1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm]Ông xã em là thú nhân_ Hạ bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 15: Khuyên bảo
      Sáng sớm hôm sau, Ryan tỉnh dậy sớm, thấy Điền Hân nằm trong lòng còn ngủ say, loại cảm giác hạnh phúc tự nhiên nảy sinh. dịu dàng đặt lên môi nàng nụ hôn, sau đó có chút đành lòng rời khỏi giường, nhưng trong nhà còn tí thịt nào, cho nên hôm nay phải ra ngoài săn thú.

      Trước tiên đun nước, sau đó giúp Điền Hân lau sạch hạ thể, thấy cửa hoa huyệt còn sưng đỏ nghiêm trọng, lại vội vàng chạy tới hỏi xin Kreider thuốc mỡ giảm sưng, tỉ mỉ bôi cho nàng.

      Sau đó lại quét tước bên ngoài lần, để lại bữa sáng thịt nướng cùng hoa quả cho nàng, rồi mới cẩn thận bước từng bước ra cửa.

      Nghe thấy thanh đóng cửa, lại qua hồi lâu xác định phòng trong quả có người, Điền Hân vốn nhắm mắt giả bộ ngủ mới mở mắt. Kỳ nàng sớm tỉnh, bị vừa sờ vừa hôn, lại bôi thuốc lên người, nàng đâu phải là người thực vật, tỉnh mới lạ.

      Nghĩ tới kích tình buổi tối hôm qua, nàng lại vừa thẹn vừa giận, biết nên đối mặt ra sao, mới nhắm mắt giả bộ ngủ.

      tại người kia rồi, nàng cũng cần giả bộ ngủ, ngọ nguậy giường vài cái, thực mấy động tác thể dục, phải nàng muốn nằm nướng, chỉ là cả người đau đớn lợi hại, giống như xương cốt toàn thân đều bị giã nát rồi ráp lại, nàng vừa động đậy liền khó chịu muốn rớt nước mắt.

      Ô ô…, quả nhiên là thú a, thể lực này người thường so được, trong sách có , đàn ông bình thường lần 20’ coi như là lâu, tối hôm qua, ây dô, nàng tuy rằng biết đè lên nàng làm bao lâu, nhưng lúc nàng còn tỉnh là phải hai tiếng, huống chi nàng còn hôn mê hai lần, hơn nữa từ đầu tới cuối chỉ ra lần, thể lực bền bỉ quả đáng sợ.

      Nghĩ đến vấn đề xuất tinh kia, Điền Hân chợt cả kinh, dường như lần nào cũng bắn vào trong, ngày hôm qua lo chạy trốn cũng quên vấn đề này, nàng liệu có mang thai a.

      Trời ạ, nàng còn muốn về nhà, người thất tiết, coi như được trải nghiệm cái gọi là “sống thử”, còn mang bụng to về nhà, làm sao mà giải thích cho ông nội a~~. Nếu như có thể sinh đứa bình thường cũng được, nàng cũng có thể làm bà mẹ đơn thân, nhưng nếu như là tiểu quái vật, nàng sau này làm sao dám gặp người khác.

      Điền Hân càng nghĩ càng sợ, cũng cố nhịn đau đớn khó chịu ngồi dậy khỏi giường, bước vào bồn tắm, kì cọ muốn tróc da, cố gắng tẩy sạch hết thảy “chất lỏng” kia trong người mình.

      Tuy rằng biết như vậy cũng nhất định có thể hiệu quả, nhưng chỉ cần có thể giảm tỷ lệ thụ thai, Điền Hân nhất đinh phải thử hết. Ai bảo nơi này có thuốc tránh thai, bằng uống viên bớt được lắm việc.

      Cũng biết kì cọ bao lâu, mãi đến khi chân Điền Hân tê rần, cảm giác cũng tạm sạch , mới đứng lên, lấy thuốc mỡ của Ryan bôi lần nữa.

      Miễn cưỡng ăn mấy miếng thịt nướng cùng trái cây, liền vội vàng rời nhà, bằng trí nhớ mơ hồ ngày hôm qua tìm đến nhà Mộ Sa.

      Cũng may nhà Mộ Sa cách chỗ Ryan xa, nàng rất nhanh tìm thấy, tuy nhiên nhớ đến ánh mắt lạnh như băng của cực phẩm mỹ nam tóc trắng bạc ngày hôm qua nàng cũng thoáng sợ hãi.

      Ở cửa do dự hồi lâu, cuối cùng lấy hết dũng khí gõ gõ cửa, đợi hồi, tiếng cửa cọt kẹt mở ra, là Mộ Sa, Điền Hân lúc này mới yên tâm, xem ra cực phẩm soái ca kia cùng đại sư tử đều vắng.

      Mộ Sa thấy Điền Hân đến, vội vàng kéo nàng vào, nhìn từ xuống dưới đánh giá, thấy nàng có chỗ nào bị thương, mới yên lòng. Chỉ là cổ nàng có vết hôn giấu được, môi cũng hơi hơi sưng, ánh mắt càng lộ vẻ quyến rũ, đoán được nàng tối hôm qua nhất định bị Ryan hung hăng .

      Mộ Sa hiểu ý cười, kéo Điền Hân vào nhà ngồi lên giường, Điền Hân bị nàng ấy cười đến mặt nóng lên, tuy nhiên nàng có thời gian để thẹn thùng, nàng phải thừa dịp đại sư tử ở nhà, hỏi ràng đường về nhà, bằng chờ trở về, nàng được.

      “Mộ Sa, có biết làm sao để về nhà ? Tôi muốn ở lại, tôi muốn về nhà, trong nhà còn có ông nội chờ tôi về.” Điền Hân bắt lấy tay Mộ Sa vội vàng hỏi.

      Mộ Sa bị nàng nắm chặt khẽ nhói đau, hơi nhíu mày, chụp tay nàng ôn nhu an ủi : “ đừng lo lắng, chậm rãi nghe tôi .”

      Thấy Điền Hân gật đầu, cũng thu lực lại, nhàng : “Ở bên kia tôi còn người thân, chưa từng nghĩ tới phải về, cho nên cũng tìm đường về nhà, nhưng nơi này hoàn toàn khác với thế giới của chúng ta, nơi này nơi nơi đều là mãnh thú, nếu như muốn mình ra ngoài tìm đường về, rất nguy hiểm, chưa tìm được đường về mất mạng.”

      Thấy sắc mặt Điền Hân u ám, Mộ Sa có chút đành lòng tiếp: “Kỳ Ryan tệ, ôn nhu lại biết chăm sóc, so với đàn ông ở bên kia tốt hơn biết bao nhiêu lần, đừng lo lắng thử tiếp nhận ấy .”

      “Thôi thôi, tôi nữa.” Thấy Điền Hân gấp đến độ đôi mắt đều đỏ, môi mấp máy như muốn phản bác, Mộ Sa vội vàng ngừng lại, sang chuyện khác: “Kỳ có thể thử van cầu Ryan, để ấy giúp tìm đường về nhà.”

      Điền Hân nghĩ đến đại sư tử đáng giận kia, mếu máo ấm ức : “ sao có thể giúp tôi.” tối hôm qua sống chết ép buộc nàng, còn ép nàng thề rời , làm sao có thể giúp nàng tìm đường về nhà.

      Mộ Sa chợt động lòng, thử gợi ý: “ ấy chỉ là sợ rời ấy , nếu mang ấy về nhà cùng chắc được.” Giống đực thú nhân ham muốn chiếm giữ bạn đời rất mạnh, khi xác định, dù là có chuyện gì, cũng giờ để bạn đời rời khỏi mình. Nếu Chelsea định mang nàng về nhà, nàng đoán rằng Ryan chắc chắn cũng có ý đó.

      Mặc kệ tìm được đường về nhà hay , trước để Điền Hân an tâm ở lại mới là chuyện quan trọng, Mộ Sa chỉ muốn giúp Ryan phen, bằng nhìn hình ảnh quạnh đìu hiu mình, trong lòng nàng rất khổ sở. Huống chi, Mộ Sa cảm thấy Điền Hân hơn phân nửa cũng trở về được, làm sao dễ dàng muốn tới tới, muốn . Nếu ông trời đưa nàng ấy đến đây nhất định có dụng ý, để nàng ấy dễ dàng rời . Tựa như nàng, có lẽ nàng vì cùng Chelsea gặp nhau mới đến đến nơi đây.

      Điền Hân nghe vậy mắt sáng lên, đúng rồi, nàng sao lại nghĩ đến, đại sư tử thoạt nhìn ngơ ngơ ngác ngác (tội , bị chị chê =.=, thương quá..) chắc cũng dễ lừa. Nếu nàng chấp nhận , cầu mang nàng về nhà chắc cũng quá đáng. Điền Hân nhất thời thấy hi vọng, mở cờ trong bụng.

      Chợt nhớ đến vấn đề nghiêm trọng khác, ánh mắt lại u ám, do dự nửa ngày, mới cắn răng, da mặt dày hỏi: “Mộ Sa, có biết làm sao tránh thai ?” xong vẻ mặt đỏ bừng cúi đầu dám nhìn Mộ Sa, Mộ Sa đến đây trước, hẳn là biết phải làm sao.

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 18: Kích tình triền miên

      cúi đầu cắn cắn nàng cánh môi, đùa giỡn hỏi: “Bảo bối, làm tình như vậy em có thoải mái ?” Sau đó mê mẩn nhìn mặt nàng thẹn thùng đỏ ửng càng thêm mê người .

      Nghe những lời dâm đãng kia, Điền Hân xấu hổ chịu được, mấp máy môi chịu trả lời.

      Ryan cảm giác nàng càng thẹn thùng tiểu huyệt phía dưới càng thít chặt, khỏi dùng đại lực va chạm hai cái, uy hiếp : “Bảo bối, mau, nếu , dùng sức mạnh hơn.”

      “A…” Điền Hân thét lớn tiếng, trong lòng thầm mắng “Cầm thú.” Sau đó khe khẽ : “Thoải mái.”

      “Bảo bối, em gì? nghe thấy.” Ryan bất mãn nàng quá , đại nhục bổng kề sát “cửa vào”, sau đó lại hung ác đẩy, đại lực tiếng thẳng vào cửa tử cung, hung hăng va chạm vách tường tử cung, chọc Điền Hân thở nổi.

      Điền Hân cảm giác tử cung đều phải bị chọc thủng, sợ muốn phá nát người mình, đành phải lớn tiếng lại hô lần: “…Ư…Thoải mái…A… chút. . .”

      “Bảo bối…Rất thoải mái? Ư, kêu lớn như vậy đó. làm em thoải mái, thích làm như vậy phải , em xem tiểu huyệt tham lam của em đều ướt đẫm, còn chưa ăn no sao, ăn thêm chút, ăn thêm chút nào.” Ryan động tác càng ngày càng điên cuồng, va chạm dưới thân cũng càng lúc càng mạnh hơn, ngay cả túi chứa con cháu(a.k.a tinh hoàn =__:) cũng đập vào tiểu huyệt.(…….Tác giả…..cái mũi con….)

      “A…Đừng…Đừng…Ô ô…Dừng lại…Ngừng…A a a. . .” Điền Hân ánh mắt tan rã, khóe mắt đầy nước, khẽ nhếch cái miệng nhắn tròn câu run rẩy xin tha, chỉ tiếc nàng làm vậy được Ryan đồng tình, ngược lại giống như thúc giục, đưa đẩy Ryan càng thêm dũng mãnh.

      “A. . .” Cuối cùng kích thích mãnh liệt này làm cho Điền Hân hét lên tiếng, run rẩy thân thể mạnh mẽ căng thẳng, hạ thể kịch liệt co rút lại, chất dịch nóng từ nơi sâu nhất trong hoa huyệt phun ra.

      Đồng thời lúc đó, Ryan dùng sức sát nhập nhục bổng thô to vào hoa huyệt nàng hung hăng đâm mạnh. Mạnh mẽ hướng vào hoa huyệt vì cao trào mà ngừng thít chặt run rẩy, sâu vào trong tử cung.

      “A. . .” Điền Hân lúc cao trào vốn mẫn cảm, bị lưu tình chút nào tiến vào như vậy, kích thích liên tục thét chói tai, vách tường mềm mại chặt chẽ hút chặt làm đại nhục bổng nổi gân, xoắn chặt quá.

      Nhục bổng Ryan bị xoắn vặn sinh đau, trong lòng giống có lửa thiêu, luồng nhiệt lưu dưới thân cũng như muốn bùng nổ, gầm tiếng, mạnh mẽ điên cuồng luật động thắt lưng.

      Hung ác sát nhập, rất nhanh rút ra, lần sau còn mạnh còn nhanh hơn lần trước, Điền Hân bị dồn vào bức tường sắp điên mất, nàng thử giãy dụa, lại bị đại lực ngăn chặn, càng thêm hung mãnh vọt vào nàng trong cơ thể, bức nàng thừa nhận toàn bộ.

      “A a a…Ư…Chậm…Chậm chút…Xin …A. . .” Cổ họng Điền Hân cũng khô khốc, thanh van xin cũng vỡ vụn, giọng khản đặc vì sướng khoái căn bản có tác dụng, động tác Ryan hề chậm lại, lần nào cũng tiến vào nơi sâu nhất, làm cho Điền Hân sợ mình cứ thế này bị xé làm hai.

      Thời điểm Điền Hân cảm giác mình sắp ngất xỉu , Ryan cuối cùng gầm tiếng, hướng vào nơi sâu nhất, dịch nóng đều thẳng tiến vào tử cung nàng.

      “Ư…” Hoa huyệt Điền Hân trào dâng chất dịch nóng kia, trước mắt tối đen, “thành công” hôn mê bất tỉnh, khi ngất xỉu nàng chỉ còn duy nhất suy nghĩ trong đầu: lại bắn vào bên trong, lần sau, lần sau, nhất định cho bắn vào bên trong.

      Ryan thấy Điền Hân ngất xỉu “tạm dừng” lại, có chút cam lòng rút đại nhục bổng mềm nhũn ra khỏi hoa huyệt trơn ướt kia.

      Bởi vì có nhục bổng cắm vào, chất lỏng màu trắng từ cửa hoa huyệt Điền Hân chảy ra. Ryan cả người khô nóng, đại nhục bổng mềm nhũn nháy mắt lại vừa cứng lên, nhưng hoa huyệt sưng đỏ run nhè lên án hành động thô lỗ của , làm có chút đành lòng tiếp tục ép buộc nàng.

      Ai oán nhìn chằm chằm cửa hoa huyệt ướt át chốc lát, khó khăn nuốt nước miếng, cam lòng ôm lấy nàng, thả lên giường, sau đó kéo da thú qua cẩn thận đắp cho nàng.

      Bản thân lại nghĩ nên làm cơm tối, để cho nàng nghỉ ngơi hồi, trong lúc đó nấu cơm tối thịnh soạn, cho nàng ăn no bụng, rồi đến lượt nàng “cho ăn”.

      Điền Hân biết mình ngủ bao lâu, mơ mơ màng màng bị Ryan đánh thức, bị ôm vào trong ngực đút ăn vài thứ, sau đó lại đặt giường hung hăng khi dễ.

      Điền Hân kháng nghị có hiệu quả, giãy dụa cho có, người mềm như nước nằm dưới , để tận tình ép buộc, mãi đến khi nàng lại hôn mê bất tỉnh, Ryan mới buông tha nàng.

      Ngày hôm sau Điền Hân tỉnh lại, là buổi chiều, cả người đau nhức làm cho nàng nhịn được đem tổ tông tám đời của kia cầm thú “ân cần thăm hỏi” lần.

      lẩm bẩm đứng lên, Ryan đẩy cửa vào, thấy nàng tỉnh, Ryan dịu dàng cười với nàng, bước nhanh đến bên giường, ôm nàng vào trong lòng ôn nhu dò hỏi: “Tỉnh rồi? Có đói bụng ? Ăn gì trước hay tắm trước?” Trong nhà Chelsea có Thạch Đầu lớn có thể đun nấu, hôm nay buổi sáng thừa dịp nàng ngủ, cũng làm cái, như vậy nàng sau này có thể dùng nước ấm tắm rửa.

      Điền Hân đáp lời, nắm cánh tay cắn xuống, đồ khốn, chết tiệt, cắn chết , dám liều mạng ép buộc tôi.

      “Ư…Ư. . .” Cảm giác tê tê như kim châm từ cánh tay truyền tới, nhưng căn bản để ý đến những thứ nhặt ấy, song để thỏa mãn cơn tức của nàng, vẻ mặt Ryan tràn đầy sủng nịch phối hợp suýt xoa.

      Thấy hít hà kêu, Điền Hân quả nhiên thực hết tức, giận trừng : “ thèm tính toán với , phải muốn dẫn em về nhà sao, định bao giờ mang em về?”

      Nàng quyệt miệng trừng mắt biểu tình đáng , Ryan sủng nịch hôn môi nàng cái, ôn nhu hỏi: “Em biết đường về nhà sao?”

      Điền Hân nghe vậy sửng sốt, có chút hiu quạnh lắc lắc đầu.

      Ryan an ủi vỗ vỗ lưng nàng, tiếp: “ nghĩ muốn về nhà trước phải biết đường , cho nên em kể lại kĩ càng cho biết làm sao em đến được. Nếu như đường xá xa xôi, chúng ta còn phải chuẩn bị chút đồ ăn cùng quần áo mới được, đừng lo lắng.”

      Điền Hân ngẫm lại cũng phải, thế là giãy giụa ra khỏi lòng , muốn xuống giường, vội vàng : “Chúng ta bây giờ phải tìm Mộ Sa, hỏi xem làm sao Mộ Sa đến được đây.”

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 19 Cố tình phá hoại
      Quá trình làm sao nàng đến được đây nàng cũng thể nhớ được, chỉ nhớ nàng trượt chân, từ núi té xuống, sau đó trước mắt đen tối liền hôn mê bất tỉnh, khi nàng tỉnh lại là lúc nàng thấy mình ở trong rừng rậm, chính là khi nàng gặp Ryan ở gần đó.

      Ryan giữ chặt nàng, buồn cười : “Có lo lắng cũng mặc quần áo trước , em định mặc quần áo ra ngoài sao.” Nàng vẫn nghĩ là nguyện ý chứ.

      Điền Hân nghe vậy cúi đầu thấy, toàn thân trần trụi, khỏi đỏ mặt, kéo da thú bên cạnh, bao kín toàn thân.

      Ryan từ phía sau ôm lấy cả da thú cùng nàng, cúi đầu liếm vành tai nàng trêu đùa: “Ở trước mặt em có thể mặc, dù sao mỗi tấc da thịt em đều sờ qua, nếm thử rồi, còn che cái gì?”

      “A. . . tên khôn kiếp, sư tử thúi, dê xồm. . .” Điền Hân thẹn quá hóa giận xoay người, vừa mắng, vừa bổ nhào vào , cắn xé đánh đá.

      Ryan phá lên cười nhìn nàng khóc lóc om sòm, huyên náo thái quá, liền trực tiếp xoay người đặt nàng dưới thân, hôn nàng đến hít thở thông, đến khi nàng còn khí lực khóc la om sòm.

      Thừa dịp nàng vô lực, Ryan đứng dậy giúp nàng chuẩn bị nước tắm, ôm nàng đến phòng tắm tắm rửa, vốn định giúp nàng tắm rửa mượn cơ hội kiếm lợi, nhưng lại bị Điền Hân đá bay ra ngoài, cam lòng xoay người làm cơm tối.

      Điền Hân tắm rửa hồi lâu, lúc thay quần áo ra, Ryan làm xong cơm chiều, nàng ăn vài miếng lung tung, muốn lôi kéo Ryan tìm Mộ Sa, Ryan gì cũng đồng ý, lại buộc nàng ăn hai miếng thịt cùng trái cây.

      Vì lợi ích sau này, nghĩ biện pháp nuôi nàng khỏe mạnh. Hai lần vừa rồi, đều chưa có ra, nàng liền ngất xỉu, sợ thân thể nàng có vấn đề, hôm nay cố ý đến hỏi Kreider, mới biết có gì quan trọng chỉ là thân thể quá yếu, lo lắng lại chạy tới hỏi Chelsea, cũng nhận đáp án giống nhau, là Mộ Sa vừa mới bắt đầu cũng như vậy, cho nàng ăn nhiều chút, tăng cường thể lực, tẩm bổ “tinh dịch” thời gian tốt.

      Điền Hân biết có chủ ý, thầm nghĩ phải nhanh tìm Mộ Sa, cho nên thỏa hiệp cầm thịt lên.

      Nhìn nàng ngoan ngoãn ăn hết thịt đưa, Ryan mới vừa lòng gật gật đầu, thu dọn bát đũa xong kéo bàn tay bé của nàng đến nhà Chelsea. Tuy rằng giờ rất có khả năng Chelsea áp đảo cùng Mộ Sa ân ái, bọn họ lúc này đúng thời điểm, nhưng vật chuyến là bỏ cuộc, léo nhéo đeo quậy phá cả buổi tối, vì lợi ích của , vẫn nên mang nàng thử thời vận, chừng còn có thể học chút kinh nghiệm gì đó, Ryan có chút suy nghĩ tà ác.

      Gần đến nhà Chelsea, thính lực Ryan rất tốt nghe thấy trong phòng mơ hồ truyền đến tiếng thở dốc hòa với thanh rên rỉ. Người ta quả nhiên ân ái, giữ chặt Điền Hân, thấp giọng : “Chúng ta trở về , sáng mai lại đến, bọn họ tại bận?”

      Điền Hân nghĩ đến là cố ý kéo dài thời gian, trừng mắt liếc cái, tức giận : “ bậy, bọn họ có thể bận cái gì?” Này cũng phải đại, theo đuổi nghiệp sáng tác, viết luận văn gì, có thể bận cái gì.

      Ryan cười xấu xa, cúi đầu ở nàng bên tai giải thích : “Bọn họ là bận chuyện tối qua làm với em”

      với em hôm qua làm gì?” Điền Hân theo bản năng hỏi lại, xong chợt nhận ra, ám chỉ điều gì, mặt đỏ lên, nhanh chóng ngậm miệng lại, mắt đảo tròn dám nhìn .

      Sau đó lập tức tưởng tượng, đúng a, Mộ Sa phải vừa mang thai hơn tháng còn chưa đến hai tháng sao, trong khoảng thời gian này phải cấm làm tình sao. Hơn nữa Chelsea cũng là giống đực thú nhân, nhìn qua hung mãnh, chuyện phòng the nhìn cũng thấy có vẻ dịu dàng, bọn họ như vậy sợ làm mất đứa ?

      Thế là quay đầu nhìn về phía Ryan, khiển trách : “ phải là gạt em chứ, làm sao biết bọn họ bận?” Xa như thế dù có thanh gì cũng nghe được.

      Ryan thâm ý nhìn nàng cái, cũng đáp lời, trực tiếp ôm lấy nàng, vòng ra phía sau nhà Chelsea, nơi này cách phòng ngủ của y cũng rất gần, chỉ cách vách tường, cho nên thanh nghe cũng rất ràng.

      Điền Hân cuối cùng mơ hồ nghe được phòng trong truyền ra tiếng khóc hòa tiếng rên rỉ. “Tiểu bảo bối… Tiểu huyệt đằng sau của em chặt. . . Nóng quá. . . Muốn cắn đứt sao…thả lỏng.. Để khoái hoạt chút…”

      Tiểu huyệt đằng sau? Điền Hân hóa đá, chẳng lẽ là ‘Cúc Hoa’ trong truyền thuyết? Thú nhân này quả là khẩu vị nặng thế a, Cúc Hoa cũng buông tha, mang thai mà cũng khó thoát khỏi độc thủ.

      Điền Hân vô cùng đồng tình với tiếng kêu khóc rên rỉ của Mộ Sa trong phòng, nàng kêu lớn như thế nhất định đau muốn chết, đồng thời càng thêm kiên định quyết tâm phải rời khỏi nơi này, Ryan biết trong lòng Điền Hân giờ phút này suy nghĩ cái gì, nếu như biết khẳng định sẽxanh mặt hối hận.

      lúc này rất đắc chí cảm thấy nghe lén thành công, nghe ý tứ của Chelsea, tiểu huyệt phía sau tựa hồ tư vị rất mất hồn. Ánh mắt theo bản năng dừng lại ở mông của Điền Hân, chuẩn bị đêm nay thưởng thức tư vị của cái lỗ kia.

      Điền Hân khôi phục lại tinh thần, bắt gặp ánh mắt Ryan nhìn chằm chằm vào mông mình, cần nghĩ cũng biết có chủ ý bạo cúc hoa nàng, hung hăng giơ chân lên ở đùi đạp cái: “ đừng hòng.”

      Sau đó chân nhắm hướng nhà mà chạy, Ryan tâm tình rất tốt đuổi theo nàng, theo sau nàng đến cửa, áp nàng lên cạnh cửa, hạ xuống vô số nụ hôn.

      Thừa dịp nàng cả người nhũn ra vô lực, lột áo quần nàng ra, đẩy hai chân nàng ra bám trụ quấn quanh thắt lưng , sau đó đem nhục bổng cứng rắn muốn phát đau của mình ở hoa huyệt nàng cọ xát, đợi kịp muốn vào, Nhưng tiểu huyệt bên dưới của nàng còn thực khô khan, làm cho quy đầu cực đại vào thực khó khăn.

      Nghe cái miệng nhắn của nàng kêu đau, Ryan lập tức muốn tìm cái gì đó giúp nàng trơn chút, ánh mắt ngắm đến trái cây màu đỏ (tương tự tình quả) bàn, tâm niệm vừa động, ôm nàng hướng bàn tới, tùy tay cầm lấy vài quả, sau đó đặt nàng nằm ngửa giường, lấy tay bóp nát trái cây, bôi nước lên hoa huyệt nàng.

      “Shh… Lạnh quá… làm gì vậy?” Điền Hân kinh hô, muốn lật người lên xem, lại bị Ryan đẩy ngã giường.

      “Ngoan. . . Đừng nhúc nhích, hồi liền nóng.” Ryan chế trụ thắt lưng nàng, mê luyến nhìn hoa huyệt của nàng. Hơi lạnh của nước chảy ra ở hoa huyệt, làm cho hoa huyệt bị kích thích muôn ngàn cái miệng hút vào, nuốt lấy chất lỏng màu hồng kia, hình ảnh dâm mỹ kích thích Ryan nháy mắt còn lí trí, lấy toàn bộ ba trái cây còn lại nhét vào trong tiểu huyệt.

      Bị dị vật lạnh lẽo tiến vào làm cho Điền Hân tự chủ được kêu lên: “A. . . cho cái gì vào đấy… lấy… a a a…”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :