1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm]Ông xã em là thú nhân_ Hạ bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 55 : Biến Thân


      “Uhm.” Điền Hân gật đầu lia lịa, nàng cũng tin chắc Tiểu Bạch sư biến thân thành công. Mộ Sa có cơ duyên mới đến được đây, nàng ấy cùng Chelsea trải qua nhiều khó khăn như vậy mới có Tiểu Bạch sư, ông trời cũng thông cảm cho bọn họ, để Tiểu Bạch sư dễ dàng chết như vậy.



      Cảm nhận được niềm hy vọng của cha mẹ, Tiểu Bạch sư cũng dấy lên ý chí chiến đấu sống còn, thân thể bắt đầu kịch liệt run rẩy, cổ họng phát ra tiếng ô ô to dần.



      Thấy Tiểu Bạch sư bắt đầu biến hóa, Mộ Sa cũng ngừng khóc, nắm chặt lấy tay Chelsea, nhìn chăm chú Tiểu Bạch sư.



      Điền Hân cùng Ryan cũng nhích lại gần, bốn người đều nín thở tập trung nhìn Tiểu Bạch sư, chờ đợi khoảnh khắc thần kì kia đến.



      Xương cốt toàn thân Tiểu Bạch sư tựa hồ đều bắt đầu biến hóa, phát ra thanh , Tiểu Bạch sư dường như càng ngày càng thống khổ, toàn thân bắt đầu run rẩy, rống lên tiếng càng lúc càng thê lương.



      Mộ Sa đau lòng muốn chết, nước mắt kiềm chế được lại chảy ra, Điền Hân cũng đau lòng kém, đành lòng quay mặt nơi khác, Ryan vỗ lưng nàng trấn an.



      Tiểu Bạch sư thê lương rống lên tiếng cuối cùng, sau đó ánh sáng chợt lóe, khuôn mặt mũm mĩm trắng nõn của đứa trẻ ra trước mắt mọi người, đứa trẻ mở mắt to nhìn Mộ Sa, sau đó miệng ủy khuất lớn tiếng khóc.



      Nhìn Tiểu Bạch sư biến thân thành công, Mộ Sa mừng đến độ biết làm sao, nhếch miệng nở nụ cười, biết tại sao nước mắt lại rơi xuống.






      Chelsea rất nhanh ôm cục cưng lớn tiếng khóc, để vào trong lòng Mộ Sa, sau đó dùng khăn lau nước mắt nàng, ôn nhu dỗ : “Con ngoan, ngoan, đừng khóc, sao nữa rồi? Em mau bế con, con khóc tội nghiệp lắm.”



      “Uhm . . .”Cánh mũi Mộ Sa phập phồng, nhàng đu đưa cục cưng, định xốc áo lên cho đứa ăn, đột nhiên nhớ tới Ryan còn ở đây, xấu hổ kéo áo lại.



      Lúc này Điền Hân cũng nhận ra, vội vàng đẩy Ryan ra ngoài, Ryan mơ hồ hiểu, phải chỉ là cho đứa ăn sao, sao lại được nhìn? chưa thấy qua nữ nhân cho đứa ăn, nên nghĩ chắc là cho đứa ăn trái cây.



      Mộ Sa thấy Ryan bị đẩy ra ngoài, mới vén áo, nhấc cục cưng lên. Cục cưng rất đói bụng, ngửi thấy mùi sữa, giữ chặt đầu vú ngừng mút chụt chụt.



      Chelsea đứng bên cạnh nhìn vô cùng ngạc nhiên, tuy rằng Mộ Sa qua với y, sau khi sinh cục cưng ngực nàng có sữa để cho cục cưng ăn, nhưng lần đầu tiên thấy nàng cho đứa ăn vẫn bị chấn động, nếu như so sánh việc cho cục cưng ăn trái cây với cho cục cưng bú sữa mẹ bú sữa mẹ tốt hơn nhiều.



      Sức ăn cục cưng rất lớn, sữa bên vú Mộ Sa bị nó bú đủ, khuôn mặt bắt đầu nhăn lại, Mộ Sa nhanh tay rút đầu vú ra khỏi miệng bé, định đổi bên kia cho bé ăn, thỏa mãn cơn đói của cục cưng nhưng lại kịp, bé con tưởng chưa ăn no lại cho bé ăn, cái miệng nhắn mím mím, ủy khuất muốn khóc.



      “Đây, đây, đừng khóc, đừng khóc.” Mộ Sa nhét đầu vú bên kia vào miệng , cục cưng mút mút, phát bên này có sữa, thế này mới vừa lòng bú tiếp.



      Mút hơn phân nửa, tốc độ cục cưng chậm lại, Mộ Sa đoán chừng con ăn no, định đem đầu vú trong miệng cục cưng lấy ra, kết quả vừa nhích ra, bé con lại mút mạnh hai cái, giống như muốn : “ được, con chưa ăn no mà.”



      Mộ Sa nhìn cục cưng nở nụ cười, giọng trấn an : “Cục cưng ngoan, lần thể ăn nhiều như vậy, nếu rất khó chịu, tí nữa đói bụng lại ăn có được .” xong rút đầu vú trong miệng cục cưng ra, thằng nhóc hài lòng chép chép miệng, tuy nhiên hẳn là ăn no, tâm tình tệ lắm, cũng khóc.



      “Ôm dựng lên, để cho cục cưng tựa vào vai, nhàng vỗ vỗ lưng cục cưng, để nó ợ rồi mới cho nằm xuống, nếu ợ sữa.” Điền Hân đột nhiên nhớ ở tivi cũng qua, trẻ con ăn xong đều phải làm như vậy, liền ra dáng chỉ huy.



      Mộ Sa nghe theo nàng đem cục cưng ôm lấy vỗ vài cái, cục cưng quả nhiên ợ cái, ba người đều nở nụ cười.



      Cục cưng ăn no, dường như thích bị ôm vậy, tay chân bắt đầu khua loạn, Chelsea bảo Mộ Sa buông ra, kết quả Mộ Sa vừa để bé lên giường, tiểu bảo bảo lăn lông lốc liền biến thân thành sư tử trắng như tuyết, sau đó nằm bò giường, ngẩng đầu lên tò mò nhìn ba người bọn họ đánh giá.



      Ryan nghe thấy trong phòng có tiếng cười, vừa lúc thấy Điền Hân vươn tay muốn chạm vào sư tử , hoảng sợ, lớn tiếng ngăn cản: “Cẩn thận.”



      Vừa kêu vừa tiến lên vươn tay đến ngăn cản, đáng tiếc cách quá xa, kịp rồi. Chelsea chăm sóc Mộ Sa, chú ý đến Điền Hân làm gì, đến lúc nghe được Ryan kêu quay đầu lại định ngăn cản cũng còn kịp.



      Chỉ thấy Điền Hân nắm tay của tiểu sư tử, tiểu sư tử vậy mà vươn móng vuốt sắc nhọn cào nàng, mà vươn đầu lưỡi ở mặt liếm liếm, đầu ngón tay cảm giác ngứa ngứa làm Điền Hân khanh khách nở nụ cười, thấy Ryan xuất ở trước mắt, ánh mắt khỏi tò mò hỏi: “Vừa rồi kêu cẩn thận cái gì?”



      Ryan khỏi nhàng thở ra : “ có gì.” là rất kỳ lạ, thú mới sinh ra vốn có tính tấn công rất mạnh, thậm chí còn có thú tấn công cha mẹ của nó, thế nào cũng phải dạy dỗ vài lần mới có thể ngoan được, nghĩ tới Tiểu Bạch sư lại tấn công Điền Hân, ngược lại còn rất tốt với .



      “A!” tại Điền Hân bị sư tử đáng này hấp dẫn, nghe thấy , cũng chỉ chú ý đến sư tử , quay đầu cùng tiểu sư tử tiếp tục chơi đùa.



      Đầu tiên là dùng đầu ngón tay nhàng chọc chọc nó, thấy nó gạt ra, to gan xoa xoa cái đầu mềm mại như nhung của tiểu sư tử, tiểu sư tử tựa như hưởng thụ mắt nhắm hờ mặc cho nàng xoa xoa, grừ… grừ… phát ra thanh thoải mái dễ chịu.

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 56 Đặt tên
      Edit: Mino


      “Ôi…” rất đáng , Điền Hân nghĩ, ngừng phát ra tiếng woa woa ngạc nhiên, Tiểu Bạch sư cùng nàng chơi hồi dường như có chút mệt, ngáp cái, sau đó lừ đừ tới gần Mộ Sa, cọ cọ ở bên chân nàng ấy, ô ô kêu hai tiếng, giống như năn nỉ ôm.

      Mộ Sa lập tức nằm xuống bên cạnh Tiểu sư tử, vẻ mặt dịu dàng vuốt ve, nhàng âu yếm lưng Tiểu Bạch sư, Tiểu Bạch sư thoải mái nhắm mắt lại, đầu gối lên cánh tay của nàng ấy an tâm vào giấc ngủ .
      Nhìn dáng vẻ rất đáng , khiến Điền Hân thiếu chút nữa kìm được lại muốn xán lại. Ryan thấy nàng dường như còn muốn ở đây đợi Tiểu Bạch sư tỉnh ngủ, liền nhanh chóng ôm nàng về nhà.
      Vào đến nhà, Điền Hân vẫn còn phấn khích, hưng phấn quấn lấy Ryan hỏi: “Ryan, Tiểu Bạch sư đáng quá đúng ?”
      “Đáng , đáng .” Ryan nhàng đặt nàng lên giường, vừa thu xếp lấy cho nàng chút đồ ăn, vừa thuận miệng có lệ . Tiểu thú kia nhìn bộ dạng quả cũng tệ lắm, toàn thân trắng tinh. Tuy sinh thiếu tháng nhìn có vẻ suy yếu, nhưng nó chỉ mới vừa sinh ra, kế thừa huyết thống tốt đẹp của Chelsea, trưởng thành có sức chiến đấu cường hãn hùng mạnh của Sư tộc, thấy nó có điểm đáng nào, giống đực thú nhân mới sinh ra trước đây phải đều như vậy sao? Hơn nữa đáng đối với giống đực mà , hẳn là phải ưu điểm. Song Điền Hân đáng , là đáng , chỉ cần nàng cao hứng là tốt rồi.
      Nhớ lại dáng vẻ tiểu sư tử ngây thơ lúc nãy, hai mắt Điền Hân tỏa sáng: “Tiểu Bạch sư là rất đáng , là muốn được ôm nó, hôn nó, chút nữa nó tỉnh ngủ chúng ta lại qua chơi được ?” Điền Hân tại hồn vía đều bị tên tiểu tử đáng Tiểu Bạch sư bắt mất, vừa mới rồi khỏi trong chốc lát, nhớ chịu được, nàng ưỡn thắt lưng lên, cầm tay Ryan năn nỉ.
      Ryan nhìn nàng bất đắc dĩ thở dài : “Em đừng quấy, ngày mai chúng mình lại qua, Mộ Sa vừa mới sinh cần được nghỉ ngơi, tiểu sư tử cũng đủ tháng, cũng phải nghỉ ngơi, chúng mình nên quấy rầy bọn họ đúng ?”
      Điền Hân ngẫm lại thấy cũng đúng, nhưng có chút thất vọng nghiêng về phía trước ôm thắt lưng Ryan : “Chồng ơi, chúng ta cũng sinh tiểu sư tử để chơi đùa .” Lúc trước nàng vẫn còn lo lắng sinh ra mặt người mình sư tử, hoặc là mặt sư tử mình quái vật, tại nàng thấy Tiểu Bạch sư của Mộ Sa, nàng hoàn toàn còn lo lắng, còn hận thể cũng sinh ra Tiểu sư tử để chơi đùa.

      Ryan nghe nàng lại nhịn được thở dài, thể trước có sinh tiểu sư tử hay . Sinh ra tiểu sư tử cũng phải quyết định, nàng muốn sinh tiểu sư tử để chơi đùa, làm nên lời. hao hết tâm tư và sức lực tưới tiêu mấy tháng trời mới có cục cưng, thế nhưng lại là “đồ chơi” cho nàng, tuy nhiên để nàng vui, Ryan vẫn là thuận theo nàng : “Được, chúng ta cũng sinh tiểu sư tử.”
      “Đúng rồi.” Điền Hân như nghĩ ra gì đó ngẩng đầu lên : “Em sinh tiểu sư tử ắt nó màu vàng?”
      Ryan gật đầu, : “Đương nhiên là màu vàng, là Kim sư mà.” Nếu như sinh ra tiểu sư tử màu khác mới là kỳ quái.
      Điền Hân gật gật đầu, tuy rằng tiểu Kim sư đáng bằng Tiểu Bạch sư, nhưng cũng có bộ lông mềm mềm, chơi đùa cũng tốt lắm, giờ phút này trong đầu nàng xuất tiểu kim sư.

      “Đúng rồi, Mộ Sa đặt tên cho Tiểu Bạch sư là gì?”
      Ryan suy nghĩ, lắc lắc đầu : “Hình như có, chắc là chưa kịp quyết định.”
      Điền Hân gật gật đầu, lập tức : “Vậy chúng mình đặt tên trước cho con , chứ đến lúc đó đột ngột cũng đặt tên được, chúng mình còn chưa nghĩ ra tên.”
      “Còn biết là giống cái hay giống đực đặt tên con như thế nào.” Tên chỉ để xưng hô mà thôi, cục cưng sinh ra tùy tiện chọn cái tên là được rồi, Ryan biết có gì quan trọng mà phải nghĩ.
      “Là con trai hay con chứ, cái gì mà giống cái giống đực khó nghe gần chết.” Điền Hân bất mãn gọi cục cưng là giống cái giống đực, giống như là động vật, cho nên mỗi lần Ryan gọi như thế nàng đều phải sửa cho đúng.
      “Được được, là con trai con , biết là con trai hay con làm sao gọi tên.” Ryan thỏa hiệp , lại quên mất phải gọi là con trai con .
      “Vậy đặt sẵn trước tên con trai tên con . Con tên Điền Điềm, được ?” Ryan bọn họ đều có họ, cho nên Điền Hân muốn cho con cùng họ với nàng

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 57 : Mộ Hàng

      Edit : Mino

      “Uhm… Em đặt tên gì cũng được.” Cục cưng tên là gì, có ý kiến, chỉ mong cục cưng có thể bình an chào đời là tốt rồi.

      “Nếu là con trai, tên Rayne được ?”

      “Được.”

      được, được, Ryan, Rayne, nghe giống như em, nếu kêu Reithy.”

      “Cũng được.”

      được, được, Reithy giống tên con , nếu kêu Rhett?”

      “Được.”

      Điền Hân bất mãn cái gì cũng đều được, giống như cho có lệ với nàng. Nàng cấu cái, Ryan đau điếng người kêu lên, Điền Hân ngẩng đầu lên trừng mắt giận với : “Cục cưng phải con sao, quan tâm tên con sao?”

      Thấy nàng tức giận, Ryan cúi đầu hôn nàng, trấn an : “Em đừng giận, đừng tức giận, làm sao có thể quan tâm cục cưng, cảm thấy con gọi tên gì cũng tốt, chỉ cần con có thể bình an cho đến lúc sinh ra.”

      Điền Hân nghe trả lời cũng vừa lòng, náo loạn nữa, thuận thế làm ổ trong lòng , suy tư nên đặt tên cho con là gì, nghĩ được tên hay lại cho Ryan. Nhưng rồi chả mấy chốc nàng cũng im bặt.


      Sau đó nàng nghĩ ra được, lại bắt Ryan nghĩ, nhưng mỗi lần Ryan cái tên bị nàng lấy lý do thế này thế kia bác bỏ, cứ thế suy nghĩ cả buổi tối cũng tìm được tên cho cục cưng.

      Sáng sớm hôm sau, Điền Hân muốn thăm Tiểu Bạch sư, Ryan dỗ nửa ngày, cuối cùng cũng bắt nàng ăn xong điểm tâm rồi mới qua.

      Lúc Điền Hân sang, vừa vặn Tiểu Bạch Sư cũng ăn no, ở trong lòng Mộ Sa cọ cọ làm nũng.

      Điền Hân thấy, vội vàng tới, vỗ vỗ tay với Tiểu Bạch Sư, ý muốn ôm nó. Tiểu Bạch Sư sợ người lạ, lủi vào lòng Điền Hân, sau đó cọ cọ trong ngực nàng, như chú mèo giơ chân trước để lên ngực Điền Hân, đầu úp sấp ngực nàng, tựa cuộn bông đáng vô cùng. (Còn biết chiếm tiện nghi =.:)

      Lòng Điền Hân lập tức dịu hơn phân nửa, tình thương của mẹ thoáng cái nổi lên, bế Tiểu Bạch Sư hôn mạnh vài cái, Ryan đứng cạnh khỏi thấy ganh tỵ. liền tìm cớ để Tiểu Bạch sư luyện tập kỹ xảo săn, sau đó lấy cuộn chỉ cho Tiểu Bạch Sư mang lên giường chơi.

      Điền Hân thực bất mãn nhìn Ryan cướp Tiểu Bạch Sư trong lòng nàng, hung hăng trừng mắt nhìn liếc mắt cái, tuy nhiên Tiểu Bạch Sư lại vồ lại cắn cuộn chỉ chơi biết chán, nàng cũng phải biết xấu hổ lại bắt nó ôm trong lòng, đành ngồi ở bên giường chuyện phiếm cùng Mộ Sa.

      “Mộ Sa, hai người đặt tên Tiểu Bạch Sư là gì?” Điền Hân tò mò hỏi.

      Mộ Sa nhìn con, dịu dàng cười cười, sau đó quay đầu : “Mộ Hàng.”

      “Đặt tên mang họ ?” Điền Hân giật mình .

      Mộ Sa có chút ngượng ngùng gật gật đầu, ánh mắt ngắm chỗ khác biết Ryan thấp giọng cái gì với Chelsea, giọng : “ ấy , đứa để tôi đặt tên, tôi hỏi ấy họ gì, ấy ấy có họ, nên cho đứa theo họ tôi.”

      Điền Hân gật gật đầu, giờ ở nơi đây có rất nhiều giống đực thú nhân tốt, ít nhất bọn họ có tư tưởng đứa nhất định phải mang họ cha, bọn họ về phương diện này tiến bộ hơn nhiều.

      Điền Hân lại đột nhiên nhớ tới kiện, vẻ mặt nghiêm chỉnh, hỏi: “Đúng rồi, tôi nghe Ryan , bị đẩy ngã sấp xuống, mới sinh non, biết hung thủ là ai chưa.?”

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 58 : Hỏa thiêu
      Edit : Mino

      Mộ Sa lắc lắc đầu : “Chưa biết, tôi bị người đẩy ngã phía sau, sau đó liền hôn mê bất tỉnh, cũng thấy là ai đẩy tôi, cho nên thể nào tra ra ai.”

      “Theo tôi thấy, nhất định là cái người tên gì ấy ở Hồ tộc đẩy .” Nhất thời nghĩ đến đáng vẻ yểu điệu của nam nhân kia nàng liền nổi da gà.

      “Đừng lung tung, dù sao có chứng cứ ràng, cũng đừng oan cho Philo.” Mặc kệ là ai cũng được, chỉ cần đứa có việc gì, Mộ Sa cũng quan tâm .

      Điền Hân cho là đúng bĩu môi, nàng từ đầu đến giờ cùng chung suy nghĩ với Mộ Sa. Tính cách Mộ Sa rất hiền lành, nhưng nàng có thù ắt trả. Tuy nhiên cho dù Mộ Sa có thể truy cứu, Chelsea nhất định truy cứu.

      Điền Hân muốn , Ryan tới, với nàng có việc muốn ra ngoài, dặn nàng ngoan ngoãn ở đây với Mộ Sa, hồi trở lại.

      Thấy Điền Hân gật đầu, Ryan mới ra ngoài, Chelsea dặn dò Mộ Sa vài câu cũng theo ra ngoài. Linh cảm Điền Hân khẳng định bọn họ xử lý chuyện Mộ Sa bị đẩy ngã.

      Tuy nhiên giờ phút này mọi tâm tư của Mộ Sa đều ở người sư tử , hẳn là phát , nàng cũng , coi như biết, bởi nàng biết Mộ Sa đến lúc đó lại mềm lòng, xin tha cho Hồ tộc thú nhân.

      bao lâu Chelsea cùng Ryan trở lại, mặt Chelsea còn phảng phất vẻ vui mừng, việc dường như có chút manh mối, Ryan muốn về nhà, Điền Hân cũng lo lắng muốn biết việc rốt cuộc thế nào, cho nên lập tức đồng ý, cùng Ryan nắm tay về nhà.

      Mới vừa ra khỏi ba bốn bước, Điền Hân nhịn được, lay cánh tay Ryan hỏi: “Ryan, thế nào? Bắt được người rồi sao? Có phải Philo làm hay ?”

      Ryan ngây ra lúc, lập tức giả ngu : “Em cái gì vậy? Bắt người cái gì?”

      “Đừng có giả bộ, dám cùng Chelsea ra ngoài phải xử lý chuyện của Mộ Sa? Khẳng định sớm biết là ai, sau đó hôm nay cùng Chelsea thương lượng xử lý người kia như thế nào, còn giấu giếm em, cho em biết, là đáng giận.” Điền Hân càng càng tức, nắm tay Ryan để lên miệng cắn cái.

      “Được, được, được rồi , , em đừng cắn.” Ryan vội vàng xin tha, rút nhanh tay ra khỏi cái miệng của nàng. kinh ngạc với phản ứng nhanh nhạy của nàng, lừa được mắt nàng, bèn thẳng thắn : “ cũng nghi ngờ là Philo làm, nhưng có chứng cớ, hơn nữa thân phận Philo đặc biệt, là Hồ tộc, lại là giống cái, cho nên phải cẩn thận xử lý, tối hôm qua sau khi em ngủ, có tộc nhân tới tìm thấy Mộ Sa gặp chuyện may ngày đó, Philo mặc đồ màu lam nhạt áo choàng vội vàng trở về, liền tới chỗ Mộ Sa gặp chuyện may nhìn qua, quả nhiên tìm được vài da lông màu lam, đó là lông Lam Hồ, rất quý hiếm, chỉ có đất Hồ tộc mới có. Hôm nay cầm lông Lam Hồ tới cùng Chelsea thương lượng, sau đó cùng tìm Philo, đem chứng cớ tới trước mặt , sau đó dọa , liền thừa nhận.”

      thấy chưa, em rồi, khẳng định là Philo.” Điền Hân đắc ý cười .

      “Đúng rồi vợ là giỏi nhất.” Ryan dịu dàng âu yếm véo cái mũi của nàng, sau đó giúp nàng sửa sang lại áo choàng da thú người, dắt tay bé của nàng, chậm rãi trở về.

      Điền Hân đắc ý chút, lập tức lại nghĩ đến vấn đề: “Vậy các tính xử lý Philo ra sao?”

      Ánh mắt Ryan buồn bã, chứa vẻ khó xử: “ thiếu chút nữa hại chết Tiểu Bạch sư, Chelsea cùng các trưởng lão trong tộc đều rất tức giận, cho nên tính thiêu chết , giờ chắc chuẩn bị.”

      “Thiêu, chết cháy??” Điền Hân ra lời, tuy rằng… tuy rằng nàng thực ghét Philo, cũng rất tức giận đẩy Mộ Sa, nhưng lại muốn thiêu sống giống cái, là quá tàn nhẫn, nàng thể gật bừa.

      “Uhm.” Ryan gật gật đầu, đây là luật lệ trong tộc, đối với người phạm phải tội lớn bình thường đều phải chết cháy, tuy nhiên hình phạt thiêu chết bình thường đều để đối phó với kẻ tàn ác, còn đây lần đầu tiên dùng với cái giống cái yếu ớt.

      Từ khi biết Philo bị chết cháy, Điền Hân cả ngày tinh thần đều hoảng hốt, Ryan khuyên hồi lâu, nàng mới dần dần ổn định.

      Nhưng đến lúc ngủ, nàng chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền xuất bóng người ở hỏa thiêu đau đớn kêu gào, hình người thảm thiết làm cho nàng kinh hồn thể ngủ được.

      Điền Hân ép buộc mình nghĩ đến nhưng vẫn thể ngủ, cuối cùng chịu nổi, quyết định ra ngoài. Nàng nhìn thấy Ryan ngủ say, cũng đánh thức , lặng lẽ mặc áo choàng lén lút ra ngoài.

      Cũng biết ma xui quỷ khiến như thế nào lại vào phòng Philo ở, mượn ánh trăng vừa thấy, chỉ thấy cửa đều bị cây gỗ chốt chặt bên ngoài, bên trong mơ hồ nghe tiếng khóc vọng ra.

      Điền Hân liền mềm lòng, quay qua bốn phía nhìn nhìn, dường như có người, nhất thời đồng cảm, liền gở bỏ khúc gỗ đặt trước cửa. Philo nhất thời xúc động làm ra việc sai trái, nghĩ đến mình lúc này chết chắc rồi, cả người run rẩy cuộn mình cạnh cửa khóc, cánh cửa đột nhiên bị mở ra, Điền Hân xuất ở trước mắt Philo, Philo sửng sốt sợ hãi.

      Điền Hân thấy Philo còn ngây người, đành phải thúc giục: “Ngươi chạy nhanh , cũng đừng về Hồ tộc, Hùng tộc hoặc là Hổ tộc Báo Tộc gì đó, rồi tìm ai đó cưới, đừng trở về nữa, ta lén đến, ngươi nhanh đừng để bị bắt.”

      Hai mắt Philo chan chứa nước nhìn nàng, biết nên dùng từ gì, phải nàng và Mộ Sa cùng tộc sao, phải rất ghét sao, như thế nào lại giúp ? hiểu.

      “Ngươi nhanh chút , hồi bị phát chạy được, mau .” Điền Hân thấy Philo , sốt ruột nhịn được liền kéo tay Philo .

      Philo lúc này mới hồi phục lại tinh thần, lau khóe mắt, đứng lên, nhanh chóng chạy ra ngoài thôn

      Điền Hân ở phía sau dặn với Philo: “Đừng trở về, trong lòng Chelsea đối với ngươi cho dù có Mộ Sa cũng nhìn ngươi, cho dù chỉ cái liếc mắt.”

      Philo nghe vậy cả người cứng đờ, dừng chân lại, cũng quay đầu lại thanh đắng chát đáp: “Cảm ơn.”, sau đó rời rất nhanh. Lúc Chelsea tìm tới vẻ mặt căm hận mảy may thương tình muốn thiêu chết , thời khắc đó chết tâm, cuối cùng cũng nhận , trong lòng Chelsea căn bản là , cho dù có Mộ Sa có Tiểu Bạch sư, Chelsea cũng muốn , trước kia là quá ngốc, nhìn ra.

      Điền Hân nhìn chăm chú Philo dần dần biến mất trong màn đêm, khỏi thở dài, cũng là kẻ ngốc quá si tình.

      Đột nhiên cảm giác phía sau ấm áp, cả người bị kéo vào lồng ngực ấm áp. Điền Hân ngửi mùi hương nam tính quen thuộc phía sau, biết ngay người phía sau là Ryan. Nàng từng cảm thấy khó hiểu, nàng lăn qua lộn lại nửa ngày, làm sao có thể ngủ ngon, té ra lúc nãy giả vờ ngủ.

      “Lá gan của em cũng là lớn, tự mình dám thả để cho thoát. Em sợ Chelsea cùng các trưởng lão trong tộc đem em thiêu hả?”. Ryan cắn lỗ tai nàng, oán hận .

      Điền Hân thích ý tựa vào trong lòng , hề lo lắng ngẩng đầu lên mà : “Em là phụ nữ có thai, bọn họ cho dù tức giận cũng phải lo lắng đứa bé trong bụng, hơn nữa cũng bỏ mặc để em chết cháy đúng ?”.

      Ryan nhìn vẻ mặt nàng đầy đắc ý, bất đắc dĩ thở dài : “Đúng, em đúng, em nha, cũng rắc rối , lúc này nên chuẩn bị để các trưởng lão mắng.” Ryan tuy rằng miệng như thế, nhưng cũng thấy hợp ý , cảm thấy vui vẻ. Dù sao cũng đành lòng nhìn Philo bị chôn sống chết cháy, tuy nhiên nghĩ tới, Điền Hân to gan đến thả Philo, nàng phải thực chán ghét Philo sao? Nàng đúng là vật làm cho người ta đau đầu.

      “Chồng , em biết là người tốt nhất. . . .” Điền Hân xoay người lại, dụ dỗ , hôn chụt choẹt mặt tùy tiện vài câu lấy lòng. Tuy rằng biết vẫn theo phía sau nàng cũng ngăn cản, khẳng định cũng đồng ý nàng làm như thế, tuy nhiên vẫn là hết sức cố gắng lấy lòng chồng.

      “Ha ha. . .” Ryan bị nàng hôn cười ngừng, trong lòng ngọt ngào, cho dù bị các trưởng lão mắng chửi cũng đáng.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 58 : Hỏa thiêu
      Edit : Mino

      Mộ Sa lắc lắc đầu : “Chưa biết, tôi bị người đẩy ngã phía sau, sau đó liền hôn mê bất tỉnh, cũng thấy là ai đẩy tôi, cho nên thể nào tra ra ai.”

      “Theo tôi thấy, nhất định là cái người tên gì ấy ở Hồ tộc đẩy .” Nhất thời nghĩ đến đáng vẻ yểu điệu của nam nhân kia nàng liền nổi da gà.

      “Đừng lung tung, dù sao có chứng cứ ràng, cũng đừng oan cho Philo.” Mặc kệ là ai cũng được, chỉ cần đứa có việc gì, Mộ Sa cũng quan tâm .

      Điền Hân cho là đúng bĩu môi, nàng từ đầu đến giờ cùng chung suy nghĩ với Mộ Sa. Tính cách Mộ Sa rất hiền lành, nhưng nàng có thù ắt trả. Tuy nhiên cho dù Mộ Sa có thể truy cứu, Chelsea nhất định truy cứu.

      Điền Hân muốn , Ryan tới, với nàng có việc muốn ra ngoài, dặn nàng ngoan ngoãn ở đây với Mộ Sa, hồi trở lại.

      Thấy Điền Hân gật đầu, Ryan mới ra ngoài, Chelsea dặn dò Mộ Sa vài câu cũng theo ra ngoài. Linh cảm Điền Hân khẳng định bọn họ xử lý chuyện Mộ Sa bị đẩy ngã.

      Tuy nhiên giờ phút này mọi tâm tư của Mộ Sa đều ở người sư tử , hẳn là phát , nàng cũng , coi như biết, bởi nàng biết Mộ Sa đến lúc đó lại mềm lòng, xin tha cho Hồ tộc thú nhân.

      bao lâu Chelsea cùng Ryan trở lại, mặt Chelsea còn phảng phất vẻ vui mừng, việc dường như có chút manh mối, Ryan muốn về nhà, Điền Hân cũng lo lắng muốn biết việc rốt cuộc thế nào, cho nên lập tức đồng ý, cùng Ryan nắm tay về nhà.

      Mới vừa ra khỏi ba bốn bước, Điền Hân nhịn được, lay cánh tay Ryan hỏi: “Ryan, thế nào? Bắt được người rồi sao? Có phải Philo làm hay ?”

      Ryan ngây ra lúc, lập tức giả ngu : “Em cái gì vậy? Bắt người cái gì?”

      “Đừng có giả bộ, dám cùng Chelsea ra ngoài phải xử lý chuyện của Mộ Sa? Khẳng định sớm biết là ai, sau đó hôm nay cùng Chelsea thương lượng xử lý người kia như thế nào, còn giấu giếm em, cho em biết, là đáng giận.” Điền Hân càng càng tức, nắm tay Ryan để lên miệng cắn cái.

      “Được, được, được rồi , , em đừng cắn.” Ryan vội vàng xin tha, rút nhanh tay ra khỏi cái miệng của nàng. kinh ngạc với phản ứng nhanh nhạy của nàng, lừa được mắt nàng, bèn thẳng thắn : “ cũng nghi ngờ là Philo làm, nhưng có chứng cớ, hơn nữa thân phận Philo đặc biệt, là Hồ tộc, lại là giống cái, cho nên phải cẩn thận xử lý, tối hôm qua sau khi em ngủ, có tộc nhân tới tìm thấy Mộ Sa gặp chuyện may ngày đó, Philo mặc đồ màu lam nhạt áo choàng vội vàng trở về, liền tới chỗ Mộ Sa gặp chuyện may nhìn qua, quả nhiên tìm được vài da lông màu lam, đó là lông Lam Hồ, rất quý hiếm, chỉ có đất Hồ tộc mới có. Hôm nay cầm lông Lam Hồ tới cùng Chelsea thương lượng, sau đó cùng tìm Philo, đem chứng cớ tới trước mặt , sau đó dọa , liền thừa nhận.”

      thấy chưa, em rồi, khẳng định là Philo.” Điền Hân đắc ý cười .

      “Đúng rồi vợ là giỏi nhất.” Ryan dịu dàng âu yếm véo cái mũi của nàng, sau đó giúp nàng sửa sang lại áo choàng da thú người, dắt tay bé của nàng, chậm rãi trở về.

      Điền Hân đắc ý chút, lập tức lại nghĩ đến vấn đề: “Vậy các tính xử lý Philo ra sao?”

      Ánh mắt Ryan buồn bã, chứa vẻ khó xử: “ thiếu chút nữa hại chết Tiểu Bạch sư, Chelsea cùng các trưởng lão trong tộc đều rất tức giận, cho nên tính thiêu chết , giờ chắc chuẩn bị.”

      “Thiêu, chết cháy??” Điền Hân ra lời, tuy rằng… tuy rằng nàng thực ghét Philo, cũng rất tức giận đẩy Mộ Sa, nhưng lại muốn thiêu sống giống cái, là quá tàn nhẫn, nàng thể gật bừa.

      “Uhm.” Ryan gật gật đầu, đây là luật lệ trong tộc, đối với người phạm phải tội lớn bình thường đều phải chết cháy, tuy nhiên hình phạt thiêu chết bình thường đều để đối phó với kẻ tàn ác, còn đây lần đầu tiên dùng với cái giống cái yếu ớt.

      Từ khi biết Philo bị chết cháy, Điền Hân cả ngày tinh thần đều hoảng hốt, Ryan khuyên hồi lâu, nàng mới dần dần ổn định.

      Nhưng đến lúc ngủ, nàng chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền xuất bóng người ở hỏa thiêu đau đớn kêu gào, hình người thảm thiết làm cho nàng kinh hồn thể ngủ được.

      Điền Hân ép buộc mình nghĩ đến nhưng vẫn thể ngủ, cuối cùng chịu nổi, quyết định ra ngoài. Nàng nhìn thấy Ryan ngủ say, cũng đánh thức , lặng lẽ mặc áo choàng lén lút ra ngoài.

      Cũng biết ma xui quỷ khiến như thế nào lại vào phòng Philo ở, mượn ánh trăng vừa thấy, chỉ thấy cửa đều bị cây gỗ chốt chặt bên ngoài, bên trong mơ hồ nghe tiếng khóc vọng ra.

      Điền Hân liền mềm lòng, quay qua bốn phía nhìn nhìn, dường như có người, nhất thời đồng cảm, liền gở bỏ khúc gỗ đặt trước cửa. Philo nhất thời xúc động làm ra việc sai trái, nghĩ đến mình lúc này chết chắc rồi, cả người run rẩy cuộn mình cạnh cửa khóc, cánh cửa đột nhiên bị mở ra, Điền Hân xuất ở trước mắt Philo, Philo sửng sốt sợ hãi.

      Điền Hân thấy Philo còn ngây người, đành phải thúc giục: “Ngươi chạy nhanh , cũng đừng về Hồ tộc, Hùng tộc hoặc là Hổ tộc Báo Tộc gì đó, rồi tìm ai đó cưới, đừng trở về nữa, ta lén đến, ngươi nhanh đừng để bị bắt.”

      Hai mắt Philo chan chứa nước nhìn nàng, biết nên dùng từ gì, phải nàng và Mộ Sa cùng tộc sao, phải rất ghét sao, như thế nào lại giúp ? hiểu.

      “Ngươi nhanh chút , hồi bị phát chạy được, mau .” Điền Hân thấy Philo , sốt ruột nhịn được liền kéo tay Philo .

      Philo lúc này mới hồi phục lại tinh thần, lau khóe mắt, đứng lên, nhanh chóng chạy ra ngoài thôn

      Điền Hân ở phía sau dặn với Philo: “Đừng trở về, trong lòng Chelsea đối với ngươi cho dù có Mộ Sa cũng nhìn ngươi, cho dù chỉ cái liếc mắt.”

      Philo nghe vậy cả người cứng đờ, dừng chân lại, cũng quay đầu lại thanh đắng chát đáp: “Cảm ơn.”, sau đó rời rất nhanh. Lúc Chelsea tìm tới vẻ mặt căm hận mảy may thương tình muốn thiêu chết , thời khắc đó chết tâm, cuối cùng cũng nhận , trong lòng Chelsea căn bản là , cho dù có Mộ Sa có Tiểu Bạch sư, Chelsea cũng muốn , trước kia là quá ngốc, nhìn ra.

      Điền Hân nhìn chăm chú Philo dần dần biến mất trong màn đêm, khỏi thở dài, cũng là kẻ ngốc quá si tình.

      Đột nhiên cảm giác phía sau ấm áp, cả người bị kéo vào lồng ngực ấm áp. Điền Hân ngửi mùi hương nam tính quen thuộc phía sau, biết ngay người phía sau là Ryan. Nàng từng cảm thấy khó hiểu, nàng lăn qua lộn lại nửa ngày, làm sao có thể ngủ ngon, té ra lúc nãy giả vờ ngủ.

      “Lá gan của em cũng là lớn, tự mình dám thả để cho thoát. Em sợ Chelsea cùng các trưởng lão trong tộc đem em thiêu hả?”. Ryan cắn lỗ tai nàng, oán hận .

      Điền Hân thích ý tựa vào trong lòng , hề lo lắng ngẩng đầu lên mà : “Em là phụ nữ có thai, bọn họ cho dù tức giận cũng phải lo lắng đứa bé trong bụng, hơn nữa cũng bỏ mặc để em chết cháy đúng ?”.

      Ryan nhìn vẻ mặt nàng đầy đắc ý, bất đắc dĩ thở dài : “Đúng, em đúng, em nha, cũng rắc rối , lúc này nên chuẩn bị để các trưởng lão mắng.” Ryan tuy rằng miệng như thế, nhưng cũng thấy hợp ý , cảm thấy vui vẻ. Dù sao cũng đành lòng nhìn Philo bị chôn sống chết cháy, tuy nhiên nghĩ tới, Điền Hân to gan đến thả Philo, nàng phải thực chán ghét Philo sao? Nàng đúng là vật làm cho người ta đau đầu.

      “Chồng , em biết là người tốt nhất. . . .” Điền Hân xoay người lại, dụ dỗ , hôn chụt choẹt mặt tùy tiện vài câu lấy lòng. Tuy rằng biết vẫn theo phía sau nàng cũng ngăn cản, khẳng định cũng đồng ý nàng làm như thế, tuy nhiên vẫn là hết sức cố gắng lấy lòng chồng.

      “Ha ha. . .” Ryan bị nàng hôn cười ngừng, trong lòng ngọt ngào, cho dù bị các trưởng lão mắng chửi cũng đáng.

    6. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 59 : AI xin lỗi ai?
      Edit : Mino

      Hai người chậm rãi ở bộ về nhà dưới ánh trăng. Điền Hân ngủ đêm ngon, sáng sớm hôm sau, trời tờ mờ sáng, Ryan đánh thức Điền Hân, điểm tâm cũng chưa làm cho nàng ăn, vội vàng ôm nàng còn chút mơ mơ màng màng đến nhà Chelsea.


      Đứng trước cửa ở bên tai nàng giọng dặn: “Chốc lát em gặp Mộ Sa, trước hết đem chuyện Chelsea muốn hỏa thiêu Philo cùng chuyện em lén lút thả Philo , cho Mộ Sa biết mọi chuyện, chút nữa chừng có người phát thấy Philo, chúng ta nên ra tay trước tốt hơn, có nghe thấy ?”


      Điền Hân lúc này mới tỉnh táo ít, thoáng suy tư, liền hiểu được Ryan lo lắng gì, để Mộ Sa che chắn cho nàng, cho dù Chelsea biết nàng thả Philo cũng dám làm gì nàng, nếu như Chelsea cùng Mộ Sa cũng tra xét, các trưởng lão cũng lời nào để , thế là bèn cười gật đầu : “Chồng em thông minh.”


      Ryan được nàng khen mặt mày hớn hở, cúi đầu hôn chóp mũi của nàng, rồi mới gõ cửa vào.


      Vừa vào cửa bị Chelsea trừng mắt liếc mắt cái, nhìn y bộ dạng mệt mỏi, tối hôm qua dường như ngủ ngon. Điền Hân cùng Ryan hẹn mà cùng nhìn nhau cười, sau đó nhanh chóng giấu ý cười, Ryan nhanh chân đỡ Điền Hân tới bên giường, rồi xoay sang giúp Chelsea bận làm bữa sáng.


      Mộ Sa lúc này cũng tỉnh thấy Điền Hân cùng Ryan đến vội vàng ở giường ngồi dậy, thuận tay kéo da thú lên Tiểu Bạch sư cuộn tròn ở bên ngủ say.

      Điền Hân nhìn Mộ Sa cũng có chút mệt mỏi liền hỏi: “Tối hôm qua ngủ ngon, nhìn như mệt chết được?.”


      Mộ Sa gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ : “Tiểu tử này ăn rất nhiều, cả đêm tỉnh lại đến mấy lần, tính tình lại khó chịu, cho ăn lập tức khóc lớn, lúc này mới có mấy ngày, sữa của tôi đủ cho con ăn, Chelsea đứa trong thôn mới sinh ra đều cho ăn trái cây, lấy trái cây cho cục cưng ăn, bé chẳng những ăn còn khóc lớn, làm cả đêm tôi và ấy ngủ được.”


      “Á. . .” Điền Hân nhìn vẻ mặt ngây ngô ngủ của tiểu sư tử, quả thực thể tin được cục cưng như thế lại ầm ĩ như vậy.


      Hai người , Tiểu Bạch sư lười biếng duỗi người tỉnh dậy, ngóng cổ về hướng thanh phát ra, dùng ánh mắt ướt át nhìn Điền Hân.


      “Chu choa… Bé ngoan của .” Điền Hân nhìn tiểu bạch sư trong lòng liền mềm yếu, thương ôm vào trong ngực, hôn hai cái kêu.


      Tiểu Bạch sư ở trong lòng nàng cọ cọ, hóa lại hình người, sau đó khuôn mặt nhắn ở trước ngực nàng lần tìm bầu sữa để ăn, hai cái tay bé cũng thành ý đồ luồn vào trong áo nàng.


      Dáng điệu dễ thương, chọc Mộ Sa cùng Điền Hân khỏi cười to ra tiếng, với tới bầu sữa cậu nhóc liền vui, cái miệng nhắn bĩu ra tủi thân cong lên, khóc lớn vì được cho ăn..


      Cục cưng vừa khóc, Mộ Sa thở dài, bước nhanh qua, vừa vén áo vừa khẽ dỗ dành: “A A… đừng khóc… đừng khóc… mẹ cho ăn… mẹ cho ăn… đừng khóc… đừng khóc…”


      Ở phòng bếp nấu cơm Chelsea nghe tiếng con khóc, lo lắng đẩy cửa vào, nhìn con bú sữa mới ngừng tiếng khóc, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, y đối với tính tình đứa cũng hết cách, biết nó giống ai.


      Điền Hân nhìn Chelsea lại lui ra ngoài, thế này mới thừa dịp Mộ Sa cho Tiểu Bạch sư bú sữa mới đem chuyện Philo ra.


      Mộ Sa vừa nghe muốn thiêu cháy Philo cũng chấn động, cảm xúc kích động muốn tìm Chelsea , bị Điền Hân ngăn lại, cho Mộ Sa biết nàng lén lút giúp Philo trốn thoát, Mộ Sa lúc này mới bình tĩnh trở lại.


      “Vậy. . .” Mộ Sa vừa định hỏi Philo đâu, Chelsea tới, kêu bọn họ ăn cơm .


      Cậu nhóc cũng ăn no, lại hóa thành tiểu sư tử chạy đến ngoạm cuộn chỉ chơi đùa.


      “Cốc cốc. . .” Đột nhiên truyền đến thanh gõ cửa.


      Chelsea hơi nhíu mày, cất cao giọng : “Vào .”


      giống đực thú nhân thần sắc kích động đến, chạy đến Chelsea bên tai thầm vài câu, Chelsea sắc mặt đại biến phóng ra ngoài, Ryan vừa thấy liền đoán được chuyện Philo bị phát , cũng chạy đuổi theo.


      bao lâu hai người trước sau tiến vào, sắc mặt Chelsea khó coi dọa người, khóe miệng Ryan giống như có vết bầm, Điền Hân vừa thấy, lo lắng chạy nhanh đến đón, vụng trộm kéo kéo góc áo Ryan, giọng hỏi: “Miệng của bị gì vậy?”


      Nhìn thấy ánh mắt của nàng lo lắng, vốn định cười trấn an nàng chút, nghĩ tới lại đụng đến vết thương nơi khóe miệng, nhịn được hít vào hơi.


      Nghe Ryan thở phập phồng, Điền Hân liền cảm thấy lòng thắt lại, đau lòng đưa tay lên khóe miệng của vỗ về an ủi, tức giận : “Ai đánh?”


      Ryan nhìn nàng đau lòng vì mình, trong lòng cảm thấy ngọt, cười nhìn nàng lắc lắc đầu, nhàng ôm nàng vào lòng.


      Điền Hân cũng đoán được, nhìn người đến bên cạnh Mộ Sa là Chelsea thấp giọng : “Có phải làm hay ?”


      Ryan cười : “ phải, có việc gì, chút cũng đau.”


      phải cái gì phải, ngu ngốc.” Điền Hân ở trong lòng giãy dụa, Ryan sợ làm nàng bị thương, cũng dám dùng sức, dành buông tay cho nàng ra.


      Điền Hân bước đến trước mặt Chelsea, Ryan ở phía sau cũng nhanh theo tới.


      Điền Hân đến Chelsea, dùng sức dẫm lên chân cái “A…” Chelsea đau nhức quay đầu lại thấy Điền Hân là người dẫm lên chân , kiêng nể nàng mang thai dám đem chân rút ra, mặt nhăn mày nhíu trừng nàng.


      Điền Hân dùng sức dẫm thêm vài cái, lại hung hăng nghiền chân thêm hai cái, nhìn nét mặt Chelsea chịu đau, lúc này mới thõa mãn thu chân về, hai tay chống nạnh hùng hồn : “Để cho Philo chạy thoát là tôi, có việc gì cứ đến tìm tôi, giận chó đánh mèo, Ryan làm cái gì sao, ấy cái gì cũng chưa làm.”


      Mộ Sa thế này mới nhìn Ryan xem xét, phát khóe miệng của có vết bầm. Mộ Sa lòng đồng ý, bênh vực Ryan nhìn Chelsea : “Chelsea, tại sao lại đánh Ryan, em cũng muốn Philo chết cháy, là em Điền Hân để cho Philo chạy thoát, có phải cũng muốn đánh em ?”


      Chelsea vốn tức giận, nghe Mộ Sa như thế thái độ lập tức dịu xuống, thấp giọng : “Em đừng giận, đừng giận, là nhất thời nổi nóng mới làm như vậy.”


      “Xin lỗi .” Điền Hân tức giận trừng Chelsea, ra lệnh .


      Chelsea quay đầu trừng mắt nhìn nàng, giống cái này lắm chuyện, nàng tự tiện để cho Philo chạy y còn chưa tính sổ, còn dám kêu y xin lỗi? Y sai tại sao phải xin lỗi? Muốn xin lỗi phải là nàng xin lỗi y mới đúng.


      Chelsea ‘Hừ’ tiếng, lười quan tâm nàng, vừa xoay người liền gặp vẻ mặt đồng tình của Mộ Sa nhìn y, giống như y xin lỗi là tội ác tày trời.


      Chelsea cuối cùng thể địch nổi ánh mắt trách cứ của Mộ Sa, cam lòng quay đầu nhìn Ryan : “Xin lỗi.”

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :