1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Luyến Nguyệt Nhi (193) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 90. Người nổi tiếng
      Editor: Ngọc Nguyệt

      "Ha ha ha..."

      trận cười xa truyền đến, bóng dáng lửa đỏ như tia chớp bay vút vào đình.

      thân huyết y, ba nghìn sợi tóc đen dài như thác, khoác áo choàng. Ngũ quan thâm thúy, mày kiếm khí mà tà mị. Đôi mắt hẹp dài thâm thúy, mũi thẳng, bạc môi gợi cảm, đỏ mọng, lóe ra tia dụ hoặc. Vẻ mặt tùy ý kiềm chế, quét mắt qua đám người Lãnh Loan Loan, rồi dừng lại người Lạc vương.

      "Ngươi đến rồi." Lạc vương nhìn người tới, mặt lạnh lùng xẹt qua tia kinh hỉ, còn có hy vọng.

      Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần nhìn nhau, đoán xem thân phận người này. Chỉ có Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao, tuyết lang là thần sắc chưa biến, tuyệt đem người tới vào mắt.

      Hồng y nam tử gật đầu với Lạc vương, đáp ứng nuốt lời. Liếc qua những thi thể ngoài kia, vẻ mặt chưa hề biết. Dường như cảnh huyết tinh với cũng trở thành thói quen. Khi nhìn đến yết hầu hắc y nhân, nhíu mi. Nhìn về phía tuyết lang, xem ra vết thương là do tuyết lang kia làm. Chậc chậc, đúng là hung hãn.

      "Xem ra phiền toái của ngươi ít."

      Mắt nhìn tuyết lang, với Lạc vương. Tuyết lang có đôi mắt huyết sắc, hung ác, thị huyết. Tay vuốt cằm, nó là bảo vật. Nếu có thể thuần phục nó là chuyện rất thành tựu.

      Nghe được lời của , Lạc vương cũng nhíu mi. Đôi mắt thâm thúy mang theo hận ý nhìn chằm chằm Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần, bọn họ lại cướp tính mạng của thủ hạ vất vả bồi dưỡng, cũng làm suy yếu lực lượng của .

      "Ngươi là ai?"

      Đám người Dạ Thần, Lãnh Loan Loan, Ninh Phong Cách đánh giá hồng y nam tử, có thể bay vút vào đình như thế chắc chắn là cao thủ. Lời cuồng vọng, để người khác vào mắt. Nhưng nam tử bất phàm như vậy là ai?

      Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao, tuyết lang, từ lúc nam tử tiếp cận, cảm nhận được hơi thở của . Nhưng Lãnh Loan Loan ra lệnh cho Thủy Dao chặn lại, ngược lại rất ngạc nhiên người tới, có lẽ lại là người thú vị.

      Hồng y nam tử nhìn Dạ Thần, đôi mắt tím, khí chất cao quý, hơi thở vững vàng, thoạt nhìn thân thủ kém. Bên cạnh nam tử khác bề ngoài nhìn gầy yếu, nhưng chỉ sợ cũng là cao thủ. Càng phải tới bạch y nữ tử cùng tuyết lang kia, quả nhiên là những nhân vật lợi hại. Nhưng...

      Mâu quang chuyển động, dừng lại người Lãnh Loan Loan trong lòng Dạ Thần. Tiểu nữ oa mặc hồng sam, sơ song kế, phấn điêu ngọc mài, nhưng ánh mắt sắc bén giống hài đồng năm sáu tuổi, hơn nữa nàng cũng ngạo nghễ giống nhau, chỉ sợ lợi hại nhất lại là đứa này. Mày kiếm nhíu lại, khóe môi gợi lên chút tươi cười hứng thú.

      "Người nổi tiếng."

      "Ngươi là Hỏa Ảnh giáo chủ."

      vừa ra, Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần biến sắc. Hỏa Ảnh giáo là thế lực lớn nhất giang hồ, cũng là tà giáo hung ác nhất, mà theo tin đồn Hỏa Ảnh giáo chủ hỉ nộ vô thường, giết người thành tà ma.

      Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách nhìn nhau, nghĩ tới Lạc vương lại còn có quan hệ với Hỏa Ảnh giáo. Hơn nữa Hỏa Ảnh giáo chủ còn đích thân ra mặt, chỉ sợ giao tình sâu.

      Dạ Thần nhíu mày, nếu Hỏa Ảnh giáo đứng về phe Lạc vương, chỉ sợ tình khó giải quyết. Nếu đoán sai, xung quanh chắc còn người Hỏa Ảnh giáo.

      Người nổi tiếng nhìn Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần, tựa tiếu phi tiếu.

      "Đúng vậy."

      Lạc vương thấy đám người Dạ Thần có chút cố kỵ người nổi tiếng, hy vọng trong mắt càng lớn. ngẩng đầu về phía người nổi tiếng, thản nhiên :

      "Người nổi tiếng công tử, người còn chưa tình cho bổn vương." Có lẽ có thể lợi dụng , trước diệt trừ mấy người cản trở báo thù.

      "Đương nhiên." Người nổi tiếng gật đầu, bình tĩnh nhìn Lạc vương. Nam nhân này từng cứu lúc bị trúng độc, đồng ý giúp lúc nguy hiểm, mặt khác còn làm việc cho .

      "Như vậy, bổn vương hy vọng ngươi có thể thực lời hứa của mình." Thấy người nổi tiếng đổi ý, Lạc vương nhàng thở ra.

      "Có chuyện gì cần ta làm?" Người nổi tiếng tiêu hỏi.

      "Giết bọn họ!"

      Lạc vương nhìn đám người Dạ Thần, đôi mắt thâm thúy trừng bọn họ, hung hăng .

      Người cản đường ta, chết.

      chưa từng quên lời thề của mình, chỉ cần làm trở ngại việc báo thù của , đều mềm lòng diệt trừ.

      Đôi mắt người nối tiếng xẹt qua tia quỷ dị, nhìn thẳng vào lãnh mâu của Lãnh Loan Loan.

      "Được, nhưng ta muốn lưu lại nàng."

      Ngón tay chỉ thẳng Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, tiểu nữ oa này thú vị bình thường. Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài kia cư nhiên có tư thái cao quý, thể làm cho người ta cảm thấy hứng thú. Có lẽ để nàng ở bên người chuyện rất thú vị.

      "Cái gì?"

      Chương 91. Lưu lại nàng


      Editor: Ngọc Nguyệt

      Đôi mắt người nối tiếng xẹt qua tia quỷ dị, nhìn thẳng vào lãnh mâu của Lãnh Loan Loan.

      "Được, nhưng ta muốn lưu lại nàng."

      Ngón tay chỉ thẳng Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, tiểu nữ oa này thú vị bình thường. Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài kia cư nhiên có tư thái cao quý, thể làm cho người ta cảm thấy hứng thú. Có lẽ để nàng ở bên người chuyện rất thú vị.

      "Cái gì?"

      Lạc vương nghe cầu của người nổi tiếng liền sửng sốt, muốn trừ bỏ nữ tiểu thái tử phi kia. nghĩ chỉ cần tiểu nữ oa kia còn, việc báo thù của mình bị trở ngại lớn. Mười mấy năm trôi qua, còn kiên nhẫn chờ đợi. muốn cho người kia nhìn thấy đoạt lại giang sơn...

      " được, nàng nhất định phải chết." Lạc vương lắc đầu, điều kiện gì cũng được. Nhưng thể lưu lại nàng.

      "Ngươi nợ bổn vương điều kiện, tại bổn vương muốn giết bọn họ, người cũng tha." Đôi mắt thâm thúy nhìn người nổi tiếng.

      Người nổi tiếng tao nhã xoa xoa huyệt thái dương, là khó. hứa đương nhiên nuốt lời, nhưng cũng cảm thấy tiểu oa nhi hứng thú a.

      "Muốn mạng chúng ta, ngươi cho là các ngươi có bản đó sao?"

      Lãnh Loan Loan gì đột nhiên mở miệng, người nổi tiếng này đúng là cuồng vọng, cho dù là giáo chủ tà giáo lớn nhất giang hồ sao? Đối với nàng mà , còn phải chỉ cần giơ tay là giải quyết được chuyện. Chính là tính tình kia làm cho nàng thoải mái, cuồng vọng sao? có nàng, sao đến lượt cuồng vọng.

      "Cửu Nhi..."

      "Thái tử phi..."

      Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách cũng dám thả lỏng cảnh giác với người nổi tiếng. tại nghe được Lãnh Loan Loan khiêu khích bọn họ, trong lòng có chút lo lắng. Năm kia có những đại môn phái liên hợp để tiêu diệt Hỏa Ảnh giáo, lại thu được thành quả gì. Mà nghe người nổi tiếng rất tàn nhẫn.

      "Xin nhờ, các ngươi là nam nhân. cần để người khác thêm chí khí, diệt uy phong của mình."

      Lãnh Loan Loan từ trong lòng Dạ Thần ra, thân mình nho mặt đất răn dạy hai người. Sau đó ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn Lạc vương cùng người nổi tiếng.

      "Cho các ngươi ba cơ hội, nếu các ngươi thể giết bọn ta, bản thái tử khách khí."

      "Ha ha a..."

      Người nổi tiếng đột nhiên nở nụ cười, hóa ra oa nhi này chính là sáu tuổi tiểu thái tử phi nổi tiếng kia. Quả nhiên giống như suy nghĩ, khuôn mặt phấn nộn lại có vẻ lạnh như băng, còn thân hình nho phát ra khí thế kinh người, hoàn toàn là tư thế tiểu nữ vương, quả nhiên thú vị.

      Lạc vương thấy người nổi tiếng vô cớ bật cười, trong lòng trầm xuống. Tuy mình cứu người nổi tiếng mạng nhưng tính tình hỉ nộ vô thường, van nhất đột nhiên thất tín, mình cũng có biện pháp. Nhưng là tấm ván gỗ duy nhất, thể buông tha.

      "Giáo chủ..." (Lạc vương) nhìn (Người nổi tiếng), hy vọng người nổi tiếng có thể nhớ kỹ hứa hẹn của .

      Người nổi tiếng, y phục phiêu phiêu, nền hoàng hôn, sáng mờ. Mắt híp lại, mang theo tia quỷ dị nhìn thẳng ánh mắt Lãnh Loan Loan.

      " hổ danh là thái tử phi, khí thế thực kinh người. Vậy bản giáo chủ liền lĩnh giáo các vị."

      Vừa dứt lời, bóng dáng đỏ rực chợt lóe, như ngọn lửa, cánh tay duỗi ra, hướng tới Lãnh Loan Loan, ý định bắt nàng.

      Lãnh Loan Loan cười lạnh, giương tay áo, lửa từ tay áo ra, ánh sáng lóa mắt, khuôn mặt phấn nộn đầy vẻ châm chọc.

      Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách đều khẩn trương, Dạ Thần duỗi tay, ôm Lãnh Loan Loan ôm vào ngực. Tử đồng nhìn đến người nổi tiếng cũng tản ra sát khí.

      Nhưng và Ninh Phong Cách còn chưa kịp làm gì bóng dáng màu trắng nhảy ra. Hai người nhìn lên, là tuyết lang.

      "Ngao..."

      Tuyết lang như mũi tên nhọn, nhảy lên nghênh hướng người nổi tiếng. Tiếng gầm như sấm. Huyết đồng lóe ra tia thị huyết, hai chân trước hướng tới ngực người nổi tiếng.

      "Giáo chủ cẩn thận."

      Lạc vương thấy tuyết lang hung hãn, lên tiếng nhắc nhở.

      Người nổi tiếng lấy ra từ hông nhuyễn kiếm, chém về chân trước của tuyết lang, như muốn chặt đứt.

      Huyết đồng của tuyết lang lên tia khinh miệt, thân hình nhoáng lên cái, né công kích của người nổi tiếng, lại lần nữa công kích . Nếu phải sử dụng phép thuật, sao lại phải đối phó phàm nhân mà mệt như vậy. Chỉ cần ngón tay cũng đủ để giết chết tên này.

      " chú sói hung hãn, bản giáo chủ lại càng muốn ngươi phục tùng."

      Tuyết lang hung hãn chỉ làm nổi lên tính săn mồi của người nổi tiếng, tia bất đắc dĩ trong mắt chợt tắt, mỗi chiêu trở nên mau lẹ, hung ác.

      Nhìn ra nhân loại này muốn chết.

      Tuyết lang thể dùng pháp lực, chỉ có thể tránh công kích mạnh mẽ của người nổi tiếng.

      " là lãng phí thời gian."

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 92. Nhìn ngươi vừa mắt
      Editor: Ngọc Nguyệt

      " là lãng phí thời gian."

      Lãnh Loan Loan nhìn người lang giao chiến ngừng nghỉ, bĩu môi, thú vị, cần phải làm dài dòng như vậy.

      Nàng vừa xong, mọi người đều cười. Cũng chỉ có nàng mới có thể đem chuyện sinh tử chỉ là trò chơi, lãng phí thời gian.

      Ninh Phong Cách biết nên khóc hay nên cười nhìn Dạ Thần. Dạ Thần bất đắc dĩ lắc đầu. Tiểu thê tử của , càng ngày càng thấy nàng giống người thường, ngạo nghễ, khí phách, cuồng vọng, bễ nghễ thiên hạ....

      Người nổi tiếng nhìn về phía Lãnh Loan Loan, thấy nàng vẻ mặt nhàm chán ngáp.

      Quả nhiên, nữ oa này là bảo vật.

      Nghĩ thế nhưng động tác tay càng sắc bén, nếu nàng lãng phí thời gian, vậy mình cũng nên kết thúc sớm chút.

      Dạ Thần cảm nhận được ánh mắt của Hỏa Ảnh giáo chủ luôn đặt người Cửu Nhi, trong lòng khẽ động. có thể nhìn ra ánh mắt người nổi tiếng có sát khí, chỉ có nồng đậm hứng thú với Cửu Nhi. Ôm Lãnh Loan Loan càng chặt, tử đồng lạnh như băng, chỉ cần có nam nhân khác phát Cửu Nhi đặc biệt, đáng , liền cảm thấy thoải mái. Tuy rằng trước kia có lẽ coi nàng là muội muội đáng nhưng biết từ khi nào, có thói quen ôm thân mình nho kia vào ngực, thói quen có hơi thở của nàng bên cạnh, thói quen ấm áp của nàng...

      Ai cũng thể đem nàng cướp khỏi .

      loại khí phách chưa bao giờ thấy người tản ra.

      Lãnh Loan Loan sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, thực là khí thế kinh người. Bất quá đôi mắt kia lóe ra tia khác thường, ghen sao?

      Trừng mắt nhìn, thể nào. Tuy rằng linh hồn nàng là mười bảy tuổi, nhưng tại thể xác là sáu tuổi oa nhi. Gả cho , nhưng cũng hy vọng có thể thích mình ngay. Chỉ hy vọng có thể có thói quen về mình, sau đó thời gian trôi qua, cảm tình chậm rãi tích lũy, cuối cùng biến thành tình ...

      phải , lâu ngày sinh tình sao?

      Bất quá tại, có cảm tình với mình. Tuy rằng có điểm bất khả tư nghị, nhưng ngẫm lại cũng tốt lắm, chẳng qua cảm tình của bọn họ mới là trước tiên thôi.

      "Tuyết lang lui xuống, Thủy Dao lên tiếp chiến ."

      Lãnh Loan Loan thấy tuyết lang thể tìm được cơ hội lại gần người nổi tiếng, chỉ ngừng né tránh công kích của , nàng nhíu mi. Nàng xem , người nổi tiếng cũng phải người tầm hường, ra chiêu dứt khoát, hơn nữa nội lực . Tuyết lang tuy hung hãn nhưng thể dùng pháp lực. Vẫn là chướng ngại lớn, sớm biết cho dùng hình dạng con người xuất .

      Tuyết lang nghe vậy, tránh kiếm của người nổi tiếng, lui về bên cạnh Lãnh Loan Loan. Thủy Dao giương tay áo, rút nhuyễn kiếm đánh với người nổi tiếng.

      "Đến lượt mỹ nhân."

      Người nổi tiếng vẻ tà khí đánh giá Thủy Dao, nữ tử này thoạt nhìn thân thủ thường, bộ dáng cũng bất phàm, xem ra những người bên cạnh tiểu thái tử phi cũng giống như nàng, giống người thường.

      Thủy Dao bị ánh mắt tà khí của đánh giá, nhíu mi. Nàng chán ghét ánh mắt của nam nhân này, làm cho cả người nàng đều thoải mái. Càng khiến gợi lên cảm giác thoải mái của điêu tộc, tâm khẽ động, kiếm chút lưu tình chém .

      "Quả nhiên là muốn chết."

      Nhìn Thủy Dao thân thủ nhanh nhẹn, người nổi tiếng cười, khuôn mặt tuấn mỹ nghiệt quyến rũ lòng người.

      "Ta muốn băng."

      Lãnh Loan Loan khẽ vẫy tay. phiền phức. Đầu dựa vào ngực Dạ Thần, ngón tay bắn ra, điểm huyệt người nổi tiếng.

      Người nổi tiếng cầm nhuyễn kiếm, đứng ở đó như gốc cây, nụ cười cương cứng lại. nhìn Lãnh Loan Loan. cảm nhận được động tĩnh gì, cư nhiên bị điểm huyệt. Chẳng lẽ tiểu thái tử phi biết được cách điểm huyệt thất truyền trăm năm sao?

      "Giáo chủ..."

      Lạc vương cũng cảm giác được người nổi tiếng thích hợp, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.

      Lãnh Loan Loan buông tay, cười tà. Đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn người nổi tiếng thể nhúc nhích, như nhìn con kiến, có phần thương hại.

      "Người nổi tiếng giáo chủ, thế nào? Còn muốn giết chúng ta sao?" đáng thương tên kia lại gặp phải mình, còn dám cuồng vọng. Hừ, cho ngươi biết, nếu ta nhận là thứ hai, có người dám nhận thứ nhất. So sánh tùy ý, cuồng vọng, có ai vượt quá nàng sao? Nhìn tính tình kiêu ngạo, nàng thoải mái.

      "Tiểu thái tử phi quả nhiên tầm thường, bản giáo chủ lại càng hứng thú với ngươi." Người nổi tiếng sửng sốt, rồi lại khôi phục bộ dáng tà tà.

      "Làm càn." Dạ Thần nhìn ánh mắt người nổi tiếng nhìn Lãnh Loan Loan, tức giận.

      "Giáo chủ muốn bản thái tử tiêu diệt Hỏa Ảnh giáo sao?" Lạnh lùng trừng mắt người nổi tiếng, mà dám đánh chủ ý lên Cửu Nhi, là chán sống rồi.

      "Thái tử điện hạ cho rằng ngài có bản kia sao?"

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 93. giải huyệt được
      Editor: Ngọc Nguyệt

      "Làm càn." Dạ Thần nhìn ánh mắt người nổi tiếng nhìn Lãnh Loan Loan, tức giận.

      "Giáo chủ muốn bản thái tử tiêu diệt Hỏa Ảnh giáo sao?" Lạnh lùng trừng mắt người nổi tiếng thể nhúc nhích, mà cũng dám đánh chủ ý lên người Cửu Nhi, là chán sống rồi.

      "Thái tử điện hạ cho rằng ngài có bản đó sao?"

      Người nổi tiếng chút e ngại đón nhận ánh mắt của Dạ Thần. ánh mắt đen như đêm, tím thần bí. Ánh mắt giao nhau như có vô số tia sét tung tóe. Có lẽ là địch nhân gặp nhau đỏ mắt có kỳ quái, nhưng thể phủ nhận bọn họ cũng vì tiểu nữ oa sáu tuổi mà có hảo cảm với đối phương, thấy vừa mắt nhau.

      Người nổi tiếng tiêu nghĩ, nữ oa giống người thường nên ở cạnh người là thái tử này, lại nên ở trong nhà giam hoa lệ kỳ thực huyết linh, nếu có thể, sẵn sàng dắt tay nữ oa này tiếu ngạo giang hồ.

      Mà Dạ Thần, trong mắt chỉ còn tàn nhẫn, cuồng vọng. Muốn cướp Cửu Nhi từ tay , đương nhiên cho phép.

      "Ha ha ha..."

      Ninh Phong Cách đột nhiên nở nụ cười, khóe môi mang theo vẻ châm chọc, ánh mắt nhìn người nổi tiếng.

      "Người nổi tiếng giáo chủ, ngươi còn có cơ hội sao?"

      dường như quên mình bị tiểu thái tử phi điểm huyệt, tại chỉ là miếng thịt bò cái thớt gỗ, chỉ có thể mặc cho bọn xử lý. cuồng vọng vô lễ căn bản là suy nghĩ, khiêu khích thần, thần vì tiểu thái tử phi tự tay làm thịt Hỏa Ảnh giáo chủ này.

      Người nổi tiếng sửng sốt, rủ mắt. Lại ngẩng đầu, mặt vẫn là vẻ bất cần. tuy bị điểm huyệt, nhưng vẫn có thể , phải sao?

      "Xuất ."

      Lạc vương sửng sốt, chẳng lẽ người nổi tiếng còn con bài chưa lật sao?

      Đám người Lãnh Loan Loan nghi ngờ xung quanh có mai phục, bất quá sao, tới người giết người, đến hai người giết hai người.

      Phút chốc, bốn phía đình xuất từng bóng đen xông ra. Hắc y đeo mặt nạ trắng, lộ ra ánh mắt lạnh lùng.

      Quang cảnh tươi đẹp, khung trời màu đỏ, Viễn Sơn cảnh nhu hòa.

      Nhưng cơn gió lay động lại có hơi thở chết chóc, nơi xinh đẹp tăng thêm mấy phần thê lương cùng huyết tinh...

      "Tham kiến giáo chủ."

      Hắc y nhân quỳ xuống, từng ánh mắt cùng tư thế đều giống nhau, như để ý đến cảnh huyết tinh ngoài kia.

      Lạc vương nhìn những hắc y nhân vừa xuất , trong lòng lại thêm mấy phần hy vọng. tới gần người nổi tiếng, tính giải huyệt đạo cho . ngờ tia sáng lên, khiến phải lùi vài bước.

      "Người tới gần giáo chủ, chết."

      hắc y nam tử đeo mặt nạ bạc cầm kiếm chỉ vào Lạc vương, lạnh như băng .

      "Lui ra."

      Người nổi tiếng thể cử động nhưng khí thế vẫn giảm, thản nhiên phân phó ám vệ.

      "Vâng." Lời lạnh như băng, bóng dáng màu đen lui về phía sau , như bóng dáng.

      "Giáo chủ, bổn vương muốn giải huyệt giúp ngươi."

      Lạc vương biết hắc y nhân sợ mình khiến cho người nổi tiếng bất lợi, giải thích.

      "Đa tạ Vương gia, nhưng cần, bản giáo chủ có thể tự giải huyệt." xong người nổi tiếng vận nội lực tự giải huyệt.

      Dạ Thần, Ninh Phong Cách nhìn nhau, tại bốn phía đều bị vây, hắc y nhân hẳn qua huấn luyện sát thủ, thân thủ như thị vệ. Mà bọn họ chỉ có mấy người, nếu Hỏa Ảnh giáo chủ giải huyệt được, chỉ sợ phần thắng của bọn họ cũng lớn.

      Lãnh Loan Loan ở bên ý cười giảm, nhìn người nổi tiếng muốn giải huyệt, cũng lo lắng.

      "Sao lại như vậy?"

      Người nổi tiếng giải huyệt lại phát thành công. Trong lòng hoảng sợ, vẻ mặt cuồng vọng giữ được nữa. nhìn Lãnh Loan Loan, nhìn vẻ mặt tươi cười của nàng, trong lòng hiểu , nàng biết thể giải huyệt được, cho nên cười.

      "Ngươi dùng thủ pháp nào điểm huyệt bản giáo chủ?"

      Nghe được lời của người nổi tiếng, Lạc vương cùng người của Hỏa Ảnh giáo chấn động. Giáo chủ thể giải huyệt sao? Đối phương cường đại đến thế nào?

      Lạc vương nhìn Lãnh Loan Loan, vẻ bất khả tư nghị cùng e ngại, tiểu nữ oa này phải người. Nếu là người, thân hình nho kia có thể có lực lượng lớn như vậy sao?

      Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách nhìn phía đối diện, xem ra là bọn họ lo lắng vô ích. Ánh mắt cũng nhìn Lãnh Loan Loan, nàng nhếch miệng, nháy mắt, ngón tay chỉ người nổi tiếng"

      "Độc môn điểm huyệt pháp, trừ bản thái tử phi, có người nào giải huyệt được."

      Lời nàng vừa ra, toàn trường lặng im.

      Gió lay động, mùi hoa lẫn với mùi máu.

      Mọi người rùng mình, đặc biệt là người của Hỏa Ảnh giáo. Lãnh Loan Loan là tiểu nữ oa, nhưng ánh mắt còn đáng sợ hơn cả giáo chủ.

      ", ngươi có điều kiện gì?"

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 94. Miếng thịt bò thớt gỗ
      Editor: Ngọc Nguyệt

      Gió lay động, mùi hoa lẫn vào mùi máu.

      Mọi người rùng mình, đặc biệt là đám người Hỏa Ảnh giáo. Lãnh Loan Loan là tiểu nữ oa, nhưng ánh mắt còn đáng sợ hơn cả giáo chủ.

      ", ngươi có điều kiện gì?"

      Người nổi tiếng lần đầu biết tư vị của thất bại, nhìn Lãnh Loan Loan, càng thêm xác định tiểu nữ oa này rất giỏi, trong lòng lại càng thêm hứng thú. Nhưng tại cũng hiểu mình thể mang nàng , nhưng sao, chỉ cần có cơ hội, còn có thể trở về, mà tiểu oa nhi này sớm hay muộn đều là của .

      Lạc vương nhìn người nổi tiếng vô pháp thoát thân, trong lòng còn cảm giác. Nhưng cam lòng, cừu hận mười mấy năm chẳng lẽ cứ như vậy sao? Như thế sao có thể gặp phụ vương, mẫu phi? Hai tay gắt gao nắm chặt, hận.

      "Ngươi còn tư cách điều kiện với bản thái tử phi sao?"

      Lãnh Loan Loan được Dạ Thần ôm vào lòng, nàng có thói quen được ôm. Mày nhướn lên, mắt nhìn người nổi tiếng, vẻ cao ngạo bễ nghễ thiên hạ.

      "Ngươi nên hiểu , tại ngươi là miếng thịt bò thớt gỗ, mặc bọn ta chém giết."

      "Vậy sao?" Người nổi tiếng nhíu mày, "Ta nghĩ thái tử phi có phải là quên xung quanh còn có người hay ?" Khinh thường người của Hỏa Ảnh giáo cho bố trí sao? Tự tay chọn lựa, huấn luyện, ngã xuống nơi này.

      "Bọn họ..." Lãnh Loan Loan liếc mấy hắc y nhân vây quang, cười lạnh. "Bọn họ mà cũng xứng xuất thủ với bản thái tử phi sao?"

      "Thử rồi biết." Người nổi tiếng cũng cười tà, phân phó ám vệ.

      hắc y nhân hiểu , giơ tay lên. Ngoài đình vài bóng dáng màu đen rút kiếm ra khỏi vỏ, chém vào đám người Lãnh Loan Loan.

      Ninh Phong Cách giương lên áo bào, tay bỗng xuất cây sáo ngọc. Giương vài cái, tay như có sinh mệnh.

      Cùng lúc, Thủy Dao cùng tuyết lang phi thân. Ba bóng dáng màu trắng cùng vài bóng dáng màu đen đan vào, đao quang kiếm ảnh, so với phim truyền hình còn làm người ta kinh tâm động phách hơn nữa....

      Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, lẳng lặng nhìn, mặt đổi sắc, như xem phim truyền hình.

      Dạ Thần cũng vẻ mặt đạm mạc, nhưng vẫn cảnh giác, vì nữ oa trong lòng, biết người nổi tiếng dễ dàng thỏa hiệp.

      Lạc vương nhìn đám người Ninh Phong Cách giao chiến với người của Hỏa Ảnh giáo, đôi mắt thâm thúy nhìn Dạ Thần cũng Lãnh Loan Loan. Còn hai người bọn họ, có lẽ là cơ hội tốt. Thân ảnh chợt lóe, ra sát chiêu về phía Dạ Thần.

      Dạ Thần nhìn Lạc vương xuất thủ, ôm Lãnh Loan Loan lùi về sau, tránh công kích của Lạc vương.

      "Đường huynh, chúng ta nhất định phải đối địch sao?" Tuy biết thể tránh khỏi, nhưng vẫn mở miệng hỏi.

      "Bớt sàm ngôn ." Lạc vương nghe lời của , đôi mắt xẹt qua tia phức tạp. Nhưng nhớ tới hình ảnh phụ vương, mẫu phi, trong lòng hận lại dâng lên.

      "Chỉ có thể trách ngươi có phụ than lang tâm cẩu phế như vậy."

      Dứt lời, tay càng lưu tình. Thân kiếm hàn quang lóe ra, sắc bén lia qua cánh tay Dạ Thần, khiến ống tay áo lỗ hổng.

      Lãnh Loan Loan nhíu mi, vừa định xuất thủ lại cảm giác được Dạ Thần ngăn cản. như thế nhưng chung quy vẫn còn thân tình với đường huynh. Bất quá, đạm mạc nhưng lãnh huyết, huống chi Lạc vương cũng làm cho đồng tình.

      Quên , hoàng thất ngươi lừa ta gạt, nội bộ lục đục mà còn giữ được phần tình cảm này cũng đáng thưởng thức. Nếu là người vô tình vô nghĩ, lãnh tình lãnh tâm, chỉ sợ nàng cũng chướng mắt .

      "Ngươi chắc chắn là lão hoàng đế giết phụ vương ngươi sao?"

      Ngẩng đầu,Lãnh Loan Loan hỏi Lạc vương.

      Lạc vương ánh mắt lạnh lùng chống lại ánh mắt của nàng:

      "Muốn khuyên nhủ ta sao? Bổn vương khuyên các ngươi cần uổng phí công sức, thù, ta nhất định phải báo.

      "Ngươi báo thù hay , liên quan đến bản thái tử phi. Nhưng ngươi chắc chắn người giết phụ thân ngươi là lão hoàng đế sao? Ngươi sợ báo thù sai người, để hung thủ chân chính nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? sợ làm hại người vô tội?..."

      Liên tiếp nhưng vấn đề đặt ra làm Lạc vương dừng công kích.

      "Đường huynh, ta biết huynh hận phụ hoàng, cho rằng người hại chết hoàng thúc. phải ta bao che cho phụ hoàng, mà là quả trong đó có nhiều điểm đáng ngờ, chẳng lẽ huynh chưa từng hoài nghi sao?"

      Nghe lời của , Lạc vương mím môi .

      "Căn bản là ngươi cũng muốn đoạt giang sơn, cái gì vì phụ thân báo thù, bất quá chỉ là cái cớ để che dã tâm thôi." Lãnh Loan Loan biết tâm tình Lạc vương phức tạp, lập tức . Nàng tin Lạc vương kiêu ngạo như vậy lại kích động.

      Quả nhiên, lập tức ngẩng đầu. Ánh mắt như mũi tên nhọn bắn đến Lãnh Loan Loan, như muốn bắn thủng nàng. Vẻ mặt lạnh như băng, oán hận :

      "Đừng tưởng ai cũng muốn ngồi long ỷ."









    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 95. Chúng ta còn có thể gặp lại

      Editor: Ngọc Nguyệt

      Quả nhiên, lập tức ngẩng đầu. Ánh mắt như mũi tên nhọn muốn bắn thủng Lãnh Loan Loan. Vẻ mặt lạnh như băng, oán hận :

      "Đừng tưởng ai cũng muốn ngồi lên long ỷ."

      Nàng sao có thể hiểu được đứa đột nhiên mất phụ thân từ ái cũng mẫu thân ôn nhu. Khuôn mặt tươi cười khi giờ chỉ còn vẻ lạnh lùng. Nếu có ý niệm báo thù trong đầu, có lẽ sớm...

      Giang sơn sao? Long ỷ sao? Chúng có thể làm cho phụ mẫu sống lại sao? Có thể cho thời thơ ấu hạnh phúc sao?

      Đau đớn trong đôi mắt Lạc vương, Dạ Thần cũng hiểu, nếu có thể, hy vọng đường huynh có thể thoát ra khỏi bóng ma của cừu hận.

      "Đường huynh, huynh báo thù cho hoàng thúc, ta hiểu. Nhưng phải phụ hoàng hại chết hoàng thúc. Việc này còn cần điều tra lại, bằng để ta giúp huynh." Đồng tử màu tím nhìn mang theo chân thành.

      Trong nháy mắt, Lạc vương cảm giác như quay trở lại thời còn . Đường đệ hơn mình luôn ở phía sau, ngọt ngào gọi đường huynh. Khi đó mây trắng, nước xanh, ánh nắng tươi sáng.

      Hoảng hốt, phụ vương mặc bạch y cùng người kia bước đến. Hai người đều thản nhiên cười, hình ảnh về tình huynh đệ đẹp.

      Mắt nhắm lại, bỗng nhiên mở. Trong lòng Lạc vương cũng xác định được, chẳng lẽ phải người kia hại chết phụ vương? Tỉnh táo lại, nhớ tới mười năm qua, mỗi khi mình phái người điều tra chuyện năm đó, vừa có manh mối lại luôn bị người phá rối. Mà những người đó chắc chắn là người trong cung, hơn nữa những lời đồn đại năm đó, có thể khẳng định người kia hại chết phụ vương. Nhưng tại nghe hai người , chẳng lẽ thực tìm lầm người sao?

      "Nếu ngươi chắc chắn lão hoàng đế hại chết phụ vương người, sao tìm chứng thực?" Lãnh Loan Loan nhìn biểu tình dao động của lạc vương, tiếp tục .

      "Hoặc là ngươi sợ tìm nhầm người, thể gánh vác hậu quả?"

      Đôi mắt sáng ngời mang theo khiêu khích nhìn .

      Lạc vương mím môi , là như vậy sao? vẫn sợ ý niệm bao lâu nay là sai sao?

      Dạ Thần cũng mở miệng, cố chấp suy nghĩ việc báo thù, bằng tìm hung thủ chân chính.

      "Ta..."

      Lạc vương do dự, nên nghe theo lời Dạ Thần sao? phải hoàng đế hại chết phụ vương sao?

      "Đường huynh...."

      Dạ Thần buông Lãnh Loan Loan, nắm lấy tay Lạc vương cầm kiếm. Đồng tử màu tím mang theo ấm áp với người thân nhìn .

      " tìm phụ hoàng chứng thực. Nếu là lỗi của phụ hoàng, ta nhúng tay vào chuyện báo thù của huynh nữa, giang sơn đáng lẽ của hoàng thúc, ta cũng nguyện ý trả lại.

      "Ngươi..." Lạc vương nhìn , vẻ mặt phức tạp.

      "Tin tưởng ta." Dạ Thần dùng sức, trong mắt có ảnh ngược của Lạc vương. "Nếu phải phụ hoàng hại chết hoàng thúc, mà ngươi trách lầm . Chẳng những làm hung thủ chân chính nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, hơn nữa chắc chắn hoàng thúc trời có linh thiêng cũng thể ngủ yên..."

      Keng....

      Cây kiếm tay Lạc vương rơi xuống đất phát ra tiếng vang thanh thúy. Giờ phút này vẻ mặt của giống như đứa trẻ lạc đường, bên trái hay bên phải, vẫn còn do dự.

      Lãnh Loan Loan đảo mắt, thích tính cách này của Lạc vương. Muốn hay cứ , có thể dùng mười mấy năm để thực mưu đồ báo thù, chẳng lẽ có thời gian gặp lão hoàng đế sao? Hay là có dũng khí?

      "Này, ngươi phải là có can đảm gặp lão hoàng đế chứ?" Lãnh Loan Loan cổ quái nhìn Lạc vương.

      Lạc vương giật mình, cũng biết . Muốn chính tay đâm chết cừu nhân, nhưng lại do dự. Vạn nhất hung thử thực phải hoàng đế, có thể làm gì?

      "Đường huynh, vài ngày nữa là ngày giỗ của hoàng thúc. Chẳng lẽ huynh muốn biết chân tướng, để hoàng thúc có thể ngủ yên sao?"

      Lạc vương nghe Dạ Thần , nhíu mày, . lâu sau, khi Dạ Thần và Lãnh Loan Loan cho rằng bọn họ khuyên bảo thất bại, lại mở miệng.

      "Ta ."

      Lạc vương nắm chặt tay, tiếp thêm dũng khí. Dạ Thần cùng Lãnh Loan Loan ra lời khiến suy nghĩ, cứ do dự như vậy bằng hỏi chân tướng. Nếu là hoàng đế hại chết phụ vương, đương nhiên nương tay. Nhưng nếu đúng như lời đường đệ phải , vậy tìm hung thủ thực , báo thù cho phụ vương.

      "A Dao, tuyết lang, Ninh Phong Cách, quay lại đây."

      Lạc vương vừa , Lãnh Loan loan cũng vẫy tay với đám người đánh nhau với hắc y nhân.

      Nghe được lời của Lãnh Loan Loan, hai người lang phút chốc bay ra khỏi vòng chiến.

      "Các ngươi cũng dừng lại." Người nổi tiếng cũng với hắc y nhân, hắc y nhân nhanh chóng trở lại bên cạnh người .

      "Giáo chủ, cảm tạ ngươi có thể đến. tại bổn vương đáp ứng bọn họ về hoàng cung. Ngươi giúp ta việc. Từ nay về sau, chúng ta ai thiếu nợ ai."

      Lạc vương chắp tay với người nổi tiếng, lại quay đầu nhìn Lãnh Loan Loan.

      "Thái tử phi, mời người giải huyệt đạo cho người nổi tiếng giáo chủ." tin tưởng nàng làm vậy.

      Lãnh Loan Loan nhìn , ngón tay hướng tới người nổi tiếng.

      Người nổi tiếng cảm thấy thân hình buông lỏng, phát cơ thể có thể hoạt động bình thường. nhìn Lãnh Loan Loan, khóe miệng nhếch lên, thâm ý :

      "Thái tử phi, chúng ta còn có thể gặp lại."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :