1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss - Thịnh Thế Thanh Ca (Chương 29/49)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 29:

      Liên tục chờ xe đến dưới lầu nhà của Boss, đều câu. cứ trầm mặc như vậy lên lầu, khi vẫn quên từ ghế phụ lấy cặp thú bông heo .

      Kiều Văn Văn cuối đầu gẩy gẩy móng tay, cố gắng đem bản thân thu lại, rất sợ Boss chú ý tới mình, sau đó cho nhận trừng phạt, nếu thế đúng là có chỗ mà khóc.

      Bất quá Thịnh Cẩn Minh phải là loại người từ bỏ ý đồ, cho dù kiều Văn Văn có đem mình thành rùa đen rút đầu, nhưng như cũ vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị kia, thẳng tắp đâm về phía .

      “Trợ lý Kiều, tốt nhất cố gắng làm việc, nếu có rất nhiều người mong ước vị trí này đấy.” cảnh cáo như vậy liền xoay người .

      Trịnh Thạc lái xe đưa Kiều Văn Văn trở về, trước khi nhìn ĩu xìu có tinh thần, khỏi lên tiếng an ủi: “ cần suy nghĩ quá nhiều, Boss như thế, chính là có ý tứ giữ lại. Tôi làm việc cùng Boss nhiều năm, ấy đối với thư ký hay trợ lý tiết lộ hành tung của mình đều phán án tử, vẫn là người đầu tiên được tay đấy. Phải biểu tốt lên.”

      Ánh mắt rời khỏi , đánh tay lái quay đuôi xe cách điệu nghệ. Kiều Văn Văn tâm tình khỏi tốt lên chút. Nếu đúng như Trịnh Thạc , Boss đối với còn nương tay. Ngạc nhiên .

      chứng minh buông lõng còn quá sớm.

      Sáng ngày thứ hai, đến nhà Boss, vừa đẩy cửa vào nhìn thấy đồ ăn bàn máu toàn thân như dâng trào.

      bàn ăn trắng bóng loáng, có màu đỏ chất lỏng viết thành “…”, giống như máu, làm chân muốn nhũn ra

      Tình huống gì đây, trường giết người sao?

      “Boss, Boss” dưới tình thế cấp bách vội vàng la lên trực tiếp phá lộ vẻ vô cùng quái dị mà buồn cười.

      “Thịnh Cẩn Minh còn sống ?” Kiều Văn Văn kêu nữa ngày cũng có người đáp lại, còn cách nào đành tiến về phòng ngủ xem xét. Kết quả còn chưa đến phòng ngủ, thiếu chút nữa bị hù dọa quỳ xuống.

      Heo Trịnh Thạc mua hôm qua giờ dây bị ngũ mã phanh thây nằm rải rác mặt đất, cái kia heo đầu cài hoa bị chất lỏng màu đỏ vẻ khuôn mặt cười quỷ dị.

      “A aaaaaaa” sắp khóc rồi ai tới cứu .

      còn nhớ lời Boss hôm mua nó, hao kia là đồng lọa của , là vật thay thế cho . Chẳng lẽ có người muốn chết sao?

      Còn bị đoán trúng, cửa phòng ngủ treo tờ giấy, nhanh chóng lấy xuống.

      Nếu đây là thi thể của Kiều Văn Văn, hung thủ lưu lại vết máu bàn ăn cho thông tin, cho tôi hung thủ là ai có thể tiến vào phòng ngủ J

      -.- minh thần võ nam thần . boss

      Kiều Văn Văn vẻ mặt sinh thể , trong lòng ra vô số câu chửi tục. Nếu như công việc này tổng kết kinh nghiệm, bản lĩnh mắng chửi người phát triển vượt bậc.

      “Thịnh Cẩn Minh, hung thủ chính là , mau lập tức ra đây! được chậm trễ.” tức đến nỗi Boss đều kêu trực tiếp gọi tên.

      Trong lòng ngực cất giấu mồi lửa, muốn đem người dần ông tên Thịnh Cẩn Minh cháy chết, cháy chết

      Cửa mở ra, đại boss thân tây trang, cà vạt sáng lạn, liếc xéo cái.

      “Tôi dùng đầu ngón chân cũng có thể biết hung thủ là . Boss có thể hay về sau đừng làm như vậy, may mắn trái tim tôi khoẻ mạnh, năng lực thừa nhận cũng tốt, nếu tôi trực tiếp nằm bẹp ở nhà .” Kiều Văn Văn có cơ hội liền lải nhải lên án.

      Chủ yếu là Thịnh Cẩn Minh làm trò này thực mẹ nó quá mức kinh hãi thế tục, vốn nghĩ tới boss mình thế nhưng lại có thể làm vậy với . Orz

      chàng chau mày, đối với lải nhải mắt điếc tai ngơ, cuối đầu nhìn ngón chân của trợ lý , thấp giọng : “Đầu ngón chân của so với bản thân đáng hơn nhiều.”

      Những lời muốn của Kiều văn Văn trực tiếp nghẹn ở cuống họng, chữ đều được, nên cảm ơn sao?

      Thịnh Cẩn Minh ngồi trước bàn ăn điểm tâm, đáng thương cho trợ lý Kiều phải mệt nhọc giúp thu dọn tàn cuộc.

      Đợi đến khi nhìn kỹ mới phát mấy chất lỏng màu đỏ đó là sốt cà chua, còn có thể ngửi được vị chua, chẳng qua lúc đó quá mức căng thẳng hoàn toàn dám quan sát chứ đừng là nhận ra nó có phải là máu TT

      “Boss nghĩ cái gì mà lại bày trò này, dọn dẹp phiền toái.” Kiều văn Văn khẩn trương cao độ sau đó bình tĩnh lại, cả người có chút khống chế được muốn chuyện với .

      “Ngày hôm qua cùng Trịnh Thạc tham khảo giết người trong mật thất, tôi nghĩ rằng có hứng thú, liền làm cái. nghĩ lại thích như thế, tiếng thét so với tiếng máy bay ném bom báo thức của tôi còn vang dội hơn.”

      Kiều Văn Văn trầm mặc, bọn họ hôm qua tưởng tượng người chết thành Thịnh Cẩn Minh, vì cái gì tại thành heo tên Kiều Văn Văn chứ….

      “ các kia dọn dẹp xong đừng ném đem về nghiên cứu tốt , chừng có thể gợi ý cho chút gì đó.” Thịnh Cẩn minh chỉ phần còn lại của thú bông bị cụt tay chân nhanh chậm .

      Tay Kiều Văn Văn run lên, liền đem mông heo ném . Những vật này ràng là do vải vóc và bông tạo thành, nhưng giờ cầm tay lại cảm thấy tay sắp bỏng đến nơi .

      “Boss, hôm qua xin lỗi , tôi về sau tái phạm nữa, càng khiến người khác đến quấy rối . Nếu như có thể giúp cản trở, tôi tận lực làm. muốn trừ tiền lương hay tiền thưởng đều được.” cuối đầu đem những thứ kia ném vào thùng rác, giọng xin lỗi

      Vốn chuẩn bị ăn uống no đủ tiếp tục đâm vài câu, giờ phút này lại im lặng.

      “Cản trở đúng ? Hừ! vừa vặn có cơ hội cho lập công chuộc tội.” để đũa xuống , quay đầu vô cung nghiêm túc nhìn chăm chú vào .

      Kiều Văn Văn lúc này dâng lên dự cảm xấu, chuyện đều lưu loát : “cơ, cơ hội gì?”

      “Ba của tôi bắt tôi xem mắt, lại có rất nhiều quấn lấy tôi, cho nên giả làm bạn của tôi.”

      Kiều Văn Văn lắc đầu như trống bổi: “ được, tôi còn muốn tìm bạn trai chuyện đương. Làm như thế làm trễ nãi thanh xuân của tôi đó.”

      Thịnh Cẩn Minh bị làm tức muốn trào máu, chủ động ra biết bao nhiêu nguyện ý, ta vậy mà sợ trễ nãi thời gian. Cũng biết ai làm trễ ai !

      ảnh hưởng đến , suy nghĩ làm bạn danh nghĩa của tôi, xứng ? Người ta mặc đẹp ăn ngoan, cầm cái bánh rán gặm rồi cho tôi! tôi ví dụ, chính là tôi với người khác là tôi có người , bình thường hỏi dồn tôi cũng giữ bí mật, khi nào ổn mới gọi điện hay nhắn tin cho ,làm cho số người biết đến , hơn nữa là nữ là được.

      là hung dữ nha, muốn đem cái chén bàn ném vào mặt , chủ yếu năng lực ứng biến của Kiều Văn Văn tệ, cộng thêm có chút mọn nhưng phải người lỗ mãng. vì nhớ thương Kiều Văn Văn liền trực tiếp theo đuổi, lỡ như sau này thích nữa vứt bỏ được biết làm sao bây giờ? Cho nên có thể mượn cơ hội này để tập trước.

      Thời gian qua đánh trận nhưng chẳng chuẩn bị thế trận.

      Kiều Văn Văn nghiêng đầu nghĩ, cuối cùng cảm thấy cũng có gì tốt. cùng lắm là chỉ nhắn mấy tin nhắn đương. tại xã hội này hô ' ' 'em ' đều loạn cả lên rồi.

      “Còn chuyện của Lục Lộ tính sao? Nếu như muốn làm cũng được thôi, đem ta chỗ khác đừng có lắc lư trước mặt tôi.”

      Kiều Văn Văn lập tức đáp ứng: “ Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ Boss giao phó, hình”

      *

      Kể từ lúc đồng ý giả làm bạn với boss, Kiều Văn Văn phát boss ngày càng thân sĩ nha, hơn nữa có thể bất ngờ chống lại ánh mắt của boss.

      Mỗi lần ngồi xe Trịnh Thạc, boss còn chiếm vị trí phó lái nữa, bây giờ ngược lại liên tục cùng mình ngồi ở ghế sau. Có đôi khi cùng tham khảo trò chơi điện thoại, hay xem phim hoạt hình, đôi khi còn hỏi vu vơ vài câu ma pháp thần chú…

      quả phản bác lại được.

      Càng quan sát kĩ mới phát boss năm nay phải ba mươi tuổi mà là ba tuổi -.-

      “ Boss,Tiêu Tiêu Nhạc dừng ở cửa 264, có muốn hay tôi giúp tay?” Trịnh Thạc đợi đèn đỏ cảm thấy nhàm chán, từ trong kính chiếu hậu nhìn hai người ngồi phía sau tụ lại chỗ chuyện, liền hỏi câu.

      Nơi nào nghĩ đến Thịnh Cẩn Minh cùng Kiều Văn Văn xem hot search blog, bị phá ngang liền thấy khó chịu, ngẩng đầu lên trừng cái, “ Tiêu Tiêu Nhạc tôi chơi, cậu nên lo lái xe , đừng tham gia náo nhiệt.”

      Boss quăng câu xong lại coi ai ra gì cuối đầu tiếp tục xem blog. Từ đầu đến cuối Kiều Văn Văn hề nâng đầu lên, giống như trong điện thoại có bảo bối hấp dẫn .

      Trịnh Thạc nhìn đèn đỏ còn tới 58 giây nữa, thở dài hơi, nhân sinh tịch mịch như tuyết!

      cũng là xương cốt bỉ ổi, lúc trước boss tùy tiện chỉ điểm lái xe, bực bội ghét bỏ, bây giờ người ta ngoan ngoãn ngồi lại thấy quen, thú vị.

      Đợi đến công ty, Kiều văn Văn liền bị gọi đến phòng kính “ trước đêm thất tịch tôi có đưa Trịnh Thạc bó hồng, liền đưa cành có chút công bằng, con gấu này cầm lấy .” Thịnh cẩn minh từ ghế salon lấy ra hai con gấu bông, trước đó là hot selling trong lễ tình nhân cùng với chocolate với gấu bông hoa hồng.

      Kiều Văn Văn khẽ sững sờ lúc, sắc mặt trở nên hồng hồng, trong mắt lóe lên tia vui sướng.

      Trước đó đăng blog, vào đêm thất tịch có thể được tặng đóa hoa hồng, hay gấu bông ôm mộng đẹp mà ngủ.

      nghĩ thuận tay post blog như vậy, boss vậy mà lại chuẩn bị, trong khi boss có quan hệ gì với .

      “ cảm ơn, tôi rất thích” chạy chậm tới ôm gấu bông vào trong lòng, tựa hồ sợ đổi ý.

      Lông nhung mềm mại, ôm vào lòng rất thoải mái nghĩ nhắm mắt ngủ.

      Thịnh Cẩn Minh nhìn vẻ mặt cao hứng vui sướng của trong lòng hơi sửng sờ.

      hôm nay đeo đồ trang sức trang nhã, mặt lại là mảnh đỏ ửng, biết là do đánh má hồng hay do tâm tình kích động. ràng là người hai mươi mấy tuổi rồi, vậy mà đối với gấu bông đều thích buông tay, thậm chí còn cầm lấy hộp chocolate hình trái tim lắc lắc tựa hồ nghe được tiếng va chạm bên trong rất vui tai.

      Ma xui quỷ khiến với : “ để tôi giúp chụp tấm”

      Vừa dứt lời hai người đều có chút thể tin được. Thịnh Cẩn Minh phải là người thích chụp hình tự sướng, lại càng thích chụp hình giùm người khác. nghĩ tới lại chủ động nhắc tới.

      Kiều Văn Văn đương nhiên là có tiện nghi chiếm là tên khốn khiếp, lập tức chuẩn bị duỗi tay móc điện thoại, chỉ là Thịnh Cẩn Minh lấy điện thoại của điều chỉnh góc độ.

      “ răng rắc” tiếng, trong hình Kiều Văn Văn nở nụ cười xinh đẹp biết bao, da trắng tướng mạo xinh xắn. trong ngực của còn cầm mấy món đồ chơi, nhìn như học sinh cấp 3 vậy.

      “ chít chít chít” là thanh của phần mềm chỉnh sửa ảnh truyền đến, Kiều Văn Văn khỏi bật cười. nghĩ tới boss vậy mà lại dùng phần mềm làm đẹp để chụp ảnh.

      Thịnh Cẩn Minh nhìn khuôn mặt tươi cười của trong lúc đó có chút ngẩn ngơ.




    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Động tâm động tâm rồi boss ơi

    3. ๖ۣۜAn Hạ

      ๖ۣۜAn Hạ Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      401
      Chương 30
      Editor: An Hạ​

      “Văn Văn, đến đây nhanh nào!” Tần Vũ đứng ở chỗ vẫy tay với .

      Kiều Văn Văn nhìn xung quanh, nhìn thấy ấy ở phía trước đôi mắt bỗng sáng bừng. xách theo cái túi , lộc cộc lộc cộc chạy tới.

      “Hôm nay vất vả lắm mới được Boss đồng ý cho tan làm sớm!” vừa vỗ ngực vừa thở phù phù, khuôn mặt trắng nõn hơi ửng đỏ, trán lấm tấm mồ hôi.

      Tần Vũ bĩu môi: “Cậu khoe khang cậu có ông chủ đẹp trai, nhiều tiền sao? Mặc dù ông chủ của mình là ông người Địa Trung Hải bụng bia, thế nhưng người ta lại dễ tính hơn nhiều.”

      Kiều Văn Văn vội vàng giơ tay đầu hàng. Hai người là bạn thân nhiều năm, đều là người cuồng cái đẹp, dĩ nhiên cũng hiểu được tầm quan trọng của việc được làm việc chung với ông chủ có gương mặt đẹp trai.

      “Hôm nay mình muốn họp lớp.” nhíu mày.

      Tần Vũ trừng mắt: “Tại sao muốn ? Cậu xem bây giờ cậu trở thành người thành đạt rồi, cậu phải cho bọn họ biết ông chủ của cậu là người tuổi trẻ tài cao, lúc trước cậu còn là bạn cũ của Lý Gia Viễn nữa, thế nhưng cuộc sống tại rất hạnh phúc, khiến người khác phải ghen tị mà!”

      Kiều Văn Văn làm ra vẻ muốn đánh ấy, bộ hết chuyện để rồi sao?! Cũng bởi vì Lý Gia Viễn cũng đến đó nên mới muốn . khó xử mà!

      “Dĩ nhiên có rất nhiều muốn theo đuổi Lý Gia Viễn, tại ở phía sau ta chắc chắn có rất nhiều ‘cái đuôi’ theo sau. Cậu phải ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, tự tin rằng người đàn ông mà mấy cưng theo đuổi chính là người bị chị đây vứt bỏ, tiếc là lúc đó vẫn chưa lên giường với ta. Nếu thẳng là ta được chị ‘thị tẩm,’ nhưng mà cảm giác cũng bình thường, vì vậy chị muốn tìm người đàn ông mạnh mẽ hơn.”

      Tần Vũ vừa né đòn của bạn mình, vừa chống nạnh cười hô hố. Lúc xong những câu cuối, suýt nữa ấy cười lăn cười bò dưới đất.

      Kiều Văn Văn nghe thấy ấy như vậy cảm thấy vừa thẹn vừa giận, dở khóc dở cười. Cuối cùng phải bắt lấy ấy, để cho ấy tiếp tục quậy phá nữa.

      Hôm nay, cả hai người đều chưng diện chút, răng trắng môi hồng, tươi tắn tự nhiên.

      dễ dàng để tổ chức buổi họp lớp với những người bạn thời trung học, chắc chắn các bạn nữ khác đua nhau khoe sắc. Kiều Văn Văn cũng có chút tâm tư trong lòng. Lúc còn học trung học, chỉ toàn vùi đầu vào sách vở, thèm để tâm đến nhan sắc của mình.

      “Ơ kìa, Tần Vũ tới rồi! Đây chắc là Văn Văn phải ? Thay đổi nhiều nha!”

      Hai người nắm tay nhau vào căn phòng riêng trong nhà hàng bạn nam quen thuộc tới trước mặt.

      Hồi còn học trung học, Tần Vũ là người có tính cách hào phóng, ở trong lớp còn có danh hiệu là “Người nổi tiếng.” Trong ấn tượng của mọi người, Kiều Văn Văn chỉ là hầu bé của Tần Vũ. Vì vậy khi nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp, gọn gàng của , mọi người đều ngỡ ngàng.

      như thế nào nhỉ, Văn Văn người ta thiếu nữ mười tám tuổi rồi, càng ngày càng xinh đẹp hơn.” bạn nữ ở gần đó tới, đó chính là bạn nữ lớp trưởng hồi đó.

      “Ơ này Giang Hải Dương, phải cậu động lòng rồi chứ? Nhìn thấy Văn Văn ngây người rồi.” Nữ lớp trưởng đẩy bạn nam kia cái, sau đó lại kéo tay của Kiều Văn Văn và : “Văn Văn, cậu độc thân sao? Hay là chịu tí uất ức ‘vớt’ cậu ta về , bây giờ người ta cũng là phó quản lý của công ty lớn.”

      Nữ lớp trưởng vẫn nhiệt tình như vậy, trước đây đều quan tâm đến vấn đề kỷ luật của các bạn trong lớp, bây giờ lại quan tâm đến chuyện hôn nhân của bọn họ.

      Giang Hải Dương gãi đầu, giống như hơi ngượng ngùng.

      “Lớp trưởng à, cậu làm cho người ta xấu hổ muốn vào nữa kìa!” Cậu ta đẩy nữ lớp trưởng ra, nghiêng người đứng qua bên để các vào.

      Bầu khí trong phòng rất sôi nổi, lâu gặp nên có rất nhiều chuyện muốn . Đặc biệt khi nhìn thấy bạn học lúc trước thay đổi nhiều, mọi người đều như muốn khai thác sâu vào chuyện đó.

      Các cậu con trai trở thành những người đàn ông, có thể là người tài giỏi, hoặc cũng có thể là người chỉ thích ru rú trong nhà. Các trở thành những người phụ nữ, người là phụ nữ thành đạt, chín chắn, người là mỹ nhân xinh đẹp.

      Hai người nhanh chóng nhập hội, lúc hỏi thăm nhau, có vài người đều khen Kiều Văn Văn trở nên xinh đẹp. Điều đó làm thấy thỏa mãn lòng hư vinh của mình, gương mặt phấn khích đến ửng đỏ.

      “Nam thần của chúng ta tới rồi!” Giọng phấn khởi của nữ lớp trưởng vang lên.

      Trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh, đợi đến khi nhìn thấy Lý Gia Viễn bước vào với đôi chân thon dài, cả phòng lại ồn ào hẳn lên.

      Quả nhiên trai đẹp đều luôn được chào đón, “nam thần tuổi” càng được tiếp đón long trọng.

      Các lúc nãy còn xấu hổ, ngại ngùng đều lẳng lặng nhào tới ngay lập tức. Thế nhưng thỉnh thoảng có vài bạn nữ tới, chuyện vài câu rồi xin chụp hình chung.

      Cho dù có bạn trai nhưng cũng nhất quyết bỏ qua cơ hội được chụp hình chung với trai đẹp.

      “Văn Văn, chú ý tới nét mặt, phải luôn mỉm cười. Cậu là người đẹp nhất, có vài bạn nam nhìn cũng rất được, đừng nên bỏ qua, phải mạnh dạn thả thính lên!” Tần Vũ chú ý tới nét mặt cứng đờ và ánh mắt né tránh của lặng lẽ tới gần, giọng nhắc nhở vài câu.

      Kiều Văn Văn ho tiếng, bày ra khuôn mặt tươi cười. Chẳng qua còn chưa kịp nở nụ cười có người suýt làm khóc ầm lên.

      “Nam thần Lý, cậu còn nhớ người ngồi chung bàn với cậu ? Bây giờ Văn Văn thay đổi nhiều, thể tin được mà! Lúc trước chỉ học cho có mà bây giờ hóa thành phượng hoàng rồi!” giọng búp bê hơi kỳ lạ vang lên.

      Cả căn phòng náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh, sắc mặt của Kiều Văn Văn chợt biến đổi. Bất cứ ai khi bị người khác nhắc lại quá khứ đen tối, lại còn với giọng điệu trào phúng cũng đều thể vui vẻ nổi.

      Nụ cười mặt Lý Gia Viễn vẫn như cũ, giống như cả hai người chỉ là bạn học bình thường.

      ta gật đầu với Kiều Văn Văn, giọng điệu nhã nhặn nhưng lại có vẻ xa cách: “Trước đó chúng tôi gặp nhau rồi, quả là có thay đổi nhiều. Bạn học Văn Văn rộng rãi hơn trước đây rất nhiều, bây giờ còn là trợ lý sinh hoạt cho chủ tịch của công ty lớn.”

      ta vừa xong, bầu khí trở nên ngượng ngùng hơn.

      Kiều Văn Văn chỉ cảm thấy nực cười. Lúc và Lý Gia Viễn còn quen nhau, ta rất thích câu này: Kiều Văn Văn, ra em vẫn luôn dễ thương như vậy. tốt khi em thay đổi.

      Lúc chia tay trở thành: ra em vẫn luôn ngu xuẩn như vậy.

      Đến lúc gặp lại trở nên rộng rãi hơn. Ha ha, từ lúc nào mà từ “rộng rãi” có thể khiến người khác dùng để châm biếm vậy?

      “Nam thần chính là nam thần, chuyện cũng có nghệ thuật. Tôi từng nghe qua câu : Khi có công việc người trợ lý nghiêm túc làm việc, còn có công việc làm ‘trợ lý tình dục.’ ——” Búp bê lại mở miệng, ta làm như phát mình sai bỗng im miệng lại.

      Sau đó cười áy náy: “Tôi mới vừa nghe người đồng nghiệp nam bỉ ổi qua. Văn Văn, tôi có ý gì khác.”

      Kiều Văn Văn gần như muốn nổi điên, có vài người trời sinh chướng tai, gai mắt, Chung Dĩnh trước mặt chính là trong số đó. Mối quan hệ giữa ta và Tần Vũ được tốt, thế nhưng lúc đó thành tích học tập của Tần Vũ khá tốt, tính cách lại mạnh mẽ, cho nên ta liền quay lại bắt nạt yếu đuối là Kiều Văn Văn.

      Ngay sau khi Kiều Văn Văn bước vào phòng, Chung Dĩnh vẫn luôn tìm cơ hội. Nhưng mà có thể thấy yếu đuối đó còn giống như trước đây nữa, cả người ta đều toát ra vẻ sang trọng, cho nên thể nào xấu được.

      Vậy mà nam thần vừa tới lại ngầm giúp đỡ , Chung Dĩnh càng được nước lấn tới.

      “Chung Dĩnh, có phải uống quá nhiều rượu nên bị lấp cả não rồi à?” Tần Vũ lớn giọng quát, đỡ cho Kiều Văn Văn.

      Vì để tránh làm cho hai người cãi nhau, Kiều Văn Văn kéo ống tay áo của Tần Vũ, ý là đừng nữa. Tần Vũ lại cam lòng.

      Chung Dĩnh cũng rất đắc ý, Kiều Văn Văn vẫn vô dụng như trước đây.

      “Chung Dĩnh, tôi vẫn cảm thấy mấy người xấu thường hay tụ họp với nhau. Kể từ khi còn học trung học, lời của vẫn luôn thô tục như vậy. Mỗi lần đều là nghe được từ những người đàn ông bỉ ổi, từ các bạn học nam đến đồng nghiệp nam, tại sao lại chịu học mấy thứ tốt chứ?” Kiều Văn Văn tuôn ra loạt câu châm biếm, khẽ cười với ta.

      “Cũng biết mấy bạn học nam trước đây từng theo đuổi có phải là những người đê tiện mà hay nữa?” tráng tách trà bằng nước nóng, rồi nhìn thoáng qua Lý Gia Viễn: “Còn nữa, cũng là học sinh chăm chỉ, nhưng mà hình như hiểu sai về ý nghĩa của từ ‘rộng rãi’ rồi. Rộng rãi phải là sống thoáng, cũng phải là thấp hèn. Đều là người làm thuê, tại sao công việc của lại lại có cách gọi khác nhau?”

      Buổi họp lớp còn chưa bắt đầu mà xuất kịch hay rồi.

      Kiều Văn Văn cũng rất bái phục Chung Dĩnh, lúc nào ta cũng muốn gây thù chuốc oán!

      Đều là những chuyện thời trung học mà còn giữ trong lòng. Buổi họp lớp là dịp để mọi người vui đùa giải trí, khoe chút thành thích, giao lưu tình cảm là đủ rồi!

      Cả phòng chết lặng.

      Tầm mắt của mọi người đều tập trung vào Kiều Văn Văn, vài bạn học nam còn bày ra vẻ mặt ngơ ngác.

      Mọi người đều nghĩ rằng yếu đuối trước đây trở nên mạnh mẽ, vậy lực sát thương còn rất mạnh nữa.

      Chung Dĩnh tức giận đến mức mặt đỏ bừng lên, ta mở miệng muốn gì đó, nhưng mà nữ lớp trưởng lập tức chặn lại.

      vất vả mới tổ chức buổi họp lớp lần, dĩ nhiên để những chuyện này xảy ra.

      “Được rồi được rồi, mọi người khó khăn lắm mới tụ tập lại với nhau, ngồi vào chỗ nào, thức ăn được mang lên nhanh thôi.”

      Mọi người xúm lại xem kịch lập tức giải tán. Chung Dĩnh vẫn còn đứng ở đó nhìn với ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng nữ lớp trưởng phải kéo ta .

      Kiều Văn Văn nhìn thấy ta tới bên cạnh Lý Gia Viễn, biết Lý Gia Viễn gì với Chung Dĩnh mà ta lập tức nín khóc, nở nụ cười tươi.

      “Thứ cặn bã gì vậy?! Quả nhiên lúc trước em của chị đây bị mù nên mới thích cái tên lòng lang dạ sói đó!” Tần Vũ cũng nhìn chằm chằm vào cử chỉ của bọn họ, lúc nhìn thấy cảnh này khinh bỉ phun ra câu.

      “Thôi, chúng ta để ý tới ta nữa, ăn thôi!” Tần Vũ biết tâm trạng của tốt nên gắp miếng sườn xào chua ngọt vào trong chén của .

      Trước khi ăn, Kiều Văn Văn chụp tấm ảnh bàn đầy ắp đồ ăn, thuận tiện đăng lên weibo.

      Bánh crepe sầu riêng: Còn chuyện gì đáng xấu hổ hơn chuyện gặp lại bạn trai cũ trong buổi họp lớp ? Có, đó chính là bạn trai cũ và kẻ thù đội trời chung ngồi cạnh nhau, dáng vẻ giống như là nhau sâu đậm. ╰_╯

      Uống vài ly rượu, nhạc được bật lên, bầu khí căng thẳng trước đó biến mất.

      Điện thoại di động bỗng vang lên, Kiều Văn Văn cầm lên, vừa nhìn thấy là Boss bắt máy ngay lập tức.

      Tần Vũ nhìn trả lời với thái độ lịch , chờ cúp máy mới hỏi ai gọi tới.

      “Còn có thể là ai nữa? Đương nhiên là ngài Thịnh Cẩn Minh ba tuổi rồi.”

      Tần Vũ cười nhếch mép: “ tìm thấy bình sữa nên hỏi cậu có nhìn thấy nó ở đâu à?”

      Kiều Văn Văn xì tiếng, chỉ cười nhạo: “Là tìm thấy tã lót!”

      Kết quả là cả hai người đều cười ha ha, suýt nữa phun hết đồ ăn trong miệng ra ngoài.

      ra Thịnh Cẩn Minh có xảy ra chuyện gì, nhưng mà lại kiếm cớ để gọi điện thoại hỏi thăm chút.

      Sau đó mới nhớ ra tên ẻo lã Lý Gia Viễn, bạn trai cũ của Kiều Văn Văn cũng có mặt trong buổi họp lớp.

      Ruột gan của như muốn sôi sùng sục lên, liên tục gọi điện làm phiền Trịnh Thạc, cuối cùng phải đích thân gọi điện thoại để tra hỏi bắt gian.

      Đương nhiên thừa nhận chuyện đó, chẳng qua chỉ quan tâm chút đến nhân viên của mình mà thôi. Đời sống cá nhân cũng phải quan tâm!

      “Cộc cộc cộc!” Có vài người mời rượu bỗng nghe thấy có tiếng gõ cửa.

      Nữ lớp trưởng lẩm bẩm: “Còn người nào chưa tới sao? Các cậu cứ ăn trước .”

      Hầu hết mọi người đều quay đầu lại nhìn theo bản năng, họ đều muốn biết ai tới trễ, thậm chí ba ly rượu phạt được chuẩn bị xong.

      “Tôi đến đây tìm Kiều Văn Văn.” Giọng trầm thấp, êm tai vang lên.

      người đàn ông trong bộ vest và giày da, khuôn mặt đẹp trai đứng ở trước cửa phòng.
      Last edited: 6/9/19

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      cảm ơn nàng An Hạ rất nhiều nhiều nhiều, đợi bộ này được edit tiếp lâu lắm rồi
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    5. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Há há há, Văn Văn phản kích lèo làm hả dạ quá .
      ๖ۣۜAn Hạ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :