1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm]Ông xã em là thú nhân_ Hạ bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 30: Tư vị hạnh phúc
      Ryan bất đắc dĩ lắc đầu xoay người ra ngoài, tới cửa còn dặn dò thú nhân giống đực cánh gác chú ý đừng để Điền Hân chạy loạn. Cá tính chịu yên của nàng làm lo lắng.

      Tuy nhiên lo lắng của Ryan hiển nhiên là dư thừa, Điền Hân ngày hôm qua mệt mỏi cả ngày, buổi tối được ngủ ngon, hôm nay còn bị Ryan ôm chạy ngày đường, là mệt muốn chết rồi, hàn huyên hai câu cùng Mộ Sa, rồi ngáp dài ngáp ngắn, Mộ Sa bèn bảo nàng ngủ cùng giường.

      Điền Hân là khốn đốn chịu được, cũng cự tuyệt, đặt quần áo nằm lên giường, lập tức ngủ.

      Mộ Sa nghe tiếng nàng hít thở đều đều, khẽ thở dài, Điền Hân cái gì cũng biết, cho nên còn có thể ngủ, nàng tại lo lắng khôn cùng, sao ngủ được. Các dấu hiệu đều cho thấy, mục tiêu của Lang tộc là nàng cùng Điền Hân.

      Dù sao toàn bộ dị thế chỉ có nàng cùng Điền Hân là nữ, nhưng lại đều ở sư tộc, này thể làm cho thú tộc khác tức đỏ mắt, cho nên chiến đấu là thể tránh, tuy nhiên nhìn thái độ Chelsea khẩn trương, Lang tộc tựa hồ phải nhân vật dễ đối phó.

      Nàng rất sợ hãi Sư tộc cùng Lang tộc đánh nhau, nếu có xung đột chết chóc là thể tránh khỏi, vô luận ai bị thương nàng cũng đều muốn, nhưng nàng lại nghĩ ra phương pháp hòa giải hòa bình, là nôn nóng điên người.

      Chelsea cùng Ryan cả đêm trở về, Mộ Sa cũng lo lắng đêm chợp mắt, thời điểm trời vừa tờ mờ sáng, Chelsea với Ryan cuối cùng trở lại, chỉ là sắc mặt bọn đều phi thường khó coi.

      Mộ Sa chạy ra đón, lo lắng đánh giá từ xuống dưới Chelsea, xoa xoa chỗ này sờ sờ chỗ kai, thấy y hề tổn thương mới thoáng yên lòng, bắt lấy cánh tay thân thiết hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

      Chelsea thấy nàng ánh mắt hồng hồng, biết nàng khẳng định là lo lắng đêm đều có ngủ ngon, thế là kéo nàng vào trong lòng, vỗ lưng nàng, ôn nhu an ủi : “Yên tâm, có việc gì, giao cho xử lý là tốt rồi, đừng lo lắng a, nhiệm vụ của em bây giờ chỉ là lên giường ngủ giấc ngon. Ngoan….” xong ôm lấy nàng đến bên giường.

      Mộ Sa biết y sợ nàng lo lắng, cho nên cho nàng, nàng dù hỏi thế nào, cũng , bất đắc dĩ thở dài, thầm khuyên bản thân thả lỏng, cái gì đều đừng nghĩ, chỉ cần tin tưởng y, tin tưởng y là tốt rồi.

      Ryan theo sát Chelsea tiến vào, vừa vào cửa liền thấy Mộ Sa chạy ra đón, thân thiết xoa xoa sờ sờ người Chelsea, sợ y bị thương, lại nhìn Điền Hân yên giấc nồng gường, căn bản quan tâm có bị thương hay , nhất thời trong lòng vô cùng ê ẩm có mùi vị gì, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cảm giác mình là người thất bại, vật vô lương tâm này căn bản trong lòng . (HuHU, tội quá *ném dép ĐH*chọi gạch tác giả* sao bà ngược Ryan của tui hoài zị???)

      Nhanh chóng tiến lên hai bước, ôm nàng từ giường lên, lên tiếng chào Chelsea, bế nàng trở về nhà. giờ trong lòng vô cùng lo lắng khó chịu, Lang tộc lần này đến mục đích chính là bức bọn họ giao ra giống cái có năng lực sinh sản mạnh nhất cho bọn chúng.

      Theo như thực lực của Sư tộc này, căn bản đánh lại Lang tộc, cho dù có Báo tộc hiệp trợ, tuy nhiên như vậy cả hai đều có lợi, tạo thành thương vong cần thiết, ý các trưởng lão là đáp ứng điều kiện bọn họ, lựa chọn Mộ Sa hoặc Điền Hân người giao ra, nhưng Mộ Sa tại mang thai, hơn nữa trong bụng nàng thực có thể chính là Bạch sư, các trưởng lão dù gì cũng giao Mộ Sa, cho nên muốn giao ra chỉ có thể là Điền Hân.

      Các trưởng lão tuy rằng , nhưng ý tứ rất ràng. Nếu phải là do đợi Báo Tộc viện trợ, xem mọi việc có thể xoay chuyển hay , chỉ sợ ngay hôm nay bị buộc giao Điền Hân ra.

      Ryan tại là vạn phần hối hận mang Điền Hân trở về, sớm biết như vậy hẳn là mang nàng luôn, nhưng dù giờ có hối hận cũng kịp, tại có khả năng mang nàng rời , hơn nữa cho dù cam tâm chịu chết, cũng sợ thể bảo hộ an toàn cho nàng.

      vô cùng thống hận chính mình vô năng, trái lo phải nghĩ cách duy nhất chỉ có thể là mau chóng “gieo hạt”, làm cho nàng có mang con , chỉ có như vậy các trưởng lão mới có thể thay đổi chủ ý, hơn nữa Lang tộc cũng muốn giống cái mang thai.

      Ryan nhàng đặt Điền Hân ở giường, cúi đầu nhìn vật trong lòng ngủ ngon lành hề phòng bị. vẫn thường tự nhủ phải nhanh chóng “gieo hạt” cho nàng, nhưng mỗi lần đều vì luyến tiếc sợ đau nàng mà buông tha.

      Tiểu huyệt phía trước của nàng quá sức chặt, “chú nhóc” của Ryan khi ở hình người nàng phải gồng mình chống đỡ, hình thú chỉ sợ nàng còn khó chịu muôn phần.

      Cho tới bây giờ, chỉ có thể hạ quyết tâm, bởi nếu nàng nằm trong tay Lang tộc sống bằng chết, vì nghe Lang tộc hình như là chế độ cộng thê. giống cái có thể có đến vài bạn đời giống đực, thể chất nàng kém như thế, mình thỏa mãn được, làm sao có thể đồng thời lúc thỏa mãn vài giống đực.

      Ryan hạ quyết tâm, cúi người hôn lên trán nàng cái, sau đó đứng dậy làm điểm tâm, cho nàng ăn no trước, để nàng có khí lực thừa nhận .

      Ryan làm xong điểm tâm thịnh soạn nhưng Điền Hân còn chưa tỉnh, liền nằm xuống bên cạnh nàng, gối đầu lên tay lẳng lặng nhìn nàng, đợi nàng tỉnh lại.

      Điền Hân tỉnh dậy cảm thấy ngủ thoải mái, có thể ngủ thẳng giác, hơn nữa tỉnh lại thắt lưng phía sau lại đau, thế là tâm tình tốt mở to mắt, thấy khuôn mặt tuấn tú của Ryan phóng đại trước mắt, Điền Hân trong nháy mắt thất thần.

      Ryan thấy nàng vừa tỉnh ngủ, có chút ngơ ngác đáng , cong môi cười, dịu dàng vuốt mái tóc rối bời của nàng giọng hỏi: “Tỉnh rồi? Có đói bụng ?”

      Điền Hân nhìn đôi môi trước mắt mấp máy khép vào mở ra, đột nhiên trong đầu gian xảo xuất ý niệm bướng bỉnh, thế là cười xấu xa, chủ động níu lấy cổ , nghiêng người đè lên người , vừa hôn vừa cắn , sau đó thừa dịp ngây người, xuống giường rửa mặt.

      Nơi này có kem đánh răng bàn chải đánh răng, song Ryan chuẩn bị cho nàng rất nhiều trái cây vị Bạc Hà, cắn ngụm, nhai nhai súc súc trong chốc lát lại nhổ ra, miễn cưỡng cũng có thể coi như đánh răng hiệu quả, nghe cái này là phát minh của Mộ Sa.

      Điền Hân hiểu ý cười, nàng ấy cũng là do cuộc sống dạy khôn, giống như nàng khi vừa tới còn quen dùng da thú làm thành quần áo, xong qua thời gian cũng thành thói quen, dù sao vẫn hơn là mặc gì, như vậy chẳng ra sao.

      Ryan phục hồi tinh thần lại, giường sớm thấy bóng dáng vật kia, cơ hồ như vừa rồi chỉ là ảo tưởng của . Ngón tay bất giác sờ lên môi mình, thấy có chút đau đớn, chứng minh ràng vừa rồi phải ảo giác của , nàng vừa rồi hôn , tuy rằng dùng sức có hơi quá. Đáy lòng Ryan đột nhiên trào ra loại cảm giác ngọt ngào lại ấm áp, loại cảm giác này là chưa bao giờ từng cảm nhận được, chẳng lẽ đây là tư vị hạnh phúc trong truyền thuyết?

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 31 : Ỡm ờ
      Lồng ngực Ryan dâng trào cảm giác vui sướng, nhảy xuống giường, ba bước cũng thành hai đuổi theo Điền Hân vào phòng tắm, từ phía sau ôm lấy eo nàng, cằm tựa vào vai nàng, nhàng hít vào hương vị ngọt ngào của nàng, trong lòng tràn đầy nhu tình, lại biết như thế nào biểu đạt, nhất là vào thời khắc đặc biệt này, chỉ có thể mượn tiếp xúc từ thân thể, truyền lại tâm ý chính mình.


      “Buông ra, đừng ôm chặt như vậy, em thể rửa mặt.” Điền Hân thoải mái giãy dụa, Ryan lại càng ôm chặt hơn.


      Chưa từng thấy đeo bám như vậy, Điền Hân bất đắc dĩ thở dài, cái gì cũng chịu buông ra, có biện pháp đành phải tha cùng theo rửa mặt đánh răng. Ryan giống như con gấu koala cỡ bự, dính chặt lấy nhắm mắt theo đuôi nàng.


      Tuy nhiên bám dính cứng nàng như vậy, đúng là làm cho Điền Hân có loại cảm giác họ là đôi tình nhân ân ái. Điền Hân lắc đầu, thầm cảnh cáo chính mình trăm ngàn thể động lòng với , nàng sớm muộn gì đều phải về nhà, thể ở chỗ này.


      Hai người dính lấy nhau như keo cùng ăn điểm tâm, Ryan ôm nàng mang đến phía giường, biết lại muốn giở trò xấu, Điền Hân giãy dụa chịu vào khuôn khổ, nhưng cũng chống lại được vòng tay mạnh mẽ của , đẩy đẩy được vài cái rồi cũng ỡm ờ để đặt lên giường.


      Ryan nhấc tay hai ba cái cởi sạch quần áo nàng, khẩn cấp cúi đầu hôn nàng, Điền Hân có chút thẹn thùng nhắm mắt lại, tay bé vô thức chống lên ngực , Ryan tay ôm chặt eo nàng, làm cho thân thể của nàng dán sát vào , đẩy đầu lưỡi vào cái miệng nhắn của nàng, cuốn lấy lưỡi nàng, ngậm hết trong miệng, dưới trái phải nhiệt tình hôn mút.


      Nàng bị hành động thô lỗ này của làm suýt tắt thở đâm ra tức tối, người càng nóng lên nhũn ra, nàng cảm giác được trong bụng trào ra dòng dịch nóng, chảy ra từ hoa huyệt.


      Điền Hân nhất thời xấu hổ đỏ mặt, nàng làm sao có thể trở nên dâm đãng như thế, gần đây vừa mới hôn, phía dưới liền ẩm ướt, nàng biết đó là phản ứng sinh lý của phụ nữ khi động tình, chẳng lẽ nàng bị dạy dỗ thành dục nữ kìm được ham muốn, ô ô, nàng cần a.


      “Ư…” Nàng hàm hàm hồ hồ phát ra mũi, bắt đầu bất an vặn vẹo thân mình, những sợ lông tơ ở vú ngừng cọ vào người Ryan, Ryan bị nàng cọ dục hỏa bốc lên, bàn tay nắm lấy bên vú mềm vuốt ve.


      Tay kia chen vào giữa hai chân nàng, đặt lên hoa huyệt, nhận thấy đầu ngón tay ẩm ướt, Ryan đầu tiên là sửng sốt, lập tức buông cái miệng nhắn nàng ra, trêu tức : “ ướt rồi? Tiểu huyệt muốn ăn đại nhục bổng? Hử?” Vừa vừa liếm khóe miệng nàng, sau đó trượt đường, ngậm vành tai nàng, nhàng cắn cắn. Đồng thời vân vê tiểu cầu, đẩy cánh hoa ra, ngón giữa đột nhiên đâm vào bên trong tiểu huyệt nàng bắt đầu kéo đẩy.


      “A…. cần…. Ư….” Điền Hân dưới khiêu khích của , cả người run lên, vừa thẹn vừa giận lắc đầu trái phải, né tránh môi lưỡi tiến công, nàng muốn thoát khỏi cảnh hổ thẹn này, nhưng hiểu sao cơ thể càng lúc càng nóng, cơ hồ như muốn nướng chín nàng.


      Ryan để ý tới nàng giãy dụa, lửa nóng đường xuống bả vai duyên dáng của nàng rồi trượt xuống nơi gò bồng mềm mại, miệng rộng hé ra lưu tình ngậm nhũ tiêm nàng đến đỏ bừng. khi dùng môi mút, khi dùng lưỡi khẽ liếm, thậm chí dùng răng nanh cắn cắn. Trong nháy mắt, lưu lại trước ngực mềm mại trắng nõn của nàng dấu hôn ngập kín.


      “A a a…. ….Đừng….Xin …. Ô ô…. A….” Điền Hân vô lực chống cự kích thích mãnh liệt gây ra cho nàng, khuôn mặt ửng hồng nhắn thống khổ vặn vẹo, liên tiếp phát ra thanh nức nở cầu xin.


      “Em muốn, nhìn cái miệng nhắn phía dưới đều ẩm ướt ra sao , rất muốn đại nhục bổng vào đúng . Hử?” Ryan vừa vừa tăng thêm hai ngón tay, sờ soạng vào điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể nàng.


      “A a a….” Khoái cảm mãnh liệt cuồng dã lẻn vào tứ chi bách hài nàng, ý thức nàng dần dần mất , hoa huyệt tự giác co rút lại, chảy ra càng nhiều mật dịch, tự chủ được ngước khuôn mặt nhắn mị thanh kêu lên.


      Ryan biết nàng đạt cao trào, đột nhiên rút tay ra, cười xấu xa nhìn nàng bởi vì được thỏa mãn mà khổ sở nhíu mày.


      “Ryan…. Ư…. Khó chịu…. Khó chịu….” Điền Hân mở to mắt, đáng thương nhìn ai oán kêu, đồng thời khép hai chân chủ động nằm người cọ xát. Nàng bị cảm giác trống rỗng trong cơ thể mãnh liệt tra tấn muốn điên, nàng nghĩ bản thân lại dâm đãng như vậy, ngượng ngùng như thế, nàng nghĩ, nghĩ, nhưng….


      “Tiểu bảo bối, muốn? Vậy ngoan ngoãn mở chân ra, để vào.” Nhục bổng dưới thân Ryan cũng trướng khó chịu, hề đùa giỡn nàng, vỗ nàng cái mông ra lệnh .


      Điền Hân bị dục vọng tra tấn hôn ám, cũng bất chấp thẹn thùng, dưới cái nhìn chăm chú của hạ mở rộng chân ra, mời chào tiến vào.


      Ryan thấy nàng ngoan ngoãn mở ra, cũng nhiều lời, phủ đỉnh đại nhục bổng hung hăng vào.


      “Hô…. chặt, thích…. Ừ, ngoan…. Thả lỏng, để thương tiểu huyệt dâm đãng này nhiều nào.” Ryan lấy tay bới đóa hoa nàng, dùng sức ngăn, cúi đầu nhìn đại nhục bổng chậm rãi bị cái miệng nhắn kia run rẩy nuốt vào, chặt đến mất hồn làm cho càng phát ra thú huyết sôi trào, nhịn được muốn làm nàng la lên cầu xin tha thứ.

      “A a a…. lớn….” Chống đỡ đến cực hạn làm cho Điền Hân nhịn được thét chói tai ra tiếng, nàng tại dần quen với “cậu ” của , tuy rằng thừa nhận còn có chút cố hết sức, nhưng còn quá đau, thế là phối hợp thả lỏng chính mình.


      Cảm giác nàng còn hút chặt, Ryan thẳng lưng mãnh lực va chạm, nhục bổng thô to vào sâu, quy đầu cực đại va chạm cửa tử cung, bắt buộc nó mở miệng tiến vào.


      “Ư….Sâu quá…. …. chút….” Điền Hân vô lực, xoay thắt lưng muốn né tránh, lại bị Ryan đè lại, khống chế, rất nhanh mạnh mẽ tiến lên, mỗi lần đều vào sâu bên trong, quấy đảo làm nàng kêu lên: “A…. A…. Chậm…. Chậm chút…. A…. Ryan…. Ryan…. A….”


      Ryan cuồng dã ra vào, hoa huyệt Điền Hân tiết dịch mật càng nhiều, bị đại nhục bổng ép vào, nhè rung động, từng lỗ chân lông Ryan đều hưng phấn thét chói tai phấn khởi quát: “Cái miệng nhắn phía dưới bị đâm, thực thích có phải hay ? Hử?


      “A…. …. A….Khốn khiếp….Ư…” Điền Hân bị vậy vừa thẹn vừa giận, xoay mình bắt đầu giãy dụa.

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 33: Tiêu hồn thực cốt
      Điền Hân giãy dụa mở to mắt, liền thấy khuôn mặt tuấn tú của Ryan phóng đại ở trước mắt nàng, đột nhiên cảm thấy mơ hồ biết ở đâu.

      Ryan thấy nàng cuối cùng tỉnh, ngừng động tác lại, ánh mắt khép hờ nồng đậm tình dục, dùng điệu khàn khàn dụ hoặc : “Bảo bối, sinh cục cưng cho được ?”

      Trong đầu Điền Hân nhất thời xuất hình tượng quái thai mặt người mình sư tử, kinh sợ giật mình, thần trí vốn mơ hồ cũng nhất thời thanh tỉnh, cả kinh kêu lên: “ được!”

      được?” Nghe chính miệng nàng cự tuyệt, trong lòng Ryan khó chịu, xem ra nàng vẫn chân chính chấp nhận , muốn vì sinh con đẻ cái.

      Nhìn ánh mắt bi thương của , Điền Hân có chút đành lòng, muốn với tay an ủi chút, lại phát hai tay hai chân đều bị trói thành hình chữ Đại giường, nàng đột nhiên có loại dự cảm tốt, cố giữ bình tĩnh kinh hoảng, ra vẻ đáng thương nhìn Ryan dùng giọng điệu run run cầu xin: “Ryan, trói em như vậy em thoải mái. Cởi ra được ?”

      Ryan sau khi bị cự tuyệt cũng phục hồi tinh thần lại, nhớ tới còn có việc quan trọng hơn cần hoàn thành, thế là cúi xuống hôn môi nàng cái : “Bảo bối, bây giờ chưa thể cởi ra được, em lại giãy giụa, làm bị thương chính mình, yên tâm, làm em thoải mái.”

      rồi tay trái nắm lấy vú phải đầy đặn của nàng, tay phải xuống tìm kiếm, chơi đùa với đóa hoa phía dưới, hé mở cánh hoa hồng phấn, lộ ra huyệt khẩu run nhè thẹn thùng, thuần thục nắm tiểu cầu mẫn cảm, ngừng vuốt ve thưởng thức.

      Nhớ tới nghi thức đặc thù Mộ Sa , chẳng lẽ chính là đây? Điền Hân vừa vội vừa thẹn, muốn lấy tay đẩy , nhưng hai tay đều bị trói buộc lên đầu giường, muốn kẹp chặt hai chân, hai chân cũng bị kéo mở cột vào hai bên đầu giường, nàng căn bản là thể động đậy, chỉ có thể bất lực ngưỡng rên rỉ cầu xin tha thứ: “A… cần…Xin …Buông. . .”

      Nhìn thân người nhắn của nàng vặn vẹo, Ryan hung hăng nuốt nước bọt, khẩn cấp đè lên nàng, cúi đầu hôn cái miệng nhắn, Điền Hân lắc đầu muốn né tránh, đáng tiếc chậm bước, bị hôn, đầu lưỡi vói vào miệng nàng, mạnh mẽ giao triền với đầu lưỡi ẩm ướt của nàng, hôn đến mức Điền Hân chỉ có thể hừ hừ “Ư..Ư..” vài tiếng.

      Cảm giác được hoa huyệt nàng dần dần ướt át, Ryan dùng ngón tay cái đè tiểu cầu lại, ngón giữa lập tức cắm vào bên trong hoa hành ẩm ướt, bắt đầu rút ra chọc vào.

      “Ư…Ryan…Buông…Xin …Buông…Em cam đoan…Ngoan ngoãn … giãy dụa…Xin …A. . .” Điền Hân bị làm thở gấp liên tục, khó nhịn xoay xoay người, vẫn ôm ấp hy vọng thuyết phục thả mình ra.

      Ryan đột nhiên rút ngón tay ra, sau đó dùng lông vũ tẩm ướt nước tình quả gẩy gẩy hoa huyệt nàng. Lông chim xúc cảm như có như , khiến cho Điền Hân càng thêm khó nhịn cựa quậy ngừng cọ xát vào da thú người, muốn gạt bỏ ngứa ngáy khó chịu kia, nhưng cảm giác kia lại càng thêm mãnh liệt, làm hoa huyệt nàng ngừng ứa nước.

      “Ô ô…Rất ngứa… cần…Dừng lại…A a…Em chịu nổi…Em chịu nổi…” Nàng bị tra tấn đến bật khóc, vừa khóc, vừa tự giác xoay thắt lưng, nước mắt tẩm ướt khuôn mặt nhắn, vì tình dục mà phiếm hồng.

      “Chậc chậc, bảo bối tiểu huyệt phía dưới chảy nhiều nha, lông chim đều bị em tẩm ướt, có phải muốn ‘ăn’? Hử?” Ryan xấu xa lấy tay mở rộng tiểu huyệt ngừng run rẩy, chậm rãi nhét lông chim vào, được phân nửa bắt đầu xoay tròn.

      “A a… cần…Ư…Xin …Lấy ra …Lấy ra . . .” Tầng thịt hoa hành bị lông chim ngừng đảo quét, loại xúc cảm này làm Điền Hân muốn phát điên, so với điều này, nàng vẫn cảm thấy “cậu ” đáng hơn nhiều, thế nên quan tâm cầu xin: “Dùng đại nhục bổng…Dùng đại nhục bổng… mạnh vào…A. . .”

      Ryan nghe vậy cứng lại, hầu kết tự chủ được nhấp nhô. rất khó kháng cự dụ hoặc của nàng, song lại nghĩ đến việc gieo hạt, lại cố nén xúc động muốn đem đại nhục bổng sáp nhập. Gầm tiếng rút lông chim ra khỏi hoa huyệt, kìm lòng đậu cúi xuống nâng đùi nàng, vùi đầu liếm đóa hoa phấn hồng, mùi thơm nhàn nhạt cùng trong veo mật hoa hoà với hương vị đặc thù của tình quả làm cho muốn ngừng mà được, đầu lưỡi thô lỗ đẩy đóa hoa thẹn thùng ra tiến vào nơi sâu nhất của hoa hành.

      “Ư….” Hoa huyệt tê dại làm cho Điền Hân cả người đều mềm nhũn, kìm lòng đậu cong thắt lưng, để liếm càng sâu, cửa hoa huyệt mẫn cảm, có thể ràng cảm nhận được đầu lưỡi linh hoạt tiến tiến xuất xuất liếm liếm giày vò cắn xé.

      “A… thích….” Ryan mãnh liệt mút vào, chọc nàng cao giọng thét chói tai.

      Nghe nàng dâm đãng kêu rên, Ryan rất có cảm giác thành tựu khẽ cười ra tiếng, càng thêm mạnh miệng hút vào.

      “A…A…A. . .” Từ hoa huyệt truyền đến khoái cảm mãnh liệt làm cho Điền Hân đến cao trào, mật dịch hoa huyệt nhất thời giàn giụa, nước bắn khắp nơi.

      Ryan cảm thấy tệ lắm, mới ưỡn người đè lên, phủ đại nhục bổng ở huyệt khẩu cọ cọ, để mật hoa dính lên đỉnh, sau đó ổn định thân hình bất động, lấy tay kìm giữ tiểu cầu mẫn cảm, khiêu khích : “Bảo bối ngoan, có muốn đại nhục bổng vào ? Hử?”

      Hoa huyệt Điền Hân bị đầu lưỡi khiêu khích mà ngứa muốn điên, may mắn được đại nhục bổng xát xát, nhưng lại chần chừ tiến vào, trêu chọc nàng cong lưng muốn dán sát hơn vào , rên rỉ kêu: “Muốn, muốn, em muốn đại nhục bổng vào mạnh, cho em…Cho em…A. . .”

      Ryan nghe vậy khóe miệng cong lên, hông dùng sức đâm xuống, nắm eo nàng áp sát vào người mình, nháy mắt cắm xuống, đẩy tầng thịt phấn nộn, thẳng tiến nhanh hơn vào cái miệng nhắn chặt khít, bị nó gắt gao co bóp, đồng thời tầng thịt hoa hành gắt gao bao vây nhục bổng liều mạng hút lấy, tư vị tiêu hồn thực cốt làm cho nhịn được rên rỉ ra tiếng: “Ư… chặt, hẹp, ư….”

      “A. . .” Điền Hân dưới thân hoa huyệt nháy mắt bị chống đỡ đến mức tận cùng, vừa xót vừa đau lại trướng ngứa, nhiều cảm giác lộn xộn hòa trộn thành loại khoái cảm lời, khiến Điền Hân hoàn toàn mất lý trí, tự chủ được ưỡn eo theo đón ý hùa với Ryan.

      Nhìn nàng ở dưới thân dâm đãng xoay thân mình, vú tuyết trắng trước ngực bị kích động nhấp nhô lên xuống làm muốn phun máu mũi, Ryan chỉ cảm thấy máu toàn thân đều dồn xuống bụng dưới, nhục bổng trướng đau, lại thô to vài phần.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 34: Gieo hạt

      Ryan vòng hai tay ôm eo nàng, động tác càng thêm mạnh bạo, tự chủ được gào hét um sùm: “Vật dâm đãng, đâm chết em!”


      “Ư..Ư… thoải mái…Ryan…A…A…” Ngứa ngáy trong cơ thể Điền Hân được giảm bớt, thoải mái kêu lên, ánh mắt khép hờ vẻ mặt say mê.



      Nghe nàng bên dưới khoan khoái kêu, cái ấy của ở trong nàng trở nên tràn đầy sinh khí, trêu chọc càng thể thu lại được lực đạo, tay nắm chặt eo nàng, ngừng áp thân thể nàng về hướng hạ bộ đâm tới, tay cầm vú trắng noãn, mạnh mẽ vuốt ve, nhìn da thịt non mềm đầy đặn tràn ra khỏi ngón tay, đáy lòng khỏi dâng lên loại khoái cảm bạo ngược.



      “A…A…A a a…” Theo động tác Ryan kích thích cuồng nhiệt, Điền Hân trào đầy mật dịch, tê liệt toàn thân ngã xuống giường, ngay cả sức lực cử động ngón tay cũng có, tiếng rên rỉ cũng dần dần yếu . Ryan cảm giác được hoa huyệt nàng run rẩy co rút lại từng đợt, biết nàng sắp đạt cao trào, mạnh mẽ rút đại nhục bổng ra.



      Ư…Đừng …Em muốn…Cho em…A…” Điền Hân vì dục vọng được thỏa mãn mà thống khổ kêu khóc, đồng thời mở to mắt, tràn đầy cầu xin nhìn .



      Ryan lót mấy tấm da thú dưới thắt lưng nàng, nâng cao mông Điền Hân, lại lần nữa đè lên nàng, hôn lên môi Điền Hân cái, sau đó dùng thanh khàn khàn trấn an : “Bảo bối, đừng nóng vội, cho em ăn no.” Dứt lời người lại run rẩy.



      Điền Hân chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, Kim mao đại sư tử lại xuất .



      “A…” Điền Hân hoảng sợ, lập tức nhận ra đó là hình thú của Ryan, nhưng tại sao lại hóa thành như vậy?



      Kim Mao Sư Tử trợn to mắt thú, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm thân thể trần trụi của Điền Hân, cuối cùng dừng lại ở chỗ hoa huyệt lầy lội giữa hai chân nàng.



      Điền Hân bị nhìn đến lông tơ dựng ngược lên, đột nhiên có loại dự cảm bất an, nàng phát run cố gắng chống cự yếu ớt: “Ryan, biến thành người hình được , như vậy em sợ.”



      Đại sư tử nghe vậy vươn đầu lưỡi trấn an liếm môi nàng.



      “Ư……” Điền Hân cúi đầu muốn cự tuyệt, lại bị nó nhân cơ hội đưa đầu lưỡi vào.



      Đầu lưỡi hình thú so với hình người dài hơn nhiều, Điền Hân bị tắc đầy miệng, vậy mà nó còn chưa ngừng, đem đầu lưỡi đẩy vào thẳng đến cuống họng, liên tục mạnh mẽ liếm láp, xâm nhập vào cuống họng yếu ớt làm Điền Hân muốn nôn mửa, đầu lưỡi nàng liều mạng đẩy ra, nhưng Điền Hân càng làm vậy càng làm đại sư tử thêm thoải mái, càng hung hăng giao triền đâm sâu vào, đồng thời khỏi nghĩ, nếu như giờ phút này cho đại nhục bổng tiến vào miệng nhắn bên dưới kia mất hồn, có cơ hội nhất định phải thử xem, nghĩ vậy bụng dưới nóng lên, nhục bổng vốn thô to dọa người lại trướng lớn vài phần, dữ tợn kinh khiếp tiến đến cửa hoa huyệt.



      “Ư ư …” Điền Hân toàn bộ chú ý đều đặt ở cuống họng bị hành hạ, mãi đến khi hạ thể truyền đến cảm giác xé rách đau đớn nàng mới phát giác hoa huyệt có cây gậy sắt ngừng tách từng lớp thịt phấn nộn cắm sâu vào.

      “Ưm…” Điền Hân đau đến chảy nước mắt, nhưng miệng nàng bị bịt kín thể rên rỉ, chỉ có thể sống chết co rút hoa huyệt, ý định đẩy thứ kia ra khỏi.



      “Grmm…” Đại sư tử bị kẹp chặt vừa thích vừa đau, rống tiếng cuối cùng buông miệng nàng ra, hốc mắt đỏ rực xoay tròn mông khiến cho đại quy đầu ở trong tiểu huyệt liên tiếp nghiền nát tầng thịt non mịn.



      Quy đầu cọ xát khiến tầng thịt non mịn sưng lên. Khoái cảm, tê dại ngừng xâm nhập thần kinh Điền Hân, làm cho nàng dần dần để ý cảm giác đau đớn xé rách, hét lên: “A…Trời ạ…Em muốn…Chết…Tha…Em a…A a…”



      Nhục bổng cực đại ngừng tiến công nộn thịt ngăn cản phía trước, vừa chen vào hoa hành ngừng mấp máy từng chút. Tầng tầng lớp lớp vách tường non mềm bao bọc thô to của , tuy rằng đủ ướt át nhưng vẫn thể nuốt trọn đại nhục bổng, hình thú nó quá lớn.



      Hoa huyệt kiều diễm của nàng bị bắt nuốt cái thô to của , vách hoa huyệt bị ngừng nghiền nát mà run rẩy thôi. Mật hoa như cỏ dại tràn lan, theo nhục bổng của ngừng chảy ra.



      Trong chốc lát vẫn chưa thể hoàn toàn tiến vào, mà đại sư tử lại thể tiếp tục chịu đựng, chân trước đè cái mông xoay loạn của nàng, thẳng lưng, ‘Phốc’ tiếng mạnh, đâm sâu lút cán.



      “A…” Đâm thủng đau đớn làm cho Điền Hân hét lên tiếng rồi hôn mê bất tỉnh, mà đại sư tử cũng thể dừng động tác lại, quan tâm ở trong thân thể nàng cuồng bạo rút ra chọc vào.

      “Ư…” thời điểm Điền Hân tỉnh lại, tay chân muốn rã ra, cả người bị sắp đặt thành tư thế quỳ, bụng nằm đống da thú, mông nhấc cao, đại sư tử ở phía sau, từ cao xuống hung hăng sát nhập vào nàng.



      Điền Hân nhìn móng vuốt sắc nhọn, biết phía sau làm nàng vẫn là đại sư tử, hạ thể nàng bị nó vùi dập đau xót, vách tường mềm mại bị ma sát nóng lên như thiêu đốt. Lực đạo tăng lên mỗi lần thực quá mạnh mẽ. Mỗi lần thẳng tiến, đều hoàn toàn lấp đầy hoa huyệt hẹp của nàng, xâm nhập tử cung nàng mạnh mẽ hơn so với hình người, nhiều lần cửa tử cung đều bị đâm mạnh khép lại được. Mỗi lần va chạm, nàng đều cầu xin tha thứ, hoa huyệt co rút dữ dội muốn đẩy đại nhục bổng của ra nhưng lại càng như khiêu khích đại sư tử càng thêm hưng phấn muốn va chạm. Điền Hân rất nhanh bị đâm đến thất thần, khẽ hé cái miệng nhắn ngừng kêu to: “A…Ryan…Đừng…Đừng…Em chịu nổi …A a…”



      Đại sư tử ngừng dùng đại nhục bổng thô to phóng túng ra vào liên tục hoa huyệt Điền Hân, điên cuồng rút ra đâm vào làm đau đớn cùng khoái cảm cực lớn của Điền Hân ngừng gia tăng.



      “A…” Đột nhiên, Điền Hân như bay bay, hạ thể nàng bắt đầu co rút, từng đợt nhiệt khí từ cửa tử cung thể khống chế phun tới, theo đầu nhục bổng dữ tợn của tràn ra, ướt đẫm da lông đệm lót lẫn hạ thể của .



      Hoa huyệt Điền Hân trong cao trào như có vô số cái miệng nhắn mềm mại mà hữu lực đè ép đại nhục bổng, khoái cảm như triều dâng quét qua đại sư tử làm cho tự chủ được mà điên cuồng va chạm nàng lần rồi lần nữa. Mấy trăm lần ra vào nữa cuối cùng gầm rú phun ra, đại sư tử bắn khí liên tục, tinh dịch nóng hổi làm cho tử cung hẹp của Điền Hân trướng đầy. Bụng vốn bị lấp đầy giờ phút này càng gồ lên ràng.

      “Grmm…” bắn tinh xong, đại sư tử thỏa mãn rống kêu tiếng, nằm úp sấp người Điền Hân thở dốc.



      Trận hoan ái kịch liệt này khiến thể lực Điền Hân cạn kiệt, cơ hồ khi đại sư tử bắn tinh nàng cũng đồng thời hôn mê bất tỉnh.



      Đại sư tử thoáng bình phục hô hấp, ưỡn thân mình, cảm giác được thân hình nhắn bên dưới hơi thở đều đều, tựa hồ ngủ say, thương vươn đầu lưỡi nhàng liếm tấm lưng trắng noãn bóng loáng của nàng.



      Vì gia tăng cơ hội nàng thụ thai, đại nhục bổng cũng lấy ra cứ như vậy để tinh dịch đổ toàn bộ vào trong tử cung nàng, sau đó ghé nửa người lên người nàng nhắm mắt dưỡng thần, đợi nàng nghỉ ngơi đủ lại thêm lần nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :