1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sói hoang và cừu nhỏ - Mê Đồ Vong Giả (43 Chương + 2 Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Kết thúc 01: Dương thiệu hành động ác liệt – Quà Valentine

      14/2 là ngày Valentine ngày lễ tình nhân, hai bên đường rất đông các hoạt động dành cho ngày tình nhân này, có thể tùy ý thấy được mọi nơi nào hoa hồng, nào sô--la . . .

      Mặc dù đây là ngày lễ dành riêng cho những người nhau, nhưng Dương Thiệu và Vệ Lan có cách nào hưởng thụ trọn vẹn ngày ngọt ngao này cả, Dương Thiệu ở Công ty khoa học kỹ thuật, làm thêm giờ đến chín mười giờ là bình thường , Vệ Lan ở phòng khám trung y khám bệnh, sao có thể vì ngày tình nhân của phương tây mà nghỉ khám đây? Vì vậy theo thường lệ, Dương Thiệu sau khi hết giờ làm lái xe đến “Phòng khám trung y Huệ Nhân” đón Vệ Lan tan làm.

      Dừng đèn đỏ Dương Thiều tùy ý để tay lên cửa xe, nhìn hai bên đường tấp lập người tới người , ra là hôm nay là ngày Valentine a. . . . . . Với cá tính thực tế của Dương Thiệu, dĩ nhiên để những loại ngày này ở trong lòng , nhưng suy nghĩ chút, tặng cho Vệ Lan bó hoa cũng được lắm, dù sao mỗi năm chỉ có lần, Vệ Lan nhận được hoa, chắc hẳn rất vui chứ?

      Đèn xanh rồi, nhấn chân ga, lái tới tiệm hoa.

      ******** Mệt mỏi cả ngày, nhìn thấy chiếc xe thích của bạn trai dừng trước cửa phòng khám, Vệ Lan cảm thấy rất uất ức, lên tinh thần ngồi vào trong xe mỉm cười với Dương Thiệu.

      “Cám ơn tới đón em tan ca. . . . . . A! Đây là cái gì?” Vừa mới mở cửa xe ngồi xuống, liền nhìn thấy trước mắt “Loại vật này”, Vệ Lan thất kinh, làm sao có thể có “Loại vật này” Xuất ?

      “Valentine vui vẻ! Bó hoa này tặng cho em.” Từ trước đến giờ cá tính Dương Thiệu rất nghiêm túc, lúc này lại là lộ ra ánh mắt tiểu Cẩu, mong lấy lòng chủ nhân Vệ Lan ca ngợi.

      Vệ Lan thấy Dương Thiệu cầm bó hoa kia, máu dồn nên não gầm lên: “Con bà nó, Dương Thiệu đưa cho lão nương đây bó hoa cúc nhựa? làm như tôi chết rồi sao?” Hôm nay phải là Valentine sao? Hoa kim ngư hay hoa hồng mua, lại mua hoa cúc nhựa đen trắng? Huống chi làm gì có bạn trai nào tặng cho bạn mình hoa nhựa chứ? Là ý Vệ Lan có máu có tình cảm sao?

      Bị quát Dương Thiệu hiểu ra sao, biết Vệ Lan tức giận cái gì.”Hoa nhựa rất tốt, bảo vệ môi trường lại thực dụng, lãng phí nước cũng héo tàn, còn có thể tái sử dụng, sao em lại thích?” phụ nữ phải đều thích hoa sao? (Vâng đều thích hoa~ cơ mà tặng hoa nhựa ai mà thích cho được aiz)

      “Thích cái đầu !” Vệ Lan nổi tính sư tử Hà Đông, khiến cả chiếc Audi lay động vang dội, nổi giận cầm bó hoa nhựa nện vào người Dương Thiệu, đẩy cửa xe ra đến bên đường vẫy tay đón xe.

      “Tắc xi!” chiếc tắc xi vừa lúc chạy qua, Vệ Lan trực tiếp lên xe cũng quay đầu lại. Dương Thiệu ngồi lại trong xe cầm bó hoa, đau khổ suy nghĩ hiểu chuyện gì xảy ra đây. . . . . .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Kết thúc 02: Vệ Lan cùng Vệ Vũ ─ Châm cứu

      “Chậc chậc, nghĩ cậu gầy như vậy, mà vóc người rất cường tráng ah~.” Vệ Lan nhìn Vệ Vũ trước mắt chỉ mặc mỗi chiếc quần cụt, ánh mắt sắc lang đại thúc đánh giá vóc người của em trai.

      “Hừ, chị thích nhìn Dương Thiệu , cậu ta tập luyện chuyên cần hơn em đó.” Bạn trai của Vệ Lan là Dương Thiệu, bạn tốt nhất của Vệ Vũ, ta biết bạn rất thích Arnold Schwarzenegger vóc người cơ bắp, vì vậy rất nỗ lực tập thể dục.

      “Ai u, mỹ nữ ăn đậu hũ cậu còn ngại, nên lộn xộn, tiếp theo châm cứu lồng ngực, lộn xộn châm bị lệch , xuyên qua tim cậu đó.” Nhìn thấy Vệ Vũ có chút kích động, Vệ Lan vội vàng nhắc nhở “Ngồi nghiêm chỉnh”.

      Vệ Vũ cảm giác mình như con cá nằm thớt mặc cho người ta chuẩn bị chém giết, kể từ khi học Trung y Vệ Lan bắt đầu thực hành châm cứu, mỗi lần về nhà tìm để làm thí nghiệm.

      Lần này cũng ngoại lệ, Vệ Vũ hai tay bị cắm năm sáu cây kim, tại ngực cũng cắm vài cấy kim.

      Vệ Lan thận trọng đem châm cắm ở huyệt Thiên Trung, nhũ căn huyệt, đem châm từ từ ấn xuống, thở phù hơi.”Đại náo thành công, duy trì tư thế này nên cử động năm phút đồng hồ là có thể rút ra rồi.”

      “Tác dụng của việc châm cứu lần này là gì?” Lần trước nằm ở giường, phần lưng bị cắm chi chít châm, Vệ Lan là có hiệu quả “Trị liệu bả vai đau nhức”.

      “Cái này đó. . . . . . Hắc hắc, có thể làm ngực lớn hơn và thúc đẩy tuyến sữa.” có biện pháp, ai kêu ba mẹ chỉ sinh ra em trai mà sin hem đây, thể tìm Tiểu Dương sát vách để thử nghiệm, thể làm gì khác hơn là đành chấp nhận lấy Vệ Vũ làm thế thân. Thấy em trai tức sùi bọt mép, bộ dáng muốn tính sổ với , Vệ Lan vội vàng bổ sung câu:

      “Cậu giúp chị cũng được, vậy vậy chị tìm Tiểu Dương!”

      Rất tốt, xem như chị lợi hại! Vệ Vũ ngoan tuyệt trừng Vệ Lan, quyết định phải cảnh cáo cho Dương Thiệu biết, bảo quả cho tốt phụ nữ của mình!

      Vệ Lan vs Tiểu Dương ── châm cứu thất bại

      hôm, Vệ Lan mang theo hộp sô--la ngon đến nhà họ Dương, chuẩn bị tìm Tiểu Dương để dụ dỗ tiến thành thí nghiệm. vất vả mới tóm được Vệ Vũ mà hôm nay lại tham gia hoạt động ở xã đoàn về, khiến Vệ Lan chỉ có thể “Nhân lúc yếu đuối mà vào tìm Tiểu Dương đáng thôi.

      Bởi vì huyệt vị nam nữ khác biệt, cho dù có dùng Vệ Vũ với Dương Thiệu làm chuột bạch, Vệ Lan vẫn phải tìm nữ sinh để thực tập, cũng nhẫn tâm xuống tay với Tiểu Dương, nhưng nếu như luyện tập, cũng thể tốt nghiệp.

      Tiểu Dương ở trong phòng, nhìn chị Vệ Lan tới lui ngoài cửa, tò mò ôm gối con cừu hỏi:

      “Chị Vệ Lan, sao chị lại ở đây?”

      Trời cũng giúp ta, lần này chính là”Dê vào miệng cọp”Rồi. Vệ Lan lộ ra nụ cười lấy lòng, trước tiên đưa sô--la cho Tiểu Dương: “Dương Dương, hộp sô--la này cho em, ngọt ngào ăn ngon đó.”

      Người bạn này thấy sô--la thi rất vui vẻ.”Oa, cám ơn chị Vệ Lan.” Có chocolate, tốt!

      Mắc câu mắc câu, nội tâm Vệ Lan rất vui vẻ. Trước thử dò xét hỏi: “Dương Dương sợ tiêm ?”

      Cái gì! Muốn châm cứu sao? Nghe được chích, mặt Tiểu Dương lập tức biến thành trái khổ qua (mướp đắng)

      “Em thích tiêm . . . . . Em có ngã bệnh, tại sao lại muốn tiêm?” Tiểu Dương khốn hoặc, nghiêng đầu mở to mắt nhìn Vệ Lan cảm thấy rất nghi hoặc.

      Ưmh. . . . . . Loại ánh mắt vô tà này, là khiến Vệ Lan cách nào tiếp tục”Rêu rao lừa gạt”, trong lòng cảm giác áy náy sinh ra.

      Tiểu Dương nhìn Vệ Lan lời nào, cho là phải đem thử châm , thế là đưa ra gối ôm con cừ , làm bộ đáng thương : “Chị Vệ Lan, nếu như muốn châm cứu, có thể châm con cừu này châm em được ? Cừu non sợ đau, có thể châm được rất nhiều đó.” ai. Vệ Lan thở dài hơi, được rồi được rồi, vậy là xuống tay được, tìm những bạn học khác luyện tập lẫn nhau là được rồi. Từ chối nhã nhặn gối ôm của Tiểu Dương, thất vọng về nhà.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Kết thúc 03: Vệ Lan vs Dương Thiệu ─ Châm cứu

      Tính đúng thời gian, Dương Thiệu trở về Dương gia rồi, Vệ Lan vui vẻ mang theo dụng cụ châm cứu hướng Dương gia chạy .

      Trước thân thiết thân thiết chào hỏi ba mẹ Dương, sau vẫy vẫy tay chào Tiểu Dương ôm gối con cừu núp sau ghế sô pha, theo thói quen hướng lầu hai chạy thẳng.

      về rồi!” Vừa mở ra cửa phòng, Vệ Lan cũng rất nhiệt tình nhào tới Dương Thiệu.

      “Ừ.” Đem người ôm chặt vào ngực, tuổi trẻ khí thịnh Dương Thiệu chịu nổi kích thích của nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, dục vọng bốc hỏa.

      “Cởi áo nhanh chút để em châm cứu cho !” Hảo sử dụng con chuột bạch là Vệ Vũ, lần trước “Bộ ngực lớn & xúc tiến sữa” Sau chịu để châm cứu, tại chỉ còn lại ngườicar gan Dương Thiệu này.

      Dương thiệu vốn tưởng rằng Vệ Lan nhiệt tình bảo cởi áo như vậy là muốn “Làm vận động”, nghĩ tới lại là châm cứu. . . . . . . nhớ mấy ngày trước Vệ Vũ mới tố cáo Vệ Lan làm xằng bậy .

      “Em quên khi trước em châm nhầm chỗ, hại mặt mũi thần kinh nửa ngày mất cân đối sao?” Dương Thiệu giọng , nhưng càng ngữ điệu êm ái, càng làm cho người ta cảm nhận được oán niệm thâm trầm. Ngày đó sau khi châm cứu, Dương Thiệu nửa ngày bị tê dại, hoàn toàn mất tác dụng của các dây thần kinh.

      “Ai u, dù sao bình thường cũng có vẻ mặt gì, mất cân đối cái có khác biệt sao?” So đo như vậy làm gì chứ.

      Dương Thiệu nheo mắt nguy hiểm, xem ra đối với người phụ nữ này dùng mềm có tác dụng. thuận tiện cởi áo ra, lộ ra cơ ngực bền chắc cùng cơ bụng sáu múi.

      “ㄟㄟ, cởi áo là tốt, cởi quần làm gì?” Vệ Lan nhìn Dương Thiệu tiếp tục cởi quần ra, vội vàng ngăn lại.

      Đem quần dài đá rơi xuống bên, trực tiếp đem Vệ Lan áp đảo ở giường.” nghĩ, vì để phòng ngừa em châm cứu thất bại hại thân thể , chúng ta hay là trước thay Dương gia lưu đời sau rồi châm cứu.”

      Ưmh ưmh ưmh, bị đặt dưới người Dương thiệu Vệ Lan ra sức thoát ra, nhưng chắc hẳn phải vậy, cuối cùng cũng bị Dương Thiệu thuần phục cho ngoan ngoãn lại.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Ngoại truyện 01: Vệ Lan bị ăn sạch!!!

      Vệ Lan có ngoại hình bắt mắt, là nhân vật chạm tay vào là bỏng, hơn nữa chưa thấy Hộ hoa sứ giả nào bên người nàng, vì vậy nam sĩ người nhào trước người té sau thi nhau theo đuổi. Nhưng vị đại tiểu thư này lãnh đạm vô cùng, ít khi tham gia bất cứ hoạt dộng tập thể nào, nhưng càng thần thần bí bí như vậy, càng nhiều người mãnh liệt muốn mời tham gia, khiến Vệ Lan phiền chết được.

      Sau khi tan lớp, Vệ Lan thu đồ, bạn học cắt ngang.”Vệ Lan, lễ tế trời lần này cậu có rảnh ? Lần này quan hệ hữu nghị có tư cách tham gia rất cao, lớp chúng ta rất nhiều nữ sinh đều muốn tham gia.” Đồng học đảm nhiệm quan hệ xã hội, thành khẩn chuyện với Vệ Lan.

      “Cậu cũng phải biết tôi với cái quan hệ hữu nghị gì đó có hứng thú, sao cứ phải hỏi hỏi lại tôi?” biết cự tuyệt mấy trăm lần, sao vẫn còn chạy tới hỏi ?

      Vẻ mặt của bạn học quan hệ xã hội kinhăn nhó.”Nhưng. . . . . . Đối phương nếu như Vệ Lan cậu , bọn họ nguyện ý cùng chúng ta quan hệ hữu nghị. . . . . .”

      Chậc! Điều kiện tốt ngon sao?”Cái loại đàn ông đó cũng cần quan hệ hữu nghị làm gì! Bày ra cái tư thái kia là muốn chết sao? Cũng phải là khoa Trung y tìm được quan hệ hữu nghị nào khác.”

      “Nhưng đối phương thực có điều kiện rất tốt ah, cậu muốn nhưng chúng tôi muốn, hơn nữa chúng ta cũng học năm 3 rồi, quan hệ hữu nghị phải thực tập tốt nghiệp đó, coi như tôi cầu xin cậu, vì lợi ích tập thể, cậu cùng , làm ơn ~” bạn học dùng khổ nhục kế, khốn khổ cầu xin Vệ Lan.

      Vệ Lan cảm thấy khó khăn, cũng rất muốn giúp các bạn học, nhưng người khác. . . . . . , trong lúc bất chợt điện thoại di động của vang lên, nhìn thấy tên, là ! Chào tạm biệt bạn học, ra hành lang chuyện điện thoại.

      “Này, có chuyện gì? phải có chuyện gì gọi sao?” Đáng ghét, đều là đàn ông thối, đem mình ăn sạch sành sanh , hại chút tự do cũng có.

      “Tan lớp chưa? mua gà nướng chanh, buổi tối cùng nhau ăn.” ra là Dương thiệu gọi tới.~

      Vệ Lan nuốt nước miếng, đó là món gà nướng thích ăn nhất, chỉ là cửa tiệm kia buôn bán rất tốt, nếu mua phải xếp hàng lâu, gà mới nướng ra lò cũng rất nhanh bị mua hết.

      “Tốt ~, Là gà nướng! Đúng rồi, chủ nhật bạn học em nhờ tham gia quan hệ hữu nghị, em thực chỉ giúp tay cho thêm nhân số thôi, em có thể ?” Đáng ghét a, duy ngã độc tôn Vệ lan sợ trời sợ đất, cư nhiên phải hơn đối với Dương Thiệu tiểu nam nhân này ăn khép nép, muốn cái kia cũng phải xin phép .

      Bên kia điện thoại trầm mặc ba giây đồng hồ, Vệ lan cho rằng cự tuyệt nghĩ rằng lại đồng ý: “Tốt a, em muốn cứ .” Nghe thế, Vệ Lan hai mắt mở to, nhưng câu tiếp theo khiến Vệ Lan đổ mồ hôi: “Vậy nhân dịp ngày nghỉ này, mang trái cây tới nhà em thăm ba mẹ, nhân tiện họ biết chúng ta lui tới.”

      cần a.” Hai người bọn họ qua lại, Vệ Lan cũng cầu, công khai, bởi vì thể tiếp nhận Dương Thiệu hơn năm tuổi, từ chị em biến thành người , Dương Thiệu vô cùng hài lòng thái độ trốn tránh của Vệ Lan, nhưng muốn ép Vệ Lan quá mức, cho nên chấp nhận ủy khuất , nhưng Vệ Lan trả giá cao chính là ── bị Dương Thiệu ăn sạch sành sanh! Vệ Lan biết ba mẹ mình thích Dương Thiệu ra sao, nếu để cho bọn họ biết cùng Dương Thiệu qua lại, bọn họ nhất định lập tức thông báo toàn thể mọi người, cùng Dương ba Dương mẹ hảo hảo chuyện, lập tức mở trăm bàn tiệc rượu gả ! còn trẻ, muốn lấy chồng sớm!

      “Vậy em còn muốn quan hệ hữu nghị sao?” Khi”Nhân tình bí mật” là cực hạn của Dương Thiệu, bây giờ nghe bạn muốn quan hệ hữu nghị, ngữ điệu trầm truyền đến, khiến Vệ Lan rung mình.

      .”

      “Ừ, vậy hãy nhanh trở lại, bắt đầu từ bây giờ mỗi ba phút, cắm cây châm vào con gà, gà nướng càng có nhiều châm, nước cốt gà chảy ra càng nhiều.” huyệt đạo của gia cầm cũng khác con người là bao nhiêu?

      cần a, chờ em lập tức trở về.” tinh hoa của gà nướng chính là nước cốt gà, nếu đem bỏ nước cốt gà , sao có thể ăn ngon được nữa.

      Vội vàng trở lại phòng học, đem đồ dùng cá nhân cất gọn, trực tiếp cự tuyệt bạn học chờ: “Xin lỗi, tôi , lần này sau này cũng , đừng đến hỏi tôi nữa.” Ôi gà nướng, Vệ Lan lao nhanh ra khỏi phòng học, nội tâm nghĩ đến: gà nướng chờ ta chút!

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Ngoại truyện 02: Diệt cỏ phải diệt tận gốc (về Tiểu Dương).

      Vệ Vũ 3 năm trung học, đều dùng cơm ở Dương gia. Bởi vì ba mẹ của Vệ Vũ bận rộn xã giao bên ngoài, Vệ Lan lên đại học ra ngoài ở, bữa tối chỉ có mình Vệ Vũ ăn, thể làm gì khác hơn là mình mua thức ăn ngoài. Dương mẹ nỡ nhìn vậy, vậy nên chuyện với ba mẹ Vệ Vũ, để tới Dương gia ăn cơm cũng tốt lắm, nhiều hơn cái bát đôi đũa cũng có tốn kém gì.

      Ba mẹ Vệ Vũ rất cảm kích mẹ Dương, ra bọn họ hổ thẹn với hai đứa con hơn, bọn họ bận rộn nghiệp, bây giờ cũng còn thời gian để chăm lo cho chúng, nhưng hai người họ cực khổ làm ăn, cũng là vì cho hai đứa con điều kiện tốt nhất để lớn lên.

      Vệ Vũ dĩ nhiên vui vẻ đến Dương gia ăn cơm, kể từ đó, có nhiều thời gian chung sống với Tiểu Dương hơn. Vệ Vũ sau khi tan lớp, tới “Vườn trẻ Tiểu Thái Dương”, đón Tiểu Dương tan học thuận tiện về Dương gia ăn cơm.

      Bạn tốt Dương Thiệu đối với thương trẻ của Vệ Vũ vô cùng khinh thường! Huống chi đó là đứa em thương nhất, nhưng Vệ Vũ cũng phải là đèn cạn dầu, biết Dương Thiệu thích chị mình lâu, đáng tiếc Vệ Lan đối với “tình chị em” Cực kỳ bài xích, cự tuyệt tiếp nhận cậu trai , ra đời muộn hơn ngày cũng được! Cho dù Dương Thiệu là người ưu tú đến mấy cũng được.

      Dương Thiệu thể làm gì khác hơn là ngược lại nhờ Vệ Vũ giúp đỡ, vì vậy liền trao đổi với bạn thân của mình.

      Tựa như thường ngày Vệ Vũ tan lớp, liền cưỡi xe đạp đến”vườn tre Thái Dương” đón Tiểu Dương.

      “Ha ha, hôm nay Vệ Vũ tới đón Tiểu Dương đó. Tiểu Dương Vệ Vũ tới này.” Giáo viên vườn trẻ đứng ở cửa chào hỏi Vệ Vũ, sau đó gọi Tiểu Dương ra ngoài.

      Vệ Vũ!” Tiểu Dương vui vẻ đep túi sách lên, chạy tới chỗ Vệ Vũ.

      Vệ Vũ ngồi chồm hổm người xuống, giang hai cánh tay ôm Tiểu Dương.”Tiểu Dương hôm nay có ngoan ngoãn ? Hôm nay ăn điểm tâm gì?” Thuận tay đem túi sách của Tiểu Dương đặt vào giỏ xe đạp.

      ra cái giỏ xe này có chuyện rất sâu xa, chiếc xe đạp này là xe ba mẹ mua cho khi lên trung học, vốn thịnh hành xe đạp leo núi, gắn thêm giỏ đựng đồ, giống như xe đạp của các bà chợ mua rau. . . . . . Nhưng có thể để chút đồ của Tiểu Dương vào, dù sao đại nam sinh, phải hi sinh cái xe quý nhất của mình cũng hề gì.

      sao, dù sao chiếc xe đạp này cũng chỉ là công cụ tạm thời, đợi khi được 18 tuổi, nhất định phải mua cái xe máy Sói hoang tuấn, đó là ước mơ của đàn ông a~!

      Vệ Vũ dắt xe đạp, phối hợp với tốc độ như rùa bò của Tiểu Dương để tản bộ, hơn nữa cũng rất chú ý đến xe cộ bên đường tránh cho Tiểu Dương bị xe đụng vào.

      Bình thường Tiểu Dương rất vui vẻ chia những chuyện xảy ra trong lớp học với Vệ Vũ, hôm nay thái độ khác thường, mặt như đưa đám : “ Vệ Vũ, hôm nay điểm tâm bọn em ăn bánh trứng, nhưng bánh trứng của em bị Vương Tiểu Minh cướp mất. . . . . .” Vì Vương Tiểu Minh, cao hơn Tiểu Dương cái đầu, căn bản giành lại nổi bánh trứng của mình.

      Cái gì? Tiểu Dương của ở vườn trẻ bị bắt nạt?

      “Tên Vương Tiểu Minh mắt lồi kia giành bánh trứng của em sao?” Rất tốt, tìm thời gian thích hợp để hảo chuyện với tên nhóc kia chút.

      Tiểu Dương vô tội gật đầu cái.”Ừ, nhưng mà cậu ta có , chỉ cần em nguyện ý làm bạn của cậu ta, trả lại bánh trứng cho em đó.”

      Trời ạ! Nếu như mà là ba mẹ của Tiểu Dương, liền lập tức đổi nhà trẻ cho Tiểu Dương! Mới vườn trẻ mọc lên lũ tiểu quỷ, cũng dám giành tâm can bảo bối của ! Vệ Vũ vô cùng lo lắng phản ứng của Tiểu Dương, vội vàng dựa xe vào ven đường, thận trọng hỏi Tiểu Dương: “Này vậy Tiểu Dương trả lời sao?”

      Tiểu Dương phát ra thanh nho đáng , cười : “Em với Vương Tiểu Minh em là bạn của Vệ Vũ, cho nên thể làm bạn cậu ta được.” còn nhớ từ trước, Vệ Vũ rất nhiều lần “Tiểu Dương là bạn của Vệ Vũ”.

      là quá cảm động, Tiểu Dương của thực quá hiểu chuyện rồi.”Tiểu Dương biết bạn là gì ?” Vệ Vũ với Tiểu Dương rất nhiều lần ” Tiểu Dương là bạn của Vệ Vũ “, nhưng còn giải thích với Tiểu Dương ý nghĩa của bạn là gì? ( Cho tôi xin~ ẻm ấy mới được năm sáu tuổi tiêm nhiễm ý niệm bạn vào đầu em ấy!!!)

      “Ừ. . . . . .” Tiểu Dương tròn mắt rất đáng như con cũn , mắt nháy nháy,cho Vệ Vũ biết đáp án trong đầu .”Chính là so bạn tốt hơn chút, có thể cùng nhau ăn điểm tâm .”

      Bởi vì Vệ Vũ cùng Tiểu Dương ăn điểm tâm, bắt ăn cơm, giống Dương Thiệu, cả ngày nhốt mình trong phòng đọc sách, cùng chơi.

      Đây là đáo án quái quỷ gì? Nhưng Tiểu Dương học ở vườn trẻ, câu trả lời này cũng coi như hợp tình hợp lý, dù sao chỉ là bạn hẳn là được rồi.

      “Tiểu Dương, sau này nếu tên Vương Tiểu Minh đó cướp đoạt điểm tâm của em nữa, em phải cho giáo viên biết hiểu ?” Tiểu Dương ngây ngốc của , bị người ta khi dễ còn ngây ngốc hiểu để báo cho giáo viên xử lý.

      “Biết.” ra với giáo viên cũng chẳng quan hệ, với Vệ Vũ mới tốt.

      Thế là lớn , lại dắt xe đạp, bước chân chậm rãi .

      ***** Thời gian tan lớp ơ vườn trẻ, Vệ Vũ hôm nay đặc biệt tới trước thời gian để xử lý tên nhóc kia~ chiến tranh của những người đàn ông!!

      “Hôm nay tương đối sớm đó, gọi Tiểu Dương.” Giáo viên định kêu Tiểu Dương bị Vệ Vũ ngăn lại.

      à xin chờ chút, trước cần gọi Tiểu Dương ra ngoài, nếu có thể, giúp em gọi bạn Vương Tiểu Minh ra được ?”

      Giáo viên vườn trẻ sửng sốt. “Ách, tìm Tiểu Minh có chuyện gì sao?” Vệ Vũ lộ ra nụ cười sát thủ siêu cấp, cười vô tội: “Bởi vì tiểu Minh rất quan tâm tới Tiểu Dương, vì vậy mẹ Dương đặc biệt chuẩn bị quà tặng cho tiểu Minh, hi vọng gọi Tiểu Minh ra cho em.” Lý do này đủ đường hoàng ?

      Hoá ra là như vậy a, hiểu nguyên nhân, giáo viên yên tâm gọi Vương Tiểu Minh ra ngoài.”Dương mẹ quá khách khí, em chờ chút, gọi tiểu Minh ra ngoài.” lát sau, Tiểu Mập lăn ra, Tiểu quỷ này đánh giá người đại ca tìm .

      Bị tiểu quỷ quan sát, Vệ Vũ cũng tỏ ra oai phong~ con lợn béo này cũng muốn cướp bạn sao? Đừng hòng mơ tưởng.

      Vệ Vũ đặc biệt kéo đến góc, cúi người xuống bằng với chiều cao của Vương Tiểu Minh : “ là hàng xóm của Tiểu Dương, tên là Vệ Vũ, , cái bánh trứng này cho em ăn.” Quả nhiên là tiểu quỷ hám ăn, vừa nhìn thấy có ăn, lập tức đưa tay đem điểm tâm nhai ngấu nghiến.

      Tốt bắt đầu thành công nửa, trước mắt Tiểu Mập Mạp bị thu mua. Có thể bắt đầu phát động công kích. “ biết em thích Tiểu Dương, vì vậy đặc biệt cho em biết sở thích của Tiểu Dương, để cho có thể hiểu em ấy hơn.” Cùng tiểu quỷ chuyện, chính là chuẩn bị rất tốt.

      “Ừ, đại ca tốt đó.” Miệng nhét lấy thức ăn, Vương Tiểu Minh câu.

      “Đầu tiên, Tiểu Dương thích ăn nhất rau cải , nhất là khổ qua, em ấy thích ăn nhất là khổ qua, ăn xong miệng đều vị khổ qua !” Hắc hắc, thăm dò, Tiểu quỷ này ghét nhất ăn rau~

      “Nhưng thỉnh thoảng em thích ăn khổ qua. . . . . .” Nghe được khổ qua Vương Tiểu Minh mắt đen thành hàng, mặt như cái bánh bao ngâm nước. thích ăn rau cải, ghét nhất ăn khổ qua, ai dám bắt nó ăn nó liền cắn người đó!

      Quản mi thích hay ? Vệ Vũ rèn sắt khi còn nóng, tiếp: “Vậy làm sao đây? Tiểu Dương vô cùng thích ăn khổ qua, mỗi ngày đều muốn uống khổ qua canh, nước ép khổ qua, hơn nữa nhà Tiểu Dương còn trông cây khổ qua, bởi vì ăn quá nhiều khổ qua, cho nên để cái rắm đều đều thối giống khổ qua dạng đó~~.” ( Đoạn này buồn cười quá mất~)

      Ác, buồn nôn đó, bị này đại ca ca như vậy, Vương Tiểu Minh nhất thời ăn vô bánh trứng. “Có . . . . . .” Mặc dù Tiểu Dương bộ dáng hết sức đáng , giọng cũng đáng , nhưng nếu bạn ấy thích ăn khổ qua như vậy, vậy hay là cần tìm bạn ấy làm bạn , có thể Tiểu Ban làm bạn !!!.

      “Là , hơn nữa len lén cho em, Tiểu Dương đại tiện~ cũng cùng dang thúi như khổ qua đó!” Đáng ghét, tin thành như vậy, tiểu tử này còn muốn Tiểu Dương làm bạn .

      “Thỉnh thoảng thỉnh thoảng thỉnh thoảng cần Tiểu Dương làm bạn nữa! quyết định theo đuổi Tiểu Ban, thèm giành điểm tâm với Tiểu Dương nữa.

      Vệ Vũ thoả mãn mà gật gật đầu, rất tốt, vấn đề được giải quyết.

      Được rồi, vào gọi Tiểu Dương ra, chuẩn bị về nhà thôi.

      **** Qua vài ngày, Vệ Vũ vừa ăn cơm vừa gắp rau cải cho Tiểu Dương, vừa : “Đúng rồi, béo mập Vương Tiểu Minh, hôm nay chưa có học, giáo bảo là cậu ta chuyển trường rồi.”

      “Ừ, tại sao vậy?” Dương mẹ thỉnh thoảng cũng đón Tiểu Dương tan học, đối với Vương Tiểu Minh cũng có chút ấn tượng, rất mập mập chứ sao.

      “Nghe cậu ta thích ăn bữa trưa ở vườn trẻ, cho nên liền chuyển trường rồi.” Nhưng Tiểu Dương cảm thấy đồ ăn gì đó ở vườn trẻ cũng ăn ngon nha, nhưng mấy ngày gần đây đều ăn khổ qua, trước kia thường ăn khổ qua. “Là thế này phải ? là bạn kén ăn, Tiểu Dương thể bắt chước được.” ba Dương vội vàng cơ hội giáo dục con, hy vọng con của mình biến thành bạn kén ăn.

      “Vâng, con kén ăn đâu .” Vệ Vũ qua, thể kén ăn, nếu biến thành Ải Đông Qua. (ta chịu)

      Dương Thiệu câu, nhìn người ngồi bên cạnh Tiểu Dương, bạn tốt vui vẻ, khẽ nhướng mày phải, sử dụng ánh mắt hỏi thăm: “Là chuyện tốt cậu làm?”

      Vệ Vũ rất ăn ý với Dương Thiệu sử dụng ánh mắt , nháy mắt hai cái, ý là: sai, cản ta là chết! ! ! Ha ha.

      Tình luyến đồng là bất trị ( trẻ ~ trâu già gặm cỏ non). Dương thiệu chép miệng, bày tỏ: Cậu đúng là cái đồ biến thái.

      Vệ Vũ tâm tình rất tốt trả lời Dương Thiệu.

      Hắc hắc he he, nhưng là tự móc tiền túi, tiền xài vặt của mình, mua mấy thùng khổ qua, mấy ngày nay buổi sáng, nhờ mấy người bán hàng rong bán khổ qua, lấy danh nghĩa “Thiện tâm nhân sĩ” đưa tới vườn trẻ ! ( này cũng đầu tư phết!!)

      Kể từ đó, Vương Tiểu Minh này ghét khổ qua, liên tiếp hai ba ngày đều phải ăn khổ qua, nhất định oán trách với ba mẹ, dù sao tính cách bốc đồng của Tiểu quỷ kia tám phần là được bố mẹ cưng chiều, chỉ cần Vương Tiểu Minh chịu nổi vườn trẻ muốn chuyển trường, ba mẹ của cậu ta cũng phải chuyển trường giúp con!!!.

      Có câu : Diệt cỏ phải diệt tận gốc. Tránh khỏi”Gần quan được ban lộc”Chuyện ngu xuẩn như thế xảy ra, vẫn là nhanh chóng đuổi tình địch chạy xa chút.

      Ha ha ha, bạn trai của Tiểu Dương, vĩnh viễn chỉ là cái tên Vệ Vũ này là duy nhất!!!

      ——End——

      o~(^o^)~o​

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :