1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm] Ông xã em là thú nhân – Thượng bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 29&30

      29. Mút vào

      Chelsea cực vui, đến giờ phút này còn gọi tên giống đực khác, muốn làm để quên luôn.
      Có điều tối mai đều nghe theo , muốn thế nào cũng được, điều này đối với là hấp dẫn rất lớn.
      Thế là ngẩng lên khỏi hoa huyệt, lần nữa đè lên , hỏi cho chắc: “?”
      Mộ Sa gật đầu.
      Chelsea dùng ngón tay đâm mạnh vào cúc huyệt, cười xấu xa : “ phải làm em ở đây.”
      được, em đau chết đó.” Mộ Sa nhăn mày xin .
      đâu, giãn hơn rồi, có thể cắm được ba ngón tay nè.” là chứng minh, đút tay vào.
      Mộ Sa đau rít lên, lại nhanh chóng bụm miệng, chán nản nghĩ, bỏ , cứ để vào, hứng thú chỗ đó nhiều vậy, sớm muộn gì cũng phải làm, chẳng qua là lại bị xé rách lần nữa. Nhưng vừa nghĩ đến là lại thấy đau, Mộ Sa kìm được co rúm người.
      Chelsea thấy hồi lâu chịu, kiên nhẫn thúc giục: “Mau được hay , được bây giờ muốn làm tiểu huyệt phía trước của em, em kêu thôi, nếu kêu lớn giống bình thường, bị em đánh thức đó.”
      rồi tách hai chân ra, vật nóng cực đại để hoa huyệt, làm bộ muốn đâm vào.
      Mộ Sa kinh hãi, nhanh chóng cản : “Đừng, em chịu, em chịu.”
      Chelsea nghe vậy vui rạo rực hôn , cười : “Bà xã, em ngoan lắm, đêm mai ông xã khiến em sướng chết. Vậy tối nay tha cho em, vào, nhưng em phải dùng miệng mút giúp , sưng căng khó chịu quá.” rồi còn cọ tới cọ lui vật nóng ở cửa hoa huyệt.
      Mộ Sa tức giận lườm , bảo mút cho có khác gì vào đâu, nhưng ngẫm lại tiếng động như vậy hơn.
      Cũng thoả hiệp vòng xuống người , Mộ Sa như cũng muốn lấy lòng , hề giống hai lần trước chỉ ngậm mà đầu lưỡi chịu hoạt động. Đầu lưỡi liếm mấy cái, liếm vòng quanh, miệng há lớn, ngậm quy đầu cực lớn vào.
      “Ưhm…” Chelsea dễ chịu rên lên. Cảm giác khoang miệng mềm mại của bao quanh cực đại của mình, đầu lưỡi vì thuần thục nên quét lung tung, lâu lâu còn đụng phải răng làm có chút đau đớn.
      Có điều rất là sướng, bị cái miệng của bao chặt, cảm giác này vừa kích thích lại vừa sung sướng.
      liếm hồi lâu, cuối cùng ngậm vào phân nửa, phân nửa còn lại làm thế nào cũng ngậm hết, đành đưa tay ngừng khuấy động.
      Lưỡi ở nửa trượt lên xuống, bắt chước động tác tiến lui mà phun ra ngậm vào, nhưng miệng tê cứng mà vẫn chưa ra.
      Mộ Sa kiên nhẫn, phun ra, ngẩng đầu phàn nàn: “Sao còn chưa ra?”
      Chelsea nhìn quỳ giữa háng mình, tư thế mê hoặc ngẩng lên nhìn , miệng còn lóng lánh nước bọt, dưới thân lại càng sưng to, ngồi quỳ, đưa đầu vào dưới thân, ép há miệng ngậm cực đại của , rồi giữ sau ót , thần tốc ưỡn lưng đút vào.
      “Ưm ưm ưm…” Mộ Sa theo kịp tiết tấu của , bị làm cho thở nổi, đành vừa đẩy , vừa nức nở.
      Chelsea nghe tiếng nức nở khó chịu của cũng đau lòng, cấp tốc đút vào vài chục cái, mới buông ra, nhanh chóng rút ra, phun trào.

      30. Cả đêm khó ngủ

      Mộ Sa tránh kịp tinh dịch, ngồi nghệch ra thở từng cơn, nước mắt lăn xuống cực kì đáng thương, nhưng mắt vẫn lườm .
      Chelsea cười khẽ, kéo tấm da thú lau cho , rồi kéo lại y phục đàng hoàng cho , ôm nằm xuống, dỗ bên tai: “Được rồi, bảo bối, đừng giận nữa, sáng mai tắm cho em.”
      Mộ Sa lại trừng , giận dỗi trề môi hạ giọng: “Vậy được thừa cơ ăn hiếp em.” Mấy ngày nay mỗi sáng đều tắm cho , nhưng bỏ vào thùng tắm rồi hung hăng ăn hiếp hồi mới tắm cho .
      “Vậy ăn hiếp em thế nào hả vật ? phải lần nào em cũng kêu lớn …” đâm em sướng đó sao.
      Chelsea chưa kịp xong bị Mộ Sa bịt miệng, hạ giọng cảnh cáo: “ được bậy.”
      Chelsea phục kéo tay xuống, bắt bẻ: “Sao bậy được. Chẳng lẽ làm em sướng à.”
      …” Mộ Sa chán nản, cho lại càng , mặt dày biết xấu hổ, quay người chỗ khác thèm ngó ngàng đến .
      Chelsea bỏ qua, xáp đến, cắn tai uy hiếp: “Em mau, nếu chúng ta làm lại lần nữa.”
      Mộ Sa bị bám dai như đỉa, đành theo: “Sướng, sướng được chưa, mau ngủ , em mệt rồi.”
      Chelsea rất bất mãn máy móc lại, cắn lên cổ cái, oán hận : “Vật , dám lấy lệ, tối mai cho em biết tay.”
      Mộ Sa nhắm mắt hèn nhát nghĩ, dù sao đó cũng là chuyện ngày mai, để ngày mai suy nghĩ.
      Hôm nay là mệt rồi, bị cái con xanh mượt đó làm sợ quá, lại khóc cả buổi tối, còn bị Chelsea giày vò, thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi.
      Bị Chelsea ôm từ phía sau, trong mũi đều là mùi hương giống đực đặc biệt của , đột nhiên cảm thấy rất an tâm, như có , phải sợ gì nữa, suy nghĩ dần dần mơ hồ, bao lâu chìm vào giấc ngủ.
      ngủ say, hai đêm liền được ngủ yên rồi.
      Còn Chelsea phía sau , tuy rằng dục vọng cũng được giải toả tạm thời, nhưng thoả mãn, vừa rồi bận dỗ yên vật , rảnh nhớ đến. Bây giờ Mộ Sa ngủ, cảnh tượng bị Ryan ôm vào lòng lúc sẩm tối ngừng lướt qua mắt . Mặc dù biết nên nhưng lòng vẫn rất khó chịu, hận thể lay tỉnh vật , hung hăng chà đạp đêm.
      Nhưng thể, biết Ryan ngủ, thú nhân rất mẫn cảm với hơi thở, nếu ta ngủ rồi, hô hấp tuyệt đối như bây giờ, dồn dập theo tiếng nức nở của Mộ Sa. Vừa rồi cố ý làm vậy là muốn cảnh cáo Ryan, để ta biết Mộ Sa là bạn đời của , tất cả của đều là của .
      Nhưng trước mặt Ryan mà ân ái với Mộ Sa, đúng làm được, càng ngày càng mọn, những gì liên quan đến Mộ Sa chỉ muốn giữ riêng, muốn chia cho người khác. Nên cũng bị dục hoả tra tấn cả đêm ngủ.
      Kẻ khác đương nhiên chính là Ryan vẫn mực vờ ngủ, giờ phút này cũng vô cùng thống khổ.
      Lúc sẩm tối ôm Mộ Sa trong lòng, cảm giác mềm mại này, quả cách nào hình dung. Biết Chelsea nhìn thấy vui, nhưng thể buông tay. Chelsea mời ở lại tối, biết thấy ở cùng Chelsea, bản thân khó chịu, nhưng vẫn theo hề do dự.
      Mỗi lúc trời tối đều lén chạy ra sân sau nhà họ, gieo cây giống ban ngày hái vì Mộ Sa. để ý nghe tiếng Mộ Sa rên rỉ.
      “Aaa… khó chịu… Sâu quá… đau quá… chút… Uư…”
      thôi… aaa… Em sắp bị đâm thủng rồi… Sâu quá… đau… Ưm…”
      nghe mà miệng đắng lưỡi khô, bắt đầu tưởng tượng, nếu nằm dưới , nhất định làm đau, nhất định rất nhàng, rất dịu dàng làm dễ chịu.
      Nhưng tại sao bạn đời của phải , ràng là cứu .
      Khuya hôm nay nằm gần Mộ Sa, ngửi mùi hương thoang thoảng người , nghe Chelsea ép làm chuyện đó, kìm lòng được nổi lên phản ứng, tưởng tượng cái ngậm trong miệng là của .
      Ryan cảm thấy mình sắp điên rồi, ghen tị sắp điên rồi, tốn hết sức lực mới khống chế bản thân vùng dậy, kéo Chelsea ra ngoài quyết đấu.
      Nếu bây giờ dậy, Mộ Sa rất khó xử, nhất định mong mình bị bắt gặp trong bộ dạng này. thương tiếc , sao đành lòng làm khó xử được, nên tự ép mình phải nhịn nhục.
      Có hai thú nhân đều có tâm tư, rồi bị tra tấn cả đêm, khi trời gần sáng, cuối cùng mệt quá mới ngủ.
      mailinh thích bài này.

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 31&32

      31. Hầm thịt

      Mộ Sa đêm ngủ ngon, buổi sáng tỉnh dậy thấy Chelsea và Ryan đều ngủ. Thế là định lặng lẽ dậy làm điểm tâm cho họ, nhưng vừa nhích người, Chelsea liền thức, mở đôi mắt chưa tỉnh hẳn nhìn .
      Mộ Sa cảm thấy bộ dạng giờ phút này đáng cực kì, cười dịu dàng với , rồi hôn lên môi cái, : “ ngủ tiếp , em làm điểm tâm cho hai người, làm xong gọi .”
      Chelsea quả rất mệt, gật gật đầu, thả tay để xuống giường, còn mình nhắm mắt ngủ tiếp.
      Mộ Sa rón rén lấy bộ da thú trong tủ quần áo ra rồi vào phòng tắm. Giày của từ lúc rơi xuống núi bị rách nát mang được, mà da thịt thú nhân giống đực lại dày, cần mang giày. Thú nhân giống cái cũng chỉ lấy lá cây làm giày mang.
      Nhưng Mộ Sa sợ nó đâm vào chân, nên trong nhà cần mang mang, cũng may bây giờ là mùa xuân, chân trần ván gỗ lạnh, có điều đến mùa đông lại ổn. Xem ra phải nhanh chóng làm cho mình đôi giày mới được.
      Mộ Sa thở dài, việc cần làm nhiều quá, nghĩ cách làm quần áo, làm giày, trồng lương thực, Chelsea còn chạy đến quấy rối, mấy ngày nay bận rộn thoả mãn dục vọng của , căn bản là có thời gian làm việc, xem ra phải nghĩ cách ức chế .
      Vừa nghĩ vừa chỉnh trang bản thân. Cũng may tối qua Chelsea tiến vào, nên bên trong sạch , chỉ cần lau người, rửa mặt, chải đầu là được.
      Ở đây có bàn chải và kem đánh răng, nên Mộ Sa tìm loại trái cây có vị tương tự bạc hà, cắn cái, để trong miệng đều tràn ngập vị bạc hà, ngậm hồi, phun ra, súc miệng, xem như đánh răng xong.
      Xử lý xong, Mộ Sa bắt đầu tính toán phải làm món gì. Cả ngày ăn thịt nướng hoài là chán.
      A, đúng rồi, có thể hầm thịt mà, họ chắc chắn chưa từng hầm thịt.
      Mộ Sa ra ý kiến hay, hào hứng đến kho dự trữ lấy hai tảng thịt biết là thịt con gì, khá nhiều nạc, còn có ít gân.
      Mộ Sa ở nhà gỗ rất đơn sơ, có cái gọi là phòng bếp, bình thường đều nấu trong chỗ ngủ, hôm nay Mộ Sa sợ đánh thức hai người, nên ở trong phòng tắm nhóm lửa, rồi lấy cái vỏ biết của con gì mà lớn hơn mai rùa rất nhiều, đổ nước vào nấu, rừa sạch thịt, dùng xương thú bén cắt thịt thành từng miếng , đợi nước sôi bỏ thịt vào.
      Trong lúc đợi thịt chín lục cái sọt để trong góc nhà, tìm trái cây có vị ngọt. Mấy ngày nay tuy biết gọi tên nhưng phân biệt được vài loại trái dại, hơn nữa còn nhớ hương vị của chúng.
      Chờ thịt gần chín, cắt trái cây thành từng múi bỏ vào nồi. Rồi vắt lấy nước trái cây có vị mặn vô. Ở đây có muối, vị mặn đều dựa vào loại trái cây có lớp vỏ đen thui cung cấp. Mộ Sa thử lọc muối từ loại trái này mấy lần đều thành công. Cho nên tạm thời chỉ có thể dùng nước của nó thay thế muối.
      Đợi sôi lại, Mộ Sa dùng muôi gỗ múc nước canh nếm thử, cũng tạm được, hơi giống vị canh cà chua nấu thịt bò, đương nhiên chỉ hơi giống, gia vị rất ít nên thể so sánh, bất quá còn hơn cả ngày chỉ ăn thịt nướng nhiều.
      Ít ra cả nhà đầy thơm mùi thức ăn, thơm hơn mùi thịt nướng.
      Chelsea và Ryan cũng bị mùi thơm này đánh thức, xoa mắt nhập nhèm, theo hướng mùi thơm.
      Chelsea vừa mở cửa vừa hỏi: “Thơm quá. Em làm gì vậy?”
      Mộ Sa thấy hai người thức, cười : “Hai người tỉnh rồi, mau rửa mặt đánh răng, ăn cơm .”
      Hai người nghe mà sửng sốt, rừa mặt họ biết, nhưng đánh răng là cái gì?
      Mộ Sa thấy hai người ngây ngốc, liền đưa cho ít trái cây có vị bạc hà, cứ gọi nó là quả bạc hà . Chỉ dẫn: “Cắn cái, ngậm trong miệng.”
      Hai người hiểu làm theo, lát sau, Mộ Sa lại đưa chén nước cho họ: “Nhổ ra, rồi súc miệng.”
      Chelsea mặt đầy khổ sở: “Trái đó khó ăn quá, nuốt luôn rồi.”
      “Đồ ngốc, cắn lại miếng rồi ngậm .” Mộ Sa cười mắng.
      Chelsea nghe vậy hung tợn trừng , nhưng vẫn ngoan ngoãn cắn rồi ngậm, rồi phun ra, lại súc miệng.
      Cảm nhận mùi vị, khen: “Miệng lành lạnh rất dễ chịu.”
      Ryan cũng súc miệng, cười dịu dàng với Mộ Sa: “ thông minh nha Mộ Sa, nghĩ ra được cách tốt thế này. Miệng quả nhiên dễ chịu hơn.”
      Mộ Sa được tâng bốc trong lòng sướng rơn, ngại ngùng cười với Ryan.
      Nụ cười mặt Mộ Sa, Chelsea thấy rất chướng mắt, chút nghĩ ngợi kéo vào lòng. Mộ Sa lặng , khoé mắt liếc sang Ryan. Hơi xấu hổ đẩy , sang chuyện khác: “Chúng ta nhanh ăn cơm , lát nữa còn giúp Ryan cất nhà.”
      Lúc này Chelsea mới buông ra, có điều bàn tay vẫn giữ rịt hông .

      32. Cơn ghen mang vị ngọt

      Mộ Sa giục họ rửa mặt rồi lấy ba cái chén đựng thịt, ba người cùng về phòng, ngồi chung bàn bắt đầu ăn.
      Chelsea lúc vừa ăn chuyện nhiều, ăn ngấu nghiến hết chén, lại tự ra sau xúc thêm chén nữa, ăn cho đến khi đáy nồi sạch , lúc này mới no nê, ánh mắt nóng rát nhìn Mộ Sa.
      Ryan ăn tương đối hơn Chelsea nhiều, có điều cũng ăn liền ba bốn chén mới ngưng, còn khen ngon, tuy trắng trợn như Chelsea nhưng ánh mắt nhìn Mộ Sa cũng nóng rực.
      Mộ Sa bị hai người nhìn mà ngượng ngùng, nhưng thấy đồ ăn mình làm đều được họ ăn hết, cảm thấy rất thành công.
      Thu dọn xong, liền giục họ ra cất nhà.
      Chelsea quay lại với Ryan: “Cậu tập hợp người trong tộc trước , dội rửa chỗ đó cho sạch, rồi lấy gỗ về cho tôi, tôi ra sau.”
      Mắt Ryan buồn bã, gật đầu, xoay người ra.
      Chân Ryan vừa ra khỏi cửa phòng, giây sau Mộ Sa bị Chelsea kéo vào lòng, hôn nồng nhiệt.
      Vừa hôn vừa đặt lên giường, vén quần áo lên, bàn tay tách hai chân kẹp chặt của ra, ngón tay chen vào hoa huyệt.
      Mộ Sa giãy dụa phản kháng, nhưng miệng bị bịt, người cũng thể nhúc nhích, chỉ có thể lấy tay ngừng đánh lên lưng , miệng kêu “ưm ưm…” kháng cự.
      Nhưng Chelsea mặc kệ , cũng do quả dừng lại được, cảm giác hoa huyệt bắt đầu ướt át, liền rút ngón tay ra kéo tấm da thú mặc, giữ vật cứng rắn, chen vào hoa huyệt chật.
      “A…” Mộ Sa chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng hoa huyệt vẫn chưa đủ ẩm ướt, đột nhiên xông vào, Mộ Sa bị đau cắn lên môi cái.
      Chelsea bị cắn đau, rít tiếng nhả môi ra, thấy nhăn nhó vì đau, hơi đau lòng nên dừng lại, vừa đưa tay xuống vân vê nơi mẫn cảm, vừa giọng dỗ dành: “Bảo bối, thả lỏng chút, cho vào, lát nữa em sung sướng.”
      Mộ Sa tức giận liếc , nhưng cũng biết bây giờ mà bảo ra là chuyện thể, nên đành buông lỏng mình cho vào, thít chặt quá đến cuối cùng chịu khổ cũng là thôi.
      Chelsea cảm nhận thấy phối hợp, cong môi cười, lưng ẩy vào, đâm mạnh xuống, quy đầu đụng vào miệng tử cung.
      Sảng khoái tán thưởng: “Bảo bối, em chặt quá, sướng.”
      Mộ Sa bị động tác thô lỗ của làm cho thể thành lời, ngửa cổ thở nặng nề.
      Chelsea nhịn được, để kịp thích ứng, vòng hai chân quanh eo , mạnh mẽ tiến vào.
      Ryan dù nhưng vẫn chưa đủ xa, thính lực thú nhân rất tốt làm nghe tiếng thào cũng tiếng thở dốc, cần nghĩ cũng biết Chelsea làm gì với ấy.
      Hai tay nắm chặt, móng tay như cắm vào thịt, đáy lòng ngừng gào thét: tại sao, tại sao Mộ Sa phải là bạn đời của , cũng muốn ôm vào lòng, an ủi , bảo vệ , dịu dàng gọi là bảo bối, rồi để rên rỉ, thở gấp dưới thân , cho khoái cảm, nhưng bây giờ thể, vì có tư cách.
      hận bản thân, tại sao lúc trước cố giành vị trí tộc trưởng, nếu tộc trưởng là , vậy giờ người Mộ Sa ân ái chắc chắn là , ý nghĩ đó vừa loé lên, Ryan lại ngừng tự với mình, được chia rẽ họ, được, Chelsea là huynh đệ của , thể phản bội ta.
      hồi lâu sau bình tĩnh lại, ép mình nặng nề rời khỏi nhà họ, triệu tập người trong tộc bắt đầu làm việc.
      ban ngày, cửa sổ kịp đóng nên Mộ Sa cắn môi dám kêu lớn, chỉ ư ư a a, theo động tác lắc lư của , bộ ngực mềm mại cũng lắc theo, Chelsea thấy mà miệng đắng lưỡi khô, càng khống chế nổi lực, hung ác như muốn vùi hết vào hoa huyệt .
      Mộ Sa bị mấy lần, chịu nổi lên tiếng năn nỉ: “Chelsea… … aaa… thủng đó… thôi…”
      Chelsea bị dáng vẻ kiều mị của trêu chọc, trong đầu tự nhiên lên hình ảnh hôm qua bị Ryan ôm, nhất thời tức giận, nhìn xuống thân dưới oán hận : “Vật , chính là muốn đâm thủng em. Em dám để ôm, mặc kệ em, làm chết em, xem em còn dám hay .”
      Gậy thịt bên dưới dường như cũng cảm nhận được cơn ghen ngọt ngào của chủ nhân, càng thêm thô to, chút nương tình tiến vào cửa tử cung Mộ Sa.
      mailinh thích bài này.

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 33&34

      33. Chỉ để mình ôm

      Hoa huyệt Mộ Sa bị căng đau, sợ mình bị làm thủng, biết “nhịn đói” cả buổi tối lại thêm ghen tuông, nên nhanh nhẹn bám vào cổ , vươn lưỡi liếm trái cổ, vừa liếm vừa thở dốc: “ dám… Ư… dám nữa… Chelsea… tha cho em … sau này em chỉ để ôm thôi… A… Ông xã…”
      câu chỉ để cho ôm, Chelsea mà lòng lâng lâng, lại tham lam truy hỏi: “Cũng chỉ cho vào, chỉ cho làm?”
      Mộ Sa chỉ mong mau hạ hoả, cần biết gì, tất cả đều ngoan ngoãn lặp lại: “Ừm… Chỉ cho vào, cho làm thôi.”
      Chelsea hài lòng, cúi đầu ngậm tai hỏi: “ đâm vào em có sướng ?”
      “Su…sướng, Chelsea, ông xã… lợi hại… mạnh… Làm em sướng, ưuu…” Kích thích quá nhiều làm Mộ Sa bắt đầu mê loạn, quẩy đầu lung tung, đột nhiên chỗ nhạy cảm nhất trong hoa huyệt bị Chelsea đẩy mạnh, Mộ Sa kìm chế nổi, run rẩy lên đỉnh.
      Chelsea dường như cũng phát ra cái gò bất thường, lúc run rẩy trong cao trào liền ngừng đẩy mạnh vào vài cái, nhiều lần chạm đến cái gò đó.
      “A…Đừng… Đừng đụng chỗ đó… aaa…” Mộ Sa vì lên đỉnh nên càng thêm nhạy cảm, chịu nổi kích thích như thế, lắc đầu ngừng kêu la, tay đấm đẩy lung tung, hai chân lưng càng vòng chặt, muốn ưỡn người về sau trốn , nhưng biết thế nào mà lại ưỡn về phía , hứng hết va chạm của .
      Mộ Sa bị kích thích chồng chất, rất điên cuồng, cố co rút lại biết là muốn đẩy ra, hay muốn hút vào càng sâu. Thân hình trắng mịn mềm dẻo như rắn vặn vẹo trong ngực .
      Chelsea cũng chịu nổi đợt co rút của , bị hút vào mà cởi giáp quy hàng, gầm hung hăng đâm vào lần nữa, để lên chỗ nhạy cảm nhất phun ra.
      Sau khi yên tĩnh, Chelsea tựa như hài lòng với mình, sao nhanh như vậy bị làm cho ra, bàn tay xoa xoa mông rút gậy thịt mềm ra.
      Mộ Sa cuối cùng cũng bình tĩnh lại, chợt nhớ ra, các tộc nhân còn chờ Chelsea ra giúp Ryan cất nha, còn lại giữ trong nhà mà ân ái, là kì cục.
      Nên đẩy ra, thúc giục: “Chelsea, người trong tộc chờ ra giúp Ryan kìa, mau lấy ra .”
      Chelsea cũng biết thể chậm trễ hơn nữa, buông ra, vừa kéo da thú quấn lên, vừa chán nản : “Vật , buổi tối về tiếp tục trừng trị em.” xong ra ngoài.

      34. Đả kích

      Nhìn bóng lưng rời Mộ Sa khóc ra nước mắt, làm gì mà, sao lại muốn trừng trị .
      Xoa cái eo đau mỏi, Mộ Sa chậm chạp đứng lên, đến phòng tắm rửa ráy sơ, định ra xem có gì giúp được , dù sao nhà Ryan là vì mà bị cháy.
      Mới hai bước thấy bụng nằng nặng đau, tay đưa lên xoa xoa, hơi lo âu biết có phải tại tên sư tử thúi kia làm nữa. Lại nghĩ ngay đến, nguy rồi, hình như cái đó của sắp tới, mỗi tháng đều chậm vài ngày, ở đây có lịch, cũng nhớ lắm mình đến đây bao lâu, bất quá cảm giác này chắc nó rồi.
      quên bẵng chuyện này, làm sao lo liệu đây, ở đây có băng vệ sinh hay cái gì tương tự.
      Cuối cùng còn cách nào, đành phải lấy da thú, xé hai cái lỗ phía , rồi xỏ chân vào, kéo lên eo, lấy sợi dây khá mềm cột những phần dư ra thành cái gút, làm cái quần lót đơn giản, aiz, tạm thời mặc thế còn hơn có, tuy chưa chắc hữu ích nhưng vẫn dễ chịu hơn là bị dính ra, nghĩ ngợi lại lấy hai miếng da thú hẹp dài để dưới đáy quần lót.
      Khi Mộ Sa chuẩn bị xong ra, các thú nhân dọn sạch nhà Ryan, còn mang đến rất nhiều gỗ.
      Chelsea và Ryan hướng dẫn các thú nhân vác mấy khối gỗ lớn đóng xuống đất, làm móng nhà vững chắc. Mộ Sa dám qua quấy rầy, thấy bên cạnh còn mấy thú nhân giống cái, cầm thùng nước, bát nước gì đấy, chắc là đem nước cho thú nhân giống uống.
      Mộ Sa làm gan qua, chào hỏi bọn họ: “Xin chào mọi người, tôi là Mộ Sa.”
      Mấy thú nhân giống cái đều quay nhìn , hờ hững gật đầu lại, lại quay .
      Mộ Sa trong lúc thấy rất đả kích, xấu hổ đứng đó biết nên gì cho phải.
      “Mộ Sa hả, cũng tới rồi.” Đột nhiên phía sau Mộ Sa có tiếng gọi, làm sửng sốt, nhìn lại hoá ra là Ivey.
      Ngượng ngùng gật đầu chào , giọng: “Ivey, xin chào.”
      Ivey nghe vậy cười dịu dàng, vừa đến gần vừa : “ còn nhớ tên tôi à. Chelsea chỉ giới thiệu lần, tôi còn tưởng nhớ chứ.”
      Mộ Sa xấu hổ cười cười, nghĩ bụng sao có thể nhớ được chứ, chuyện xấu hổ như thế làm nhớ rất .
      Ivey thấy xấu hổ, sang chuyện khác: “Sau này, muốn ra ngoài hái trái dại gọi tôi. Tôi với , hai người chung cho vui, mình tôi chán quá.”
      Mộ Sa nghe vậy, mắt sáng lên, hân hoan hỏi: “ vậy à? Vậy tốt quá rồi. Ivey cám ơn cậu nha.”
      Ivey nghe thế, nở nụ cười: “ cám ơn gì chứ, có phải chuyện gì lớn lao đâu.” Tuy do Chelsea đặc biệt chạy tới nhờ , bất quá đối với giống cái nhắn này vẫn rất tò mò, có thể làm Chelsea nhờ vả , còn làm Ryan vì ta mà nhà cũng đốt. Xem ra người này đơn giản. Hai thú nhân giống đực dũng mãnh nhất trong tộc, đều bảo vệ ta.
      dù là lục mãng nhưng chỉ vừa nở ra, lực sát thương còn rất yếu, với thân thủ của Ryan muốn giết nó phải là việc khó, nhưng như vậy thể hết sức bảo vệ an toàn cho ta, nên mới thiêu cháy nhà mình, thiêu luôn cả lục mãng, đúng với phong cách làm việc của Ryan.
      Hai người chuyện phiếm, các thú nhân đóng xong cọc gỗ, sôi nổi nghỉ tay uống nước.
      Chelsea liếc mắt liền thấy Mộ Sa, bước nhanh đến, ôm chầm lấy sẵn đó hôn môi , giọng hỏi: “Sao em ra rồi, mệt à?”

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 35&36

      35. Cất nhà

      Mộ Sa nghe vậy đỏ mặt, lầm bầm trong bụng, sư tử thúi, biết tôi mệt, còn ra sức bắt nạt tôi. Có điều trước mặt đông người, ngại ngùng thể ra.
      Ivey đứng bên cạnh, nhìn hai người tình sâu ý đậm, nhịn được phụt tiếng bật cười, trêu chọc: “ ngờ nha, tộc trưởng đại nhân lạnh như băng của chúng ta cũng có lúc nhiệt tình như lửa ha.”
      Thú nhân khác nghe vậy đều cười rộ theo, Mộ Sa xấu hổ đỏ bừng mặt cúi gằm dám ngước lên.
      Chelsea ôm rịt , hời hợt phản kích: “Sao vậy? Tôi nên nhiệt tình với bạn đời của mình à. Hay là cậu oán hận Sander đủ nhiệt tình với cậu?”
      Sander thà nghe ra Chelsea châm ngòi, ôm luôn Ivey, lớn tiếng : “Chê đủ nhiệt tình, tối qua cho em ăn no sao? Vậy bây giờ chúng ta về nhà .”
      Mọi người nghe thấy lại được trận cười, Ivey tức giận hung hăng cấu véo lưng Sander.
      Chelsea tiếp tục châm ngòi: “Sander, tôi thấy cậu đúng là cho cậu ta ăn no rồi, nếu sao cậu ta giận dữ vậy, cậu xem Mộ Sa nhà tôi này, được tôi cho no căng nên ngoan lắm, mau khiêng cậu ta về nhà cho ăn .” rồi còn cố ý nâng cằm Mộ Sa, hôn cái chụt lớn lên môi , làm Mộ Sa càng thêm thẹn thùng vùi vào ngực chịu ra. biết cố ý, nên dù có xấu hổ nữa cũng thể học theo Ivey trước mặt mọi người nhéo , vậy làm mất mặt.
      Sander hình như bị kích thích, để ý Ivey giãy dụa và phản đối, khiêng lên về nhà.
      “Sander, thả em xuống. Sander..” Ivey quả bị chọc điên, hết đánh lại cắn lên vao Sander.
      Mộ Sa thấy mà kinh hãi, rút lại ấn tượng ban đầu đối với Ivey, dịu dàng chút nào hết.
      Cũng phải, Sander làm bạn đời của , giúp thôi còn hùa theo Chelsea, nhất định là giận điên.
      Mộ Sa kéo kéo tay Chelsea, hỏi : “Vậy được ? Họ cãi nhau chứ.”
      Chelsea dửng dưng đáp: “ sao, Sander thể lực tốt lắm, lát giường làm cậu ta mát tính, giận nữa.”
      Mộ Sa bịt miệng lại cho nữa, len lén nhìn xung quanh, nhất thời tối sầm, đây quả nhiên là thế giới ‘thú’ mà, trước đông người chuyện này, vậy mà ai cảm thấy ngượng ngùng, làm rất ngạc nhiên.
      Chelsea kéo tay ra, rồi cắn cái mới buông: “Được rồi, em ngoan ngoãn đứng bên nhìn thôi, chúng tôi còn phải làm việc.”
      Mộ Sa giữ lại, vừa rồi chợt có ý nghĩ muốn nghe: “Chelsea, chúng ta sao xây nhà Ryan cách mặt đất cao chút, vậy trời mưa, nước mưa tràn vào được, còn có thể đề phòng rắn rít bên ngoài bò vào.”
      Chelsea nghe vậy trầm tư, các thú nhân khác cũng bàn tán rôm rả, dù sao họ đều xây luôn đất, như vậy là chắc chắn nhất, nếu xây cao giống như , cũng có chỗ tốt, nhưng lại chắc, hơn nữa lên xuống cũng tiện.
      đợi Chelsea lên tiếng, Ryan nghĩ chốc, lên tiếng trước: “Tôi cảm thấy Mộ Sa tệ, mùa hè sắp đến rồi, tuy thôn chúng ta ở địa thế cao, nhưng nếu mưa lớn, nhà vẫn bị ngập, hàng năm vào mùa mưa chúng ta đều bận rộn tát nước ra, cũng vất vả, bằng thế này, lấy nhà tôi thí nghiệm trước, xem có vững chắc , nếu vững trước mùa mưa mọi người đều xây nhà cao lên, mọi người thấy sao?”
      Mộ Sa cảm kích nhìn Ryan, ta quá tốt bụng, chịu lấy nhà mình thử nghiệm, có điều làm ta thất vọng, nhất định rất chắc chắn, nhớ ở thế giới kia của mình, có tộc người nào đó xây nhà họ cao mà.
      Lúc này Chelsea cũng : “Tôi cũng thấy được đó, bây giờ chúng ta đóng nhiều cọc chút, đóng sâu chút, rồi cách đất khoảng nửa người đắp nền.”
      Các thú nhân nghe chủ nhà đồng ý, tộc trưởng cũng lên tiếng, vậy họ đâu cần gì nữa, sôi nổi làm việc.
      Rồi theo Mộ Sa đề nghị, chia nhà thành mấy phòng , có phòng ngủ, phòng bếp, phòng tắm còn có phòng phơi nắng thông gió, dùng để phơi thịt ăn hết, để mùa mưa và mùa đông đều có thức ăn.
      Xung quanh nhà còn có hành lang lượn quanh, có thể để bàn hóng mát chuyện. Đến vấn đề lên xuống, Mộ Sa liền chỉ họ làm cầu thang.
      Lại móng tay thú nhân rất sắc bén, bình thường cần thu vào trong thịt, giống như móng tay con người, đến khi cần vươn ra, dài, cắt gỗ rất tiện, nên cất căn nhà gỗ mất bao lâu xong.
      Mọi người ồn ào lên, qua lại mấy vòng, cảm thấy khá là vững chắc.
      Chelsea nhìn nhà Ryan còn mấy khúc gỗ thừa ngứa tay, với các tộc nhân: “Dù sao còn thừa nhiều gỗ thế này, mọi người hỗ trợ cất nhà tôi luôn , tôi đãi mọi người cơm trưa.”
      Mộ Sa nghe Chelsea muốn cất lại nhà, vui vô cùng, cũng cười muốn cho mọi người nếm thử tay nghề nấu nướng của mình.

      36. Chuyển biến

      Các thú nhân vừa nghe Mộ Sa làm cơm cho họ ăn, đều vui tươi hớn hở gật đầu, tay nghề nướng thịt của Chelsea trong tộc là nhất rồi. Hơn nữa giống cái này giống người khác cũng muốn nấu cơm, họ đều chờ mong được nếm thử.
      Chelsea đốt đống lửa đất, Mộ Sa tính sơ phải nấu cơm cho thú nhân giống đực với giống cái tổng cộng mười hai người, về nhà lấy bốn xác thú ra, gác chúng lên lửa, Ryan giúp lấy đầy nước, còn giúp xách thêm mấy tảng thịt, Mộ Sa cẩn thận cắt thành miếng .
      Chelsea cũng vừa nhóm lửa xong tới, thấy cắt khó khăn, liền cùng Ryan vươn móng, soạt soạt vài cái cắt hết giúp .
      Mộ Sa lấy cái nổi hầm thịt ban sáng, Chelsea gần như đem hết thịt trong nhà ra nướng, thế này mới đủ sức ăn của các thú nhân.
      bao lâu thoảng mùi thịt hầm, làm các thú nhân chảy nước miếng. Cuối cùng thịt hầm mềm, các thú nhân cần mời mọc, lập tức vây quanh nồi múc thịt. Mộ Sa bị họ chen suýt nữa té lăn ra đất.
      May nhờ Ryan nhanh tay lẹ mắt đỡ , mới ngã, vừa định cảm ơn bị Chelsea kéo giật vào lòng.
      Mộ Sa ngẩng lên thấy sắc mặt tốt, biết lại lòi tật xấu hẹp hòi, nhanh chóng kéo sang bên dỗ dành: “Ông xã à, đừng vậy mà, Ryan thấy em sắp ngã mới đỡ em, chẳng lẽ muốn thấy em ngã lăn à.”
      Chelsea bị trúng nên hơi xấu hổ, mắt đảo lia lịa, giải thích: “ chưa gì mà.”
      Mộ Sa thầm ói: phải đó, chưa gì mà, hôm qua cũng có gì đâu, chỉ là ghen nên giày vò em thôi.
      Có điều chỉ lèm bèm được trong lòng, đối với Chelsea dỗ ngọt vẫn là hữu hiệu nhất. Thế là dịu dàng: “Em biết ông xã em bụng dạ rộng rãi, chắc chắn để ý chuyện nhặt này mà.”
      “Đương nhiên.” Chelsea nghe tán dương, kiêu ngạo vô cùng, dù lòng có để ý cũng biểu ra ngoài.
      Ryan từ xa thấy hai người tình chàng ý thiếp, tay nắm thành đấm, cắn mạnh môi dưới, mượn đau đớn làm mình tỉnh táo, miễn cưỡng nhìn nữa, cùng thú nhân khác thưởng thức thức ăn.
      Đến khi hai người quay lại thịt nướng với thịt hầm còn được bao nhiêu, cũng may Ryan có chừa lại cho hai người.
      Mộ Sa và Chelsea ngồi xuống nhanh chóng ăn cơm trưa, sau Chelsea lại mang mấy thú nhân giống đực tháo dỡ, đóng cọc gỗ.
      Để lại mấy thú nhân giống cái và Mộ Sa thu dọn, Mộ Sa mơ hồ cảm thấy ánh mắt họ nhìn giống trước, biết có phải quá nhạy cảm nữa.
      Thu dọn xong, đột nhiên có giống cái Mộ Sa biết tên tới: “Mộ Sa à, nồi thịt kia của , chua chua ngọt ngọt ngon , có thể dạy tôi .”
      Mấy thú nhân khác vừa nghe liền xúm lại, tranh nhau : “Tôi cũng muốn học, tôi cũng muốn học, dạy tôi với.”
      Mộ Sa lặng , tuy rằng cảm thấy đàn ông con trai mặt hưng phấn với ngượng ngùng bu theo học hầm thịt, đúng là làm cho người ta nổi da gà. Nhưng nghĩ họ ở dị giới này là giống cái, liền cố thôi miên mình họ là nữ, chỉ là dáng vẻ to lớn chút thôi, thể kì thị họ, thể kì thị.
      Thế là khoé miệng run rẩy, cố cười miễn cưỡng đáp: “ ra rất đơn giản, trước tiên rửa thịt cho sạch, cắt thành miếng , nấu nước cho sôi, bỏ thịt vào, rồi bỏ mấy thứ trái cây chua chua ngọt ngọt vào hầm là được.”
      “Vậy là được hả.”
      “Đúng là khá đơn giản nhỉ.”
      “Vậy phải bỏ mấy trái vậy?”
      Mấy thú nhân giống cái vừa làm vừa kéo Mộ Sa hỏi han rối rít.
      Mộ Sa kiên nhẫn giải thích cho họ từng chút, đến khi chén đũa đều dọn dẹp rửa ráy xong, Mộ Sa chuyện với mấy thú nhân rất sôi nổi, cũng dần quen với gương mặt đàn ông thanh khiết xuất biểu cảm thẹn thùng, nũng nịu của phụ nữ.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 37&38

      37. may

      Đúng lúc bọn Chelsea đóng xong cọc gỗ đến nghỉ ngơi, thuận tiện hỏi Mộ Sa muốn bố trí phòng ốc thế nào.
      Nghe Chelsea trưng cầu ý kiến của , Mộ Sa rất cao hứng, ngờ cái người cường thế ấy lại đến hỏi ý kiến , điều này là khó thấy.
      Nhanh chóng ngồi xổm xuống dùng nhánh cây vẽ ý của mình thành bức tranh cho xem, phải có phòng tắm, gian bếp, nhà kho, phòng khách lớn với hai phòng ngủ, dù sao đất đai trong thôn rất lớn, muốn cất bao nhiêu nhà cũng có vấn đề gì.
      Tình huống tối hôm qua tuyệt đối phát sinh lần nữa, hơn nữa sau này con họ cũng có thể ở, bây giờ Mộ Sa còn bài xích sinh con cho , chỉ có chút lo lắng là hai người họ kết hợp liệu có sinh ra đứa trẻ hình thù kì quái hay .
      Chelsea nhớ kĩ từng chi tiết, vì có kinh nghiệm cất nhà cho Ryan nên lần này rất nhanh tay.
      Các thú nhân thăm thú trong ngoài rồi về nhà nghỉ ngơi. Để lại Chelsea và Mộ Sa với căn nhà dần hoàn thiện.
      Mộ Sa nhìn căn nhà mới, hưng phấn thôi, lại nài nỉ Chelsea lấy gỗ còn thừa đào rỗng làm thành cái ghế dựa hai người nằm, rồi làm tủ quần áo, tủ chứa đồ…
      Bận bịu đến trời tối đen cuối cùng đồ vật trong nhà đều được sắm sửa thêm, hai người đều cảm thấy mệt mỏi, nên liền phân công Mộ Sa nấu cơm chiều, Chelsea nấu nước tắm.
      Cơm nấu xong nước cũng nóng vừa đủ. Hai người vội vàng ăn cơm, Mộ Sa tắm trước.
      Cởi quần lót nhìn nhìn, sạch , cũng may có, thế là nhanh chóng cởi quần áo ra, nhảy vào thùng tắm. Ưm… mệt mỏi cả ngày, tắm nước nóng rất dễ chịu.
      Vừa ngâm lát cảm thấy nước ngừng tràn ra ngoài, rồi thân thể ấm áp nhích lại gần.
      cần nghĩ cũng biết nhất định là Chelsea, Mộ Sa thở dài, than thở: “ phải lát nữa mới tắm sao? Sao lại vào giành với em?”
      thích tắm chung với em.” Chelsea vừa , vừa cúi đầu cắn lên cổ , bàn tay cũng hư hỏng chạy dọc theo thân .
      “Ưm… Chelsea, em mệt… Đêm nay làm được ?” Mộ Sa vừa trốn vừa .
      “Vật , em xấu lắm, đừng quên tối qua em hứa gì với , đêm nay đều nghe theo , muốn thế nào cũng được.” rồi cắm ngón giữa thon dài vào hoa huyệt Mộ Sa.
      “A…” Mộ Sa kêu lên, vịn thùng gỗ cố rướn người lên, lại bị tay Chelsea kéo lại, giam vào ngực, mạnh mẽ ra vào.
      Mộ Sa lúc này mới nhớ tối qua bị ép vào tình thế phải hứa hẹn, khỏi thầm kêu khổ, làm sao xử lý đây, hối hận rồi, tối qua sao tự dưng nhất thời xúc động hứa làm chi.
      Chelsea vừa để gậy thịt thô dài ngừng cạ lên mông , vừa ngậm vành tai mập mờ tuyên bố: “ muốn vào tiểu huyệt phía trước trước, cho thoải mái, rồi đến tiểu huyệt phía sau, đêm nay nhất định làm em sướng chết.”
      Mộ Sa khẩn trương quên cả thẹn thùng, sướng hay ? biết, chỉ biết nếu cái đó mà vào cúc huyệt của , chắc chắn đau chết mất.
      Mộ Sa còn chưa biết làm sao cho tốt, Chelsea rút ngón tay trong hoa huyệt ra, kéo hai chân rộng tối đa, rồi đỡ vật cực lớn chậm rãi chen vào cửa huyệt, nhìn hoa huyệt dần dần trùm cả quy đầu, ưỡn lưng, hung hăng cắm tận cùng.
      “Á…” Mộ Sa bị cơn đau bất thình lình kích thích kêu thành tiếng.
      Chelsea ngừng lại, trêu chọc : “Vật , chưa vào toàn bộ em kêu lớn như thế. Thích lắm sao? Hử?”
      rồi lại dùng lực, quy đầu chen cửa tử cung vào.
      “Aaa…” Mộ Sa lại hét chói tai, co rút kịch liệt muốn đẩy vật của ra, thân thể sắp lên cao trào vô cùng nhạy cảm, chịu nổi kích thích mãnh liệt của .
      Chelsea đợi tiếng hét của xuống, ngay lập tức đút vào.
      Mộ Sa gắng gượng qua cơn đau ban đầu, cong môi cố thả lỏng thân thể hết sức, rên rỉ theo động tác ra vào của .
      Đột nhiên cảm thấy bụng nằng nặng đau, giống như có chất lỏng chảy ra, Mộ Sa thầm kêu hỏng bét, sớm tới trễ tới, sao lại chọn đúng thời điểm mà tới.

      38. Cầm máu

      Thế là vặn vẹo eo vừa thở vừa trốn : “Chelsea, ưm… dừng lại… dừng chút… Em khó chịu… dừng chút .”
      Lúc này Chelsea đỏ cả mắt, làm sao còn dừng lại được, nghe xin xỏ lại cho là chơi xấu.
      Nên kéo mạnh vào lòng, nửa thân dưới khống chế lại, cúi đầu cắn lên vai , : “Vật , còn chưa ra lần nào, sao chơi xấu vậy?”
      phải, Chelsea… em khó chịu… mau… dừng… được… aaa…” Mộ Sa biết nên sao để cho hiểu tình trạng cơ thể bây giờ, còn bị cho nhúc nhích, đành điên cuồng lắc đầu kêu dừng.
      Chelsea tin khó chịu, mới rồi vẫn còn tốt, sao khó chịu khó chịu ngay được, thế là dốc sức đâm vào.
      “A…” Mộ Sa bị đau rên rỉ, phía dưới bị kích thích càng chảy ra nhiều chất lỏng.
      … dừng lại… máu… chảy máu.”
      Chelsea nghe vậy hoảng sợ, nhìn kĩ lại, quả nhiên nước tắm nhuộm màu.
      Lần này sợ , nhanh chóng rút ra, ôm Mộ Sa về giường, tách hoa huyệt ra kiểm tra, cửa huyệt bị rách, vậy là máu ở bên trong chảy ra.
      Nhìn cửa hoa huyệt có máu ngừng chảy ra, Chelsea luống cuống, kéo tấm da thú quấn lại lao ra ngoài.
      “Này, Chelsea, định làm gì?” Mộ Sa ở phía sau gọi , nhưng quay lại xông ra.
      Đoán chắc tìm thầy thuốc trong thông là Kreider, nên thấy xấu hổ, muốn đuổi theo , nhưng phía dưới còn chảy máu, chạy nhanh vào phòng tắm, rửa sạch rồi mặc quần lót tự chế, sau đó mặc quần áo.
      Vừa ra đến cửa, Chelsea lôi Kreider ào vào như gió.
      Thấy đứng ở cửa, gấp vội rống lên: “Sao em xuống dưới.” Rồi vội vàng ôm trở về giường.
      Kreider theo sau , cũng đến bên giường, sắc mặt được tốt, Mộ Sa lơ đãng thấy tấm váy da thú của và Chelsea hình như, bị cái gì đó đội lên, khó đoán là Chelsea phá đám chuyện tốt của người ta, chẳng trách sắc mặt y khó coi đến vậy.
      Kreider nhấn lên bụng Mộ Sa, rồi nhìn mắt , cái chỗ đổ máu đó, Chelsea gì cũng cho y nhìn. Nên chỉ hỏi Mộ Sa mấy câu, ví dụ ở đây có đau , cảm giác đau thế nào, v.v.
      Mộ Sa đều đau, cuối cùng Kreider tỏ vẻ bất lực, ném cho Chelsea đống dược liệu cầm máu, rồi xoay người bỏ .
      Chelsea định kéo lại bị Mộ Sa ngăn cản, mình việc gì.
      Nhưng Chelsea làm sao tin được, chảy nhiều máu vậy mà bảo có gì, thêm máu cứ chảy mãi.
      Biết Kreider quả là bó tay, Chelsea đành phải mở thuốc cầm máu, rồi kéo quần lót tự chế của Mộ Sa, định bôi vào hoa huyệt.
      cần. được, Chelsea, em sao. cần bôi thuốc đó, mấy ngày nữa là tốt rồi.” Mộ Sa ráng tránh tay cho bôi.
      “Bà xã à, em nghe lời , bôi lên là cầm máu, em định đổ máu đến chết sao, nếu em chết, làm sao đây. Đều tại , tại , làm em bị thương.” Chelsea đến cuối câu giọng hơi nghẹn ngào.
      Mộ Sa cảm thấy mặt tựa như có giọt nước mắt nóng rơi trúng, chẳng lẽ Chelsea khóc, ngước lên muốn nhìn , lại bị Chelsea đưa tay che mắt, tay kia tưừa dịp giãy dụa quẹt thuốc bôi vào.
      Mộ Sa kêu lên, cảm giác trong hoa huyệt có vật lạ tiến vào. Biết là bôi thuốc vào.
      Nghĩ thầm: Bỏ , muốn bôi để bôi, chỉ cần yên tâm là được, tuy cũng muốn giải thích đây là tượng tự nhiên của cơ thể, nhưng khi thấy cẩn thận như thế, thậm chí còn sợ chết mà rơi nước mắt. Liền ích kỉ muốn cho biết, muốn cho cứ cẩn thận che chở . Hơn nữa vậy đêm nay cúc huyệt của có thể tránh được kiếp.
      mailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :