1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sư phụ, đứng lại- Mạt Thượng Thượng (54c) [Võng du]

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xù Xoăn

      Xù Xoăn Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      50
      Chương 49: Sinh nhật

      Hôm nay Lâu Đồng Đồng sinh nhật, Lâu Thượng tổ chức buổi tiệc ở nhà, cũng chỉ mời vài người bạn, uống chút rượu, tâm với nhau. Bất qua Lâu Thượng vẫn luôn nhớ kiện thực nhiệm vụ vào tiết nguyên tiêu kia, tự hỏi nên giải quyết Văn Hàn thế nào.

      8 giờ, Văn Hàn lái xe đến bên ngoài nhà Lâu Đồng Đồng, gọi điện thoại di động cho nàng lại là Lâu Thượng tiếp. Lâu Thượng Đồng Đồng bận rộn khách khứa, bảo tự mình vào.

      Bữa nay Lâu Đồng Đồng mặc chiếc váy cổ hình chữ V, dưới chân đôi giày cao gót là trong những đôi giày cao nhất của nàng. Lâu Đồng Đồng bình thường ít khi chăm chút cho y phục, đến khi để ý chút, lại làm cho người ta cảm thấy hết sức tươi mát. Ca ca điện thoại di động của mình hết điện, mượn điện thoại di động của nàng, nàng nghĩ nếu Văn Hàn gọi điện thoại, ca ca nhất định ra đón .

      Dưới sảnh lầu , Lâu Đồng Đồng cùng bạn ký túc xá tán gẫu chuyện hàng ngày, các nàng cho rằng chẳng qua là party sinh nhật đơn giản, nghĩ tới long trọng như vậy. Trầm Nhất Nhất cũng tới, mang theo số bạn bè là người mẫu và ca sĩ, chỉ như vậy thôi, cũng đem buổi tiệc từ đơn giản thành long trọng. Lâu Thượng cùng Trầm Nhất Nhất ra chào hỏi khách khứa, Lâu Đồng Đồng bị ca ca đuổi lên lầu, bắt nàng đợi trong phòng của mình, hứa tối nay có bất ngờ cho nàng.

      "Người kia là ca sĩ Trầm Nhất Nhất? ? Ta hoa mắt phải ? !" Mạc Yến Yến rất hưng phấn rất kích động, bấm tay Tiểu Vũ.

      Tiểu Vũ nhìn kỹ hồi lâu, xác định : "Hình như đúng, kỳ thực trai Đồng Đồng Lâu Thượng có mở công ty IT, cũng được coi là nhân vật phong vân, kết hợp với Trầm Nhất Nhất cũng là chuyện có thể."

      Lúc này Trầm Nhất Nhất thối lui khỏi giới giải trí, tới tham gia party sinh nhật của Lâu Đồng Đồng cũng cố kỵ.

      Lâu Đồng Đồng đợi ở trong phòng buồn sắp chết, party sinh nhật của mình, lại phải ở trong phòng chờ bất ngờ, mở máy vi tính chơi trò chơi lại được, do dự trong chốc lát, nàng len lén xuống lầu.

      Cùng bạn cùng phòng chuyện, hỏi Tiểu Vũ có gặp Văn Hàn hay , Tiểu Vũ nhìn thấy. Lâu Đồng Đồng thất vọng, đại khái là rảnh tới đây. Buổi sáng mình buổi tối có việc, bất quá nhất định tận lực tới party.

      Lâu Thượng điều chỉnh micro chuẩn bị chuyện, Lâu Đồng Đồng thầm nghĩ nếu ca ca muốn cho mình bất ngờ, như vậy mình cứ chờ bất ngờ là được rồi. Nàng đường chạy khu vườn , nhìn thấy Văn Hàn ngồi ghế đá im lặng nhìn chằm chằm vào con chó săn đứng.

      Lâu Thượng mấy năm trước có nuôi con chó săn lớn, nuôi dưỡng lâu rồi, có được nhân tính. Bảo nó ngồi xuống, bảo nó vẫy cái đuôi, nó đều rất nhanh lĩnh ngộ ý tứ của Lâu Thượng mà làm theo. Chó săn lớn nhìn chằm chằm Văn Hàn, thỉnh thoảng há mồm gầm gào tiếng. Chủ nhân , thể để cho vào. . .

      Văn Hàn hiểu đây là Lâu Thượng ngăn cản a, liên lạc được với Lâu Đồng Đồng, như vậy đại khái là Lâu Thượng cố ý gây khó khăn, liền chỉ có thể ngồi trước khu vườn ,..., chờ Lâu Thượng cho phép, mới để cho con chó này cho vào.

      Lâu Đồng Đồng nhìn thấy sửng sốt hồi lâu, chạy nhanh lại đem cho săn đuổi chỗ khác. Văn Hàn giang hai cánh tay, khiêu mi, nàng hiểu ý, trực tiếp nhào vào trong lòng ngực của .

      Trong đại sảnh Lâu Thượng cảm ơn bạn bè đến dự, Lâu Đồng Đồng nghe trong chốc lát liền còn tâm tư gì, hỏi Văn Hàn: "Tại sao vào?"

      Văn Hàn hôn bên tai nàng, : " của em cho."

      "Làm sao có thể!"

      "Ngô, có thể hiểu được, nhất định là ghen tỵ với . Bảo bối muội muội lớn lên, có bạn trai, hề suốt ngày vây quanh chú ý , tựa như đột nhiên mất cảm giác về ưu việt. Mấy năm trước kia, em đều theo lớn lên, bây giờ em theo , nhất định thích ứng kịp."

      Lâu Đồng Đồng cảm thấy buồn cười, vặn vẹo uốn éo thân thể, làm cho tầm mắt của mình có thể nhìn thấy đại sảnh.

      Chó săn lớn đứng ở cách đó xa nhìn bọn họ, trong khu vườn mơ hồ có thể nghe được tiếng côn trùng kêu, trong party Lâu Thượng , chuẩn bị lên lầu tìm người. Bất quá Lâu Đồng Đồng sớm yên phận, người cũng mang điện thoại di động.

      "Váy của em. . ."

      Nàng nhíu mi, "Nhìn đẹp?"

      "Rất đẹp rất đẹp, chẳng qua là bộ ngực thấp chút."

      Lâu Đồng Đồng giọng quát lên: "Hướng ánh mắt đến chỗ khác.!"

      "Ngực."

      ". . ." Lâu Đồng Đồng đưa tay bấm , dùng chút lực, kết quả làm cho tay của đỏ mảng lớn.

      "Ai em cố ý." Nàng cười hì hì xoa bóp tay của , để che dấu tội lỗi của mình.

      bất động thanh sắc buông cánh tay ôm nàng ra, lại đem cánh tay đó đặt lên đầu gối nàng, bắt đầu xoa nắn, lại bắt đầu dịch lên từng chút. . .

      Lâu Đồng Đồng đè cánh tay tà ác đó lại, cau mày: "Cảnh cáo lần."

      Văn Hàn buồn cười, dịch sát vào nàng thêm chút nữa, ngậm môi dưới của nàng, chậm rãi gặm cắn, tay cũng tiếp tục sờ soạng lên, bất quá là dừng lại ở đầu gối trêu chọc, dường như vuốt ve.

      Cơ hồ là môi dán môi, làm bộ nghiêm túc : "Quá tam ba bận, vậy còn có hai cơ hội nữa."

      Lâu Đồng Đồng nghiêng nghiêng đầu, vừa định chặn câu "Nghĩ tốt a, có cơ hội", đầu bị cưỡng chế xoay lại, mắt nhìn mắt, lỗ mũi hướng về phía lỗ mũi, tiếp tục môi. Câu kia của nàng thành công ra miệng.

      "Vợ , sinh nhật vui vẻ."

      Lâu Đồng Đồng nhìn con ngươi xinh đẹp của , biết chút gì cho tốt, liền khẽ cười cười, hôn mặt của .

      "Vâng."

      "Lễ vật ở xe, đợi chúng ta cùng về mở?"

      Lâu Đồng Đồng rầu rĩ : " cho phép" Cha mẹ thường xuyên công tác bên ngoài, rất ít có nhà, quản thúc nàng chính là Lâu Thượng.

      Văn Hàn : " cần đồng ý, hôm nay sinh nhật em, em là lớn nhất."

      Lâu Đồng Đồng lúc này mới nhớ tới ca ca muốn cho mình bất ngờ, liên tục ngừng muốn từ đùi của trượt xuống. Tay của dùng chút lực, ngăn cản hành động của nàng.

      " em bây giờ nhất định tìm em, chúng ta vào thôi?"

      Văn Hàn liếc cái về party trong đại sảnh, : "Em nhìn, ràng là sinh nhật em, lại đem em bỏ quên, làm như đây mới là sinh nhật vậy. Nào có nhân vật chính có mặt, trai nhân vật chính thay thế chào hỏi khách khứa, tiến hành chủ trì party, đây là cái đạo lý gì?"

      Lâu Đồng Đồng : "Ách, là ca ca muốn cho em bất ngờ."

      Văn Hàn siết chặt mặt của nàng, ôn nhu: "Lão công cho em tổ chức sinh nhật , chúng ta phóng pháo hoa, phóng xong cùng về nhà. Ngày mai đúng lúc là thứ bảy, nếu em muốn ngủ có thể suốt đêm chơi trò chơi."

      "Ngày mai cần làm?"

      " cần. cùng em thức đêm, thế nào?"

      Lâu Đồng Đồng đối với đề nghị này rất động tâm, nghĩ trong chốc lát cắn răng gật đầu.

      "Vậy ca ca bên kia làm sao bây giờ? nhất định tức giận."

      "Ngô, đợi nhắn tin cho , cho biết em theo . thôi, xe của ở bên ngoài."

      Chờ Lâu Thượng thu tin nhắn này, Lâu Đồng Đồng cùng Văn Hàn lấy pháo hoa, đến khu ngoại thành cho phép phóng pháo hoa rồi. Lâu Thượng cực kỳ buồn bực, kết quả là chỉnh được , thậm chí lại để mang Đồng Đồng . Lâu Thượng vẫn ôm ảo tưởng, đợi đem muội muội mang đến nhìn nét mặt đè nén của Văn Hàn khi bị chó săn ngăn ở vườn ngăn chặn, sau đó còn có thể giễu cợt .

      Vùng ngoại thành có người nào, xe liền dừng ở ven đường, Văn Hàn tay nắm Lâu Đồng Đồng, tay ôm pháo hoa, : "Ở chỗ này sao."

      Lâu Đồng Đồng gật đầu: "Vâng!"

      Lâu Đồng Đồng đốt pháo hoa, chạy về bên cạnh , ngửa đầu nhìn bầu trời. Bên tai tiếng nổ mạnh chói tai, Lâu Đồng Đồng quay đầu nhìn người bên cạnh, vui vẻ cười lên. Nhớ tới lúc trước bọn họ còn chưa gặp mặt, nàng phụng bồi Tiểu Vũ đứng ở dưới lầu ký túc xá nữ sinh, gọi điện thoại, khi đó bầu trời pháo hoa nở rộ, sau này chúng ta mua tới phóng. Khoảng chừng trong trò chơi quen biết, qua lâu như vậy.

      Phóng pháo hoa xong, Lâu Đồng Đồng rất tận hứng, ôm cọ hai cái, : "Trở về chơi trò chơi!" Váy cổ hình chữ V vốn thấp, bây giờ lại cọ người , làm cho người nào đó toàn thân có chút nóng ran. . .

      Giày cao gót thành công làm cho chân nàng bị trặc, nữ nhân vì muốn đẹp, luôn phải hy sinh chút, Lâu Đồng Đồng vì hôm nay hy sinh rất nhiều. Nét mặt nàng cau lại chỉ kéo dài vài giây, tiện đà nhướng mày cùng làm nũng: "Em trặc chân, sư phụ ôm em ."

      ôm thôi, ôm cái liền xảy ra chút vấn đề. Văn Hàn cúi đầu nhìn đường cong thân thể nàng, trong tròng mắt bộc phát cảm xúc có cái gì đúng. Chờ Lâu Đồng Đồng chú ý đến, muộn.

      Đóng cửa xe, nàng còn chưa kịp nữa mê mang lát, bị đẩy nằm ghế ngồi. hôn đến mức làm cho nàng thở nổi nữa, oa oa, chân đau quá. . .

      Da cổ nhạy cảm bị nhàng liếm cắn, đôi tay trượt dần vào chiếc áo cổ chữ V, ngón tay ve vuốt khuôn ngực nàng. Lâu Đồng Đồng muốn rơi lê, cảm giác đau đớn cùng sung sướng có thể hình dung tình huống như thế sao? Nơi đó bị khiêu khích, cảm giác xa lạ ập tới giác quan của nàng, chân bị đè ép truyền đến trận trận đau đớn, tiếp tục hay để cho dừng lại, đây là vấn đề 囧 囧. . .

      Lúc môi cắm xương quai xanh của nàng, nàng hoàn toàn hỏng mất, hét to cầu xin tha thứ: "Chân em đau. . ."

      Văn Hàn hít hơi, cuối cùng lý trí vẫn tạm thời áp chế thú tính trong thân thể, môi của nàng hung hăng hôn cái , đỡ nàng ngồi dậy.

      " nhìn xem." Cởi giày cao gót xuống, tay của đè lên chỗ sưng đỏ chân nàng, nhướng mày hỏi: "Đau sao?"

      Lâu Đồng Đồng rưng rưng gật đầu: "Đau ."

      Mi tâm của cau lại, trầm mặc hồi lâu sau nghiêm túc : "Có thể thương tổn đến xương, đưa em bệnh viện."

      Nàng muốn rơi lê, vừa rồi lúc bắt đầu nên nhắc nhở , cũng phải tự trách mình thể chống cự dụ dỗ. . .

      Vốn đau như vậy, có thể do vừa rồi hai người ý loạn tình mê, đè chặt lên người nàng. Khi bác sĩ hỏi, lại thể bởi vì hai người củi khô lửa bốc thể khắc chế dục vọng, cho nên quên lãng đôi chân bị thương sao. Hoàn hảo nàng về sau vẫn đem lý trí gọi trở về. Nếu tiếp tục làm, đoán chừng chân nàng thể được nữa. . .

    2. Xù Xoăn

      Xù Xoăn Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      50
      Chương 50

      Trở về đăng nhập trò chơi, kênh thế giới cực kỳ ầm ĩ.

      Thẻ tin tức của Lục Đồng lan láo liên ngừng, Lâu Đồng Đồng mở từng cái, phát tất cả chỉ cùng chuyện. Kênh bang phái bàn luận càng sôi nổi hơn, ngay cả người bình thường ít khi mở miệng cũng phải góp vài lời. Lâu Đồng Đồng tìm hiểu, ra là Tử Tâm Nhi ở bang đối địch coi trọng Giản Sâm, cùng lão công mình Tử Phạm Nhi cưỡng chế ly hôn. Hai người này đặt tên acc như thế, cũng bởi vì ban đầu ước hẹn làm phu thê trong game. Cũng hiểu Tử Tâm Nhi rốt cuộc coi trọng Giản Sâm cài gì, mạnh mẽ đòi ly hôn, lại rút lui khỏi bang Vương Bá. Lâu Đồng Đồng đối với bang này phái đặc biệt có ấn tượng, dĩ nhiên chỉ là trong tên của nó thể ra vương khí bát phương, mà là những người ủng hộ Tư Thất Thất nhắm vào nàng, phần lớn đến từ cái bang này.

      『 bang phái 』 Phù Bình: "Khẩu khí của bọn họ rất lớn a, muốn bang chiến, tuyên bố đem bang chúng ta giết còn hai cấp, quyết bỏ qua. Khẩu khí này cuồng vọng!"

      『 bang phái 』 Phi nhất bàn đích cảm giác: "Chẳng lẽ chúng ta sợ sao, giết chết bọn họ!"

      『 bang phái 』 Băng Băng Tuyết Nhi: "Mọi người bình tỉnh chút!"

      『 bang phái 』 Giản Sâm: " xin lỗi mọi người, chuyện này ta tự mình giải quyết."

      Kênh bang phái vẫn ồn ào ngừng, Lâu Đồng Đồng hỏi Giản Sâm giải quyết như thế nào, trả lời, chỉ kêu nàng chú ý kênh thế giới.

      『 thế giới 』 Tử Tâm Nhi: ( gạt lệ ) Giản Sâm, ngươi tại sao thích ta? Ta vì ngươi cùng lão công ly hôn. Phạm Nhi, xin lỗi, ta thừa nhận ta là nữ nhân ra gì, ta xứng với ngươi, chúc ngươi tìm được thiên sứ chân chính của mình.

      Lâu Đồng Đồng biết gì, cũng chỉ có thể làm khách nhìn, trong trò chơi kết hôn ly hôn, chửi tiểu tam, mắng đạo tài khoản, mắng kẻ lường gạt, chuyện như vậy ngày thường thấy rất nhiều.

      『 thế giới 』 Sở Sở Khả Liên: Tử Tâm Nhi, ngươi vì người mới quen tuần lễ người lại cùng lão công ly hôn, Phạm Nhi quen biết ngươi hai năm rồi, ngươi bị quỷ ám?

      『 thế giới 』 Giản Sâm: cần nữa, tài khoản này ta chơi nữa, ngày mai bán tài khoản. Tử Tâm Nhi, coi như ta xin lỗi ngươi, lúc bắt đầu ta đem tình cảm vào trong game rồi. Kỳ thực cái tài khoản này là ta mua được, trong khoảng thời gian này cùng người trong bang Vô Song cùng nhau làm nhiệm vụ, hạ phó bản, ta rất vui vẻ. Vô Song các huynh đệ tỷ muội, tạm biệt. Nếu có duyên, có lẽ chúng ta có thể ở trong thực gặp gỡ.

      『 thế giới 』 Ngã Ba Thị Lý Cương: ta giết, Tử Tâm Nhi, kỳ thực Giản Sâm là nữ nhân.

      『 thế giới 』 Tử Tâm Nhi: ( gạt lệ ) kỳ thực ta cũng biết. . . Nhưng ta cũng cách nào tự kềm chế.

      Chuyện tới đây có thể coi là kết thúc, về sau Giản Sâm bán tài khoản, Tử Phạm Nhi suy nghĩ nếu lão bà của mình phải vì nam nhân cùng ly hôn, mà vì nữ nhân cũng coi như xong, lại theo đuổi Tử Tâm Nhi trở lại. Trong trò chơi giả giả, lại có bao nhiêu người được viên mãn. Nhân vật trò chơi phong thần tuấn lãng, thao tác siêu việt, nhưng có lẽ chỉ là gã nam nhân lôi thôi ngồi trong góc quán internet, lại có thể là nữ nhân chừng. Rất nhiều người đều , tin tưởng chuốc lấy thất bại.

      Lâu Đồng Đồng chống đầu nhìn chằm chằm Văn Hàn, nhìn trong chốc lát cảm khái : "Nếu ban đầu biết Lục Đồng chính là Lâu Đồng Đồng, biết Lục Đồng chân thực, tướng mạo, chắc thích em phải a."

      Văn Hàn suy tư chút, ở trong ánh mắt mong chờ của nàng thành thực : " biết, có lẽ ."

      Lâu Đồng Đồng mất hứng, đánh hai cái, tức giận: "Chẳng lẽ tâm hồn đủ tốt đẹp sao? ! Tâm hồn tốt đẹp của em chẳng lẽ thể đánh động tới sao? Tối nay ngủ ghế sa lon!"

      ôm nàng, ủy khuất: "Ghế sa lon rất lạnh."

      "Lạnh cũng phải ngủ! được chạm vào em!"

      " chạm em, chạm ai."

      Nàng hừ hừ hai tiếng: "Muốn chạm ai chạm, em bây giờ nhìn rồi, em chính là rất hối hận!"

      hôn tóc nàng, ôn nhu: "Đồng Đồng, muốn thế nào cứ việc thẳng, nghe theo em. hối hận, sau này cũng hối hận. Cùng em nhìn mặt trời mọc, mặt trời lặn, qua từng cái bản đồ trong trò chơi, cho dù Thệ Thủy khô cạn, núi Ngọc Phong Lâm sụp đổ, trò chơi đóng cửa, chúng ta vẫn chung chỗ. Em được ?"

      Lâu Đồng Đồng ôm , hài lòng cười : "Được, cài này cũng tồi."

      Lâu Thượng hẹn Lâu Đồng Đồng ăn cơm, Trầm Nhất Nhất ngồi ở bên cạnh.

      Lâu Thượng : "Đồng Đồng, ta cùng Nhất Nhất chuẩn bị kết hôn."

      Lâu Đồng Đồng kinh ngạc, sau lập tức cười lên: ", chúc mừng, sau này mẹ cũng mãi thúc giục ."

      Trầm Nhất Nhất sờ sờ lỗ mũi, : "Bác thúc dục kết hôn?"

      Lâu Thượng gật đầu.

      Trầm Nhất Nhất : " phải lấy em là để đối phó với mẹ của chứ."

      Lâu Thượng bất đắc dĩ: " có, muốn cùng em qua cả đời."

      Lâu Đồng Đồng cúi đầu làm bộ chơi điện thoại di động, kì thực vẫn nghe bọn chuyện.

      Trầm Nhất Nhất : " hiểu thích em ở điểm nào."

      Lâu Thượng : " vẫn luôn cho rằng em coi trọng trước."

      Trầm Nhất Nhất tiếp tục: "Kỳ thực em cũng biết nhìn trúng cái gì, đám cưới này vẫn tiến hành?"

      Lâu Đồng Đồng 囧, hai người vẫn luôn thương theo cách quỷ dị như vậy? Ca ca giống như dỗ dành Nhất Nhất tỷ, dường như bàn chuyện hợp đồng, có chút công thức hoá.

      Lâu Thượng : "Dĩ nhiên ! với Đồng Đồng."

      Trầm Nhất Nhất đáp: "Được rồi."

      Lâu Đồng Đồng tìm lấy cớ rời , chuyện tình cảm của ca ca, chính ràng. Lúc bước vào Lâu Đồng Đồng chú ý tới ca ca khiển trách Trầm Nhất Nhất, nàng thế nào cứ quên mất uống thuốc. Lâu Đồng Đồng nghĩ hai người này, có thể trong lòng rất quan tâm đối phương, nhưng đều có tự tôn, thích đem tình cảm trong lòng ra.

      Ca ca muốn kết hôn, Lâu Đồng Đồng cao hứng, nàng gọi điện thoại cho Văn Hàn, gọi ra uống rượu.

      Chân của nàng mới khỏi, vừa lúc hôm nay có thể tới cùng ca ca ăn cơm. Tâm tình tốt khỏi uống thêm chút rượu, nàng uống nhiều liền rơi hôn mê.

      xe taxi nàng còn yên tĩnh, về đến nhà lại được như vậy. Nàng chỉ ôm Văn Hàn buông tay, lại loạn cởi quần cáo của , ồn ào muốn ngủ ... Về sau nha, người kia nhịn được, rất thuận lý thành chương mà đem nàng ăn sạch .

      Ở trong phòng tắm nàng hoàn toàn tỉnh rượu, xoa xoa vặn vẹo cái eo của mình. lại tha, mới đầu hai người chỉ ôm mà thôi, nàng giãy giụa từ chối hai cái, bất quá có lần thứ nhất có lần thứ hai. Đối với lần đầu tiên có ấn tượng gì, lần thứ hai đối với Lâu Đồng Đồng mà ấn tượng liền khắc sâu. Nàng cảm thấy chân tê dại, muốn tiếp tục, muốn đẩy ra lại bị tay của chế trụ, lại nghiêng người hôn cổ, hôn môi, lại hôn lỗ tai nàng, : "Ngoan, nên cử động."

      Lâu Đồng Đồng chỉ cảm thấy hai chân càng thêm tê rần, ngón tay bấm bấm tay của , ý bảo dừng lại, nhưng người kia nào có theo ý nàng.

      "Tê. . . Em có chuẩn bị tâm lý tốt. . ." Lâu Đồng Đồng rưng rưng nhìn .

      Văn Hàn hôn lên đôi mắt của nàng, : "Cũng lần thứ hai, còn chuẩn bị tâm tư làm cái gì."

      ", phải là lần đầu tiên sao. . ."

      "Lúc ở phòng ngủ là lần đầu tiên."

      ". . ."

      Toàn thân như có ngọn lửa làm cho nàng vô cùng khó chịu, vẫn còn trong thân thể của nàng, so với lần đầu tiên trong phòng ngủ, lần này nàng hoàn toàn thanh tỉnh. Nhìn hai người cùng lõa thể, Lâu Đồng Đồng nghĩ, nếu mình uống say, tối nay mình có thể hay cùng làm.

      dừng lại hỏi: "Rất khó chịu?"

      Nàng lắc đầu: " có."

      Đại khái phát giác trạng thái nàng vẫn còn có chút thanh tỉnh, dựa sát mãnh mẽ hôn môi nàng, từng chút chút ăn sạch . đường từ cổ hôn đến ngực của nàng, tay của đồng thời chầm chậm vuốt ve phía sau lưng trơn bóng của nàng, phương thức có chút sắc * chuyên nghiệp.

      Lâu Đồng Đồng ngửa đầu, giọng đứt quãng : " bình thường nhất định nhìn AV ít a."

      hung hăng chuyển động, làm cho nàng càng ngừng hút khí.

      "Ngô, có nhìn."

      hài lòng nàng thanh tĩnh, bắt đầu ôn nhu như vậy, bức bách nàng trầm luân.

      Sáng hôm sau tỉnh lại, Lâu Đồng Đồng quay đầu nhìn người ngủ yên bên cạnh, dùng chăn che che mặt mình.

      Chấp nhận thực tế a chấp nhận thực tế, tối hôm qua bị phá thân. Kỳ thực ý định này vẫn luôn tồn tại trong nàng, nếu phải bị trẹo chân, có lẽ xảy ra lâu rồi.

      Văn Hàn chuyển động, mở mắt nhìn nàng, đem nàng ôm trở lại trong ngực.

      : "Đồng Đồng, tối hôm qua em uống rượu say, rất chủ động."

      Lâu Đồng Đồng tiếp tục nghĩ che mặt, còn mặt mũi thấy người khác.

      Văn Hàn kéo kéo chăn, ở trán nàng hôn cái, ôn nhu: " rất thích."

      Nàng rầu rĩ : "Lần sau em tuyệt đối uống rượu!"

      Thứ sáu tan lớp, Lâu Đồng Đồng thu thập xong đồ ra khỏi cổng trường, Văn Hàn tới, dựa vào chiếc xe dừng ở bên cạnh. Nàng chạy tới gần, phía sau chiếc Audi nhấn còi.

      "Muội muội!"

      Lâu Đồng Đồng quay đầu lại nhìn, thấy đầu ca ca từ trong cửa xe nhô ra. Nàng kinh ngạc: "Ca, sao lại tới đây?"

      "Đương nhiên là đón ngươi về nhà, thế nào, muốn theo ta?"

      Lâu Đồng Đồng khó xử: " cần, bọn em chẳng qua là muốn ra ngoài ăn cơm. "

      Lúc này Văn Hàn xuống xe tới, đỡ cửa xe Lâu Thượng, khiêu mi: "Cùng ăn bữa cơm?"

      Lâu Thượng "Hừ" tiếng, : "Muội muội, ngươi theo ta hay là cùng ?"

      Lâu Đồng Đồng bất đắc dĩ: "Ca."

      Văn Hàn ôm ôm nàng : "Được rồi, em cùng thôi, em cũng rất lâu rồi về nhà. Tối nay điện thoại cho , tới đón em."

      Lâu Thượng căm tức, : "Ta cho phép các ngươi ở chung, Lâu Đồng Đồng, thu dọn đồ đạc đem về nhà cho ta. Trưởng thành rồi đúng , lại cùng nam nhân ở chung, vẫn gạt ta, trở về xem ta như thế nào thu thập ngươi."

      Lâu Đồng Đồng sợ nhất phải là cha mẹ, mà là ca ca. Từ chính là ca ca trông coi nàng, để cho trèo tường leo cây, để cho cùng nam hài tử lêu lổng. Về sau lên đại học, nàng ở trong ký túc xá, cuối tuần mới về nhà lần, thời gian Lâu Thượng quản thúc nàng liền ít rất nhiều. Dĩ nhiên, nàng nhất cũng là ca ca. Nàng chính là theo phía sau ca ca mà lớn lên.

      Văn Hàn cũng ngại, đối với Lâu Thượng : "Lâu Thượng, xem ra ngươi quá tin tưởng ta, dứt khoát chọn ngày, ta cùng Đồng Đồng kết hôn."

      Lâu Thượng : "Gấp cái gì, Đồng Đồng còn , ngươi nhất định thích hợp với nàng nhất, ta còn muốn xem lại. "

      Văn Hàn : "Có thích hợp hay là do nàng định đoạt. Đồng Đồng, cho em biết, sao?"

      Lâu Đồng Đồng cảm thấy cảnh tượng lúc này rất quỷ dị, nàng nhìn Văn Hàn, lại nhìn Lâu Thượng, : "Ha ha, em đói bụng, cùng ăn cơm ?" Cả hai người đều thể đắc tội, chỉ có thể đem đề tài chuyển hướng..

      Văn Hàn nhìn nàng lát, làm cho trong lòng nàng cảm thấy rất tội lỗi. Lâu Đồng Đồng chạy đến ôm cánh tay của , thấy cười , lúc đó mới thả tâm.

      Cuối cùng cùng Lâu Thượng thỏa hiệp, theo bọn họ cùng ăn cơm. Lâu Đồng Đồng cũng biết gần đây mình rất ít ở cùng nơi với ca ca, nàng luôn theo Văn Hàn ở chung chỗ. bàn cơm nàng nghiêng về ca ca, khó tránh khỏi liền lạnh nhạt Văn Hàn. Văn Hàn ngoài mặt giữ nụ cười yếu ớt, kỳ thực trong lòng rất cao hứng. Mới vừa rồi hỏi Lâu Đồng Đồng câu kia, nàng lại dám đem đề tài chuyển hướng.

      Lâu Đồng Đồng lên phòng vệ sinh rửa tay, Văn Hàn cho Lâu Thượng làm công tác tư tưởng, "Lâu Thượng, Đồng Đồng sớm muộn gì cũng phải gả cho ta, ngươi hãy thích ứng . Ngươi phải là có Trầm Nhất Nhất sao, đừng tới cùng ta đoạt Đồng Đồng."

      Lâu Thượng : "Nhất Nhất có biểu muội, kết hôn rất sớm, bây giờ nháo ly hôn. Đồng Đồng là em ruột ta! Ở trong trò chơi ta nhúng tay vào thôi, thực tế lại giống, ta lo lắng nàng bị thương tổn."

      Văn Hàn : "Ta biết. Yên tâm, ta rất nghiêm túc. Ngươi cảm thấy còn có người khác thích hợp với Đồng Đồng hơn ta sao, lui lại bước, cho dù có, cũng chậm, ta sớm ở trong lòng nàng."

      Buổi tối Lâu Thượng về nhà mình, Lâu Đồng Đồng theo Văn Hàn trở về. Lúc chiều nàng trả lời câu hỏi kia, nàng cho là nhớ trong lòng, ai biết kỳ thực nhớ kỹ . hung hăng nghiền ép nàng cả đêm, làm xong còn ôm nàng hỏi hay .

      Lâu Đồng Đồng nào dám , kỳ thực rất , ngủ ở trong lòng ngực của gật đầu, : ", rất ."
      tart_trung thích bài này.

    3. Xù Xoăn

      Xù Xoăn Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      50
      Chương 51

      Tư Thất Thất ở trong trò chơi lần nữa kết hôn, liền làm đơn giản so với lần đầu tiên rất nhiều. kênh thế giới liên tục xoát ra thông báo hôn lễ của nàng và Giản Sâm, lúc này mọi người mới biết hoa khôi thầm tái hôn.

      Lâu Đồng Đồng nhìn thông báo hệ thống tự động phát ra, chỉ cười cười, chúc mừng vài câu. Nàng biết Chúc Cửu mua tài khoản Giản Sâm, muốn theo Chu Tư Thất cùng nhau chơi võng du. Trải qua thời gian tìm hiểu, Chúc Cửu chơi cũng lên tay, lập tức cầu hôn cùng Chu Tư Thất.

      ID có thể luôn tồn tại, nhưng ngoạn gia đằng sau nó có lẽ cũng đổi vài lần. Đôi khi ở Giang Nam trấn gặp Giản Sâm cùng Tư Thất Thất, Lục Đồng chào hỏi bọn họ, lẫn nhau phát ra cái nét mặt biểu cảm thấy, sau đó xoay người rời khỏi. Lục Đồng cách mãn cấp còn xa, nhưng nếu Dịch Thủy Thanh Hàn online, Lâu Đồng Đồng đăng nhập trò chơi cũng biết làm gì, liền đem tài khoản treo máy, làm chuyện khác.

      * *

      *

      "Đồng Đồng, giúp chị xem, thế nào?" Trầm Nhất Nhất mặc áo cưới, hỏi Lâu Đồng Đồng.

      Lâu Thượng chuẩn bị cùng Trầm Nhất Nhất kết hôn, ngày tổ chức hôn lễ cũng chọn xong.

      Lâu Đồng Đồng ngắm nghía, khen ngợi: "Rất đẹp nha, chị dâu dáng người chuẩn, mặc cái gì cũng thấy đẹp mắt!"

      Trầm Nhất Nhất xoay vài vòng, cười : "Nếu Đồng Đồng cũng chọn cái , chừng em cũng sắp kết hôn rồi."

      Thợ tạo mẫu bên cạnh cười híp mắt bắt đầu kích động Lâu Đồng Đồng chọn áo cưới, nàng dứt khoát phẩy tay, : "Em thể nhanh như vậy, em còn chưa nghĩ tới kết hôn sớm thế, tối thiểu cũng phải chờ tới 26, 27 tuổi."

      Trầm Nhất Nhất nheo mắt : "Vậy quá muộn rồi, Văn Hàn nhất định đợi."

      Thợ tạo mẫu kích động Lâu Đồng Đồng chọn áo cưới càng thêm nhiệt liệt, "Đúng a đúng a, muội muội hãy cùng chị dâu cùng nhau chọn áo cưới, đợi đem người kêu đến xem, chừng thấy ngươi mặc áo cưới xinh đẹp như vậy, lập tức cầu hôn ."

      Lâu Đồng Đồng 囧, Văn Hàn đại khái là thể nào cùng nàng cầu hôn. sớm kêu nàng là "Lão bà", hơn nữa gần đây tà ác giường sớm dụ dụ dỗ dỗ nàng gọi mình là lão công. Vốn là nha, chẳng qua là phu thê trong trò chơi, Lâu Đồng Đồng cảm giác mình vẫn là tiểu nương trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, gọi "Lão công", thành ra mình đột nhiên già rồi. Nàng muốn kêu, bất quá thực tế nàng bị bức bách gọi "Lão công" vô số lần. Nếu Lâu Đồng Đồng bất mãn với : " vẫn chưa cầu hôn em." Có thể chỉ nhàn nhạt phun ra câu: "Cũng là lão phu lão thê, còn cầu với hôn cái gì =.=."

      Trầm Nhất Nhất thấy nàng ngẩn người, cầm áo cưới bên cạnh, đem nàng đẩy hướng phòng thử áo, : "Em cũng thử cái , cho chị nhìn xem cái nào đẹp hơn."

      Lâu Đồng Đồng cúi đầu nhìn áo cưới trong tay, do dự trong chốc lát, vào phòng thử áo.

      Nàng thay xong áo cưới rồi ra, Trầm Nhất Nhất lôi kéo nàng tới trước gương, cười : " tệ, so với rất nhiều nữ minh tinh mặc áo cưới còn đẹp hơn nhiều, để chị lấy điện thoại di động giúp em chụp tấm."

      Mặc áo cưới vào người, ra có cảm giác sắp phải gả ra ngoài, Lâu Đồng Đồng xoay người muốn nhanh chóng trở lại phòng thử áo thay, Trầm Nhất Nhất lấy điện thoại di động, kéo nàng ra trước gương.

      Trầm Nhất Nhất : "Chị gởi cho Văn Hàn xem."

      Lâu Đồng Đồng ngăn cản: "Nhất Nhất tỷ, đừng mà, có cơ hội chính em mặc cho thấy."

      Trầm Nhất Nhất gật đầu: "Ha ha, ra là vậy."

      Trầm Nhất Nhất vừa mới chọn xong áo cưới, Lâu Thượng liền lái xe tới đón người, Lâu Đồng Đồng muốn mình phụ cận dạo chút, theo bọn họ cùng nhau trở về.

      Nhớ tới cái chén uống nước Văn Hàn cẩn thận bị vỡ, nàng vào siêu thị mua cái. kệ có cặp chén nhìn rất vừa mắt, nàng gọi nhân viên lấy xuống ngắm. Trước kia mua đồ đều là mua cho người, bây giờ lại có thói quen mua cặp. Nhớ hồi hay cùng Tiểu Vũ dạo phố, nàng rất ít khi chú ý y phục của nam nhân, bây giờ giống với lúc trước, nàng thấy cái nào đẹp, ngắm thêm vài lần, nếu cảm thấy thích hợp Văn Hàn, liền mua trở về. Dù sao chưa bao giờ ghét nhiều y phục, chỉ ghét y phục đẹp mà thôi.

      Tùy tiện dạo trong chốc lát, Lâu Đồng Đồng gọi taxi trở về nhà trọ.

      Dùng chìa khóa mở cửa, Lâu Đồng Đồng còn chưa vào mấy bước, liền ngây ngẩn cả người, thấy mẹ của Văn Hàn ngồi ở phòng khách xem ti vi.

      Trong ti vi hình như phát phim thần tượng, Lâu Đồng Đồng có thể nghe thấy nữ chính cười lanh lảnh. Thoáng suy nghĩ chút, Lâu Đồng Đồng dứt khoát tiến vào.

      "Bác ." Lâu Đồng Đồng cười cười, cầm đồ trong tay cất kỹ.

      Mẹ Văn Hàn gọi là Đàm Lan Chi, lần trước Lâu Đồng Đồng ghé thăm nhà họ lần, Đàm Lan Chi nữ sĩ bình thường thích nhất chính là xem phim thần tượng, trong TV lúc này trình diễn cuộc tình tay ba vô cùng 囧 囧, Đàm Lan Chi nữ sĩ cả người vẫn chìm đắm ở tình tiết trong phim, thể tự kềm chế, nét mặt cũng có chút 囧 囧.

      Lâu Đồng Đồng trong lòng thấp thỏm, nàng rất ít cùng trưởng bối chung đụng, cũng biết làm sao có thể để trưởng bối vui vẻ. Bây giờ bác đáp lại câu chào của nàng, biết có phải hài lòng về nàng hay .

      Đàm Lan Chi nhìn ti vi thở dài, cuộc tình tay ba cái gì, là 囧 囧.

      Lâu Đồng Đồng nhìn ti vi, mở miệng lần nữa: "Bác , bác tới lâu chưa? Con lại hay, sớm biết như thế trở về sớm."

      Đàm Lan Chi tựa hồ mới chú ý tới nàng, : " có chuyện gì, tới đây cùng xem, con ở đây quen chưa?"

      Lâu Đồng Đồng cả người đều có chút mộng, lời của bác tựa hồ có tầng ý tứ khác? Trước kia cha mẹ Văn Hàn cũng có ý phản đối mãnh liệt bọn họ sống chung chỗ, bác đối với nàng cũng coi như nhiệt tình, là bởi vì khi đó cùng Văn Hàn đương, bây giờ đại khái quan hệ đến chuyện kết hôn sao?

      "Vâng, quen ạ." Lâu Đồng Đồng dám nhiều lời, lúng ta lúng túng trả lời.

      "Được rồi, Đồng Đồng bây giờ cũng sắp tốt nghiệp phải ?"

      Lâu Đồng Đồng gật đầu, : "Bây giờ cháu năm thứ tư, còn có học kỳ tốt nghiệp."

      Ti vi lại chiếu tiếp, Đàm Lan Chi đột nhiên lại , làm cho Lâu Đồng Đồng càng thêm thấp thỏm bất an.

      "Ai, trẻ tuổi tốt, bất quá người trẻ tuổi bây giờ cũng rất lỗ mãng." Đàm Lan Chi nhìn TV cảm thán.

      Lâu Đồng Đồng cũng muốn khóc, đây là bọn họ ở chung quá lỗ mãng sao? Bất quá trước đây phải mẹ , bác hỏi có muốn cho bọn họ đính hôn trước hay sao, về sau chuyện này cũng đề cập tới nữa, bây giờ bác đối với nàng hài lòng?

      Từ trước đến giờ quan hệ mẹ chồng nàng dâu cực kỳ trọng yếu, có thể Lâu Đồng Đồng từ cũng rất ít nhìn thấy cha mẹ, bình thường ít cùng trưởng bối tiếp xúc, nàng cùng Văn Hàn chung chỗ, cũng nghĩ tới muốn lấy lòng mẹ chồng tương lai gì đó.

      Lâu Đồng Đồng cúi đầu lời nào, Đàm Lan Chi : "Di, tiểu Hàn mua có ít đồ lâu mà như vậy, ti vi cũng chiếu xong." Vừa dứt lời, tập phim truyền hình cũng vừa kết thúc, Đàm Lan Chi nhìn về phía Lâu Đồng Đồng, đứa con dâu này càng nhìn càng hài lòng, liền lôi kéo Lâu Đồng Đồng loạn thất bát tao số việc nhà. Lâu Đồng Đồng vẫn nhớ tới vẻ mặt 囧 囧 của bác mới vừa rồi, cảm thấy Đàm Lan Chi nữ sĩ nhất định là muốn uyển chuyển biểu đạt thứ gì đó, tỷ như muốn Văn Hàn nhà bọn họ cưới minh tinh, chừng tổ huấn nhà bọn họ là như thế, muốn cải thiện đời sau.

      Kỳ thực Lâu Đồng Đồng nghĩ những thứ này, là có chút lan man, vừa rồi Đàm Lan Chi thuần túy chỉ là đắm chìm trong cuộc tình tay ba mà thể tự kềm chế.

      Đàm Lan Chi cùng Lâu Đồng Đồng hàn huyên trong chốc lát, nhìn lên lúc cảm thấy còn sớm, : "Mới ngồi lát, liền trễ thế này, ta phải trở về, thể chờ tiểu Hàn được nữa, có rãnh rỗi cùng nhau trở về bên nhà ăn cơm, kể từ khi ra ở riêng ta cũng rất hiếm thấy ."

      Lâu Đồng Đồng chỉ cười cười, gật đầu.

      Vừa tiễn bác , nàng tâm tình phức tạp ngồi ngẩn người suy nghĩ lâu, Văn Hàn đúng là rất ít mang nàng về nhà. Kỳ thực cũng có thể thế này, đương nha, trưởng bối trông nom, về phần kết hôn, nhất định phải nhúng tay.

      Bá mẫu đại khái thích nàng.

      Lâu Đồng Đồng càng nghĩ càng buồn bực, cho Văn Hàn lưu tờ giấy, về nhà.

      Bởi vì nàng xuất ở nhà, Lâu Thượng rất giật mình, nàng thoạt nhìn cũng cao hứng, Lâu Thượng đoán là nàng cùng Văn Hàn cãi nhau giận dỗi, cũng nhiều lời. Lâu Thượng ôm lấy nàng, : "Hình như gầy ."

      Lâu Đồng Đồng : " biết."

      Lâu Thượng : "Có đói bụng ? nấu mì cho em."

      Lâu Đồng Đồng lắc đầu: "Em muốn ăn, em lên lầu trước."

      Lâu Thượng : "Nếu về nhà, nhân tiện ở thêm mấy ngày ."

      Nàng gật đầu, "Vâng, vậy sau khi kết hôn có chuyển ?"

      Lâu Thượng : "Nếu như ngay cả cũng chuyển , vậy nơi này ai ở? Ba mẹ thường xuyên về nhà, cùng Nhất Nhất sau khi kết hôn liền trực tiếp ở đây, em dọn về ở đây cũng có người ở. Phòng ốc rộng, nhiều người càng thêm náo nhiệt. Nhất Nhất công tác bận rộn cố định, chỉ có người, quá nhàm chán."

      ", vậy sau này em ra ngoài nữa, em về nhà ở" Lâu Đồng Đồng ôm trai nghẹn ngào, nàng trước kia cuối tuần còn thường xuyên về, nhưng kể từ khi tới chỗ Văn Hàn, liền rất ít trở lại. Nàng cảm thấy mình đứng lập trường của mà suy nghĩ, vì ở cùng Văn Hàn rất thoải mái, nhưng lại nghĩ rằng trai trước nay có mình nàng, rất đơn.

      Lâu Thượng sờ sờ tóc của nàng, : "Văn Hàn nhất định đồng ý. Thôi , sau này có rãnh rỗi liền về thường xuyên hơn."

      Lâu Đồng Đồng : ", lúc chị kết hôn em muốn nháo động phòng."

      Lâu Thượng: "Hmm, được, chỉ cần em cao hứng."

      Lâu Đồng Đồng lên lầu trở về phòng, Văn Hàn gọi điện thoại tới hỏi, sao lại đột nhiên về nhà ở, nàng ỉu xìu ỉu xìu trai muốn nàng trở về.

      Lúc hơn 11 giờ, Văn Hàn lại gọi tới, Lâu Đồng Đồng nhớ tới những lời hôm nay bác mà muốn khóc, ngơ ngác nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, tiếp điện thoại của . Tiếng chuông ngừng, nàng tự chủ muốn gọi lại, cuối cùng nhịn xuống, bấm bấm lấy hình của trong điện thoại ra xem, nhìn trong chốc lát, đánh răng ngủ.

      Hàng đêm cũng giờ này, lúc nàng trở mình tìm kiếm ôm cánh tay , sau đó tiếp tục ngủ. Tối nay có vòng tay ấm áp ôm nàng, có chút quen, đôi mắt vẫn mở thao láo, muốn ngủ, nàng dứt khoát bò dậy lên mạng.

      Văn Hàn QQ lại online, Lâu Đồng Đồng nhìn lại thời gian, hơn 3 giờ sáng, giờ này còn chưa ngủ?

      đến phút, gửi tin đến: lão bà ~

      Lâu Đồng Đồng gửi lại: Sao vẫn chưa ngủ ? Ngày mai cần làm?

      trở lại: Biết làm sao, em có ở đây, dường như ngủ được.

      Nàng suy nghĩ chút, vẫn là đem thấp thỏm của mình cho biết: bác dường như thích em.

      Chuông điện thoại di động lập tức vang lên, Lâu Đồng Đồng cắn răng, tiếp điện thoại của .

      "Đồng Đồng, em đột nhiên muốn về nhà, lí do là vì vậy?"

      Lâu Đồng Đồng cảm thấy bác thích mình, có chút muốn khóc. Nếu bác muốn bọn họ ở chung chỗ, làm sao bây giờ? Có thể nàng phải là mẫu con dâu lý tưởng trong suy nghĩ của bác .

      thở dài, : "Ai, đừng loạn tưởng, mẹ rất thích em, bà hôm qua còn hỏi , chúng ta đính hôn trước hay là thế nào, cần làm phiền, trực tiếp kết hôn là được rồi. Lão bà, em suy nghĩ miên man như vậy, thực hoài nghi mình cho em đủ cảm giác an toàn."

      Lúc này gần sáng, nghe được như vậy, nàng càng thêm muốn khóc, qua lúc lâu mới : "Vậy tại sao bình thường rất ít mang em về nhà ăn cơm, mẹ của nhất định thích em rồi."

      : "Vậy ngày mai liền dẫn em về nhà ăn cơm. Trước kia rất ít dẫn em , là bởi vì nhà cách nhà trọ bên kia có chút xa, mà bình thường trong ngày lễ, cả nhà qua nhà ông nội, có nhà."

      Lâu Đồng Đồng cúi đầu trả lời: "Dạ."

      Văn Hàn ôn nhu: "Đừng loạn tưởng a, ngủ."

      Lâu Đồng Đồng ngoan ngoãn gật đầu, gật xong mới nghĩ nhìn thấy, : "uhm, bận rộn chuyện gì cũng nên ngủ sớm chút."

      "Được, ngủ ngon."

      "Ngủ ngon."

    4. Xù Xoăn

      Xù Xoăn Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      50
      Chương 52

      Lâu Đồng Đồng chỉ chỉ vào đàn dương cầm, ôm thắt lưng làm nũng : " đánh đàn cho em nghe, được hay ?"

      Văn Hàn gật đầu, ngón tay thon dài đặt ở phím đàn.

      Đàn dương cầm đặt gần khung cửa kính sát đất, toàn bộ ánh sáng chiếu lên người , im lặng cúi đầu thử .

      Phảng phất như lúc ban đầu gặp nhau, chuyên chú khảy đàn, nàng chống cằm, nghe đến mê mẩn. Hồi tưởng lại đoạn thời gian vừa qua, nghĩ tới sau này triền miên cùng tương tư. Lâu Đồng Đồng cảm thấy gặp được , là chuyện tốt đẹp nhất.

      hồi kết thúc, Văn Hàn buồn bã: "Chiếc đàn này theo lâu rồi, khi còn bé nhìn thấy bộ dáng ba ba đánh đàn dương cầm rất đẹp, liền ngừng tập luyện bắt trước ông ấy. Rất nhiều người cùng ba ba rất giống nhau, cả ngoại hình lẫn tính cách, mà thứ duy nhất giống, chính là thích chơi game còn ông ấy ."

      Lâu Đồng Đồng ôm cánh tay lắc lắc: "Vậy nếu ngay cả sở thích cũng học ba , vậy em kỳ thực ba sao?"

      Văn Hàn có chút vô lại khiêu khích người của nàng, thản nhiên : "Nếu là như vậy, mẹ có thể đánh em, em vẫn là ngoan ngoãn được rồi."

      Lâu Đồng Đồng chớp chớp hai mắt, liếc qua ngón tay của , kỳ thực nàng vẫn muốn tay của gần thêm nữa.

      dường như nhìn thấu tâm tư của nàng, khẽ nâng cằm, ngón tay chuyển qua khóe miệng của nàng, ái muội vuốt ve đôi môi nàng.

      Lâu Đồng Đồng mồ hôi, : "Ban ngày thể cùng em phát xuân a."

      Văn Hàn hắc tuyến, : "Xem buổi tối thu thập em."

      Lâu Đồng Đồng: ". . ."

      Hai người cứ như vậy yên lặng dựa vào chung chỗ ngồi trong chốc lát, Văn Hàn : "Đồng Đồng, chúng ta đính hôn trước , thế nào?"

      Lâu Đồng Đồng lắc đầu: " phải phiền toái sao."

      : " đem đề nghị của mẹ suy nghĩ chút, mặc dù mẹ cũng , em vẫn cảm thấy mẹ thích em, mà cũng yên tâm." Lúc trước Đàm Lan Chi nữ sĩ đem ý tứ biểu đạt rất ràng, chỉ cần con thích, nàng liền thích.

      Nàng : "Ách, em bảo đảm lần sau loạn tưởng, gặp chuyện lên tiếng hỏi trước được rồi"

      Buổi tối Lâu Thượng gọi điện thoại tới, hỏi nàng có trở về hay , nàng mình tới chỗ Văn hàn. Lâu Thượng bất đắc dĩ, là biết, tối hôm qua em sau này về nhà ở, chỉ mà thôi. Văn Hàn tùy tiện dụ dỗ nàng chút, nàng liền vui vẻ. Lâu Đồng Đồng bị ăn gắt gao, sau này biết nàng có còn nhớ mình có trai là .

      Lâu Thượng thở dài, nhìn nàng có thể nhận ra, Văn Hàn đối với nàng cũng là tâm.

      Phòng của Văn Hàn ở lầu ba, ba mẹ ở lầu hai, lầu có làm điều xằng bậy gì đó, dưới lầu căn bản biết.

      Lâu Đồng Đồng vốn muốn lên sân thượng ngắm sao, bất quá trong thành thị ô nhiễm quá nặng, căn bản thể xem được, chỉ có thể làm tư thế nhìn sao, bộ dạng nhìn sao.

      Văn Hàn vuốt vuốt thái dương, bộ dạng mỏi mệt: "Tối hôm qua ngủ muộn, bây giờ mệt, em mệt à?"

      Lâu Đồng Đồng lắc đầu: " mệt."

      : "Vậy dựa vào đây ngủ, nhìn đủ rồi gọi dậy."

      Nàng gật đầu, nhìn tựa vào ghế sa lon nhắm mắt nghỉ ngơi. Xem chừng đại khái ngủ thiếp , nàng cũng nhìn cảnh sắc bên ngoài đủ rồi, nhàng di chuyển, ngồi xổm xuống trước mặt .

      "Ai, chính là họa thủy mà. Em ngày hôm qua còn cùng trai sau này về nhà, bây giờ lại cùng ở cùng , ở nhà , trai em nhất định hận chết được!" Nàng giọng lẩm bẩm, ngón tay đụng đụng mặt của .

      lát sau, nàng thỏa mãn: " cũng mệt thành như vậy, xem làm thế nào thu thập được em. Cắt, còn phải đủ khí lực sao."

      đột nhiên khẽ cười tiếng, đưa tay lôi nàng cái, nàng liền té người , hơn nữa tư thế cực kỳ thuần khiết.

      "Khí lực thu thập em vẫn phải có, tối nay cho em ở phía ?"

      Lâu Đồng Đồng vùng vẫy ngồi dậy, bắt tréo chân ngồi người , dứt khoát lắc đầu: "Lần sau lần sau , ba mẹ còn ở dưới lầu."

      kéo nàng càng thêm gần sát mình chút, thấp giọng: " sợ, nhà hiệu quả cách rất tốt."

      "Vậy cũng được."

      nhàng cắn lỗ tai của nàng: "Cho em ở phía , cơ hội khó được, em xác định nắm lấy?"

      "Đa tạ đa tạ, cần!" Kỳ thực tối qua nàng đêm ngủ ngon, bây giờ bắt đầu mệt rã rời.

      ôm lấy nàng hướng phòng ngủ tới, : "Vậy em vẫn là ở phía dưới . nên cố gắng giãy dụa, mẹ ở dưới lầu."

      ". . ."

      nhà kinh tế học Phương tây có quan điểm như vậy, người nâng cao mức tiêu tiền dễ dàng, mà tiết kiệm lại khó khăn. Lý luận kinh điển như vậy có thể suy nghĩ phát triển thành, người luôn luôn ăn chay, ngươi lại cho ăn thịt, kế tiếp lại bắt tiếp tục ăn chay, điều này là có khả năng. Bởi vậy cho dù Lâu Đồng Đồng có muốn trở về nhà ở, Văn Hàn cũng đồng ý.

      Lâu Đồng Đồng bị đe dọa, hoàn toàn dám giãy dụa, trơ mắt nhìn mình bị quăng giường, những thứ như mệt mỏi sớm còn.

      "Em tới giúp cởi?" khiêu mi, từ cao nhìn xuống nàng.

      Nàng quay đầu thèm nhìn, phối hợp: "Tự cởi, cởi dẹp , em muốn ngủ." Lại còn lấy mẹ ở dưới lầu áp chế nàng, quá ghê tởm!

      quỳ ngồi ở giường, môi chạm môi nàng, : " phải là lần đầu tiên, cần thẹn thùng."

      Nàng trừng cái: "Em có thẹn thùng!"

      "Vậy em giúp cởi."

      Lâu Đồng Đồng hít sâu hơi, hai tay đặt lên bờ vai của , chậm rãi giúp cỡi quần áo, nét mặt vặn vẹo giống như cởi quần áo của thi thể.

      cau mày: "Lão bà, nét mặt của em giống như bắt buộc em vậy."

      Nàng ngẩng đầu, bộ dáng bất khuất: " chính là bắt buộc em!"

      "Vậy đành phải bắt buộc rồi." nâng mặt của nàng lên, hôn xuống. Vừa mới bắt đầu môi chẳng qua là nhàng mà đụng vào, chậm rãi, môi càng lúc càng sâu, tay của cũng từ từ luồn vào trong áo của nàng, từng chút từng chút vuốt ve phía sau lưng mịn màng. Lúc tay lướt qua sống lưng còn cố tình đánh vòng, trêu chọc nàng.

      Sau khi vuốt ve chán chê, lại cách qua lớp quần lần mò đôi chân nàng, tay lướt qua địa phương kia làm cho nàng như bốc hỏa, thiêu đốt khó chịu.

      Muốn , khát vọng , càng muốn nhiều hơn cả nụ hôn cùng vuốt ve, hết thảy tựa như trở về dục vọng nguyên thủy nhất, đẩy ra tầng tầng quần áo phức tạp, bọn họ vẫn như cũ đòi hỏi lẫn nhau.

      ở bên tai nàng khàn giọng : "Đồng Đồng."

      Nàng đáp lời lại tựa hồ rên rỉ: "Dạ."

      "Giúp cởi quần áo."

      Lúc trước nàng còn có thể thanh tĩnh biết mình làm gì, bây giờ là hoàn toàn thể. Trong đầu tràn ngập □ ( chả biết là cái gì ), tay tự chủ cởi những nút thắt quần áo .

      Chợt ý nghĩ lóe qua đầu, nàng đột nhiên giãy dụa, : "Em muốn ở phía !"

      Môi lướt qua tóc nàng, đem nàng đặt lên thân mình. lát sau, nàng chẳng qua là loạn hôn trước ngực , tay cũng biết nên đụng chỗ nào. bắt đầu có điểm thể chờ được, hỏi: "Có thể hay ?"

      "Ách."

      cong cong khóe môi, ôm cổ của nàng, lại để mặc nàng người mình càn quấy tiếp.

      lát sau, sức nhẫn lại của rút cục cạn kiệt, đảo thân đem nàng áp phía dưới, để ý nàng giãy dụa phản kháng, chế trụ hông của nàng, bắt buộc nàng phải ngoan ngoãn.

      ", cho em ở phía !"

      hôn ánh mắt của nàng, "Em làm được."

      Nàng rưng rưng: " cho em cơ hội biểu !"

      "Ngô, vậy lần sau."

      * *

      *

      Ngày Lâu Thượng cùng Trầm Nhất Nhất tổ chức hôn lễ, Lâu Đồng Đồng tỉ mỉ trang điểm, mặc lễ phục tham gia tiệc cưới của trai. Thân là đồ đệ duy nhất của Lâu Thượng Hữu Nhân, Tiểu Vũ cũng tới. Tiệc cưới chưa bắt đầu nhà hàng đầy chật người. Tiểu Vũ lôi kéo Lâu Đồng Đồng ngồi góc, thần thần bí bí : "Dường như bạn trong trò chơi của trai ngươi cũng tới, ta chỉ biết Thịnh Thế Thiên Hạ, còn những người khác ta cũng lắm."

      Lâu Đồng Đồng kinh ngạc: "Ta cũng nghe thấy ấy qua."

      Tiểu Vũ liếc nàng cái: "Có lần trong bang Tung Hoành chuyện phiếm, cũng có nhắc tới ngươi, thế nào mà bây giờ rất ít gặp ngươi cùng Lâu Thượng Hữu Nhân hạ phó bản, sau đó của ngươi liền giỡn, ngươi để ý phản đối, cùng Văn Hàn bỏ trốn."

      Lâu Đồng Đồng 囧: " ta lúc nào phản đối!!."

      Tiểu Vũ : "Ai, cái này cái gì, ngươi luôn cùng Văn Hàn dính lại chỗ, quên của ngươi, dĩ nhiên ngươi cũng biết bằng hữu trong trò chơi của ngươi là gì."

      Lâu Đồng Đồng nhìn vòng chung quanh, hỏi: "Vậy ngươi biết ai là Thịnh Thế Thiên Hạ sao?" Nàng cùng Thịnh Thế Thiên Hạ cũng từng làm qua nhiệm vụ, ban đầu cũng chính là tính kế Lục Đồng cùng Lâu Thượng Hữu Nhân hôn lễ.

      Tiểu Vũ lắc đầu: " biết, đợi chút nữa hỏi ngươi."

      Tiệc cưới chuẩn bị bắt đầu, người mặc tây trang hướng Lâu Đồng Đồng tới, khẽ giật giật khóe miệng, tựa hồ vốn là muốn cười xán lạn, nhưng bởi vì quanh năm đối mặt máy vi tính, nét mặt có chút tự nhiên.

      : "Ngươi là Lục Đồng sao? Xin chào, ta là Thịnh Thế Thiên Hạ."

      Lâu Đồng Đồng cùng bắt tay, : "Ách, dạ, xin chào."

      Thịnh Thế Thiên Hạ nhìn thấy Văn Hàn đứng sát bên nàng, hướng vươn tay, chần chờ hỏi: "Chẳng lẽ ngươi là Dịch Thủy Thanh Hàn?" Lúc nãy nhìn thấy Lục Đồng cùng nam nhân này cử chỉ thân mật, nghe bạn trai thực tế của Lục Đồng cũng là Dịch Thủy Thanh Hàn.

      Văn Hàn cũng cùng bắt tay, gật đầu mỉm cười: "Đúng vậy, thế nào, cảm thấy giống?"

      Thịnh Thế Thiên Hạ lắc đầu cười khẽ: "Ta còn tưởng rằng Dịch Thủy Thanh Hàn già hơn chút."

      Văn Hàn sờ sờ lỗ mũi: "Vậy sao."

      Lúc này Tiểu Vũ tới, mấy người hàn huyên chút trò chơi.

      Tiệc cưới kết thúc, Lâu Đồng Đồng bởi vì rất vui, uống rất nhiều rượu, căn bản thể nào còn tinh thần mà nháo động phòng. Làm dấu trước mặt mọi người, Văn Hàn ôm nàng lên xe trở lại nhà trọ.

      người nàng có chút mùi rượu, Văn Hàn ôm nàng vào phòng tắm giúp nàng tắm rửa. Khi nàng say rượu vẫn luôn chủ động, hơn nữa lại vô cùng quyến rũ, luôn thể chống cự được.

      "Ách, em muốn nháo động phòng." Lâu Đồng Đồng cố thoát khỏi tay hướng cửa tới.

      tóm lôi nàng trở lại, bất đắc dĩ: "Nháo cái gì động phòng, ngồi trở lại đây."

      Nàng ngơ ngác ngồi trở lại trong lòng ngực của , nghiêng đầu nghĩ trong chốc lát, : "Chị Nhất Nhất chắc chắn là công, ách, chị dâu nhất định là muốn ở phía ."

      suy nghĩ kỹ hồi mới biết được nàng cái gì, buồn cười niết chặt mặt của nàng, hỏi: "Làm sao em biết?"

      Nàng : "Chị ấy nhất định thà chết chứ chịu khuất phục, nguyện ý khuất phục ở dưới trai!"

      : "Dù nữ nhân có mạnh thế nào nữa, đối mặt với nam nhân mình mến, đều là nguyện ý khuất phục ở dưới ."

      Nàng khinh thường nhắm mắt lại, thèm để ý tới .

      Lẳng lặng ôm ngồi trong chốc lát, vỗ vỗ mặt của nàng, "Em còn say rượu đấy?"

      Nàng lắc đầu: "Còn chút chóng mặt."

      Văn Hàn ôm nàng, : "Ừ, vậy chúng ta trở lại giường ."

      Lâu Đồng Đồng nằm ở giường ngủ trong chốc lát, mở choàng mắt, thần kinh đem Văn Hàn nằm bên cạnh lay tỉnh dậy, lại thần kinh hỏi : " em ?"

      miễn cưỡng mở mắt, biếng nhác : "Cái này mà còn phải hỏi sao."

      Nàng hài lòng: " vậy có tác dụng! phải dùng hành động chứng minh!"

      quen nàng sau khi uống rượu đem lăn qua lăn lại, cũng cảm thấy có gì phiền, coi như gia tăng tình thú. Cho nên lại lần nữa nâng người dậy, xác định mình còn có tinh lực đấu lại lần, áp trụ nàng, : "Đây là em tự tìm."

      Ngày hôm sau Lâu Đồng Đồng ngủ thẳng xế chiều mới mông lung tỉnh dậy, nàng nhu nhu cái đầu đau nhức, lại lần nữa quay sang người nằm bên cạnh lay tỉnh dậy: " tối qua cũng biết ngăn em uống rượu!"

      Văn Hàn cất giọng buồn bực : "Lần sau nhất định ngăn cản, sắp tinh tẫn nhân vong."

      ". . ."

      như thế, nhưng lần sau vẫn khuyên nàng uống chút rượu, nàng so với bình thường chủ động hơn, giơ tay nhấc chân cũng đủ làm cho động tâm.

    5. Xù Xoăn

      Xù Xoăn Member

      Bài viết:
      97
      Được thích:
      50
      Chương 53

      Gần tới tốt nghiệp, Tiểu Vũ quyết định sau khi tốt nghiệp về quê, những người khác trong ký túc xá tạm thời ở lại thành phố M tìm việc làm. Lâu Đồng Đồng có mấy chọn lựa, có thể làm ở công ty của gia đình Văn Hàn, như vậy có thể cùng làm việc với nhau, cũng có thể vào công ty IT của trai làm việc. Nàng cũng từng nghĩ dựa vào quan hệ để tìm việc làm, dĩ nhiên việc này nàng cần phải suy nghĩ kỹ.

      Nàng cùng Văn Hàn thương lượng, lại sờ sờ tóc của nàng : "Em cần làm chỗ nào cả, dứt khoát ở nhà chăm sóc con ."

      Nàng đen mặt: "Chúng ta ở đâu ra con. Hơn nữa vạn nhất ngày nào đó ghét bỏ em, nuôi dưỡng em, lúc đó chả phải em hối hận chết sao."

      lành lạnh liếc nàng cái, : "Vậy bây giờ sinh đứa, phải mẫu bằng tử quý sao, em sinh con trai, còn có thể thừa kế gia nghiệp, sau này có con của chúng ta nuôi dưỡng em."

      Lâu Đồng Đồng giận: "Vậy vạn nhất ở bên ngoài có con trai riêng, cùng con trai em tranh đoạt gia nghiệp làm sao bây giờ?! Em phải mình chua xót nuôi dưỡng con sao!"

      Văn Hàn : "Lời này sao có thể ra, làm sao có thể có con trai riêng được."

      Lâu Đồng Đồng làm bộ thương tâm: " ra đó là con riêng."

      day thái dương, bất đắc dĩ : "Lão bà, chúng ta đổi đề tài . vĩnh viễn chỉ em người, biết , tối hôm qua ở giường phải rất nhiều cho em nghe, ra vẫn còn chưa đủ sao."

      Nàng trừng mắt: "Tiểu Vũ , nam nhân ở giường lời đều là chó má!"

      : "a, Tiểu Vũ có kiến giải, vậy sau này giường ít làm nhiều. Em thích , vậy em thích làm rồi."

      " tìm chết. . ."

      Ngày tốt nghiệp cuối cùng đến, trước đó Lâu Đồng Đồng dọn về ký túc xá ở mấy ngày, những người khác ở bên ngoài cũng vậy, đều quý trọng những giây phút được ở bên nhau cuối cùng.

      Tiểu Vũ cùng Lâu Đồng Đồng chen chúc giường chùm chăn chuyện, chuyện từ năm nhất đến năm thứ tư, dĩ nhiên những chuyện trong game ắt là thể thiếu, hai người đều rất cảm khái, thời gian qua vội vàng, nháy mắt sắp phải tốt nghiệp.

      Tiểu Vũ : "Ai, khi đó chúng ta vẫn còn đoán thứ tự kết hôn của nhau, lúc đó ngươi xếp hạng sau ta, bây giờ ngươi lại nhất định nhanh chân trước."

      Lâu Đồng Đồng : "Còn chưa biết đâu, ta cũng chưa xác định khi nào kết hôn cùng ."

      Tiểu Vũ kinh ngạc: " phải là tốt nghiệp kết hôn?"

      Nàng : "Nhưng mấy năm tới ta còn chưa nghĩ gả ra ngoài, ta mới qua có lần đương, cảm giác nhân sinh dường như còn chưa đầy đủ."

      Tiểu Vũ nhìn nàng hồi lâu, lấy ra điện thoại di động bắt đầu nhắn tin, Lâu Đồng Đồng tò mò hỏi: "Ngươi nhắn cho ai vậy?"

      Tiểu Vũ bình tĩnh : "Mật báo cho lão công của ngươi, nội tâm ngươi khát khao khó nhịn, Văn Hàn thể thỏa mãn nhu cầu của ngươi, ngươi muốn cùng nam nhân khác đương."

      Lâu Đồng Đồng giật phắt điện thoại di động của nàng, cẩn thận nhần vào nút xác nhận, màn tin nhắn tai họa gửi .

      Tiểu Vũ trừng lớn mắt: "Ngươi xác nhận? Ta giỡn chơi thôi, đâu có muốn nhắn cho như vậy."

      Lâu Đồng Đồng nhìn màn hình điện thoại di động: "Ách, ta biết ngươi giỡn, ta bấm sai lầm rồi."

      Tiểu Vũ đoạt lại điện thoại di động, : "Ta nhắn lại cái tin khác giải thích, ngươi cũng nhanh gửi cái hoặc gọi điện thoại cho mau, hiểu lầm tốt."

      Lâu Đồng Đồng lắc đầu, : " có chuyện gì, biết."

      Tiểu Vũ than thở: "Ai, hâm mộ các ngươi. Thậm chí có thể từ trong trò chơi tới thực tế, lại còn chuẩn bị vào phần mộ hôn nhân, giống như tiểu thuyết vậy."

      Lâu Đồng Đồng : "Chẳng qua duyên phận của ngươi chưa tới thôi, sớm muộn gì ngươi cũng tìm được nam nhân thích hợp với ngươi."

      Tiểu Vũ cười cười: "Ta biết ta biết, chuẩn bị tốt nghiệp, ta về tới nhà nhớ ngươi a."

      Lâu Đồng Đồng : "Ta cũng nhớ tới ngươi."

      biết tương lai như thế nào, nhưng từng cùng nhau trải qua bốn năm, ở trong trí nhớ của các nàng đều lưu lại dấu vết. Chúng ta ai cũng phải đối mặt với chia lìa, có lẽ biết lần sau gặp mặt là khi nào, có điều luôn nhớ tới khoảng thời gian đẹp nhất.

      Ngày kia Tiểu Vũ , Lâu Đồng Đồng tiễn nàng, Văn Hàn cùng Lâu Thượng cũng tới. Lâu Đồng Đồng càng ngừng vẫy tay, trong tầm mắt rốt cục nhìn thấy hình ảnh của Tiểu Vũ , nước mắt của nàng mới trào ra.

      Văn Hàn ôm chặt nàng, giúp nàng lau nước mắt.

      Lâu Thượng nhìn em bắt đầu cảm khái. Em còn giống như hồi còn , thích kệ cận , lúc nào cũng quay xung quanh . Bây giờ người đàn ông khác tiếp nhận công việc của , làm cho nàng vui vẻ hạnh phúc.

      Mãi cho đến buổi tối, Lâu Đồng Đồng tâm tình cũng tốt lên chút nào. Văn Hàn tắm rửa xong ra, vẫy thấy nàng tinh thần mệt mỏi ngồi ở ghế sa lon xem ti vi. cằm khăn lông lau khô tóc, cúi người nhu nhu mặt nàng, : " tắm nào, muốn gặp Tiểu Vũ còn phải dễ dàng sao, ngồi chuyến bay hai giờ là có thể thấy rồi."

      Lâu Đồng Đồng ôm , thanh mỏi mệt : Uhm, nhưng em thích chia lìa."

      " thích cũng có cách nào, chỉ có thể chấp nhận nó. Trước tắm rửa , lát chúng ta ra ngoài chơi."

      "Vâng."

      Nàng tắm xong, quần áo còn mặc, toàn thân bọc chiếc khăn tắm ra ngoài, thấy ngồi ở ghế sa lon xem ti vi, liền qua ngồi lên chân của .

      Nàng : "Em muốn ra ngoài chơi."

      Đầu gác lên vai nàng, : "Vậy ."

      Văn Hàn thấy nàng có gì tức giận, bắt đầu vuốt ve chân của nàng, trêu chọc nàng chuyện: "Dường như nghe thể thỏa mãn nhu cầu của em?"

      Lâu Đồng Đồng vô tâm vô phế làm động tác phóng túng tán tỉnh : "Trực tiếp muốn em sao."

      Văn Hàn ôm nàng, nàng tưởng ôm nàng lên giường, bất quá giúp nàng mặc quần áo, cài từng nút từng nút, : "Ai, dứt khoát mấy ngày nữa chúng ta đính hôn, em gọi Tiểu Vũ tới tham gia tiệc, như vậy là có thể nhìn thấy ấy lần. Lúc chúng ta kết hôn lại gặp được lần nữa."

      Lâu Đồng Đồng chớp chớp hai mắt, cảm thấy biện pháp này rất tốt, ôm mãnh liệt hôn hôn trận, : "Cái chủ ý này tệ."

      Văn Hàn cười : "Em nên khuyên ấy ở lại thành phố M, về công việc thành vấn đề, ngay cả em cũng có thể liên hệ giúp ấy tìm việc."

      Lâu Đồng Đồng lắc đầu, : "Người nhà ấy hi vọng ấy về quê, em muốn ấy gặp khó xử."

      cúi đầu hôn nàng, : "Ừ, lúc con trai ra đời, lúc đầy tháng, sinh nhật mỗi năm cũng có thể gọi ấy tới, kỳ thực cơ hội gặp mặt rất nhiều."

      Nàng đẩy đầu của ra, " giúp em mặc quần áo nhanh lên, chúng ta ra ngoài chơi."

      : " lại thay đổi chủ ý rồi, giờ em có tinh thần như vậy, chúng ta vẫn là ở nhà sinh con thôi."

      Lâu Đồng Đồng đứng vững, nhảy ra hai bước, : "Lúc nãy cho cơ hội, là chính muốn, còn bày đặt giúp em mặc quần áo, bây giờ cho!"

      Văn Hàn mặt cười rất quân tử, ý nghĩ trong lòng lại ngược lại, chỗ đứng có vị trí rất tốt, duỗi tay ra là có thể với tới cửa, vẫn nhìn nàng cười cười, trong lúc nàng để ý khóa cửa lại.

      khiêu mi, : " Ừ, rất có khí lực, em phản kháng cũng vô dụng, kết quả đều phải bị ăn sạch sao."

      Nàng hì hì cười tiếng: "Vậy tới đây , em phản kháng."

      hướng nàng tới, nàng nhìn , lùi từng bước, sau đó bất ngờ xoay lại kéo cửa, bất quá kéo kiểu nào cũng kéo ra.

      Dựa vào, bị khóa.

      Kết quả vẫn bị ăn sạch .

      Vào tháng mười, trong bang tổ chức buổi tụ hội ngoài đời , ngay tại thành phố M. Lâu Đồng Đồng vốn là muốn . Làm bang chủ lâu, mặc dù nàng cũng làm ra cái gì gọi là đại cống hiến, nhưng Lục Đồng cùng Dịch Thủy Thanh Hàn cũng được xưng tụng là truyền kỳ trong server Lô Thủy, tất cả mọi người ồn ào nhất định nàng cùng Dịch Thủy Thanh Hàn phải có mặt.

      Lúc vừa đến, trong khi Văn Hàn đậu xe, nàng đứng ở trước cửa KTV chờ , có người nhận ra nàng là Lục Đồng, chạy đến gần.

      trẻ tuổi xác định : "Xin chào, bạn là Lục Đồng sao?"

      Lâu Đồng Đồng : "Ách, Vâng, bạn là ?"

      Nàng nhảy vào ôm Lâu Đồng Đồng mạnh, liến thoắng : "Bang chủ, em là Phù Bình a!"

      Phù Bình bé này mặt có chút trẻ con, rất đáng , Lâu Đồng Đồng ngày trước có dùng tài khoản của Dịch Thủy Thanh Hàn giúp nàng làm nhiệm vụ, về sau bé này rất thích nàng. Bất kể là ở bang phái chuyện phiếm hay là xảy ra việc gì khác, Phù Bình đều là ủng hộ Lục Đồng.

      Lâu Đồng Đồng cũng cao hứng, : "Em có thể ở chỗ này nhận ra chị a, so với trong tưởng tượng rất giống, rất đáng ."

      Phù Bình hì hì cười tiếng, : "Phó bang đâu? ấy cùng?"

      Lúc này Văn Hàn tìm được chỗ đậu xe, lững thững bước tới.

      Lâu Đồng Đồng mỉm cười giới thiệu : "Lão công của ta Dịch Thủy Thanh Hàn, ấy gọi là Văn Hàn, còn đây là Phù Bình."

      Phù Bình ánh mắt lấp lánh, biết nàng suy nghĩ gì. chuyện qua lát, ba người cùng nhau vào.

      Trong phòng có rất nhiều người, lúc bọn Lâu Đồng Đồng vào, những người bên trong đều rất hưng phấn đứng dậy. Trong đó có học sinh trung học, sinh viên, dĩ nhiên người hơn ba mươi tuổi cũng có.

      Băng Băng Tuyết Nhi cùng Thủ Hộ Tuyết Nhi cũng tới, cặp phu thê này tướng mạo khá bình thường, cũng giống Văn Hàn cùng Lâu Đồng Đồng xuất chúng, mọi người đối với bọn họ càng thêm hứng thú.

      Phù Bình : "Nha, Văn Hàn lại đây hát ca khúc."

      Kỳ thực tất cả mọi người còn chưa biết tên của Dịch Thủy Thanh Hàn, Phù Bình ra như vậy, mọi người nghĩ rằng hai người bọn họ có quen biết trước. Lâu Đồng Đồng cười cười, : " ấy thích hát." ra là Lâu Đồng Đồng muốn cho hát, trong này có bao nhiêu nữ sinh như vậy, ai cũng đều nhìn vào .

      Đầu tiên xấu, hơn nữa lại rất có khí chất, người trong bang đều biết Dịch Thủy Thanh Hàn đối với Lục Đồng rất tốt.

      Phù Bình cong miệng lên: "Bang chủ cần quản nghiêm như vậy nha, Văn Hàn nhìn cái là biết ca hát, em muốn nghe ấy hát."

      Lâu Đồng Đồng nhìn kỹ trang phục của Phù Bình, giống như là học sinh, tám phần ra xã hội làm việc. Lâu Đồng Đồng cảm giác mình thích nàng này như ở trong game, luôn chen giữa Văn Hàn và nàng là có ý gì?

      Tụ hội dĩ nhiên uống rượu, Văn Hàn lúc về phải lái xe, khi có người đến mời rượu, nếu ngăn chặn được, liền uống ít, còn lại Lâu Đồng Đồng cũng giúp uống.

      Lâu Đồng Đồng tửu lượng vốn tốt, uống chút là say biết gì hết, chính nàng cũng biết điều đó, dám uống nữa.

      Phù Bình thấy vậy liền nổi lên tâm tư khác thường, trong trò chơi nha, muốn trở thành cái gì thành cái đó, bây giờ Lục Đồng say túy lúy, Dịch Thủy Thanh Hàn lại ngồi bên cạnh mình, cơ hội tốt như vậy, tranh thủ có lỗi sao?

      Văn Hàn từ sớm bắt đầu lưu ý đến Phù Bình, chuyện của Giang Đình lần đó làm cho Đồng Đồng ăn dấm thành như vậy, nào dám trêu chọc những nữ nhân khác, cũng dám cho những nữ nhân khác trêu chọc mình.

      Phù Bình muốn cùng Văn Hàn uống rượu chơi xúc xắc, Văn Hàn cười yếu ớt lắc đầu, : "Lát ta còn phải lái xe, uống rượu được."

      Lâu Đồng Đồng hoàn toàn say, cùng Văn Hàn ồn ào: "Em với đổi lại vị trí!" Nhìn thấy Phù Bình luôn dán chuyện, Lâu Đồng Đồng khó chịu.

      Thừa dịp hai người bọn họ thay đổi vị trí, Phù Bình ở chén rượu thêm chút đồ vật.

      Phù Bình lần nữa mời rượu, cần Văn Hàn uống nhiều, uống vài hớp là được.

      Văn Hàn thấy Phù Bình nhìn chằm chằm chén rượu, ánh mắt có chút quái, trực tiếp uống, thử dò xét : "Ta thể uống, để lão bà của ta uống thay ?"

      Phù Bình vừa cong lên miệng: " được, phải uống " lát sau nàng tiếp, "Em tối nay có chỗ ngủ, ngủ ở khách sạn."

      Ý tứ trong câu này ai nghe cũng hiểu, Lâu Đồng Đồng vẫn chưa hoàn toàn say, dĩ nhiên nghe ra ý của Phù Bình, câu dẫn nam nhân của ta hả?

      Lâu Đồng Đồng đoạt chén rượu, uống liền hơi, : "Ta uống thay."

      Phù Bình há hốc mồm, ta còn chưa say?

      Văn Hàn ngăn cản, cũng biết trong rượu này có vấn đề hay , tìm cớ mang Lâu Đồng Đồng .

      xe, Văn Hàn luôn hỏi nàng có chỗ nào cảm thấy thoải mái, Lâu Đồng Đồng chỉ lắc đầu, hơi choáng váng.

      Về đến nhà, Lâu Đồng Đồng sắc mặt ửng hồng, Văn Hàn sờ sờ cái trán của nàng, tựa hồ có vấn đề gì lớn, có thể lão bà của mình uống phải chút xuân dược. . .

      Ngày hôm sau say rượu luôn luôn đau đầu, Đồng Đồng còn biết tối qua mình say đến nỗi hát hò làm loạn cả đêm, cho đến khi nhìn thấy tay của Văn Hàn có mấy vết bị cào xước, nàng ảo não hỏi: "Em làm?" Nàng nhớ kỹ bình thường nếu sau khi uống rượu cũng chỉ cùng đương cuồng nhiệt, cào thành cái dạng thê thảm nỡ nhìn này.

      Văn Hàn tà liếc nàng cái: "Chẳng lẽ là chính cào?"

      Lâu Đồng Đồng vò đầu: "Em đối với luôn luôn ôn nhu nha."

      "Tối hôm qua em uống phải xuân dược."

      Lâu Đồng Đồng nhảy dựng lên, "Ai hạ thuốc? !"

      "Phù Bình."

      Lâu Đồng Đồng nghiến răng nghiến lợi: " ta là muốn cho uống sao, đồ nữ nhân xấu xa, lát nữa lên bang đem ta đá ra ngoài"

      Văn Hàn : "Kỳ thực đối với cái trò chơi này có chút chán rồi, hay chúng ta thay trò khác ."

      "Uhm." Nếu phải chuyện Phù Bình bỏ thuốc lần này, Lâu Đồng Đồng còn chưa nghĩ mình thay đổi trò chơi khác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :