1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi (193) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53: Mộng La quốc!

      Edit: Ngọc Nguyệt.

      Beta: kaylee.

      “Lớn mật! Dám uy hiếp ai gia? Trong mắt ngươi có còn chúng ta? Quy củ tổ tong ngươi cũng dám làm trái?”

      Hoàng Thái hậu tức giận, nện mạnh quải trượng xuống đất. Tiếng vang thanh thúy quanh quẩn trong đại điện, nhất thời bách quan sợ đến mức câm như hến.

      "Thần nhi, mau nhận lỗi với hoàng tổ mẫu."

      Nhìn thấy Hoàng Thái hậu tức giận với nhi tử của mình, Hoàng hậu nhanh chóng nháy mắt với Dạ Thần. Nhưng Dạ Thần lại mím môi , vẻ mặt lạnh lùng mà kiên định, ánh mắt quyết tâm nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Phản rồi, phản rồi...." Hoàng Thái hậu nhìn thấy bộ dáng quật cường của hoàng tôn luôn được sủng ái này, trong lòng càng thêm phẫn hận với Lãnh Loan Loan, chắc chắn là tiểu nữ oa cổ quái này tác quái, nếu tại sao hoàng tôn có bộ dáng kia? luôn kính trọng mình. Hừ, lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng. Chỉ cần có mình ở đây, Lãnh Loan Loan đừng mong được làm Thái tử phi. Mấy người giằng co, ai cũng chịu lùi bước.

      Kim Loan điện to như vậy, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, khí áp bách làm cho người ta hít thở thông.

      "Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu nương nương, xin cho phép thần nữ ra suy nghĩ của mình." Kỷ Thanh Ngữ lên tiếng, giọng thanh thúy như chim vàng đánh vỡ im lặng của cung điện, cũng làm cho khí căng thẳng dịu .

      "Ngữ Nhi cứ ."

      Thái hậu nhìn Kỷ Thanh Ngữ y phục trắng như tuyết gật gật đầu, nếu đến chuyện chọn Thái tử phi, bà ra giống Hoàng hậu chọn Kỷ Thanh Ngữ, nàng thân thế tầm thường, dung mạo tuyệt mĩ, tính tình ôn nhu lại yếu đuối. Khuôn mặt tinh xảo tươi cười yếu ớt, làm cho người ta cảm thấy thoải mái. Hơn nữa lại thông minh, tài năng hơn người, cùng Thần Nhi là đôi trời đất tạo nên.

      Kỷ Thanh Ngữ tao nhã đứng lên, hạ thấp người, khuôn mặt chứa đầy vẻ mặt tươi cười dịu dàng.

      "Như lời chư vị đại nhân , Thái tử phi tương lai là Hoàng hậu, đây là chuyện đại , thể quyết định qua loa được. Chúng ta về tuổi tác, nhưng vị tiểu thư này rốt cuộc từ đâu tới đây? Chúng ta lại hoàn toàn biết gì cả. Nếu lập nàng là Thái tử phi, e là mọi người phục." Trong mắt xẹt qua tia hận ý, ngoài mặt ôn nhu cười yếu ớt, dường như mọi chuyện đều vì giang sơn Nguyệt Diễm, vì danh dự hoàng thất, tư thái tốt đẹp.

      "Lời của Ngữ Nhi là , nữ oa này rốt cuộc từ đâu đến?" Hoàng hậu cười lạnh, ánh mắt có ý tốt nhìn về phía Lãnh Loan Loan. Nàng cùng Kỷ Thanh Ngữ nhận định, Lãnh Loan Loan là xà , tự nhiên thân thế trong sạch.

      Lãnh Loan Loan giương mi, ra các nàng nghĩ mình là người mạc danh kỳ diệu xuất .

      "Thần Nhi, con xem tại sao nàng ta lại ở chung chỗ với con?"

      Hoàng Thái Hậu nghe lời của Kỷ Thanh Ngữ, mày càng nhíu sâu hơn. Vấn đề này đều bị các nàng xem , gia đình bình thường làm thế nào có thể cho đứa tự tiện vào Hoàng cung? Hơn nữa nữ oa này nhìn thế nào cũng rất cổ quái.

      "Con...."

      "Hoàng Thượng…."

      Dạ Thần còn chưa hết thái giám từ bên ngoài đến.

      "Chuyện gì?" Hoàng đế nhíu mi, hai tròng mắt xuyên qua mũ miện quét về phía thái giám.

      "Khởi bẩm Hoàng Thượng, có thị vệ báo lại, có đội nhân mã ở ngoài cung, cầu gặp mặt Hoàng Thượng."

      Thái giám cúi đầu, bẩm báo. Trong lòng buồn bực, đến tột cùng là thần thánh phương nào, cư nhiên dám trực tiếp chạy đến cửa Hoàng cung muốn gặp Hoàng Thượng. Bệ hạ cũng phải là ai cũng có thể gặp.

      "A?" Hoàng đế nhíu nhíu mày kiếm, tròng mắt thâm thúy xẹt qua tia hoang mang. "Người đó có là ai?"

      Hoàng Thái Hậu, Hoàng Hậu, văn võ bá quan cũng hai mặt nhìn nhau, đối với người tới rất là tò mò.

      "Hồi Hoàng Thượng, nghe là sứ giả Mộng La quốc đến chơi." Thái giám trả lời.

      "Mộng La quốc?"

      Mọi người nghe xong cùng có vẻ mặt mờ mịt, tại sao bọn họ có nghe qua đất nước này?

      Hoàng đế cùng Thái Hậu hai mặt nhìn nhau, cùng nghĩ ra được.

      Trong nhất thời, mọi người đều nghị luận, đều phỏng đoán, Mộng La quốc là đất nước thế nào? Tới chơi có ý gì? Vì sao trình bái thiếp rồi chờ?

      Lãnh Loan Loan vừa nghe thấy lại giương môi, hiểu cười . Mộng La quốc phải Xà giới sao? Xem ra, nếu đoán sai, hẳn là phụ hoàng, mẫu hậu đến. Tuy rất ngạc nhiên vì sao bọn họ lại đến, nhưng mà thể bọn họ đến rất đúng lúc.

      Dạ Thần cúi đầu nhìn vẻ mặt của Lãnh Loan Loan, dường như nàng biết Mộng La quốc này. khỏi mở miệng hỏi:

      "Cửu Nhi, nàng biết Mộng La quốc sao?"

      "Đương nhiên." Lãnh Loan Loan gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn đôi mắt tím của Dạ Thần. "Ta đến từ Mộng La quốc." Vừa hay Xà giới có đặt tên, nếu nàng nàng đến từ Xà giới. Phỏng chừng những người này sợ chết khiếp.

      Dạ Thần nghe Lãnh Loan Loan cư nhiên đến từ Mộng La quốc, đồng tử sáng ngời , vừa nghe tên đất nước này liền biết phi phàm, khó trách Cửu Nhi phi thường như thế.

      "Nếu đoán sai, hẳn là phụ mẫu của ta." Lãnh Loan Loan vuốt cằm .

      "Cái gì? Phụ mẫu của nàng?" Dạ Thần giật mình, nhất thời nâng cao lượng.

      "Thần Nhi, phụ mẫu gì?" Hoàng đế nhìn thấy biểu tình giật mình của Dạ Thần, nhịn được hỏi.

      "Phụ hoàng, người đến từ Mộng La quốc, có thể là phụ mẫu của Cửu Nhi." Dạ Thần khôi phục bình tĩnh, nhìn hoàng đế .

      "Cái gì?"

      Chương 54. Quỳ xuống, ngươi chê mạng dài sao?
      Edit: Ngọc Nguyệt

      "Cái gì?"

      Mọi người nghe vậy chấn động, ánh mắt nhìn Lãnh Loan Loan ở cạnh Dạ Thần dao động. biết thân phận của nàng, tại sứ giả Mộng La quốc lại tới chơi. Thế này rất trùng hợp ?

      "Cửu Nhi, ngươi người tới là cha mẹ ngươi? Vậy thân phận của ngươi là?"

      Hoàng đế cũng có chút chờ mong, nhưng đối với Lãnh Loan Loan thêm hiếu kỳ.

      Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, là rất dại dột. biết trước hết phải mời người vào sao?

      "Muốn biết thân phận của ta, vậy mời họ tiến cung ."

      Nàng chút khách khí , tuyệt để cho hoàng đế chút mặt mũi.

      "Làm càn, ngươi..."

      Hoàng Hậu vừa nghe khẩu khí của nàng, vừa giận, nhịn được mở miệng trách cứ. Nhưng hoàng đế lại phất tay, đổi lại muốn gặp gia đình thế nào mới có thể dưỡng dục ra tiểu oa nhi như vậy. Nhìn tiểu thái giám vừa bẩm báo, phân phó:

      "Truyền sứ giả Mộng La quốc."

      "Vâng."

      Thái giám gật đầu, xoay người rời .

      Ánh nắng chiếu từ cửa cung tạo thành màu vàng óng ánh.

      Chúng đại thần ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều phỏng đoán tiếp theo phát sinh tình gì. Tiểu nữ oa này thành thái tử phi?

      Tể tướng Thu Đừng Ngôn, Đức Viễn Vương gia, Uy Viễn Tướng quân, ba người liếc nhìn nhau, bọn họ đều có người để tiến cử chức thái tử phi, nhưng tình huống tại cả ba thể buông tha cho đối phương, trước nhất chung mục đích.

      Lãnh Loan Loan cứ như để ý mọi người giọng thầm, nàng tìm vị trí thoải mái, ôm lấy Dạ Thần. Hoàn toàn cần mình khiến cho ** động, dù sao vị trí thái tử phi này, nàng chỉ là ngồi vào chỗ của mình thôi.

      Dạ Thần nhìn tiểu oa nhi bộ dáng nhàn nhã tự đắc, nhịn được sủng nịch cười. Đối lập với đám nữ nhân dối trá, trang điểm xinh đẹp vì vị trí thái tử phi, đương nhiên càng thích Cửu Nhi chân hơn. Tuy rằng bây giờ nàng vẫn chỉ là tiểu oa nhi, nhưng là nàng đối với chính mình rất thành thục, thậm chí giống người thường.

      Kỉ Thanh Ngữ mâu quang vẫn chưa có rời Dạ Thần, khi nhìn đối với Lãnh Loan Loan lộ ra tươi cười sủng nịch, hận đến nghiến răng nghiến lợi, tiểu oa nhi này đến tột cùng có điểm gì hơn mình chứ? Thái tử biểu ca cư nhiên lại chọn nàng mà chọn mình, là rất phẫn nộ. Nàng để cho tiểu nha đầu kia an vị tại vị trí thái tử phi như vậy, nàng nhìn chút xem tiểu oa nhi này là ai.

      ...

      "Sứ giả Mộng La quốc giá lâm."

      lát sau, ngoài điện vang lên giọng của thái giám.

      Tất cả mọi người đều tạm dừng nghị luận, nhìn về phía ngoài, chờ đợi bọn họ xuất .

      "Truyền..."

      Hoàng đế phân phó với thái giám cầm cây phất trần bên cạnh.

      "Truyền sứ giả Mộng La quốc."

      Giọng của thái giám quanh quẩn ở Kim Loan điện, bay tới ngoài điện.

      "Truyền sứ giả Mộng La quốc."

      "..."
      Các thái giám truyền lại lời từ hành lang đến ngoài điện.

      "Sứ giả Mộng La quốc yết kiến."

      Giọng của vị thái giám cuối cùng.

      Cửa đại điện rộng mở, vài bóng dáng tuấn mỹ xuất .

      Mọi người vừa nhìn liền hít phải ngụm khí lạnh.

      Chỉ thấy mấy người kia đều bất phàm, dẫn đầu là nam nữ. Nam nhân ngũ quan thâm thúy, mày kiếm thẳng tắp. đôi mắt tựa như phỉ thúy, lóe ra u quang. Mũi cao, môi mỏng. Cẩm bào đỏ tím, cổ áo, tay áo đều dùng sợi tơ vàng làm viền; mâu quang nhìn thẳng mọi người, cả người tản ra hơi thở vương giả. Bên cạnh nữ tử búi tóc vân kế, mắt phượng mày ngài. Lam y theo gió lay động, ôn nhu mà lại cao quý. Ở phía sau bọn họ là ba nam ba nữ, cũng là người tầm thường, nhưng xem ra là thị nữ và người hầu.

      Văn võ bá quan Nguyệt Diễm vương triều nhìn thấy người tới đều lắp bắp kinh hãi, hai nam nữ dẫn đầu đều có khí chất vương giả. Nhìn về phía Hoàng đế, Thái Hậu, đều thấy hai người cũng có vẻ mặt kinh ngạc.

      "Hoan nghênh sứ giả Mộng La quốc tới Nguyệt Diễm chơi."

      Hoàng đế đứng lên, long bào vàng óng, rèm che mũ theo cử động của mà đung đưa, mơ hồ có thể thấy được biểu tình sau bức rèm.

      "Tạ ơn Hoàng Thượng."

      Bọn họ xoay người, nhưng hề quỳ xuống. Cũng vẫn an, ngược lại đem ánh mắt nhìn về tiểu oa nhi Lãnh Loan Loan trong lòng Dạ Thần, hai người đều tươi cười sủng nịch.

      "Lớn mật, cho dù là sứ giả của Mộng La quốc cũng thể vô lễ như vậy, nhìn thấy Hoàng Thượng lại quỳ xuống."

      Thấy hai người tựa hồ xem hoàng đế, Thu Đừng Ngôn lạnh giọng .

      Những người khác cũng gật đầu, họ chưa từng nghe về Mộng La quốc, chắc cũng chỉ là quốc gia , đủ gây sợ hãi.

      Lãnh Loan Loan nghe được mọi người , đảo cặp mắt trắng dã, từ trong lòng Dạ Thần giãy dụa. Ánh mắt nhìn mọi người rất khinh thường:

      " lũ ngu ngốc, cư nhiên lại muốn phụ hoàng, mẫu hậu ta quỳ sao? Chỉ sợ các người chịu nổi." Hừ, đường đường là Xà Vương, Xà Hậu lại quỳ xuống, các ngươi có phải chê mạng dài hay ?

      "Cái gì? Phụ hoàng, mẫu hậu?"

      Mọi người đều cả kinh, chẳng lẽ hai người này phải là sứ giả mà là Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Mộng La quốc?

      "Cửu Nhi, con lại bướng bỉnh rồi."
      thuyt thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 55. Công chúa Mộng La quốc

      Edit:Ngọc Nguyệt

      "Cửu Nhi, con lại bướng bỉnh rồi."

      Xà hậu vẫy vẫy tay với Lãnh Loan Loan, môi đào khẽ nhấc, nở nụ cười yếu ớt, bộ dáng ôn nhu khiến người ta cảm thấy như cây gió mùa xuân.

      "Tiểu Cửu Nhi, mau lại đây."

      Lãnh Diệu Hiên cũng chỉ nhìn bóng dáng Lãnh Loan Loan, lâu gặp nữ nhi, đúng là rất nhớ, nếu Thần quan đại nhân bói cho Cửu Nhi, thấy được tình huống tại, họ cũng ra Xà giới.

      Lãnh Loan Loan chạy tới chỗ bọn họ. Nhảy vào lòng Lãnh Diệu Hiên, tay ôm cổ . Khí chất tôn quý vô cùng, nhìn đám người Kỉ Thanh Ngữ.

      Sau khi ôm nữ nhi của mình, Lãnh Diệu Hiên mới đưa ánh mắt nhìn về phía hoàng đế.

      "Thỉnh Hoàng Thượng tha thứ cho chúng ta vì có chỗ thất lễ, lâu gặp cửu công chúa, chúng tôi rất nhớ nàng, nên mới đường đột đến thăm quý quốc" Ngũ quan tuấn mĩ, đôi mắt câu hồn, khí chất vương giả người Lãnh Diệu Hiên tuyệt thua kém Nguyệt Diễm hoàng đế, thậm chí so với còn thêm vài phần tiêu sái.

      " sao, sao." Dạ Phong khoát tay áo, mặt cũng lộ vẻ khiêm tốn, khách sáo tươi cười. "Bệ hạ có thể từ Mộng La quốc tới chơi Nguyệt Diễm, Nguyệt Diễm cũng thấy vinh hạnh."

      "Ban tọa." Phân phó với thái giám bên cạnh.

      Thái giám mang lên hai chiếc ghế dựa, Xà Vương, Xà Hậu gật đầu.

      "Đa tạ bệ hạ ban tọa."

      Hai người ngồi vào ghế, phía sau ba nam ba nữ đứng.

      Đám người Thái Hậu, Hoàng hậu, Kỉ Thanh Ngữ vẫn còn sững sờ ở đó, chưa lấy lại được tinh thần. Tuấn nam mỹ nữ trước mắt lại là phụ hoàng, mẫu hậu của tiểu nha đầu kia, vậy nàng ta chẳng phải là công chúa Mộng La quốc sao?

      Ánh mắt lại hướng về Lãnh Loan Loan ngồi đầu gối Xà Vương, cảm thấy chướng mắt. Nhưng họ cũng nhận ra nàng được hoàng đế Mộng La quốc sủng ái, ba người hai mặt nhìn nhau, có chút lo lắng vị trí thái tử phi phát sinh tình gì.

      "Phụ hoàng, con muốn làm thái tử phi của Nguyệt Diễm."

      Trước khi mọi người có phản ứng gì, Lãnh Loan Loan nhìn Lãnh Diệu Hiên .

      Mọi người kinh hãi, nghĩ tới Lãnh Loan Loan chuyện này với hoàng đế Mộng La quốc. Trong lúc nhất thời, mọi người đều có phản ứng. Nào ngờ, Lãnh Loan Loan lại bỏ thêm quả bom.

      " là phu quân mà con chọn." Lãnh Loan Loan chỉ vào Dạ Thần .

      Dạ Thần gật gật đầu với phu thê Lãnh Diệu Hiên, khóe mắt chứa ý cười yếu ớt, về phía bọn họ. Đứng trước mặt bọn họ, chắp tay :

      "Dạ Thần bái kiến bệ hạ, hoàng hậu."

      Lãnh Diệu Hiên cùng Xà Hậu Đừng Ngữ Vi gật gật đầu, ánh mắt đánh giá Dạ Thần. Thấy tuấn mỹ vô trù, khí chất trong trẻo, lạnh lùng mà cao quý, đôi đồng tử trong suốt thấy đáy, nhưng cũng là nhân tài. Ánh mắt nữ nhi mình tinh tế, mặc dù tại Cửu Nhi mới sáu tuổi nhưng có thể định trước ra phu quân tương lai cũng tinh tường. Nhân giới phải cũng có cái gì mà con dâu nuôi từ bé linh tinh sao?

      "Thái tử khách khí."

      Lãnh Diệu Hiên cùng Đừng Ngữ Vi nhìn nhau, đều thưởng thức .

      "Phụ hoàng, mẫu hậu, nhưng bọn họ đồng ý việc con làm thái tử phi."

      Lãnh Loan Loan thình lình lại ra câu làm cho văn võ bá quan Nguyệt Diễm quốc mồ hôi lạnh trán tuôn hết ra.

      "Sao lại như vậy?" Lãnh Diệu Hiên biến sắc, người tự nhiên tản ra khí chất vương giả, làm cho những đại thần lúc trước phản đối đều cảm thấy sợ hãi.

      Lãnh Loan Loan trong lòng đắc ý cười. Hừ, tại ta tính sổ với các ngươi.

      "Bọn họ ngại nữ nhi còn , ngại nữ nhi thân phận minh bạch."

      Lãnh Loan Loan vừa xong, mâu quang quét về phía mọi người, vừa lòng nhìn họ đều cúi thấp đầu xuống.

      " bậy, Mộng La quốc của ta đất rộng của nhiều, các ngươi lại dám thân phận của cửu công chúa được sủng ái nhất thân phận minh bạch?" Lãnh Diệu Hiên mâu quang lạnh lùng đảo qua mọi người, khí thế kinh người.

      Mọi người run lên, chỉ cảm thấy cỗ hàn khí xông lên từ lòng bàn chân. Trong lúc nhất thời, khí trở nên xấu hổ.

      "Bệ hạ, biết Mộng La quốc ở nơi nào?"

      Hoàng đế hỏi ra nghi vẫn của bách quan Nguyệt Diễm, cũng làm dịu khí.

      "Mộng La quốc cách xa Nguyệt Diễm vạn dặm, vật tư phong phũ, phong cảnh tuyệt đẹp, dân giàu nước mạnh, nhưng chỉ liên kết với vài ngoại tộc , chư vị có nghe qua cũng đúng. Lần này, trẫm cùng hoàng hậu đến đây là để tìm cửu công chúa."

      "Hóa ra là như vậy."

      Hoàng đế gật đầu, mọi người cũng hiểu .

      "Vừa rồi nghe cửu công chúa cùng thái tử điện hạ nguyện liên kết hai bên. biết Hoàng Thượng thấy thế nào?"

      Lãnh Diệu Hiên đột nhiên đưa ra việc Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần, những người này lại phản đối Cửu Nhi làm thái tử phi. Hừ, nếu phải Thần quan xem bói biết Cửu Nhi làm thái tử phi trúng mục tiêu, bọn họ cũng đồng ý. Địa vị dù cao tới đâu, với Xà tộc bọn họ mà , đều là phàm phu tục tử.

      "Chuyện này..." Hoàng đế nhìn Thái Hậu cùng bách quan, bọn họ là phản đối.

      "Bái kiến Mộng La bệ hạ, hoàng hậu." Tể tướng Thu Đừng Ngôn bước ra khỏi hàng, hành lễ với hai người. Sau đó ngẩng đầu nhìn hai người, "Có lẽ ở quý quốc lập phi hạn chế tuổi, nhưng ở Nguyệt Diễm quy củ rất nghiêm khắc, chưa kể nữ tử chưa cập kê cũng thể vào cung..."

      Những người khác gật gật đầu, tán thành.

      "Quy củ là chết, nhân là sống."

      câu ngăn chặn tất cả câu của mọi người.
      thuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 56. Uy hiếp, làm sao?

      Edit:Ngọc Nguyệt

      "Quy củ là chết, nhân là sống".

      câu ngăn chặn tất cả mọi câu của mọi người.

      Lãnh Diệu Hiên thản nhiên liếc mắt Thu Đừng Ngôn, trong mắt xẹt qua đạo tinh quang, nam nhân này mở miệng lại quy củ. ta cũng mưu tính đem nữ nhi của mình đưa lên vị trí thái tử phi, quả nhiên là nhân loại dối trá.

      "Quy củ tổ tông thể phá." Hoàng thái hậu thấy hoàng đế quốc gia khác cư nhiên ở Nguyệt Diễm quốc có thái độ như vậy, tức giận .

      Lãnh Diệu Hiên nhìn bà, mày kiếm nhíu nhíu, vẻ mặt khinh thường, lạnh lùng phun ra câu:

      "Nữ nhân thể tham gia chính ."

      "Ngươi..."

      Lãnh Loan Loan ngồi trong lòng Lãnh Diệu Hiên, nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Thái Hậu, Hoàng hậu, khóe miệng khẽ nhấc lên. nghĩ tới phụ hoàng cũng lợi hại như vậy, làm cho hai nữ nhân kia thể thêm được gì.

      "Tuyển thái tử phi cũng là việc của Nguyệt Diễm quốc, đâu cần Mộng La quốc quan tâm?"

      Kỉ Thanh Ngữ đối với chuyện Lãnh Loan Loan là công chúa, đố kỵ thôi, tại thấy nàng ta còn được hoàng đế Mộng La quốc sủng ái, trong lòng lại thêm ghen ghét, nhịn được mở miệng .

      "Ngươi là ai?"

      Lãnh Diệu Hiên nhìn Kỉ Thanh Ngữ. Thấy nàng băng cơ ngọc cốt, dung mạo đẹp đẽ, y phục trắng như tuyết. Thoạt nhìn nàng tầm thường, nhưng vẫn nhìn thấy hận ý trong mắt nàng.

      "Nàng a, chỉ là gốc cây bách hợp dối trá."

      Lãnh Loan Loan nhìn lướt qua Kỉ Thanh Ngữ, hề khách khí . Nàng ghét nhất cái loại nữ nhân dối trá này. Muốn làm thái tử phi? Có bản lĩnh cùng nàng cạnh tranh. Nàng ta có mưu gì vậy? Ta phi.

      Nghe được Lãnh Loan Loan nàng dối trá, Kỉ Thanh Ngữ thoáng chốc sắc mặt khó coi.

      "Nàng là chất nữ của hoàng hậu, Ngữ quận chúa."

      Hoàng đế Dạ Phong giải thích với Lãnh Diệu Hiên.

      Lãnh Diệu Hiên nhìn hoàng đế, khóe môi khẽ câu, có vài phần trào phúng.
      "Bệ hạ, chẳng lẽ ở quý quốc, khi bàn việc triều chính, nữ nhân trong hậu cung đều có thể can thiệp sao?" Ánh mắt đảo qua Thái Hậu, Hoàng hậu, Kỉ Thanh Ngữ, các nàng có quyền lên tiếng sao?

      Hoàng đế sửng sốt, ánh mắt cũng nhìn về phía ba người kia, thấy các nàng ai cũng có sắc mặt tốt.

      "Hậu cung đương nhiên là thể tham gia chính . Về phần hôm nay, quả rất đặc biệt. Chuyện lập thái tử phi, chuyện nước cũng là chuyện nhà, Thái Hậu cùng Hoàng hậu mới có thể tham dự."

      "Như vậy về việc Mộng La cùng Nguyệt Diễm liên kết, Hoàng Thượng thấy thế nào?"

      Lãnh Diệu Hiên cũng truy cứu thêm nữa.

      "Hai nước liên kết đương nhiên là chuyện tốt." Hoàng đế gật gật đầu.

      "Như vậy Hoàng Thượng là cùng ý với trẫm, cho cửu công chúa cùng thái tử điện hạ cây kết liền cành?" Lãnh Diệu Hiên trực tiếp kết luận.

      "Mộng La bệ hạ, lời này có hay có phần thỏa đáng?" Thu Đừng Ngôn đứng dậy, hơi xoay người . Khi ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén. "Hai nước liên kết là chuyện tốt, nhưng ngài phải biết là cửu công chúa vẫn còn tuổi."

      Lãnh Diệu Hiên quét mắt nhìn Thu Đừng Ngôn, khách khí hỏi:

      "Chẳng lẽ cửu công chúa của trẫm còn xứng với thái tử điện hạ sao?"
      "Này..." Thu Đừng Ngôn ấp úng.

      "Mộng La bệ hạ bớt giận, cửu công chúa đương nhiên là thông minh nhanh nhẹn." Hoàng đế xen vào .

      "Nếu như vậy, cửu công chúa của trẫm lại thể làm thái tử phi của tệ quốc?" Lãnh Diệu Hiên mâu quang lạnh lùng đảo qua mọi người.

      "Tuổi tác thích hợp." Kỉ Thanh Ngữ vẫn chưa từ bỏ ý định, nàng sao có thể dâng tặng vị trí thái tử phi cho người khác.

      "Câm miệng." Lãnh Diệu Hiên khách khí khiển trách, "Trẫm chuyện, thế nào lại đến lượt ngươi lên tiếng?"

      "Ngươi..." Kỉ Thanh Ngũ bị Lãnh Diệu Hiên răn dạy tức nên lời.

      "Hoàng Thượng, người Mộng La quốc lại vô lễ như vậy, ràng để Nguyệt Diễm chúng ta vào mắt mà." Uy Viễn tướng quân vừa thấy thái độ của Lãnh Diệu Hiên, đột nhiên thấy tức giận. hay chinh chiến sa trường, tự nhiên có phần hỏa bạo hơn quan văn trong triều.

      Dạ Phong sắc mặt cũng có chút khó coi, Mộng La quốc thái độ ngông cuồng. Đứng ở Nguyệt Diễm bàn chuyện lại để hoàng đế Nguyệt Diễm vào mắt.

      Gió mạnh từ ngoài thổi vào, khí nhất tời có chút giằng co.

      Lãnh Loan Loan tà tứ nhìn chằm chằm đại tướng quân cao lớn kia. ta biết điều.

      Quả nhiên, Lãnh Diệu Hiên ôm lấy Lãnh Loan Loan đứng lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn Uy Viễn tướng quân.

      "Huyền y." Lãnh Diệu Hiên gọi thị vệ mặc huyền y phía sau.

      Thị vệ hiểu , bóng dáng huyết sắc nhoáng lên cái, mọi người chỉ thấy đạo huyền quang lên, ai cũng xảy ra tình gì. Chỉ thấy Uy Viễn tướng quân, mặt có thêm vài vết máu.

      "A..."

      Quan văn sợ hãi chỉ vào hét chói tai.

      Uy Viễn tướng quân còn chưa có cảm giác gì, đưa tay lên mặt. Sau đó nhìn thấy tay mình đầy máu tươi, cũng choáng váng.

      "Mộng La bệ hạ, ngài đây là?" Hoàng đế cũng trầm mặt, sau bức rèm che, trợn mắt, đứng lên, nhìn thẳng Lãnh Diệu Hiên.

      khí nhất thời giương cung bạt kiếm, hai người ai cũng mở miệng.

      "Cửu công chúa nhất định phải là thái tử phi của Nguyệt Diễm, ai phản đối, giết tha." Lãnh Diệu Hiên phá vỡ yên tĩnh, câu của làm cho cả đại điện xôn xao.

      "Ngài đây là uy hiếp!" Nguyệt Diễm hoàng đế cùng bách quan đều trợn mắt nhìn .

      "Trẫm chính là uy hiếp, có làm sao?"
      thuyt thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 57. Sáu tuổi thái tử phi

      Edit: Ngọc Nguyệt

      "Trẫm chính là uy hiếp, làm sao?!"

      Lời cuồng vọng, ai được gì.

      Lãnh Loan Loan giơ ngón tay cái lên, lão cha, người lợi hại.

      Người Nguyệt Diễm tất cả trầm mặt, hoàng đế Mộng La quốc này quá kiêu ngạo rồi.

      "Bệ hạ, hoàng đế Mộng La quốc ràng là coi Nguyệt Diễm chúng ta ra gì, đúng là khinh người quá đáng." Thu Đừng Ngôn lạnh lùng nhìn Lãnh Diệu Hiên.

      "Thỉnh bệ hạ định đoạt."

      Chúng thần đều quỳ xuống đất, tán thành. Ánh mắt có ý tốt nhìn người Mộng La quốc.

      Hoàng đế khuôn mặt tuấn tú có vẻ nhịn được, bị Lãnh Diệu Hiên uy hiếp, còn gì là lòng tự tôn của quốc gia?

      "Mộng La bệ hạ, người là coi thường Nguyệt Diễm sao?" Đứng ở Nguyệt Diễm mà lại có thái độ như vậy, coi người của Nguyệt Diễm như tồn tại sao?

      Hóa ra tiểu oa nhi kia kiêu ngạo như thế, là do có phụ thân như vậy, đúng là cha nào con nấy.

      "Hoàng đế, ngài thực dài dòng." Lãnh Loan Loan bất mãn trừng mắt nhìn hoàng đế, "Chỉ câu, ngài có hạ chỉ?" kiên nhẫn quét mắt nhìn lượt các văn võ bá quan, phải chỉ là chức thái tử phi sao, cư nhiên lại bị đám lão già kia ngăn cản, cho các ngươi biết, kiên nhẫn của bản công chúa là có hạn.

      "Lớn mật, các ngươi Mộng La quốc thực đem chúng ta vào mắt mà. Cũng nhìn xem các ngươi ở đâu?" Đức Viễn Vương gia bị Lãnh Loan Loan liếc, phút chốc rùng mình. Nhưng lại ưỡn ngực, nổi giận .

      "Ngươi dũng cảm."

      Lãnh Loan Loan khóe miệng gợi lên chút tươi cười quỷ dị, tay bé phất lên cái.

      "A a a..."

      Đức Viễn Vương gia còn muốn thao thao bất tuyệt, nhưng định tiếp lại thành câu a a kia. kinh hoàng đứng lên, hai mắt mở to, sợ hãi nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Trời ạ, Vương gia là làm sao?"

      "..."

      Mọi người thấy thế lại xôn xao, ánh mắt hoảng sợ đảo qua Lãnh Loan Loan cùng Đức Viễn Vương gia.

      Hoàng đế ngẩn ra, nhớ tới đám xà tai ương kia, trong lòng sợ hãi, nếu hạ chỉ, tiểu nữ oa này lại ra chiêu ?

      "Tiểu nữ..."

      Kỉ Thanh Ngữ nhìn bộ dáng thất thanh của chúng thần, mâu quang xẹt qua đạo tinh quang. Đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Bàn tay chỉ Lãnh Loan Loan, hét lên.

      câu ra càng thêm hỗn loạn.

      Trong đại điện, mọi người đều đem ánh mắt nhìn về chỗ đám người Lãnh Loan Loan, chưa thấy nàng xuất thủ mà lại làm cho Đức Viễn Vương gia thất thanh, chẳng lẽ nghiệt?

      "Nực cười." Lãnh Diệu Hiên đột nhiên lạnh lùng cười, nhìn về phía Kỉ Thanh Ngữ, mâu quang sâu kín làm cho nàng đột nhiên rùng mình, theo bản năng tránh ánh mắt . đáng sợ, nàng cảm thấy giống như cảm giác bị đại xà mở to miệng nhắm.

      " đúng là hiểu biết. Ngay cả cách điểm huyệt cũng biết."

      Lạnh lùng cười nhạo khinh thường. Y phục đỏ tía, ngón tay thon dài dấu vết chỉ vào Kỉ Thanh Ngữ, đạo bạch quang giống như tia chớp bay đến khuôn mặt nàng, người ngoài thấy được, chỉ có người Xà giới mới thấy được.
      "Nếu phải nữ, vì sao nàng có thể gọi xà?" Hoàng hậu cũng giương mi hoài nghi nhìn bọn họ.

      Lãnh Diệu Hiên cao ngạo liếc mắt nhìn nàng cái, môi bạc câu ra nụ cười trào phúng:

      "Cửu công chúa là thần xà chuyển thế, tự nhiên có thể điều khiển xà." Lãnh Diệu Hiên cười kiêu ngạo, ôm lấy Lãnh Loan Loan.

      "Xà thần chuyển thế?"

      "..."

      Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc hiểu, tiểu nữ oa này cư nhiên là xà thần chuyển thế?

      "Nếu phải Cửu nhi nhìn túng thái tử, trẫm còn lâu mới đồng ý cho nàng làm Nguyệt Diễm thái tử phi. Phải biết là được xà thần che chở, người khác cầu cũng được.

      Lãnh Diệu Hiên lại tiếp, thần sắc tự nhiên, giống như những lời kia đều là .

      Lãnh Loan Loan bĩu môi, đúng là có thể dối. Nhưng nhìn những người kia sắc mặt dịu , nàng phải thừa nhận chiêu này của Xà Vương hữu hiệu, hóa ra mê tín phân biệt thời .

      "Khâm thiên giam, có xà thần chuyển thế sao?"

      "Hồi bệ hạ." Khâm thiên giám quan cầm trong tay hốt bản, bước ra khỏi hàng, khom người với hoàng đế, sau đó trầm giọng đáp. "Trong sách cổ có ghi chuyển thế của thần, có thể phù hộ, đem dân giàu nước mạnh."

      Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, tại là ở thời tin vào điều mê tín sao? Bất quá nàng cũng là công chúa của Xà giới, cũng tính là mê tín.

      "Là như vậy a." Hoàng đế gật gật đầu, ánh mắt đảo qua mọi người. "Công chúa Mộng La quốc là xà thần chuyển thế, biết chư vị ái khanh nghĩ việc liên minh hai quốc gia này, có hay có dị nghị?

      "Chuyện này..." Mọi người nghe Khâm thiên giam , đối với Lãnh Loan Loan thêm vài phần kính sợ.

      "Phụ hoàng, Cửu nhi là xà thần chuyển thế, liền phải là hài đồng bình thường. Chuyện tuyển thái tử phi thể qua loa, thỉnh phụ hoàng hạ chỉ lập Cửu nhi làm thái tử phi."

      Dạ Thần thấy phản ứng của mọi người cũng biết thời cơ đến, lập tức quỳ xuống.

      "Thái tử biểu ca..." Kỉ Thanh Ngữ bất mãn dậm chân.

      "A, quận chúa, mặt của người?"

      Ai ngờ nàng vừa ngẩng đâu, chúng thần thấy mặt nàng liền sợ hãi.

      "Mặt của ta làm sao vậy?" Kỉ Thanh Ngữ khó hiểu lấy tay vuốt mặt.

      "Ngữ Nhi, con..." Hoàng hậu, Thái Hậu nhìn thấy cũng hoảng sợ, lùi lại cách nàng vài bước.

      "Mặt của con có rất nhiều xà đồ đằng." Hoàng Hậu hoa dung thất sắc , chất nữ khuôn mặt tươi cười cư nhiên bị vô số xà đồ đằng chiếm cứ, thoạt nhìn khủng bố.

      "Cái gì? Mau lấy gương cho ta." Kỉ Thanh Ngữ vừa nghe cũng nóng này, ra lệnh cho thái giám bên cạnh lấy cái gương cho nàng. Kỉ Thanh Ngữ vừa nhìn thấy gương mặt khủng bố trong gương, sợ tới mức hét chói tai:

      "A..." Chớp mắt bị dọa ngất xỉu.

      Lãnh Loan Loan kéo kéo khóe môi, biết là Xà Vương ra tay. Xà Vương lại đột nhiên mở miệng :

      "Nàng vừa xà thần là nghiệt, chắc chắn là trời trừng phạt nàng bất kính với xà thần."

      Mọi người vừa nghe, sợ tới mức khuôn mặt đều thất sắc.

      "Phụ hoàng, người cũng mau hạ chỉ . Nếu trời còn có thể tức giận." Dạ Thần tiếp lời.

      Hoàng đế nhìn Kỉ Thanh Ngữ ngất xỉu , lại nhìn bách quan sắc mặt thất kinh khắp điện lý, gật gật đầu:

      "Trẫm hạ chỉ, lập Cửu công chúa Mộng La quốc phong làm Thái tử phi của Nguyệt Diễm."
      thuyt thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 58. phải Hứa Tiên cùng Bạch Xà

      Editor: Ngọc Nguyệt

      Nguyệt Diễm ngày mười sáu tháng năm là ngày tốt.

      Hôn lễ phong thái tử phi cử hành làm oanh động cả Nguyệt Diễm.

      Ngày ấy, nắng chói chang, màu đó theo hành lang uốn lượn gấp khúc nở rộ lóa mắt. Cả cung điện bị mảnh lửa đỏ bao phủ.

      Lâu giác to lớn, mái hiên điêu long miêu phượng, từng chiếc đèn lồng đỏ thẫm theo gió lay động. Cung nữ, thái giám ngừng bồi các vương công đại thần, mỹ nữ nhảy múa, hương rượu thoang thoảng, hoàn toàn là cảnh rất phồn hoa náo nhiệt.

      Ở Đông cung, màu đỏ ở khắp nơi. Màu đỏ chữ hỉ, màu đỏ lời chúc, màu đỏ giường...đều có khí vui vẻ.

      Ở trước gương đồng, Lãnh Loan Loan ngồi ngay ngắn ghế. Cung nữ tô son điểm phấn, miêu mi câu thần. Ba nghìn sợi tóc được vấn lên, mang trâm cài phỉ thúy, có vài viên minh châu.

      Sau hồi trang điểm, gương đồng xuất tiểu mỹ nhân.

      "Thái tử phi đẹp."

      Khuôn mặt khuynh thành của Lãnh Loan Loan sau khi sơ trang khiễn các cung nữ nhìn đều ngây ngốc, thái tử phi tuổi như thế mà xinh đẹp như vậy, sau này khi lớn lên còn khuynh quốc khuynh thành đến thế nào, mỹ nhân.

      Lãnh Loan Loan phiết phiết thần, mĩ cái rắm. Căn bản là tiểu quái, nhìn thế nào cũng được tự nhiên. ràng khuôn mặt trẻ con mới năm sáu tuổi, lại bị biến thành giống như tinh. Mân môi , nàng trầm mặc vươn tay lấy hết ngọc trâm nhổ, đem vòng cổ trân châu cổ bỏ xuống. Sau đó dùng khăn tay lau hết phấn son mặt , trở lại bộ dáng phẫn nộn như cũ. Trông tại thuận mắt hơn.

      "Thái tử phi tha mạng."

      Cung nữ thấy Lãnh Loan Loan bỏ hết trang sức, nghĩ rằng nàng với các nàng sơ trang bất mãn, sợ tới mức cả đá quỳ xuống, cầu xin tha thứ.

      Thủy Dao đứng bên nhìn các nàng, cảm thấy mạc danh kỳ diệu. Nhân loại đúng là kì quái, chưa làm gì quỳ xuống. Chẳng lẽ quỳ xuống chơi vui lắm sao?

      Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, đám cung nữ này quá lợi hại. Chủ tử sắc mặt tốt, các nàng kêu tha mạng, nàng có trừng phạt các nàng sao?

      "Đừng lên ." Áp chế kiên nhẫn trong lòng, nàng thản nhiên với các cung nữ.

      Các cung nữ hai mặt nhìn nhau, đều đoán được ý gì. Chẳng lẽ thái tử phi phải hài lòng với các nàng sao?

      "Tạ thái tử phi."

      Bất an đứng lên, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Đối với vị thái tử phi tuổi mà cao quý này, các nàng đều kính sợ.

      "Cửu Nhi."

      Xà Hậu Đừng Vi Ngữ từ bên ngoài vào, từng bước chân nhàng, y phục lam sắc, cổ tay áo bạch sắc mẫu đơn, cổ áo dùng sợi tơ bạc bề ngoài vòng, lưng áo cao, váy dài. Theo gió lay động, khí chất ôn nhu, cao quý, thanh lịch.

      "Tham kiến Mộng La hoàng hậu."

      Chúng cung nữ phúc thân với Xà Hậu, đối với vị Hoàng Hậu dị quốc cao quý lại ôn nhu này rất thích.

      "Mẫu Hậu."

      Lãnh Loan Loan đứng lên, giá y đỏ thẫm, nạm vàng, hình tú phượng. Đính cả trân châu, tuy làm theo kiểu giá y tân nương truyền thống, nhưng bất luận khí chất đều ai sánh bằng.

      Xà Hậu nhìn nữ nhi mình lại gả cho nhân loại, trong lòng phức tạp. Rất vui mừng, nhưng cũng lo lắng. Dù sao Cửu Nhi cũng vẫn còn , tại lại làm nương tử cho người khác.

      Lãnh Loan Loan nhìn nàng mâu quang ướt át, trong lòng cũng có chút sầu não. Lại , từ khi xuyên qua đến dị giới này, Xà giới cao thấp đều sủng ái nàng, đặc biệt là Xà Vương, Xà Hậu, Xà Thái tử đói xử với nàng như trân bảo.

      "Các ngươi lui xuống ." Lãnh Loan Loan phất phất tay.

      "Vâng."

      Các cung nữ hạ thấp người sau đó ra ngoài.

      Đợi khi các cũng nữ rời , trong phòng lâm vào trạng thái yên tĩnh. Xà Hậu cùng Lãnh Loan Loan nhìn nhau gì.

      Xà Vương tiến đến sau lưng lãnh Loan Loan, ôn nhu đem nàng ôm vào lòng. giọng hỏi:

      "Cửu Nhi, con quyết định làm thê tử của nhân loại sao?"

      "Ân." Lãnh Loan Loan gật gật đầu, nàng chọn Dạ Thần. Tuy rằng tại bộ dáng sáu tuổi cùng bái đường thành thân có điểm kỳ quái, nhưng qua vài năm, nàng trưởng thành thành nữ tử thanh xuân.

      "Cửu Nhi, con sợ Thái tử để ý thân phận Xà của con sao?"

      Tuy Lãnh Loan Loan hối hận, nhưng Xà Hậu vẫn có chút lo lắng. Phải biết xà cùng nhân loại hoàn toàn bất đồng. Nếu chẳng may Cửu nhi ở trước mặt Thái tử nguyên hình, biết có còn chấp nhận. Có thể làm Cửu Nhi thương tổn?

      "Mẫu hậu, Cửu Nhi biết người lo lắng cho ta. Nhưng người cứ yên tâm, ta cùng Thần có vấn đề gì." Vẻ mặt Xà Hậu lo lắng làm Lãnh Loan Loan cảm động, bất quá nàng tin tưởng sắc có vấn đề gì. Lại càng giống phim truyền hình [Tân bạch nương tử truyền kỳ], Bạch Xà cùng Hứa Tiên gặp nhau có nhiều đau khổ. Nàng phải Bạch Xà thiện lương, Thần cũng yếu đuối khiến người ta liên tưởng đến Hứa Tiên.

      "Nếu các con hạnh phúc, đương nhiên là rất tốt." Xà Hậu gật gật đầu, có lẽ nàng lo lắng quá rồi.

      "Khởi bẩm Thái tử phi, giờ lành đến."
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :