1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm] Ông xã em là thú nhân – Thượng bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 79&80

      79. Ngoại tộc xâm lấn

      “Aaaa… Đừng…” Mộ Sa lắc đầu gào thét, mái tóc dài rối tung đong đưa theo.
      “Xin …”
      “Ông xã… lớn… dũng mãnh…huhu… tha cho em……”
      “Sâu quá…aagr…đừng…”
      “Ư ư… chút… á… chậm thôi… xin mà… ông xã…”
      Mộ Sa khóc nức nở, giờ phút này còn nghĩ được câu nào đều ra hết, nhưng có tác dụng, Chelsea làm càng lúc càng mạnh, vừa nhanh vừa mạnh đâm vào thân dưới lầy lội, giàn giụa nước.
      Cuối cùng Mộ Sa hết cách, đành vươn tay tóm vật kia của Chelsea, xoa .
      Quả nhiên Chelsea chịu nổi chiêu này của , vào mạnh mấy cái bắn ra.
      Sau đó để Mộ Sa nằm thẳng lại rồi nằm lên người thở gấp gáp. Khi hơi thở đều lại cắn lên vai cái, hung dữ trừng , nghiến răng : “Bé hư, hại mau vậy ra rồi.”
      Mắt Mộ Sa đầy nước mím môi quay nhìn , trong lòng lại oán hờn: Thế này mà là mau à, nếu lâu tí nữa chắc em chết dưới tay luôn. Tuy ở đây có đồng hồ, biết mỗi lần làm mất bao lâu. Nhưng theo cảm giác chắc chắn dưới tiếng, hơn nữa còn dạo đầu, cứ máu nóng sôi trào là dụ chủ động mời gọi , có lúc chẳng được mấy phút dạo đầu, làm là làm luôn.
      Mộ Sa cảm thấy ngày nào mình cũng bị dày vò thế này mà vẫn vui vẻ khoẻ mạnh, đúng là kì tích.
      Chelsea nằm người Mộ Sa lúc rồi mặc quần áo cho , ôm ra ngoài. Tuy muốn thêm lần nữa nhưng chỗ này lạnh quá, Mộ Sa yếu đuối sợ chịu nổi nên đành thôi.
      Mộ Sa nằm trong lòng để ôm về nhà. phải lười muốn là hết hơi hết sức, hai chân mềm nhũn nổi.
      Về đến nhà, Chelsea sợ Mộ Sa cảm lạnh bèn nấu nước cho tắm, còn hầm canh nóng, dỗ uống cả chén lớn.
      Mộ Sa giận quan tâm , cưỡng ép trong hầm lạnh, tuy cũng thuận theo nhưng lại thấy khó chịu. Ai bảo cố chấp muốn trả thù, phải do ở nhà kêu nhìn, có chết cũng nhìn thế là liền nghĩ cách ép làm chi.
      Chelsea thấy sắc mặt Mộ Sa tốt, biết bực bội nhưng vẫn rất hưởng thụ. Vậy là mặt tươi hơn hớn, xoa xoa bóp bóp người , Mộ Sa thoải mái nhắm mắt hầm hừ, bao lâu thở đều, chìm vào giấc ngủ.
      Chelsea trợn tròn mắt, lấy lòng thế này định chờ khi hết dỗi lại làm tiếp mấy lần nữa, ngờ cứ thế mà ngủ, xong, đêm nay đừng hòng mơ tưởng, mà đánh thức mèo hoang lại khóc lóc om sòm.
      Sáng hôm sau, Chelsea ôm Mộ Sa ngủ say, bị tiếng gào thét báo hiệu đánh thức.
      Có ngoại tộc xâm lấn, Chelsea căng thẳng, vội vàng lay tỉnh Mộ Sa, vừa dặn ngoan ngoãn ở nhà được ra ngoài, vừa mặc quần áo rồi chạy ra ngoài.
      Mộ Sa bị Chelsea đánh thức, còn mơ màng chưa biết chuyện gì xảy ra, khi tỉnh hẳn vội vã mặc quần áo đàng hoàng chạy ra, cuộc chiến gần kết thúc.
      Kéo thú nhân thu dọn chiến trường hỏi mới biết Hùng tộc và Hổ tộc ganh ghét tộc họ có hơn mười thú nhân giống cái ở qua mùa đông, mà tộc bọn chúng ai nên hợp lực đánh lén, có giống cái trong lúc hỗn loạn bị bắt , Chelsea và mấy giống đực đuổi theo.
      Tim Mộ Sa thót lại, tuy chưa từng thấy Hùng tộc với Hổ tộc, nhưng bọn dám đến đây đánh lén chắc hẳn có chuẩn bị, biết Chelsea có đánh lại , cầu cho nhất định đừng bị thương. Mộ Sa lo lắng thôi, đứng ở cửa thôn nhìn ngóng xung quanh.
      Nhiều thú nhân tới khuyên , kêu về nhà đợi cũng chịu.
      Mộ Sa chờ từ sáng đến trưa, cuối cùng mới thấy Chelsea và mấy người nữa chạy vội về. kích động chạy ra đón, đến gần mới phát , Chelsea ôm chặt người, mà người đó chính là Philo.
      Mộ Sa ngẩn người, nghĩ giống cái bị bắt lại là Philo, vậy Chelsea còn ôm y về.
      cẩn thận nhìn Chelsea thấy bị thương mới yên tâm, tự nhiên thấy bực nên đứng lại. Chelsea từ xa thấy Mộ Sa, thấy ngoan ngoãn ở nhà, vui nhíu mày, đến gần hạ giọng: “Em về nhà trước , về nhanh thôi.”
      “Ừm.” Mộ Sa trả lời rồi quay người về.
      Chelsea về nhanh đúng là quá nhanh rồi, Mộ Sa chờ đến tối mịt cũng chẳng thấy tăm hơi, định tìm nhưng nhớ lại cảnh ôm chặt Philo, liền tức nghẹn, mặc kệ . Cởi đồ lên giường ngủ. Nhưng bên ngoài gió đông rít từng cơn, phòng lại vắng lạnh, sờ bên cạnh cũng thấy lạnh. Mộ Sa trằn trọc ngủ được. Lúc trước mỗi khi trời tối Chelsea đều hành mệt thở ra hơi mới ôm vào lòng, làm cảm thấy lạnh chút nào.
      Hôm nay người đó ở đây, làm dù có quấn bao nhiêu tấm da thú cũng cảm thấy lạnh, ngủ được. Mộ Sa lăn qua lộn lại đến gần sáng cũng chưa ngủ, đột nhiên nghe tiếng mở cửa rất , nhanh chóng nhắm mắt giả vờ ngủ.
      nghe tiếng bước chân người đó chậm rãi đến gần, rồi lên giường, Mộ Sa ngửi mùi hương quen thuộc biết là Chelsea về, định chờ khi ôm mình hung hăng hất ra, nhưng moá nó, chịu ôm.
      Tự dưng tức tối, có phải ăn uống no đủ rồi nên bây giờ đụng cũng thèm phải , còn sống ở đây là gì, chờ bị đuổi mới chịu à.
      Nghĩ vậy lại thấy nóng mắt, vén chăn ngồi dậy định bước xuống bị Chelsea kéo lại, khó hiểu hỏi: “Sớm vậy em muốn đâu?”
      Mộ Sa nhìn lại, hầm hầm : “Em muốn khỏi đây, cho đỡ cản trở người khác.”

      80. Hiểu lầm

      Chelsea nghe mà nóng ruột, kéo vào lòng, nhào lên người nhìn thẳng vào mắt , nhíu mày hỏi: “Em định dọn đâu? Mà cản trở việc gì?”
      “Dọn đâu chẳng được, dù sao chỉ cần ngăn cản việc tốt của với Philo là được.” Mộ Sa giận dỗi.
      “Tốt nhất em cho , rốt cuộc là có chuyện gì.” Chelsea cả đêm ngủ, vừa về gây chuyện ồn ào còn định bỏ nhà , nên tự dưng bực bội.
      Mộ Sa thấy sai còn dữ tợn với , trong lòng càng tủi thân, nước mắt bất ngờ rơi xuống. Lắp bắp : “ cần làm dữ với em, nếu muốn lấy Philo em mặt dày bám đâu, tiếng em lập tức ngay.”
      Chelsea bị năng đầu đuôi, hơi nhức đầu, lạnh lùng hỏi: “ muốn lấy Philo lúc nào? Em nghe ai ?”
      “Còn đợi nữa sao? Tối qua làm gì, tự .” Mộ Sa ngẩng lên trừng .
      “Tối qua làm gì hả? tuần tra quanh thôn. Chuyện này liên quan gì với Philo?” Chelsea biết trong đầu nghĩ gì.
      “Ớ… tối qua tuần hả?” Mộ Sa nghe vậy há hốc miệng, sao giống điều nghĩ gì hết vậy, nhưng về sao chịu ôm . Mộ Sa nghĩ thế liền tuột ra.
      Chelsea nghe ra giận chuyện gì bật cười, lắc đầu chào thua : “Em giận là vì vậy đó hả? ở ngoài cả đêm, người lạnh lắm, muốn ấm người tí mới ôm em, sao vậy, bé con, muốn ôm thế sao, đợi nổi à, đói khát vậy hả? Để xem em ướt chưa.” Chelsea vừa vừa vói tay vào áo lần dò xuống dưới.
      “Đừng, đừng quậy.” Mộ Sa xấu hổ thôi, ngờ mình lại hiểu lầm, còn phản ứng quá đáng đến thế, nhưng sở dĩ phản ứng vậy là vì tin bản thân, dù sao ở đây cùng tộc, tất cả ưu điểm của phụ nữ đều biến thành khuyết điểm.
      Đến cả ưu điểm có khả năng sinh sản mạnh theo lời trưởng lão cũng thể được, đến đây gần năm, Ivey mang bầu, còn , làm bắt đầu nghi ngờ có phải mình vô sinh , với Chelsea phải là miệt mài hàng đêm, còn sử dụng biện pháp tránh thai nào, lâu vậy chưa mang thai đúng là bình thường chút nào.
      Cảm giác tự tin này cộng thêm Chelsea và Philo qua lại thân mật, làm gió thổi cỏ lay, trông gà hoá cuốc.
      Tay Chelsea chèn vào giữa hai chân , Mộ Sa khép chặt chân lại, kéo tay ra, đỏ mặt cúi đầu: “ mệt cả đêm rồi, mau ngủ .”
      “Đừng lo, có mệt nữa cũng phải cho em no bụng để khỏi bỏ nhà , bắn đầy trong đây, bảo đảm em hài lòng.” Chelsea cười gian thổi vào tai Mộ Sa.
      “Ông xã, em sai rồi, tha cho em .” Mộ Sa sợ làm, nên hạ giọng năn nỉ.
      “Em sai rồi, em sai chỗ nào, nghe coi?” Ngón tay Chelsea khẽ chọc vào hoa huyệt, uy hiếp , nếu khiến vừa lòng lập tức hành động, trừng phạt liền.
      “Em…em… nên hiểu lầm …em…” Mộ Sa khô nóng cả người, hoa huyệt lại ướt át, thẹn thùng ẹo người tránh né, nhưng bị giam trong ngực thể nhúc nhích.
      “Hiểu lầm cái gì? Hửm?” Chelsea kề sát cổ , cắn nhè , đầu ngón tay khiêu khích vỗ về nhục cầu giữa hai chân , làm tê dại từng cơn.
      “Ưm… là hiểu lầm…” Mộ Sa thể thẳng hiểu lầm và Philo tình cũ rủ cũng tới, còn lên giường với nhau. suy nghĩ nhanh cuối cùng phát ra lỗi của , lớn tiếng chất vấn: “Tối qua ở ngoài tuần tra cả đêm, sao về em biết, hại em lo lắng.”
      “Em có lo sao? nhìn ra đó.” Chelsea hờn dỗi liếc , tiếp: “Hôm qua về thôn là bị các trưởng lão gọi thương lượng đối sách, đến khi tối mịt mới xong, định về em biết nhưng có người vô lương tâm leo lên giường ngủ mất, tìm , cả chờ cũng chờ, em là lỗi của ai? Hử?”
      Mộ Sa nghẹn họng, hôm qua hình như giận nên tắt đèn ngủ sớm. Chẳng lẽ do nghĩ quá nhiều, vậy sai rồi.
      Nghĩ vậy bèn xấu hổ lẩm bẩm: “Vậy có thể…”
      Mộ Sa chưa xong bị tiếng gõ cửa cắt ngang: “Chelsea mau chút. Philo tỉnh lại là run đến giờ chịu ăn uống, ai khuyên cũng được.”
      Chelsea sửng sốt, ngay sau đó tỉnh lại, đáp lớn với cánh cửa: “Được, tôi biết rồi, cậu về trước , tôi đến ngay.”
      Mộ Sa nghe muốn thăm Philo nghiêng đầu cắn lên mũi .
      Chelsea đau đến xuýt xoa, nhưng sợ làm bị thương nên dám vùng ra, chịu đau cho cắn.
      Đến khi nếm phải mùi máu tươi Mộ Sa mới nhả ra, đẩy , mặt đổi sắc liếc : “ .”
      Chelsea sờ sờ cái mũi còn đau, cưng chìu : “Bà xã à, em đúng là bạo lực, bị em cắn nát rồi.”
      Mộ Sa trừng , hả hê: “Đáng đời.”
      Chelsea giả vờ tức giận nhào vào , hôn sâu, khi thở hào hển mới buông ra: “ sang xem y thế nào, về nhanh thôi, bà xã ngoan ngoãn ở nhà đừng chạy lung tung, mấy ngày nay quanh thôn an toàn lắm.”
      nhanh lên, sao dai vậy.” Mộ Sa ngoảnh đầu giận dỗi.
      “Vật , em đúng là thích giận mà, khi về xem trị em thế nào.” Chelsea làm ra vẻ hung dữ , còn cắn lên môi cái, nghe kêu đau mới buông ra, quyến luyến quay .
      Mộ Sa nằm giường nhìn bóng lưng khỏi, tay vuốt ve tấm da thú bên cạnh lạnh dần, lòng thấy bất an, phải tin Chelsea mà là sợ, sợ cũng giống bạn trai cũ của , chống cự nổi sức hấp dẫn mà làm ra chuyện có lỗi với .

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 81&82

      81. chuyện

      Lần này Chelsea rất giữ chữ tín, nhanh rồi về, có điều Philo mà có chuyện gì Chelsea phải đến thăm chừng.
      Đêm nào cũng ra ngoài tuần tra, trưởng lão cũng tới góp vui, mấy bận gọi qua chuyện làm Chelsea bận tối mắt.
      Trước kia Mộ Sa ghét bám đuôi, bây giờ hay rồi, thời gian ở nhà càng ngày càng ít, khi về chỉ ăn cơm rồi ngủ, đến cả việc vận động giường Chelsea mê nhất cũng vội vàng cho xong làm Mộ Sa cảm giác hình như chỉ làm lấy lệ, Mộ Sa muốn chuyện với nhưng căn bản là kiếm được thời gian.
      Mộ Sa nhịn nổi nữa, thấy Chelsea ăn cơm chiều xong lại muốn bèn giữ lại, gì cũng thả ra.
      Chelsea đành kéo vào lòng, dỗ dành: “Bà xã à, có chuyện gì vậy?”
      “Tối nay được , chúng ta phải chuyện ràng.” Mộ Sa kiên quyết.
      “Bảo bối, em ngoan , biết dạo này bỏ bê em, chờ hết bận rồi chúng ta chuyện được ?” Chelsea kiên nhẫn xoa đầu ..
      được, em muốn bây giờ.” Mộ Sa tự nhủ thể mềm lòng, có thời gian với Philo tại sao có thời gian chuyện với chứ, muốn phản ứng quá đáng như lần trước nên phải với mới được.
      Chelsea nhíu mày, muốn lãng phí thời gian tán gẫu vô nghĩa, mấy ngày nay quá bận, mỗi lần ân ái với đều sợ có người đến quấy rầy, nên đều làm vội vàng rồi , hôm nay nếu cho , vậy tự thưởng cho bản thân, cũng xem như cho thoả mãn, khi ngất rồi lại làm là được.
      “Chúng ta lên giường chuyện .” Chelsea bế ngang Mộ Sa, ôm đến giường còn cũng đè lên, hai tay bắt đầu cởi quần áo của .
      “Chelsea, dừng tay.” Thấy muốn giở trò, Mộ Sa vừa giận vừa tức giãy dụa.
      Chelsea cắn môi , tay nắm chặt eo cho giãy dụa, tay kia nắm đỉnh hồng, ra sức vân vê, Mộ Sa bị đau há miệng Chelsea thừa dịp đưa lưỡi vào, cuốn lưỡi nhấm nháp.
      “Ứhm…” Cảm giác tê dại lan khắp tứ chi, Mộ Sa mềm nhũn còn sức giãy dạu.
      Chelsea cảm thấy lả người, đưa tay với ra sau lưng lướt xuống, xoa nắn ở mông chốc rồi kéo hai chân ra, cắm ngón tay vào tiểu huyệt ướt át hẹp.
      “A…” Mộ Sa mơ mơ màng màng, cất tiếng rên rĩ.
      Chelsea chịu được, rút ngón tay ra kéo chân thành chữ M, để cực đại của mình lên cửa vào rồi mạnh mẽ nhấn xuống.
      “Á…”Mộ Sa bị làm hơi đau, kêu lên.
      Chelsea định làm ngất nên lúc này dừng lại chờ thích ứng mà cứ mạnh mẽ vào. “Aaa…” Cực đại của Chelsea ma sát thành hoa huyệt, quy đầu mỗi lần sấn vào đều tiến đến miệng tử cung, lực vào sâu làm Mộ Sa phải kêu gào.
      “Bảo bối có sướng ? Miệng bên trong em chặt , bị làm lâu thế rồi, sao còn chặt thế, ha… sướng , nó cắn , cho mi cắn, cho mi cắn này…”
      “Aaa… thôi… ưm…” Chelsea càng ngày càng làm mạnh khiến Mộ Sa khó thở, vừa vừa ngửa cổ hít từng hồi. Nhưng động tác này làm bầu ngực càng nảy lên, hai đầu nhọn đỏ hồng vô thức vươn lên, như mời mọc người khác thương.
      Chelsea bị khiêu khích khó kìm, cúi xuống hôn bên ngực, răng cắn đầu vú đỏ hồng, tay kia ôm trọn bên, nắm đầu vú kéo lên.
      “A…a… Đừng… chút…Á…” Mộ Sa vừa căng vừa đau, để tay lên tay ngực mình, cố gắng ngăn cản.
      Chelsea nắm tay đặt lên ngực, để tự xoa. Tư thế thủ dâm thế này kích thích Chelsea càng thêm điên cuồng. Hai bàn tay nắm gốc đùi Mộ Sa, giật hướng ra ngoài, khi dương vật vọt vào hoa huyệt đón nhận .
      “Aaaa…” đến mấy lần Mộ Sa hét lớn lên đỉnh.
      Tiểu huyệt khi lên đỉnh xoắn chặt, ép đẩy cự vật, cửa tử cung co rút cố cản lực vào của quy đầu. Nhưng động tác này ngăn cản được Chelsea, ngược lại còn khơi dậy ước muốn chinh phục của , ấn giữ gậy thịt trong hoa huyệt co bóp tràn mật dịch.
      “Ư ư… được…aa… em chịu nổi…” Cửa tử cung ở cao trào bị va chạm, khoái cảm cực hạn cùng với đau đớn làm thần trí Mộ Sa mê loạn, há miệng hét lớn, bàn tay vô thức quơ quào, chụp vai Chelsea, bóp chặt.
      Đau đớn càng khiến Chelsea ra vào mạnh hơn, quy đầu to lớn vào cửa tử cung chưa đủ còn liên tục xâm nhập ép thành tử cung nới giãn.
      “A… được… đau quá… đừng vào nữa mà… Tha cho em… ông xã…aaa…” Mộ Sa chịu nổi phải khóc la, tay ép lên chỗ gồ bụng cố đẩy nó ra ngoài.
      Mộ Sa ép xuống càng tăng thêm khoái cảm cho Chelsea, càng ra vào mạnh mẽ, làm mật dịch bên trong vẩy ra ngoài, tiếng thân thể va chạm cùng tiếng rên rĩ của Mộ Sa quanh quẩn trong phòng.
      Lên đỉnh lần nữa làm Mộ Sa còn sức kêu gào, hai chân mở lớn, người ở giữa hai chân còn lý trí rong ruổi, mật dịch bị ra vào tạo thành bọt trắng tràn đầy ở nơi hai người kết hợp.
      Cuối cùng, Chelsea ôm Mộ Sa vào lòng, dựa vào người , hai tay ôm mông và đùi , hướng từ xuống ra sức kéo ra đẩy vào, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau cùng thét lên, để ở nơi sâu nhất của rồi phun ra.
      Mộ Sa bị làm muốn tắt thở, khi vừa thả nằm xuống là lăn ra ngủ.
      Chelsea thấy ngủ say, tự cho viên mãn, tuy chưa thoả mãn nhưng an toàn trong thôn quan trọng hơn, nghỉ ngơi lúc rồi dậy tuần đêm.
      Đến khi Mộ Sa thức dậy, theo bản năng sờ sờ bên cạnh lạnh ngắt, biết Chelsea lâu, ngẩng nhìn trời tờ mờ sáng rồi.

      82. Dự cảm lành

      Mộ Sa tức giận nghiến răng nghiến lợi mắng câu: Chelsea chết tiệt. Tối qua làm mệt đến nỗi ngủ quên, đương nhiên là chưa được gì hết.
      Mộ Sa càng nghĩ càng giận, ngủ cũng ngủ được liền dậy dọn dẹp trong nhà rồi tắm và nấu cơm. Chuẩn bị xong vẫn chưa thấy Chelsea trở về, ngẫm nghĩ liền cầm áo khoác tìm , biết có phải da dày thịt béo hay sợ lạnh, lúc ra khỏi nhà bao giờ mang áo khoác, mùa đông ở đây mà biết lạnh.
      Mộ Sa mới từ trong nhà ra đoạn liền nhìn thấy Chelsea đứng chuyện với người.
      Bước nhanh vài bước, cuối cùng cũng nhìn thấy ràng, ngờ là Philo, Mộ Sa cảm thấy trong lòng có chút chua chua. Biết nhất định là Philo chủ động đến tìm Chelsea nhưng vẫn có chút tức giận.
      “Chelsea.” Mộ Sa cất tiếng gọi Chelsea, đồng thời khi quay lại liền chạy tới nhào vào ngực .
      “Sao em lại chạy ra đây, trời lạnh lắm, cẩn thận sinh bệnh.” Chelsea đón được , ôm chặt vào lòng trách mắng.
      Mộ Sa trong ngực cọ cọ, giọng có vị chua làm nũng: “Người ta sợ lạnh cho nên mang áo khoác đến đây cho . Sao vậy, muốn gặp em?” xong liếc mắt đến chỗ Philo.
      Chelsea chiều hôn lên cái miệng nhắn của cái: “Muốn, nhớ em muốn chết. Đặc biệt…” Chelsea bỗng ngừng rồi cười xấu xa bên tai , lượng đủ để hai người nghe: “Em toàn thân trần trụi nằm dưới kêu gào xin tha, chỉ cần nghĩ tới, tuyệt đối cảm thấy lạnh.”
      Mộ Sa nghe vậy xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, thẹn thùng đấm cho cái, cáu giận : “Thấy ghét.” Rồi đưa áo khoác cho để mặc vào. Làm bộ như thèm để ý hỏi: “Có thể được chưa?”
      Chelsea gật gật đầu, quay đầu nhìn Philo : “Mộ Sa thân thể yếu đuối chịu được lạnh, chúng tôi về trước, có việc gì sau.”
      xong để ý Philo mặt trắng bệch đứng đó, xoay người mang Mộ Sa bước nhanh về nhà.
      Mộ Sa bị ôm trong lòng nhanh về nhà, tâm tình tốt, cảm giác như vừa thắng trận trở về, cảm giác vô cùng thành tựu.
      Chelsea cúi đầu nhìn, mặt chút che giấu biểu cảm đắc ý, thương cười cười, thể tình ràng với như thế, giữa bọn họ còn có gì để nữa chứ, đúng là hay nghĩ vớ vẩn.
      Sau khi về đến nhà, Mộ Sa bởi vì vui vẻ nên tính toán chuyện tối hôm qua với Chelsea về việc ăn hiếp , hầu hạ tắm rửa, ăn cơm rồi để ngủ.
      Chelsea kêu gào mình ngủ được, vô cùng muốn Mộ Sa ngủ cùng, Mộ Sa nhăn nhó hai cái liền ỡm ờ trèo lên giường nằm cùng .
      Chelsea cũng cảm thấy mệt mỏi nên quậy phá, chỉ ôm chặt nằm ngủ. Mộ Sa bị ôm chặt trong ngực, ngửi thấy mùi hương quen thuộc của , cảm thấy đặc biệt an tâm, toàn thân ấm áp, bao lâu cũng chìm vào giấc ngủ.
      biết qua bao lâu, Mộ Sa còn mơ mơ màng màng liền cảm nhận dưới thân từng đợt tê dại khiến tỉnh lại.
      Mộ Sa trợn mắt mơ màng nhìn xuống phía dưới, thấy đùi bị giang rộng, Chelsea nằm sấp giữa hai chân đầu gật lên gật xuống.
      “Ưm…” Mộ Sa cảm giác được đầu lưỡi nhàng lướt qua điểm mẫn cảm, từng đợt khoái cảm từ hoa huyệt truyền khắp toàn thân, tự chủ được đong đưa chiếc eo nhắn, biết là muốn né tránh hay là hùa theo ý .
      Chelsea thấy tỉnh hút mạnh cái ở hoa huyệt rồi cắm đầu lưỡi vào trong, mỗi lần liếm bỏ sót chỗ nào tiến sâu vào bên trong.
      “Đừng…..Chelsea…..nhột lắm….” Mộ Sa kêu lên, hoa huyệt bị liếm láp ngừng co bóp tràn nước nhờn.
      Chelsea nuốt hết chừa giọt nào, cảm giác từng lỗ chân lông của Mộ Sa đều mở ra, giọng kêu lên.
      Chelsea càng thêm ra sức liếm láp hoa huyệt, tay tách môi , ngậm điểm hung hăng cắn.
      “A a a…” Khoái cảm làm Mộ Sa vặn vẹo dữ dội, hoa huyệt cũng run rẩy muốn đến cao trào, Chelsea đột nhiên dừng lại, từ giữa hai chân bò lên dừng lại phía người , nhìn khó chịu vặn vẹo liền động thân cái vào.
      “A a…” Mộ Sa rên rỉ tiếng dài đạt đến cao trào, cao trào qua , cả người mềm nhũn, ở dưới người hóa thành vũng nước, cúi đầu kiều mỵ rên lên, mặc cho tùy ý nhào nặn.
      biết Chelsea muốn bao nhiêu lần, đợi cho khi buông ra, mệt mỏi lăn ra ngủ. Thế là cuộc chuyện của bọn họ rốt cuộc vẫn thành.
      cùng Chelsea còn chưa chuyện có người đến tìm Mộ Sa chuyện rồi. Mộ Sa còn chưa tỉnh ngủ bị tiếng đập cửa đánh thức, quay đầu nhìn thấy trời hơi tối, Chelsea thấy đâu, biết lại chạy đến nơi nào, thở dài ngồi dậy, lấy đến mảnh da thú lau sạch chất lỏng ngừng chảy ra từ trong hoa huyệt.
      Mặc quần áo ra mở cửa, vừa mở thấy là thú nhân lạ mặt, Mộ Sa im lặng nhìn lát rồi lễ phép dò hỏi: “Xin hỏi tìm ai?”
      Thú nhân lạ mặt đánh giá Mộ Sa từ xuống dưới, khách khí hỏi: “ chắc là Mộ Sa, bạn tình của Chelsea?”
      Mộ Sa gật đầu, đoán rằng có thể là thú nhân ở phía Đông, thôn của Chelsea rất lớn, chia làm hai khu vực, phía đông là nơi ở của thú nhân trưởng thành, còn những thú nhân trẻ tuổi đều ở phía Tây. Bình thường rất ít khi đến phía Đông, cho nên đối với các thú nhân ở phía Đông quá quen thuộc.
      Ông trời có thể ưu đãi các thú nhân, bọn họ qua vài chục năm giống như là mới ngày, mặt hề lão hóa. Cho nên nhìn mặt căn bản biết được thú nhân này bao nhiêu tuổi, Mộ Sa vì biết nên đoán ở phía Đông tới.
      Thấy Mộ Sa gật đầu, thú nhân kia tiếp: “Các trưởng lão trong tộc muốn tìm chuyện, theo tôi.”
      Mộ Sa nghe vậy trong lòng liền có dự cảm may, những trưởng lão kia cũng có gặp khi mới đến đây, bọn còn nhìn nghiên cứu vài ngày, cuối cùng đưa ra kết luận rằng có khả năng sinh đẻ tốt rồi mới đưa cho Chelsea, sau thời gian tìm đến , hôm nay tìm đến có phải là vì vẫn chưa mang thai hay .
      có chút sợ hãi, muốn , nhưng mà người này cứ đứng đây chờ đợi có ý bỏ theo. Mộ Sa nghĩ chút rồi khách khí : “Phiền về trước, tôi tắm rửa thay quần áo rồi lập tức đến ngay.”

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 83&84

      83. Các trưởng lão đắc ý

      cần phiền toái như vậy, các trưởng lão đợi , nên nhanh chóng theo tôi qua.” Người đó chút suy nghĩ, từ chối thẳng thừng.
      Mộ Sa biết là tránh khỏi đành miễn cưỡng theo sau về phía Đông.
      Mộ Sa theo vào gian phòng rất lớn, ở đó có năm vị trưởng lão đến đông đủ, ngồi thẳng hàng theo thứ tự.
      Mộ Sa được cho ngồi xuống ở vị trí đối diện bọn họ, thú nhân đưa đến bèn lui xuống.
      Mộ Sa chào hỏi bọn họ rồi co ro ngồi xuống, cúi đầu xoắn góc áo biết nên gì.
      Im lặng lúc, trưởng lão tóc nâu ngồi bên trái mở miệng trước: “Mộ Sa phải , là thế này, chúng tôi muốn tìm chủ yếu là muốn cùng chuyện về Chelsea.”
      Mộ Sa nghe thế trong lòng run cái cúi thấp đầu xuống, càng ngày càng sợ, bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, gật đầu : “Xin mời người .”
      Trưởng lão tóc vàng tiếp lời: “Tôi nghĩ chắc cũng biết, Chelsea là bạch sư, cũng là dòng giống sử tử có sức chiến đấu mạnh nhất trong tộc chúng ta, đáng tiếc toàn tộc từ già đến trẻ chỉ còn sót lại mình là bạch sư. Lúc trước để ý ý nguyện của đưa cho , nhưng cũng chỉ là muốn sinh cho tộc vài con bạch sư có năng lực mạnh.”
      đến đó trưởng lão tóc vàng dừng lại chút, trưởng lão tóc đen lập tức tiếp lời: “Nhưng trở thành bạn giường của gần năm mà vẫn chưa có động tĩnh gì, chúng tôi suy đoán, có thể do thân thể quá yếu, cho nên thể thụ thai sinh ra bạch sư đời sau, cho nên chúng tôi quyết định vì Chelsea chọn ra người để làm bạn với , xin tha thứ cho ích kỷ của chúng tôi, chúng tôi thể quan tâm mà ngồi nhìn bạch sư cứ vậy mà tuyệt chủng, huống chi lúc trước cũng đồng ý mà là chúng tôi cố chấp lựa chọn.”
      Trưởng lão tóc đỏ tiếp lời: “Còn về phía , nếu đồng ý tiếp tục ở lại bên cạnh Chelsea chúng tôi cũng đồng ý, Philo cũng cho biết để ý đến việc cùng trở thành người bầu bạn bên cạnh Chelsea. Chẳng qua nếu như đồng ý, chúng tôi có thể vì mà sắp xếp người bạn mới hoặc là cung cấp thức ăn cho cùng người hộ tống đưa đến nơi muốn.”
      Khi Mộ Sa nghe được vì Chelsea mà sắp xếp bạn giường mới trong đầu nổ oành tiếng, rồi nghe thấy thanh nào khác.
      Qua hồi lâu mới miễn cưỡng trấn định, khàn giọng hỏi: “Chelsea, ấy đồng ý ?” bây giờ quan tâm gì cả, chỉ muốn biết Chelsea có đồng ý hay .
      Năm vị trưởng lão nghe vậy đều im lặng, qua lúc lâu, trưởng lão tóc nâu nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng: “Chúng tôi chưa chuyện này với Chelsea, nhưng cũng có lý do gì để đồng ý, dù sao cũng biết tầm quan trọng của việc sinh con nối dõi, nếu bạch sư thực tuyệt chủng, sức chiến đấu của tộc chúng tôi giảm xuống rất lớn, dần dần bị các tộc khác lăng nhục cho đến diệt tộc. cho là có lý do đồng ý ư.”
      Mộ Sa nghẹn ngào, nghĩ tới chuyện sinh con nối dõi với Chelsea quan trọng như thế, nghĩ tới chuyện thể mang thai như họ , hẳn là Chelsea rất thất vọng, ngờ lại dẫn đến diệt tộc, việc này và Chelsea ai gánh nổi.
      Năm vị trưởng lão thấy hết ý muốn liền cho Mộ Sa về, suy nghĩ kỹ chút, Mộ Sa buồn bã cười, còn có gì phải suy nghĩ, thể vì ích kỷ của bản thân mà gây ra chuyện diệt tộc, cũng muốn để Chelsea gánh vác tội trạng bị người trong tộc chỉ trích. Huống chi chưa chắc , mạo hiểm cần con nối dõi mà từ chối Philo được đưa tới cửa bầu bạn, Philo à, quanh quẩn lại là muốn trả Chelsea lại cho y.
      Tính ra mới là người thứ ba, dù sao y với Chelsea quen biết từ trước, quên , vậy cũng tốt, vốn dĩ là nên xuất ở nơi này, giờ cũng đến lúc phải rời . Coi như thời gian vừa rồi chính là giấc mộng, tỉnh mộng cũng là lúc nên .
      Lúc này trời tối, Mộ Sa lảo đảo về đến nhà, vừa vào nhà liền nhìn thấy Chelsea lo lắng mở cửa muốn ra ngoài, hình như là do thấy nên muốn ra ngoài tìm.
      Mộ Sa đỏ hoe mắt lập tức nhào vào lòng Chelsea, nghẹn ngào gọi: “Ông xã.”
      Chelsea nhướng mày, vỗ vào lưng , dịu giọng dò hỏi: “Bà xã, em có chuyện gì vậy, êm đẹp sao lại khóc rồi, ai khi dễ em? Hả?”
      Mộ Sa hít hít mũi, ổn định lại cảm xúc, cố gắng nặn ra nụ cười, lắc lắc đầu : “ ai khi dễ em hết. Là em nhớ , chờ mãi thấy về, ra ngoài tìm lại tìm thấy.”
      Chelsea nghe vậy liền vui vẻ, cúi đầu xuống hôn môi nàng, đùa giỡn : “Chỗ nào nhớ ? Là cái miệng nhắn phía hay là tiểu huyệt phía dưới? Hả?” xong còn dùng gậy thịt dựng thẳng chọc vào .
      Mộ Sa đỏ mặt, ban đầu muốn hưởng ứng , nhưng nghĩ tới có thể phải lập tức rời khỏi lại nhịn được muốn phóng đãng lần, để sau này nhớ lại chút cũng tốt.
      Thế là nhào lên cổ , nhảy lên lên người , khi đón được vòng hai chân qua hông , lè lưỡi liếm vòng vành tai , thấy Chelsea run rẩy rồi ghé vào tai thổi luồng khí nóng, mỵ hoặc : “Đều muốn.”
      Chelsea thấy nhiệt tình khó thấy như vậy liền thu lại hồn vía mất, đặt ở ván cửa mà hôn.
      Mộ Sa bị hôn đến thở hổn hển, thoáng đẩy ra chút, ngón tay bé vẽ vẽ vòng tròn trêu chọc ngực , dụ dỗ: “Ông xã, đêm nay đừng ra ngoài được ? Người ta cho làm cả đêm.”
      Giọng xíu, ngừng chút, lại lí nhí bổ sung câu: “Hình thú cũng cho làm.”
      Chelsea nghe vậy lặng chút, lập tức cảm thấy vui mừng quá đỗi dám tin hỏi lại: “ sao?”
      Mộ Sa thẹn thùng giấu mặt trong ngực , hiền lành gật đầu, Chelsea thấy gật đầu liền truy xét nguyên nhân bất thường, mọi việc chờ thỏa mãn trước rồi sau, dù sao vật ở ngay dưới người , muốn chạy trốn cũng thoát.
      kích động ôm chặt bước tới giường, vừa vừa cởi quần áo của , còn chưa đến giường liền khẩn cấp muốn vào, cũng may thứ bắn ra lúc trước vẫn còn ít bên trong, làm cho vào vô cùng dễ dàng.
      chờ được đến giường, Chelsea ôm đứng đất liền rong ruổi.
      “A… Ông xã….Mạnh hơn chút nữa….A….Xé nát em…..Ưm…sâu quá….A…” Mộ Sa ôm cổ Chelsea, hai chân vòng ngang hông của , bị mạnh mẽ đâm vào như muốn bay ra ngoài nhưng vẫn muốn khiêu khích.
      Chenlsea vốn còn tự chủ, ngày thường khi ỡm ờ cũng làm cho muốn ngừng mà được, lúc này lại nhiệt tình càng làm cho cuồng nhiệt hơn, khống chế được lực, cặp mắt ngầu đỏ nhìn chòng chọc , hận thể nuốt vào bụng.
      Hung hăng điên cuồng ôm chặt hành hạ trận, cảm thấy vẫn chưa được tận hứng liền rút ra, đặt lên giường, lật lại rồi kéo chân tới mép giường, bàn tay to tách hai đùi ra, để ở bên hông rồi thẳng lưng vào.
      “A a a…” Mộ Sa lắc mái tóc dài rối tung, rên lớn dám trêu chọc nữa, rất sợ nếu tiếp tục kích thích bị xé nát.
      “Bảo bối, đủ mạnh chưa? Hử? Hay là mạnh hơn chút nữa?”

      84. Thời khắc kích tình

      Gậy thịt dưới thân Chelsea hung ác va chạm vào hoa huyệt của Mộ Sa nhưng giọng lại dịu dàng vô cùng.
      “Chậm chút….Chậm chút….Chelsea…A…Chúng ta…có suốt cả đêm… Chậm…Chậm …A a a…” Mộ Sa hơi chịu nổi, đâm vào rất sâu và mạnh, giọng đứt quãng bắt đầu xin tha.
      “Được, chút, chúng ta có rất nhiều thời gian phải ?” Chelsea nhớ tới lời muốn cho suốt cả đêm, tâm tình vui vẻ giảm dần tốc độ, chậm rãi rút gậy thịt ra lại chậm rãi vào, đồng thời ghé lên lưng , bàn tay to men theo phía trước ấn lên chỗ gồ lúc gậy thịt tiến vào.
      “Ư…A…” Mộ Sa thở hơi ghé vào mép giường yếu ớt rên lên. Tốc độ va chạm ở hoa huyệt tuy rằng chậm lại nhưng thoải mái hơn, cảm giác bị đâm sâu tận cùng cảm nhận thực ràng, thậm chí cả gân xanh dương vật mỗi lần nhảy lên đều có thể cảm nhận rất , quy đầu to lớn ở cửa tử cung chậm rãi xoay tròn khiến cửa tử cung mảnh mai từ từ hé mở, từng chút từng chút hút vào.
      “Thả lỏng chút…Bảo bối….Em cứ siết chặt như thế, thể nào vào được.” Chelsea vừa thoải mái rên rỉ, vừa dùng sức đút vào hoa huyệt của Mộ Sa, ngừng xoay tròn kích thích hoa huyệt, động tác của càng ngày càng thô lỗ, tốc độ cũng dần tăng lên.
      “A…A…Ưm…Chậm…Chậm chút…” Hoa huyệt của Mộ Sa bị Chelsea hung hăng đâm vào, gậy thịt thẳng thắp tiến vào tử cung, chỗ giao hợp ngừng vang lên tiếng động dâm đãng. Động tác của càng lúc càng nhanh, Mộ Sa được nữa chỉ biết rên rỉ.
      thể chậm được nữa, bảo bối….Em chặt…” Chelsea sảng khoái hô to, hai tay túm riết eo , gậy thịt phía dưới như càng to thêm, dùng bất kỳ kỹ xảo nào chỉ càng điên cuồng đâm mạnh vào cơ thể , cái gì mà chín nông sâu, ba nông sâu, giờ phút này hoàn toàn chẳng quan tâm, toàn bộ tấn công bằng bản năng, lần lại lần cuồng dã, lần lại lần xâm nhập sâu hơn vào hoa huyệt của Mộ Sa.
      “A…A…A a a…” Mộ Sa túm chặt lấy tấm da thú dưới thân, bụng ngừng co rút, hoa huyệt sưng đỏ bị chạm đến cực hạn tự chủ được khép mở cố gắng nuốt vào vật cực đại hung hăng áp đảo, thân thể hai người va chạm kịch liệt, ma sát làm hoa huyệt sưng bắt đầu tràn dịch thủy, mỗi lần gậy thịt ra vào đều văng nước khắp nơi.
      Suy nghĩ của Mộ Sa dần dần hỗn loạn, mơ hồ nhớ lại ước nguyện ban đầu của mình là muốn cho hưởng thụ cả đêm, bàn tay bé liền lần mò tìm kiếm phía dưới đồng thời đè xuống phần bụng nhô lên, tăng thêm khoái cảm cho .
      “Ư…sướng …Đâm chết em…” Chelsea sảng khoái gào lên, lại trận áp đảo cuồng nhiệt, thời điểm Mộ Sa hét lên khi đạt tới cao trào liền túm hai chân giơ lên, xoay lại mặt đối mặt rồi đứng thẳng người, nhấc hai chân lên khiến phần eo rời khỏi giường, cứ vậy ra sức lao xuống hung hăng đâm vào .
      “A a a… được…Căng lắm…Ra…rút ra trước …A…” Bởi vì đạt tới cao trào mà hoa huyệt co rút mạnh mẽ thể chấp nhận gậy thịt thô ráp của Chelsea, gậy thịt to lớn vẫn ma sát trong hoa huyệt dị thường mẫn cảm đầy dịch thủy, vui sướng cùng đau đớn cùng nhau xông tới khiến Mộ Sa khó chịu vặn vẹo kịch liệt, muốn đẩy vật to lớn hung hăng va chạm trong người ra ngoài.
      Chelsea bị siết có chút đau nhưng lại sướng nên lời, lúc này làm sao chịu rút ra, bàn tay to sờ mông Mộ Sa, lực những giảm bớt, ngược lại càng thêm thô lỗ mãnh liệt, mỗi cái đều đâm sâu vào trong tử cung, khiến cho cửa tử cung mở rộng ngậm lấy quy đầu to lớn: “ muốn ra ngoài, muốn vào, vào, cái miệng ở trong tiếp tục mở lớn, vào lúc cao trào bị đâm mạnh có thoải mái vật ?”
      “Thoải…Thoải mái…A… được…ư ư…Xin …Chelsea…A…” Cảm giác tê dại và đau đớn khó diễn tả đồng thời quét qua Mộ Sa, khiến phát ra thanh giống như thống khổ nhưng lại như thỏa mãn, vòng eo giãy dụa theo bản năng, lúc lên lúc xuống phối hợp với tốc độ của Chelsea.
      Nghe kiều mỵ yếu ớt xin tha liền cảm thấy có chút thương tiếc, Chelsea nhìn trần truồng nằm dưới thân , mái tóc đen nằm tán loạn tấm da thú trắng như tuyết, ít bị mồ hôi thấm ướt dán ở cổ cùng bên môi , cái miệng nhắn khẽ nhếch, quyến rũ kêu rên, khuôn mặt vì nhuốm tình dục mà đỏ ửng, người đầy những dấu hôn cùng vết cắn mà để lại, chất lỏng màu trắng trong suốt từ nửa thân dưới chảy men theo đùi, hoa huyệt bị ngừng ra vào còn vô thức run rẩy, tư thế kia càng mê người hơn, nhìn bị ra vào đau nhức đáng thương, rồi lại vô cùng nũng nịu khiến thú huyết sôi trào, muốn tiếp tục vào mạnh mẽ, cứ thế đâm chết .
      “A a a…” Gậy thịt to dài mỗi lúc vào đều vô cùng hung ác đâm sâu đụng vào cửa tử cung của Mộ Sa, cảm giác tê dại sung sướng làm Mộ Sa càng thêm siết chặt, nhìn cuồng bạo liền bật ra tiếng rên, Mộ Sa thét chói tai bấu chặt tấm da thú, eo nâng lên cao, toàn thân run rẩy kịch liệt. “Chặt quá… Thả lỏng chút…Bảo bối….Em muốn kẹp đứt sao? Hử?” Chelsea để Mộ Sa có thời gian nghỉ ngơi, hơi dùng sức tách hai chân ra, vào lúc đạt cao trào mạnh mẽ va chạm.
      chút…A…” Hoa huyệt Mộ Sa bị áp đảo mỏi nhừ chịu nổi, chỗ bắp đùi bị tách ra cũng có cảm giác tê liệt.
      bắt đầu thấy hối hận nên trêu trọc , ngày trước mỗi lần làm đều đủ cuồng dã, bây giờ kích thích liền hoàn toàn biến thành dã thú, tốc độ cùng lực căn bản là thể đón nhận được, huống chi còn hứa để cho làm cả đêm mà lại còn dùng hình thú, đây là tự tìm đường chết.
      “Bảo bối, em… em…Gru…” biết qua bao nhiêu lâu, lúc Mộ Sa bị điên cuồng làm cho sắp ngất Chelsea gầm lên tiếng, ra sức đâm vào, tay ôm chặt mông Mộ Sa, toàn thân run bắn sau đó toàn bộ tinh dịch ấm nóng bắn vào tử cung Mộ Sa.
      “Á…” Mộ Sa như bị bỏng hét lên tiếng cũng đạt đến cao trào.
      Cao trào qua , Mộ Sa thở dốc xụi lơ nằm ở giường, mệt đến nỗi nhúc nhích được.

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 85&86

      85. Hình thú hầu hạ

      Lúc cao trào, khi Chelsea gào thét câu đó, nghe rất ràng, Chelsea chưa bao giờ , cũng chưa từng nghĩ đến việc này, chỉ nghĩ rằng thú nhân thô lỗ chắc hiểu gì về chuyện tình , nghĩ là hiểu, còn ngay lúc chuẩn bị rời khỏi ra.
      Tuy rằng lời của đàn ông ở giường đáng tin, nhưng giờ phút này Mộ Sa nguyện tin tưởng Chelsea lòng , như vậy trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn chút, cuối cùng đến nơi kỳ lạ này cũng uổng phí, ít nhất còn có người đàn ông .
      “Bảo bối, sao em lại khóc? làm đau em sao? Hả?” Chelsea nằm thở hổn hển bên cạnh Mộ Sa, đột nhiên thấy nước mắt từng giọt từng giọt lăn xuống. Tuy rằng mỗi lần giường lăn lộn cùng , đều khóc rất lớn, càng khóc lớn càng hưng phấn nhưng mỗi lần vừa kết thúc liền ngừng khóc. Lần này sao sau khi làm xong lại khóc nhiều như vậy. Chelsea nhất thời lúng túng, tay chân vụng về giúp lau nước mắt, nhàng hỏi.
      Mộ Sa sợ Chelsea nhìn ra manh mối nên mau chóng ngừng khóc, lắc lắc đầu thút thít : “Ông xã, có thể lặp lại câu lúc nãy lần nữa ?”
      Chelsea hơi sững sờ, khóe môi lập tức nhếch lên nở nụ cười, rồi làm vẻ đàng hoàng nhớ lại: “ nhiều câu mà, em muốn nghe câu nào? Bảo bối, em chặt, là câu này hả?”
      Chelsea nghiêm túc , giọng còn có chút ve vãn làm Mộ Sa đỏ mặt thẹn thùng quay mặt qua chỗ khác, : “ phải câu đó, câu cuối cùng ấy.”
      “Câu cuối cùng?” Chelsea làm bộ như phải suy nghĩ lúc rồi tiếp: “ chặt…Thả lỏng chút…Bảo bối….Em muốn kẹp đứt sao? Câu này à?”
      Chelsea còn cố ý diễn lại bộ dạng thở gấp trêu trọc Mộ Sa, Mộ Sa vừa thẹn vừa giận nhéo vào lưng , lớn tiếng : “Câu khi đạt đến cao trào ấy.”
      “Vật , lúc cao trào bị đâm mạnh có thoải mái hay ? Câu này?” Chelsea biết phục thiện, xong còn chép miệng, trở lại bộ dạng vô cùng thấu hiểu.
      …” Mộ Sa bị trêu ghẹo vừa thẹn vừa giận, mắt lại đỏ lên.
      Chelsea lúc này mới thấy hình như mình đùa quá trớn vội dịu dàng : “Bảo bối, em, em. Đừng khóc, sai rồi, chọc em nữa, đừng khóc.” Vừa vừa ngọt ngào hôn lên mặt .
      “Ư…” Mộ Sa bị vừa hôn vừa trong lòng hơi chua xót, cố nén khóc, làm nũng : “Lặp lại lần nữa.”
      “Được, mấy lần cũng được, em, em, bảo bối, bà xã.” Chelsea lúc này dám trêu , cứ nỉ non khe khẽ bên tai .
      “Em cũng , ông xã.” Mộ Sa nghẹn ngào đáp lại, nước mắt kìm được lại chảy ra.
      Chelsea sửng sốt nhưng ngay lập tức cảm thấy mừng như điên cúi xuống hôn , mạnh mẽ cạy mở miệng , đầu lưỡi quấn quýt đầu lưỡi trong miệng , Mộ Sa vô cùng phối hợp ngậm lấy đầu lưỡi , chút lại chút mút hôn. Chelsea hài lòng vì động tác chậm chạp của , ngửa đầu ra mềm mại mơn trớn đầu lưỡi , dùng sức mà mút.
      Thân thể Mộ Sa mềm nhũn chủ động ôm , nghênh đón bàn tay vuốt ve người , thanh kiều mỵ nức nở vang lên.
      Gậy thịt dưới thân Chelsea nháy mắt lại cứng lên, buông ra rút gậy thịt trong hoa huyệt ướt đẫm ra, dịch thủy bên trong tràn theo.
      Sau đó lật nằm giường lại thành tư thế quỳ, để úp mặt vào tấm da thú đưa mông cao lên.
      Mộ Sa mặc kệ cho đùa nghịch, trong lòng dấy lên chút lo lắng, chẳng lẽ muốn dùng hình thú sao? có chút khẩn trương liếm liếm môi, nũng nịu : “Ông xã, người ta mệt mỏi quá, cho người ta nghỉ chút .” Tuy chính hứa cho dùng hình thú nhưng vừa nghĩ đến kích cỡ to lớn của vật thể kia vẫn khiến hơi sợ, biết bây giờ đổi ý, Chelsea có đồng ý .
      Chelea mân mê chiếc mông vểnh cao của vỗ cái, giọng đùa cợt : “Sao vậy, vật , em lại muốn đổi ý sao? Hử?”
      có, người ta đổi ý hồi nào đâu, chỉ là mệt chết được, để em nghỉ ngơi chút trước được ?” Mộ Sa ngẩng đầu lên ngồi dậy, dựa lên người , lắc lắc cánh tay làm nũng.
      “Ngoan ngoãn nằm úp sấp xuống, lần này làm xong cho em ngủ, ngoan…” Chelsea vừa vừa đẩy nằm úp sấp xuống, bàn tay to thuận thế chụp lên hoa huyệt của , đào móc.
      Nghe như thế, Mộ Sa càng thêm chắc chắn lần này muốn dùng hình thú, trong lòng ngừng thôi miên bản thân đừng khẩn trương nhưng vẫn có chút lo lắng, hoa huyệt cũng dần dần khô khốc.
      “Bảo bối, nước trong tiểu huyệt sao càng ngày càng ít, mau chảy ra , nếu lát nữa em bị thương.” Chelsea rút ngón tay ra, cả người nằm đè lên người , bàn tay to di chuyển đến nơi mềm mại trước ngực , ướm hỏi: “Xảy ra chuyện gì, em sợ hãi sao?”
      Mộ Sa lắc đầu, : “ sợ, chỉ là có chút khẩn trương.” Dừng , rồi vẫn nhịn được dặn dò : “Lát nữa chút, đừng vào sâu quá, sâu quá đau.”
      Chelsea nhìn như vậy rất cảm động, vật ràng sợ hãi nhưng lại cố chấp ra, giờ phút này rất muốn ngừng lại muốn dùng hình thú khiến sợ hãi, nhưng nghĩ tới gần đây các trưởng lão càng ngày càng ép khiến cho thể hạ quyết tâm, nhiều lắm là năm làm lần là được rồi, với năng lực của , lần chắc cũng đủ để cho thụ thai.
      Nghĩ vậy, mặt Chelsea lên vẻ dịu dàng, : “Được, nhàng, vào quá sâu, em thả lỏng chút, đừng khẩn trương, từ từ cảm nhận , em.” Chelsea vừa vừa trượt xuống, ghé vào giữa hai chân liếm láp hoa huyệt của .
      Chelsea lần này vô cùng kiên nhẫn, lấy môi, lưỡi, ngón tay thay nhau ra trận, kích thích Mộ Sa đạt tới cao trào lần nữa, nhìn vô lực nằm tấm da thú nhắm mắt rên rỉ, hoa huyệt cũng trở nên nhầy nhụa chịu nổi.
      Chelsea cảm thấy đây chính là thời điểm thích hợp, thừa dịp Mộ Sa còn mơ hồ liền nhanh chóng hóa hình thú, cả người gắn chặt người , giữ chặt hơn so với khi ở hình người, gậy thịt đặt ở phía ngoài chen quy đầu cực lớn vào.
      “A…Đau quá…” Mộ Sa hề chuẩn bị, miệng hoa huyệt lập tức bị mở rộng, đau đớn kịch liệt khiến hét lớn.
      Thấy Mộ Sa khóc lóc thảm thiết, Chelsea ở hình thú dùng chút lý trí còn sót lại cố gắng kìm nén dục vọng, để yên trong cơ thể bất động, chờ đợi thích ứng, đồng thời dùng miệng nhàng hôn lên lưng , cố gắng giúp bình tĩnh lại.
      Mộ Sa khóc nức nở, cố gắng trấn áp suy nghĩ muốn chạy trốn, thả lỏng bản thân, thích ứng vật to lớn phía sau. ngừng thôi miên mình rằng ở phía sau chính là Chelsea, phải là bạch sư, là Chelsea , phải buông lỏng để tiến vào, tiến vào hết đau, làm bị thương.

      86. Lang nha bổng

      Mộ Sa vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh, Chelsea cũng nhịn được, hơi thở dày đặc gấp gáp mang theo luồng khí nóng thở ra phả lên sau cổ Mộ Sa khiến run rẩy, hoa huyệt cũng siết chặt thêm vài phần.
      “Grừ…” Chelsea kìm được nữa, cúi thấp người hung hăng nhấn vào.
      “A a a…” Hoa huyệt bị mở rộng hết mức, đau đớn ập đến khiến trước mặt Mộ Sa tối sầm lại, thiếu chút nữa ngất .
      Gậy thịt của Chelsea ở hình thú lớn hơn hình người rất nhiều, mặt ngoài của gậy thịt cũng bóng loáng như khi hình người mà chằng chịt rất nhiều gân xanh nổi lên, giống như là Lang nha bổng thu .
      “A… chút… Đừng…Đừng vào nữa… Đau… A…” Mộ Sa chầm chậm hít thở, cảm giác cự vật nằm trong hoa huyệt chạm đến cửa tử cung, lại còn cố gắng đẩy mạnh vào bên trong, sợ hãi vặn vẹo thắt lưng với ý đồ muốn tách ra.
      “Grừ…” Chelsea, , giờ phút này hẳn nên gọi là bạch sư mới đúng, dù cố gắng nhiều lần vẫn chưa đưa được dương vật hết vào trong khiến có chút kiên nhẫn gầm tiếng, cúi nhìn xuống phía dưới, để Mộ Sa động đậy rồi đâm mạnh về phía trước.
      “A…” Mộ Sa bị đâm mạnh, cửa tử cung bị bức mở ra hết cỡ, run rẩy mở ra nuốt dương vật to lớn của vào trong.
      Dương vật của bạch sư đút sâu vào hoa huyệt, loại khoái cảm này đánh bay chút lý trí còn sót lại của , để bản năng dã thú của hoàn toàn làm chủ, dương vật to lớn ở trong thân thể Mộ Sa mãnh liệt ra vào, thô lỗ hung hăng.
      “A…Ô…Aa… Đau… A… Dừng… Chels… Em…. chết mất…Ô ô… A a a…” Hoa huyệt mềm mại của Mộ Sa bị dương vật to lớn của bạch sư chạm vào đến cửa tử cung căng cứng như muốn vỡ ra, mỗi lần bị nó hung hăng va chạm thành tử cung thể co bóp để chấp nhận nó, va chạm này mang đến cho bạch sư khoái cảm cực hạn gì sánh được. Mộ Sa cảm giác như lục phủ ngũ tạng theo mỗi lần cử động của mà bị dồn về phía trước như muốn nôn ra ngoài.
      dương vật có vô số đường gân nổi lên ma sát kịch liệt trong hoa huyệt mềm mại của Mộ Sa, giống như muốn mài trầy da, cả cơ thịt đều muốn đau theo khiến cho càng thêm kích thích điên cuồng kêu gào.
      “Hộc, hộc, hộc…” Cả người bạch sư nằm Mộ Sa, vừa thở gấp vừa dùng gậy thịt thô nóng điên cuồng phóng túng trong hoa huyệt, tiểu huyệt nhanh chóng trơn ướt mất hồn khiến nó thể dừng lại, càng muốn nhiều hơn.
      “A ư… A…A…” Mộ Sa bị va chạm mãnh liệt, thân dưới nuốt gậy thịt thô nóng của bạch sư bỏng rát đau đớn, thấy trước mắt như biến thành màu đen, miệng mở to hít thở khó khăn, thỉnh thoảng phát ra những tiếng kêu hừ hừ vô nghĩa.
      Cảm giác đau đớn kịch liệt dần dần bị thay thế bởi cảm giác mê man, thần trí Mộ Sa cũng bắt đầu mê loạn, thầm may mắn cuối cùng cũng có thể ngất rồi. Nhưng đúng lúc này càng thấy tỉnh táo hơn, Lang nha bổng trong hoa huyệt vẫn tiếp tục đâm vào, điều này làm cho Mộ Sa khỏi nghi ngờ, căn bản có ngất chỉ là giống như lên đồng mà thôi.
      “A…Nhanh lên… Nhanh ra … Em sắp chết… A…” Mộ Sa rên lên như muốn khóc mà bạch sư vẫn hung hăng đâm mạnh vào, Mộ Sa biết mình có thể chịu đựng được bao lâu, càng ngày cảm giác càng mê muội, có cảm giác mình sắp chết.
      hung hăng phát tiết dục vọng chút kiêng nể, bạch sư dường như cũng cảm giác được hơi thở của thân hình bé phía dưới dần dần yếu mới nhanh chóng đâm mạnh vài cái, lúc này mới kéo dương vật đến cửa tử cung rồi mạnh mẽ phun ra.
      “A…” Quá nhiều tinh dịch nóng rực phun vào tử cung Mộ Sa khiến rên tiếng dài, sau đó liền mềm nhũn bất tỉnh nhân .
      Bạch sư thoải mái rồi mới phát người dưới thân tựa hồ có hơi thở khỏi hoảng sợ, nhanh chóng rút phân thân ra, dùng chân trước lật người quay lại, rướn người thổi vào miệng , gắng đưa khí vào cho , chân trước cũng đặt trước ngực kiểm tra xem có nhịp tim đập hay .
      Cũng may tim còn đập, Mộ Sa cũng chỉ là bị dày vò đến ngất , lúc sau cũng tỉnh lại.
      Bạch sư thấy tỉnh lại cũng yên lòng, mặt mày mỉm cười nhìn ngừng dây dưa hôn lên miệng , chân trước đặt trước ngực mềm mại của cũng nhàng di chuyển.
      “Đừng…” Mộ Sa nghiêng đầu qua bên, chịu để cho con sư tử đưa lưỡi vào miệng mình, có chút ghét bỏ đưa tay chống lên ngực , cố gắng đẩy ra khỏi người .
      Vừa rồi luôn ở sau , mà cũng nhắm mắt tự thôi miên mình đó chính là Chelsea, cho nên tuy rằng rất đau nhưng chối bỏ, bây giờ mới thấy sợ.
      Bạch sư có chút buồn bực vì hành động ghét bỏ của , nâng chân trước đè hai tay , rồi thè lưỡi ngừng liếm môi , ý chừng nếu há miệng bỏ qua.
      Môi Mộ Sa bị liếm hơi đau, có cách nào khác đành hé miệng cho đầu lưỡi của vào rồi mới ngoan ngoãn mút lấy.
      Bạch sư được mút có chút thỏa mãn thở ra khí nóng, cuối cùng thấy mắt Mộ Sa đỏ lên mới rút đầu lưỡi ra, nhanh chóng hóa thành hình người, lần nữa đè lên , nhàng hôn cái miệng nhắn sưng đỏ của , ngọt ngào dỗ dành: “Bảo bối, đừng khóc, đừng khóc, nhìn em xem, giống như nước vậy, động chút lại rơi lệ, được rồi, đừng khóc, tiểu huyệt có phải rất đau hay , giúp em lau rửa rồi bôi thuốc được ?”
      Mộ Sa cũng muốn đêm cuối cùng lại để lại cho ấn tượng mình thích khóc, thế là hít hít mũi, gật gật đầu.
      Chelsea thấy nín khóc, mới đứng dậy lấy nước ấm, rồi cầm tấm da thú nhúng nước giúp lau nửa thân dưới bị chà đạp vô cùng thê thảm.
      “Úi… Đau quá… chút…. tay thôi…” Mộ Sa cắn chặt môi dưới, căng người chịu đựng vì hoa huyệt bị đụng chút đau thể tả.
      “Được được… , .” Chelsea mặt dỗ dành, mặt nhàng lau sạch chất lỏng có cả tơ máu ở cửa huyệt, kiểm tra cẩn thận, quả nhiên là bị rách rồi, ngoài cửa huyệt còn rướm máu, Chelsea vừa đau lòng vừa hối hận, nhanh chóng cầm thuốc mỡ giảm đau tiêu sưng cẩn thận thoa lớp lại lớp. Cảm giác mát lạnh tê tê đẩy lùi khó chịu giữa hai đùi, Mộ Sa dần dần buông lỏng, mệt nhọc chìm vào giấc ngủ.
      Chờ khi Chelsea thu dọn xong, Mộ Sa ngủ rất say, Chelsea nhàng nằm xuống bên cạnh , sủng nịnh hôn trán cái rồi mới ôm vào lòng, khóe miệng nhếch lên, thỏa mãn ngủ.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 87&88

      87. Xa cách

      Ngày hôm sau lúc Mộ Sa tỉnh lại Chelsea vẫn ngủ say, xem ra giao hoan dưới hình thú cũng rất tiêu hao thể lực. Mộ Sa định nhè nhích người, nhưng hơi động đậy cảm giác như toàn thân như rã rời, yếu ớt vô lực.
      “Ưm…” Mộ Sa nhịn được, tiếng rên thống khổ bật ra khỏi môi.
      Lập tức cánh tay vắt ngang lưng kéo lại, giọng Chelsea khàn khàn vang lên bên tai: “Ư, đừng nhúc nhích… Ngoan…” Vừa , bàn tay đặt ở bên hông như là có ý thức tự động vuốt ve giúp giảm bớt đau đớn.
      Mộ Sa bị động tác bất thình lình của làm phát hoảng, sợ phát ra ý đồ của , thân thể cứng đờ chờ nửa ngày mà có động tĩnh gì, mới nghiêng đầu nhìn, thấy vẫn ngủ.
      Nhìn ngủ say nhưng vẫn nhếch miệng cười, Mộ Sa xoa xoa cái mũi cay cay, suýt nữa lại rơi lệ, đây là hạnh phúc mong đợi bao lâu, đáng tiếc lại quá ngắn ngủi.
      Khẽ thở dài, cúi xuống nhìn , giờ người đau dữ dội, xuống giường cũng rất khó khăn, huống chi chỉ cần vừa nhúc nhích Chelsea liền tỉnh, muốn lén bỏ thể, xem ra phải tìm Kreider xin ít bột phấn về dùng mới được, nghĩ đên đây bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ.
      Đến khi tỉnh lại, Chelsea cứ nhìn chòng chọc chớp mắt, thấy tỉnh liền hôn khắp người , cắn cắn vành tai , mở miệng nịnh nọt gọi : “Bà xã, bảo bối”. Bàn tay cũng an phận từ từ âu yếm phần bụng phẳng lì mềm mại của .
      Mộ Sa bị sờ có hơi ngứa, giãy dụa đẩy , hơi động đậy người tí lại đau đến nhíu mày, sợ làm tới lại nổi thú tính, ngó ngàng mà dày vò , vội vàng quát lớn: “ làm gì vậy, đừng phá nữa, em chỗ nào cũng đau, thể tiếp tục.”
      Chelsea nghe vậy liền dừng, ấm ức than thở: “ cũng muốn làm mà.”
      Mộ Sa trừng mắt liếc cái, gắt giọng: “Người em khó chịu muốn chết, mau nấu nước nóng giúp em, em muốn tắm rửa.”
      “Được, nấu ngay đây.” Chelsea vừa vừa cúi đầu áp xuống hôn hồi mới đứng dậy nấu nước.
      Chelsea hầu hạ Mộ Sa tắm rửa xong còn giúp bôi thuốc, rồi trải thêm giường lớp da thú để Mộ Sa nằm.
      Mộ Sa được cơm bưng nước rót, hơn nữa chốc chốc còn đấm vai bóp chân, được chăm sóc tỉ mỉ chu đáo khiến có cảm giác sắp thành lão phật gia đến nơi.
      Chelsea ngay cả tuần tra ban đêm cũng , tất cả đều giao cho Ryan, tấc cũng rời, ở lại bên cạnh Mộ Sa chăm sóc , Mộ Sa tĩnh dưỡng ba ngày, tổn thương ở thân dưới tốt lên, tuy rằng mỗi khi lại ma sát có chút đau nhưng vẫn có thể chịu được.
      Ban ngày Mộ Sa lấy cớ thăm Ivey, mượn cơ hội chạy tới chỗ Kreider xin ít Ma Tê tán, Kreider chỉ nghĩ chắc là Chelsea lại chọc giận nên muốn chỉnh , cho nên rất sung sướng đưa cho .
      Chờ đến tối lúc ngủ, Mộ Sa nằm gọn trong lòng Chelsea, nhắm mắt lẳng lặng chờ ngủ say rồi mới cẩn thận lôi bột phấn giấu dưới tấm da thú ra để lên mũi cho hít vào.
      Chờ thêm lúc, đoán chừng thuốc bắt đầu có hiệu lực, bèn dậy nhanh chóng thu dọn quần áo cùng ít thịt khô, dùng da thú cột chắc, quay đầu lại xách theo bọc quần áo xông ra ngoài. dám nhìn về chỗ Chelsea, sợ nếu nhìn thêm lần nữa luyến tiếc muốn xa , lại màng gì mà ở lại.
      Mộ Sa ra ngoài, xác định được đâu, dù sao ở nơi này có người thân, cho nên đâu cũng như nhau, chỉ cần rời khỏi , rời khỏi là được rồi, nghĩ đến Chelsea, nước mắt khống chế được bắt đầu chảy ra.
      Mộ Sa vừa mới đến đầu thôn nghe phía sau có người hét lớn: “Ai ở đằng kia, đứng lại!”
      Mộ Sa hoảng sợ, theo bản năng đứng lại, quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng .
      “Ủa, Mộ Sa, là em hả?” Mộ Sa nhìn người đó là ai, nhờ ánh trăng thấy có người lại gần, nhưng cảm thấy giọng vô cùng quen thuộc, là Ryan, hiểu tại sao nhưng lại cảm thấy nhõm hơn hẳn, may quá, phải người khác.
      “Em định đâu? Tại sao lại mang theo bọc đồ lớn vậy?” Ryan bước nhanh đến trước mắt , nhìn thấy đồ trong tay , nhíu mày có chút khó tin hỏi.
      “Em…..” Mộ Sa nghẹn lời, biết trả lời như thế nào, lập tức cắn môi dưới cúi đầu im lặng.
      “Là Chelsea bắt nạt em?” Ryan thấy mặt còn vương nước mắt, bộ dạng uất ức, nhất thời đau lòng kinh khủng, kích động chụp vai lay hỏi.
      phải, là em muốn liên lụy đến ấy nên định thầm rời thôn, rời xa , Ryan, giúp em được ?” Mộ Sa bị túm có chút đau, cố lấy dũng khí ngẩng đầu lên nhìn kể hết tất cả.
      Ryan nghe vậy lặng lát, các trưởng bối bởi vì Mộ Sa mãi chưa có thai nên ngừng tạo áp lực với Chelsea, việc này cũng biết, ngờ là bọn họ hành động nhanh như vậy tìm đến Mộ Sa.
      biết bọn họ gì với Mộ Sa, mà lại muốn rời khỏi Chelsea, đoán Chelsea chắc cũng biết chuyện này, nếu biết chuyện này, cho dù là bạch sư bị tuyệt chủng nhất định để Mộ Sa rời khỏi .
      biết giờ phút này nên ngăn cản Mộ Sa, cho ra khỏi thôn, hoặc là tìm đến Chelsea, để cho bọn họ chuyện với nhau, có lẽ mọi chuyện có cách giải quyết tốt hơn.
      Nhưng là trong lòng lại có giọng ích kỷ lớn tiếng hò hét muốn để ra , rời khỏi thôn, rời khỏi Chelsea, chừng, chừng, như vậy có cơ hội, có cơ hội có thể có được .
      Ryan đấu tranh tư tưởng lâu, cuối cùng chậm rãi gật đầu dưới ánh mắt mong chờ của Mộ Sa.
      Mộ Sa thấy đồng ý thực vui mừng, tóm cánh tay , nghẹn ngào : “Ryan, cám ơn , cám ơn , luôn giúp em, em biết nên…” cảm ơn như thế nào.
      Mộ Sa vẫn chưa xong, Ryan liền đưa tay che miệng , cho tiếp, cái muốn cho tới bây giờ phải là lời cảm ơn của , cái muốn thể cho được, vậy cái gì cũng muốn.
      Ryan như có suy nghĩ nhìn theo Mộ Sa, khẽ thở dài cúi xuống ôm ngang , nhanh chóng ra khỏi thôn.
      Mộ Sa ôm chặt tay Ryan, nhắm mắt lại khẩn trương, tiếng gió gào thét bên tai báo cho biết, bọn họ rất nhanh….

      88. Phát giác

      biết qua bao lâu, lúc Mộ Sa cảm giác lỗ tai sắp đông cứng lại cuối cùng Ryan cũng dừng lại, rồi nhàng đặt Mộ Sa xuống đống cỏ khô.
      Mộ Sa lúc đó mới mở to mắt nhìn xung quanh, ra là Ryan dẫn tới hang núi, hang núi này rất rộng lớn, theo như thấy chắc cũng khoảng bốn mươi mét vuông, cũng coi như sạch , có thú dữ quanh đây, nơi này có thể dùng để ở tạm thời gian.
      Ryan dò xét quanh hang núi cách cẩn thận, phát dã thú nào quanh đây, mới quay lại bên cạnh Mộ Sa, ngồi xổm xuống, nhàng : “Nơi này xem như an toàn, lát nữa lấy cho em ít hoa quả và nước, em cứ ở trong này thời gian, chờ thêm vài ngày, nếu em….” Ryan đến đây dừng lại lát rồi mới ngập ngừng tiếp: “ đưa em đến nơi khác sinh sống.”
      Mộ Sa giờ phút này tâm phiền ý loạn, cơ bản có để ý đến Ryan gì, chỉ gật đầu đáp bừa, tỏ vẻ biết.
      Ryan thấy yên lòng, biết lòng giờ phút ngày chỉ nghĩ về Chelsea, trái tim nhói lên, nhưng cố kìm nén xuống.
      Vuốt khẽ hai cái đầu , rồi đốt đống lửa cho nàng sưởi ấm, xong người ra ngoài tìm cho ít hoa quả và nước. nhất định phải tìm đủ cho hoa quả và nước để ở đây thời gian, Chelsea tỉnh dậy thấy , nhất định nổi điên chạy tìm kiếm.
      Nếu tìm thấy, chắc chắn nghi ngờ là bị người ta bắt , dù sao giống cái nếu có người khác giúp đỡ thể yên lặng biến mất thấy tăm hơi gì.
      Thời gian này phụ trách tuần tra ban đêm, lại có giao tình ít với Mộ Sa, cho nên là đối tượng tình nghi đầu tiên, để tránh hành tung của bị bại lộ, mấy ngày tới thể đến thăm rồi.
      Ryan cũng may mắn, ra ngoài dạo vòng liền bắt được mấy con thú , nhanh nhẹn lột da, rồi lại xa xa chút tìm được con sông , đập vỡ tầng băng ở múc nước, rửa sạch thịt, sau đó mới quay trở về hang núi.
      Lại quay ra ngoài mấy lần giúp lấy nước đủ dùng trong nửa tháng, chờ chuẩn bị xong mọi việc trời cũng sắp sáng, Ryan biết đến lúc phải quay lại, nếu để cho người tìm , phát có mặt ở trong thôn, như vậy gặp phiền phức lớn.
      Vừa sửa soạn vừa dặn dò Mộ Sa mình phải chú ý số công việc, cho biết trong vài ngày thể tới gặp , dặn phải cẩn thận.
      Thấy gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ, mới dịch chuyển khối đá lớn lấp hờ cửa hang, dùng ít cây cỏ có mùi đặc trưng rải xung quanh rồi mới .
      Ryan theo đường cũ quay về, đường còn cố ý dùng mùi đặc trưng của cây cỏ giấu mùi của Mộ Sa, nếu Chelsea chỉ cần theo mùi của , tìm đến chỗ trốn rất nhanh.
      Ryan lặng lẽ về thôn, thấy trong thôn còn im ắng, như chưa phát ra vắng mặt của Mộ Sa, lúc này mới yên lòng chút, dám đến gần nhà Chelsea nghe ngóng, sợ đụng mặt vậy giấu đầu lòi đuôi.
      loanh quanh thôn lát, đợi cho mặt trời sáng hẳn, liền giả như có việc gì về nhà ngủ, tuy ngủ được nhưng cũng phải giả vờ cho giống, bằng với khôn khéo của Chelsea nhất định bị lộ bí mật, tuy rằng Chelsea chắc chắn nghi ngờ nhưng chỉ cần có chết cũng thừa nhận Chelsea cũng thể làm gì được.
      Trời sắp sáng, Chelsea dần dần tỉnh lại liền cảm thấy toàn thân có gì đó ổn, tay chân đều thể cử động, đầu lưỡi cũng tê cứng, thể chuyện, đây ràng là biểu trúng Ma Tê tán.
      Chelsea cả kinh, là người cảnh giác rất cao, thể có chuyện bị người bỏ thuốc cũng biết, cho dù là lúc ngủ say, chỉ cần có người tới gần lập tức tỉnh dậy, trừ khi là Mộ Sa, chỉ có mới có thể nhân lúc để ý mà ra tay.
      Nhưng tại sao lại cho dùng Ma Tê tán? Nghĩ nghĩ lại, hai người bọn họ đều rất ngọt ngào, cũng chọc giận . Cho dù là lúc dùng hình thú có chút thô lỗ làm bị thương, nhưng sau đó cũng có biểu tức giận, chẳng lẽ…
      Trong đầu Chelsea lên vô số suy nghĩ, tất cả đều là giả định thể chứng minh là , mà người có thể cho đáp án vẫn thấy xuất .
      Chelsea bắt đầu lo lắng, lo lắng có phải có cao thủ lợi hại, thừa dịp ngủ say mà bỏ thuốc cho rồi bắt Mộ Sa rồi .
      Thà bị Mộ Sa giận dỗi, trừng phạt cũng muốn giả dụ này thành .
      “Mộ Sa, Mộ Sa.” Chelsea gào thét trong lòng, cố gắng tập trung sức lực, cố gắng chống cự tác dụng của thuốc, thực lo lắng cho Mộ Sa, nhất định phải xác nhận có an toàn hay .
      Trời dần về sáng, Chelsea vật vã đầu đầy mồ hôi, cuối cùng ngón tay có thể động đậy, sau đó đến cổ tay…
      “Grừ…” ngừng cố gắng, Chelsea thét lên tiếng, cuối cùng cũng ngồi dậy được.
      “Mộ Sa…” Đầu lưỡi vẫn còn cứng ngắc, gọi to tên của Mộ Sa, chật vật xuống giường, bởi vì chân còn tê, lại chưa có gì vào bụng nên bị té lăn quay, Chelsea để ý đến vết thương trán, giãy dụa đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo tìm Mộ Sa khắp nhà.
      Tìm thấy bóng dáng của liền xông ra ngoài, tới trước nhà Ivey tìm lần, có ở đó, chạy qua Kreider xem có phải Mộ Sa đến xin bột phấn ở chỗ y hay , sau khi nhận được câu trả lời Chelsea cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm chút, cũng may phải là bị bắt .
      Nhưng đến bây giờ vẫn thấy bóng dáng của , rốt cuộc là đâu, tại sao lại hạ thuốc , Chelsea mang nghi vấn đầy mình tìm khắp nơi trong và ngoài thôn, trong phạm vi trăm dặm tìm tìm lại mấy lần vẫn thấy Mộ Sa đâu, hơn nữa mùi của rất nhạt, giống như còn ở trong thôn.
      Bấy giờ Chelsea mới ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, dường như Mộ Sa rời khỏi , nhưng là vì lý do gì, ràng khắc trước bọn còn ngọt ngào ân ái, hơn nữa chừng trong bụng có con của .
      Điều này lạ, sao lại rời khỏi , trước đó chút dấu hiệu cũng có, hơn nữa biết với thể lực của , chạy cả đêm cũng thể xa được. Nhưng tìm khắp phạm vi trăm dặm cũng thấy bóng dáng của , Chelsea gần như muốn phát điên.
      “Grừ…” Chelsea nổi giận gầm lên tiếng, chém vào gốc cây trăm tuổi, gốc cây bị đốn ngã.
      Đau đớn nắm tay khiến Chelsea khôi phục lý trí, buộc mình phải tỉnh táo, biết lúc này tức giận cũng giúp ích được gì, muốn tìm được Mộ Sa trước hết phải tỉnh táo lại .
      mailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :