1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sói hoang và cừu nhỏ - Mê Đồ Vong Giả (43 Chương + 2 Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 10: Ngọt ngào che chở

      Sau khi hết thời gian thực tập quan sát, Tiểu Dương cùng Vệ Vũ thoải mái ngủ trưa trong phòng, sau khi tỉnh lại Vệ Vũ hỏi Tiểu Dương: “Muốn ăn cái gì ? Chúng ta bên hóng gió.” Mặc dù cách tầng lầu, cách mấy cánh cửa, vẫn có thể nghe thấy tiếng đôi nam nữ kia rên rỉ rất ràng, tính chút nữa mau chóng gọi điện cho ba mẹ, tùy tiện lấy vài lý do để tối nay họ về nhà tránh “Bắt gian tại giường” Tốt lắm. Tiểu Dương dĩ nhiên cũng nghe thấy làn sóng rên rỉ kịch liệt ấy, chỉ là vờ như nghe thấy gì hết !”Ừ. . . . . . Thời tiết nóng quá, Sói hoang, chúng ta ăn kem được ?” Tiểu Dương cố gắng mở mắt to, trông đáng , giọng nhàng càng thêm ngọt ngào, làm nũng mong Sói hoang dẫn ăn kem.

      “Ăn kem? được, thân thể em được tốt được ăn kem.” Vệ Vũ nhớ chị Vệ Lan từng , con nếu ăn kem, đến kì rất đau bụng. Huống chi kem trộn lẫn phẩm màu cùng rất nhiều laoij hóa chất với nhau, tốt cho sức khỏe rồi. “ Sói hoang ~~ làm ơn , đây là lần cuối cùng được , !Em bảo đảm chỉ ăn chén.” Tiểu Dương chắp tay trước ngực, cầu xin Vệ Vũ đưa ăn kem. rất muốn ăn kem mà, trời nóng như này, hưởng thụ từng miếng kem mát lạnh trôi qua cổ họng, nghĩ đến thôi lập tức thoải mái cả người, ăn kem thực rất vui vẻ.

      Chịu nổi Tiểu Dương làm nũng, Vệ Vũ bất đắc dĩ nhéo chop mũi . “Chỉ có lần, lần sau có cửa đâu đấy!” Được rồi, thỉnh thoảng cũng muốn cưng chìu con cừu này chút, tốt với chút.

      Tiểu Dương vui vẻ thơm má Vệ Vũ cái kêu. “Cám ơn Sói hoang!” la~ la~ la~ ăn kem thôi..

      6h30 sáng, ba mẹ Tiểu Dương ngồi ăn điểm tâm sáng, ba Dương bình thường vừa xem báo vừa ăn cháo, có thói quen mỗi sáng đều có Tiểu Dương bồi ăn sáng liền hỏi mẹ Dương: “Bà xã, Tiểu Dương làm sao còn chưa dậy? Chẳng lẽ ngủ nướng?” Nếu Tiểu Dương ngủ nướng, ăn sáng rất nhanh, rồi vội vội vàng vàng đạp xe tới trường học, như vậy làm hỏng dạ dày. “Để tôi xem con chút.” Mẹ Dương lên lầu hai, liền gõ cửa phòng Tiểu Dương rồi kêu lớn: “Rời giường mau! Tiểu Dương! Nếu trễ đó!” Kỳ lạ, sao nghe thấy con bé đáp lại vậy, mẹ Dương trực tiếp mở cửa vào.

      Chỉ thấy Tiểu Dương co tròn dưới đống chăn y hệt con tôm, ngũ quan xinh xắn nhíu nhíu lại cùng chỗ, trông dáng vẻ rất khổ sở, rên rỉ vô lực: “Ưmh. . . . . . Ưmh. . . là đau. . . . . . là đau. . . . . .” sắp chết sao? Tại sao đến sức chuyện đều có. . . . . .

      Mẹ Dương khẩn trương lay lay Tiểu Dương. “Xảy ra chuyện gì? Chỗ nào thoải mái?” Hôm qua còn khỏe mạnh hôm nay sao lại thành ra thế này chứ?

      Sắc mặt Tiểu Dương tái nhợt, lắp bắp trả lời: “Con tới MC Donal, bụng là đau. . . . . .” Cái bụng của , giống như bị người ta dung mấy trăm kí lô gạch chặn vào, nặng trĩu, hơn nữa còn rất lộn xộn, hại cái bụng của ngày càng đau, chỉ có như thế, trong bụng giống như có đống tảng đá lăn qua lăn lại, khiến đau ngừng!

      Mẹ Dương rất ràng tình trạng giờ của con , từ Tiểu Dương rất sợ đau, mỗi lần trải qua kì sinh lí là lại đau. Trước khi đến kì hai ngày đều khó chịu, mặc dù bà rất nỗ lực bồi bổ cho Tiểu Dương, nhưng con cừu này mỗi lần tới vẫn rất đauđớn. “Gần đây có phải con lén ăn kem phải ? Sao lần này lại đau như vậy chứ?”

      Ô ô ô, lần này thực phải ngậm bồ hòn làm ngọt mà, khổ mà được. Cũng thể với mẹ là cầu xin Sói hoang đưa ăn kem được. trả lời vấn đề của mẹ, Tiểu Dương dung giọng yếu đuối : “Hôm nay con có thể xin nghỉ học , ở nhà nghỉ ngơi?” đến chút hơi sức xuống giường cũng chi đến học.

      Mẹ Dương đau lòng vuốt ve gò má chút huyết sắc nào của con . “Được, mẹ giúp con xin nghỉ. Nhưng mẹ buổi sáng nay mẹ phải dẫn thầy thuốc về quê xem bệnh cho bà nội, có cách nào ở nhà chăm sóc cho con,con cứ nằm giường nghỉ ngơi, mẹ nhanh chóng trở lại.” Nếu phải muốn dẫn thầy thuốc xem bệnh cho bà nội, mẹ Dương thực rất muốn ở nhà chăm sóc tiểu bảo bối của mình, nhưng đây là lẽ thường tình phải tận hiếu với cha mẹ.

      “Vâng, mẹ nhanh chóng trở lại đó.” Tiểu Dương biết mẹ rất vất vả, chỉ phải bận rộn chuyện nhà, còn phải thường về quê chăm sóc ông bà nội lớn tuổi nữa.

      “Mẹ lấy bình nước ấm, con nên uống nhiều nước ấm chút rồi nghỉ ngơi.”

      Vệ Vũ ngồi bàn ăn nhàn nhã thưởng thức cốc Capuchino thơm lừng, mắt thỉnh thoảng lại ngó ra ngoài cửa.

      Kỳ lạ , sao vẫn chưa thấy Tiểu Dương cưỡi xe đạp qua nhà vậy? Vì để ý tới người xung quanh nhưng do hai người cùng ở trương học, nên mới để Tiểu Dương xe đạp đến trường, Vệ Vũ tự lái xe dạy học. Nhưng ngày nào cũng đợi chạy qua cửa nhà mình, Tiểu Dương nở nụ cười như ánh ban mai vẫy vẫy tay chào cái, chúc nhau buổi sáng tốt lành, rồi mỗi người hướng đến trường.

      phải là ngủ quên chứ? Vệ Vũ cầm điện thoại gọi đến số của nhà họ Dương, ba Dương thấy Tiểu Dương còn quá nên cần dùng điện thoại di động sớm làm gì, vì vậy Tiểu Dương tại cũng có dùng di động.

      “A lô, bác Dương chào buổi sáng, cháu là vệ Vũ, hôm nay Tiểu Dương. . . . . . . . .”

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 11: Ngọt ngào che chở (Hạ)

      Bởi vì bị đau sinh lý nên nằm giường cũng ngủ được. A. . . . . . tại mấy giờ rồi? nhanh đến buổi trưa chứ? biết mẹ trở về trưa bụng rất đói bữa sáng cơ hồ cũng có ăn qua, tại bụng réo ngừng rồi. Tiểu Dương định xuống giường tới phòng bếp kiếm gì đó, nhưng bụng bỗng nhiên đau quặn lại, khiến còn chút sức lực nào nữa. Ô ô, bụng đói lại còn đau, rốt cuộc khi nào mẹ mới trở về chứ?

      Mỗi lần kinh nguyệt tới, Tiểu Dương luôn hi vọng mình sinh ra là nam sinh, nam sinh cũng phải trải qua đau khổ như thế này, loại đau đớn này con phải chịu đựng khi còn là nữ sinh thẳng tới năm sáu chục tuổi mới hết, là quá bi thảm. Trước kia Tiểu Dương còn đau tới mức phải dùng thuốc mới đỡ, nhưng mẹ Dương luôn tỷ mỉ chăm sóc , tình trạng đau đớn của mới giảm bớt, lâu lắm rồi tới kỳ sinh lý cũng đau thế này! Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Tiểu Dương nhìn ra phía cửa, tưởng rằng thấy mẹ, nghĩ tới lại là Sói hoang! “Sao lại là ?” Sói hoang phải lên lớp sao? Sao lại xuất trong nhà ?

      Vệ Vũ tay xách theo túi nhựa, tay kia cầm lấy bình thuỷ, vào phòng, ngồi xuống giường bên cạnh Tiểu Dương, từ từ đỡ nửa người dậy, để gối đầu dựa vào lưng , “Buổi sáng gọi điện tới nhà em, bác trai em đau sinh lý nên nghỉ.” Vừa vừa mở ra bình thuỷ, mùi thơm của trà Quế viên táo đỏ thơm lừng trong khí. “từ từ uống…, chậm chút em đau bụng đó.”

      Ai u, sao ba lại với Sói hoang đau sinh lý chứ…, chuyện riêng tư lại ra ngoài thực là xấu hổ mà. Tiêu Dương nhận lấy bình thủy, uống chút trà. Ừ, uống rất ngọt nha…, thân thể cũng ấm , sau khi uống trà xong dường như cũng bớt đau bụng chút.

      “Đói bụng ? mua cháo cho em, từ từ ăn.” “Tốt, cám ơn Sói hoang.” Tiểu Dương thấy Sói hoang rất tốt, chăm sóc rất chu đáo.

      Sau khi ăn xong, Vệ Vũ thu dọn bát đũa, lấy giấy lau miệng cho Tiểu Dương. Lúc này Tiểu Dương bỗng nghĩ ra vấn đề: “ Sói hoang, hôm nay cần lên lớp sao?” Bởi vì thầy dạy sinh học ở trường rất ít, cho nên hầu như hôm nào lịch giảng của Sói hoang cũng kín mít.

      “Xin nghỉ, nhờ thầy Ngô buổi chiều bù hai tiết.” Vì lúc sáng thấy Tiểu Dương chạy qua liền gọi điện cho ba Dương biết khỏe xin nghỉ học, nhưng trong nhà ai chăm sóc nên xin nghỉ dạy để coi chừng , nhưng thầy chủ nhiệm thể xin nghỉ, nên quan tâm tới quyền lợi của học sinh, vì vậy tới trường giảng buổi sáng. Lúc đứng bục giảng chỉ lo lắng tới con cừu kia, nhiều lần thất thần lại để mấy học sinh nữ kia trêu đùa phen.

      Tiểu Dương chột dạ cúi đầu, biết Sói hoang nếu nhờ mấy thầy giáo khác dạy thay rất để ý tới món nợ ân tình này.” xin lỗi, hại bởi lo lắng cho em mà xin nghỉ.”

      Vệ Vũ lắc đầu cái, với : “ cần xin lỗi, là sai, là tại dẫn em ăn kem, hại em bị đau bụng. đây lại phải như con chim cầu xin thầy chủ nhiệm, thiếu người ta món nợ ân tình, cuối năm có bảng đánh giá thành tích chỉ sợ bị xuống cấp C, có tiền thưởng cuối năm. Nhưng sao, đây đều do tự làm tự chịu, ai bảo dẫn em ăn kem, hại em đau bụng đây?” Hừ hừ, tiểu quỷ thích mềm thích cứng, lấy lui làm tiến, để cho phải áy náy mức cao nhất.

      Nghe Sói hoang như vậy, Tiểu Dương đau lòng đến ngóc đầu lên được, cũng bởi vì mình thích ăn kem, đến lỳ mới đau bụng, bị đau là đáng đời, nhưng lại hại Sói hoang bị ủy khuất. . . . . . ràng là quấn lấy Sói hoang , Sói hoang có lỗi, Tiểu Dương cảm thấy rất có lỗi. “ Sói hoang…. Rất xin lỗi…Sau này em đòi ăn kem nữa”

      “Có ? (Edit bởi *******************). Nhưng phải em thích ăn kem nhất hả ?” Nên ghi lại câu này của mới đúng. “Sau này em ăn kem nữa, ăn kem chỉ đau bụng, còn hại Sói hoang lo lắng cho em mà nghỉ dạy. . . . . .” Vì Sói hoang, nguyện ý từ bỏ món ăn thích, rút kinh nghiệm lần này để Sói hoang phải lo lắng nữa.

      Vệ Vũ nghe thấy cam kết của Tiểu Dương, cảm thấy rất thỏa mãn. có thể cảm nhận được áy náy của , con cừu của , chính là rất đáng , mặc dù có chút yếu ớt nhưng rất hiểu lòng người, câu đùa giỡn tùy hứng, vì mà suy nghĩ như thế, bảo làm sao để ý đây? “Ừ, được quên những lời em đó.”

      , em thề.” Giơ năm ngón tay lên và thề

      “Rất tốt, ngoắc tay.” Vệ Vũ hôn lên môi Tiểu Dương, đầu tiên là nhàng, sau đó từ từ dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng , sau đó hôn đến mức thâm tình.

      Bên trong phòng ý xuân nồng, mẹ Dương vốn lo lắng cho con nên vội vã chạy về, muốn xem tình trạng tại của , ngoài ý muốn nhìn thấy Vệ Vũ và Tiểu Dương ngột ngào ân ái, thầm lắc đầu cười cười, rất thức thời lặng lẽ rời . Tình luôn ngọt ngào và cuồng nhiệt như thế

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 12: Thầy giáo Sói hoang ” vận động gầy cơ thể” (thượng )

      Tối hôm đó, mẹ Dương tính mời Vệ Vũ tới nhà ăn cơm, coi như cảm ơn lần trước Vệ Vũ chăm sóc Tiểu Dương, vì vậy đặc biệt làm bàn đầy món ngon mời khách.

      Bàn ăn bày nhiều sơn hào hải vị, Dương mẹ trổ hết tài nấu nướng, món ngon thực nhiều, quả giống như bữa tiệc trong cung đình. Tiểu Dương học về, thấy bàn đầy đồ ăn như thế, nhịn được chảy nước miếng!

      “Oa! Cá tuyết hấp, thịt viên, gà rán, tôm viên chiên dứa, những thứ này con đều rất thích đó. Mẹ mẹ thiên vị…, mời Sói hoang ăn cơm, liền nấu nhiều như thế. “Thường ngày cũng chỉ có bốn món mặn món canh, hôm nay nhiều đò tới mức cái bàn này cũng chứa nổi rồi”

      Đứa này, cái gì vậy trời. “Mẹ là muốn cảm ơn ánh Sói hoang của con, lần trước con bị đau sinh lý mới đặc biệt xin nghỉ để chăm sóc con, vì vậy mới nấu như thế nhiều! Con đó, là đứa trẻ làm người ta lo lắng.”

      Xấu hổ, nghe mẹ câu “ Sói hoang của con” , khiến Tiểu Dương rất ngượng ngùng, chẳng lẽ mẹ biết quan hệ giữa Sói hoang tiến triển đến mức độ nào sao? “Mẹ mẹ ở đây linh tinh gì đó, con nghe có hiểu gì hết !”

      Mẹ Dương cũng gì nhiều, chỉ giục mau chóng mời Vệ Vũ qua ăn cơm. “ sang đó gọi Vệ Vũ tới dùng cơm, còn có kêu ba đừng chăm sóc hoa cỏ nữa, vào rửa tay chuẩn bị ăn cơm.”

      “Vâng, con ngay bây giờ.”

      Tiểu Dương đeo giày xong, gọi ba Dương mau rửa tay rồi ăn cơm, sau đó liền chạy sang nhà họ Vệ, định mở cửa, ngay lúc đó bị Vệ Vũ ôm vào lòng.

      “Ha ha, bắt được con cừu .” sớm ngồi ở phòng khách chờ Tiểu Dương tới gọi . Cánh tay tráng kiện của Vệ Vũ vòng qua hông ôm chặt lấy, cúi đầu hôn đôi môi mềm mại của .

      “Ưh . . . . .” Tiểu Dương bỗng nhiên bị Sói hoang vây lại như thế, dễ dàng nhận thấy được mới tắm xong, mà thực thích cảm giác này cảm giác này.

      Vệ Vũ ngừng dây dưa đôi môi của , nhưng cũng để ba mẹ Dương chờ quá lâu, thể làm gì khác hơn là hôn cái là tốt lắm rồi. “ thôi, Tiểu Dương ba mẹ chờ chúng ta cùng ăn cơm đó.” Chuẩn bị dắt tay rời .

      Tiểu Dương bị lôi từ khung cảnh lãng mạn ra với thực tại. “Vâng, mẹ em nấu rất nhiều đó, đáng tiếc đáng tiếc tại có khả năng ăn, cũng thể ăn quá nhiều.” là thực ra rất muốn mang bàn đồ ăn nhét vào bụng.

      “Xảy ra chuyện gì? Thân thể nơi nào thoải mái ăn được?” phải khỏi rồi sao? ? kỳ sinh lý cũng kết thúc rồi mới đúng.

      Ách. . . . . Tiểu Dương giãy giụa nghĩ có nên đem nguyên nhân ra , nhưng sợ ra khỏi miệng, bị Sói hoang trách mắng, vì vậy cúi đầu tự hỏi lấy.

      Thấy còn do dự chưa quyết, Vệ Vũ khích lệ: “Tiểu Dương ngoan, đem nguyên nhân ra, nếu em ra làm sao biết vấn đề của em đây? Ngoan, ra , giúp ngươi giải quyết.” Vệ Vũ muốn con cừu có bí mật lừa gạt lấy .

      Tiểu Dương ngẩng đầu nhìn Sói hoang, ừ sai, Sói hoang là đáng tin tưởng nhất, với cũng sao, vì vậy yên tâm ra.

      “Em nghĩ muốn giảm cân, cho nên dám ăn quá nhiều đồ. . . . . . .” xong đồng thời cúi đầu xuống, thấy mấy bạn nữ trong lớp đều có vóc người rất thon thả, có lồi có lõm, mặc dù mình cũng tính là mập, nhưng vẫn muốn gầy thêm chút xíu nữa, dù sao cũng để xinh đẹp hơn phải ư?.

      Cái gì! Tiểu Dương muốn giảm cân? Nghe thấy câu trả lời của , khóe miệng Vệ Vũ co quắp. Chỉ cần là đàn ông đều thích ôm phụ nữ gầy, huống chi con cừu ra cũng mập, chắc chắn là bị ảnh hưởng bởi xu hướng “ gầy là xinh đẹp” ngớ ngẩm kia rồi.

      Nhìn mắt Tiểu Dương long lanh dường như đợi phản ứng của , thực ra Vệ Vũ cũng phản đối việc giảm cân, phải dạng chế hoàn toàn suy nghĩ của người , chính là dạng đàn ông chiều người mặc kệ có ý muốn làm gì, chỉ là cũng hy vọng giảm cân, lại dùng phương pháp nhịn ăn như vậy, điều sắp ra đây chính là toàn vẹn hai bên.

      thấy vóc người của Tiểu Dương rất tiêu chuẩn, ôm vào rất vừa vặn, nhưng nếu như em muốn giảm cân, cách rất hữu hiệu “Vận động gầy cơ thể”, lần trước xem TV thấy được, nghe chỉ cần làm thời gian gầy .”

      Oa oa oa, nghĩ Sói hoang đồng ý giảm cân lại còn “ Hoạt động gầy cơ thể” chứ! Tiểu Dương kích động bắt lấy cánh tay lay mạnh. “ Sói hoang, dạy em dạy em, em muốn học!” cuối cùng cũng có thể yên tâm mà ăn ngon rồi!

      Hắc hắc he he, cá cắn câu. “Tốt, thế nhưng việc “Vận động gầy cơ thể” Vô cùng hao tổn thể lực, cho nên chút nữa em phải ăn no, ăn no rồi mới có thể học xong được khóa “Vận động gầy cơ thể.” Này.”

      “Vâng, lát nữa em ăn ngon .” Chờ chút nhất định phải ăn nhiều, nhiều.

      Thế là, thầy giáo Sói hoang chuẩn bị bài giảng “Vận động gầy cơ thể” la ~

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 13: Thầy giáo Sói hoang “Vận động gầy cơ thể” (Hạ)

      Sau khi ăn xong bữa tối, vừa thưởng thức vị ngọt ngào của trái cây vừa ngồi cùng cả nhà họ Dương ( trừ hai Dương Thiệu của Tiểu Dương). . .

      Tiểu Dương tiễn Vệ Vũ ra cửa, về trước, kéo lỗ tai lại gần rồi : “Chờ ba mẹ em tập thể dục, mặc đồ thể thao đến nhà để học “Vận động gầy cơ thể”.” Thói quen của hai người lớn Dương gia chính là tản bộ sau bữa tối, vừa đúng hai vị đại nhân nhà họ Vệ hát Karaoke? , Trong nhà có người khác.

      “Vâng.” Tiểu Dương nhàng gật đầu cái. ***** tới phòng của Sói hoang, phát đất bày khối đệm yoga.

      “Ah, chúng ta phải tập Yoga sao?” Sói hoang muốn dạy tập Yoga?

      “Đúng vậy, vận động phân hai loại, có dưỡng cùng dưỡng, Yoga là thuộc về loại vận động dưỡng, ăn uống vẫn có thể như bình thường, tập Yoga làm cho mỡ thừa biến mất.” Quan trọng nhất là, tập yoga khiến ngực Tiểu Dương lại.

      Đó ~ ra là như vậy, Tiểu Dương thấy Sói hoang là lợi hại, dễ dàng đáp ứng nhu cầu của ! ra cảm thấy mình cũng béo lắm, nhưng muốn khi mặc đồ tắm phải có dáng người lung linh hấp dẫn, vì vậy đối với mông cùng bắp đùi hài lòng. Bây giờ có thể tập Yoga để có dáng người thon thả, nhất định chăm chỉ luyện tập!

      “Thầy giáo Sói hoang, mau dạy em Yoga !” Khi học, phải đổi từ Sói hoang thành thầy giáo Sóii hoang

      “Tốt, động tác thứ nhất trong Yoga là cong người, trước tiên nằm đệm Yoga.”

      Tiểu Dương làm theo, nằm đệm Yoga.

      “Cong hai chân lên, dùng hai tay túm lấy hai mắt cá chân, ngừng hô hấp, dùng bụng lấy sức đẩy người lên!” Tư thế như thế này thực làm cho người ta hao tốn thể lực, nhưng đối với với việc giảm béo rất hiệu quả.

      “Ưmh ưmh ưmh”, Tiểu Dương dốc hết sức của bản thân, vất vả, cái mông nâng cao được chút xíu, nhưng rất đau, giữ được chưa tới ba giây, liền buông người nằm ở giưã tấm đệm

      “Sao nằm xuống rồi. Phải cong người thêm ba lượt nữa.”

      “Nhưng chân quá đau, em nâng lên được nữa.” Tiểu Dương biết gân cốt mình cứng rắn, tập Yoga lại cần thân thể dẻo dai, tập cái môn này quả là phải chịu thiệt rồi.

      “ông muốn giảm cân sao? cho phép lười biếng. Chẳng lẽ em nghĩ trực tiếp cắt chân giảm được 5 kg? Làm tiếp hai lần, phải kéo dài đến 5 giây.”

      Sói hoang chuyện thực ác độc! Phải giữ tới năm giây Tiểu Dương bỗng chốc há mồm, hai ba giây còn xong, sao có thể chống đỡ được tới năm giây? Cái này thể được. “Aiz, Thầy Sói hoang, chúng ta có thể đổi tư thế khác được . Môn này nhất định, nhất định rất nhiều tư thế , cần cong người…, đổi tư thế khác.”

      Đúng, ra biết rất nhiều tư thế, Vệ Vũ thầm nghĩ, mặc kệ là lão Hán xa, xe lửa tiện lợi, Long Dược, nằm sấp, nằm ngửa, cong người, đủ loại tư thế của cơ thế, 18 chiêu mèo uốn cũng biết, tuy nhiên hùng đất dụng võ thể dùng được với Tiểu Dương, chỉ có thể dựa vào”Đôi tay vạn năng”, là khổ tiểu huynh đệ của .

      Khụ khụ, dừng lại cái tư tưởng đó , trở về vấn đề chính. “Bây giờ đổi tư thế, có thể giúp cái mông của em gầy chút. Đầu tiên đứng lên, chân trước chân sau, chân trái ở phía trước chân phải ở sau. Sau đó từ từ đem tay trái đặt ở đệm, chân phải hướng sau duỗi thẳng, tay phải giơ thẳng lên đỉnh đầu.”

      Động tác này rất khó, sao trông rất giống múa ballet vậy? Cái này căn bản phải là động tác của Yoga! Tiểu Dương cảm thấy rất bức bách, căn bản cũng thể đứng lên, chân trái quá đau, chẳng lẽ có cách nào giảm cân nhàng hơn sao?

      Đây ràng là ăn vạ, đặt mông ngồi đệm Yoga, cơm cũng tiêu nửa rồi, dẩu miệng lên : “Thầy giáo Sói hoang, có vận động nào thoải mái hơn chút ?”

      Thiệt là, vừa muốn ngựa chạy tốt, nhưng lại muốn cho ăn cỏ. Như vậy cũng chỉ còn lại có”Vận động giường” phù hợp nhất với con cừu này.

      Thế là Vệ Vũ thẳng người, ôn hòa : “Đương nhiên là có, vậy chúng ta làm!”

      “Ha. . . Sao vậy. . . . . . Sao vậy. . . . . . lại chạy đến. . . A a. . . . . . giường. . . . . . . . . Ừ. . . . . .” Con cừu bị trêu đùa đến đủ câu cũng xong, chỉ có thể run rẩy.

      Hai người toàn thân trần truồng, Tiểu Dương quỳ gối giường, hai cánh tay chống lên thành giường, nâng cao mông lên nghênh đón tiểu Vệ Vũ mè nheo. Vệ Vũ ở phía sau cũng là nửa quỳ gối hai tay nắm lấy eo , dùng bắp thịt cường tráng bắp tách mở hai chân ra, để cho nam căn nhanh chóng ma sát tiểu huyệt..

      Nửa người động nhanh, hai tay cũng nhàn rỗi, bộ ngực mềm mại của Tiểu Dương ngừng đung đưa theo động tác của , tay Vệ Vũ nắn bóp bộ ngực ra đủ kiểu dáng, thỉnh thoảng tính trẻ con nổi nhéo lấy đầu nhũ hoa, khiến Tiểu Dương khỏi rên rỉ.

      “A a. . . . . . Ghét. . . . . . Ừm. . . . . .” ra là làm”Vận động giường” So với tập yoga còn mệt mỏi hơn.

      Nhưng loại tư thế tới từ phía sau lưng, khiến Tiểu Dương cảm thấy giống như hai con Tiểu Cẩu giao phối ở bên đường! Tuy nhiên hoàn toàn có biện pháp kháng cự nổi cảm giác này, cảm thấy xấu hổ, mật huyệt của lại càng hưng phấn, ái dịch tràn ra càng nhiều. Cho dù hai chân sớm đau nhức đến mềm nhũn ra, nửa người dưới vẫn nhịn được giãy dụa, nâng cao cái mông, để tiểu huyệt của nghênh đón tiểu Vệ Vũ kia..

      “A. . . . . . ra là Tiểu Dương thích từ phía sau lưng .” Vệ Vũ thấy ái dịch từ tiểu huyệt của chay xuống ngừng, mật huyệt xoắn lấy nam căn của , chịu nổi muốn bắn ra!

      “A. . . . . . là giỏi. . . . . .” Vệ Vũ lập tức đem nam căn của rút ra khỏi người , bắn đầy dịch trắng lưng Tiểu Dương. Nam căn vừa rút ra lại nhanh chóng dùng hai ngón tay lấp đầy tiểu huyệt trống rỗng của Tiểu Dương, bên trong ngừng co rút, lại dùng ngón tay móc móc nhanh chóng tìm được chỗ mẫn cảm nhất trong hoa huyệt.

      Tiểu Dương sớm chịu nổi khoái cảm ấy, hô hấp dồn đập, hai chân mỏi nhừ rồi, “Ừ. . . . . . được. . . . . . Em. . . tới rồi. . . . . . A a a! ! !” Thân thể giống như phiêu biển, cuối cùng ngọn sóng to đánh tới, hòa tan cả người .

      Cao triều qua , Tiểu Dương vô lực thở dốc nằm gọn trong ngực Vệ Vũ, cái “Vận động giường” này có thể tiêu hao được mấy cân thịt rồi.

      Vệ Vũ thương ôm chặt lấy , dịu dàng : “Tiểu Dương ngoan, cần giảm cân mà ăn cơm, nếu ngày ngày phải làm “Vận động giường” này biết ?”

      Cái gì! Ngày ngày làm? Như vậy cái hông của nhất định đứt rời! Tiểu Dương hoảng sợ vội vàng thề: “ , sau này em cần giảm cân nữa.”

      “Đây mới là bảo bối ngoan của .” Hôn cái, trong nội tâm cảm thấy đáng tiếc, như vậy thể ngày ngày làm vận động giường với nữa, chỉ là sao, so với dục vọng của mình, càng hy vọng có thể khỏe mạnh, cần nhịn ăn mà làm tổn thương thân thể.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 14: Thầy giáo sói hoang dạy thuật phòng thân (thượng)

      Giống như mọi ngày Vệ Vũ ăn sáng xong cầm cốc Capuchino vừa uống vừa cầm tờ báo đọc, chờ Tiểu Dương học qua nhà . Nhưng nhìn được mấy trang, liền nhịn được nhíu mày, gập tờ báo muốn nhìn. Gần đây báo chí đều đưa tin, phóng hỏa giết người trộm cắp, ngoài đường có nhiều kẻ biến thái đứng đắn, càng xem càng phiền.

      Nhưng vệ Vũ chú ý tới, mấy ngày nay thường có tin tức kẻ xấu cướp bóc những hay đường mình, chọn những có nhan sắc chút, lại xảy ra ít chuyện. Ngày hôm qua cùng lúc cùng chị Vệ Lan chuyện điện thoại, Vệ Lan vẫn còn oán trách, Dương thiệu gần đây kiên trì đưa đón làm, hại nàng chút tự do cũng có. Chỉ là Vệ Vũ nghe ra, chị ngoài mặt oán giận, nhưng thực tế lại rất hài lòng về bạn trai Dương Thiệu này.

      Vệ Vũ nghiêm túc suy nghĩ chút, mặc dù chung quanh đây đều là khu dân cư cao cấp, là đơn vị tuần tra trọng điểm, nhưng khó trước được có người xấu xuất , Tiểu Dương mỗi ngày đều xe đạp đến trường, ngộ nhỡ đoạn bộ lấy xe, gặp được người xấu xảy ra chuyện gì làm sao đây. . . . . . . . . Tiểu Dương của ngu ngốc, tâm cơ, nếu người xấu giả bộ hỏi đường, liền thuận tiện kéo Tiểu Dương vào trong xe bắt cóc luôn sao!

      Càng nghĩ càng lo lắng, Vệ Vũ biết mình có chút buồn lo vô cớ, nhưng bây giờ lòng người khó đoán, thói đời bạc bẽo, thể để Tiểu Dương phải chịu chút xíu tổn thương nào.

      Ừ, tới đề nghị trường học mở khóa dạy thuật phòng thân rất tốt, như vậy chỉ có Tiểu Dương có thể học, những bạn học khác cũng có thể cùng nhau học tập, cho dù có học được, cũng có ý thức được mối nguy hiểm. Vệ Vũ dù sao cũng là thầy giáo, chỉ có lo lắng cho an nguy của Tiểu Dương, mà cũng lo lắng tới an nguy của những học sinh khác.

      “Mau! Mau! Mau! Nhanh lên chút tới phòng thể dục, hôm nay thầy sinh vật muốn dạy thuật phòng thân!”

      “Có ? Có ? Thầy mặc áo học võ lộ ra cơ ngực sao? Ò ó o! Rất hấp dẫn đó!”

      “Mặc kệ mặc kệ, tôi muốn ngồi hàng thứ nhất á! Các các câu nhanh chân lên!”

      đám nữ sinh mặc trang phục thể dục, tranh nhau hướng phòng học thể dục mà chạy, nghĩ tới hôm nay thầy sinh vật đẹp trai nhất trường lại dạy thuật phòng thân! Phải biết, nơi này chính là toàn nữ, giáo viên cơ hồ cũng toàn là nữ, ngay cả thầy thể dục cũng là nữ, vì vậy Vệ Vũ vừa vào trường, chính là thầy giáo được thích nhất của nữ sinh trong trường!

      “Hừ! Ghét Sói hoang, dạy sinh vật chạy tới dạy cái thuật phòng thân gì chứ, như vậy phải đụng phải thân thể nữ sinh sao?” Tiểu Dương căm giận nghĩ, hiểu tại sao lớp thể dục hôm nay lại đổi thành Sói hoang tới dạy thuật phòng thân? Khiến cả lớp hồi xôn xao, tất cả mọi người muốn xem Sói hoang lộ cơ ngực.

      Đáng ghét! Thân thể Sói hoang chỉ mới có thể nhìn! Những nữ sinh khác đều được!

      Tiểu Dương cởi giày cởi tất chân vào phòng thể dục, trong phòng học các bạn học sớm ổn định vị trí, đối diện với thầy sinh vật Vệ Vũ, ngoan ngoãn xếp thành ba hàng, bằng hữu tốt nhất của lại hoàn hảo đứng ngay vị trí đầu của hàng đầu tiên.

      “Nơi này á! Nhanh lên chút, thầy Vệ Vũ chuẩn bị vào lớp rồi.” Nghi Trân nhìn Tiểu Dương vẫy vẫy tay.

      Vệ Vũ nhìn thấy Tiểu Dương vào phòng học, hai người rất có ăn ý với nhau, làm bộ như quan hệ sư đồ đơn thuần. Vệ Vũ bắt đầu chuyện: “Đầu tiên muốn cảm Mai xinh đẹp, cho tôi mượn lớp thể dục, dạy các bạn học thuật phòng thân.” Vệ Vũ nhìn mai mỉm cười cái, khiến mẹ của ba đứa trẻ là Mai cũng loạn cả nhịp tim lên !

      Vệ Vũ tiếp: “Gần đây trị an tốt, vì vậy trường học mời tôi dạy các bạn thuật phòng thân cơ bản, ngộ nhỡ các bạn học gặp phải chuyện khẩn cấp có thể xử lý tốt, như vậy, tôi cần người làm trợ thủ của tôi.”

      Ở dưới mấy bạn học, lập tức hăng hái giơ tay!

      “Chọn em, chọn em! Em chịu được té!” Tiểu Bàn cơ thể to béo lại thích trai đẹp nhanh chóng giơ tay!

      “Chọn em ! Em học qua múa ba-lê, xương rất mềm, té trăm lần cũng thành vấn đề!”

      Mỗi bạn nữ đều tự đề cử mình, muốn cùng thầy Vệ Vũ tiếp xúc thân mật.

      Nhưng Vệ Vũ cũng chọn bạn nào trong số mấy bạn nữ này, nhìn mặt Tiểu Dương thay đổi biết chắc chắn là ghen rồi !

      Vệ Vũ với Mai: “ Mai là trợ thủ của tôi rất tốt, Mai làm phiền.”

      thành vấn đề, đây là vinh hạnh của tôi đấy.” Ha ha, phụ nữ lập gia đình cũng có tư cách hưởng thụ trai đẹp (ặc).

      “Bây giờ bắt đầu khóa dạy thuật phòng thân, trước hết là mấy điểm quan trọng, điểm thứ nhất, ở bên ngoài nên dễ dàng tin tưởng lời của người lạ. Điểm thứ hai, nhận thức ăn nguồn gốc, để tránh bị tổn thương, cuối cùng, nếu quả gặp phải nguy hiểm, ngàn vạn phải giữ vững tỉnh táo, nên hốt hoảng mà bỏ lỡ cơ hội thoát thân.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :