1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi (193) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 118. Ninh Phong Cách đau đầu

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Quán trọ.

      Lầu hai chỗ cửa sổ, bàn gỗ màu đen đầy món ngon khiến cho người ta thèm.

      Ngồi cạnh đó là hai nam tử tuấn mỹ. nam tử mặc bạch y trắng như tuyết, tóc búi cao, ngũ quan như ngọc.

      nam tử mặc tử y, thân hình cao to, mày như kiếm, đồng tử màu tím, thâm thúy, mê người, mũi thẳng, bạc môi khẽ nhếch, sủng nịch cười, chuyên chú nhìn tiểu nữ oa bên cạnh .

      Tiểu nữ oa mặc huyết y như lửa cháy, ngũ quan tinh xảo, khéo lẽo, ánh mắt hắc bạch phân minh, như pho tượng, khiến người khác luyến tiếc rời mắt.

      Tử y nam tử gắp thức ăn cho tiểu oa nhi, còn bạch y nam tử lại xem xét tiểu oa nhi, vẻ mặt cổ quái, nghiên cứu, thăm dò.

      "Ngươi nhìn ta làm gì?"

      Lãnh Loan Loan được Dạ Thần ôm vào trong ngực thấy Ninh Phong Cách đánh giá mình, nhịn được đảo mắt, tức giận . Sau khi khiến cho Khê Nương thần phục, Ninh Phong Cách luôn dùng ánh mắt là lạ đánh giá mình, mỗi khi nàng nhìn lại, lại dời tầm mắt.

      Dạ Thần cũng nhịn được nhìn bạn tốt, cảm thấy rất kỳ quái."

      "Phong Cách, rốt cuộc ngươi nhìn Cửu Nhi làm gì?"

      Ninh Phong Cách nhìn chằm chằm Lãnh Loan Loan, gằn từng tiếng hỏi:

      "Rốt cuộc ngươi là ai?"

      cảm thấy Tiểu Hoàng Hậu này có thận phận rất thần bí. Khí thế vô địch, giống người thường, có chiêu thức thân bí, còn có thể gọi rắn, làm cho mãng xà to lớn nghe lời của nàng. Còn thu phục con rắn có thể hóa thành người. Nghĩ thế nào cũng thấy bất khả tư nghị, cũng thấy nàng giống người thường.

      "Ngươi ngốc à, ta là ta."

      Lãnh Loan Loan đảo mắt, sao nàng lại nghe ra ý trong lời của Ninh Phong Cách, nhưng giờ phải lúc ra thân phận, chờ thời cơ đến nàng toàn bộ.

      "Ngươi biết ý ta phải vậy."

      Ninh Phong Cách vẫn buông tha cho Lãnh Loan Loan, muốn tìm đáp án.

      "Phong Cách, Loan Loan là xà thần chuyển thế, chẳng lẽ ngươi chưa nghe qua lời đồn kia sao?"

      Dạ Thần cũng hiểu ý của Ninh Phong Cách, hóa ra nhiều ngày nay quan sát Loan Loan, tò mò sao nàng giống người thường. Chuyện này có thể lý giải, mỗi biểu của nàng đều giống người thường, ai cũng nghĩ nàng là người đặc biệt.

      "Xà thần chuyển thế?" Ninh Phong Cách nhíu mày nhìn Dạ Thần. "Thần, ngươi tin đời này có xà thần chuyển thế sao?"

      "Tại sao tin?" Dạ Thần gật đầu. "Loan Loan có thể gọi rắn, đó là căn cứ chính xác."

      "Này...."

      Ninh Phong Cách chần chờ. Trừ điểm đó ra, còn lý do giải thích chuyện tiểu Hoàng Hậu có thể triệu hồi rắn. Nhưng vẫn cảm thấy có chỗ nào đúng.

      "Thần kinh." Lãnh Loan Loan nhìn Ninh Phong Cách hoài nghi nữa, nhún vai, thương thức mỹ thực, cũng còn cách nào khác chứng minh nàng phải là xà thần.

      "Ta....."

      "Ninh thiếu gia, Ninh thiếu gia....."

      Ninh Phong Cách còn muốn gì đó lại bị tiếng gọi của tiểu nhị đánh gãy.

      "Chuyện gì?" Ninh Phong Cách quay đầu nhìn tiểu nhị, vẻ mặt hờn giận.

      "Ninh thiếu gia, quản gia của ngài tới đây mời ngài trở về." Nhìn vẻ mặt của quản gia, sợ là Ninh phủ có chuyện lớn. Tiểu nhị đoán.

      "Hửm?" Ninh Phong Cách và Dạ Thần nhìn nhau, phân phó với tiểu nhị. "Gọi lên."

      "Vâng." Tiểu nhị gật đầu, vội vàng xuống lầu mời quản gia.

      lát sau quản gia lên, gật đầu với Dạ Thần.

      "Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cát tường."

      Dạ Thần vẫy tay, ý bảo cần hành lễ.

      "Quản gia, rốt cuộc có chuyện gì?" Ninh Phong Cách nhìn quản gia, hỏi.

      "Hồi lão gia, phu nhân đòi đổi hồ sen trong phủ thành đất trồng rau." Quản gia cúi đầu đáp, cũng gì về tân phu nhân.

      "Cái gì?" Ninh Phong Cách trừng mắt, vẻ mặt khiếp sợ. Hồ sen kia là nơi mình thích nhất mà nàng lại muốn đổi?

      "Được, sao nàng lại muốn đồ ăn?" Ninh Phong Cách nhìn quản gia, hai tay nắm chặt, tận lực lộ ra tức giận trong lòng, mỹ nữ như tiên tử tên Ngữ Đồng có chút kỳ quái. Tỷ như toàn làm cho hắc y, đem hoa viên phá để nuôi gà, chó mèo , hoặc là làm cho người hầu kì quái gì đó, tại lại còn muốn phá hồ sen để trồng rau, làm cho người ta thể cười khổ.

      "Phu nhân hồ sen có tính thực dụng, đồ ăn còn có thể làm ra tiền." Quản gia nghiêm trang ra lời của Ngữ Đồng.

      "Ha ha, Ngữ Đồng biết tiết kiệm." Lãnh Loan Loan nghe được lời của quản gia, nhịn được cười ha ha, tựa tiếu phi tiếu nhìn Ninh Phong Cách.

      "Ninh Phong cách, ngươi có thể lấy được phu nhân biết quản lý việc nhà như vậy hẳn là cảm thấy may mắn." Hì hì, thủ phủ chống lại phu nhân siêu cấp tiết kiệm, tiền, thế nào?

      Ninh Phong Cách đảo mắt, tức giận đáp.

      "Đúng vậy, đa tạ Hoàng Hậu nương nương đưa 'lễ vật'." nghĩ tới tiểu mỹ nhân phiêu dật lại có nhiều thích kỳ quái. thực sợ ngày, nhà biến thành nông trang....

      " thôi, Phong Cách, xem." Dạ Thần thấy bộ dáng của bạn tốt cũng nhịn được nở nụ cười."

      "Haizz...." Thở dài.



      ---------------



      Chương 119. Xà mỹ nữ thành tú bà

      Editor: Ngọc Nguyệt

      "Tiểu Hoàng Hậu, ngươi để xà mỹ nữ kia ở đâu vậy?"

      Sau khi ra tửu lâu, Ninh Phong Cách đột nhiên tò mò hỏi. Xà mỹ nữ theo Lãnh Loan Loan.

      "Ngươi đoán xem." Lãnh Loan Loan trừng mắt, phỏng chừng có người nào nghĩ được xà mỹ nữ kia ở đâu.

      "Đoán được còn phải hỏi ngươi sao?"

      Ninh Phong Cách đảo mắt, phát từ sau khi có Tiểu Hoàng Hậu, hình tượng của bị phá hư còn mảnh.

      Dạ Thần nhìn bộ dáng của bạn tốt cũng nhịn được bật cười, bất quá cũng tò mò kim xà kia là ở đâu. Chẳng lẽ giống như cự mãng kia, dùng thuật thân ở nơi nào đó, sau đó Loan Loan triệu hồi xông ra, khiến long trời lở đất.

      "Cửu Nhi, ta cũng tò mò kim xà kia ở đâu." Cúi đầu nhìn nàng, Dạ Thần mỉm cười hỏi.

      "Ở kỹ viện." Lãnh Loan Loan ra ba chữ.

      "Kỹ viện?"

      Ninh Phong Cách và Dạ Thần nhìn nhau, phải là nàng đem xà mỹ nữ vào kỹ viện chứ. Tuy bọn họ thể thừa nhận Khê Nương quyến rũ, phong tình, nhưng nghĩ đến nguyên hình của nàng, bọn họ vẫn nhịn được muốn nôn. Huống chi nếu Khê Nương bất cẩn nguyên hình, còn dọa hết khách của kỹ viện sợ chết khiếp.

      Ninh Phong Cách nhịn được rùng mình, Tiểu Hoàng Hậu này tâm tư quá cẩn thận. Càng làm càng khiến người ta sợ hãi, sợ bị nàng chỉnh rồi hoàn toàn thay đổi.

      "Ngươi để nàng bán mình vào thanh lâu?" Cuối cùng vẫn nhịn được cẩn thận nhìn nàng hỏi. Khiến cho con rắn bán mình, chắc chắn trước nay chưa từng có.

      Lãnh Loan Loan liếc trắng mắt, người này có đầu . Chẳng lẽ nàng lại để cho kim xà có công phu như vậy bán mình?

      "Ngu ngốc." khách khí mắng .

      " phải ngươi đưa nàng thanh lâu sao?" Ninh Phong cách bị nàng mắng, ủy khuất .

      "Đến thanh lâu là làm kĩ nữ sao?" Lãnh Loan Loan tức giận . "Ta nàng mở kỹ viện."

      "Tú bà?'' Ninh Phong Cách trừng mắt với Dạ Thần.

      "Cửu Nhi, nàng nàng ta mở kỹ viện làm gì?" Dạ Thần nhịn được hỏi. Đôi mắt thâm thúy nhìn Cửu Nhi thoải mái dựa vào người , trong mắt là bất khả tư nghị. Nữ tử bình thường đều dám tới nơi kỹ viện, mà Cửu Nhi lại muốn cho người mở kỹ viện.

      Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, hỏi:

      "Bình thường nơi nào tin tức tới nhanh nhất?"

      "Trà lâu, thanh lâu." Ninh Phong Cách chút nghĩ ngợi đáp.

      "Ừ." Lãnh Loan Loan gật đầu, đáp án đó.

      " ra là thế." Ninh Phong Cách và Dạ Thần giật mình hiểu ra. Hóa ra Loan Loan muốn lập nơi để thu thập tình báo, nhưng bọn họ vẫn còn nghi vấn.

      "Vì sao muốn nàng ta ? vì sao muốn lập nơi thu thập tình báo?"

      Ninh Phong Cách nhìn Lãnh Loan Loan, đoán mục đích của nàng. Tuy hậu cung thể tham gia chính nhưng cái này người nàng trở nên vô nghĩa, năng lực của nàng rất đáng tin. Nếu có thể thu thập tình báo, thế lực lại khổng lồ, chỉ sợ nàng muốn làm nữ vương cũng phải được.

      "Cần dùng." Lãnh Loan Loan vuốt cằm, cười tà. "Bộ dạng nàng xinh đẹp như vậy, là chiêu bài sống. Hơn nữa pháp lực của nàng, còn ai thích hợp mở thanh lâu, thu thập tình báo hơn nàng." giai nhân thân.

      "Về phần vì sao cần cứ điểm thu thập tình báo." Lạnh lùng ôm lấy Thần, e dè . "Đương nhiên là lập ra thế lực của bản cung." Tuy có rất ít người có thể thắng nàng nhưng vẫn cần nắm giữ nhiều chuyện của thiên hạ. Người thông minh phải lợi dụng mọi thứ đạt được mục đích của bản thân.

      "Chẳng lẽ Tiểu Hoàng Hậu cho rằng có người dám đối đầu với ngươi?" Ninh Phong Cách nhíu mày.

      "Đối địch với ta có kết cục rất thảm." Lãnh Loan Loan gật đầu, thẳng thắn .

      "Các ngươi cho rằng U Ảnh lâu lấy được trăm tin tức nhanh, chuẩn?" Nhíu mày nhìn Ninh Phong Cách. phải nàng tự biên tự diễn, khi Khê Nương dựng thanh lâu, tuyệt đối lợi hại hơn U Ảnh lâu.

      Ninh Phong Cách phủ nhận lời của Lãnh Loan Loan. Thanh lâu là nơi bình thường, đôi khi xác thực là có nhiều lợi hơn U Ảnh lâu của bọn họ.

      "Hơn nữa...." Lãnh Loan Loan đột nhiên trừng mắt, bướng bỉnh . "Thanh lâu có thể kiếm nhiều tiền hơn U Ảnh lâu." Tìm nữ tử bộ dáng lanh lợi, dạy dỗ, tạo ra vài hoa khôi, câu hồn mấy xú nam nhân háo sắc, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa bạc.

      Dạ Thần, Ninh Phong Cách nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng cũng thể thừa nhận thanh lâu kiếm tiền rất tốt. Nếu sao lại có câu 'Ôn nhu hương, lao tiền quật' chứ.

      Ninh Phong Cách lắc đầu. Thôi thôi, vẫn nhìn thấu Tiểu Hoàng Hậu này, chẳng những khí thế bễ nghễ, còn có ý tưởng kì quái. Chỉ cần nàng nguy hại bạn tốt, nguy hại đến dân chúng Nguyệt Diễm, có lời gì muốn .

      " thôi."

      Gia đinh sớm chờ ở bên ngoài. Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan ngồi vào kiệu, Ninh Phong Cách ngồi vào kiệu màu xanh. Hai cỗ kiệu trước sau về Ninh phủ.



      -------------


      Chương 120. Dấm chua với huynh trưởng cũng ăn

      Editor: Ngọc Nguyệt

      Tường cao, cột chạm trổ, mái hiên cong, sư tử trước cửa hùng vĩ.

      Ninh phủ rộng lớn.

      Nhuyễn kiệu màu xanh, nhuyễn kiệu màu lam, trước sau ở ngoài Ninh phủ. Kiệu được vén lên, Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan từ trong kiệu cùng với Ninh Phong Cách ở đằng sau xuống kiệu.

      Ánh mặt trời nhàng chiếu xuống. Ngoài phủ hoa tường vi trắng dọc theo tường nở rộ, làm cho tòa nhà thêm vài phần tự nhiên.

      "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, chủ tử."

      Thủ vệ thấy đám người Dạ Thần, nhanh chóng cúi đầu. Bọn họ còn khủng hoảng như lần đầu biết thân phận của họ, trước kia Hoàng Thượng cũng thường đến quý phủ, nhưng khi đó bọn họ biết thân phận của , đều gọi là Thần công tử.

      "Ừ."

      Dạ Thần gật đầu, ôm Lãnh Loan Loan vào, Ninh Phong Cách theo.

      Mấy người xuyên qua mấy hành lang, khi đến hồ sen xinh đẹp, lại nghe được giọng khiển trách của nữ tử.

      "Ngươi là ai? Tại sao ở đây? Ngươi cầm hoàng qua của ta làm gì?"

      Ninh Phong Cách, Lãnh Loan Loan, Dạ Thần nghe thấy, giọng này là của Ngữ Đồng sao? Nhưng người trong lời của nàng là ai? Chẳng lẽ có người xông vào Ninh phủ?

      Ba người kinh hãi, Ngữ Đồng là nữ tử có võ công. Sau khi sửng sốt, Ninh Phong Cách nhoáng lên cái, bay vút đến chỗ có tiếng . Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan theo phía sau.

      Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, nhìn bộ dáng vội vàng của Ninh Phong Cách, cười giảo hoạt. Hắc hắc, Ninh đại công tử bình thường luôn nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường chỉ sợ là bị Ngữ Đồng mê hoặc rồi, nếu nóng vội như vậy.

      Ba người vừa đến, lại nghe được giọng nam nóng giận truyền đến.

      ''Nữ nhân chết tiệt, ngươi dám đánh bản thái tử. Ngươi tin ta nuốt ngươi ?"

      "Ngươi cho ngươi là quái a, nuốt ta. Dám ăn vụng hoàng qua của bản tiểu thư, ta gọi gia đinh trói ngươi lại.

      Lời của Ngữ Đồng khiến Ninh Phong Cách và Dạ Thần bật cười, nha đầu này đúng là thú vị. Sau đó bọn họ định đến cạnh nàng bóng dáng nhanh hơn vút .

      Lãnh Loan Loan nghe được giọng của nam tử quen thuộc, trong mắt xẹt qua tia sáng, thân hình nho trong lòng Dạ Thần bay vút ra ngoài, như chim nhàng bay ra, khiến cho Dạ Thần và Ninh Phong Cách kinh ngạc, cùng theo.

      Lãnh Loan Loan xuất lúc hai người khắc khẩu, thấy chủ nhân giọng kia quả nhiên là người nàng quen, khóe miệng nhếch lên, huyết y như lửa. Hô lên gọi thiếu niên có khuôn mặt tuấn tú tức giận đến xanh mét.

      "Lãnh Huyền Minh." gọi ca ca, đánh chết cũng gọi bạo xà này là ca ca.

      Bị người khác gọi tên, Lãnh Huyền Minh sửng sốt, sau đó trước mắt nhoáng lên cái. Hai tay phản xạ bắt được thân hình kia, vừa nhìn hoàn toàn sửng sốt.

      "Cửu Nhi?" Là muội muội bảo bối của .

      "Phải." Lãnh Loan Loan ôm lấy cổ , cười. "Cũng là bảo bối của ngươi." Ở Xà giới, Xà vương, Xà thái ử đều gọi nàng là Cửu Nhi bảo bối."

      " tốt quá, ha ha ha....." Lãnh Huyền Minh thấy là muội muội, cười vui vẻ. Tiếng cười vui sướng như tiếng đàn, rất êm tai.

      Dạ Thần và Ninh Phong Cách ở phía sau thấy Lãnh Loan Loan đột nhiên chạy tới chỗ thiếu niên biết từ đâu đến, cảm thấy mạc danh kỳ diệu. Khi nhìn đến động tác thân thiết của hai người, Dạ Thần lộ ra khuôn mặt tuấn tú. Rốt cuộc thiếu niên kia là ai? Vì sao Cửu Nhi thân thiết với như thế? Ghen tuông làm xem họ của Lãnh Huyền Minh. Hờn giận bước đến, duỗi tay đoạt lại Lãnh Loan Loan, ôm nàng vào trong ngực.

      Lãnh Huyền Minh kịp phòng thủ bị đoạt muội muội bảo bối, lại dám biết xấu hổ đoạt quyền lợi ôm muội muội, giận nghiến răng nghiến lợi.

      "Này, ngươi là ai? Mau trả Cửu Nhi cho ta."

      "Cửu Nhi phải của ngươi, đương nhiên là trả cho ngươi." Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Lãnh Huyền Minh, hờn giận . Thiếu niên mạc danh kỳ diệu xuất là ai? còn Cửu Nhi của .

      "Ngươi muốn đánh phải ? Cẩn thận ta nuốt ngươi."

      Trong mắt Lãnh Huyền Minh xẹt qua tia u ám, dám xem thường , muốn chết!

      "Sợ là ngươi làm được." Dạ Thần luôn luôn bình tĩnh của vì Lãnh Loan Loan mà bất ổn.

      Ninh Phong Cách và Ngữ Đồng mạc danh kỳ diệu nhìn hai người. phải thiếu niên kia cãi nhau với nàng sao? Sao lại đổi thành Hoàng Thượng rồi?

      Nàng và Ninh Phong Cách hai mặt nhìn nhau, đều ngạc nhiên, Hoàng đế luôn bình tĩnh cũng có lúc như vậy. Đặc biệt Ninh Phong Cách, tin vào hai mắt của mình, bạn tốt cao quý lại có thể cãi nhau với người khác, rất bất khả tư nghị.

      Lãnh Loan Loan bị Dạ Thần đột nhiên ôm vào trong lòng, hiểu vì sao đột nhiên tức giận. Khi thấy nam tử bất phàm kia mở miệng, nàng liền sáng tỏ. Hóa ra ngòi nổ lại là mình, đảo mắt, hóa ra Dạ Thần ghen. Nhưng nhầm đối tượng, ngay cả dấm chua với huynh trưởng của mình cũng ăn, làm cho người ta biết phải khóc hay cười đây.

      " là ca ca ta."

      Trước khi hai người muốn động thủ, Lãnh Loan Loan ra câu. Đôi mắt vô tội nhìn Dạ Thần vẻ mặt sửng sốt, Ninh Phong Cách thể tin, Ngữ Đồng ngạc nhiên. Nàng sợ nếu , hậu quả phải chỉ là hai người bị thương, mà là bạo xà thái tử xuất ở nhân giới, biến thành thân rắn, mở miệng xà nuốt Dạ Thần. Đương nhiên, nàng để làm vậy.
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 121. Ca, sao huynh lại tới đây?

      Editor: Ngọc Nguyệt


      " là ca ca ta."

      Trước khi hai người muốn động thủ, Lãnh Loan Loan ra câu. Đôi mắt vô tội nhìn Dạ Thần vẻ mặt sửng sốt, Ninh Phong Cách thể tin, Ngữ Đồng ngạc nhiên. Nàng sợ nếu , hậu quả phải chỉ là hai người bị thương, mà là bạo xà thái tử xuất ở nhân giới, biến thành thân rắn, mở miệng xà nuốt Dạ Thần. Đương nhiên, nàng để làm vậy.

      Dạ Thần choáng váng, ánh mắt đánh giá Lãnh Huyền Minh. Ngũ quan lập thể, khuôn mặt tuấn mỹ. Mày kiếm, đôi mắt thần bí, khiến cho người ta vừa nhìn bị mê hoặc. Môi mỏng bạc. Thân hình cao lớn, thân lam y, thắt lưng khảm bích ngọc, cả người quý khí, vài phần khí. Nhưng khuôn mặt có chút giống Lãnh Loan Loan, ai cũng thể nghĩ ra họ là huynh muội.

      "Gạt người, mắt màu lục, mắt ngươi màu đen. Sao có thể là huynh muội?"

      Ninh Phong Cách đưa ra dị nghị đầu tiên, nhìn Lãnh Loan Loan và Loan Huyền Minh.

      "Ừ." Ngữ Đồng cũng gật đầu tán thành. " đột nhiên xuất , lại còn trộm hoàng qua của ta, sao có thể là ca ca của Hoàng Hậu nương nương?"

      "Nữ nhân ngu ngốc, ai trộm hoàng qua của ngươi?" Lãnh Huyền Minh nghe lời của Ngữ Đồng, nổi trận lôi đình, trong mắt như có lửa cháy, phun tới chỗ nàng.

      "Ngươi mới ngu ngốc, nếu ngươi trộm hoàng qua của ta sao lại cầm hoàng qua của ta?" Ngữ Đồng cũng nổi giận mắng. Hoàn toàn như nữ tử phiêu dật như lần đầu gặp mặt.

      Vài ngày ở chung, Ninh Phong Cách cũng hiểu tính tình của nàng. xen vào, để nàng và Lãnh Huyền Minh khai chiến, chỉ quan tâm, thiếu niên này có phải là huynh trưởng của Hoàng Hậu . Còn có vì sao lại xuất ở quý phủ.

      "Ngươi...." Lãnh Huyền Minh giận dữ trừng mắt nhìn nàng, chưa từng gặp tiểu nha đầu nào như nàng. chỉ là từ xà giới đến nhân giới, sau đó đến nơi này.

      "Được rồi, cần cãi nữa."

      Lãnh Loan Loan giương tay, thản nhiên , thành công khiến hai người khắc khẩu.

      "Hừ....."

      "Hừ....."

      Lãnh Huyền Minh và Ngữ Đồng trẻ con liếc nhau, sau đó quay đầu qua bên.

      "Cửu Nhi, vị này là Mộng U Quốc Hoàng tử sao?" Dạ Thần cúi đầu hỏi Lãnh Loan Loan. gặp Xà Vương, đương nhiên biết mắt màu xanh bích, mà thiếu niên trước mắt cũng có mắt màu xanh bích là di truyền. Mà Cửu Nhi mắt đen có lẽ cũng là từ mẫu thân nàng, Mộng U Quốc Hoàng Hậu.

      " nhảm." Lãnh Loan Loan xem thường. " tên Lãnh Huyền Minh."

      Nghe được lời của nàng, Dạ Thần xấu hổ. Biểu vừa rồi của rất mất mặt, lại ghen với huynh trưởng. Trong mắt xẹt qua tia ngượng ngùng, khuôn mặt tuấn tú lên rạng mây đỏ.

      "Xin lỗi Lãnh huynh. Vừa rồi tại hại thất lễ." Ôm Lãnh Loan Loan, xin lỗi Lãnh Huyền Minh.

      "Cửu Nhi, là ai vậy?"

      Tuy Dạ Thần giải thích làm Lãnh Huyền Minh thư thái ít, nhưng nhìn nam nhân khác ôm muội muội bảo bối của mình, vẫn thấy thoải mái.

      "Phu quân của ta, muội phu của huynh." Lãnh Loan Loan giới thiệu đơn giản.

      "A....." Lãnh Huyền Minh trợn tròn mắt, lúc Loan Loan thành thân, ở Xà giới, biết việc này. Sắp trở về mới nghe muội muội thành thân, lại còn là với nam tử nhân loại. Tất nhiên là rất kinh ngạc, rất muốn nhìn xem nam tử nào có thể làm cho muội muội sợ trời sợ đất nhận định. Lần này tới nhân giới cũng là vì chuyện này.

      Dạ Thần cười nhạt, gật đầu với Lãnh Huyền Minh.

      "Huynh trưởng."

      Lãnh Huyền Minh bị gọi như vậy, trong lòng cảm thấy là lạ. Ánh mắt như phỉ thúy đánh giá . Thấy tuấn mỹ phong phàm, thân tử y, tôn quý vô cùng, khuôn mặt tuấn mỹ. Tử đồng câu hồn người ta, thiếu niên bất phàm. Tuy tuổi của Cửu Nhi còn , nhưng vài năm nữa Cửu Nhi cũng trưởng thành, hơn nữa nếu có thể tìm được linh quả, Cửu Nhi có thể trưởng thành trong nháy mắt, lúc đó hai người chênh lệch.

      "Ngươi vẫn nên gọi ta là Huyền Minh , tuổi của hai chúng ta cũng kém nhiều lắm." Bị gọi là huynh trưởng rất kì quái. "Ta mặc kệ ngươi là Thái tử hay là Hoàng đế, nhưng ta cho ngươi biết, nếu ngươi dám khi dễ bảo bối Cửu Nhi, ta ngụm nuốt ngươi." Hung hăng nhìn , uy hiếp . Nhưng khi câu này cũng cảm thấy chột dạ, chỉ sợ chỉ có Cửu Nhi khi dễ , còn dám nghĩ tới chuyện khi dễ Cửu Nhi.

      "Huyền Minh huynh yên tâm, ta nhất định phụ Cửu Nhi." Dạ Thần chống lại ánh mắt của Lãnh Huyền Minh, vẻ mặt nghiêm túc, đáp.

      Ninh Phong Cách và Ngữ Đồng há hốc mồm, bọn họ sao nhanh như vậy rồi? Còn ca ca của Hoàng Hậu cứ uy hiếp người khác ngụm nuốt? quái sao?

      Lãnh Loan Loan cười, lời của Xà Thái tử và Dạ Thần đều làm cho nàng cảm thấy ấm áp. Có lẽ nàng dung nhập thân phận này, muội muội của , tiểu thê tử của Dạ Thần.

      "Ca, sao huynh lại tới đây?"

      Lãnh Loan Loan dựa đầu vào trong ngực Dạ Thần, hỏi Lãnh Huyền Minh. Sao đột nhiên lại tới nhân giới? Lại còn xuất ở Ninh phủ? Còn cùng Ngữ Đồng nháo, diễn vở kịch trộm hoàng qua buồn cười như vậy? Ha ha, Xà Thái tử là người như thế, đùa gì vậy? muốn cái gì là chỉ cần vung tay lên là có ngay.

      "Ta đến xem muội a."

      --------------------

      Chương 122. Linh quả

      Editor: Ngọc Nguyệt


      "Ta đến xem muội a."

      Lãnh Huyền Minh . Nhỡ may muội muội bảo bối của gặp phải loại nam nhân lừa sao? Nếu là nhân loại hợp , chắc chắn dùng mọi thủ đoạn để đem muội muội về Xà giới. Bất quá tại xem tên được muội muội nhận định có bộ dáng được lắm, thân phận cũng tôn quý, đối với muội muội tốt lắm, ngậm trong miệng sợ tan, nắm trong tay sợ rớt. Là hảo trượng phu, khó trách muội muội chọn .

      Lãnh Loan Loan cười, nàng biết Lãnh Huyền Minh rất sủng Cửu Nhi, đương nhiên cũng chính là nàng đây.

      "Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, chúng ta vẫn nên mời quốc cữu gia vào trong."

      Ninh Phong Cách thấy mấy người chuyện ngoài nắng, dưới chân còn có hoàng qua, rau xanh, sọt, cuốc, mặt đầy hắc tuyến. Phủ đệ mất bao tâm tư bố trí nên tại lại biến thành như đồng ruộng, làm đau đầu được gì.

      ''Phong Cách đúng, Cửu Nhi, mời huynh trưởng vào trong ." Dạ Thần cười nhạt.

      Cho nên, đoàn người từ bên ngoài vào phòng.

      Đại sảnh rộng lớn, sáng sủa sạch , nước trà bay hương.

      Ánh mặt trời lặng lẽ chiếu qua cửa sổ, vàng ánh.

      "Ca, lát nữa tiến cung cùng ta ." Lãnh Loan Loan với Lãnh Huyền Minh.

      Lãnh Huyền Minh gật đầu. Lại nhìn Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan, trong lòng vẫn có chút thoải mái. Bảo bối được mình nâng niu trong lòng bàn tay, giờ lại thành của người khác.

      "Cửu Nhi, nếu đối tốt với muội, muội nhất định phải cho ta biết, ta ngụm......"

      "Đem nuốt vào." Ninh Phong Cách tiếp lời, kỳ quái nhìn chằm chằm Lãnh Huyền Minh. "Quốc cữu gia, chúng ta có thể chuyện. Bất quá vì sao ngươi luôn ngụm nuốt người khác?" Cũng phải tinh, Ninh Phong Cách ở trong lòng thầm .

      "Đừng gọi ta là quốc cữu gia." Lãnh Huyền Minh phất tay, đối với loại xưng hô này của nhân loại cảm thấy được tự nhiên. "Gọi ta là thái tử được rồi."

      "Vâng, thái tử." Ninh Phong Cách nghe lời. "Xin hỏi vì sao ngươi luôn ngụm nuốt người khác?" vẫn rất ngạc nhiên, ngay cả Ngữ Đồng cũng nhịn được mở to mắt nhìn .

      Lãnh Huyền Minh im lặng, mới tới nhân giới, những người trước mắt biết là rắn, có thể nuốt toàn bộ họ.

      Lãnh Loan Loan cười, Ninh Phong Cách đúng là cắn thả mà.

      " ngụm nuốt vào là ngụm nuốt vào, ngươi hỏi cái này làm gì?"

      Liếc Ninh Phong Cách, giận giữ :

      "Ngươi tin ta ngụm nuốt ngươi?"

      Có thể nuốt ta, ngươi cho ngươi là quái sao?

      Ninh Phong Cách ở trong lòng thâm, cười, khom người với Lãnh Loan Loan.

      "Chỉ là tò mò thôi." Lau mồ hôi, ai có thể chứ thể Tiểu Hoàng Hậu này.

      "Hừ...." Lãnh Loan Loan hừ , ngươi cũng thức thời.

      Dạ Thần nhìn bạn tốt lại lần nữa thua tiểu thê tử của mình, nhịn được nhếch môi.

      "Thần, ngươi cười trộm. Ta nhìn thấy." Ninh Phong Cách nhìn vẻ mặt cười Dạ Thần, có chút buồn bực. Ngay cả bạn tốt cũng cười . Bất quá lại , chưa bao giờ thắng Tiểu Hoàng Hậu, chẳng lẽ nàng là khắc tinh của ? Trong lòng miên man suy nghĩ.

      "Cửu Nhi, ta có việc phải chuyện riêng với muội."

      Lãnh Huyền Minh mặc kệ chuyện của bạch y nhân loại và em rể nhân loại, nhìn Lãnh Loan Loan, lo lắng muốn chuyện về linh quả cho nàng, giúp nàng.

      Lãnh Loan Loan nhìn Lãnh Huyền Minh, sau đó gật đầu. Lại nhìn Dạ Thần và Ninh Phong Cách, ý bảo bọn họ ra ngoài trước.

      Tuy Dạ Thần, Ninh Phong Cách cũng tò mò chuyện bọn họ . Nhưng nếu Lãnh Loan Loan muốn cho bọn họ nghe nàng cũng có nguyên nhân. Hai người cùng Ngữ Đồng đành phải ôm lòng hiếu kỳ rời .

      Sau khi mấy người kia rời , xác định bọn họ ở ngoài phòng nghe lén, Lãnh Huyền Minh nghiêm túc nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Cửu Nhi, muội nghe qua về linh quả chưa?"

      "Linh quả?" Lãnh Loan Loan nhíu mày, nhìn . "Đó là gì vậy?" Nghe tên phong cách, là tiên đan, linh dược, hay là khiến người ta trường sinh bất lão?

      "Linh quả, trăm năm kết quả lần. Nghe đồn ăn quả có thể tăng pháp lực, hơn nữa linh quả có thể khiến người ta trưởng thành nhanh. cách khác, nếu muội ăn linh quả, có thể từ bộ dáng hài đồng, biến thành thiếu nữ thanh xuân. Hơn nữa khi biến thành bộ dáng thiếu nữ, dung nhan vĩnh viễn thay đổi....."

      "Lợi hại như vậy sao?" Lãnh Loan Loan nhíu mày, quả nhiên có công lực trường sinh bất lão. Quan trọng nhất là nó có thể làm cho nàng biến thành thiếu nữ. Có thể chênh lệch tuổi với Thần rồi. Trong lòng khẽ động.

      "Làm thế nào để tìm được linh quả?"

      "Linh quả sinh trưởng ngọn núi ở Xà giới, nơi đó nhiều năm tuyết trắng như tuyết, có cự mãng thủ hộ linh quả. Hơn ngàn năm quá, ai có thể lấy được nó."

      Lãnh Huyền Minh , thực tế, nhớ lại, ít rắn ở Xà giới đánh chủ ý lên linh quả, nhưng vẫn chiếm được linh quả, thậm chí bồi thường cả tính mạng.

      Lãnh Loan Loan gật đầu, vuốt cằm. Nàng sợ, biết vì sao nàng lại có cảm giác,nàng nhất định phải lấy được linh quả.

      "Ngày mai chúng ta về Xà giới."

      -------------------------

      Chương 123. Rời

      Editor: Ngọc Nguyệt

      Mặt trời mọc, ánh sáng chiếu xuống.

      Lãnh Huyền Minh và Dạ Thần, Lãnh Loan Loan cùng nhau về hoàng cung, đưa mắt nhìn, chỗ nào hoa lệ, cung điện kim bích huy hoàng, lan can ngọc, mặt đường đá cẩm thạch, hoa mọc sum suê, đá cuội xen kẽ, có thể so sánh với Xà cung.

      Cung điện hoa lệ phía trước. thân cẩm y, tay áo rộng dùng sợi tơ buộc quanh, thắt lưng khảm bảo thạch màu lam, giày nạm vàng. Khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt ngọc bích tà mị, thân hình cao ngất, quý khí bất phàm.

      Các cung nữ qua đều ngượng ngùng đánh giá . biết vị công tử này là ai? hề kém bệ hạ. Đều có màu mắt lạ, đều câu hồn người ta. thân hoa phục, lại cùng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, chỉ sợ là người có thân phận cực kỳ tôn quý.......

      Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan song song với Lãnh Huyền Minh, tới Long Tuyền cung.

      Đến Long Tuyền cung, Lãnh Loan Loan từ trong lòng Dạ Thần xuống, thân hình nho nằm xuống ghế dài.

      Dạ Thần phân phó cung nữ dâng trà, phẩm trà với Lãnh Huyền Minh.

      "Chắc Huyền Minh huynh mới tới Nguyệt Diễm. Ngày mai ta và Cửu Nhi bồi Huyền Minh huynh xem danh cảnh Nguyệt Diễm, xem phong thổ nơi đây. Ta tin Huyền Minh huynh thích nơi này."

      Dạ Thần buông ly trà, cười nhạt, ôn hòa với Lãnh Huyền Minh. Có câu ai cả đường , vì Cửu Nhi nên cũng kính trọng, thích người nhà của nàng. Thân phận cao cao tại thượng cũng dùng thái độ lạnh lùng xa cách.

      "Ngày mai được." Lãnh Loan Loan ngồi lên ghế, nhìn Dạ Thần .

      "Vì sao được?" Dạ Thần nghi hoặc, nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Ngày mai ta rảnh, có thể xuất cung." nghĩ rằng Lãnh Loan Loan đến còn bận.

      " phải nguyên nhân từ ngươi, là nguyên nhân của ta." Lãnh Loan Loan lắc đầu, giải thích. "Ngày mai ta muốn cùng ca ca về Mộng La quốc."

      "Cái gì?'' Dạ Thần chấn động, trong mắt là nghi hoặc. Ánh mắt tập trung nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Vì sao phải về Mộng La quốc? Là do bên đó có vấn đề gì sao?"

      Lời của Cửu Nhi rất đột ngột, khiến kịp chuẩn bị. Nhưng nhiều hơn là lo lắng, lo lắng Mộng La quốc xảy ra vấn đề, cho nên Cửu Nhi mới đột nhiên phải về đó. Hơn nữa cũng luyến tiếc nàng rời , nghĩ đến nàng phải , liền cảm thấy trong lòng khó chịu.

      " phải, nơi đó đều tốt." Lãnh Loan Loan lắc đầu. "Là có chuyện ta muốn làm, phải trở về chuyến."

      "Chuyện gì?" Dạ Thần nhìn nàng, sau đó nhìn Lãnh Huyền Minh. "Ta có thể giúp gì ?"

      "Bây giờ thể cho ngươi." Lãnh Loan Loan lắc đầu. "Chờ cơ hội đến ngươi hiểu."

      Nghe được đáp án từ Lãnh Loan Loan, Dạ Thần có chút thoải mái. ngờ Cửu Nhi còn có bí mất, còn chưa thể thẳng với nhau. Trong mắt xẹt qua tia bi thương, chẳng lẽ khiến cho Cửu Nhi yên tâm tin tưởng sao?

      "Đừng suy nghĩ linh tinh." Lãnh Loan Loan làm sao nhìn ra Dạ Thần khổ sở, nhưng tại nàng thể cho biết. Thứ nhất là thể để lo lắng, thứ hai là nàng muốn cho ngạc nhiên. Tưởng tượng đến lúc nàng biến thành bộ dáng thiếu nữ thướt tha xuất trước mặt , biết có biểu tình gì?

      "Ta muốn giấu ngươi, mà tình biết thế nào, nếu làm tốt cho ngươi kinh hỉ, ngươi biết ý đó sao?''

      Dạ Thần mím môi , nghe nàng như vậy, có lẽ là có liên quan đến mình. Nhưng nghe nàng biết thế nào, trong lòng bất an, liệu Cửu Nhi có gặp nguy hiểm ?

      "Cửu Nhi, cho ta cùng, vạn nhất nàng gặp nguy hiểm làm sao?"

      Trong mắt bi thương rút , lộ ra lo lắng. có thể chịu đựng được nàng gạt mình vài chuyện, nhưng chịu được nàng gặp nguy hiểm, ít tổn thương của nàng với cũng rất thống khổ. hy vọng nàng có thể mãi mãi bé như vậy, có thể ở bên cạnh .....

      "Ngươi Nguyệt Diễm quốc thế nào?"

      Lãnh Loan Loan hỏi. Quả nhiên Dạ Thần trầm mặc. Sau đó ngẩng đầu, kiên định với nàng. "Nguyệt Diễm có thể để cho đại thần quản lý, ta muốn cùng nàng đến Mộng La quốc, có gì quan trọng hơn." Quan trọng như giang sơn.

      Dạ Thần trả lời khiến trong lòng Lãnh Loan Loan chảy qua dòng nước ấm. Lãnh Huyền Minh cũng thấy rất cảm động. Nhưng thể để theo. còn chưa biết thân phận của bọn họ, huống chi chỉ là phàm phu tục tử, theo Cửu Nhi chỉ làm liên lụy nàng. Xà giới phải là con rắn nào cũng chỉ ăn thực vật, thể .

      "Ta này muội phu, ta biết ngươi lo lắng cho Cửu Nhi nhưng có ta ở đây, ngươi yên tâm , ta để Cửu Nhi hoàn chỉnh về đây, ngươi ở lại Nguyệt Diễm xử lý quốc ."

      Lãnh Huyền Minh vỗ vai Dạ Thần, khuyên. tin Dạ Thần hiểu, thích hợp để .

      "Thần, ngươi tin ta , ta nhất định trở về."

      Lãnh Loan Loan đến bên cạnh Dạ Thần. Thân hình nho xà vào lòng , tay bé bỏ vào lòng bàn tay to lớn, ấm áp của .

      Dạ Thần ôm chặt nàng, , trong mắt lóe sáng, cuối cùng trầm giọng :

      "Được."
      Last edited: 1/7/16
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 124. Phong Nguyệt lâu

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Đêm, lạnh như nước.

      Trăng tàn ngọn cây, ngôi sao ở bốn phía.

      Ánh trăng chiếu xuống, Nguyệt Diễm như bao phủ bởi trong trẻo mà lạnh lùng.

      Thân ảnh từ hoàng cung bay vút ra, biến mất dưới ánh trăng.

      Trong thành Nguyệt Diễm, hầu hết tắt hết đèn, vào giấc mộng. Nhưng phía đông thành Nguyệt Diễm vẫn còn sáng trưng, tiếng người ồn ào, náo nhiệt như ban ngày.

      Thân ảnh kia hướng tới nơi náo nhiệt kia, nơi đó là *** nhất Nguyệt Diễm thành.Thanh lâu ở phố nào, có thể là 'Phố thanh lâu mười dặm'.

      Tại thanh lâu phố, hai ngày trước có phường kĩ lập ra tên là 'Phong Nguyệt lâu'.

      Phong Nguyệt lâu nổi tiếng phải vì xa hoa, cũng phải có các nương phong tình vạn chủng, hay e thẹn, hay ôn nhu như gió, mà là có tú bà có thể so sánh với hoa khôi, Khê Nương.

      Khê Nương phong tình, nhưng ***. Nàng mị hoặc nhưng cao quý, thần bí. Người khác chạm tới lại càng muốn đến gần nàng.

      Khê Nương cũng biết lợi dụng ưu thế, trong hai ngày ngắn ngủi khiến cho Phong Nguyệt lâu trở nên nổi tiếng. So sánh với các thanh lâu khác, thanh lâu này rất đặc biệt.

      Tối nay Phong Nguyệt lâu lại náo nhiệt, đông như trẩy hội.

      Nhưng lầu của Phong Nguyệt lâu, trong phòng tú bà lại im lặng dị thường.

      Khê Nương ngồi cạnh bàn, nhìn qua cửa sổ thấy cảnh tượng thối nát, trong mắt xẹt qua tia thành tựu. Có thể tự tay tạo ra chuyện như thế đúng là vui vẻ.

      Đột nhiên trong phòng xuất hơi thở xa lạ. Nàng cả kinh, quay đầu lại nhìn thấy là chủ tử của mình cũng là Nguyệt Diễm Hoàng Hậu, Lãnh Loan Loan, xuất cùng nàng phải Hoàng đế mà là nam tử tuấn mỹ mị, đôi mắt bích ngọc sâu kín. thân lam y, thân hình cao lớn, lộ ra hơi thở cao quý.

      là ai vậy?

      Bất quá tại phải lúc nàng thăm dò người này, quỳ xuống với Lãnh Loan Loan.

      "Khê Nương tham kiến chủ tử."

      Thua tay tiểu oa nhi này, nàng tâm phục khẩu phục. Tuy bề ngoài của nàng có gì đáng sợ nhưng nàng cảm nhận được người nàng có lực lượng vô cùng cường đại. Hơn nữa thân thể của nàng cũng làm người ta ngạc nhiên. Chắc chắn nàng phải là nhân loại đơn giản, thậm chí nàng hoài nghi chủ tử của mình phải nhân loại bình thường.....

      ''Đứng lên ."

      Lãnh Loan Loan giơ tay, giọng lộ ra vẻ non nớt mà uy nghiêm. Nàng ngồi trong lòng Lãnh Huyền Minh, dựa đầu vào ngực ca ca, hưởng thụ chỗ dựa lưng ôn hòa.

      "Khê Nương, ngươi làm rất tốt."

      đường , nàng và Lãnh Huyền Minh chú ý tới độc đáo của Phong Nguyệt lâu, chỉ ở kiến trúc, trang sức đặc sắc, hấp dẫn hơn thanh lâu khác. Hơn nữa các nương có dung mạo và thủ đoạn đều tầm thường, rất thông minh, có thể bắt lấy ánh mắt của nam nhân.

      "Tạ ơn chủ tử."

      Khê Nương ngờ Lãnh Loan Loan khách khí khích lệ mình, trong lòng có chút ngoài ý muốn nhưng cũng rất vui sướng.

      "Khê Nương, ngươi muốn biết thân phận của ta sao?"

      ", có." Khê Nương nghe được Lãnh Loan Loan hỏi như vậy, cảm thấy kinh sợ, nghĩ rằng nàng trách mình suy đoán thân phận của nàng, huơ hai tay.

      "Ta trách ngươi." Lãnh Loan Loan nhìn thấu sợ hãi của Khê Nương, nhìn thẳng nàng, trấn an. "Chỉ là ta muốn thân phận của chúng ta cho ngươi biết."

      Chúng ta?

      Khê Nương kỳ quái nhìn nàng, mình nghe sai chứ. Chủ tử muốn thân phận của nàng cho mình biết, nhưng chúng ta, trừ nàng còn ai? Chẳng lẽ là nam tử tuấn mỹ bên cạnh nàng?

      "Đúng vậy." Lãnh Loan Loan gật đầu. "Chúng ta cũng là Xà tộc giống ngươi, ta là Xà giới Cửu công chúa, là huynh trưởng của ta, Xà giới Thái tử."

      Lãnh Loan Loan giới thiệu bản thân rồi chỉ vào Lãnh Huyền Minh, giới thiệu.

      Lãnh Huyền Minh liếc Khê Nương, biết lai lịch Khê Nương qua Cửu Nhi, ngờ Xà giới còn mỹ nữ như vậy nhưng lại thành thủ hạ của Cửu Nhi. càng ngày càng bội phục muội muội, từ sau khi mất trí nhớ, Cửu Nhi càng ngày càng có khí thế vương giả.

      Nghe lời của Lãnh Loan Loan, Khê Nương chấn động. ngờ chủ tử lại là đồng loại của mình, hơn nữa lại còn là Xà giới Cửu công chúa. Tương truyền Cửu công chúa là Xà thần chuyển thế, pháp lực vô biên, cho nên mình mới cảm nhận được hơi thở của nàng. tại nàng rất sợ mình ngày ngày đó khiêu khích, may mắn chủ tử tức giận, nếu nàng có mười cái mạng rắn cũng đủ giết.

      "Tham kiến Công chúa, Thái tử."

      Nàng nhanh chóng quỳ xuống, hành lễ với hai người. ngờ chủ tử là Cửu công chúa, hơn nữa có thể nhìn thấy Thái tử điện hạ. Quả nhiên điện hạ tuấn mỹ bất phàm như lời đồn.

      "Đứng lên , cần nhiều lễ vậy. Ngươi vẫn nên gọi ta là chủ tử."

      Lãnh Loan Loan vẫy tay, thản nhiên . Nàng có thói quen tùy ý chút, lễ nghi phiền phức.

      "Tạ chủ tử.'' Khê Nương nghe lời.

      "Khê Nương, ngày mai ta cùng Thái tử về Xà giới chuyến. Nơi này giao cho ngươi, ngươi chú ý Nguyệt Diễm, thu thập tình báo có lợi, khi phát có chuyện bất lợi cho Hoàng Thượng, lập tức dùng thuật cho ta biết."

      Lãnh Loan Loan nhìn nàng, vẻ mặt nghiêm túc.

      Khê Nương cúi người đáp.

      "Vâng, Khê Nương làm nhục sứ mệnh."

      ---------------

      Chương 125. Ly biệt

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Trời xanh, mây trắng, ánh mặt trời, gió mát.

      Ngoài thành Nguyệt Diễm, núi liên miên, như cự long bảo hộ toàn bộ Nguyệt Diễm.

      Ánh nắng thản nhiên chiếu xuống.

      "Nhất định phải bình an trở về."

      Dạ Thần thân cẩm y, cổ tay áo màu đỏ, cao quý mà mất tao nhã. Gió khẽ thổi vài sợi tóc trán . Khuôn mặt tuấn mỹ vẻ ưu tư nhìn tiểu thê tử.

      "Biết rồi." Lãnh Loan Loan được Lãnh Huyền Minh ôm, gật đầu, nghiêm túc hứa hẹn với Dạ Thần.

      "Nhất định ta bình an trở về." những bình an trở về, nàng còn cho kinh hỉ.

      "Muội phu, ngươi yên tâm. Ta bảo hộ Cửu Nhi." Lãnh Huyền Minh an ủi Dạ Thần. Nếu phải thấy lo lắng, lo lắng cho muội muội bảo bối của mình, sớm phát hỏa. mấy câu rất tốn thời gian. Chẳng lẽ đường đường Xà giới Thái tử mà có khả năng bảo hộ Cửu Nhi? Bất quá dám oán hận, chỉ sợ chưa phát hỏa với Dạ Thần muội muội bảo bối diệt mình rồi.

      "Thần, ngươi hồi cung trước . Trong cung còn đống chính cần ngươi xử lý." So với Dạ Thần lưu luyến rời, Lãnh Loan Loan cảm thấy chính mình có chút quá bình tĩnh. Có lẽ nàng biết tình phía sau nên lo lắng. lấy linh quả, nàng đoán lâu lắm cũng qua tháng.

      "Đúng vậy. Thần, Tiểu Hoàng Hậu đúng. Nếu ngươi còn trở về, chỉ sợ đám lão già trong triều đình sinh ." Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần tiễn Lãnh Loan Loan. Thấy bạn tốt luôn luôn lạnh lùng, trước mặt Tiểu Hoàng Hậu lại luôn do dự, xử quyết đoán như thường ngày, nhịn được lắc đầu thở dài.

      "Ừ."

      Dạ Thần gật đầu, mắt vẫn nhìn Lãnh Loan Loan. Dường như muốn đem khuôn mặt phấn nộn của nàng nhớ kỹ trong lòng, an ủi lúc chia ly.

      "Chúng ta ." Lãnh Loan Loan phất tay với . "Trở về nhanh thôi."

      Nhưng trong nháy mắt, vẻ mặt nàng trở nên ngưng trọng. Đôi mắt nhìn Dạ Thần, giọng mang theo úy hiếp.

      "Ngươi ở trong cung phải quản hai mắt của mình. Đừng bị quyến rũ bởi những nữ nhân trang điểm xinh đẹp. Nếu ta trở về biết ngươi làm chuyện có lỗi với ta, cẩn thận ta hưu ngươi!" Nữ nhân hậu cũng ít, rất nhiều lão hoàng đế sau khi thoái vị đều đánh chủ ý lên người Dạ Thần. Biết nàng rời , nên đem đám nữ nhân kia tiến cung.

      "Khục....."

      Nghe được lời uy hiếp của Lãnh Loan Loan, Ninh Phong Cách nhịn được bật cười. oa nhi mới năm sáu tuổi uy hiếp nam tử được vượt tường, xin lỗi, nhịn được cười đến đau bụng. Nhưng cười lại đem tai họa lên người.

      Lãnh Loan Loan lạnh lùng nhìn Ninh Phong Cách cười có hình tượng.

      "Sao vậy? Ninh công tử có ý kiến với lời của bản cung?" Tiểu tử này dám cười nàng.

      ", , ta có ý kiến." Vừa thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Lãnh Loan Loan, Ninh Phong Cách nhanh chóng trả lời.

      "Hừ hừ." Lãnh Loan Loan hừ lạnh, nhíu mi nhìn . "Nếu để ta biết ngươi dám xui khiến Thần của ta thực tiễn cái gì mà 'ba vợ bốn nàng hầu', lúc đó đừng trách ta khách khí. Chờ Ngữ Đồng đem Ninh phủ thành vườn rau, cho ngươi làm dân trồng rau......"

      Ninh Phong Cách mặt trắng bệch. Vườn rau? Dân trồng rau?

      Nghĩ tới hình ảnh như vậy, liền cảm thấy cả người run run. Tiểu Hoàng Hậu này đủ ngoan độc, thể trêu vào. Hối hận lúc trước cái gì ba vợ bốn nàng hầu, giờ tốt rồi, bị Hoàng Hậu nắm thóp.

      "Hoàng Hậu yên tâm, ta dám, tuyệt đối dám."

      Ninh Phong Cách cam đoan với Lãnh Loan Loan, chỉ kém giơ tay ra thề."

      "Có cho ngươi cũng dám." Lãnh Loan Loan hừ lạnh. Sau đó nhìn Dạ Thần, hung hăng .

      "Có nghe , đừng để ta bị cắm sừng." Nam nhân đều có ***, mà thân thể mình còn . Vạn nhất uống say, bị nữ nhân bụng dạ khó lường đặt bẫy làm sao giờ? Nàng có bệnh phiết khích.

      Dạ Thần nghe lời kinh thế hãi tục của Lãnh Loan Loan cũng giận, ngược lại cười nhạt, ôn nhu nhìn nàng, cam đoan.

      "Tuyệt đối có ngày đó."

      "Vậy tốt rồi." Lãnh Loan Loan gật đầu, ánh mắt cũng ôn nhu hơn. "Rất nhanh ta trở về, đến lúc đó cho ngươi kinh hỉ lớn."

      "Kinh hỉ gì?" Ninh Phong Cách xen mồm hỏi.

      "Liên quan gì đến ngươi?" Lãnh Loan Loan bĩu môi, tức giận .

      Ninh Phong Cách sờ mũi, ngoan ngoãn lui ra sau.

      Lãnh Loan Loan từ người Lãnh Huyền Minh xuống, để cho Dạ Thần bế lên, sau đó hai tay cầm mặt , hôn cái vang rất lớn mặt .

      Ninh Phong Cách trợn mắt há mồm. Lãnh Huyền Minh nhìn, Cửu Nhi chưa từng thân thiết với đại ca như thế.

      Lãnh Loan Loan nhìn Dạ Thần, nhàng .

      "Ta đây."

      Dạ Thần bế nàng, sau đó gật đầu, bên tai nàng.

      "Ừ."

      Buông nàng ra, nhìn Lãnh Huyền Minh bế nàng lên xe ngựa, Thủy Dao và Kiếm Ngân Vàng lái xe, đến phía trước, cho đến khi còn thấy gì nữa.

      "Chúng ta cũng thôi."
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 126. Gặp ngân lang

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Ánh nắng tươi sáng, bóng cây lắc lư.

      Ánh nắng chiếu qua rừng cây, chiếu xuống lá cây trong rừng, như có vô số cát bụi.

      chiếc xe ngựa hoa lệ tinh xảo chạy trong rừng. Lái xe là nam nữ. Nam tử có huyết đồng, mái tóc đen phủ đầu vai, thân cẩm y, ngủ quan thâm thúy, khuôn mặt tuấn mỹ như nghiệt. Cả người tản ra khí chất tôn quý, giống người lái xe. Nữ tử mặc bạch y có thể gọi là tuyệt sắc giai nhân. Hai nam nữ tuấn mỹ phi phàm lại lái xe, làm cho người ta tò mò trong kiệu là người nào?

      Đột nhiên màn kiệu bị nhấc lên, lộ ra khuôn mặt nhắn phấn điêu ngọc mài. Đôi mắt sắc bén giống hài đồng bình thường.

      Phía sau nữ oa là thiếu niên tuấn mỹ vô trù mặc lam bào, sợi tóc mềm mại rủ xuống trán, đôi mắt hẹp dài thâm thúy, có thể nhìn ra có tính tình thiếu niên.

      "Bên ngoài im lặng, huynh xem chúng ta có gặp sơn tặc ?"

      Lãnh Loan Loan buông màn kiệu, nhìn Lãnh Huyền Minh. Trong tiểu thuyết có rất nhiều nơi gặp sơn tặc, biết bọn học có 'may mắn' như vậy ?

      "Gặp rất đúng lúc." Lãnh Huyền Minh nhướn mày, cười tà. "Vừa lúc bản thái tử đói bụng, ngụm nuốt bọn họ."

      Lãnh Loan Loan chỉ kém đầu đầy hắc tuyết, Lãnh Huyền Minh này muốn nuốt người khác sao?

      Bánh xe xe ngựa qua nhánh cây, tiếp tục tiếp.

      Đột nhiên, hơi thở trong khí dao động.

      Trước xe ngựa, thân thể Kiếm Ngân Vang và Thủy Dao đồng thời căng thẳng. Hai người liếc nhau, đều biết được có nguy hiểm đến gần nhưng bất động thanh sắc tiếp tục lái xe.

      Trong xe ngựa, Lãnh Loan Loan ngồi trong lòng Lãnh Huyền Minh, khi cảm giác được dao động khác thường, trong mắt xẹt qua tia sáng, cười tà. Tay bé vỗ vỗ Lãnh Huyền Minh, ngăn cho muốn nuốt người ta.

      lát sau, khi xe ngựa sắp xuyên qua rừng rậm, bỗng ánh sáng trắng vọt với phía trước Kiếm Ngân Vang. Hóa ra mục tiêu của bọn họ phải Lãnh Loan Loan mà là Kiếm Ngân Vang.

      Mắt Kiếm Ngân Vang chợt lóe, vươn tay khiến cho ánh sáng kia quay lại. Đồng thời Thủy Dao cũng để xe ngựa dừng lại.

      "Sao vậy?" Lãnh Loan Loan từ trong xe hỏi, đương nhiên nàng và Lãnh Huyền Minh đều nghe được động tĩnh bên ngoài nhưng làm gì, nàng thoải mái dựa vào ngực Lãnh Huyền Minh.

      "Chủ tử, có vài người cản xe ngựa của chúng ta."

      Giọng trong trẻo mà lạnh lùng của Thủy Dao vang lên, nhìn thẳng mấy người kia. Cầm đầu là tên mặc xám y, thắt lưng màu trắng. Tóc bạc, mắt bạc, ánh sáng lạnh lóe ra.

      "Cản xe ngựa?" Lãnh Loan Loan hỏi, như có sức nặng. "Bắt là được." Nhưng lời rất nguy hiểm.

      Vài tên nam tử cản xe ngựa nhíu mày, ngân đồng nam tử yên lặng nhìn Kiếm Ngân Vang, sau đó .

      "Ngâm vương tử, lâu gặp."

      Khi mấy nam tử này xuất , sắc mặt Kiếm Ngân Vang đại biến. Lại nghe thấy gọi Ngâm vương tử, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng, huyết đồng chống lại ngân đồng của , .

      "Ngân lang, ta tái kiến là cái chết của ngươi."

      Nghe được lời của Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao và Lãnh Loan Loan, Lãnh Huyền Minh ở trong xa đều hiểu, hóa ra người đến, , thực là sói biến thành người, là cừu nhân của Kiếm Ngân Vang.

      "Ha ha ha....."

      Ngân lang đột nhiên cười, ngay cả người phía sau cũng cười, châm biếm nhìn Kiếm Ngân Vang. Dường như cười nhạo biết lượng sức.

      "Ngươi nghĩ ngươi giết được ta sao?" Ngân lang dừng cười, đôi mắt mang theo tàn khốc nhìn Kiếm Ngân Vang, mỗi từ mỗi câu đều nhục nhã . "Ngươi nghĩ ngươi còn là vương tử cao cao tại thượng kia sao? Ngươi, tại chỉ là hạ nhân của người khác, có bản gì để giết ta? Ta cho ngươi biết, lần trước giết chết ngươi, hôm nay đừng mơ tưởng có thể trốn thoát."

      Ngân đồng và huyết đồng chạm nhau, hai người đều nghĩ muốn giết đối phương, dùng ánh mắt chém giết.

      Lời của như kim đâm vào lòng mình. Đúng, tại còn là Lang giới Vương tử. Lang giới bị thúc phụ chiếm, ngay cả Phụ vương, Mẫu hậu cũng bị ta dùng quỷ kế hại, chỉ còn chính mình. Trong đầu xẹt qua hình ảnh huyết tinh, huyết đồng như kết thành băng.

      "Rốt cuộc ngươi vẫn là vương tử hay ta mất mạng, chúng ta thử xem biết."

      Kiếm Ngân Vang giương tay, phút chốc, bảo kiếm lên tay .

      Ngân lang nhíu mi, từ trong áo bào xuất cây kiếm sắc bén.

      Hai người cầm kiếm, sắp đánh nhau.

      Đột nhiên, cửa xe ngựa bị mở ra, Lãnh Huyền Minh ôm Lãnh Loan Loan đứng dậy.

      "Đợi ....."



      Chương 127. Huyết Lang tộc

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Đột nhiên cửa xe ngựa mở ra, Lãnh Huyền Minh ôm Lãnh Loan Loan đứng dậy.

      "Đợi ....."

      "Tham kiến chủ tử, Thái tử."

      Kiếm Ngân Vang và Thủy Dao thấy Lãnh Loan Loan và Lãnh Huyền Minh, hành lễ với hai người.

      "Ừ.'' Lãnh Loan Loan gật đầu, nhìn qua đám người ngân lang, hiểu mấy người này cảm nhận hơi thở của Kiếm Ngân Vang nên xuất .

      "Sao thế này?" Nàng nhìn Kiếm Ngân Vang, thấy huyết đồng cừu hận như lửa đỏ thiêu đốt, khiến huyết đồng càng thêm sáng.

      "Chủ tử, hạ độc ta."

      Kiếm Ngân Vang oán hận , bảo kiếm cầm trong tay chỉ ngân lang. Cừu hận trong huyết đồng ngừng bắn ra tới chỗ ngân lang. Uổng công trước kia coi ngân lang như huynh đệ, ngờ cấu kết với hoàng thúc bán đứng mình, hại chết Phụ vương, Mẫu hậu, hạ độc mình......

      Khi thấy Lãnh Huyền Minh và Lãnh Loan Loan đột nhiên xuất , ngân lang sửng sốt. Sau khi nghe Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang hành lễ với hai người, còn gọi Lãnh Loan Loan là chủ tử, lại thêm ngạc nhiên. Bất qua cảm giác hơi thở của người Lãnh Loan Loan, trong lòng nhàng thở ra, nghĩ rằng Lãnh Loan Loan chỉ là nhân loại có thân phận tôn quý chút, nhìn bộ dáng thấp bé của nàng cảm thấy khinh miệt.

      "Vậy sao?" Lãnh Loan Loan nhìn nhìn ngân lang, nam nhân dung mạo tuấn mỹ, thân hình cao lớn, nhưng trong ngân đồng lộ ra dã tâm của , vì quyền lợi từ thủ đoạn. bán đứng Kiếm Ngân Vang có lẽ cũng vì đó.

      "Nhớ ta ?" Nàng ngẩng đầu, trong mắt xẹt qua tia sáng lạnh. "Ta giúp ngươi báo thù."

      "Ha ha ha....."

      Nghe lời của Lãnh Loan Loan, ngân lang đột nhiên cười to. Tiếng cười vang dội quanh quẩn trong rừng. Khiến đàn chim bay . Vài sợi tóc bạc cũng theo động tác của mà rung động.

      "Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi mà cũng đòi giết ta sao?" Dừng cười, nhướn mày cười tà nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Nhưng ra, bộ dáng ngươi phấn nộn, bằng làm đồ ăn cho ta, có thể cống hiến vì ta."

      "Ha ha ha...."

      "Nhìn nàng da mịn thịt mềm, nhất định ăn rất ngon."

      Ngân lang dứt lời, mấy người phía sau cũng phụ họa cười ha ha, có người còn liếm môi, ánh mắt tà ác nhìn chằm chằm nàng, dường như muốn nuốt nàng vào bụng.

      "Lớn mật....."

      "Làm càn....."

      Kiếm Ngân Vang và Lãnh Huyền Minh đồng thời , huyết đồng, bích đồng nhìn chằm chằm người nọ. Dám đánh chủ ý lên người chủ nhân/Cửu Nhi, giết!

      "Con sói chết tiệt, bản thái tử ngụm nuốt ngươi!"

      Lãnh Huyền Minh quát, giơ tay, định biến về nguyên hình.

      "Ca ca......" Lãnh Loan Loan vươn ta ngăn Lãnh Huyền Minh nổi trận lôi đình, lắc đầu, thản nhiên . "Bọn họ đáng để huynh xuất thủ." đám trâu nhảy nhót, cần lo lắng.

      "Nhưng bọn họ dám bất kính với muội."

      Lãnh Loan Loan nhìn chằm chằm ngân lang. Muốn nuốt muội muội bảo bối của , trước đó ngụm nuốt bọn họ. Hừ, xem mấy con sói này pháp lực cũng cao. Dám đấu với xà ngàn năm như , muốn chết.

      " sao, chỉ là mấy con chó, a , mấy con sói nổi điên thôi."

      Lãnh Loan Loan khoát tay. phải nàng báo thù, nhưng nuốt bọn họ tốn nhiều sức, nàng còn nhiều chiêu để đối phó với họ hơn.

      "Ngâm, ngươi có muốn về Tuyết Lang tộc ?"

      Lãnh Loan Loan nhìn Kiếm Ngân Vang vẻ mặt cừu hận. Nếu đụng phải cừu nhân của , bằng cùng nhau về Tuyết Lang tộc lấy lại những gì mất, sau đó về Xà giới tìm linh quả.

      Kiếm Ngân Vang sửng sốt, ngờ Lãnh Loan Loan về Tuyết Lang tộc. Trong đầu xẹt qua hình ảnh của tộc, đương nhiên muốn về nhưng tại Tuyết Lang tộc đều bị hoàng thúc khống chế, trở về có thể làm gì, chỉ sợ chui đầu vào lưới.

      "Nếu ngươi muốn , chúng ta cùng ngươi." Lãnh Loan Loan tiếp, cười yếu ớt. "Ngươi cần băn khoăn có người gây bất lợi với ngươi, ta là chủ tử của ngươi, đương nhiên bảo hộ ngươi chu toàn, cũng bào thù cho ngươi. Lần này gặp cừu nhân của ngươi, bằng giải quyết tất cả......"

      Lãnh Loan Loan thản nhiên , nhưng trong giọng lộ ra vẻ thong dong, tự tin, như mọi thứ ở trong tay nàng. Chỉ cần nàng muốn là được. Khí thế như vậy khiến cho đám người ngân lang sửng sốt, bắt đầu ý thức được sai lầm rồi, tiểu nữ oa này đâu phải là hài đồng bình thường. Tuyết Lang tộc Nhị Vương tử luôn luôn lãnh ngạo lại cúi đầu xưng thần với nàng.

      "Được."

      "Vậy cho bọn họ cùng." Lãnh Loan Loan nhàng quét qua đám người ngân lang, sau đó giương tay, bọn họ chưa kịp phản ứng cử động được.

      Ngân lang kinh hãi nhìn Lãnh Loan Loan, dám tin tưởng.

      "Ngươi......"

      Lãnh Loan Loan liếc bọn họ cái, với Kiếm Ngân Vang.

      "Trói bọn họ để sau xe ngựa kéo ."

      "Vâng."

      Kiếm Ngân Vang giơ tay, vòng dây thừng xuất . Sau đó trói lại mấy người kia, lại kéo dây thừng, thèm nhìn ánh mắt phẫn hận của mấy ngươi kia, trói ở sau xe ngựa."

      " thôi."

      Lãnh Loan Loan giương tay, cùng Lãnh Huyền Minh vào xe.

      Kiếm Ngân Vang nhảy lên cạnh Thủy Dao, giục ngựa, xe ngựa chạy nhanh lên, kéo mấy ngươi phía sau, tới Tuyết Lang tộc.
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 128. Lang tộc Lạc vương

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Tuyết Lang tộc

      Trời xanh mây trắng, cảnh như thảo nguyên, cỏ xanh theo gió lay động. Bốn phía thảo nguyên, cung điện cao thấp theo sơn thế xây, nhìn từ xa rất đồ sộ.

      đỉnh núi, toàn cung điện kim bích huy hoàng càng đáng chú ý, như ngón núi cao độc. Chỗ cũng điện này là hoàng cung Tuyết Lang tộc. Sau Lang tộc Lạc vương cấu kết với ngươi thân tín bên người của Lang Vương, hại chết Lang Vương, sau đó trở thành tân chủ nhân của cung điện này.

      Cung điện hoa lệ, ánh mặt trời chiếu xuống hoa văn tỏa ra ánh sáng ngọc sáng, như vô số bảo thạch chói mắt người xem.

      Trong cung điện, nam tử mặc hoàng bào ngồi ghế, tay cầm quyển sách, mi nhíu lại, ngũ quan thâm thúy như đao phủ tạo hình, đôi mắt hẹp dài lạnh như băng, mũi thẳng, môi mỏng, khiến cho người ta cảm thấy lạnh như băng, còn có trầm.

      "Vương thượng, nô tài có việc bẩm báo."

      Ngoài cửa cung điện truyền đến giọng như máy móc phát ra, đông cứng, bén nhọn.

      Nam tử sửng sốt, sau đó dời ánh mắt, nhìn về phía cánh cửa, thản nhiên .

      "Vào ."

      Vừa dứt lời bóng dáng màu đen vào. Ngũ quan bình thản, chỉ có ánh mắt sắc bén làm cho người ta cảm giác phải người bình thường.

      "Tham kiến Vương thượng."

      Nam tử đứng giữa cung điện, quỳ xuống với nam nhân ngồi ghế.

      "Đứng lên .'' Người được gọi là Vương thượng là Lang tộc Lạc vương gia, cũng là người đoạt đế vị của Lang Vương. vẫy tay với nam tử quỳ mặt đất, đôi mắt lạnh lùng nhìn ta.

      "Tạ Vương thượng." Hắc y nam tử đứng dậy.

      "Hồi Vương thượng, thuộc hạ nhận được tin tức, Nhị vương tử trở lại."

      Nam tử cúi đầu thản nhiên hồi báo.

      "Cái gì?" Lạc vương nhìn lên, tóc vai rung động, ánh mắt nhìn thẳng hắc y nam tử.

      "Tin tức chính xác chứ?"

      phải bị ngân lang hạ độc sao? Đúng hạn, độc phát tác chết, sao còn có thể trở về? Huống chi biết về là chịu chết. Lạc vương suy nghĩ, hoài nghi tin tức.

      "Chính xác." Hắc y nam tử gật đầu đáp.

      Lạc vương híp mắt, trong mắt xẹt qua tia lãnh khốc. còn dám trở về? Tốt lắm, lần này tuyệt đối buông tha cho . Diệt cỏ phải diệt tận gốc. Tuyệt đối thể để trốn thoát.

      "Xem thế nào rồi, phái người giám thị."

      Nhìn ra ngoài cửa sổ, chất nhi thân ái, thúc thúc tự thân 'chiếu cố' chất nhi.

      "Vâng." Hắc y nhân gật đầu lĩnh mệnh. Sau đó lại ngẩng đầu, chần chờ nhìn Lạc vương, muốn lại thôi, dường như có chuyện muốn .

      "Còn chuyện gì?" Lạc vương nhìn , mi nhíu lên.

      "Hồi vương thượng, hình như ngân lang bị Nhị hoàng tử bắt được." Hắc y nhân thấy vẻ mặt của , biết Lạc vương sắp tức giận nhanh chóng .

      "Cái gì?'' Lạc vương nhíu mày, lạnh lùng nhìn . "Sao lại bị bắt? , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? phải ngân lang ở trong tộc sao?" Tuy rằng ngân lang kia giúp chiếm được vương vị nhưng biết ngân lang cũng có dã tâm. ta vì quyền thế bán đứng bằng hữu là Kiếm Ngân Vang, ngày khác có thể bán đứng mình. Lần này đuổi theo , để nếm mùi đau khổ, để quên thân phận của mình.

      "Hồi Vương thượng, biết từ nơi nào ngân lang biết tung tích Nhị Hoàng tử, lén phái người bắt , cho nên mới bị Nhị Hoàng tử bắt ." Hắc y nhân thản nhiên trả lời.

      Lạc vương hừ lạnh trong lòng, muốn dùng Kiếm Ngân Vang để lĩnh thưởng với mình sao? Quả nhiên ngu xuẩn. Bất quá coi khinh chất nhi, trúng độc vẫn có thể bắt ngân lang, bây giờ còn dám hồi tộc, chẳng lẽ có người giúp ? Nhíu mi, ngẩng đầu hỏi hắc y nhân.

      "Có biết ai trở về cùng Nhị Hoàng tử ?"

      "Hồi Vương thượng, theo tin tức, cùng Nhị Hoàng tử hồi Tuyết Lang tộc có bạch y nữ tử, hơn nữa còn nam tử và nữ oa bộ dáng năm sáu tuổi." Hắc y nhân đáp.

      "Xem ra là mấy người đó đều đến đây."

      Lạc vương ngồi vào ghế, tay vuốt cằm, híp mắt lại, chẳng lẽ bọn họ là người 'chất nhi ngoan' tìm giúp đỡ sao? Hừ, muốn nhìn xem 'chất nhi ngoan' có thể mời người thế nào đến giúp đỡ . Ngẩng đầu nhìn hắc y nam tử, phân phó.

      " cần tìm hiểu, đội thị vệ thiết kỵ cùng trẫm nghênh đón Nhị Hoàng tử của chúng ta hồi cung."

      'Chất nhi ngoan', hoàng thúc tự mình đón tiếp cháu!

      "Vâng, Vương thượng." Hắc y nhân gật đầu, xoay người rời .

      Cung điện to như vậy lại tĩnh lặng, gió từ ngoài thổi qua cửa sổ, lá cây ngoài cung phát ra tiếng sàn sạt, phảng phất như có người nức nở khóc.....

      Lạc vương đứng lên, xuống cầu thang xây bằng cẩm thạch, đứng bên cửa sổ, nhìn toàn bộ lãnh thổ của Tuyết Lang tộc, cười nhạt, trong lòng lạnh lùng .

      Phụ vương, người có từng hối hận khi đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hoàng huynh ? Nhưng dù thế nào, cuối cùng Tuyết Lang tộc vẫn rơi vào tay ta. Cũng chỉ có ta mới có thể phát triển Tuyết Lang tộc. Người nhìn , ở trời nhìn , nhìn xem ta làm thế nào để nhà hoàng huynh đoàn tụ với người, ha ha ha......



      Chương 129. Gặp lại cừu nhân hận đỏ mắt [Thượng]

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Xe ngựa vào lãnh địa Tuyết Lang tộc, Kiếm Ngân Vang nhìn nơi quen thuộc kích động gì. Tuy chỉ rời mấy tháng mà có cảm giác chia lìa mấy đời. Kích động nhìn, hận thù trong lòng cũng sâu hơn. Dù mấy tháng vẫn gạt bỏ được hình ảnh huyết tinh kia. Chỉ cần nghĩ tới chuyện phụ mẫu chết thảm, hận thể lập tức chính tay đâm chết cừu nhân hại chết thân nhân......

      Xe ngựa dừng lại, gió thổi vào mặt càng lớn, có chút cảm giác đau đớn mặt.

      "Ngâm, đến rồi à?"

      Trong xe ngựa truyền đến giọng của Lãnh Loan Loan, nàng vừa tỉnh ngủ. Bên cạnh nàng, Lãnh Huyền Minh cũng vừa tỉnh, lộ ra vẻ mị mê người......

      "Vâng, chủ tử."

      Kiếm Ngân Vang áp chế hận ý trong lòng, xuống ngựa, cùng Thủy Dao phải trái mở cửa xe.

      Lãnh Huyền Minh ôm Lãnh Loan Loan ra, nhìn trời xanh mây trắng, ánh mắt bỗng sáng lên, trong lòng có cảm giác là lạ.

      Lãnh Loan Loan nhìn cảnh tượng trước mắt, nhớ tới câu thơ trong sách giáo khoa, thản nhiên ngâm.

      "Trời xanh, mây mờ mịt, gió thổi gặp ngưu dương......" Đáng tiếc nơi này có ngưu dương, nếu phong cảnh thêm đồ sộ. Nhưng cho dù có cũng bị sói ăn đến xương cốt cũng còn.

      "Hay cho trời xanh, mây mờ mịt." Lãnh Huyền Minh nghe thấy muội muội bảo bối của mình ngâm được câu thơ hay như vậy, tán thưởng. Cúi đầu nhìn nàng. Quả nhiên Cửu Nhi mất trí nhớ lại khác xưa, chẳng những tính nết thay đổi còn có khả năng đặc biệt. Trước kia Cửu Nhi cũng có phong thái tầm thường nhưng là xinh đẹp thanh nhã. tại Cửu Nhi như đại bàng to lớn, khí thế.

      Lãnh Loan Loan cười , cảm thụ khí tươi mát ở đây. Hồng y theo gió tung bay, sợi tóc đen, nàng như hồng y tiểu tiên nữ bay lên trời. Chuông bạc cổ tay theo tiếng gió phát ra tiếng dễ nghe, ở thảo nguyên tiếng chuông vang vọng.

      "Chúng ta nên đâu?"

      Nàng nhìn bốn phía, tất cả đều mảnh xanh biếc. Chỉ có tòa nhà ngọn núi xa xa, hình dạng cũng bình thường, nếu ở đại chắc chắn trở thành tác phẩm có chủ.

      "Nơi đó....."

      Kiếm Ngân Vang chỉ, Lãnh Huyền Minh, Lãnh Loan Loan, Thủy Dao nhìn theo tay , quả nhiên thấy cầu thang dài theo núi uốn lượn.

      "Kỳ diệu, quả nhiên kỳ diệu."

      Lãnh Huyền Minh vuốt cằm, trong mắt có chút sợ hãi mà than, quả nhiên Tuyết Lang tộc khác với Xà giới. Nếu Xà giới hoa lệ, vậy Tuyết Lang tộc bao la hùng vĩ. Mỗi nơi đều thể ra, cao ngạo như loài sói.

      "Mang theo cả mấy người sói sau xe nữa, thôi."

      Lãnh Loan Loan giơ tay, . Nếu đến nơi này nên xem đầu sỏ hại Kiếm Ngân Vang trúng độc.

      Kiếm Ngân Vang nghe vậy gật đầu, đến sau xe ngựa.

      Sau xe ngựa, ngân lang và thủ hạ của sớm vì bị xe ngựa kéo đường mà biến thành bộ dáng quần áo rách nát, vết thương chồng chất, kiệt sức nhắm mắt lại. Nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu mở to mắt, trong mắt đầy hận ý trừng Kiếm Ngân Vang đến trước mặt mình, nếu ánh mắt có thể giết người, Kiếm Ngân Vang sớm chết dưới ánh mắt của .

      Kiếm Ngân Vang đón ánh mắt của , hận ý trong mắt thiếu so với ta. Nếu ngày đó ngân lang hạ độc mình, sao có thể cứu phụ vương mẫu hậu, sao lại có thể trơ mắt nhìn thân nhân chết thảm dưới tay người khác, cũng bị người ta coi là hàng hóa mua bán. Nếu gặp được chủ tử, chắc cũng đoàn tụ với phụ hoàng, mẫu hậu rồi.

      Nghĩ thế, tay điểm huyệt ngân lang và thủ hạ của , kéo dây thừng từ sau xe ngựa, trói mấy người vào chỗ, như lôi kéo phạm nhân.

      "Chủ tử, thôi."

      Lãnh Loan Loan gật đầu, được Lãnh Huyền Minh ôm theo Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao sau cùng.

      Đoàn người qua thảo nguyên, bước cầu thang dài. Từng bước , càng lên cao, cảnh trí càng thêm trống trải.

      Lãnh Loan Loan mím môi, nhìn thảo nguyên vô tận, có cảm giác du lịch.

      Gió thổi, thảo nguyên như hải triều cuồn cuộn. Y phục mấy người bay bay, bộ cầu thang, từ xa nhìn lại có cảm giác là tiên nhân.

      Đột nhiên mấy người mi nhíu lại, cảm giác được hơi thở khác thường tới gần.

      Lãnh Loan Loan và Kiếm Ngân Vàng liếc nhau, chỉ sợ cừu nhân của xuất trước.

      Kiếm Ngân Vang kéo ngân lang nhanh. Huyết đồng nhìn phía trước, như có hỏa diễm toát ra. Cả người căng thẳng tiết lộ trạng thái tại của , đó là cảnh giới cao khi chuẩn bị đánh nhau.....

      luồng gió thổi qua, vạn vật như yên lặng. Đột nhiên phía trước xuất cỗ kiệu màu vàng, dưới ánh mặt trời như kim sơn. Bốn nam tử nâng kiệu đều mặc y, đều cột tóc như nhau, khuôn mặt giống nhau như đúc, là từ bào thai.

      Khi cỗ kiệu xuất , hàn khí người Kiếm Ngân Vang càng khiến người ta run sợ. Ngược lại, ngân lang như nhìn thấy cứu tinh, đôi mắt như phát ra ánh sáng, hô to.

      "Vương thượng......"
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :