1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss - Thịnh Thế Thanh Ca (Chương 29/49)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 20: (Sổ tay chăn nuôi của boss)
      Edit: Yuurei Bana.

      Lúc Thịnh Cẩn Minh nhìn thấy tin nhắn, ở công trường Hoan Nhạc Cốc, đầu đội nón bảo hộ, nhìn người ta vận chuyển.

      trả lời rất nhanh chữ: Được.

      Kiều Văn Văn dọn xong hành lý, cả người đều lộ ra tinh thần sung mãn.

      Hôm nay cần đón boss làm, trái lại boss còn cho đặc quyền, bảo Trịnh Thạc lái xe đến dưới lầu đón , để nhận thức cảm giác của thổ hào.

      “Ơ, trợ lý Kiều, xuân phong đắc ý nha.” Trịnh Thạc ngồi ở trong xe thể thao, cười chào hỏi.

      Kiều Văn Văn đeo kính râm, chân giày cao gót, cố gắng giả bộ vẻ mặt của nữ vương. lạnh lùng gật đầu, có vài phần ý vị.

      Trịnh Thạc cười lạnh: “Trợ lý Kiều, hơn tháng gặp, dịu dàng ít. Nhưng mà sắp thành hai cằm rồi, boss cho đồ ăn hợp với khẩu vị sao? Nuôi dưỡng giống như con heo .”

      Chân khẽ trượt, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

      Người! Tê! Liệt! Tự vạch áo cho người xem lưng, vội vàng bước !

      “Trịnh Đại Bí ghen sao? yên tâm, tôi tranh thủ tình cảm cùng đâu, vĩnh viễn là người số 1 trong lòng boss. Sau này nhìn thấy Lục tiểu thư lại đến tìm boss, đừng có sợ, có liên quan gì đâu!”

      Đại tổng quản và đại cung nữ bên cạnh boss, gặp nhau lần nữa mới vài câu, làm hai bên chán ghét. Sợ run cả người, Trịnh Thạc dẫm chân ga, vọt .

      Xe chạy nhanh như chớp đến nơi, Kiều Văn Văn nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, khóe miệng co giật.

      “Trịnh Đại Bí, phải là vứt xác tôi đến nơi đồng mông quạnh đấy chứ? Dù tôi có đắc tội , cũng cần mang tôi tới chỗ này. Khắp nơi đều là máy móc, giống như là mọi người cùng tổ chức thành đoàn thể để lấy phần mộ tổ tiên!”

      Trịnh Thạc điều chỉnh tốt tâm tình, chuẩn bị khách sáo với hai câu, nghe lời cũng thấy lạ gì với phản ứng của .

      “Ngậm miệng lại đừng lải nhải nữa, đây là địa chỉ của Hoan Nhạc Cốc của thành phố A trong tương lai. Nếu muốn lấy mộ vào cùng boss khai thông lát, xem ấy có hứng thú với phần mộ tổ tiên của hay .”

      Kiều Văn Văn bĩu môi, vừa xuống xe muốn vào trong, lại bị Trịnh Đại Bí ngăn cản, chỉ thấy ta lấy điện thoại di động ra gọi điện cho boss.

      “Đợi ở chỗ này, boss muốn cho ngạc nhiên. Tôi đỗ xe, nếu chạy linh tinh, tự gánh lấy hậu quả.”

      Kiều Văn Văn nhìn xung quanh công trường, mình ở lại vùng núi hoang này, càng cảm nhận được khí dày đặc xung quanh. lo lắng có nên gọi điện thoại hỏi hay , chợt thấy Đôrêmon màu xanh chạy tới.

      hoảng sợ, cầm di động biết phải làm sao. Đôrêmon càng chạy càng gần, cao hơn cái đầu, động tác hơi vụng về, thậm chí lúc chạy đến trước mặt , thiếu chút nữa bị vấp chân của mình làm trượt chân.

      “Leng keng leng keng - - Kiều Văn Văn, tôi cho nguyện vọng.” Cùng với tiếng nhạc Đôrêmon, giọng nam từ trong trang phục Đôrêmon truyền ra.

      Những lời này giống như tiếng sấm, bổ tới đầu , làm bùng nổ đầu óc choáng váng. Ngay sau đó bắt đầu cười ha ha, giơ tay lên run rẩy chỉ vào Đôrêmon: “Boss, ở bên trong sao? Ha ha, chả trách, tôi muốn tiền lương mười chữ số. , cho chó cắn miếng, hoặc là làm vệ sĩ cho tôi ngày, tấc cũng rời, theo tôi vào toilet nữ…”

      Kiều Văn Văn muốn thực nguyện vọng là nhiều lắm, tuy thích tiền, nhưng mà thích để boss gặp xui xẻo hơn, tiền sau này có thể kiếm.

      Đối với cười nhạo của , dường như Đôrêmon tức giận, thô lỗ giơ tay lấy cái đầu xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Thịnh Cẩn Minh.

      “Boss, nhìn rất buồn cười - -” vừa dứt lời, ánh mắt liền trở nên u ám, Thịnh Cẩn Minh thô bạo mang mũ trùm lên đầu .

      Lúc này thời tiết bắt đầu nóng, ngột ngạt ở bên trong, Kiều Văn Văn mới phát bên trong nhiệt độ rất cao, hô hấp lại hơi khó khăn. Khó trách vừa rồi trán boss đều toàn mồ hôi, kiểu tóc cũng lộn xộn.

      Tâm tư muốn cười nhạo liền biến mất, trong lòng xuất cảm giác chờ mong.

      “Ngày đó thực phải là tôi cố ý, bên cạnh tôi chọn được người thích hợp để chơi trò đó, là tôi suy nghĩ chu toàn. Lúc xuống sắc mặt trắng bệch, tôi thực nghĩ sắp - - tiểu ra máu. Kiều Văn Văn, sau này tôi cho tham gia mấy hoạt động nguy hiểm như vậy nữa, cũng cần phải yếu ớt như vậy, nên hơi tí là khóc, kiên cường mới có thể xinh đẹp.” giọng trầm thấp mang theo áy náy của Thịnh Cẩn Minh truyền đến, làm cho người ta mơ màng.

      nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông, lại đoán ra lúc này có vẻ mặt gì, chỉ có cảm giác trở nên nhạy bén dị thường. Nghe giọng mang theo hối hận của , nhưng lại nên lời “Thực xin lỗi”. biết vì sao, đột nhiên Kiều Văn Văn cảm thấy lúc này boss có chút đáng .

      Giống như là tiểu thiếu gia chiếm được kẹo.

      “Boss, tôi muốn kiên cường, đoạn ruột thừa bị mất ở khu vui chơi, mà , phải là ở bệnh viện. đền bù tổn thất gì cho tôi?” Kiều Văn Văn có chút được tự nhiên.

      Khi boss đột nhiên nghiêm túc với , cảm thấy mình có gì đó đúng. biết có phải là do đầu khó chịu quá lâu hay , tim mình vậy mà đập nhanh, hơn nữa gò má còn nóng lên, mặt đỏ tới mang tai, giống như thiếu nữ hoài xuân.

      Thịnh Cẩn Minh chỉ tiếc rèn sắt thành thép gõ mũ trùm đầu, “ người phụ nữ hiểu bầu khí chút nào này, khó sinh à. nhìn thấy, tôi kéo .”

      Động tác của thô lỗ nắm cổ tay Kiều Văn Văn kéo về phía trước.

      Chân Kiều Văn Văn giày cao gót, trong công trường bốn phía đều là cục đá, đường thường xuyên bị trẹo chân. Hơn nữa nhìn thấy, lại họa vô đơn chí, còn chưa được vài bước, đụng phải ngực boss bảy tám lần.

      Đụng vào trong lòng ý niệm: Ngực boss cứng quá!

      Kiều Văn Văn luống cuống tay chân, sắc mặt càng đỏ, nhiều lần muốn gỡ cái đầu xuống, lại bị boss đánh vào tay.

      “Boss, phải tôi cố ý muốn chiếm tiện nghi của , nhưng tôi nhìn thấy!” Vì đề phòng miệng chanh chua của Thịnh Cẩn Minh, ra những lời kích thích gì đó, quyết định ra tay trước chiếm được lợi thế.

      ngờ rằng gương mặt tuấn tú của Thịnh Cẩn Minh còn cứng ngắc hơn, môi mỏng khẽ nhếch, mày khẽ cau, giống như gặp chuyện gì đó rất khó giải quyết. Nhưng mà vành tai ửng đỏ của , tiết lộ chủ nhân có bí mật chôn dấu dưới đáy lòng.

      Cổ tay Kiều Văn Văn rất , giống như gà con . Làn da rất trơn, biết có phải tay con đều có cảm giác tốt như vậy hay .

      “Cởi giày ra.” Giọng của vang lên ngoài cái đầu.

      Bởi vì xung quanh mình quá mức yên tĩnh, giống như đến gần chuyện bên tai .

      Kiều Văn Văn căng thẳng trong lòng, lắp bắp hỏi câu: “ muốn ôm tôi sao?”

      Thịnh Cẩn Minh nghe lời , lè lưỡi liếm liếm môi, đột nhiên cảm thấy rất khát, hầu kết khẽ di chuyển, vẫn khát.

      Kiều Văn Văn đợi lâu thấy tiếng trả lời, trong lòng biết có mùi vị gì. Kể từ lúc nào, và boss chung đụng biến thành như vậy? Dường như có thêm cái đầu, giữa bọn họ bốn phía đều thấy bong bóng màu hồng.

      Ngang hông đột nhiên có bàn tay, ràng còn cách quần áo, nhưng mà giống như trực tiếp chạm vào da thịt , nhiệt độ bỏng đến kinh người.

      “Chân trần giẫm lên giày tôi.” vừa dứt lời, Kiều Văn Văn cảm giác cánh tay ngang hông mình dùng lực, lại bay lên .

      Đầu óc trống rỗng, theo chỉ thị giẫm lên giày. Giẫm lên giày , hai người càng dán chặt hơn, dường như Kiều Văn Văn co rúc ở trong lòng , khoảng cách gần tiếp xúc thân mật với cơ ngực rắn chắc của .

      người là hơi thở của boss, dường như bao vây cả người , mơ hồ ngửi thấy được hương vị thuốc mềm mại. Hai người nhàng thở, nhưng mà cử động thân mật như vậy, vẫn làm Kiều Văn Văn cảm thấy cả người nóng ran, cảm giác mặt mình nhất định đỏ.

      Người đàn ông mỗi bước, cũng có thể cảm nhận được mũi chân dùng sức, sau đó đến đầu gối, đường cong bắp chân đặc biệt tốt. Bắp bùi theo bước chân trở nên căng chặt, quần tây bao xung quanh ** nhất định phù hợp với thẩm mỹ của

      Lần đầu tiên Kiều Văn Văn cảm thấy hận vì mình quan sát cẩn thận đối với mỗi chi tiết như vậy, quả thực bức phát điên. ràng trong lòng khuyên mình dừng lại, nhưng mà trong đầu lại ngừng nhớ đến thân thể boss.

      từng nhìn boss chỉ mặc chiếc quần lót hình con gà , hai chân dài thẳng tắp, chậc chậc…

      Muốn chết!

      “Kiều Văn Văn, tôi rất nóng, đứng thẳng lên.” Dường như những lời Thịnh Cẩn Minh từ trong kẽ răng ra.

      Trong lòng hiểu sao có cảm giác rất lạ, cảm thấy kề sát , người rất dễ chịu, chắc là mùi thơm của dầu gội. ràng nhìn rất gầy yếu, vòng eo mảnh mai dường như hai tay có thể cầm lấy, nhưng mà xúc cảm phải là xương cốt khô cằn đó, mà là cảm giác mềm mại.

      Cảm giác rất thần kỳ, nào cũng giống Kiều Văn Văn mềm như vậy sao?

      Kiều Văn Văn lập tức thẳng lưng, cảm giác mình sắp chết. nửa là vì khó chịu, nửa còn lại là vì xấu hổ.

      Trịnh Thạc dừng xe xong vô cùng lo lắng xông vào trong, muốn nhìn xem bất ngờ của boss. Nhưng cuối cùng được nửa đường lại nhìn thấy đôi cẩu nam nữ ân ái, con mắt sắp bị mù rồi.

      cũng chạy, cứ như vậy theo sát phía sau.

      người mặc quần áo đoremon, người đội cái đầu, xứng đôi!

      “Đến rồi.”

      Hai người đồng thời thở phào nhõm, Thịnh Cẩn Minh lấy giày cao gót trong tay , cúi người xuống giúp mang giày. Kiều Văn Văn chỉ cảm thấy bàn tay boss chạm vào chỗ nào, làn da chỗ đó đều muốn bỏng.

      Lúc mắt nhìn , lúc hô hấp thông thuận, thấy mình bị đoremon màu xanh bao phủ.

      nhạc du dương vang lên, nhịp điệu quen thuộc, vẫn là tiếng Nhật nghe hiểu, kèm theo thanh đinh đinh đinh, có cảm giác mình trở lại lúc .

      , lên ngồi .” Thịnh Cẩn Minh nắm tay , kéo đến vòng xoay ngựa gỗ.

      Dường như cả người Kiều Văn Văn đều trong trạng thái mơ mộng theo sát , ngồi ngựa gỗ xoay tròn đầu đoremon thân ngựa, chắc là Thịnh Cẩn Minh cố ý khiến người ta thích thú nên mới làm ra tạo hình quái dị này, vì thế mang đầu đoremon khảm vào.

      Lúc này, phát Thịnh Cẩn Minh cầm phải cổ tay , mà là tay . Ngón tay ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay , cảm nhận nhiệt độ của , cho đến khi tay hai người buông ra, ấm áp kia vẫn còn bám phía .

      Trịnh Thạc nấp ở phía sau, nhìn Hoan Nhạc Cốc trước mắt, bị đổi thành công viên chủ đề là đoremon, chỉ có thể cười khổ.

      Vung mạnh tiền chỉ vì mua tiếng cười của mỹ nhân.

      Sau khi Kiều Văn Văn chơi xong, những đoremon này đều gỡ hết ra. tưởng tượng cầm cây dao đâm kẻ tiểu nhân, kẻ có tiền đại gian ác!

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Trịnh tổng quản bị ngược tâm nặng nề. Mà theo cách của cẩu độc thân đó là ăn thức ăn cho chó.
      Sô Cô la Đắnganh8877 thích bài này.

    3. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 21: (Sổ tay chăn nuôi của boss)
      Edit: Yuurei Bana.

      “Văn Văn, chúc mừng cậu bình phục.” Lý Gia Viễn ôm bó hoa tươi trong ngực, nhìn thấy lập tức đứng lên, hơn nữa còn thay kéo ghế ngồi.

      Gần hai tháng gặp, ta vẫn thân sĩ, chút chi tiết cũng kém.

      Kiều Văn Văn nhận hoa lễ phép cười cái, “Cảm ơn.”

      “Tớ giúp cậu gọi pudding vị xoài và bánh ngọt mousse cậu thích rồi.”

      Đúng lúc bít tết mang lên, Lý Gia Viễn cầm lấy cắt bít tết thành miếng , đổi cho . Ngón tay ta rất dài, móng tay no đủ, đúng kiểu thích, chẳng biết tại sao hôm nay lại làm cho có cảm giác tim đập nhanh, trái lại nhớ tới ngón tay b, mạnh mẽ hơn ta, ấm áp hơn.

      Trong nháy mắt nhớ tới b, trong đầu khống chế nổi lên nhiều hình ảnh. Lúc ngựa gỗ xoay tròn, ánh sáng ấm áp chiếu rọi mặt Thịnh Cẩn Minh, lúc nào cũng mặc tây trang giày da, người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra có tình người, nhưng vào lúc đó lại làm cho cảm thấy là người đàn ông ấm áp.

      Mặc dù người đàn ông ấm áp tuyệt đối ngồi ngựa gỗ với , chỉ doremon béo phì châm chọc : “Kiều Văn Văn, khó trách thích nó như vậy. Người mặt to lúc nào cũng muốn đứng cùng người mập mạp, mới có thể tìm được chút tự tin.”

      xong dường như còn cảm thấy chưa đủ sinh động, lấy điện thoại di động ra ấn xuống, “Chậc chậc, chụp và nó cạnh nhau, mặt bánh mì loại lớn đều biến thành mặt chữ v, tâm cơ quá sâu…”

      “Tớ giúp cậu cắt miếng bít tết, có thể làm cậu vui vẻ như vậy sao? Đợi tí nữa tớ lấy bất ngờ ra, phải là cậu càng vui vẻ hơn sao?” Lý Gia Viễn ngồi trước mặt khẽ cười, dáng vẻ vẫn tao nhã như vậy.

      Vẻ mặt Kiều Văn Văn cứng đờ, lúng túng nhếch khóe miệng.

      Ngay trong nháy mắt, đột nhiên cảm thấy Lý Gia Viễn giống như người mà mong đợi.

      “Vậy sao, bất ngờ gì?”

      Lý Gia Viễn mở to mắt, cố làm ra vẻ thần bí: “Lát nữa cậu biết.”

      Hoàn cảnh nhà hàng Tây đều ưu nhã như vậy, ánh nến chập chờn, rượu đỏ đậm đà, tất cả giống như bầu khí ái muội mà nồng tình mật ý. Nhưng mà đến nơi này nhiều lại có ý nghĩa gì, ngoại trừ thực đơn cao làm người ta líu lưỡi, còn lại có cảm giác gì mới mẻ.

      Ở trong mắt Kiều Văn Văn, bít tết gì đó, còn bằng đậu hủ trong nhà hàng Trung Quốc.

      thể nghi ngờ Lý Gia Viễn là người chế tạo ra bầu khí, mỗi câu ta đều giống như uống nhiều mật, khiến người ta nghe trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Kiều Văn Văn biết mình bị sao, có cảm giác hẹn hò gì, trái lại cảm thấy buồn nôn.

      “Văn Văn, đây là tớ tiệm châu báu, tớ quen quản lý của bọn họ, cho nên đây là tự tay tớ thiết kế hình. Cậu là mũi tên, tớ là trái tim.” ta mở hộp trang sức ra, bên trong là dây chuyền vàng bạch kim, xem ra giá trị rất xa xỉ.

      “Tớ đeo lên cho cậu.” Lý Gia Viễn chủ động cầm lấy dây chuyền hình mũi tên, dè dặt đeo lên cổ .

      Lúc dây chuyền lạnh buốt tiếp xúc đến cổ Kiều Văn Văn, khỏi run rẩy, vô ý thức bắt lấy cổ tay ta, lên tiếng: “Lý Gia Viễn, quan hệ của chúng ta bây giờ là gì?”

      Lý Gia Viễn do dự, vẫn thay đeo dây chuyền, duỗi tay vuốt đỉnh đầu .

      ta móc dây chuyền hình trái tim cổ mình, để gần dây chuyền của , “Nha đầu ngốc, gì thế. Em xuất giống như là cung tên trong tay Cupid, bắn vào trái tim , làm chỉ có thể nghĩ tới mình em.”

      Lý Gia Viễn cúi người xuống, từ từ để sát vào môi , hơi thở ấm áp phun lên mặt .

      Dây chuyền chạm nhau, ở trong ban đêm yên tĩnh phát ra tiếng “Leng keng” , đèn chiếu xuống, phát ra ánh sáng lấp lánh.

      Kiều Văn Văn đỏ mặt, quay đầu tránh , hiểu lắm. Đây là động tác vô ý thức, ràng đối với đôi môi mỏng của Lý Gia Viễn, mơ ước lâu. Nhưng mà lúc thứ mà chờ đợi tiến đến gần, mới phát trong lòng mình mơ hồ có chút cảm giác bài xích.

      xin lỗi, đồ quý như vậy tớ thể nhận, với lại đồ Cupid nước ngoài gì đó tớ cũng hiểu…” vội vàng xin lỗi, hai bàn tay đưa ra sau gáy muốn cởi dây chuyền, nhưng tìm được đúng chốt mở.

      Khuôn mặt Lý Gia Viễn đen lại, nắm lấy tay , trong giọng đè nén lửa giận: “Kiều Văn Văn, em bùa bỡn sao? Chúng ta ngày ngày gửi tin nhắn, dăm ba bữa lại ăn cơm xem phim, bây giờ em với hiểu sao?”

      Kiều Văn Văn bị lời ta làm sợ hết hồn, thấy sắc mặt Lý Gia Viễn dưới ánh đèn đường, dịu dàng giống trước kia, mà mang theo chút dữ tợn.

      , cậu phải . Cậu hiểu rồi đấy, tớ rất ngốc, cậu ràng quan hệ của chúng ta là như thế nào, tớ mới có thể quyết định dây chuyền này có nên nhận hay . Nếu như chúng ta là bạn bè bình thường, đưa cái này thích hợp…” liên tục khoát tay.

      Sắc mặt Lý Gia Viễn biến đổi ngừng, cuối cùng khôi phục lại bình thường, ta mềm giọng , “Xin lỗi, vừa rồi quá mức kích động. Bạn học Văn Văn, nhiều năm như vậy, sao em vẫn ngốc, vẫn đáng như vậy. Chúng ta đương nhiên là hẹn hò, người tặng quà rất bình thường. Nhất định phải cần ra em mới yên tâm sao?”

      ta mỉm cười lần nữa, giống như giải trừ được nguy cơ.

      Trong lòng Kiều Văn Văn hơi loạn, chỉ gật đầu với ta rồi chạy vào trong nhà: “Được, vậy tớ nhận, ngủ ngon!”

      giống như con thỏ bị kinh hãi, chạy trốn, lại muốn cho Lý Gia Viễn cơ hội.

      Nhìn quay đầu lại, sắc mặt Lý Gia Viễn thay đổi trở nên u, lúc ta đến chỗ xe, ngang qua thùng rác đá phát, phát ra tiếng vang.

      Hai tay Kiều Văn Văn vỗ ngực, ngồi xổm xuống bậc thang tầng hai nhìn lén tất cả, chỉ cảm thấy tim đập nhanh dừng lại được. Lần này phải là vì thiếu nữ ôm ấp tình cảm, mà là sợ hãi.

      **

      “Văn Văn, bây giờ cậu là cậu có cảm giác bức bách khi bắt Lý Gia Viễn thừa nhận là bạn trai cậu à?”

      “Đúng vậy, vốn là tớ rất mong đợi, nhưng mà tớ ở trong bệnh viện, ta đến thăm tớ lần, tớ có hơi nản lòng thoái chí. Hơn nữa ta rất tức giận…”

      Tần Vũ nhíu mi, “ ta có khuynh hướng bạo lực đấy chứ? Sao đột nhiên từ bạch mã hoàng tử biến thành Voldermort rồi hả?”

      tay Kiều Văn Văn cầm di động, tay cầm dây chuyền, chỉ cảm thấy dây chuyền giống như nặng ngàn cân.

      “Vũ Vũ, tớ nên làm gì bây giờ? Tớ cảm thấy mình phúc hậu, hơn nữa, tớ còn nhớ tới b trong lúc hẹn, tớ là người phụ nữ đứng núi này trông núi nọ mà tớ hận nhất, tớ…” xong lại sợ, trái tim đều loạn, năng lộn xộn.

      Tần Vũ cũng mơ màng, “ phải, Văn Tử. Sao cậu lại bắt đầu chán ghét bản thân thế? Bình thường lúc cậu hẹn, cũng thường xuyên nhớ tới ta. Trước kia cậu gọi điện, ba phút đầu cơ bản đều là chửi ta, miệng lúc nào cũng b, cậu quên rồi sao? ta là ông chủ cậu, thời gian gặp mặt còn nhiều hơn cậu gặp Lý Gia Viễn, hơn nữa cậu nằm viện đều do ta xử lý, nhớ tới ta mới là chuyện lạ.”

      Kiều Văn Văn bị như thế, cũng nhớ tới cảnh tượng mình thao thao bất tuyệt oán hận b.

      “Văn Tử, cậu đừng nghĩ nhiều. Lý Gia Viễn đưa cậu đồ mắc như vậy, cũng còn để cậu ở trong lòng. Cậu nhìn lại chút, nhưng mà nếu như tính tình ta có khuynh hướng bạo lực, chia tay ! Bây giờ ta mới chính miệng thừa nhận quan hệ của hai người, lúc trước cậu vênh váo với tớ cái rắm. Cục diện bây giờ đều là do cậu hoa si, cậu tự mình xem rồi làm!”

      Bị Tần Vũ nhắc như thế, khủng hoảng trong lòng Kiều Văn Văn tản rất nhiều.

      an ủi trong lòng, Kiều Văn Văn sợ hãi quay trở lại. Hôm sau làm còn vui vẻ mặc áo sơ mi cổ thấp, lộ ra dây chuyền mũi tên xương quai xanh, xinh đẹp lại tinh xảo. thể , trình độ thưởng thức của ta rất hợp ý .

      “Ơ, hôm nay trợ lý Kiều xinh đẹp!”

      “Mặt mày trợ lý Kiều hồng hào, bình phục tệ!”

      “Oa, dây chuyền rất đẹp, tinh mắt!”

      Dọc đường đều có đồng nghiệp chào hỏi , bởi vì biết ngồi tháp rơi tự do phải phẫu thuật, lâu gặp đều đến thăm hỏi.

      Kiều Văn Văn cười đến nở hoa, tâm tình rối rắm toàn bộ đều tiêu tán. Như vậy mới đúng chứ, Lý Gia Viễn thân sĩ như vậy lại tốt với , ngoại trừ thích chuyện vòng tới vòng lui, còn lại đều là bạn trai hoàn mỹ.

      phải thấy đủ mới đúng!

      ràng Thịnh Cẩn Minh trước , hơn nữa những người chảo hỏi đều vấn an trước, mới thuận tiện Kiều Văn Văn câu. Nhưng mà những thanh rơi vào trong lỗ tai , vẫn cảm thấy khó chịu như cũ, mà dây chuyền gần xương quai xanh , lóe sáng dường như muốn chọc mù mắt .

      “Dây chuyền ai tặng?” Cuối cùng đến phòng làm việc ở tầng cao nhất, Thịnh Cẩn Minh dừng lại, mở miệng hỏi.

      Trịnh Thạc giả vờ trước, thực ra bước như rùa, đợi đáp án.

      Kiều Văn Văn cười hơi mất tự nhiên, sờ sờ mũi tên, “Bạn trai. Là người mà lần trước b và trợ lý Trịnh gặp đó.”

      Trong lòng Thịnh Cẩn Minh căng thẳng, biết cảm giác thoải mái trong lòng từ đâu mà đến, đầu nóng lên. Lúc phản ứng lại, những lời đâm chọc người khác bật thốt ra: “Bạn trai có rắp tâm bất lương, có ai đưa dây chuyền mũi tên chứ, quả nhiên là người bỉ ổi!”

      Sắc mặt Kiều Văn Văn nhanh chóng biến hóa, Trịnh Thạc lập tức bỏ chạy, muốn ở lại làm mục tiêu sống.

      “Đây là việc riêng của tôi, b quản rộng quá rồi đấy, tôi thích là được rồi!” câu cứng rắn, vòng qua ngồi vào bàn làm việc của mình.

      Thịnh Cẩn Minh lạnh mặt giống như thần giữ cửa, mấy chủ quản phía sau biết có nên vào hay .

    4. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 22: (Sổ tay chăn nuôi của boss).
      Edit: Yuurei Bana.

      Kiều Văn Văn cầm trong tay đơn thi lại, đưa trăm tệ, chỉ cảm thấy tim như bị dao cắt.

      Lần trước thi viết qua, lần này thi thực hành lại trượt. cảm thấy có cừu oán với vấn đề thi.

      Cầm di động chụp lại đơn thi, thuận tiện gửi cho bạn bè, đương nhiên biết đây là chuyện mất mặt, cho nên thể để b nhìn thấy.

      biên tập tin nhắn gửi cho Tần Vũ: Vũ Vũ, cậu xem kiếp trước tớ đắc tội với người nào, thi thực hành lại bị trượt. Tớ gửi cho bạn bè xem, nhanh an ủi tớ !

      Tần Vũ nghỉ ngơi, lấy điện thoại di động ra, lập tức bị chọc cười.

      “Văn Tử, cậu cần chê bai mình như vậy, cậu chỉ có hận thù với cái xe mà thôi. Còn nhớ lúc cậu học trung học tập xe đạp ba năm mới học được ? Xe bốn bánh chắc là cậu cần phải học năm năm!”

      Mặt Kiều Văn Văn đen lại, cho nên có bạn khuê mật hiểu tận gốc rễ cũng phải là chuyện gì tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể vạch trần vết sẹo của .

      “ (^w^)=”

      oán giận gửi cái icon, nhận được tin nhắn “Cút”.

      Lúc nghĩ ngợi đánh trả như thế nào, đột nhiên di động vang lên, là đại ma vương gửi tới.

      “Kiều Văn Văn, lúc nào trình độ biết xấu hổ của đạt tới mức này, thi lại bằng lái gửi tin nhắn cho tôi làm gì? Học nửa năm mà bằng còn chưa tới tay, lúc trước còn với tôi luyện thành tay thiện nghệ! Tay nghề này mà gọi là được à!”

      tiếng “Alo” còn trong cổ họng chưa kịp ra, lại có cơ hội .

      B giận dữ giống làm chấn động, luống cuống tay chân gửi cho bạn bè, phát chọn sai bạn, biến thành chọn trúng người.

      Vừa rồi chỉ loại mình b, ha ha, ông trời đối đãi với tệ!

      “B, lần sau tôi qua. Chủ yếu là tôi có huấn luyện viên dạy, là học viên thi qua trước kia dạy, ta nỡ để tôi luyện tập xa!”

      Thịnh Cẩn Minh nhíu mày, từ lần trước biết Kiều Văn Văn có bạn trai, cảm thấy toàn thân thay đổi vặn vẹo, thấy tâm tư lại tốt.

      dễ dàng nhịn đến hai ngày nghỉ lễ cuối cùng có thể mắt thấy tâm phiền, nghĩ tới hồn tiêu tan!

      “Sao thế, huấn luyện viên của chết rồi à?” dõng dạc.

      “Ừm, uống rượu cài dây an toàn xe bị tai nạn xe cộ, bay ra ngoài từ cửa sổ trước, chết tại chỗ.”

      Trong điện thoại rơi vào trầm mặc, bỗng nhiên truyền đến tiếng Thịnh Cẩn Minh hét to: “Kiều Văn Văn, đừng bịa chuyện nữa! thi tốt nên qua, lại còn rủa huấn luyện viên của , ý gì đây! Lương tâm bị chó ăn rồi à?”

      Giọng quá gắt gỏng, từ trong ống nghe truyền đến giảm chút nào, dọa Kiều Văn Văn sợ hãi.

      “Tôi có lừa , người hướng dẫn của tôi bị chết mà, tin gọi điện thoại - -”

      muốn giải thích, nhưng mà đối phương bực bội tắt điện thoại, hiển nhiên là cảm thấy lý.

      Kiều Văn Văn ngẩn ngơ, trong lòng chua xót.

      mà, vì sao lại tin ?

      Thịnh Cẩn Minh tức sùi bọt mép, biết mình khống chế nổi. Nếu như phải tắt di động sớm, chỉ sợ những lời độc ác khác.

      Ở bên nhau thời gian, Kiều Văn Văn có bao nhiêu phân lượng, trong lòng vẫn ràng.

      lý trí cảm thấy tin lời Kiều Văn Văn, vì thay mình kiếm cớ, mới những lời này ra khỏi miệng. Nhưng tình cảm, lại nhịn được lung lay.

      “Mẹ kiếp, từ khi gặp , tôi thành người bỉ ổi có tiền đồ!” Trong lòng giãy giụa vô số lần, cuối cùng tình cảm vẫn chiếm thế thượng phong.

      Cũng bởi vì Kiều Văn Văn là người cam chịu, mới sợ bị người ta bắt nạt.

      Lát sau gọi điện thoại cho Trịnh Thạc, “Hỏi cho tôi xem Kiều Văn Văn ở trường học lái xe rốt cuộc có chuyện gì, có phải có người bắt nạt ấy ? ấy là người vô dụng mỗi ngày đều gây chuyện! Dường như là bị ức hiếp, lão tử thấy ấy bực tức…”

      Trịnh Thạc còn ngủ bù, tối hôm qua chơi điện tử suốt đêm cho nên hơi mệt, giọng mơ màng: “Được, b. Tôi tìm hiểu!”

      Giọng b hùng hùng hổ hổ giống như ma bên tai, Trịnh Thạc liên tục kêu khổ. Chắc chắn chuyển lửa giận người trợ lý Kiều sang người ta.

      Hai người này liếc mắt đưa tình sao cứ thêm vào, sầu!

      **

      “Ngày mai mấy người cần luyện lái xe nữa, ở nhà suy nghĩ kỹ, lái xe phải cứ tập liên tục, cần phải động não!”

      luyện tập Kiều Văn Văn ngây ra như phỗng, những học viên bên trong xe khác cũng sững sờ.

      “Dì à, ngày kia thi rồi. Chúng ta mới luyện được ngày!”

      Người phụ nữ trung niên môi đỏ thẫm nhìn thoáng qua Kiều Văn Văn, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường: “Mấy người đều thi lại, nghỉ ngày còn được sao?”

      “Tôi lại hỏi các lần nữa, có muốn bỏ tiền để qua hay , lần này thi lại, biết đến bao giờ các mới được thi, lãng phí danh sách…”

      Kiều Văn Văn cắn chặt môi dưới, mỗi lần cho luyện xe, bảo bỏ tiền cửa sau.

      “Dì Từ, hay là ngày mai cho chúng tôi mượn xe, chúng tôi trả phí, để cho chúng tôi luyện thêm ngày được ?” Giọng Kiều Văn Văn thành khẩn.

      Người phụ nữ trung niên này chính là vợ của huấn luyện viên, xem như sợ bà ta.

      “Vậy có bỏ tiền để qua ?”

      Kiều Văn Văn lắc đầu, thi bằng lái phải để chơi đùa. Lần trước thi, chỉ luyện vài vòng mà thôi, hơn nữa còn tìm đường tùy tiện, căn bản đường để luyện.

      Dì Từ lạnh lùng, “Ngày mai có người khác luyện xe, người ta kiểm tra đứng hạng năm còn chưa có luyện đâu!”

      Kiều Văn Văn cũng phiền muộn, nhưng mà nhớ tới sáng sớm hôm nay dì Từ khóc trước mặt bọn họ, là nửa đêm ma quỷ nhà bà tìm những cha mẹ của học viên lý luận cùng bà, bảo bọn họ đừng bắt nạt bà.

      Kiều Văn Văn liền kinh sợ, cái gì cũng sợ, chỉ sợ nửa đêm quỷ báo mộng.

      Đợi dì Từ rời , vài học viên tụ lại chỗ thầm, nhưng mà cuối cùng có làm gì.

      Nên tranh thủ tranh thủ, bọn họ cũng muốn khiến người ta bắt nạt bà ta.

      Kiều Văn Văn cam lòng, vạn bất đắc dĩ bấm số Lý Gia Viễn, còn nhớ từng có quen biết với người trong trường lái xe, có thể giúp .

      Gần đây có hơi trốn tránh , Lý Gia Viễn dường như cũng muốn cho hai bên gian, vội vã tìm . Sau khi gọi điện thoại qua giải thích tình hình, ta có hơi chần chừ.

      “Văn Văn, gần đây bận hơn, cho nên có thời gian hẹn gặp em. Ngày mai em muốn luyện xe, giúp em liên lạc, nhưng nhà ta có tang, tâm tình tốt khó tránh khỏi dạy được.”

      Kiều Văn Văn nhíu mày, “Nhưng mà tang qua nửa năm, em đóng học phí, dựa vào cái gì muốn em tự tìm xe.”

      Tâm tình hơi kích động, vì quá bận tâm đến chuyện thi bằng lái, các loại sốt ruột đều ngừng đến. Cả đời đều sắp thành bóng ma!

      “Văn Văn em ngoan , thông cảm cho người ta. Ngày kia em kiểm tra, cùng em có được ? Ngày mai có luyện xe ?” Lý Gia Viễn vô cùng thuần thục an ủi.

      Kiều Văn Văn cứng ngắc : “ cần.”

      Đợi tắt điện thoại, Lý Gia Viễn ngồi ghế làm việc cười lạnh.

      Phụ nữ thể nuông chiều quá, đặc biệt là bạn . nghe lời nên được dạy dỗ.

      Kiều Văn Văn đứng mình trước trạm đợi xe, cảm giác mình dường như rất đần độn. dễ dàng gì mới có tên trong danh sách thi lại, kết quả là như vậy.

      Còn chưa kiểm tra, muốn từ bỏ.

      Bạn trai cũng đáng tin cậy, vừa rồi trong điện thoại giọng Lý Gia Viễn dịu dàng như vậy, săn sóc như vậy, nhưng lại làm cho có cảm giác kích động.

      Dựa vào cái gì phải chịu ấm ức?

      **

      Sáng sớm, chuông điện thoại di động vang lên, Kiều Văn Văn nằm ở giường giả chết, tối hôm qua quá thương tâm, cầm lấy khăn giấy khóc rất lâu.

      Xã hội này rất khó lăn lộn!

      Nhưng mà người gọi điện thoại rất cố chấp, nghe điện thoại nên bỏ qua.

      “Xuống, tôi ở dưới lầu nhà .” Giọng người đàn ông trầm thấp mà từ tính vang lên bên tai, kèm theo hơi thở mát lạnh vào sáng sớm, làm Kiều Văn Văn mơ màng.

      “Cái gì?”

      Thịnh Cẩn Minh nhíu mày, “Con heo này, lăn xuống đây!”

      Kiều Văn Văn luống cuống thu dọn, ngại để đợi lâu, mặc quần áo xong liền xuống gặp .

      “B, hay là lên nhà tôi đợi nhé?” đeo khẩu trang, kỳ chưa rửa mặt, nhìn rất chật vật.

      Thịnh Cẩn Minh vẫn là bộ dáng tây trang giày da, hai tay cho vào túi, đột nhiên thấy chạy tới trước mặt , là có chút phản ứng kịp.

      “Kiều Văn Văn, tôi vẫn cho rằng cổ hủ, nghĩ tới cởi mở như thế, lần đầu tiên tôi tới nhà mời tôi lên rồi?” Nhớ tới bạn trai chắc là lên rất nhiều lần rồi, lại ngăn được muốn kích thích .

      , phải vậy, tôi cho rằng tìm tôi có việc. thể để khách đợi ở phía dưới…” năng lộn xộn, sắc mặt ửng hồng.

      nhắc nhở như vậy, Kiều Văn Văn mới nhớ tới chuyện này. phải là người tùy tiện mời bạn vào nhà, lên nhà là đại biểu có thể tiến vào lãnh địa của .

      ràng bảo vệ lãnh địa rất tốt, ngay cả Lý Gia Viễn cũng còn chưa lên, sao lần đầu tiên mời b thành tùy ý như vậy.

      “Khụ, phải là giờ làm việc, cần gọi tôi là b.” Thịnh Cẩn Minh ho tiếng, thầm oán giận Kiều Văn Văn đỏ mặt cái gì, làm hại cũng hơi ngượng ngùng.

      ngồi , tôi sửa sang chút.” Kiều Văn Văn dẫn vào phòng khách, rót chén nước cho , nhanh chóng vào phòng ngủ.

      nam quả nữ ở chung phòng, mặc dù căng thẳng, thậm chí hơi cẩn thận, nhưng lại có chút sợ hãi cùng khó xử. Có lẽ mặc dù b miệng độc, nhưng về phương diện con luôn quang minh chính đại, làm có cảm giác an toàn!

      Kiều Văn Văn trang điểm nhạt, sửa sang xong ra cũng mất hơn nửa tiếng, Thịnh Cẩn Minh cầm lấy di động chơi Tiêu Tiêu vui vẻ, tiếng khen ngợi “Qúa tuyệt vời’’ liên tiếp.

      “B, Thịnh tiên sinh, tôi xong rồi.” tạm thời đổi xưng hô.

      Vẻ mặt Thịnh Cẩn Minh vui, cười lạnh : “Kiều Văn Văn biết đùa, mời người là Thịnh tiên sinh vào nhà, sợ Thịnh tiên sinh là tên sát nhân biến thái sao. Hơn nữa chỉ có người hợp tác mới gọi tôi là tiên sinh, xứng!”

      Kiều Văn Văn trợn trắng mắt, “ còn cho tôi biết rốt cuộc hôm nay tới là có chuyện gì?”

      “Dẫn đến trường học lái xe đập phá!”

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Tưởng boss dẫn tập lái xe ai dè đánh nhau hội đồng à!? @@

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :