1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[sưu tầm] Ông xã em là thú nhân – Thượng bộ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 19&20


      19. Sao sáng

      Mộ Sa thấy cười to nên mắt nheo lại, với mồ hôi làm mái tóc màu trắng dán lên mặt, mà động lòng ra hơi giống Sesshomaru, đặc biệt là lúc cười lại càng giống, ngay cả màu tóc cũng giống. Có điều thích cười hơn, cảm thấy rất ấm áp, có thú nhân vô cùng tuấn tú lại cường tráng mạnh mẽ thế này làm chồng dường như tệ.
      Mộ Sa quyết định, xây dựng tốt cuộc hôn nhân dị giới, dù sao thế giới kia làm quá đau lòng, muốn quay về nữa.
      Thế là cố lấy dũng khí, chủ động kéo tay đặt bên hông , : “ cười nhìn đẹp lắm, sau này cười thường xuyên được ?”
      Chelsea sửng sốt, lập tức gật đầu, rồi cúi đầu hôn lên mặt , cầm quần áo mặc giúp . Sau đó mới cầm đuốc, kéo ra sân sau trồng bắp.
      Nhưng chân to đùng, thiếu chút nữa giẫm bẹp cây bông vải của Mộ Sa. hét lên, đẩy qua bên, chỉ để cầm đuốc đứng đó, còn tự làm.
      Chelsea chịu muốn đến giúp, nhưng sức quá lớn, đào cái hố mà suýt đào luôn cây giống bên cạnh. Lại bị Mộ Sa trừng mắt, mới phẫn nộ đứng sang bên, cam lòng cũng phải làm cọc đuốc.
      Mộ Sa trồng bắp xong, xoa thắt lưng mỏi nhừ đứng lên, phủi phủi đất, lơ đãng ngước lên, đột nhiên phát trời có rất nhiều sao, rất sáng.
      Mộ Sa hưng phấn chạy đến cạnh Chelsea, kéo tay , chỉ ánh sao bầu trời: “ nhìn kìa, trời nhiều sao nha, nhìn , vừa to vừa sáng.” Trong thế giới cũ của , muốn ngắm sao ở thành phố cũng là tham vọng quá đáng.
      Chelsea chả mấy hứng thứ ngước lên, biết sao đẹp chỗ nào, đêm nào mà chẳng thấy. Bây giờ chỉ muốn đưa về giường, giày vò chặp.
      “Chelsea, Chelsea, dẫn em đến chỗ cao ngắm sao được ?” Mộ Sa làm nũng lắc tay năn nỉ.
      Chelsea dù lòng muốn, nhưng thấy hào hứng, cũng đành lòng từ chối.
      Thế là gật đầu, dập tắt đuốc, ôm ra khỏi thôn, bao lâu tìm đến cây đại thụ, hoá thành hình thú, để Mộ Sa nằm lưng, vài bước nhảy lên, tìm cành cây chắc chắn, để Mộ Sa ngồi đó.
      Vừa định hoá thành người bị Mộ Sa ngăn lại.
      “Chelsea đừng hoá thành người. Lông mềm như nhung ôm dễ chịu lắm nha.” Mộ Sa rất ít thấy hoá thành thú, lần đầu tiên thấy còn hoảng sợ, có điều bây giờ còn sợ nữa, ngược lại cảm thấy lúc là hình người còn nguy hiểm hơn.
      “Hừ…” Chelsea hừ tiếng xem như đồng ý, nghe theo nằm xuống, để sờ vuốt. Dù sao bây giờ ở ngoài chắc chắn cho làm, hình thú hay hình người cũng chẳng khác gì nhau. Với lại có số việc phải cứ hình người mới làm được, hình thú dũng mãnh hơn, chỉ sợ bị thương, các trưởng lão tạm thời chưa đồng ý, nhưng muốn sinh ra đời tiếp theo cực mạnh, sớm muộn gì cũng phải làm quen.
      Mộ Sa biết Chelsea nghĩ gì, nếu để biết được chắc có tâm tình nào ngắm sao, mà sợ đến té lọt cây.
      Mộ Sa ngắm nghía bộ lông mà trắng của Chelsea, bèn thoải mái gối đầu lên người , nằm đó ngắm sao, câu nào dần dần cảm thấy mệt mỏi, ngáp cái rồi ngủ.
      Thấy hồi lâu lên tiếng, Chelsea mới nhận ra lại ngủ quên, thấy ngủ ngon đành lòng đánh thức , dùng đuôi cuốn vào lòng, cứ thế thức đến sáng, ở đây là ngoài thôn, lúc nào cũng có dã thú , huống chi cạnh còn có giống cái hề có năng lực bảo vệ bản thân, dám ngủ, cũng làm sao, càng ở chung với con này, tim càng mềm mại.

      20. Nâng mông cao lên

      Sáng sớm hôm sau, Mộ Sa tỉnh lại trong tiếng chim hót, liền thấy sư tử toàn thân trắng toát nhìn chòng chọc chớp mắt, chợt hoảng sợ rồi kịp nhận ra là Chelsea, thế là cười dịu dàng, ôm chặt đầu sư tử to lớn của , hôn rồi : “Chào buổi sáng.”
      Chelsea bị bộ dạng mới tỉnh ngủ của làm ngứa ngáy, thế là nhanh chóng hoá thành hình người, áp đảo cây mà hôn, hung ác mở khớp hàm, kéo đầu lưỡi mềm mại của , cắn lấy rồi mút mạnh.
      Tay cũng xấu xa lần dò xuống dưới, ngừng đè lên cửa hoa huyệt của .
      “Ứm…” Mộ Sa thấy bọn họ ở ngoài trời còn cây, sao cũng chịu để tiếp tục, tay vừa vỗ vừa đẩy lên lưng , khi thoáng buông ra, thở dốc : “Về nhà, về nhà rồi tiếp tục…”
      “Grừ…” Chelsea bị dáng vẻ muốn lại ngưng của làm cho thú huyết sôi trào, cũng biết nơi này quả phải là nơi tốt để làm chuyện đó, lát nữa có những tộc nhân ra ngoài săn thú ngang nơi này, thế là gào thét hoá thành hình thú, để lên lưng phóng xuống, nhanh như bay chạy về nhà.
      Vào phòng, buông Mộ Sa ra, nhanh chóng hoá thành hình người, định nhào vào, Mộ Sa lắc mình tránh thoát , im lặng đến chuyện vừa hứa hẹn, chơi xấu là đói bụng bảo Mộ Sa nướng thịt cho ăn.
      Chelsea oán hận nhìn , nhưng để giống cái đói bụng quả phải là chuyện giống đực nên làm.
      Thế là nhịn lại, nhóm lửa nướng thịt cho , Mộ Sa ngồi rất xa đề phòng nhìn , sợ nhịn được lại bổ nhào qua.
      Mùi thịt nướng bay đầy phòng, bị giày vò cả buổi tối Mộ Sa quả thấy đói bụng, thấy Chelsea nướng thịt chín để lên bàn chầm chậm lại gần.
      Theo để ý, Chelsea dù muốn làm gì cũng đều đợi ăn no mới bắt đầu.
      Nên trước khi chưa no, hẳn là an toàn, lát nữa ăn no lại năn nỉ đưa chung quanh để làm quen hoàn cảnh, dù sao hôm qua hứa rồi. Theo như mấy ngày nay thấy chỉ cần là chuyện hứa đổi ý. So với đàn ông chỉ biết dối trá trong thế giới kia tốt hơn nhiều.
      Đáng tiếc Mộ Sa suy tính thất bại, vừa đến gần bàn, bị Chelsea ôm lấy, lột đồ ra để ngồi lên người , cúi đầu hôn , tay cũng thừa dịp chụp lên hoa huyệt mà xoa.
      Xoa hồi, liền đẩy ngón giữa vào, cào lên lớp thịt non ngày càng ướt át của , còn véo chỗ thịt mẫn cảm nhất của .
      Cảm giác đủ ướt, cầm vật nóng của mình chậm rãi chen vào hoa huyệt.
      Mộ Sa cảm thấy hoa huyệt của mình dần dần bị căng ra đến tận cùng, cọ xát là rên thành tiếng.
      Chelsea đâm vào tận gốc, nhưng chuyển động, dù có muốn nhưng để giống cái đói bụng thoả mãn dục vọng của , làm được.
      Thế là tay đè lên cái eo ngừng ưỡn lên của , tay kia cầm miếng thịt đút vào miệng Mộ Sa.
      Giờ phút này hoa huyệt bị gậy thịt to lớn của chen vào, cả người sắp bị kéo căng rách, Mộ Sa làm sao còn nuốt nổi gì nữa.
      Nên lắc đầu từ chối : “Ưm… Chelsea… Em ăn, ăn vô, rút ra tí , tức quá.”
      phải em đói bụng sao, sao ăn.” Chelsea vừa đè cơ thể thoáng nhổm lên của , vừa hỏi.
      “Ưm…” Chelsea nhấn cái, làm Mộ Sa vừa định nhấc mông lên lại ngồi trở lại, gậy thịt tiến vào sâu, làm Mộ Sa kêu lên đau đớn. Liếc cái, đây phải biết rồi còn cố ý hỏi sao.
      Chelsea thấy trả lời cũng há miệng ăn, kiên nhẫn cắn miếng thịt, rồi hôn ép mở miệng nuốt.
      Mộ Sa bị ép đút miếng thịt, nghẹn thở được, mau chóng mở miệng cản : “Chelsea, em no rồi, ăn nữa.”
      Chelsea tuy hài lòng vì ăn ít quá, có điều vật của bị hoa huyệt của đè ép quả chịu nổi, cần biết ăn ít hay ăn nhiều, nếu no rồi chuyển động vậy.
      Ôm chặt eo đứng lên, Mộ Sa đề phòng nên ngã ngửa ra sau, tay chụp lung tung, vừa lúc chụp được cạnh bàn, nằm ngửa lên đó, cả người bị đè lên.
      Mộ Sa sợ hãi, hai chân theo bản năng vòng qua hông , hoa huyệt bất giác siết lại, làm Chelsea thoải mái hừ tiếng, ôm mông từ cao lao xuống, hung hăng ra vào.
      Chelsea vốn đẩy sâu, bây giờ tư thế này lại càng tốn sức mà vào sâu hơn, nhiều lần tiến vào cửa tử cung, va vào thành tử cung.
      chút… Chelsea… … aaaa… Em sắp bị đâm thủng, a… thôi… sâu quá…ứm…” Mộ Sa vừa đau vừa sợ rụt lại xin .
      “Ưh…” Chelsea bị siết lại hơi đau, kêu lên đau đớn, động tác chậm lại, sờ mông , hạ giọng dỗ: “Bảo bối, lỏng chút, em siết chặt quá, tôi di chuyển được.”
      Mộ Sa nghe được càng siết chặt hơn, nghĩ thầm làm được là tốt, chính là để làm gì được.
      Chelsea cảm thấy chẳng những lỏng ra, ngược lại càng siết chặt, biết là cố ý. Oán hận cắn răng : “Là em tự chuốc lấy.” rồi dùng sức rút ra, lại tàn nhẫn tiến vào, cứng rắn nông hoa huyệt hẹp của , màng có làm đau hay .
      Mộ Sa tự làm tự chịu, bị hung hăng đâm vào hồi, kích thích cực lớn làm trước mắt trắng xoá, hoa tâm co rút quét qua toàn thân, dòng nóng bỏng phun ra, lên cao trào.
      “Ư…ư…” Sau cao trào, Mộ Sa mất hết sức lực, nằm bò bàn, miệng rên rỉ, để mặc nắm eo mình, ra vào mạnh mẽ.
      Chelsea đút vào, dường như bất mãn mềm nhũn nằm đó, thế là rút ra để xoay lại, dựa bàn.
      Rồi nắm eo ra lệnh: “Cong mông lên, cho tôi vào.”
      Mộ Sa bây giờ chỉ muốn được ngủ, còn cong thế nào được, lầu bầu nhúc nhích tí nhưng làm theo.
      “Cong lên.” Thấy phối hợp, Chelsea vỗ bồm bộp lên mông .
      “A…” Mộ Sa bị đau cong mông lên.
      “Vật , bị đánh biết nghe.” Chelsea thoả mãn tách mông , hung hăng vào rất nhanh.
      Hoa huyệt bị cọ xát hơi đau, làm Mộ Sa thoáng tỉnh táo, từ dưới thân ngừng truyền đến tiếng thân thể va chạm và tiếng nước làm cảm thấy xấu hổ, đặc biệt là mình còn dâm đãng cong mông mặc cho làm, là…
      Mộ Sa bất giác lại co rụt, làm Chelsea kêu lên đau đớn, trêu chọc : “Vật , thoải mái đúng , bị tôi làm thế này thoải mái đúng , ép chặt thế này, còn ra nhiều thế này, tôi cho em càng thoải mái, để tôi làm chỗ này nhất định em sướng chết được.” Vừa vừa lấy ngón tay cắm vào cúc huyệt Mộ Sa.
      Mộ Sa bị đau rên lên, nhưng cản . Dù sao cao hứng, có cầu xin cũng ngừng tay, chỉ cần vào đó, cứ để vậy.
      Thấy kêu khóc cự tuyệt như mọi khi, tâm tình Chelsea rất tốt, đè lên bàn, xoay đầu qua, dịu dàng ngọt ngào hôn .
      Mộ Sa nhân cơ hội năn nỉ: “Chelsea, về giường được . Bàn cọ người em hơi đau.”

    2. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 21&22


      21. rách đó

      Chelsea cúi đầu nhìn, quả nhiên làn da trước ngực bị cọ đến đỏ. Đau lòng sờ sờ, duỗi tay giữ nguyên tư thế, ôm đến giường.
      Sợ tấm da thú bên dưới lại làm làn da mềm mại của bị thương nên buông ra mà ngồi luôn lên giường, để ngồi đưa lưng người , hai tay vòng ra trước, bắt lấy cặp vú đầy đặn vun cao của , xoa nắn: “Hai cái này, vừa lớn vừa mềm, sờ thoải mái, giống cái trong tộc chúng ta ai có…”
      rồi nửa thân dưới bỗng hẩy lên: “Nơi này, vừa vừa chặt, ép tôi thoải mái, còn nhiều nước như thế, em tôi có phải nhặt được báu vật rồi …”
      “Ugn..” Mộ Sa toàn thân mềm yếu dựa vào ngực , nghe biết xấu hổ lời dâm đãng, làm vừa thẹn vừa ngọt ngào, xem là báu vật?
      Từng cơn tê dại từ hoa huyệt ngừng xẹt lên, kích thích, bất giác xoay eo, bóp cự vật trong hoa huyệt càng chặt hơn.
      Chelsea dường như thấy được kiên nhẫn, cúi đầu cắn vành tai , trêu chọc : “Có chuyện gì vậy, vật , muốn à?”
      Mộ Sa xấu hổ chịu nổi, ngoảnh đầu sang bên, mím môi .
      Chelsea lại cố ý di chuyển, muốn dụ phải ra miệng, tay tiếp tục xoa bóp đầu vú, tay lần xuống dưới tìm kiếm, bóp chặt nhục cầu ngừng nghiền ép.
      “A…ưu…” Mộ Sa bị kích thích ngừng tuôn ra, hoa tâm như có vô số con kiến bò lên, ràng rất căng, rồi lại ngứa ngáy khó nhịn, vậy mà chỉ cắm bên trong, chịu động đậy.
      Nhưng Mộ Sa quả thể nên lời để cầu xin , đành cắn chặt răng, tay chống đùi , nhấc eo, tự mịnh cử động nhè .
      “Vật .” Mới lên xuống vài cái, Chelsea nhịn được, gầm kéo nhấn xuống, đồng thời hung hăng ưỡn nên, trong tiếng la hoảng của , đút vào mạnh.
      “Aa… chút, aaah…” Mộ Sa bị đội lên liên tục, người nảy lên, lại bị kéo mạnh về, hai tầng kích thích làm dần dần mê loạn.
      “Bảo bối, sướng ? Tôi làm em thoải mái, hay em tự làm mình thoải mái, hử?” Chelsea vừa nương ra vào, vừa cắn cắn da cổ .
      “Thoải mái… chút… rách mất… ahhh…” Cửa tử cung bị đẩy ra, nhưng dường như chưa đủ muốn vào càng sâu, cảm giác bị chen vào, làm Mộ Sa sợ, sợ mình bị xé thành hai nửa.
      “Tôi đâm em thoái mái, hay em tự làm mình thoải mái? tôi biết, tôi lại.” Chelsea cực kì thích mấy câu dâm đãng từ miệng , nên ép nhiều.
      làm thoải mái? Ahh…” Tuy từng có lần giữ lời, nhưng lúc này Mộ Sa còn suy nghĩ được nữa, đành thần phục dưới thân , muốn nghe gì đều ráng nấy.
      “Làm em thoải mái chỗ nào? .”
      “Hoa huyệt, làm hoa huyệt của em thoải mái. Aaa…” Mộ Sa màng thẹn thùng hét lên, run rẩy lên đỉnh.
      “Ưm… nhiều nước … chặt …” Chelsea bị bóp chặt nên chịu nổi, thúc sâu vài chục cái, cuối cùng đâm mạnh, quy đầu cực lớn chen hết vào cửa tử cung hẹp, chất lỏng nóng bỏng bắn ra.
      Mộ Sa bị kích thích, mắt tối sầm, cả người run rẩy hôn mê bất tỉnh.

      22. Tắm nước nóng

      Đến khi tỉnh lại, cảm giác hoa huyệt ngừng bị căng ra, rồi từ từ khép lại, biết là Chelsea lại hành hạ , động tác mặc dù dịu dàng lắm nhưng khống chế lực, tiến vào sâu nhất, có điều hoa huyệt vì bị sử dụng quá độ mà sưng đỏ, dù khống chế lực vẫn làm đau đến nhăn mặt.
      Nắm tấm da thú, nghiêng đầu sang bên, mím môi nhịn đau cho tận hứng. thoả mãn thả , điều này tự mình kiểm nghiệm qua vô số lần.
      Mắt nhìn chung quanh, hi vọng có thể thay đổi vị trí chú ý, giảm bớt cơn đau cho bản thân. Thấy sắc trời dường như tối, chẳng lẽ cứ thế để giường lăn lộn cả ngày, còn muốn dẫn ra ngoài làm quen hoàn cảnh nữa chứ, làm hại cảm động, đồ lừa đảo, Mộ Sa bỗng ấm ức.
      Đột nhiên bị thân hình ấm áp đè lên, môi mím chặt cũng bị cạy ra, lưỡi bị kéo ra. Vật trong hoa huyệt cũng chịu lép, bắt đầu nhiều lần nhấn đến tận gốc, rồi rút ra toàn bộ.
      Mộ Sa bị đè hồi, đau chịu nổi, vành mắt đỏ ửng thút tha thút thít.
      “Sao vậy, vừa tỉnh khóc, phải vừa rồi còn kêu lớn tôi làm em thoải mái sao. Sao vừa tỉnh thay đổi rồi, phía dưới ít nước, phía lại chảy ra sao?” Chelsea thấy khóc mà phiền, nhăn mày hỏi.
      đáng ghét.” Mộ Sa rấm rứt oán hận, tủi thân trong lòng màng có làm bực mình , : “ hứa đưa em ra ngoài làm quen hoàn cảnh, lại giữ lời, ép em giường cả ngày, người ta đau chết được để ý, toàn để mình thoải mái thôi.”
      Chelsea bị mới sửng sốt, dừng lại. Thân thiết hỏi: “Tôi làm em đau?”
      “Hừ…” Mộ Sa ngoảnh thèm nhìn , cũng biết giận chứ. ra cũng ỷ làm gì mới dám làm thế, dù sao ở chung mấy ngày, Mộ Sa còn sợ nữa, biết đánh , cũng ném làm mồi cho dã thú, dù sao ở dị giới này giống cái rất hiếm, lại còn rất quý hiếm nữa.
      Chelsea thấy thèm nhìn , bĩu môi mất hứng, chậm rãi rút côn thịt còn sưng cứng trong hoa huyệt ra. Làm Mộ Sa lại kêu rên, cho rằng lại bắt đầu, bất mãn xoay lại trừng .
      “Tôi xem xem có bị thương .” Chelsea nhanh chóng giải thích.
      Rồi cúi đầu nâng mông lên, lấy tay lau sạch chất lỏng trắng đục miệng hoa huyệt, cẩn thận kiểm tra hồi rồi dịu giọng an ủi: “ sao, bị rách, nhưng hơi sưng. Tôi tắm cho em, rồi mới bôi thuốc hết đau, em chờ chút.” rồi xuống giường.
      Mộ Sa ngây người, phải chưa thoả mãn sao, sao chịu tha cho rồi? giống phong cách của cho lắm nha.
      lúc mới bắt đầu làm bạn đời của , căn bản thích ứng được thô bạo và kích thước của , quả thực đau muốn chết, khóc còn dữ dội hơn bây giờ, lại thèm để ý, thường là càng khóc càng dùng sức. thể nào dục vọng chưa thoả tha cho , bây giờ, có phải cho thấy bắt đầu quan tâm , mà phải chỉ muốn phát tiết dục vọng người đấy chứ, Mộ Sa bỗng vui vẻ, tất cả ấm ức đều biến mất.
      Chelsea chuẩn bị xong nước tắm, quay lại giường ôm vào phòng tắm, thả vào bồn .
      “Uh…” Nóng, vốn lạnh, Mộ Sa giật mình phát nước trong bồn ngờ là nước nóng.
      Cảm kích quay lại nhìn Chelsea, Chelsea cũng thả người vào bồn, dán lên lưng , cúi đầu hôn, rồi bàn tay chụp lên eo, mát xa cho .
      “Ah.. tay thôi…” Mộ Sa thoải mái dựa vào người Chelsea, nhắm mắt hưởng thụ.
      Lâu rồi mới tắm nước nóng, dễ chịu quá, tuy cả người yếu ớt nhưng tay ngừng xoa bóp hông , cũng dịu ít.
      biết sao làm được, trong thời gian ngắn lại nấu được thùng nước lớn.
      “Chelsea, làm sao nấu được nhiều nước vậy?”
      Chelsea cong môi, cắn cái lên mặt , trêu chọc: “Vật , giận nữa sao?”

    3. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 23&24

      23. Phối hợp

      Mộ Sa đỏ mặt, rì rầm trả lời, hình như được cưng mà sinh kiêu, nhớ mấy ngày trước, sợ đến dám thở mạnh, hôm nay lại dám phát cáu với . Có điều ai bảo lúc trước hung dữ với chi, cả ngày mang bản mặt cười cũng cười, còn thô lỗ với , mỗi lần đều làm đau muốn chết, sợ cũng phải thôi, bây giờ biết rồi, lạnh lùng như thể , ngoại trừ giường thô lỗ chút nhưng đối xử với như thế, nên sợ nữa.
      Thế là chụp tay , thúc giục: “ mau, sao làm được?”
      Làm Chelsea lại cười: “Vật , giờ sợ tôi à? Còn dám đánh tôi?”
      “Chelsea.” Mộ Sa bị chọc vừa quê vừa giận, hét .
      Chelsea cười hì hì, nhìn mặt đỏ bừng, dáng vẻ rất ngượng ngùng, chọc thêm nữa, chỉ lấy tảng đá lớn phát sáng cạnh đấy: “Loại đá này dẫn nhiệt rất tốt, đốt lửa ở dưới, nước trong bồn nóng rất nhanh, hơn nữa phía ngoài tảng đá lại làm phỏng em, tôi thừa lúc em ngủ đến chỗ xa mới lấy được. Vốn tưởng được khen, đời hoài đợi mãi em vẫn dậy, đành tự làm, ngờ khen thôi, còn bị em oan, bây giờ tôi đau lòng sắp chết. phải tôi giữ lời hứa chịu đưa em ra ngoài, mà buổi sáng em mê man, ngủ đến bây giờ, với lại, tôi có đàn áp em cả ngày đâu, mới vừa đụng đến em tỉnh rồi.”
      Mộ Sa nghe vậy chợt thấy áy náy, xem ra trách lầm . Tảng đá lớn thế này, từ chỗ rất xa vác về đây xem ra hao tổn nhiều rất công sức, còn phải đào rỗng ở giữa, chắc chắn là mệt lắm.
      Nghĩ vậy, cảm động phát khóc, hít hít mũi, kéo tay , : “Chelsea, cảm ơn nha.”
      “Ngốc, cảm ơn cái gì, chăm sóc giống cái của mình là nghĩa vụ của giống đực mà. Giống như nghĩa vụ của em là thoả mãn dục vọng của tôi, sinh con cho tôi thôi.” Chelsea cúi xuống hôn , vừa vừa dùng nửa thân dưới căn đau đâm đâm .
      Mộ Sa bất đắc dĩ thở dài, đúng biết ăn mà, mỗi lần cảm động, lại có cách làm nỗi cảm động đó biến mất tăm mất tích.
      “Ơ.” Vô ý đụng phải bàn tay , xúc cảm khang khác làm cúi nhìn, da có mấy vết phồng rộp, khoé mắt Mộ Sa ươn ướt, nhất định là lúc lấy tảng đá kia cho mới bị, dù da dày cũng bị rộp lên, có thể thấy lấy được tảng kia khó khăn biết là bao, cũng phải, đó là đá mà, tay cũng phải làm bằng sắt.
      “Bị phồng rộp hết rồi, có đau ?” Mộ Sa vuốt ve tay , đau lòng hỏi.
      Chelsea thấy lòng ấm áp, đưa tay kéo tay ra, xoay qua ôm chặt, an ủi: “ sao, mấy ngày nữa là khỏi, còn hơn chỗ đó, tôi có chỗ đau phát điên cần em giúp đỡ.”
      rồi lấy nơi sưng cứng, đưa vào giữa hai chân , ở cửa hoa huyệt ma sát mạnh vài cái.
      “Đồ sói đói.” Mộ Sa xấu hổ đánh lên ngực cái.
      “Tôi phải sói, tôi là bạch sư, em rốt cuộc có muốn giúp tôi , tôi sắp chết rồi này.” Chelsea vừa đáp lại vừa cọ .
      “Được rồi, biết rồi mà.” Mộ Sa cảm thấy giống như đứa bé đòi kẹo, rất đáng .
      Bất quá ngừng cọ xát ở hoa huyện lại đáng , hết cách, Mộ Sa thấy khó chịu như vậy cũng mềm lòng, thở dài, tay đỡ lấy cự vật đưa vào hoa huyệt, quên dặn : “ phải nha, em còn sưng đó.”
      “Ưm…” Chelsea biết là dễ chịu hay đồng ý mà ưm tiếng, sau khi đỉnh đầu to lớn tiến vào liền ưỡn lưng tiến vào chỗ sâu nhất.
      “Á…” Mộ Sa khó chịu rên lên đau đớn, cảm giác dừng lại, còn tiếp tục chen thêm, thấy cửa tử cung sắp bị đẩy ra, nhanh chóng vỗ lưng , hét lên: “Dừng lại, đừng vào nữa, đau.”
      Chelsea dừng động tác lại, cúi đầu cắn môi , oán hận : “Vật , em là đáng ghét.”
      xong lại ra vào rất nhanh, nhưng vẫn còn biết khống chế lực, đội đến chỗ sâu nhất liền dừng lại.
      “Mệt quá… Chelsea… To quá, trướng quá sao mà…ư…sao chưa ra vậy…” biết bao lâu, nước trong thùng tắm nguội, hai chân Mộ Sa vòng quanh hông , bám người , biết ra bao nhiêu lần, nước tràn vào hoa huyệt, nhớp nháp chịu nổi, hoa huyệt bị căng lâu khó chịu, hình như lần này của càng lâu hơn, Mộ Sa hết chịu nổi bắt đầu than vãn.
      “Vật , em đáng ghét, cho vào quá sâu, lại chê tôi quá to, còn muốn tôi ra nhanh. Em phối hợp, tôi ra được.” Chelsea thở hào hển cúi đầu cắn , mặt, mũi đều lưu lại dấu răng. phải cố ý làm lâu, mà là vào hết, còn phải khống chế làm đau , lại mềm nhũn ngồi người , tiểu huyệt chốc chốc lại hút , làm dục hoả bùng nổ, làm sao mà ra được.
      “Phải, phối hợp thế nào?” Mộ Sa mệt lả, nghĩ bụng để nhanh ra, dù sao chuyện nên làm hay nên làm đều làm, phối hợp chút cũng nhằm gì.
      Chelsea nghe vậy lại vui vẻ, nặng nề đội vào , kéo tay đè lên cánh hoa sưng đỏ : “Tự đẩy nó ra cho tôi vào hết .”
      Tự mò cánh hoa của mình, Mộ Sa hoảng sợ, muốn rụt tay về, nhưng bị giữ chặt lại, ngoảnh gì cũng chịu phối hợp.
      Chelsea thấy vừa thên vừa sợ ngứa ngáy, để lên vách bồn, bàn tay để eo mò xuống dưới, ở cúc huyệt ngừng ấn lên uy hiếp : “Hay là dùng chỗ này.”
      Mộ Sa cả kinh, trừng liếc , cam tâm lấy hai bàn tay run rẩy nhàng tách cánh hoa ra, sợ gấp gáp lại vọt vào cúc huyệt.
      Chelsea nhìn hoa huyệt bị đẩy ra, nhục huyệt hồng phấn, mềm mại hút cự vật của mình.
      Miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng, nắm eo , rút gậy thịt ra đến cửa hoa huyệt, rồi lại mạnh mẽ đẩy vào, cắm đến tận cùng, chen vào cửa tử cung còn chịu ngừng lại, lại nặng nề lấn vào thành tử cung.
      “Ư…” Mộ Sa bị đau ưỡn người ra, nhưng nó càng làm hoa huyệt với kết hợp càng chặt, để tiến vào càng sâu: “Đau, đau, ra ngoài .”
      “Bảo bối, thả lỏng, đừng kẹp chặt như vậy, em kẹp tôi sắp đứt rồi.” Chelsea cảm thấy hoa huyệt vô thức kẹp chặt, hít sâu, thoải mái vỗ lên mông .
      Mộ Sa nghe vậy, phục thù càng co rút thân dưới, muốn đẩy vật kềnh càng kia ra ngoài. Nhưng ràng quên bài học lần trước.
      “Chết tiệt… Vật , muốn dịu dàng với em cũng được.” Chelsea nghiến răng hét lớn, thú tính nguyên thuỷ như đều bị kích thích, mắt đỏ tươi, côn thịt vô tình rút ra, hung mãnh cắm thẳng vào, ngừng lặp lại. thanh thân thể va chạm cùng tiếng gào thét như dã thú của : “Vật , đâm chết em!”
      “Aaa… Đồ tồi… là khó chịu… Sâu quá… đau quá… thôi…ughgh…” Mộ Sa nếm phải tận cùng đau khổ khi đối đầu với , cảm giác nửa thân dưới đều tê rần, hoa huyệt càng căng khó chịu, sớm biết vậy gì cũng dám kích thích , bây giờ hối hận muộn rồi.
      Chelsea như nghe thấy lời cầu xin cùng tiếng kêu gào của . hết lần này đến lần khác đâm vào, côn thịt dữ tợn nương tay mãnh liệt đụng vào nơi sâu nhất trong vẫn chịu dừng lại!
      Cuối cùng, Mộ Sa kêu nổi nữa, đành ngửa đầu há miệng, Chelsea thét lên, nhét hết côn thịt vào cơ thể , phun ra.
      Mộ Sa hồi lâu sau mới có cảm giác sống lại, bất mãn cắn lên vai , oán hận : “Đồ tồi, định làm em chết hả!”

      24. Tưới nước

      Dục vọng Chelsea được thoả mãn, tâm trạng phơi phới, cúi đầu hôn , đến khi thở hồng hộc mới buông ra : “Do em kích thích tôi, tôi vốn định dịu dàng với em rồi.”
      “Hừ…” Mộ Sa cảm thấy mình đuối lý, quả trêu trước, vậy là lảng chuyện khác: “Đau quá, lấy ra, em muốn tắm.”
      Chelsea rất nghe lời rút côn thịt mềm ra, nước nguội sợ bị lạnh thế là vói ngón tay vào hoa huyệt làm sạch chất lỏng bên trong cho , rồi bế ra, dùng da thú bao lại thả lên giường. Rồi đến tìm thuốc mỡ, mềm xoa ở cửa hoa huyệt, nhìn hoa huyệt sưng tấy, có chút đau lòng, xem ra tối nay thể đụng đến rồi.
      Mộ Sa mệt muốn động ngón tay, nằm giường mơ mơ màng màng, để bôi thuốc cho , dù sao bị thấy hết rồi, cũng sờ luôn rồi, chẳng cần e thẹn làm gì.
      Chelsea bôi thuốc cho xong, liền nướng thịt cầm quả dại đút cho , Mộ Sa cả ngày chỉ ăn có miếng thịt, nên thấy đói bụng, khách sáo để đút ăn no, , ngày nào cũng ăn thịt nướng với quả dại, thấy ngàn, thế nhưng chẳng còn cái nào khác, đột nhiên nhớ tới mấy cây giống sau nhà, hôm nay chưa tưới nước. Thế là vùng dậy đứng lên tưới nước.
      “Em làm gì vậy? Ngồi dậy làm gì? phải còn đau sao?” Chelsea thấy muốn ngồi dậy nhanh nhẹn đè nằm xuống, cho nhúc nhích.
      “Tưới nước, em muốn tưới nước, cây giống hôm nay chưa tưới mà?” Mộ Sa đẩy tay ra, giãy dụa muốn đứng lên.
      “Được rồi, em nằm đó đừng đâu, tôi tưới giúp em là được chứ gì.” Chelsea lay chuyển được , nhượng bộ bước.
      làm được ?” Mộ Sa tim tưởng lắm nhìn , đúng là sức của rất lớn, nhưng tưới nước là việc rất , sợ làm đám cây con chết hết.
      “Sao tôi được? phải tưới nước thôi sao? Có khó khăn gì à?” Chelsea bất mãn khi dễ , vỗ ngực cam đoan.
      có biết nên tưới bao nhiêu nước ? định đổ hết lần đấy chứ?” Mộ Sa tin tưới được.
      “Tôi…” Chelsea bị hỏi khó, đúng là định đổ hết lần nước cho xong, vừa nhanh vừa gọn, nhưng hỏi như vậy lại dám , sợ ra cười .
      Thấy nhíu mày suy tư, Mộ Sa cười khúc khích, vỗ vỗ ngực: “May quá, em nghe lời để tưới nước, bằng mấy cây con khổ sở lắm mới lấy về đều bị làm trôi hết. Được rồi, giúp em lấy quần áo, em muốn tự tay tưới.”
      Chelsea đành lấy quần áo cho , rồi xách theo thùng nước với cây đuốc theo đuôi ra sau nhà.
      Mộ Sa để Chelsea cầm cây đuốc, đứng bên nhìn, trước tiên vun đất quanh rễ cây, rồi dùng chén gỗ múc nước tưới lên, lần lượt lặp lại ở mấy gốc khác.
      Chelsea đứng bên, trong lòng rất khó tiếp nhận, xem ra vật nhà tài giỏi ghê, ngay cả cũng bằng, thân là giống đực thấy rất đả kích.
      Mộ Sa tưới nước xong đến cạnh , thấy sắc mặt được tốt, hình như giận dỗi.
      Nên dịu dàng hỏi: “Chelsea, sao vậy?”
      Chelsea xấu hổ ho : “ phải là cây dại sao, em còn nâng niu vô cùng, ngày nào cũng tưới nước cho chúng, lúc chúng sinh trưởng ở ngoài ai tưới nước, phải cũng lớn sao.”
      Mộ Sa nghe mà sửng sốt, nghĩ thầm: đúng ha, chưa nghĩ đến, mỗi ngày đều tưới nước, rốt cuộc đúng đây, lỡ tưới nữa làm chúng chết sao, may mà Chelsea nhắc nhở .
      Trong lòng vui vẻ, ôm tay Chelsea khen ngợi: “Ông xã à, lợi hại nha, nhờ nhắc em, bằng chúng phải bị em nuôi chết rồi sao.” biết ai đó từng , đàn ông cũng giống trẻ con, cần phụ nữ lúc nào cũng khen ngợi. Dù Chelsea chỉ là giống đực thú nhân, nhưng chắc cũng áp dụng được.
      “Ông xã là cái gì?” Nghe khen , Chelsea lòng như mở cờ, chút buồn rầu vừa nãy cũng biến mất, có điều ‘ông xã’ rốt cuộc là thứ gì? Chelsea khó hiểu hỏi.

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 25&26

      25. Ivey

      “À, ở bộ lạc của tụi em, ông xã là cách gọi của giống cái đối với bạn đời giống đực.” Mộ Sa nhất thời hí hửng, lôi cách xưng hô ở thế giới mình ra, nên nhanh nhẹn suy nghĩ cách giải thích cho hiểu.
      Chelsea gật gù, tò mò hỏi: “Vậy giống đực gọi giống cái là gì?”
      “Bà xã.” Mộ Sa đáp.
      “Bà xã, bà xã.” Chelsea bắt chước theo hai lần, cảm giác cũng tệ lắm, thế là cười : “Vậy sau này tôi gọi em là bà xã. Em cũng thể gọi tôi Chelsea, Chelsea nữa, gọi là ông xã . Ông xã, bà xã, hay đó, gọi nghe chút .”
      “Ông xã…” Mộ Sa ngoan ngoãn dựa vào ngực dịu dàng gọi, đột nhiên cảm thấy có người chồng ở nơi dị giới này, bằng chính tay mình thay đổi cuộc sống hình như cũng tệ, ít ra lục đục như ở thành phố lớn, lòng thấy bình yên.
      “Bà xã.” Chelsea như bị mê hoặc, cúi đầu, ngọt ngào hôn . Khiến cho giống đực thú nhân thô lỗ được ngọt ngào thế này là rất dễ dàng.
      Sau đó mấy ngày tình cảm của hai người nhanh chóng tăng lên, có thể là như hình với bóng, buổi tối Chelsea vẫn rất dũng mãnh, nhưng biết khống chế lực, cố hết sức làm đau Mộ Sa. Còn Mộ Sa cũng thích ứng với , lấy lòng , trong đau đớn đồng thời cũng dần dần bắt đầu hưởng thụ khoái cảm mang đến.
      Ban ngày, Chelsea đưa chung quanh, chỉ cho biết thế nào cho an toàn, nơi nguy hiểm được đến, dẫn chỉ cho mấy thứ “cỏ dại” kì lạ, biết chán ăn thịt nướng còn xuống sông bắt cá cho .
      Lúc chạng vạng quay về thôn, còn đặc biệt mang đến nhà thú nhân khác làm khách, để làm quen với giống cái thú nhân khác, khi vắng còn có người chơi với .
      Có điều giống cái thú nhân hình như thích lắm, nhìn mấy nhiệt tình.
      giống cái thú nhân thân với nhất tên “Ivey”, da rất trắng, đôi mắt màu lam nhạt dịu dàng, sáng ngời, mái tóc màu nâu vừa mềm vừa bóng.
      thoạt nhìn rất thuỳ mị, Mộ Sa rất có cảm tình với , nhưng sau khi nghe kêu bạn đời của mình là “Sander”, Mộ Sa bắt đầu mất tự nhiên.
      Trong đầu ngừng nhớ lại, đêm đó ngoài cửa sổ nhà nghe lén, nghe rên rỉ: “Sander, a… Mạnh lên… đâm xuyên em….a….Sướng quá… mạnh quá, mạnh quá…em chết mất…”
      là rất xấu hổ, xấu hổ đến mức Mộ Sa dám nhìn .
      Chelsea tựa như thấy Mộ Sa được tự nhiên, đặc biệt khi thấy mặt ửng đỏ cũng đoán ra nhớ đến chuyện gì, thế là tạm biệt Sander với Ivey, kéo tay về nhà.
      Chelsea vừa vừa trêu : “Sao vậy, nhớ tới tối đó nghe lén ngoài cửa sổ nhà à?”
      Mộ Sa ngẩng đầu cẩn thận nhìn chung quanh, chắc chắn ai nghe thấy mới thào: “ chút, nếu bị họ nghe thấy nguy.”
      Chelsea cười an ủi: “ sao đâu, họ biết rồi.”
      “Cái gì, biết rồi?” Mộ Sa ngạc nhiên.
      “Phải, ít ra là Sander biết. Mũi thú nhân đều rất thính, đêm đó chúng ta ở ngoài, nhất định ngửi được, có điều em yên tâm, bọn họ quan tâm ai coi lén, bình thường luôn có thú nhân thành niên học tập mà, chuyện này rất bình thường.” Chelsea để ý lắm .
      “Cái gì? Còn có người coi lén nữa? Vậy, có người nào coi lén ngoài cửa sổ nhà mình ?” Mộ Sa sợ tới mức mặt trắng bệch, đứng lại hỏi vội.
      Chelsea định có, nhưng thấy sợ đến mức khuôn mặt nhắn tái mét, lắc đầu: “ có, nếu có em biết.” ra buổi chiều đầu tiên thành bạn đời của , cơ hồ toàn bộ thú nhân thành niên đều đến coi lén, nhưng vì kêu rất thê lương, bọn nhóc đó liền cười nhạo kĩ thuật tốt, bị chỉnh cho trận, doạ chúng sau này đứa nào dám đến liền đánh đứa đó, lúc đó mới ai đến coi lén nữa. Nhưng gần đây hình như lại có người đến.
      Mộ Sa nửa tin nửa ngờ nhìn , tự an ủi : xem là . Hu hu, bằng mặt mũi nào sống nữa.
      Từ sau đó, Mộ Sa tập thành thói quen, dù trời nóng thế nào, chỉ cần Chelsea muốn chạm , chuyện thứ nhất là phải đóng kín cửa sổ, sợ có thú nhân thành niên đến coi lén.
      Ban đêm về đến nhà, Mộ Sa còn lừng khừng chịu cho Chelsea đụng đến. Khiến mất kiên nhẫn, lột đồ, đè lên giường, làm đến khi hôn mê bất tỉnh mới xong chuyện.

      26. Nguy cơ

      Sáng sớm hôm sau, Chelsea đun nước tắm cho xong mới ấn trong thùng tắm hung hăng làm hồi, sau đó mới tắm rửa cho , rồi ôm lên giường bôi thuốc xong mới để ngủ tiếp, còn mình chuẩn bị điểm tâm, ăn xong rồi săn thú. ở nhà với mấy ngày, là tộc trưởng cũng phải nhận trách nhiệm dẫn dắt các tộc nhân săn.
      Gần giữa trưa Mộ Sa tỉnh lại, xoa xoa thắt lưng đau nhức xuống giường, lầm bầm mắng Chelsea là sư tử thúi, có điều trong lòng vẫn là ngọt ngào.
      Dù sao bắt đầu săn sóc , bắt đầu cưng chìu , buổi sáng còn đặc biệt nấu nước tắm, tắm cho , bôi thuốc cho , chuẩn bị điểm tâm cho , những thứ này ở thế giới của , ít có người chồng nào làm được cho vợ.
      Mộ Sa khổ sở thay quần áo, ăn điểm tâm, , bây giờ phải là ăn trưa. Ra sau nhà thăm cây giống , biết có phải cấu tạo và tính chất đất ở đây tốt , chúng lớn rất khoẻ, lại cao to, so với thế giới kia lớn hơn rất nhiều.
      Í, hình như nhiều hơn hôm qua mấy cây. Mấy ngày nay mỗi sáng đều phát hình như cây giống lại nhiều hơn, lúc đầu còn tưởng mình nhớ nhầm, sau đó lưu ý, quả là mỗi ngày mỗi nhiều hơn.
      vậy là có người lén giúp à, cần nghĩ cũng biết là Ryan, mấy ngày nay thấy Ryan đâu, đúng rồi thay Chelsea mang tộc nhân săn thú. phải cảm ơn , ra ngoài săn thú còn quên nhổ cây về cho , có cơ hội phải cảm ơn đàng hoàng.
      Nhìn chung quanh, trong thôn yên tĩnh, hình như còn mấy người, Mộ Sa về phòng lấy sọt, quyết định mình. quen cảnh vật kha khá, chắc đến nỗi lạc đường.
      Mộ Sa cả buổi hái được bao nhiêu trái dại, theo Ryan hay Chelsea lại hái rất dễ dàng, sao mình lại khó khăn đến vậy.
      Tự nhiên thấy nản, ngồi xuống tảng đá nghỉ tạm, mệt quá . Lại có ai để chuyện, là chán.
      Ô, hai mắt Mộ Sa sáng rực, thấy trong bụi cỏ hình như có thứ gì giống cái trứng.
      Mộ Sa chạy vội tới, cố ôm lên, ha ha, quả nhiên là trứng, còn là cái trứng rất lớn, tốt quá, tối nay có thêm đồ ăn rồi, trong ấn tượng của Mộ Sa, ăn trứng rất tốt, chắc ở dị giới này cũng vậy.
      Phấn khởi ôm chặt về, lúc ngang nhà Ryan, đột nhiên ngừng lại, đúng rồi có thể mời Ryan đến nhà ăn cơm chiều, sẵn đó cám ơn luôn.
      Quyết định xong gõ cửa nhà Ryan, vừa gõ vừa kêu: “Ryan, Ryan.”
      Cửa được mở ra, Ryan hình như cũng vừa từ ngoài về, cả người ướt sũng, giống đực thú nhân ra ngoài săn thú có thói quen, đó là trước khi về thôn phải đến bờ sông tắm rửa, là rửa mùi máu tươi, hai là giấu mùi để đồng tộc của dã thú bị bắt tới báo thù.
      Thấy Mộ Sa đứng ngoài, Ryan như rất ngạc nhiên, cười cười: “Sao tới đây, mau vào .”
      “Tôi đặc biệt đến nhà mời đến ăn cơm chiều.” Mộ Sa vừa vừa vào, quan sát nhà Ryan.
      Có giường gỗ, bàn gỗ, mấy cái ghế gỗ, tủ gỗ lớn, tường còn treo tấm da thú trắng như tuyết, cách bố trí khác nhà họ lắm, tuy sơ sài nhưng rất sạch .
      “Chelsea cho tới?” Nghe đến mời ăn cơm, Ryan an nghi ngờ hỏi.
      phải, tự tôi muốn tới, hôm nay ra ngoài nhặt được cái trứng rất lớn, muốn mời cùng ăn thôi.” Mộ Sa , giống như dâng vật quý, thả cái sọt xuống, lấy cái trứng ra.
      Ryan nghe vậy nhếch môi cười, biết mà, Chelsea làm gì rộng rãi để mời ăn cơm. Hai ngày nay đều khó chịu nhìn , đoán chừng là nổi máu ghen rồi.
      Bất quá Mộ Sa lại nghĩ đến , vẫn rất vui, nghe nhặt được trứng cũng hào hứng ghé tới xem, nhìn thôi, vừa nhìn làm nhảy dựng.
      “Cẩn thận.” Ryan hét lên, túm cái trứng trong tay , ném , rồi ôm chạy nhanh ra ngoài cửa.

    5. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      Chương 27&28


      27. Lục mãng

      Mộ Sa ngớ người, biết vì sao hất cái trứng tay , còn bảo cẩn thận.
      Có điều được biết rất nhanh, Ryan chưa kịp đóng cửa, thấy cảnh kì dị, vỏ trứng nứt ra, từ khe nứt con rắn, thân hình xanh mượt, lè cái lưỡi dài, rồi há miệng, phun vũng chất lỏng sềnh sệch.
      Những thứ bị chất lỏng đó dính phải đều bốc hơi, thứ con rắn đó phun ra có tính ăn mòn, Mộ Sa sợ hãi, trốn trong lòng Ryan run rẩy, nếu Ryan kịp thời bảo ném cái trứng , chỉ sợ bị ăn mòn còn hình người.
      Ryan ôm nhảy ra sau mấy bước, xác định an toàn, mới thừa dịp con rắn phá hoại nhà , phóng lấy lửa, cầm cây đuốc, châm xung quanh nhà, nháy mắt cả căn nhà gỗ đều cháy, con rắn điên cuồng vặn vẹo vùi thân trong biển lửa. May mà trong thôn, khoảng cách giữa hai nhà gân nhau đều gần, châm lửa cũng lan đến nhà người khác.
      Nhưng nhà Ryan bị cháy rụi, Mộ Sa hối hận, chảy nước mắt: “Ryan, xin lỗi, phải tôi cố ý, tôi biết cái trứng đó nguy hiểm như vậy.”
      Ryan cười cười với , kéo vào lòng, vỗ lưng an ủi: “ sao, sao, đừng sợ, nhà cất lại là được, cần tự trách, tôi trách , đừng khóc, nhưng sau này phải chú ý, đừng bao giờ chạm vào thứ gì biết là được, biết ?”
      Mộ Sa vừa nghẹn ngào vừa gật đầu : “Ryan, tôi ngốc quá, định cám ơn ngờ lại hại còn nhà.”
      thấy rồi…”
      “Các người làm gì?” Ryan chưa dứt lời, bị tiếng rống đằng sau cắt đứt.
      Mộ Sa và Ryan giật nảy mình, nhìn lại hoá ra là Chelsea đằng đằng sát khí đứng phía sau. Ryan nhanh chóng buông Mộ Sa ra, hơi xấu hổ lùi lại.
      Mộ Sa vừa thấy Chelsea, nước mắt rơi càng nhiều, nhào vào ngực khóc: “Chelsea, ông xã à, em sợ muốn chết, con rắn rất lớn từ cái trứng chui ra, còn nhổ nước miếng về em nữa, chung quanh đều bốc hơi, suýt nữa em chết rồi, hu hu, may Ryan cứu em, nhưng nhà ta cháy rồi, đều là lỗi của em.”
      Chelsea nghe kêu ông xã thấy lòng sung sướng, ôm vào lòng, vỗ lên lưng an ủi.
      Nhưng đầu đuôi, hiểu mấy, hoài nghi nhìn Ryan.
      Ryan cười, giải thích: “ ấy sơ ý nhặt trứng lục mãng, vừa lúc trứng nở, may bị thương, chỉ sợ hãi chút thôi.” Ryan nhàng giải thích.
      Chelsea gật đầu với , trịnh trọng : “ lần nữa cám ơn cậu.” Rồi nhìn căn nhà gỗ phía sau cháy thành tro : “Tối nay sang nhà tôi ở trước, mai tìm mấy người đến giúp cậu cất lại nhà.”
      Ryan gật đầu, kì mong nghe Chelsea cảm ơn, cứu , bảo vệ tự nguyện, phải làm thay Chelsea, mỗi lần nghe Chelsea cám ơn, giống như nhắc , thuộc hoàn toàn về Chelsea, dù cố gắng thế nào, cũng phí công.
      Dù đây là cũng muốn tin. Cười khổ, mấy câu đơn giản với tộc nhân vây chung quanh, theo đến nhà Chelsea và Mộ Sa.

      28. Đêm mai đều nghe theo

      Mộ Sa sợ hãi, cứ ngồi trong lòng Chelsea khóc rấm rứt, cơm chiều cũng ăn rất ít.
      Đến lúc ngủ vẫn còn khó, Chelsea giọng dỗ dành hồi lâu, vẫn khóc nín, nghe khóc đến thấy phiền, bèn trực tiếp hôn , kéo đầu lưỡi trơn ướt ra, hung hăng gặm cắn.
      Mộ Sa bị động tác mạnh bạo của làm cho thở được, rồi lại băn khoăn Ryan ngủ gần đó, dám có hành động gì nhiều, đành lấy tay ngừng đẩy ngực .
      Chelsea hôn rồi buông Mộ Sa ra, ngửa cổ hít thở liên tục, quên luôn cả khóc.
      Chelsea thấy chiêu này tệ, liền kéo bên chân lên quấn bên sườn mình, tay mò xuống tìm kiếm vân vê hoa huyệt giữa hai đùi .
      Mộ Sa hoảng sợ, suýt nữa la lên, vội cắn môi dưới, tay đầy ra còn ngừng xoay eo trốn .
      Nhưng Chelsea làm sao để lẩn mất, tay nắm hai bàn tay yên của , giơ cao qua đầu, đè lại, chân để đùi Mộ Sa, làm thể động đậy.
      Bàn tay xoa nắn hoa huyệt càng thêm làm càn, ngón giữa dò xét vào, môi hôn hướng xuống, đến nụ hồng trước ngực ngừng cắn mút.
      Mộ Sa thể động đậy, lại dám lên tiếng, đành cắn chặt môi dưới, chống lại khoái cảm ngừng dâng lên ở trước ngực và nửa người dưới.
      Nhưng phản ứng cơ thể phải dùng ý chí là khống chế được, hoa huyệt Mộ Sa bị Chelsea ngừng ra vào, kìm được lại chảy nước, hơn nữa là rất nhiều, tiếng nước vang lên ngớt.
      Mộ Sa sợ Ryan nghe thấy, xấu hổ đến sắp khóc, nhưng dám lên tiếng, chỉ lắc đầu liên tục, được thành tiếng.
      May lúc đó bên Ryan có tiếng ngáy cất lên, cho thấy ngủ say.
      Mộ Sa ấm ức, giọng: “Ryan ở đây, đừng làm vậy.”
      Chelsea ngẩng đầu hôn môi , thèm quan tâm hạ giọng : “ ngủ rồi, sợ cái gì, khát, phía dưới của em chảy nhiều chút, muốn uống.”
      rồi vòng xuống, gập đùi lại, kéo ra ngoài, làm cả hoa huyệt của đều ra trước mắt , Mộ Sa xấu hổ muốn khép chân lạ nhưng bị kéo rộng thêm.
      Tuy trời tối hẳn, trong phòng cũng có chút ánh sáng nào, nhưng có thể thấy rất trong bóng tối là khả năng bẩm sinh của thú nhân.
      Chelsea nhìn hoa huyệt phấn hồng vô thức mấp máy mà nuốt nước miếng, liền cúi xuống hôn. Kề sát cửa hoa huyệt mút mạnh, tay vói ra sau chơi đùa với cúc huyệt.
      Mộ Sa bị làm cho vừa đau vừa ngứa ngáy khó chịu vô cùng, hai tay bị ấn đầu nắm chặt da thú bên dưới, trồi lên , ai ngờ vừa trồi lên bị kéo giựt về, hai ngón tay tiến vào cúc huyệt càng thêm mạnh.
      Mộ Sa đau nấc lên, lại dám nhúc nhích, tiếng mút hoa huyệt rồi nuốt, thanh đó lớn đến mức làm sợ hãi, sợ đánh thức Ryan, đành khẽ cầu xin : “Ông xã, xin , đừng làm mà. đánh thức Ryan mất. Đêm mai được , đêm mai em nghe theo hết, muốn thế nào cũng được.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :