1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sát thủ mười hai tuổi, nằm cười giữa hoa đào! - Mục Đan Phong (11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.5:Cấp tốc . . . . . . Chạy trối chết (5)
      Hàng năm Hắc diễm môn ở các nơi trong cả nước tìm kiếm những đứa bé khoảng chừng mười tuổi có tố chất và tướng mạo đều tốt, tiến hành huấn luyện ma quỷ tàn khốc trước, sau đó lại làm cho bọn họ tự chém giết và loại bỏ lẫn nhau.

      Tại trong môn này, mạng người ở đây rẻ như cây cỏ.

      Mỗi tháng, liền có lần quyết đấu chính thức, mà mỗi lần quyết đấu chỉ có thể có người sống sót. . . . . .

      Ba năm ngắn ngủn lại tới, từng hơn ngàn người nhưng giờ chỉ còn lại có đến trăm người.

      Lúc này đây lần quyết đấu cuối cùng, trăm người bị đưa lên tòa núi hoang tại đây, nhưng chỉ có thể có hai mươi người sống rời .

      Để có thể tranh thủ cơ hội sống sót , tất cả những đứa bé đều suy nghĩ cho bản thân mình đều chút do dự giết chết những đồng bạn(*) của mình.(* đồng nghiệp và bạn bè)

      Sắc mặt Phong Lăng Yên tối sầm, choáng, vận mệnh của mình là đen đủi.

      Cho dù kiếp trước sống trong từng ngày đầu đao liếm huyết(*), nghĩ tới xuyên qua cư nhiên lại xuyên đến giữa trại sát thủ, ông trời chính là chơi đùa nàng phải ? !
      (*) Đầu đao liếm huyết: ý sống trong những ngày liếm máu đầu đao

      Nàng sợ giết người, nhưng là ——bảo nàng giết đứa bé—— nàng đành lòng ra tay.

      Tay vừa nhấc, đem đứa bé kia thả đứng dậy: "Tốt, ngươi có thể !"

      Đứa bé kia ngược lại sửng sốt, nàng (chỉ đứa bé) lui về phía sau hai bước, đôi mắt toả sáng chớp động: "Ngươi chịu thả ta?"

      Phong Lăng yên phất phất tay, cười rất nhàng, cũng chuyện, xoay người hướng phía núi mà đến.

      Trong đôi mắt đứa bé kia lên chút kinh ngạc, nhưng cũng kịp suy nghĩ, liều mạng chạy về phía dưới núi.

      Nàng muốn tranh cái mạng sống này nằm trong số hai mươi người kia. . . . .

      "Vèo!" "Pằng!" bầu trời bỗng nhiên bay lên đám pháo hoa đen như mực, nhanh chóng ngưng kết thành cái xương đầu lâu, sau đó chậm rãi tiêu tán. . . . . .

      Phong Lăng Yên sửng sốt chút.

      Chợt thấy đứa bé kia vừa mới chạy bỗng tiếng kêu, tiếng cố định thượng.

      "Làm sao vậy?" Phong Lăng Yên chạy về bên cạnh của nàng.

      Mặt đứa bé kia xám như tro, trong con ngươi trong mắt tràn đầy tuyệt vọng và hoảng sợ: "Số người muốn tranh giành nằm trong hai mươi người kia sắp đến! Lần này chúng ta chết chắc rồi!"

      Từ trong lòng Phong Lăng Yên cười hài cái, nàng căn bản là muốn tranh cái gì với số người kia mới ở lại đây nghĩ gặp những ma quỷ của tổ chức sát thủ.

      Nàng khẽ vươn tay, đem đứa bé kia kéo lên: "Vậy còn thất thần làm gì? Cùng trốn chỗ a!"

      Nhưng đứa bé kia lại nhúc nhích, chậm rãi lắc đầu: "Trốn thoát. . . . . . Hơn nữa nếu chạy trốn bị bắt được, chừng có khả năng bị ngũ mà phân thây. . . . . ."

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.6:Cấp tốc . . . . . . Chạy trối chết (6)

      Editor: Sam Nhi

      Tránh được khỏi vòng tay của Phong Lãng Yên, cư nhiên còn có thể tại chỗ ngồi xuống



      Phong Lăng Yên sửng sốt chút, trong lòng toát tia lạnh lẽo, thở dài quay đầu bước .



      " cần chạy, vô dụng . Dưới núi bị bao vây toàn bộ, ngay cả con chuột cũng đừng hi vọng chạy thoát. Mà núi sát thủ khắp nơi, khi bọn họ nhận được tín hiệu rất nhanh giải quyết tất cả ‘ quân cờ ’ cần thiết, nếu chúng ta ngồi tại chỗ chờ chết còn có thể được bọn họ cho chết cách thoải mái."



      Biết cái chết đến gần, đứa bé kia ngược lại có địch ý với Phong Lãng Yên, có ý tốt nhắc nhở người ở phía sau



      Bước chân Phong Lăng Yên ngừng lại chút, khóe môi lộ ra nụ cười thản nhiên.



      Tại chỗ chờ chết phải tác phong của nàng_Phong Lăng Yên.



      Năm đó nàng ở trong biệt thự được phòng bị nghiêm ngặt, đầy đủ mọi thứ thiết bị đại hoá của trùm ma túy lớn còn có thể lại tự nhiên, huống chi bây giờ chỉ là ở ngọn núi?



      Tuy rằng nàng biến thành đứa bé, khả năng lớn bằng lúc trước, nhưng nếu muốn bắt được nàng, cũng là dễ dàng gì !



      Nàng cũng quay đầu lại, hướng lên phía núi mà chạy tới. . . . . .



      Tại dưới chân núi Cổ Vũ(Sam:edit mà cứ tưởng sắp đánh nhau mà có người cổ vũ =D) thẳng tắp đứng , đều là những hắc y nam tử* có bộ mặt tuấn, thân thủ linh hoạt.



      (*)hắc y nam tử: nam nhân mặc áo đen



      Cổ Vũ Sơn tuy lớn, nhưng mỗi lối ra đều có hắc y nhân canh gác.



      Đứa bé kia sai, đây chính là hình thức phòng thủ ở phía dưới, ngay cả con chuột cũng đừng mơ tưởng trốn xuống được.



      Dưới núi có tiểu đình*, bàn đá trong tiểu đình có bày ra vài món thức ăn .

      (*) Đình

      Bầu rượu bạch ngọc, ly rượu bạch ngọc , nam tử áo tím nghiêng người tựa vào lan can.



      ngón tay nhọn xoay cái chén bạch ngọc óng ánh, ly rượu ngon tại trong chiều tà màù hổ phách có chút trầm bổng.



      Nhìn từ phía nhìn qua dáng vẻ của là lười biếng, dáng người lại cao lớn thẳng tắp, miếng mặt nạ màu bạc từ sống mũi đem nửa khuôn mặt phía che khuất, dưới mặt nạ môi nhàn nhạt ửng đỏ, khóe môi khẽ mím lại, nhìn qua như tựa tiếu phi tiếu* song lại dẫn theo loại mị hoặc lạnh lẽo(sam:cứ tưởng tả mỹ mữ chứ ^^)

      (*) tựa tiếu phi tiếu: cười như cười.



      Đường vòng cung ở cằm tuyệt đẹp. Tóc dài đen nhánh rối tung, ở trong gió nhàng tung bay.



      Ở xung quanh người , còn có năm người vây quanh.



      Năm người này chia nhau mặc quần áo màu đỏ, lam, vàng, lục, màu đen. Tuy rằng màu sắc khác nhau, nhưng kiểu dáng cũng là giống nhau.



      Năm người này trẻ có già có, nhưng trong đôi mắt tinh quang mỗi người đều bắn ra bốn phía, xem xét phía trong nhất định là cao thủ.



      Năm người này cung kính đứng ở bên cạnh người nam tử áo tím.



      Ở bên ngoài tiểu đình, còn hơn năm mươi thiếu niên nam tử hắc y bao quanh, từng người đều là thanh tú,khôi ngô, mặc trang phục mạnh mẽ, khí tràn trề tay cầm trường kiếm, ánh mắt sáng ngời, đứng ở đó như cây lao(cây giáo).



      Trước bọn là người hai mươi đứa bé vừa mới từ núi chạy đến.



      ràng toàn bộ là thiếu niên mười hai mười ba tuổi , trong ánh mắt lại lóe ra thèm máu cùng sát khí, giống như cùng tiểu sói hung ác là giống nhau.



      Con mắt sáng của nam tử mang mặt nạ màu bạc qua từ mặt các nàng, từ trong con ngươi của Hắc Diệu Thạch nhìn ra nửa điểm cảm xúc, khóe môi lạnh nhạt vừa tháo xuống, thản nhiên : "Hắc diễm, lần này ngươi quản lí Hắc Diễm Môn tệ, trái lại cũng có mấy người xuất sắc . Tốt lắm, kết thúc công việc ."



      Chương 1.7:Cấp tốc . . . . . . Chạy trối chết (7)
      Editor: Sam Nhi

      Nghe được nam tử áo tím khích lệ, khuôn mặt hung ác nham hiểm ra tia vừa mừng vừa lo cùng đắc ý, tựa hồ có thể được nam tử áo tím này tán thưởng tiếng, làm cho mộ phần tám đời tổ tông nhà đều toát ra khói .

      đáp ứng tiếng dạ, hướng về những thuộc hạ hắc y bên ngoài phòng vung tay lên: "Người đầy đủ!xong hết!"

      pháo hoa màu đen bay lên giữa trung, trung liền nở rộ thành cái hình xương đầu lâu. . . . . .

      Sau nửa canh giờ.

      "Báo! Gió mạnh mười hai tại đường phía nam chung thanh ‘phế quân cờ(*) ’ hai mươi hai người!"
      (*) người bị loại bỏ
      "Báo! Gió mạnh tám tại đường phía bắc chung thanh ‘ phế quân cờ ’ hai mươi ba người!"

      "Báo! Gió mạnh mười lăm tại đường phía đông chung thanh ‘ phế quân cờ ’ hai mươi danh!"

      "Báo! Gió mạnh mười bốn tại đường phía tây chung thanh ‘ phế quân cờ ’ mười bốn người.

      Trong núi sâu, mật thám nằm vùng đều hoàn thành nhiệm vụ ‘ bay ’ trở về, lưu loát báo cáo lại những số người bị tiêu diệt. . . . . .

      Hắc Diễm khẽ gật đầu, khuôn mặt tuấn tú có tia đắc ý, những cái gọi là ‘quân cờ bị loại’ là những đứa trẻ thể kịp thời chạy xuống núi.

      tại cũng trở thành những thi thể lạnh như băng . . . . . .

      Nghe được người đầu mục(*) xuống núi cuối cùng báo cáo, sắc mặt khẽ thay đổi, như thế nào lại thiếu người? !
      *Đầu mục:cách gọi người thuộc hạ
      Hôm nay toàn bộ trăm người lên núi, ngoại trừ hai mươi tên được chọn, quân cờ bị loại bỏ hẳn là có tám mươi tên , nhưng tại chỉ có bảy mươi chín người!

      Khóe môi nam tử áo tím khẽ cong, nhàng : "Hắc Diễm, như thế nào thiếu người?"

      Thanh chuyện của lớn, nhưng trong nháy mắt trán Hắc Hiễm lăn xuống mồ hôi lạnh.

      Loại chọn lựa ‘ nhân tài ’này của Hắc Diễm Môn cơ hồ là năm lần, còn chưa có xảy ra loại sơ suất này.

      Mỗi lần thời điểm xuất phát nào, cũng ở trước mặt những hài tử này ngũ xa phanh thây người, làm cho các nàng thấy nếuchạy trốn sau đó có máu chảy đầm đìa, bao năm qua người nào, cái ‘quân cờ bị loại ’ có can đảm đào tẩu, đều ngoan ngoãn tiếp nhận bị vận mệnh tàn sát.

      Lại nghĩ rằng lần này, tại thời điểm tổng môn chủ tự mình đến trường, lại xuất loại sơ suất này, là làm cho mặt ánh sáng!

      Mặc dù kinh ngạc nhưng cũng loạn, cung kính : "Tổng môn chủ yên tâm, nàng trốn thoát. núi cùng toàn bộ ba mươi tám đạo ám tạp*, nàng vô luận chạy hướng nào phương nào, đều bị phát . . . . . ."
      *ám tạp: cửa ải ngầm
      Phương Lăng thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.8:Cấp tốc . . . . . . Chạy trối chết (8-)
      Editor: Sam Nhi

      đến đây, khuôn mặt tuấn mỹ của xẹt qua chút khát máu: " hai mươi năm Hắc Diễm Môn chưa từng xảy ra việc‘ trốn quân cờ ’ rồi, lúc này đây bắt lấy nàng, vừa vặn cho nàng nếm thử mùi vị hình phạt sinh bằng tử của Hắc Diễm Môn!"

      Giông của vô cùng lạnh, làm cho toàn bộ những hài tử may mắn sống sót rùng mình cái.

      Bắt đầu vì hài tử có can đảm đào tẩu kia mà mặc niệm . . . . . .

      Phong Lăng Yên về hướng phía trước đến hai dặm đường, đụng phải đến ba nhóm sát thủ‘ phế quân cờ ’.

      Cũng tận mắt nhìn năm hài tử tại đây chết oan chết uổng trong tay sát thủ

      Những sát thủ này thân thủ nhanh nhẹn, ra tay tàn nhẫn, đều là kiếm ngay yết hầu, tuyệt ra kiếm thứ hai!

      May mà Phong Lăng Yên thân thủ đủ nhanh nhẹn, tốc độ phản ứng rất nhanh, lại nhờ địa hình thuận lợi, mới có bị bọn họ phát .

      Lại hướng phía trước lúc, mặt trời chiều trước mặt chìm vào trong khe núi, nhìn lên bầu trời toàn thấy màu đen!

      Phong Lăng Yên nhìn nhìn quần áo người mình, khuôn mặt đột nhiên tối sầm.

      Quần áo người nàng có khối trang sức hình đầu lâu cư nhiên lại sáng lên!

      Nếu như vậy mà hành tẩu trong đêm theo lời quả thực là đích bia ngắm!

      Đúng là muốn lấy mạng a, lúc này nàng căn bản có bộ quần áo thứ hai để thay đổi. Nàng cũng thể ở trong núi sâu này chạy trần truồng a? !

      Đôi lông mày xinh xắn của Phong Lăng Yên có chút chau lên, nếu ở dạng này mà làm theo như lời ..., cho dù là ở trong đêm cũng chỉ sợ nàng chạy khỏi đuổi bắt của những sát thủ kia!

      Nàng vừa đến đằng sau tảng đá lớn, liền phát cái bóng đen bay đến.

      Ngoại trừ cái tảng đá lớn này ra, chung quanh còn gì để che, nếu nàng lại muốn trốn, cũng kịp rồi!

      Tên kia sát thủ đúng là Tật Phong mười lăm(*ý chỉ những người nhanh như gió táp, và là người thứ 15), là phụng mệnh lên núi truy bắt .

      Người này thân thủ cực cao, ở Hắc Diễm Môn cũng là nhân vật lỗi lạc, rất được Hắc Diễm Môn coi trọng.

      bên bay vút, bên lục soát, đôi mắt giống như dao găm, buông tha bất kỳ cái góc nào.

      Đột nhiên, phát phía sau tảng đá lớn có hình bóng đen.

      Trong nội tâm vừa động, bay vút đến.

      Đến khi thấy bóng dáng xin xắn phía sau tảng đá lớn sau, ánh mắt của ngưng tụ, khóe môi lộ ra nụ cười lạnh.

      Nguyên lai ——nữ hài tử tào tẩu trong này!

      Chóng mặt, ta cần phải chạy trần truồng

      Phong Lăng Yên nằm nghiêng ở tảng đá lớn.

      Quần áo trước ngực bị máu tươi nhuộm thấm, sắc mặt tái nhợt, lông mi dài bao trùm mí mắt, làm như ngủ, lại như hôn mê. . . . . .

      Nếu phải thấy lồng ngực nàng còn có có chút phập phồng, cơ hồ cho rằng nàng chính là người chết.

      Nguyên lai là tiểu nha đầu này hôn mê, cũng phải đào tẩu. . . . . .

      Tật Phong mười lăm thầm thở ra hơi.

      Xem như giống như , giả dụ chỉ có máu chảy đầm đìa ở phía trước, như vậy nha đầu kia ăn gan báo rồi, ràng dám đào tẩu. . . . . .

      Ừ, xem ra là người Tật Phong mười hai mới đem nàng bỏ sót.

      đếm xỉa đến trước, giơ chân đá đá thân thể Phong Lăng Yên, đem Phong Lăng Yên đá cái lăn , chính là lăn đến dưới chân của .

      Ngô, ngược lại tiểu nha đầu này lại là tiểu mỹ nhân, đáng tiếc cũng trốn khỏi cái chết. cực hình giới hạn cùng ngũ xa phanh thây chờ đợi nàng. . . . .

      lắc đầu, xoay người đem nàng ôm lấy, nàng nho giống như mảnh lông chim: "Tốt lắm, có thể chính thức kết thúc công việc . . . . . ."

      —— đột nhiên, cả người thẳng tắp, cứng ngắc, trong miệng thở ra thanh"Ti Ti"——

      tia máu tươi, chậm rãi từ khóe miệng thấm ra.

      Đôi mắt chết dường như lồi ra, trừng mắt tin tiểu nương trong ngực !

      Phong Lăng Yên quay về phía mỉm cười ngọt ngào, khuôn mặt vô tội.

      cây đoản kiếm(* dao găm) cắm ở chính tâm mạch của , nghiêng lệch!

      Tật phong mười lăm chậm rãi ngã liệt xuống, đánh chết cũng dám tin tưởng đường đường tật phong mười lăm lại cư nhiên chết ở cách vừa lòng trong taycon bé mười ba tuổi!

      Phong Lăng Yên sớm nhảy cách xa thân thể của , vỗ vỗ bàn tay bé thở dài.

      Nàng muốn giết người, nhưng nàng cũng muốn đần độn, ngớ ngẩn mà chết ở chỗ này.

      Nàng nhanh chóng lột bỏ quần áo của Tật Phong mười lăm, mặc vào người mình.

      Quần áo có chút lớn, vướng chân vướng tay . Nàng dứt khoát khoác lên.

      Nàng là thiên tài dịch dung , tại người Tật Phong mười lăm tìm ra ít thuốc mỡcùng thuốc bột, nhanh chóng bôi vẽ lung tung mặt chính mình. . . . . .

      Thời gian đến nửa ly trà , khuôn mặt vốn xinh đẹp của nàng cùng Tật Phong mười lăm có bảy tám phần giống nhau.

      Nàng thở dài, đáng tiếc trong tay có công cụ dịch dung, bằng nàng tuyệt đối nắm chắc hoàn toàn dịch dung thành tật phong mười lăm, mà ngay cả mẹ ruột của Lão Tử cũng phân biệt ra được thiệt giả. . . . . .

      tại đành phải chấp nhận .
      Phương Lăng thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.9 :Cấp tốc . . . . . . Chạy trối chết (9)
      Editor: Sam Nhi
      Beta: Cẩm Băng Đơn



      Đột nhiên, phát phía sau tảng đá lớn có bóng đen.

      Trong nội tâm vừa động, bay vút đến.

      Đến khi thấy bóng dáng xin xắn phía sau tảng đá lớn sau, ánh mắt của ngưng tụ, khóe môi lộ ra nụ cười lạnh.

      Nguyên lai ——nữ hài tử đào tẩu ở trong này!

      Chóng mặt, ta cần phải chạy trần truồng

      Phong Lăng Yên nằm nghiêng ở tảng đá lớn.

      Quần áo trước ngực bị máu tươi nhuộm thấm, sắc mặt tái nhợt, lông mi dài bao trùm mí mắt, giống như ngủ, nhưng cũng giống như hôn mê. . . . . .

      Nếu phải cảm thấy lồng ngực nàng còn có có chút phập phồng, cơ hồ cho rằng nàng chính là người chết.

      Hóa ra là tiểu nha đầu này hôn mê, cũng phải đào tẩu. . . . . .

      Tật Phong mười lăm thầm thở ra hơi.

      Xem như giống như , giả dụ chỉ có máu chảy đầm đìa ở phía trước, như vậy nha đầu kia ăn gan báo rồi, cư nhiên dám đào tẩu. . . . . .

      Ừ, xem ra là người Tật Phong mười hai vừa mới bỏ sót.

      để ý lên phía trước, giơ chân đá đá thân thể Phong Lăng Yên, đem Phong Lăng Yên đá cái lăn , chính là lăn đến dưới chân của .

      Ồ, tiểu nha đầu này lại là tiểu mỹ nhân, đáng tiếc cũng trốn khỏi cái chết. cực hình giới hạn cùng ngũ xa phanh thây chờ đợi nàng. . . . .

      lắc đầu, xoay người ôm lấy nàng, nàng nho giống như sợi lông chim: "Tốt lắm, có thể chính thức kết thúc công việc . . . . . ."

      —— đột nhiên, cả người thẳng tắp, cứng ngắc, trong miệng thở ra thanh"Ti Ti"——

      tia máu tươi, chậm rãi từ khóe miệng thấm ra.

      Đôi mắt như cá chết lồi ra, trừng mắt tin tiểu nương trong ngực !

      Phong Lăng Yên quay về phía mỉm cười ngọt ngào, khuôn mặt vô tội.

      cây đoản kiếm(* dao găm) cắm ở chính tâm mạch của , nghiêng lệch!

      Tật Phong mười lăm chậm rãi ngã mềm xuống, đánh chết cũng dám tin tưởng đường đường là Tật phong mười lăm lại cư nhiên chết cách hài lòng ở trong tay nữ hài tử mười ba tuổi!

      Phong Lăng Yên sớm nhảy cách xa thân thể của , vỗ vỗ bàn tay bé thở dài.

      Nàng muốn giết người, nhưng nàng cũng muốn đần độn, ngớ ngẩn mà chết ở chỗ này.

      Nàng nhanh chóng lột bỏ quần áo của Tật Phong mười lăm, mặc vào người mình.

      Quần áo có chút lớn, vướng chân vướng tay . Nàng dứt khoát khoác lên.

      Nàng là thiên tài dịch dung , ở người Tật Phong mười lăm tìm ra ít thuốc mỡ cùng thuốc bột, nhanh chóng bôi vẽ lung tung mặt chính mình. . . . . .

      Thời gian đến nửa ly trà , khuôn mặt vốn xinh đẹp của nàng có bảy tám phần giống với Tật Phong mười lăm.

      Nàng thở dài, đáng tiếc trong tay có công cụ dịch dung, bằng nàng tuyệt đối nắm chắc hoàn toàn dịch dung thành Tật Phong mười lăm, mà ngay cả mẹ ruột và cha cũng phân biệt ra được thiệt giả. . . . . .

      tại đành phải chấp nhận .


      Chương 1.10: Chóng mặt, ta cần phải chạy trần truồng (10)
      Editor: Sam Nhi
      Beta: Cẩm Băng Đơn

      Cũng may bây giờ sắc trời đen, nếu áp sát nhìn kỹ, chẳng thể nhận ra cái gì.

      Mặc dù vóc người đủ, nhưng nàng có loại vu thuật, làm cho thị giác của người khác sinh ra ảo giác. . . . . .

      Giấu thi thể của Tật Phong mười lăm ở góc tối, Phong Lăng Yên nghênh ngang tiếp tục ngược về phía .

      Vừa mới nén hương, trong khu rừng tăm tối phía trước vang lên tiếng gió ào ào, hai hắc y nhân nhảy ra, bịch bịch tiếng quỳ mặt đất: "Thuộc hạ tham kiến Thập ngũ tướng quân."

      Phong Lăng yên khoát tay áo: "Có phát kẻ khả nghi chưa?”

      Hai người kia cùng nhau lắc đầu: "Chưa phát kẻ khả khi. Tướng quân, Thanh Sơn chưa xong sao?"

      Phong Lăng yên thản nhiên : " có, bây giờ các ngươi tiếp tục chờ đợi, con muỗi cũng đừng buông tha! Bản tướng quân về phía trước tìm kiếm."

      "Dạ! Tướng quân!" Hai người kia đồng thanh trả lời tiếng, lại quay trở về chỗ nấp đợi.

      Phong Lăng yên nghênh ngang khỏi chỗ nấp tới. . . . . .

      hai tên thuộc hạ trao đổi ánh mắt chút, trong đôi mắt lên chút kinh ngạc.

      Bình thường tướng quân Tật Phong mười lắm kiệm chữ như vàng, lời ngày hôm nay tựa hồ có chút nhiều. . . . . .

      Bất quá, cấp bậc của Hắc Diễm Môn cực kỳ sâm nghiêm, mà vị Tật Phong mười lăm lại hơi tý là giết người, mặc dù bọn họ có chỗ hoài nghi, nhưng cũng dám tùy tiện lên hỏi thăm, trơ mắt nhìn xa. . . . . .

      Gần nửa canh giờ quá khứ trôi qua, nhưngvẫn như cũ nhận được tin tức của ‘ trốn quân cờ ’ .

      Sắc mặt của Hắc Diễm đen đến mức thể đen hơn, ngón tay chậm rãi áp chặt bên người.

      Nam nhân áo tím cũng phải vội vàng gì, lười biếng đặt ly rượu xuống, ngáp cái, thoải mái : "Hắc Diễm, ngươi xác định người ngươi phái là thị vệ Tật Phong mạnh nhất? Chứ phải đám vô dụng?"

      Gương mặt tuấn tú của Hắc Diễm đỏ lên, cúi đầu quỳ phịch xuống, câu cũng dám .

      Bốn nam tử bốn màu y phục khác khóe môi lộ ra tia cười lạnh.

      Hắc Diễm nãy luôn luôn là ái tướng của Tổng Môn Chủ, chứng kiến kinh ngạc, bọn họ trong miệng , nhưng trong nội tâm lại thầm vui vẻ.

      cần phải chính là do tiểu nha đầu đào tẩu kia gây nên

      "Báo Môn chủ, núi, núi phát thi thể Tật Phong mười lăm !"

      hắc y nam tử nằm rạp mặt đất bẩm báo.

      Hắc Diễm kinh hãi thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

      Tật Phong mười lăm này là ái tướng của , thân võ công trong giang hồ cũng coi như nhân tài kiệt xuất, nghĩ tới cư nhiên lại chết ở trong này.

      cần phải chính là do tiểu nha đầu đào tẩu kia gây nên.

      Nam tử áo tím khẽ cong khóe môi, vốn con ngươi lười biếng lại thoáng qua chút ánh sáng nhạt.

      tiểu nha đầu chưa tu tập võ công thượng thừa lại có thể dồn thị vệ Tật Phong mạnh mẽ vào chỗ chết, ai chà, ngược lại thực tia hứng thú.

      Ái tướng chết , Hắc Diễm vừa tức vừa giận, quát: " tìm được phế quân cờ chưa? ?"

      Hắc y nam tử quỳ mặt đất dám ngẩng đầu lên: "Chưa. . . . . . Chưa thấy. . . . . . Bất quá thuộc hạ phái người đuổi theo hướng Tật Phong mười lăm bị giết."

      Hắc Diễm cả giận : "Gác ở trạm tối đó là ai? Có phát ra hành tung của phế quân cờ ?"

      "Bẩm môn chủ, mười hai người Tật Phong. Theo lời bọn họ lại, thấy được bất luận kẻ nào qua, chỉ có Tật Phong mười lăm đến. . . . . ."

      "Tật Phong mười lăm? Tật Phong mười lăm phải chết rồi sao? ! Bọn họ gặp quỷ sao? !"

      Hắc Diễm tức giận tràn trề: ", chém hai ám tạp này cho ta! Mang theo ngao khuyển, tiếp tục tìm tòi, đào ba thước đất cũng phải tìm ra phế quân cờ này cho ta!"

      Ám tạp: Người canh gác trạm tối.

      Hai mắt nam tử áo tím có ánh sáng lóe lên. Thản nhiên : "Tuổi còn mà có thể giết thị vệ Tật Phong, lại biết thuật dịch dung, ngươi còn tưởng rằng nàng là phế quân cờ ư? Để nàng sống."

      duỗi lưng cái.

      Ừhm, càng ngày càng chơi vui, vốn ngang qua nơi đây nhất thời tâm huyết dâng trào đến xem Hắc Diễm tuyển nhân tài đánh đàn, nghĩ tới lại để cho thấy chuyện ngoài ý muốn như thế.
      Phương Lăng thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.1:
      Editor: Sam Nhi
      Beta: Cẩm Băng Đơn


      Đây là đứa như thế nào, lại có bản lĩnh này?

      "Đứa chạy trốn tên là gì?" ngáp cái hỏi thăm.

      Hắc Diễm sững sờ, cúi đầu: "Nàng. . . . . . Các nàng đến đây, đều có tên của mình, đứa đào tẩu gọi là ‘ Ngọc Thố ’. . . . . ."

      Ngọc Thố? Ách, con thỏ cũng biết cắn người rất mạnh mẽ . . . . . . Còn rất đáng nữa.

      Nửa canh giờ trôi qua, người phái ra vẫn như trước chưa trở về, thỉnh thoảng có thám tử đến bẩm báo.

      "Báo môn chủ, phát hành tung của Ngọc Thố ."

      Các ngươi còn sống làm cái gì? !

      "Báo môn chủ, lại phát hai thi thể của thị vệ. . . . . ."

      "Bẩm báo” Thám tử bị đánh ngã mặt đất, có dũng khí ngẩng đầu.

      Những người tìm kiếm đều trở về, quỳ đông nghịt đất, ai cũng dám ngẩng đầu.

      Đơn giản là câu trả lời của bọn đều giống nhau: " lật từng ngọn núi lên, nhưng vẫn như cũ tìm thấy tung tích của đứa bé kia."

      Hắc Diễm sắc mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt thuộc hạ quỳ đất : "Mấy trăm người thậm chí ngay cả đứa bé cũng tìm thấy! Các ngươi còn sống làm cái gì? !"

      Tật Phong số mười kéo hai ngao khuyển từ từ trở về.

      Hắc Diễm : "Người là phế vật, con chó kia hẳn là có chút dùng? Chúng nó phải ngửi qua mùi quần áo của nha đầu này sao?"

      Tật Phong số 10 nằm ở mặt đất dám ngẩng đầu: "Thuộc hạ nắm Thần Phong cùng Liệt Hỏa men theo mùi của nha đầu kia đuổi tới đầm Hắc Long bên cạnh, nhưng. . . . . ."

      Lông mĩ Hắc Diễm vừa nhấc: "Nhưng cái gì? Nàng nhất định là xuống nước rồi! Các ngươi xuống nước tìm? !"

      Thanh Tật Phong số 10 có chút phát run: " lục soát toàn bộ đầm Hắc Long, căn bản tìm thấy. . . . . ."

      "Vậy xung quanh đầm Hắc Long? ! Nàng cho dù lên bờ, chó săn cũng có thể có thể ngửi được !"

      Thanh Hắc Diễm lạnh như băng như đâm chết người khác, làm cho người ta trực tiếp phát run.

      Cái đầu Tật Phong số 10 cơ hồ dán sát vào đất: " bờ chung quanh trong vòng ba bốn dặm Thần Phong cùng Liệt Hỏa đều ngửi qua rồi, có. . . . . ."

      Tất cả mọi người có chút nhíu mày.

      Những người này biết Thần Phong cùng Liệt Hỏa là hai con chó rất lợi hại, chỉ cần có chút mùi, chúng nó liền có thể ngửi thấy được .

      ai có thể trốn được chó săn truy tung. Cho dù trong nước có thể trốn được cái mũi của chúng, nhưng lên bờ tuyệt đối thể, chẳng lẽ đứa bé kia là thần tiên, mượn đường thủy mà chạy trốn?

      Nam nhân áo tím luôn nghiêng người tựa lan can chậm rãi đứng lên, thản nhiên : "Đứa bé kia tìm thấy ở nơi nào? Bình thường người nào chịu trách nhiệm nàng?"

      cái nam tử gầy gò hung hãn quỳ gối trước mặt : "Bẩm Tổng Môn chủ, đứa bé kia là người Hỏa Vân Quốc, ba năm trước đây có thuộc hạ phát nàng ở vách núi đen, thấy nàng căn cốt tệ, liền đem nàng về . Bình thường cũng là đệ tử phụ trách huấn luyện nàng."

      Đau buồn ngồi xổm chỗ đó

      Người của Hỏa Vân Quốc? Trong đôi mắt nam tử áo tím có tia sáng lóe lên, người của Hỏa Vân Quốc liệu có kỳ môn dị thuật gì hay . . . . . .

      “Vậy ngươi cũng biết thân phận của nàng? Nàng bình thường biểu như thế nào?”

      Thanh nam tử áo tím nhàn nhạt, nghe ra cảm xúc gì.

      Nam tử hung hăng : “Ta nhặt được nàng nàng mất trí nhớ, nhớ cha mẹ huynh đệ, mặc dù căn cốt của nàng tệ, có thể là rất cơ trí, nhưng bình thường thích chuyện, lá gan cũng có chút ….”

      Ngón tay như bạch ngọc của nam tử áo tím gõ lên mặt bàn, con ngươi như Diệu Thạch màu đen nhắm lại. Giống như trầm tư cái gì.

      bắt đầu nhúng tay, hắc diễm thông minh nên ra lệnh, im lặng chờ phân phó của .

      Nam tử áo tím cười nhạt tiếng: “Này cũng có chút kỳ quặc rồi, như vậy chuyện kỳ quặc chúng ta phải xem chứ, chư vị, muốn cùng bổn tọ đầm Hắc Long xem náo nhiệt hay ?”

      Phong Lăng yên buồn bã ngồi xổm ở đầm Hắc Long, thở dài lại thở dài.

      Hắc Diễm Môn này lý mà, phải là chỉ mất tiểu nha đầu đáng chú ý sao, vì sao lại lùng bắt với quy mô lớn như thế?!

      Hại nàng cơ hồ thi triển gần hết các kiểu kỹ năng rồi.

      Dụ ra để giết hai cái nam tử áo đen, nàng liền nghe được tiếng chó sủa.

      Biết mặc dù thuật dịch dung của mình cao minh Vô Song, có thể gạt được người lùng bắt, nhưng đối phó với chó săn lại có tác dụng.

      Nàng đành phải tiếp tục chạy trốn, may mắn chạy liền phát đầm nước.

      Nước trong đầm sau, nhưng phạm vi xung quanh , đúng là có thể tránh né cái mũi thính của đám cho săn.

      Nàng chạy đến giữa đầm, liền dùng thuật dịch dung cộng thêm vu thuật biến chính mình thành tảng đá.

      Vả lại nước trong đầm sâu, nàng còn có thể lộ ra mặt để hô hấp, đương nhiên ở bên ngoài nhìn vào, ra chỉ là tảng đá lộ ra góc nhọn mà thôi.

      Quả nhiên được bao lâu, tiếng gió liền vang lên, theo vài tiếng chó sủa, đầm xuất mười mấy y nhân tìm kiếm.

      Những hắc y nhân này ở bờ đầm băn khoăn chút, liền xuống dưới, nước dưới nước tìm nửa ngày, cũng tìm ra được cái đinh nào đến giữa trưa.

      Lại tìm xung quanh cái đầm lần, nhưng vẫn như cũ hai tay trống trơn.

      Bởi vì này những người này vừa tìm vừa chuyện với nhau.

      Trong lúc bọn chuyện Phong Lăng Yên mới biết được danh hiệu của mình, gương mặt nhất thời đen thể đen hơn.

      Nàng thiếu nữ xinh đẹp làm gì có chỗ nào giống con thỏ. Con thỏ? Nàng thiếu nữ đẹp ở đâu như con thỏ rồi? Hừ, Hắc Diễm Môn này đặt tên sáng sủa!

      Mà trong lúc bọn họ chuyện với nhau, Phong Lăng Yên cũng mới biết lần này nếu như Hắc Diễm Môn tìm thấy mình chết tâm.

      Hơn nữa dưới núi trải rộng môn đồ của Hắc Diễm Môn, bọn họ nếu chịu rút lui….nàng căn bản có khả năng chạy ra !

      Vu thuật của nàng chỉ có thể khiến nàng ‘biến’ thành thứ xê xích với nàng bao nhiêu, nàng cũng thể biến từ tảng đá thành ngọn núi được.

      Mà thay đổi vật---cũng chỉ có thể biến hoàng dương, nai con. Nếu tùy tiện nhảy ra, chỉ sợ bị người của Hắc Diễm Môn mũi tên bắn chết, sau đó nướng ăn.

      Tất cả con đường cũng thông, cho nên Phong Lăng Yên chỉ có thể bi thương đợi ở đầm nước giả làm tảng đá lớn.

      Ngâm mình trong nước hơn canh giờ, chân của nàng cứng ngắ giống như cọc gỗ…..

      vất vả những người này tìm hết nơi này, liền có vẻ rút , lại nơi khác tìm tòi.

      Phong Lăng Yên nhảy dựng lên, hoạt động ty chân cứng ngắc, nhìn qua bên kia bờ có tảng đá mảnh dài. Tảng đá kia hơi giống như hình người, trong nội tâm nàng vừa động, đột nhiên nảy ra chủ ý.

      Vội hai bước nhảy lên bờ, kéo tảng đá dài kia vào trong nước. May mà tảng đá chìm, cũng có sức nặng của người trưởng thành.

      Đến lúc này, Phong Lăng Yên cũng bất chấp hết.

      Lột y phục của Tần Phong số 15 ra, nằm ở tảng đá nhọn dài kia. Lại ngụm cắn nát ngón giữa, vài giọt máu lên tảng đá, miệng lẩm bẩm.

      Tảng đá kia liền biến thành bộ dáng y hệt nàng.

      Đáy hồ có nhiều đá vụn rải rác, nàng kéo thứ ‘giả người’ tới góc hẻo lánh ở đầm, lại rắc ít rêu lên lưng nó…..
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :