1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sống sót - Quỷ Sửu (Chương 10)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆, Kích động
      Chương 10
      Edit: Đầm♥Cơ

      Tôi đổi dép, vào trong phòng tắm, hơi nước nóng hổi ùn ùn vọt đến bên cạnh tôi. Sàn nhà phòng tắm có chút trơn, tôi rất chậm.

      Phòng tắm hồi rất lớn, tôi có thể nghe được tiếng hít thở của Mạnh Khung. Hô hấp của có chút nặng, mang theo tâm tư tôi biết đến.

      Lúc tôi xuyên qua khăn tắm đụng phải thân thể ấm áp của Mạnh Khung tôi cảm giác được bắp thịt của Mạnh Khung căng thẳng.

      dùng tay đỡ tường, đem cả tấm lưng bạo lộ ra, tôi chà xát hai cái, sau lưng liền đỏ mảng. Hô hấp của trở nên rất , tôi biết đè nén hô hấp của mình.

      “Đau, đại ca.” Mạnh Khung đột nhiên , “ chút thôi.”

      Đau lắm hả? Tôi ngẩng đầu nhìn mặt của Mạnh Khung, vừa khéo cũng quay đầu nhìn tôi. Tôi thấy được lông mày của hơi nhíu, mím môi như nhẫn nại.

      Ánh mắt này khiến tôi sửng sốt. Ánh mắt này, làm tôi nhớ lại Mạnh Khung kiếp trước, khi đó cũng nhìn tôi như vậy.

      Đêm hôm đó lúc ngủ, có lẽ là bởi vì thi cả ngày, tôi vô cùng mệt nhọc, nằm vật xuống giường liền ngủ mất. Nhưng chất lượng giấc ngủ lại tốt, tôi cảm giác vô cùng nóng, nóng ran cách nào nhịn được.

      Tôi còn nhắm mắt lại, tôi biết tôi ngủ, nhưng suy nghĩ lại giãy dụa giữa mê mang cùng thanh tỉnh, tôi xác định tôi có ngủ thiếp hay , loại cảm giác đó vô cùng khó chịu.

      Nóng bức như vậy, tôi đạp chăn, Mạnh Khung cũng bị tôi thức tỉnh, lặng lẽ giúp tôi đắp mền lên, lại nằm xuống.

      Tôi chảy ít mồ hôi, cặp chân bị chăn đắp lên rất nóng, có mồ hôi từ chân của tôi trượt xuống, hơn nữa đều tụ tập đến giữa hai chân.

      Tôi khó chịu lăn qua lộn lại, Mạnh Khung hỏi tôi:

      “Đại ca, sao thế?”

      Chính tôi trong đêm tối nhìn chằm chằm ánh mắt của Mạnh Khung, tôi :

      “Mạnh Khung, cháu nóng.”

      Mạnh Khung tay chống thân thể, ngồi dậy, dùng tay sờ trán của tôi, giúp tôi lau mồ hôi phía . dùng giọng ôn hòa :

      “Đại ca, ngày mai chúng ta mua máy điều hòa về .”Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

      Tôi : “Cháu có ý đó. Cháu khó chịu.”

      Lần này Mạnh Khung ngồi cả người dậy, nhíu mày, tay thả lên đầu tôi, tay khác thả vào đầu gối của tôi, như muốn ôm tôi lên. : “Đại ca, chúng ta bệnh viện.”

      Hai chân tôi dùng sức ép chút, Mạnh Khung có biện pháp ôm tôi, ở nhà Mạnh Khung tôi cao hơn rất nhiều, dễ dàng ôm tôi lên như vậy nữa.

      Tôi với : “ bệnh viện. Cháu chỉ nóng.”

      Tôi cảm giác mồ hôi giữa hai chân càng ngày càng nhiều, tôi nhẫn nhịn được thò tay vào trong quần, mưốn lau lau.

      Tay của tôi cẩn thận đụng phải quần lót, tôi phát trong đó có gì đó vừa nóng lại vừa cứng, phát này khiến tôi kinh hãi, năm nay tôi gần mười hai tuổi, tôi dậy rồi sao?

      Tôi ngẩng đầu nhìn Mạnh Khung. Mạnh Khung nhìn chằm chằm tay tôi, vừa thấy tôi ngẩng đầu, liền lúng túng chuyển . dùng tay cọ xát mũi, suy nghĩ chút, :

      “Đại ca, cháu đây là dậy .” bối rối vò đầu, , “Là đàn ông đều biết, chuyện này. . . . . . Rất bình thường.”

      Tôi đương nhiên biết chuyện này rất bình thường. Tôi trầm mặc hồi, đắp chă, nằm giường, :

      “Ngủ .”

      Mạnh Khung có chút ngạc nhiên. ngờ tôi lãnh tĩnh như vậy. Tôi vẫn rất khó chịu. Vừa mới đầu phát , bây giờ mới phát giác được phía dưới cứng rắn giống như hòn đá, nhiệt độ giữa hai chân càng ngày càng cao, chảy ít mồ hôi, thỉnh thoảng nhàng xê dịch chân chút, tôi bị mồ hôi cực kỳ trơn trượt bao vây, cảm giác kia khiến tôi càng ngừng run rẩy.

      Mạnh Khung cũng ngủ được. lăn qua lộn lại, tôi cảm giác tiếng thở của còn gấp rút hơn tôi.

      Tôi nhắm mắt lại chờ đợi cảm giác mãnh liệt này qua , chắc là qua hai ba phút, Mạnh Khung đột nhiên xoay người, nhìn tôi chằm chằm.

      Trong đêm đen, tôi thấy được hốt hoảng cùng bối rối trong đôi mắt Mạnh Khung. Tôi cảm giác cách tôi quá gần, khoảng cách như vậy, chỉ cần tôi vừa ngẩng đầu có thể hôn lên cằm .

      :

      “Đại ca, cháu đừng chịu đựng.” nhìn ánh mắt của tôi ướt nhẹp, dùng giọng thương lượng , “Đại ca, để chú giúp cháu .”

      xong, liền vén chăn của tôi, tay run rẩy run rẩy đưa đến giữa hai chân tôi.

      Tôi sửng sốt, vốn kịp tránh, nhiệt độ nơi đó khiến Mạnh Khung khẩn trương, tay của biết nặng đắp lên hạ thể của tôi. Hô hấp của Mạnh Khung trở nên dồn dập mà hốt hoảng.

      Tôi cau mày nhìn chằm chằm Mạnh Khung.

      Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

      Rất kỳ lạ là, suy nghĩ bây giờ của tôi trở nên ràng hơn, nhưng tôi lại nghĩ, trước kia tôi cho rằng lên cấp ba Mạnh Khung mới thích tôi, ngờ bây giờ cũng . . . . . .

      Nhưng giờ phút này nét mặt Mạnh Khung là quá khủng hoảng, khiến tôi vốn biện pháp nào ra ‘ chú buông tay ’ … . Tôi ngồi dậy, thân thể tựa vào tường, muốn cách Mạnh Khung xa chút.

      Mạnh Khung cầm vật cứng giữa hai chân tôi, thử dò xét dưới hoạt động, tôi lui về phía sau chút, Mạnh Khung cho là tôi xấu hổ, vì vậy há mồm an ủi tôi:

      “Đừng sợ, đại ca.” cổ họng Mạnh Khung nghẹn lời, “Chuyện này rất bình thường.”

      Bình thường sao? Tôi rất muốn lay tỉnh Mạnh Khung mà với , chuyện này bình thường, chút cũng bình thường. có hai cha con nào giống chúng ta như vậy.

      Nhưng nét mặt Mạnh Khung rất hốt hoảng. Tôi biết cũng hiểu, những chuyện này cần tôi , đều hiểu.

      Tay Mạnh Khung dừng lại chút, tôi cảm giác nín thở, sau đó từ từ dò vào trong quần lót của tôi, lấy vật cứng của tôi ra. vật kia có rất nhiều mồ hôi nóng, tay Mạnh Khung cứ run run, ngẩng đầu nhìn tôi. hiểu sao tôi lại lãnh tĩnh như vậy, hiểu vì sao tôi lại cau mày nhìn .

      Tay Mạnh Khung rất thô tháo, lòng bàn tay rất nóng, ngồi ở giữa hai chân tôi, rất nghiêm túc triệt cho tôi, nhưng tôi lại cảm giác nhiệt độ chung quanh từ từ hạ xuống, nơi vốn trướng đến phát đau thế mà lại mềm nhũn. Bàn tay
      [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :