1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss - Thịnh Thế Thanh Ca (Chương 29/49)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương Tuyết

      Phương Tuyết Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      216
      ☆ Chương 11: Ông chồng rùa.


      Editor: Phương Tuyết


      Thịnh Cẩn Minh họp cùng đám tinh thương giới, ai ai cũng mặc đồ công sở, nữ tóc tai gọn gàng đeo nơ, nam cà vạt giày da đen, tất cả đều rất cẩn thận tỉ mỉ.

      Giờ phút này bọn họ tập trung tinh thần nhìn vào màn hình chiếu, mặt ai cũng bày ra vẻ mặt chăm chú nhìn vào chuột Mickey và vịt Donald.

      Đột nhiên di động của Thịnh Cẩn Minh rung lên, nhìn thoáng qua. Sắc mặt thâm trầm, môi mỏng nhếch lên dự báo sắp có mưa gió bão bùng kéo đến.

      cầm điều khiển từ xa, bấm tạm dừng phim, bên trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh.

      "Trịnh Thạc, cậu có đưa búp bê cho trợ lý Kiều chưa? Có chúc mừng ấy gia nhập đại gia đình Cẩn Minh ? Có mấy câu làm cho ấy cảm động tới nỗi cám ơn tới tấp ?" Thịnh Cẩn Minh hỏi giọng nghiêm túc.

      Trịnh Thạc nuốt nước miếng, trợ lý Kiều lại gây ra họa gì vậy, tại sao đều là mình lãnh đủ.

      " đưa rồi, tôi đưa cho ấy chú mèo thần tài của , ấy có vẻ rất thích. "

      *

      Hội nghị mới vừa kết thúc, boss nhanh chóng rời như cơn gió, Trịnh Thạc cũng muốn nối gót theo sau nhưng lại bị mấy vị trưởng bộ phận nhiệt tình giữ lại.

      "Trịnh bí, chúc mừng cậu thăng chức nhé." đám người vây quanh.

      Trịnh Thạc toàn thân căng thẳng, cảm thấy mình vô cùng may mắn mang họ Biện, nếu ghép hai chữ lại chẳng phải là "Táo bón" hay sao?. Lần trước boss thăng chức cho , từ trợ lý lên bí thư, tăng cấp nhưng mà có tăng lương!!!

      Khách sáo chúc mừng hai câu, mấy vị kia bắt đầu hỏi thăm, "Trịnh bí, trợ lý Kiều vừa vào làm là ai thế? Sao boss lại quan tâm ta dữ vậy, đến phim hoạt hình cũng thèm xem nữa. "

      Boss là người có rất nhiều tật xấu, đối với nhân viên vô cùng hà khắc, lúc vào họp toàn bộ di động phải để chế độ im lặng. Có lần có vị trưởng phòng quên chuyển chế độ, lúc mọi người xem màn hình chiếu di động vang lên, boss câu nào chỉ để vị trưởng phòng đó ở lại xem hoạt hình cả ngày.

      Theo lời boss từng , phim hoạt hình là tồn tại thần thánh trái đất này, nếu dùng thành kính khi xem bị chết cháy.

      "Ha ha, phải đâu, chỉ là thôi." Trịnh Thạc cười gượng hai tiếng.

      "Trịnh bí, thể vậy được? Tôi nghe đó rất xinh xắn, chuyện cũng ngọt ngào nữa."

      "Phải đó, Trịnh bí thư, vài câu để chúng tôi biết , chúng tôi phải đối xử với ấy thế nào đây?"

      Đáng tiếc lời ai tin, Trịnh Thạc nhướng mày, cố gắng nhẫn nại giải thích: "Boss đối với ấy có ý gì, trước đây bọn họ cũng có quen biết, trợ lý Kiều giống tôi năm đó, vừa mới làm, vừa khéo nộp đơn vào công ty này thôi. "

      "À, vậy là đối với ấy cũng giống như với sao?"

      " ra là như vậy, thôi, tôi còn nhiều bản thiết kế muốn xem lại."

      "Cùng , tôi cũng muốn đến phòng thiết kế lát."

      Cuối cùng Trịnh Thạc cũng thoát khỏi những thanh léo nhéo bên tai, cảm thấy vui vẻ chút nào, ngược lại còn có đặc biệt u sầu.

      Lẽ nào cứ bị đối xử lạnh nhạt vậy sao? Cái quái gì chứ, đều do boss làm gương nên ở công ty chả có tí địa vị gì cả.

      *

      Kiều Văn Văn ngồi ở khu trưng bày sản phẩm, nghĩ rằng để hiểu về công ty nhanh nhất phải hiểu sản phẩm mà công ty làm ra.

      "Đến phòng làm việc của tôi."

      Đúng lúc tập trung tinh thần cao độ bàn tay thon dài trắng nõn xuất , gõ lên mặt bàn.

      Kiều Văn Văn giật thót mình, vô ý thức ngẩng đầu lên thấy bóng lưng cao ngất của boss.

      "Boss, đói hay là khát? Tôi có chuẩn bị cho ít bánh ngọt và nước trái cây, ăn chút đồ ngọt tâm trạng tốt hơn đó! " vội vàng bước theo chân , thuận tay đóng cửa lại, đôi mắt nịnh nọt vụt sáng.

      Thịnh Cẩn Minh ngồi bất động ghế xoay. Ngước mắt nhìn chằm chằm , môi mỏng khẽ nhếch, sắc mặt mười phần nghiêm túc.

      Kiều Văn Văn trong lòng bồn chồn, thầm nghĩ trong lòng mình có phạm lỗi gì mà, chỉ trừ hay chửi thầm vẫn giữ nguyên dáng vẻ nhân viên năm tốt mà.

      " làm chuyện gì có lỗi với tôi?"

      " có mà, boss."

      Thịnh Cẩn Minh lấy di động ra, mở cái tin nhắn ra cho xem

      Người gửi tin nhắn này là: Em trai ngu xuẩn.

      Này bánh creps xoài màu mè kia: Long trọng giới thiệu với cậu boss của tôi - - Thịnh khốn kiếp. [chó con]

      Kèm theo hình ảnh chú rùa chụp sân thượng, hiển nhiên là hình mà Kiều Văn Văn chụp lúc sáng.

      Kiều Văn Văn đáy lòng muốn nổi bão, quá chủ quan. quên là em trai ngốc của boss cũng ghi hận , còn dám méc lại với . Đồ vô liêm sỉ !

      "Boss, hãy nghe tôi . Tôi chẳng qua là nhất thời xúc động thôi, em trai mới là ghê gớm, id của là “ trai tôi là thụ”, còn dùng 140 chữ cái mắng chửi là đồ rác rưởi, tôi tìm cho xem, chờ chút - - "

      Thằng nhóc con, lại còn dám méc nữa, sợ tôi cầm đằng chuôi hay sao.

      rất kích động mở weibo ra xem, liếc mắt thấy ảnh chân dung của Thịnh Cẩn Lãng ngu ngốc kia, chỉ là id hoàn toàn bị thay đổi: trai vô địch.

      Thịnh Cẩn Lãng! ! Chết!

      "Sao rồi trợ lý Kiều, cho tôi xem chút em trai ngu xuẩn của tôi chơi khăm tôi thế nào? Nếu tìm được tôi bỏ qua cho . " Thịnh Cẩn Minh thấy bỗng nhiên im bặt liền nhìn chằm chằm vẻ mặt đặc sắc của , khỏi cảm thấy hứng thú.

      Kiều Văn Văn tay run run tắt weibo của Thịnh Cẩn Lãng, ha ha, vốn trai là thụ, bây giờ lại giở trò tán dương nịnh hót.

      Hiển nhiên đối phương là có chuẩn bị trước mà hoàn toàn biết gì cả, chỉ có thể bái phục.

      "Boss tha mạng, tôi tình nguyện làm trâu làm ngựa cho , chỉ cần đừng đuổi tôi , để cho tôi tiếp tục theo lăn lộn khắp nơi được ." lập tức thề thốt.

      Tiền lương mấy ngàn, mỗi ngày chỉ nghe boss la mắng mấy câu và lo thêm miệng ăn cho con rùa đen ra công việc này ra rất nhàn rỗi, là đốt đèn lồng cũng khó tìm.

      "Cho tôi lý do để miễn tội chết cho ." Thịnh Cẩn Minh hề bị lay động.

      Kiều Văn Văn suy nghĩ sâu xa lát, cuối cùng túm góc áo nhát gừng: "Tôi lòng vì boss, tôi cần ai bảo hộ tôi nhưng tôi muốn che chở boss. Sushi tôi làm bên trong có thêm trứng cá muối, táo đỏ hạt sen, bánh ngọt, nước trái cây tôi đều chuẩn bị vì . Có thể tăng đường huyết, để sáng dậy bị choáng, ban đêm cũng bị mất ngủ. xem xem có thể bỏ qua cho tôi lần này ..."

      Thịnh Cẩn Minh mím môi, hai tay để bàn nắm chặt lại, ném cho bốn chữ: "Tội sống khó tha."

      *

      Boss dạo gần đây thường xuyên mất hứng!

      Mỗi ngày nghiêm mặt, ra ra vào vào như cơn gió, đến công ty mà nhân viên chào hỏi cũng thèm ừ hử, hại mỗi nhân viên đều phải nghiêm nghiêm túc túc mà làm việc.

      Kiều Văn Văn và Trịnh Thạc làm hai đại hộ pháp bên người boss, cảm thấy áp lực như núi.

      "Trịnh Đại Bí, boss gặp vấn đề gì trong công việc sao? Tuần trước tôi mua cho ấy bánh ngọt hình cún con ấy cũng chịu ăn. "

      "Gặp phải vấn đề khó giải quyết, tôi cũng biết có thể thông qua . tốt nhất nên cẩn thận chút."

      Kiều Văn Văn muốn khóc , "Tôi phải cẩn thận như thế nào đây, trong hồ sơ của tôi còn có tội sống khó tha đó, tôi cảm giác đỉnh đầu treo lơ lửng thanh kiếm đó, ai biết lúc nào nó chém tôi chứ ? ta có bỉ ổi hay chứ ! "

      Trịnh Thạc liếc mắt nhìn cái, tỏ ra khinh bỉ đối với việc khóc lóc kể lể của .

      nhóc này giỏi nhất là quá lên, làm gì nghiêm trọng như thế chứ.

      " lại bậy, mấy hôm trước còn ôm con mèo thần tài công ty tặng như là báu vật, xem như con ruột tấc cũng rời. Còn với boss lông mèo làm rất sắc sảo, đề cao trình độ của công ty. Boss phải bị chọc cười hay sao ? "

      Kể từ lúc đó, Trịnh Thạc liền phát thân phận "Đệ nhất chân chó đại tổng quản" của mình bị uy hiếp, Kiều Văn Văn quá giỏi nịnh hót , còn boss hết lần này đến lần khác hưởng thụ nịnh hót đó. Đặc biệt là trong khoảng thời gian này nhóc này hận thể đem boss khen đến xương rồng cũng nở hoa, nào là boss như thiên tiên hạ phàm, đẹp trai xuất chúng, Phan An Tống Ngọc xách giày cho boss cũng xứng…

      "Tôi còn cách nào khác. Nhưng boss gần đây chịu mặc quần lót gà con, cả quần bọt biển đều mặc, suốt ngày mặc quần hình súng. Tôi rất là sợ đó, có khi nào lần sau boss mặc quần súng rồi viết tên tôi lên đó … Tôi còn trẻ lắm, còn chưa có mảnh tình vắt vai, tôi muốn chết đâu… "

      Trịnh Thạc nghe cũng phát run theo, "Đừng nữa, chắc là boss lại đến tháng rồi ."

      Kiều Văn Văn gật đầu, hai bên trao đổi lúc, sau đó khẳng định là boss lại đến tháng nên phải đặt cảnh báo mức độ cao.

      ( Đến tháng này kiểu như là con chúng mình ấy :))))

      *

      "Xin lỗi, Thịnh tiên sinh, tôi vẫn giữ nguyên ý kiến cho rằng quý công ty thích hợp với hạng mục lần này của chúng tôi. Đây là lần đầu chúng tôi xây dựng khu vui chơi nên cấp rất coi trọng hạng mục này. Quý công ty trong giới sản xuất đồ chơi đích thực là công ty hàng đầu, nhưng ở phương diện xây dựng khu vui chơi vẫn chưa có kinh nghiệm gì, xin thứ lỗi chúng tôi thể hợp tác với được."

      Tưởng Như Nam ngồi ghế sofa, cho dù là ở nhà hay ở công ty vẫn mặc đồ công sở, giống như là về nhà cũng chỉ làm việc mà thôi.

      Kiều Văn Văn muốn chui vào gầm ghế sô pha, hận chính mình quá nịnh hót, hai ngày nghỉ cuối tuần chịu ở nhà ăn ngủ cho sung sướng mà lại theo đuôi boss làm gì. Bây giờ tốt rồi, ha ha, lại tận mắt thấy cảnh nữ giám đốc của công ty khác từ chối boss chút lưu tình, có khi nào bị diệt khẩu đây ?

      "Tưởng tổng, nay dây chuyền sản xuất của công ty chúng tôi rất hoàn thiện, hơn nữa năng lực của các bộ phận toàn bộ đều đạt tiêu chuẩn, hoàn toàn có năng lực làm tốt hạng mục này. Việc gì cũng có lần đầu tiên..." Thịnh Cẩn Minh chút hoang mang.

      "Mẹ ơi." tiếng kêu rất truyền đến, nghe như tiếng ruồi muỗi kêu vậy.

      Chỉ thấy bé con mặc đầm công chúa màu hồng phấn đứng ở hành lang, bé ôm chú gấu con màu nâu, có vẻ như rất sợ sệt với người lạ xuất ở nhà bé.

      "Mẫn Mẫn, qua đây." Tưởng Như Nam nhìn về phía bé vẫy tay, giúp bé chỉnh sửa lại cổ áo.

      bé nhìn có vẻ rụt rè và sợ hãi, ánh mắt cũng có vài phần tránh né, có người mẹ manh mẽ như vậy, có cảm giác như phải mẹ ruột vậy.

      "Phu nhân, tiểu thư vừa mới ngủ dậy. Mẫn Mẫn à, lên lầu với dì nào." Bảo mẫu chạy tới, ôm bé lên lầu.

      "Mẹ ơi, mẹ ơi."

      Tưởng Như Nam áy náy nhìn Thịnh Cẩn Minh, "Xin lỗi, Thịnh tiên sinh, tôi muốn bế con chút. Công ty chúng tôi liên hệ với đối tác rồi, cũng cần lãng phí thời gian nữa."

      mở lời tiễn khách.

      Thịnh Cẩn Minh từ khu biệt thự ra, sắc mặt cực kì kém, Kiều Văn Văn nhắm mắt đuổi theo sau, thở cũng dám thở mạnh.

      " định bao giờ mới học lái xe? Trong ga-ra nhiều xe như vậy tại sao lại bắt tôi phải taxi. "

      Boss dừng bước, quả nhiên là tìm trút giận.

      Kiều Văn Văn mắt trợn trắng, có bằng lái sao tự lái, liên quan gì đến tôi chứ!

      "Boss bớt giận, tôi học, vòng kiểm tra viết qua rồi, nhưng thi thực hành có chút khó khăn. "

      Nhắc đến chuyện bằng lái, Kiều Văn Văn lại cảm thấy khó chịu, là lúc thi hơi khó khăn. dám với boss, thi thực hành lần đầu tiên rớt, phải nộp 140 tệ để thi lại.

      Thịnh Cẩn Minh nghiêm túc nhìn , "Ừm, vậy tôi để Thú Thú qua làm ấm giường cho vài ngày nhé ? Người ta cuộc sống vợ chồng hài hòa mang đến động lực giúp con người hăng hái mạnh mẽ hơn mà. "

      Kiều Văn Văn dùng app gọi taxi nghe vậy nhếch miệng cười lạnh: "Được đó, tôi cảm thấy áp lực to lớn trước khi thi, rất thiếu canxi, cảm phiền đưa ông chồng rùa của tôi đến để tôi hầm cách thủy tẩm bổ chút. "

    2. Phương Tuyết

      Phương Tuyết Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      216
      ☆ Chương 12

      Editor : Phương Tuyết


      "Trợ lý Kiều, dưới sảnh có bưu kiện chuyển phát nhanh của đó, làm phiền xuống ký nhận nhé. "

      Kiều Văn Văn cúp điện thoại, cảm thấy kỳ lạ, ràng gần đây kẹt tiền, tiền lương chưa phát, căn bản có tiền mua đồ lấy đâu ra bưu kiện chứ ?

      Khi đến cửa thang máy thấy Trịnh Thạc ở bên trong, hai người liếc nhìn nhau cái.

      " cũng lấy bưu kiện?"

      Trịnh Thạc gật đầu.

      Kiều Văn Văn trong lòng dâng lên tia dự cảm xấu.

      Trịnh Thạc rên lên tiếng, đầu đau như búa bổ làm có cảm tưởng mình cũng ‘đến tháng’.

      "Trợ lý Kiều, tôi cho biết để đề phòng. Lần trước có hạng mục boss rất chú trọng nhưng giành được, boss hành hạ tôi suốt tháng. Lúc đó lần đầu ký nhận chuyển phát nhanh là cái trứng nảy. "

      Thang máy đóng lại, hai người đứng trong gian bịt kín, ai cũng thấy lúng túng.

      Ha ha, trứng nảy ư. Boss, lễ tiết của đâu?

      "Tôi có ý khác, cái đó là trứng nảy, nó có lực đàn hồi giống như quả cầu vậy, chỉ là nó có hình quả trứng thôi. Khi ném xuống đất nó có thể nảy lên rất cao..." Trịnh Thạc thầm nghĩ mình chuyện đáng ăn đòn, lỡ như trợ lý Kiều tố cáo quấy nhiễu tình dục nơi công sở làm sao đây.

      Kiều Văn Văn gật đầu, vẻ mặt đồng tình, "Trịnh Đại Bí, cần giải thích đâu, tôi hiểu mà. Boss có phải muốn tán tỉnh ? "

      "Đinh - -" Trịnh Thạc còn chưa kịp trả lời cửa thang máy mở ra, nhìn bóng lưng của Kiều Văn Văn ngẩn người mất ba giây đồng hồ.

      Hai người ký nhận chuyển phát nhanh xong, của Kiều Văn Văn là thùng cao khoảng nửa người, cũng biết bên trong đựng cái gì mà có vẻ rất nặng. Của Trịnh Thạc là hộp giấy , khiến người ta suy nghĩ linh tinh.

      Trong lúc thang máy, Kiều Văn Văn mấy lần cố tình thở hồng hộc thử xem Trịnh Thạc có giúp tay , thế mà Trịnh Đại Bí Thư đứng kế bên lại làm như thấy. cảm thấy người đàn ông này là muốn trả thù vì lỡ huỵch toẹt ra gian tình của và boss.

      Khi thang máy lên đến tầng cao nhất, Trịnh Thạc mới quay đầu với câu, "Trợ lý Kiều, tôi cảm thấy nên nghĩ ngợi lung tung. Nếu như boss muốn dìm chết ai tôi nghĩ là mục tiêu lớn nhất, dù sao tôi cũng chưa từng nhìn thấy boss mặc quần lót gà con và bọt biển. "

      ta đẩy mắt kính cái rồi xoay người rời , liền xoay người . Mặc dù từng nhìn thấy quần lót treo ở sân thượng, lúc bị gió thổi qua thôi nhưng khuôn mặt của chú gà con đó vẫn vô cùng dữ tợn.

      *

      "Các bạn , hôm nay hai chị này cho các bạn ít quà, nếu các bạn muốn có quà phải ngoan nha. " giáo buộc tóc đuôi ngựa đứng bục giảng vỗ tay cười cười.

      Kiều Văn Văn đứng trong góc phòng học, nhìn lướt qua hai mươi mấy bạn , cuối cùng dừng lại ở bạn cứ cúi đầu có chút phản ứng gì.

      bé có làn da trắng, tóc cột cao hai bên, đó chính là con của Tưởng tổng giám đốc mà Thịnh Cẩn Minh đến thăm - - Tưởng Mẫn.

      "Tớ vừa hỏi giáo chủ nhiệm, cha mẹ Tưởng Mẫn ly hôn, bé theo họ mẹ. bé này thích chuyện, cũng thích chơi với các bạn khác, hình như là bị tự kỷ . " Giọng dịu dàng vang lên sát tai , vì sợ quấy rầy giáo chuyện bục giảng nên hai người đứng rất gần nhau.

      Nghe được giọng ấm áp tràn đầy từ tính này, Kiều Văn Văn cảm thấy toàn thân cứng ngắc, cảm giác được hơi thở của cậu ấy quấn quýt sát bên tai , sắp phát điên luôn rồi !!

      Kiều Văn Văn vừa ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt cười cười của Lý Gia Viễn, đôi mắt sáng ngời nhìn chăm chú. Trong đôi mắt ấy tựa như có rất nhiều vì sao phát ra ánh sáng rạng rỡ.

      "Mẹ của bé dường như xem công việc quan trọng hơn." cố tình cúi đầu để tránh ánh mắt đó.

      có cảm giác nếu đứng gần quá đại não chẳng chịu hoạt động gì cả.

      Trò chơi bắt đầu , những món quà rất được các bạn thích. bục giảng chất đầy những con rùa làm bằng bông, từ lớn tới , xanh biếc làm cho người ta cực kỳ thích.

      khí cả lớp rất hào hứng, duy chỉ có Tưởng Mẫn lại có chút phản ứng nào.

      "Cậu điều tra bé ấy làm gì?"

      Kiều Văn Văn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tưởng Mẫn, ánh mắt tối lại, Lý Gia Viễn đến gần mà cũng biết.

      "Ở đây chị có chú mèo máy, chú mèo này là vô địch thiên hạ đó nha, nó giúp các em đánh bại người xấu, ai có thể bắt nạt các em, có em nào muốn ?"

      Kiều Văn Văn đứng dậy, cầm trong tay chú mèo thần tài mà công ty tặng.

      Các bạn trong lớp đều nhao nhao cả lên, Tưởng Mẫn cũng bị thu hút bởi lời của , bé từ từ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào dáng vẻ ngây thơ chân thành của chú mèo máy.

      *

      Bên trong xe mảnh yên tĩnh, Trịnh Thạc ngồi ghế tài xế, thầm mắng mình thích chịu ngược khi có boss ngồi ghế bên om sòm chỉ đạo.

      Hôm nay tâm tình boss vẫn rất tệ, vừa rồi gọi rất nhiều cuộc điện thoại nhưng vẫn cách nào thông qua được hạng mục này.

      Vậy mà Kiều Văn Văn biết có chuyện gì hôm nay lại xin nghỉ, để mình gánh chịu boss ‘đến tháng’, nghĩa hiệp gì hết.

      "Ngừng xe."

      Trịnh Thạc nhìn bốn phía, may mà xung quanh đây vắng vẻ, xe cộ nhiều.

      "Trịnh Thạc, trợ lý Kiều xin nghỉ với lý do gì?"

      Trịnh Thạc cẩn thận suy nghĩ chút, giọng có chút cứng nhắc: "Tôi có việc quan trọng, vì boss xông pha khói lửa chùn bước. Chờ đến lúc tôi trở về boss vui vẻ ngày thôi."

      xong Trịnh Thạc thầm xì tiếng khinh miệt. Xem cái biết xấu hổ này, giống như ấy xin nghỉ là vì boss vậy, oai phong lẫm liệt làm như muốn mình khen ta vậy.

      " ấy với đàn ông sao?"

      "Chậc chậc, vừa nhìn thấy người đàn ông kia liền cười tít mắt, nhìn biết là loại người hay dụ dỗ con nhà lành."

      Thịnh Cẩn Minh khẽ hừ tiếng, môi mỏng mím lại, lông mày nhíu chặt, giống như lúc thấy đồ chơi bẩn vậy.

      Trịnh Thạc giải thích được hàm ý của boss, đưa mắt nhìn bốn phía, chợt thấy đôi trai tài sắc bước ra từ nhà trẻ tư gia phía đối diện.

      Người con vẻ mặt thẹn thùng, cười tít mắt, phải là Kiều Văn Văn là ai.

      "Con chó mà thằng nhãi kia ôm là cái gì?" Thịnh Cẩn Minh sắc mặt biến đổi đột ngột.

      Trịnh Thạc ho , chỉ có người con trai kia ôm lỉnh kỉnh đồ trong tay, cho nên con chó trong miệng boss cần cũng biết.

      "Là Thú Thú làm bằng bông." Sắc mặt cực kì nghiêm túc, bổ sung thêm câu, "Chính là ngài đưa cho trợ lý Kiều, với lý do là để giảm bớt áp lực cho ấy trước khi thi bằng lái xe mà làm đống Thú Thú bằng bông để ấy làm ấm giường. "

      Trợ lý Kiều to gan!

      Lại đem quà mà boss tặng tặng cho người đàn ông khác.

      "Lái xe." Thịnh Cẩn Minh nheo mắt lại, đưa tay chỉ cái, "Đâm chết bọn họ!"

      Trịnh Thạc sắp dẫm chân, thiếu chút nữa là lao ra rồi.

      "Boss bớt giận, phải ai cũng tim phổi như trợ lý Kiều đâu. Những gì Ngài tặng tôi, tôi đều cất kỹ ở nhà, lần trước Ngài tặng tôi hộp nhạc tôi để trong ngăn kéo bàn làm việc. Bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy, thấy nó là tôi liền nhớ đến boss ưu ái tôi nhiều thế nào!"

      Trịnh Thạc trợn mắt dối, công phu nịnh hót hạ bút thành văn rồi.

      Lần trước Trịnh Thạc và trợ lý Kiều xuống nhận chuyển phát nhanh, của Kiều Văn Văn là đống con rùa đen bằng bông, biết nó có hàm nghĩa gì, tóm lại khi Kiều Văn Văn nhìn thấy vẻ mặt hết sức vi diệu.

      Phần của Trịnh Thạc là hộp nhạc được chế tác tinh mỹ, khi đó thở ra hơi, dù cho boss có đưa lựu đạn cũng phải nhận.

      Tuy nhiên khi mở hộp ra, nghe được đoạn ghi bên trong cũng là lúc biết mình vui mừng quá sớm.

      "Trịnh Thạc, cậu lái xe chưa tốt, cần luyện tập nhiều chút."

      "Trịnh Thạc, vì boss phục vụ!"

      "Trịnh Thạc, hạng mục lần này thông qua, cũng vì cậu lái xe quá kém, xuất hành mà tốt cậu chắc chắn phải chết!"

      Bên tai Trịnh Thạc bây giờ vẫn còn văng vẳng giọng nam máy móc đó, mặc dù phải là tự boss thu , nhưng những lời này tuyệt đối là của boss.

      Nhớ tới câu sau cùng, liền thấy lạnh cả sống lưng.

      "Nhấn còi." Thịnh Cẩn Minh chưa từ bỏ ý định.

      "Gần trường học cho phép thổi còi."

      Năm đó boss làm sao lấy được bằng lái xe vậy, kiến thức cơ bản đều quăng cho chó gặm hết sao.

      *

      "Hôm nay cảm ơn cậu, tớ cũng vào được!" Kiều Văn Văn đứng lại, nhìn về phía cậu ta lời cám ơn.

      Lý Gia Viễn lắc đầu, cúi đầu nhìn chăm chú, "Văn Văn, nhìn cậu có tâm sao. Tớ giúp cậu là vì muốn nhìn cậu cười chứ phải muốn cậu cứ giữ vẻ mặt đưa đám đó. "

      Kiều Văn Văn bất an nhìn chằm chằm mũi giày, trầm mặc lát.

      "Tớ sao, chẳng qua là cảm thấy Tưởng Mẫn quá độc ." ngẩng đầu, nhếch khóe miệng lộ ra vẻ mặt mỉm cười đầy bất lực.

      Lý Gia Viễn nhíu mi, giơ tay lên giống như muốn sờ mặt , cuối cùng lại dừng ở đỉnh đầu xoa mấy cái.

      "Cười nổi cười, trước mặt bạn bè lâu năm cần sợ mất mặt đâu." cười khẽ, thanh so với ngày xưa càng thêm ấm áp hơn, "Trước đây rất muốn với cậu câu, nhưng vì lúc đó tớ còn quá nên dám , tại tớ muốn cho cậu biết."

      "Bạn học Kiều Văn Văn, từ nay về sau tớ giúp cậu, cậu còn độc nữa."

      Lòng bàn tay của Lý Gia Viễn ấm áp, đầu ngón tay chạm vào cái trán trơn bóng của , làm cho cảm thấy giống như chạm phải lửa.

      Câu này giống như câu thần chú khiến cho lòng cảm thấy ấm áp hẳn lên.

      lúc sau, Kiều Văn Văn mới lấy lại tinh thần. Khuôn mặt đỏ bừng, luống cuống cả lên.

      "Cậu, sao tự nhiên cậu lại những lời này?"

      Thấy e thẹn đến vành tai cũng đỏ lên, Lý Gia Viễn cảm thấy mình được thưởng thức tác phẩm nghệ thuật vậy, cười khẽ tiếng.

      "Hôm mùng hai tết, tớ nhìn thấy cậu, mình đốt pháo hoa giữa trời tuyết. "

      Kiều Văn Văn như bị người chặn họng, ký ức trước kia lần lượt kéo về.

      nhớ tới lý do vì sao bỗng nhiên còn thầm mến Lý Gia Viễn nữa. Bởi vì quan tâm đến tình cảm bé của mình nữa, chỉ nhớ đến hình ảnh cha mẹ cãi nhau rồi cùng nhau ký tên vào đơn ly hôn thôi.

      liền lẻn ra khỏi nhà, mình đốt pháo hoa giữa ngày tết, nước mắt như mưa.

      Mùa đông năm ấy đối với là mùa đông lạnh lẽo nhất, thê lương nhất.

      "Quần áo mới của tớ bị pháo hoa đốt cháy mất, tớ giận đến nỗi bật khóc." xua tay, mặt khôi phục vẻ mặt bất cần.

      Lý Gia Viễn cười to, bàn tay tiếp tục xoa trán , "Kiều Văn Văn, cậu vẫn đáng như thế. "

      "Chao ôi, ở ngoài đường có phải nên chú ý hình tượng chút . Các người còn đứng đây ôm ôm ấp ấp hả, boss chúng tôi muốn lái xe đâm các người đó. Bảm đảm khi tiến tới là bánh xe màu đen mà khi lui ra là bánh xe nhuộm đỏ, để hai người cùng sống cùng chết, lưu luyến triền miên tiến về địa ngục đó!" Trịnh Thạc khuôn mặt đau khổ, bị áp bức mà phải hô to lên như vậy.

      Boss nhà chính là muốn thấy hai người đó vui vẻ, thể thổi còi dùng miệng hô vậy.

    3. Trúc Khải

      Trúc Khải Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      32
      Ở mấy chương này mình thấy có nhiều đoạn đọc mà cứ như convert vậy đấy, hơi khó chịu xíu mong khắc phục
      Haruka.Me0Phương Tuyết thích bài này.

    4. Phương Tuyết

      Phương Tuyết Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      216
      ☆Chương 13: Boss say rượu

      Editor: Phương Tuyết


      Hai mắt của Kiều Văn Văn gần như muốn rớt xuống đất khi thấy người đàn ông ngồi trong xe, nghĩ mình nên làm gì đó để cứu vãn tình huống này, nhưng biết nên làm thế nào.

      Thịnh Cẩn Minh nhìn về phía hất cằm, Trịnh Thạc lập tức phiên dịch: "Trợ lý Kiều, lên xe."

      "Văn Văn, phải hôm nay cậu xin nghỉ phép sao?" Lý Gia Viễn bước tới phía trước bước, có ý ngăn cho lên xe.

      Kiều Văn Văn do dự biết nên hay ở lại, hơi khó xử nhìn cậu ta.

      Lý Gia Viễn cũng với lời nào, chỉ đưa tay vỗ vỗ đầu , mặt nở nụ cười ấm áp, ý bảo cứ để cậu ấy lo liệu, rồi cậu trực tiếp sải chân đến bên cạnh xe.

      "Vị tiên sinh này, tại vẫn còn trong thời gian nghỉ phép, ngài lại kêu nhân viên làm, như vậy có phải đúng ?"

      Kiều Văn Văn vội bước đến lại nghe Lý Gia Viễn giúp như thế.

      Thịnh Cẩn Minh đánh giá Lý Gia Viễn từ xuống dưới, khóe môi lộ ra nụ cười giả tạo: " biết là lúc ông chủ cậu gọi cậu làm có phải cậu cũng từ chối thẳng thừng như vậy ? Kiều Văn Văn, xem cậu này là ai vậy, muốn cho bị sa thải hay sao? "

      Lý Gia Viễn nhíu mày, cảm thấy người đàn ông này chắc chắc có vấn đề về thần kinh, dứt khoát thèm để ý mà với Kiều Văn Văn: "Tớ đợi cậu ở nhà hàng đặt trước, cậu đừng làm việc trễ quá, tớ đợi cậu đấy."

      Vừa xong ta cũng mở cửa xe, bảo Kiều Văn Văn lên xe rồi đóng cửa lại, đưa mắt tiễn bọn họ rời .

      " dám đem ông chồng rùa của cho người khác sao? Lá gan của nha trợ lý Kiều." Thịnh Cẩn Minh ngồi trong xe hừ lạnh, "Thú thú có thành quỷ cũng buông tha cho hai người đâu!"

      Kiều Văn Văn trợn trắng mắt, người so với người là tức chết mà, đằng này còn bằng đồ vật nữa. Nhìn Lý Gia Viễn thử xem, người ta biết chăm sóc, ấm áp hiểu lòng người, nhìn lại boss quả thực là bên trong chỉ toàn cặn bã.

      *

      Tưởng Như Nam vội mở cửa xe, nắm bàn tay bé của Tưởng Mẫn chuẩn bị đưa nhà trẻ. Kết quả còn chưa được mấy bước, bị cánh tay của người đàn ông mặc tây trang cản lại, theo người đàn ông này còn có vị trợ lý ngọt ngào kia nữa.

      "Thịnh tiên sinh, tôi nhớ rồi, ở phương diện tìm người hợp tác tôi tìm được rồi, dù sao cũng - -" giọng của lộ vẻ kiên nhẫn.

      Thịnh Cẩn Minh lấy văn kiện chuẩn bị sẵn đưa cho , giọng : "Tưởng tổng, lần này tôi tới là vì con . Trợ lý của tôi nhìn ra được con có vài chỗ thích hợp lắm nên có điều tra ít chuyện, hy vọng có thể giúp ích được cho ."

      Sau khi xong liền nhìn về Kiều Văn Văn nháy mắt cái, trực tiếp xoay người bỏ .

      Kiều Văn Văn cũng gì với Tưởng Như Nam, mà lại ngồi xổm xuống đối mặt với Tưởng Mẫn, xoa xoa đầu bé.

      "Chú mèo kia có lợi hại ? Em có còn gặp ác mộng nữa ?"

      Tưởng Mẫn đơ người nhìn mất mấy giây mới từ từ gật đầu sau lại lắc đầu.

      "Ngoan lắm." Kiều Văn Văn đứng thẳng người lên, "Tưởng tổng, tôi vừa nhìn biết ngài trời sinh là nữ cường nhân, nhưng dù sao con của ngài cũng còn quá , rất cần có mẹ bên cạnh, đôi lúc tiền nhiều cũng đổi lại tuổi thơ của bé đâu. Hy vọng ngài có thể làm việc ít lại chút dành nhiều thời gian cho bé, dù sao bé còn quá thể có mẹ bên cạnh được. "

      Tưởng Như Nam mở túi văn kiện ra thấy mấy tấm ảnh, lúc nhìn kỹ mấy tấm ảnh này cả người như run lên, sắc mặt xanh mét. biết cảm xúc lúc này là tức giận nhiều hơn hay thống khổ nhiều hơn.

      Trong tất cả ảnh đều chỉ có hai người, người là Tưởng Mẫn con , người còn lại là bảo mẫu mà thuê. bảo mẫu này bình thường lúc nào cũng tươi cười ấm áp, nhưng khi chỉ có riêng hai người với nhau lại đối xử với con tàn nhẫn, thậm chí nhìn lướt qua tấm ảnh cũng thấy có tấm nào bảo mẫu đối xử tốt với con .

      "Tôi biết chuyện này, tại sao lại có thể như vậy? Mẫn mẫn trước nay cũng gì, người con bé cũng có vết thương nào..." Giọng Tưởng Như Nam run lên.

      Kiều Văn Văn đỡ lấy thân hình nghiêng ngả của ấy, mắt lạnh lùng lướt qua ảnh chụp, "Tưởng tổng, trẻ em rất yếu ớt, đánh đập cũng phải là cách duy nhất của họ. Người ngoài cứ dùng từ ngữ để thóa mạ cùng với việc người thân để ý gì đến chúng khiến chúng mặc cảm hơn. Tôi nghĩ Mẫn Mẫn còn có thể cứu chữa được. "

      *

      Kiều Văn Văn nhớ đến lúc ngồi xe tâm trạng có chút trầm trọng. Mấy hôm trước cảm thấy có chỗ ổn nên đến trường của bé thăm dò thử, sau đó lại càng khẳng định suy nghĩ của mình hơn. về lại với boss, lập tức mời thám tử điều tra.

      Thịnh Cẩn Minh thấy lên xe, liền đưa cho chai sữa nóng. Khi Kiều Văn Văn cầm lấy mới biết đúng là sữa còn ấm, biết boss đào đâu ra nữa.

      "Trịnh Thạc, mở nhạc to lên chút." Boss .

      Trong xe vang lên giai điệu chậm rãi, hôm nay và boss cùng ngồi ở ghế sau, băng ghế này ngày thường luôn có ai ngoài , bây giờ đúng là có hơi người hơn rồi. Kiều Văn Văn luôn nghĩ rằng ngồi gần boss nhất định thoải mái nhưng hôm nay mới biết có người ngồi chung cảm giác cũng rất tốt.

      "Cảm ơn." Nét mặt hơi giãn ra, dòng sữa ấm nóng lướt qua cổ họng mang đến cho chút ấm áp, khẽ an ủi nội tâm bồn chồn của .

      Thịnh Cẩn Minh đưa tay sờ cằm, "Kiều Văn Văn, có tâm gì sao."

      Kiều Văn Văn cười khổ, đúng là có tâm , cùng mẹ mình đấu trí đấu dũng để phải xem mặt nữa.

      thấy uống xong lại lấy cho thêm chai sữa bò nữa, thuận tiện bảo Trịnh Thạc mở nhạc to nhất có thể.

      "Tâm hồn của trợ lý Kiều bị tổn thương, cần phải uống sữa tươi để bổ sung can-xi, nhạc là liều thuốc hay.Trợ lý Kiều à, trái tim thủy tinh mong manh dễ vỡ của có tốt lên chút nào chưa?"

      Lúc xuống xe vì uống quá nhiều sữa mà Kiều Văn Văn bắt đầu nấc cục. Sau khi uống no sữa làm cho cảm thấy nhiệt tình lại tràn đầy, chỉ là boss thấy lấy lại tâm trạng lại bắt đầu đả kích thương xót.

      *

      Boss sở dĩ trở thành boss, làm cho Trịnh đại bí thư và Kiều trợ lý khom lưng uốn gối xoay quanh , suốt ngày nghiên cứu làm cách nào nịnh nọt lấy lòng boss tất nhiên là có đạo lý của nó.

      Ví dụ như bây giờ, sau khi thành công ký được hợp đồng với công ty của Tưởng Tổng, Thịnh Cẩn Minh lập tức mời hai trợ tá đắc lực "Thiên thượng nhân gian" .

      Chỗ này Kiều Văn Văn rất quen thuộc, đây chính là chỗ Tần Vũ làm việc. Cũng chính tại chỗ này boss phát ra có chút lanh lợi nên mới quyết định nhận vào làm, mặc dù cho đến nay Kiều Văn Văn vẫn hiểu boss lựa chọn là vì điểm gì.

      "Thịnh tiên sinh đến ." Vừa vào cửa nhìn thấy Tần Vũ đứng ở đó chào đón, mặt tràn đầy ý cười, "Ngài là khách quen của chúng tôi nên chúng tôi sắp xếp phòng riêng rồi ạ. Nếu như có vấn đề gì chưa vừa lòng ngài cứ với Văn Văn, ấy thay tôi làm ngài hài lòng."

      Tần Vũ thừa dịp đó bấm tay cái làm Kiều Văn Văn đau đến nhe răng trợn mắt, vẻ mặt hối hận tràn đầy mặt.

      Đây chính là hậu quả của việc kết bạn cẩn thận, ràng là theo boss đến nơi này để hưởng thụ mà! Vậy mà bây giờ lại trở thành nhân viên phục vụ mà lại thể phản kháng, nếu bát cơm của Tần Vũ bị đạp đổ nuôi nổi ấy!

      Tuy nhiên cũng may là boss vẫn còn lương tâm, gọi rất nhiều món ăn nhìn rất đắt tiền, đây chính là bộ dáng giàu nứt đố đổ vách trong truyền thuyết.

      "Lần này có thể thuận lợi ký hợp đồng đều là công lao của trợ lý Kiều cả, phụ nữ quả nhiên vẫn nên để phụ nữ tiếp đón. " Thịnh Cẩn Minh cầm ly rượu lên.

      Trịnh Thạc và Kiều Văn Văn vì câu ấy mà buông lỏng phòng bị, Kiều Văn Văn vốn chuẩn bị biểu tốt chút, mặc dù uống được nhiều nhưng ly đầu tiên nhất định phải uống hết. ngờ mới cầm bình rượu lên bị Thịnh Cẩn Minh ngăn lại.

      "Trợ lý Kiều, tốt nhất nên uống nước trái cây , tôi cũng có ý định chuốc say đâu. Theo các chuyên gia thử nghiệm tại tình trạng say rượu mất lý trí xảy ra quá nhiều, máy tính còn tính được hết cho nên chúng ta cần vì số liệu kia mà góp thêm viên gạch đâu. "

      Kiều Văn Văn cầm bình rượu chỉ muốn đập thẳng lên đầu .

      Thịnh Cẩn Minh dường như thấy chưa đủ, chậc chậc hai cái: "Chẳng qua nếu như và Trịnh Thạc có ý với nhau tôi làm như thấy."

      "Hai người rất xứng đôi, ngốc lại còn nghèo."

      Kiều Văn Văn và Trịnh Thạc liếc nhìn nhau cái, mặt vẫn có gì thay đổi, nhưng trong lòng lại muốn cùng nhau hét lên: Đồ! Thần! Kinh!

      Thịnh Cẩn Minh hôm nay rất cao hứng, và Trịnh Thạc cứ cạn hết ly này đến ly khác, tuy nhiên lát nữa Trịnh Thạc còn phải lái xe nên cũng chỉ dám nhấp môi, ngược lại boss khó có khi nào thành lại uống ly nào hết ly đó.

      Hậu quả là khi muốn toilet lại muốn có người dẫn đường.

      "Trinh Đại Bí, tôi nghĩ nên dẫn boss , tôi là con về phương diện này vẫn tiện lắm. "

      Trịnh Thạc lập tức khoát tay: “ Đâu có đâu có, trợ lý Kiều quen thuộc nơi này hơn tôi, tôi biết chỗ đó đâu. "

      Kiều Văn Văn nhíu mày, thể làm gì khác là dẫn boss .

      Thịnh Cẩn Minh hình như uống đến mức hơi say rồi, tuy rằng bước chân vẫn ổn định nhưng mặt đỏ hồng, ánh mắt thâm trầm.

      "Boss, mời hướng này."

      " theo tôi."

      Kiều Văn Văn thở dài nhìn boss lung tung, thậm chí kêu hai lần boss cũng thèm đáp lại, cứ mực về hướng khác. Cách đó xa có hồ thủy tạ mà boss làm như thấy cứ bước thẳng về hướng đó. Kiều Văn Văn vội vàng đuổi theo, rất sợ boss tụt quần dắt chim dạo trước mặt mọi người như ở chốn người nha.

      "Boss có nhìn thấy ? Bên này là toilet nam, vào thôi." Kiều Văn Văn đặc biệt dìu đến phòng rửa tay nam, chỉ cần rướn cổ lên chút là thấy được người bên trong đứng hay ngồi.

      Tuy nhiên chỉ mới hai giây thấy lắc lư ra.

      Kiều Văn Văn nhướn mày, sao nhanh vậy! Có phải là thường xuyên mắc tiểu nên nhanh ?

      "Kiều Văn Văn, ở trong còn chỗ đứng." đến gần , cúi đầu nghiêm túc nhìn , " có thể đuổi bọn họ được ?"

      Cả người như muốn hóa đá, boss lúc vừa tỉnh ngủ như đứa trẻ ngốc, uống rượu say như như thanh niên mắc bệnh down.

      "Tôi là con thể vào đó được, ngoan ngoãn chờ chút có người ra lại vào nha." Kiều Văn Văn thể bày ra bộ mặt tươi cười giống như dụ dỗ con nít.

      Thịnh Cẩn Minh chậm rì nuốt nước miếng: "À."

      Đợi lúc lâu mới thấy boss ra. Kiều Văn Văn nôn nóng như kiến bò chảo, xém chút nữa gọi cho Trịnh Thạc đến tìm boss. Cũng chỉ là tiểu thôi mà, phải chỉ cần vài phút thôi sao, chẳng lẽ còn muốn mở triển lãm trong đó à?

      Nhìn về ánh mắt của , Thịnh Cẩn Minh chủ động giải thích: "Dây lưng là khó cởi, dây kéo mắc kẹt quần lót, Angry Bird cũng đau nữa đó."

      Kiều Văn Văn rất muốn lấy tay che mặt kêu to cứu mạng nha! cần phải quần lót có hình gì đâu, ai lại angry bird được in quần lót chứ, là đồ quái đản!

      " Cẩn Minh, em lại gặp ở đây rồi! Em mà, cứ đến nhiều thêm vài lần thế nào cũng có ngạc nhiên đáng vui mừng!"

      Sóng trước chưa ổn, sóng sau lại tới.

      Kiều Văn Văn nghe được giọng nữ quen thuộc này liền đoán được là ai đến. Chính là lần trước dùng băng vệ sinh để lừa gạt – Lục Lộ.

      Thịnh Cẩn Minh nhíu mi, nhìn thoáng qua Kiều Văn Văn, nhanh chóng kéo tay : "Kiều Văn Văn nhanh nào, cọp cái đến rồi, đừng để ta đuổi được."



      --------
      Sr các bạn vì mấy hôm rồi mình bận việc gia đình nên edit chậm. Mong các bạn thông cảm nhé!

    5. Trúc Khải

      Trúc Khải Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      32
      Mong bạn edit đều đều
      Thanks nhiều nhá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :