Hiên Nhiễm quả nhiên muốn bùng nổ, nhưng mà Lạc Tử Tinh trước: "Chân có chút đau."

      Quả nhiên sau đó lửa giận của Diệp Hiên Nhiễm nhanh chóng tiêu tán, chỉ hung tợn lườm cái.

      Lạc Tử Tinh biết bản thân thể trêu đùa cậu ta quá mức, bởi vậy quay đầu hết sức chuyên chú cắt bít tết, ai biết phần bít tết này của lại có rất nhiều gân cốt, Lạc Tử Tinh cắt lâu cũng chưa thể cắt nó ra, khỏi có chút xấu hổ quẫn bách, trán cũng toát ra lớp mồ hôi mỏng.

      "Xuy, bít tết cũng biết cắt." Diệp Hiên Nhiễm cười nhạo tiếng, nhưng ngay sau đó cậu ta lại chuyển đĩa bít tết của Lạc Tử Tinh đến trước mặt mình, cắt bít tết cho , mặt Lạc Tử Tinh có chút hồng, than thở : "Là bít tết có nhiều gân quá!"

      Ai biết ngón tay thon dài trắng nõn của Diệp Hiên Nhiễm hơi hơi dùng sức, cắt vài cái được rồi, cậu liếc Lạc Tử Tinh cái, lần nữa chuyển bít tết đến trước mặt Lạc Tử Tinh: "Là ngu dốt có."

      "Này, cậu lại muốn để tôi miêu tả cậu đúng ?"

      " biết suy xét."

      Hai người đấu võ mồm càng đấu càng hăng, chú ý toàn bộ ánh mắt của mọi người bàn đều tập trung lại đây, Lâm Mộng có chút buồn cười hỏi Lạc Tử Tinh: "Tiểu Tinh, bọn cháu quen nhau à."

      An Triệt xen vào : "Khẳng định biết nhau, cái tên Nhiễm kia thích sạch , bình thường động vào thứ gì đó của người khác, thế nhưng lần này lại cắt bít tết cho Tiểu Tinh, có phải cậu thích Tiểu Tinh rồi hả."

      Úy Trì An Minh cũng cười: "Xem ra Tiểu Tinh đến làm trợ lý cho chúng ta là thích hợp hơn hết rồi."

      "Ừ, có quen." Diệp Hiên Nhiễm cũng muốn giấu diếm, "Mình lái xe cẩn thận đụng phải ấy."

      vừa xong, trong phòng yên tĩnh lát.

      Vẫn là Lâm Mộng hoảng sợ lên tiếng: "Tiểu Tinh, cháu như thế nào, có sao ?"

      Lạc Tử Tinh cũng ngờ Diệp Hiên Nhiễm lại thành thừa nhận như vậy, sau khi phản ứng kịp vội vàng : " sao đâu dì, dì xem, tại cháu có thể bật có thể nhảy, sao, chỉ bị trầy xước rách da chút thôi."

      Lâm Mộng tin, muốn xem chút, Lạc Tử Tinh gian nan mới khuyên được dì.

      "Hiên Nhiễm vừa lấy được bằng lái, vẫn thuần thục, cũng dễ gặp chuyện may, về sau đừng lái xe nữa." Lâm Mộng , "Tôi xin công ty cho các cậu tài xế lái xe. Còn có An Triệt, về sau cũng thể lái xe máy nữa."

      An Triệt kêu rên: "Lâm đại mỹ nhân, thể như vậy, có xe máy, cuộc sống lạc thú đều có, Nhiễm, đều tại cậu!"

      Diệp Hiên Nhiễm nhàn nhạt nhìn An Triệt liếc mắt cái.

      Lạc Tử Tinh nhìn Diệp Hiên Nhiễm, con ngươi của cậu ấy là màu đen thuần khiết, phảng phất nhiễm chút bụi bặm, chỉ có người có tâm tư đơn thuần như vậy mới có khả năng hát được bài hát hay, ấn tượng của Lạc Tử Tinh đối với Diệp Hiên Nhiễm, khỏi càng tốt hơn.

      Sau khi cơm nước xong, Lạc Tử Tinh xem như chính thức gia nhập vào nhóm, mấy người thiếu niên ăn uống no đủ, lập tức muốn luyện tập chút, Lâm Mộng cũng hi vọng bọn họ mau chóng ăn ý với nhau, đặt nền móng cho nghiệp sau này.

      Xe dừng lại trước cửa cao ốc công ty giải trí Tinh Nghệ, Lạc Tử Tinh theo bọn họ vào bên trong cao ốc. Tinh Nghệ là công ty giải trí vô cùng nổi tiếng trong nước, trong công ty, ca sĩ ở tuyến dưới nhiều vô số kể, khi tiến vào Tinh Nghệ, sau khi được xếp vào thành viên trong đó, công ty tính toán con đường phát triển, sau đó đưa ra chỉ đạo, tạo ra tác phẩm, vô cùng chuyên nghiệp.

      Có thể , Tinh Nghệ là giấc mộng mà mọi ca sĩ đều muốn tiến vào.
      Last edited: 4/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Các ngươi là gì sánh kịp Mỹ Lệ

      Lạc Tử Tinh theo Lâm Mộng làm thẻ ra vào, đeo ở trước ngực, cười với dì: "Nơi này quá tuyệt."

      Lâm Mộng cười : "Đúng vậy, vào được nơi này, ước mơ ở trong tay, với tay cái là có thể đạt được rồi."

      đến phòng nhạc cụ, Lạc Tử Tinh lại càng kinh ngạc hơn, bởi vì trong phòng được lắp đặt đầy đủ các loại thiết bị, nhạc cụ, đầy đủ giống nhưu cửa hàng bán nhạc cụ vậy, Lạc Tử Tinh cũng biết chút về đàn ghi-ta và đàn điện tử, vẫn là Lạc Văn Viễn từng dạy , nhìn thấy những cây đàn đó, theo bản năng, cực kỳ thích chúng.

      Ba người thiếu niên lập tức chọn loại nhạc cụ mình thích, làm người ta bất ngờ đó là Diệp Hiên Nhiễm thoạt nhìn cực kỳ táo bạo lại lựa chọn đàn ghi-ta truyền thống, thoạt nhìn lịch tuấn tú Úy Trì An Minh lựa chọn trống, còn cái An Triệt chọn là đàn điện tử.phuonganhlqd

      Có người trợ giúp đưa nhạc cụ đến phòng tập chuyên dụng dành cho TK- boys, ước chừng 50m vuông, phòng luyện tập vô cùng trống trải, ở hướng Bắc có tấm kính lớn, chiếm hết mặt tường, sàn nhà bằng gỗ mới sáng bóng.

      Dọn chỗ xong, Diệp Hiên Nhiễm cầm đàn ghi-ta, ngón tay thon dài trắng nõn, đơn giản đánh vài tiếng đàn, thanh dễ nghe như dòng nước chảy xuôi.

      Úy Trì An Minh đếm nhịp, tiếp theo cũng hòa nhịp vào, cuối cùng là tiếng đàn điện tử mãnh liệt.

      Ngón tay An Triệt như có linh hồn vậy, gảy đàn làm cho người ta hoa mắt say mê, Úy Trì An Minh khống chế nhịp trống cũng vô cùng tinh chuẩn, dùi trống gõ vào giữa mặt trống, phần đuôi lại vẽ ra màu trắng hư ảnh, mà Diệp Hiên Nhiễm, dáng người cao cao của đứng sau micro, trông bình tĩnh, khi gảy đàn, giống như vương tử bước từ trong truyện tranh ra.

      Nếu người trong bọn họ cũng đủ hấp dẫn ánh mắt, như vậy ba người ở cùng nhau, lực hấp dẫn cũng chỉ đơn giản là tăng gấp bội.

      Tuy rằng tại bọn họ cũng chưa phối hợp ăn ý với nhau lắm, vẫn có khi bị lạc nhịp, nhưng mà thanh đẹp có thể bù lại điểm này, bọn họ tạo ra tiếng nhạc rất êm tai.

      Lạc Tử Tinh nâng mặt, tâm tình theo nhạc của bọn họ mà vui vẻ, mà căng thẳng, mà khổ sở, toàn bộ nỗi lòng hoàn toàn đắm chìm nhạc của bọn họ.

      Kết thúc bài, Lạc Tử Tinh ra sức vỗ tay, mặt tràn đầy kích động và thỏa mãn: "Tuyệt quá, các cậu rất tuyệt!" Bọn họ quá tuyệt vời, quả thực gì sánh kịp.

      An Triệt nhìn Lạc Tử Tinh gửi cho nụ hôn gió: "Vậy cậu có tớ ?"

      Lạc Tử Tinh cười ha ha gật đầu: ", cậu chết mất."

      "Nông cạn." Diệp Hiên Nhiễm đột nhiên câu với Lạc Tử Tinh.

      Lạc Tử Tinh vô cùng mờ mịt, khi muốn gì đó, Diệp Hiên Nhiễm bỏ đàn ghi-ta xuống uống nước rồi.

      Lạc Tử Tinh vừa muốn qua cùng, lại nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp, trang điểm rất đậm vào phòng luyện tập.

      "Nhiễm, em vừa xem các luyện tập, rất hay." Dáng người cao gầy, ăn mặc thời thượng cũng giống người thường, khi chuyện ấy tỏ ra rất quen thuộc khiến trong lòng Lạc Tử Tinh cảm thấy thoải mái lắm.

      ấy là ai?

      Úy Trì An Minh cũng uống nước về, giống như hiểu thắc mắc của Lạc Tử Tinh, thấp giọng giải thích: " ấy là Tống Ni Na, con của giám đốc nhạc Tống Tử Thành, cũng là nghệ sĩ thực tập, luôn luôn muốn gia nhập TK, nhưng mà bị dì Mộng từ chối rồi. Còn nữa, ấy thích Nhiễm, đây là chuyện mà tất cả mọi người trong Tinh Nghệ đều biết."

      Sau khi bọn họ bắt đầu luyện tập bao lâu Lâm Mộng còn có việc tạm thời phải rời lát, Lạc Tử Tinh cũng quen thuộc với nơi này thể vội vàng mở miệng cái gì.

      Nhưng mà ánh mắt Tống Ni Na lại chuyển đến đây, mang theo lòng thù địch: "Nhiễm, ấy là ai?"

      An Triệt cười rộ lên, tươi cười đặc biệt trong trẻo: " ấy là thành viên của chúng tôi."

      "Thành viên mới gia nhập?" Tống Ni Na nhíu mày, ánh mắt nhìn Lạc Tử Tinh càng tốt, " ta dựa vào cái gì mà có thể gia nhập, cha tôi đồng ý chưa?"

      Diệp Hiên Nhiễm nhíu mày, chút khách khí : "Cha là giám đốc nhạc, thình như thể quản được chuyện ai là thành viên của TK mà?"

      "Nhiễm, sao có thể như vậy?" Giọng của Tống Ni Na kỳ thực rất êm tai, nhưng mà tính tình của ta khi chuyện lại phá hủy thanh xinh đẹp đó, có vẻ sắc nhọn mà tục tằng, "Em gia nhập TK có thể mang đến rất nhiều lợi ích, thế nhưng các lại muốn từ chối, thậm chí còn tìm xấu xí có danh tiếng gì như vậy?"

      "Bởi vì giới tính hợp, nếu để ý đến chuyện đến Thái thay đổi giới tính chúng tôi hoan nghênh gia nhập nhóm." Lâm Mộng vội vàng chạy tới mở miệng .

      Tống Ni Na nhìn thấy Lâm Mộng, chẳng những dừng lại, mà còn giống bắt được nhược điểm : "Quản lý Lâm, vì sao này này có thể?"
      Last edited: 4/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Gặp

      Lâm Mộng : " bé là trợ lý của TK."

      Tống Ni Na bắt chẹt thất bại, còn gì để chỉ trích, chỉ có thể ra vẻ cao ngạo rời .

      Lâm Mộng với Lạc Tử Tinh: " cần lo lắng về ấy, chỉ là được chiều sinh hư thôi, nếu ấy tới làm phiền cháu, cần khách khí, cứ phản ứng lại là được."

      "Dạ thưa dì, vậy cháu khách khí." Đôi mắt to của Lạc Tử Tinh hơi hơi nheo lại, giống như chú mèo giảo hoạt.

      " ăn ý của các cậu vẫn cần phải luyện tập thêm, tương lai nếu có cuộc thi tuyển nào, tôi để các cậu tham gia." Lâm Mộng cổ vũ bọn họ , "Công ty đặt kỳ vọng rất cao vào các cậu, hi vọng tôi có thể nhanh chóng bồi dưỡng các cậu. Quá vài ngày nữa có thầy dạy vũ đạo đến đây dạy vũ đạo cho các cậu, còn có các khóa học thể hình nữa, tôi giao chương trình học cho Tiểu Tinh, để con bé thông báo cho các cậu."

      "Dạ, dì Mộng."

      "Được, Lâm đại mỹ nhân."

      " tại thời gian còn sớm, các cậu có thể tiếp tục luyện tập thêm chút. Nếu muốn học tập, cũng có thể tìm Tiểu Tinh, nó xếp hạng nhất trong trường trung học Thánh ." Lâm Na vỗ vỗ bả vai Lạc Tử Tinh, sau khi bàn giao xong lại vội vàng rời .

      An Triệt nhìn Lạc Tử Tinh nháy mắt: "Tiểu Tinh là lợi hại, thế mà lại xếp hạng nhất của trường, vậy có thể dạy mình học tiếng ?"

      " thành vấn đề... Hả?" Lạc Tử Tinh còn chưa xong, nhìn thấy Diệp Hiên Nhiễm xách cậu ta , chỉ để lại câu "Vết thương của ấy còn chưa khỏi hẳn, mấy ngày nay đừng làm phiền ấy".

      Úy Trì An Minh khẽ cười ra tiếng, dùng giọng nhàng : "Nhiễm hình như rất chiếu cố cậu, trước kia cậu ấy cũng như vậy, đối đãi với nữ sinh cực kỳ lạnh lùng đấy."

      Lạc Tử Tinh lắc lắc đầu: "Có lẽ mình tương đối đặc biệt?"

      "Đừng tự mình đa tình nữa." Diệp Hiên Nhiễm phụng phịu lấy chiếc ghế duy nhất đến trước mặt Lạc Tử Tinh, "Vẫn đứng sao, muốn cái chân của bị tàn phế à, ngu ngốc."

      "Này, cậu đừng có dùng cái miệng độc địa của cậu tôi." Lạc Tử Tinh cười gian tà, " trai xinh đẹp."

      "!"

      Cuối cùng bọn họ quyết định tiếp tục luyện tập, lúc này đây, bọn họ lựa chọn bài hát có cùng hòa , chỉ có tiếng đàn điện tử của An Triệt đệm theo.

      Lạc Tử Tinh ngồi ghế, cảm thấy lỗ tai mình rất hạnh phúc.

      mặt bọn họ, Lạc Tử Tinh có thể nhìn thấy tình thương và khát vọng theo đuổi với nhạc, điều này làm cho cũng cảm thấy trong thân thể có thêm loại sức mạnh, mặc dù bản thân thể thực giấc mộng nhạc, nhưng lại hi vọng bọn họ có thể luôn luôn giương cánh bay cao.

      An Triệt đột nhiên nghĩ ra ý tưởng: " bằng chúng ta cải trang sau đó đến quán bar biểu diễn, như thế nào? Lên đài biểu diễn thử chút? Tớ có bạn mở quán bar, có thể với bọn họ chút."

      "Có thể." Úy Trì An Minh đáp ứng.

      Nhưng Diệp Hiên Nhiễm lại có chút nghi ngờ: "Có sớm quá ?"

      "Các cậu muốn quyết định làm cái gì, hỏi dì trước sao?"

      "Còn phải hỏi sao, kết quả khẳng định là thể, cho nên còn phải làm phiền trợ lý của chúng tôi giữ bí mật giúp." An Triệt ôm cổ Lạc Tử Tinh, quán tính làm cho Lạc Tử Tinh đâm đầu vào cái ôm của cậu ta, hơi thở sạch nhàng khoan khoái cỏ cây của thiếu niên đánh úp lại, mặt Lạc Tử Tinh có chút hồng, vội vàng đẩy cậu ta ra, nhưng làm thế nào cũng chuyển động.

      Lúc này Diệp Hiên Nhiễm giải cứu ra: " sao đâu Lạc Tử Tinh, chúng tôi cẩn thận."

      Thực ra Lạc Tử Tinh cũng biết, người an phận chỉ có An Triệt mà thôi, Diệp Hiên Nhiễm và Úy Trì An Minh đều chững chạc hơn nhiều, bởi vậy do dự chút, cũng đồng ý.

      Luyện tập liên tục cho đến buổi tối, bọn họ luyện tập ca khúc vô cùng thuần thục, quyết định đêm nay lần đầu tiên lên đài biểu diễn bài này, Lạc Tử Tinh nhìn thời gian, hoảng sợ hô lên tiếng phải rời , hôm nay là ngày Thước Nguyệt tỏ tình, phải đến đó trợ giúp.

      An Triệt hỏi tên quán bar kia, sau khi Lạc Tử Tinh , An Triệt tỏ vẻ khéo, là quán mà bạn mở.

      Vì thế hàng bốn người sau khi ăn cơm xong, đến chỗ bạn của An Triệt, quán bar tên là “Gặp”.
      Last edited: 4/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Từ từ lên làm siêu sao

      Vừa đến quán bar, bọn họ lập tức tách ra, Lạc Tử Tinh tìm Thước Nguyệt trước, còn bọn họ về phía sau chuẩn bị lên sân khấu.

      Thước Nguyệt đến, mặc bộ đầm mới mua ngày hôm qua, mặt trang điểm , thoạt nhìn cũng là xinh đẹp.

      vô cùng lo lắng, uống rất nhiều nước, ngừng hỏi Lạc Tử Tinh, hôm nay trang điểm như thế nào, có thể thành công hay .
      Lạc Tử Tinh nhìn dáng vẻ khẩn trương lo lắng của , buồn cười, cười : " thành vấn đề, ta thích cậu mới là ánh mắt có vấn đề."

      Thước Nguyệt nghe xong cảm thấy tốt hơn chút, sau đó lại tiếp tục uống cốc nước lớn.

      Rất nhanh, Việt Phi lên sân khấu, sức hút của tệ, rất nhiều nữ sinh đều tụ tập dưới sân khấu, tiếng reo hò như muốn phá tung nóc nhà, Thước Nguyệt cũng lôi kéo Lạc Tử Tinh chen về phía trước, để bó hoa hồng đỏ lại ở quầy bar, chuẩn bị lát nữa đưa đến hậu trường.

      Tiếng hát của Việt Phi pha chút nhàn nhạt tang thương, như là người trải qua rất nhiều chuyện đời, dùng giọng lạnh nhạt của để truyền đạt lại. Nhưng mà đối với loại nhạc tương đối thương cảm này, Lạc Tử Tinh càng thích loại nhạc sạch mà dồi dào sinh lực, phấn chấn tinh thần hơn, ví dụ như nghe TK biểu diễn ngày hôm nay.

      Thước Nguyệt liên tục hoan hô, tiếng hét dường như lấn át giọng hát của Việt Phi, nhìn mọi người, khuôn mặt đẹp trai tuấn cũng có biểu cảm dư thừa, nhưng chính loại phong cách tự cao tự đại bày, khiến cho nữ sinh ào ào hô to: "Em !"

      Trong hậu trường, Triệt vén tấm rèm dày, nhìn ra bên ngoài, tiếng nhạc, tiếng reo hò truyền vào, cậu bĩu môi : "Cái Việt Phi này, đúng là thu hút mọi người, nhưng mà tại sao trợ lý của chúng ta cũng ở trong đó?"

      "Hả?" Diệp Hiên Nhiễm chỉnh dây đàn ghi-ta nghe thấy vậy lập tức tới, sau khi nhìn thấy Lạc Tử Tinh chen chúc trong đám người, mặt có chút đen, "Chân ấy bị thương còn chưa khỏi hẳn, vì sao lại làm liều như vậy, cái tên Việt Phi kia hấp dẫn đến thế sao?"

      An Triệt khoác vai Diệp Hiên Nhiễm: " chừng chính là Tiểu Tinh thích người như Việt Phi, nhưng mà Nhiễm này, hình như cậu quá chú ý đến ấy rồi, mặc dù cậu làm ấy bị thương, cũng cần quan tâm đến nước này chứ."

      Diệp Hiên Nhiễm nghe vậy, mặt biểu cảm liếc mắt nhìn An Triệt cái: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi."

      Chỉ là trong lòng cảm thấy áy náy mà thôi.

      An Triệt nhún nhún vai, vung tay : "Hôm nay, chính là ngày kết thúc thời đại của Việt Phi, từ nay về sau, nơi này là thiên hạ của nhóm nhạc Ám Chi chúng ta, nhất định phải cứu vớt khiếu thẩm mỹ của Tiểu Tinh trở về."

      Úy Trì An Minh cười bất đắc dĩ.

      Đợi đến khi ca khúc kết thúc, Việt Phi đứng dậy xuống dưới sân khấu, Thước Nguyệt lôi kéo lạc Tử Tinh ra ngoài, chuẩn bị đưa hoa hồng cho Việt Phi, nhưng mà người chủ trì giới thiệu kế tiếp chính là màn biểu diễn của nhóm Ám Chi, muốn lỡ mất màn biều diễn của TK biệt hiệu Ám Chi, Lạc Tử Tinh giữ chặt Thước Nguyệt xin chờ chút, dù sao nửa giờ nữa, Việt Phi vẫn còn lên sân khấu biểu diễn, chạy .

      Nhóm Ám Chi trước kia chưa từng biểu diễn ở đây, sau khi lên sân khấu, mọi người lập tức yên tĩnh lại, rồi lại bắt đầu ồn ào xì xào bàn tán, đều hỏi họ là ai, vì sao phải đeo mặt nạ.

      Chỉ có Lạc Tử Tinh biết, bởi vì bọn họ là vụng trộm chạy đến đây.

      An Triệt giơ tay lên cao bắt đầu biểu diễn, hô lớn: "one, two, three, let’s go!"

      Tiếng trống đột nhiên xâm nhập, phảng phất giống như tiếng trống nơi chiến trường kích động màng tai của mọi người, các cảm thấy cảm xúc của bản thân bị người khác khống chế, tự chủ được lay động thân thể theo điệu nhạc.

      Sau đoạn ghi ta làm cho người ta hoa cả mắt, cuối cùng Diệp Hiên Nhiễm cũng mở miệng hát, giọng hát thanh thuần, mang theo hương vị mê người.

      "Thanh xuân vĩnh viễn là loại sức lực bất bại,

      Thanh xuân giấc mộng bao giờ tan,

      Tôi xuyên qua đám đông chật chội, tìm chân mệnh,

      Đó chính là, con đường tình của tôi..."

      Tiếp theo là An Triệt hòa , tiếng hát của cậu trong trẻo, càng chắp thêm đôi cánh cho bài hát này.

      Giọng hát của Úy Trì An Minh lại trầm bổng mang theo sức mạnh an ủi lòng người, phảng phất như đẩy sương mù bao phủ ngay trước mắt mọi người ra.

      Bọn họ là Chúa Tể của tối nay, hoàn toàn xứng đáng là siêu sao.
      Last edited: 4/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :