1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

SỔ TAY THƯỢNG VỊ HẬU CUNG - THỊNH THẾ THANH CA

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SiAm

      SiAm Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      90
      Cố lên bạn nhé
      Chôm chôm thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      CHƯƠNG 15: BAN ĐÊM CÂU DẪN
      Editor: Chôm chôm
      Từ ngày đó trở , Vệ Cảnh liền rơi vào vòng lẩn quẩn, thỉnh thoảng lại gọi người tìm hiểu hành tung của phe Hiền phi, hơn nữa đặc biệt chú ý đến Viên Thường tại. Khi nghe được các nàng vẫn tụ tập với nhau, liền tức giận đến chửi bậy vài câu, sau đó cầm bút vẽ, làm người chung quanh hiểu ra sao.
      Hoàn toàn khó chịu thành như vậy, vài lần thề đem Viên Thường tại kéo đến cho đòn hiểm, hoặc là trực tiếp giết chết gì đó, nhưng vẫn hề thực , lại vẫn như cũ chú ý chuyện của nàng.
      Làm cho mấy cung nhân tìm hiểu chuyện kia ( chuyện 3 người Hiền phi), hiểu ra sao, lại thấy run sợ trong lòng.
      Tiểu Khang Tử cảm thấy gần đây cuộc sống của mình là lung tung rối loạn, thay Hoàng Thượng thu thập án thư trở thành việc sợ nhất. Ngôi cửu ngũ gần đây say mê vẽ biếm hoạ, Hoàng Thượng mọi thứ tinh thông, cho dù là tiện tay làm, cơ bản cũng là sơn thuỷ hữu tình, khí thế ngút trời, nhưng ngài bỗng nhiên chuyển đổi phong cách.
      Vẽ giấy toàn bộ đều là động vật , nhưng lại phải hình dáng bình thường, mà đều là động vật hoá ma giương nanh múa vuốt.
      Vẽ thỏ nhưng lại giống như sói, lông quanh người cuồng dã, đôi mắt độc vằn tơ máu.
      Rồng vươn móng vuốt vờn mây cưỡi gió, cả người lấp lánh ánh vàng, chiến đấu với con thỏ cuồng dã.
      Sau đó con thỏ trải qua nhiều kết cục chết, hoặc là trực tiếp bị đuôi rồng quấn cổ chết ngạt, hoặc ngã chết, càng quá hơn là bị lửa nướng chín, sau đó bị con rồng ăn vào bụng.
      , hiểu Hoàng Thượng vẽ mấy thứ này có lợi ích gì. Là tưởng tượng trước các cách giết chết Viên thường tại sao?
      Thông qua chuyện này , cảm thấy hoá ra nội tâm của ngôi cửu ngũ lại nhen châm chọc đến vậy.
      Viên Diệu Diệu ở bên Hiền phi nhiều ngày, có thể là trải qua ngày lành, ăn mặc đều là tốt nhất, lại nhìn đến Hứa tiệp dư, nàng cũng dám làm ra chuyện gì . Nhiều nhất cam lòng trừng nàng vài lần, nhưng mặt kiên quyết dám biểu ra bất cứ sai lầm gì.
      Cộng thêm Hiền phi thận trọng, vẫn luôn giúp nàng nghĩ cách đạt được thánh sủng. Các nàng thảo luận rất nhiều biện pháp, Hiền phi có thể giúp nàng hoàn thiện hoặc sửa bỏ, loại phương thức hỗ trợ này, thường xuyên làm cho Viên Diệu Diệu có ảo giác, giống như các nàng trở về như lúc trước, nàng vẫn là Hoàng quý phi ở cao, Hiền phi vẫn như cũ là trợ thủ đắc lực của nàng, thỉnh thoảng đưa ra ý kiến.
      “Trong hậu cung, hậu hạ đế vương là bổn phận, cần bổn cung dạy ngươi, ngươi nên tự ràng. Có phi tần địa vị cao chống lưng cũng chỉ là phương tiện, khi cần thiết có thể mượn sức lực giúp mình. Nhưng nếu sủng hạnh của hoàng đế, tất cả đều vô nghĩa.” Hiền phi thấy nàng luôn có bộ dạng ngây thơ mờ mịt,, khỏi thêm vài câu.
      Liên kết là bản năng của con người, ai muốn là người đơn, đặc biệt là ở nơi ăn thịt người nhả xương như hậu cung, nếu có thể liên minh cùng người có chung kẻ thù, sợ mình bị bắt nạt. Nhưng lại , tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, nếu phi tần bị đế vương vứt như giày rách, chẳng sợ trong hậu cung nàng chỉ là Hoa Hồ Điệp, các phi tần đều thích, cũng vô dụng, phải chịu đựng coi thường của cung nhân
      Nếu phi tần khiến cho hậu cung cùng hận, cố tình độc chiếm ân sủng của hoàng đế, như vậy khi nàng ta vẫn còn thánh sủng, có thể thưởng thức mọi hoa thơm cỏ lạ, muốn trời đều được. Nhưng khi thất sủng, “Bẹp” tiếng rơi xuống mặt đất ngã chết. Viên Diệu Diệu trước kia có thể bò lên vị trí cao nhất hậu cung, đương nhiên càng am hiểu sâu sắc điều này.
      Lại tiếp nàng vẫn luôn người đứng đầu hậu cung, đặc biệt là Hoàng Thượng dần dần ở triều thắng thế, dễ dàng bị triều thần chế trụ, nàng càng thêm cần cố kỵ. Ngay cả thế lực do chính mình bồi đắp cũng là do nàng nhất thời hứng khởi tạo ra.
      Hai người các nàng bàn bạc, cũng cho Hứa tiệp dư. Làm Hứa tiệp dư lo lắng, nàng ta biết Hiền phi có khả năng vô duyên cớ mà cất nhắc người, Viên Thường tại này khẳng định là có tác dụng lớn.
      tại cho dù là hậu cung hay là triều, cơ bản tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Hoàng Thượng, đoán xem ai là người đầu tiên sau khi tiên hoàng hậu qua đời, có thể bò lên long sàng, cho nên thành bại chính là tại thời điểm này. Ngươi tuổi trẻ xinh đẹp, giọng ngọt ngào, hơn nữa Hoàng Thượng đối với ngươi cũng có ấn tượng, chẳng qua lần trước bị Hứa tiệp dư làm hỏng cơ hội tốt, lần này nhất định phải nắm chắc cơ hội.
      Hiền phi cẩn thận phân tích tình lợi và hại cho nàng, Viên Diệu Diệu ngừng gật đầu, nàng cũng cho là như vậy, lần trước thể thành công câu dẫn Vệ Cảnh, hoàn toàn là do Hứa tiệp dư. Nàng là người hoàn mĩ như vậy, sao có thể câu dẫn nổi tên đó?
      Lúc hai người tinh tế thảo luận, cơ bản đều là ở Cảnh Nhân Cung, nhưng Hứa tiệp dư hề muốn buông tay, chẳng ngại Hiền phi thể chào đón, nàng vẫn như cũ bám riết tha mà đến.
      Hoàng Thượng thực dễ dàng lấy lòng, nhưng Hiền phi ngây người ở hậu cung lâu như vậy , lại cực kì có nhãn lực, sao có thể tìm thấy chút manh mối nào. Huống hồ kế hoạch này là Viên Diệu Diệu tự mình nghĩ ra, cơ bản chính là phát tất trúng.
      “Thường tại, ngài mặc xiêm y này đẹp. Nếu như nhảy khúc, chắc chắn làm mọi người ngỡ rằng người là tiên tử hạ phàm, ai cũng thể chạm tới!” Thúy trúc thay nàng chỉnh lại làn váy rộng, mặt mang theo thần sắc vui mừng.
      Váy áo này là Hiền phi cho người của thượng phục cục suốt đêm gấp rút làm ra, nguyên bản là màu trắng thuần, nhưng do Viên Diệu Diệu mãnh liệt cầu, đổi thành màu xanh biếc. Viên Diệu Diệu mặt mũi non mịn, màu da trắng sứ, đứng ở dưới ánh mặt trời dường như trong suốt, giờ mặc vào váy sam phiêu dật, nhìn thế nào cũng đẹp.
      “Nếu là màu trắng vậy càng đẹp mắt, nô tỳ lúc trước nghe người ta , khi nương xinh đẹp gặp mặt tình lang, đều phải mặc vào thân thuần trắng. Lâng lâng như tiên, khi động càng làm dáng người thêm ảo diệu. Ngài tại sao lại muốn màu xanh biếc, nếu buổi tối gặp mặt mà tại nơi có ánh đèn, cái gì cũng thấy a! Thêu thùa tình xảo quần áo cũng được phô bày!”
      Thúy trúc ngừng cùng nàng tiếc nuối, biểu cảm mặt Viên Diệu Diệu lại có gì. Nếu phải sợ Hiền phi nhìn ra cái gì đó, nàng ước gì mặc người là thuần màu đen, cùng ban đêm hòa hợp thể, ai cũng thấy nàng.
      “Chuyện ta dặn ngươi làm tốt chưa?”
      “Tốt ạ.” Thúy trúc giọng trả lời, lặng lẽ nhìn bốn phía người mới tiến đến trước mặt nàng: “Thường tại, ngài ngài làm vậy là tại sao? Cố ý để nô tỳ đem chuyện Hiền phi giúp đỡ ngài ra bên ngoài, còn là cố ý để người của Hứa tiệp dư nghe. Ngài như vậy là làm trái ý Hiền phi nương nương, hay là cố ý chọc giận Hứa tiệp dư?”
      “Ta đều có suy tính, buổi tối hôm nay mỗi điểm đều phải báo cho ta, tất cả dựa theo lời ta mà làm. Điều Hiền phi cần nghe, ta nắm chắc mười phần”.
      Xung quanh còn có người ngoài, nàng tiện .
      Màn đêm buông xuống, chỗ ở của phi tần cấp thấp tại hậu cung phải đóng cửa, trừ phi là hoàng đế chọn thẻ bài của các nàng, muốn các nàng hầu hạ. Nếu , nhất quyết cho các nàng có cơ hội. Cố tình hôm nay Viên Diệu Diệu trang điểm cực kì xinh đẹp, bên ngoài mặc áo choàng đen, theo hai cung nữ dẫn đường, im lặng mà tới.
      “Hoàng Thượng đêm nay phê duyệt tấu chương tương đối muộn, lúc trở về tẩm cung, nhất định phải qua con đường bên hồ kia. Bọn nô tỳ đưa ngài qua đó, ngài phải nắm chắc cơ hội, Hiền phi nương nương chuẩn bị tốt tất cả rồi. Ngài chỉ cần múa tốt vũ khúc đó, bọn nô tỳ chúc ngài được như ước nguyện.”
      Mấy người lên cái thuyền , chung quanh đều tối đen như mực, các nàng cho dù muốn tìm Vệ Cảnh, cũng dám đường lớn, dường như phải qua mười tám dặm đường.
      Đối với nịnh hót của cung nữ, Viên Diệu Diệu tiếng cũng đáp, biểu tình mặt nàng hề có ý chờ mong. Ngược lại còn mang theo vài phần khẩn trương, nàng hôm nay phải vì câu dẫn Vệ Cảnh tới, mà là có ý đồ khác.
      Hai cung nữ chèo thuyền hoa sang bên kia bờ, để mình Viên Diệu Diệu ở lại, lại lần nữa chèo thuyền . Chỉ còn lại mình Viên Diệu Diệu hăng hái chiến đấu.
      Nàng cầm theo đèn lồng, chờ thuyền vừa xa, liền đem đèn lồng đưa tới bờ hồ để nhìn xung quanh, chọn chỗ để nấp.
      “Ào ào ——” trong đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng truyền đến thanh gạt nước rất . Nàng khỏi chậm lại nhịp thở, tinh thần toàn thân tập trung cao độ, lẳng lặng chờ đợi.
      “Nàng ta đâu?”( ý chỉ Viên thường tại)
      “Tiệp dư, nô tỳ nhìn thấy, chỉ có chiếc đèn lồng.”
      “Chẳng lẽ Hoàng Thượng tới, đem nàng ta mang ? Ta sai hai ngươi động tác phải nhanh nhẹn, làm chậm trễ việc lớn của ta, ta lấy mạng chó của các ngươi!”
      thanh tức muốn hộc máu quen thuộc mơ hồ truyền đến, Viên Diệu Diệu nhàng thở hơi, biểu cảm cứng đờ cũng dãn ra, mặt lộ ra nụ cười.
      Hứa tiệp dư cuối cùng cũng phụ mong đợi của mọi người mà tới.
      “Hoàng Thượng khẳng định chưa lại đây, nô tỳ mua chuộc người, nếu Hoàng Thượng qua nơi này, ném chiếc khăn vàng xuống đây. Ngài xem nơi này có gì, chỉ rơi lại đèn lồng, chẳng lẽ là Viên Thường tại sợ hãi nên chạy trốn? hoặc là khẩn trương đến đau bụng, tìm chỗ giải quyết?”
      Thấy cung nữ suy đoán lung tung, Hứa tiệp dư kiên nhẫn: “Ngươi nhìn khắp nơi chút, xem có gì tốt cầm lấy, thấy nàng liền đánh ngất nàng, để cho nàng làm hỏng chuyện tốt của ta. Hiền phi cũng biết nghĩ như thế nào, đầu óc bị lừa đá, biện pháp tốt như vậy lại để cho nàng ta (viên thường tại) làm, lại hoàn toàn để ý nàng (Hứa tiệp dư). Nếu tìm thấy thôi, tóm lại vũ khúc xinh đẹp đó ta đều học tốt, đến lúc hoàng thượng tới, ta múa. Lúc này có liên quan đến ma quỷ kia, Hoàng Thượng giận chó đánh mèo với ta ……”
      Hứa tiệp dư ngừng tự nhủ, ngữ khí chậm rãi, thậm chí còn nhắc tới tiên hoàng hậu chết, hiển nhiên oán hận sâu đậm.
      levuong, yuki0129, Lazzy Le14 others thích bài này.

    3. MitNa Minh

      MitNa Minh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      36
      Ủng hộ nàng edit tiếp bộ này, bắn tym :038::034:
      Chôm chôm thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Chương 16: Treo lên cây
      Edit: Chôm chôm
      Viên Diệu Diệu vốn dĩ chỉ chuẩn bị ở bên cạnh xem kịch vui, hề nghĩ đến hứa tiệp dư cuồng ngôn như vậy, trước mặt nàng tiến hành chửi bới. Tức khắc trong lòng liền vui, khỏi cười lạnh.
      Hứa tiệp dư đúng là chưa từ bỏ ý định, cũng uổng công nàng hao hết tâm cơ, diễn vở tuồng này.
      Lại , câu dẫn Hoàng thượng có muôn vàn biện pháp, Vệ Cảnh phải thánh nhân, cũng phải Liễu Hạ Huệ, có bản lĩnh nữ nhân ngồi trong lòng mà loạn. Hơn nữa, là loại Hoàng Đế sủng qua vô số giai nhân, làm động tình hề khó. Nhưng Viên Diệu Diệu chọn chọn lại, cuối cùng dùng biện pháp đó, tính rất cao minh, mà ra ở trong mắt nàng còn có chút vụng về.
      Nhưng để đánh hạ hứa tiệp dư, nàng cũng coi như cùng Hiền phi đào hố.
      “Tiệp dư, Hoàng Thượng hình như tới đây.” bên cung nữ nhắc nhở tiếng.
      Viên Diệu Diệu đem thân thể của mình giấu kín, sợ bị phát . Nhưng hứa tiệp dư lại có vẻ cực kì kích động, nàng ra lệnh cho cung nữ thắp sáng bốn cái đèn lồng đặt ở bên người, hơn nữa lại cởi ra áo choàng bên ngoài, lộ ra áo lụa trắng tinh bên trong, đôi tay du dương nâng lên, chân ngọc điểm, liền bày ra tư thế cực kỳ ưu nhã , hiển nhiên là muốn khiêu vũ.
      Ánh đèn chiếu vào người nàng, áo lụa trắng xinh đẹp như như . Viên Diệu Diệu ở bên nhìn lén vui, a, nàng dám dùng vải quyên sa trắng may áo, hứa tiệp dư thế mà to gan lớn mật mà dùng, hơn nữa tư thế múa nhàng so với nàng múa còn dụ hoặc hơn nhiều.
      Tấm tắc, quả , Vệ Cảnh nếu bị hứa tiệp dư câu dẫn thành công, nàng phải hoài nghi được.
      Cảnh Nhân Cung, Hiền phi ngồi ở ghế mềm chợp mắt, trong điện đốt hương, hương vị hoa quả ngọt ngào thấm vào ruột gan, nhưng lại có cảm giác khói bay mù mịt. Tiểu cung nữ quỳ bên chân nàng giờ phút này nhàng xoa bóp.
      “ Giờ này hẳn là Hoàng Thượng gặp được Viên Thường tại, biết nàng có thể thành công câu dẫn hoàng thượng ?” Nàng khẽ thở dài hơi, giống như thay Viên Diệu Diệu mà lo lắng.
      Cung nữ bóp chân là người biết nhìn ánh mắt, lập tức tiếp: “ Chuyện này phải xem ý muốn của nương nương ngài, nếu ngài muốn cho thường tại thành công, việc thành. Nếu như ngài muốn, nàng ta dù mất nửa cái mạng cũng thể thành”.
      Hiền phi được lời này làm cho vui vẻ, khỏi thấp giọng : “Nghe ngươi như vậy, dường như bổn cung có thể điều khiển vận mệnh của nàng.”
      “Đương nhiên là vậy, Viên Thường tại đêm nay có được cơ hội này, vẫn là ít nhiều là do ngài thiện tâm ban cho. Nếu , nàng ta chỉ là tiểu thường tại phân vị , có muốn cũng làm được.”
      Hiền phi nhếch môi cười khẽ, biết là trào phúng nhiều hay là đắc ý càng sâu.
      “Loại việc này, ba phần do trời định. Nàng thoạt nhìn tính đặc biệt thông minh, nội tâm cũng sâu, như sủng vật nuôi bên cạnh nhưng lại thú vị, chủ yếu là biến thành sói mắt trắng cắn lại người. Nhưng vẫn phải xem ý trời,biện pháp của Viên Thường tại phải quá tốt, nhưng ta cũng cần thiết nhắc nhở nàng, chừng nàng có vận khí tốt, làm Hoàng Thượng vừa mắt. Nếu nàng có phúc khí mà bị ghét bỏ, coi như là làm gương cho những người khác trong cung biết đường.”
      “Nương nương, nương nương ——” bên ngoài truyền đến thanh vội vàng của cung nữ, đến khi nàng ta hoang mang rối loạn mà chạy vào, đối mặt với ánh mắt vui của Hiền phi, lập tức thu lại kinh hoảng thất thố, cúi đầu dám hé răng.
      “Bên ngoài phát sinh chuyện gì?”
      “Mới vừa rồi bên ngoài truyền lời , hứa tiệp dư bị Hoàng Thượng sai người lột xiêm y ở trong hoa viên, bắt khiêu vũ, có ý chỉ của ngài được dừng.”
      Hiền phi nhắm mắt hưởng thụ, kết quả nghe thấy vậy, lập tức mở mắt, mặt ra vài phần khó có thể tin.
      “Như thế nào lại như vậy? Sao lại liên quan đến Hứa tiệp dư? Nàng ta phải nên ở hoa nữ điện chờ đợi sao, chạy tới hoa viên làm chi? ràng là Viên Thường tại phải ở đó, tại sao lại đổi thành Hứa tiệp dư?
      Nàng lập tức đứng dậy, mặt lộ ra vài phần vui, việc vượt qua phạm vi khống chế của nàng.
      “Nô tỳ cũng ràng lắm, người truyền tin chỉ đường Hoàng Thượng về tẩm cung, gặp phải nữ quỷ, còn bị hoảng sợ. Kết quả lại phát là hứa tiệp dư, nếu phải khang công công nhãn lực tốt, hứa tiệp dư liền bị coi như nữ quỷ mà bị đánh chết. Hoàng Thượng lập tức phát giận, nàng mặc hở hang như vậy bằng mặc, sai người đem quần áo của nàng lột sạch, bắt nàng nhảy.”
      “Này, lột sạch quần áo, còn thể thống gì. Hứa tiệp dư còn muốn sống hay ……” Hiền phi tức khắc còn lời gì để , đối với cách trừng phạt này của Hoàng Thượng thể được gì.
      Tốt xấu gì hứa tiệp dư cũng là người của hoàng đế , đem nàng lột sạch cho người khác xem, thể diện của ngôi cửu ngũ cũng bị tổn hại.
      “Viên Thường tại đâu?”
      có tin tức của nàng, giống như hoàn toàn biến mất.”
      “Như vậy là sao? Giám sát chặt chẽ cửa vào, ai cũng được phép ra ngoài, càng được ăn lung tung.” Hiền phi lạnh giọng phân phó.
      Đối với việc bất ngờ này, đáy lòng nàng cảm thấy tràn ngập nguy cơ.
      “Nương nương, nô tỳ hầu hạ ngài nghỉ ngơi, đây đều là việc . Ngài tại là người đứng đầu hậu cung, ai có thể lay động vị trí của ngài.” đại cung nữ hầu hạ bên cạnh giọng trấn an nàng.
      Hiền phi vẫn nhíu chặt lông mày xinh đẹp, nàng những thả lỏng, ngược lại còn vẫy vẫy tay.
      “Đây phải là việc , ta tính toán từ đầu cũng dự đoán được hứa tiệp dư đến nơi đó, còn Viên thường tại, người mà phải ở đó lại thấy đâu. Chuyện biến đổi hoàn toàn như vậy, bổn cung còn chưa gặp phải bao giờ, ngươi biết việc này làm cho ta nhớ tới ai ?” Hiền phi sắc mặt có chút trắng bệch, nàng nâng tay che ngực.
      Cung nữ kia im lặng lắc đầu, Hiền phi hỏi vậy cũng phải muốn nàng trả lời, chỉ là cảm thấy quá hoảng hốt mà muốn tìm người chuyện mà thôi.
      “Tiên hoàng hậu cũng là dạng người này, ngươi vĩnh viễn đều đoán được nàng muốn làm cái gì, ràng ngay từ đầu thương lượng việc tốt, nàng lại có thể trong nháy mắt ra lệnh thay đổi.” Hiền phi ảo não nâng tay lên ôm trán, lâu thể tiêu tan.
      “Hoàng Thượng, tần thiếp sai rồi, xin ngài cho tần thiếp mặc quần áo, nếu tần thiếp chỉ có thể lấy cái chết tạ tội.” Thanh Hứa tiệp dư kêu khóc xin tha truyền đến, muốn bao nhiêu đau khổ có bấy nhiêu đau khổ.
      Viên Diệu Diệu tránh ở chỗ tối, tâm tình rất tốt.
      Tính cách của Vệ Cẩn có đôi khi như chó, mọi việc đều thuận theo tâm tình , khi thấy vui, tất cả mọi người xung quanh đều phải thoải mái.
      Nhớ tới hình ảnh bị hứa tiệp dư doạ đến thảm hại, Viên Diệu Diệu liền hận thể điên cuồng cười sướng. Gì mà chân long thiên tử, phi, lá gan so với con kiến còn hơn.
      Vệ Cảnh đứng cách hứa tiệp dư xa, sắc mặt của trầm khó coi, cho dù có ánh đèn nhu hòa chiếu xuống, cũng vẫn như cũ có dấu hiệu hoà hoãn. cau mày, ánh mắt cực kỳ bất mãn mà nhìn chằm chằm hứa tiệp dư, dường như suy nghĩ xem đến cùng có nên cho nàng được mặc quần áo .
      thực tế hứa tiệp dư giờ phút này quần áo cũng mỏng manh như ở trần*, mấy tên thái giám đều là người Vệ Cảnh quen dùng, động tác nhanh nhẹn, hai ba cái đem quần áo của nàng cởi ra hết. Đối với việc hứa tiệp dư trần truồng, mấy tên thái giám cũng có phản ứng gì quá lớn, nữ nhân bị Hoàng Thượng ghét bỏ, còn cơ hội xoay người. Người có thể làm cho Hoàng thượng ghét bỏ đến trình độ này như hứa tiệp dư cũng là người đầu tiên.
      “Ngươi đêm hôm khuya khoắt ngủ, lại cải trang làm nữ quỷ hù dọa trẫm, trẫm cho rằng ngươi có ba đầu sáu tay, có thể tìm đại thần chống lưng. nghĩ tới ngươi chút chuyện này chịu nổi, còn dám cản đường của trẫm, là chán sống!”
      “Hoàng Thượng, tần thiếp bị mỡ lợn che mắt. Tất cả đều do Viên thường tại giở trò quỷ, nô tỳ chính là theo nàng tới đây……”
      Vệ Cảnh nhíu mày càng chặt: “Ngươi cho rằng trẫm tin tưởng? Chuyện xấu xa gì ngươi cũng đổ lên đầu nàng, như thế nào,thấy nàng ngốc chiêu gì cũng dùng đến. Nàng ngốc nhưng trẫm lại ngốc, ngươi cho trẫm, nàng ở nơi nào?”
      Hoa viên ban ngày nhìn cực kì xinh đẹp kiều diễm, nhưng buổi tối lại làm cho người ta thấy thoải mái, cộng thêm hứa tiệp dư mặc đồ trắng như nữ quỷ, càng làm người ta khiếp đảm.
      “Tần thiếp tận mắt nhìn thấy nàng tới, nàng khẳng định chưa chạy xa. Hoàng Thượng, ngài tạm tha tần thiếp ……” Hứa tiệp dư còn ô ô khóc mà xin tha.
      Vệ Cảnh cũng hoàn toàn mất kiên nhẫn, duỗi cánh tay: “Bịt miệng nàng lại, cho nàng mặc áo choàng rồi dùng dây thừng treo lên. Nàng phải thích múa sao? Trẫm cho nàng ở dưới tàng cây múa đủ!”
      Ngôi cửu ngũ hạ lệnh, ai dám nghe. Lập tức có thái giám nhét khăn vào miệng nàng, lại tìm dây thừng trói chặt, trực tiếp buộc vào thân cây.
      Viên Diệu Diệu chỉ ở bên nhìn mà toàn thân nàng cũng cảm thấy đau.
      Thái giám làm việc phải bình thường, chỉ lúc hầu hạ phi tần thị tẩm, dùng chăn gấm bọc mới có chút nàng, còn ở trường hợp này, làm mạnh như trói lợn.
      Nàng nghĩ nếu phải nàng sớm có tính toán trước, cố ý dẫn Hứa tiệp dư ngu ngốc này vào tròng, giờ phút này, người bị trói lên cây chính là nàng.
      ghen ghét đố kỵ, thêm vào đó Viên Diệu Diệu ở trước mặt Hiền Phi giữ kín, nhưng lại cố ý cho người lộ ra cho Hứa tiệp dư biết, nữ nhân ngu ngốc này liền can tâm đem cơ hội này nhường cho Viên Diệu Diệu, cho nên mới lén theo.
      Vệ Cảnh phát hoả xong liền dẫn người rời , hứa tiệp dư mình bị bỏ lại hoa viên, hai cung nữ của nàng trốn tại nơi khác,có lẽ lát trở lại. Bây giờ là thời điểm tốt nhất để Viên Diệu Diệu quay về nơi ở, nhưng cũng phải tốn chút tâm tư mới có thể tránh khỏi lính tuần tra ban đêm.
      Nhưng so với việc bị Vệ Cảnh sai người lột quần áo trói lên cây, việc này khống tính là khó khăn gì.
      Nàng dùng cả tay chân,nhờ cây cỏ xung quanh che chắn bò đến phía trước, đến khi bò đến mép hoa viên, nàng mới dám thở ra hơi dài nhõm, thong thả ung dung đứng dậy, đem tay phủi tro bụi đùi.
      “Đây là vị nào?” thanh sắc nhọn vang lên, tức khắc có chiếc đèn lồng chiếu lên mặt nàng.
      P/s: cảm ơn các nàng ủng hộ. Do là lần đầu edit, nếu các nàng thấy chỗ nào chưa hợp lý góp ý cho ta nhé. Thanks. :)))
      levuong, yuki0129, Lazzy Le14 others thích bài này.

    5. MitNa Minh

      MitNa Minh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      36
      :yoyo55:
      thuytChôm chôm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :