1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 154: Thừa nhận 2
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      “Tùy .” Nàng nửa ngày, mới phun ra câu bất đắc dĩ như vậy , sau đó ở các cung nữ hầu hạ , nàng tắm rửa, sau đó khoác lên người bộ áo ngủ bằng tơ lụa, dưới ánh nhìn nóng bỏng chăm chú của , nàng leo lên cái giường rộng  vô cùng.

      Các cung nữ thấy Long Vương cũng ở lại tẩm cung, vô cùng thức thời, hầu hạ Long Hậu xong rồi, liền lập tức im ắng lui ra ngoài, trong nhất thời phòng to như vậy liền chỉ có hai người bọn họ, cùng hai vật ngủ loạn thất bát tao .

      Tử Tô nằm ở giường, Long Duệ ngồi ở cách đó xa, lúc này, bởi vì tồn tại, nàng đột nhiên ngủ được, nhắm mắt lại, đầu thanh tỉnh, điều này làm cho nàng khó chịu.

      Chỉ chốc lát sau, Long Duệ ngồi cũng yên, biết nàng có ngủ , liền lén lút tới, ở bên giường nhìn chăm chú vào thân thể của nàng, cuối cùng do dự chút, lớn mật ngồi xuống.

      Biết ngay tại bên cạnh, biết nhìn chính mình, giác quan thứ sáu thấy còn cho nàng, khả năng phát sinh chuyện gì, nhưng nàng chính là thể ngăn cản, nàng chính là có cách nào phát ra thanh để ngăn cản.

      Long Duệ thấy nàng có tỏ vẻ gì, đương nhiên lá gan lớn hơn nữa, sau khi ngồi xuống, nhìn nàng hồi lâu, cuối cùng mới chần chờ vươn tay đến.

      Lúc Long Duệ chạm vào nàng, tim Tử Tô đột nhiên nhịn được đập dồn dập, cho tới bây giờ vẫn rất lạnh tĩnh tâm, thế nhưng bởi vì mà đại loạn , nàng rốt cuộc thể bình tĩnh .

      Lúc này, cũng kích động giống như nàng, chỉ là Tử Tô, còn có Long Duệ, rốt cục run run đưa tay đặt cánh tay của nàng, vô cùng yên bất an, mãi đến khi nàng có phản kháng càng hất tay của mình ra, tâm mới dần dần yên ổn xuống dưới.

      “Tô nhi, ta, ta muốn ngủ ở nơi này.” lắp bắp , trong lòng bất an vô cùng , nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng , rất là sợ hãi.

      Tử Tô đương nhiên nghe được, lòng của nàng rất lợi hại nhảy lên chút, nếu nàng đáp ứng, như vậy liền thừa nhận quan hệ bọn họ, đương nhiên cũng là đáp ứng . Nhưng, nàng lại thể cự tuyệt, nàng buông tha cho Long Triệt, bởi vì Trân Châu, mà vốn nàng lại càng nên ở chung với Long Duệ cùng chỗ, bởi vì từng cùng Vu Mẫn cùng chỗ, chuyện này nàng muốn , nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, thế nhưng nàng phát nguyên tắc thay đổi, những chuyện trước kia bây giờ cảm thấy bé như vậy .

      Long Duệ thấy nàng đáp ứng cũng phản đối tình huống, chính là do dự chút, sau đó liền khẩn cấp nằm lên giường, ở bên cạnh thân thể của nàng nằm xuống.

      đêm gì, hai người đều giằng co ngủ, buổi sáng đứng lên, hai người sớm khôi phục như thường, hoàn toàn là có bao nhiêu xấu hổ. Cũng may, có Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình ở đây, càng hề tự tại .

      Long Duệ quý trọng từng phút từng giây của khoảng thời gian quý giá này, suốt ngày đeo dính bên cạnh nàng,thế nào cũng , cùng nàng, xem nàng giống như báu vật quý giá.

      “Ngươi cái gì? Việc này là ?” Hồng Tuyến sắc mặt đại biến, khiếp sợ lại phẫn nộ nhìn đến cung nữ hội báo, nhịn được tức giận .

      Cung nữ kia sợ tới mức vội vàng cúi đầu, khúm núm vội vàng gật đầu :“Đúng vậy, Long Phi, Long Vương quả ở cùng với Long Hậu, hơn nữa Long Vương tối hôm qua còn ngủ ở tẩm cung của Long Hậu.” Tin tức này sáng sớm lan truyền khắp Long Cung , tất cả mọi người đem Tử Tô trở thành chủ tử .

      Hồng Tuyến sắc mặt lần này rất khó nhìn, vạn vạn ngờ quan hệ bọn họ vượt xa tưởng tượng của ả , vốn dĩ ả luôn cho rằng Tử Tô để ý tới Long Duệ, cùng cùng chỗ, nhưng tại tựa hồ như trước .

      “Tiện nhân.” Ả ta nghiến răng nghiến lợi , khuôn mặt tinh xảo vặn vẹo, vô cùng dữ tợn, rất đáng sợ.

      Các cung nữ vừa thấy đến bộ dáng này của ả, sợ tới mức cúi mặt rụt đầu dám thở lớn, sợ làm chỗ trút tức giận của ả.

      Qua hồi lâu sau, Hồng Tuyến rốt cục ngừng phẫn nộ của mình, thế này mới bắt đầu chuyển động bộ óc giảo quyệt của ả,sau đó im lặng ngồi ở ghế , vắt hết óc nghĩ biện pháp đối phó Tử Tô.

      Dù sao nếu giải quyết lần cho dứt khoát, cứ mãi dây dưa ngớt,. Tử Tô nếu thực thành Long Hậu nơi này , ả cũng có kết cục tốt, Tử Tô nhất định đuổi ả , nếu như vậy bằng chính mình tiên hạ thủ vi cường, dù sao chỉ cần thần biết quỷ hay, ai biết là ả làm. (Tiên hạ thủ vi cường: Ý xuống tay trước là hay hơn.)

      biết ả suy nghĩ bao lâu, cuối cùng mới lần nữa gương mặt lại làm như có việc gì bộ, trấn định tự nhiên ăn cơm, ngủ, tản bộ, lặp lại giống như ngày thường.

      Tử Tô, ngươi chờ xem, ta nhất định làm ngươi vô cùng khổ sở. Hồng Tuyến lạnh lùng thầm nghĩ, từ hôm đó trở về sau, ả luôn nhận được vô số tin tức của Tử Tô và Long Duệ, bọn họ thế mà ngủ cùng nhau.Điều này làm cho ả phẫn nộ, đố kỵ, hận, ả trăm phương nghìn kế muốn được như thế, lại vĩnh viễn cũng được. Mà nữ nhân Tử Tô kia, làm ra vẻ cao thượng, cứ làm ra vẻ muốn,lại cố tình chiếm được,  này rất công bình , ả trả giá bao nhiêu? Còn nàng làm những gì?

      Tử Tô nhìn Long Duệ mang gì đó từ bên ngoài tiến vào, nhất thời cảm thấy gì, hơn nữa quan hệ bọn họ càng ngày càng thân mật hơn, hơn nữa mọi người đều biết, chừng bao lâu, khẳng định ngay cả Long Triệt cũng biết. Nàng đột nhiên biết như thế nào đối mặt, đột nhiên cảm thấy mình dường như bị đuối lý.

      Long Duệ đắc ý dào dạt, lúc này vô cùng hưng phấn, vui vẻ, chiếm được Tử Tô ngầm đồng ý, Tiểu Long Nhi cũng nhận thức là phụ vương, trong lòng thỏa mãn vô cùng, chưa từng có cảm giác hạn phúc đến như thế.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 155: Rời
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      “Bảo Bối, con con cùng với tiểu hải kình trở về Kim Long Cung điện?” Long Duệ sáng sớm làm công , mới vừa bao lâu, Tiểu Long Nhi liền cùng tiểu hải kình hi hi ha ha vào đến, sau đó thế nhưng cùng nàng đến chuyện này, làm nàng biết làm sao, kinh ngạc vạn phần.

      Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm gật gật đầu, tiểu hải kình ở bên người bé bơi qua bơi lại, thường thường còn chạy đến bên người Tử Tô  cọ cọ nàng.

      Tử Tô trầm ngâm chút, nghĩ nghĩ nhân tiện :“Vậy mẫu hậu cùng các con cùng nhau trở về, hôm nay cùng phụ vương con tiếng.” Nàng cảm thấy Tiểu Long Nhi trở về chính mình cũng phải trở về.

      Ai ngờ, Tiểu Long Nhi mỉm cười lắc đầu, bổ nhào vào trong lòng của nàng , nếu để cho mẫu hậu trở về với bé, vậy chuyện của mẫu hậu cùng phụ vương phải thất bại sao? Bé mới cần đâu, bé muốn mẫu hậu ở tại chỗ này, vĩnh viễn ở cùng chổ với phụ vương.

      “Mẫu hậu, con mang tiểu hải kình trở về đó để chơi, qua vài ngày trở lại, mẫu hậu ở tại chỗ này bồi phụ vương.” Tiểu Long Nhi nháy nháy ánh mắt , dối .

      Tử Tô cũng biết thằng bé lừa mình, nghĩ nghĩ, gật gật đầu, đáp ứng .“Được rồi, các con đường phải cẩn thận, nếu hay là để phụ vương đưa các con trở về .”

      cần, cần, Bảo Bối rất lợi hại , có việc gì .” Tiểu Long Nhi vội vàng khoát tay, cự tuyệt hảo ý của nàng, nếu để cho Long Duệ đưa bé trở về, còn mẫu hậu ai bảo hộ, bé mới cần đâu.

      “Được rồi, các con cẩn thận chút.” Cuối cùng, Tử Tô thỏa hiệp, đành phải đồng ý.

      Lúc này, trong lúc bọn họ vừa bàn tính xong xuôi,Tiểu Long Nhi còn chưa kịp hoan hô, vị khách mời mà đến liền xuất .

      “Hồng Tuyến thỉnh an tỷ tỷ, tiểu điện hạ.” Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi trò chuyện , đột nhiên nghe được thanh tất cung tất kính của Hồng Tuyến , sau đó liền nhìn thấy nàng chân thành hướng chính mình tới.

      Nàng ta tại sao lại đến đây? Tử Tô có chút buồn bực, mấy ngày gặp, đột nhiên xuất , còn tìm chính mình, biết nàng ta lại có chuyện gì?

      “Ách, Hồng Tuyến a, có việc sao?” Nàng sờ sờ đầu Tiểu Long Nhi , mỉm cười, sau đó kỳ quái hỏi, đối với nữ nhân này của Long Duệ, nàng ngược lại có cảm giác giống như đối với Trân Châu áy náy cùng bất an, có thể là Hồng Tuyến so với Trân Châu có điểm gì đó mà nàng cảm thấy ả ta giả dối, thâm sâu khó lường, làm nàng thể có hảo cảm.

      Hồng Tuyến giả mù sa mưa mỉm cười, ngồi xuống, vẫn như cũ đứng thẳng tắp , nghe được Tử Tô hỏi, ả hơi hơi hạ thấp người, giọng :“Hồng Tuyến tiến đến vấn an tỷ tỷ, vài ngày thấy , biết tỷ tỷ ở Long Cung có vui vẻ ? quen hay vẫn quen?”

      Lời nhìn như vô cùng thân mật, kì thực biết nữ nhân này muốn làm cái gì, đương nhiên Tử Tô cũng nghĩ đến nữ nhân này xuống tay với nàng.

      “Hoàn hảo, cám ơn ngươi.” Nàng khách khí , tin tức Tiểu Long Nhi phải , làm cho trong lòng nàng thực mất hứng, làm sao có tâm tình để ý tới nữ nhân này a.

      Hồng Tuyến thấy vẻ mặt nàng dường như được tốt lắm, trong lòng rất kỳ quái, lại chưa từ bỏ ý định truy vấn :“Tỷ tỷ, người làm sao vậy? Dường như được thoải mái a.”

      có gì, Bảo Bối phải về bộ tộc Kim Long , ta có chút luyến tiếc thôi.” Nàng ăn ngay , ôm Tiểu Long Nhi vạn phần muốn, tiểu hải kình cũng tựa vào người bọn họ .

      Tiểu Long Nhi phải ? Hồng Tuyến vừa được đến tin tức này, vô cùng cao hứng, là trời cũng giúp ta, nhưng mà ả ta dám vui mừng lộ nét mặt, nếu bị nhìn thấu.

      “Tiểu điện hạ thể trở về sao? Tỷ tỷ nhất định khổ sở, tịch mịch , tiểu điện hạ hay là cần .” Ả ta ra dáng chân thành khuyên nhủ, trong lòng ước gì Tiểu Long Nhi đâu, như vậy ả mới có cơ hội xuống tay.

      Tử Tô nghe vậy, lắc đầu, nàng để cho Tiểu Long Nhi lưu lại , con phải người thường, nàng biết thể cưỡng chế ép buộc bé phải ở cạnh mãi bên mình, nên để cho bé tự do tự tại, biết con ai bằng mẹ.

      Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm ôm nàng, lắng tai nghe toàn bộ cuộc đối thoại của hai người, thằng bé đối với nữ nhân ngồi trước mặt hoàn toàn chán ghét, đồng thời cũng cảm giác được nữ nhân này có hảo ý, bé rồi chỉ sợ ả ta mang điều phiền phức đến cho mẫu hậu, cho nên ngừa bệnh vẫn tốt hơn, bé nhất định phải tìm cách giải quyết ả ta.

      Hồng Tuyến vốn chính là đến tìm hiểu tin tức, vừa được biết Tiểu Long Nhi phải , nàng biết cách ngày xuống tay xa,  sau khi khuyên bảo vài câu, ả liền rời khỏi.

      Ả vừa , Tiểu Long Nhi cũng từ Tử Tô trong lòng nhảy xuống, cùng tiểu hải kình đứng song song ở trước mặt của nàng , nũng nịu :“Mẫu hậu, chúng con chuẩn bị phải .”

      tại muốn ? Tử Tô sửng sốt, thập phần đành lòng, nàng nghĩ đến thằng bé qua vài ngày mới , khỏi hốt hoảng :“Phụ vương con còn biết a? Chúng ta trước cho phụ vương hay .”

      Tiểu Long Nhi nghĩ nghĩ, gật gật đầu, đáng cười :“Mẫu hậu tìm phụ vương , Bảo Bối ở chỗ này chờ ngươi.” Bé muốn kiếm cớ cho nàng rời khỏi đây, sau đó lại tìm Hồng Tuyến, cảnh cáo ả.

      Tử Tô nghi ngờ gì, lập tức gật đầu đồng ý , cũng nghĩ đến nên phái cung nữ tìm Long Duệ, nóng vội tự mình chạy tới .

      Nàng vừa , Tiểu Long Nhi liền nhìn thoáng qua tiểu hải kình, sau đó chạm vào nó, hai tiểu tử kia liền biến mất ở tẩm cung , lén lút tìm Hồng Tuyến .

      Hồng Tuyến lúc này vừa mới trở lại tẩm cung của mình, ả vì vừa nghe được tin tức mà hưng phấn thôi, chỉ cần Tiểu Long Nhi vừa , tương đương với bên cạnh Tử Tô có người, đương nhiên càng dễ ra tay. Ngẫm lại, từ lúc Long Duệ trở về từ nhân gian cho đến nay, chưa từng nhìn qua ả liếc mắt cái? Chưa từng tìm ả lần? Nếu phải vì nữ nhân kia, ả phải chịu kết cục này.

      Trong chốc lát ả nghiến răng nghiến lợi hận thù chồng chất, trong chốc lát lại cao hứng vạn phần, Tiểu Long Nhi mang theo tiểu hải kình đột nhiên xuất ở trước mặt của ả , hung hăng dọa ả hoảng sợ nhảy dựng, sắc mặt trắng bệch.

      “Tiểu, tiểu điện hạ.” Ả khẩn trương vội vàng đứng lên, lắp bắp , ánh mắt lóe ra, dám nhìn thẳng Tiểu Long Nhi, trong lòng tim đập ngừng.

      Tiểu Long Nhi trừng mắt nhìn ả, thằng bé vô cùng thích  nữ nhân này, nếu phải mẫu hậu bởi chuyện của Trân Châu áy náy thôi, bé sớm đuổi nữ nhân này rồi.

      “Bổn vương đến, là muốn cảnh cáo ngươi, thu hồi tất cả những tâm tư xấu xa của ngươi nếu ngươi dám đối với mẫu hậu ta bất lợi, hoặc là muốn làm bất cứ chuyện gì hại mẫu hậu ta, ngươi suy nghĩ thử ngươi chết như thế nào.”Tiểu Long Nhi trừng mắt nhìn, lạnh lùng .

       Hồng Tuyến giật mình, mạnh mẽ đánh rùng mình cái, ánh mắt Tiểu Long Nhi rất khủng bố , nhưng lại trúng tính toán trong lòng của ả, làm cho ra hoảng hốt khi bị vạch trần.

      , Hồng Tuyến dám, tiểu điện hạ, Hồng Tuyến có tâm tư như vậy , Long Hậu thân phận cao quý, Hồng Tuyến nào dám nghĩ như vậy, thỉnh tiểu điện hạ minh xét.” Hồng Tuyến vội vàng kích động , còn có làm bị người xử quyết, ả liền oan uổng , sắc mặt đều thay đổi.

      Tiểu Long Nhi vẫn nhìn ả cách lạnh lẽo, lời nào, bé nhàn nhã ngồi xuống, tiểu hải kình gắt gao theo bé, hai tiểu tử kia cùng nhau nhìn Hồng Tuyến bối rối .

      Hồng Tuyến thấy Tiểu Long Nhi lời nào, lập tức hoang mang lo sợ, cuối cùng ngay cả cũng dám , đầu cũng dám nâng, sợ mất mạng.




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 156: Lưu luyến rời
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Tiểu Long Nhi thấy uy nghiêm của mình muốn hoàn toàn đem ả trấn áp,trong lòng thập phần vừa lòng, bé rốt cục có thể yên tâm rời .

      “Tiểu điện hạ......” Hồng Tuyến bị hơi thở cường đại ép tới thiếu chút nữa khí , trong lòng run sợ, cuối cùng thào , vẫn như cũ dám ngẩng đầu lên.

      “Hừ, chính ngươi tự biết chuyện chính mình, đừng tưởng rằng thần biết quỷ hay, có cái kết cục gì tốt .” Tiểu Long Nhi hừ lạnh tiếng, cảnh cáo ả ta xong, liền mang theo tiểu hải kình biến mất ở tẩm cung của ả.

      Hồng Tuyến cũng biết rồi, vẫn như cũ cúi đầu, ngừng dập đầu, vội vàng :“Dạ, dạ, tiểu điện hạ, Hồng Tuyến dám, dám.”

      Trầm mặc, vẫn có thanh truyền đến, ả cũng dám ngẩng đầu, sợ đắc tội  tiểu Long Vương này,  qua lúc lâu sau, ả nhịn được, thế này mới khiếp đảm cẩn thận ngẩng đầu lên, vừa nhìn vừa run rẩy, ả thế nhưng phát trước mặt của ả bóng người, ả tức giận đến sắc mặt  đại biến.

      “Hừ, chờ xem, kết cục của ta ra sao, Tử Tô cũng tốt hơn ta đâu.” Ả hung tợn , đương nhiên vừa xong hết nhìn đông tới nhìn tây chút, sợ Tiểu Long Nhi biết từ nơi nào đột nhiên xuất ra.

      Thẳng đến qua lâu, ả xác định Tiểu Long Nhi rồi, thế này mới toàn thân nhõm dường như tê liệt ngã xuống ở ghế , dù ở trước mặt là đứa bé nhưng uy nghiêm của nó đáng sợ a.

      “Long Duệ, Bảo Bối phải về bộ tộc Kim Long .” Tử Tô thở hồng hộc, đường chạy như điên vọt vào chính điện nơi nghị , thấy liền sốt ruột .

      Lúc này Long Duệ chuyên tâm xử lý chuyện Nam Hải , đột nhiên bị cắt ngang, khi phát người tới dĩ nhiên là nàng, chưa kịp mừng rỡ như điên, liền nghe được tin tức Tiểu Long Nhi sắp , khỏi ngẩn ngơ.

      “Em cái gì? Tiểu Long Nhi phải về ?” lấy lại tinh thần, sốt ruột hỏi, nếu Tiểu Long Nhi trở về, như vậy nàng có phải cũng muốn cùng nhau hay ? Như vậy còn ? làm sao bây giờ?

      Tử Tô rất là bất đắc dĩ, nàng đáp ứng Tiểu Long Nhi , đương nhiên ngăn cản bé, tại nàng đến, cũng chỉ là đến thông tri tìm cùng thương lượng .

      “Tôi đồng ý với nó , nó cùng với tiểu hải kình cùng nhau trở về, qua mấy ngày nữa về đây.” Nàng đem ý của Tiểu Long Nhi lần, sau đó chờ mong nhìn , hy vọng có chủ ý gì khác.

      Nhưng mà khi Long Duệ vừa nghe Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình tự mình trở về, phải nàng trở về, cao hứng vô cùng, nhất thời đem sốt ruột ném lên đến chín từng mây, chỉ thấy khó nén vẻ hưng phấn, tới trước mặt của nàng .

      “Tiểu Long Nhi còn , nếu cứ để nó chơi đùa mãi cũng được. sau bé trở về cũng tốt, nơi đó có tộc trưởng và các vị lão nhân gia, nhất định có thể dạy bảo nó. tại em cũng đâu gúp gì được cho nó nữa.” Nên đương nhiên cứ ở lại chổ này,  những lời cuối cùng này chỉ có thể đặt ở trong lòng, sợ làm nàng sợ, sau đó bỏ trốn mất dạng hỏng bét.

      Tử Tô trầm mặc , nàng nghĩ nghĩ, quả cũng đúng, nàng muốn thể cho Tiểu Long Nhi cái gì, con trai của nàng phải người thường, thể đối xử theo lẽ thường tình, nơi này có chuyện của nàng, có lẽ tăng thêm tài năng làm cho Tiểu Long Nhi đạt được càng nhiều gì đó, chuyện này là nàng cho được.

      “Ta biết.” Tuy rằng ảm đạm, nhưng nàng vẫn nghĩ cho con, lập tức liền ra quyết định, tuy rằng nặng nề, nhưng trong lòng nàng vẫn là biết quyết định như vậy tốt nhất.

      Long Duệ nở nụ cười, vội vàng nắm tay nàng, cùng nhau ra ngoài, bên ôn nhu :“Chúng ta gặp bọn nó, Bảo Bối có tộc trưởng chiếu cố, em cứ yên tâm. Về sau em cứ sống ở đây, để thuận tiện cho Bảo Bối trở về thăm em, ta chăm sóc cho em.” Hăn tự quyết định thay cho nàng.

      Tử Tô có ý kiến, nàng ở đâu cuộc sống đều giống nhau, thuần túy là vì Tiểu Long Nhi, vì muốn Tiểu Long Nhi lo lắng, nàng quyết định ở lại Nam Hải Long Cung.

      Mà lúc này, Tiểu Long Nhi mang theo tiểu hải kình như tia chớp trở về tới tẩm cung của Tử Tô , hai tiểu tử kia vừa ngồi xuống lâu, Tử Tô cùng Long Duệ liền xuất ở trong tầm mắt của bọn họ .

      “Phụ vương, mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi nhu thuận kêu lên, bước tiến lên , gắt gao ôm Tử Tô.

      Tử Tô cũng gắt gao ôm bé buông tay, vô hạn lưu luyến, vô hạn đành lòng, thân tình máu mủ tình thâm, đứa bé sắp rời khỏi vòng tay mẹ,làm cho nàng vừa khổ sở lại vui mừng, trong khoảng thời gian ngắn cảm xúc nào cũng có cả.

      “Mẫu hậu, Bảo Bối về sau rất lợi hại, rất cường đại, và là Long Vương vô cùng uy dũng a.” Trong lòng Tiểu Long Nhi biết tâm tình mẫu hậu , cố ý giả vờ hoa tay múa châm ra dáng lợi hại làm cho nàng vui vẻ.

      “Mẫu hậu ở cạnh con, con phải chăm sóc bản thân cho tốt, được để bị đói, bị lạnh, nên học tập tự bảo vệ bản thân, biết ?” Nàng xem bé giồng như người bình thương tỉ mỉ dặn dò vẫn nhìn Tiểu Long Nhi.

      Tiểu Long Nhi cùng Long Duệ  liếc mắt nhìn nhau, trong mắt có chút bất đắc dĩ, thân là Long bộ tộc, bọn họ sống lâu là rất dài rất dài , hơn nữa bọn họ rất cường đại, ăn uống, sợ lạnh sợ đói, mà Tử Tô lại đưa bọn họ trở thành phàm nhân, điều này làm cho bọn họ dở khóc dở cười.

      “Mẫu hậu, biết, biết.” Tiểu Long Nhi sảng khoái , sợ nàng càng càng xuất thêm đống lớn điều cần chú ý.

      Long Duệ cũng vội vàng phụ họa :“Đúng vậy, ta nhờ vả các vị tộc trưởng , tộc trưởng nhất định chiếu cố Tiểu Long Nhi , em cần lo lắng , có rảnh chúng ta còn có thể đến gặp bé a, dù sao gần như vậy , nhớ Bảo Bối chúng ta .”

      Lời của Long Duệ trong lập tức làm cho Tử Tô cảm thấy nhõm hẳn,ngay cả nước mắt cũng nuốt ngược vào trong, :“Được, ta về sau gặp Bảo Bối .”

      Nàng cười, lớn kìm lòng đậu thở dài nhõm hơi, nữ nhân này còn quan trọng hơn sinh mệnh của bọn họ, là tất cả của bọn họ, nếu nàng vui, bọn họ cũng thể vui nổi.

      “Mẫu hậu, Bảo Bối phải rồi.” Tiểu Long Nhi kéo tiểu hải kình qua , nũng nịu nhìn nàng , bé phải .

      Tử Tô gì gật gật đầu, lại vuốt ve cái đầu của bé, lưu luyến thôi. Nhưng, nàng gì nữa.

      “Phụ vương, về sau mẫu hậu con nhờ người chiếu cố , nhất định phải đối tốt với mẫu hậu , nhất định phải làm cho mẫu hậu khoái hoạt, hạnh phúc.” Tiểu Long Nhi lại lấm la lấm lét nhìn Long Duệ đứng ở bên làm ra vẻ người lớn.

      Long Duệ nào dám đáp ứng, đây vốn là chuyện cầu còn được, lập tức gật đầu như bửa củi, hận thể đem  nữ nhân bên cạnh ôm vào trong ngực buông tay .

      Hai tiểu tử kia từ biệt xong,liền cùng nhau hướng bên ngoài Long Cung bơi , Tử Tô cùng Long Duệ thấy thế, cũng vội vàng theo lên, cùng nhau rời Long Cung.

      Bên ngoài Long Cung , Long Duệ cùng Tử Tô đứng ở trước cổng của Long Cung , nhìn chuyển mắt Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình bay lượn giữa trung.

      “Phụ vương, mẫu hậu, hẹn gặp lại.” Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm hướng bọn họ phất tay, sau đó lôi kéo tiểu hải kình, chậm rãi rời khỏi kết giới của Long Cung, bơi thẳng vào hải dương , sau đó nhanh chóng biến mất ở trong tầm mắt bọn họ .

      “Bảo Bối......” Tiểu Long Nhi rời , nàng rốt cục vẫn là nhịn được rơi lệ, Tiểu Long Nhi sinh ra đến bây giờ, còn chưa từng rời khỏi nàng, bây giờ nàng thực rất đau lòng thực lo lắng.

      Long Duệ biết tâm tình của nàng, chỉ có thể an ủi ôm nàng, khuyên nhủ:“Bảo Bối ở ngay khu vực Nam Hải của chúng ta, mà hải vực của bộ tộc kim long so với Nam Hải mạnh hơn nhiều, an toàn hơn, cần lo lắng. Có rảnh, ta cùng em đến gặp Bảo Bối.”

      Tử Tô yên lặng gật gật đầu.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 157: Mê Loạn
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Híc, cảm động nha!!! Cảnh hot hiếm hoi của 170 chương truyện, rốt cuộc cũng có cảnh hot rôi....


      Tiểu Long Nhi rồi, Long Duệ sợ nàng buồn, nên liên tục vài ngày đều ở cùng nàng, ở chung quanh hải vực dạo, để cho nàng dần dần thích ứng cuộc sống có Tiểu Long Nhi .

      Tử Tô sao có thể biết tấm lòng của ? Sau vài ngày thấy quấn quýt lấy mình buông ,tâm tình của nàng cũng tốt rất nhiều, đương nhiên cũng cảm nhận được tâm ý của .

      cần theo giúp tôi, tôi sao.” ngày, hai người mới từ hải lý trở về, nàng liền mỉm cười nhìn , tâm tình tốt hơn rất nhiều.

      Long Duệ kỳ trong lòng sợ hãi nhất là nàng rời khỏi , tại cho dù nàng muốn chuyện gì lớn đến đâu, cũng lựa chọn bồi ở bên cạnh nàng.

      “Long Cung cũng tình gì, ở bên em, cũng vui lắm.” vội vàng đáp, dường như sợ nàng đuổi chính mình .

      Tử Tô nở nụ cười, mẫn cảm nàng làm sao lại biết tâm tư của ? Nàng vừa cảm động lại cảm thấy buồn cười, dù sao với Long Triệt trải qua cơn sóng gió, nàng đối với Long Duệ cũng biết là như thế nào, có lẽ là tính cách của , giống nữ nhân a. Thiện lương nên nàng nỡ , thiện lương,lòng của nàng lại dễ chịu ít. Có lẽ, nguyên nhân lớn hơn nữa ở chỗ, là phụ thân  thân sinh của Bảo Bối , nàng muốn Bảo Bối có ba ba, cho nên vô hình trung, nàng thỏa hiệp .

      “Tôi có chuyện gì , làm việc của .” Nàng cười tủm tỉm , hướng tẩm cung của mình đến.

      Long Duệ theo sát ở phía sau, nhìn nàng đương nhiên dáng vẻ của muốn làm theo ý chỉ của nàng, nhưng trong lòng biết nàng thế này mới thả lỏng tâm, thầm cao hứng lên.

      “Vậy có chuyện gì, em liền phái người đến gọi ta. Em muốn làm cái gì, nên bảo các cung nữ làm. Chờ ta có chút rảnh rỗi, ta cùng em trở về đất bằng nhé.” nghĩ nghĩ,  nghiêm túc, vẫn lo lắng như cũ.

      Nàng gật gật đầu, trong lòng quả cũng rất muốn trở về đất bằng nhìn xem .“Được.” Nàng nghe lời gật gật đầu.

      Cuối cùng, dưới ánh mắt chăm chú ý của nàng.Long Duệ cùng nàng ngồi trong chốc lát sau, liền rời . Nhưng nàng biết, người này buổi tối còn có thể lại đây, gần đây đều ngủ ở nơi này, tuy rằng cái gì cũng có làm, nhưng chỉ là nên ngủ  cùng nhau....

      Long Duệ vừa , nàng liền nhàm chán, biết làm cái gì hơn, cuối cùng đành phải trở về giường nằm ngủ. Ngủ long trời lở đất, thẳng đến khi trở về.

      Hai người cuộc sống thực bình thản, mặc dù ở Long Cung to như vậy , bọn họ được người hầu hạ thư thư phục phục, áo mặc đến tay,cuộc sống cơm đến há mồm , nhưng vẫn là thực tĩnh lặng.

      “Tô nhi.” Nằm ở bên cạnh  thân thể của nàng , lòng của Long Duệ có chút xôn xao,trong mắt cùng trong lòng đều tràn ngập khát vọng, muốn, muốn, vô cùng muốn, muốn viên phòng với nàng a.

      Tử Tô biết ý tưởng của , đôi mắt mơ hồ còn say ngủ,đột nhiên nghe gọi nàng, khỏi nghi hoặc nhìn về phía , chưa kịp hỏi, nhìn thấy ánh mắt nóng cháy khát vọng của .

      Ánh mắt của bao hàm rất nhiều ý, chút nào che dấu tình với nàng,tâm tình, còn có tia gì đó làm cho nàng cảm giác được cả người khô nóng , làm cho nàng có chút biết làm sao, gương mặt cùng thân thể kìm lòng đậu nóng lên run sợ.

      Nàng nghi hoặc lại có chút ngượng ngùng, càng làm cho thêm xao xuyến, khó kìm lòng nổi khỏi vươn tay đến, rơi xuống mái tóc của nàng,mang theo kích động, sợ hãi, đủ loại tâm tình phức tạp .

      Cảm giác bàn tay dày rộng ấm nóng kia vuốt ve mái tóc của nàng,lòng của nàng đột nhiên mãnh liệt nhảy lên khống chế được, tự chủ được, mặt của nàng đỏ ửng lên, nóng hẳn lên.

      “Tô nhi......” Nỉ non, mềm , thanh mị hoặc quyến rũ làm say lòng người nỉ non ôn nhu ở bên tai của nàng lén lút nhích đến gần nàng, thậm chí cảm nhận được hơi thở của lẫn nhau ,tiếng tim đập, run run.

      Thanh mị hoặc của khiến nàng như lạc vào trong cơn mê say,đánh sâu vào lòng của nàng, nhìn nam nhân lặng yên tới gần , nàng đột nhiên phát , chính mình thể kháng cự, chút đều có.

      Tay đầu tiên là từ tóc của nàng nhàng di chuyển xuống trán nàng, xuống ánh mắt sáng ngời lại mê ly của nàng , vuốt theo sống mũi, xuống đôi môi đào đỏ mọng, và chuyển qua đôi má phấn giờ chuyển sang hồng toàn bộ.

      Tay , rất nóng, rất , rất mềm mại ôn hòa, ấm áp thoải mái giống như vuốt ve vật gì trân quý nhất, cẩn thận nhàng dường như sợ nếu mạnh tay làm nàng vỡ nát.

      Tử Tô có phản kháng, chỉ là thuận theo, dường như hoàn toàn bị định trụ,bị   mê hoặc , chỉ có tiếng tim đập thẳng thắn vang lên ngừng.

      Thấy nàng phản kháng làm cho Long Duệ mừng rỡ như điên, lửa dục vọng trong ánh mắt càng dâng cao hơn, chỉ vuốt ve nhàng thế nhưng vẫn chưa thỏa mãn còn muốn bước lại muốn tiến thêm thước.

      Nàng là của , nàng là của , vĩnh viễn là của , trong giấc mộng của nàng chỉ có mình , ai cũng được phép mang nàng rời khỏi , trừ phi chết.

      muốn quên cảm giác tuyệt vời đêm hôm đó, chỉ nhớ đêm đó, cùng ba vị Long Vương uống rượu, sau đó mơ hồ mình dạo bờ biển, bắt gặp bóng dáng thướt tha mơ màng của nàng. biết là dục vọng, hay là ý loạn tình mê, nhanh chóng tiến về phía nàng, để ý phản kháng của nàng. Đêm hôm đó, là tuyệt vời, chưa bao giờ hưởng thụ qua cảm xúc tuyệt vời như thế, thế cho nên khi tỉnh lại cứ mãi tự hỏi mình rằng, cảm xúc như tận thiên đường ấy là có hay ? Hay chỉ là giấc mộng xuân lỡ bắt gặp tiên nữ giáng trần lạc? Và người con ấy là ai?  Mãi đến….

      Tử Tô biết nhớ về đêm hôm đó bãi biển,ý thức của nàng đều bị dẫn dụ , chỉ có thể theo , trầm luân, bị động, hoặc là bị lạc, thể khống chế dưới lão luyện của .

      Từ cằm nàng, lưỡi lướt dần xuống cổ trắng ngần như tuyết của nàng, sau đó lướt dọc theo xương quai xanh, giống như nhà điêu khắc mân mê tác phẩm quý giá của mình.

      biết khi nào , quần áo của nàng bị   thoát ra hết, thân thể trắng ngần lồ lộ ra trước mắt , hề lưu lại, nàng chìm đắm trong cơn mê say, quên cả thẹn thùng và sợ hãi.

      Nhìn nàng, rốt cuộc thể nhịn được nữa, tất cả những khống chế của từ trước đến nay, còn có tình của hoài niệm của ,ở trong khoảnh khắc hóa thành cỗ lực lượng, cái mồi lửa, đưa nhanh chóng tiến sâu vào nàng.

      Đêm, im lặng, thâm trầm, im ắng, ngay cả cung nữ ngày thường vẫn luôn hầu hạ phục dịch ở trong tẩm cung cũng ra ngoài, bên ngoài sa màn chỉ có ánh sáng nhàn nhạt màu vàng của viên dạ minh châu vách tường soi sáng căn phòng mờ ảo.

      Bên trong sa màn tiếng nỉ non, rên rỉ, mồ hôi, dây dưa, lâu giống như nửa thế kỉ trôi qua, hoặc cũng có thể là lâu hơn,bọn họ chính là kéo dài, mà phải bắt đầu. Lúc ban đầu bắt đầu, sớm nằm trong bánh xe luân chuyển của vận mệnh, chỉ là bọn họ biết mà thôi.

      Nhân, Long, hai thế giới bất đồng, thể cùng xuất , nhưng nay đối bọn họ mà , còn sót lại chính là tình , chỉ có tình mới kết chặt hai thế giới lại với nhau, chỉ có tình mới trở nên vĩnh hằng.

      “Ưm......” tiếng ưm rất theo miệng của nàng phát ra đến, thỏa mãn thở dài,  ánh mắt của nàng chậm rãi mở ra, khi mở mắt ra hoàn toàn tỉnh ngủ, phát gương mặt phóng đại ra ở trước mặt mình , nàng ngây ngẩn cả người.

      đôi cánh tay kiên cố mạnh mẽ màu đồng gắt gao ôm chính mình, đôi đùi trần quấn lấy đôi chân của mình, đầu tựa đầu vai kề vai, nàng nằm trong lồng ngực của nam nhân.

      Này, đây là có chuyện gì? Nàng có chút bối rối, cảm giác được thân thể chính mình tia biến hóa, đau đớn, cứng ngắc, còn có tim đập gia tốc. Nàng cuối cùng thế nhưng biết như thế nào cho phải , dám kinh động , lại nghĩ đến tình cảnh thân mật này làm nàng xấu hổ thôi, cuối cùng thế nhưng cũng phải nằm im dám động đậy.

      magenta;(QH: *chấm chấm nước mắt* Cảnh h..o..t hiếm hoi của 170 truyện xúc động quá, rốt cuộc cũng có hot, ôi cái số của ta… gặp toàn truyện thanh thủy văn.)



    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 158: Gian kế
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      “Tô nhi, làm sao vậy?” Nàng càng muốn kinh động , lại càng là như mong muốn, liền như vậy khinh vừa động, liền đưa bừng tỉnh . Long Duệ hơi hơi mở to mắt, thỏa mãn nhìn nàng, ôn nhu .

      Tử Tô ngượng ngùng đến sắp chết, muốn đào cái động để chui xuống đó ở , tại loại tình hình này nàng vĩnh viễn cũng tưởng đến , thể nào đoán được ngày như vậy , nàng thế nhưng lại xấu hổ dám đối mặt với nam nhân này.

      , tránh ra.” Mặt nàng hồng toàn bộ, từ lúc mang thai Tiểu Long Nhi đến bây giờ, nàng còn chưa cùng nam nhân nào tiếp xúc như thế, ngay cả mình như thế nào mang thai hay tại sao lại mang thai, nàng đều mơ hồ thôi. Nhưng Long Duệ là cao thủ tình trường đương nhiên thản nhiên để ý rồi.

      Long Duệ quả nhiên là hổ danh là cao thủ tình trường thân kinh bách chiến lão luyện,lập tức hiểu được ngượng ngùng của nàng trong lòng khỏi dâng lên loại cảm giác hạnh phúc kiêu ngạo. vẫn luôn là nam nhân đầu tiên của nàng, luôn luôn như thế.

      nghe lời lưu luyến rời từ thân thể của nàng dời cặp đùi của mình quấn lấy nàng, sau đó nhu thuận cùng đợi bước tiếp theo chỉ thị của nàng , biết, nàng bảo mình buông nàng ra cho ôm a.

      Quả nhiên ngoài dự đoán, Tử Tô thấy đùi ròi thân thể của chính mình, nhưng tay còn ôm nàng, nàng lại đỏ bừng hai má, giả vờ mạnh mẽ trấn định tự nhiên :“ buông, tôi muốn rời giường .” những lời này, nàng dùng hết dũng khí.

      Long Duệ lại vâng lời chịu buông ra , cũng dám chọc nàng, nếu là làm cho nàng mất hứng , chỉ sợ có lần tiếp theo, ít nhất làm nàng chạy trốn rất xa ,đương nhiên, thông minh như , làm như vậy.

      Thấy nghe lời như vậy , nàng biết là nên cao hứng hay là nên khóc, nhưng trước mắt nàng đúng là có nhiều ý tưởng như vậy, lại mệnh lệnh :“Nhắm mắt lại, xoay người sang chỗ khác.” Nàng muốn mặc quần áo, tuy rằng tình xảy ra, nhưng nàng vẫn là ngượng ngùng ở trước mặt nam nhân này.

      “Dạ, lão bà.” Long Duệ vẫn như cũ thực nghe lời, nhưng cuối cùng nghịch ngợm phun ra câu như vậy , lập tức nhắm mắt lại, đưa lưng về phía nàng.

      Lời của lập tức làm cho nàng đỏ mặt,vốn yên bất an, biết như thế nào đối mặt lại nghe gọi nàng lão bà nàng biết phải làm sao.

      Nàng nhanh chóng nhảy xuống giường, bên luống cuống tay chân mặc quần áo, bên cảnh giác nhìn phía sau lưng , phát có rình coi , tâm bối rối mới dần dần hạ xuống.

      Chỉ chốc lát sau, nàng mặc chỉnh tề, mới ngượng ngùng giọng :“Được rồi.” xong, nàng giống như chạy nạn chạy trốn tới bên ngoài đại sảnh.

      Nàng vừa ra , Long Duệ thế này mới thỏa mãn lại vừa lòng xoay người lại, kỳ Tử Tô hoàn toàn chính là làm điều thừa, nhất cử nhất động của nàng, toàn thấy được, ai phía sau đầu có mắt? Đương nhiên, Tử Tô biết. ^_^


      Tử Tô vừa ra nội thất, bên ngoài các cung nữ liền lập tức tiến vào hầu hạ nàng, rửa mặt, sau đó nhất nhất đưa lên bữa sáng phong phú lại có dinh dưỡng .

      Ngay lúc nàng vừa rửa mặt xong sau, Long Duệ cũng mặc chỉnh tề ra, cũng rửa mặt phen, cùng nàng cùng nhau hưởng thụ bữa sáng.

      “Tô nhi, ta hôm nay xử lý chút công , ngày mai cùng em trở vê đất bằng chuyến.” Long Duệ chút để ý , tao nhã ăn.

      Tử Tô vốn vẫn có nhìn về phía , trong lòng của nàng luôn vương vấn chuyện tối hôm qua, mặt cứ gục xuống,trong lòng ảo não thôi, đột nhiên nghe muốn trở về nhân gian,sửng sốt chút, lập tức liền cao hứng vạn phần.

      ?” Nàng dám tin hỏi, quên ăn cái gì, trừng lớn ánh mắt hưng phấn nhìn .

      Long Duệ khẳng định gật gật đầu, biết là buồn cười, đồng thời cũng thích loại cuộc sống này .

      Tử Tô lập tức liền đem chuyện tối hôm qua ném lên đến lên chín từng mây, về nhà hưng phấn làm cho nàng quên, khỏi gật gật đầu, tươi cười rạng rỡ.

      Nếm qua bữa sáng sau, Long Duệ liền rời khỏi nàng, ly khai tẩm cung, nhanh chóng xử lí công việc để mai có thể rảnh rỗi cùng nàng quay về nhân gian.

      Tử Tô cả ngày hôm nay đều vô cùng cao hứng, cuộc sống buồn tẻ lập tức còn khổ sở như vậy . Nhưng, nàng cũng biết, chuyện nàng cùng Long Duệ sớm lan truyền khắp toàn bộ Long Cung.

      Lúc này tẩm cung khác trong Long Cung  , Hồng Tuyến trừng mắt phẫn nộ nhìn mấy cung nữ quỳ mặt đất, ả sáng sớm liền thu được tin tức, Tử Tô thế nhưng từ trước đến nay Long Vương ở cùng chỗ, tối hôm qua lại......

      Tức chết ả , tuy rằng biết ngày như vậy, nhưng nghĩ tới nữ nhân này lại tiếp nhận Long Vương, xem ra chức Long Hậu ả thể mơ đến thậm chí còn có thể bị đuổi ra khỏi Long Cung. Bị người ta đuổi ra khỏi nhà, làm sao ả có mặt mũi để nhìn người khác huống chi từ trước đến nay ả luôn vênh váo mình nếu làm Long Phi cũng là Long Hậu, còn bây giờ?

      Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng cam lòng, ả cũng phải là Vu Mẫn, ả cũng phải là Trân Châu, ả phải dễ khi dễ như vậy , ả phải cam chịu chấp nhận như vậy. Cùng lắm , đến cá chết lưới rách, ta phải được, ngươi cũng đừng mơ tưởng được. Quyết định chủ ý, Hồng Tuyến sắc mặt tốt hơn nhiều lắm .

      “Đứng lên .” Ả bình ổn nội tâm chính mình phẫn nộ sau, liền bình tĩnh nhìn từ xuống các cung nữ vẫn quỳ , mặc cho ai cũng nhìn ra được cảm xúc của ả.

      Các cung nữ nơm nớp lo sợ từ từ đứng lên, cẩn thận dám ngẩng đầu, thối lui đến góc sáng sủa, hận thể cách xa ả ta chút, sợ giây tiếp theo nữ nhân này lại đột nhiên phát điên cái gì .

      Hồng Tuyến biết các nàng đối với chính mình bất mãn, nhưng ả mới sợ các nàng mật báo, hoặc là các nàng sợ hãi, mình tự hỏi, nay ả quyết định muốn ra tay .

      Nhưng là, đến tột cùng nên dùng cách nào? Dùng phương pháp gì ? Hạ độc? Vụng trộm nhốt? Ả ta khỏi lâm vào sầu não,có chút bất đắc dĩ , biết nên làm gì mới có thể đạt tới mục đích , lại để người khác hoài nghi?

      Càng nghĩ, nghĩ nghĩ lại, ả ta quyết định gặp Tử Tô, tìm hiểu chút, như vậy mới có thể xuống tay. Nghĩ liền làm , ả xuất kỳ bất ý lập tức đứng dậy, chút nghĩ ngợi liền ra ngoài.

      “Long Phi, ngài muốn đâu?” Các cung nữ bị hành động của ả làm cho hoảng sợ, biết ả ta lại muốn làm  gì, vội vàng hỏi.

      Hồng Tuyến lạnh lùng quét các nàng liếc mắt cái, hừ :“Bản phi muốn vấn an Long Hậu, các ngươi có ý kiến?” xong, chính mình hướng tẩm cung Tử Tô đến.

      Các cung nữ nào dám có ý kiến a, thấy thế vội vàng theo sau, tất cung tất kính theo phía sau, cùng nhau đến tẩm cung Tử Tô.

      Chỉ chốc lát sau, đoàn người liền tới bên ngoài  tẩm cung Tử Tô , trải qua thông báo cùng đồng ý, Hồng Tuyến có thể gặp được Tử Tô cao hứng .

      “Tỷ tỷ, chuyện gì như vậy cao hứng a?” Hồng Tuyến đỏ mắt lại đố kỵ nhìn vẻ mặt hạnh phúc lại cao hưng Tử Tô, tuy rằng trong lòng đố kỵ cùng cam lòng, nhưng mặt vẫn như cũ tràn ngập tươi cười, thái độ thập phần hòa ái dễ gần, thấy nàng liền thân thiết bước tiến lên , thân thiết hỏi.

      Tử Tô thấy ả tuy thích những cũng nghi ngờ gì,vội vàng chia sẻ cao hứng của mình ,“Long Duệ ngày mai mang ta trở về nhân gian, trời ạ, lâu rồi ta về, ta nhớ a, đương nhiên cao hứng .”

      ra là như vậy a, chúc mừng tỷ tỷ được về nhà .” Hồng Tuyến ngoài cười nhưng trong cười , trong lòng thích, vô cùng muốn xé rách vẻ mặt vui vẻ của Tử Tô,nhưng ả ta cố nén.Ánh mắt chuyển động, đột nhiên linh quang chợt lóe, linh cơ vừa động, kế hoạch tuyệt diệu liền nảy lên trong lòng.

      Ả rốt cục nghĩ tới   phương pháp tốt, thần biết quỷ hay trừ bỏ Tử Tô.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :