1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sư tôn - Phượng Vũ Niết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 27 Cảnh tượng chấn động

      Mạc Trường nhìn TV, lâm vào hồi ức sâu …… Hai sư đệ đều là vương bát đản, y nhìn A Tuy hơi thuận mắt hơn chút xíu.

      Hai người cùng là ma, hồ tộc cũng có rất nhiều tật xấu, thích gây gặp rắc rối, tương đối có điểm chung. Hạ Cẩm Niên lại là phàm nhân, theo khuôn phép cũ, tám tuổi sống ra phong phạm đồ cổ tám mươi tuổi, đến nơi nào cũng được khen là phẩm cách đoan chính, đối lập thảm thiết……

      Lúc A Tuy vào cửa, y thích ứng cuộc sống chiếu cố (khi dễ) giáo dục (đánh đập) sư đệ, tiếp thu cũng tương đối dễ dàng hơn.

      Thời kỳ thượng cổ, Hồ tộc Thanh Khâu dung mạo mỹ lệ, được thiên địa hậu ái, tu được thân, nhưng trong xương cốt như cũ lưu lại phần thú tính, bọn họ tuân theo luật rừng, vô tình vứt bỏ thú non tàn tật bẩm sinh.

      A Tuy là bạch hồ, lúc sinh ra tứ chi khuyết thiếu phần kinh mạch, thể tu luyện, cũng thể lại, bị tộc đàn vứt bỏ.

      Sư tôn đành lòng, nhặt nó về.

      Khi đó A Tuy cũng chưa mở mắt, kêu ra tiếng so với mèo con còn yếu hơn, sữa cũng biết uống, phiền toái đến muốn mệnh.

      Sư tôn hồ và hồ ly nhìn sai biệt lắm, hồ ly và chó nhìn sai biệt lắm, bảo Mạc Trường bắt mấy con chó vàng có sữa, ăn ngon uống tốt nuôi làm vú nuôi.

      Chính là, A Tuy con hồ ly hỗn đản này, kén ăn tùy hứng, chịu trực tiếp uống sữa người vú nuôi, hai phải sư tôn vắt ra, tự tay đút! ngày uống tám bữa! Uống xong còn muốn ôm dỗ, dỗ liền khóc ngao ngao!

      Tất cả mọi người Vô Kiếm Phong bị phân phối nhiệm vụ nuôi trẻ.

      Sư tôn phụ trách đút sữa dỗ ngủ, Hạ Cẩm Niên giặt đệm giường ướt nước tiểu, y phải…… nơi nơi bắt chó và vắt sữa………

      Thanh Khâu hồ kỳ trưởng thành thực dài, cần vài trăm năm.

      Chuyện mất mặt xấu hổ này, ước chừng giằng co 5 năm, hồ ly ngốc đáng chết mới bằng lòng cai sữa, sau đó bằng vào bề ngoài lông xù xù giành được sư tôn ưu ái, mỗi ngày chải lông vuốt lông, còn hao hết khổ tâm thay tìm phương pháp tu bổ kinh mạch.

      Sư tôn rất nhiều nơi nguy hiểm, tìm rất nhiều thiên tài địa bảo dùng để trị liệu, cái gì triền ti bì, huyễn lưu li, linh nhện đản tiên …… Cuối cùng giết ma long, rút long gân, dùng số tiền lớn mời y tiên đệ nhất Tiên giới ra tay, trọng tố kinh mạch.

      Y tiên long gân thể thay thế được kinh mạch trời sinh, quá trình khang phục cầu chịu khổ nhịn đau, hơn nữa thể luyện thể, thể trở thành kiếm tu.

      Quá trình A Tuy đứng lên so với người bình thường khó hơn gấp trăm lần ngàn lần, mỗi lúc bước đều mang theo đau đớn xuyên tim, kiều khí tùy hứng, biết tốt xấu, thường xuyên ăn vạ mặt đất chịu .

      Sư tôn nghĩ mọi cách dỗ, dỗ nửa ngày mới được vài bước.

      Mạc Trường nhìn được, cùng hung cực ác mà kéo ra ngoài, dùng gậy đánh cho bò ra đất, tốn nhiều năm cuối cùng làm có thể đường, chính là có chút què……

      Hồ tộc Thanh Khâu đại bộ phận đều là thể tu, phụ tu ảo thuật. tộc xưa nay cá lớn nuốt cá bé, A Tuy loại hồ ly phế vật này căn bản có biện pháp sinh tồn tiếp.

      Sư tôn ôm A Tuy, thử thăm dò hỏi y: “Chúng ta cực cực khổ khổ nuôi lâu như vậy, thả lại rừng rậm, quay đầu bị ma khác ăn, có thể có chút thiệt hay ?”

      Mạc Trường nghĩ nghĩ, cảm giác thiệt lớn!

      Sư tôn đống lớn lời hay, cái gì có lông xù xù có thể vuốt, cái gì có sư đệ làm tuỳ tùng, cái gì đại ca ra ngoài có mặt mũi……

      liền mơ hồ mà đồng ý Tam sư đệ vào cửa.

      Xong việc ngẫm lại, phi thường hối hận……

      Thanh Khâu Hồ tộc chuyên ra họa thủy! Trong nhà nhiều thêm quỷ phiền toái, mỗi ngày lắc cái đuôi to xoã tung, làm nũng bán manh tranh sủng đoạt ăn, ngay cả Hạ Cẩm Niên cũng quen nhìn tập tính hồ ly như thế, hai sư huynh thay phiên giáo huấn, phụ trách đánh, phụ trách mắng, mới làm học được quy củ, dám quá phận……

      ……

      Lục Vân Chân nghe ghét bỏ tiểu sư đệ nửa ngày, cảm giác là đồ ngốc làm gì cũng được, ăn gì cũng đủ …… so với nam thần trong quảng cáo kia tuấn mỹ soái khí, ôn nhuận như ngọc, hoàn toàn giống nhau……

      Hồ Tuy là ảnh đế có tranh luận rất lớn, xuất đạo tới nay chính là vạn nhân mê, diễn ít phim thần tượng, kỹ thuật diễn có lệ…… cơ bản chính là dựa vào mặt để chống. Sau đó, biểu diễn bộ phim nghệ thuật, thầy giáo nông thôn thiện lương mang theo thiếu niên tàn tật, vào trong thành phố chữa bệnh, bọn họ gặp rất nhiều người xấu và người tốt, gặp rất nhiều chuyện cảm động.

      Kết cục bộ phim là bi kịch.

      Thiếu niên tàn tật chữa khỏi, xuất viện rồi mới biết thầy giáo chết, ở trước mộ trầm mặc đứng hồi lâu, sau đó quỳ xuống, biểu tình giống nhân loại, giống như con thú bị thương. nhàng dựa vào mộ bia, trong mắt có nước mắt, chỉ có ngây thơ muốn xa rời. lần lại lần hát khúc hát ru, tựa như thầy giáo chỉ ngủ rồi……

      Toàn bộ người xem đều khóc lóc ra khỏi rạp chiếu phim.

      Hồ Tuy dựa vào bộ phim này phong thần, cơ hồ đều cầm hết giải thưởng lớn điện ảnh, sau đó đóng phim nữa, mấy năm gần gần đây càng khiêm thốn, ngẫu nhiên tham gia chút tổng nghệ, quay quảng cáo, hành trình bảo mật, biết bận cái gì.

      Fan của số lượng rất nhiều, đại bộ phận đều là nhan phấn, cũng có ít anti-fan là ảnh đế mùa, biết hát biết nhảy, kỹ thuật diễn xấu hổ, tác phẩm đoạt giải là mèo mù đụng chuột chết, hoàn toàn dựa vào đạo diễn ngưu bức.

      Mặc kệ thế nào, đại minh tinh như vậy sao có thể là hồ ly tinh? Còn là đồ đệ kiếp trước của ? Loạn ăn vạ bị fan đánh chết!

      “Tướng mạo khẳng định sai, tên cũng đúng rồi, ta cảm thấy chính là A Tuy,” Mạc Trường ở di động tìm ra phim truyền hình mà Hồ Tuy diễn chính, nhìn có chút chần chờ, “Sao lại què?”

      Từ di động và TV cách xa ngàn dặm, dựa vào đôi mắt, y cảm thụ được hơi thở của đối phương, có cách nào phán đoán chuẩn xác.

      “Lui vạn bước mà , đúng vậy tính thế nào?” Lục Vân Chân có tự tin gì, “Kiếp trước qua nhiều năm như vậy, ai nguyện ý tìm cho mình tòa núi đặt đầu? Người ta có lẽ muốn nhận chúng ta.”

      Mạc Trường bạo nộ: “ dám?!”

      Y bình sinh duy nhất lần nuôi trẻ con, bắt nhiều chó như vậy, đánh nhiều lần như vậy, cơ hồ hao hết cả kiên nhẫn. Nếu A Tuy nhận sư tôn, bất kính huynh trưởng, liền đánh gãy chân hồ ly của !

      Lục Vân Chân bất đắc dĩ: “Thời đại bất đồng, cần cưỡng cầu.”

      “Ta cảm thấy A Tuy phải loại người này, thực dính sư tôn,” Mạc Trường bình tĩnh lại, “Ta muốn gặp , làm ràng rốt cuộc là chuyện thế nào.”

      Lục Vân Chân thấy y kiên trì, ở mạng tra xét tin tức, phát Hồ Tuy hình như có hoạt động tuyên truyền ở thành phố Hải Bình, đánh nhịp quyết định: “Chúng ta truy tinh !”

      Hồ Tuy là minh tinh cấp bậc này hành tung đều bảo mật, vé vào cửa các hoạt động đều bị hoàng ngưu (bọn đầu cơ) xào ra giá trời, rất khó trà trộn vào. Hơn nữa, Thanh Khâu hồ am hiểu che giấu hơi thở của mình, cho tu sĩ hoặc ma khác phát .

      Lục Vân Chân muốn tìm bằng hữu hỗ trợ, nhưng ở phương diện này thanh danh của tốt lắm, các bằng hữu truy tinh đều quỳ cầu đừng làm fan của tỷ tỷ (ca ca) nhà mình, phàm là lộ ra manh mối truy tinh, đều bị mọi người can ngăn đến chết.

      Việc này rất dễ dàng……

      Lục Vân Chân lâm vào phiền não sâu.

      ……

      Ngõ Táo Ngọt, trước phế tích cháy rụi, chiếc xe phòng màu đen đỗ.

      Trong xe xuống người đàn ông cao gầy, mặc đồ thể thao liền mũ, mang theo kính râm và khẩu trang, kéo cổ cao đến miệng, che dung mạo kín mít, sau đó chậm rãi vào phế tích, tựa hồ tìm kiếm cái gì.

      “Tuy ca, tới nơi này làm gì?” Phía sau theo trợ lý sinh hoạt, khẩn trương đánh giá khắp nơi, thúc giục, “Đừng để bị ai phát , nếu lại nổi, ngày mai còn có thông cáo……”

      “A, thông cáo? Chuyện đó đều quan trọng, toàn bộ đẩy , tôi tìm được người rất quan trọng,” Hồ Tuy chút nào để ý, cúi người, từ phế tích nhặt lên viên đá màu xanh lá bị đốt trọi, ngửi ngửi hơi thở lây dính bên , cảm xúc phức tạp , “Hơn nữa…… đại sư huynh cũng ra tù rồi a, lại sắp bị đánh……”

      Trợ lý sinh hoạt họ Lý, là sinh viên mới vừa tốt nghiệp lâu, chàng trai lịch văn nhã, đặc biệt nghe lời, cậu nghe vậy kinh hãi: “Tuy ca, có thân thích ngồi tù?”

      “Ừ, trong khoảng thời gian này tôi đều phải ở lại thành phố Hải Bình, cho người an bài chút, cậu cũng xin nghỉ , đừng động đến tôi, ở nhà xử lý bưu kiện là được,” Hồ Tuy cười cười, ném linh thạch cháy, lưu luyến mà nhìn phế tích, trở lại xe phòng, phân phó trợ lý, “Đúng rồi, lại bảo người đại diện giúp tôi tra thử người ở nơi này đâu? Có tin tức lập tức hồi phục.”

      Lý trợ lý vô cùng cao hứng gọi điện thoại cho người đại diện.

      Người đại diện là tộc, dám vi phạm ý tứ của , thay lần nữa an bài hành trình, đem toàn bộ thông cáo có thể giải trừ đều giải trừ, còn lại đẩy ra sau.

      Lý trợ lý an bài xong các hạng mục, mở laptop ra, thuần thục viết bản thảo phỏng vấn cho các tạp chí, trả lời hứng thú thích, nhân sinh trải qua, mẫu hình thích…… của Hồ Tuy

      Hồ Tuy vào giới giải trí là vì hấp thụ ánh sáng, thuận tiện tìm người, dựa vào mặt ăn cơm, công tác cũng chuyên nghiệp, nhân thiết cơ bản dựa vào bừa, lộ liền thôi miên, vẫn có thể lăn lội qua hết.

      “Tuy ca,” Lý trợ lý bỗng nhiên phát vấn đề trước kia chưa từng thấy, gõ bàn phím có chút chần chờ, “Nơi này có truyền thông hỏi, trong cuộc đời , đả kích nghiêm trọng nhất là cái gì? Muốn trả lời sao?”

      cũng có chút tò mò……

      Hồ Tuy nằm ở ghế sau, nhắm mắt dưỡng thần, qua hồi lâu, chậm rãi hỏi lại: “Tiểu Lý, cậu xem bộ phim hoạt hình《Ba ba heo và ba con heo con》chưa?”

      Đây là bộ phim hoạt hình ấm áp, mỗi tập năm phút, nhân khí rất cao trong các bạn ở nhà trẻ. Kể các loại chuyện khôi hài của ba ba heo mình nuôi nấng ba chú heo con.

      Ba ba heo tính tình tốt vô vùng, đại ca heo tính cách táo bạo, nhị ca heo tính tình cũ kỹ, tiểu đệ heo thiên chân lãng mạn…… bọn họ sống ở ngôi nhà gỗ trong rừng, mỗi ngày đều thực hạnh phúc.

      Hồ Tuy thực thích bộ phim hoạt hình này, vài trăm tập, tập đều bỏ sót, lặp lặp lại xem rất nhiều lần, vừa xem vừa cười. Chuyện này là bí mật của công ty, ai dám nhắc, sợ truyền ra hỏng hình tượng nam thần.

      Lý trợ lý vì sao nhắc đến việc này, thành trả lời: “Xem qua chút.”

      “Đời này tôi chịu đả kích nghiêm trọng nhất?” Hồ Tuy lại lần nữa nhớ tới rất nhiều năm trước, tháo xuống kính râm, lộ ra cặp mắt đào hoa cực kỳ tương tự Lục Vân Chân, thở dài dài, ôn nhu cười , “Đại khái là tiểu đệ heo trong lúc trốn mèo, thấy đại ca cường ấn ba ba ở tường mà hôn? Cậu …… đời còn có cảnh tượng nào càng chấn động hơn ?”

      Lý trợ lý nghe mà ngốc: “Gì?”

      Hồ Tuy cảm thán: “ vạn năm cũng quên được a.”

      Lý trợ lý chần chờ hỏi: “Tuy ca, giỡn sao?”

      Hồ Tuy lần nữa đeo lại kính râm, thấp giọng : “Ừ.”

      cũng hy vọng đây là vui đùa.
      levuong, Mãi yêu editorA fang thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Ahiuhiu
      Sắp tập hợp đủ nhóm 4 người rồi lập đoàn trừ diệt ma rồi ☺️☺️☺️
      Thanks editor nhiều
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 28 Anti-fan truy tinh

      Truy tinh là việc rất khó, truy Hồ Tuy cấp bậc đại minh tinh khó càng thêm khó.

      Lục Vân Chân dùng di động tra xét tin tức nửa ngày, hiểu được quy tắc trong vòng fan, vất vả trà trộn vào diễn đàn fan mới vừa thành lập, tự xưng là fan mới của Hồ Tuy.

      Chủ diễn đàn nhiệt liệt hoan nghênh, hỏi: “Hồ Tuy có hứng thú thích gì? Thích đồ ăn gì? Thích loại người gì?”

      Đây là bài tập cơ sở của mỗi fan.

      Lục Vân Chân có ký ức kiếp trước, để Mạc Trường trả lời.

      Mạc Trường nghĩ nghĩ: “A Tuy thích lười biếng, làm nũng và ngủ, nhất ăn xương gà, Thanh Khâu hồ trời sinh tính phong lưu, đa tình lại vô tình, loại hình gì cũng thích.”

      Lục Vân Chân chiếu đáp án sửa lại sửa, gửi sang.

      Chủ diễn đàn giận tím mặt: “ hươu vượn! Người này là ngụy fan! Hắc tử! Bôi nhọ ông xã của chúng ta, ràng ấy thích đọc sách và thi họa, nhất ăn salad cà chua! Hơn nữa giữ mình trong sạch, xuất đạo nhiều năm chưa từng tai tiếng!”

      Toàn diễn đàn fan đều nổi giận.

      Chủ diễn đàn là nàng sát phạt quyết đoán, thề sống chết giữ gìn danh dự của ca ca nhà mình. ấy nhanh chóng đá Lục Vân Chân ra khỏi diễn đàn, còn thực tức giận mà treo cái kẻ tên là “Vân thâm bất tri xứ” lên diễn đàn đáng tin cậy và siêu thoại Weibo, hung hăng trào phúng trận, bây giờ anti-fan chất lượng quá kém, vào diễn đàn còn làm bài tập!

      Lục Vân Chân nhìn mà dại ra……

      “Sư tôn, ta sai mà,” Mạc Trường cũng thực mờ mịt, tuy rằng y nhìn hai sư đệ vừa mắt, nhưng cãi nhau ầm ĩ ở chung nhiều năm như vậy, đến mức sai việc này, “A Tuy chán ghét đọc sách, chữ hơi nhiều chút là muốn ngủ…… bởi vì lười biếng chịu học tập, bị sư tôn giáo dục rất nhiều lần, còn bị Cẩm Niên quật thước. Hơn nữa…… hồ ly sao có thể ăn chay?”

      kiên trì gia hỏa này là tiểu sư đệ, muốn bắt về.

      Lục Vân Chân đành phải tiếp tục nghĩ cách, lật hết lượt vòng bằng hữu, bỗng nhiên nhớ tới Hà Manh Manh hình như là fan của Hồ ảnh đế?

      Lúc hai người mới vừa biết nhau, ấy từng khen rất nhiều lần, đôi mắt Lục Vân Chân giống nam thần của ấy? ấy còn từng tham gia họp báo và hoạt động tuyên truyền phim ảnh của Hồ Tuy gì đó, khoe ảnh ký tên nữa?

      Hà Manh Manh loại fan bạch phú mỹ này, có đường có thể đập tiền, truy tinh tin tức và tài nguyên đều linh thông hơn fan bình thường, chừng có hành trình gần đây của Hồ Tuy.

      Lục Vân Chân thử thăm dò phát tin tức cho Hà Manh Manh.

      Hà Manh Manh mới vừa giải quyết vấn đề server, thử nghiệm trò chơi rốt cuộc vào quỹ đạo. ấy mở xong mấy hội nghị công tác, bịt miệng xong cáo già khinh thường phụ nữ, mắng xong người mới có trách nhiệm, nghẹn bụng lửa, mở ra màn hình máy tính, liếm ngụm thần nhan của nam thần nhà mình, chậm rãi thở ra.

      Hồ Tuy cũng soái a, soái 360 độ góc chết ……

      Mỗi ngày liếm chút, bảo trì tâm tình tốt.

      liếm nhan xong, mở ra diễn đàn hậu viện hội đáng tin, muốn cùng các chị em thổi cầu vồng thí nam thần, bỗng nhiên nhìn thấy có người phát tấm hình, cười nhạo kẻ bôi đen ngu xuẩn.

      Kẹo nổ: “Ông xã chúng ta sạch , có phong cách như vậy, sao có thể thích ăn xương gà?!”

      Mèo Ragdoll ửng đỏ: “Ông xã thích nhất đọc quyển《 Con nai hoang dã cọ quầy cà phê 》, siêu cấp nghệ thuật, siêu cấp lãng mạn! Tôi đặt ở đầu giường xem nửa năm!”

      Hà Manh Manh theo mọi người cùng mắng: “Anti-fan quả thực thái quá! Làm bẩn nam thần!”

      nhìn ảnh chụp màn hình, cảm giác tên của gia hỏa là “Vân thâm bất tri xứ” cùng với ảnh chân dung đều rất quen mắt, tựa hồ gặp ở nơi nào, minh tư khổ tưởng hồi lâu, bỗng nhiên phát di động tắt có hai tin nhắn mới.

      Vân thâm bất tri xứ: “Học tỷ, ở đó sao?”

      Vân thâm bất tri xứ: “Học tỷ, chị biết hành trình của Hồ Tuy sao?”

      trung trời xanh lam, vẽ mây trắng tươi cười.

      Chân dung này tựa hồ giống như đúc anti fan xấu?

      Hà Manh Manh: “???”

      run rẩy mở khóa di động, xác nhận “Vân thâm bất tri xứ” chính là Lục học đệ mình quen biết, hoảng sợ vạn phần……

      Lục học đệ mệnh có huyền học! Làm fan của nữ minh tinh nào cũng lui vòng, giờ có dấu hiệu biến cong, nam minh tinh sợ là cũng trốn thoát!

      Hà Manh Manh nghĩ đến đây, cơ hồ quỳ cầu: “Học đệ, em buông tha Hồ Tuy nhà chị ! Em có thể làm fan Liêu ảnh đế, ấy lớn lên soái, kỹ thuật diễn tốt! Nam thần hoàn mỹ!!”

      Liêu ảnh đế gần đây tuôn ra chuyện xấu, trong lúc vợ mang thai lại cặp bồ, thanh danh hôi thối ngửi được……

      Lục Vân Chân mộng bức: “Học tỷ, chị cái gì?”

      Hà Manh Manh ý đồ lấy tình động người: “Hồ Tuy thân thể suy yếu, thường xuyên phát sốt cảm mạo bị thương nằm viện, mấy năm nay đóng phim và hoạt động đều rất ít, ấy chịu nổi học đệ hậu ái……”

      Lục Vân Chân cuối cùng làm học tỷ hiểu lầm cái gì, vội giải thích. sợ Mạc Trường nhận sai người, dám Hồ Tuy là đồ đệ kiếp trước của mình, liền sửa lại lý do thoái thác: “Hồ Tuy có thể là thân nhân của em, em muốn gặp ấy.”

      Hà Manh Manh ngây ngẩn cả người.

      Hồ Tuy từng ở trong phỏng vấn, khi còn thất lạc người nhà, rất tưởng niệm bọn họ. Lục học đệ lại là nhi được thu dưỡng, tìm thấy thân nhân, hai người dung mạo rất là tương tự, đặc biệt là cặp mắt đào hoa kia, cơ hồ giống nhau như đúc……

      Lục Vân Chân bảo đảm: “Em chỉ xa xa nhìn cái.”

      Hà Manh Manh nhớ đến tiểu học đệ mất thân nhân, sinh hoạt lẻ loi, có chút đau lòng. nghĩ nghĩ, quyết định tin tưởng lý do của Lục Vân Chân, khẽ cắn môi, lấy ra tin tức nội bộ: “Hồ Tuy có hoạt động ở thành phố Hải Bình, ấy ở khách sạn Lệ Tinh, em có thể thử đến canh xem.”

      Lục Vân Chân vui mừng khôn xiết, liên thanh cảm tạ.

      Hà Manh Manh dặn dò: “Ngàn vạn đừng fan ấy, nếu nam thần lui vòng…… Chị chính là tội nhân thiên cổ của hậu viện hội!”

      Lục Vân Chân bảo đảm: “Tuân mệnh, tuyệt đối fan!”

      ……

      Hộ sĩ đưa tới giấy xuất viện.

      Lục Vân Chân xem xét giấy tờ, phát bệnh viện tư nhân phục vụ Vip quả nhiên là con số bằng trời, hơn nữa thể chi trả nổi, Long Kính Thiên toàn bộ dự chi trả trước.

      Tiền của đại bộ phận đều bồi thường cho dì Tần, giám định tổn thất hoả hoạn còn chưa kết thúc, mấy nhà hàng xóm khác cũng có tổn thất , dư lại mấy vạn đồng còn phải thuê nhà, mua đồ đạc……

      Lục Vân Chân phát tin tức cho Long Kính Thiên.

      Long Kính Thiên tỏ vẻ lá trà thu được cực kỳ tốt, cha thực thích, hơn nữa nhờ phúc Lục đại sư, cha mua cho Lamborghini, cho nên chút tiền trinh này cần để ở trong lòng, có thể cùng đại sư làm bằng hữu là tốt rồi.

      Lục Vân Chân hứa hẹn, về sau mời ăn cơm.

      Long Kính Thiên do dự hồi lâu, hỏi: “Lục đại sư gặp hoả hoạn a? Cái …… hỗn đản kia đâu?”

      Lục Vân Chân suy nghĩ, mới hiểu được hỏi Kim Ngọc Nô: “Gã bị chút thương, tĩnh dưỡng, qua mấy tháng liền có việc gì.”

      Long Kính Thiên quyết đoán: “Ha ha ha, xứng đáng! Báo ứng!”

      Lục Vân Chân phải thực hiểu tư duy của con hàng ngu này……

      nghe minh tinh công việc đều rất bận, sợ Hồ Tuy rời thành phố Hải Bình, ra bệnh viện liền trực tiếp gọi xe, đến thẳng khách sạn Lệ Tinh.

      Khách sạn Lệ Tinh là khách sạn 5 sao xa hoa nhất thành phố Hải Bình, phong cách bên trong kim bích huy hoàng, lấp lánh tỏa sáng, hơn nữa trưng bày rất nhiều đồ cổ, nơi nơi đều tản ra hơi thở tiền tài.

      Lục Vân Chân lần đầu tiên tới nơi thế này, trái nhìn phải xem, cảm thấy thực mới lạ. Sau đó bảo Mạc Trường ngồi tại sô pha ở nghỉ ngơi khu, tự mình chạy tới quầy lễ tân, cười dò hỏi: “Chị ơi, đại minh tinh Hồ Tuy ở nơi này sao?”

      Mỹ nữ lễ tân lộ ra mỉm cười chuyên nghiệp: “Xin lỗi, Hồ tiên sinh ở nơi này.”

      Minh tinh xuống giường đều phải bảo mật.

      “Vâng, em biết ấy ở đây,” Lục Vân Chân thực am hiểu giao tiếp cùng nhân viên, hiểu tâm tư đối phương, đưa số di động của mình cho lễ tân, ngoan ngoãn , “Chị ơi, nếu Hồ Tuy vào ở khách sạn các chị, chị cho ấy tiếng, có người tên là Lục Vân Chân đến tìm, có thể chứ?”

      Lễ tân tiếp nhận tờ giấy, hồ nghi mà nhìn .

      “Em là thân thích ở quê ấy, tìm ấy có chút việc,” Lục Vân Chân chủ động từ ba lô lấy ra chứng nhận học sinh, đưa cho lễ tân, chứng minh, “Chị à, em là sinh viên đại học Hải Bình, phải người xấu, chị nhìn ảnh chụp xem, có phải rất giống nhau ?”

      Thiếu niên dung mạo đáng , chuyện thành khẩn, việc muốn nhờ rất đơn giản, cũng có hùng hổ doạ người, vài tiếng “chị” gọi đến vừa ngọt lại ngoan.

      Lễ tân bị chọc cười, nhận lấy tờ giấy : “Nếu Hồ tiên sinh vào ở khách sạn này, chị thay em hỏi chút.”

      Lục Vân Chân vui sướng : “Cảm ơn chị.”

      chạy về tìm Mạc Trường , dặn dò: “Chúng ta ở chỗ này chờ lát, nếu có tin tức, tìm cái khách sạn rẻ chút tạm đặt chân……”

      “Đừng nóng vội,” Mạc Trường cười lạnh, “Ta ngửi được mùi hồ ly của , cung điện nơi này nhìn cũng tệ lắm, bảo nhường phòng cho sư tôn ở.”

      Lục Vân Chân lo âu: “Trường !”

      Mạc Trường thu liễm: “Ta hiểu lễ phép……”

      ……

      Chị lễ tân gọi điện thoại cho quản gia phục vụ ở tầng đỉnh, bảo ông ấy cầm tờ giấy hỏi chút Hồ Tuy có biết hai người kia hay .

      Trong penhouse, bàn đặt khay gà nướng lớn dùng ảo thuật ngụy trang thành salad cà chua.

      Hồ Tuy từ trong ác mộng tỉnh lại, khoác áo tắm dài, run rẩy cái đuôi lông xù xù, phiền lòng khẹn khí mà gọi điện thoại cho người đại diện: “Tìm được người chưa? Bọn họ bị hoả hoạn, có vào ở khách sạn nào sao? Nhìn chằm chằm chút, nhanh lên! Tìm được cho tôi địa chỉ…… Hỏi lại xem phòng giường đôi hay là giường đơn, việc này rất quan trọng, tôi lo lắng……”

      Cửa phòng bị gõ vang.

      Hồ Tuy lúc ở chỗ thích lộ ra nguyên hình, thích bên cạnh có phàm nhân, sớm đuổi trợ lý sinh hoạt về, giờ thu hồi đuôi cáo và lỗ tai, kiên nhẫn : “Tôi gọi phục vụ phòng.”

      Quản gia phòng khách cung kính : “Hồ tiên sinh, có thân thích tên là Lục Vân Chân sao?”

      Cửa phòng nháy mắt mở ra.

      Ông thấy Hồ ảnh đế trước nay ở trước mặt người khác ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề, xa cách cao lãnh lại tùy tiện khoác áo tắm dài màu trắng xuất ở trước mặt, tóc tai hỗn độn, trong cặp mắt đào hoa mê chết người tất cả đều là nôn nóng: “Người đâu?”

      Chân nhân so với trong TV còn xinh đẹp hơn.

      Quản gia phòng khách nhịn được nuốt nước miếng, choáng váng : “Ở sảnh chính.”

      Hồ Tuy cẩn thận hỏi: “Trạng thái thế nào? Có thất hồn lạc phách, hoặc là hốt hoảng ?”

      Quản gia mờ mịt: “Tôi biết.”

      Hồ Tuy lập tức vọt vài bước về phía thang máy, ý thức được dáng vẻ này gặp sư tôn mất lễ nghĩa, chọc phiền toái, vội trở về thay quần áo, bảo quản gia mời người lên.

      lo âu cực kỳ.

      Đại sư huynh chấp niệm sâu nặng, tính cách ổn, ác hành chồng chất, sợ sư tôn tao thảm độc thủ. Đại sư huynh làm những chuyện đó siêu tàn nhẫn, phát điên còn ác hơn, từng gặp thảm trạng của sư tôn lúc được cứu ra ……

      Bí thuật Huyền môn có các loại biện pháp khống chế tâm linh phàm nhân.

      Đại sư huynh muốn làm chuyện xấu gì, sư tôn căn bản trốn thoát, trời mới biết giờ có phải việc nên làm đều làm xong hay , sư tôn chừng biến thành sư nương.

      vừa mới mơ thấy đại sư huynh cưỡng bách sư tôn Cục Dân Chính lãnh giấy kết hôn, sau đó cử hành hôn lễ, cầm gậy buộc đổi giọng gọi ba ba……

      là đáng sợ!
      levuong, Mãi yêu editorA fang thích bài này.

    4. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Hahaha
      Bạn hòi ly này đáng thương quá
      Nhưng mà ngày ngày kiếm sữa cho uống tận mấy trăm năm, gọi baba cũng sai đâu
      heavydizzyA fang thích bài này.

    5. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Thanks editor rất nhiều.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :