1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi (193) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 110. Biến thành tức phụ ngoan ngoãn sao?
      Editor: Ngọc Nguyệt

      Mưa, biết từ bao giờ ngừng.

      Giọt nước trong suốt dính cỏ cây.

      Trời đất như được tẩy rửa sau cơn mưa.

      Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan theo ma ma, hành lang yên tĩnh, sân hoang vắng. Dưới mái hiên, cung nữ thân lục sắc ngồm xổm, trước mặt nàng là cái sọt to, trong đó là đống quần áo.

      "Hoàng Thượng giá lâm, Hoàng Hậu giá lâm."

      Thái giám bên cạnh Dạ Thần . Giọng bén nhọn như tiếng từ thủy tinh phát ra, quanh quẩn trong khu viện lạnh lẽo.

      Cung nữ sửng sốt, sau đó chậm rãi quay lại.

      Dạ Thần ngẩn ra, cung nữ kia lại là Kỉ Thanh Ngữ. Đồng tử màu tím nhìn qua khuôn mặt gầy, tái nhợt, có chút kinh ngạc. Chỉ là mấy tháng, Ngữ quận chúa cao quý tao nhã trở thành thôn phụ. Mái tóc rối, quần áo cũ, đôi mắt sáng ngời giờ chỉ có hờ hững, còn có vài phần tuyệt vọng. Trong lòng thở dài, tin nàng ta được giáo huấn.

      Lãnh Loan Loan dương mi nhìn Kỉ Thanh Ngữ, sau khi thấy bộ dáng của nàng, vừa lòng gật đầu. Tuy tại nhìn khổ sở, có tinh thần, nhưng nhìn thuận mắt hơn trước kia.

      Kỉ Thanh Ngữ nghe đến Hoàng đế, Hoàng hậu giá lâm, rất kinh ngạc. Dù sao tân đế mới đăng cơ vài ngày, nghĩ tới bọn họ lại xuất ở đây. Khi nghe được tin Thái Thượng Hoàng thoái vị, Thái Tử đăng cơ, nàng rất kinh sợ. Mặc dù xảy ra chuyện gì nhưng nàng biết, tiểu Thái tử phi trở thành Hoàng Hậu lại càng thể trêu vào, mà nàng lại cố tình phái người ám sát nàng, chỉ sợ nàng tra tấn mình đến chết, nàng cũng chạy thoát. Trong khoảng thời gian này, các cung nữ, ma ma đều chèn ép nàng, nàng chịu khổ rất nhiều.

      tại nhìn hai người, Dạ Thần mặt long bào, càng thêm cao quý. Mà vẫn thân thiết ôm lấy tiểu nha đầu kia. Nàng thân huyết y, búi song kế, trân châu sáng bóng chán, bộ dáng hơi kiêu căng nhìn mình.

      "To gan, thấy Hoàng Thượng, Hoàng Hậu mà quỳ?"

      Nhìn Kỉ Thanh Ngữ vô lễ, nhìn thẳng Hoàng Đế, Hoàng Hậu, ma ma sợ tới mức thiếu chút nữa chân nhũn ra. Nha đầu chết tiệt kia luôn an phận, muốn hại chết người ở đây sao? Tiến lên vài bước, khiến mặt Kỉ Thanh Ngữ lệch sang bên.

      "Được rồi, ngươi lui xuống ."

      Thấy Kỉ Thanh Ngữ bị ma ma đánh, Lãnh Loan Loan thản nhiên phất tay. Có lẽ Kỉ Thanh Ngữ bị người ở khu giặt quần áo này ức hiếp ít lần, nếu , sao nàng ta có thể nhu thuận như vậy. Phải, nhu thuận. Nhìn xem bộ dáng của nàng ta, ràng biến thành bộ dáng tiểu tức phụ nhu nhược.

      "Vâng, nô tỳ xin cáo lui."

      Ma ma biết tân đế, tân hậu muốn làm gì. Tuy rất muốn ở lại để xem nhưng bà chỉ là nô tỳ, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

      khí ẩm ướt nhưng cũng tươi mát.

      Ma ma khỏi, trong viện cũng vẫn yên tĩnh.

      Kỉ Thanh Ngữ chờ đợi, Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan gì. Tuy rất khó để hình dung ra nữ tử bị khinh bỉ này cùng biểu muội từng quấn quýt lấy , nhưng biết đó là nàng. Nhớ tới lời của Cửu Nhi phải gả nàng ta ra ngoài, xem ra là chủ ý tốt. tại tính tình nàng sửa lại ít, có lẽ hoàn cảnh mới, cuộc sống mới khiến nàng càng học thay đổi mình, lục đục, có được hạnh phúc của bản thân.

      "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu."

      Khi mọi người nghĩ Kỉ Thanh Ngữ choáng váng, nàng đột nhiên nhu thuận hành lễ với Dạ Thần và Lãnh Loan Loan. Bộ dáng khiến người khác lắp bắp kinh hãi, ngay cả thái giám cũng hai mặt nhìn nhau.

      "Đứng lên ." Dạ Thần phất tay, .

      "Tạ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu."

      Kỉ Thanh Ngữ đứng dậy, cúi đầu, trán sợi tóc che khuất ánh mắt nàng, khiến người ta suy nghĩ của nàng.

      Lãnh Loan Loan nhìn nàng, thản nhiên mở miệng.

      ''Kỉ Thanh Ngữ, hôm nay chúng ta tới là để thả ngươi ra ngoài."

      "Thả ra ngoài?" Lời của Lãnh Loan Loan làm Kỉ Thanh Ngữ ngẩng đầu lên, sợi tóc của khẽ vung, ánh mắt bình tĩnh cũng có dao động, kinh hỉ và khó tin.

      "Đúng vậy." Dạ Thần gật đầu. "Thái hậu hy vọng trẫm hạ chỉ cho ngươi thoát khỏi thân phận nô lệ."

      "Bác?"

      Trong đôi mắt Kỉ Thanh Ngữ có chút nước mắt, ngờ bác vẫn nhớ tới mình. từng nàng còn tưởng bác quên nàng, lo cho nàng, để mặc nàng tại nơi này làm nô lệ, chịu khi dễ của người khác. Nhưng giờ nàng biết, bác vẫn đau cho mình.

      Lãnh Loan Loan nhìn ánh mắt Kỉ Thanh Ngữ, ngẩng đầu nhìn Dạ Thần cũng vừa nhìn lại. Gật đầu, bắt đầu tuyên chỉ.

      Dạ Thần gật đầu, vẫy tay với thái giám.

      Thái giám hiểu ý, lấy ra thánh chỉ viết, với Kỉ Thanh Ngữ.

      "Tội nữ Kỉ Thanh Ngữ tiếp chỉ."

      Kỉ Thanh Ngữ sửng sốt, sau đó quỳ xuống.

      "Tội nữ Kỉ Thanh Ngữ tiếp chỉ."

      "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Xét thấy tội nữ Kỉ Thanh Ngữ hối cải, đặc biệt khôi phục lại thân phận quận chúa. Tứ hôn với Công Bộ Thượng Thư đại công tử, chọn ngày tốt thành hôn. Khâm thử."

      Kỉ Thanh Ngữ ngây ngẩn cả người, ngây ngốc nhìn bọn họ.

      "Quận chúa, còn mau tạ ơn?" Thái giám nhìn nàng, nhắc nhở .

      "Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."




      Chương 111. Tặng mỹ nữ

      Editor: Ngọc Nguyệt

      Kỉ Thanh Ngữ xuất giá.

      Hoàng Thái Hậu tuy thấy kết quả này vẹn toàn nhưng cũng hiểu đây là nhượng bộ duy nhất của Lãnh Loan Loan.

      Đối với chuyện tứ hôn, Kỉ Thanh Ngữ kịch liệt phản đối, ngược lại bình tĩnh tiếp nhận. Thậm chí phụ thân sủng ái nàng nhất chết , nàng cũng bi thương quá. Vài ngày sau khi canh giữ cho phụ thân, nàng bình tĩnh nhận an bài.

      Ngược lại, Dạ Thần cảm thấy bất khả tư nghị, chỉ cảm thấy biến hóa của Kỉ Thanh Ngữ quá lớn.

      Lãnh Loan Loan cười, bọn họ sao có thể hiểu tuyệt vọng của người trải qua cảm giác từ thiên đường rơi xuống đại ngục chứ. Huống chi Kỉ Thanh Ngữ cũng chỉ là nữ tử, nữ tử bị làm hư, năng lực của nàng càng thấp. Nàng ta phải là nghĩ thông suốt, mà theo bản năng, cho rằng mình thể hạnh phúc, chỉ có thể theo số mệnh. Bất quá như vậy cũng tốt, giảm phiền phức.

      Thân hình nho ngồi vắt chân ghế, mắt to híp lại, hưởng thụ cung nữ đằng sau quạt.

      Ánh nắng theo cửa sổ chiếu vào, ánh sáng mang đến cảm giác ấm áp.

      Gió thổi, rèm lay động.

      Sau bàn, Dạ Thần nhíu mi phê tấu chương. Khuôn mặt tuấn mỹ, vẻ mặt nghiêm túc, chọc người thưởng thức.

      Nam nhân này, rất đẹp!

      Hai người lẳng lặng trong thư phòng, khí ấm áp.

      "Hoàng Thượng...."

      Ngoài cửa vang lên tiếng của thái giám Tiểu Bố Đinh.

      Dạ Thần ngẩng đầu, nhìn Lãnh Loan Loan ở bên, thấy nàng híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ, khẽ cười, thản nhiên .

      "Vào ."

      Tiểu Bố Đinh đến, nửa quỳ, hành lễ.

      "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."

      "Ừ." Dạ Thần gật đầu, khẽ nâng cằm, nhìn .

      "Có chuyện gì?"

      "Bẩm Hoàng Thượng, Ninh công tử phái người đưa tới phong thư." Tiểu Bố Đinh đáp, đem thư dâng lên.

      "Hửm?" Dạ Thần lấy thư, lấy tờ giấy từ trong phong thư ra, vừa nhìn thấy vẻ mặt có chút kinh ngạc, sau đó là xin lỗi.

      "Sao vậy?" biết bao lâu, Lãnh Loan Loan mở mắt, nhìn Dạ Thần hỏi.

      "Các ngươi lui xuống trước ." Dạ Thần phất tay với Tiểu Bố Đinh và cung nữ.

      "Nô tài cáo lui."

      "Nô tỳ cáo lui."

      Tiểu Bố Đinh, cung nữ thi lễ, rời .

      Lãnh Loan Loan lên, ngồi vào trong lòng Dạ Thần, thân hình ở trước , lấy thứ tay , khóe môi khẽ nhếch, trong mắt có vài phần hứng thú.

      "Hóa ra là sinh thần của Ninh Phong Cách."

      "Phải." Nhắc tới chuyện này làm Dạ Thần có chút áy náy. "Mấy ngày nay vì chuyện đăng cơ, cho nên quên sinh nhật của Ninh Phong Cách." Vừa đăng cơ, công việc bề bộn.

      " sao, phải cũng đưa thiếp mời đó thôi." Lãnh Loan Loan giơ thư lên, khóe môi giữ độ cong xinh đẹp.

      "Chúng ta chọn quà cho ." Hoàng đế, Hoàng hậu tự mình chọn quà cho , là có vinh hạnh. Bất quá nhiều ngày nay nàng cũng buồn chán, muốn ra cung, đúng lúc.

      "Ừ." Dạ Thần gật đầu. "Ngày mai sinh nhật, ta sai người chuẩn bị."

      " cần." Lãnh Loan Loan lắc đầu, giảo hoạt cười. Ngẩng đầu, nhìn Dạ Thần.

      "Ninh Phong Các thành thân chưa?"

      "Chưa." Dạ Thần lắc đầu. Nhìn Lãnh Loan Loan, phải là Cửu Nhi nghiện an bài nhân duyên người ta, lại muốn tứ hôn cho Ninh Phong Cách chứ? trừng mắt, nếu như vậy, chỉ sợ Ninh Phong Cách cao hứng, mà còn tức muốn chết.

      " có thị thiếp ?" Lãnh Loan Loan quản ý nghĩ của Dạ Thần, tiếp tục hỏi.

      "Có." Dạ Thần gật đầu, Nguyệt Diễm thủ phủ đương nhiên ngay cả thị thiếp cũng có.

      "Ngươi xem, chúng ta tặng cho mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, có vui vẻ ?" Lãnh Loan Loan giảo hoạt cười, kỳ trong lòng sớm biết phản ứng của Ninh Phong Cách.

      "." Dạ Thần thành thực đáp, lúc sau cười. " tức giận." Tuy Phong Cách luôn la hét nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, nhưng trời mới biết chán ghét bao nhiêu khi bị nữ nhân dây dưa. Tuy trong phủ cũng có dưỡng thị thiếp, nhưng dù sao nam nhân cũng có ***, cần giải tỏa. Có hai thị thiếp là chuyện bình thường. Mà nếu mình gặp Cửu Nhi, có lẽ cũng giống người khác.

      "Ha ha a....." Lãnh Loan Loan cười, nàng muốn thấy bộ dáng khi tức giận của . Ai bảo hôm đó tẩy não Thần, cái gì mà nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, lại dám xui khiến Thần tìm nữ nhân khác, hừ hừ, nàng đáp lễ .

      Dạ Thần nghe tiếng cười của Lãnh Loan Loan, run lên. biết Cửu Nhi muốn chỉnh Phong Cách, tuy đồng tình với Phong Cách, nhưng chỉ có thể đồng tình mà thôi.

      "Ta quyết định...." Lãnh Loan Loan vỗ tay, tà ác cười. "Tuyển tuyệt sắc đại mỹ nữ tặng cho ." Mỹ nhân đủ, còn phải là mỹ nhân đặc biêt cho . Hắc hắc.

      "... ..."

      Dạ Thần nhìn vẻ mặt tươi cười đùa dai của Lãnh Loan Loan, chỉ có thể cầu phúc cho bằng hữu trong lòng.

      Phong Cách, ngươi tự cầu phúc !
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 112. Sinh nhật của Ninh Phong Cách [Thượng]

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Ánh nắng tươi sáng, trời mây.

      Có người , sinh nhật mà trời tốt, năm đó cũng tốt.

      Ngoài Nguyệt Diễm hoàng thành, tòa nhà Thủ phủ sừng sững, rộng lớn, trước của có hai con sư tử bằng đá yên lặng nhìn tân khách, uy phong lẫm liệt.

      Cạnh cửa là Trướng Phòng tiên sinh ghi chép lại những người tặng lễ vật. Bên cạnh là hai gã sai vặt, phụ trách lấy hạ lễ.

      Từ đại môn, Ninh Phong Cách ra. thân lam y, y phục thêu vài chữ phúc lộc thọ. Tóc đen được quấn lại bằng trâm ngọc bích, khuôn mặt tuấn tú mang theo ý cười, chắp tay cảm tạ tân khách, phân phó gã sai vặt dẫn khách đến đại sảnh.....

      lát sau, chiếc xe ngựa hoa lệ đứng trước của Ninh phủ. Từ cửa sổ lộ ra khuôn mặt phấn nộn đáng của nữ oa nhi , còn có nam tử phía sau.

      Ánh mắt hai người qua cửa sổ nhìn Ninh Phong cách, cười nhạt.

      Sau khi Ninh Phong Cách nhìn thấy hai người trong xe, lập tức nhanh qua đó.

      Cửa xe mở, nam tử trẻ tuổi ôm tiểu oa nhi bước ra. Khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế bất phàm khiến tân khách chú ý, đột nhiên có người cả kinh, nhận ra người nọ chính là Đương kim Thánh Thượng. Mà tiểu oa nhi kia chắc chắn là sáu tuổi tiểu Hoàng Hậu. Bước nhanh đến trước xe ngựa, lập tức quỳ xuống hô to:

      "Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."

      Tân khách vừa nghe người nọ hô đều ngây ngốc, người đến là Hoàng Thượng, Hoàng Hậu sao? Ánh mắt đều hướng về phía chủ nhân hôm nay, Ninh Phong Cách.

      Ninh Phong Cách khóe miệng co giật, người này đúng là nhanh miệng. Bây giờ làm sao đây? Ngẩng đầu nhìn Dạ Thần và Lãnh Loan Loan, thấy hai người cũng để ý, quỳ xuống hô:

      "Thảo dân Ninh Phong Cách cung nghênh Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương thánh giá."

      Mọi người nhìn lên, đúng là Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương. Đồng loạt quỳ xuống, hô.

      "Thảo dân tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu."

      Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan từ xe ngựa xuống, y phục đỏ tía, viền vàng, thắt lưng khảm ngọc bích, cả người hơi thở tôn quý. giơ tay với mọi người, :

      "Đứng lên ."

      "Tạ Hoàng Thượng."

      Tất cả mọi người đứng lên, lại cúi đầu, biết làm sao.

      Ninh Phong Cách thấy tân khách đều thấy khó xử, cười nhạt.

      "Hoàng Thượng, Hoàng Hậu có thể đến, thảo dân vạn phần vinh hạnh. Mời Hoàng Thượng, Hoàng Hậu vào." xong đứng ở cạnh Dạ Thần, Lãnh Loan Loan, làm tư thế mời.

      Lãnh Loan Loan liếc cái, trong lòng trợn mắt. Thằng nhãi này đúng là biết tao nhã, bất quá xem bộ dáng tại của , có vài phần giống phú hào.

      Dạ Thần gật đầu, ôm Lãnh Loan Loan vào. được vài bước, lại quay đầu, cười nhạt với tân khách:

      "Chư vị cần câu nệ, mọi người cùng nhau . cần vì trẫm đến lại khiến cho mọi người khách sáo."

      "Vâng." Mọi người gật đầu, nhưng đó là Hoàng đế, Hoàng hậu, sao bọn họ có thể câu nệ. Phải biết nếu cẩn thận mạo phạm họ, mất đầu như chơi.

      "Hoàng Thượng đúng, mọi người cùng vào thôi." Ninh Phong Cách.

      Mọi người thấy thế mới chậm rãi theo Dạ Thần vào yến hội.

      Đại sảnh, bàn gỗ xếp ngay ngắn, mỗi bàn đều có rượu ngon món ngon. bên còn có người thổi sáo đàn hát, ít tân khách đến trước ngồi bên nghe khúc, chuyện với người quen.

      Quan viên trong triều đình khi nhìn thấy Hoàng đế, Hoàng hậu lại cũng xuất ở đây, lắp bắp kinh hãi. Cuống quýt đứng lên, cúi đầu hành lễ với họ.

      "Thần tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."

      Lại là lần hành lễ, người hầu cũng nhanh chóng hành lễ với Dạ Thần, Lãnh Loan Loan.

      "Thảo dân tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."

      "....."

      "Được rồi, đứng lên ."

      Dạ Thần nhìn mọi người bộ dáng bối rối, nhíu mày. "Mọi người cần để ý trẫm, cần câu nệ, mọi người đến đây hôm nay là vì chúc mừng sinh thần của Ninh công tử, nhân vật chính là . Các vị cần vì trẫm có mặt mà mất vui."

      Mọi người nghe Hoàng đế thế đều đứng lên nhưng trong lòng vẫn được tự nhiên.

      Lãnh Loan Loan liếc mắt, biết nếu bọn họ ở đây, những người này vĩnh viễn tự nhiên. thầm vào tai Dạ Thần vài câu.

      Dạ Thần gật đầu, vẫy tay gọi Ninh Phong Cách.

      Ninh Phong Cách nghe xong lời của Dạ Thần, dẫn họ vào trong chính vị.

      Mọi người vừa thấy Hoàng Thượng, Hoàng hậu xa, tự chủ nhàng thở ra.

      "Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, mời ngồi." Trước mặt mọi người, Ninh Phong Cách theo quy củ gọi họ như vậy.

      Lãnh Loan Loan ngẩng đầu nhìn Ninh Phong Cách, đột nhiên thần bí cười:

      "Ninh Phong Cách, ngươi đoán xem bản cung chuẩn bị lễ vật gì cho ngươi?"




      Chương 113. Sinh thần của Ninh Phong Cách [Hạ]
      Editor: Ngọc Nguyệt


      Lãnh Loan Loan ngẩng đầu nhìn Ninh Phong Cách, đột nhiên thần bí cười:

      "Ninh Phong Cách, ngươi đoán xem bản cung chuẩn bị lễ vật gì cho ngươi?"

      Ninh Phong Cách nhìn nàng sửng sốt, lại nhìn thấy nụ cười của nàng, trong lòng có dự cảm tốt.

      "Hoàng Hậu nương nương thứ cho thảo dân ngu dốt, đoán được." lắc đầu, nhìn Dạ Thần, thấy bạn tốt lại cười. Trong lòng lại càng thấy đúng.

      " phải lần trước ngươi là nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường sao?" Lãnh Loan Loan nâng cằm, ý cười giảo hoạt giảm. "Bản cung tặng ngươi đại mỹ nữ."

      xong quản Ninh Phong Cách cơ mặt co giật. Tay bé giương lên, từ bên ngoài xuất nữ tử mang khăn che mặt, chỉ thấy nàng tóc mây vụ kế, bạch y, làn váy dài, dáng người thướt tha, thắt lưng xanh nhạt, từng bước phiêu phiêu.

      Ánh mắt mọi người đều nhìn đến nữ tử đột nhiên xuất . Đoán rằng dung mạo nàng chắc chắn xinh đẹp, hận thể nhìn xuyên qua cái khăn che mặt kia.

      "Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương cát tường."

      Nữ tử đến trước mặt Dạ Thần, Lãnh Loan Loan, tao nhã hành lễ với họ. Giọng như hoàng , rất dễ nghe, khiến mọi người đều say mê.

      Ninh Phong Cách nhìn nữ tử vừa xuất , đôi mắt thâm thúy xẹt qua tia kinh diễm. Thân hình nữ tử khiến cho người ta có mong muốn lấy ra cái khăn che mặt kia, biết khuynh quốc khuynh thành thế nào. Đáng tiếc tại dám có ý nghĩ gì với nữ tử này, nếu chỉ sợ là chết thảm.

      "Đứng lên ." Lãnh Loan Loan vẫy tay với nữ tử.

      "Tạ Hoàng Thượng, nương nương."

      Nữ tử tao nhã hạ thấp người, sau đó đứng thẳng. đôi mắt như hồ nước, trong suốt sáng ngời, khiến người khác tim đập bình bịch.

      "Ngữ Đồng, vị này là Nguyệt Diễm thủ phủ, cũng là người có sinh thần vào hôm nay, Ninh Phong Cách công tử." Lãnh Loan Loan chỉ vào Ninh Phong Cách giới thiệu với nữ tử.

      "Tiểu nữ bái kiến Ninh công tử." Bạch y nữ tử lại tao nhã hạ thấp người với Ninh Phong Cách.

      "Ngữ Đồng nương." Ninh Phong Cách khách khí chắp tay, vẫn chú ý tới động tĩnh bên Lãnh Loan Loan. Cả người căng thẳng, chú ý tiểu Hoàng Hậu có cử chỉ kinh người gì.

      Thấy Ninh Phong Cách có phản ứng, trong mắt Ngữ Đồng có tia kinh ngạc, ngờ vị thủ phủ trẻ tuổi này lại có vẻ quân tử như vậy, hay là bởi vì trước mặt Hoàng Thượng, Hoàng Hậu mới giả dáng quy củ?

      "Khách khí làm gì?" Lãnh Loan Loan cười, ánh mắt sáng ngời nhìn hai người. "Sau hôm nay, các ngươi đều biến thành người thân thiết."

      Ngữ Đồng qua khăn che mặt cười, mặt đỏ lên, liếc nhìn Ninh Phong Cách.

      cái liếc mắt khiến Ninh Phong Cách như bị điện giật, cảm thấy miệng khô lưỡi nóng.

      Lãnh Loan Loan và Dạ Thần thấy phản ứng của như vậy, Lãnh Loan Loan đắc ý cười, Dạ Thần ở trong lòng đồng tình với . Phong Cách đáng thương, sau này phải sống trong nước sôi lửa bỏng.

      "Hoàng Hậu, nàng là?" Ninh Phong Cách quay đầu nhìn Lãnh Loan Loan, chẳng lẽ nàng chỉ đưa mỹ nữ làm lễ vật cho mình?

      "Nàng là lễ vật bản cung tặng cho ngươi." Lãnh Loan Loan cười, nhìn . "Thế nào? Có phải cao hứng nên lời ?"

      Ninh Phong Cách khó có khi bất nhã đảo mắt, cả kinh nên lời. Nào có sinh thần tặng mỹ nữ, cũng chỉ có tiểu Hoàng Hậu này mới làm được chuyện vừa kỳ quái vừa kinh thế hãi tục này.

      "Ta biết ngươi rất kích động."

      Lãnh Loan Loan làm bộ để ý biểu tình bất đắc dĩ của Ninh Phong Cách, trong lòng cười trộm. Chờ buổi tối, cùng Ngữ Đồng, nàng tin biểu tình của rất vui.

      Ninh Phong cách lắc đầu.

      "Đến giờ rồi." Ninh Phong Cách nhìn sắc trời, tại nên khai yến hội.

      "Hoàng Thượng....."

      "Cứu mạng !!"

      Ninh Phong Cách còn chưa xong, tiếng la hoảng sợ từ hậu viện truyền đến. Thời điểm huyên náo phá lệ ràng.

      Mọi người nhìn nhau, biết xảy ra chuyện gì.

      Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều nghi hoặc. Sau đó ý nghĩ đồng thời ra, phải là có tặc nhân xông vào phủ chứ?

      Ninh Phong Cách chạy nhanh, phân phó gia phó.

      " xem có chuyện gì."

      "Vâng." Gia phó đáp, chạy nhanh tới hậu viện.

      "Chư vị, có thể là nha hoàn nào đó nhát gan nhìn đến thứ gì sợ hãi mới thế. Mọi người đừng kinh hoảng." Ninh Phong Cách cười nhạt trấn an mọi người, nhưng trong lòng cũng thả lỏng.

      "Chúng ta xem ."

      Lãnh Loan Loan ngẩng đầu lên, tay bé kéo vạt áo của Dạ Thần. Mày nhíu lại, đôi mắt sáng ngời cũng trở nên thâm trầm.

      Nàng cảm nhận được hơi thở của xà, là con lợi hại.

      "Được." Dạ Thần gật đầu, ôm nàng gật đầu với Ninh Phong Cách.

      Ninh Phong Cách lặng lẽ ra ánh mắt với ám vệ thân ở nơi bí mật gần đó, bọn họ bảo vệ tân khách. theo Dạ Thần, Lãnh Loan Loan.

      Vừa đến hậu viện, bóng người nghiêng ngả, lảo đảo chạy ra.

      Dạ Thần nhanh tay ôm Lãnh Loan Loan né tránh.

      Ninh Phong cách ngăn lại người đó, thấy lại là gia phó vừa phân phó. Nhíu mày, trầm giọng hỏi:

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 114. Mãng xà xông ra

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Ninh Phong Cách ngăn lại người đó, thấy là quản gia vừa phân phó , nhíu mi, trầm giọng hỏi:

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      Gia phó ngẩng đầu lên, thấy là lão gia nhà mình, trong lòng nhàng thở ra. Nhưng trong mắt vẫn còn sợ hãi, tay tự chủ cử động, tiết lộ tâm tình yên của .

      "Rắn, rắn, có con rắn lớn....."

      Gia đinh ngữ bất thành câu, hình ảnh vừa rồi, vừa nghĩ tới muốn nôn. khủng khiếp, dài đến sáu, bảy thước, miệng to, đỏ ngầu, lộ ra răng nanh dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng khiến người ta kinh hãi, vài nha đầu sợ tới mức dám nhúc nhích. May mắn chỉ nhìn từ xa, tới gần. Nếu chỉ sợ cũng được.

      "Cái gì?"

      Dạ Thần và Ninh Phong Cách đều nhíu mày, hai người nhìn nhau, trong lòng biết tình sợ là .

      "Cửu Nhi, nàng về trước . Ta cùng Phong Cách xem." Dạ Thần cúi đầu với Lãnh Loan Loan, định đem nàng buông xuống, để nàng về nơi an toàn.

      " cần....." Lãnh Loan Loan ôm chặt lấy cổ , mặt có sợ hãi, ngược lại trong mắt còn có vẻ vui mừng. Nàng là Xà giới công chúa, chẳng lẽ còn phải sợ đồng loại?

      "Ta muốn cùng các ngươi." Đôi mắt híp lại, nàng nhìn xem, rốt cuộc là con rắn nào chạy đến đây dọa người.

      "Nàng....."

      Dạ Thần lắc đầu thở dài, biết quyết định của nàng là thể thay đổi.

      "Chẳng lẽ ngươi quên ta là ai sao?" Lãnh Loan Loan ngẩng cao đầu, giống như tiểu nữ vương. Đôi mắt lóe sáng, nhắc nhở Dạ Thần. "Bất cứ con rắn nào thấy ta, đều chỉ có thể quỳ xuống thần phục."

      Dạ Thần ánh mắt sáng lên, sao có thể quên, lúc Cửu Nhi tiến cung gọi ra ít rắn. Nhạc phụ đại nhân còn Cửu Nhi là Xà thần chuyển thế, có lẽ nàng có thể thu phục rắn làm loạn.

      "Các ngươi gì?" Ninh Phong Cách nghe cuộc đối thoại của hai người, thấy vẻ mặt Dạ Thần thả lỏng, nghĩ rằng có biện pháp giải quyết.

      " có gì." Dạ Thần lắc đầu, ôm Lãnh Loan Loan gật đầu với Ninh Phong Cách. "Chúng ta xem."

      "Được." Ninh Phong Cách gật đầu.

      "Đúng rồi....." Ninh Phong Cách đột nhiên quay đầu nhìn gia đinh áo xanh nào đó còn đứng ngốc. "Quay lại được lung tung, nếu dọa đến tân khách, lão gia ta diệt ngươi."

      "Vâng, vâng....." Gia đinh áo xanh gật đầu, chờ sau khi họ xa, trán đầy mồ hôi lạnh. Lão gia và Hoàng đế, Hoàng hậu nguy hiểm gì chứ? Nếu Hoàng Thượng có chuyện gì ở đây, bọn họ chỉ có thể bị trảm. Nghĩ như vậy, sợ tới mức hôn mê.

      "Tê, tê......"

      Đầu rắn màu vàng ngẩng cao, ánh mắt hẹp dài màu hổ phách lóe ra ánh sáng quỷ dị, khiến vài người lạnh run.

      Hắc, đám người nhát gan.

      "Nó, nó, nó ăn chúng ta sao?" Tiểu nha hoàn áo lục nhìn lưỡi rắn ngừng phun ra, run run hỏi người bên cạnh nàng.

      ", biết." Ba nha hoàn bên cạnh cũng sợ tới mức hàm răng và vào nhau, mặt mày xanh xao. Các nàng may mắn, chỉ là ở sau viện làm việc, đột nhiên xuất con mãng xà.

      Vài tiểu nha hoàn nhìn thấy, kim xà đảo mắt. Ăn các nàng? Nhìn mấy con người này thân bụi bẩn, thân thể gầy nhom, toàn xương, nó mới thèm các nàng đâu.

      "Tê......"

      Đột nhiên vẻ mặt kim xà trở nên hung ác, ánh mắt nhìn thẳng ba người mới tới. Hai nam nhân người mang theo sát khí, bọn họ là địch nhân.

      "A......"

      nha hoàn ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt hung ác của rắn, sợ hãi hét lên, khiến kim xà nhìn chằm chằm, kêu cái gì, lỗ tai đều điếc rồi.

      "Các ngươi cần la."

      Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần đến gần sân, nhìn con rắn dưới ánh mặt trời như lóe ra ánh hào quang, như từ vàng ra. Quả nhiên là mãng xà dài, bất quá nhìn màu da vàng của nó, thoạt nhìn cũng đẹp mắt.

      "Chủ, chủ tử."

      Nghe được giọng của Ninh Phong Cách, vài nha hoàn kia như là bắt được khúc gỗ. Đáng thương gọi, đôi mắt đầy nước mắt.

      "Được rồi, ta cứu các ngươi. cần sợ." Ninh Phong Cách cũng chắc chắn nhưng thể trơ mắt nhìn nha hoàn bị xà nuốt.

      Vài nha hoàn nghe vậy đều ngậm miệng nhưng trong lòng vẫn bất an.

      "Tê......"

      Kim xà lắc lư đầu rắn với bọn người Dạ Thần, ánh mắt hổ phách lóe lên tia hung ác. Như cảnh cáo bọn họ đừng tới gần nó, cũng đe dọa bọn họ.

      Kim xà nhoáng lên cái, lại hiến cho tiểu nha hoàn sợ hãi. Tưởng rằng nó muốn há miệng nuốt các nàng.

      "Này, tiểu tử kia, ngươi cần dọa các nàng, cẩn thận ta rút ngươi nha."



      Chương 115. Tiểu kim vs Tiểu hoàng

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Kim xà nhoáng lên cái, khiến cho tiểu nha hoàn sợ hãi. Tưởng rằng nó muốn há miệng nuốt các nàng.

      "Này, tiểu tử kia, ngươi cần dọa các nàng, cẩn thận ta rút ngươi nha."

      Lãnh Loan Loan nhìn vài tiểu nha hoàn bộ dáng đáng thương co lại chỗ, cười. Ngẩng đầu, lạnh lùng với kim xà. Trong [Tân Bạch nương tử truyền kỳ], Hứa Tiên bị Bạch Xà dọa suýt chết. Tiểu tử này tốt nhất nên hù chết mấy tiểu nha hoàn nhát gan kia. Nàng cũng nên chạy tới địa phủ lạp hồn hoàn dương cho các nàng.

      lời của Lãnh Loan Loan khiến vài nha hoàn và Ninh Phong Cách đều há miệng to. Đặc biệt Ninh Phong Cách ngây ngốc nhìn Lãnh Loan Loan, bất quá trong lòng lại nghĩ có phải Hoàng Hậu phát sốt rồi , lại uy hiếp con rắn. Rắn có thể hiểu tiếng người sao?

      Ánh mắt nhìn Dạ Thần, thấy biểu tình chưa biến. Như tự nhiên, dường như câu kinh người của Lãnh Loan Loan chỉ là câu bình thường như câu hỏi thăm ân cần. Ngón tay thon dài sờ cằm, hiểu được. Hay là tiểu Hoàng Hậu có tật xấu.

      Còn ánh mắt ngây ngốc đó là kim xà, tiểu oa nhi nhân loại này lại dám uy hiếp nó ! Đôi mắt bất khả tư nghị nhìn người đối diện, nhưng có vẻ gì khác. Bất quá, sao nó nhận thấy được hơi thở của nàng. Giống như người nàng có tầng sương trắng mỏng manh bao phủ lấy nàng, ngăn cách người khác nhìn .....

      "Đừng suy nghĩ linh tinh nữa."

      Lãnh Loan Loan nhìn Ninh Phong Cách bộ dạng ngây ngốc, nhịn được đảo mắt, sao người này càng ngày càng ngốc vậy.

      "Ách....."

      Bị Lãnh Loan Loan mắng như vậy, Ninh Phong Cách xấu hổ sờ mũi.

      "Này, các ngươi mau tới đây."

      Lãnh Loan Loan vẫy tay với vài nha hoàn. Mấy người kia ngồi dưới đất, thân chật vật. Chỉ kém khất cái. là nhát như chuột.

      Vài tiểu nha hoàn nghe lời của Lãnh Loan Loan, dám đứng dậy. Hơn nữa các nàng chân đều mềm nhũn.

      Tiểu nữ oa này lại để nó vào mắt.

      Nhìn vẻ mặt của Lãnh Loan Loan, kim xà vui, nó có cảm giác bị nhân loại khinh thị.

      "Tê....."

      Giơ lên đuôi rắn dài, khiến cho chậu rửa bát thành hai nửa.

      "A......"

      Vài tiểu nha hoàn sợ tới mức ôm thành đoàn.

      "Câm miệng." Lãnh Loan Loan nghe tiếng mấy người kia kêu, quát lạnh. "Kêu nữa ta đem các ngươi cho rắn."

      Tiểu nha hoàn nghe thấy, sợ hãi dám làm loạn. Ninh Phong Cách nghẹn họng trân trối nhìn.

      "Chắc chắn các nàng sợ tới mức đứng lên nổi rồi." lát sau, Ninh Phong Cách mới thay cho vài tiểu nha hoàn. tin chọc giận Tiểu Hoàng hậu, kết cục tất nhiên là vào miệng rắn.

      "Hừ......"

      Lãnh Loan Loan hừ lạnh, chớp mắt, nhìn đến cây mạn đằng bên cạnh. Giơ tay lên, mạn đằng theo cây bong ra, đến tay nàng. Nàng hướng tới vài tiểu nha hoàn, trói hết các nàng, tay vung lên, kéo các nàng qua.

      Kim xà nhìn, tiểu nữ oa này khiêu khích nó sao? Trong mắt xẹt qua tia sáng. Đột nhiên, đầu rắn lao . Mở miệng, muốn cắn mấy tiểu nha hoàn kia.

      Vài tiểu nha hoàn choáng váng, ngay cả kêu đều quên, ngây ngốc nhìn rắn càng ngày càng gần.

      Lãnh Loan Loan cười lạnh. dám làm vậy ở trước mặt nàng.

      "Tiểu hoàng....."

      "Tê, tê......" Tiếng rắn bò tới càng ngày càng lớn, mọi người chỉ cảm thấy thiên địa đều rung động. Từ sân xuất con mãng xà còn lớn hơn cả kim xà. Cặp mắt trừng còn lớn hơn cả mắt trâu, đầu rắn còn lớn hơn vài lần so với đầu người.

      "Má ơi."

      Mấy nha hoàn sợ hãi hét to, sau đó 'quang vinh' ngất .

      "Vô dụng." Lãnh Loan Loan cười lạnh, giương tay lên, mấy nha hoàn bị mạn đằng kéo , rơi xuống bên chân Ninh Phong Cách. Mà khi tiểu Hoàng xuất , Ninh Phong Cách cũng ngây người, ánh mắt chuyển động. Lại có thể xuất mãng xà. Nhìn sân cỏ bị thân rắn qua mà loạn hết, quả thực Ninh Phong Cách nên lời.

      "Xem ngươi kìa, có tiền đồ." Nhìn bộ dáng ngây ngốc của Ninh Phong Cách, Lãnh Loan Loan tức giận .

      "Hoàng Hậu, cũng thể trách ta. Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều bị dọa chết khiếp." Nghe lời châm chọc của Lãnh Loan Loan, cuối cùng Ninh Phong Cách cũng hồi phục tinh thần, biện giải cho bản thân.

      "Thần bị dọa."

      Lãnh Loan Loan dựa đầu vào Dạ Thần, nghe được tiếng tim đập bình thường của , nhướn mi với Ninh Phong Cách.

      Ninh Phong Cách nhìn Dạ Thần, quả nhiên thấy vẻ mặt bình tĩnh, như là tập mãi thành thói quen, khỏi nghi hoặc.

      "Thần, sao tự dưng xuất hai đại gia hỏa, mà ngươi có phản ứng gì?"

      Dạ Thần cổ quái liếc cái, sớm gặp Tiểu Hoàng. Nhưng nhiều rắn như vậy, cần có phản ứng làm gì?

      "Ngươi......" Nhìn biểu tình của Dạ Thần, thiếu chút nữa Ninh Phong Cách cắn phải đầu lưỡi. có thói quen thấy đại gia hỏa sao? gì nữa.

      Sau khi nhìn thấy Tiểu Hoàng, tiểu kim xà có chút sợ hãi. Nó còn lớn hơn nó gấp hai, ba lần. Hơn nữa nhìn qua cũng biết công lực vượt xa nó. Kì quái là sao tiểu oa nhi kia lại có thể gọi ra rắn chứ?

      "Này, tiểu tử kia, tại ngươi nên nhận tội với ta."
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 115. Tiểu kim vs Tiểu hoàng

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Kim xà nhoáng lên cái, khiến cho tiểu nha hoàn sợ hãi. Tưởng rằng nó muốn há miệng nuốt các nàng.

      "Này, tiểu tử kia, ngươi cần dọa các nàng, cẩn thận ta rút ngươi nha."

      Lãnh Loan Loan nhìn vài tiểu nha hoàn bộ dáng đáng thương co lại chỗ, cười. Ngẩng đầu, lạnh lùng với kim xà. Trong [Tân Bạch nương tử truyền kỳ], Hứa Tiên bị Bạch Xà dọa suýt chết. Tiểu tử này tốt nhất nên hù chết mấy tiểu nha hoàn nhát gan kia. Nàng cũng nên chạy tới địa phủ lạp hồn hoàn dương cho các nàng.

      lời của Lãnh Loan Loan khiến vài nha hoàn và Ninh Phong Cách đều há miệng to. Đặc biệt Ninh Phong Cách ngây ngốc nhìn Lãnh Loan Loan, bất quá trong lòng lại nghĩ có phải Hoàng Hậu phát sốt rồi , lại uy hiếp con rắn. Rắn có thể hiểu tiếng người sao?

      Ánh mắt nhìn Dạ Thần, thấy biểu tình chưa biến. Như tự nhiên, dường như câu kinh người của Lãnh Loan Loan chỉ là câu bình thường như câu hỏi thăm ân cần. Ngón tay thon dài sờ cằm, hiểu được. Hay là tiểu Hoàng Hậu có tật xấu.

      Còn ánh mắt ngây ngốc đó là kim xà, tiểu oa nhi nhân loại này lại dám uy hiếp nó ! Đôi mắt bất khả tư nghị nhìn người đối diện, nhưng có vẻ gì khác. Bất quá, sao nó nhận thấy được hơi thở của nàng. Giống như người nàng có tầng sương trắng mỏng manh bao phủ lấy nàng, ngăn cách người khác nhìn .....

      "Đừng suy nghĩ linh tinh nữa."

      Lãnh Loan Loan nhìn Ninh Phong Cách bộ dạng ngây ngốc, nhịn được đảo mắt, sao người này càng ngày càng ngốc vậy.

      "Ách....."

      Bị Lãnh Loan Loan mắng như vậy, Ninh Phong Cách xấu hổ sờ mũi.

      "Này, các ngươi mau tới đây."

      Lãnh Loan Loan vẫy tay với vài nha hoàn. Mấy người kia ngồi dưới đất, thân chật vật. Chỉ kém khất cái. là nhát như chuột.

      Vài tiểu nha hoàn nghe lời của Lãnh Loan Loan, dám đứng dậy. Hơn nữa các nàng chân đều mềm nhũn.

      Tiểu nữ oa này lại để nó vào mắt.

      Nhìn vẻ mặt của Lãnh Loan Loan, kim xà vui, nó có cảm giác bị nhân loại khinh thị.

      "Tê....."

      Giơ lên đuôi rắn dài, khiến cho chậu rửa bát thành hai nửa.

      "A......"

      Vài tiểu nha hoàn sợ tới mức ôm thành đoàn.

      "Câm miệng." Lãnh Loan Loan nghe tiếng mấy người kia kêu, quát lạnh. "Kêu nữa ta đem các ngươi cho rắn."

      Tiểu nha hoàn nghe thấy, sợ hãi dám làm loạn. Ninh Phong Cách nghẹn họng trân trối nhìn.

      "Chắc chắn các nàng sợ tới mức đứng lên nổi rồi." lát sau, Ninh Phong Cách mới thay cho vài tiểu nha hoàn. tin chọc giận Tiểu Hoàng hậu, kết cục tất nhiên là vào miệng rắn.

      "Hừ......"

      Lãnh Loan Loan hừ lạnh, chớp mắt, nhìn đến cây mạn đằng bên cạnh. Giơ tay lên, mạn đằng theo cây bong ra, đến tay nàng. Nàng hướng tới vài tiểu nha hoàn, trói hết các nàng, tay vung lên, kéo các nàng qua.

      Kim xà nhìn, tiểu nữ oa này khiêu khích nó sao? Trong mắt xẹt qua tia sáng. Đột nhiên, đầu rắn lao . Mở miệng, muốn cắn mấy tiểu nha hoàn kia.

      Vài tiểu nha hoàn choáng váng, ngay cả kêu đều quên, ngây ngốc nhìn rắn càng ngày càng gần.

      Lãnh Loan Loan cười lạnh. dám làm vậy ở trước mặt nàng.

      "Tiểu hoàng....."

      "Tê, tê......" Tiếng rắn bò tới càng ngày càng lớn, mọi người chỉ cảm thấy thiên địa đều rung động. Từ sân xuất con mãng xà còn lớn hơn cả kim xà. Cặp mắt trừng còn lớn hơn cả mắt trâu, đầu rắn còn lớn hơn vài lần so với đầu người.

      "Má ơi."

      Mấy nha hoàn sợ hãi hét to, sau đó 'quang vinh' ngất .

      "Vô dụng." Lãnh Loan Loan cười lạnh, giương tay lên, mấy nha hoàn bị mạn đằng kéo , rơi xuống bên chân Ninh Phong Cách. Mà khi tiểu Hoàng xuất , Ninh Phong Cách cũng ngây người, ánh mắt chuyển động. Lại có thể xuất mãng xà. Nhìn sân cỏ bị thân rắn qua mà loạn hết, quả thực Ninh Phong Cách nên lời.

      "Xem ngươi kìa, có tiền đồ." Nhìn bộ dáng ngây ngốc của Ninh Phong Cách, Lãnh Loan Loan tức giận .

      "Hoàng Hậu, cũng thể trách ta. Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều bị dọa chết khiếp." Nghe lời châm chọc của Lãnh Loan Loan, cuối cùng Ninh Phong Cách cũng hồi phục tinh thần, biện giải cho bản thân.

      "Thần bị dọa."

      Lãnh Loan Loan dựa đầu vào Dạ Thần, nghe được tiếng tim đập bình thường của , nhướn mi với Ninh Phong Cách.

      Ninh Phong Cách nhìn Dạ Thần, quả nhiên thấy vẻ mặt bình tĩnh, như là tập mãi thành thói quen, khỏi nghi hoặc.

      "Thần, sao tự dưng xuất hai đại gia hỏa, mà ngươi có phản ứng gì?"

      Dạ Thần cổ quái liếc cái, sớm gặp Tiểu Hoàng. Nhưng nhiều rắn như vậy, cần có phản ứng làm gì?

      "Ngươi......" Nhìn biểu tình của Dạ Thần, thiếu chút nữa Ninh Phong Cách cắn phải đầu lưỡi. có thói quen thấy đại gia hỏa sao? gì nữa.

      Sau khi nhìn thấy Tiểu Hoàng, tiểu kim xà có chút sợ hãi. Nó còn lớn hơn nó gấp hai, ba lần. Hơn nữa nhìn qua cũng biết công lực vượt xa nó. Kì quái là sao tiểu oa nhi kia lại có thể gọi ra rắn chứ?

      "Này, tiểu tử kia, tại ngươi nên nhận tội với ta."


      ---------------

      Chương 116. Xà tinh

      Editor: Ngọc Nguyệt


      Sau khi nhìn thấy Tiểu Hoàng, tiểu kim xà có chút sợ hãi. Nó còn lớn hơn nó gấp hai, ba lần. Hơn nữa nhìn qua cũng biết công lực vượt xa nó. Kì quái là sao tiểu oa nhi kia lại có thể gọi ra rắn chứ?

      "Này, tiểu tử kia, tại ngươi nên nhận tội với ta."

      Lãnh Loan Loan ngẩng đầu, như nữ vương cao ngạo. Làn váy đỏ dưới ánh mặt trời, khuôn mặt phấn nộn lộ ra khí thế ai bì nổi. Thân hình nho tản ra khí thế khiếp người, như kim xà cũng trở thành nô lệ của nàng.

      Ninh Phong Cách dại ra, sáu tuổi tiểu Hoàng Hậu lại có thể gọi con mãng xà? hoàn toàn được gì nữa.

      Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan, đôi mắt thâm thúy xẹt qua ý cười. Vẻ mặt của Phong Cách hôm nay rất muôn màu muôn vẻ. Ha ha, biết buổi tối và Ngữ Đồng còn có thể phấn khích thế nào nữa?

      Kim xà nghe lời cuồng vọng của Lãnh Loan Loan, trong mắt là hờn giận. Đầu rắn ngóc lên, phát ra tiếng tê tê, mùi nhàng ra.

      " thối." Ninh Phong Cách che miệng, nhìn thấy hận ý trong mắt kim xà.

      "Còn dám làm loạn." Lãnh Loan Loan trừng kim xà. "Tiểu Hoàng, thu thập nó."

      xong, nàng ra hiệu cho Ninh Phong Cách đưa vài nữ tử ra xa, Dạ Thần ôm nàng lui lại phía sau.

      "Sao chúng ta phải ?" Ninh Phong Cách lui lại đến mấy thước.

      "Nếu ngươi muốn chết, ta cũng ngăn cản." Lãnh Loan Loan liếc , tức giận .

      Ninh Phong Cách thở dốc, lại gì.

      "Tê......"

      Sau khi Tiểu Hoàng nghe được lời của Lãnh Loan Loan, đuôi thon dài cử động, khiến cho nửa sân đều bị hủy diệt.

      Ninh Phong cách ngây ngốc nhìn nó. là lợi hại, như là xảy ra tai nạn.

      Tiểu kim thấy động tác của tiểu Hoàng, nhanh chóng lui về phía sau, cũng làm cho gió thổi mạnh.

      Hai mãng xà vừa động, có thể là đất rung núi chuyển. chỉ Ninh Phong Cách, Dạ Thần kinh ngạc, ngay cả tân khách ở ngoài kia cũng bị dọa, chỉ kém chưa chạy trốn.

      "Tê, tê......"

      Ánh mắt Tiểu Hoàng thô bạo, đầu rắn lớn đánh tới kim xà.

      Kim xà thoát, bị Tiểu Hoàng đánh tới. Đầu rắn quơ quơ, như người say rượu. Bất quá lúc này đầu nó đầy máu, càng thêm khủng bố.

      Lãnh Loan Loan vẫy tay, Tiểu Hoàng dừng công kích.

      "Bây giờ ngươi đầu hàng ?"

      Lãnh Loan Loan cười, lạnh lùng nhìn hận ý trong mắt kim xà. Thoạt nhìn nàng vô tà, nhưng khí thế của nàng lại kinh người như thế.

      Kim xà nhìn Lãnh Loan Loan, trong mắt khiếp sợ, nghi hoặc, có thỏa hiệp.

      "Còn chịu phục?" Lãnh Loan Loan từ trong lòng Dạ Thần xuống, thân hình bé nhưng có cảm giác như là chúa tể thế gian.

      "Tê, tê....."

      Kim xà quật cường kêu, mùi phát ra càng dày đặc.

      Lãnh Loan Loan híp mắt lại, đột nhiên thân hình nho bay vút lên, lên đầu Tiểu Hoàng, giống như tiểu nữ vương nhìn xuống kim xà.....

      Khoảnh khắc đó, Ninh Phong Cách và Dạ Thần đều , chỉ lẳng lặng ngẩng đầu nhìn tiểu oa nhi ngạo thị, như là nàng phải là nữ oa mà là thần từ trời xuống.

      "Lần cuối cùng, ngươi phục hay ?"

      Lãnh Loan Loan ngồi đầu Tiểu Hoàng, giọng trẻ con thanh thúy dễ nghe nhưng giọng điệu khiến cho người khác run sợ.

      "Tê......"

      Kim xà cố lấy ánh mắt trừng nàng, trong mắt là khiêu khích.

      "Tốt lắm." Lãnh Loan Loan kéo dài hai chữ, khuôn mặt phấn nộn như được bao phủ bởi thị huyết. "Bản cung rút gân lột da ngươi."

      xong, tay giương lên, ánh sáng màu vàng bay thẳng đến kim xà, như tia chớp, nhưng còn nhanh hơn cả chớp, kim xà thể tránh, chỉ có thể trợn mắt nhìn ánh sáng kia bay vào mi tâm của nó.

      Da của kim xà bắt đầu bong ra từng mảng.

      "Nó, nó....." Ninh Phong Cách choáng váng.

      Dạ Thần cũng cả kinh, lột da rắn sao?

      Kim xà thấy da của mình bong ra, nó kinh hoảng, tuy rắn đều phải tự mình lột da nhưng phải theo mùa. loại đau đớn lan đến khắp cơ thể, nó thấy được màu đỏ thịt cơ thể của mình. Biểu tình đại biến, bất chấp có nhân loại ở đây, chớp mắt, mãng xà lại biến thành hoàng y nữ tử.

      Ninh Phong Cách và Dạ Thần sửng sốt, chỉ vào nó thất thanh :

      "Nó là xà tinh."

      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 117. Xà mỹ nữ thành thủ hạ

      Editor: Ngọc Nguyệt



      Ninh Phong Cách và Dạ Thần sửng sốt, chỉ vào nó thất thanh :

      "Nó là xà tinh."

      Chỉ thấy kim xà hóa thành nữ tử, mắt trong như nước, như nhược như liễu, lại như quyến rũ câu hồn người khác. thân hoàng y, vài phần cao quý, vài phần tà khí. chung là ***.

      Cho dù là mỹ nữ, Ninh Phong Cách và Dạ Thần thấy kinh diễm. Khi nhớ tới khi là rắn cùng với mùi của nàng, hai người lại càng có ý niệm trong đầu.

      "Hóa ra là nữ xà tinh."

      Lãnh Loan Loan vuốt cằm, ngờ nó hóa thành người cũng mĩ mạo. Nếu nàng ta dùng hình người, chỉ sợ là họa thủy.

      "Tiểu Hoàng Hậu, nàng, nàng....."

      Ninh Phong Cách nhìn Lãnh Loan Loan, lại nhìn kim xà. Quả thực biết làm thế nào để diễn đạt kinh ngạc trong lòng. Xà biến thành người. Tuy nghe qua truyền thuyết tinh thành người nhưng nghe và tận mắt nhìn thấy là hai chuyện khác nhau. Hơn nữa vẫn luôn cho rằng chuyện đó là vô căn cứ, có thực. Chỉ là cảnh trước mắt khiến cho ý nghĩ của thay đổi, hóa ra đời tinh biến thành người.

      "Nàng cái gì?" Lãnh Loan Loan cúi đầu xuống nhìn Ninh Phong Cách. "Ngươi thấy rồi đấy, nàng là xà tinh. Sao? Ngươi sợ?" Nàng cũng là tiểu bạch xà. Nếu ngày đó nguyên hình, biết hai nam nhân này có sợ hãi, dám tiếp cận mình ?

      Lãnh Loan Loan đột nhiên nghĩ đến thân phận của mình, ánh mắt nhịn được liếc về phía Dạ Thần. Khi nhìn thấy kim xà, trong mắt chỉ có kinh ngạc, có sợ hãi, chán ghét, trong lòng thở phào nhõm. Dù sao xà hình của nàng cũng đáng hơn kim xà màu vàng kia, làm sủng vật, hẳn là có thể nhận.

      "Ta phục rồi, tiểu thư, ngài tha cho ta ."

      Khi Lãnh Loan Loan còn thầm nghĩ, lại nghe tiếng cầu xin tha thứ của kim xà. Nhìn lại mới thấy, y phục màu vàng càng lúc càng mờ nhạt, chỉ kém lột cả áo lót.

      Dạ Thần và Ninh Phong Cách tự nhiên quay đầu. Dù biết trước mắt là rắn, nhưng tại bọn họ thấy mỹ nữ mới mười tám, phi lễ chớ nhìn.

      Kim xà quỳ xuống, dập đầu nhận sai với Lãnh Loan Loan. tại nàng dám coi thường những người trước mặt, đặc biệt là tiểu oa nhi này, nàng ta giống như nhân loại. Chẳng những có thể triệu hồi rắn, còn ngồi đầu mãng xà như nữ vương.

      "Ăn xong?" Lãnh Loan Loan liếc nó.

      "Vâng, tiểu ăn xong." Kim xà dám nhìn thẳng ánh mắt sắc bén của nàng, cúi đầu đáp.

      "Ăn xong sớm phải chịu khổ."

      Lãnh Loan Loan giương tay về hướng nàng. Y phục dần biến mất lại khôi phục.

      Trong mắt kim xà xẹt qua tia vui mừng, nàng cũng ngạc nhiên khi cảm giác đau đớn khắp người biến mất.

      ''Đa tạ tiểu thư."

      Kim xà dập đầu với Lãnh Loan Loan, trong lòng biết là nàng giải trừ pháp lực người mình.

      "Tiểu Hoàng, để ta xuống."

      Lãnh Loan Loan vỗ mãng xà, ý bảo nó thả nàng xuống.

      Tiểu Hoàng cúi đầu thấp xuống, vẫn như tòa núi .

      Lãnh Loan Loan từ đầu Tiểu Hoàng nhảy xuống, đứng trước mặt kim xà. Huyết y như lửa cháy theo gió lay động, vẻ mặt khó lường.

      "Ngươi tên gì?"

      Kim xà ngẩn ra, hiểu tiểu nữ oa hỏi tên mình có ý gì. Nhưng cũng thuận theo đáp:

      "Tiểu tên Khê Nương."

      "Khê Nương." Lãnh Loan Loan nỉ non tên của nàng, hợp với dung mạo quyến rũ người kia.

      "Vì sao người chạy đến Ninh phủ?"

      Ninh Phong Cách, Dạ Thần nghe được Lãnh Loan Loan hỏi, đều quay lại, ánh mắt sáng ngời nhìn kim xà. Bọn họ cũng muốn biết vì sao mãng xà lại xuất ở đây. Theo lý thuyết phải mãng xà thường sống ở thâm sơn rừng rậm sao?

      "Tiểu cố ý, chỉ là mới tới nhân giới, ngửi thấy mùi thực vật." Kim xà giải thích.

      Lãnh Loan Loan và Dạ Thần nhìn phòng bếp đối diện, giật mình.

      "Vậy sao ngươi phải dùng chân thân dọa người?" Nhìn mấy tiểu nha hoàn bị dọa, Lãnh Loan Loan lạnh lùng .

      "Tiểu chỉ muốn dọa bọn họ chạy thôi." Kim xà nữ tử mếu máo, nàng cũng ngờ lại lớn chuyện như vậy.

      "Dọa chạy?" Ninh Phong Cách nhìn hậu viện nhà mình thành mảnh bừa bãi, cười khổ. con rắn tham ăn mới tới nhân giới khiến cho hậu viện nhà hỏng hết.

      "Tiểu biết sai, xin tiểu thư tha mạng."

      Kim xà quỳ xuống, nàng biết tiểu oa nhi này có năng lực để lấy mạng mình.

      Lãnh Loan Loan vuốt cằm, mắt chuyển động.

      "Tha mạng ngươi có thể, nhưng ta muốn ngươi đáp ứng điều kiện của ta."

      "Điều kiện gì?" Khê Nương sợ hãi nhìn nàng, nàng bắt mình làm chuyện gì đáng sợ chứ.

      "Ta muốn từ hôm nay trở ngươi với ta, trung thực với ta. Mỗi câu của ta, mỗi chỉ thị, đều được cự tuyệt." Thu nữ xà quyến rũ bên người cũng là chuyện tốt.

      "Chuyện này....." Khê Nương chần chờ, nàng muốn làm thủ hạ cho nhân loại.

      "Hửm?" Lãnh Loan Loan khẽ hỏi, khiến người ta rùng mình. Tay vung lên, ánh sáng màu trắng, thêm mấy cái lỗ thủng.

      Khê Nương trợn mắt há mồm, nàng biết nếu nàng đáp ứng chỉ sợ là lỗ thủng người nàng.

      "Thuộc hạ tham kiến chủ tử." Thông minh thay đổi thái độ.

      "Tốt lắm." Lãnh Loan Loan gật đầu. "Nhớ kỹ nếu ta biết ngươi dám phản bội ta, bản cung nhất định khiến ngươi sống bằng chết."

      Giọng lạnh lẽo khiến cho cả người Khê Nương run lên.

      ''Vâng."
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :