1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại làm vợ yêu vô địch - Mị Dạ Thủy Thảo (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 62: Chiếu cố cho giấc ngủ yên ổn.

      Editor: shizuka nguyễn

      Tuần cuối tháng chín, hai chuyện gần đây Lạc U quan tâm nhất đều có kết quả, chuyện đầu tiên chính là về chuyện động đất, mặc dù có tin tức cụ thể, nhưng trung ương lại thầm làm rất nhiều động tác và bố trí, Lạc U cũng thông qua con đường tin tức của Cổ Sát mà biết được rất nhiều tin tức.

      Đồng thời ở trong phạm vi chức quyền của mình, cũng làm vài công việc, đem người của Cổ Sát điều khắp nơi, hơn nữa từ thị trường chứng khoán điều động tất cả tài chính của mình, mua số lượng lớn thiết bị cứu hộ và sản phẩm y dược.

      Tuy rằng vẫn luôn cảm thấy mình phải là loại người đặc biệt tốt bụng này, thế nhưng thảm trạng trong trí nhớ này, đãlàm cho Lạc U động lòng trắc , muốn dùng hết năng lực của mình làm cái gì đó.

      Mà chuyện thứ hai này cũng chính là vấn đề tiền bạc Lạc U vẫn lo lắng, tìm được nơi khởi nguồn của tài chính, có cách nào làm bước đầu tư tiếp theo, đây cũng là trong hơn nửa tháng, là chuyện làm cho Lạc U phiền não nhất, lại có tiến triển rất lớn.

      Thời điểm đầu năm, Lạc U thông qua công ty giải trí Tâm Tinh ký được mười mấy nghệ sĩ, mà những nghệ sĩ trải qua đoạn thời kỳ huấn luyện hoặc dài hoặc ngắn, bộ phận lớn người chính thức xuất , hơn nữa những người mới xuất này cũng đều có dáng điệu càng ngày càng thuận lợi.

      Mà thông qua những người này Lạc U cũng thu được ít tiền bạc, cộng lại có hơn bảy tám triệu, đối với Lạc U tại rất là thiếu tiền mà , coi như là khoản tiền bạc , ít nhất dùng để cá cược đấu bóng mà , trở mình vài lần vẫn có thể.

      Mà ngoại trừ thu nhập mà những nghệ sĩ này mang đến, cuối cùng thành viên đội hộ vệ của Lạc U cũng bắt đầu chính thức tồn tại, đầu tiên là Vương Luân tuổi nhất trong đội hộ vệ, tiểu tử có kỹ xảo ăn trộm phi phàm này, làm cho Lạc U trong lúc tiền bạc eo hẹp, đem chú ý rơi vào người của cậu.

      Kỹ xảo ăn trộm của Vương Luân rất mạnh mẽ, hơn nữa để phối hợp với hành động của cậu, Lạc U còn để cho Tiếu Tiêu phối hợp với cậu, thu thập số lượng lớn tin tức vì Vương Luân phục vụ, còn có đám người Triệu Kiệt và Tôn Vũ phối hợp ở bên ngoài, đoàn đội ăn trộm cứ như vậy tạo thành.

      Lạc U cũng phải cái loại người phóng khoáng, tất nhiên trộm của người thường, mà là đêm tầm mắt định ở nơi có chút tiền bạc "Thu được cách phi pháp".

      Ví dụ như tiền tham ô, lại ví dụ như tiền bất chính mà phần tử hắc đạo kiếm được, mà cũng bởi vậy, ngắn ngủn trong vòng nửa tháng, ở Bắc Kinh rất nhiều chỗ giấu tiền đều bị cướp sạch còn mống, mà những người bị cướp sạch mất hết của cải,lại chỉ có thể như người câm điếc ăn hoàng liên, có khổ thể .

      Hành động khổ cực của đám người Vương Luân trong nửa tháng thu được kết quả tương đối khá, thậm chí so với tích lũy nửa năm của mấy nghệ sĩ kia còn nhiều hơn rất nhiều.

      Tiền mặt tám chữ số hơn nữa còn có các loại vật phẩm quý giá, làm cho Lạc U nhìn hưng phấn thôi, rất là hào phóng lần nữa dùng hai chục triệu mua số lượng lớn phương tiện thực phẩm, đồng thời thông qua con đường chuyển đưa đến nơi phụ cận, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng cho cứu viện!

      Lạc U biết mình làm như vậy là cực kỳ dễ khiến cho người ngoài hoài nghi, cho nên thời điểm mua những vật liệu này đều vôcùng cẩn thận, dùng tên tất nhiên phải là của mình, nhưng mà nước phù sa chảy ruộng ngoài, là chuẩn bị đem nhóm vật tư này quyên vào quỹ dự trữ mà mẹ phụ trách, chỉ là bây giờ thời cơ còn chưa tới, Lạc U còn chờ đợi.

      Mà ngoại trừ thông qua tiền bạc giúp nạn thiên tai, Lạc U cũng đem số tiền còn thừa lại toàn bộ đều bỏ vào sòng bạc Ma Cao, trận đổ cầu này có kết quả vào cuối tháng mười, tới lúc đó, chỉ cần kết quả trong trí nhớ xuất , bao giờ phải buồn phiền về vấn đề tiền bạc nữa.

      Bước đầu giải quyết xong hai vấn đề phức tạp này của , Lạc U toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trong việc quay phim, trùng sinh, thế giới này cùng thế giới từng sống rất giống nhau, nhưng cũng khẳng định được.

      Chuyện kiếp trước từng xảy ra, kiếp này nhất định xảy ra, trận động đất cực kỳ bi thảm kia rốt cuộc có thể đến hay , cũng nằm trong khống chế của Lạc U, cho nên lúc này , cũng chỉ có thể đợi.

      Về phần của kế hoạch đổ cầu của có thể phát triển như trong trí nhớ của hay , có thể làm, ra cũng chỉ có chờ đợi.

      Quay phim rất thuận lợi, kịch bản tốt hơn nữa thực lực diễn xuất của diễn viên cũng tốt, có đạo diễn Trần Dục chỉ đạo, có nữ nhân vật chính Lạc U bối cảnh thần bí trấn thủ, quan hệ trong đoàn làm phim đều hết sức tệ.

      Hơn nữa bởi vì liên quan tới Lạc U, hai người Lục Đình và Vân Nham cũng được đối xử rất tốt, theo dự đoán mới có thể làm cho những tình huống nên xảy ra cũng có xuất , ít nhất biểu bên ngoài là như vậy.

      Năng lực diễn xuất của Lục Đình cũng càng ngày càng thuần thục, Trần đạo diễn và Vân Nham đều bớt chút thời gian chỉ điểm cho cậu, mà cái này tất nhiên cũng đều là xem ở mặt mũi của Lạc U.

      Đối với quan hệ của Lục Đình và Vân Nham cùng với Lạc U, toàn bộ đoàn làm phim đều biết đến, chủ yếu là bản thân Lạc U có cố kỵ ở phương diện này, mà hai người này đối với Lạc U có chút thái độ kính trọng, mọi người tất nhiên cũng đều nhìn ở trong mắt, hơn nữa thỉnh thoảng truyền ra ít tin đồn, mọi người tất nhiên biết.

      Lạc Học Tâm vị nữ vương trong giới giải trí này cũng từng tới tham vài lần, trọng điểm tất nhiên đặt ở người của Lạc U, hai người đối với thân phận bối cảnh của Lạc U có công khai tin tức hay cũng thảo luận qua lần, mà thái độ của Lạc Ulại là công khai cũng bảo mật, thuận theo dĩ nhiên là tốt, Lạc Học Tâm cũng đồng ý rồi, dù sao bất luận là công khai hay công khai, Lạc U là người bà che chở, chắc chắn là xảy ra vấn đề lớn lao gì.

      Cảnh quay ngày hôm nay của Lạc U là ngoại cảnh, quay đúng là cảnh màn của Vân Nham lúc thử vai kia, Lạc U mất cha mẹ, càng đau buồn càng thêm bình tĩnh, liều mạng học tập các loại kiến thức bảo vệ tính mạng.

      Diễn xuất tình cảm phức tạp, có bi thương, có ngoan cường bất khuất, thậm chí còn mang theo tia thấy chết sờn, thiên kim hắc đạo cuối cùng cũng bước vào trong hắc đạo, vì báo thù, vì sinh tồn, giãy giụa, nỗ lực.

      Mà Vân Nham đóng vai huấn luyện viên mang theo hơi thở vôlại cùng tang thương, tại thời điểm huấn luyện Lạc U, lại áp dụng loại thái độ vô cùng nghiêm khắc.

      Kỹ thuật diễn của hai người, cũng có thể đánh giá như của ảnh đế cùng ảnh hậu, Vân Nham nội liễm cường thế diễn xuất tự nhiên, Lạc U lắng đọng lại khí phách hoàn toàn tự nhiên.

      Hai người là đóng phim, cũng là ở đối kháng cùng va chạm, mỗi cái ánh mắt, mỗi cái động tác, khí giữa hai người, cũng làm cho thành viên đoàn làm phim ở đây tán thưởng ngớt.

      "Diễn xuất của Vân Nham quả nhiên hổ là ảnh đế a, mà thời điểm Lạc U cùng với Vân Nham diễn cảnh đối thủ, khí thế còn có thể thua nửa phần, kỹ thuật diễn suất cũng ngang tài ngang sức, thực là hậu sinh khả uý(*) a, tôi dám cam đoan, nếu có gì bất ngờ xảy ra, Lạc U nhất định có thể trong vòng năm năm được vinh danh là ảnh hậu."

      (*) Hậu sinh khả úy: Người sau tài giỏi hơn người trước.

      Biên kịch Chu Ung vô cùng cảm khái , đồng thời cũng ra tiếng lòng của rất nhiều người ở đây.

      Ảnh hậu tương lai, Lạc U tự tin mười phần chắc chắn bản thân có được danh hiệu này, mọi người ở đây kinh diễm nhìn diễn xuất của Lạc U, làm sao đều phải như vậy đâu, chính cái gọi là người thường xem náo nhiệt, đối với người trong nghề xem mà , lăn lộn trong giới giải trí lâu, ánh mắt như vậy vẫn là phải có.

      "Ảnh hậu là tất nhiên, nhưng mà tôi càng chờ mong danh hiệu người mới xuất sắc nhất năm nay a, phim đệ nhất công chúa của tiểu U cũng tệ, bộ Thiên kim hắc đạo này của chúng ta lại càng kém, vật trong lòng bàn tay a vật trong lòng bàn tay."

      Về phần rốt cuộc cái gì là vật trong lòng bàn tay, tất nhiên là cần cũng biết, đối với ánh mắt của mình Trần Dục tương đối có lòng tin.

      Mấy người vây quanh ở bên cạnh Trần Dục cũng hẹn mà cùng gật đầu, phải là bọn chém gió thổi phồng, mà là diễn xuất của Lạc U, là quá mức kinh diễm, bao nhiêu năm, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy diễn viên có thiên phú như vậy.

      Mới mười sáu tuổi cũng có thể cùng với diễn viên cấp bậc ảnh đế đối diễn mà yếu nửa phần, thậm chí càng nổi bật hơn, diễn viên này còn có bối cảnh thâm hậu như vậy, hai cái hỗ trợ lẫn nhau, phải là được ông trời ưu đãi a.

      Cảnh huấn luyện viên huấn luyện này kết thúc, Lạc U ăn mặc thân đồ rằn ri tới, Tiếu Tiêu đưa qua chén nước ấm, Lý Ngang Vũ lại có chút hưng phấn đem lời của Trần Dục và Chu Ung lặp lại lần, cuối cùng còn hỏi:

      "Tiểu U, đối với mình có tự tin ? Dù sao tôi cũng rất là có lòng tin a."

      "Tôi cũng cảm thấy như vậy, danh hiệu người mới xuất sắc nhất, trừ ra còn có thể là ai khác."

      Vân Nham đứng ở cách đó xa nghe thấy, cũng vô cùng đồng ý .

      "Đúng, chị tiểu U là giỏi nhất."

      Lục Đình cũng ở bên dùng sức gật đầu đáp.

      Lạc U nhìn vòng những người đứng xung quanh mình, có chút buồn cười, danh hiệu người mới xuất sắc nhất sao? Cũng biết nhận được danh hiệu người mới xuất sắc nhất này, có cái dạng cảm giác gì đâu.

      Cuối tháng chín, đối với Lạc U mà đây là cái đêm ngủ, đứng ở phía trước cửa sổ phòng ngủ của mình, yên lặng nhìn phương xa, ánh mắt có chút bay xa, có chút hư ảo, mang theo chút lo lắng khó có thể che giấu, cũng có chút mê man.

      Giờ khắc này, Lạc U là có chút hoài nghi, thời điểm chuyện có thể biết trước kia xảy ra, rốt cuộc là may mắn hay phải là may mắn, có lẽ là may mắn nhiều hơn chút .

      Nhưng rủi ro vẫn là có, giống như giờ này khắc này như vậy, theo thời điểm trong trí nhớ từng chút từng chút đến gần, lòng của Lạc U lại càng ngày càng trầm trọng, mất sinh mạng vĩnh viễn đều là chuyện nặng nề nhất, mà biết trước sinh mệnh bị mất , cho dù là có liên quan hay , cũng cách nào có thể thờ ơ.

      Thời gian dần dần trôi qua, hơi thở quanh thân Lạc U cũng trở nên trầm trọng, chẳng biết qua bao lâu, tiếng chuông thanh thúy đột nhiên vang lên, trong nháy mắt Lạc U liền nhận điện thoại.

      "Thiếu chủ, động đất, cấp tám!"

      "... Tất cả dựa theo kế hoạch hành động."

      Quả nhiên, mọi chuyện xảy ra hoàn toàn dựa theo quỹ tích của lịch sử, vô cùng tiếc nuối, Lạc U cũng chỉ có thể yên lặng cầu khẩn, hy vọng có thể tận lực giảm bớt thương vong, hy vọng chuyện mình làm, có thể đưa đến dù cho chỉ có chút tác dụng cũng tốt.

      "Vâng!"

      Mấy ngày kế tiếp, Lạc U vẫn đều chú ý tới tin tức của trận động đất, mà loạt bản tin, cũng làm cho Lạc U thoáng yên tâm, biết có phải là liên quan đến cuộc điện thoại kia của mình hay , lúc này số lượng thương vong trong báo cáo ràng giảm bớt rất nhiều.

      Trong các loại tin tức cũng có đưa tin, là trung ương sớm chuẩn bị xong lực lượng phòng bị, bộ đội giải nguy cứu tế cũng xuất động cực nhanh, tuy rằng trận tai hoạ này so với dự liệu nghiêm trọng hơn rất nhiều, cũng có rất nhiều người thể hoặc nên là căn bản kịp rút lui, nhưng tổng thể mà , Lạc U vẫn cảm thấy rất vui mừng.

      Mà dưới điều khiển của Lạc U, Lạc U sớm mang lượng lớn vật tư thông qua hội quỹ Lạc gia toàn bộ đưa đến trong tay những người cần dùng đến, làm cho nạn dân sau trận động đất nhận được chút an ủi cùng hy vọng.

      Toàn quốc khiếp sợ, đều bị đau buồn, người trong giới giải trí bất luận là xuất phát từ mục đích gì, tại thời điểm này cũng trở thành nhóm người có chút sôi nổi, các loại quyên tiền, các loại biểu diễn để lấy tiền cứu tế, các loại hô hào.

      Mà công ty giải trí Tâm Tinh làm lão đại nghề giải trí trong nước, tất nhiên là muốn xông lên phía trước đầu tiên, chỉ cần chỉ là phương diện quyên tiền, công ty giải trí Tâm Tinh liền đạt tới chín con số, hơn nữa hầu như tất cả nghệ sĩ đều đồng thời hướng tới dân chúng hô hào, mong muốn đều có thể vì khu chịu thiên tai dâng lên phần lực lượng.

      Lạc U lấy danh nghĩa cá nhân quyên tiền năm trăm vạn, nhiều lắm, nhưng lấy thân phận của , cũng tuyệt đối ít, Lạc U cũng muốn vào thời điểm này làm ra cái danh tiếng gì, ngược lại lựa chọn số tiền tầm trung.

      Nhưng mà Lạc ra cũng cùng Lạc U qua về chuyện này, nghệ sĩ là nhân vật công chúng, cũng là nhân vật cần có ánh sáng vây quanh, đối với trận quốc nạn này, Lạc hy vọng Lạc U đứng ra đại diện ngôi sao mới.

      ra Lạc U cũng bài xích loại chuyện tình như thế này, hoạt động mang tính công ích, có thể ra chút sức lực, rất là nguyện ý, thế nhưng lần lựa chọn này Lạc U cự tuyệt, tâm tình của có chút trầm trọng.

      ràng biết trước tai nạn này phát sinh, nhưng chỉ có thể làm số việc còn lại là mặc cho số phận, gọi điện thoại, đưa chút vật phẩm an ủi, cho dù là cố gắng, nhưng lại vẫn cảm thấy còn ít.

      Lạc U từng nghĩ tới những chuyện này, tai nạn phát sinh ở khắp nơi toàn thế giới, mười năm, quá nhiều ký ức, động đất, ôn dịch, sóng thần, chiến tranh,...

      Lạc U từng cho rằng, việc này chỉ cần xảy ra ở người bạn tốt của , có thể lãnh tâm lãnh tính lưu ý, thế nhưng, khi động đất lần này thực xảy ra, Lạc U lại cảm thấy trầm trọng gì sánh được, nhiều sinh mệnh ở trước mắt của mất như vậy, làm sao có thể trầm trọng!

      Ai, xem ra chính mình ra vẫn là người có lòng ! Trong lòng Lạc U than , luôn cảm thấy mình dường như lạitrưởng thành thêm chút.

      Thiên kim hắc đạo tiếp tục quay phim, Lạc U mang theo tâm tình nặng nề tiếp tục quay phim, cũng may tâm tình của lúc này cùng nội dung kế tiếp cần quay có chút tương tự, ngược lại có vẻ càng thêm thú vị.

      Quay phim rất thuận lợi, vốn Lạc U nên có tâm tình sung sướng, nhưng thực tế cũng như vậy, mấy người nhiều trong phòng quay phim kia, làm cho cảm thấy vừa bị đè nén vừa chán ghét.

      "Tiểu U, cực khổ rồi, uống ly trà sữa ."

      Lạc U mới vừa kết thúc cảnh quay, Hàn Nhạc Dương liền đưa vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời tiến lên đón, đây là ngày thứ ba Hàn Nhạc Dương tới nơi này.

      Thời điểm ngày đầu tiên Lạc U nhìn thấy Hàn Nhạc Dương còn có thể chào hỏi, thỉnh thoảng qua hai câu, dù sao cũng từng hợp tác qua.

      Nhưng khi ý đồ theo đuổi của Hàn Nhạc Dương càng ngày càng ràng, sở tác sở vi càng ngày càng làm cho chán ghét, Lạc U liền trực tiếp lựa chọn thái độ coi , giống như là lúc này, Lạc U trực tiếp lướt qua Hàn Nhạc Dương, từ trong tay Tiếu Tiêu nhận lấy chén nước canh do Tiếu Tiêu tự mình làm ra, vừa có dinh dưỡng vừa mỹ vị.

      Khuôn mặt tươi cười của Hàn Nhạc Dương có chút kiên trì được, thử hỏi ai bị lạnh nhạt ba ngày cũng rất khó lại lộ ra được dáng vẻ tươi cười, nhưng sắc mặt của Hàn Nhạc Dương thay đổi cực nhanh, dáng vẻ tươi cười hoàn mỹ cũng chỉ là biến mất trong nháy mắt, nhanh đến mức làm cho người ta căn bản có nhận thấy được.

      Hàn Nhạc Dương lớn hơn Lạc U bốn năm tuổi, theo lý mà Lạc U mười sáu tuổi, cũng thích hợp để Hàn Nhạc Dương theo đuổi, nhưng bản thân Lạc U luôn mang theo khí chất ưu nhã bẩm sinh, có vẻ có chút thành thục và nội liễm, ngược lạilàmcho người ta bỏ quên tuổi còn .

      Hơn nữa quan trọng hơn là, bây giờ Lạc U rất nổi tiếng rất ưu tú, khuôn mặt rất đẹp khí chất rất đặc biệt, hơn nữa tại trong giới giải trí đều đồn tin tức Lạc U cùng Lạc gia có liên quan, tất cả cái này cộng lại, Hàn Nhạc Dương có quyết định theo đuổi Lạc U, rất có tính hiệu quả và lợi ích, nhưng cũng chính bởi vì vậy, mới làm cho Hàn Nhạc Dương thu liễm tính tình, cho dù bị lạnh nhạ như vậy, cũng có buông tha.

      Trong lúc nghỉ ngơi, Lạc U mực xem kịch bản, Hàn Nhạc Dương hai câu thấy Lạc U có phản ứng, liền lôi cái ghế ngồi ở bên, thể ra dáng vẻ rất có kiên nhẫn, đây là con đường si tình, nghĩ các tiểu nương thích nhất loại này, liệt nữ sợ quấn lang, cũng tin đả động được Lạc U.

      Về phần Lạc U, chỉ cần Hàn Nhạc Dương lời nào hoàn toàn có thể cho rằng tồn tại, nhưng ra còn có số người lúc nào cũng liên tiếp nhìn về phía bên này, mà mấy ngày nay toàn bộ đoàn làm phim cũng đều đồn đại chuyện Hàn Nhạc Dương theo đuổi Lạc U, hơn nữa trái ngược với khiêm tốn về tình cảm giống các nghệ sĩ khác, Hàn Nhạc Dương dường như điểm cố kỵ cũng có, rất nhiều người thậm chí bắt đầu suy đoán, về tin tức của Hàn Nhạc Dương cùng Lạc U rốt cuộc đến lúc nào đăng lên báo, phải biết rằng, trong giới giải trí có gì là bí mật.

      Trong giới giải trí là có gì bí mật, cho nên khi Lạc U nhận được điện thoại của Lạc, chút cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

      "Tiểu U a, Hàn Nhạc Dương là chuyện gì xảy ra?"

      Lạc hỏi hết sức thẳng thắn, trong giọng có có mùi vị trêu chọc, có chút nghiêm túc nào.

      " có việc gì."

      Lạc U trả lời cũng vô cùng thẳng thắn, theo , Hàn Nhạc Dương chính là điển hình của có việc gì làm, nếu như phải là mình còn có chút kiên nhẫn như vậy, sớm đem Hàn Nhạc Dương đánh ra ngoài, muốn mượn danh tiếng của mình sao, cũng biết có làm tốt chuẩn bị trả giá lớn hay .

      Trong ánh mắt Lạc U lên cái ánh sáng lạnh, ghét nhất bị coi như viên đá để kê chân.

      "Nga? Cần giúp con giải quyết sao?"

      Lạc chính là người vô cùng thông minh, vừa nghe Lạc U liền nhiều ít hiểu ý tứ của Lạc U, dù sao ở trong giới giải trí, loại chuyện này cũng ít thấy, chỉ là nghĩ tới Hàn Nhạc Dương này vậy mà có việc gì muốn chết, đánh chủ ý lên Lạc U, cái này có thể làm cho bà có chút mất hứng đâu.

      Giống như Lạc U, trong mắt Lạc Học Tâm cũng nhiều thêm tia lạnh lùng, người của Lạc gia, cho tới bây giờ đều phải là nhân vật để người khác khi dễ.

      " cần, chuyện của con, con tự mình xử lý, yên tâm."

      Hàn Nhạc Dương nho mà thôi, nếu như ngay cả loại chuyện này đều giải quyết được, cũng lăn lộn ở trong giới giải trí.

      "Ha ha, tất nhiên biết tiểu U lợi hại, nhưng đây phải là sợ con cảm thấy phiền phức sao, như vậy, cũng nhiều chuyện, quay phim khổ cực, tiểu U phải chú ý nghỉ ngơi."

      Lạc cười cười, lời liền bỏ qua chuyện này.

      " cũng vậy."

      Lạc U cúp điện thoại, ánh mắt đảo qua, vừa lúc nhìn về phía Hàn Nhạc Dương, mà thời điểm Hàn Nhạc Dương khi nhìn đến ánh mắt Lạc U quét tới, trong nháy mắt liền lộ ra nụ cười sáng lạn, chỉ là dáng vẻ tươi cười được đông đảo fan hâm mộ gọi là nụ cười vạn người mê, xem ở trong mắt Lạc U, lại chỉ cảm thấy giả tạo.

      Vẫn là dáng vẻ tươi cười xấu hổ của tảng đá nhà mình làm cho cảm thấy thoải mái a! Trong lòng Lạc U khẽ cảm thán, sau đó khỏi nghĩ đến thiếu niên còn cố gắng trong quân đội kia.

      Chẳng biết tại sao, dường như có chút nhớ nhung đâu, mà loại tư vị tưởng niệm này, đối với Lạc U mà , lại là tuyệt đối khó được, ít nhất trong trí nhớ của , hầu như chưa từng có cảm giác như vậy.

      "Tiểu U có phiền toái gì sao? Nếu như có cho biết, chuyện trong giới giải trí, nhiều ít còn có thể chút."

      Hàn Nhạc Dương tất nhiên nghe thấy lời của Lạc U với người trong điện thoại, nhưng mà cũng may có nghe được nội dung Lạc , nếu phải phỏng chừng tại phải là loại sắc mặt này.

      Lạc U cảm thấy có chút buồn cười, sắc mặt trở nên có chút quái dị, phiền phức? ra là có, nhưng mà phải là bởi người khác, mà chính là cái người ở trước mặt này, cũng biết xử lý bản thân như thế nào đâu?

      "Nếu có bất luận cái truyền thông nào đưa ra loại tin tức liên quan đến chuyện xấu giữa tôi và , tôi mở cuộc họp chiêu đãi ký giả, tôi rất chán ghét , xuất của ảnh hưởng đến tôi, theo đuổi tôi làm tôi thấy rất phiền phức, lúc tôi cự tuyệt dây dưa càng làm cho chán ghét, nghĩ tôi làm như vậy được ?"

      Trong tính cách Lạc U, có loại là thẳng thắn lý trí, giống như là tại, lời của cũng phải là cảnh cáo, mà là trần thuật nào đó.

      Đương nhiên, lời này nghe vào trong tai người ở bên, mười phần chính là cảnh cáo cùng uy hiếp.

      Khuôn mặt tươi cười mà Hàn Nhạc Dương vẫn cố gắng duy trì cũng cách nào kiên trì được nữa, sắc mặt khó coi đối mặt với Lạc U, tận lực để giọng của mình ôn hòa :

      "Tiểu U nên đùa như vậy, ha ha, em thích tới quấy rầy em, thường xuyên đến là được."

      Hàn Nhạc Dương thề từ đến lớn vẫn là lần đầu tiên bị cự tuyệt ác như vậy, thậm chí cũng là lần đầu tiên, có người cảm uy hiếp như vậy!

      Ánh mắt xanh đen ràng của Lạc U thẳng tắp nhìn chằm chằm Hàn Nhạc Dương, ánh mắt kia, mang theo lạnh lùng thản nhiên, mang theo cao ngạo khinh miệt, mang theo loại thái độ xa cách cao cao tại thượng, chút nào che giấu châm chọc nhìn Hàn Nhạc Dương, giống như nhìn con kiến bé hèn mọn.

      Sắc mặt của Hàn Nhạc Dương triệt để thay đổi thành màu xanh, vốn vẫn là tuổi trẻ khí thịnh cũng có chút nhịn được, thẹn quá thành giận :

      "Lạc U, dựa vào cái gì nhìn tôi như vậy, chúng ta chẳng qua cũng là loại người mà thôi, muốn gặp tôi, tôi liền !"

      màn Hàn Nhạc Dương nén giận bỏ rất nhiều người đều thấy được, mọi người nhìn tôi chút, tôi nhìn chút, cuối cùng nhìn nhìn lại coi như cái gì cũng chưa từng phát sinh qua, tiếp tục xem kịch bản, toàn bộ người trong đoàn làm phim đều yên lặng, ai cũng muốn làm ra chút thanh cần thiết gì ở phía sau.

      "Tiểu thư, tôi có cần phải làm cái gì ?"

      Tiếu Tiêu mực ở bên nhìn, khuôn mặt khả ái nhuộm lên dáng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, lời ra khỏi miệng càng nổi bật thêm tia sát khí, khi cậu nghĩ đến, người đàn ông này thế nhưng lại đe dọa thiếu chủ của mình, nhất định là phải dạy dỗ cho tốt.

      Nghe Tiếu Tiêu xong, Lạc U buồn cười hỏi ngược lại:

      "Cậu muốn làm cái gì?"

      Tiếu Tiêu hơi cúi cái đầu nghiêm túc suy nghĩ chút, mới nghi ngờ :

      "Đánh trận?"

      "Ha ha, đứa ngốc."

      Lạc U nhàng nở nụ cười, cúi đầu nhìn kịch bản của mình, tên hề giả dối mà thôi, còn có tâm tư gì để so đo.

      Đầu tháng mười là quốc khánh, nhưng ràng có thể thấy cái ngày quốc khánh này trôi qua cũng vui vẻ gì, quốc nạn ập xuống, cả nước đau buồn, cái này truyền thừa từ lâu của dân tộc xưa.
      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn

      Mặc dù có quá nhiều chuyện phải trái đúng sai, nhưng vào thời điểm này, lại nghĩa vô phản cố(*) biểu ra mặt đoàn kết, khắp nơi các nơi, từ xuống dưới, đều cố gắng.

      (*) Nghĩa vô phản cố: Làm việc nghĩa được chùn bước.

      Lạc U đồng ý với công ty biểu diễn để lấy tiền cứu tế, mà nếu đồng ý rồi, hết sức chuẩn bị ứng phó, mà sau khi tự hỏi phen, Lạc U chuẩn bị ca khúc, giọng hát của rất hay, nhưng cũng rất ít hát.

      Kiếp trước bởi vì thích, kiếp này lại là có cơ hội gì, mà chuẩn bị bài hát này, là bài hát kiếp trước từng hát qua, tại làm chút cải biến, nhưng ra lại có chút phù hợp với hoạt động biểu diễn để lấy tiền cứu tế như vậy.

      Ca khúc tên là "Tặng bạn giấc ngủ yên", là ca khúc mang theo bi thương rồi lại mang theo khích lệ gì sánh được, bởi vì là bài hát mới, Lạc U còn nhờ mấy lão sư nổi danh nhất trong công ty giúp đỡ sửa chữa nhạc đệm.

      Mấy vị lão sư lúc mới bắt đầu còn là ôm tâm tình thể tới, ai bảo đây là phía phân phó đâu, bất luận bọn họ có thực lực hơn nữa, có danh tiếng hơn nữa, cũng bằng câu của bà chủ nhà mình a.

      Nhưng mà khi bọn họ thấy ca khúc mà Lạc U lấy ra, hơn nữa sau khi nghe Lạc U thanh xướng lần, ba vị lão sư vô cùng có danh tiếng trong giới nhạc, ánh mắt đều sáng.

      "Tiểu U, có hứng thú đổi nghề làm ca sĩ ? tại đều có thể cùng làm diễn viên và ca sĩ, chú dám cam đoan, chỉ cần cháu đồng ý, nhất định có thể nổi danh trong giới nhạc."

      Kim bài chế tác Ẩu Phi có loại cảm giác thấy cái mình thích là thèm, thanh của Lạc U trong trẻo linh hoạt kỳ ảo, chợt xông vào trong lòng của ông, người như vậy mà làm ca sĩ, là lãng phí a.
      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn

      "Tướng mạo tốt, diễn xuất tốt, giọng hát cũng tốt, người như vậy nổi danh cũng rất khó."

      Mạnh La là nhạc sĩ vô cùng có danh tiếng, tuổi hơn năm mươi lại vẫn giữ được phong thái như trước, hoàn toàn xứng đáng là nhân vật cấp đại tỷ khác trong giới nhạc, hơn nữa người này còn đảm nhiệm cấp đại sư nhạc, cũng là giáo sư hết sức ưu tú, rất nhiều ca sĩ giới nhạc cũng từng là học sinh của bà.

      "Thế nào, nghe xong đánh giá của hai vị lão sư, có ý kiến gì ?" Người chuyện cuối cùng là thiên vương tại của giới nhạc Khúc Diệc, ca sĩ có hình tượng cùng thực lực tồn tại như là bạch mã hoàng tử, cũng hoàn toàn xứng đáng là ca sĩ cấp cao nhất trong giới nhạc Trung Quốc nay.

      Ba người sáu con mắt nhìn mình, Lạc U cảm thấy rất thú vị, tay chống cằm, nháy mắt, suy nghĩ chút mới :

      "Có lẽ là nên mở màn biểu diễn cảm thụ chút, nếu có phiền phức đến ba vị lão sư, xin cần cự tuyệt nga."

      Trí tuệ thong dong, thản nhiên ưu nhã, tự tin ngạo nghễ, nhưng cũng mất bướng bỉnh cùng khả ái, trong lúc nhất thời làm cho ba người ở đây có chút kinh ngạc, phản ứng cũng có chút trì độn.

      "Biểu diễn? Lúc nào bắt đầu? Chú nhất định cổ vũ, cũng biết khách quý trong buổi biểu diễn của tiểu U có thể mời chú hay a."

      Khúc Diệc sau khi kinh ngạc nhất thời, liền ôn nhu nở nụ cười, mang theo vài phần chân thành .

      "Đương nhiên, chỉ cần chú đồng ý đến, cháu tất nhiên là hoan nghênh."

      Giọng hát và phẩm chất của Khúc Diệc đều là điều Lạc U thích, kiếp trước cùng người kia mặc dù phải quen thân, nhưng cũng coi như là thưởng thức.

      Khúc Diệc cười cười, xem như là đồng ý rồi, đối với bé này thế nhưng là tò mò, khí chất như vậy, thiên phú như vậy, cũng lâu có gặp được người mới có năng lực như thế ở trong giới giải trí.

      "Tiểu U là nghiêm túc? Công ty có dự định về phương diện này?"

      Ẩu Phi có chút quá chắc chắn hỏi, nghệ sĩ của công ty công khai biểu diễn cũng coi như là kiện, kim bài chế tác như ông lý nào lại biết a.

      "Cháu vừa quyết định, công ty ủng hộ."

      Lạc U tùy ý , dường như quyết định của chính mình cũng đại biểu ý tứ của công ty, tuyệt cảm thấy lời của mình ở trong lòng người khác sinh loại ảnh hưởng nào.
      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn

      phải có bối cảnh có chỗ dựa có người che chở sao? liền chứng thực suy đoán như vậy là được rồi, dù sao vẫn có đầy đủ kiêu ngạo, cũng thèm để ý những suy đoán so với sai biệt lắm.

      "Như vậy nếu như tiểu U có cần cái gì, nhất định nên khách khí."

      Thời gian biểu diễn để lấy tiền cứu tế định vào trung tuần tháng mười, địa điểm là ngay tại sân vận động Bắc Kinh, những nghệ sĩ đến tham dự đều là bắt buộc phải biểu diễn, mà gom góp tài chính của mình, cũng đem toàn bộ quyên cho nơi xảy ra động đất.

      Mà cùng lúc đó, khắp nơi toàn quốc cũng cử hành nhiều loại hoạt động như thế này, vậy cũng là đóng góp của toàn thể giới giải trí.

      Lạc U là thần tượng rất thành công, nhưng cũng thành công nhất, cũng phải nổi danh nhất, theo lý mà phần mở đầu và phần kết thúc của buổi biểu diễn như vậy, cũng là tới phiên của , nhưng dưới điều khiển của Lạc Học Tâm, buổi biểu diễn này để lấy tiền cứu tế này, quả nhiên là do Lạc U hoàn thành.

      Tiết mục từ bắt đầu đến lúc kết thúc, dùng trọn hơn hai giờ, Lạc U lên sân khấu cuối cùng, áp lực thể lớn, nếu như là người mới giống nhau, rất khó đảm đương được trọng trách như vậy.

      Đối với an bài như thế, lúc ban đầu Lạc Học Tâm cũng là có chút bận tâm, nhưng sau khi Lạc U nghiêm túc tự hỏi xong, liền đồng ý, cũng đối với biểu diễn của mình, làm ít cải biến thích hợp.

      Lạc U vốn chỉ là dự định hát bài hát, có tính toán dùng bạn nhảy, nhưng biết mình phải hát cuối cùng, liền tự mình đến học viện khuyết tật tìm hơn mười học viên, sau đó tự mình dạy dỗ, đem thủ ngũ của bài hát này cải biến thành hình thức vũ đạo, làm phần biễu diễn của mình tăng thêm màu sắc tinh thuần.

      Tiết mục của người cuối cùng bắt đầu, Lạc U mang theo hơn mười người mặc quần áo trắng nhàng lên sân khấu, ngay lập tức toàn bộ mọi người trong hội trường đều trở nên an tĩnh.

      Lạc U đứng ở sân khấu, thân váy dài màu trắng, tóc dài màu đen, thanh thuần động lòng người, khí chất phiêu nhiên, dường như chỉ cần người như vậy làm nổi bật nên buổi biểu diễn, khiến cho mọi người có loại cảm giác nín thở để chờ đợi.

      Bắt đầu biểu diễn, giọng hát của Lạc U linh hoạt kỳ ảo vang vọng toàn trường, trong nháy mắt dường như đem mọi người bước vào đến rồi loại cảnh tượng mộng ảo.

      Trống vắng, nặng nề, bi thương, mở đầu của ca khúc liền làm cho mọi người có loại cảm giác muốn bật khóc.

      Trận thiên tai kia giống như lại lần nữa ra ở trước mắt mọi người, khiến cho mọi người tự chủ được mà rơi lệ, tiết tấu của ca khúc lại đột nhiên thay đổi.

      Mạnh mẽ, hăng hái tiến về phía trước, người còn sống cần phải kiên cường, rất nhiều người từ trong giọng hát nghe thấy hy vọng.

      Sau đó, ở đoạn cuối của bài hát này, khúc nhạc lại thay đổi, tặng bạn giấc ngủ yên, người còn sống cần phải cố gắng, người mất cần được yên giấc, nhạc trở nên an bình, thản nhiên, trấn an lòng người, làm cho người mất cũng mang theo dáng vẻ tươi cười.

      Thần khúc(*) chữa được mọi thứ, lúc ca khúc" Tặng bạn giấc ngủ yên" được lưu hành, được mọi người công nhận đây là phong trào, tại nơi sân khấu của trung tâm động đất, nhiều nước mắt như vậy, nhiều tiếng khóc như vậy, dường như cũng dần dần dừng lại, đau xót vĩnh viễn thể xóa nhòa, nhưng lại có thể dần dần vơi .

      (*) Thần khúc: ca khúc thần thánh. (shizuka: ở đây mình để lại nguyên cụm từ này vì như vậy nó hay hơn)

      Tiếng vỗ tay mang theo nước mắt là khẳng định tốt nhất về bài hát này của Lạc U, hơn mười diễn viên múa khuyết tật cũng là cảnh nền tốt nhất, lần hoạt động biểu diễn này tất cả diễn viên cũng có người hơn hai mươi tuổi, Lạc U mười sáu tuổi trở thành diễn viên xuất sắc nhất của buổi biểu diễn để lấy tiền cứu tế này, có người khác.

      Lạc U, mười sáu tuổi, với thân phận là diễn viên thành công, hát ca khúc khiến người khác khỏi rơi lệ, lại lần nữa trở thành dấu ấn thể nào phai mờ trong lòng của mọi người.

      "Tiểu U, hổ là con của Lạc gia chúng ta, để cho thất vọng."

      Lạc Học Tâm có chút kích động, bà từng chứng kiến qua quá nhiều chuyện trong giới giải trí, gặp qua quá nhiều diễn viên cùng ca sĩ muôn hình muôn vẻ, nhưng cho dù là như vậy, Lạc U cũng là người có thiên phú nhất trong số đó, thậm chí có thể người kinh tài tuyệt diễm(*), bà cái người làm này, làm sao có thể cảm thấy tự hào! tai

      (*) Kinh tài tuyệt diễm: Tài năng tuyệt vời khiến cho người ta phải kinh diễm khiếp sợ.

      ", cháu dự định tổ chức buổi hoạt động công diễn, cảm thấy thế nào?"

      Lạc U có chút uể oải, nhưng tinh thần cũng sai, cả người mặc trắng váy trắng như cũ, giống như là hoa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

      "Hoạt động công diễn? Lúc nào, đây chính là chuyện quan trọng, cần phải chuẩn bị cho tốt mới được."

      Lạc Học Tâm kinh ngạc, làm buổi công diễn phải việc khó, nhưng đối với Lạc U mà lại đơn giản, tuy rằng giọng ca của Lạc U rất tuyệt, nhưng phương diện tuyển ca sĩ chính là vấn đề, còn có phương diện kinh nghiệm sân khấu cùng người nghe, trong chốc lát Lạc Học Tâm nghĩ đến rất nhiều vấn đề.

      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn.

      "Quay xong phim Thiên kim hắc đạo liền bắt đầu chuẩn bị , cụ thể tự cháu chuẩn bị, thời điểm cháu cần , cháu với ."

      Trùng sinh lại kiếp, ngoại trừ báo thù cùng bảo vệ người nên bảo vệ, muốn làm nhất có chuyện gì khác ngoài thử nghiệm số chuyện trước đây chưa bao giờ thử qua, ít nhất xứng đáng đối với công việc lúc này.

      Vẻ mặt của Lạc có chút ngưng trọng, dò xét liếc mắt nhìn Lạc U, muốn gì, nhưng cuối cùng lời ra khỏi miệng lại là:

      "Được rồi, bất luận tiểu U muốn làm cái gì đều ủng hộ cháu."

      Nếu là Lạc U muốn làm, như vậy bà cái người làm này, còn muốn gì nữa đâu, tiểu U ưu tú như vậy, bà nên làm, chỉ có cố gắng ủng hộ mà thôi! Hơn nữa ở trong lòng của Lạc, ngoại trừ chút ngưng trọng, càng nhiều hơn vẫn là chờ mong.

      Từ khi bắt đầu bị kỹ thuật diễn trong đệ nhất công chúa của tiểu U làm cho kinh diễm, tiểu U cũng để cho cái người làm như bà phải kiêu ngạo, hơn nữa loại biểu diễn rung động lòng người ngày hôm nay này, Lạc nghĩ, bà nên làm nhất, thực chỉ có hết sức ủng hộ.

      "Cảm ơn ."

      Màn biểu diễn để lấy tiền cứu tế của Lạc U xuất các tạp chí lớn cùng internet, nhận được rất nhiều đánh giá ùn ùn kéo tới.

      Đệ nhất công chúa biểu diễn áp trục để lấy tiền cứu tế, giọng ca linh hoạt kỳ ảo làm chấn động toàn trường!

      Giới nhạc lại xuất giọng ca hoàn mỹ, giọng ca của U công chúa tinh thuần có thể tinh lọc tâm linh(*)!

      (*) Tinh lọc tâm linh: Làm sạch tâm hồn. (shizuka: Ở đay mình để nguyên cả câu này vì thấy nó hay hơn ^^)

      khúc yên giấc, thiên sứ ban tặng, thần khúc chữa lành mọi vết thương "Tặng bạn giấc ngủ yên" vang lên khắp mọi nơi!

      Tiêu đề đảng này nọ cũng có, lần thứ hai Lạc U trở thành người được thích của các tạp chí lớn, giọng ca thiên sứ, thần khúc yên giấc, đủ các thể loại, trong thời kỳ đầy nặng nề này, giống như là nắng ấm, mang đến cho mọi người chút ấm áp cùng hy vọng.

      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn

      Biểu diễn để lấy tiền cứu tế vừa kết thúc, người đại diện Lý Ngang Vũ liền nhận được lời mời đến từ khắp nơi, tiếng chuông điện thoại di động vang lên ngừng, hai cái điện thoại di động thay phiên dùng cũng đủ, làm cho Lý Ngang Vũ biết là nên khóc hay nên cười.

      khúc thành thần, có thể là tình huống của Lạc U lúc này, hát phải bài hát, mà là tiếng lòng, có lẽ giọng ca của chưa chắc là ưu tú nhất, nhưng lại gây chú ý nhất, hơn nữa biểu diễn hoàn mỹ, giọng ca linh hoạt kỳ ảo, đây hết thảy như vậy là đủ rồi.

      "Tiểu U, , thích tham gia tiết mục gì, hãy chọn a."

      Lúc Lý Ngang Vũ biết cắt đứt cuộc điện thoại thứ mấy, thở mạnh quay sang Lạc U .

      "Tạm thời đều đẩy xuống , lời vừa rồi cũng nghe được, tôi dự định chuyên tâm chuẩn bị chuyện hoạt động công diễn, còn lại sau này hãy ."

      Lạc U muốn tương thời gian của mình đặt ở các loại tuyên truyền, cho nên cũng có tâm tư đặt các tiết mục thông cáo gì.

      mong muốn danh tiếng của mình phải là nhờ tuyên truyền mà được, mà là dùng thực lực làm được, cho nên việc tại cần làm nhất, chỉ là nỗ lực làm việc chính, quay phim, hoặc là hát, ít nhất ở trong giới giải trí nên là như vậy.

      "Như vậy được ?"

      Vẻ mặt của Lý Ngang Vũ có chút bất đắc dĩ, các nghệ sĩ khác cầu cũng nhất định có thể cầu được cơ hội như vậy, vì sao nghệ sĩ nhà mình lại coi nó như vậy đâu, đây cũng là chuyện làm cho có chút đau đầu a.

      " có gì tốt, hẳn phải hiểu , tôi muốn là cái gì, cần là cái gì, chuyện lãng phí thời gian, về sau cũng cần làm."

      Kỳ thực đối với Lạc U mà , tác dụng của người đại diện của hoàn là có chút khác biệt, người đại diện của người khác là nhận nhiệm vụ, mà của cũng là cự tuyệt nhiệm vụ, có Lý Ngang Vũ, tiết kiệm được rất nhiều phiền phức.

      Truyện chỉ đăng tại ***************.com-editor: shizuka nguyễn

      "Ai, được rồi, tuy rằng chúng ta đối với định nghĩa của cái từ lãng phí này có khác biệt rất lớn, nhưng tôi nghĩ là tôi hiểu ý tứ của ."

      Lý Ngang Vũ thở dài, chuyện lãng phí thời gian? Lý Ngang Vũ đối với lời như vậy là có chút biết gì.

      Lạc U cười cười, bây giờ đối với Lý Ngang Vũ cảm thấy càng ngày càng hài lòng, dùng cũng càng ngày càng hài lòng.

      Giữa tuần cuối tháng mười, Lạc U ra cửa thể võ trang đầy đủ, bởi vì bất luận nơi nào, đều có đống lớn ký giả chen chúc tới, fan điện ảnh cùng fan nhạc càng có thể thấy được khắp nơi, tự xưng là fan của U càng đạt tới hơn nghìn vạn, trở thành trong các nghệ sĩ được hoan nghênh nhất.

      Lạc U cự tuyệt lời mời tham gia tiết mục giải trí, thời điểm tin tức này truyền ra làm cho rất nhiều truyền thông đều rất bất mãn, nhưng dưới ủng hộ của Lạc Học Tâm, các truyền thông cũng chỉ có thể bảo trì trầm mặc.

      Nhưng mà Lạc Học Tâm dưới đồng ý của Lạc U, để lộ ra tin tức Lạc U tổ chức hoạt động công diễn, tin tức này ngược lại thỏa mãn như cầu của đại đa số truyền thông, trở thành trong các đề tài được mọi người nhiệt tình bàn luận.

      Lạc U thành công, như vậy tất cả tin tức của đều có giá trị, " khúc thành thần" bốn chữ cũng cùng tên của Lạc U thường thường có liên hệ với nhau, cho nên đối với chuyện Lạc U sắp sửa tổ chức buổi công diễn, phản ứng của mọi người, đa số cũng là vô cùng mong đợi.

      Mà cũng chính là trong lúc này, về các loại tin tức biểu diễn để lấy tiền cứu tế giúp nạn thiên tai và quyên tiền các loại các cũng công bố ở trước mặt công chúng.

      Lạc U cũng được nhiều mặt quan tâm, số tiền năm trăm vạn quyên góp của , cùng với đông đảo ngôi sao trong giới giải trí so sánh, coi như là đứng vào hàng những nhân vật phía , nhất là cùng với thân phận là ngôi sao vừa mới xuất , hơn nữa chỉ có mười sáu tuổi, tuy rằng phải nhiều nhất, nhưng thình lình trở thành nhân vật trọng tâm trong câu chuyện.

      Mười sáu tuổi quyên tiền năm trăm vạn, thiên sứ yên giấc giống như nhân gian ôn nhu, giọng ca người đẹp cùng tâm hồn đẹp lại càng đẹp hơn, dường như cũng trong lúc đó, hình tượng thiên sứ của Lạc U liền thâm nhập vào trong tim của mỗi người.

      Truyền thông cần tiêu điểm, quốc nạn cần tấm gương, Lạc U là muốn khiêm tốn, nhưng lại trở thành ngôi sao tối cao, thậm chí ngay cả vài ngành quốc gia đều tìm tới , mời đảm nhiệm đại sứ từ thiện ngành tương quan của quốc gia, ra nước ngoài, mang theo giúp quần chúng gặp tai họa có thể xoa dịu bớt nỗi đau xót mất người thân.
      Last edited: 5/10/16
      hoadaoanhChris thích bài này.

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 63: Tôi liền diệt !

      Editor: shizuka nguyễn

      Lạc U cuối cùng vẫn đồng ý cầu làm đại sứ từ thiện, thậm chí bởi vì vậy tính cưỡng chế rời khỏi đoàn làm phim Thiên kim hắc đạo, cũng may đoàn làm phim còn có số cảnh diễn của diễn viên khác, tạm thời có vấn đề gì quá lớn.

      Hơn nữa coi như là có chuyện, Lạc U cũng thèm để ý, mỗi lần thấy tin tức liên quan đến động đất, lại cảm thấy thoải mái, luôn cảm thấy mình làm còn chưa đủ tốt, tại có cơ hội tới đó như vậy, Lạc U thực có cách nào từ chối.

      Hơn nữa chuyện này cũng chỉ là quyết định của mình Lạc U, các trưởng bối Lạc gia cũng thông qua phương thức mỗi người liên lạc với Lạc U, hy vọng Lạc U nên cự tuyệt cơ hội này, về công về tư, đây đều là cầu cách nào từ chối, Lạc gia là gia tộc quân-chính (quân + chính trị), cũng là gia tộc vô cùng coi trọng vinh dự.

      Bất luận tương lai Lạc U có làm cái gì, chuyện lúc này đều trở thành điều vô cùng tốt đẹp trong cuộc đời của , nhất là mẹ Lạc, người vô cùng nhiệt tình với các loại công ích này, càng vô cùng hưng phấn ủng hộ Lạc U đồng ý chuyện này.

      Bản thân Lạc U cũng muốn từ chối, cho nên, ngày thứ hai sau khi nhận được lời mời chính thức, Lạc U liền chuẩn bị lên đường.

      có sân khấu hoa lệ, có váy dài xinh đẹp tuyệt trần, thậm chí ngay cả điểm dừng chân bằng phẳng cũng có!

      Lạc U đồng ý cầu làm đại sứ từ thiện rồi, thế nhưng, cũng đưa ra điều kiện của mình, trừ khi cần phải hoạt động, nếu dựa theo an bài của mình mà thực , cho nên, Lạc U chỉ có trở thành nhân vật công chúng xuất ở trước màn ảnh, ngược lại chỉ là mang theo Tiếu Tiêu, và nhóm vật tư cứu viện lớn, xuất ở tiền tuyến cứu viện.

      Người có chân chính trải qua loại tai nạn này, vĩnh viễn biết kinh khủng của nó, Lạc U cảm thấy mình coi như là hai kiếp cộng lại, cũng có chấn động như màn trước mặt này.

      Khắp nơi bị san bằng ở trước mắt, khắp nơi bị đổ nát, Lạc U yên lặng tiếp nhận cái thực tế khó khăn này, hít hơi sâu, liền toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trong việc cứu tế.

      ra cũng có làm cái gì, chỉ là giúp đỡ nhân viên y tế làm chút chuyện mình có thể làm, câu cũng có nhiều lời, chính là yên lặng làm, từ sáng sớm đến tối, từ buổi tối rồi đến sáng sớm, tóc rối loạn liền thuận tay gạt qua chút, quần áo dơ bẩn cũng thèm để ý, mấy ngày trôi qua, cả người đều gầy nhất vòng lớn.

      trường là có phóng viên, hơn nữa họ vẫn luôn ở lại nơi này quay lại cận cảnh trường, đem các loại tin tức nơi này phát ngay đến khắp nơi toàn thế giới.

      Lạc U làm đại sứ từ thiện xuất ở nơi này, tuy rằng công việc rất bề bộn, nhưng cũng đưa tới chú ý của ít người, phóng viên cũng cố gắng muốn phỏng vấn lần, lại bị yên lặng từ chối, vào lúc này, cảm thấy có gì quý hơn sinh mệnh.

      Nhưng mà Lạc U cũng có quên trách nhiệm an ủi của mình, mỗi khoảng thời gian đêm khuya vắng người, Lạc U đều dùng giọng hát nhàng thoải mái của an ủi những người đau buồn.

      Bài hát Tặng bạn giấc ngủ yên được hát rất nhiều lần, cho đến khi mọi người, bất luận là người cứu người hay là người được cứu, đều học xong bài hát này, thậm chí ở rất nhiều thời điểm hát bài này, nước mắt mang theo tươi cười, trong đau buồn mang theo hy vọng.

      màn như vậy cũng thông qua truyền thông được phát đến toàn quốc thậm chí còn nhiều nơi thế giới, rất nhiều người ngoại quốc cũng cũng bắt đầu khen ngợi thiên sứ bình yên Lạc U.

      Số lượng fan hâm mộ của Lạc U càng tăng trưởng với con số kinh người, thậm chí có rất nhiều fan ngoại quốc, bọn họ đều tự xưng là cánh của thiên sứ, mà bài hát Tặng bạn giấc ngủ yên của Lạc U, cũng phá tan giới hạn Trung Quốc, trở thành trong những ca khúc được quốc tế được hoan nghênh nhất.

      Xuất được năm, lại khiến cho toàn thế giới chú ý, Lạc U bao giờ nghĩ tới chính là mượn trận tai nạn này nổi danh, nhưng mọi chuyện chính là trùng hợp như thế, đây cũng là cơ sở của danh hiệu quốc tế tương lai của Lạc U.

      Mà ở bên trong khu cứu viện động đất, rất nhiều dân chạy nạn rất nhiều nhân viên cứu viện, cũng càng gia khắc sâu nhớ kỹ hình dáng của Lạc U, xinh đẹp kia dùng tiếng hát của mang đến hy vọng cho mọi người, an ủi những đau xót trầm trọng này.

      Mà bản thân Lạc U, ngoại trừ tự bản thân chăm sóc người bị thương, vẫn còn nghiêm túc suy nghĩ những chuyện tương lai, nhận nuôi mười bảy nhi vì trận động đất này mà mất gia đình.

      Đương nhiên tuổi của còn quá , có cách nào nhận nuôi được, nhưng cung cấp việc sinh hoạt và học tập của những đứa này, cũng là đủ rồi, mà hành động này của , cũng lôi kéo rất nhiều người làm như vậy, lần thứ hai nhận được rất nhiều ca ngợi.

      Sau đó, thời điểm phóng viên cuối cùng cũng có cơ hội phỏng vấn được Lạc U, liền hỏi:

      " có thể chút cảm nhận lớn nhất của đối với lần động đất này là cái gì ?"

      "Người mất nên bỏ qua, người sống phải sống tiếp, sống có hy vọng."

      Giọng của Lạc U nặng nề, nhưng mặt lại mang theo nụ cười kiên định, chỉ cần còn sống có hy vọng, giống như cái người từng chết lần.

      "Tiểu U, tất cả mọi người gọi là thiên sứ bình yên, ca khúc Tặng bạn giấc ngủ yên của cũng làm cho rất nhiều người cảm động rơi lệ, có người bài hát này chính là ca khúc do sáng tác, có thể chút linh cảm sáng tác của chút ?"

      Phóng viên hỏi tiếp.

      "Nếu như có thể, tôi thực hy vọng có cái linh cảm sáng tác này, bởi vì đau xót, mới có thể muốn an ủi những đau xót này, bởi vì cách nào yên giấc, mới có ca khúc yên giấc, tôi chỉ hy vọng, người sống có thể học được quý trọng những thứ có."

      Cho dù là đối mặt với phỏng vấn, Lạc U vẫn còn có chút chật vật, quần áo của thượng thậm chí còn mang theo vài vết máu, sợi tóc cũng có chút mất trật tự.

      Ý định ban đầu của cũng là muốn tiếp nhận cuộc phỏng vấn này, lại là bởi vì ý tứ của trung ương mà phải ứng phó.

      Mà bây giờ, au khi trả lời xong những lời này, Lạc U đúng lúc thấy người bị thương muốn đứng dậy, liền cũng đoái hoài tới người phóng viên kia, tiếp tục bận rộn .

      Phóng viên có nhắc lại vấn đề gì nữa, mà ra hiệu nhiếp ảnh đem camera yên lặng quay Lạc U bận rộn, chỉ thị của trung ương, cần thực tế, còn có rung động cùng cảm động trong lòng mình, bất luận là xuất phát từ nguyên nhân nào, lúc này người phóng viên này cần làm cũng chỉ có chuyện, đó chính là đem hành động cùng lời của Lạc U phát ra để cho nhiều người biết hơn.

      Lạc U thực nổi danh, từ ngôi sao mới nổi tiếng liền bước vào giai đoạn vô cùng nổi danh, toàn quốc dưới có 95% người trở lên đều biết tồn tại của , điện thoại gọi tới cho Lý Hoành Vũ cũng suốt hai mươi tư tiếng đồng hồ ngừng nghỉ, làm cho Lý Hoành Vũ hận thể có nhiều hơn hai cái điện thoại đến dùng.

      Mà cũng ngay khi hoạt động cứu viện tiến vào thời điểm kết thúc, Lạc U lại giống như là lúc tới, lặng yên tiếng động biến mất ở khu động đất, trở lại Bắc Kinh tiếp tục quay Thiên kim hắc đạo.

      Trước khi Lạc U tới đoàn phim, còn bớt chút thời gian về nhà chuyến, nhà lúc này tất nhiên là trở lại nhà lớn Lạc gia.

      Mà lần này Lạc U trở về, liền được cả nhà dưới tất cả mọi người nhiệt liệt hoan nghênh, ông nội Lạc tự mình nghênh tiếp, vừa nhìn thấy Lạc U xuất , liền cười cười híp mắt, liên tục khen Lạc U tốt

      Hơn nữa ngoại trừ người của Lạc gia, người của Tô gia cũng tới rất nhiều, đại gia tụ chung chỗ hòa hòa mỹ mỹ ăn bữa gia yến, đửa Lạc U này hổ là nhân vật chính, được tất cả mọi người khen ngợi.

      ra đối với hai gia tộc lớn Lạc gia cùng Tô gia mà , là có chút khinh thường diễn viên, ngôi sao dù có danh tiếng hơn nữa cũng chỉ là ngôi sao, nhưng biểu của Lạc U lại làm cho trưởng bối hai nhà lần nữa có nhận thức mới, cho nên bọn họ khen Lạc U, tất nhiên phải là bởi vì tại Lạc U có danh tiếng cỡ nào, mà là bởi vì Lạc U lúc này đây làm thực tốt, từ tinh thần mang theo cổ vũ cùng ủng hộ đến cho mọi người, là việc mà người bình thường căn bản cách nào làm được.

      Sau bữa cơm, Lạc ba ba gọi Lạc U vào thư phòng tư trò chuyện, ra cha con hai người chuyện như vậy rất là ít, Lạc ba ba cũng rất ít khi cùng con nhà mình trao đổi.

      Hơn nữa Lạc ba ba vẫn luôn nghĩ con nhà mình còn , cũng cần phải nghĩ quá xa, nhưng lúc này đây lực ảnh hưởng của Lạc U trở nên to lớn như thế, làm cho người Lạc gia cũng khỏi thận trọng chút.

      "Tiểu U, con thực muốn tương lai trở thành minh tinh sao?"

      Lạc ba ba rất là thận trọng hỏi, ông vẫn luôn biết con nhà mình rất thông minh, nhưng có nghĩ đến ưu tú đến trình độ như vậy.

      Vốn có cho rằng Lạc U chẳng qua là vào giới giải trí vui đùa chút mà thôi, lại ngờ có lực ảnh hưởng lớn như vậy, làm cho nhân dân cả nước đều biết đến tồn tại của Lạc U, ông cái người làm cha này, đúng là có chút kiêu ngạo cùng tự hào.

      "Ngôi sao là muốn làm, nhưng cũng chỉ coi là ngôi sao."

      Đối với tương lai của mình Lạc U chuẩn bị xong, trùng sinh sống lại lần nữa thể có tương lai có lý tưởng như vậy.

      "Nga? Vậy con còn muốn làm cái gì?"

      Lạc ba ba thoáng cái liền hiểu ý tứ của Lạc U, vô cùng cảm thấy hứng thú hỏi, ông ra cũng biết con bảo bối nhà mình còn có cái ước mơ gì.

      "Kinh doanh a, kiếm nhiều tiền chút nuôi gia đình."

      Lạc U có chút khôi hài .

      Lạc ba ba nhịn được xoa xoa đầu Lạc U, mang theo nụ cười :

      "Chỉ đứa như con mà cũng muốn kiếm tiền nuôi gia đình, cho con nuôi gia đình đàn ông còn làm cái gì, nhưng mà như qua, con cùng đứa Vẫn Thần kia là định xuống rồi? Tuy rằng quan hệ trong nhà của Vẫn Thần có chút phức tạp, nhưng đứa này là rất tốt, coi như là tiểu U tinh mắt."
      Chris thích bài này.

    3. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 63-1: Tôi liền diệt anh! (1)
      Editor: shizuka nguyễn

      Lời này Lạc ba ba vô cùng cảm khái, Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần ở trong mắt của ông và của các trưởng bối, đôi tình nhân .

      Mà đối với đại gia tộc bọn họ như thế mà , ra phong kiến là có chút phong kiến, coi trọng môn đăng hộ đối cũng rất bình thường.

      Nhưng thực tế ở các phương diện khác nhưng lại là rất tiến bộ, giống như là quan hệ của Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần vậy, hai đứa vô tư, thanh mai trúc mã, bọn họ nhưng ra nhạc kiến kỳ thành(*), nhưng mà ít nhiều trong lòng Lạc ba ba vẫn là có chút bỏ được.

      (*) shizuka: chỗ này mình hiểu nghĩa lắm, nếu nàng nào biết cmt cho mình để mình sửa lại nhé ^^

      “Ba ba, cái gì mà định xuống hay định xuống a, con mới mười sáu tuổi, tại cần phải bàn luận về vấn đề này .”

      Lạc U nhịn được liếc mắt cái, cái gì mà định xuống a, giống như là tại liền phải lập gia đình vậy.

      “Ai cần phải, Vẫn Thần tại có thể coi là nửa người Lạc gia, hơn nữa biểu của tiểu tử này ở trong quân đội biểu quả nhiên là sai, mấy người lãnh đạo của quân đội đều chú ý tới nó, nếu như con thích, ba ba tất nhiên là phản đối, ba ba chính là coi nó như con rể mà bồi dưỡng a.”

      Lạc ba ba chính là , cũng là điều ở trong lòng của ông, nếu như phải là xem quan hệ của Diệp Vẫn Thần cùng Lạc U, Lạc gia nơi nào lại làm ra chuyện như vậy, cho dù Diệp Vẫn Thần có ưu tú hơn nữa, nếu có quan hệ với Lạc U, đó cũng phải là đứa của Lạc gia bọn họ a.

      “Khụ, ba ba, rốt cuộc là ba muốn cái gì a? Chuyện tương lai ai có thể chính xác được, nếu Vẫn Thần ưu tú như vậy, mọi người liền để lại bồi dưỡng , con tin tưởng ấy.”

      Trái ngược với loại vấn đề có thích hay này, Lạc U vẫn cảm thấy tin tưởng quan trọng hơn, tin tưởng Diệp Vẫn Thần, như vậy đủ rồi.
      “Ai, Vẫn Thần là đứa trẻ tốt, chuyện của các con, tính toán chút, cái này trước , chút suy nghĩ của con, muốn kinh doanh là chuyện tốt, nhưng bây giờ danh tiếng của con càng lúc càng lớn, hành động bên ngoài là phải chú ý nhiều, nếu như phải bà ngoại con giao cho con mấy người vệ sĩ, ba ba liền dự định để cho bác cả của con cho con mấy người cảnh vệ bảo vệ, sau này bất luận con làm cái gì cũng đều phải cẩn thận.”

      tại Lạc U có được thành tựu, làm cho Lạc ba ba vô cùng kiêu ngạo, cũng là vô cùng lo lắng, danh tiếng càng lớn, chuyện phải đối mặt càng nhiều, tại ở thế giới này, cũng phải là thái bình như vậy a.

      “Cái này con biết, ba cần phải lo lắng, nhưng trái lại ba công việc khổ cực, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi.”

      Lạc U nhìn ba mình vẫn còn rất trẻ tuổi ở trước mặt, trong lòng khỏi nghĩ đến kiếp trước ba bởi vì Lạc gia mà rơi vào trong khốn cảnh, dáng vẻ già yếu tang thương, trong lúc nhất thời có chút rung động, giọng cũng có chút khàn khàn.

      “Ba ba biết...”

      Trong lúc đó tình cảm của hai bố con trở nên ngày càng ấm áp lên, khi mẹ Lạc vào vừa lúc nhìn thấy màn như vậy, nhịn được nở nụ cười từ ái, có chồng có con như vậy, bà cảm vô cùng thỏa mãn.

      Hơn nữa trái ngược với ba Lạc mà , mẹ Lạc đối với Lạc U tại ở trong giới giải trí phát triển lại càng thêm quan tâm cùng hiểu, đối với thiên phú cùng tiềm lực của Lạc U, là kinh ngạc hơn nữa lại tràn đầy mừng rỡ, hơn nữa lần này Lạc U cũng vì từ thiện ra phần lực lớn như vậy, trong lòng càng cực kỳ kiêu ngạo.

      Trong lúc nhất thời nhà ba người đều bởi vì như vậy mà cảm động, đạo làm người là nhà cùng vạn hưng, những lời này đúng là tương đối có đạo lý.

      Tiếp tục quay phim Thiên kim hắc đạo, thời điểm Lạc U trở về đoàn phim, cũng được hoan nghênh nhiệt liệt hơn, bao gồm cả Trần Dục ở bên trong, hầu như tất cả mọi người đều vỗ tay vì Lạc U, thậm chí dưới hướng dẫn của Trần Dục, đoàn phim còn vì Lạc U làm buổi ăn mừng riêng.

      Hơn nữa trải qua mọi chuyện trong khoảng thời gian này, Lạc U có thể vô cùng nhạy cảm mà cảm nhận được, hầu như ánh mắt của mọi người nhìn đều khác biệt, tia khinh thường trước đây thỉnh thoảng còn có thể cảm nhận được cũng đều thấy, thái độ mỗi người đối xử với cũng đều trở nên vô cùng cẩn thận.
      Chris thích bài này.

    4. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 63-2: Tôi liền diệt ! (2)
      Lạc U hiểu được loại biến hóa này là bởi vì cái gì, giới giải trí luôn luôn là như vậy, thân phận của bây giờ còn là cái người mới xuất kia nữa, mà là theo danh tiếng triệt để trở thành tồn tại cao cấp nhất, bước vào con đường diễn viên nổi tiếng trong nước.

      Đầu tháng mười , U Bảo tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, Lạc U cùng Tang Dư Ninh cùng chung quyết định, đem U Bảo trở thành tồn tại mà hoàn mỹ, trang sức bày biện bán ra cần quá nhiều, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm, đối tượng nhóm khách hàng càng là thiểu số trong thiểu số, làm ảnh hưởng mở rộng thu hút làm ăn, Lạc U càng tự mình giám sát chế tác trang sức, đem thiết kế mà bản thân cảm thấy hoàn mỹ nhất bày biện ra.

      Đêm trước khi U Bảo được khai trương, Lạc U cùng Tang Dư Ninh chia ra đều tự lấy danh nghĩa của bản thân đưa ra mấy trăm tờ thiệp mời, đây cũng là quảng cáo đầu tiên của U Bảo, toàn bộ người được mời tới đều là những người có thể đặt mặt bàn ở Bắc Kinh(*), mà nhóm người này cũng được coi thành nhóm khách hàng chủ yếu nhất của U Bảo.

      (*) shizuka: Ở đây ý những người này đều là những người có mặt mũi lớn và có rất nhiều danh tiếng ở Bắc Kinh.

      Để mở rộng lực ảnh hưởng của U Bảo, Lạc U mời lão mẹ nhà mình tới tham dự, đồng thời quyết định đem tiền thu được từ buổi lễ khai trương U Bảo toàn bộ quyên góp vào hội từ thiện, buổi lễ khai trương cũng là ngày bán ra trang sức của cửa hàng, phần ba số tiền của kỳ bán ra đều quyên góp cho quỹ hội Lạc Dư, duy trì thường xuyên các loại hoạt động cứu trợ.

      Nghi thức khai trương U Bảo được tổ chức rất thành công, Lạc gia cùng Tô gia đều có người tham dự, thậm chí lão gia tử Tang gia còn tự mình trình diện, còn có rất nhiều bạn bè trong thương giới và giới giải trí cũng đến, trường hợp thể long trọng.

      Hơn nữa khúc thanh xướng(*) của Lạc U, càng làm cho mọi người ở chỗ này cảm thấy kinh diễm gì sánh được, mà cửa hàng trang sức này của Lạc U, cũng trở thành đối tượng được fan hâm mộ của Lạc U chú ý.

      (*) khúc thanh xướng: Hát biểu diễn khúc nhạc mà cần hóa trang.

      Ở nơi thời đại thần tượng năng lượng vô hạn này, Lạc U rất thích hợp trở thành ngôi sao được chú ý, lực ảnh hưởng tuyệt đối là mạnh mẽ, ngay cả ngày khai trương cũng chưa tới, cửa hàng nho này thậm chí xuất truyền thông ở nước ngoài, mặc dù đơn giản chỉ là vài câu , nhưng cũng đủ để chứng minh lực ảnh hưởng của Lạc U.

      Mà mọi chuyện hỗ trợ lẫn nhau,ở thời điểm này, cửa hàng trang sức cũng nhờ vào danh tiếng của Lạc U càng thêm nổi tiếng, Lạc U cũng bởi vì lần truyền thông giới thiệu này, ở trong những ngôi sao thần tượng, dựa thân phận đại sứ từ thiện, lại tăng lên danh hiệu nhà thiết kế thiên tài!

      Truyền thông đưa tin tức cần điểm sáng, mà bọn họ cũng biết cách khai thác điểm sáng, cho nên thời điểm bọn họ biết các trang sức lộng lẫy trong cửa hàng trrang sức này đều là do Lạc U tự mình thiết kế, chút do dự liền dùng rất nhiều lời văn để diễn tả điểm sáng này, cũng làm cho nhân vật Lạc U này trở nên càng thêm nổi tiếng, nhất là các fan hâm mộ của Lạc U, biểu cũng đều càng thêm nồng nhiệt.

      Rất nhiều fan hâm mộ đều loại chờ mong đối với thần tượng của mình như vậy, chờ mong thần tượng của mình càng thêm hoàn mỹ, càng thêm xuất sắc, chờ mong người mình thích là giỏi nhất tốt đẹp nhất.

      Mà Lạc U lúc này, giống như là bảo tàng, làm cho những fan hâm mộ của , giống như là tìm kiếm bảo vật, tìm từng điểm từng điểm vô cùng ngạc nhiên từ người của , khai thác ra càng ngày càng nhiều bảo tàng hơn.

      “Tiểu U, giới thiệu cho cậu vài người bạn, người này chính là Triệu Duyệt, là bạn tốt nhất của mình, là chị em từ cùng nhau lớn lên mà, bố của ấy là Triệu phó bộ trưởng bộ tư pháp, người này chính là Lưu Phàm, ông nội của ấy là Tư lệnh quân khu C thị, còn có người này chính là Diệp Thiên Phong, bố của ấy là Phó bboj trưởng Bộ tài chính Diệp Chính Thanh...”

      Tang Dư Ninh mang theo ba người bạn của mình giới thiệu cho Lạc U, sau đó thay đổi đề tài, lại giới thiệu Lạc U với mọi người:

      “Người này là thiên kim Lạc gia Lạc U Lạc đại tiểu thư, mọi người coi như là người trong vòng tròn, biết có biết hay , ha ha, ở nơi này, tôi liền nhiều lời giới thiệu lại lần.”

      Ánh mắt Lạc U đảo qua ba người ở đây, tên là Triệu Duyệt kia rất đẹp, tuổi tác sai biệt lắm lớn hơn , lộ ra loại khí chất giỏi giang, mỗi cái giơ tay nhấc chân cũng có phong thái đại gia khuê tú, ngược lại làm cho trước mắt Lạc U sáng ngời, nghĩ cũng sai.

      Về phần còn dư lại hai người đàn ông, người tao nhã đẹp trai như ánh mặt trời, thoạt nhìn liền làm cho người ta có loại cảm giác vô cùng thoải mái, người lại lộ ra loại khí chất vô lại hoa hoa công tử, làm cho Lạc U cảm thấy rất phản cảm, nhất là lúc nghe thấy bố của là Diệp Chính Thanh, sắc mặt Lạc U lại càng lạnh hơn.

      Chính cái gọi là bạn bè của kẻ thù chính là kẻ thù, nghĩ tới chính mình thế nhưng lại ở chỗ này gặp phải trai cùng cha khác mẹ của Diệp Vẫn Thần, cái thế giới này trùng hợp đúng là nhiều a.

      ra đối với ba người được Tang Dư Ninh giới thiệu này, Lạc U đều nghe qua, đúng như Tang Dư Ninh vậy, bọn họ coi như là người trong vòng tròn, đều là ba đại nhân vật nắm quyền, coi như là chưa từng thấy qua, nhưng là tên của đối phương đều là biết đến, nhất là Lạc U, người có trí nhớ kiếp trước của mình, đối với ba người này liền càng hiểu hơn. là đại pháp quan tương lai, vì danh chờ lệnh (*), được xưng là người phụ nữ xinh đẹp nhất của giới tư pháp.

      là nhân vật của thế hệ trẻ tuổi lĩnh quân trong quân đội, ở trong quân đội lăn lộn phong sinh thủy khởi, nghiễm nhiên được chọn trở thành người nối nghiệp của đời kế tiếp.

      Mà người cuối cùng liền tương đối thú vị, là hoa hoa thị trưởng vô cùng có danh tiếng ở chính giới, tuổi còn trẻ liền bò đến vị trí thị trưởng, nhưng bản tính phong lưu lại nửa điểm cũng có thu liễm, có người phụ nữ của nhiều đến mức có thể tạo thành hậu cung.

      Đương nhiên, như những thứ này đều là chuyện xảy ra ở tương lai, tại đứng ở trước mặt Lạc U, chẳng qua là ba thanh thiếu niên thiếu nữ cùng Lạc U xê xích bao nhiêu.

      “Chào mọi người, tôi là Lạc U, rất hân hạnh được biết mọi người.”

      Lạc U rất thưởng thức Triệu Duyệt cùng Lưu Phàm, nhưng đối với Diệp Thiên Phong, lại có vẻ lạnh nhạt rất nhiều, người đàn ông này bất luận là gia thế hay là bản thân, đều là đối tượng làm Lạc U chán ghét.

      Nhưng mà hiển nhiên bản thân Diệp Thiên Phong lại có loại cảm giác này, trái lại biểu đối với Lạc U vô cùng có hứng thú, vẻ mặt nụ cười sáng lạn chút nào keo kiệt hướng về Lạc U nở rộ, nhìn Lạc U có chút quáng mắt.

      “Tiểu U, cũng có thể gọi em như vậy sao, là Diệp Thiên Phong, rất hân hạnh được biết em.”

      Diệp Thiên Phong là người lớn tuổi nhất trong năm người, hai mươi tuổi, làm việc cùng lời cũng có vẻ thành thục rất nhiều, giống như là tại, vươn tay liền muốn cùng Lạc U nắm tay.

      Lạc U có bất kỳ động tác đáp lại nào, ánh mắt lạnh như băng nhìn Diệp Thiên Phong, nhìn thẳng đến lúc sắc mặt khó coi, vô cùng được tự nhiên thu hồi tay của mình, có chút lúng túng :

      “Tiểu U đúng là lạnh lùng giống như lời đồn vậy a, ha hả.”

      “Diệp Vẫn Thần là người tôi che chở, nếu như còn dám khi dễ ấy, tôi liền diệt !”

      Cùng lúc Diệp Thiên Phong lúng túng cười, Lạc U cũng mở miệng giọng lạnh như băng, người thích che giấu bản thân lại vô cùng bao che khuyết điểm.

      Diệp Vẫn Thần ở Diệp gia bị đối xử như thế nào, hết sức ràng, đối với Diệp Thiên Phong cái tên đại nam hài này, nửa điểm hảo cảm cũng có, đối với cái người từng khi dễ Diệp Vẫn Thần đoạn thời gian rất dài này, nếu như phải là còn có chút lý trí, tại nghĩ tặng cho mấy đá.

      Lạc U làm cho bầu khí của năm người lúc đó xuất trầm mặc ngắn ngủi, nhất là Diệp Thiên Phong, sắc mặt của trở nên càng thêm khó coi, từ đến lớn người có thể đối với chuyện như vậy Lạc U còn là người thứ nhất, nhưng bất đắc dĩ với thân phận của Lạc U đặt ở nơi nào, cho dù có tâm phẫn nộ, căn bản cũng có chỗ phát tiết.

      “Tiểu U giỡn, nơi nào khi dễ cậu ấy đâu, trai của cậu ấy, chiếu cố cậu ấy còn kịp đây.”

      Tuy rằng rất tức giận, nhưng Diệp Thiên Phong dù sao cũng là đứa lớn lên trong đại gia tộc, loại thời điểm này nên hay nên, vẫn là biết, cho nên thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng cười.

      Nhưng hiển nhiên Lạc U căn bản cũng có ý tứ để cho tốt như thế, như cũ vô cùng lạnh lùng :

      ấy cần chiếu cố, chỉ cần cách ấy xa chút tốt rồi, hơn nữa ở đây cũng chào đón , mời ra.
      Chris thích bài này.

    5. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 64: Hát cho anh nghe
      Diệp Thiên Phong xám xịt rời , vốn là muốn , nếu như ở loại thời điểm này cứ như vậy rời , như vậy nếu bị truyền , mặt mũi lớn Diệp gia của cũng muốn dùng.

      Thế nhưng khi Lạc U chút khách khí muốn gọi bảo vệ lại đây đưa ra ngoài, Diệp Thiên Phong là thể rời , tuy rằng muốn lưu lại vài câu xã giao, nhưng nghĩ đến thân phận của Lạc U, nên cái gì cũng dám , xám xịt rời .

      Sau khi Diệp Thiên Phong rời khỏi, sắc mặt của Lạc U liền trở nên dịu rất nhiều, bắt đầu cùng Triệu Duyệt và Lưu Phàm trò chuyện, tính cách của hai người kia đều rất thẳng thắn, chỉ trò chuyện vài câu, để cho Lạc U rất có hảo cảm, mà Lạc U tuy rằng nhiều lắm, nhưng ứng đối thích hợp, làm cho người cảm thấy rất chân thành, hơn nữa phong thái của bản thân làm cho người ta thể sao lãng được, cũng làm cho hai người Triệu Duyệt cùng Lưu Phàm rất có hảo cảm, hơn nữa trong đó vừa có Tang Dư Ninh bôi trơn, quan hệ của bốn người rất nhanh liền trở nên thân thiện, thậm chí tại thời điểm tách ra, còn hẹn sẵn muốn cùng nhau tụ họp, hiển nhiên đều có ý tứ muốn gặp gỡ, mà cái này cũng là cơ sở để tương lai bọn họ tương lai phát triển xa hơn.

      Sau khi buổi lễ khai trương kết thúc, Lạc U liền giao mọi việc cho chủ cửa hàng lo liệu, đem chuyện của công ty trang sức toàn quyền giao cho Tang Dư Ninh phụ trách, mà mình cũng lần nữa tập trung tinh thần vào quay phim Thiên kim hắc đạo trong đoàn làm phim.

      Việc quay phimThiên kim hắc đạo hoàn thành được nửa, dự tính ở tuần cuối giữa tháng mười hai kết thúc toàn bộ việc quay phim, Lạc U lần nữa tiến vào trong việc khẩn trương quay phim, trạng thái tốt đẹp, tâm tình nặng nề cũng biến thành dễ dàng rất nhiều.

      Cảnh quay ngày hôm nay của Lạc U chính là cảnh của cuộc chạy trốn ở bên ngoài, toàn bộ đoàn làm phim đều chuyển đến mảnh trong rừng núi.

      Sau khi Lạc U hóa trang tốt xong liền xuất ở trước mặt mọi người với dáng vẻ vô cùng chật vật, nhưng mà cho dù trang phục nhếch nhác, mặt còn có tro bụi màu đen, nhưng cả người khí chất ưu nhã cũng giảm nửa phần, mỗi cái giơ tay nhấc chân xóa được thong dong càng làm cho người ta phải cảm thán.

      Nhưng mà trong nháy mắt khi Trần Dục hô bắt đầu, khí chất cả người Lạc U liền hoàn toàn thay đổi, cả người trong nháy mắt trở nên sắc bén, tuy rằng sắc mặt còn mang theo chút kinh hoảng, nhưng lại càng nhiều hơn là tàn nhẫn quyết tâm quả cảm kiên nghị.

      Đây chính là cá tính của Phượng Ninh trong Thiên kim hắc đạo, người con bướng bỉnh, mạnh mẽ lại kiên cường, thiên kim hắc đạo bị cuộc sống bắt buộc thể để cho mình phải trở nên lãnh khốc.

      Lạc U lại lần nữa rất hoàn mỹ diễn suất màn này, mỗi biểu cảm đặc biệt đều vô cùng hoàn mỹ làm cho Trần Dục tán thưởng thôi.

      Diễn viên như vậy thực rất xuất sắc, tuyệt đối kém bất luận nhân vật ảnh đế và ảnh hậu thành danh lâu nào, bộ phim này có thể mời được Lạc U tới làm nữ nhân vật chính, tuyệt đối là quyết đúng đắn nhất mà lại vinh hạnh nhất.

      “Tiểu U, cảnh quay kế tiếp là diễn cháu từ nơi này rơi xuống phía dưới, tuy rằng bị trọng thương, nhưng là thành công tránh khỏi đuổi giết, độ dốc của sườn núi khá là thoải, nhưng cũng có tính nguy hiểm nhất định, cháu xác định cần diễn viên đóng thế sao?”

      Trần Dục có chút lo lắng hỏi, ra làm như đạo diễn mà , thể nào thích có diễn viên đóng thế đến diễn thay, nhưng an toàn của diễn viên cũng được đặt ở vị đầu tiên, nhất là tiểu diễn viên Lạc U này, nếu xảy ra vấn đề gì, kham nổi trách nhiệm a.

      cần, bắt đầu .”

      Lạc U khoát tay đứng ngay ngắn vị trí của mình, động tác như vậy đối với căn bản phải vấn đề gì, ở Cổ Sát huấn luyện cũng phải là luyện , hơn nữa kiếp trước có chút trụ cột, tuyệt đối có vấn đề.

      Bắt đầu quay phim, động tác của Lạc U được gọi là vô cùng dứt khoát, chút do dự cũng có liền trực tiếp từ sườn núi ngã xuống, sau đó đường lăn lộn đến địa điểm được chỉ định, cả người tất cả đều là lá cây khô, mọi người nhìn mà trong lòng run sợ.

      “OK, tiểu U, thế nào?”

      Trần Dục là người đầu tiên chạy tới, Lý Hoành Vũ cùng Tiếu Tiêu sớm chờ ở bên, trước tiên đều đến gần tới kiểm tra tình huống.

      Thời điểm Lạc U nghe Trần Dục hô qua, cũng xoay người đứng lên, động tác dứt khoát, làm cho rất nhiều người nhịn được vỗ tay trầm trồ khen ngợi, bọn họ rốt cuộc phát ưu thế của Lạc U, tiểu nha đầu này ràng cho thấy được luyện qua a.

      Trần Dục cũng nhìn ra ít manh mối, cuối cùng cũng yên tâm.

      “Vâng, cảnh quay này qua ?”

      Lạc U thèm để ý gật đầu, loại chuyện này đối với tính là gì.

      “Đương nhiên là qua, diễn suất của cháu so với diễn viên đóng thế còn tốt hơn, cháu nghỉ ngơi trước , chú quay cảnh kế tiếp.”

      Trần Dục tán thưởng Lạc U câu, sau đó liền bắt đầu chuẩn bị cho cảnh quay kế tiếp, cảnh kế tiếp cũng là ở trong khu rừng cây này, Lục Đình diễn vai thuộc hạ cũng bởi vì bị tách ra khỏi Lạc U mà thân mình ở trong rừng rậm chạy thoát thân, nhưng mà kết quả lại thê thảm hơn so với Lạc U, có tránh được truy nã mà bị bắt trở lại.

      Năng lực học tập của Lục Đình rất mạnh, hơn nữa lại rất khắc khổ, cũng có bởi vì mọi người khen ngợi cậu mà trở nên kiêu ngạo, ngược lại vẫn thận trọng cố gắng làm việc của bản thân như trước, cố hết sức để cho mình thể tốt.

      Diễn suất của Lục Đình cũng ngày càng thuần thục hơn, tuy rằng có chỗ còn thiếu sót, nhưng miễn cưỡng vẫn là có thể làm cho vị đạo diễn Trần Dục hay xoi mói này hài lòng.

      Mà hôm nay quay cảnh này, Lục Đình là phải ăn chút khổ sở, ở trong rừng rậm chạy trốn, thỉnh thoảng còn phải té ngã leo cây, ngược lại Lục Đình có chút chật vật, trong đó cũng có mấy lần, Trần Dục cũng có khách khí trực tiếp hô to chỗ này được, Lục Đình khiêm tốn học tập lập tức sửa lại, quay vài lần cũng được qua.

      Mà cảnh quay cuối cùng là Lục Đình từ cây ngã xuống ở trong rừng rậm, Trần Dục cũng hỏi thăm qua có cần diễn viên đóng thế hay , nhưng bị Lục Đình từ chối.

      Có lẽ cậu còn chưa đủ xuất sắc chưa đủ tốt, có lẽ cậu căn bản cũng thể so sánh được với , nhưng mà cậu cũng nghĩ phải cố gắng muốn liều mạng đuổi theo, hẳn nhất định phải đến đứng ngang bằng với , nhưng dù cho chỉ là cách gần chút cũng tốt.

      Trong lòng Lục Đình có bí mật muốn để cho người khác biết, bí mật này chỉ có mình cậu biết, bí mật xa hoa thiết thực lại làm cho người ta rung động lại có chút đau lòng, cậu thích , như ánh sáng chói mắt, làm cho cậu nghĩ cả đời mình đều thể theo đuổi được!

      Diễn suất của Lục Đình rất tốt, vẻ mặt khi từ cây rơi xuống đều rất hoàn mỹ, trong kinh hoảng mang theo kiên định, mọi người xem đều cảm thấy sai, mà trong nháy mắt khi mà mọi người có chú ý tới đó, thời điểm Lục Đình từ dưới đất bò dậy, trong mắt Lục Đình lại chỉ có bóng hình, mà khi đó cậu chờ mong, cũng chỉ là vẻ mặt khẳng định của người kia.
      Lạc U đối với diễn suất của Lục Đình xem như là hài lòng, dù sao Lục Đình vẫn chỉ là cậu bé, cho nên thời điểm nhìn thấy Lục Đình thành công diễn được cảnh kia, liền nhịn được gật đầu, cuối cùng thừa nhận biểu của Lục Đình.

      Mà thời điểm Lục Đình nhìn Lạc U, đúng lúc thấy được là màn này, xong trong nháy mắt Lục Đình liền lộ ra nụ cười sung sướng.

      Có thể được người trong lòng của mình thừa nhận, loại cảm giác này thực rất tốt.

      Cuối tuần tháng mười , trước sinh nhật của Lạc U ngày, ba Lạc và mẹ Lạc cùng các trưởng bối của Lạc gia và Tô gia đều gọi điện thoại đến cho Lạc U, hỏi xem có muốn tổ chức buổi tiệc sinh nhật hay , dù sao Lạc U cũng mười sáu tuổi.

      Nhưng bị Lạc U lấy lý do công việc bận rộn mà cự tuyệt, bây giờ có tâm tư đâu mà nghĩ tới sinh nhật, cũng phải là đứa , bận rộn đến mức có thời gian mà nghỉ ngơi, còn nghĩ cái gì mà sinh nhật a.

      Bởi vì đoàn làm phim vẫn luôn muốn đuổi kịp tiến độ, mấy ngày nay Lạc U bề bộn nhiều việc, ra các trưởng bối của Lạc U cũng biết điều này, lúc bị Lạc U từ chối liền cũng có cưỡng cầu nữa, chỉ là bảo Lạc U phải chăm sóc tốt cho chính mình, nên quá cực khổ.

      Cùng ngày Lạc U sinh nhật, từ thời điểm rất sớm Tào Viêm Hi cùng Tiếu Tiêu liền đưa Lạc U đến phim trường, sinh nhật của Lạc U có công khai, tất nhiên có người nào biết, vẫn quay phim đến trưa, cũng có xảy ra tình huống khác biệt gì, nhưng mà sau khi ăn xong cơm trưa, thời điểm Lạc U sắp phải tiếp tục quay phim, Tiếu Tiêu lại đưa điện thoại qua.

      “Tiểu thư, Diệp thiếu gia Diệp Vẫn Thần gọi điện tới, có muốn nhận ?”

      Trong ánh mắt của Tiếu Tiêu mang theo lau chút hiếu kỳ, thiếu niên này là Lạc U tự mình thông báo muốn đưa vào danh sách trực tiếp thông truyền điện thoại, tuy rằng còn chưa từng thấy qua, nhưng cũng làm cho những thân vệ theo bên người Lạc U bọn họ rất là tò mò, rốt cuộc là dạng con trai gì bắt tâm hồn thiếu nữ của tiểu thư nhà mình thành tù binh đâu?

      Giống như suy nghĩ của các trưởng bối Lạc gia cùng Tô gia, thành viên đội thân vệ cũng đem Diệp Vẫn Thần trở thành bạn trai của Lạc U, dù sao quan hệ của hai người là có chút đặc biệt, bọn họ mặc dù có gặp qua, nhưng là nghe qua.

      “Nhận.”

      Lạc U vừa xong cũng trực tiếp cầm lấy điện thoại, giọng mang theo nụ cười mở miệng:

      “Đầu gỗ, rốt cục nhớ tới gọi điện thoại cho em?”

      phong thư, tảng đá, người đàn ông này hơn ba tháng, còn có gọi điện thoại tới cho đâu.

      “... Sinh nhật vui vẻ.”

      Diệp Vẫn Thần dường như ngây lăng sửng sốt chút mới phản ứng được, đầu gỗ trong miệng tiểu U hình như là gọi mình , giống như là đầu gỗ sao?

      “Cảm ơn.”

      Lạc U cũng nghĩ là đầu gỗ này còn nhớ sinh nhật của mình, trình độ coi trọng của người đàn ông này đối với mình, sớm lĩnh giáo qua rồi.

      trở về được, xin lỗi.”

      Giọng của Diệp Vẫn Thần có chút kiềm chế, dường như có vẻ rất khó chịu, mà cũng có chút khổ sở, sinh nhật của tiểu U mỗi năm chỉ có lần lại thể trở lại, thực cảm thấy tốt, hy vong có thể nhìn thấy tiểu U.

      “Đứa ngốc.”

      Lạc U bất đắc dĩ liếc mắt, người đàn ông này cho dù là đối với cái gì cũng đều đều nghiêm túc như vậy, bộ đội đặc chủng đâu là ra liền ra được, nơi nào bởi vì loại chuyện này mà trách đâu.

      đầu khác của điện thoại Diệp Vẫn Thần trầm mặc, có chút rầu rĩ nắm chặt điện thoại, phải là muốn mở miệng, mà là biết nên cái gì.

      Lạc U cảm thấy được đối phương trầm mặc, có chút nghi ngờ hỏi:

      “Tại sao chuyện?”

      biết cái gì.”

      Diệp Vẫn Thần ăn ngay , đối với nghi vấn của Lạc U, cho tới bây giờ đều là như vậy.

      , em cúp máy đây.”

      Lạc U muốn thở dài, người đàn ông này ở trong quân đội lăn lộn hơn ba tháng, thế nào lại cảm thấy còn ngốc hơn đâu.

      “Có thể cúp máy sao? muốn nghe giọng của em chút.”

      Giọng của Diệp Vẫn Thần trở nên có chút khẩn thiết, rất ràng có ý giữ lại.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :