1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại làm vợ yêu vô địch - Mị Dạ Thủy Thảo (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 64-2: Hát cho anh nghe (2)
      Editor: shizuka nguyễn

      muốn nghe em cái gì?”

      Nghe thấy Diệp Vẫn Thần như vậy, ngược lại Lạc U vội mà cúp điện thoại, trái lại thần thái buông lỏng bắt đầu cùng Diệp Vẫn Thần trò chuyện, tuy rằng luôn cảm thấy mình cùng Diệp Vẫn Thần đến cái đề tài câu chuyện chung gì, thậm chí là đề tài câu chuyện đều rất ít.

      Nhưng cùng Diệp Vẫn Thần ở chung chỗ, cũng chuyện để cho thấy vô cùng thoải mái, tấm lòng của người đàn ông này đối với , làm cho có thể rất dễ dàng có nửa điểm áp lực ở chung cùng với .

      Nhất là lúc nghĩ đến phần cảm động khi mà người đàn ông này thề sống chết tương tùy(*), làm cho cảm thấy ấm áp, cảm thấy việc nặng kiếp này, chỉ là cơ hội báo thù, còn là phần cảm tình làm cho cần phải quý trọng.

      (*) Sống chết tương tùy: Cùng sống cùng chết

      Người đàn ông này giống như là mặt trời mùa đông, ấm áp nhưng cũng nóng bỏng chiếu xạ ở trong sinh mệnh có chút lãnh mạc của , làm cho dù có băng lãnh hơn, cũng có thể cảm nhận được phần thoải mái ấm áp.

      Lạc U nghĩ tới cảm giác của chính mình, nhưng biết mình ở trong lòng của Diệp Vẫn Thần cũng mang lại cảm giác như vậy, cũng là ánh sáng mặt trời ở trong sinh mệnh u của Diệp Vẫn Thần, nhưng mà phải là nắng ấm mùa đông, mà là mặt trời mùa hè tỏa sáng rừng rực, rực rỡ mạnh mẽ nhất.

      biết, cái gì cũng được.”

      Diệp Vẫn Thần ở đầu điện thoại bên này có chút vụng về suy nghĩ chút, cũng nghĩ ra được cái gì.

      “... Vậy em hát cho nghe , được ?”

      Lạc U suy nghĩ chút, cũng biết nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt sáng lên, nghĩ, nếu liền hát bài hát .

      “Được!”

      Diệp Vẫn Thần cười vui vẻ, ngũ quan thâm thúy như điêu khắc dường như trong nháy mắt liền sáng lên, cả người đều lộ ra loại hương vị hưng phấn!

      Tiểu U muốn hát cho nghe, làm sao có thể được, đây là chuyện cầu cũng được a!

      Lạc U giọng bắt đầu hát, hát cũng phải là ca khúc “Tặng bạn giấc ngủ yên” mà mọi người đều biết, mà là ca khúc khác là “Vương miện” từ khúc, ca khúc này là bài hát mà gần đây Lạc U sáng tác cùng sửa chữa.

      còn có quên chuyện bản thân chuẩn bị tổ chúc chương trình ca nhạc, thỉnh thoảng có thời gian rảnh rỗi cũng sáng tác vài ca khúc, mà bài hát “Vương miện” này là trong số tác phẩm gần như hoàn thành, tại cho dù là thanh xướng(*), cũng rất có hương vị.

      (*) Thanh xướng: Biểu diễn, ca hát mà cần hóa trang, nhạc đệm.

      “Vương miện” rất khác so với “Tặng bạn giấc ngủ yên”, “Tặng bạn giấc ngủ yên” linh hoạt kỳ ảo cùng thanh u, còn “Vương miện” là ca khúc có loại khí phách cùng cường thế, cho dù là thanh xướng, cũng làm cho người khác có loại cảm giác bị áp chế ngừng thở.

      Chỗ Lạc U ngồi lúc này cũng phải là nơi nghỉ ngơi, mà là góc sáng sủa ở phòng quay phim, xung quanh cũng tụ tập vài người, vốn là bởi vì liên quan tới Lạc U mà có vẻ rất là an tĩnh, tại Lạc U vừa cất tiếng hát, càng hấp dẫn lực chú ý của mọi người xung quanh, ngay cả thanh hô hấp cũng đều thay đổi hơn.

      Ngắn ngủn trong vòng phút, càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại ở trong cái góc này, có lẽ kiếp trước Lạc U chỉ có thể người thất bại, dù sao trước những phản bội như vậy, tử vong như vậy, quả là làm cho cảm thấy mình có chút hữu nhãn vô châu(*) cùng chỉ số thông minh thấp.

      (*) Hữu nhãn vô châu: Có mắt tròng (shizuka: Bởi vì chỗ này mình thấy để lại câu này hay hơn nên chỉ giải thích nghĩa ở bên dưới còn ở câu văn mình giữ nguyên nha ^^).

      Thế nhưng, là nghệ sĩ trong giới giải trí, Lạc U quả lại là diễn viên vô cùng xuất sắc, có thiên phú lại chăm chỉ nỗ lực, danh hiệu ảnh hậu của là hoàn toàn xứng đáng, mà kiếp này, Lạc U càng đem thiên phú của mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, bao giờ cố ý giấu giếm nữa, hoặc là thèm để ý lãng phí tài hoa của mình!

      Hát, dùng thanh tự nhiên của chinh phục toàn bộ thế giới, kiếp trước Lạc U bởi vì thích mà buông tha, kiếp này Lạc U lại nghĩ dũng cảm thử nghiệm con đường khác biệt này chút, khiêu chiến chính mình, vượt qua mình, chỉ có như vậy, của trùng sinh lại mới có thể có ý nghĩa.

      “Vương miện” tuyệt đối là ca khúc có thể làm chấn động lòng người, ca khúc trào dâng mạnh mẽ làm cho trái tim của tất cả mọi người đều có loại cảm giác đập rộn lên lỗi nhịp.

      Hát xong khúc, Lạc U cũng cảm thấy được mọi người xung quanh nhìn chăm chú, nhàng cười cười, cũng có để ý tới nhiều hơn, mà là quay sang điện thoại mang theo chút ôn nhu khó có được :

      “Êm tai sao?”

      Ôn nhu như nước, là ai, có thể có được vẻ ôn nhu này? Giờ khắc này, trong lòng của rất nhiều người hẹn mà cùng nghĩ, hâm mộ.

      “Êm tai.”

      Diệp Vẫn Thần nghĩ, đây là thanh dễ nghe nhất thế giới a, làm sao nghe hay.

      “Vậy sau này lại hát cho nghe, em phải quay phim, cúp máy đây.”

      Tuy rằng cảm thấy cho dù mình có hát bất kỳ cái gì, Diệp Vẫn Thần đều cảm thấy hay, nhưng khi nghe thấy Diệp Vẫn Thần xong, Lạc U vẫn cảm thấy rất hài lòng.

      Lạc U ra hiệu Trần Dục có thể tiếp tục quay phim, nhưng Trần Dục lại do dự :

      “Tiểu U a, cháu hát bài hát này sai, ca khúc cuối phim Lục Đình hát, nếu ca khúc mở đầu bộ phim này cháu tới hát được ?”

      ca khúc đầu phim có dự tính từ trước, nhưng sau khi Trần Dục nghe được Lạc U hát bài hát này, bỗng nhiên lại giật mình tỉnh giấc, trong đoàn phim của có thể chọn được người thích hợp như thế, đâu còn cần tìm trợ giúp từ bên ngoài làm gì a, đây phải là bỏ qua dưa hấu để lượm hạt vừng hay sao.

      “Chú đây là dự định tận dụng tất cả của cải của cháu?”

      Lạc U vừa nhìn Trần Dục cái, liền hiểu tâm tư của .
      “Ha ha, tiểu U cũng là càng ngày càng hài hước, chú đây phải là vì tiết kiệm tài chính cho đoàn phim sao, cháu là người đầu tư, tiết kiệm chút tiền chẳng lẽ tốt?”

      Trần Dục càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này của mình sai.

      “Tiết kiệm tài chính? chú đây là ngay cả tiền lương cũng dự định thanh toán?”

      Lạc U nhướn mày, Trần Dục này chỉ là dự định tận dụng hết tất cả của cải của , hơn nữa còn là dùng trắng trợn a.

      “Ai nha, tiền lương cái gì mà tiền lương, nhiều về tiền thương cảm tình, tiểu U, cháu là nữ nhân vật chính, thể keo kẹt như vậy.”

      Trần Dục coi như là cùng Lạc U đần độn, cũng tùy ý sinh ra, dù thế nà cũng hạ quyết tâm để cho Lạc U đến hát bài hát này.

      Lạc U suy nghĩ chút, có tiền lương hay ra cũng thèm để ý, dù sao cũng là bộ phim mà chính đầu tư, nơi nào tính toán như thế, chỉ là ca khúc đầu phim này có muốn hát hay đâu?

      “Hát cũng có thể, nhưng mà bài hát cháu muốn tự mình làm.”

      Lạc U cảm thấy nếu mình cũng lựa chọn con đường ca sĩ này, như vậy mình phải cần cố gắng để làm ra bài hát hay nhất, dựa theo ý tưởng của , phát triển con đường nhạc của , phải có ý nghĩa.

      Ánh mắt của Trần Dục sáng lên, đối với đề nghị này của Lạc U rất cảm thấy hứng thú:

      “Nghe ca khúc “Tặng bạn giấc ngủ yên” là do chính cháu sáng tác, bài hát lúc nãy cũng vậy sao? Nếu như cháu đồng ý vì bộ phim này của chúng ta tự mình sáng tác ca khúc, như vậy tất nhiên là hay nhất.”

      Truyện chỉ được đăng tạThần thoại truyền kỳ diễn viên mới, Lạc U chính là đại biểu của diễn viên mới thần thoại kia, Trần Dục tất nhiên nghe qua ca khúc “Tặng bạn giấc ngủ yên” làm cho Lạc U khúc thành danh, đối với ca khúc mà Lạc U tự mình sáng tác ngược lại tràn đầy chờ mong.

      Chuyện về ca khúc đầu phim cứ như vậy quyết định xuống, mà ở trong trụ sở huấn luyện của quân khu nào đó ở Thượng Kinh, Diệp Vẫn Thần thân mặc đồ rằn ri, cũng là lần thứ hai tham gia vào trong huấn luyện như ở trong địa ngục.

      Lạc gia là gia tộc kiên định chăm chỉ, cũng là gia tộc vô cùng coi trọng thực lực chân chính của người phụ nữ nhà mình, Diệp Vẫn Thần tại coi như là nửa người Lạc gia.

      Hơn nữa lại là thông qua quan hệ của Lạc gia để tiến vào tham gia huấn luyện bộ đội đặc chủng này, cho nên huấn luyện của , chỉ gian nan cùng áp lực lớn hơn so với người bình thường, tuyệt đối có nửa phần ý tứ làm việc chung vì việc riêng.

      Mà bản thân của Diệp Vẫn Thần, cũng tuyệt đối có thể gọi là người liều mạng nhất, liều mạng huấn luyện, liều mạng nỗ lực, mỗi lần huấn luyện dường như cũng là loại cố gắng đột phá chính mình của , vô số mồ hôi vẩy lên giáo trường, tuy rằng chỉ có thời gian ngắn ngủi hơn ba tháng, nhưng biến hóa của Diệp Vẫn Thần, tuyệt đối là long trời lỡ đất!

      Kiên nghị quả cảm, dũng kiên cường, trong khí tức lãnh khốc khí tức sinh ra hương vị thiết huyết(*), so sánh với sát thần lãnh huyết chỉ nỡ rộ trong đêm đen lãnh huyết, bây giờ Diệp Vẫn Thần càng giống như là vị tướng quân thiết huyết giơ roi phóng ngựa thế như chẻ tre dưới ánh mặt trời (**), thay đổi thể lớn.

      (*) Thiết huyết: Ý chí kiên cường và giàu lòng hy sinh (shizuka: vì chỗ đấy mình thấy giữ nguyên là thiết huyết hay hơn nên mình để từ đó lại ^^).

      (**) shizuka: Ý của câu này là Thần ca giống như vị tướng có thế mạnh như vũ bão áp đảo quần phương^^.

      “Tiểu đội trưởng, nghe hôm nay gọi điện thoại cho bạn a, hắc hắc, cảm giác làm sao, có phải là đặc biệt nhớ đúng hay a?”

      Lúc nghỉ ngơi, Diệp Vẫn Thần còn trở về chỗ bài hát mà Lạc U hát, đồng đội bên người liền cười hì hì xông tới.

      Ở trong thi đấu cá nhân Diệp Vẫn Thần nhiều lần nhận được thành tích số tại đại đôi đặc chủng này, tháng trước được đề bạt trở thành tiểu đội trưởng, thành viên trong đội có được mười đội viên.

      Mà ở trong quân đội này, thông tin tuyệt đối là muốn bảo mật, căn bản cho phép sử dụng điện thoại di động cùng các phương thức truyền tin khác, buổi trưa Diệp Vẫn Thần gọi điện thoại cho Lạc U, tất nhiên là phải qua chuyển giao cho quân đội lính truyền tin, thảo nào điều này cũng làm cho người khác biết.

      Diệp Vẫn Thần vẫn luôn là người ít , nhưng thực tế cũng tính là quá khó khăn khi tiếp xúc, nhất là những người đàn ông cùng nhau phấn đấu trong quân đội.

      Tiếp xúc qua lại lâu cũng quen thuộc, thành viên trong cái tiểu đội của Diệp Vẫn Thần này, đại bộ phận đều vô cùng kính nể Diệp Vẫn Thần, đối với tính tình ít của căn bản cũng để ý chút nào.

      “Ừ.”

      Giọng của Diệp Vẫn Thần có chút buồn bực, là rất nhớ Lạc U, hôm nay nghe được giọng của , càng thêm nhớ.

      “Ai nha, chúng ta làm lính liền có điểm tốt ấy, có tự do gì, nhớ bạn cũng thấy được, tiểu đội trưởng, bạn của có xinh đẹp hay a, có ảnh chụp gì hay , mang ra cho các em mở mang tầm mắt.”

      Trong tiêu đội Diệp Vẫn Thần phụ trách này, hầu như tất cả thành viên đều là mười bảy mười tám tuổi, Diệp Vẫn Thần năm nay mười tám tuổi, cùng tất cả mọi người sai biệt lắm, chung đụng thời gian tất nhiên có vẻ tùy ý rất nhiều.

      Mà ở trong quân doanh, phụ nữ coi như là trong những đề tài chung của cộng đồng, ai bảo ở đây thiếu hụt nhất chính là phụ nữ đâu.

      Thấy Diệp Vẫn Thần ở đây chuyện phiếm, vài người khác trong tiểu đội cũng đều bu lại, cùng nhau ồn ào.

      Diệp Vẫn Thần có chút được tự nhiên, lạnh lùng liếc mắt trừng người hỏi kia cái, mới mở miệng :

      phải là bạn , được lung tung, được lấy ấy ra để đùa giỡn, nếu tôi đánh cậu.”

      Diệp Vẫn Thần xong giơ giơ quả đấm, thể nào thích người khác dùng cái loại giọng điệu có chút đùa giỡn này khi nhắc tới Lạc U, tuy rằng biết đối phương có ác ý, nhưng chính là thích.

      “Đừng đánh đừng đánh, em tôi đây phải là quan tâm sao, nhưng mà lão đại làm sao còn đơn phương như vậy a, phải cố gắng a, ngộ nhỡ trong thời gian tới chị dâu bị người khác cướp mất, khóc cũng khóc được a.”

      Tiểu tứ bên né tránh bên sợ chết , dáng vẻ lão đại nhà mình biến sắc mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng tiểu Tứ chính là nhịn được trêu ghẹo vài câu, ai bảo dáng vẻ của lão đại nhà mình luôn luôn lạnh lùng, biến sắc mặt chung quy so với mặt tê liệt vẫn mạnh hơn a.

      Nhưng mà, hơn nữa phản ứng này của Diệp Vẫn Thần cùng với lời coi đối phương như bảo bối, ngược lại làm cho thành viên trong tiểu đội ở đây đều đối với tồn tại của Lạc U càng thêm tò mò, rốt cuộc là người con như thế nào, mới có thể làm cho lão đại nhà mình để ý như thế đâu?
      Chris thích bài này.

    2. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 65: Thật sự còn chưa đủ
      Đầu tháng mười hai, Lạc U quay phim Thiên kim hắc đạo tiến vào giai đoạn kết thúc, theo như thời gian trong đợt tuyên truyền bộ phim này ở giai đoạn trước là vô cùng đúng lúc.

      Mà trong đó bởi vì nguyên nhân là có trận động đất, vốn là nên phải yên tĩnh chút, nhưng bất đắc dĩ liên quan tới Lạc U làm quảng cáo, làm cho toàn bộ đoàn làm phim đều nhận được nhiều quan tâm hơn, tất nhiên cũng đối với bộ phim Thiên kim hắc đạo này sinh ra càng nhiều mong đợi hơn.

      các diễn đàn có rất nhiều thanh thảo luận, nhưng mà nóng nhất lại là về vấn đề hình tượng của Lạc U, Lạc U mới chỉ tham gia đóng phim trong duy nhất bộ phim điện ảnh cổ trang, trong phim Lạc U đóng vai công chúa, ưu nhã cao quý chính là hình tượng coi như là sâu vào lòng người.

      Sau đó lại bởi vì tặng cho mọi người giấc ngủ yên mà được dán lên cái nhãn thiên sứ từ thiện, những thứ này đều là hình tượng chính diện, đều là cái loại hình tượng tinh thuần lương thiện này, như vậy có rất nhiều người muốn hỏi, Lạc U có thể diễn tốt hình tượng lạnh lùng lãnh khốc của thiên kim hắc đạo này sao?

      Đối với lần này Lạc U biết, lại là có gì để trả lời cả, mà toàn bộ đoàn làm phim đều được Trần Dục nắm trong lòng bàn tay, cũng phong tỏa rất nhiều tin tức, loại bảo mật này cũng là vì làm cho Lạc U có thể hấp dẫn càng nhiều quan tâm cùng hiếu kỳ hơn, bỗng nhiên nổi tiếng mới là hiệu quả mà Trần Dục muốn đạt được.

      Mà cũng chính là trong đầu tháng mười hai, Lạc U vì Thiên kim hắc đạo đặc biệt sáng tác ca khúc đầu phim cũng chính thức hoàn tất việc thu , tên được đặt là “Vương miện đen”, là ca khúc mà đem ca khúc “Vương miện” tiếp tục sửa chữa mà soạn ra.

      Mang theo khí tức hắc ám thiết huyết sát phạt, có ý chí bất khuất cứng cỏi, lại để cho tâm tình của người nghe dâng trào kích động dứt, lại để cho người ta cảm thấy có chút áp lực cùng bi thương có cách nào khống chế.

      Đối với ca khúc mở đầu này, nhóm người Trần Dục hết sức hài lòng, ánh mắt của những người còn lại nhìn Lạc U cũng càng ngày càng trở nên nồng nhiệt, bọn họ giống như chứng kiến quá trình trưởng thành của nhân vật truyện kỳ.

      Mà cùng lúc đó, Lạc U cũng giúp đỡ Lục Đình sửa chữa tạo ra ca khúc cuối phim, Lục Đình hát mấy lần mọi người nghe cũng đều cảm thấy rất tốt, điều này cũng làm cho Trần Dục càng hài lòng hơn, luôn cảm thấy Lạc U là phúc tinh của cả đoàn phim, có Lạc U liền cái gì cũng đều có.

      đến đây, chỉ có số nhân vật có chút mâu thuẫn trong đoàn làm phim cần đề cập nữa, bởi vì tỷ suất thu hút người xem của đoàn làm phim cực cao.

      tồn tại của Vân Nham cũng đưa tới ít đề tài câu chuyện, nhưng mà đều nằm ở trong tay Lạc Học Tâm, mà rất nhiều thế lực trực tiếp đưa tin xuống, ngược lại có quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực.

      Nhưng lại nhằm vào các loại xếp hạng vinh dự mà Vân Nham từng đạt được phát tin phen, dùng các loại câu văn từ ngữ trần thuật lại tình cảnh có chút thê thảm của Vân Nham, trái lại lấy được ít đồng tình.

      Cũng làm cho thái độ của quần chúng đối với Vân Nham trở nên càng thêm bao dung hơn chút, để cho Vân Nham thở dài hơi ở trong lòng, còn có chút lo lắng bởi vì mình mà ảnh hưởng đến thành tựu của toàn đoàn làm phim.

      Qua chuyện này mà Vân Nham lần nữa chứng kiến năng lực của nữ vương giới giải trí Lạc Học Tâm, cái gọi là vụ tai tiếng scandal, cái gọi là tin tức truyền thông, vậy còn là muốn xem chỉ dẫn của chuyên gia, mà câu của Lạc Học Tâm, đó là rất nhiều tình thế xảy ra với truyền thông, trừ phi những truyền thông này cũng muốn tồn tại nữa.

      Trong tuồi cuối của tháng mười hai, hai ngày trước Lễ Giáng Sinh, Thiên kim hắc đạo chính thức kết thúc quay phim, thời điểm quay xong cảnh cuối cùng, toàn bộ đoàn làm phim đều vui mừng hoan hô, bộ phim hắc đạo duy nhất lấy vị thành niên làm trọng tâm câu chuyện ở trong nước, rốt cục cũng quay xong.

      Tổng cộng ba tháng rưỡi, tổng vốn đầu tư sắp lên tới năm nghìn vạn, hơn phân nửa nhân vật trong phim đều là do minh tinh điện ảnh đảm nhận, số ít còn lại là người mới vô cùng có tiềm lực đảm nhận, cá biệt còn có người từng là ảnh đế, hơn nữa còn thêm đạo diễn và biên kịch có tiềm chất vô cùng tốt, quả là làm cho mọi người chờ mong ngớt.

      Mà trong chờ mong của quần chúng này, nhận được nhiều chờ mong nhất tất nhiên là vị nữ nhân vật chính Lạc U, hầu như tất cả truyền thông và các trang web lớn đều chút về tin tức của Lạc U.

      Mà trong chuyện này tin tức nóng hổi nhất đó là Lạc U vì Thiên kim hắc đạo biên soạn nhạc phim, tại Lạc U được biết đến là người mới có tiềm chất nhất trong giới nhạc, hơn nữa còn là người mới được công nhận là người toàn năng.

      Bên ngoài rất náo nhiệt, nhưng trái ngược với náo nhiệt kia, vừa kết thúc quay phim Thiên kim hắc đạo Lạc U lại tiến vào trạng thái biệt lập, cả người đều đầu nhập vào trong trạng thái sáng tác ca khúc mới.

      chính là vì buổi biểu diễn của mình làm các công tác chuẩn bị, hơn nữa cũng nhanh chóng có kế hoạch bắt đầu buổi biểu diễn, bởi vì muốn tổ chức buổi biểu diễn công ích, đem tất cả số tiền nhận được của buổi biểu diễn đều quyên góp cho nơi bị xảy ra động đất.

      ra Lạc U cũng biết, nơi gặp tai hoạ vấn đề cần phải giải quyết cũng phải vấn đề tiền bạc, tiền quốc gia cũng có thể chu cấp, bọn họ cần chỉ là mái ấm áp gia đình, còn có người nhà làm cho bọn họ cảm thấy ấm áp, nhưng đối với chuyện này Lạc U chỉ có thể là hữu tâm vô lực(*).

      (*) Hữu tâm vô lực: Có lòng mà có sức. Ý Lạc U thể làm cho những người gặp nạn kia có gia đình trọn vẹn như bao gia đình bình thường khác.

      Nhưng mà để cho Cổ Sát nhận nuôi vài nhi, mặc dù Cổ Sát là tổ chức ngầm có độ nguy hiểm cao, nhưng thực tế đãi ngộ cũng rất tốt, đây đối với những nhi mà , chưa hẳn phải là chuyện tốt.

      Lạc U trầm xuống tâm đến sáng tác là an tĩnh (shizuka: câu này mình hiểu nhưng cách nào có thể biểu đạt ra cách hoàn mỹ, cho nên nàng nào nghĩ ra câu nào hay hơn câu này lại còn khớp nghĩa cmt cho mình nha, mình sửa lại^^), lựa chọn vài ca khúc vô cùng kinh điển cùng thích trong trí nhớ, dựa theo sở thích của mình làm vài cải biến, sau đó liền thử viết vài ca khúc mới.Tuy rằng thể là đạt được đến mức vô cùng hoàn hảo, nhưng mỗi ca khúc cũng đều là phí hết tâm tư sáng tác ra được, hơn nửa tháng, Lạc U tổng cộng làm ra mười hai bài hát, hơn nữa còn có hai ca khúc là “Tặng bạn giấc ngủ yên” và “Vương miện đen”, tổng cộng là mười bốn ca khúc.

      Để ứng phó với buổi biểu diễn tất nhiên là có chút đủ, nhưng mà Lạc U cũng nghĩ xong, bản thân hát mười bốn ca khúc này, còn lại đều mời những ca sĩ khác đến trợ trận, dù sao loại lễ biễu diễn công ích này, có Lạc hỗ trợ, chắc chắn là thiếu ca sĩ.

      Mà trong khoảng thời gian Lạc U sáng tác ca khúc này, tin tức Lạc U sắp tổ chức buổi biểu diễn nhạc cũng thông qua các phương tiện truyền thông, các tạp chí lớn tuyên truyền ra ngoài.

      Hơn nữa Lạc cũng hao phí rất nhiều tâm tư, tự mình làm công tác chuẩn bị cho buổi biểu diễn của Lạc U, ngay cả người đại diện Lý Hoành Vũ này, cũng chỉ là theo làm trợ thủ, lần nữa làm cho mọi người đều nhận thức được tầm quan trọng của Lạc U.

      Người nổi tiếng, người đào bới tin tức tất nhiên cũng nhiều hơn, gia thế bối cảnh của Lạc U vẫn thuộc loại trạng thái nửa bảo mật, cho nên cũng có rất nhiều truyền thông từ đủ loại con đường muốn đào móc ra tin tức, nhưng mà tin tức có thể đào móc ra lại chưa hẳn có can đảm công bố ra ngoài, cho nên người tìm tới chỗ Lạc Học Tâm liền càng ngày càng nhiều.

      Nhà giàu có thiên kim dấn thân vào trong giới giải trí, vừa mới xuất liền trào dâng cuồn cuộn lòng người, thần khúc an giấc càng được giới nhạc phong vương, thành tích đáng kiêu ngạo như vậy, điểm sáng của đề tài câu chuyện như vậy, như thế nào lại làm cho các tạp chí lớn xua như xua vịt.

      Đối với lần này, Lạc Học Tâm cũng là có chút mâu thuẫn, Lạc gia bọn họ cũng phải để ý việc Lạc U biểu lộ thân phận, minh tinh giới giải trí mặc dù đối với Lạc gia mà cũng phải là công việc vinh quang gì, nhưng cũng bài xích, phải cũng có con dâu như mẹ Lạc sao.

      Hơn nữa tại Lạc U coi như là có chút thành tựu, người Lạc gia lại càng bài xích, về phần vấn đề bởi vì Lạc U mà mới có thể được cao giọng nhắc tới, Lạc gia cũng sợ, bây giờ Lạc gia có thể là nắm giữ quyền lực như mặt trời ban trưa, tuy rằng ngày thường người Lạc gia coi như khiêm tốn, nhưng cũng sợ phách lối!

      Cho nên mấu chốt của vấn đề còn ở bên phía Lạc U, nó rốt cuộc là tính thế nào đâu?

      ra Lạc U nghĩ rất đơn giản, lúc mới bắt đầu chính là muốn để cho mình bởi vì gia thế mà nổi danh, mà bây giờ coi như là nổi tiếng, cũng quá để ý những thứ này.

      Hơn nữa Lạc U nghĩ tại coi như là thời cơ tốt nhất để công bố thân phận, có thể khiến cho khắp nơi quan tâm càng ngày càng nhiều, người tìm cũng càng ngày càng nhiều, điều này cũng có nghĩa là phiền phức càng ngày càng nhiều, mà nếu như bây giờ công bố gia thế của , như vậy rất nhiều phiền phức liền cũng dám tìm tới nữa.

      Sau đó vài ngày, dưới cho phép của Lạc U, dưới thao túng của Lạc, gia thế của Lạc U có thể lựa chọn công bố chút, chẳng qua với thân phận cụ thể là người Lạc gia cũng có nhiều lời.

      Đây cũng là vì để tránh cho những phiền toái cần thiết, nhưng ba thân phận lớn của Lạc U cũng là ngồi , nhất là quan hệ của cùng Lạc Học Tâm, lại càng truyền rộng để cho mọi người biết, được coi là đối tượng trọng điểm tuyên truyền.

      Truyền thông làm như vậy tất nhiên là gợi ý của Lạc Học Tâm, dù sao Lạc gia là gia tộc khổng lồ lại phức tạp, quân chính thương đều có liên quan, cũng tiện công khai quá mức, chỉ lộ ra góc băng sơn cũng cũng đủ làm cho người bình thường kinh ngạc.

      Mà quan hệ của bà cùng Lạc U có thể công khai như thế, lại là vì lo lắng cho Lạc U, hai người đều là người trong giới giải trí, công khai thân phận lúc này đối với Lạc U tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại, sau đó Lạc Học Tâm coi như là công khai bảo vệ Lạc U, cũng có ai dám cái gì nữa.

      Lạc U trải qua nửa tháng biệt lập, cuối cùng cũng ra ngoài, mà sau khi ra ngoài chuyện đầu tiên làm đó là công ty giải trí Tâm Tinh, buổi biểu diễn nhạc chuẩn bị hai tháng sau tổ chức ở tòa thể(*) Thượng Kinh, cũng chính là mùng mười tháng giêng, tại tuy rằng còn hơn tháng, nhưng có rất nhiều thứ cần chuẩn bị, Lạc U cũng có thời gian nghỉ ngơi.

      (*) Tòa thể: Mình biết nó có nghĩa là gì nên giữ nguyên (hoặc có thể giống như Nhà Hát Lớn ở nước mình ý^^), nàng nào biết nghĩa thuần việt của nó cmt lại cho mình để mình sử nhé...

      Thời điểm Lạc U vào Tâm Tinh, lập tức liền hấp dẫn chú ý của mọi người, Lạc U xuất lần nữa, có thể là toàn bộ đều khác biệt, cũng chỉ là nghệ sĩ vừa mới vào nghề nữa, mà là nghệ sĩ có bối cảnh phi phàm, thiên phú nhạc vô cùng tốt rất thích hợp làm thần tượng nổi tiếng.

      Thậm chí có rất nhiều tiền bối trong giới giải trí tiên đoán, chỉ cần Lạc U rời khỏi giới giải trí, như vậy nhất định trở thành trụ cột vững vàng của giới giải trí trong tương lai.

      đường tới, bất luận là biết Lạc U, hễ là nhận thức Lạc U, hầu như đều cùng Lạc U chủ động chào hỏi, nhiệt tình chút hai câu tán thưởng, rụt rè chút liền gật đầu ra hiệu, coi như là có nhìn thấy cũng xa xa bỏ , dù sao xã hội này coi như là vô cùng hài hòa, cũng có thể đảm bảo mọi người tương thân tương ái, phải sao.

      Lạc U đối với những người này cũng biểu rất có lễ, chí ít mỗi người cùng chào hỏi, đều gật đầu làm đáp lại.

      Lý Hoành Vũ sáng sớm chờ ở tại công ty, vừa nhìn thấy Lạc U xuất liền tiến lên đón.

      “Tiểu U, cuối cùng nhìn thấy em, hơn nửa tháng em lại gầy như thế này.”
      Chris thích bài này.

    3. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 65-2: Thật sự còn chưa đủ (2)
      Editor: shizuka nguyễn

      “Bình thường, đỡ phải giảm cân.”

      Lạc U quá để ý , vóc người của vẫn hơi gầy, lần bận rộn hơn nữa tháng này, nếu như phải còn có thím Ngọc chăm sóc, đoán chừng ngay cả cơm cũng phải quên ăn.

      “Ha hả, nghệ sĩ đều thích gầy, nhưng cũng phải để ý thân thể của mình, Lạc tổng ở trong phòng làm việc chờ chúng ta, chúng ta tại liền qua đó?”

      Lý Hoành Vũ cũng có chút bận tâm, hơn nửa tháng gặp, bao giờ cũng có chút yên lòng.

      “Ừ.”

      Lạc U cùng Lạc Học Tâm ở trong phòng làm việc chuyện hơn giờ mới ra ngoài, các loại vấn đề về buổi biểu diễn đều được ra, Lạc U cũng ra rất nhiều kế hoạch cùng ý tưởng của chính mình, nhất là về phương diện mời ca sĩ, càng vô cùng thận trọng, cũng muốn để cho những người loạn thất bát tao kia đến, đây chính là bạn diễn đầu tiên của trong hai kiếp cộng lại, tuyệt đối thể để xảy ra bất cứ vấn đề gì.

      Lạc Học Tâm đối với các loại quyết định của Lạc U hầu như đều ôm thái độ trăm phần trăm ủng hộ, cái này chỉ riêng là bởi vì Lạc U cùng bà có quan hệ cháu, càng nhiều hơn còn là ý kiến mà Lạc U đề xuất ra, cũng làm cho Lạc Học Tâm có loại cảm giác kinh diễm, giới giải trí là rất cần có tính chất đồng tiền trước, buổi biểu diễn càng là nơi lưu hành các loại sáng tạo mới, phương pháp của Lạc U cái so với cái càng tốt hơn, làm cho Lạc Học Tâm cũng nhịn được mà hưng phấn.

      Giữa tháng , đêm trước tết lịch, công chiếu bộ phim Thiên kim hắc đạo, chỉ là bài hát 'Vương miện đen' ở đầu phim này liền bắt chặt được tâm tư của mọi người, nhận được rất nhiều tiếng vỗ tay, hơn nữa diễn viên trong phim có lực kêu gọi lớn, chỉ là ngày đầu tiên, phòng bán vé liền bán ra năm trăm nghìn tiền vé!

      Năm trăm nghìn tiền vé là thể đủ để so sánh cùng với loại phim ngày đêm liền bán ra hơn triệu tiền vé, nhưng phải biết rằng số tiền đầu tư vào bộ phim Thiên kim hắc đạo này dù sao cũng chỉ là năm trăm nghìn, liền từ điểm này mà , cũng đủ để chứng minh lực thu hút của Thiên kim hắc đạo.

      Hơn nữa những chuyện phát triển cũng chỉ là dừng lại ở đây, hai ngày sau phòng bán vé của Thiên kim hắc đạo những giảm ngược lại còn tăng lên, mỗi ngày đều cao hơn năm trăm nghìn, sau đó mãi cho đến cuối tháng thời điểm đến lễ mừng năm mới, phòng bán vé của Thiên kim hắc đạo bán ra hơn bốn triệu, có thể là thu hoạch lớn.

      Phòng bán vé của Thiên kim hắc đạo bán vé ra phải là cao nhất trong lịch sử, tổ chức thành viên cũng chưa chắc là xuất sắc nhất, nhưng có thể nhận được thành tích như vậy, Lạc U thân là nữ nhân vật chính có thể thể có công, mà mượn lần này, Lạc U có thể là bước vào con đường hàng ngũ minh tinh điện ảnh trong nước.

      bộ phim 'Đệ nhất công chúa, bộ phim 'Thiên kim hắc đạo', hơn nữa lại thêm ca khúc 'Tặng bạn giấc ngủ yên', đây là thành tích trong vòng năm mà Lạc U đạt được, nhiều lắm, nhưng lại đủ cao, cũng đủ để có thể đem Lạc U nâng đến vị trí mới, bất luận là từ diễn viên, hay là ca sĩ, đều như vậy là đủ rồi, hơn nữa đây là Lạc U nhận được bằng vào thực lực của chính mình.

      Lạc U xuất năm, nhận được thành tích như vậy, đó là tuyệt đối là đáng giá để kiêu ngạo, nhưng mà Lạc U đối với lần này biểu này rất bình thản, kiếp trước từng đạt được rất nhiều vinh dự hơn bây giờ, tại làm lại lần nữa, nếu như ngay cả những cái này cũng làm được, cũng cần lăn lộn tiếp.

      Hơn nữa Lạc U còn ở trong lòng thầm tự với mình, tất cả những cái này cũng chỉ là mới vừa bắt đầu mà thôi, còn chưa đủ, thực còn chưa đủ.

      Mà cùng với thành tích mà Lạc U đạt được ở trong giới giải trí, đế quốc thương nghiệp của cũng mới gặp được vài đầu mối mở ra, hồi hào phóng đổ cầu nhận được thu nhập cao đến hơn mười con số, Lạc U bao giờ phải vì vốn đầu tư mà buồn rầu như ban đầu nữa.

      Mà công ty trang sức U Bảo do đầu tư, cũng có chút lợi nhuận, hơn nữa còn nhận được rất nhiều khen ngợi, có thể đoán được tương lai nhất định phát triển kém.

      Trước tết lịch ba ngày, Lạc U về tới nhà lớn Lạc gia, mỗi năm mấy ngày này đều là ngày người Lạc gia tụ họp, chi thứ trực hệ có rất nhiều thành viên cũng đến chúc tết, Lạc U được coi là nhân vật trong năm này trở nên nổi bật nhất của Lạc gia, nhất là ở trong các tiểu bối đồng lứa (shizuka: cùng tuổi, mình để nguyên câu này vì mình thấy nó hay hơn^^), có thể là danh tiếng có hai, tới chỗ nào cũng đều có thể nghe thấy đống lớn tán dương.

      Giống như là tại, Lạc U vừa muốn trở về phòng, lại đụng phải Lạc Linh vừa lúc xuống, cái người để cho chán ghét tồn tại ở Lạc gia, thời gian gần hơn năm gặp, Lạc U vốn cũng quá quan tâm nhớ kỹ người này rồi, nhưng bây giờ nhìn thấy, cái loại cảm giác chán ghét này cũng lại có nhạt chút nào.

      “Tiểu U, nghe em trở về chị liền lập tức chạy đến, em đóng trong Thiên kim hắc đạo là quá xinh đẹp, xem đến chị cũng đều khóc, các bạn của chị cũng đều cực kỳ thích, em ký tên cho mấy người bọn chị được , mọi người đều là fan của em nga.”

      Lạc Linh cười duyên lấy lòng , tuy rằng danh nghĩa Lạc Linh cũng là Lạc gia tiểu công chúa, hơn nữa còn là nhất trực hệ lớn tuổi nhất, nhưng thực tế lại cũng chỉ là chi thứ của Lạc gia được nhận nuôi, ở trước mặt Lạc U - công chúa chân chính của Lạc gia, giọng luôn luôn là lấy lòng chiếm đa số.

      Lạc U nhìn chằm chằm xem Lạc Linh, nhìn đến mức làm cho vẻ mặt của Lạc Linh trở nên được tự nhiên, nghĩ chính mình đây rốt cuộc là chỗ nào đắc tội Lạc gia tiểu công chúa này, làm sao nhìn ánh mắt của ấy kinh khủng như vậy, giống như muốn đem ăn tươi nuốt sống vậy a!

      Ngay tại thời điểm Lạc Linh có chút kiên trì nổi muốn cái gì đó, Lạc U lạnh lùng mở miệng :

      “Lạc Linh, tôi phải người tốt, có số việc cho dù chị còn chưa từng làm, nhưng làm cũng chính là làm, tôi nhất định quên.”

      Sau khi Lạc U câu có ý tứ vô cùng mâu thuẫn xong, liền bước qua Lạc Linh trở về phòng, Trịnh Kiến Phong bị đút độc (shizuka: Cái này ở mấy chương đầu có nhắc đến đấy, là Thần ca sai thuộc hạ của cho TKP hút heroin, nhưng mình chả biết nên thay cái câu “đút độc” bằng câu nào, Hứa Quỳnh bị châm chọc trước mặt mọi người nên bị xa lánh, tại cũng đến phiên Lạc Linh, nên dùng phương thức gì đến nghiêm phạt ta tốt đâu?

      Lạc U vừa bên vừa suy tính, vẻ mặt thâm trầm, hơi thở lạnh lùng, chưa bao giờ là người nhân từ dễ dàng nương tay, giết những người đó cũng chỉ là vì muốn đem những người này dằn vặt thảm hại hơn.Nhất là Trịnh Kiến Phong cùng Hứa Quỳnh, đó là muốn lưu đến chín năm sau cũng để cho bọn họ nếm thử tư vị bị rơi xuống trung, bây giờ mới có giết chết, mà cái người Lạc Linh này, ràng đủ để cho Lạc U có phần kiên trì này.

      Mà bị Lạc Linh bị khí tức lạnh như băng của Lạc U dọa sợ , cũng có chút ngốc trệ, căn bản cũng hiểu rốt cuộc Lạc U là có ý gì, nhưng cũng dám đuổi theo hỏi, chỉ có thể mang theo bất mãn cùng phẫn nộ xa xa tránh khỏi Lạc U, cũng dám tiến lên tự tìm phiền toái nữa.

      Lạc U trở lại phòng ngủ, hoàn cảnh quen thuộc làm cho cảm thấy rất ấm áp, nhưng vài giây sau lại cảm thấy có chút trống rỗng, mùa xuân năm nay dường như thiếu mất người đâu.

      Diệp Vẫn Thần còn ở trong quân đội, cho dù là lễ mừng năm mới cũng thể trở về, ngược lại ra là có thể xin nghỉ, liên quan đến Lạc gia liền ngay cả chút chuyện này đều làm được mới bất bình thường.

      Nhưng Diệp Vẫn Thần cũng từ chối, mà là giống như người bình thường, ở lại trong quân đội tiếp tục huấn luyện, muốn làm ra thành tích phải biết kiên trì có thể chịu khổ, muốn để cho người của Lạc gia cho là làm được, càng thêm muốn làm cho Lạc U thất vọng.

      ra Lạc U có phần cũng là hiểu được loại tâm tư này của Diệp Vẫn Thần, liền cũng có tiếp tục cưỡng cầu, thế nhưng vừa nghĩ tới lúc này năm ngoái, Diệp Vẫn Thần trước mặt cùng phía sau ở bên người của , bất luận là làm cái gì, đều có người giúp đỡ làm, so sánh cùng với khi đó, tại thế nào lại cảm thấy có chút đơn.

      Thời điểm nghĩ tới chỗ này, Lạc U lắc đầu, nhàng nở nụ cười, đây là cười chính mình vậy mà cũng có thời điểm có loại cảm giác này, đơn? đúng là cảm nhận kỳ quái a.

      Trước tết lịch ngày, những người hàng năm nên đến chúc tết đều tới, người Lạc gia nên trở về đến chúc tết cũng đều đến rồi, ông cố Lạc năm nay cũng đến chín mươi bảy tuổi rồi, ngồi ở ghế sa lon trong phòng khách, dáng người lại vẫn thẳng tắp như cũ, nửa điểm khí thế cũng có yếu , chỉ là nụ cười mặt lại càng ngày càng ràng, nhất là thời điểm khi nhìn đến con cháu đông đảo xung quanh, lại càng xán lạn hơn.

      Mà cũng là vào thời điểm này, cha của Diệp Vẫn Thần mang theo con lớn nhất là Diệp Thiên Phong cũng tới chúc tết.

      Lạc gia và Diệp gia là thế giao, nhưng thực tế những năm gần đây biến hóa của hai nhà lại có chút lớn, Lạc gia là phát triển ngừng, Diệp gia cũng bắt đầu xuống dốc, dù sao các thế hệ trước của Lạc gia đều ở đây, hơn nữa các thế hệ sau cũng đều tương đối chịu thua kém, Lạc gia cũng liền trở nên ngày càng cường thế.

      Mà Diệp gia lại vừa lúc tương phản, thế hệ trước lần lượt qua đời, bọn hậu bối mặc dù tệ, lại ít chút quyền phát biểu, dần dần so với Lạc gia cũng liền thấy chênh lệch.

      Khi còn bé Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần có quan hệ tệ, hai nhà gặp gỡ cũng coi như là bình thường, nhưng mà hai năm trước quan hệ của Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần bị rạn nứt, hơn nữa Diệp gia vốn là rất ít coi trọng Diệp Vẫn Thần, quan hệ của hai nhà cũng xa lánh thêm chút.

      Ít nhất thời điểm Diệp gia đến chúc tết, là ở năm sau, hơn nữa bình thường cũng chỉ có người là Diệp Chính Thanh, nhưng năm nay lại có chút khác biệt, chỉ có lựa chọn ở tại thời điểm nào đến, hơn nữa còn dẫn theo con lớn nhất đến, cái này cũng có chút thâm ý.

      Đối với Lạc gia cùng Diệp gia những đại gia tộc này mà , có thể đến chúc tết, lúc nào đến chúc tết, bao nhiêu người đến chúc tết, ra cũng đều cái gì.

      Nhưng ít nhất xem ở trong mắt người ngoài, đó tuyệt đối là có ý nghĩa giống nhau, mà năm nay Diệp Chính Thanh mang theo Diệp Thiên Phong lựa chọn ở tại loại thời điểm này đến, để cho người ngoài biết tin liền có loại ý tứ là hai nhà Lạc Diệp có chút thân cận.

      Phụ trách tiếp đãi Diệp Chính Thanh là cha của Lạc U, Lạc Học Bân, cái này cũng là quy củ của đại gia tộc, cho dù người tới là có dạng thân phận gì, liền do người có cùng loại thân phận địa vị với người đó tới tiếp đãi, mà cấp bậc của Lạc Học Bân so với Diệp Chính Thanh lớn hơn nửa cấp, vừa lúc có thể phụ trách tiếp đãi.

      “Lạc thư ký, khuyển tử ở quân đội, làm phiền các vị chiếu cố, tôi đây là người làm cha, là có chút xấu hổ a.”

      Diệp Chính Thanh cười rất từ ái, nhưng trong đó rốt cuộc là đối với Diệp Vẫn Thần có bao nhiêu phần tình cảm, cũng rất khó , dù sao nếu như quan tâm Diệp Vẫn Thần, cũng để cho Diệp Vẫn Thần ở Diệp gia bị khi dễ hơn mười năm.

      Mà đối với điểm này, người trong toàn bộ Lạc gia đều biết được, cho nên nhìn cái bộ dáng này của Diệp Chính Thanh , trong lòng của Lạc ba ba nhiều ít là có chút thích, ông chính là đem Diệp Vẫn Thần coi là con rể để bồi dưỡng, làm sao để cho người khác khi dễ đứa nhà mình đâu, tuy rằng cái người khác này là cha ruột của Diệp Vẫn Thần, nhưng khi dễ chính là khi dễ.

      Bệnh chung của người Lạc gia chính là đều rất bao che khuyết điểm, Lạc ba ba tất nhiên cũng là như vậy, hơn nữa làm cho Lạc ba ba càng thêm ảo não là, cái người Diệp Chính Thanh này đến đến , bọn họ cũng tiện đuổi ra ngoài, dù sao cũng là thông gia tương lai, nhưng vì sao còn mang theo đứa con lớn nhất đến a, đây phải là có việc gì gây , làm cho ông nhìn cảm thấy thoải mái!

      Lạc ba ba ở trong lòng lẩm bẩm, mặt biểu tình cũng chưa từng thay đổi, vẫn như cũ là bộ vân đạm phong khinh(*) dáng vẻ mỉm cười, rất là khách khí :

      “Đây là phải, phó bộ trưởng Diệp cần khách khí.”

      (*) Vân đạm phong khinh: nhàng, đạm mạc như gió.

      Ngươi cái người làm cha này biết bồi dưỡng con cho tốt, ông cái người làm cha vợ tương lai này tất nhiên thể lưu ý, thời điểm vốn bận tâm con nhà mình tương lai phải gả tuýp đàn ông như thế nào mới tốt, tại có Diệp Vẫn Thần có thể bồi dưỡng từ , toàn bộ dưới Lạc gia, ra đều là tương đối hài lòng, cái này phải là nuôi con rể từ bé điển hình sao.

      Cũng may Diệp ba ba cũng biết tâm tư của Lạc ba ba, nếu như mà biết, đoán chừng muốn cười cũng cười được.
      Chris thích bài này.

    4. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 66: Cha con Diệp gia tới chơi
      Editor: shizuka nguyễn

      “Ai, cũng là người làm cha như tôi đây sơ ý, cho tới bây giờ cũng nghĩ qua đứa Tiểu Thần này vẫn còn có suy nghĩ làm lính, cũng may Lạc bí thư có lòng, làm cho người làm cha như tôi đây có chút thẹn thùng a, tôi nghe đứa Tiểu U này cũng giúp Tiểu Thần ít việc, lần này phải liền muốn mượn cơ hội này đến cảm ơn mọi người, Tiểu U đâu? Con bé có ở nhà ? năm này con bé đúng là quá cực khổ, trong lễ mừng năm mới cần phải nghỉ ngơi tốt a.”

      Diệp Chính Thanh hơi cúi thấp đầu, làm ra dáng vẻ có chút xấu hổ, nhưng thực tế lời ra ngoài lại quá mức lưu loát, giống như là diễn thuyết những lời được chuẩn bị xong từ sớm trong bản thảo, tình cảm lòng cũng biết bị ném tới nơi nào, thấy thế nào cũng giống như là diễn trò.

      Lạc U ngồi ghế mây ở lầu hai xem màn này, Lạc gia rất lớn, chỗ nào thích hợp để nghe lén Lạc U ràng nhất, từ thời điểm khi Diệp Chính Thanh tới, Lạc U liền nhận được thông báo, bây giờ thấy dáng vẻ này của Diệp Chính Thanh, càng thêm kiên định với quyết định để cho Diệp Vẫn Thần rời khỏi Diệp gia.

      Lạc U cũng phải là loại người có tấm lòng tốt khuyên bảo người khác cái gì, câu máu mủ tình thâm này tuy sai, nhưng cái chung có khả năng bác bỏ cái riêng, phải tất cả quan hệ cha con đều đáng giá để chờ mong.

      Lạc U cũng muốn làm cái người hoà giải gì, chỉ hy vọng người mà mình để ý, có thể trải qua cuộc sống vui vẻ chút, mà phải là bị ánh mắt cùng đánh giá của thế tục cưỡng ép, hơn nữa còn có thể vì vậy mà phải chịu thống khổ, như vậy tuyệt đối đó phải là việc làm.

      “Tiểu U ở nhà nghỉ ngơi, năm này con bé cũng rất là cực khổ, ông muốn gặp con bé sao? Để tôi cho người gọi con bé dậy?”

      Lời này Lạc ba ba rất là uyển chuyển, ý kia chính là đứa ngủ đâu, cực khổ năm, có thể quấy rầy đừng nên quấy rầy, có chuyện gì quan trọng có thể đừng gọi a.

      Diệp Chính Thanh cũng là trường hợp người ở cao lâu năm, làm sao có thể hiểu ý tứ này, nhưng mà hôm nay tới nơi này còn có nhiệm vụ khác, phải gọi a.

      “Tôi cũng muốn quấy rầy cháu nghỉ ngơi, nhưng mà hôm nay tôi cố ý mang theo Tiểu Phong đến, cũng là muốn giới thiệu cho mấy đứa nhận thức, Tiểu Phong lớn tuổi hơn Tiểu U chút, nhưng làm việc cũng có thành thục giống như Tiểu U, tôi đây là muốn cho mọi người thân cận chút, sau này còn gặp gỡ nhiều a.”

      Diệp Chính Thanh có phần khô sáp, ra lý do này của vẫn là có chút gượng ép, nhưng bất đắc dĩ vợ mình có chút ý kiến, bắt phải mang theo con lớn nhất tới nơi này, nếu liền mình liên tục ầm ĩ, làm cho rất là đau đầu, cuối cùng thể làm gì khác hơn là mang theo con trai tới đây.

      Nhưng mà trong lòng của Diệp Chính Thanh trong cũng là có lòng riêng, cũng là muốn mượn cơ hội này cùng Lạc gia qua lại chút, tại Diệp gia đứng ở giai đoạn bấp bênh vô cùng ổn định, tiến thêm bước liền trời quang mây tạnh, lui bước Diệp gia hoàn toàn suy bại tới mức trở thành nhị lưu gia tộc, cho nên tại Diệp gia mỗi bước cũng phải đặc biệt cẩn thận, nếu liền có thể vào tình cảnh vạn kiếp bất phục(*).

      (*) Vạn kiếp bất phục: Muôn đời muôn kiếp trở lại như cũ được.

      Mà bây giờ Lạc gia lại hoàn toàn trái ngược so với Diệp gia, Lạc gia bốn đời đều cùng đường, quân chính công thương đều có liên quan, hơn nữa mỗi giai đoạn mỗi lĩnh vực đều có từng người phụ trách cùng người nối nghiệp, gia tộc chi phồn lá tốt(*) như vậy có tương lai vô hạn, so với Diệp gia đó chính là hai cực vô cùng trái ngược, làm sao có thể làm cho Diệp gia coi trọng đâu.

      (*) Chi phồn lá tốt: Cành lá xum xuê, tươi tốt, sinh trưởng phát triển tốt. Ý Lạc gia có nhiều con cháu tài giỏi, tương lai ngày càng phát triển.

      Diệp Chính Thanh nghĩ cũng là tình huống bây giờ, nhưng thực tế Lạc gia cũng suông sẻ giống như trong suy nghĩ của Diệp gia, có lẽ chính là bởi vì Lạc gia thoạt nhìn có thể suông sẻ như thế, mới dẫn đến tình huống vài thế lực xa lánh Lạc gia căm thù Lạc gia xuất , sau đó mới có hồi kiếp nạn chín năm sau của Lạc gia, cái này cũng có thể là phúc họa tương y(*).

      (*) Phúc họa tương y: Phúc họa tương phùng. Ý phúc họa luôn song hành với nhau trong phúc có họa, mà trong họa có phúc, chính vì vậy Lạc gia càng mạnh bao nhiêu các gia tộc khác càng muốn liên thủ với nhau lật đổ Lạc gia bấy nhiêu, nên mới có màn kiếp trước của Lạc U.

      Mà nghe thấy Diệp Chính Thanh , Lạc ba ba cùng Lạc U gần như đồng thời nhíu mày, lộ ra vẻ mặt có chút vui, rất là ghét bỏ nhìn Diệp Chính Thanh, nghĩ người này thế nào lại biết tiến lùi như thế đâu, vậy mà lại có thể ra lời như vậy.

      Lạc ba ba có chút do dự, ông suy nghĩ có muốn tìm Lạc U qua đây hay , tuy rằng ông có rất nhiều biện pháp có thể cần tìm Lạc U, nhưng ông cũng vì lo lắng người này rất có thể là bố chồng tương lai của Lạc U, làm quá mức dương như cũng quá thích hợp.

      Mà cùng lúc Lạc ba ba suy tính, Lạc U lại có hành động, cũng tiếp tục che giấu nữa, trực tiếp ra.

      “Bác trai Diệp, thời gian lâu rồi gặp, phong thái của ngài vẫn như trước a.”

      Giọng có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lạc U vang lên, mang theo loại mùi vị đặc biệt, giống như cao cao tại thượng làm cho người ta chiêm ngưỡng, cũng giống như đạm mạc xa cách làm cho người khác thể đến gần.

      Diệp Chính Thanh vốn là ngồi, nhưng cũng biết vì sao, thấy bóng dáng Lạc U tới, còn có giọng kia, tự chủ được liền đứng lên, có chút được tự nhiên đáp lại :

      “Tiểu U là càng ngày càng đẹp, lâu bác gặp, cũng mau nhận ra đâu.”

      “Điều này tác phong người của cháu còn chưa đủ, tất nhiên thể để cho bác trai gặp được là bình thường, đúng là lỗi của cháu.”

      Lạc U khách khí, nhưng thực tế ý tứ kia liền khách khí chút nào, hơn nữa cũng có quan tâm đến Diệp Chính Thanh, vừa chuyện đồng thời liền ngồi thẳng ngồi, làm cho Diệp Chính Thanh đứng càng lộ vẻ xấu hổ, nhưng mà cũng may phản ứng của Diệp Chính Thanh cũng rất nhanh, rất bình tĩnh liền ngồi xuống.

      “Tiểu U đùa, cha cũng phải là có ý tứ này, danh tiếng của em bây giờ chính là người bình thường thể so sánh bằng, chính là mỗi ngày đều có thể ở các địa phương khác nhau nghe thấy tên của em.”

      chen vào chính là Diệp Thiên Phong vẫn luôn bảo trì trầm mặc, tại thời điểm Lạc U xuất , ánh mắt liền sáng lên, tư thế ngồi cũng đều trở nên nghiêm chỉnh rất nhiều.Lạc U nhìn về phía Diệp Thiên Phong, vẻ mặt có chút đạm mạc trong nháy mắt liền trở nên lạnh lùng, hơn nữa cái loại biến hóa này còn che giấu chút nào, làm cho mấy người ở đây ngay cả muốn chú ý tới cũng đều khó khăn!

      Trong lòng của Diệp Chính Thanh cùng Lạc ba ba đều run mạnh lên cái, hẹn mà cùng có loại dự cảm xấu.

      Lạc U lạnh lùng mở miệng :

      “Diệp Thiên Phong, da mặt của dường như có chút dày đâu, cũng dám vào nhà của tôi, cũng cảm thấy có xấu hổ sao?”

      Lạc U làm cho sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đều thay đổi, ngay cả Lạc ba ba cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thiên Phong, sau đó giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt vô cùng khó coi :

      “Tiểu tử Diệp gia, biết cậu làm cái việc gì nên , chọc đến con của nhà chúng tôi, liền chớ có trách cái người làm cha như tôi nể tình.”

      Cái gì là vấn đề ỷ lớn hiếp ở trong lòng Lạc ba ba căn bản cũng đáng để quan tâm, xem sắc mặt này của Lạc U, Lạc ba ba trực tiếp bổ não phen, có chút chờ đợi được muốn ra mặt vì con nhà mình.

      Cha con Diệp gia đều rất xấu hổ, nhất là Diệp Thiên Phong, cũng ngờ Lạc U càn rỡ ở trước mặt trưởng bối như vậy, cũng để lại cho chút cấp mặt mũi.

      nghĩ, đại gia tộc giống như là gia tộc của bọn như thế, vãn bối ở trước mặt trưởng bối, như vậy cũng là vô cùng nhu thuận hiểu lễ, cho dù ở bên ngoài vừa suồng sã cùng liều lĩnh, cũng như thế nể tình như thế, nhưng lại ngờ, Lạc U hết lần này tới lần khác lại là ngoại tộc.

      “Tiểu U, cháu đừng nóng giận, tiểu tử thúi này nếu như làm chuyện gì chọc cho cháu tức giận, trở về nhất định bác giáo huấn nó tốt.”

      Diệp Chính Thanh tại cũng rất là tức giận, vừa tức Lạc U chẳng nể tình như thế, ngay trước mặt trưởng bối giống như đây châm chọc Diệp Thiên Phong, vừa tức con trai nhà mình cũng chịu thua kém, vậy mà lại chọc tiểu công chúa của Lạc gia, nhưng lại trước cho biết, biến thành cục diện tại như thế này, tất cả mọi người tốt quá.

      “Vậy là tốt rồi giáo huấn chút cũng tốt , nếu , ra bên ngoài cũng là làm mất mặt của bác trai ngài, dù sao cũng là con của bác.”

      Lạc U chút do dự cũng có liền đáp lại câu của Diệp Chính Thanh, sau đó liền ở đây đem hai cha con nhà này làm tức chết được!

      Có người như vậy sao? Có ai ?!

      Lần này ngay cả Lạc ba ba cũng có chút ngượng ngùng, vốn còn muốn vì nha đầu nhà mình làm cho hả giận, nhưng nghe thấy lời này của nha đầu nhà mình, ràng chính là tức chết người đền mạng a, cho nên Lạc ba ba liền tạm thời vui vẻ ở bên xem náo nhiệt, cái gì cũng .

      “Ha ha, Tiểu U a, bác dạy dỗ tốt, ha ha, cái kia, khụ khụ, nghe cháu cùng bạn bè chung vốn mở cửa hàng trang sức, là niên thiểu hữu vi(*) a, lần này bác tới cũng là muốn thương lượng với cháu chuyện này, Tiểu Phong nhà bác đây cũng cảm thấy có hứng thú trong phương diện buôn bán, nghĩ muốn làm ăn chút, trước đây nó có chỗ nào đúng cháu cũng chớ để ý, nó làm việc chỉ là có chút lỗ mãng, cái này phải suy nghĩ nhiều cùng cháu học tập trao đổi chút sao, sau này nhất định bác làm cho nó nghe lời cháu .”

      (*) Niên thiểu hữu vi: Tuổi trẻ tài cao (shizuka: Tại vì mình thấy để lại câu kia nghe hay hơn nên giữ nguyên nhé ^^).

      Diệp Chính Thanh cười cười mang theo chút xấu hổ a, nhưng có thể cười sao, ràng là thể a, liền bên vừa cười bên vừa ho khan, cố nén xấu hổ đem ý tứ khi tới nơi này ra.

      Mượn hơi Lạc gia bắt đầu từ Lạc U ở đây, làm cho con lớn nhất của nhà mình kéo gần quan hệ của nó cùng Lạc U chính là ý tưởng chủ yếu nhất khi tới nơi này.

      Mặc dù quan hệ của con trai út cùng Lạc U dường như có chút mờ ám, nhưng thực tế ngoại trừ người của Lạc gia ở ngoài ra, người khác đều nghĩ Diệp Vẫn Thần giống như người hầu của Lạc U, dù sao rất nhiều năm trước đều là hình thức như vậy, cũng có rất nhiều người tận mắt thấy hình thức hai người ở chung với nhau.

      Cho nên bao gôm cả Diệp Chính Thanh ở bên trong, cũng đều rất hoài nghi quan hệ giữa hai người cuối cùng là đáng tin cậy hay đáng tin cậy, cho nên Diệp Chính Thanh mới nghĩ tới, làm cho con lớn nhất kéo gần quan hệ cùng Lạc U.

      “Khụ, Tiểu U, trước đây có làm cái chỗ gì đúng, em đừng nóng giận, chú ý, lần này cùng cha đến cũng là muốn cùng em chuyện, biết em cùng Tiểu Ninh cùng nhau làm kinh doanh, biết có đồng ý mang theo phần hay , chính là cảm thấy rất có hứng thú đối với thiết kế của em đâu.”

      hổ là con cháu Diệp gia, sắc mặt của Diệp Thiên Phong thay đổi cũng rất nhanh, vài phút trước còn mang vẻ mặt xanh xám, giờ khắc này liền vẻ mặt xán lạn như ban đầu, làm cho Lạc U có loại cảm giác được xem trò vui.

      “Tôi muốn.”

      Lạc U lại lần nữa hề nghĩ ngợi liền từ chối , loại chuyện này căn bản cũng cần lo lắng, hễ là người của Diệp gia liền có thứ gì tốt, đương nhiên ngoại trừ Diệp Vẫn Thần ở bên ngoài.

      Bất luận là trong trí nhớ của kiếp trước, hay là trong những thông tin của kiếp này, Diệp gia cũng là vô cùng cần Diệp Vẫn Thần, kỳ Diệp gia là gia tộc có chút bảo thủ mà lại còn cứng nhắc, thân phận mẹ đẻ của Diệp Vẫn Thần chính là miễn cưỡng mới tính là thương nhân hề có địa vị.

      Mà điều này cũng có ý nghĩa, bất luận Diệp Vẫn Thần có xuất sắc ra sao, cũng đạt được Diệp gia chân chính nhận thức, cái loại từ trong khung liền mang theo bài xích cùng chán ghét này, là nỗi đau cả đời của Diệp Vẫn Thần!
      Chris thích bài này.

    5. Style01169

      Style01169 Active Member

      Bài viết:
      225
      Được thích:
      175
      Chương 66-2: Cha con Diệp gia tới chơi (1)
      Tuy Lạc U chưa từng lĩnh hội qua việc này, nhưng nhiều ít có thể cảm nhận được, nguyện vọng cùng ý tưởng của Diệp Vẫn Thần là nhanh chóng thoát khỏi gia tộc này (Diệp gia), cho nên tất nhiên là Lạc U cũng có khả năng lại để cho mình cùng Diệp gia có chút liên quan nào!

      Diệp Vẫn Thần là người mà nhận định cùng che chở, liền tuyệt đối cùng kẻ thù của có bất cứ chút quan hệ nào, tuy rằng quan hệ giữa Diệp gia cùng Diệp Vẫn Thần có lẽ đến mức trở thành thù địch, nhưng Lạc U lại tuyệt đối làm như vậy, đây là trong những nguyên tắc của .

      là người bao che khuyết điểm cũng tốt, là người cố chấp cũng được, dù sao cũng làm người như vậy, ai muốn người đó cứ việc , chính là đồng ý, ai tới cũng đều thể làm thay đổi!

      ràng có rất nhiều thời điểm thẳng thắn trực tiếp từ chối cũng có thể làm cho người khác khó chịu, bởi vì quá mức trực tiếp, ngay cả chút lý do uyển chuyển cũng có, cục diện này đối với người tham chánh(*) mà ra cũng là rất khó gặp được, nhưng giờ này khắc này, Lạc U chính là thẳng thắn từ chối như vậy.

      Diệp Chính Thanh vẫn mạnh mẽ chống đỡ khuôn mặt tươi cười cũng thay đổi, có chút nghiêm túc nhìn Lạc U, tại cũng cảm thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề, ban đầu còn tưởng rằng là vui đùa, hoặc là nhất thời mâu thuẫn, nhưng ràng cũng phải như vậy.

      Mà trong lòng Lạc ba ba xem trò vui cũng có chút ngưng trọng, thái độ của Lạc U rất ràng, cái người làm cha như ông cũng khỏi trở nên nghiêm túc hơn chút.

      Trong phòng tiếp khách rơi vào hồi trầm mặc ngắn ngủi, cuối cùng vẫn là Diệp Chính Thanh hắng giọng, có chút đè nén :

      "Đây cũng là do Tiểu Phong nhà bác đường đột, nga, được rồi, cũng biết Tiểu Thần ở nơi đó trải qua như thế nào, thời kì huấn luyện có chút khổ , đến lỗi năm mới cũng có cách nào có thể trở về."

      Đề tài của Diệp Chính Thanh rất là cứng nhắc, nhưng như thế nào cũng vẫn là vòng vo quay trở lại vấn đề ban đầu, Lạc U cũng có ý tứ tiếp tục làm khó dễ, nhìn thấy lúng túng cùng trầm mặc kia mới coi như bỏ qua.

      Sau khi cha con Diệp gia vội vã rời , Lạc ba ba liền nhịn được quan tâm hỏi:

      "Tiểu U, cái tên tiểu tử Diệp Thiên Phong kia làm thế nào mà chọc tới con, nếu như là chọc cho con tức giận, ba ba giúp con dạy dỗ ."

      Bất luận là Lạc U ưu tú cỡ nào, bất luận Lạc U có tiếng tăm bao nhiêu, ở trong mắt của Lạc ba ba, Lạc U vẫn mãi là tiểu công chúa Lạc gia cần ông toàn tâm toàn ý chăm sóc bảo vệ, làm sao có thể chấp nhận việc Lạc U bị người bên ngoài khi dễ, về phần có phải Lạc U khi dễ người bên ngoài hay , căn bản là nằm trong phạm vi lo lắng của ông.

      Cuối cùng Lạc U nở nụ cười, tới bên người ba ngồi xuống, khẽ nghiêng đầu chút, đem đầu đặt ở bả vai rộng lớn của ba, cảm giác ấm áp nhất thời làm cho Lạc U thở dài hơi, cảm giác có người nhà để dựa vào tốt.

      Mà Lạc ba ba cũng có chút ngoài ý muốn nhìn Lạc U, mặt đều là biểu tình từ ái, giọng ôn nhu :

      "Tiểu U đây là làm nũng với ba ba sao, ha ha, con đứa này càng lớn tâm tư cũng lại càng nặng, có cái gì cũng với ba ba, làm cho ba ba cũng cảm thấy thương tâm."

      Lời này của Lạc ba ba cuối cùng cũng là ra lời trong lòng, tuy rằng đến mức độ thương tâm, nhưng ít nhiều vẫn là có chút mất mát, dù sao cái người làm cha như ông này, dường như là có chút hiểu con nhà mình.

      Tuy rằng gia phong(*) của Lạc gia luôn luôn tiến bộ, nhưng những chuyện mà con làm trong năm này, là làm cho mọi người của Lạc gia có chút kinh ngạc, nhất là cái người làm cha như ông này, luôn cảm thấy con thay đổi quá lớn, có chút cảm giác quá yên tâm.

      (*) Gia phong: Nếp nhà.

      "Mới phải đâu, là công việc của ba ba càng ngày càng bận rộn, cũng có thời gian quan tâm con, thương tâm phải là con mới đúng."

      Người ta cha và con kiếp trước chính là tình nhân, Lạc U rất hưởng thụ trước loại cảm giác được sủng ái này, đó là loại bao dung cùng cưng chiều hối hận lại cần hồi báo(*), là tồn tại làm cho Lạc U có cảm giác an toàn nhất.

      (*) Hồi báo: Đền đáp.

      Lạc U cũng nhớ bản thân bao lâu rồi có cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của ba ba, còn nhớ thời điểm khi bản thân có ý thức cho là mình lớn lên, liền rất tự nhiên thoát khỏi vòng tay rộng lớn như vậy, thậm chí dường như là lưu luyến chút nào cũng hề do dự liền có ý thức độc lập, nhưng bây giờ lần nữa cảm nhận được ấm áp như vậy, cũng chỉ có chính mới hiểu được, đây cuối cùng là loại cảm nhận như thế nào.

      Lòng có lưu luyến, người liền muốn rời , đây là loại cảm nhận chân nhất đến từ sâu trong linh hồn của bản thân - tình thương của cha!

      "Được được được, là ba ba sai, ba ba bận quá mới sao nhãng bảo bối, vậy con ngược lại chút, con cùng tiểu tử Diệp gia kia rốt cuộc là có vấn đề gì, con vất bỏ mặt mũi ba ba cùng trai của Tiểu Thần như vậy, bên phía Tiểu Thần có thể là có chút tốt a."

      Lạc ba ba vẫn còn nghĩ tương đối sâu xa, Lạc gia nếu quả cùng Diệp gia có mâu thuẫn gì, trong đó người gặp phải khó khăn nhất chính là Diệp Vẫn Thần.

      "Chính là bởi vì ấy con mới làm như thế, Diệp Vẫn Thần ở Diệp gia bị ức hiếp như vậy, có người cha cùng em như vậy, có cũng được."

      Lạc U cũng cảm thấy mình làm sai điều gì, cũng thể cùng Diệp gia có mối quan hệ tốt nào, hơn nữa nghĩ Diệp Vẫn Thần cũng cảm thấy như vậy!

      thể , lúc này Lạc U là có chút tiểu kiêu ngạo, nhưng ai kêu Diệp Vẫn Thần ở trước mặt căn bản chính là người có ý kiến khác như vậy đâu.

      "Con a, còn là quá trẻ con, chuyện của đại gia tộc này đâu thể đơn giản như vậy, đứa Tiểu Thần này phải chịu rất nhiều ủy khuất, nhưng cũng thể cứ như vậy rời khỏi Diệp gia , sau này con muốn gả cho Tiểu Thần, như vậy cũng là con dâu của Diệp gia, cùng Diệp gia có quan hệ tốt..."

      Lạc ba ba ngữ trọng tâm trường(*) , ông đây cũng là vì lo lắng cho tương lai sau này của con nhà mình, dù sao trong đại gia tộc có những việc tối tăm trong đại gia tộc, đâu có thể dễ dàng như vậy, chỉ là lời của ông còn chưa hết, bị Lạc U cắt đứt.

      (*) Ngữ trọng tâm thường: Lời thấm thía. (shizuka: Vì mình thấy để câu này hay hơn nên giữ nguyên nha^^)"Trước con có thể cùng Diệp Vẫn Thần kết hôn hay ..."

      Thời điểm Lạc U thuyết câu này nhịn được ở trong lòng liếc mắt cái, hoài nghi mình lúc nào qua muốn cùng Diệp Vẫn Thần kết hôn, như thế nào mà tại tất cả mọi người nhà đều cho là như vậy, là làm cho người ta phiền não, nhưng mà đây phải là chủ yếu, Lạc U đợi Lạc ba ba phản bác lại tiếp:

      "Liền nếu bọn con kết hôn rồi, người nào quy định cần phải là con gả vào Diệp gia, đến lúc đó để Diệp Vẫn Thần ở rể trong Lạc gia chúng ta, cùng Diệp gia hoàn toàn cắt bỏ quan hệ, chẳng bao lâu sau cũng có nhiều phiền toái như vậy nữa, ba Diệp gia là đại gia tộc, như vậy Lạc gia chúng ta phải như vậy sao, đối với nhà chúng ta nơi nào có nhiều con đường ngoằn ngoèo như vậy, xem làm cho người ta ghê tởm."

      Lạc U ở trước mặt của ba ba nhà mình đây chính là vô cùng thẳng thắn, mặc dù ngày thường bởi vì liên quan đến việc cha mẹ đều quá mức bận rộn, thời gian Lạc U cùng ba mẹ ở chung với nhau rất ít, thời điểm chung đụng dường như cũng có thân mật như vậy.

      Nhưng quan hệ giữa mọi người trong Lạc gia lại là loại cảm giác cần chú trọng ngôn ngữ, người nhà cần hai loại lời (shizuka: Ý là cần phải lá mặt lá trái, lời giả tạo), ở dưới gia phong hết sức tự do của Lạc gia, người của Lạc gia trải qua đều rất tiêu sái tự tại.

      Mà cũng bởi vậy người của Lạc gia lại càng quý trọng phần tình cảm dễ dàng có được này, giống như là Lạc ba ba vừa , phải là đại gia tộc nào cũng đều tương thân tương ái giống như là Lạc gia.

      Mà lời này của Lạc U còn lại làm cho Lạc ba ba trợn mắt há hốc mồm, đợi ông phản ứng lại, chợt nghe đến tiếng vỗ tay, kèm thêm còn có tiếng lão thái gia tán thưởng :

      "Nha đầu tốt, hổ là người Lạc gia ta, có cá tính, có quyết đoán, ông cố nội ủng hộ con, chúng ta cứ làm như vậy!"

      Lạc ba ba cứng ngắc quay đầu lại, vừa vặn thấy ông nội nhà mình chống quải trượng(*) tới, gương mặt tươi cười, hiển nhiên là cực kỳ vui vẻ.

      (*) Quải trượng: Gậy, cây gậy mà người già hay dùng để chống đỡ thân thể.

      Lạc ba ba bất đắc dĩ, đây đều là na và na (*) a, lão gia tử thế nào cũng theo thêm phiền đâu, người của Diệp gia cũng là muốn ở rể là ở rể tốt như vậy sao, người ta có đồng ý hay cũng biết đâu, đương nhiên lời này Lạc ba ba cũng chỉ cảm thán ở trong lòng suy nghĩ chút, ở ngay trước mặt ông nội nhà mình đó là tuyệt đối thể .

      (*) shizuka:chỗ này mình hiểu lắm, nếu nàng nào hiểu cmt bên dưới để mình sửa lại nha @_@

      "Vẫn là ông cố nội tốt, ông cố nội ngài ngồi a, con châm trà cho ngài."

      Lạc ba ba bị bài xích ở bên ngoài lại cười càng vui vẻ hơn, nghiêm túc suy nghĩ chút, ông ra cũng hiểu được con nhà mình sai, Diệp gia như thế nào, tiểu tử Diệp gia có thể ở rể bên trong Lạc gia bọn họ đó cũng là phúc khí tu luyện từ kiếp trước, nếu để cho con của ông đem gả đến Diệp gia, ông ra là có chút luyến tiếc đâu.

      Vào lúc đêm trừ tịch, Lạc U nhận được điện thoại của Diệp Vẫn Thần, đem chuyện cha con Diệp gia đến để làm khách cũng đơn giản lần, ở đầu điện thoại bên kia vẻ mặt của Diệp Vẫn Thần cũng được tốt, giọng cũng biến thành có chút cứng rắn :

      " thích bọn họ."

      Ở trước mặt Lạc U, Diệp Vẫn Thần chính là đứa đơn thuần muốn che giấu tâm tư của mình.

      "Em biết, cho nên, em nghĩ ra quyết định rất tốt cho ."

      Nghe thấy lời của Diệp Vẫn Thần, Lạc U nhàng nở nụ cười, dùng giọng có chút quái dị .

      "Cảm ơn."

      Diệp Vẫn Thần rất là nghiêm túc cảm ơn, tuy rằng còn biết Lạc U vì làm ra cái quyết định gì.

      "Ha ha a, cũng biết là quyết định gì liền cảm ơn, ngộ nhỡ em bán đứng làm sao bây giờ?"

      Lần này Lạc U là cười ra tiếng, cũng biết cái người đàn ông chất phác đến mức năng có chút vụng về này, thế nào lại luôn có thể chọc cho bật cười đâu.

      "... đáng giá tiền."

      Diệp Vẫn Thần cũng ngốc, ngược lại người vô cùng thông minh, trong lúc huấn luyện, huấn luyện viên giảng dạy các loại tri thức, chỉ cần giảng qua lần, liền có thể nhớ kỹ hoàn toàn, huấn luyện viên giảng dạy các loại động tác, cũng chỉ cần nhìn lần là có thể học được, ở bên trong trong đội ngũ, cũng có người nào thông minh hơn so với Diệp Vẫn Thần.

      Chỉ là, ở trước mặt Lạc U, Diệp Vẫn Thần giống như luôn luôn thiếu cái dây thần kinh, bất luận Lạc U cái gì, đều cư xử nghiêm túc đến thể nghiêm túc hơn, thậm chí có thời điểm biết rất đây chỉ là Lạc U giỡn, lại vẫn ngây ngốc chăm chú đáp trả như cũ.

      Giống như là tại như vậy, biết rất là Lạc U đùa giỡn mình, nhưng Diệp Vẫn Thần vẫn còn có chút ngơ ngác tùy ý Lạc U đùa giỡn, thậm chí trong lòng còn có thể có tia nho bất an như vậy, sợ Lạc U có thể đem mình bán mất!

      Biết giỡn, lại vẫn bất an cùng lo lắng như cũ, Diệp Vẫn Thần như vậy phải là ngốc, chẳng qua cũng là bởi vì quá mức quan tâm mà thôi.

      "Nếu như đáng giá tiền, em là có thể đem bán?"

      Lạc U cảm thấy thú vị tiếp tục trêu đùa, người bên ngoài khi dễ Diệp Vẫn Thần, tuyệt đối đồng ý, nhưng mình thỉnh thoảng khi dễ chút, chính là lạc thú, ai bảo Diệp Vẫn Thần chính là đùa vui như vậy đâu, làm cho liền nghiện cảm giác vui đùa này, luôn luôn lơ đãng liền mong đợi, chờ mong cái người ngây ngốc này rốt cuộc còn có dạng trả lời gì đây, có phải vẫn đáng như cũ hay , làm cho lòng người vui vẻ.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :