1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 143: Khủng bố


      <img class="alignnone size-full wp-image-4475" title="6099a371g766ed6e9e04e&690" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/6099a371g766ed6e9e04e690.jpg" width="546" height="690" />

      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn
      Chương 143

      Khủng bố

      Long Duệ cùng Long Triệt hẹn mà cùng nghĩ vậy, cái từ này có từ rất lâu rồi, chỉ có thể là truyền thuyết hề có , thực tế, thân là long tộc bọn họ, cũng chưa từng có ai có thể nhìn thấy được, chỉ là truyền thuyết mà thôi, ngay cả Kim Long tộc trưởng, hoặc là nhiều thế hệ đại kim long, cũng biết Thiên Long là như thế nào, chỉ biết đó là giống Rồng cường đại mạnh mẽ tối cao nhất trong Long tộc, nhưng mà biết có tồn tại trong truyền thuyết hay , hay chỉ là tin đồn. Nay, biểu của Tiểu Long Nhi, làm cho bọn họ thầm nghĩ đến loại truyền thuyết mạnh mẽ này là có .

      “Lạp lạp lạp, lạp lạp lạp, ta là tiểu long uống rượu a…….” Tiểu Long Nhi lại bắt đầu lên tiếng hát lớn, chút cũng để ý, quên luôn mẫu hậu bị giam.

      Long Duệ cùng Long Triệt nhất thời cảm thấy ổn rồi, hai gương mặt tuân tú trầm tĩnh của hai đại Long Vương đồng loạt biến sắc, lại biết làm sao để Tiểu Long Nhi ngừng hát.

      Tiểu Long Nhi hoàn toàn là biết mình ngày thường luôn luôn nhu thuận thế nhưng tại cuối cùng trong mắt bọn họ thành nhân vật phiền toái, thằng bé lúc này say đến đầu váng mắt hoa, hoàn toàn là biết chính mình làm cái gì.

      Lúc này, hai đại Long Vương đau đầu nhìn , bó tay có cách nào, bảo bé dừng được, mà nếu trói thằng bé lại cũng xong, là thế khó xử a.

      “Lạp lạp lạp, lạp lạp lạp….” Tiểu Long Nhi ngũ được đầy đủ thanh lại cất cao xuyên thẳng vào đầu của bọn họ, làm cho bọn họ cảm thấy thực khó chịu.

      Lúc này, Long Duệ linh cơ vừa động, nảy ra ý hay, vội vàng lo lắng nhìn Tiểu Long Nhi : “Bảo Bối, mẫu hậu của con thấy, cần uống nữa, nhanh tìm mẫu hậu của con, Long thúc thúc sợ nàng có nguy hiểm.”

      Lời Long Duệ vừa xong, sắc mặt Long Triệt liền đại biến, khỏi quay mặt về hướng lộ ra biểu tình hổn hển, hàn quang bắn về phía .

      “Long Duệ, đệ…..” vội hét lên, tình trạng Tiểu Long Nhi của lúc này chỉ của nổi loạn, mà Tử Tô bị giấu trong mật thất, Tiểu Long Nhi trân trọng mẫu hậu chính mình như thế, khó đảm bảo …..

      Quả nhiên, Long Triệt còn chưa kịp suy nghĩ xong, Tiểu Long Nhi đem lời của Long Duệ tiêu hóa xong rồi, thằng bé nghiêng đầu suy nghĩ, thực ngừng hát. Đúng nha! Mẫu hậu còn ở trong mật thất a, bé muốn tìm mẫu hậu. Vừa nghĩ như thế bắt đầu quyết tâm hành động.

      “Mẫu hậu, mẫu hậu…..” Tiểu Long Nhi say khướt theo từ bình rượu đứng lên, ánh mắt mê ly nhìn mông lung, thào , sau đó sưu tiếng nhát thời bay đến giữa trung, lung lay sắp đổ.

      “Long nhi.” Long Triệt sốt ruột kêu to, tại ra sợ hãi Tiểu Long Nhi tìm được Tử Tô hay , mà là sợ Tiểu Long Nhi thực hủy Long Cung của .

      Tiểu Long Nhi ánh mắt mê ly quét liếc mắt cái, ngốc hô hô nở nụ cười, nũng nịu : “Úc, phụ vương, đúng a, mẫu hậu ở chỗ của phụ vương.”

      Long Triệt nhất thời gì, biết như thế nào mới tốt, chỉ có thể đứng nhìn, biết đáp lại như thế nào.

      “Bảo Bối, mẫu hậu của con ở nơi nào? Mau dẫn thúc thúc tìm.” Long Duệ vẻ mặt mừng rỡ, tại thể cứu được Đông Hải Long Cung, tất cả những chuyện này đều là Long Triệt tự tìm.

      Tiểu Long Nhi nghe vậy, mỉm cười ngọt ngào, vô cùng nhu thuận gật gật đầu, thân mình bé lắc lư bay lên bay lên; sau đó nũng nịu : “Bảo Bối biết ở nơi nào, Bảo Bối tại phải .” xong, thân thể giống như ngọn lửa , xẹt qua bên cạnh hai người bọn họ, vô cùng nhanh làm Long Triệt hoàn toàn thể ngăn cản. Long Duệ chạy nhanh theo, Tiểu Long Nhi biết là tốt rồi, thể làm gì Long Triệt, nhưng Tiểu Long Nhi có thể, dù sao Tử Tô là mẫu hậu của thằng bé, con tìm mẫu hậu là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

      Tiểu Long Nhi đầu óc mê muội, bay loạn thất bát tao, hồi lên, hồi rơi xuống, hồi trái, hồi phải, càng buồn cười là, lúc thằng bé sắp đâm sầm vào cột trụ lớn của Long Cung, ngay tại thời điểm chật vật, bé lại thanh tỉnh, lượn qua, Long Cung tránh khỏi trận tai kiếp, sau đó nhìn cây cột to kia hắc hắc cười ngây ngô chút, sau đó lại quay đầu trăm tám mươi độ, lại lung lay sắp đổ bay nhanh về phía trước.

      Này đường, mặc kệ là theo ở phía sau, hay là bay bên cạnh bé, mọi người đều lo lắng đề phòng thầm lo lắng cho vị Tiểu Điện Hạ này, say đến thành như vậy, hơn nữa vừa rồi hiển ra uy lực kinh người vô cùng, mọi người lại lo lắng đề phòng.

      Long Duệ nhàng nhất, chỉ là theo phía sau Tiểu Long Nhi là đến nơi, nhưng khi dọc đường thấy bé bay loạn xạ, đôi khi sắp sửa lâm vào nguy hiểm nguy cơ mạnh, lại thể vì thằng bé đổ mồ hôi lạnh.

      “Mẫu hậu, Bảo Bối đến đây.” Tiểu Long Nhi bên ồn ào, bên say đến ngã trái ngã phải bay, nhưng bé lại ràng nhớ vị trí của Tử Tô.

      Chỉ chốc lát sau, bé liền thẳng tắp đến trước tòa hòn giả sơn, đó là cửa vào mật thất, sắp đến cửa ra vào đột nhiên dừng lại.

      Mọi người biết bé tại sao lại dừng lại, khỏi khẩn trương nhìn bé, cực nóng vừa rồi thấy, lực lượng cường đại mà Tiểu Long Nhi từng phát ra hoàn toàn biến mất.

      Long Triệt theo ở phía sau, nhìn thấy nếu Long Nhi đứng ở cửa vào mật thất, biết Tử Tô thể giấu được, tin tưởng Tử Tô nếu biết chân tướng, nhất định tha thứ chính mình. Nhất thời, loại vô lực, tựa hồ càng ngày càng cách xa nàng bao giờ trở về nữa.

      Phanh…..

      Mọi người ở đây nghi hoặc hết sức, đột nhiên núi san hô trước mặt Tiểu Long Nhi đột nhiên kịch liệt hòa tan, toàn bộ san hô đều tan chảy hết, bên hòa tan, bên bốc hơi lên. Tiểu Long nhắm mắt lại, biết làm cái gì.

      Tất cả mọi người chấn động, san hô cũng phải là dễ dàng liền có thể hòa tan như vậy, lại là núi san hô lớn như thế, nhưng Tiểu Long Nhi hề động ngón tay, liền làm cho san hô hòa tan.

      Long Duệ mừng rỡ, quan tâm nhiều như vậy, nơi này phải chỗ của , lỗi cũng phải gây ra, tổn thất cũng phải , chỉ cần có thể đem Tử Tô đoạt lại, những chuyện còn lại của Đông Hải để Long Triệt tự giải quyết với Tiểu Long Nhi.

      Chỉ chốc lát sau, ở trước mặt mọi người, toàn bộ núi san hô thấy, lộ ra tình cảnh bên trong,bên trong hoàn toàn trống rỗng, chỉ có cái giường đá mà Tử Tô nằm ngủ đó,

      “Mẫu hậu….” Tiểu Long Nhi mở to mắt, mị mị nở nụ cười, vọt vào, gục ở người Tử Tô, nũng nịu gọi.

      “Tử Tô.” Long Duệ rất kích động, rốt cuộc tìm được nàng rồi, vội vàng cũng vọt vào.

      “Tử Tô, Tử Tô, tỉnh tỉnh.” Long Duệ vươn tay, nhàng đặt ở vai của nàng lay lay, ôn nhu kêu.

      Bị lay mạnh và thằng bé nũng nịu kêu, Tử Tô chậm rãi thức tỉnh, nàng chậm rãi mở mắt, nhìn nam nhân đỉnh đầu, cùng với mùi rượu nồng nặc bên cạnh.

      “Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi nhìn thấy nàng tỉnh, cao hứng đến cổ của nàng, nhìn mặt của nàng liền hưng phấn kêu lên, mùi rượu nồng nặc xông thẳng về phía nàng.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 145: Tình Duyên
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Quả nhiên ngoài dự đoán, khi nàng làm mặt lạnh hỏi ra những lời này, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn người đáp lại, ngay cả Tiểu Long Nhi cũng bĩu môi lời nào.

      Long Duệ do dự chút, cuối cùng vẫn là :“Nơi này là Đông Hải Long Cung.” xong, hung hăng trừng mắt nhìn liếc mắt cái Long Triệt cách đó xa .

      Tử Tô trong lòng sớm có tính toán, nhưng  sau khi nghe đến , thập phần mất hứng, quay đầu nhìn thoáng qua sắc mặt thập phần khó coi của Long Triệt.

      Long Triệt trong lòng yên bất an, đặc biệt khi Tử Tô chuyển ánh mắt hướng chính mình, hối hận thôi, nghĩ muốn xông lên phía trước, thỉnh nàng tha thứ, muốn với nàng nàng, , thực .

      Chính là, dám, dưới ánh mắt của nàng cảm thấy chính mình ti bỉ, bé, ở trước mặt của nàng , dám đối mặt với ánh mắt giận dữ của nàng.

      Tử Tô thu hồi ánh mắt người Long Triệt , nàng đối với vô cùng thất vọng, nàng đối với còn ý tưởng hay cảm giác áy náy yên nữa, tất cả mọi chuyện hôm nay hoàn toàn trôi qua.

      Có lẽ, trước kia, nàng đúng là có những lúc vì quá áy náy mà muốn  trở lại bên người , người nam nhân ôn nhu như vậy, bình thản như vậy, trong lòng vẫn có chút bất an khi làm đau lòng người khác, nhưng tại sao lại trở nên như thế này, tại sao lại đáng thất vọng như thế? Nàng vẫn hoang mang thể chấp nhận nổi.

      “Tô nhi......” Long Duệ có chút bất an gọi nàng tiếng, vô cùng sợ bọn họ cảnh cũ tình xưa, vĩnh viễn có cơ hội.

      Tử Tô nhìn cái, ôm chặt Tiểu Long Nhi người, chậm rãi chậm rãi từ giường đá đứng lên, nàng nằm ở trước đám đông như thế, vô cùng chướng tai gai mắt.

      “Chúng ta thôi.” Bình tĩnh , thản nhiên, nàng , ai cũng nhìn, lập tức ôm Tiểu Long Nhi xuống giường.

      Long Duệ vạn phần vui sướng, lập tức tiến lên giúp đỡ nàng, chuẩn bị đến bên ngoài , nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

      Long Triệt sắc mặt tái nhợt, nhìn nàng, môi giật giật, lo lắng thôi, đặc biệt khi nhìn đến Tử Tô theo Long Duệ rời , thân thể đột nhiên lay động.

      Rốt cục,“Tô nhi, đừng .” thấy nàng nhắm mắt theo đuôi theo Long Duệ rời , trong thoáng chốc rốt cục nhịn được tan nát cõi lòng kêu lên.

      Tử Tô ngừng lại, nhưng nàng quay đầu, sau đó lại tiếp tục bước về phía trước.

      Nàng quay đầu, nàng thờ ơ với ,làm cho thân mình Long Triệt liền lay động , sắc mặt càng tái nhợt, mắt thấy bọn họ biến mất ở trước mắt, đau khổ kêu lên.

      “Tử Tô, Tử Tô ở lại , chỉ cần em nguyện ý lưu lại, em muốn gì ta cũng đồng ý, xin em, xin em, được ?” Đường đường vị Long Vương, thế nhưng trước mặt mọi người, đối với thân ảnh hạ quyết tâm kia, hạ giọng cầu xin,, trong mắt có đau xót sâu , còn có khát vọng, cùng với ít sợ hãi.

      Nghe được tiếng cầu xin, lời của , Tử Tô dừng cước bộ lại,nàng cúi đầu, nhìn Tiểu Long Nhi, trong lòng , biết suy nghĩ cái gì.

      Long Duệ nội tâm lo lắng, vốn định thúc giục nàng, nhưng thấy nàng trầm tư sâu, trong lòng khỏi sợ hãi, nhưng lại dám vọng động, sợ làm nàng lựa chọn, những chuyện như thế này muốn ép buộc tuy nóng lòng nhưng để tự nàng quyết định.

      Long Triệt lòng nóng như lửa đốt nhìn bóng dáng của nàng , nội tâm cuồng loạn, hướng nàng đến cước bộ có chút hỗn độn.

      biết Tử Tô suy nghĩ cái gì, cư nhiên vào lúc này, lúc tâm tình mọi người khẩn trương, chậm rãi xoay người lại, nàng nhìn về hướng người nam nhân có thời làm tâm mình dao động bất an thôi ,từng nghĩ đến tìm được hạnh phúc nơi nam nhân này, chẳng qua là nhất thời.

      “Chúng ta, có khả năng , hết rồi.” Nàng thản nhiên nhìn , im lặng, thong dong, trong ánh mắt còn có gì tạp chất.

      Long Triệt, ngây người. Tâm, lạnh . Thân thể, lạnh.




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 146: Long Duệ tỏ tình
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Lúc này đây, nàng trả lời bình thản .

      Cho dù là ai cũng nhìn ra được, Tử Tô quyết tâm, còn do dự áy náy giống như trước , cho nên, trong lòng mọi người cảm giác gì cũng đều có,nhưng tất cả mọi người thập phần đồng cảm.

      Long Triệt chua xót , tuyệt vọng, chỉ ngơ ngác nhìn nàng bình tĩnh , rốt cuộc thể nên lời.

      Tử Tô nhìn , trong tâm bình tĩnh, những cảm xúc phức tạp áy náy, đau lòng thương xót trước kia còn tồn tại,thích hoặc là , còn nữa.

      ngây ngốc vô thần, đứng im như tượng đá,cuối cùng gì, hai tay buông thỏng xuống, nội tâm bi thương.

      ràng cảm nhận được bị thương, khổ sở, nhưng tâm nàng vẻn vẹn là co rúm chút, liền lập tức khôi phục bình tĩnh, nàng biết cứ dây dưa như thế mãi,khẳng định vĩnh viễn ngớt.

      Đau đớn kéo dài, bằng kết thúc lần cho xong, nàng liền chậm rãi xoay người, cùng Long Duệ rời khỏi nơi này, xoay người hướng đại môn mà . hề nhìn bất luận kẻ nào liếc mắt cái, vân đạm phong khinh.

      Long Duệ vội vàng đuổi kịp, nội tâm lúc này đối Long Triệt tràn ngập đồng tình, chỉ là vẻn vẹn là đồng tình mà thôi, giúp Long Triệt .

      đường thông suốt rời khỏi Long Cung, tới hải dương khổng lồ trước mặt, nhìn hải dương tối đen , Tử Tô đột nhiên dừng lại cước bộ.

      “Làm sao vậy?” Long Duệ thiếu chút nữa đâm sầm vào nàng,thấy nàng đột nhiên ngừng lại, vội vàng hỏi, nghi hoặc thôi. Đồng thời, tâm đột nhiên rút chút, hoảng sợ sợ hãi nàng lại thay đổi chủ ý.

      Tử Tô nhìn thoáng qua nước biển trước mặt , thanh bất đắc dĩ :“Tôi biết làm sao rời .” Nàng cũng phải thần nhân, cũng phải người của hải lý, chẳng lẽ nàng có thể cước đạp phá hư ? Bay lơ lửng mà ?

      Long Duệ thế này mới bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng cẩn thận nắm lấy tay nàng,lôi kéo nàng bước vào trong nước biển, nhanh chóng hướng Nam Hải bơi .

      Bị nắm Tử Tô vẫn ôm Tiểu Long Nhi say khướt, Tiểu Long Nhi sớm ngủ, an tâm oa ở trong lòng mẫu hậu , thằng bé ngủ say sưa.

      Cái gì cũng , hai người liền thẳng hướng Nam Hải bơi , im lặng, tối đen, tay nắm tay.

      Long Triệt nhìn chăm chú vào bọn họ cùng nhau xa, mặt từ đầu đến cuối chút thay đổi, rốt cục sau khi bóng dáng của bọn họ khuất xa tầm mắt, yên lặng xoay người, chậm rãi về hướng tẩm cung của mình.

      ai dám , mọi người đều cúi đầu, sợ lại chọc giận Long Vương lúc này thoạt nhìn giống như bình thường, mọi người thức thời thối lui đến hai bên, ngay cả thở cũng dám thở mạnh.

      Long Triệt sau khi vào tẩm cung lâu ra, qua bao lâu từ bên trong truyền ra tiếng gầm lên giận dữ, mọi người trong Đông Hải Long Cung, trong lòng run rẩy yên, sau đó nghe thấy gì nữa.

      Tử Tô yên lặng theo Long Duệ trở về Nam Hải, sau khi trở lại Nam Hải Long Cung , hai lời, nhanh chóng bảo cung nữ hầu hạ nàng, còn tẩy mùi rượu người Tiểu Long Nhi sạch , thế này mới yên lòng.

      Như vậy qua mấy ngày vô thanh vô tức , Tiểu Long Nhi sau khi uống rượu ở Đông Hải , tại thập phần nhu thuận, sợ chọc giận mẫu hậu.

      Long Duệ đương nhiên cũng là cẩn thận, biết Tử Tô tâm tình tốt, tự nhiên dám rất quấy rầy nàng, nếu lỡ chọc nàng mất hứng, nàng rời khỏi nơi này.

      Tâm tư của bọn họ lúc này Tử Tô làm sao lại biết, tâm tình của nàng cũng vẻn vẹn là xấu hai ngày, liền khôi phục bình thường, im lặng nhàn nhã sống.

      Long Duệ gần nhất cũng là thể bình tĩnh, từ sau khi đem nàng từ trong tay Long Triệt mang về đến, nghĩ rất nhiều, yên bất an, lo lắng sợ hãi, thể im lặng, thể làm cho tâm bình tĩnh trở lại.

      sợ hãi, mất nàng. Mà nàng, chỉ sợ là đối với lại có chút hảo cảm nào. ngẫm lại, liền khỏi cười khổ, nhưng vẫn thể khống chế nội tâm khát vọng.

      “Di, tại sao lại ở đây?” Tử Tô đứng ở trước Long Cung nhìn hải dương tối đen, đột nhiên nghe được tiếng bước chân phía sau truyền đến , khỏi quay đầu, kinh ngạc nhìn thấy .

      Long Duệ cười khổ, đương nhiên biết nàng ở nơi nào, làm cái gì, nhất cử nhất động của nàng, làm sao tránh khỏi tầm mắt của ?“Tiểu Long Nhi đâu?” cố ý hỏi thằng bé,Tiểu Long Nhi ở đây.

      Tử Tô nhìn cười , :“Bảo Bối chơi ở trong cung.” sao, hải dương này tối đen có gì vui để đùa, chỉ là làm cho người ta loại cảm giác nhìn thấy ghê người , đáng sợ, khủng bố, bé.

      Lời của nàng rơi xuống , đó là trận trầm mặc, Long Duệ biết nên mở miệng với nàng như thế nào , yên bất an, do dự, sợ hãi lo lắng, vụng trộm nhìn nàng lần lại lần, nhưng vẫn mở miệng được.

      Trầm mặc, lan  tràn ra, khí lưu động, khí hiểu mãnh liệt, tâm cùng tâm đấu sức sớm bắt đầu, trận này thắng bại, biết ai thắng ai thua.

      lâu sau, vẫn là kiềm chế được, vụng trộm nhìn nàng cái , rốt cục hạ quyết tâm, trong nhịp đập kinh hoàng của trái tim, hé miệng ra :“Tử Tô, ta, ta có chuyện muốn với em.” Lời của vô cùng khẩn trương lắp bắp, khiếp đảm thôi.

      Tử Tô nghe lời của có vẻ khẩn trương, kinh ngạc nhìn cái, phát vẻ mặt thế nhưng đỏ bừng, hơn nữa ngay cả nhìn cũng dám nhìn chính mình, khỏi kỳ quái.

      “Chuyện gì? .” Nàng mỉm cười, sáng sủa .

      Long Duệ liếc nhanh nhìn nàng cái, nuốt nuốt nước miếng, ở trong tiếng tim đập bịch bịch , gian nan :“Ta, ta, ta thích em, em, em có thể làm Long Hậu của Nam Hải Long Cung hay ? Làm Long Hậu của ta.” bắt đầu lắp bắp, sau lại dám nhìn nàng, càng càng nhanh, hơi xong .

      A?! Tử Tô nghe vậy, chấn động, vạn vạn ngờ, ở phía sau của mình bày tỏ tình cảm, hơn nữa vậy mà thích mình sao? Đương nhiên, nàng cũng phải có cảm giác, vẫn theo mình cùng Tiểu Long Nhi, đối nàng ngàn y trăm thuận, mọi chuyện nghe lời, nàng cũng phải phải nghĩ quá. Chính là, tại, trong lòng nàng rối rắm hoảng hốt,rối loạn, biết làm sao .

      “Tôi, tôi......” Nàng biết trả lời như thế nào, nàng có kinh nghiệm phương diện này, bỗng dưng xuất thêm người nữa thích người bình thường như mình, làm cho nàng có đối sách gì .

      Long Duệ vẫn khẩn trương nhìn nàng, trong lòng yên bất an, thập phần sợ hãi nàng cự tuyệt, nghe được nàng vẫn chưa hết câu, tâm lập tức liền lạnh , đợi nàng cái gì, liền vội vàng :“Tử Tô, em cần vội vàng cự tuyệt, ta sửa đổi tốt, ta nhất định để em nhìn thấy lòng của ta , ta là thích em, em. Ta trước kia rất hỗn đản , ta trước kia tốt, ta trước kia thực xin lỗi em, dám nhất định được em tha thứ, nhưng từ giờ trở , ta nhất định cố gắng trở thành người tốt. Bảo Bối là bảo bối của chúng ta , ta hy vọng em nên nghĩ về thằng bé, đừng vội cự tuyệt ta, đừng trốn tránh ta, ta bắt buộc em, ta cũng làm cho em khó xử, xin em hãy tin tưởng ta lần, cho ta cơ hội để vào trái tim em nhé, được ?” xong, cầu xin đáng thương vô cùng nhìn nàng.

      hơi dài, làm cho Tử Tô kinh ngạc thôi, nhìn sắc mặt thành tâm của  , nàng cư nhiên hơn nửa ngày ra lời.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 147: Thoáng động lòng
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Cự tuyệt, như vậy, Tử Tô rốt cuộc thể thành lời, nàng người nam nhân mà ba lần cự tuyệt, lúc này như thế nữa, nàng nhịn được thở dài, mình có phải là người sợ hãi nam nhân, luôn cự tuyệt người khác hay ?

      Cho nên, lúc này, nàng biết như thế nào, nhưng, thể phủ nhận, lời của Long Duệ, làm cho nàng có chút điểm tâm động, dù sao trải qua chuyện của Long Triệt , còn có từ bản thân của Long Duệ nàng biết, nam nhân là có khả năng hoa tâm, chỉ cần sau khi kết hôn chỉ biết mình mình, toàn tâm toàn ý mình được rồi.

      (AAAAAAAAAAAAAAA, Bức xúc a…… Triệt ca đáng thương hu hu, phải lúc trước tỷ nghĩ vậy đâu có truyện để muội edit, LD: *sút đá* QH; *lại ôm mông, khóc ra tiếng*)

      “Mẫu hậu, Long thúc thúc đối với chúng ta tốt lắm a.”Ngay lúc Long Duệ thầm sốt ruột, biết làm sao ,thanh Tiểu Long Nhi đột nhiên xuất từ phía sau , thằng bé quẫy cái đuôi rồng của nó,cười tủm tỉm .

      Tiểu Long Nhi cũng dám kêu Long Duệ là phụ vương, chính là biết Tử Tô còn chưa chấp nhận, cho nên vẫn kêu Long Duệ như vậy, nhưng bé biết Long Duệ mới chính là phụ thân thân sinh của mình .

      “Tử Tô, Bảo Bối cho ta cơ hội, em cũng có thể cho ta lần cơ hội, được ?” Long Duệ nhân cơ hội cũng vội vàng tiếp tục , dáng vẻ khẩn trương thành khẩn, làm cho người ta đành lòng cự tuyệt.

       “Tốt rồi, tốt rồi, mẫu hậu, người đồng ý , Long thúc thúc nếu ngay cả cơ hội cũng có, thúc ấy đáng thương lắm, chừng, thúc ấy là phụ vương tốt nhất thế giới , Long Vương tốt nhất a.”Tiểu Long Nhi đầu chui vào trong lòng Tử Tô, nũng nịu thay Long Duệ cầu tình, trong lòng thằng bé từ trước đến nay đương nhiên luôn mong mỏi được nhìn thấy  phụ vương chính mình cùng mẫu hậu có thể vui vẻ hạnh phúc ở bên nhau.

      Long Duệ nôn nóng, dùng ánh mắt sáng quắc nóng bỏng nhìn nàng.

      Tử Tô chần chờ chậm rãi tiêu thất, đặc biệt lời cầu mềm mại của Tiểu Long Nhi, và dáng vẻ khẩn trương sốt ruột của Long Duệ, nàng tự chủ được gật gật đầu.

      “Được rồi, nhưng mà, hy vọng đừng để cho tôi thất vọng, bằng đừng trách tôi.” Vô tình, trong lòng nàng như vậy , nhìn , nhưng ngoài miệng nhưng ra.

      Long Duệ đương nhiên biết ý tứ trong lời của nàng , lúc này, tâm tình mừng như điên sớm bao phủ , chỉ cần Tử Tô cho cơ hội, nhất định làm cho nàng thất vọng .

      “Ta nhất định đối đãi với em tốt.” Long Duệ mừng rỡ như điên, hưng phấn . Hai mắt tỏa ánh sáng, khoái hoạt cùng cảm giác hạnh phúc chưa bao giờ từng có trong lòng , đây là lần đầu tiên phát , ra thích người lại có thể vui vẻ và hạnh phúc đến như vậy, loại vui sướng này hoàn toàn là từ tâm phát ra , từ lỗ chân lông của lan tỏa khắp thân thể ,vô cùng thoải mái, sung sướng.

      Tử Tô đương nhiên cũng cảm nhận được vui vẻ và vui sướng, nhìn ngượng ngùng cười, nhìn , mà là nhìn đại hải, nội tâm cũng có cảm giác nhiều điểm tâm động.

      Có lẽ, lần này nàng quyết định sai. Có lẽ, giống người thường. Có lẽ, giống với.

      Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm nhìn bọn họ trong lúc này ba đào mãnh liệt, nội tâm rất là cao hứng, phụ vương cùng mẫu hậu rốt cục có thể ở cùng nhau, rốt cục bé gia đình ba người đầy đủ rồi.

      Từ sau khi Tử Tô đáp ứng , cả người Long Duệ trở nên thần thái sáng láng, vui vẻ tràn đầy nét mặt,khiến toàn bộ Long Cung từ xuống dưới cũng vui vẻ theo. Mà bản thân chỉ cần có chút rảnh rỗi,liền theo phía sau Tử Tô, trước mặt cùng sau, gần như tấc cũng rời.

      “Tô nhi, có phải thực nhàm chán hay , ta mang em dạo ngoài hải dương .” Long Duệ đem nàng trở thành giống như bảo bối, hầu hạ chu chu đáo đáo, chỉ cần nàng mặt nhăn cái mày, an.

      Tử Tô nhìn bộ dáng cẩn thận , khỏi bật cười, trong lòng cũng xẹt qua từng trận dòng nước ấm, cùng ở chung mấy ngày nay, nội tâm nàng có thể cảm nhận được tình thích chính mình, đối chính mình cũng tốt, cũng phải bởi vì nguyên nhân là Tiểu Long Nhi, thế cho nên tại, nàng khỏi cảm nhận được đáy lòng từng lúc từng lúc trở nên ấm áp trước thế tấn công đầy ôn nhu của .

      “Được.” Nàng gật đầu , ôn hòa mỉm cười, cảm nhận được nam nhân nhu tình như nước.

      Long Duệ mừng rỡ, cái gì cũng , vội vàng nắm tay nàng, lôi kéo nàng xuyên qua Long Cung trong cung cung điện điện, hướng bên ngoài Long Cung đến.

      “Long Vương, Long Hậu.”

      “Tham kiến Long Vương, Long Hậu.”

      “Tham kiến Long Vương, Long Hậu.”

      Dọc theo đường , bọn họ gặp vô số cung nữ thị vệ, nhìn thấy bộ dáng bọn họ tay trong tay, khỏi phát ra tươi cười hiểu ý, tất cung tất kính . Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi mới là chủ tử chân chính, đương nhiên đối với hai mẹ con bọn họ là tôn kính xuất phát từ nội tâm.

      Long Duệ mang theo Tử Tô, kích động , tự nhiên nghe được bọn họ xưng hô, lại cao hứng vạn phần, dọc theo đường ngừng thân thiết gật gật đầu.

      Tử Tô mặt cười sớm hồng toàn bộ, nàng lại ngượng ngùng giãy ra khỏi tay của nắm chặt tay mình,cùng với  ngượng ngùng, kỳ là có chút nỡ buông tay,có chút lưu luyến. Nàng độc lâu, cũng phải kiên cường như vẻ bề ngoài như thế, nàng cũng muốn có người đến , có người dựa vào, nhưng là bình thường như nàng, tình luôn chiếu cố chính mình.

      Chỉ chốc lát sau, Long Duệ liền đem nàng đưa đến bên ngoài Long Cung , đối mặt với  đại hải tối đen u tĩnh , hai người hẹn mà cùng sâu hít hơi.

      thôi, ta mang em thám hiểm.” Long Duệ nhe hàm răng trắng muốt, nhìn nàng ôn nhu cười , lúc này giống như đại ca ca nhà bên thân thiết, đáng , nóng bỏng.

      Nàng tự chủ được gật gật đầu, dứt bỏ những tư tưởng thất loạn bát tao , giọng mỉm cười:“ nhanh .”

      Long Duệ nắm nàng chạy chạy ra khỏi kết giới Long Cung, vọt vào trong nước biển, nhất thời tiếng cười vui hi hi ha ha vang vọng khắp hải lý.

      Tử Tô để mặc mang theo chính mình vọt vào trong biển sâu, tuy rằng bốn phía mảnh tối đen, nhưng nàng vẫn thực yên tâm đem chính mình giao cho .

      Long Duệ có phóng thích pháp lực người , cho nên chút ánh sáng cũng có, chỉ chặt chẽ nắm nàng, ở hải lý bơi qua bơi lại.

      “Long Duệ, tôi nhìn thấy gì cả. ”Mặc dù có bên người, nhưng nàng vẫn như cũ vì khổng lồ của hải dương làm cho rung động , tự nhiên nhịn được tâm sinh ra hoảng sợ, ôn nhu .

      Long Duệ ở bên cạnh nghe vậy, vươn bàn tay ấm áp dày rộng, ở trước mắt của nàng nhoáng lên cái, sau đó dời tay . Nhất thời, Tử Tô chỉ cảm thấy được trước mắt sáng ngời, tất cả những cảnh sắc xinh đẹp của đáy biển rơi vào đáy mắt của nàng.

      “Đẹp quá.” Trong biển cảnh sắc cực kỳ rung động, làm cho nàng nhịn được phát ra tiếng thán phục.

      Hải lý, các loại cá đủ màu sắc bơi qua bơi lại, đáy biển san hô, vỏ sò, thậm chí là con mực, sao biển,hải tảo, cái gì cũng đều có, làm cho người ta hoa cả mắt, ứng phó nổi.

      Nhìn thấy thần sắc nàng rung động , Long Duệ vui vẻ nở nụ cười, vẫn chưa tặng nàng cái gì, chính là cảnh sắc trước mắt này , có thể sâu cảm nhận được nàng tràn đầy vui sướng, thỏa mãn, nhiệt tình thương. ra, có nữ nhân như thế, cần cấp nàng vàng bạc châu báu, chỉ cần tấm lòng, là có thể hoàn toàn chinh phục người.Tử Tô ở trước mắt là người như thế.

      Sau khi đảo qua đáy biển xinh đẹp, cuối cùng nàng mới đưa ánh mắt đặt ở người , nhìn thấy ôn nhu mỉm cười nhìn mình, lòng của nàng nhịn được tim lại đập dồn dập mặt ửng hồng.

      Đây là, cảm giác tim bị rung động, cảm giác tâm động .

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 148: Bảo Tàng
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      .” Đột nhiên, Long Duệ thần bí nhìn nàng cười , nắm tay nàng chậm rãi hướng phía trước bơi .

      Tử Tô biết muốn làm gì, đành phải nghi hoặc tùy ý nắm chính mình, tỉnh tỉnh mê mê bơi về phía trước, trong lòng tràn ngập tò mò.

      Long Duệ cái gì cũng , nắm chặt lấy tay nàng  cứ mạch bơi về phía trước, làm cho tâm nàng hồi hộp, lại tò mò, khỏi thập phần chờ mong.

      biết bọn họ bơi rất xa, những chú cá và hải tảo, san hô cũng càng ngày càng nhiều , cuối cùng nàng thấy được cách đó xa có vài tòa núi nối tiếp nhau ngừng .

      Trời ạ? Dưới đáy biển cũng có núi sao? nàng dĩ nhiên là ngờ, cho nên nàng kinh ngạc há to miệng, dám tin.

      Long Duệ cũng cảm giác được giật mình của nàng , khỏi cười hì hì quay đầu nhìn xem bộ dáng đáng của nàng , trong mắt tất cả đều là ý cười ấm áp .

      Tử Tô mở lớn miệng khi nhìn thấy ý cười trong suốt của nhìn mình khỏi vội vàng khép lại, cảm thấy nắm được nhược điểm của mình.

      “Chúng ta thế nào?” Nàng vội vàng hỏi, để che dấu xấu hổ chính mình .

      Long Duệ tiếp tục lôi kéo nàng về phía trước du ngoạn, bên thần bí vô cùng trả lời: “Nhanh thôi , đừng nóng vội.” xong, mang theo nàng cùng chui vào ngọn núi dưới đáy biển.

      Tử Tô thấy thế, liền hỏi nữa, nhưng mà bắt đầu có chút lo lắng đề phòng theo , biết rốt cuộc muốn làm cái trò quỷ gì.

      Chỉ thấy, Long Duệ lôi kéo nàng bơi tới ngọn núi, chung quanh tìm kiếm cái gì, cuối cùng thế nhưng tìm được cái động đen tuyền , sau đó lại mang theo nàng chui vào bên trong.

      Bên trong động tối đen như mực,nàng hồi hộp sợ đến mức muốn nhảy dựng,vốn định thét chói tai, nhưng cuối cùng vẫn là nuốt xuống, biết muốn làm gì.

      Bọn họ vào sơn động sau, lại bơi lâu,nếu phải có ở bên cạnh, chừng nàng bị dọa chết khiếp. biết bơi bao lâu, nàng vừa định chuyện, thấy phía trước lộ ra ánh sáng, mà ánh sáng này dường như lung linh sắc màu đẹp.

      Long Duệ vẫn như cũ lời nào, chỉ lẳng lặng mang theo nàng cùng bơi về phía phát ra ánh sáng, sau đó thấy cái đông sáng ngời liền xuất ở trước mặt của nàng .

      “Trời ạ, này, này......” Tử Tô cả người run run, mặt biết là kích động hay là hoảng sợ, trừng lớn ánh mắt nhìn mọi thứ trước mắt mình, thể tin được lắp bắp , hoàn toàn biết như thế nào hình dung tâm tình của nàng, khiếp sợ của nàng , ánh mắt của nàng

      Trong sơn động, ánh sáng của bảy sắc cầu vồng  bắn ra bốn phía, mà bên trong tất cả đều là vàng bạc châu báu hiếm lạ , thủy tinh, dạ minh châu còn có ngọc khí, các loại bình sứ của các triều đại trước, thậm chí ngay cả vật phẩm nước ngoài đều có. Đầy sơn động nhiều vô số kể, vô giá.

      Nàng lấy tay che miệng mình lại, lần đầu tiên nhìn đến nhiều bảo bối như vậy , nàng ngay cả ánh mắt cũng chớp chút , xúc động muốn nhìn cái.

      “Này, đây là của sao?” Hơn nửa ngày, nàng mới hồi phục tinh thần lại, nhìn bên Long Duệ người giọng hỏi, thanh vẫn run run như cũ , nàng nghĩ đến hướng mình khoe ra bảo vật.

      nghĩ tới, Long Duệ mỉm cười lắc đầu, cười hắc hắc :“ phải của ta, tất cả bảo tàng Nam Hải Long Cung đều ở trong Long Cung, nơi này là nơi lưu trữ những bảo vật chìm xuống đáy biển được các loài cá ở Nam Hải vận chuyển về đây.” Hoạt động thám hiểm này đủ kích thích ?

      ra là như vậy, nàng bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng lập tức liền vui sướng, cảm giác phát bảo tàng này tốt, nàng thích. Nghĩ như vậy , nàng chậm rãi tiêu sái tiến lên, cẩn thận cầm lên món để nhìn ngắm,nội tâm vô cùng rung động tràn ngập .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :