1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại mang theo trang viên - Cơ Cửu (5/82+5NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Mẹ Lý thuộc phái hành động

      Tư Tư hơi nhíu lông mày, đảo mắt rồi lên tiếng: "Mẹ tớ rất bận, mỗi tối mẹ tớ đều phải vội vàng làm quần áo, nhưng ra có ý định làm nhiều chút đem bán đấy, bạn có thấy quần áo kiểu này có đẹp ? Quần áo của mẹ tớ làm chắc chắn có thể bán được rồi, nếu bạn thích đợi mẹ tớ làm xong rồi làm thêm cho bạn bộ a." Tư Tư ỷ vào mình tuổi còn , muốn thế nào cứ .

      Triệu Linh Ngọc thấy thế liền : "Mẹ bạn muốn làm ra bán à, cái kia rất đẹp, tớ mua a."

      Tư Tư cười ngọt: "Ừ, buổi tối tớ với mẹ."

      Gia trưởng của Triệu Linh Ngọc đều rời khỏi, bàn ăn bày những đồ ăn ngon, nàng dẫn bạn học tới bàn ăn, kiêu ngạo : "Mẹ tớ làm đồ ăn là ngon nhất, mọi người nếm thử ."

      Tư Tư nghe thấy Triệu Linh Ngọc vậy cầm đũa nếm thử món gà quay gần đó, mùi vị quả tệ, trách Triệu Linh Ngọc lại như vậy.

      Sau khi ăn xong Triệu Linh Ngọc dẫn mọi người tới phòng đàn để bạn học thảo luận bản nhạc piano, Tư Tư hiểu nhạc cho nên thể đánh giá được điều gì, nhưng mà rất dễ nghe.

      Triệu Linh Ngọc dừng tay đứng dậy làm động tác cúi chào cảm ơn mọi người rồi tới trước mặt Phạm Di Giang hỏi: "Tớ đàn dễ nghe ?"

      Lông mi dài của Phạm Di Giang rủ xuống, nhàng ừ tiếng, Triệu Linh Ngọc tuy bất mãn với phản ứng của nhưng làm gì được.

      Buổi tối lúc Tư Tư về đến nhà việc đầu tiên làm là quan sát vài cây trồng kia, quả nhiên có gì thay đổi lớn, lúc này Tư Tư có thể khẳng định, cây có tác dụng tẩy tuỷ phải do hạt giống và đất đai, phần lớn là do hoàn cảnh trong gian, sau này chỉ cần chuẩn bị tốt đất đai và hạt giống trong gian là tốt rồi.

      Tư Tư mỹ mãn mỉm cười, nông trường của ba nàng có hi vọng rồi, quay người bước ra khỏi phòng, thấy ba mẹ ngồi ghế salon xem ti vi, Tư Tư đến gần mẹ hỏi: "Mẹ, hôm nay bạn của con khen quần áo của con đẹp."

      Chu Khiết sờ sờ đầu : "Con của mẹ đương nhiên là xinh đẹp rồi."

      Tư Tư kéo tay áo Chu Khiết làm nũng: "Mẹ, người ta khen quần áo của con chứ phải khen con."

      Lý Quảng Thanh ở bên cạnh kéo Tư Tư ôm vào trong lòng: "Tư Tư nhà chúng ta cũng xinh, tay nghề mẹ nó tốt, làm quần áo cũng rất đẹp, dù sao cũng đều đpej mắt."

      Chu Khiết giận dữ trừng Lý Quảng Thanh: "Ba hoa."

      "Mẹ, bạn học con cũng muốn bộ quần áo giống con." Tư Tư bắt đầu ẫn dắt chủ đề.

      Mẹ có chút khó xử : "Ở đơn vị có người nhờ mẹ đan áo len rồi, bây giờ có thời gian a."

      Tư Tư cẩn thận quan sát sắc mặt mẹ : "Con cũng mẹ bận rộn nhiều việc, bạn ấy còn muốn bỏ qua, con, con mẹ gần đây bận làm quần áo như thế bán, bạn ấy muốn mua đấy."

      Chu Khiết nghe xong lời này kinh ngạc nhìn về phía Tư Tư, Lý Quảng Thanh cũng ồ lên tiếng, Chu Khiết hỏi: "Nó muốn mua? Con sao lại phúc hậu như thế, nhăng cuội gì đấy, đồng hương hộ làm quần áo cần cái gì tiền chứ."

      Lý Quảng Thanh vừa ho khan vừa : "Bà xã, cảm thấy việc này được, tay nghề em vốn rất tốt, em xem rèm che, ga giường trong nhà này có cái nào phải chính tay em làm chứ, quần áo kiểu dáng này nhìn cũng thấy rất đẹp, so với TV cũng có kém bao nhiêu, em làm thử xem sao? chừng đây cũng là con đường để kiếm tiền a."



      Chu Khiết căn bản là muốn làm nghề đó, nghe Lý Quảng Thanh xong hề nghĩ ngợi xua tay luôn: "Được rồi đó, tôi còn đầy việc ở đơn vị, làm sao có thời gian làm cái đó, cứ lấy cái làm xong bán , với lại kiểu dáng quần áo Tư Tư mặc là nó tự thiết kế."

      Tư Tư chúm chím miệng, làm bộ dáng nước mắt lưng tròng nhìn về phía mẹ : "Me, vậy làm sao bây giờ, con với bạn rồi, nếu bạn ấy mua được quần áo con là đứa trẻ dối rồi, ô ô, Tư Tư muốn trở thành đứa trẻ hư."

      Lý Quảng Thanh vuốt vuốt khuôn mặt nhắn có nước mứt của Tư Tư, với Chu Khiết: "Buổi tối cuoois tuần em có thể làm, kiểu dáng quần áo của cả nhà ta đều do em làm đấy, thấy đều đẹp hơn so với bên ngoài bán, em suy nghĩ , cảm thấy rất tốt."

      Tư Tư nghe ba vậy lập tức ủng hộ ba, từ trong ngực ba đứng dậy cầm tay mẹ nàng: "Mẹ, con nghĩ ra kiểu quần áo khác rồi, bây giờ con vẽ cho mẹ xem." xong từ ghế sopha nhảy xuống, chạy về phòng lấy giấy bút.

      Ch Khiết sợ Tư Tư ngã xuống liền kéo cái, lúc sau Tư Tư chạy tới nằm bò bàn trà, vẽ liên tiếp rồi giương ra cho hai người cùng xem, Tư Tư ở bên cạnh giải thích: "Me, gần đây con xem ti vi, ở đó có rất nhiều quần áo đẹp, Tư Tư đều muốn, đúng lúc nghĩ tới mẹ có thể làm quần áo cho con á.., con nhớ kĩ kiểu dáng mấy bộ quần áo, cuối cùng chọn ra loại này, nhưng mà những kiểu khác con cũng rất thích a."

      Chu Khiết và Lý Tư Tư cùng nhìn bản thảo của Lý Tư Tư, ngẩng đàu nhìn thoáng qua, ba Lý lập tức nghiêm mặt: "Tư Tư, con cho ba, những bản vẽ này đều là con học ở TV sao?"

      Tư Tư đứng vững: "Đúng vậy a ba, có rất nhiều nhưng con nhớ , hơn nữa cũng vẽ được, cho nên có ít chỗ bị con sửa rồi, dù sao như vậy vẫn thấy đẹp nha."

      Chu Khiết và Lý Quảng Thanh nhìn xuống, Chu Khiết hỏi thử: "Đều là con tự mình vẽ sao? Ngoài mấy cái này còn có cái khác sao?"

      Tư Tư nghiêng đầu suy nghĩ rồi : "Là con tự mình vẽ đấy, nhưng mà con còn có nhiều kiểu quần áo hơn, mẹ, con còn cho mẹ xem nhiều kiểu váy đẹp đây này."

      "Con mới năm tuổi, lúc nào cũng nhớ những cái giống như thế này à? Con còn có thể vẽ ra được nữa ? mấy cái con nhớ giống TV à?" Mẹ Lý hỏi vừa nhiều vừa nhanh.

      Tưu Tưu xoắn xít: "Mẹ, câu hỏi của mẹ nhiều quá, con có nhớ kỹ."

      Chu Khiết khoé miệng co quắp: "Tư Tư, cho mẹ biết con nhớ được bao nhiêu kiểu quần áo, giống TV sao?"

      Tư Tư lắc đầu: "Đương nhiên là có rất nhiều, có ít giống, ít giống..."

      "Mấy cái kia con có thể nhớ kỹ, vậy có thể vẽ ra ?" Chu Khiết vội vàng hỏi.

      Tư Tư ưỡn cái bụng : "Đương nhiên có thể rồi, mẹ, con nhớ kiểu váy xinh đẹp đấy, nếu mẹ có thể làm bộ mặc lên nhất định vô cùng xinh đẹp."



      Lý Quảng Thanh thấy Chu Khiết bị con làm lung lay chen miệng : "Tư Tư, , con mau vẽ bộ quần áo kia cho chúng ta xem."

      Tư Tư biết bố mẹ có dễ dàng như vậy tin tưởng , chạy nhanh trào lên bàn trà
      [​IMG]
      Tôm Thỏhonglak thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :