1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống cùng vạn tuế - Hà Phi Song Giáp (51/830)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 40 : KHÁCH MỜI MÀ ĐẾN



      Vương tổng cười ha hả , cũng giơ ngón tay cái lên liên tục khoa tay múa chân : " Tiểu Lộ à , nếu họ mà biết chắc hộc máu hai ba lần là được a !"

      Viên lái xe nhẫn nại được tò mò hỏi : " Lộ tiên sinh , làm sao ngài biết hai khối Phỉ Thúy này có giá trị nhiều như vậy ?" dám ánh mắt Lộ Minh nhìn lầm , nhưng trong lòng vẫn có điểm tin Lộ Minh , vị Lộ tiên sinh này tuổi còn trẻ , hẳn là có nghiên cứu gì đối với ngọc thạch , tại chẳng những kết luận trong nguyên thạch có Phỉ Thúy , hơn nữa còn ngay lập tức ra giá trị , chẳng nhẽ là thần tiên sống ?

      "Chỉ đoán thôi , ta cũng dám nhất định là chính xác , Vương tổng cho người đập vỡ viên đá ra, thỉnh chuyên gia đánh giá qua mới biết được , là ta đoán lung tung thôi ." Lộ Minh mỉm cười thần bí .

      "Tiểu Lộ đừng đùa , ngươi mà chính xác , vậy chẳng có ai được chuẩn a ."Vương tổng biết , Lộ Minh là con người như vậy , nếu như có mười phần nắm chắc , khẳng định ra , vì thế chuyển mặt khinh thường chê bai lái xe : " A Vương , ngươi là lái xe , cái gì nên hỏi đừng hỏi !"

      Vốn Lộ Minh muốn cùng Cảnh Hàn xuống xe , nhân cơ hội mời nàng với mình cùng nhau dọn sạch nhà mới .

      Nhưng là chịu được thịnh tình mời mọc của Vương tổng , cuối cùng đành tiếp nhận hảo ý , đến gian quán rượu 4 sao ăn cơm chúc mừng , dù sao Cảnh Hàn cũng ở lại , vừa lúc tìm cơ hội tâm cùng với lãnh mĩ nhân , tăng tiến chút quan hệ của hai người .

      Lộ Minh cự tuyệt Vương tổng đưa cho chi phiếu 500 vạn , biết , khi mình có nhiều tiền, tiêu xài lung tung , chẳng khác nào trưởng giả học làm sang.. rất khó ah, hơn nữa mẫu thân đại nhân cũng đồng ý , khẳng định bà tịch thu , cho nên tuyệt đối thể nhận , tốt nhất có thể trợ giúp chính mình tăng lên giá trị của ngọc thạch , thủy tinh ngày đó … Cảnh Hàn tựa hồ biết tâm ý của Lộ Minh , nhìn từ chối nhận , hướng về phía Vương tổng giúp : " Lần trước xem xét thủy tinh cũng là giúp chiếu cố ."

      Vương tổng là người thông minh , lập tức hiểu được , biết Lộ Minh thích bảo thạch , trong lòng cảm thấy thoải mái , rốt cuộc biết tiểu gia hỏa này thích cái gì .

      Trong lòng mừng thầm , nhưng ngoài mặt thêm gì , chỉ là gật gật đầu .

      Bởi vì đối với ân nhân cứu mạng phụ thân rất cảm kích , Vương tổng vẫn nghĩ đến cùng Lộ Minh kết giao quan hệ , chỉ là bất hạnh thể vào tay , tại biết Lộ Minh thích bảo thạch thủy tinh , trong lòng đương nhiên cao hứng , tuy rằng bảo thạch lớn giá cả rất cao , là trân bảo có hai , nhưng nếu như tiểu bảo thạch bình thường , thủy tinh ngày đó , Vương tổng có mới là lạ .

      Trong bữa tiệc , Vương tổng ngừng tìm ra những gì Lộ Minh cảm thấy hứng thú để ghi nhớ , lại thỉnh thoảng mượn cớ rời chút , để Lộ Minh cùng với Cảnh Hàn hai người ở cùng nhau chốc lát .

      " Tiểu Lộ , ngươi là thần ."

      Vương tổng ra ngoài tiếp cuộc điện thoại , bị kích động đến chạy quay lại reo lên : " Ta mời hai vị điêu khắc ngọc đại sư mở tảng đá ra , theo bọn họ phán đoán , đại nguyên thạch có thể làm ngọc ban chỉ cùng với hai ba cái giới mặt , giá trị ít nhất ngoài trăm vạn , mà khối nguyên thạch khác , có thể làm thiếp chuôi Ngọc Như Ý cùng với tiểu ngọc thiềm , ngọc xanh thượng phẩm , phỏng chừng 500 vạn cũng chưa dừng lại …

      Ánh mắt ngươi quả thực xuất thần nhập hóa , Tiểu Lộ , lão ca ta bội phục ngươi sát đất . Nào , ta mời ngươi ly , Cảnh nữ hiệp , cũng cảm ơn ngươi , nếu như ngươi tìm Tiểu Lộ đến , ta còn biết có mắt thần đến như thế này !"

      Lộ Minh cùng cụng ly , nghĩ thầm dù sao ông chú thích khóc này biết mình có điểm giống người thường , ràng giúp làm việc , như vậy mới cảm thấy thân cận , mới có thể thay mình giữ bí mật , với người ngoài .

      Trong lòng điểm , Lộ Minh gọi Vương tổng đến bên , giọng : " Có chuyện ta định nhờ ngươi ,"

      Vương tổng chính là mong muốn được như thế , mừng rỡ gật đầu .

      "Ta thích nhất là chế thuốc , thế gian linh dược khó cầu , dược liệu là vấn đề lớn nhất , trọng yếu hơn cả là ta cần loại đỉnh chế thuốc cổ truyển , chỉ có thông qua nó luyện chế linh dược , mới có thể đạt mức tốt nhất …. " Lộ Minh cố ý đem trọng điểm phương diện linh dược dời , yếu bớt phương diện thần kì biện ngọc(cần tra nghĩa) của chính mình .

      " Huynh đệ ngươi , lão ca có thể làm được , chơi ." Vương tổng trong lòng kích động , nếu như Lộ Minh đem khởi tử hoàn sinh linh dược tái tiến thêm bước để tăng dược lực , vậy đấy là khái niệm gì ? Chỉ riêng tại , Lý lão cùng với Trần lão hai người đều : tục mệnh thang là thế gian kì phương , vật báu vô giá , nếu như có thể tiến thêm bước , thế gian này đều vì linh dược Lộ Minh chế ra mà điên cuồng !

      "Ta muốn đúc lại đỉnh chế thuốc của là tổ tiên truyền lại , muốn mời Vương ca hỗ trợ ." Lộ Minh nghĩ thầm chính mình luôn nghĩ chế tác kim lô ngân đỉnh là cầu thấp nhất , luyện chế pháp khí hiệu quả cũng kém cỏi nhất , bằng để Vương tổng giúp mình chế cái cầu lớn nhất , như vậy , về sau luyện khí có chỗ tốt lớn .

      Tối trọng yếu là , thế gian chỉ có chính mình có được tiên thiên chân khí , độc nhất vô nhị , Vương tổng cho du chế cái kim lô ngân đỉnh , cũng hề có tác dụng .

      Lộ Minh cảm thấy cơ hội này rất khó có được , vì thế lớn mật ra ý tưởng .

      Lại dùng bút họa vài cái góc độ bất đồng vẽ ra sơ đồ phác thảo , viết ra quy cách cùng với cầu , Vương tổng nhìn đến cơ hồ phải há hốc mồm .

      Vương tổng tại hiểu tại sao tiểu gia hỏa này thích bảo thạch , nguyên lại bảo đỉnh chế thuốc phải được khảm bảo thạch bất đồng chủng loại , hơn nữa lớn phẩm chất đều phải đạt cầu như nhau .

      Cảnh Hàn đối với Lộ Minh vẽ bức tranh có điểm tò mò , nhưng dựa theo tính cách của nàng , Lộ Minh có chủ động cùng nàng , cũng hỏi , liền đem chút tò mò kia cất trong lòng .

      Bên tai , nghe thấy Lộ Minh cùng Vương tổng lược thuật trọng điểm :"Chín khỏa bảo thạch đều phải giống nhau về phẩm chất , phân biệt được khảm ở quanh thân chính đỉnh lô , mặt bảo đỉnh tốt nhất thêm khỏa dạ minh châu , phải thuần trắng , ba cái chân vạc , nếu có thủy tinh bất đồng được khảm là tốt nhất , thôi . Phía dưới kim lô , bao thượng đạo ngọc bên , hình thành " Kim tương ngọc trạng" , đúng rồi , bên cạnh đỉnh lô khảm long phượng văn đồ án , tuyệt đối thể có sai sót , ta vẽ bức tranh hơi đại khái , chú ý chúng nó hoàn toàn bất đồng , kim lô ngân đỉnh này rất trọng yếu , nếu như Vương ca giúp ta làm ra , ta sau nhất định đưa ngươi mười khỏa tục mệnh hoàn hồi báo công sức của ngươi .

      " Ngươi yên tâm , hãy tin vào lão ca ."Vương tổng mừng rỡ , tuy rằng vô cùng phức tạp , nhưng bảo đình này , nhận thức danh tượng cao thủ tuyệt đối có khả năng làm được .

      "Vương ca nhờ người chế tác , tốt nhất mời những tượng sư khác nhau chế tạo những bộ phận bất đồng …." Lộ Minh lại trịnh trọng dặn dò lần nữa .

      " Hiểu được , lão ca đương nhiên hiểu được , ngươi cứ yên tâm !" Vương tổng thân thương trường , đương nhiên biết cơ mật trong buôn bán chính là nắm giữ trọng yếu , đừng Lộ Minh mở miệng dặn dò , chính là cho dù , Vương tổng cũng ngốc đến nỗi chỉ nhờ công tượng để hoàn thành loại tuyệt thế bảo đỉnh này .

      Cảnh Hàn trong bữa tiệc , ăn ít ít , chờ Lộ Minh hoàn thành bức tranh , bỗng nhiên mở miệng hỏi : " có thế chế ra khởi tử hoàn sinh tục mệnh hoàn sao ?"

      Được Lộ Minh khẳng định trả lời , Cảnh Hàn nhàng gật đầu , xem ra nàng đối với tục mệnh hoàn cũng rất có hứng thú .

      Lộ Minh thừa dịp Vương tổng thu dọn chiến trường ( câu này dịch bừa ) , nhớ đến quá khứ , giọng mời : " Trong thôn thuê phòng luyện chế dược vật an toàn mà lại rất bất tiện , đêm nay , ta chuẩn bị dọn sạch đến nhà mới , ngươi cũng tới cho biết ?"

      Cảnh Hàn vốn muốn cự tuyệt , vừa thấy tiểu tử này thần tình chờ mong , ma xui quỷ khiến lại gật gật đầu .

      Thấy Cảnh Hàn đồng ý , Lộ Minh kích động vạn phần , thiếu chút nữa nhất bính ba thước .

      Từ biệt Vương tổng , Lộ Minh trong lòng kích động dẫn Cảnh Hàn về nhà, chuẩn bị thu dọn đồ đạc dọn đến nhà mới tại Phong Đan Bạch Lộ , vừa mở cửa ra , còn chưa mời Cảnh Hàn vào , phát trong phong hương trà tỏa khắp , ở ghế thàn nhiên thưởng thức trà , đúng là hồ ly mỹ nữ Niếp Thanh Lam ….

      Lộ Minh trong lòng giật mình , đúng là nghĩ đến , Niếp Thanh Lam gặp đại án lớn như thế , có thời gian chạy đến chờ đợi mình .

      Nhất thời , đứng ở cửa , ngơ ngác nhìn .

      Niếp Thanh Lam đổi lại là bình thường , tuyệt đối đến nhà chờ Lộ Minh trong khi có đại án khẩn cấp chờ thẩm vấn , nhưng tại , nàng chợt phát cái nghi điểm lớn nhất , cần phải cấp bách chứng mình , cho nên , tìm đến Lộ Minh ……

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 41 : LỪA DỐI



      Niếp Thanh Lam tìm đến Lộ Minh, đương nhiên là có nguyên nhân.

      Vốn nàng vẫn đối với Lộ Minh đều chỉ trong giới hạn nhận thức "tiểu tử cổ quái", ban đầu cho rằng chỉ có bộ dạng thuận mắt, chơi bóng rổ tệ, đủ nhiệt huyết, khi gặp nguy cấp tỏ khí khái nam nhi, có gan làm, giống như những tên nam tử khác khiến người ta chán ghét, cho nên tìm làm bạn trai thế thân, ứng phó với "Luyến ái nhiệm vụ" của mẫu thân đại nhân. Nhưng thủy chung nàng vẫn có trực giác, tổng thể làm cho nàng cảm thấy đúng, cảm giác tựa như xem cái gì đó.

      Ban đêm là khoảng thời gian khiến người khác hoài nghi, nếu như tiểu tử này có bản lãnh nhất định, Cảnh Hàn như thế nào mà … đến … đến tận nhà tìm ?

      Cảnh Hàn là ai?

      Yến Tử môn nữ phi tặc mắt cao hơn đầu, người thường căn bản nàng khinh thường liếc mắt lấy cái. Nhưng là nàng nhiều lần tìm Lộ Minh, thần thần bí bí, lại đưa cho tiền để trả tiền thuốc men cho phụ thân của mình, hành động này căn bản giống như là nàng ….. Nếu như chuyện này cần lời giải thích, như vậy có thể suy đoán ra, tiểu tử Lộ Minh này phải người thường!

      Niếp Thanh Lam trong lòng có rất nhiều nỗi băn khoăn, nhưng tạm thời vẫn chưa thể kết nối lại làm , chứng cớ mình cần cũng thể tiến thêm bước cho thấy đối tượng hoài nghi là Lộ Minh.

      Nhưng là Niếp Thanh Lam bỗng nhiên có loại cảm giác, tra hỏi tiểu tử này, có lẽ đối với vụ án của mình có đột phá lớn …. Nhất là khi thấy khối ngọc bích của Đằng Tỉnh trai lâu nằm bàn, nàng cũng có loại cảm giác kì quái, khối ngọc bích này rất quen thuộc, giống như gặp qua khi nào.

      - "Lão công, như thế nào trễ như thế mới trở về, người ta cũng chờ nửa ngày rùi đó". Niếp Thanh Lam phát Cảnh Hàn rất có địch ý, rất khác so vơi trước kia. Nàng chẳng những có chạy trốn, còn mơ hồ thầm có ý tứ bảo hộ Lộ Minh. Niếp Thanh Lam trong lòng nhất thời hiếu kì, tiểu tử này đáng giá như vậy? Cảnh Hàn thân là Yến Tử môn truyền nhân, có khả năng cùng với nam tử luyến ái kết hôn sống chết, như thế nào lại giữ gìn Lộ Minh như thế? Niếp Thanh Lam là người thông minh, biết dùng cứng rắn khẳng định được, tính tình Lộ Minh nàng hiểu đại khái, tính cách Cảnh Hàn như thế nào nàng lại nhất thanh nhị sở ( ràng nhất). Nàng nhàng đặt ly trà xuống, tiện thể bồi thêm nụ cười ngọt ngào mê hoặc, tiến lên ôm tay Lộ Minh, giống như bình thường làm như có thấy Cảnh Hàn ở đây.

      - "Ta phải lão công của ngươi, đừng có kêu thân thiết như thế ….". Lộ Minh thầm kêu tốt. Lưỡng nữ gặp nhau, chừng lại sắp đến hồi long tranh hổ đấu.

      - "Lão công, hôm nay đâu tìm việc làm? Ngươi vất vả, ta cho ngươi tựa vào bờ vai của ta nè!". Niếp Thanh Lam đem Lộ Minh kéo vào nhà, cố ý tựa như vô tình nhìn Cảnh Hàn liếc mắt cái.

      Cảnh Hàn vừa thấy Niếp Thanh Lam, vốn lập tức nghĩ đến rời , nhưng trong lòng nàng lên dự cảm bất hảo nào đó.

      Lần này, Niếp Thanh Lam có ý đồ tốt đến, cũng phải là bởi vì mình, giống như là hướng tới Lộ Minh.

      Có lẽ bởi vì chính mình làm liên lụy đến Lộ Minh, chính mình nhiều lần tìm , xảy ra khác thường, làm cho nàng bắt được nhược điểm nào đó, tại có thể là tìm tới hỏi tội. Cành Hàn trong lòng nhảy nhót ngừng, nghĩ đến Lộ Minh giúp mình giám định ngọc thạch, bóng dáng vội vàng từ đèn đỏ bên kia chạy tới, trong lòng cảm thấy hơi hơi ấm áp, chính mình tại thể bỏ mặc . Mình cùng tuy rằng có bất cứ quan hệ nào, nhưng là Niếp Thanh Lam khi tra được có khả năng nhận biết ngọc, có thể mang lên thành phố,bỏ tù để từ từ nghiên cứu......

      Cảnh hàn nhìn thấy bên trong, phía mặt bàn đặt khối bạch ngọc bích, ánh mắt càng trở nên lạnh như băng sương.

      Quả nhiên, Niếp Thanh Lam có hảo tâm, dưới khuôn mặt tươi cười của nàng, bụng dạ khó lường. Nghĩ vậy, Cảnh Hàn đưa tay đặt ở súng lục, cước bộ theo vào trong phòng, chuẩn bị tùy thời xuất thủ cứu Lộ Minh.

      - "Ta ở công trường xây dựng hồ Nguyệt Tân thành cần tìm người làm thuê, vác bao xi - măng (cửu vạn). Sau đó ngươi nơi đó tìm ta, đêm nay ta liền dọn đưa vào công trường xây dựng. Mấy đồng chí cảnh sát bận bịu với án kiện, ta dám ở lâu, mời ngươi cùng, sao? chứ?". Lộ Minh biết Niếp Thanh Lam dễ dàng mời như vậy, suy nghĩ lí do thoái thác, vô tình thấy khối bạch ngọc của mình ở bàn, tay sợ tới mức run lên. Khối bạch ngọc này đương nhiên quen thuộc, ban ngày ở Đằng Tỉnh Trai Lâu nằm mặt bàn, lại cảm thấy có phần do dự,nên hay đem năng lượng bên trong hấp thu hết? Nhưng lại sợ lưu lại đầu mối gì, để cảnh sát truy ra đến mình, cuối cùng đành đau lòng buông tha cho. tại, nó lại xuất mặt bàn của mình, chẳng lẽ hồ ly mĩ nhân tra được ma thần truyền nhân chính là mình?

      - "Phải ?". Niếp Thanh Lam vẫn lưu ý quan sát biểu tình mặt Lộ Minh, đối với phản ứng kinh ngạc của cũng bóc trần.

      Chuyển mặt, hướng Cảnh Hàn mỉm cười, : "Cảnh nữ hiệp, ban ngày cùng với tiểu lão công của ta hẹn nhau đâu a? Ngươi là cướp của người giàu chia cho người nghèo, là hiệp nữ trừ bạo giúp kẻ yếu, phải chú ý hình tượng nhiều mới tốt!"

      Cảnh Hàn sắc mặt lạnh lùng chuyển lãnh, hừ tiếng: " liên quan tới việc của ngươi, Lộ Minh, chúng ta !"

      Lộ Minh nghe vậy, lập tức bước . Hồ ly mĩ nhân bộ dạng tuy đẹp, nhưng nàng luôn lừa gạt mình, lấy mình làm tấm chắn, so sách với Cảnh Hàn, lãnh mĩ nhân này còn đáng hơn. tại nếu như phải chọn trong hai người, vậy tình nguyện cùng Cảnh Hàn . Niếp Thanh Lam duỗi tay ra cản lại, mỉm cười : "Vân Vân, đừng lo lắng, ta hôm nay phải đến đối địch với nàng, ta chỉ là muốn biết ràng việc ….. Lộ Minh, những lời này của ta phải là vì chình mình, ta vì cái mũ đội đầu, ngươi có bổn đặc thù gì? Ta chỉ hỏi câu này thôi!"

      - "Ta , ta biết phân biệt ngọc". Lộ Minh thấy Niếp Thanh Lam biểu tình tựa như cười như , trong lòng thầm đánh giá, hồ ly mĩ nhân này khẳng định điều tra mình.

      Nếu như câu hỏi này mình trả lời , khẳng định lừa được nàng.

      tại, chỉ có đem lực chú ý dời nơi khác, hy vọng có thể đoạn tuyệt tâm tư truy hỏi đến cùng của nàng, làm cho nàng đem mình thành biện ngọc kỳ nhân, mà phải ma thần truyền nhân.

      - " là bé ngoan, ta thích nghe ngươi lời ". Quả nhiên, Niếp Thanh Lam vừa nghe, cao hứng ra mặt nhìn Cảnh Hàn, ôm lấy cánh tay Lộ Minh, dùng đôi môi đào tại hai gò má Lộ Minh như chuồn chuồn điểm thủy hôn cái. Nàng quay mặt lại chuyển về phía Cảnh Hàn chậm rãi : "Hôm nay ta gọi điên thoại cho Tuyết , vốn muốn tìm ngươi, nhưng nghĩ tới, để ta nghe được cái tin tức đáng ngạc nhiên. Vương tổng ngày hôm qua đấu giá thạch thất bại, ném 60 vạn mua tảng đá. Hôm nay, thỉnh vị cao nhân, lấy 20 vạn mua được cực phẩm Phỉ Thúy có giá 800 vạn …… Cảnh nữ hiệp, ngươi là từ lúc nào biết Lộ Minh có khả năng nhìn ngọc? Ngươi , ta cũng biết, chính là lần trước! Ta Cảnh nữ hiệp gần đây như thế nào ra tay đều là hàng , nguyên lai là công lao của tiểu lão công của ta!".

      - "Ngươi muốn mang , hỏi súng của ta ". Cảnh Hàn hai súng nơi tay, chỉ vào Niếp Thanh Lam, lại hướng Lộ Minh ý bảo: " mau!".

      - "Yên tâm". Niếp Thanh Lam bỗng nhiên cởi mũ cảnh sát ra, đặt ở bàn, hướng Lộ Minh cùng với Cảnh Hàn ngọt ngào cười, : "Tan tầm, ta tại hề là cảnh sát. Ta tại đại biểu cho chính mình, lấy thân phận bằng hữu, mời ngươi giúp ta nhìn xem khối ngọc bích này là hay giả?".

      - "Năng lực nhìn ngọc của ta khi linh khi mất linh …..". Lộ Minh tiếp nhận ngọc bích, phát ngọc bích năng lượng tràn đầy, cùng khối ngọc bích của Cảnh Hàn lần trước phải là đôi.

      nghĩ thầm rằng, nếu như ngọc bích này là , như vậy Cảnh Hàn khẳng định nghi ngờ.

      Nếu như là giả, như vậy chính mình còn có thể điểm tay chân vào. Hơn nữa, chính mình ban ngày bình định căn cứ tổ chức buôn bán nội tạng người, còn có lấy thù lao, tại năng lượng khối bạch ngọc bích này vừa vặn bù lại chút cho mình. Lộ Minh đầu tiên là nhìn Niếp Thanh Lam, phát trong mắt nàng như cười như , càng kiên định ý nghĩ của mình, tuyệt đối thể để cho nàng nhìn ra sơ hở gì ……

      - "Đây là giả!". Lộ Minh quyết ý lừa dối, vụng trộm đem năng lượng ngọc bích hấp thu hết, lại dùng lực đem bạch ngọc bích ném 'Phanh' xuống mặt đất.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 42 : CHUYỂN NHÀ



      Chứng kiến hành động của Lục Minh , hai nàng nhất thời ngây như phỗng .

      Cảnh Hàn phản ứng nhanh hơn chút , nàng giây lát hiểu được , khối ngọc bích này nhất định là ngọc giả , tuy rằng trông rất giống khối ngọc chính phẩm kia nhưng chính là đồ dỏm . Niếp Thanh Lam sắc mặt khẽ biến , cúi người xuống , nhặt mấy mảnh vỡ lên , tinh tế quan sát , phát bề ngoài tuy là thượng giai chi ngọc , nhưng bên trong giống như cục đá có nửa phần chất ngọc , trong lòng khỏi kinh hãi thán phục năng lực biện ngọc ( xem ngọc ) của Lục Minh .

      thể tưởng được tiểu tử cổ quái này , lại có loại năng lực thần kỳ này .

      Nàng vừa ngẩng đầu lên , muốn mở miệng tán dương Lục Minh vài câu , phát khuôn mặt đổ mồ hôi , tựa hồ có vẻ đau đớn , kì quái hỏi : " làm sao vậy ? "

      " cảm thấy hơi khó chịu trong bụng … " Lúc này , cảm giác của Lục Minh là chân khí như phiên giang đảo hải , cuồn cuộn trong nội thể , mơ hồ cảm giác có được dấu hiệu đột phá tầng thứ tám Kim Chung Tráo , bất chấp tất cả , chạy vội về phía nhà vệ sinh , đóng chặt cửa lại , để che giấu hình thành cảnh giới tiến giai của cơ thể .

      Tuy rằng cơ thể biến hoá quá lớn , nhưng xương cốt khẽ lay động, mặt thoáng vầng kim quang , hai đồng tử toả ánh sáng chói lọi ... .

      Nếu như để hai nàng nhìn thấy , như vậy chẳng phải uổng phí tâm cơ trước giờ mình cố che dấu .

      Thấy Lục Minh chạy vội vào trong nhà vệ sinh , Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn cùng liếc mắt nhìn nhau , các nàng trong lòng cũng cho rằng Lục Minh vì ăn uống tốt mà đau bụng , mà đoán là , tuy rằng có được năng lực biện ngọc thần kỳ , nhưng khi sử dụng loại năng lực này , thân thể bị ảnh hưởng . Đặc biệt còn mơ hồ nghe thấy Lục Minh phía bên trong nhà vệ sinh như cố gắng áp chế phát ra tiếng rên , lại đồng thời gật gật đầu , đều tự khẳng định suy đoán của mình .

      Lục Minh đương nhiên là nghĩ mình phát ra tiếng rên , nhưng lúc này rất đau , so với cảnh giới đột phá lúc trước càng thống khổ thập bội (đau đớn gấp mười lần ) .

      Tựa hồ như có con rồng , từ đan điền tiến thẳng lên đỉnh đầu , quằn quại giãy dụa trong kinh mạch … Cái loại cảm giảm đau đớn này , quả phải là giành cho con người hưởng thụ ! Lục Minh biết hai nàng đứng ngay bên ngoài , chỉ còn biết cắn chặt răng mà chịu khổ , hai tay thọc sâu vào trong vách tường , thân thể tự chủ đem viên gạch bên trong vách bóp nát vụn ra .

      cỗ nhiệt lưu từ đan điền dâng lên , xoáy thẳng lên đỉnh đầu , lại từ đỉnh đầu vờn quanh xuống , tại thân thể dạo quanh vòng , cuối cùng trở về đan điền .

      Quá trình này , có thể đem so sánh với cực hình khủng bố nhất của nhân gian .

      Lục Minh đau đớn đến thấu tâm cam , mồ hôi thấm đẫm cơ thể , cuối cùng khi cỗ nhiệt lưu này trở lại đan điền , lại giống như bão tố qua , lập tức bình tĩnh trở lại , loại cảm giác thư thái tươi mát tràn ngập trong cơ thể , quái đản ... Chờ coi lại trong đan điền , phát nguyên lai kinh mạch mở rộng gấp ba , chân khí cũng tăng vọt mấy lần , mơ hồ có cảm giác chuyển thành chất lỏng , về phần cảnh giới , Kim Chung Tráo nhảy vượt qua tầng thứ tám , lên thẳng tầng thứ chín !

      " Mẹ khiếp , tuy rằng có chút đau đớn , bất quá đột phá rất nhanh ! " Đổi lại trước đây , có đánh chết Lục Minh cũng dám tin chính mình chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn mười ngày , có thể liên tiếp đột phá tầng thứ bảy cùng với tầng thứ tám của Kim Chung Tráo .

      Có được tiên thiên chân khí , quả giống như có được hoả tiễn nâng lên , đột phá cảnh giới cứ gọi là cứ nhanh vù vù .

      Quan trọng nhất là chính mình còn có thể thông qua việc hấp thu năng lượng ngọc thạch , đem nó hoán chuyển thành tiên thiên chân khí . Kẻ khác cả đời khổ luyện cũng có được tiên thiên chân khí , chính mình chỉ cần ngừng hấp thu năng lượng ngọc thạch là có thể có được , xem ra ngày trở thành đỉnh cấp cường giả , có thể ngạo nghễ nhìn xuống thế gian còn quá xa … Lục Minh kích động cơ hồ phải ngửa mặt lên trời thét dài tiếng, may mắn là còn nhớ bên ngoài có hai nàng , rửa nhanh cái mặt , cẩn thận xem xét lại đẩy cửa bước ra , quan sát Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn giọng chuyện , khỏi thầm kinh ngạc .

      Các nàng trong lúc đó , cũng có chuyện để sao ?

      " ăn uống tốt lên cảm thấy trong bụng hơi khó chịu , ngượng quá ! " Lục Minh thấy mình đưa ra lý do này có phần khiên cưỡng , nhưng cũng biết lên gì khác .

      " phải chuyển nhà ? Định dọn đến đâu ? " Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn đều nhận định Lục Minh bởi vì sử dụng năng lực biện ngọc quá độ mà cơ thể mới sinh ra phản ứng như thế , nhìn đau đớn đến độ mồ hôi chảy đầy người , bất quá cũng muốn vạch trần việc , chỉ là đem câu chuyện lái sang hướng khác .

      Cảnh Hàn gì , nhưng trong lòng nàng cũng thầm cảm kích .

      Nguyên lai lúc tiểu tử cổ quái này biện ngọc còn phải chịu thống khổ , trước giờ mình vẫn để xem , lại hề có câu oán hận , là ngốc nghếch !

      Lục Minh thấy hai nàng hiểu nhầm , nhưng kiểu hiểu lầm như chó ngáp phải ruồi kia đúng lúc , trong lòng vui sướng thiếu chút nữa cười ra thành tiếng . Bất quá khi Niếp Thanh Lam hỏi đến chuyện chuyển nhà , lại có chút đổ mồ hôi , bởi vì khu biệt thự sa hoa Phong Đan Bạch Lộ mà sắp sửa chuyển đến đâu phải chỗ giành cho người thường , nếu cho nàng biết , chằng khác gì chỉ cho nàng chính mình đáng khả nghi sao ?

      " có bệnh gì ? " Cảnh Hàn thấy Lục Minh sớm khôi phục bình thường , nàng chuẩn bị rời .

      Đừng có , có bệnh , đau bụng , là rất đau ! " Lục Minh hai tay ôm đầu , gấp giọng giữ Cảnh Hàn lại , sợ nàng , sau này khó có cơ hội gặp mặt .

      " Tên ngốc này ! đau bụng sao lại ôm đầu làm gì ? " Niếp Thanh Lam nghe xong , nhịn được cười ha hả , duỗi tay ra vỗ lên đầu Lục Minh , mà ngay cả Cảnh Hàn , vẻ lãnh khốc khuôn mặt nhắn cũng tan rất nhiều , khoé môi còn khẽ nhếch lên tạo thành đường cong trông quyến rũ ...

      .

      Trải qua trò khôi hài này , cuối cùng Cảnh Hàn cũng có kiên trì rời , nàng cũng có giúp đỡ , cũng nhiều , lẳng lặng đứng yên , nhìn Lục Minh với Niếp Thanh Lam bận rộn .

      Đồ đạc của Lục Minh kỳ rất ít , trừ bỏ quần áo , chính là còn lại đống sách lớn này .

      Niếp Thanh Lam phản đối Lục Minh đem theo đống sách đó , nhưng quần áo của Lục Minh , khi sắp xếp nàng ném lại nửa , đặc biệt là cái loại quần Jean nửa tháng giặt , kiên quyết phải vất , bộ dạng trông giống tiểu tức phụ chuyển nhà . Lục Minh thỉnh thoảng lại lén nhìn Cảnh Hàn , sợ Lãnh mỹ nhân này nhân lúc mình sơ ý mà rời , Niếp Thanh Lam nhìn thấy trong lòng cũng có chút chua xót , tiểu tử này thích Cảnh Hàn ? Chính mình cũng là đại mỹ nhân , nhưng lại thèm liếc mắt nhìn mình chỉ cái , là chịu nổi ánh mắt của !

      " Cái gì ? định chuyển đến Phong Đan Bạch Lộ ? Hảo tiểu tử , quả nhiên rất lợi hại ! " Niếp Thanh Lam lúc này có hoài nghi Lục Minh , nàng còn tưởng rằng Lục Minh sở dĩ có thể đến ở tại khu biệt thự sa hoa Phong Đan Bạch Lộ là bởi vì có Vương Đổng chống lưng .

      Cảnh Hàn đứng bên quan sát , cảm thấy mặt ngoài Niếp Thanh Lam đối với Lục Minh cười hì hì , nhưng thực tế là đối với có mục đích gì đó .

      Đặc biệt là nhiệt tâm giúp chuyển nhà , cũng có giám thị ý đồ của , nàng thể mở miệng với Lục Minh , nhưng cũng muốn nhìn ngày nào đó bị Niếp Thanh Lam đem tới trong Sở nghiên cứu đặc thù , đành phải trước tiên ở bên cạnh nhìn , có thời cơ còn ngăn cản nàng . Niếp Thanh Lam tuyệt đối đơn giản , nếu như mình tại để ý đến mà bỏ , như vậy tiểu tử cổ quái này , sớm hay muộn nếm mùi khốn khổ , nữ hồ ly tính kế hại người , phải là chuyện hiếm có thế gian …

      Rốt cuộc có thể dọn khỏi cái quán trọ tồi tàn hôi hám của Thành trung thôn , trong lòng Lục Minh như có cảm giác sắp sửa được tận hưởng cuộc sống tươi đẹp .

      lưng vác valy lớn valy xuống lầu , hai nàng xách các túi cho , theo ở phía sau .

      ngang qua quán ăn khuya , người trung niên mập mạp lần trước mang thức ăn cho Lục Minh ra vừa thấy , nuốt nước miếng thào tự : " là song phối , lần trước nhìn thấy ta còn tưởng là mình hoa mắt , ngờ nổi , tiểu tử này là song phối a ! "

      Đến đầu phố , nhất thời cũng ngăn được chiếc xe taxi nào , Lục Minh do dự biết như thế nào để Cảnh Hàn lên ngồi Hãn Mã của Niếp Thanh Lam , bỗng nhiên chuông di động vang lên , chính là của Giai Giai người mà trước đó Hoắc Vấn Dung bị bệnh rồi.

      Nàng gọi điện tìm mình , có chuyện gì nhỉ ?

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      CHƯƠNG 42 : CHUYỂN NHÀ



      Chứng kiến hành động của Lục Minh , hai nàng nhất thời ngây như phỗng .

      Cảnh Hàn phản ứng nhanh hơn chút , nàng giây lát hiểu được , khối ngọc bích này nhất định là ngọc giả , tuy rằng trông rất giống khối ngọc chính phẩm kia nhưng chính là đồ dỏm . Niếp Thanh Lam sắc mặt khẽ biến , cúi người xuống , nhặt mấy mảnh vỡ lên , tinh tế quan sát , phát bề ngoài tuy là thượng giai chi ngọc , nhưng bên trong giống như cục đá có nửa phần chất ngọc , trong lòng khỏi kinh hãi thán phục năng lực biện ngọc ( xem ngọc ) của Lục Minh .

      thể tưởng được tiểu tử cổ quái này , lại có loại năng lực thần kỳ này .

      Nàng vừa ngẩng đầu lên , muốn mở miệng tán dương Lục Minh vài câu , phát khuôn mặt đổ mồ hôi , tựa hồ có vẻ đau đớn , kì quái hỏi : " làm sao vậy ? "

      " cảm thấy hơi khó chịu trong bụng … " Lúc này , cảm giác của Lục Minh là chân khí như phiên giang đảo hải , cuồn cuộn trong nội thể , mơ hồ cảm giác có được dấu hiệu đột phá tầng thứ tám Kim Chung Tráo , bất chấp tất cả , chạy vội về phía nhà vệ sinh , đóng chặt cửa lại , để che giấu hình thành cảnh giới tiến giai của cơ thể .

      Tuy rằng cơ thể biến hoá quá lớn , nhưng xương cốt khẽ lay động, mặt thoáng vầng kim quang , hai đồng tử toả ánh sáng chói lọi ... .

      Nếu như để hai nàng nhìn thấy , như vậy chẳng phải uổng phí tâm cơ trước giờ mình cố che dấu .

      Thấy Lục Minh chạy vội vào trong nhà vệ sinh , Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn cùng liếc mắt nhìn nhau , các nàng trong lòng cũng cho rằng Lục Minh vì ăn uống tốt mà đau bụng , mà đoán là , tuy rằng có được năng lực biện ngọc thần kỳ , nhưng khi sử dụng loại năng lực này , thân thể bị ảnh hưởng . Đặc biệt còn mơ hồ nghe thấy Lục Minh phía bên trong nhà vệ sinh như cố gắng áp chế phát ra tiếng rên , lại đồng thời gật gật đầu , đều tự khẳng định suy đoán của mình .

      Lục Minh đương nhiên là nghĩ mình phát ra tiếng rên , nhưng lúc này rất đau , so với cảnh giới đột phá lúc trước càng thống khổ thập bội (đau đớn gấp mười lần ) .

      Tựa hồ như có con rồng , từ đan điền tiến thẳng lên đỉnh đầu , quằn quại giãy dụa trong kinh mạch … Cái loại cảm giảm đau đớn này , quả phải là giành cho con người hưởng thụ ! Lục Minh biết hai nàng đứng ngay bên ngoài , chỉ còn biết cắn chặt răng mà chịu khổ , hai tay thọc sâu vào trong vách tường , thân thể tự chủ đem viên gạch bên trong vách bóp nát vụn ra .

      cỗ nhiệt lưu từ đan điền dâng lên , xoáy thẳng lên đỉnh đầu , lại từ đỉnh đầu vờn quanh xuống , tại thân thể dạo quanh vòng , cuối cùng trở về đan điền .

      Quá trình này , có thể đem so sánh với cực hình khủng bố nhất của nhân gian .

      Lục Minh đau đớn đến thấu tâm cam , mồ hôi thấm đẫm cơ thể , cuối cùng khi cỗ nhiệt lưu này trở lại đan điền , lại giống như bão tố qua , lập tức bình tĩnh trở lại , loại cảm giác thư thái tươi mát tràn ngập trong cơ thể , quái đản ... Chờ coi lại trong đan điền , phát nguyên lai kinh mạch mở rộng gấp ba , chân khí cũng tăng vọt mấy lần , mơ hồ có cảm giác chuyển thành chất lỏng , về phần cảnh giới , Kim Chung Tráo nhảy vượt qua tầng thứ tám , lên thẳng tầng thứ chín !

      " Mẹ khiếp , tuy rằng có chút đau đớn , bất quá đột phá rất nhanh ! " Đổi lại trước đây , có đánh chết Lục Minh cũng dám tin chính mình chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn mười ngày , có thể liên tiếp đột phá tầng thứ bảy cùng với tầng thứ tám của Kim Chung Tráo .

      Có được tiên thiên chân khí , quả giống như có được hoả tiễn nâng lên , đột phá cảnh giới cứ gọi là cứ nhanh vù vù .

      Quan trọng nhất là chính mình còn có thể thông qua việc hấp thu năng lượng ngọc thạch , đem nó hoán chuyển thành tiên thiên chân khí . Kẻ khác cả đời khổ luyện cũng có được tiên thiên chân khí , chính mình chỉ cần ngừng hấp thu năng lượng ngọc thạch là có thể có được , xem ra ngày trở thành đỉnh cấp cường giả , có thể ngạo nghễ nhìn xuống thế gian còn quá xa … Lục Minh kích động cơ hồ phải ngửa mặt lên trời thét dài tiếng, may mắn là còn nhớ bên ngoài có hai nàng , rửa nhanh cái mặt , cẩn thận xem xét lại đẩy cửa bước ra , quan sát Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn giọng chuyện , khỏi thầm kinh ngạc .

      Các nàng trong lúc đó , cũng có chuyện để sao ?

      " ăn uống tốt lên cảm thấy trong bụng hơi khó chịu , ngượng quá ! " Lục Minh thấy mình đưa ra lý do này có phần khiên cưỡng , nhưng cũng biết lên gì khác .

      " phải chuyển nhà ? Định dọn đến đâu ? " Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn đều nhận định Lục Minh bởi vì sử dụng năng lực biện ngọc quá độ mà cơ thể mới sinh ra phản ứng như thế , nhìn đau đớn đến độ mồ hôi chảy đầy người , bất quá cũng muốn vạch trần việc , chỉ là đem câu chuyện lái sang hướng khác .

      Cảnh Hàn gì , nhưng trong lòng nàng cũng thầm cảm kích .

      Nguyên lai lúc tiểu tử cổ quái này biện ngọc còn phải chịu thống khổ , trước giờ mình vẫn để xem , lại hề có câu oán hận , là ngốc nghếch !

      Lục Minh thấy hai nàng hiểu nhầm , nhưng kiểu hiểu lầm như chó ngáp phải ruồi kia đúng lúc , trong lòng vui sướng thiếu chút nữa cười ra thành tiếng . Bất quá khi Niếp Thanh Lam hỏi đến chuyện chuyển nhà , lại có chút đổ mồ hôi , bởi vì khu biệt thự sa hoa Phong Đan Bạch Lộ mà sắp sửa chuyển đến đâu phải chỗ giành cho người thường , nếu cho nàng biết , chằng khác gì chỉ cho nàng chính mình đáng khả nghi sao ?

      " có bệnh gì ? " Cảnh Hàn thấy Lục Minh sớm khôi phục bình thường , nàng chuẩn bị rời .

      Đừng có , có bệnh , đau bụng , là rất đau ! " Lục Minh hai tay ôm đầu , gấp giọng giữ Cảnh Hàn lại , sợ nàng , sau này khó có cơ hội gặp mặt .

      " Tên ngốc này ! đau bụng sao lại ôm đầu làm gì ? " Niếp Thanh Lam nghe xong , nhịn được cười ha hả , duỗi tay ra vỗ lên đầu Lục Minh , mà ngay cả Cảnh Hàn , vẻ lãnh khốc khuôn mặt nhắn cũng tan rất nhiều , khoé môi còn khẽ nhếch lên tạo thành đường cong trông quyến rũ ...

      .

      Trải qua trò khôi hài này , cuối cùng Cảnh Hàn cũng có kiên trì rời , nàng cũng có giúp đỡ , cũng nhiều , lẳng lặng đứng yên , nhìn Lục Minh với Niếp Thanh Lam bận rộn .

      Đồ đạc của Lục Minh kỳ rất ít , trừ bỏ quần áo , chính là còn lại đống sách lớn này .

      Niếp Thanh Lam phản đối Lục Minh đem theo đống sách đó , nhưng quần áo của Lục Minh , khi sắp xếp nàng ném lại nửa , đặc biệt là cái loại quần Jean nửa tháng giặt , kiên quyết phải vất , bộ dạng trông giống tiểu tức phụ chuyển nhà . Lục Minh thỉnh thoảng lại lén nhìn Cảnh Hàn , sợ Lãnh mỹ nhân này nhân lúc mình sơ ý mà rời , Niếp Thanh Lam nhìn thấy trong lòng cũng có chút chua xót , tiểu tử này thích Cảnh Hàn ? Chính mình cũng là đại mỹ nhân , nhưng lại thèm liếc mắt nhìn mình chỉ cái , là chịu nổi ánh mắt của !

      " Cái gì ? định chuyển đến Phong Đan Bạch Lộ ? Hảo tiểu tử , quả nhiên rất lợi hại ! " Niếp Thanh Lam lúc này có hoài nghi Lục Minh , nàng còn tưởng rằng Lục Minh sở dĩ có thể đến ở tại khu biệt thự sa hoa Phong Đan Bạch Lộ là bởi vì có Vương Đổng chống lưng .

      Cảnh Hàn đứng bên quan sát , cảm thấy mặt ngoài Niếp Thanh Lam đối với Lục Minh cười hì hì , nhưng thực tế là đối với có mục đích gì đó .

      Đặc biệt là nhiệt tâm giúp chuyển nhà , cũng có giám thị ý đồ của , nàng thể mở miệng với Lục Minh , nhưng cũng muốn nhìn ngày nào đó bị Niếp Thanh Lam đem tới trong Sở nghiên cứu đặc thù , đành phải trước tiên ở bên cạnh nhìn , có thời cơ còn ngăn cản nàng . Niếp Thanh Lam tuyệt đối đơn giản , nếu như mình tại để ý đến mà bỏ , như vậy tiểu tử cổ quái này , sớm hay muộn nếm mùi khốn khổ , nữ hồ ly tính kế hại người , phải là chuyện hiếm có thế gian …

      Rốt cuộc có thể dọn khỏi cái quán trọ tồi tàn hôi hám của Thành trung thôn , trong lòng Lục Minh như có cảm giác sắp sửa được tận hưởng cuộc sống tươi đẹp .

      lưng vác valy lớn valy xuống lầu , hai nàng xách các túi cho , theo ở phía sau .

      ngang qua quán ăn khuya , người trung niên mập mạp lần trước mang thức ăn cho Lục Minh ra vừa thấy , nuốt nước miếng thào tự : " là song phối , lần trước nhìn thấy ta còn tưởng là mình hoa mắt , ngờ nổi , tiểu tử này là song phối a ! "

      Đến đầu phố , nhất thời cũng ngăn được chiếc xe taxi nào , Lục Minh do dự biết như thế nào để Cảnh Hàn lên ngồi Hãn Mã của Niếp Thanh Lam , bỗng nhiên chuông di động vang lên , chính là của Giai Giai người mà trước đó Hoắc Vấn Dung bị bệnh rồi.

      Nàng gọi điện tìm mình , có chuyện gì nhỉ ?

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 43 : LÂM THỜI QUẢN GIA



      - "Là Giai Giai sao? Tìm có chuyện gì?". Lục Minh biết Giai Giai dễ dàng gọi điện cho mình, phòng chừng lại là bị sắc lang quấy rầy.

      - ", có việc gì đâu …". Lúc đầu Giai Giai có vẻ trầm mặc, sau đó giọng phủ định.

      - "Để tớ !". Nghe thấy vậy Hoắc Vấn Dung đoạt lấy di động, hướng về phía bên này réo lên: "Lục Minh , làm gì? Chuyển nhà à? Vậy ngày mai lại đây thăm Giai Giai ! Có việc gì xảy ra sao? Việc này ra rất dài dòng, tóm lại là như thế này, lúc trước Giai Giai làm ở đài truyền hình, có tên đáng khinh chuyên ăn tạp, nghe là Phó tổng giám đốc đài truyền hình Lam Hải. đối với Giai Giai chính là có ý đồ bất lương. Giai Giai vì chịu nổi quấy rối tình dục của , nên bỏ việc, làm còn cửa gì nữa … Nhưng tên này thực là biến thái, chính mình thấy thể theo đuổi được Giai Giai, liền nghĩ ra độc kế, lần trước cái tên Long Nhị kia chính là do giới thiệu lại đây dây dưa với Giai Giai! Bây giờ Long Nhị ít đến quấy rầy, lại tìm tên khác, nghe là so với Long Nhị cũng đồng dạng, đều là "Lam Hải tứ đại sắc lang", em nghe thủ hạ của gọi là "Hoa Thiểu". Vừa rồi thiếu chút nữa Giai Giai thoát ra được, bất quá phía sau còn vài tên quỷ tử Nhật Bản, hình như có chuyện đại gì đó, nên đuổi hết chúng em ra ngoài. Bọn chúng đóng của mật đàm, chúng em mới có thể đứng truyện với như thế này!".

      - "Quỷ Nhật Bản?". Lục Minh nghe xong , trong lòng máy động , liền hỏi : " Trông chúng như thế nào "

      - "Khó mà được. Em thấy mấy tên Nhật Bản so với mọi người cũng có gì khác … Bất quá trong đó có tên thực cổ quái, dáng vẻ trầm, tựa như độc xà, nhìn đến người lông tóc dựng hết lên . Cách ăn mặc à? mặc vest trắng , đeo cặp kính gọng vàng, tay nhấc lên nhấc xuống luôn, nhìn đúng là tên vừa già vừa cổ quái, quả thực là biến thái! Cái tên Hoa Thiểu kia gọi là Điền Trung Quân, em nghe lắm". Lời của Hoắc Vấn Dung khiến Lục Minh rất ngạc nhiên, còn có tên Điền Trung?

      Điền Trung Tín Giới tuyệt đối chết.

      Lục Minh đối với chính mình ra tay tuyệt đối tin tưởng. Động mạch Điền Trung Tín Giới bị cắt đứt, đừng có thể rời bệnh viện, chính là có mang lên bàn mổ cũng khó có thể cứu sống.

      Xem ra tên Điền Trung mà Hoắc Vấn Dung , là kẻ khác, có lẽ là huynh đệ sinh đôi của Điền Trung Tín Giới chừng. Nếu còn có tên Điền Trung, như vậy tổ chức buôn bán bộ phận cơ thể người vẫn còn sót lại, thậm chí Lam Hải có khả năng chính là căn cứ bí mật thứ hai.

      Có lẽ mấy tên quỷ tử Nhật Bản kia, chính là màn độc thủ phía sau chừng.

      Nếu như chính mình lại ra tay, có thể vì Giai Giai xuất đầu, lại có thể thầm trừ diệt tổ chức hắc ám buôn bán bộ phận cơ thể người, như thế gọi là nhất tiễn hạ song điêu.

      Lam Hải xác định trong tương lại chính là địa bàn của mình, bọn Nhật lùn dám ở chỗ này gây sóng gió, vậy chính là tự tìm đến cái chết!

      Lục Minh thoáng liếc qua Niếp Thanh Lam, nghĩ thầm chính mình vất vả mới giấu diếm được, hành động lần này càng phải cần thận hơn, đừng làm cho hồ ly mỹ nhân này phát được thân phận của mình.

      Niếp Thanh Lam căn bản thèm để ý tới Lục Minh. Nàng xem Cảnh Hàn vẫy tay chặn chiếc taxi, biết Cảnh Hàn chịu ngồi xe Hãn Mã của mình, ràng là đem mấy chiếc bao lớn của Lục Minh ném lên taxi, sau đó ngồi lên, lại hướng Lục Minh ngoắc ngoắc. Hai mỹ nhân tuy rằng ngồi chung ghế sau, nhưng kẻ lắc lắc đầu, người kia lại nhìn bên. Lục Minh ước định ngày mai Phương phỉ uyển , mới vừa treo điện thoại , phát những thứ đồ gì gì đó bên người được dọn sạch trống trơn .

      - "A, em Hãn Mã của mình à?" Lục Minh kỳ là muốn cùng với Cảnh Hàn hai người ngồi ở ghế sau, đáng tiếc Niếp Thanh Lam tuyệt để loại tình huống này phát sinh.

      Nàng cười ngọt ngào, khuôn mặt nhắn thản nhiên : "Em cùng ngồi taxi thôi, Hãn Mã để lại, cho người ta trộm !"

      Lục Minh toát mồ hôi.

      Mấy tên trộm vặt ở trong thôn tuy càn rỡ, nhưng bọn chúng có ngốc, ai dám trộm Hãn Mã của nàng? Chỉ cần riêng cái biển số xe là có thể doạ chết con người ta rồi. Dám trộm xe của nàng, chắc chuẩn bị tang lễ cho mình là vừa? Hơn nữa kẻ nào dám mua xe của nàng?

      Hãn Mã của Niếp Thanh Lam đặt ở chỗ này, chẳng những ai dám ăn trộm, phỏng chừng đầu mục của bọn trộm cắp này còn phải phái người đến trông coi! Hãn Mã này mà có xảy ra chuyện gì, phải tài lộ, trái lại còn rước hại vào thân, ngàn vạn lần đừng làm cái chuyện ngu ngốc đó. Nếu trong thôn tất cả tiểu thâu cũng có quá ngày yên lành.

      Taxi chở ba người đến khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ, tài xế dọc đường , thỉnh thoảng làm như vô tình mà cố ý nhìn vào kính chiếu hậu.

      Nữ hài tử tuy gặp nhiều lắm, nhưng tuyệt thế mỹ nhân giống như Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn, chưa từng thấy qua vài người.

      Lục Minh rất muốn lấy cái cờ lê đem cái kính chiếu hậu cùng cái sọ của tên lái xe khối đập vỡ … May mắn là bảo an bên ngoài ngăn cản Lục Minh, bộ dạng giống người làm công lại ra tay hành hung người khác chắc chắn cho vào. Nếu như phải nhìn Niếp Thanh Lam mặc cảnh phục, bảo an cần hỏi mà bắt ngay Lục Minh lại. Nơi này là khu biệt thự xa hoa của các tỷ phú, là người làm công bình thường có thể ra vào địa phương này sao?

      - "Mẹ khiếp, phải vừa mới sao? Ta ở nơi này, nhà ta ở đây, các ngươi dám tin?" Lục Minh giận dữ quát lên.

      - "Đừng bọn họ, đến em cũng chẳng dám tin". Niếp Thanh Lam che cái miệng nhắn cười trộm.

      - "Khụ, ngậm miệng lại, chúng ta thể để các người vào …". Vài tên bảo an thấy Niếp Thanh Lam nhoẻn miệng cười, đều có điểm lắp, nhưng bọn cuối cùng vẫn nhớ nhiệm vụ của mình, chịu cho qua, lại gọi đội trưởng đội bảo an cùng với nhân viên quản lý.

      Đội trưởng đội bảo an chiếc xe chạy như bay lại, thấy Niếp Thanh Lam, vẻ mặt ngạc nhiên.

      cúi chào ba lần, lại hỏi : " Giáo quan, sao người lại tới đây? "

      Niếp Thanh Lam thấy đội trưởng đội bảo an khôi ngô hướng mình cúi chào, cảm thấy bối rối, hồi lâu mới nhớ: " Ngươi là thứ đao 1937? Hay là tiêm đao đột kích 191? Nhìn ngươi rất quen, bất quá ta nhớ được tên người… Ngươi là thứ đao? A, sao lại thế này, ngươi làm sao lại xuất ngũ đến đây làm bảo an? Ngươi chính là tinh , hẳn là lên sĩ quan a, đáng tiếc!"

      Đội trưởng đội bảo an nghe xong, thần tình hổ thẹn, lại cúi chào ba lần nữa, cũng tại sao lại xuất ngũ, hiển nhiên là có điều khó .

      Tuy rằng vấn đề thông qua, nhưng Lục Minh biết nhà của mình là nằm ở chỗ nào.

      - " Có giấy tờ để chứng minh, nhưng là ta quên đem đóng trong thư …" Lời của Lục Minh khiến mọi người đổ mồ hôi. Người này, ngay cả nhà của mình cũng biết ở đâu mà dám đến đây ở, là lợi hại .

      - " việc gì, để ta gọi điện thoại tìm người, khẳng định là biết!"

      Lục Minh nhớ Hình gia gia qua, dọn đến Phong Đan Bạch Lộ, rồi gọi điện thoại cho người tên Trang Thần, có thể an bài hết thảy.

      Mười giây sau, có lão nhân thân mặc xuyên yến vĩ (áo bành tô, áo quản gia kiểu châu âu có ngực áo cụt nhưng đuôi áo dài), mũi có chiếc kính mắt đơn thuần hướng bên này tới. Lão nhân này đầu bạc như sương, lại cẩn thận tỉ mỉ, nơ bướm chỉnh tề, đôi giày da dưới chân bóng lộn đến mức soi gương được . Lão nhân từ bên trong khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ từng bước ra, sống lưng thẳng, bước chắc chắn ổn định, động tác khoan thai nhàn nhã, thái độ bất uấn bất hoả ( giận nóng ) …

      Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, lão nhân tự nhiên, chậm rãi bước đến trước mặt Lục Minh, làm cái lễ theo kiểu thân sĩ phương tây, thanh tràn ngập từ tính: " Lục thiếu gia, ta là Trang Thần lâm thời quản gia của người, nếu như có bất cứ chuyện gì, thỉnh ngài cứ phân phó."

      Cằm Lục Minh như rụng xuống đất.

      Hình gia gia thế nào lại tìm cho mình quản gia, hơn nữa lại còn là lão cổ điển!

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      CHƯƠNG 44 : HẮC SẮC LÔI TI NỘI Y .



      Khiến Lục Minh kinh ngạc chính là lão nhân tên Trang Thần này , cho loại cảm giác nông sâu khó lường .

      Nhìn bề ngoài , Trang Thần là lão nhân bình thường hoàn toàn biết võ công .

      Nhưng thứ Lục Minh độc hữu lại chính là tiên thiên chân khí , có thể cho loại cảm ứng thần kỳ , tựa như lúc ở thang máy khi cửa vừa mở ra liền cảm nhận được ngay tử vong tập kích , Lục Minh bây giờ có thể cảm giác được Trang Thần đích thị là cao thủ khó lường . Đổi thành lúc trước , Lục Minh tuyệt đối có loại cảm giác này , nhưng là sau khi có được tiên thiên chân khí , có thể cảm ứng được , thực lưc của lão nhân Trang Thần này có thể sánh ngang cùng Hình gia gia .

      Nếu như chính mình đối lập , công lực phỏng chừng ít nhất cũng thâm hậu gấp mấy lần , hơn nữa còn là cao thủ nội công siêu cường .

      Kiểu người như lão gia hoả này , như thế nào lại chạy đến chỗ mình làm lâm thời quản gia ?

      Trang Thần này , lẽ nào là bằng hữu của Hình gia gia ?

      Trong lòng Lục Minh lúc này trăm mối hoài nghi , duy nhất chỉ có thể khẳng định là lão nhân Trang Thần này đối với mình hề có ác ý , vô hình tỏa ra bầu khí vô cùng an bình!

      Bảo an đội trưởng tựa hồ đặc biệt tôn kính vị Trang Thần lão nhân này , cúi đầu vái ba cái , thái độ cung kính : " Trang tiên sinh … Vị Lục thiếu gia này , có phải chính là chủ nhân căn biệt thự ngọn núi ? "

      So với kinh ngạc của bảo an đội trưởng , người đàn ông trung niên 4 mắt (đeo kiếng) do bộ phận quản lý tài sản phái tới, quả hận thể dùng ống tay áo mà lau sạch giầy cho Lục Minh .

      thực hối hận vừa rồi để lộ ra ánh mắt nghi ngờ Lục Minh , người có thể tiến vào Phong Đan Bạch Lộ có ai phải là tỷ phú . Ở trong khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ , các căn biệt thự đều có giá , chỉ có căn biệt thự ngọn núi là có dùng tiền cũng mua được , đó là nơi có thể quan sát toàn bộ Phong Đan Bạch Lộ , là người ai mà chẳng muốn được đứng đầu kẻ khác nhìn xuống , nhưng là Phong Đan Bạch Lộ từ lúc bắt đầu dựng lên , chưa từng có đem căn biệt thự đó rao bán .

      Nó được xây dựng tốt nhất, trang hoàng đẹp nhất, vẻ bề ngoài hoàn toàn xứng để đại diện cho hình tượng của Phong Đan Bạch Lộ (con đường trắng có hàng phong đỏ hai bên?)

      !

      Căn biệt thự này vô luận là ai đến hỏi mua , dù có bao nhiêu quyền lực , có bao nhiêu tài phú , Đại lão bản của Phong Đan Bạch Lộ cũng chỉ chữ : " " !

      Mấy hôm trước , Trang Thần lão nhân đến Phong Đan Bạch Lộ , đưa ra chứng minh , hơn nữa còn tân chủ nhân sắp dọn đến , đương nhiên làm rúng động bộ phận quản lý tài sản , bọn họ vẫn chuẩn bị cử hành tiệc rượu lớn hoan nghênh tân chủ nhân căn biệt thự ngọn núi .

      Các phú hào ở Phong Đan Bạch Lộ cũng háo hức muốn biết rốt cuộc kẻ nào mà lợi hại như vậy , có thể ngụ đầu mọi người .

      Có thể là chủ nhân căn biệt thự ở đầu bao nhiêu phú hào như vậy , đó phải là loại tôn quý như thế nào ?

      thể tưởng tượng ra được , chỉ là người mặc sơ mi quần bò niên kỷ còn trẻ … Người đàn ông đeo kính cung kính cúi đầu chào Lục Minh , lại chủ động xách vali lớn vali cho , trở nên vô cùng ân cần , vốn đó là công việc của bảo an , cũng giành lấy làm .

      Niếp Thanh Lam tiểu thủ véo vào sau lưng Lục Minh , hỏi : " Uy , là đại thiếu gia à ? Việc này là sao ? "

      Nghi vấn của nàng , đương nhiên cũng giống như nỗi băn khoăn trong tâm Cảnh Hàn , chỉ là nàng có hỏi .

      " Híc , cũng vậy đây lần đầu tiên trông thấy Trang lão , căn bản là có quen biết ông ấy ! Xã hội đại gọi là thiếu gia tức cười, nghe giống mấy con heo biết chuyện ở xã hội phong kiến tay xách lồng chim có chuyện gì làm khắp nơi ghẹo " Lục Minh vừa xong , Niếp Thanh Lam che cái miệng nhắn bật cười kiều , nàng cùng với Cảnh Hàn đều cho rằng , Trang Thần lão nhân chính là do Vương Đồng mời đến làm lâm thời quản gia .

      Các nàng nhìn ra thực lực của Trang Thần lão nhân , còn tưởng rằng ông ta chỉ đơn thuần là lão quản gia theo kiểu thân sĩ phương tây .

      Tranh thủ lúc khách quý lên xe chuyên dụng , người đàn ông đeo kính tự giới thiệu mình là Chung quản lý , lại hướng Lục Minh , Cảnh Hàn và Niếp Thanh Lam giới thiệu khung cảnh ven đường , cuối cùng Lục Minh cũng tiến gần đến căn biệt thự đỉnh núi có cái " thiên hạ chi thế " ( khí thế nuốt chửng thiên hạ ) , quan sát chúng sinh phía dưới , bên phải có Thanh Long lâm , bên trái có Bạch Hổ khâu , trước mặt là Chu Tước đường , sau lưng là Huyền Vũ trì , phong thuỷ thực tốt phối hợp với cảnh sắc chung quanh 36 căn biệt thự ở lưng chừng núi , 72 lầu cao dưới chân núi , bàn mà hợp thành Bắc Đẩu địa sát tinh tượng , có thể so với cung điện của đế vương cổ đại , là chỗ cư ngụ thế gian nhất đẳng ( lí tưởng nhất đời ).

      " Đằng đó là đỉnh núi gì ? " Lục mình nhìn đến đổ mồ hôi .

      Toàn bộ khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ chia làm ba bộ phận lớn , thứ nhất là cái gò núi tương đối bằng phẳng , mặt là các căn biệt thự trải rộng .

      Hai là đồi núi phía dưới lầu vũ cao lớn , to đều có , vừa đúng mười cái , là các khu dân cư cùng với các khu sinh hoạt thu phí . Ba là các cửa hàng , các hồ nước , các bờ cát cùng với sân gôn , xem cái hồ bạc kia chính là Huyền Vũ trì ! Lục hoá điều kiện sai , điểm ấy ngàn vạn lần giá trị tốt , nhưng là Lục Minh phát đỉnh núi có chừng tám chín căn biệt thự , căn bản phải chỉ có căn biệt thự của chính mình là có thể cao cao tại thượng nhìn xuống phía dưới …

      " Lục thiếu gia , có bất đồng a ! Nhìn gần căn biệt thự của ngài so với chung quanh đều cao hơn thước , hơn nữa căn biệt thự của ngài có ba tầng rưỡi , nửa tầng còn thêm vào cái chóp nhọn , chính là có đế vương chi thế ! " Tứ nhãn đích chung kinh thế vươn ngón tay cái lên , chỉ là nghe lời của Lục Minh toát mồ hôi lạnh .

      " Cao hơn có thước là có thể nhìn xuống đầu thiên hạ sao ? "

      Lục Minh thấy hết chỗ rồi , thêm vào cái chóp nhọn kia , đó chẳng phải là cái cột thu lôi , cùng với đế vương chi thế chắc chằng có đến nửa điểm quan hệ !

      Bất quá Niếp Thanh Lam tựa hồ như rất vừa lòng , nàng vẫn hướng Lục Minh tươi cười , tỏ vẻ phải đến đây ở chung với Lục Minh , khiến Lục Minh sợ tới mức tim đập thon thót . Nếu như là Cảnh Hàn , Lục Minh giơ cả hai tay hoan nghênh , nhưng là hồ ly mỹ nhân Niếp Thanh Lam này xin miễn thứ cho kẻ bất tài này ! Vừa muốn mở miệng phản đối , Niếp Thanh Lam lập tức giả bộ đáng thương ngân ngấn nước mắt , bộ dạng động lòng kia so với truyền thuyết " Tây tử phủng tâm " còn muốn lợi hại hơn , Lục Minh thiếu chút nữa còn cho chính mình là Ngô vương Phù Sai .

      " Ông xã , cho em đến đây ở cùng , em khóc cho coi ! " Niếp Thanh Lam nức nở kêu lên , đứng bên chứng kiến thiếu chút nữa Chung quản lý tóm lấy cổ Lục Minh , để bắt phải gật đầu đồng ý .

      " Em thích cứ khóc ! " Lục Minh kiên quyết đồng ý .

      thể cho hồ ly mĩ nhân bất hảo trêu chọc , sau này , nàng dọn đến đây ở , thân phận mình dễ dàng bại lộ , tuyệt đối thể để điều đó xảy ra !

      Căn bàn là nàng phải thích mình , chỉ là muốn nhờ mình làm tấm mộc ứng phó với cha mẹ nàng , mình tại sao phải nhường nhịn nàng việc này , làm cho nàng có thể đắc ý ! Lục Minh trong lòng cân nhắc như thế nào để thuyết phục Cảnh Hàn , làm cho nàng đến đây ở , Lãnh mỹ nhân với tiểu hồ ly bất đồng ( hợp ), sống chung cùng nhau , hai người hai thế giới , khẳng định là phi thường mỹ diệu !

      " Người tốt , nam nữ sống chung thực hợp như nước triều lên xuống , hơn nữa , để thoả mãn cái bản tính thích thâu hương khuy ngọc của , bản mỹ nữ quyết định đến đây ở , tạo cho cơ hội ! " Niếp Thanh Lam tinh thần vĩ đại tựa như chính mình phải hy sinh : " Ta vào địa ngục còn ai dám vào địa ngục nữa ".

      " Ta thích … " Lục Minh trong lòng máy động , nếu như hồ ly mỹ nữ ở đây , chừng là có cơ hội như thế .

      Tỷ như , nàng sau khi tắm rửa xong , có lẽ trong lúc vô ý vẫn lưu lại hơi ấm văn hung ( áo ngực ) , tiểu nội khố ( quần lót ) khả ái , đến lúc đó mình có thể ( làm gì nhỉ ^^ )… Lục Minh nếu như động tâm chút nào , đó là giả dối , nhưng là hồ ly mỹ nhân này chính là thuốc độc , đáp ứng nàng chính là muốn tìm đến cái chết , cuối cùng , Lục Minh khó khăn lắc đầu từ chối . Niếp Thanh Lam tựa như nhìn thấu tâm tư của Lục Minh , tiến sát lại , thổi ngụm hương khí : " Hắc sắc lôi ti nội y ! có muốn xem ( khiêu khích nhau à ^^ ) ? "

      Lục Minh vừa nghe cảm thấy cả người nóng bừng , hơi thở cũng có phần khó khăn .

      Cảnh Hàn bỗng nhiên mở miệng : " Em cũng muốn ở nhờ hai tháng , nhưng phải đưa em mười gói mà Lý lão là : " Dưỡng sinh hoàn " ! "

      " Ngày mai phải nghiên cứu chế tạo ngay ! " Lục Minh kích động thiếu chút nữa là nhảy dựng lên , Niếp Thanh Lam nghe xong cặp mắt trợn tròn , tiểu tử ngốc này , đại mỹ nhân tặng tới tận cửa cần , lại sống chết luyến ái nữ phi tặc , chưa từng thấy qua tên nào ngốc như vậy !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :