1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi (193) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: tú bà đáng đánh đòn

      “Cái gì?!”

      Chủ quán hoài nghi những gì mình nghe thấy.
      “Ngươi lỗ tai bị điếc sao?” Lãnh Loan Loan cong khóe môi, hé ra nụ cười tà tứ. ánh mắt lãnh khốc, nhìn chủ quán, gằn từng chữ.

      “nếu ngươi sau này dám bán trang sức nữa, bổn tiểu thư nhìn ngươi lần đánh lần.”

      “Ngươi, ngươi phân phải trái.” Chủ quán nhìn Lãnh Loan Loan tức giận đến mức được gì.

      “Phân phải trái?” Lãnh Loan Loan cười nhạo, nàng chính là đạo lý.

      “Ôi, tiểu thư nhà ai vậy? Bộ dạng là phấn nộn, giống như búp bê. Đáng tiếc a, tuổi mà hung hăng như vậy, trưởng thành biết ra sao.”

      ở trong lúc Lãnh Loan Loan cùng chủ quán giằng co, người mặc váy đỏ thẫm, là trung niên nữ tử tới, diện mạo của nàng cũng tồi. chính là mặt bôi nhiều son phấn. đôi mắt khôn khéo đánh giá Lãnh Loan Loan, cũng bỏ qua Thủy Dao xinh đẹp bên cạnh. Ánh mắt kia như tú bà chọn hàng hóa, làm cho người ta nhịn được chán ghét phải nhăn mi nhíu mày.

      “Ngươi là ai?”

      Đôi lông mày nho của Lãnh Loan Loan nhăn lại, mắt lạnh lùng đánh giá nữ nhân lòe loẹt này. Xem ánh mắt bà ta dâm loạn, bàn tay nho xoắn lại, Lãnh Loan Loan chịu đựng mắt chó của bà ta.

      “Ta à, người ta thường gọi ta là mụ mụ.” Mặt đầy màu sắc vung khăn tay, khẽ che môi hướng tới Lãnh Loan Loan cười .”Xem vị tiểu thư này lạ mặt, hẳn là từ bên ngoài đến đây.” Nhìn cái, chậc, tiểu thư này bộ dáng xinh đẹp, thanh tú, sau khi lớn lên hẳn là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Ánh mắt Thường mụ mụ đánh giá Lãnh Loan Loan, lòng nổi lên tính toán. Xem trang phục hai người tầm thường, hẳn là thiên kim nhà giàu. Nhưng chỉ cần nàng, Thường mụ mụ chọn trúng, có ai chạy thoát khỏi lòng bàn tay. Trong ánh mắt khôn khéo lóe lên lệ quang, nếu đem hai nàng này về thanh lâu, nhất định kiếm được khoản lớn.

      ra là tú bà thanh lâu.
      Lãnh Loan Loan chán ghét liếc bà ta cái, khó trách vừa nhìn chán ghét. Khuôn mặt trắng nõn lộ vẻ chán ghét chút che dấu, lời cũng chút lưu tình.

      ra là tú bà, khó trách chướng mắt như vậy. Cút ngay.”

      “Ngươi ——” Tú bà biến sắc, Thường mụ mụ nàng tuy là thanh lâu tú bà, nhưng ở đây cũng coi như là nhân vật. Ngay cả ít quan lại quyền quý đều nể nàng vài phần, lại đoán được tại trước mặt mọi người bị đứa bé vô lễ khiển trách như thế, sao có thể tức giận đây?

      “Cái bản mặt hoa hòe của ngươi cút ngay.” Lãnh Loan Loan vừa rồi có kiên nhẫn , giọng điệu rất thấp.

      Thủy Dao biết tại chủ tử tức giận, khỏi có chút đồng tình với tú bà này.

      “Chuyện gì xảy ra?”
      thuytPhongVy thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25 : lần đầu gặp mặt [ thượng ]

      xảy ra tình gì?”

      giọng chói tai truyền đến, Lãnh Loan Loan nhịn được che lỗ tai lại.
      Nâng mắt nhìn lên, chỉ thấy hai gã nam tử đến. người chuyện là nam tử gầy yếu, bộ dạng mi thanh mục tú, giống nữ tử; người bên cạnh áo bào trắng như tuyết, viền áo được thêu chỉ vàng. Thân hình cao ngất; Ba ngàn sợi tóc đen như thác nước, dùng trâm ngọc búi lên. Mặt như ngọc, tuấn mỹ, tôn quý bất phàm. đôi tử mâu tử mâu nhìn bọn họ tựa hồ như tìm tòi nghiên cứu?
      Tú bà kia là người cao quý vừa nhìn liền biết nam tử này là người cao quý. Lập tức xoay người làm bộ gục ở bên chân , khóc lóc kể lể:

      “Vị này gia, ngài phải vì ta làm chủ. Lão thân gặp vị tiểu nương này cùng lão bản bán trang sức phát sinh tranh chấp, muốn tiến lại khuyên can. ngừ nương này cảm kích lại còn dùng ngôn ngữ vũ nhục ta......”

      Nghe xong lời của tú bà Lãnh Loan Loan vẻ mặt vẫn thay đổi. nhưng nam tử áo trắng kia vẻ mặt nhất thời sửng sốt. là tiểu nữ oa sao lại có vẻ mặt như thế này?

      “Vị tiểu nương này, lời của vị đại thẩm này là sao?” Môi mỏng cong lên, Bạch y nam tử hướng tới Lãnh Loan Loan chứng thực. Giọng như nước chảy, trong trẻo nhưng lạnh lùng động lòng người.

      Lãnh Loan Loan có chút ngoài ý muốn ngước nhìn Bạch y nam tử, nghĩ tới lại muốn chứng thực với mình, cũng phải là người hồ đồ.

      “Nếu ta phải?” Lãnh Loan Loan cong môi cười, “Chuyện này có quan hệ với ngươi sao? Ngươi là quan phủ?” Đối với nàng mà , việc liên quan đến mình, lại xen vào, là rãnh rỗi, chuyện liên quan tới mình tuyệt nên quản.

      Bạch y nam tử nhíu mày kiếm, xem ra vị tiểu nương này rất khách khí.

      “Làm càn, dám vô lễ với thiếu gia như vậy.” Thanh sam nam tử phía sau Bạch y nam tử nghe được lời của Lãnh Loan Loan, nhịn được hướng tới nàng khiển trách.

      Lãnh Loan Loan giống như ngoáy ngoáy lỗ tai, giọng của người này đúng là tra tấn lỗ tai. Nhìn đánh giá, xem nhếch miệng lên, trong đầu hiểu . Đột nhiên thốt ra câu:

      “Ngươi là thái giám . Bổn tiểu thư khuyên ngươi cần dùng giọng độc hại tra tấn lỗ tai người khác.” Thái giám chết bầm.

      “Ngươi ——” Thanh sam nam tử có chút hoảng sợ nhìn Lãnh Loan Loan, biểu tình thể ngờ như vậy xác nhận lời của Lãnh Loan Loan.

      Ánh mắt những người khác đều dừng người .

      “Ngươi, ngươi cái gì ngươi? Cút sang bên.” Lãnh Loan Loan khách khí khoát tay với , càng nhìn vẻ mặt bí hiểm của Bạch y nam tử. Lách người đến trước tú bà quỳ gối mặt đất, gằn từng chữ:

      “Thối tú bà, đừng tưởng rằng bổn tiểu thư biết ngươi tâm địa gian xảo.

      Muốn lừa ta cùng Thủy Dao đến thanh lâu. cho ngươi biết, nằm mơ .”
      “Ngươi ——”

      “Ngươi nên dây vào ta, nguyên bản ta định so đo với ngươi. Nhưng bây giờ chẳng những ta muốn hái được biển hiệu thanh lâu của ngươi, ta còn muốn khiến ngươi bị lừa, hoặc thả tự do cho các nương của ngươi.”

      Lời của Lãnh Loan Loan làm cho khuôn mặt tú bà trắng bệch, mặt hé ra bảng pha màu buồn cười.

      Bạch y nam tử nghe thấy lời của Lãnh Loan Loan, lại nhìn sắc mặt tú bà, tự nhiên minh bạch tình đúng sai.
      Xem ra, tiểu nữ oa này đơn giản.

      chương 26: lần đầu gặp mặt [ hạ ]

      “Tiểu nương --”

      Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao ở phía trước, nghe phía sau có người gọi, ngừng lại cước bộ.

      “chuyện gì?”

      Lãnh Loan Loan quay đầu, nhìn nam tử áo bào trắng mang theo thanh sam nam tử đến. Mới vừa rồi biết được thanh sam nam tử là thái giám, như vậy vị nam tử áo trắng này nhất định là người trong cung. biết là hoàng tử hay là hoàng đế trẻ tuổi? Bất quá tính rất thức thời, có ngăn trở nàng chỉnh tú bà, nếu , hừ hừ, quản là hoàng đế, hay là hoàng tử, đều cho đẹp mặt.

      “Tại hạ Dạ Thần, chẳng biết có được cùng tiểu nương kết giao bằng hữu?”

      Nam tử áo bào trắng chắp tay , đôi đồng tử màu tím ánh lên hào quang, câu hồn người.

      Lãnh Loan Loan nhìn , nam tử này kỳ quái. Mình chỉ là nữ oa sáu tuổi, lại muốn cùng mình kết giao bằng hữu. Bọn họ tại, người từ cao nhìn xuống, người lại ngẩng đầu lên nhìn, rất là kỳ quái, người đường quay lại nhìn bọn họ.

      “Ngươi xác định muốn kết giao bằng hữu với ta?”

      Lãnh Loan Loan môi đào mỉm cười cái, nàng lại tươi cười kỳ lạ như vậy. Ách, tựa hồ là trong lòng tính toán gì đó.

      Dạ Thần tử mâu chợt lóe, nữ oa này đơn giản. Còn tuổi mà lại thông minh như vậy, làm cho khỏi đối nàng phát ra hảo cảm.

      “đúng vậy, tại hạ giỡn.”

      Thanh sam nam tử nháy mắt, đứng ở bên nhìn thái tử. Trong lòng nghi hoặc, hôm nay nhưng ra rất kỳ quái, thái tử luôn luôn ngạo nghễ nay lại chủ động chuyện với tiểu nữ oa? Mà nương này lại kỳ quái hơn, ràng là oa nhi, lại có khí thế hơn người. nàng giống tiểu hài tử.

      Lãnh Loan Loan nhìn , nhìn sâu vào đôi con ngươi của . Dung mạo nhất đẳng, khí chất nhất đẳng, ở trong đám người này tuyệt đối là hạc trong bầy gà, cùng kết giao cũng sao. Nhưng nam tử này lại muốn kết giao bằng hữu biết có bị luyến đồng chi phích ?

      Trừng mắt nhìn, ở đại có rất nhiều nam nhân như vậy. Nhớ tới loại chuyện này nàng liền nhịn được rùng mình.

      “Này, ngươi vì cái gì muốn kết giao bằng hữu với ta?”

      Dạ Thần mím môi. Tuy thực bất khả tư nghị, nhưng thể thừa nhận đối với nữ oa này phi thường hứng thú. rất ngạc nhiên đến tột cùng là trong hoàn cảnh như thế nào lại có đứa bé như vậy?

      “Ta đối với ngươi rất ngạc nhiên.”

      Chương 27 : Mời


      Dạ Thần nhìn Lãnh Loan Loan, đôi đồng tử màu tím trong suốt như hồ nước, tuyệt che dấu cảm giác của .
      Nam nhân này nghiệt.

      Lãnh Loan Loan ở trong lòng thầm nghĩ, dung mạo tuấn mỹ kinh tâm động phách, lại ngẫu nhiên toát ra hơi thở trong suốt như nước, mâu thuẫn đến kỳ lạ. nếu đem nam nhân này đến đại chỉ sợ có nhiều nữ nhân chết vì ......

      Trừ bỏ dung mạo, chút nào che dấu thái độ cũng làm nàng có chút thưởng thức. Nàng có thể cảm giác nam nhân này địa vị phi phàm, nhưng lại khác với những người quyền cao ương ngạnh, ngạo mạn, cùng với làm người ta đoán ra tâm, quả nhiên là đặc biệt.

      “Ngươi thực thẳng thắn.” Khẽ nhếch môi, thản nhiên tươi cười. thái độ của Lãnh Loan Loan thực sáng tỏ.

      “Ta thích.” Tay nho vươn tới hướng Dạ Thần, làm cho người ta khó hiểu.

      “kết giao bằng hữu . Ta gọi là Lãnh Loan Loan, ngươi có thể gọi ta là Cửu nhi.”

      Dạ Thần cùng Bố Đinh đều nhìn nàng vươn cánh tay trắng noãn phấn nộn, mập mạp, trong mắt lên mê hoặc. Làm cái gì vậy?

      Lãnh Loan Loan nhìn hai người vẻ mặt mê hoặc, giật mình hoàn hồn, ai, cổ đại loại lễ tiết bắt tay này. Thu hồi tay, hướng hai người giải thích:“Bắt tay, là lễ tiết kết giao bằng hữu ở nơi chúng ta.”

      “Nga.” Dạ Thần cùng Bố Đinh hiểu gật đầu, lại đối với Lãnh Loan Loan thêm hiếu kì.

      “Tại hạ Dạ Thần, tiểu nương có thể gọi ta Dạ đại ca.” Dạ Thần cũng cười yếu ớt hướng Lãnh Loan Loan tự giới thiệu, môi khẽ nhếch, khóe mắt mỉm cười, làm khuôn mặt tuấn mĩ càng thêm chói lòa, làm cho người đường trợn mắt há mồm. Nguyên lai nam nhân cũng có thể có bộ dáng xinh đẹp như vậy.

      Bố Đinh nghe được thái tử gia cư nhiên cho tiểu nương này tục danh, cả kinh quên phản ứng. Hôm nay rất kỳ quái, thái độ của thái tử sao có thể thay đổi như vậy!

      Lãnh Loan Loan gật đầu, nàng cũng thói quen kêu Dạ Thần. Nhiều phiền toái, trực tiếp gọi tên luôn.

      “Ta liền gọi ngươi Thần , ngươi gọi ta Cửu nhi được rồi.”

      Dạ Thần mỉm cười gật đầu.

      “Cửu nhi, nhìn ngươi chắc là từ bên ngoài đến? Là tới thăm người thân hay là du ngoạn?” Dạ Thần nhìn Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao, khỏi có chút tò mò. Hai tiểu nương ra bên ngoài tránh được có chút phiền toái. Chẳng lẽ người nhà của hai nàng lo lắng sao? Nhìn bộ dạng hai người liền biết phải xuất thân tầm thường?

      du ngoạn, ở nhà rất chán.” Lãnh Loan Loan vuốt tóc, chút để ý đáp.
      Thủy Dao lắc đầu, tuy rằng theo chủ tử chỉ được ít ngày, nhưng cũng hiểu được chủ tử tùy ý.

      “Nga?” Dạ Thần nhãn tình sáng lên, nhìn thiên hạ trước mặt.

      “Nếu là du ngoạn, nghĩ đến các ngươi còn có chỗ ở. Nếu chê, bằng đến nhà của ta. Ta mang các ngươi dạo. Nguyệt Diễm quốc chúng ta có rất nhiều nơi đẹp......”
      thuytPhongVy thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28 : Tiến cung

      Dạ Thần vừa xong, Bố Đinh sợ hãi kêu lên:
      “Chủ tử --”

      Trời ạ, yếu tim lắm rồi. Hôm nay đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Chủ tử của bị làm sao? Cư nhiên mở miệng mời tiểu nữ oa đến nhà, địa phương kia tùy tiện có thể vào sao?

      Lãnh Loan Loan liếc mắt đem vẻ mặt của hai người để vào trong mắt. Bố Đinh khẩn trương càng làm cho nàng xác định Dạ Thần thân phận bất phàm, vì vậy nàng đáp ứng , biết chừng tìm được lạc thú.

      “Hảo.” Lãnh Loan Loan gật đầu, Thủy Dao từ chối cho ý kiến. Dù sao chủ tử nơi nào, nàng liền theo.

      tốt quá. Chúng ta tại trước.”

      Dạ Thần nghe được lời của Lãnh Loan Loan cao hứng, tuy rằng cũng biết hôm nay chính mình thực khác thường. Nhưng trước mặt tiểu oa nhi mắt đỏ như hỏa diễm này, lại nhịn được muốn tới gần.

      “Chủ tử --”

      Bố Đinh vẻ mặt đau khổ nhìn Dạ Thần.
      Dạ Thần lạnh lùng liếc mắt, Bố Đinh rùng mình cái, lập tức nuốt xuống lời muốn , quên , dù sao cũng chỉ là nô tài, chuyện chủ tử quyết định thể xen vô.

      Lãnh Loan Loan nhíu nhíu mi, liếc mắt Bố Đinh, tựa tiếu phi tiếu đối với Dạ Thần :

      “hình như vị công tử này chào đón ta.” Lãnh Loan Loan cảm thấy rất thú vị. vị tiểu thái giám này tất cả cảm xúc đều bộc lộ hết mặt, đơn thuần như tờ giấy trắng.

      “A --” Bố Đinh ngẩng đầu lên, mở to hai mắt nhìn. dự đoán được tiểu nữ oa này cư nhiên chú ý tới mình, nhìn chủ tử liếc mình sợ tới mức run rẩy cẩ người.

      có, có, nô tài tuyệt đối hề có ý tứ hoan nghênh tiểu thư.” Hơn nữa, hạ nhân, cũng tới phiên làm chủ.

      “Vậy được rồi.” Dạ Thần gật đầu, hướng tới Bố Đinh phân phó .“Bố Đinh, tìm xe ngựa đến.”

      “Là, chủ tử.”

      Xoay người , tuy trong lòng thấy Lãnh Loan Loan tiến cung là hợp quy củ, nhưng đây là ý của chủ tử nhất định làm
      lát sau, Bố Đinh dẫn xa phu cùng xe ngựa tới.

      “Cửu nhi, mời.” Dạ Thần hướng Lãnh Loan Loan làm tư thế mời.

      Lãnh Loan Loan gật đầu, cùng Thủy Dao bước lên xe ngựa, sau đó cùng Dạ Thần ngồi xuống.

      Bố Đinh nhảy đến bên người xa phu, lắc lắc đầu:
      thôi.”








      thuytPhongVy thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 29 : ngươi ôm ta

      Ánh nắng tươi sáng, chiếu khắp mọi nơi.

      “Đứng lại!”

      Thị vệ bên ngoài thấy chiếc xe ngựa lạ hướng cung điện chạy tới, nổi giận quát.
      Xa phu hoảng sợ, cũng biết công tử này muốn tới hoàng cung. tại nghe được thị vệ khiển trách, nhất thời biết làm sao.

      “Lớn mật.” Bố Đinh vung tay cho xe ngựa dừng lại, nhảy xuống xe đến trước mặt thị vệ. khuôn mặt lộ ra uy nghi.

      “Nguyên lai là Bố công công a, thuộc hạ đáng chết.”

      Thị vệ nhìn thấy người tới đúng là người hầu bên người thái tử, hoảng sợ. nhanh chóng thu ngân thương, hướng tới Bố Đinh quỳ xuống.

      “Hừ, đứng lên .”

      Bố Đinh lạnh lùng hừ, mặc dù mặt hờn giận, nhưng trong lòng cũng hiểu được đây là thị vệ làm hết phận .

      “Làm sao vậy?”

      Dạ Thần vén rèm xe lên, ra dò xét. Doi đồng tử màu tím dưới ánh mặt trời sáng như ngọc, tựa như thủy tinh trong suốt.

      “Hồi thái tử điện hạ, là thị vệ biết điện hạ hồi cung, cho nên cản xe ngựa lại.” Bố Đinh ngoái đầu nhìn lại đáp.
      “Thỉnh thái tử điện hạ thứ tội.” Thị vệ nhìn thấy thái tử xuống xe ngựa, đầu cúi càng thấp.

      Dạ Thần mím môi, khẽ giơ tay lên.
      “Đứng lên .”

      “Tạ điện hạ.” Bọn thị vệ đứng lên, vẫn như cũ cúi đầu, cẩn thận, chỉ sợ mạo phạm tới thái tử.

      Lãnh Loan Loan ở trong xe nghe được ràng, nghĩ tới quả nhiên là thân phận tôn quý như vậy. Cư nhiên là thái tử, nàng còn tưởng rằng chính là hoàng tử, Vương gia. Mỉm cười, nàng lần này tiến cung khẳng định có ít lạc thú.

      Thủy Dao khép hờ đôi mắt, mặt biểu tình lạnh lùng, nàng đối với nhân gian gì đó có hứng thú, nếu phải bất đắc dĩ, nàng cũng tới. tại nhiệm vụ của nàng chính là bảo vệ chủ tử, hết thảy đều lấy chủ tử làm trung tâm.

      “Cửu nhi, đến.”

      Trở lại nhìn Lãnh Loan Loan trong xe khuôn mặt bình tĩnh, Dạ Thần ở trong lòng càng thêm tán thưởng. nghĩ tới tiểu nữ oa mới tới hoàng cung cư nhiên tuyệt kinh hoảng, thậm chí nàng đối với thân phận thái tử của mình cũng ngạc nhiên. Chẳng lẽ nàng sớm đoán được sao? Doi mắt đánh giá nàng, cặp mắt to tròn ngập nước, nhưng lại nhìn thấu nàng, người nữ oa này giấu rất nhiều thần bí......

      Lãnh Loan Loan duỗi người, cổ đại lạc hậu. Xe ngựa ngồi thoải mái, toàn thân đều đau. Nếu phải tiện sử dụng pháp thuật, nàng muốn gọi ra Tiểu Hoàng, cho nó chở, thoải mái hơn nhiều.

      Di đến trước xe ngựa, liếc mắt nhìn hoàng cung uy nghi. Cửa sơn màu vàng, thị vệ mặc áo giáp cầm ngân thương, uy phong lẫm liệt, quả nhiên hổ là hoàng cung. Bất quá hoàng cung to như vậy bọn họ lại phải bộ vào? Mắt to vòng vo chuyển, cuối cùng rơi xuống người Dạ Thần, đôi môi màu hồng nhạt lên nụ cười tính kế, làm cho Dạ Thần tự chủ được rùng mình.

      “Dạ đại ca --” Tiểu bất điểm mắt to long lanh, giống sao rơi, ánh sáng ngọc mê người.

      “Ân.” Dạ Thần bị cặp mắt kia mê hoặc.

      “Ngươi ôm ta .”
      Last edited: 22/12/15
      thuytPhongVy thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30:

      “Ngươi ôm ta .”

      Lãnh Loan Loan lời này làm cho Thủy Dao đứng ở sau lưng rất ngạc nhiên.
      Dạ Thần sửng sốt, hiển nhiên có dự đoán được Lãnh Loan Loan cầu như vậy. Hơn nữa cũng chưa từng có người dám đối với cầu như vậy, ôm nàng sao? mắt màu tím nhìn tiểu nữ oa nhìn chính mình, ràng là tiểu oa nhi phấn điêu mài ngọc, nhưng ánh mắt kia lại làm cho người ta cảm thấy cao cao tại thượng trong đó, bễ nghễ như tiểu nữ vương làm cho người ta phải tuân theo.

      “Hảo.”

      Dạ Thần đáp tiếng, vươn tay ra ôm lấy nàng. Y bào màu trắng theo gió lay động, đôi đồng tử màu tím nhìn Lãnh Loan Loan, khóe miệng mỉm cười, giống như ca ca âu yếm nhìn muội muội.

      “Thái tử --” Bố Đinh chấn động, thị vệ trước mặt bọn họ thập phần ngạc nhiên.
      Lãnh Loan Loan cười, đây phải là cười lạnh, mà là ý cười . Nàng thích đôi đồng tử ấm áp của nam nhân này, có lẽ người lạnh lùng, nhưng đối chính mình cũng là hoàn toàn ôn nhu, giống trận xuân phong thổi vào nội tâm.

      “Tiếp được.” Nàng xấu xa cười , thân mình nho hướng về phía Dạ Thần nhào tới.

      Dạ Thần tiếp được nàng, thân thể mềm mại rơi vào trong lòng, tựa như ôm con búp bê vải ấm áp.
      Lãnh Loan Loan tự động ở trong lòng tìm vị trí thoải mái, hướng tới phía Thủy Dao huy huy tay bé:

      “Thủy Dao, thôi.”

      Thủy Dao gật đầu, theo phía sau hai người.
      Ba người cứ như vậy dưới kinh ngạc của mọi người vào hoàng cung, ánh dương vụn rơi phía sau họ.

      “Bố Đinh, tiểu thư kia là ở nơi nào đến?”

      Nhìn Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan xa, thị vệ lấy lại tinh thần hướng Bố Đinh tìm hiểu. Trời ạ, rất thần kỳ, thái tử lạnh lùng của bọn họ tự nhiên lại ôm tiểu nữ oa, hơn nữa còn cười thân thiết như vậy. Bọn họ nhịn được ngẩng đầu nhìn trời.

      “Ta như thế nào biết được.”

      Bố Đinh tức giận , rối loạn, rối loạn, từ khi gặp được tiểu nữ oa kia thái tử liền thay đổi. Lắc lắc đầu, quay sang đưa tiền cho phu xe. Sau đó mới hướng tới đám người Dạ Thần đuổi theo.

      Xa phu tay cầm ngân lượng, ngơ ngác nhìn những người thấy bóng dáng. Sau lúc lâu mới lấy lại tinh thần, lại kích động vạn phần.
      Trời ạ, cư nhiên được gặp thái tử tôn quý.
      ......
      Rường cột chạm trổ, ngói xanh hồng trụ, màu vàng ngói lưu ly, cẩm thạch sáng bóng.
      Nguyệt Diễm hoàng cung huy hoàng, nhưng so với cố cung Bắc Kinh là kém hơn.
      Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, mắt to đánh giá hoàng cung, trong lòng bình luận như thế.

      “Cửu nhi, thế nào? Hoàng cung xinh đẹp ?”

      Dạ Thần cúi đầu với Lãnh Loan Loan, thấy nàng hai tròng mắt càng ngừng chuyển động. thông minh lém lỉnh ấy làm cho khỏi bật cười.
      “rất bình thường.” Lãnh Loan Loan quệt miệng, thản nhiên .

      Dạ Thần ngạc nhiên chút, đối với thân thế của nàng càng thêm hiếu kỳ, đến tột cùng nàng từ đâu đến mà hoàng cung huy hoàng như thế này cũng để trong mắt?

      Nàng là tiểu tiên nữ chăng?
      thuytPhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :