1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm]Ông xã em là thú nhân_ Hạ bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 35 : Lại lần nữa
      “Ư …” Bụng căng tức, Điền Hân ngủ say lại bị bụng trướng làm tỉnh lại, mơ mơ màng màng giãy dụa muốn đứng lên toilet.


      Nhưng nàng vừa cử động, đại sư tử phía sau liền mở mắt, xoay người cái lại đem nàng mạnh mẽ áp chế dưới thân, cắm nhục bổng to lớn cũng dần dần cứng rắn vào hoa huyệt của nàng.



      “Ư… nặng quá…ép chặt em…Đứng lên…A. . .” Cảm giác bụng dưới cũng căng tức, Điền Hân khổ sở vặn vẹo tứ chi dùng sức giãy dụa.



      “A a a…Đừng…A. . .” Nhưng lại bắt đầu rút ra chọc vào, tử cung vốn chưa gột hết tinh dịch, như sắp căng nứt, quá đau đớn! Điền Hân ép chặt mông, khống chế được đè bụng lại, ý đồ nhấn xuống đẩy hết tất cả những thứ kia ra ngoài.

      “Grmm…” Đại sư tử khuây khoả gầm rú, động tác va chạm càng tàn bạo, nhục bổng lớn lại cứng rắn tiến vào sâu trong hoa huyệt của Điền Hân, ma sát mỗi tầng vách tường phấn nộn, hung ác va chạm tử cung, làm cho nó chịu được mà run rẩy.



      Đầu gậy thô bạo, từng chút lại từng chút, mang theo tinh dịch ấm nóng xoay tròn chuyển động bên trong, tử cung mềm mại căn bản thể chấp nhận loại tra tấn đó, nàng liều mạng ngẩng đầu, run run khóc kêu: “Đừng…A a a…Em…xin …Đừng…A a a. . .” Cao trào lại trong nháy mắt bùng nổ, kịch liệt đến làm cho nàng thể ra tiếng, chỉ có thể nằm úp sấp ở giường bất lực thở dốc.



      Liên tục bị khuấy đảo vừa sâu vừa mạnh,tinh dịch lưu lại ở trong cơ thể cũng bị khuấy đảo, Điền Hân bị tra tấn sắp điên mất rồi, hoa huyệt khó khăn co rút lại, hai tay gắt gao nắm chặt da thú phía dưới, căng cứng nâng cao mông, ngừng cầu xin rên rỉ : “Ư… cần…Ryan…xin là khó chịu…A…A…”



      Đại sư tử phía sau ánh mắt tà mị sảng khoái, màng người bên dưới mình cầu xin khẽ liếm lưng nàng, ý đồ trấn an thân hình nhắn bị áp đảo ngừng khóc kêu cầu xin tha thứ.



      “A…Dừng lại…Dừng lại…A a a…em muốn chết…A. . .” Điền Hân vô lực xụi lơ ở giường, thần trí dần dần mơ hồ, mắt thấy lúc vừa muốn bị làm ngất xỉu, đột nhiên bị đâm mạnh, nhục bổng to lớn thâm nhập sâu trong cơ thể nàng, đại sư tử rống lên rồi bắn ra.



      “A. . .” Điền Hân bị nóng ngẩng đầu lên rên rỉ tiếng dài, sau đó suy sụp cúi xuống, vô thanh vô tức lâm vào mê man.



      Đại sư tử bắn tinh xong, sợ tiểu huyệt của nàng chống đỡ được, cũng dám để nhục bổng to lớn ở lại trong cơ thể nàng. Lưu luyến đem nhục bổng rút ra, rùng mình hóa thành hình người, sau đó lật nàng lại, lấy da thú bên cạnh đắp kín nàng, thương hôn lên khuôn mặt nhắn ẩm ướt mồ hôi, sau đó nằm ở bên người nàng, cảm thấy mỹ mãn ngủ…



      “Bảo bối, tỉnh tỉnh, tiểu bảo bối, Điền Hân, tỉnh tỉnh, rời giường, em đừng làm sợ, mau tỉnh lại.” Điền Hân ngủ say ngừng bị thanh bên tai quấy rầy. Nàng mệt mỏi quá, rất muốn ngủ, nhưng cái thanh đáng ghét kia chịu buông tha nàng.



      “Điền Hân, bảo bối, tỉnh tỉnh, rời giường, mau tỉnh lại , đừng làm sợ, biết sai rồi, em tỉnh được ?” Tiếng kêu ngừng quấy rầy nàng, làm cho nàng mỏi mệt mở to mắt, hốt hoảng nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng lớn mà nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ là trong ánh mắt có nét bối rối khác thường, ra cũng có lúc sợ hãi. Tốt nhất là hù chết , tên khốn kiếp tinh trùng lên não.

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 36: Bôi thuốc
      Ryan thấy nàng cuối cùng cũng mở mắt, ôm cổ nàng, kích động cơ hồ rơi lệ nghẹn ngào, năng lộn xộn: “Em cuối cùng cũng tỉnh, cuối cùng cũng tỉnh, làm sợ chết, em mê man ngày đêm em có biết hay . Làm sợ muốn chết, tỉnh là tốt rồi tỉnh là tốt rồi. . .”



      “Ưm …Nước. . .Nước. . .” Điền Hân cả người bủn rủn vô lực, cổ họng như có lửa thiêu cháy, cố nén để ôm chặt đến hít thở thông, hơi nhíu mày đòi nước uống.



      “Nước? Được, tốt tốt, em chờ lát.” Ryan bị nàng làm sợ hãi, nghe thấy nàng muốn uống nước, sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại, nghiêng ngả lảo đảo chạy ra rót nước, sau đó cực ôn nhu nâng nàng dậy, đỡ nàng dựa vào người mình, đút nước cho nàng uống.



      “Hô. . .” Điền Hân uống liền bát nước lớn, hơi lạnh của chất lỏng làm cổ họng nàng dễ chịu, cũng làm cho thần trí mơ hồ của nàng dần dần tỉnh táo lại.



      “Ưm …” là khó chịu, nàng vừa cử động hạ thể, liền cảm thấy cả người như muốn cắt ra làm hai, nhất là nơi giữa hai chân đau đớn kịch liệt, thậm chí còn cảm thấy như có cái gì từ bên dưới chảy ra, trong giây lát từng hình ảnh dâm đãng phóng đại lên trong đầu nàng. Điền Hân xấu hổ và giận dữ cơ hồ muốn chết, nàng nhanh chóng khép hai chân lại, ba chân bốn cẳng lấy cái da thú bên cạnh đắp lên người.



      “Ực…” Ryan nhìn thấy lại càng làm cho cả người trở nên khô nóng khó chịu, tự chủ được nuốt nước bọt. sợ mình lại nhịn được, ánh mắt dời nhanh đến chỗ khác, ôn nhu : “Ngủ lâu như thế có đói bụng ? lấy vài thứ cho em ăn.”



      rồi lấy vài tấm da thú giường dựng lên vách làm cái đệm, để nàng dựa người vào, sau đó đứng dậy lấy thức ăn cho nàng.



      Điền Hân cũng quả có chút đói bụng, hơn nữa bây giờ nàng còn khí lực, muốn tìm tính sổ cũng phải có sức mới được, thế là cũng cự tuyệt, đút nàng cái gì nàng ăn cái đó, ăn đến khi cái bụng phình lên mới thôi, sau đó hơi tựa vào vách, nhìn Ryan : “Em muốn tắm rửa, nấu nước cho em.”



      Ryan nghe vậy ngừng dọn dẹp, ôn nhu khuyên nhủ: “Trong lúc em ngủ, đều giúp em rửa qua. Em tại còn sức tắm giặt, đợi đến khi khí lực phục hồi hãy tắm được ?” Ryan tại muốn nàng tắm, có khí lực là lý do, nguyên nhân khác là muốn cho tinh dịch của ở trong nàng lâu hơn 1 chút, như vậy mới có thể gia tăng cơ hội thụ thai.



      được, em tại muốn tắm, tại muốn tắm.” Điền Hân muốn nghe , giọng điệu tức giận la lớn với , giống như tính tình tiểu thú táo bạo vốn có.



      “Được được, tắm liền, tắm liền, lập tức nấu nước, lập tức xong ngay, em đừng lộn xộn.” Ryan điềm đạm vỗ lưng nàng trấn an .



      Ryan nấu nước xong rất nhanh, ôm Điền Hân đến phòng tắm, mềm thả vào bồn tắm, lại chuẩn bị quần áo sạch cho nàng, biết nàng chắc chắn muốn tắm cho nàng, muốn chọc nàng tức giận, liền xoay người ra ngoài, lúc ra ngoài còn quân tử đóng cửa lại cho nàng.



      Điền Hân thấy ra ngoài, liền nhanh chóng vói tay vào hoa huyệt, ý định tẩy cho sạch tất cả tinh dịch bên trong.



      “Sh…Sh. . .” Hoa huyệt sưng đỏ hễ chạm vào liền khiến nàng đau đớn suýt xoa, Điền Hân cố chịu đau rửa sạch hoa huyệt từ trong trong ra ngoài.



      Nàng biết nếu như muốn mang thai, tẩy rửa như vậy là chưa đủ, như lời Ryan, nàng hôn mê ngày đêm, vậy tại muốn uống thuốc tránh thai cũng kịp rồi, nếu như hình thú chính là nghi thức đặc thù như lời Mộ Sa chừng nàng tại mang thai, trời ạ, là muốn chết, nàng như vậy rốt cuộc làm sao về nhà a.



      Điền Hân nhíu chặt mày, khóc ra nước mắt dùng sức hất nước tung tóe cho thỏa cơn giận, nhưng lập tức lại nghĩ đến ở đây hẳn là phải có bác sĩ linh tinh, ông ta nhất định có thảo dược phá thai. Nghĩ vậy nàng lại dấy lên hi vọng, nhưng sư tử thối kia hao hết tâm lực muốn cho nàng mang thai, tuyệt đối để nàng phá thai. Cho nên nhất định phải vụng trộm tìm thảo dược phá thai, trăm ngàn thể cho biết.



      Nàng hạ quyết tâm, vội vàng rửa sạch thân thể, sau đó bước ra khỏi bồn tắm, tùy tiện lau qua người rồi khoác áo ra ngoài.



      Vừa mở cửa liền thấy Ryan đứng ở cạnh cửa. Ryan vừa nhìn thấy nàng ra, sờ mái tóc ướt sũng của nàng ôn nhu : “Tóc còn ẩm ướt, rất dễ sinh bệnh.” Vừa vừa ôm nàng lên giường, thuận tiện cầm da thú sạch giúp nàng chà lau tóc.



      Điền Hân nhìn vẻ mặt động tác tràn đầy nhu tình, trong nháy mắt lòng lay động, ra cũng có thể dịu dàng như thế, cũng có thể vốn là người dịu dàng, nhưng vừa đến giường liền hoàn toàn thay đổi dáng vẻ, bá đạo lại tàn ngược, mà vừa thấy nàng điều đầu tiên vẫn là dồn nàng lên giường.



      “Ai. . .” Điền Hân tự chủ được thở dài, lẩm bẩm : “ thể mãi dịu dàng thế này sao?”



      Ryan nghe vậy sửng sốt, lập tức : “Được, lần sau nhất định dịu dàng.”



      “Em phải. . .” Biết lại nghĩ sai lệch, Điền Hân vội vàng mở miệng giải thích, lại bị động tác tiếp theo của làm cho sợ tới mức thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi. còn thay nàng lau tóc, hiểu vì sao lại muốn giở cao áo nàng, chạm vào bụng nàng: “ làm gì? được, em chịu nổi.” Điền Hân vừa bắt lấy tay vừa giãy giụa, phía dưới còn sưng đỏ lợi hại, lại bị đại nhục bổng vào nàng đau chết mất.



      “Suỵt…Bảo bối, em ngoan nào, có ý gì, chỉ muốn giúp em bôi thuốc thôi.” Ryan đè eo nàng, liếm môi nàng trấn an .



      cần, em tự làm được rồi.” Điền Hân đỏ mặt, xoay lưng cự tuyệt .



      “Em ngoan, đừng lộn xộn, cẩn thận đại nhục bổng lại bị em cọ cứng lên.” Ryan vỗ hai cái vào mông của nàng vùng vẫy giường, lên tiếng cảnh cáo.



      “Ư . .” Điền Hân bị hành vi cầm thú của dọa sợ, quả nhiên dám lộn xộn, bĩu môi nhìn kéo hai chân mình ra.



      Ryan cúi đầu nhìn đóa hoa sưng đỏ đến chịu nổi, có chút đau lòng : “Vừa đỏ vừa sưng, đáng thương.” Vừa ngón tay vừa lướt bên ngoài hoa huyệt, nhàng bôi thuốc, mỗi đụng chạm đều khiến nàng run rấy.



      “Dừng. . .” Cảm giác hoa huyệt lại chảy ra nước dịch, nàng hận chết thân thể mẫn cảm của mình, tại chỉ cần hơi đụng chạm kìm lòng đậu mà chảy ra nước dịch, là quá dâm đãng. Điền Hân xấu hổ chịu được, tự giác kẹp chặt hai chân, lại bị Ryan kéo ra lại.



      “Lại ẩm ướt ?” Ryan khẽ cười , ngón tay chậm rãi đẩy đẩy đóa hoa sưng đỏ, chất lỏng dính ẩm ướt đầu ngón tay .

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chap 37

      kìm lòng đậu vươn đầu lưỡi liếm vòng đóa hoa mềm mại, khiến nàng lại run rẩy trận, bất an vặn vẹo người, lúc này mới ngẩng đầu trấn an : “Tốt lắm, tốt lắm, đừng lộn xộn, bôi thuốc nào.”

      rồi dùng ngón tay lấy đống thuốc mỡ trong suốt, thong thả tiến vào trong hoa huyệt, nhàng ôn nhu đem toàn bộ thuốc mỡ bôi đầy bên trong.

      “Ư ưm…” Mát lạnh thoải mái, Điền Hân khép hờ mắt hừ hừ.

      Nhìn nàng bất giác toát ra mị thái, Ryan cũng hừ tiếng, ngón tay dài rút ra, quần áo mặc vào cho nàng, đắp chăn, sau đó nằm xuống bên cạnh nàng, tay đặt ở giữa bụng nàng khẽ vuốt, lẩm bẩm : “Đừng rời khỏi , đối xử vô cùng tốt với em, chúng ta sinh cục cưng, chỉ sinh đứa là tốt rồi. Sau này, ngày nào cũng dịu dàng thương em, đừng rời khỏi , bỏ lại mình . . .” thanh thấp dần , rồi cứ như vậy mà chìm vào giấc ngủ.

      Điền Hân bị giọng nhàng của làm cho buồn ngủ, đột nhiên bên tai có thanh , quay đầu vừa thấy, thế nhưng cứ như vậy mà ngủ. Nhìn thấy dưới mắt vòng quầng thâm đen, hẳn là mấy ngày nay đều được nghỉ ngơi tốt.

      Lẽ ra tại Lang tộc giống như hổ rình mồi vây quanh ở thôn ngoại, hẳn là bận đề phòng, có thời gian bắt nàng hoan ái mới đúng. Nhưng tại sao còn khi dễ nàng nhiều hơn, thậm chí muốn cho nàng mang thai, tựa hồ bất an cái gì, hình như rất sợ nàng rời khỏi , cho nên muốn dùng đứa giữ chân nàng, là như vậy sao?



      Nàng nghĩ ý đồ rời khỏi về nhà hẳn là có bại lộ mới đúng, vậy đến tột cùng bất an cái gì, chẳng lẽ có liên quan đến Lang tộc? Đối với an nguy của Sư tộc Điền Hân phải hoàn toàn biết gì cả, nhưng đối với hết thảy những điều này nàng hoàn toàn để tâm, đúng hơn là muốn để ý tới mà thôi, Điền Hân cuối cùng mơ màng dần, dần dần khốn ý dâng lên, ngáp cái, ở trong lòng xoay người, tìm vị trí thoải mái, cũng bắt đầu muốn ngủ.

      Lúc Điền Hân tỉnh lại, Ryan còn ngủ, Điền Hân nhìn khuôn mặt tĩnh lặng khi ngủ của , kìm lòng đậu thay đẩy gạt mấy sợi tóc vương trán, trong lòng khỏi thở dài, nếu như luôn giống như bây giờ ôn thuận như chú mèo tốt. Đáng tiếc a là đầu đại sư tử hung tàn, vừa mới nghĩ đến đại sư tử, lại nghĩ tới loạt hình ảnh tà ác nào đó, làm cho nàng tự chủ được đỏ mặt.



      Ryan ngay lúc nàng thẹn thùng, mở mắt, nhìn nàng còn nhu thuận nằm ở trong lòng mình, tâm tình cảm thấy rất tốt, kìm lòng đậu cúi xuống ở môi nàng hôn cái : “Tỉnh ngủ, có đói bụng ?”



      Điền Hân trở mình cái quan tâm, bất mãn than thở : “Em là heo hả, ngủ no rồi lại ăn.”



      Ryan cười khẽ ở trước cái miệng nhắn quét qua nụ hôn, sủng nịch : “Tiểu bạch trư đáng , em đến tột cùng có đói bụng đây? Hay là muốn làm chút vận động trước.” Vừa tay tà ác vừa hướng dưới thân nàng sờ loạn.



      “Em đói bụng, dậy làm cơm.” Điền Hân thoát khỏi bàn tay khoan nhượng của .



      “Ha ha…” Ryan cười cắn mũi nàng, chọc Điền Hân trợn mắt nhìn, lúc này mới vui vẻ hớn hở đứng dậy nấu cơm.



      Sợ nàng mãi ăn thịt nướng trộn trái cây ngấy, Ryan cố ý thay đổi đa dạng, làm thịt hầm, thịt hầm thơm ngào ngạt rất nhanh làm xong.

      Ryan đổ đầy chén lớn mang đến, Điền Hân muốn xuống giường tự mình ăn, cho, muốn đút cho nàng, Điền Hân thấy được tự nhiên xoay người chịu há mồm, Ryan xấu xa cười, uy hiếp muốn dùng miệng đút cho nàng. Điền Hân tức giận có cách nào khác, đành phải há mồm đem muỗng thịt hầm đưa đến bên miệng nuốt hết, sau đó dường như trút giận dùng sức nhai, Ryan nhìn nàng thở phì phì bộ dáng bé đáng đến kìm chế được, thương vươn đầu lưỡi liếm thực sạch nước canh dính miệng nàng.



      làm gì vậy?” Điền Hân thẹn quá thành giận đẩy ra, Ryan nhếch miệng cười, trêu đùa nàng nữa, múc thìa thịt hầm bỏ vào miệng mình. Thấy nàng ăn xong lại múc thìa đút cho nàng, hai người ngụm em ngụm ăn, khí vốn là phải thực ấm áp ngọt ngào, lại bởi vì tướng ăn của Điền Hân hung hăng kia mà biến dạng .



      Hai người ăn no cơm, Điền Hân muốn hỏi thăm Mộ Sa chuyện thảo dược ra sao, đúng lúc Ryan cũng muốn tìm Chelsea hỏi chút chuyện.

      Thế là hai người tay nắm tay tới nhà Chelsea, chỉ là hai người biểu tình lại rất bất đồng, vẻ mặt Ryan ôn nhu sủng nịch, còn Điền Hân lại là bản mặt cam lòng bĩu môi, nàng từ lúc nãy đến giờ người vẫn còn hư huyễn, vừa nghĩ đến tên đầu sỏ hại nàng như vậy, nàng liền tức giận đến hàm răng ngứa ngáy.



      Thời điểm bọn họ đến, nhà Chelsea cũng vừa vặn cơm nước xong, Chelsea kéo Ryan đến cái phòng khác thương lượng tình, Điền Hân đến cạnh Mộ Sa giọng dò hỏi: “Mộ Sa, nàng cái kia…Cái nghi thức đặc thù kia, có phải hình thú hay a?” Việc tới nước này nàng thèm thẹn thùng nữa.



      Mộ Sa nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, lập tức phản ứng lại, có chút kinh ngạc nhìn về phía bụng Điền Hân, cả kinh kêu lên: “Ryan dùng hình thú…Ưm, làm ?”



      Điền Hân đỏ mặt lên, giọng “Ừ” tiếng, sau đó thần sắc khẩn trương bắt lấy tay nàng hỏi: “Như vậy mang thai sao?”



      “Chắc là có, tôi lúc trước cũng như thế mới mang thai.” Tin tức này với Mộ Sa mà đúng là tin vui nha, ha…Nàng là rất cao hứng, Ryan gieo hạt cho Điền Hân, như thế đến chuyện nàng cũng mang thai, nàng còn vẫn lo lắng nếu như tương lai nàng sinh hạ Tiểu Bạch sư, chờ nó trưởng thành muốn kết hôn nam nhân làm lão bà, nàng bất lực. Nhưng sao rồi, nếu như Điền Hân có thể sinh nữ nhi, bọn họ là có thể làm thông gia, chuyện này là tốt quá.



      Mộ Sa muốn đem nàng ý tưởng ra cùng Điền Hân thương lượng, chợt nghe Điền Hân lo lắng hỏi: “Có thuốc gì tránh thai được , tôi muốn mang thai, tôi muốn về nhà, nơi này có có bác sĩ gì sao?”



      Mộ Sa nghe vậy sửng sốt, lòng tràn đầy vui sướng tất cả đều biến mất tiêu, nàng sao lại quên mất chuyện này, Điền Hân căn bản là muốn ở lại chỗ này, làm sao có thể muốn sinh cho Ryan đứa đây, nàng biết nơi này có dược tránh thai hay , cho dù biết nàng cũng dám cho Điền Hân a, nếu Ryan hận nàng cả đời. “Ryan biết chuyện muốn sinh đứa ?”



      Điền Hân gật gật đầu, giọng : “ ấy khiến cho tôi sinh đứa , tôi đồng ý, nhưng ta cũng theo ý tôi, cường bạo tôi. Tôi nghĩ tìm thầy thuốc xin chút thảo dược, nếu như thực mang thai liền phá nó.” Muốn giết chết đứa chưa thành hình, tuy rằng nàng cũng tâm đành lòng, nhưng nàng phải quyết tâm, bằng nàng liền cả đời cũng đừng mong rời khỏi nơi này.



      Nàng ấy như vậy mà lại có ý tưởng đáng sợ như thế, làm cho Mộ Sa hoảng sợ, đó là tiểu sinh mệnh, lại còn là đứa của nàng ấy, vậy mà có ý tưởng nhẫn tâm muốn giết nó. Đổi thành là nàng, vô luận như thế nào cũng xuống tay được.

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 38 : hùng

      Mộ Sa nhíu chặt mày, kéo tay Điền Hân qua, lời thấm thía khuyên nhủ : “Điền Hân, trước tiên đừng xúc động, cho cùng nó cũng là con , cho dù vì Ryan, cũng phải vì mình ngẫm lại, nơi này điều kiện y học phát triển, nếu uống thuốc lung tung, vạn nhất có gì ngoài ý muốn, mạng có thể bảo toàn, vậy sao có thể về nhà a. Hứa với tôi đừng xúc động, nếu như, nếu như có thể trở về, lại nghĩ muốn đứa này, lúc đó đến bệnh viện chính quy phá bỏ nó cũng muộn. Cho nên trăm ngàn thể xằng bậy, biết ?”

      Mộ Sa chỉ có thể trấn an nàng ấy trước, để cho nàng ấy đừng có suy nghĩ sai lầm như vậy nữa, nếu như nàng ấy có thể tìm được đường về nhà, đó cũng chỉ có thể là thiên ý như thế, nàng ấy cùng Ryan trước sau đều là hữu duyên vô phận, nhưng là nếu như ý trời khiến cho Điền Hân thể trở về, nàng cần phải gì đó giúp Ryan giữ lại đứa này, đứa này chừng tương lai có thể là con dâu nàng.



      Điền Hân lặng yên hồi, cảm thấy Mộ Sa có lý, thảo dược này đúng là thể ăn bậy, tuy nàng có y học gia truyền Trung Quốc, nhưng nàng căn bản biết về dược tính thảo dược nơi này. Nếu thực xảy ra chuyện may, nàng liền cái gì cũng đừng nghĩ đến, thế là từ bỏ ý tưởng muốn ăn thảo dược phá thai, nhưng nàng lại càng thêm lo lắng muốn tìm đường về nhà, nếu nàng mang thai, bụng mỗi ngày lớn, chưa đến chuyện nàng hành động càng thêm bất tiện mà muốn phá thai nguy hiểm cũng càng lớn.

      Nhớ tới muốn tìm đường về nhà, lại nghĩ tới chuyện Lang tộc, thế là tò mò hỏi: “Lang tộc rốt cuộc muốn làm gì vậy, sao hai ngày nay chưa nghe thấy động tĩnh gì.” Nàng còn tưởng rằng bọn họ đánh nhau cơ, tuy rằng nàng mấy ngày nay cơ hồ đều ngủ, nhưng cũng biết tại trong thôn thực yên tĩnh, chút cũng có ý tứ muốn đánh trận.

      Đây cũng là chuyện mà Mộ Sa lo lắng, nàng lắc lắc đầu, thở dài : “Bọn họ muốn bức Sư tộc đem trong hai chúng ta giao ra, giao bọn họ , mấy ngày nay các nhân thú giống đực đều ra ngoài săn thú, bọn họ luôn bao vây xung quanh, nhưng cũng thể đánh, đồ ăn trong thôn duy trì được bao lâu nữa.”

      Mộ Sa vừa xong, Chelsea cùng Ryan liền sắc mặt ngưng trọng từ phòng kia ra, hai người đối với tình thế tại đều thực lo lắng, Lang tộc tuyên bố là muốn vây chết bọn họ, để cho bọn họ chủ động giao người ra, nhưng bọn họ tại lại đánh được, thủ cũng được. Nếu phải đánh, có chết chóc, Sư tộc trải qua nhiều năm tu dưỡng, khó khăn lắm mới có môn quy như hôm nay, nếu như cùng Lang tộc hồi ác chiến, biết tiêu hao bao nhiêu người, cho dù may mắn đánh bại bọn họ, nhưng nếu người Hổ tộc cùng Hùng tộc liên thủ, bọn họ dễ đối phó được.



      Nếu phòng thủ, đồ ăn trong thôn nhiều lắm chỉ có thể duy trì nửa tháng, nửa tháng sau đồ ăn đều còn, chỉ sợ vẫn còn người luôn lăm le xâm lược. Viện quân Báo tộc biết vì sao đến bây giờ còn chưa tới, tình huống trước mắt xem ra, đối với bọn họ đến ra là rất bất lợi a.

      Điền Hân đưa lưng về phía bọn họ, phát hai người tiến vào, nghe được tình huống Mộ Sa nhất thời hết hồn, nếu Sư tộc chống đỡ được với áp lực thực phải giao nàng ra, nàng liền rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Ryan , giao nàng ra đâu, biết vì cái gì, nàng liền cho rằng chắc chắc là như thế, vô luận có xảy ra chuyện gì, Ryan đều bảo hộ nàng.

      Nàng tuy rằng phải thực sợ hãi, nhưng đối với hành vi Lang tộc vẫn là cảm thấy thực tức giận: “Làm gì có người khốn kiếp như thế, đến cửa nhà người ta khi dễ, để người cho bọn bao độc dược, độc chết bọn họ là được.”

      Người vô tâm, người nghe cố ý, Chelsea cùng Ryan đều là sửng sốt, bọn họ đồng thời nghĩ đến cái ý kiến hay, nhìn nhau cái, cùng dặn dò Điền Hân và Mộ Sa vài câu để các nàng đừng chạy loạn ra ngoài, hai người liền phóng , vội vàng đến nhà Kreider.



      Hai người vừa mất dạng, tối rồi cũng trở về, Điền Hân bởi vì hai ngày này ngủ rất nhiều cho nên giờ muốn ngủ, chính là nơi này đến cái tivi cũng có rất nhàm chán, Mộ Sa thấy nàng nhàm chán, lấy chút da thú ra, dạy nàng may áo choàng.

      Điền Hân cảm thấy nàng làm rất tinh xảo, rất là ngạc nhiên, lại cảm giác nhìn thấy quen mắt, nhưng trong khoảng thời gian ngắn nghĩ ra từng ở nơi nào gặp qua cái tương tự như thế. Học làm được hai cái, lại cảm thấy ánh mắt xót xót, hai người thế là để y phục nằm ở giường mỗi người câu chuyện phiếm, tán gẫu rồi chìm vào giấc ngủ.



      Đợi cho đến thời điểm tờ mờ sáng ngày hôm sau, chợt nghe ở xa xa nhiều tiềng ồn ào, Mộ Sa cùng Điền Hân mơ mơ màng màng tỉnh lại, hiếu kì, giày vào rồi chạy ra ngoài, quảng trường vòng người vây quanh, Điền Hân cùng Mộ Sa cũng thấy bình thường chạy tới xem.



      Chỉ thấy ở chính giữa quảng trường ngổn ngang, lộn xộn, mười mấy nhân thú bị trói thành cục, nghe các nhân thú bên cạnh đến sớm hơn các nàng , hình như là Chelsea cùng Ryan tối hôm qua thừa dịp trời tối, Kreider bào chế dược làm bọn chúng hôn mê rồi trói đến đây. Chelsea và Ryan tại là ở bên trong đàm phán cùng thủ lĩnh của bọn chúng.



      bao lâu Chelsea cùng Ryan còn có nhân thú xa lạ từ bên trong ra, sau đó Chelsea hạ lệnh cởi trói những nhân thú này, nhân thú xa lạ kia gật đầu với Chelsea cái, sau đó mang tộc nhân của cùng nhau rời .

      Chúng nhân thú Sư tộc thấy nguy cơ được giải trừ, khỏi hoan hô trận, vây quanh Chelsea và Ryan mạnh mẽ hô: “ Hùng, Hùng.” Ryan trong tiếng hoan hô mọi người đến bên người Điền Hân, ôn nhu dắt tay nàng, giọng : “Chúng ta về nhà .”

      Điền Hân tựa hồ cũng bị người chung quanh ảnh hưởng, cảm thấy Ryan giống như Hùng, bị nắm tay như vậy, làm cho trong ngực nàng cảm giác như có con nai nhảy loạn, kìm lòng đậu nhìn trộm nhìn .

      Ryan bị nàng mang bộ dáng bé khiếp sợ trêu chọc cho trong lòng ngứa ngáy, dẫn nàng bước nhanh về nhà, Điền Hân theo phía sau , Ryan vừa vào cửa liền vội vàng đặt nàng ván cửa, hôn lên cái miệng nhắn thở hổn hển của nàng, đầu lưỡi mãnh liệt xâm nhập vào miệng cùng cái lưỡi của nàng giao triền, mút cắn, sau đó đường xuống.



      “Ưm…Đừng…Ryan…Còn đau. . .” Nhận thấy được ý đồ gây rối của , Điền Hân bên vặn vẹo thân mình, bên thở dốc cự tuyệt .

      “Ngoan, đừng sợ, thực ôn nhu.” Ryan vừa vừa ôm nàng đến giường, nhàng ném nàng lên giường, sau đó cởi khố da thú của mình, cả người trần trụi đè ép lên.

      Tuy rằng phải lần đầu tiên nhìn thấy trần truồng, nhưng Điền Hân vẫn là cảm thấy thực ngượng ngùng khi nhìn, ỡm ờ để cho cởi quần áo của mình.

      Ryan mê mẩn nhìn thân mình trắng nõn, vùi đầu mình vào bộ ngực cao ngất của nàng, vươn đầu lưỡi khẽ liếm nhũ tiêm mẫn cảm.

      “Ư…Ryan…Ryan. . .” Nhũ tiêm bị ngậm ở miệng, làm cho nàng thẹn thùng, nhưng ngực truyền đến từng đợt khoái cảm thực kì lạ lại làm cho nàng thể kháng cự, chỉ có thể ngừng kêu tên của , giống như chỉ có vậy mới có thể dễ chịu chút.
      Ledoan2099 thích bài này.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 39: Ôn tồn
      Ryan đè nửa người lên Điền Hân, dùng sức hút nhũ tiêm mê người, lâu lâu lại nhả ra, ngậm bên kia, ra sức liếm, thỉnh thoảng phát ra tiếng nút, hai vú trắng nõn bị mút ửng hồng, bàn tay to chơi đùa hai bầu vú non mịn trắng nõn, nắm lấy bên, mềm xoa nắn.



      “Ư…Ryan. . .” Điền Hân dần dần bị tình dục xâm chiếm, ôm chặt bờ lưng Ryan, tự giác ưỡn ngực, ham muốn âu yếm nhiều hơn, đôi môi ẩm ướt nóng rực của Ryan bắt đầu dời xuống, liếm lên vùng bụng bằng phẳng, khiêu khích rốn xinh xắn. Sau đó, kéo rộng hai chân nàng, đôi mắt sáng rực bình tĩnh nhìn chăm chú cửa vào mất hồn kia, chóp mũi chậm rãi tới gần tiểu huyệt ngọt ngào, vươn đầu lưỡi nhấm nháp nơi ướt đẫm trơn trượt kia, đầu lưỡi ẩm ướt nóng rực vừa đụng vào hoa huyệt mẫn cảm, khiến Điền Hân run rẩy, cảm giác tê dại làm cho nàng khỏi rên lên, Ryan thấy thế càng thêm ra sức liếm , đóa hoa phấn nộn bắt đầu co rụt, trào ra càng nhiều mật dịch.



      “Thực ngọt!” Ryan mấp máy môi tán thưởng, nhịn được vươn ngón tay, cọ xát khe hở mềm mại, huyệt khẩu tê ngứa, làm cho Điền Hân kìm lòng được xoay eo , muốn cho tiến vào sâu hơn. Ryan cảm nhận được khát vọng của nàng, cố tình cho nàng được toại nguyện, ngừng khiêu khích đóa hoa phấn nộn, nhàng vuốt ve.



      Điền Hân khó nhịn rên khẽ: “A…Ryan…Ryan. . .” Đóa hoa truyền đến từng đợt ngứa ngáy, làm cho hoa huyệt chảy ra càng nhiều mật dịch, làm ngón tay ướt sũng.



      “A. . .” Ryan đột nhiên chọc ngón tay vào, khiến Điền Hân kinh hô tiếng, lập tức ưỡn cao người, thoải mái tràn ra tiếng rên rỉ nho .



      Ngón tay Ryan thừa cơ tác quái trong cơ thể nàng, hô hấp Điền Hân dồn dập, thừa dịp lúc này, cúi đầu ngậm tiểu cầu ở huyệt khẩu sớm sưng đỏ, khẽ cắn.



      “A a a. . .” Điền Hân kêu to ra tiếng, chịu nổi quá nhiều khoái cảm thân mình kịch liệt vặn vẹo, ngay lúc này lại rút ngón tay ra ngoài, cảm giác đột ngột trống rỗng làm cho Điền Hân nức nở ra tiếng, kìm được ưỡn thẳng người.



      Ryan bị vẻ mị của nàng trêu chọc hưng phấn chịu nổi, đầu lưỡi hề báo động trước đâm vào tiểu huyệt run rẩy.



      “A…. . .” Từng đợt tê dại khoái cảm trong tiểu huyệt làm cho Điền Hân nhịn được dạng thẳng chân, hai chân thon dài ngừng cọ xát ở người .



      Ryan bị nàng cọ cọ trong người ngứa ngáy khó nhịn, cảm giác hoa huyệt đủ ướt, mới rút đầu lưỡi ra, “Ư…Nóng quá. . .” Bị đầu lưỡi liếm láp hoa huyệt càng thêm nóng, Điền Hân khó nhịn ngẩng đầu, muốn thứ thô to hơn nữa đâm sâu lấp đầy cơ thể trống rỗng.



      “Bảo bối, muốn sao? Hử? Xin , xin , thỏa mãn em.” Lửa nóng lớn của Ryan gắng gượng mơn trớn bên cửa huyện của nàng, xoay tròn, khiêu khích nàng, Điền Hân bị trêu chọc dục hỏa điên cuồng, nhưng lại chịu mở miệng cầu xin, cuối cùng bị dục hỏa trong cơ thể tra tấn chịu nổi, xoay người đè , mặt đỏ ửng phủ lấy vật cực đại kia từ từ ngồi xuống.



      Nhưng của quá sức lớn, hoa huyệt mềm mại hơn nửa ngày mới cắn nuốt được nửa rã rời cả người vô lực ghé vào người thở dốc.



      “Ư…Bảo bối ngoan, mau tiếp tục, còn chưa hết.” Ryan khó nhịn thét lớn tiếng, vỗ mông thúc giục nàng tiếp tục. vất vả mới thấy nàng chủ động lần, thế là cố nén dục vọng từ nàng chờ đợi nàng “chà đạp”, ngờ nàng chỉ mới nửa đường dừng lại, làm dục vọng của dồn ứ đến nghẹn.



      “Ưm…” Điền Hân cả người mềm yếu, ghé vào người rầm rì muốn cử động, chụp lấy mông nàng kéo mạnh, hoa huyệt nàng run rẩy, gắt gao hút .



      “Ư…” Ryan được hút chặt sảng khoái hừ tiếng, nhẫn nại giữ chắc lấy eo thon của nàng, sau đó hung hăng thẳng lưng, thẳng tắp vào.



      “A a a. . .” Điền Hân rên rỉ tiếng dài, hạ thể sắp bị chống đỡ đến mức cực hạn làm cho nàng tự chủ được ôm lấy cánh tay , đung đưa toàn thân.



      Hai mắt Ryan khép hờ, hưởng thụ khoái cảm do nàng mang tới, bàn tay to vuốt ve mông nàng, lần theo đường con tuyệt đẹp trượt xuống khe mông, chạm đến cúc huyệt liền có vẻ kìm chế được.



      “Đừng…” Điền Hân giật mình, thẳng lưng muốn tránh, dục vọng Ryan chưa được thỏa mãn, sao chịu cho nàng dễ dàng rời , kéo mạnh nàng lại, sau đó nghiêng người, đè lên nàng, hai lời bắt đầu rút ra chọc vào.



      “A a. . .” Lúc này Ryan tùy ý khống chế tiết tấu, nhục bổng thô to đâm vào tiểu huyệt căng trướng, đẩy tận vào hoa tâm, khuấy đảo nàng đến đau xót lại căng phồng, toàn thân ngừng run rẩy, như bị điện giật, cảm giác chướng bụng nóng rực lan tràn làm cho nàng nhịn được ôm chặt Ryan, hai chân thon dài cũng tự giác quấn lấy thắt lưng , nũng nịu kêu lên: “A…A…A…Đừng…A. . .”



      “Đừng?” Ryan trong hoa huyệt nàng rút ra chọc vào nhanh, lại liếm vành tai nàng, cười tà hỏi: “ đừng sao? lấy ra nha? Nha?” rồi rút đại nhục bổng ra bên ngoài, quy đầu cơ hồ muốn hút ra cả tiểu huyệt nàng.



      “Muốn…Em muốn…A. . .” Sâu trong hoa huyệt ngứa ngáy khó nhịn làm cho Điền Hân để ý thẹn thùng gắt gao bám lấy , cho rời , Ryan khẽ cười tiếng, lại mạnh mẽ đâm vào, đùa giỡn: “Bảo bối, luyến tiếc rời , cho biết, làm em thoải mái ? Hử?”



      “A…Thoải mái…Rất sâu…A… thoải mái…A. . .” Điền Hân bị rút ra chọc vào ý thức mơ hồ, hai tay ôm cổ Ryan, đùi quấn quanh thắt lưng , eo mềm mại vặn vẹo phối hợp, hai vú trắng noãn theo nhịp điệu của lắc lư, Ryan nhìn mị thái nàng như si như cuồng, rất là đắc ý chế nhạo : “Vật em cũng thực lẳng lơ, thực quyến rũ.”



      Điền Hân vừa thẹn vừa vội, hoa huyệt co rút lại càng chặt, lúc này tốc độ Ryan lại càng nhanh hơn, như động cơ motor điện rất nhanh rút ra chọc vào.



      “A a a. . .” Điền Hân được thương, nháy mắt cảm giác như bay lên đám mây, miệng ngừng thở dốc, ôm chặt lấy Ryan, nâng mông làm cho hoa huyệt cùng đại nhục bổng càng thêm thiếp hợp, hai chân kẹp chặt thắt lưng , huyệt thịt kịch liệt co rút, tử cung như sinh ra hàng ngàn xúc tu hút chặt lấy nhục bổng, dòng dịch nóng từ sâu bên trong trào ra, giống như núi lửa bùng nổ bình thường, lan trào ra xung quanh.
      Ledoan2099 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :